• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 02/08/2012 in all areas

  1. Thưa quý vị. Khái niệm "lãnh tụ" thường dùng để chỉ những nguyên thủ quốc gia. Bởi vậy, từ lâu nó gây ấn tượng cho một địa vị cao sang quyền quý. Nhưng thực ra nghĩa đen của từ này chỉ là một người, hoặc một nhóm người đứng ra khởi xướng một cái gì đó, được mọi người tin theo, ủng hộ thì gọi là lãnh tụ. Nếu xét theo nghĩa này thì ông Đạo Dừa có thể gọi là lãnh tụ của đạo Dừa. Với khái niệm này thì bác Haithiên nói đúng: Ông Nguyễn Cao Kỳ không phải là lãnh tụ quốc gia. Ông ta chỉ là người kế thừa. Tỷ như ông Đạo Dừa mất rồi, nếu ông ta có truyền nhân thì truyền nhân của ông ta không gọi được là lãnh tụ. mà chỉ có thể gọi là lãnh đạo. Cô Lancao thân mến. Cô cho rằng mình giống hệt lá số của ai đó thì tôi lưu ý rằng: Người nữ mà giống lá số người nam thì nghịch Âm Dương, nên khác hẳn. Tôi có thằng cháu ruột sinh cùng ngày tháng năm sinh với mẹ tôi - Nữ sĩ Ngân Giang. Nhưng nó bị tông xe và đang làm bảo vệ hay vài việc tạp vụ ở một cơ sở làm tượng thạch cao. Năm nay 37 tuổi vẫn chưa vợ. Do đó nếu ko giống hệt thì còn may mắn. Xem tử vi rất phức tạp, một lá số giống hệt về ngày tháng năm sinh, nhưng khác hẳn nhau. Những lá số khác nhau nhưng lại có kết thúc khác nhau. Nó còn tùy thuộc vào vẫn và phương vị theo Huyền không. Huyền không vận còn tùy thuộc vào đại vận... Nhưng cá nhân tôi thần phục các bậc cao nhân đã sáng lập môn này. Tôi rất hy vọng nếu TTNC LHDP phát triển có thể mở lớp tử vi để những cao thủ như bác Hải Thiện Hà.... truyền lại kinh nghiệm của các bác ấy cho thế hệ sau.
    4 likes
  2. 4 likes
  3. Cháu cảm ơn bác đã chỉ dạy, cháu sẽ ghi nhớ cách quân dân sủng ái này!
    3 likes
  4. Cháu thật khâm phục những câu trả lời của bác Haithienha. Luôn bình nhiên và không bị động. Bác thật tài tình. Mong luôn được bác chỉ dạy và học tập theo bác. hihi
    2 likes
  5. Cô Lan Cao thân mến. Tôi không có ý gì với cô cả. Mong cô không hiểu lầm. Tại vì sự từng trải của tôi nhận thấy đôi khi con người vì ảo tưởng vào một cái gì đó , nếu không đạt được rất dễ thất vọng. Bởi vậy tôi chỉ lưu ý cô vậy thôi. Nếu không phải thế thì thôi. Tôi cũng ân hận, nếu như vì thế mà tôi làm cô buồn. Mong cô thông cảm.
    2 likes
  6. Chào TB, có lẽ TB đã quá nhạy cảm khi nói tôi nhảy vào họng, buộc tội, hay chỉ trích TB. Giống như ở phía trên TB có nói : "Ủa vậy thì TheBeliever không có thể và có quyền nói lên ý nghỉ của mình sao?, không sai làm sao học hỏi?, ai nói gì cũng gật sao?" Thì tôi cũng vậy, tôi thấy anh nói :"Nếu giải để mà giải theo sách vở thì đọc sách cho rồi!! " Theo quan điểm của tôi là chưa đúng thì tôi cũng nói lên ý nghĩ của mình thôi, còn về ông NCK thì với cái nhìn của riêng cá nhân tôi ông ấy vẫn là một người thất bại trong cả sự nghiệp chính trị và kinh doanh vì sao thì TB có thể tự tìm thông tin. Còn câu này nữa :"tuy không còn chức vụ nhưng vẩn không phải chịu khổ cực về sinh kế, hang ngày đi đánh tenis và xoa mạc chuợt, lúc nào cũng có bạn bè đàn em vây quanh, du lịch..etcc, chưa bao giờ đi làm cho ai " Thì TB có thể tham khảo thêm thông tin ở trang này hình như có nói ông làm cố vấn cho doanh nhân ở VN và được trả lương... http://vtc.vn/2-2958...o-tuan-chau.htm Bàn trên vấn đề tử vi số ông ấy sung sướng không phải lo về tiền bạc là điều đương nhiên. Cung tài đẹp thế kia cơ mà, mệnh lại Hoá Lộc, mệnh Thái Dương + Triệt, thân cư quan Cự Môn + Hoá Kỵ, nếu mệnh đẹp hơn biết đâu ông ấy là một lãnh tụ thành công thực sự??? Nhưng thân cư quan này cũng hội nhiều cát tinh, Tả phù, Hữu bật thì anh em chiến hữu lo cho ông ta cũng hiện trên lá số rõ ràng đó thôi Tôi cũng có ý kiến riêng về lá số của topic này, người này có thể thông minh học hành có thể giỏi giang nhưng thi cử thì hay lận đận, trục trặc. Vì cung quan có Văn Xương, Thiên Việt + Tuần Triệt hội Hoá Kỵ. Cung thê Đồng Lương lấy vợ trẻ đẹp, có thể cùng họ hay quen nhau lâu rồi mới cưới, vợ con nhà giàu có học thức cao thường gặp nhau nơi xa mà nên duyên, sống chung đến lúc bạc đầu. Vợ sau có dạng người cao vừa, mặt hơi thon tròn da trắng, tính nết ôn nhu, có nhiều vợ hay không thì TB có thể quan sát thêm cung tử, nô và xét mệnh thân. Còn những thông tin TB đưa ra thì tôi nghe cũng biết vậy, những điều tôi luận đoán là theo sách vở và kinh nghiệm học được. Tôi cũng chỉ muốn học hỏi thêm chứ ko có ý chỉ trích TB, chúc anh nhiều sức khoẻ! Thân mến!
    2 likes
  7. Khi lưu lạc xứ người ông ta đã làm được gì sáng giá cho mọi người thấy trong suốt quãng đời ông sống lưu vong cho đến chết / chỉ mở tiệm bán rượu và đã mấy lần phá sản ? có lúc cũng nhờ mấy đàn em của ông ấy giúp đỡ nữa !
    2 likes
  8. Chắc bác nhầm lẫn qua 1 lá số của người khác hơi tương tự như vậy ,lá số của Ô.KỲ ,bác chỉ xem qua được 2 lần cách nay đã lâu nên không nhớ rỏ lắm /lá số theo link trên thì chính xác với cuộcj đời của ông ấy hơn vì mệnh thái dương + thiên việt bị triệt cho nên ông ấy không đứng đầu làm lãnh tụ được mặc dù ông ấy có rất nhiều cơ hội .
    2 likes
  9. Năm nay chị mới 31t mà, còn 1 năm nữa. Cuối năm sau cưới gấp thì sao...
    2 likes
  10. THẦN CHÚ GIẢI THOÁT QUA SỰ NHÌN NGẮM Vì lòng đại bi thương xót chúng sanh, Chư Phật và Bồ Tát đã tạo ra những phương tiện thật thiện xảo để cứu vớt chúng sinh. Xin giới thiệu một phương pháp thanh tịnh nghiệp chướng thông qua sự thấy cho những người hữu duyên. Trong Kinh Thác Nước Mạnh Mẽ (Forceful Waterfall Sutra) có chép: Chỉ cần nhìn thấy câu chú này một lần có thể thanh tịnh nghiệp chướng của ba trăm triệu kiếp trong quá khứ. Xin giới thiệu “Giải Thoát Thông Qua Sự Thấy” (Liberation Upon Seeing). Giải Thoát Thông Qua Sự Thấy là một terma (kho tàng giáo pháp do đức Liên Hoa Sanh và Yeshe Tsogyal ẩn dấu, sẽ được phát hiện tại thời điểm thích hợp bởi một bậc thầy giác ngộ) viết bằng ngôn ngữ của những Không Hành Nam (Dakas) và Không Hành Nữ (Dakinis). Terma này được phát hiện bởi Terton Mingyur Dorje ở thế kỷ 17. Terton Mingyur Dorje (1645-1667) được xem là vị guru thứ 27, dòng Giác Ngộ Hoàn Hảo (Perfect Enlightenment Sect) của trường phái Nyingma. Những người may mắn được thấy hình này sẽ không kinh nghiệm qua ba cõi thấp và sẽ được giải phóng khỏi nỗi sợ rơi vào các cõi thấp; sẽ được thanh lọc năm độc (tham, sân, si, kiêu mạn và đố kị) và giải thoát khỏi nghiệp chướng; được giải thoát khỏi nỗi sợ hãi của phần còn lại trong luân hồi. ( "Those who see this script will not experience the three lower realms and will be liberated from the fear of falling into the lower realms; will be purified of the five poisons and will be freed from the results of one's karma; will be freed from the fear of remaining in samsara.") Trích từ Terma của TERTON Migyur Dorje. ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- "Từ diễn đàn Lý Học Đông Phương và Phatca.com, Bản in (như chữ ký dưới đây) sẽ được tặng cho những ai có lòng tôn kính Thần Chú Giải Thoát với mong muốn hóa giải muôn triệu kiếp nạn của chúng sinh, hội tụ con đường an lạc. Các bạn đăng ký thỉnh nhận kèm tên và địa chỉ chúng tôi sẽ gởi qua đường bưu điện trên khắp mọi miền đất nước! Thay mặt Ban từ thiện Trung Tâm phát Bồ Đề Tâm xin hân hạnh được chuyển giao đến tất cả thành viên tham gia Diễn Đàn."
