• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 26/08/2013 in all areas

  1. Tôi có cảm nhận nghiệp chướng là có thật. Và tính nhân quả là điều không sai. Nhưng có điều tôi không thể coi đây là một lý thuyết mà chỉ là một cảm nhận qua những gì tôi đã nhận thấy trong cuộc đời tối. Tôi kể những câu chuyện này là những gì tôi đã trải qua và chứng nghiệm bằng chính cuộc đời mình. Hy vọng rằng các bạn sẽ chia sẻ.
    1 like
  2. Người chế tạo tàu ngầm Trường Sa phản bác GS.TS đầu ngành Cập nhật lúc 14:53, 26/08/2013 (ĐVO) - "Tàu ngầm Trường Sa được chế tạo dựa trên những chứng cứ khoa học, những tính toán cụ thể chứ không phải là lừa đảo, chiêu trò quảng cáo công ty hay bản thân mình như nhiều người nói", ông Nguyễn Quốc Hòa - GĐ Công ty TNHH cơ khí Quốc Hòa (thuộc Cụm CN Phong Phú, TP. Thái Bình) khẳng định. Sáng ngày 26/8, ông Nguyễn Quốc Hòa đã liên lạc với PV báo Đất Việt để có câu trả lời cụ thể tới vị chuyên gia làm việc tại Viện Cơ khí Động lực về việc chế tạo chiếc tàu ngầm mini mang tên Trường Sa đang khiến dư luận có nhiều tranh luận. Ông Nguyễn Quốc Hòa - GĐ Công ty TNHH cơ khí Quốc Hòa (thuộc Cụm CN Phong Phú, TP. Thái Bình). Như trước đó báo Đất Việt đã đưa tin, dư luận đang xôn xao với việc ông Nguyễn Quốc Hòa - Doanh nhân trong ngành cơ khí ở Thái Bình đang chế tạo chiếc tàu ngầm sử dụng động cơ AIP (còn gọi là công nghệ không khí tuần hoàn độc lập - động cơ hoạt động không phụ thuộc vào không khí bên ngoài) tiên tiến nhất trên thế giới có thể lặn sâu 50m và có khả năng di chuyển sát hay nằm im dưới đáy biển. Tàu được trang bị hai động cơ 90Hp. Thời gian lặn 15 giờ; thời gian hoạt động trên biển là 15 ngày; tốc độ tính toán 40 km/h (khoảng 20 hải lý/h). Báo Nga viết về tàu ngầm Trường Sa của doanh nhân Việt Trước những thông tin này, một vị GS.TS đầu ngành trong lĩnh vực động cơ tàu thủy tại Viện Cơ khí Động lực - ĐH Bách Khoa Hà Nội đã đặt ra hai câu hỏi với ông Hòa như sau: 1. Trong khi các loại tàu ngầm ở trên thế giới đều có tốc độ trung bình vào khoảng 10 hải lý/giờ. Để tàu ngầm chạy được ở tốc độ 40 km/giờ (20 hải lý/h) thì sức cản của nước phải cực kỳ lớn. Vậy ông Hòa dựa trên cơ sở nào để nói rằng tàu ngầm mình chế tạo có thể chạy với vận tốc nhanh ngang và hơn tàu ngầm Kilo 636 của Việt Nam? . 2. Tất cả các thông số trước khi đưa ra cần phải được tính toán và thử nghiệm kỹ càng. Vậy ông Hòa đã dựa trên những tính toán và thử nghiệm nào chưa mà đã đưa ra những thống số cho chiếc tàu ngầm mini mà mình đang chế tạo?. Trả lời về 2 câu hỏi này, ông Hòa cho biết, tất cả những số liệu được ông đưa ra dựa trên những tính toán cụ thể từ các công thức khoa học trong ngành cơ khí. "Tất cả các chi tiết đều được tôi tính toán cụ thể, tỷ mỉ dựa trên những công thức toán học, vật lý áp dụng cho ngành cơ khí. Nếu vị chuyện gia ở Viện Cơ khí Động lực đồng ý tôi sẽ mời về Thái Bình để kiểm chứng tất cả các thông tin tôi đưa ra đồng thời cũng xin luôn ý kiến tham khảo của vị chuyên gia này", ông Hòa nói. Ông Hòa bên tàu ngầm mini mang tên Trường Sa của mình. Ngoài ra, ông Hòa cũng cho biết, chiếc tàu ngầm Trường Sa mới đang trong gia đoạn hoàn thành, còn phải trải qua rất nhiều các cuộc thí nghiệm nữa mới có thể sử dụng được vào thực tế. Hiện tại, chiếc tàu ngầm Trường Sa chưa có cuộc thực nghiệm nào cả. "Tất cả các thông số mà tôi đưa ra là dựa trên kết quả của sự tính toán cụ thể, khoa học. Rất mong khi đưa vào thực tế nó sẽ gần nhất với những con số mà tôi đã nói trước đó", ông Hòa chia sẻ. Ngoài ra, vị chuyên gia tại Viện Cơ khí Động lực cũng bày tỏ quan ngại về chiếc bể thử nghiệm tàu ngầm mà ông hòa đang xây dựng: "Việc xây dựng bể để thử nghiệm cũng cần phải xây dựng theo tiêu chuẩn riêng, có thể tạo ra môi trường giống như ngoài thực địa: Có dòng chảy của nước, có san hô, chướng ngại vật...chứ không phải chỉ là cái bể chứa, bỏ tàu ngầm xuống là xong. Tôi khẳng định, việc xây bể thực nghiệm rất tốn kém, chưa có một tổ chức nào của Việt Nam có đủ kinh phí để có thể xây bể thực nghiệm tàu ngầm“. Đáp lại sự quan ngại này, ông Hòa khẳng định: "Đối với việc chế tạo tàu ngầm, người ta phải thử nghiệm qua hàng trăm hàng nghìn bước khác nhau. Với tàu ngầm mini Trường Sa của tôi cũng thế, cũng phải trải qua rất nhiều thử nghiệm. Cái bể thử nghiệm tôi đang xây dựng phải khẳng định rằng không thể thử nghiệm được tất cả các hạng mục nhưng nó sẽ thử nghiệm được những thứ tối thiểu nhất. Bể thử nghiệm tàu ngầm đang được ông Hòa xây dựng. Điều đầu tiên là việc khi đưa con tàu xuống bể thử nghiệm, động cơ AIP của con tàu Trường Sa sẽ hoạt động dưới nước như thế nào? Nếu nước đã phủ trùm con tàu, không cần pin, điện mà động cơ vẫn hoạt động được thì đó hoàn toàn là kết quả đáng vui mừng. Thứ hai nữa là hệ thống đảm bảo sự sống cho người ngồi trong tàu điều khiển. Điều này nó không phụ thuộc đó là bể nhân tạo hay ngoài biển, khi nước đã phủ kín con tàu thì sự sống ở đâu cũng như nhau thôi. Rồi tiếp đến là thử nghiệm sự nổi lên lặn xuống của con tàu, sức đẩy của nước trong bể thử nghiệm tuy không giống như ở ngoài biển nhưng nó cũng có nguyên lý tác động giống như thế. Còn việc xây bể thử nghiệm có dòng nước chảy, có san hô, hay chướng ngại vật như vị chuyên gia ở ĐH Bách Khoa Hà Nội thì tôi khẳng định là không nước nào trên thế giới có thể xây dựng được". Ông Hòa cũng thừa nhận: "Ngoài việc thử nghiệm các điều trên cho con tàu Trường Sa của mình thì những điều kiện khác khó có thể thử nghiệm hết được. Như kiểm tra áp lực, độ thẩm thấu của nước, hệ thống rada,...". Lý giải cho những thắc mắc của vị chuyên gia đối với mình, ông Hòa cho rằng: "Có thể kiến thức của thầy quá giỏi và thầy biết quá nhiều nên có những đòi hỏi ở mức chuẩn mực nhưng thực chất chẳng ai có thể làm được như thầy mong muốn cả". Chuyên gia chất vấn tầu ngầm Trường Sa đóng ở Thái Bình Việt Thành ================== Làm được tàu ngầm hay không, biết liền sau khi cho hạ thủy và chạy thử. Chẳng cần đên chuyên môn, chuyên sâu. Nó là một thực tế tồn tại, con ếch cũng cảm nhận được. Chưa xong mà đã bày đặt chê bai. Người ta tự bỏ tiền túi ra làm, có ăn tàn phá hại của thằng nào, con nào. Thành công thì mọi người nhờ. Thất bại thì tiền họ mất tật họ mang. Bày đặt chê bai vớ vẩn. Nếu là tôi, tôi dep mựa nó đi. Khỏi làm. hết chê. Trân trọng ý kiến của vị đô đốc.