    1 like
  11. Cháu xin kính chào các anh trong ban Quản Trị , Bác Thiên Sứ và toàn thể cô bác anh chị em trong diễn đàn ( cháu cũng biết có thể cháu nói nhiều , lại viết nhiều bài bình luận linh tinh , có thể đã làm phận ý nhiều cô bác anh chị trong diễn đàn ---- > Nếu có gì đắc tội mong các cô bác anh chị em bỏ qua cho cháu , cháu cũng sắp đi học rồi nên thời gian vào diễn đàn cũng sẽ ko còn nhiều , cũng sẽ ko còn thời gian nói hay viết các bài linh tinh nữa ) Theo cháu thấy Mục tử vi trong diễn đàn là mục sôi nổi nhất và Hôm nay , cháu mới để ý thấy bài của Bác Học Trò http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/bai-viet/20723-truoc-khi-nho-binh-giai-la-so-nen-doc/ rất hay và bổ ích . Sai lầm đầu tiên khi vào diễn đàn là cháu ko đọc bài của bác Học Trò -- cháu mới 21 tuổi , còn quá trẻ để biết nhiều về tử vi , biết về mai sau , ko nghe lời răn dạy của Bác Cháu thiết nghĩ khi lập nick thì có 3,4 ngày để quản trị viên kích hoạt tài khoản , và trong 3-4 ngày đó ,nếu diễn đàn có thể gửi bài của bác Học trò cho những nick mới đọc nghiên cứu trước khi vào hỏi thì là điều tuyệt vời nhất ạ Các cụ có câu : Dạy con từ thuở còn thơ , dạy vơ từ thủa bơ vơ mới về ------ > bài của Bác Học trò như 1 lớp vỡ lòng , cũng cấp kiến thức cần thiết cho người mới muốn vào xem tử vi . ( Do bác Học Trò lâu nay cũng ko vào diễn đàn nữa , chắc cũng chưa hoàn chỉnh Topic trên -- Kính mong các anh quản trị và Bác Thiên Sứ xem xét , sắp xếp lại thành 1 bài hoàn chỉnh ------------> ĐỂ CÓ THỂ ĐƯA RA : BỘ QUY TẮC CHUNG KHI HÀNH XỬ TRÊN DIỄN ĐÀN ) cháu xin chân thành cảm ơn
    1 like
  12. Trước tiên xin kính chào các quý ông quý bà cùng toàn thể quý cô chiêu và quý cậu ấm. Hiện nay, mục Tử vi luận giải này rất đông khách, đại bộ phận khách khứa là quý cậu ấm và quý cô chiêu, mới 19 đôi mươi nên còn nhiều sự đời chưa hiểu, thiết tưởng mình đỗ đại học đã là nhớn, biết Hun đã là khôn nhưng khi lạc vào thế giới tiên đoán thì đúng là một kiến thức mới. Hiện nay, theo như tôi quan sát, hầu hết các anh chị, cô bác luận giải ở diễn đàn đều dùng từ ngữ tân thời, rất ít từ ngữ cổ hoặc cũ. Nhưng xem ra nhiều người Trẻ không hiểu và nhiều người xấu số (lá số không đẹp như ý) hay hỏi đi hỏi lại, người này trả lời không ưng thì tưng tưng chạy qua hỏi người khác. Giá mà khi đi học mà chăm chỉ chịu khó như thế thì tốt cho nước nhà quá. Vì vậy tôi xin mạn phép mở ra mục này để các cô bác, anh chị luận giải lá số đóng góp các kiến giải vào đây để các quý ông bà, quý cô ấm cậu chiêu đọc hiểu một vài vấn đề cơ bản. Với các quý vị nhờ bình giải lá số thì chỉ nên đọc hiểu chứ đừng View như người Anh. Bởi quý vị viết vài dòng cảm xúc vào đây thì sẽ có nhiều điều không cần thiết. Nếu thấy nhất thiết phải viết thì nên đọc kỹ trước khi đặt tay gõ phím hỏi về vấn đề mình chưa hiểu. Rào trước, Chắn sau như vậy thiết nghĩ cũng đã cạn lẽ. Xin phép quý vị cho tôi vào thẳng vấn đề cần vào như sau: 1/ Không còn là trinh nữ trước khi động phòng hoa trúc: Việc này không nhất thiết cứ phải là quan hệ với người ngoài rồi mới lấy chồng. Hoàn toàn có thể quan hệ với người chồng trước khi cưới và đăng ký kết hôn. 2/ Phải lập gia đình muộn mới tránh được hình khắc chia ly: Muộn là từ tầm 30 tuổi trở đi, Sớm là từ 24 tuổi trở về trước, Trung bình là tự hiểu. 3/ Giải pháp để tránh hình khắc ly dị: muộn lập gia đình, làm lẽ, cưới hỏi dở dang người này rồi lấy người khác, cưới đi và cưới lại 4/ Cưới đi và cưới lại: Là việc hi hữu, ví như vì ở xa nhau nên phải tổ chức cưới ở 2 nơi, bái gia tiên 2 lần, hoặc cưới chui trước khi cưới thật, tức là ra phường làm đăng ký kết hôn hoặc lấy được giấy đăng ký kết hôn rồi về nhà làm lễ bái gia tiên ở 1 trong 2 họ, Hiện nay thiên hạ rất chuộng cái vụ cưới đi rồi cô dâu lẳng lặng bỏ về nhà đẻ, sau đó chú rể mới lóc cóc đi đón dâu về lần nữa. Để gọi là qua 2 lần đò đểu. Vì là đò đểu nên chẳng có gì đảm bảo cái sự giả dối cố ý được biện hộ là chữa mẹo với chẳng méo này có tác dụng gì cả. Chồng 5 thê 7 thiếp vẫn cứ diễn ra, vợ thì có cả bộ sưu tập người tình thì vẫn chẳng tránh khỏi. Thế thì chọn giờ lành tháng tốt làm gì hay tại thầy bói dốt? 5/ Kim lâu đối với nữ nên không được lấy chồng: 1 lần ân ái cũng nên vợ chồng, nếu nói dại chỉ 1 lần nghịch dại mà có thai, vậy lúc nghịch dại ấy ai xem ngày xem giờ cho? Yêu thì Cưới, đó là nét văn hóa của dân tộc Việt, "Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên?", "Ngày xưa ai cấm duyên bà, mà nay bà già bà cấm duyên tôi?", "Hùng Vương kén rể thời nay: Xe bốn bánh, Cánh 2 bên, Lên thang máy (nhà biệt thự cao hơn 5 tầng phải đi thang máy chứ ko phải loại trung cư vớ vỉn) Như vậy Kim lâu hay không, không quan trọng trong việc cưới chồng, bởi nếu quan trọng thế thì sao lúc đẻ con ko tính chuyện kim lâu, chồng thì chỉ sống được vài chục năm cùng mình (lâu hơn cha mẹ mình) nhưng thường thì chồng không sống lâu hơn con mình (Ở nhà theo cha, lấy chồng theo chồng, chồng chết theo con cái). Vậy rõ ràng cái chuyện trăm năm kia là sống với con, con cái lo ma chay - hiếu hỉ cho cha mẹ, quan trọng thế sao không Kiêng? hay sướng quá nên quên mất việc kiêng cữ? 6/ Cải số: Quả có vài trường hợp lá số phán Tử vong, đương số quả nhiên có nhìn thấy Quỷ Môn Quan. Nhưng được cứu giải. Nên không phải xuống mười mấy tầng địa ngục an dưỡng. Đó là những trường hợp hi hữu và không phải tất cả những người có cùng ngày, cùng tháng, cùng năm đó đều được cứu giải như thế. Mình không chết thì người khác chết, số trời đã định ngày hôm đó Tử thần với lưỡi hái Đầu lâu phải gom đủ 3000 đầu lâu vào cái túi đen ngòm, nếu không đủ thì bị phạt, không nhẽ cái lão Sư cọ mốc với lưỡi hái dài ngoằng đó nhận hối lộ của quý vị để giết người khác thế thân cho quý vị hoài? Rõ là không rồi. Như vậy việc cải số cũng giống như việc thi Hoa hậu thế giới vậy, cả năm chỉ có 1 người đăng quang ngôi vị cao nhất mà thôi. Chứ cải được số thì sao không làm cho lá số đẹp cả 12 cung số luôn đi, chỉ cải mỗi cái cung Phu Thê hay Tử tức xấu hoắc để làm gì? vậy cung này tốt lên thì cung