    1 like
  3. LỜI TIÊN TRI 2012: *Bất động sản chết lâm sàng...... LỜI TIÊN TRI 2013: * Bất động sản cận tử........ =========================== TS.Alan Phan: Nguy hiểm khi BĐS vẫn cố kéo dài sự sống Cập nhật lúc 05:52, 26/08/2013 (ĐVO) - "Bất động sản Việt Nam vẫn đang cố kéo dài sự sống, vẫn đang lằng nhằng đợi chết. Đây là một điều nguy hiểm, vì nếu nó có chữ "the end" rồi thì mọi người biết mà đi về, kiếm phim khác coi. Còn nếu nó vẫn chưa đâu ra đâu, chưa chết, vai chính vẫn nằm ừ ừ, còn kéo dài lâu như thế này theo tôi là một tín hiệu xấu, rất nguy hiểm." - Chuyên gia kinh tế, TS. Alan Phan cho biết. Bất thường khi Hoàng Anh Gia Lai vừa chạy vừa "la làng" PV: - Mới đây, ông Đoàn Nguyên Đức - Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) đã chính thức tuyên bố sẽ rút ra khỏi thị trường bất động sản (BĐS) Việt Nam để đầu tư ra nước ngoài. Ông có đánh giá gì về động thái này của HAGL? TS. Alan Phan: - Vấn đề này tôi không có nhận xét gì cả. Vì người làm ăn thì chỗ nào lỗ họ chạy thôi. Vấn đề chính, khi kinh doanh thì phải có một sự bén nhạy để "gõ" thị trường. HAGL bỏ chạy khỏi thị trường BĐS Việt Nam để đầu tư sang Miến Điện, đó cũng là điều bình thường trong vấn đề kinh doanh. Tuy nhiên, điều đáng nói ở đây là trước kia HAGL đã kêu gào FDI vào Việt Nam để đầu tư mà hiện nay các doanh nghiệp lớn của Việt Nam như HAGL lại "xách tiền" sang Myanmar, Campuchia thì sẽ nảy sinh một câu hỏi: trong khi các doanh nghiệp trong nước chạy hết rồi thì tại sao FDI lại phải đem tiền chạy vào? Đây cũng là một vấn đề và có nhiều uẩn khúc ở trong. Nhất là một doanh nghiệp đã từng làm BĐS cả mấy chục năm nay và có thể nói là đã phất lên nhờ BĐS thì bây giờ có ai dám nhảy vào không? Khi mà HAGL đã có đầy đủ mối quan hệ, kinh nghiệm, tất cả mọi thứ, ngay cả tiền họ cũng kiếm được rất nhiều tiền cash. Vấn đề kinh doanh thì tuỳ mỗi doanh nghiệp, không có gì để nói. Nhưng khi một doanh nghiệp BĐS lớn nhất, danh tiếng nhất ở Việt Nam mà bỏ chạy thì đã đặt ra nhiều câu hỏi cho các nhà đầu tư nước ngoài cũng như các nhà đầu tư trong nước. Nếu như họ không có những lợi thế như HAGL thì làm sao họ có thể chống cự với tình hình sắp tới? Đây chính là những dấu hiệu cho một chu kỳ mới. PV: - Ông Nguyễn Văn Đực, Phó Giám đốc Công ty Địa ốc Đất Lành đã nhận định: HAGL hay nhiều doanh nghiệp BĐS khác muốn tháo chạy cũng không phải dễ. Bởi họ sẽ bán cho ai? Ai là người mua? Và sẽ mua với giá nào? Xin ông cho biết ý kiến của ông về nhận định này. TS. Alan Phan: - Tôi không biết HAGL còn bao nhiêu dự án tại Việt Nam và thanh khoản của HAGL tại những dự án này như thế nào. Nhưng có một điều tôi thấy hơi lạ, là thường thường khi một doanh nghiệp tháo chạy như vậy sẽ im lặng để thị trường không xáo động, để người ta lặng lẽ mà chuồn. Còn bây giờ, trong một cái rạp hát, ông muốn chuồn mà ông lại la làng lên rồi ông chạy thì có thể gây ra một sự hoang mang lớn cho thị trường và cho đám đông ở xung quanh. Đây chỉ là một nhận xét của tôi thôi, chứ như tôi đã nói, tôi không có những thông tin chi tiết về HAGL để mà bàn sâu về vấn đề này. BĐS Việt Nam vẫn đang cố kéo dài sự sống, vẫn đang lằng nhằng đợi chết. Đây là một điều nguy hiểm. BĐS lằng nhằng đợi chết là vô cùng nguy hiểm PV: - Có ý kiến cho rằng, gói hỗ trợ 30.000 tỷ đã thất bại và thị trường BĐS Việt Nam đang đổ vỡ. Theo đánh giá của ông, liệu thời điểm hiện nay đã có thể khẳng định: BĐS Việt Nam hoàn toàn đổ vỡ chưa? TS. Alan Phan: "Hoàn toàn" là một cụm từ chỉ mang tính tương đối, không thể nào giống một cuốn phim mà kết thúc có chữ "the end" được. Nó là một kết cuộc có thể kéo dài, nó vẫn lằng nhằng đợi chết. Đây là một điều nguy hiểm, vì nếu nó có chữ "the end" rồi thì mọi người biết mà đi về, kiếm phim khác coi. Còn nếu nó vẫn chưa đâu ra đâu, chưa chết, vai chính vẫn nằm ừ ừ, còn kéo dài lâu như thế này theo tôi là một tín hiệu xấu, rất nguy hiểm. PV: - Theo đánh giá của ông, sự "lằng nhằng" đợi chết này sẽ kéo dài thêm bao nhiêu lâu? TS. Alan Phan: Thời gian bao lâu thì còn tuỳ thuộc rất nhiều vào chính sách. Đến lúc này thì hình như chính sách vẫn chưa muốn cho BĐS chết. Ông đạo diễn mà vẫn cứ nói rằng: ok, mày cứ nằm thế đi, mày cứ rên đi, khoan hãy chết... thì BĐS vẫn chưa thể chết được. Nên tôi thực tình không biết trong ý đồ của ông đạo diễn là có muốn cho chết hay không. Và đó là yếu tố chính để xác định thời gian BĐS chết. PV: - Với tình hình như hiện này, theo ông, người dân có nên bỏ tiền mua nhà vào lúc này không? TS. Alan Phan: - Trong bất cứ một biến động nào, nếu người dân thấy đây là một cái giá có thể trả được và là một cái giá tốt thì cứ việc bỏ tiền mua, nếu dư tiền. Nhưng nếu phải đi vay tiền thì dù là cái nhà tốt đến đâu cũng phải đợi. Vì thời điểm này là lúc không nên vay tiền mua nhà hay cố gắng gồng lên. Tôi vẫn nghĩ là BĐS Việt Nam vẫn chưa tới đáy. Xin chân thành cảm ơn ông! Duyên Duyên =========================== Tiến sĩ Alan Phan nói về góc độ chính sách thì tôi chẳng có ý kiến gì. Nhưng nếu từ góc nhìn thực tế thì BDS khó chết hẳn. Vì nhu cầu nhà ở luôn là một nhu cầu thiết yếu của con người. Nên tôi chỉ dùng từ "cận tử" để mô tả toàn cảnh vĩ mô của thị trường BDS hiện nay. Còn lai rai , vẫn có vài người bán những căn nhà của họ cho người khác, ở đâu đó trong cuộc sống này. Nên nếu khái niệm BDS rộng ra đến cả ..."vi mô" như vậy thì dùng từ "cận tử" là chính xác!.
    1 like
  4. Phó Nguyên soái Triều Tiên: “Hòa bình quý giá hơn tất cả” 25/08/2013 20:13 (GMT + 7) TTO - Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội Nhân dân Triều Tiên, Phó Nguyên soái Choe Ryong Hae khẳng định Bình Nhưỡng không mong muốn chiến tranh và "hòa bình quý giá hơn tất cả". Chủ tịch Tập Cận Bình (phải) đón tiếp Tướng Choe Ryong Hae tại Bắc Kinh - Ảnh: AP Phát biểu tại một hội nghị chính trị ở Bình Nhưỡng hôm 24-8, KCNA cho biết Tướng Choe Ryong Hae nói: “Hòa bình quý giá với chúng ta hơn tất cả mọi thứ, mục tiêu tổng thể của chúng ta là xây dựng nền kinh tế vững mạnh và cải thiện cuộc sống nhân dân”. Theo KCNA, hội nghị trên được tổ chức hàng năm để kỉ niệm chính sách “tiên quân” (ưu tiên quân đội trước hết) do cố chủ tịch Kim Jong Il sáng lập. “Người Triều Tiên không hề mong muốn chiến tranh, nhưng hi vọng ngăn chặn một cuộc chiến huynh đệ tương tàn và thống nhất đất nước hòa bình bằng bất cứ giá nào" - Tướng Choe nói. Ông khẳng định CHDCND Triều Tiên sẽ “nỗ lực hết sức có thể để ngăn chặn bùng phát một chiến mới” trên bán đảo Triều Tiên và thúc đẩy “các quan hệ hợp tác và thân thiện” với thế giới. Hồi tháng 5, tướng Choe - với tư cách đặc phái viên của chủ tịch Kim Jong Un - có chuyến công tác đến Bắc Kinh và gặp gỡ chủ tịch Tập Cận Bình nhằm cải thiện quan hệ với Trung Quốc sau vụ thử nghiệm hạt nhân trong tháng 2. Sau nhiều tháng đe dọa chiến tranh hạt nhân chống lại Mỹ và Hàn Quốc, CHDCND Triều Tiên dường như thay đổi chiến thuật với nhiều cử chỉ hòa giải gần đây. Trong tuần này, Bình Nhưỡng đồng ý đề xuất của Tổng thống Hàn Quốc thúc đẩy kế hoạch tổ chức cuộc đoàn tụ các gia đình ly tán vì chiến tranh đầu tiên trong vòng 3 năm; chấp nhận các điều kiện của Hàn Quốc đưa ra để nối lại hoạt động tại khu công nghiệp chung Kaesong... ĐỨC TOÀN ====================== Có lẽ tôi cần phải nhắc lại rằng: Đây là thời cơ tốt nhất cho sự thống nhất hai miền Cao Ly về rất nhiều phương diện. Bỏ lỡ cơ hội này thì các vị sẽ phải chở đợi rất lâu trong những chu kỳ vũ trụ khó định lượng. Thời hạn để thúc đẩy tiến triển thống nhất Cao Ly là ba năm - tính từ năm nay đến đầu năm Bính Thân 2016 (Thống nhất thực sự có thể sau đó, hoặc trong thời hạn này, nếu quí vị có đủ khả năng).
    1 like
  5. Năm nay còn tháng 8 và 9 âm lịch là hợp để làm đám cưới nhé! Muốn chọn ngày thì hãy chọn tháng trước! Thân mến.
    1 like
  6. Nếu nhận thấy rằng cả 2 yêu nhau và hợp nhau về những ý nghĩ và lối sống thì cứ đến với nhau hơn là đi tìm cho hợp với ngày giờ tháng năm, định lý nầy đã lỗi thời ở xã hội hiện nay ,cứ đòi hỏi lấy nhau phải hợp tuổi tác thì cuộc sống gia đạo cũng sẽ xảy ra nhiều biến cố khi cơm không lành canh không ngọt hay lúc cơm thua gạo kém , lúc đó cái tuổi sẽ không là sợi dây thừng để cột cả 2 dính liền lại với nhau, dẫu có muốn đi tìm cho cả 2 tuổi ngày tháng năm được trọn vẹn thì chắc có đi mòn chân cho tới đầu gối vẫn chưa tìm ra được hay có thể người lý tưởng có tuổi hợp với mình đó phải là đang lớn hơn tuổi mình nhiều hay cũng có thể là những đứa bé chập chững đang biết đi, cho nên QUAN ĐIỄM CỦA LYHOCDONGPHUONG là nếu yêu nhau thì cứ lấy , còn như nếu có ly cách hay ly tan đó là do số phận của riêng mình quyết định chứ không phải do cái tuổi hợp xung .
    1 like
  7. Sư phụ lại gặp may và từ đúng trở lên rồi này: Phiên tòa xử Bạc Hy Lai bất ngờ bị dừng, rời sang thứ Hai (Dân trí) – Ngày xét xử thứ tư đối với cựu bí thư Trùng Khánh Bạc Hy Lai đã bị quan tòa tuyên dừng giữa chừng để chuyển sang ngày thứ Hai. Trước đó ông Bạc đã phản bác mạnh mẽ mọi lời khai “đầy những lời dối trá, gian lận” của Vương Lập Quân. Sáng mai Bạc Hy Lai sẽ lại hầu tòa Vụ Bạc Hy Lai chỉ là hiện tượng nhìn thấy được giật gân, gây chú ý dư luận thôi. Bản chất của vấn đề không nằm ở hiện tượng này. Gọi là "phần nổi của tảng băng chìm".Nhưng vì ai cũng nhìn thấy, nên đưa lên cũng chỉ để "chém gió, đập ruồi" cho xôm tụ diễn đàn. Vụ việc này dù xử thế nào, kết thúc ra sao - đoán đúng hay sai diễn biến, đều không quan trọng. Điều quan trong là: Sự kiện này phản ánh cái gì trong xã hội Trung Quốc và hệ quả của nó đi về đâu?