nào sẽ xấu đi đây? Tử vi không phải là cái để mọi người xoay chuyển càn khôn mà chỉ để con người nhìn vào đó để chuẩn bị tâm lý cũng như cách ứng xử sao cho tốt nhất trong hoàn cảnh đó mà thôi. Nhưng không có nghĩa là khoanh tay chịu trói, Tức biết được tháng này mình bị mất tiền có thể do bị cướp hoặc bị vay đểu. Thì mình phải tự đưa ra đối xách là cướp thì phải truy hô, vay đểu thì chỉ cho vay ít thôi. 7/ Giầu có đừng vội mừng, nghèo khó đừng vội lo: Biết số mình nghèo, bon chen cũng chẳng lợi gì thì đừng lấy đó làm buồn, mà hãy nghĩ đến việc mình sống có hạnh phúc không, người ta giầu có mà con cái ăn tàn phá hại thì có hạnh phúc không? kiếm tiền nhiều để vợ chồng nem chả mà vẫn chung giường, con cái hút sách mà vẫn đi du học thì khi về già có sướng không? Giầu mà không sang chẳng bằng nghèo khó mà đứng đắn. Sống ở trên đời, cần có 1 cái tâm cùng với cái tầm chứ không phải tiền bạc và địa vị. 8/ Tuổi còn trẻ quá (dưới 25) thì không nên tìm hiểu quá sâu về tương lai xa: Tầm tuổi này chỉ nên biết tương lai gần trong 5 năm tới chứ đừng tham lam mà hỏi thông cả đến lúc vào hòm. Cuộc đời này chỉ có 18% là những điều tuyệt vời, với 2% may mắn, còn lại có đến 80% những điều không may. Vì thế hầu hết xem số nói về điềm gở nhiều và dễ hơn điềm lành. Nhưng với số lượng điềm lành nhỏ bé ấy lại làm lên cả 1 kỳ tích về cuộc sống con người. Vì vậy, hãy nhìn gần để dễ làm, đừng nhìn xa quá mà thêm mệt mỏi. 9/ Tỷ phú tại Thiên, Triệu phú nhờ tích góp, đổi giờ sinh để làm gì?: Giầu không phô, nghèo không xấu hổ. Nếu đã biết số mình nghèo thì cố mà tích góp, để một mai mưa gió đau ốm còn có cái dùng, chứ nợ nần là tự mình bán danh dự của mình đi rồi. Bởi nhỡ một mai chết đi, gánh nợ đó đổ lên đầu ai nếu ko phải là người thân ruột thịt trong nhà? Vì vậy dù giầu hay nghèo thì cũng nên khiếm tốn. Đừng xừng sực đổi giờ sinh, ngày sinh. Nếu đã không biết thì cần làm rõ trước, khi đăng tin lên cần kiểm tra lại kẻo đến lúc người giải đã luận giải cả tràng rất dài rồi mà cuối cùng là sai giờ sinh. Nếu quý vị đi xem mất phí, sẽ có bao nhiêu người nhìn quý vị? người ta đang xếp hàng chờ đến lượt mà lại bị 1 kẻ lãng nhách xếp trước. Như thế là không lịch sự. Đổi giờ sinh, chắc gì đã có lá số tốt hơn 10/ Vợ chồng có ngày xa cách: Xa cách không có nghĩa là ly dị, nhưng lại có ý nghĩa là chia ly tạm thời. vì dận nhau hoặc vì công tác, không thể luận giải chính xác được là vì sao. 11/ Bị làm sao đó: Làm sao là làm sao thì có nhiều trường hợp, nhưng tựu chung là muốn biết nguyên nhân và kết quả, Tử vi không thể chỉ rõ được vấn đề, ví như đụng xe hay đâm xe? đụng thì chỉ là va quệt nhẹ, còn đâm xe thì nặng rồi. Nhưng ai đâm ai và xe đâm là xe gì thì chịu nhé, chỉ có Chúa mới biết nó là cái gì và như thế nào. Khoa học cũng như Tử vi không bao giờ trả lời Tại sao mà chỉ giải thích như thế nào. Đừng hỏi tại sao con người lại sinh ra trên trái đất này mà không phải là ở 1 Ngôi sao cô đơn nào đó trong vũ trụ. Không ai và không bao giờ bạn có câu trả lời. 12/ Sao này và sao kia: Nếu quý vị chưa thông tường hoặc chưa thuộc được ý nghĩa cũng như sự phối kết hợp giữa các sao thì không nên đưa ra những câu hỏi về các vì tinh tú này để tránh chuyện tranh cãi nhiều hơn là trao đổi học thuật. Người luận giải thực sự không có hứng thú đàm đạo với quý vị về vấn đề này (hầu hết là thế) 13/ Học giỏi không đồng nghĩa với giầu có và ngược lại: Cuộc đời là thế đó, quý vị có 1 quá khứ học hành siêu việt, nhưng chẳng có gì đảm bảo là quý vị có 1 tương lai sáng về tiền bạc cả. Tiền và Tài không phải lúc nào cũng song hành với nhau Ngày hôm nay có thu nhập cao thì đừng vội mừng, bao giờ nghỉ hưu ở tuổi 60 thì hãy phán xét việc bói toán là trò nhảm nhí. 14/ Giầu nứt đố đổ vách mà không bền: Ai cũng có 1 thời kỳ 10 năm phát đạt, nhưng không phải cả 10 năm đều phát mà có năm được năm hòa. Nhưng tổng kết là tốt và rất tốt. Cái ngưỡng 10 năm tốt đó nó thể hiện ở con số dưới đáy và ở giữa mỗi cung số. Quý vị có thể xác định được cho mình ở khoảng tuổi nào, ví như Mệnh là số 3 và khoảng thời gian tốt nhất cho mọi vấn đề của cuộc sống có thể là từ 23 đến 32 tuổi bởi cung kế tiếp là cung 33, nếu vận hạn tốt ở cung 43 thì thời kỳ tốt đẹp đó là từ 43 đến 52 tuổi. v.v... Đời người thường chi có 1 thời ký 10 năm này thôi, thường thì chỉ có một vài trường hợp đắc cách mới có 2 vận tốt, có thể là ở cung 33 và cung 53 tuổi, tức cung 43 tuổi ko tốt hoặc hơi xấu so với bình thường. 15/ Mất điện thoại có tìm lại được không? hay các câu hỏi đại loại như thế: Vậy mất người yêu có lấy lại được không? đâu cần bói toán gì cũng đoán được mà. Rất ít trường hợp Tử vi có thể đoán được, nên đi tìm các phương pháp tiên đoán khác thì hơn. Mong các quý vị giải số tiếp phím
    1 like
  13. Ồ topic này đông vui quá nhỉ? Ờ mà Lão Say cũng muốn nhòm ngó chút . Cung thê nhìn qua thấy đẹp, đồng lương hội - À đồng là phúc mà lương là thiện - Ai đã nhìn hình ảnh ông Phúc trong tam đa chưa nhỉ ? ông này có cái bụng to - Ồ hợp quá Lộc tồn là cái túi túi vác lên vai thành lưng to nhét vào bụng thành bụng to ở đây có bác ân quang nên ban phát ra . dễ hiểu quá phải ko? Nhưng đó là nhìn qua còn nhìn kỹ thì thấy cũng vậy vậy . Lão say thấy một Hỏa một Linh một địa kiếp lại thêm ông Hình Hiệp vào .À nghe ra Đồng Lương Lộc này lắm thằng nhòm ngó quá . Giàu sang học giỏi hay cao quý ??? nhưng 2 thằng 2 bên maf nó ko đẹp mấy chắc gì đã tốt. cách Âm dương thìn tuất hay nhưng hóa kỵ thì chưa chắc đã hay. Tuy được vân long nhập uyên nhưng Dương kỵ nên Long này tuy đẹp mà không có thực quyền . Cung Phúc bạch hổ lại nằm ở đồng bằng nên hổ này là hổ nuôi trong nhà . Cách này có sách nói là vãn niên tất thành công danh hoặc có khi là loạn thế anh hùng.... nhưng Lão say lại có câu hỏi vãn niên với chủ nhân này là bao nhiêu chứ thấy hạn 47, 53 tuổi nhìn hoa cả mắt . Nhìn chung có vẻ khá đẹp : sách nói xuất nhập nơi quyền quý nhưng nhìn riêng thì xuất nhập nơi quyền quý với cách ngẩng cao đầu hay cúi đầu lại là điều đáng bàn. Lão say phải kiếm thêm 1 be nữa cho zui....