    1 like
  8. 27 thì còn chưa dc 1/3 số tuổi của bác loccoctu
    1 like
  9. Chào chú Thiên Sứ và mọi người, Về việc của bạn Nguyentanh hỏi về đốt vàng mã thì con có đọc được bài của nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng có giải thích là không nên đốt vàng mã vì "Người âm là khí, linh khí là âm. Họ chết mấy trăm năm rồi, rất là mong manh. Lửa là dương. Đốt lửa ngút trời như thế là đẩy hết khí ra, tán sạch khí". Kính nhờ chú Thiên Sứ và các cao nhân ở đây cho ý kiến về việc này ạ. Link về bài phỏng vấn nhà ngoại cảm Phan Thị Bích Hằng đây ạ: http://phamvietdao4....-nha-ngoai.html
    1 like
  10. Vấn đề là do tâm mình có thấy xúc động trước cảnh khổ của đồng loại không mà thôi. Nếu thấy xúc động thì cứ cho. Không thì thôi. Chính chú cũng không phải lúc nào cũng cho ăn mày. Việc làm thiện là việc của mình. Còn chuyện lừa đảo hay không là việc của họ. Nếu cho họ mà mình phải phá sản thì cấn cân nhắc xem có bị lừa hay không. Còn đây chỉ là chuyện bố thí. Nếu họ đóng kịch để lừa mình lấy vài ngàn đồng bạc thì chú nghĩ rằng chú đang trả tiền cho một kịch sĩ có tài đi diễn dạo. Cuộc đời nhân thế có mấy mươi? Sao đem thương nhớ vạch ngang trời. Đúng sai gì thì cũng xin chỉ để chiêm nghiệm.
    1 like
  11. Có một bài viết về nghiệp chướng rất hấp dẫn của ông Nguyễn Ngọc Ngạn cũng nói về nghiệp chướng ở bên tuvilyso.net do hiendde post lên. Nhưng tôi quay lại tìm mãi không biết câu chuyện nằm ở trang nào nên đành chịu. Câu chuyện có nội dung tóm tắt như sau: Vào thời Tây có một tay phú ông giàu có miền quê, tranh cử ông nghị. Ông nghị khi lên phố chơi bời quen một cô đào rượu. Cô đào có mang và thất nghiệp, về tìm ông nghị xin cứu trợ. Ông nghị từ chối, cô đào uất ức tự tử. Hồn ma hai mẹ con ám ảnh ông này đến chết. Xem câu chuyện này, người ta cảm giác ghê rợn và sợ tạo nghiệp. Nhưng làm cho con người tưởng rằng tạo nghiệp là phải làm một cái gì đó lớn lao, ghê rợn, như làm người ta chết oan, sát hại sinh linh..vv...Thực ra nghiệp chướng len lỏi trong cuộc đời đôi khi thể hiện bằng những hành động rất đơn giản, nhưng lại thể hiện bản chất của người mang nghiệp. Những câu chuyện tôi kể trên đây hoàn toàn có thật và nghiệp chướng đến với chúng ta đôi khi từ những hành vi tưởng chừng vô thưởng vô phát, nhưng cũng đủ nặng nề nếu chúng ta không kiểm soát được ý thức. Tôi quen một đại gia nữ, có chồng nước ngoài. Trong làm ăn cô có với một đối tác quan trọng đồng hương với chồng. Đối tác này bị một bệnh nan y đe doa tính mạng và tất nhiên ảnh hướng lớn đến công việc làm ăn của cô ta. Để chữa khỏi bệnh cho ông này thày lang khuyên phải lấy gan một con ngựa trắng nấu thuốc mới khỏi bệnh. Cô ta đã lùng sục khắp nơi để tìm bằng được một con ngựa trắng. Cô ta mua con ngựa này với giá cao và nhờ người địa phương giết thị chỉ lấy lá gan cho người bệnh. Nhưng sau đó cô hay nằm mơ thấy con ngựa trắng đứng ở sân vườn trước cửa nhà. Bị ám ảnh hoài, cô ta hỏi một vị thiền sư về nguyên nhân hóa giải. Nghe được câu truyện, vị thiền sư khuyên cô ta tạc tượng một con ngựa bằng đá trắng để trước cửa. Cô ta hoài nghi lời khuyên của vị thiền sư này, vì cô không cho rằng việc bỏ tiền ra mua một con ngựa với mục đích chữa bệnh cứu người lại có thể phiến phức đến thế, nên không làm. Vài tháng sau, cô ta bị chính người nước ngoài mà côp đã cất công cứu chữa lừa một mẻ lớn khiến lao đao gần như phá sản. Sau cú lừa đó, người này cũng chết và cô không còn hy vọng thu hồi được tiền. Sau đó cô mang nợ và suy sụp, chồng bỏ và cô phá sản. Đến bây giờ cô chỉ có hai bàn tay trắng và sống lay lứt trong sự ngờ vực của con người.
    1 like
  12. Bà ăn chay vào rằm và mùng một, bà chỉ buôn bán và chẳng hề lừa dối ai bao giờ. Đôi khi bà cũng cúng dường và làm công quả. Bà giàu có và sống tiết kiệm, không xa hoa. Nhưng có một lần, đã trưa lắm rồi, tiếng còi tan tầm của thành phố đã hú lên. Một người nhà quê, ăn mặc lam lũ dừng quang gánh trước của hiệu của bà. Với vẻ mặt thiểu não, cô cất tiếng chào mời: "Bà ơi! Bà mua giúp cháu mấy mớ rau muống!". Bà nhìn cả nửa gánh rau còn xếp lớp trên quang gánh có vẻ ái ngại: "Bao nhiêu một mớ, rẻ thì tôi mua?". "Cháu chẳng dám nói thách bà. Bà mua cho cháu. một hào một mớ. Chợ ế quá! Đang ra cháu phải bán hai hào". Bà lắc đầu: "Trưa rồi! Tôi mua giúp cô thôi. Hào rưởi ba mớ. Cô bán tôi mua". "Bà trả rẻ quá! Tội nghiệp cháu'. Cô hàng rau nét mặt thiểu não lại gánh gánh rau đi. Nhưng được vài bước cô quay lại năn nỉ: "Thôi cháu cũng bán cho bà. Bà mua giúp cháu". Cô hạ gánh rau xuống đếm ba mớ rau đưa cho bà. Bà đưa hai hào bảo trả lại tiền cho bà. Cô hàng rau nét mặt buồn rầu, tháo ruột tượng lần tay lấy tiền trả lại. "Bà ơi, bà cho cháu hai hào" "Không". Cô hàng rau, trả lại bà năm xu rồi gánh rau đi, nét mặt đầy đau khổ. Ngày ấy tôi còn bé lắm. Tôi chơi trước cửa hiệu của bà. Sau này, cái cửa hiệu ngày xưa mà bọn trẻ chúng tôi hay tụ tập chỉ thấy đóng cửa im ỉm. Tôi không tìm thấy ở đấy những hàng hóa chất đống và tỏa đi khắp chợ cùng quê nữa.
    1 like
  13. Làm phước giúp người là một hành vi tốt. Nhưng nghiệp quả lại là một chuyện khác khí con người không tự nhận thức mình.Tôi xin kể một câu chuyện trong Kinh Thánh như sau: Có một người đàn bà phạm tội ngoại tình và bị xử tử bằng cách ném đá cho đến chết. (Tất nhiên đây là một tôi thuộc phạm trù đạo đức theo quan niệm thời bấy giờ và bị mọi người căm ghét, ghê tởm). Chúa Giê Su đi qua và người đàn bà này cầu xin Chúa cứu mạng. Chúa bèn nói: "Ai là người nhận thấy mình hoàn toàn trong sạch thì hãy ném viên đá đầu tiên". Đám đông chựng lại rồi từ từ tản ra. Người đàn bà thoát chết. Chúng ta thấy gì trong câu chuyện này? Đám đông phẫn nộ và nhân danh đạo đức kia có biết rằng họ phạm một tội còn lớn hơn là - giết người. Phải chăng Chúa không đạo đức bằng những người nhân danh đạo đức kia? Tương tự như vậy, chúng ta đặt vấn đề rằng: Đám đông ném đá kia, cũng có rất nhiều người thực tâm tin rằng những viên đá của họ nhân danh đạo đức. Và họ cũng sẽ không hiểu tại sao cuộc đời đôi khi lại phi lý với họ. Cũng có thể họ đã từng làm phước và cũng nghĩ như vấn đề mà NVA đặt ra. Viết những dòng này ở thời hiện đại - có thể có người nghĩ rằng: Tôi làm phước mà chưa hề ném đá tại sao tôi lại vẫn vất vả? Vậy chúng ta thử giả thiết một trường hợp: Có một cô gái điếm muốn xin đi làm. Không nơi nào nhận cô ta cả - nhân danh đạo đức. Cô ta phải quay lại nghề cũ và mọii người "Ồ" lên mà chứng tỏ rằng họ đã đúng khi không nhận cô ta. Cô ta mắc SiDa và chết. Phải chăng chính sự nghiệt ngã đã giết người? Và rất có thể trong số những người "đạo đức " nghiệt ngã nhưng thiếu nhân bản ấy , cũng không ít người làm phước.
    1 like
  14. Jimsy cũng qưỡn (Rảnh rỗi/ tiềng đồng bằng Nam Bộ) nhỉ. Vào đây xem cái này nè. http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/...uong/t1301.html * Thực ra không phải chỉ vì chồng hai tô đồ ăn bỏ đi trước mặt một người đói mà đã tạo nghiệp lớn như vậy: Cả một đời gian khổ. Cái chính là nghiệp nặng quá thể hiện ra ở hành vi ấy.
    1 like
  15. Tôi cắm đầu cắm cổ ăn bát bún bò giò heo. Tôi ăn theo kiểu cho lợn chết đói, vì đến cả nước cặn cũng không còn. Tôi ngẩng đầu lên thì hai người bạn gái tôi ngồi trước mặt cũng vừa ăn xong. Trong đó có một người gọi là yêu tôi và tôi cũng yêu nàng. Hai nàng bỏ lại cả nửa tô nước lèo với hai cục giò heo đầy nạc mà hai nàng chỉ nhấm nháp sơ qua. Vào thời ấy, cách đây gần 30 năm trước , người yêu tôi coi như đại gia, nàng có hẳn một tiệm may trung bình với vốn lận lưng ngót cả chục cây vàng. Còn tôi chỉ là một thợ cơ khí tuy bậc lương cao 4/7, nhưng nghèo xơ xác. Chẳng bao giờ có một xu dính túi, trừ ngày lĩnh lương. Lúc ấy, sau lưng hai nàng có một người ăn mày cầm lon guigo chực xin hai nàng chút nước căn và đồ ăn thừa - lớp người mà thời ấy người ta gọi là "vét đĩa". Tôi bảo Lương *: "Đàng sau em có người xin đồ ăn thừa kìa! Em cho họ đi". Nàng ngoảnh mặt lại. Người ăn mày chìa cái lon guigo nói: "Xin hai cô". Nàng quay lại mặt lạnh như tiền, nói với tôi: "Em không bao giờ cho ai đồ ăn thừa cả. Phải tội chết!". Một thoáng cảm phục lòng nhân ái cao cả của nàng trong tôi. Tôi nói: "Vậy em mua cho ông ta một tô bún đi!". "Tiền đâu mà em mua cho người ta như vậy?". "Thế thì em cho ông ta chỗ nước lèo kia đi". Trả lời cho đề nghị của tôi, nàng đổ hai tô nước lèo vào làm một và chồng cái tô không lên. Nhìn người ăn mày thất thểu đi ra, tôi không thể không cảm thấy chạnh lòng. Tôi im lăng và cay đắng cho ông. Cuộc tình của tôi với nàng không thành, vì ngoài tôi ra , nàng còn có người khác. Sau này nàng cũng lấy chồng và không phải anh bạn đồng hành với tôi. Chồng nàng có một vợ trước đã ly thân, nhưng vẫn quậy nàng khiến nàng chịu không nổi phải bỏ đi với đưa con gái. Sau này hỏi thăm nàng, tôi biết nàng đã về quê và mở tiệm chạp pô bán tạp hóa cho bà con trong xóm. Cũng có tin đồn là nàng đã chết khi tôi gặp lại người chủ nhà mà nàng đã thuê ngày trước. Chẳng biết tin đồn có đúng không. Nhưng làm tôi không khỏi chạnh buồn. Duyên tình hay nghiệp oan khiên Mà sao mãi mãi trăng đêm nhắc sầu. ------------- * Tên đã thay đổi.
    1 like
  16. Tôi nhìn nàng và nói: "Cô là một đại gia. Nhưng thần sắc cô cho thấy cô là người rất nghiệt ngã với người làm. Cô quá cầu toàn và kỹ lưỡng nên không ai vừa ý cô cả. Xin lỗi! Cô cho tôi hỏi: Cô có lận đận tình duyên không?". "Thưa Thày không! Em một vợ một chồng và anh ấy vẫn sống với em". "Lạ nhỉ? - Tôi thầm nghĩ - Có vấn đề gì trong tướng pháp và tuổi vợ chồng con cái người này?". Cuối cùng tôi được biết rằng: Nàng đúng là đại gia. Nhưng là người vợ thứ 4 của một ông chồng vẫn sống đầy đủ với những người vợ ở không chờ nàng nuôi và hàng chục cô bồ các loại. Nhưng nàng vẫn thấy hạnh phúc. Thôi thế cũng được. Bà vợ thứ 7 của Pi Cát sô vẫn bằng lòng với hạnh phúc của mình. Bà phát biểu: Với tôi thì vẫn còn nửa cái ly. Nhưng các bà vợ khác của ông lại cho rằng: Chỉ còn nửa cái ly". 8 năm sau, nàng đã xuất ngoại. Chồng cũng đã thôi rồi. Nhưng phải thừa nhận nàng vẫn giàu có và lâu lâu lại về thăm tôi.
    1 like
  17. Chính xác là như vậy. Nếu anh chị em chịu khó xem rộng các sách, suy ngẫm và tìm hiểu đúng phương pháp. Mọi chuyện sẽ như ý. Người xưa có câu: "Trong sách có người ngọc, trong sách có nhà vàng".Chúc vạn sự may mắn và thành đạt.
    1 like
  18. Nàng là người đứng đắn. ít nhất nàng tự cho là như thế. Bởi vậy, nàng không thể chấp nhận được chồng nàng đi bia ôm. Thật ghê tởm! Nàng khinh bỉ chồng nàng. Mặc dù chồng nàng hết sức năn nỉ xin tha lỗi. Nhưng nàng kiên quyết. Nàng yêu người khác mà nàng cho là thủy chung, sâu sắc và tử tế hơn người đã cùng nàng từ thuở hàn vi. Cuộc chia tay diễn ra, nàng chính thức lấy người nàng yêu. Hơn 20 năm trôi qua - cuộc đời nàng là một chuỗi những lận đận. Từ hàng tỷ đồng của hơn 20 năm trước, đến nay vài trăm ngàn cũng ít có. Gặp lại nàng trong sự tiều tụy lo toan. Thật tôi cũng không ngờ đây là Hương Liên * của ngày xưa nữa. Điều này một thày bói đã nói với tôi từ hơn 20 năm về trước về nghiệp quả của nàng. Nhưng tôi phải công nhận người chồng sau tận tụy và thủy chung với nàng. ------------------- * Tên đã thay đổi.