    1 like
  14. Thưa Sư Phụ và các anh chị em trên diễn đàn. Hè năm ngoái gia đình Thu Hiền đi nghỉ mát, trong đoàn cùng đi có đôi vợ chồng nhà ở cạnh lăng Hoàng Cao Khải, lấy nhau 10 năm mà chưa có con. Chồng sinh 1969, vợ sinh 1973. Chị vợ cứ nhìn ngắm 2 con trai TH rồi rơm rớm nước mắt tủi thân. Thấy thế, TH động lòng thương nhận lời dùng phong thuỷ cầu con giúp họ. Và cách đây 1 tuần họ đã sinh một bé gái nặng 3,6kg. PTLV thật kì diệu phải không các bạn!
    1 like
  15. Ôi bác Thiên Sứ ơi, cháu vô tội, bác đọc lại những chỗ cháu post ở topic này dùm cháu với nhé, vì cô Tuyết Minh có nhắc đến tên cháu nên cháu mới hỏi vì tò mò thôi bác ơi, cháu hỏi để "tranh thủ" nhờ cô Tuyết Minh coi dùm lá số thôi bác ơi :), chứ cháu không "cho rằng" mình giống lá số của ai hết ạ. Cháu cũng đã biết lá số của cháu tốt hay xấu thế nào đâu. Cháu vào diễn đàn này chỉ quanh quẩn hỏi chuyện bao giờ có số lấy chồng, lấy chồng như thế nào, con cái ra sao, cháu chỉ "nữ nhi thường tình" vậy thôi chứ cháu cũng không mong được giông những người nổi tiếng đâu ạ, mệt lắm bác ơi. Bác Haithienha, cô Tuyết Minh chứng minh dùm cháu với nha :). Cảm ơn các bác, Lan
    1 like
  16. NK đã gởi cho bạn 22 Bản Linh Chú rồi nhé . Thân mến !
    1 like
  17. Ntpt cũng không rãnh đâu ăn miếng trả miếng. TB hỏi lãnh tụ là gì? Muốn biết thì TB chỉ cần việc tra từ điển tiếng Việt, chuyện này chẳng khó khăn gì cả. Ông NCK nói chúng tôi thì có nghĩa ông ấy là lãnh tụ sao? Logic của TB thật lạ, đại diện cho 1 nhóm tập thể để lên tiếng thì không thể gọi đó là lãnh tụ, mà là "người phát ngôn" của tập thể. Lãnh tụ phải là người đứng đầu trên mình không có ai. TB nói không nên tin theo những gì ông ta nói mà phải xem cuộc đời của ông ấy, như vậy TB có là người thân thích với NCK để biết từng sự việc lớn nhỏ, để biết khảong thời gian ông ta định cư ở Mỹ như thế nào, và sao lại quay vê VN? Diễn đàn không cho bàn luận chuyện chính trị nên thiết ngĩ không bàn đến chuyện của ông NCK nữa. Rõ ràng topic này nằm trong diễn đàn "Tư Vấn" chứ có nằm trong diễn đàn thảo luận đâu, nên người tư vấn ở đây không nhất thiết phải chia sẻ kinh nghiệm. Hơn nữa, việc chia sẻ kinh nghiệm là do ý thích của mỗi người. Thế TB không phải người VN sao? Hay đã đổi quốc tịch thì có lời phê phán nặng nề với người VN chúng tôi như thế?! Ntpt muốn nói với chị điều này. Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Và con trai thường hưởng đức của mẹ. Chị nhọc công nghiên cứu lá số của con trai thì chắc cũng đã 1 lần xem lá số của phó TT Phạm Gia Khiêm?! Đã xem chị có thể so sánh mà. Sách có nói khi xem lá số người thân thì nên kết hợp với lá số của mình. Thiên Không là cách bán thiên triết sĩ là đối tượng không ngờ cư tại Tật đối xung Phụ Mẫu. Tốt hay xấu là do chính yếu tố NHÂN tạo nên http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/public/style_emoticons/default/1.gif
    1 like
  18. cứ để cậu ấy đi vào chùa đi. Nghiệp nặng quá sau này tự cậu ấy sẽ biết
    1 like
  19. @ Tiểu Yến Con cảm ơn chú đã xem giúp con. Ở câu 1 đúng là con đang muốn hỏi đến chuyện con cái. Chú có thể xem giùm con là khoảng tháng mấy thì vợ chồng con có tin vui không ạ? (trong các tháng từ giờ đến cuối năm) tháng 9 hoặc 10 âm Câu 2: Về chuyện đi công tác thì con đang rập rịch làm thủ tục đi công tác rồi (làm hồ sơ, xin visa) nhưng dự định là đi trong tháng tới hoặc tháng sau. Trong 2 tháng này ko có khả năng đi xa ạ? Vậy nếu con làm thủ tục xin visa thì có thuận lợi không ạ? nhanh thì khoản cuối tháng 8 âm, chậm tháng 10 âm. Con đặt câu hỏi lúc 11h34 AM, kết thúc lúc 11h37AM. Hôm nay là ngày 2/8/2012 dương lịch. Thiên Đồng