    1 like
  19. Anh ta đến gặp tôi với vẻ mặt buồn bã: "Thầy xem cho em, hôm nay em sang Mỏ Cày đòi nợ có được không? Nó nợ em 1.500.000 mà đến nay mãi chưa trả" (Thời giá khoảng năm 1990). Tôi độn quẻ và trả lời: "Người này rất nghèo. Họ không có khả năng trả anh. Nhưng nếu anh đòi được họ số tiền này thì mẹ anh sẽ bệnh năng và có thể chết!". Anh ta giật mình: "Thưa thày! Đúng là nhà nó nghèo thật. Em cũng không hy vọng nó có trả cho em. Nhưng cũng chính vì mẹ em bệnh mà nhà cũng khó quá, nên em phải đi đòi nợ. Được đồng nào hay đồng đó. Nhưng nay thày nói thế thì em biết làm sao bây giờ?". Tôi trả lời: "Nếu anh sang nhà con nợ của anh và nói vì thấy họ nghèo anh cho họ số nợ này để họ yên tâm sống, anh có làm được không? Nếu anh làm được thì mẹ anh sẽ khỏi bệnh và sau ba tháng anh sẽ có một số tiền gấp 10 lần số anh cho. Cụ thể là 15.000.000 đồng!". Anh ta ngồi suy nghĩ một lúc và hỏi lại tôi: "Thưa thày! Nếu em nghe lời thày, không đòi nợ nữa, nhưng cũng không cho mà để họ tùy ý trả thì mẹ em có khỏi bệnh và em có tiền không?" Tôi nói: "Nếu thế thì mẹ anh vẫn khỏi bệnh, nhưng ba tháng sau anh sẽ chỉ có số tiền gấp ba số tiền hiện nay!". Anh ta mừng rỡ nói: "Thưa Thày! Em hứa với thày, nếu thày nói đúng thì em sẽ mời thày đi nhà hàng nổi nhậu một bữa không say không về". Tôi cười và nói với anh ta: "Tôi sợ lúc ấy anh không còn đồng nào để mời tôi đi nhà hàng nổi". Anh ta ngạc nhiên: "Sao thế ạ? Không lẽ với số tiền lớn như thế mà em không mời nổi thày đi ăn nhà hàng nổi?". "Đến lúc đó anh sẽ biết tại sao!". Anh ta nói: "Thầy yên tâm đi, đến lúc đó em sẽ quay lại đây rước thày đi nhậu.'. Nói xong anh ta vui vẻ tặng tôi gói thuốc Jet rồi ra về. Một năm trôi qua. Anh ta quay lại mặt thiểu não nói với tôi: "Thày nói đúng quá! Khi em về thì vài ngày sau mẹ em bớt bệnh, khỏe lại! Ba tháng sau bà con bên Mỹ gửi về cho em một số tiền Dol, đổi ra tiền Việt được hơn 4,500. 000. Nhưng cái nhà em đang ở của ba anh em chúng em. Hai người anh khá giả ra ở riêng. Nay thấy em có tiền, họ về đánh giá trị cái nhà là 7.500. 000. Hai anh em hứa sẽ không sở hữu nhà nếu em đưa họ 5.000. 000. Thế là em phải chạy sất bất mới vay được 500. 000 để đưa họ. Nên chẳng còn tiền đâu để mời thày đi. Thày thông cảm, thày cũng nói trước rồi mà - Anh ta nói tiếp - hôm nay em đến để hỏi thày: Nếu bây giờ em sang nhà con nợ và nói cho họ luôn số nợ thì em còn được gấp 10 lần không?" . Tôi cười và nói với anh: "Nhân duyên lúc đó và bây giờ khác nhau. Bây giờ anh cho thì cũng muộn rồi. Tùy anh thôi. Nhưng nếu anh cho họ thì sau này anh sẽ khá giả". Anh ta buồn bã ra về. Sau đó tôi cũng không gặp lại anh ta nữa. Ngày ấy nếu anh ta cho thì lòng hiếu thảo lo lắng cho người mẹ bệnh với lòng từ tha nợ cho một người nghèo (Trong trường hợp dự báo chưa chứng nghiệm), nghiệp duyên sẽ rất khác với việc vì cần tiền lớn hơn nên cho.
    1 like
  20. Theo tôi: Nghiệp chướng là một khái niệm minh triết cổ nhằm cố gắng lý giải những hiện tượng trong mối quan hệ giữa hành vi và hậu quả của con người. Sự lý giải này đưa con người đến những khái niệm đạo đức và nhân bản, nhưng nó không thuộc về phạm trù đạo đức, mà nó là một khái niệm thể hiện sự liên hệ hữu cơ giữa hành vi và hệ quả của hành vi như một quy luật tất yếu khách quan. Trước sự bi thảm của đồng loại:nghèo, đói, chết oan ức...vv..... khái niệm "tội nghiệp" vửa thể hiện hệ quả của "nghiệp" vửa thể hiện sự chia sẻ vì đau lòng cho sự bi thảm của đồng loại mang tính nhân bản. Toàn bộ danh từ này có thể hiểu là "Tội" phải chịu do "nghiệp chướng" đem lại. Nhưng chính vì quan niệm nghiệp chướng hướng con người tới những giá trị nhân bản và đạo đức, nên người ta dễ hiểu lầm quan niệm này mang tính duy tâm chủ quan và mang tính tín ngưỡng, khi tri thức khoa học hiện đại chưa tìm được mối liên hệ giữa hành vi và hệ quả vốn có nhiều tương tác phức tạp. Thực ra: Khái niệm "nghiệp chướng" là một tư duy minh triết cổ giải thích sự liên hệ hữu cơ giữa hành vi và hệ quả của hành vi như một quy luật tất yếu khách quan. Đây là một lý giải đúng phản ánh bản chất của hiện tương trong mối quan hệ nhân quả từ hành vi của con người, hay là cái nhìn sai của cổ nhân - tôi nghĩ cần có sự nghiên cứu nghiêm túc. Nhưng nếu giả thuyết cho rằng: Nếu khái niệm nghiệp chướng thể hiện bản chất mối liên hệ nhân quả từ hành vi của con người thì nó phải là hệ quả của một tri thức rất vĩ đại trong việc nhân thức tính quy luật sự tương tác giữa hành vi con người và hệ quả của nó. Bởi vì từ hành vi đến hệ quả là một quá trình tương tác cực kỳ phức tạp trong mối liên hệ giữa con người - vũ trụ thông qua môi trường sống.
    1 like
  21. "Nghiệp" là từ chính xác nhất. Còn "nghiệt" không sai nhưng trong một trường hợp cụ thể của "Nghiệp". Người Việt ta dùng từ "nghề nghiệp" chứ không ai dùng từ "nghề nghiệt" cả.
    1 like
  22. Nghiệp chướng và quả báo là hai mặt của một vấn đề. "Nghiệp ai người đó chịu" - hoàn toàn chính xác. Nhưng cũng có câu: "Đời cha ăn mặn đời con khát nước" - Đúng luôn! Không có gì mâu thuẫn với vế trên. Tại sao lại như vậy - Lý học Đông phương giải thích rằng: "Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu". Khi đời cha ăn mặn thì nghiệp của người con sẽ ứng vào gia đình ăn mặn này và là con của gia đình này. Tất yếu đời con khát nước. Đại loại là như vậy. Có khi vài đời sau nghiệp mới thể hiện quả báo vì còn thời gian tích lũy nghiệp duyên.Với người "Tâm thiện, khẩu xà" thì họ hay bị nói xấu, chỉ trích. Nếu cộng nghiệp thì bị vu cáo. Trong kinh Phật có giải thích nghiệp nào thì quả nấy. Phuong2t có biết triều đại nào tồn tại lâu nhất trong lịch sử nhân loại không? Chính là thời Hùng Vương đấy - 2262 năm. Bởi vì tổ tiên ta trong trị quốc lấy chữ Nhân làm căn bản và là một quốc gia văn hiến của nhân loại.
    1 like
  23. Nhìn cô em gái vặt lông sống những con cò. Những con cò bị vặt lông trụi thùi lụi run rẩy trong đau đớn, chờ con người lấy hai thanh tre kẹp cổ, nướng trên lửa cho trụi hết lông con, xong mới làm thịt. Vợ tôi bảo: "Sao mày ác thế? Mày nhìn những con chim bị vặt lông kìa. Mày tưởng tượng nó đau đớn thế nào trước khi chết? Rồi mày lại sắp thiêu sống nó. Khủng khiếp quá!". Cô em vợ tôi tỉnh ngộ, đem cả chục con chim vừa có lông vừa trụi thùi lụi đi cho. Cô ta nói: "Từ nay em sẽ chẳng bao giờ ăn cò nữa". Nghe được câu chuyện này, tôi nói: "Con Liên sẽ sinh con trong năm nay và trở nên khá giả". Chẳng là cô ta đang có bầu, theo sự tính toán của tôi - nếu cô ta sinh con năm nay thì tốt và sang năm thì xấu mà bác sĩ dự sinh là vào khoảng trước hoặc sau Tết vài ngày. - Tại sao thế hả anh? Chính nhờ em khuyên nó mới không nướng những con cò đấy chứ? - Việc giết cò vì vô ý thức, nên không thể coi cô ta là ác. Nhưng chính sự thức tỉnh - chợt ngộ - từ trong tâm khiến cô ấy không ăn cò nữa, chứng tỏ cô ấy có tâm hiền. Lời khuyên chỉ là tác động bên ngoài mà thôi. Sự việc nghiệm, cô Liên sinh con trước Tết và khá giả. Câu chuyện cách đây cũng khoảng 15 năm rồi. Vũ trụ huyền vĩ mênh mông, hư ảo. Nghiệp chướng trùng trùng, không dễ mấy ai ngộ được.
    1 like
  24. Nàng có chồng Việt kiều vốn con nhà tử tế và chỉ chờ đi Hoa Kỳ. Với tôi nàng cũng có mối quan hệ dây mơ rễ má, nên nàng thường hỏi tôi: -"Bao giờ em xuất ngoại?". -"Năm nay chưa được!". Chồng nàng đã định cư ở Hoa Kỳ đến lúc cưới nàng là đã 16/ 17 năm sống nới đất khách. Nhưng vẫn chưa thi nhập quốc tịch. Khi lấy vợ, người chồng cũng chí thú làm ăn và thi quốc tịch để bảo lãnh vợ. Câu trả lời của tôi vẫn đều đặn là: -"Năm nay chưa đi được". Ròng rã cũng 9 năm trời. Nàng thiếu điều muốn chửi tôi. Thật xui cho nàng, lúc thì chồng thi trượt, lúc thì "đánh piano" vân tay lại bị nước vôi ăn do làm nghề thợ nề. Năm thì say rượu đụng xe...Rồi thì hồ sơ bào lãnh cũng đến thì nàng lại bị cật vấn sao lấy chồng gần 10 năm chưa có con? Cuối cùng tôi phải khuyên nàng thả chim phóng sinh. Nhưng ở tỉnh lẻ như nàng chẳng có chỗ nào bán chim phóng sinh cả? Lên Sài Gòn đi tìm cả ngày trời cũng chẳng có. Không hiểu tại sao lại như vậy? Nàng vẫn loay hoay bổ sung giấy tờ. Bên Hoa Kỳ thì nhờ luật sư. Tất cả anh em bên chồng ở Hoa Kỳ đứng ra bảo lãnh và cam kết, nàng vẫn chưa đi được. Cuối cùng, nàng phải lên tận núi Bà Đen ở Tây Ninh mới mua được chim phóng sinh để thả. Nàng đến nói với tôi : -"Em đã thả chim rồi. Em mua hết chim tốn cả gần 2.000.000đ, tính cả tàu xe đấy!". Tôi hơi buồn và nói với nàng: -"Em sẽ đi trong năm nay". Khi nàng ra về với sự vui vẻ, tôi nói với vợ tôi:"Người này không nhân hậu và ích kỷ. Có ra nước ngoài cũng không khá được". "Sao thế anh? Cô ấy vất vả lên tân núi Bà cầu phước mà?". "Đây là một cuộc đổi chác chứ làm phước gì! Làm phước thật thì chẳng tốn đến thế". Đến nay nàng vẫn chưa có con. Làm ở đâu cũng đành hanh nên chẳng bền. Thật tội nghiệp.