    1 like
  20. Năm sau cưới được. Tháng cưới thì đã tư vấn ở phía trên. Chúc 2 bạn hạnh phúc _ đạt được điều mong muốn.
    1 like
  21. GIờ của bạn cũng tạm ổn rồi, tốt thì ko tốt lắm nhưng xấu cũng ko! Thân mến.
    1 like
  22. NHỮNG CHUYỆN HUYỀN NHIỆM TRÊN HY MÃ LẠP SƠN (1) THINH QUANG TÔN GIÁO VÀ THỊ TỘC RA ĐỜI SAU MỘT THỜI GIAN DÀI KỂ TỪ KHI LOÀI NGƯỜI XUẤT HIỆN.. Lúc bấy giờ con người sống thành từng bầy, lấy đá làm thành những công cụ lao động, đào bới, trồng trọt, chặt phá...săn bắt thú rừng, hái lượm hoa quả v.v... Con người của thời cổ đại còn có hình thù như các loài vượn, tiếng nói còn đơn giản để truyền tin cho nhau... Nhưng rồi... là một loài vốn tối linh hơn muôn vật, dần dà qua những hoạt động vì nhu cầu cần thiết, tự cải biến và từ từ hoàn thiện. Trí thông minh phát triển, con người biết tìm ra lửa. Từ đó nền văn minh "lửa"xuất hiện; loài người bắt đầu ăn đồ chín, biết sưởi ấm mùa đông, biết sử dụng lửa để chống trả hay đề phòng thú dữ... Kể từ đó tính đến ngày nay đã từ ba đến bốn chục ngàn năm dẫn đến sáu ngàn năm... trải qua một quá trình lắm chông gai khắc khổ,trí tuệ mở mang hơn, nhìn lên tận trên mây xanh biết đó là trời, nhìn xuống nơi mình đang đứng biết đây là đất, chung quanh là núi non trùng điệp,xa xa là sông ngòi,xa hơn nữa là bể cả mênh mông... Những hiện tượng sóng gào, gió thét, những tảng đá ven đường v.v... tất cả những thứ đó là các thần linh được Đấng Tối Cao sai xuống ngự trị trần gian kiểm soát các hành động của con người dưới thế, thay uy trời mà thưởng phạt phân minh: Người làm điều thiện thì khen thưởng chỉ cho con đường về Cội Phúc, kẻ làm điều ác thì đưa vào Địa Ngục... Cũng kể từ đó loài người sống theo tổ chức thị tộc: Biết quan hệ huyết thống, chống lại quan hệ tạp hôn... nương tựa lẫn nhau mà sống. Trí tuệ dần dà phát triển, tận dụng sức lao động, phát triển trí thông minh... Tôn Giáo và Nghệ Thuật cũng đồng thời xuất hiện đem lại những thành tựu nhất định. Chính sự chuyển biến sang xã hội thị tộc cùng một lúc hình thành con người Homo Sapiens, đó là con người hiện đại hay nói khác là con người khôn ngoan tân cổ... Rồi 400 năm Tr.CN trên dòng lưu vực sông Nil của xứ sở Ai Cập, một Nhà Nước sơ khai... hình thành có vị vua Pharaon đầu tiên ra đời... Cũng 4000 Tr CN, các thành thị bắt đầu mọc ra ở đồng bằng Tigre và Euphrate... giống người Urbaidians ở Lưỡng Hà xuất hiện... Rồi 3000 đến 2000 Tr.CN sự phát triển được xem là thịnh đạt vào giai đoạn Cổ vương quốc ở Ai Cập, nơi được xem là rất thịnh đạt về mọi mặt, nhất là về mặt nghệ thuật và cấu trúc cho mãi đến thế kỷ 21 con người mới bắt đầu đi vào vũ trụ chuẩn bị cho một cuộc ngự trị không gian vẫn còn chưa biết người Ai Cập cổ xưa làm thế nào mà xây được Kim Tự Tháp - một trong bảy kỳ quan của thế giới cổ đại?! Từ năm 3000 đến 1900 Tr.CN nền văn minh lưu vực Indus phát triển ngoài sức tưởng tượng của con người, nhiều phố phường xuất hiện như Harappa và Mohenjo - Daeo... đầy đủ tiện nghi... trong đời sống... Đến khoảng 2800 Tr.CN khai sáng ra nền văn minh Minoan đặt theo tên một vì vua huyền thoại... Rồi qua những năm tháng dài theo tuần tự từ Sargon Đại Đế bắt đầu thực hiện chủ nghĩa thực dân chinh phục người Summer, lập nên một đất nước Akkad-Summer cường thịnh... Nhà Hạ cũng xuất hiện từ dạo ấy. Đây là triều đại đầu tiên của lịch sử Trung Hoa v.v... Sau đó là người Hebreux tức người Do Thái bây giờ có ông vua đầu tiên xâm nhập vào đất Canaan. Kế đến quốc gia Palestine được dựng lên song song với đạo Do Thái hình thành... Một Thế Vận Hội đầu tiên vào năm 776 Tr.CN tổ chức tại Hy Lạp, bắt nguồn từ sự thi đua nhau rèn luyện thân thể để mong đạt được chức vô địch...Tổ chức này bốn năm một lần thi thố, đầu tiên là tại Olempia tức Olympic ngày nay. Tóm lại kể từ thời Bàn Cổ mở mang, đời Tam Hoàng cai trị đến đời Ngũ Đế định ra nhân luân và sau đó thì đến năm châu, bốn bể con người sinh sôi nẩy nở, từ chỗ mờ mịt hỗn mang đến khi con người cảm thấy được cái thiện và cái ác mà tự áp đặt đến tính tu trì, kể từ đó mới sinh ra "đạo lớn". Thời Tùy Đường đúng là thời điểm Phật Giáo tại đất nước Trung Hoa, được đánh giá là thời kỳ cực thịnh. Thời Tùy đã có đến 5.000 ngôi chùa, ngót cả 2.000 bộ kinh được chuyển dịch ra từ chữ Phạn tính ra có đến năm, sáu ngàn quyển... Đến thời Đường đã có hơn 40.000 ngôi chùa, tăng ni gần cả ba trăm. Tính chùa Phật không thôi, đã có đến hơn nghìn vạn khoảnh đất, số lượng chú tiểu đạt đến con số 150.000... Kinh Phật tính ra ước khoảng 67.000, riêng đời Đường dịch hơn 400 bộ, hơn 200 quyển... Trong thời gian từ Tùy đến Đường, có đến tám tông phái, đó là: 1. Thiên Thai tông do Trí Khải cầm đầu. 2. Tam Luận tông do Cát Tạng sáng lập. 3. Duy Thức tông do Huyền Trang lập ra được đặc biệt chú ý. 4. Luật Tông do Đạo Tuyên sáng lập. 5. Hiền Thủ tông do Pháp Tạng. 6.Thiền Tông do Đạt Ma sáng lập. 7. Tịnh Độ Tông do Đạo Xước và Thiện Đạo dựng lên. 8. Mật Tông do ba vị Thiện Vô Úy, Kim Cương Trí và Bất Không... Ba vị Hòa Thượng này là người bên Ấn Độ được người đời lúc bấy giờ gọi là "Khai Nguyên Tam Đạo Sư". Như trên đã nói một trong các vị cao tăng tiếng tăm lẫy lừng đời Đường là Huyền Trang được mọi người cho là một nhà tu hành đáng ca tụng và nhắc nhở đến nhất. Phật giáo được truyền vào TÂY TẠNG từ đời nhà Đường. Qua một quá trình lâu dài, Phật giáo tại đây hình thành một "tôn giáo tín ngưỡng riêng của toàn dân Tây Tạng!" Tín ngưỡng đặc biệt cho Tây Tạng lại được chia ra bốn giáo phái. Đó là: a. Minh Ma phái tục xưng là Hồng giáo. b. Tát Già phái, tục xưng là Hoa giáo. c. Hạt Cử phái tục xưng Bạch giáo. d. Cách Lỗ phái tục xưng Hoàng giáo. Trong bốn phái này, về sau kể từ đời Minh Thanh mãi đến nay phái Hoàng giáo chiếm địa vị tối cao nắm giữ vai trò chính thống. Như ta thấy các vị Đạt Lai, các Ban Thiền đều thuộc về phái Hoàng giáo này. Chuyện gì xảy ra nơi Hy Mã Lạp Sơn - nơi dẫy đầy những chuyện huyền bí mầu nhiệm này?! CHƯƠNG I BÍ MẬT NƠI CỔ HIỀN THẠCH ĐỘNG Một chiều đầu xuân khí trời thật ấm. Cảnh vật hoàn toàn yên tĩnh. Từng cụm mây lơ lửng bay trên các rặng cây xanh đen và luôn cả mấy ngọn Tuyết Sơn trắng xóa nằm đối diện với ngọn Phổ Đà La lúc nào trông cũng có vẻ hiền hòa trầm lặng... Càng về chiều sắc trời càng sậm lại. Một màu vàng ối trải dài lên các dãy phố của thành Lạt Sa nằm khép mình giữa lòng thung lũng. Bên dưới chân đồi đoàn khách thương Ấn Độ hối hả đi về hướng Tây Môn của thành Bát Nhã. Cùng lúc đoàn người hành hương nối đuôi nhau rảo bước vòng theo con lộ Linh Cơ ngoằn ngoèo, xương xẩu. Từ đỉnh cao nhìn xuống trông như thể con khủng long đang cuộn mình quanh sườn núi. Dòng sông Châu lặng lờ chảy xuôi theo những lượn sóng lăn tăn như muôn ngàn con rắn lửa đang chập chờn uốn lượn. Thành Lạt Sa thấp thoáng các ánh đèn thắp bằng dầu bơ sản xuất từ mỡ bò, trông hệt như các ngôi sao le lói sáng tận trên nền trời xa tít góp phần trầm buồn cho cảnh trí chiều hôm... Màn đêm từ từ buông xuống. Hàng ngàn ánh nến xuyên qua các khung cửa của ngôi đền tận đỉnh Phổ Đà La rực lên như cả một rừng hoa đăng lấp lánh. Bên trong đền thấp thoáng các nhà sư đang làm công quả. Đâu đó trên vòm trời một cánh sao băng vụt lóe lên tia sáng xanh lè trước khi sa xuống mặt địa cầu trông như đám bụi mờ tàn rụi... Chúng tôi sững sờ nhìn cái huyền diệu của trời đất nơi dãy Hy Mã Lạp Sơn hùng vĩ. Tiếng hú của gió, tiếng kêu nỉ non của côn trùng, tiếng kèn đồng thu không gần như lạc giọng hòa lẫn với tiếng cầu kinh nghe như một điệp khúc trầm buồn vọng lại từ mải dưới tận chân đồi. - Lỗ San ơi! Đêm nay trời đẹp lắm! Rồi cũng với giọng hiền hòa ấy hướng về phía chú Chécour lặp lại: - Có phải thế không Abdul Chécour ? Đêm nay trời đẹp lắm! Chúng tôi chỉ lặng lẽ cúi đầu để tỏ lòng tôn kính. Đức Lạt Ma Minh Dà Đông Đạt ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống rồi đưa tay chỉ lên vòm trời lấp lánh đầy sao. - Các chú có bao giờ nghĩ rằng mình chẳng khác nào những ngôi sao trên nền trời tím sẩm kia không? Tôi ngẩn người ra suy nghĩ. Làm sao mà con người so sánh với các vì tinh tú tuyệt vời kia được? Cho dù có khôi ngô tuấn tú, đầu trán bóng loáng và mặt mày sáng rực tợ mảnh trăng rằm như Đức Lạt Ma Minh Dà Đông Đạt đi nữa, thì đã vị tất so sánh kịp, huống hồ là đối với hạng người tầm thường như chúng tôi còn vướng đầy nghiệp chướng! Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của tôi, Ngài bất giác phì cười: - Các lời ta vừa nói đó chú hãy hiểu theo "từ" mà không nên hiểu theo cái "nghĩa" thông thường của nó. Vạn vật trên cõi đời này không phải nhìn thấy thể nào là y như vậy được. Thực ra lắm lúc nó bắt buộc ta phải đi ra ngoài ý tưởng của mình. Giả dụ như chú viết hàng chữ "ÔM MA NI PHÁT MÊ HỒNG" thật lớn, bao trùm cả cái thung lũng Lạt Sa này thì chắc chắn dòng chữ vĩ đại vô cùng đó cũng chỉ có mỗi mình chú biết mà thôi chứ chẳng ai hiểu chú đã viết những gì ?! Đến đây Ngài ngưng lại trong giây lát rồi mỉm cười tiếp: - Khó hiểu ư ? Không! Chẳng có gì khó hiểu cả. Nó rất đơn giản. Bởi vì chú viết hàng chữ này quá lớn ngoài cả tầm mắt của con người. Tuy nhiên cái to lớn đó nó chẳng thấm thía gì so với các vì sao giữa vòm trời tím sẫm kia! Vì vậy mà chúng ta không thể nào nhận định được sự kết hợp của nó ra làm sao nữa! - Kết hợp? Tôi khẽ kêu lên. Thế nào là kết hợp? Kết hợp ra sao? Tôi vừa chăm chú nghe vừa đăm chiêu suy nghĩ về vấn đề kết hợp của các vì sao trên trời. Sự kết hợp ấy mang ý nghĩa gì? Hay nó cũng chẳng là gì cả?! - Lỗ San ạ! Thầy tôi tiếp tục giảng giải, bây giờ chú thử tưởng tượng cái thân hình của chú được ban cho đó, nó đang trong tình trạng co rút nhỏ dần đến độ như hạt cát chắc chắn là lúc ấy chẳng ai nhận ra được chú. Rồi chú cứ tiếp tục tưởng tượng nó nhỏ hơn - nhỏ đến nỗi cái hạt cát "hóa thân" chú lúc ban đầu lại trở thành là thế giới của nó. Vậy thử hỏi lúc ấy chú có trông thấy được sự hiện diện của ta chăng? Không đợi tôi đáp lại, Ngài tiếp tục giảng giải thêm về sự kiện này : - Giả dụ cho chú bảo rằng không đi nữa, thì liệu lúc ấy chú nhận thấy được những sự kiện gì đã diễn ra trước mắt chú ? "Nhận thấy những sự kiện gì?" Chúng tôi chẳng biết phải trả lời ra làm sao mà chỉ đưa mắt nhìn nhau mồm há hốc hệt như hình ảnh của con cá nghểnh đầu ra khỏi mặt nước. Mọi cảm nghĩ của chúng tôi lúc bây giờ như thể bị tê liệt hẳn. - Lỗ San! Cái mà chú sẽ trông thấy đó là cả một thế giới như chùm nho sai quả, tản mác bay quanh bóng tối. Lúc đó chú sẽ nhìn rõ từng tế bào nơi cơ thể của ta trông chẳng khác nào như những vũ trụ riêng biệt sống cách xa nhau với từng khoảnh cách mênh mông. Chú sẽ thấy thế giới này xoay chung quanh những thế giới khác Chú sẽ được chiêm ngưỡng biết bao nhiêu Mặt Trời mà Mặt Trời nào cũng là trung tâm Thái Dương Hệ có hằng hà sa số các vũ trụ khác nhau trong cái mênh mông vô cùng của Trời Đất. Tôi cảm thấy bàng hoàng và đầu óc như thể bị vỡ tung ra vì đã phải vận dụng quá sức tưởng tượng của mình để cố hiểu cho được những lời Đức Lạt Ma thuyết giảng. - Lỗ San à! Sự cố gắng của chú đã làm cho ta cảm thấy thích thú. Ta sẽ đáp lại bằng cách nói lên tất cả những gì chú muốn biết đêm nay. Nói đến đây Ngài tựa lưng vào bờ tường đá yên lặng trong phút giây đoạn nhìn tôi khẽ bảo: - Lỗ San! hãy nhìn vào cái áo của chú đang mặc và hãy lấy tay sờ vào nó. Tôi vội vã làm theo với điệu bộ của một thằng khùng khi nhìn thấy áo quần mình đang mặc bị rách tả tơi! - Bộ y phục chú đang mặc đó là là vải. - Đức Lạt Ma nói chú khó lòng phóng qua lớp áo mỏng ấy để nhìn thấy những gì ở phía bên kia được. Song le, nếu chú quan sát nó qua làn kính hiển vi và khuếch đại thêm mười lần hơn thì sẽ thấy đó là những sợi lông cừu chứ không còn là những đường tơ nhỏ mứt. Ánh sáng sẽ len lỏi một cách dễ dàng qua từng khe hở. Nhưng nếu chú lại phóng đại gấp triệu lần hơn nữa, chắc chắn là chú không khỏi bối rối trước những sợi lông cừu "lớn quá cỡ"chồng chất lên nhau, tạo cho chú có cảm tưởng khó lòng mà vượt qua nổi. Thực ra không phải vậy. Chú đừng lo . Mọi việc xảy ra trong cõi đời đều có thừa trừ. Cái khối lông cừu vĩ đại ấy lúc bấy giờ có lắm kẽ rộng thênh thang. Rộng đến nỗi ta có thể cưỡi ngựa băng qua một cách dễ dàng mà chẳng thấy một chút nào khó khăn cả... Thầy tôi có lý. Tôi sửa lại tư thế ngồi thật ngay ngắn và luôn luôn biểu lộ sự đồng tình của mình bằng đôi mắt dán chặt vào người. -Thưa thầy! Tôi bất thần lên tiếng hỏi. Có điều con thắc mắc phải chăng ngoài đời sống trên mặt Địa cầu này, còn hằng hà đời sống khác nằm rải rác trong khoảng không gian vô cùng vô tận kia ? - Thì ra chú chẳng khác nào như ông Abdul Chécour của chú. Ngày xưa chính ta cũng nghĩ như các chú vậy. Ta cũng nghĩ có những đời sống khác ngoài đời sống này... Nói đến đây Ngài đổi sang giọng thật nhỏ nhẹ tiếp : - Lỗ San à! Hãy ngồi lại cho thật ngay ngắn và hãy để cho tâm tư mình thật thoải mái. Ta sẽ trình bày cho chú nghe về cái "kiến thức siêu việt" của người xưa mà ta cùng các Bậc Chân Sư khám phá được nơi "Cổ Hiền Thạch Động". - Cổ Hiền Thạch Động ? Tôi thảng thốt kêu lên . Lòng hiếu kỳ thúc đẩy tôi muốn được nghe ngay cái gì bí mật bị chôn vùi trong lòng Thạch Cốc đã hàng bao nhiêu thế kỷ kia! - Thưa thầy! Chúng con nóng lòng muốn biết những gì ẩn giấu bên trong lòng Cốc Đá?! - Được ! Người mỉm cười