    1 like
  25. NhatChiMai đạo Phật nên tin vào nhân quả nghiệp báo. NCM đã nhiều lần giật mình vì thấy quả báo nhãn tiền đến với mình. Nhiều khi NCM chê bai hay coi thường ai điều gì, thì chẳng bao lâu NCM sẽ rơi vào hoàn cảnh đúng như vậy, nhiều lúc trùng hợp không thể tin được :rolleyes:
    1 like
  26. Bà nói với tôi giọng phẫn uất: -"Thằng ấy chính là chú tôi. Lúc không nhà không cửa tôi cho nó ở nhờ 800 m vuông đất. Nó ở từ năm 76 đến giờ (2000). Bây giờ đòi nó không trả. Tôi bán nhà bán cửa theo kiện, tốn kém cả chục năm trời. Nhưng nó vẫn trơ ra. Tôi còn cái nhà hơn 300 cây sẽ bán nốt. Tôi sẽ theo kiện đến cùng. Không xong tôi ra giữa chợ Bến Thành tẩm xăng tự tử. Tôi cũng ăn chay, làm công quả. Sao tôi khổ thế này!". Nhìn người đàn bà đăng quằn quại trong tâm hồn, tôi không khỏi cám cảnh cho bà ta. Bà ấy chỉ có một mẹ một con. Bản thân bà cũng là con gái duy nhất của một bà mẹ mà bố bà ấy đã bỏ đi từ nhỏ. Tôi ra được quẻ: Kinh Lưu Niên. Tôi giật mình: "Đây chính là quẻ của định mệnh, quẻ của nghiệp chướng phải trả". Tôi hỏi bà: "Bà đã bán đi nhiều nhà lắm hả?". "Dà! Mẹ tôi chết đi để lại cho tôi gần chục căn nhà, tôi đã bán hết theo kiện. Tôi nay chỉ còn một cái đang ở. Tôi sẽ bán nốt theo kiện đến cùng. Tôi tức lắm. Nó ăn không, ăn hỏng của tôi". Kinh Lưu Niên, một sự lừa đảo, chèn ép, bất lương.... Tôi chợt hỏi bà: -"Có phải mẹ của bà ngày xưa sống bằng nghề cho vay nặng lãi không?". -"Sao thầy biết?". -"Quẻ nói vậy! Đây chính là nghiệp chướng của bà! Ngày xưa mẹ bà sau khí ông chồng bỏ đi chỉ còn một cái nhà duy nhất. Còn ít vốn mẹ bà đã sống bằng nghề cho vay nặng lãi. Tài sản mà mẹ bà để lại cho bà chính là do xiết nợ người ta mà có. Cái nhà bà đang ở chính là cái tài sản mẹ bà có trước khi làm nghề này...". -"Đâu! Thày nói sai rồi! Nhà mẹ tôi ngày xưa bán lâu rồi. Đây là cái nhà tôi mua sau này!". -"Bà không hiểu ý tôi. Tôi muốn nói rằng: Nó tương đượng với cái nhà mà mẹ bà chỉ còn một cái trước khi làm nghề này. Nó là giá trị tài sản đích thực của mẹ bà". Bà ta ngồi im lặng. Tôi nói tiếp: -"Bà hãy bình tĩnh nghĩ lại! Những người ngày xưa cũng đã bao lần uất ức vì họ nghèo không trả được nợ khiến gia đình họ phải tan nát. Bây giờ nghiệp quả báo ứng thì bà phải mất đi dưới hình thức khác. Có thể chính do bà ăn chay và làm công quả, nên dun dủi bà đến đây và tôi coi thấy được điều này. Nên tôi khuyên bà đừng theo kiện nữa. Của trời, Trời lại lấy đi. Bà có cái nhà trị giá 300 cây , bà còn sướng hơn nhiều người. Nếu tối nói đúng thì bà hãy rũ bỏ và bình tâm sống với tài sản còn lại . Theo tôi nó mới đích thực của bà. ...". Tôi không nhớ tôi còn nói gì nữa không. Nhưng người đàn bà ấy im lặng ra về. Nhìn người đàn bà thất thểu ra cửa vì tự thấy mình oan trái. Tôi ngậm ngùi nghĩ đến câu của các cụ truyền lại: Ngày xưa quả báo thì lâu. Bây giờ quả báo ở đâu đến liền. Hình như bài ca này có nguyên ủy từ vũ trụ: Các thiên thể quay theo hình xoắn ốc rời khỏi tâm với tốc độ góc ngày càng nhanh. Có thể chính tốc độ vũ trụ ngày càng nhanh cho một thiên thể, nên sự tương tác cũng nhanh theo tốc độ chuyển động trong một chu kỳ của nó.
    1 like
  27. Với rất nhiều hiện tượng tâm linh đang ngày càng phổ biến và công khai hiện nay thì rất có thể dẫn đến những nghiên cứu chứng minh sự tồn tại của nhiều "thế giới" với những đặc điểm, hình thái tồn tại khác nhau. Chúng là một giới mà giới này không có đủ các khả năng để tiếp cận và "nhìn thấu" được giới khác". Ngược lại, các giới khác (nếu có) cũng chưa chắc đủ khả năng để thấy sự tồn tại của chúng ta. Đôi khi chúng ta thấy hiện tượng khác thường, không (hoặc chưa giải thích được) - biết đâu đó là sự giao thoa giữa các nền văn minh và các thế giới. Điều khiển sự tương tác giữa các giới đó là quy luật vũ trụ siêu nhiêu và bí hiểm mà bao nhiêu thế hệ loài người vẫn đang tìm kiếm, minh chứng. Mọi thứ hoàn toàn có thể xảy ra khi chúng ta biết rằng trí óc và khả năng con người là giới hạn. Khi chưa biết thì không thể khẳng định là tuyệt đối không có. Trường hợp đôi ngỗng của chú Thiên Sứ cũng rất có thể như thường thấy trong các chuyện cổ tích là có những giới khác biến hóa mang hình hài của giới sinh vật thuộc hệ Trái Đất. Và không nằm ngoài luật điều khiển của siêu nhiên. Đã là luật thì tất nhiên phải sinh hậu quả khi áp dụng rồi. "Nghiệp chướng" thì cũng nằm trong quy luật nhân - quả đó thôi. Thiển ý của Phoenix phiếm đàm, mong được tham khảo thêm các ý kiến
    1 like
  28. Hồi tôi còn nhỏ. mỗi khi giết gà, vịt làm cỗ cúng ông bà tổ tiên thì ba mẹ tôi luôn đuổi tôi ra chỗ khác. Ông bà không cho tôi nhìn thấy cảnh những sinh vật hiến tế cho nghi lễ của con người. Những người giúp việc cho nhà tôi rất tuân thủ điều này.Ngày ấy, mỗi khi tôi nhõng nhẽo đòi xem cắt cổ gà là lập tức ông bếp báo ngay với cha mẹ tôi và tôi được bế đi chỗ khác với vài cái đét đít của các chị tôi. Nhưng tôi nhớ mãi một hiện tượng mà cho đến nay tôi không giải thích nổi. Đó là nhà tôi có mua được một con ngỗng. Nó nói được tiếng người. Tất nhiên nó không nói rảnh rọt như một con người mà chỉ một số câu. Mỗi khi tôi trêu chọc nó là nó sấn sổ lại tôi và nói" Muốn! Muốn!" "Mày trêu ông hà? Ông đánh chết mày bây giờ". Tiếng nói của nó không sõi. Đại khái tựa tựa như tiếng vịt nói tiếng người trong phim hoạt hình vịt Donal. Bình thường nó vẫn kêu như một con ngỗng. Mẹ tôi sau thấy chỉ nuôi một con cũng tội , nên mua thêm một con nửa cho nó có bạn. Ký ức thời thơ ấu của tôi là hình ảnh hai con ngỗng quấn quýt và yêu thương nhau. Khi đến ngày mùng 5 tháng 5 một con phải ra tiệm thịt quay Tân Phúc Điền là tiệm thịt quay nổi tiếng Hanoi ngày xưa ở phố hàng Buồm. Tôi nhớ lại. lúc ấy con ngỗng còn lại kia cất tiếng bi thương thảm thiết. Vài tháng sau, con ngỗng biết nói kia lại bị cắt cổ làm đám giổ. Nó khỏe lắm, ông bếp, chị sen và cả mẹ tôi với bắt được nó phải chịu bó cánh và cẳng. Ngày ấy theo thông lệ, tôi lại bị đuổi đi chỗ khác. Tôi còn nghe được tiếng con ngỗng kêu: "Thôi chết tôi rồi! Ai cứu tối với" "Ai cứu tôi với!". Tôi lại nghe được câu nói quen thuộc: "Ngỗng à! Tao hóa kiếp cho mày làm kiếp khác! Đừng làm kiếp ngỗng cho tao ăn thịt". Sau đó tôi không còn nghe tiếng kêu thảm thiết của con ngỗng nữa. Chỉ một thời gian không lâu, gia cảnh gia đình tôi sa sút. Có thể các bạn cho là trí tưởng tưởng trong ký ức tuổi thơ của tôi. Vâng! Cũng có thể như vậy! Nhưng tôi nhớ như vậy và đây là cảm nhận về nghiệp chướng đầu tiên của tôi trong cuộc đời mà tôi có thể nhớ được. Còn tiếp
    1 like