gật đầu đáp lại. Ta sẽ kể tất cả cho chú nghe. Tuy nhiên trước khi đi sâu vào từng chi tiết bí mật đó chú cần phải am tường về đời sống của tiền nhân trong thời kỳ châu Atlantic (Ất Lân Tíc) còn hiện hữu trên mặt Địa cầu này! Nói đến đây Ngài đưa mắt nhìn về tận phương trời xa thẳm dường như muốn sắp xếp câu chuyện cho có thứ lớp trước khi thuật lại. Với tôi thì đây là dịp may hiếm có sẽ được nghe tất cả mọi bí mật ẩn tàng bên trong lòng Thạch Cốc bao gồm cả một kho tàng về "nền văn hóa kiến thiết siêu linh" mà xưa nay mọi người đều muốn biết. NHỮNG ĐẤNG THÔNG MINH SIÊU VIỆT Đêm càng về khuya bầu trời càng yên tĩnh. Xa xa tiếng chó sủa từ làng xa vọng lại, tạo cho cảnh tượng về đêm nơi dãy Hy Mã Lạp Sơn đượm thêm màu huyền hoặc! Trên vòm trời vầng trăng non chênh chếch bóng. Mấy lá phướn treo trên các cột trụ được dựng lên trước sân đền rủ xuống phơ phất bay theo từng cơn gió thoảng. Sự yên lặng hoàn toàn chế ngự cảnh núi rừng, ngoại trừ tiếng côn trùng rả rích tấu lên như một điệu nhạc trầm buồn não nuột... Tiếng cọt kẹt của chiếc luân xa bằng gỗ của nhà Sư Già đang công phu đâu đó quay bánh xe lăn để cầu nguyện Phật gia hộ cho mình, làm mất đi cảnh tịch mịch của núi rừng. Chẳng ai trong chúng tôi nói gì song mọi người đều biết nhà sư đó chưa thấu triệt cái "lý chân như" của đạo Phật như thế nào! Đức Lạt Ma Minh Dà Đông Đạt đưa mắt nhìn như ngầm bảo cho biết là Ngài đã đọc được tư tưởng tôi đang nghĩ gì về tiếng cọt kẹt của chiếc luân xa kia. - Tùy theo chúng sinh, Lỗ San à! Và cũng còn tùy theo đức tin và cả hoàn cảnh căn cơ nữa. Các chú không nên quá khắt khe với bất cứ ai còn quá cách xa với mình trên con đường "đạo". Bất cứ các cung cách lễ nghi hoặc các phương pháp tụng niệm nào cũng đều được xem là một vấn đề trọng yếu. Nó là niềm an ủi vô biên và cũng là phương tiện cần thiết phải có cho những kẻ tu hành. Chẳng khác nào như những người què quặt không thể bỏ nạng để đi bằng chính hai chân tàn phế của mình. Thầy tôi cũng giải thích về vấn đề "Lý Trí và Bản Tính" của con người cho chúng tôi nghe. Càng lúc tôi càng cảm thấy gần gũi với thầy tôi hơn. Chính Người mới cho tôi sự hiểu biết và thương yêu mình thực sự. Tôi chăm chú nghe và thấy hứng khởi một cách lạ lùng. Chú Sa Quốc cũng chẳng khác gì tôi. Chú cũng chăm chú lắng nghe từng lời của Đức Lạt Ma giảng giải. Chú lớn hơn tôi rất nhiều và vốn có bản chất hiền hòa, riêng đối với tôi chú hệt như người từ mẫu, chăm sóc và thỏ thẻ hỏi han tôi từng ly từng tí. - Lỗ San! Thế nào hả cháu? Có khỏe lắm không? Mỗi lần như vậy hoặc tôi siết chặt lấy tay chú hoặc tôi gật đầu lễ phép tỏ bày sự biết ơn sâu xa của mình đối với chú. Trong lúc đó Ngài Lạt Ma đảo mắt nhìn quanh một vòng rồi tiếp tục giảng giải: - "Ta nghĩ rằng các chú nôn nóng muốn biết sự cấu tạo của một vật thể ở cõi thế gian này làm sao mà có, do đâu mà ra? Thật ra, nó nằm trong "Nhất Động Nhất Tĩnh", theo qui luật âm dương của Tạo Hóa tạo thành. Mọi sinh vật trong vũ trụ bao la này đều có cùng một qui luật như vậy. Dãy Hy Mã Lạp Sơn trùng trùng điệp điệp với hàng bao nhiêu ngọn núi chọc trời cũng không ngoài sự cấu tạo của các tế bào góp lại, mà trong đó mỗi tế bào có sự luân chuyển riêng biệt của nó. Có nghĩa là nó có tính độc lập không cái nào va chạm cái nào. Chúng nâng đỡ lẫn nhau, chẳng khác nào vầng Thái Dương của chúng ta hiện hữu có nhiều hành tinh quay chung quanh và cùng đi theo một qui luật nhất định, chẳng bao giờ va chạm nhau được. Đến đây, Ngài bỗng im bặt rồi hướng mắt nhìn tôi như để tìm hiểu tôi có thấu triệt được những lời lẽ Người giảng giải đó không? Đọc được ý tưởng của Người, tôi khẽ mỉm cười như ngầm bảo: "Thưa thầy! Con đã hiểu thật rõ ràng rồi. Xin thầy tiếp tục giảng giải. Con thật vô cùng thích thú và đang lắng nghe đây." Trong lúc đang say sưa nghe lời giảng giải của Người thì bất giác tôi giật nẩy mình khi nhìn thấy một linh ảnh (bóng ma) đang chập chờn ẩn hiện trên một mỏm đá trắng nằm ven sườn núi kế cận. Linh ảnh không có một hình dáng nhất định mà thoạt ngắn thoạt dài đang quay cuồng dưới ánh trăng mờ ảo...Tôi trân trối nhìn quên cả mọi sự vật diễn biến chung quanh mình. Như nhận thấy được nỗi kinh ngạc của tôi đối với linh ảnh lạ lùng ấy, Ngài bèn xoay ngay sang đề tài này, cố ý giảng giải giúp tôi hiểu biết thêm về khía cạnh "Vật Thể của Linh Hồn". - Lỗ San! Đối với chú thì cái bóng dáng ma quái ấy thật là lạ lùng mà cũng thật là khó hiểu. Nhưng đối với ta thì khác. Ta nhờ "Đắc Thần Thông" nên đã từng tiếp xúc với họ nhiều lần bên trong "Mật Tẩm". Chú đừng lấy đó làm điều quái gở. Các linh hồn đó đều là những con người như chúng ta đã sống và đã từ giã thế giới này để đi vào một thế giới khác. Thế giới đó do phân tử cấu tạo có khoảng cách thật xa nhau. Nhờ vậy mà tất cả các linh hồn đều có thể xuyên qua bất cứ bức tường nào cho dù dày đặc đến đâu cũng không hề bị vướng vấp hay trở ngại. - Thưa thầy, con được nghe khi một linh hồn lướt cạnh ta khiến cho thân hình mình cảm thấy nhột nhạt khó chịu, chẳng biết có đúng như vậy chăng? Xin thầy giảng giải. - Mỗi tế bào là một Thái dương hệ. - Thầy tôi đáp lại. - Và cho dù tế bào ấy lớn hay nhỏ cũng đều có điện năng bao phủ cả. Điện năng này không như điện lực của loài người chúng ta thường sử dụng mà nó thuộc về loại "điện năng siêu tầng" thập phần tinh vi. Từ luồng điện của các ngôi sao đổi ngôi trong màn đêm đen tối, đến những ánh hào quang rực chiếu lên vòm trời tím sẫm ở miền Bắc cực quanh năm lạnh buốt thấu xương đều do ở sự rung động mà phát xuất. Điều mà chú vừa hỏi tại sao khi có một linh hồn lướt ngang bên cạnh khiến ta có cảm giác nhột nhạt khó chịu cũng không ngoài cái nguyên lý này. Chẳng qua do sự đụng chạm của linh hồn với ánh hào quang của chính mình bao quanh cơ thể. - Thế thì - tôi ngắt lời - thưa thầy, ánh hào quang bao quanh người chúng ta nhìn thấy đó có phải là điện năng không? - Đúng vậy! Nhiều nước trên thế giới dùng dây kim loại để chuyển điện lực có tần số cao bắc ngang lưng trời đều phát ra ánh hào quang cả. Hầu hết các kỹ sư chuyên về điện lực cũng xác nhận như vây. Đó là một thứ hào quang màu xanh nhạt thường phát hiện vào những đêm tối trời hoặc các đêm có lắm sương mù bao phủ. Hào quang lúc nào cũng có sự rung chuyển bởi một nguồn điện năng của nó. Có điều ta có thể nhìn thấy ánh hào quang ấy hay không thì còn tùy thuộc vào nhân lực của mỗi người. Nói đến đây thầy tôi có vẻ như trầm ngâm suy tư điều gì, mãi giây lâu sau khi nhìn thẳng vào tôi, Người dõng dạc nói: - Rồi một ngày nào đây con sẽ được đưa sang Trùng Khánh theo học ngành y khoa. Ta nghĩ tằng lúc ấy con sẽ có dịp dùng các dụng cụ đo lường và phác họa các luồng điện năng trong các hệ thống não bộ của con người. Đến đây thì chú Sa Quốc lên tiếng hỏi: - Thưa thầy, nếu nói như vậy thì chẳng hóa ra đời sống của con người bị ràng buộc giữa "điện năng và sự chuyển động" sao? Người vừa cười vừa đáp lại: - Đúng vậy, Sa Quốc ạ! Không thể nào có điện năng mà chẳng có sự rung chuyển bao giờ ? Ví dụ có một nhạc khí như phong cầm chẳng hạn, với những tiếng tơ rung chuyển phát ra những âm thinh dài lê thê tưởng chừng như bất tận vi vút trên từng cung "bát âm" nối tiếp triền miên vẳng vọng đến tận một chốn vô cùng nào đó mà không bao giờ dứt được. Còn những âm thinh tiếp nối theo sau đó tuần tự thể hiện cho từng tiếng động chỉ vào nhân sinh quan, hoặc cho tình cảm, cho ý thức hoặc hướng vào một mục đích nào đó và hằng hà sa số các âm thinh hiện diện trên vũ trụ này mà ta không thể nào thu nhận được. Ví như tai của một con người chỉ có thể nghe được giọng trầm nhưng loài chó thì nghe được cả âm thinh nổi. Loài chó rất thính tai, nó phát hiện dễ dàng các âm thinh cao mà điều này thì chẳng bao giờ con người chúng ta có được. - Nhưng, nếu ta muốn, liệu có được chăng? - Được. Tuy nhiên ta cần phải luyện khoa "Thiên Nhĩ Thông". Nếu ta luyện được thì chuyện nghe tiếng nói của các vị thần linh nơi cõi "Siêu Thinh Giới" sẽ trở thành vô cùng dễ dàng. Sau khi dứt lời giảng giải này, Đức Lạt Ma nhìn chúng tôi nói: - Đêm nay các chú phải thức khuya hơn một chút để được biết những gì các chú lâu nay muốn biết. Ngày mai, các chú được nghỉ bù để lấy lại sức... Nhắm nghiền mắt lại để dưỡng thần, giây lâu sau đó, thầy tôi bắt đầu lên tiếng kể tiếp: - Từ ngày được thăm nơi Cổ Hiền Thạch Động và được sử dụng những dụng cụ lạ lùng nơi đó, ta đã nhìn tận mắt nhiều chuyện lắm lúc khó tin nhưng...lại là sự thật. - Thầy tôi nói như vậy - Từ xưa nay chúng ta cứ nghĩ rằng con người có khối óc thông minh hơn tất cả mọi sinh vật trên trái đất này, nhưng thật ra trước hiện tượng mà chính mắt ta nhìn thấy, có những sinh vật nhỏ hơn cả những vi khuẩn li ti không hình thù vóc dáng còn vượt xa hơn nhân loại hiện hữu và đó mới chính là những đấng "Thông Minh Siêu Việt". Họ biết sử dụng các dụng cụ siêu tinh vi ngoài cả sức tưởng tượng của loài người. Bất giác chúng tôi không ai bảo ai đều im lặng khi Thầy tôi đưa tay chỉ về phía một nhà sư đăng đi thong dong dưới ánh trăng mờ ảo... Nhà sư này vừa đi vừa nghêu ngao ca tụng cái đẹp của đất trời: - "Ôi! Đêm nay trời đẹp làm sao! Cảnh vật thật tuyệt vời! Nhưng tiếc thay ta không đủ lời để ca tụng, không đủ tiếng để tung hô mà cũng không đủ những danh từ hoa mỹ để ghi vào từng câu trong thi phú... Này! Vũ trụ kia ơi! Tạo hóa sao mà khéo tay lắm vậy!" - "Vâng! Đạo hữu kia, lời Người nói đúng." Giọng thánh thót của một nhà sư khác từ đâu đó bất thần xuất hiện lặp lại và tán tụng thêm ra: "Ôi! đẹp làm sao các vì tinh tú ấy! Nó lấp la lấp lánh tợ như những hạt kim cương rực tỏa giữa vòm trời... Nhưng hỡi ai kia! Ta muốn hỏi người hàng triệu triệu ngôi sao giữa màn trời tím sẫm đó có bao nhiêu thế giới như ta ở cõi thế gian này?!" Ngừng lại trong giây lát, nhà sư này bỗng lại cất tiếng cười vang: - "Ta cũng hỏi đời sống của chúng ta sinh ra với mục đích gì? Phải chăng ta sinh ra là để ca tụng cái đẹp của đất trời hay là để hận thù chém giết nhau đời đời kiếp kiếp giữa cuộc đời dẫy đầy sự ô trọc này?!" Nhà sư lúc ban đầu mà thầy tôi chỉ đến, tên là Lão Bái hét lớn lên dường như muốn trút tất cả sự phẫn nộ của mình: - "Ôi! cái người đạo hữu kia ơi! Người quả thật bậy bạ... thật bổ báng! Câu hỏi của lão nghe thật buồn cười. Lão há chẳng nhớ lời thầy dạy dỗ đó sao? Chỉ có con người ở thế giới này mới mang hình ảnh của thì làm sao có một sinh vật nào khác mang hình hài như chúng ta được nữa?! Ôi, cái lão già kia ơi! Lời nói của lão sao mà hoàn toàn vô lý vậy?!" Thầy tôi mỉm cười nhún vai tỏ ý không tán thành lý luận của cả hai nhà sư kia đoạn cất tiếng bảo với chúng tôi: - Có thể cả hai đều lầm lẫn. Và như để thấm giọng, thầy tôi chậm rãi nhấm thêm chung trà đoạn nhìn tôi giây lát rồi trở lại câu chuyện "Những bí mật ẩn tàng bên trong lòng Thạch Động" của "nền văn hóa kiến thiết siêu linh" mà Người đã bảo sẽ nói lên tất cả sự bí mật của nó theo như lời Người đã hứa: - Hẳn các chú muốn được biết một câu chuyện được ghi lại trong tập Kinh sách mà ta đã hứa. Đó là một câu chuyện nói lên những sự kiện thật lạ lùng xảy ra tại căn phòng thí nghiệm có dàn kính hiển vi tối tân bậc nhất đặt dưới quyền cai quản của hai nhà bác học. Một hôm, một trong hai nhà bác học này bỗng reo lên: - "Tại sao lại có chuyện lạ lùng như thế này? Anh Trần ơi! Lại đây mà nhìn xem một sự kiện kỳ quái diễn ra dưới lăng kính hiển vi này". Và khi nhà bác học họ Trần kia nhìn thấy một cảnh tượng khác thường hiện ra trước mắt mình cũng phải kêu lên: - Trời ơi! Đúng, đây phải chăng là hình ảnh của một vũ trụ nằm trong ống kính. Rồi như một nhà diễn giả thuyết trình về hình ảnh lạ lùng kia về hiện tượng này: - "Này đây là hình ảnh của một mặt trời rực đỏ...và kia là những hành tinh đang luân chuyển xoay quanh nó...Tất cả đều không đứng yên một chỗ ngoài cái mặt nhật như một lò than hồng rực cháy kia, chúng luôn luôn biến hóa ra muôn hình vạn trạng mà con mắt của thế nhân không thể nào nhận thấy! Rồi một trong hai nhà bác học kia nói: "Ước gì ta có được những dụng cụ khuếch đại những hình ảnh bé nhỏ kia để tìm xem liệu trong cái thế giới li ti ấy có đời sống nào khác nữa hay không?". "Không ! Không thể nào có được. Có thể chúng ta bị ảo giác đánh lừa mất rồi". Nhà bác học kia đáp lại " Ông anh không nhớ sao? Chúng ta đã từng được giảng giải qua một giảng sư khoa học rằng là chỉ có loài người trên dương thế này mang hình ảnh của Người mà thôi, ngoài ra không còn một sinh vật nào dù có ở bất cứ một thiên thể trong hàng ngàn triệu thiên thể trong vòm trời bao la này...". Nói đến đây, thầy tôi đưa mắt nhìn lên các vì sao đang lấp lánh giữa vòm trời tím sẫm, rồi từ từ dưa tay vào túi áo móc ra cái hộp đựng quẹt lửa mua từ Ấn Độ, lấy ra một que diêm đưa cao lên về phía chúng tôi nói : - Lỗ San! Hãy xem đây! Ta sẽ trình bày cho chú thấy sự cấu tạo của vũ trụ (creation) như thế nào? Dứt lời, thầy tôi đặt ngay đầu que diêm vào mặt của cái hộp có hóa chất bật lên cháy thành ngọn lửa, cũng ngay sau đó Người thổi tắt đi đoạn mỉm cười nhìn chúng tôi nói: - Các chú biết đó là thế nào không ? Và không đợi chúng tôi suy nghĩ đáp lại, thầy tôi tiếp tục giảng giải: - Đó là "Tạo thành và Hủy diệt". Khi ngọn lửa đang cháy là có cả ngàn phân tử kết tụ lại. Mỗi phân tử là một thế giới riêng biệt không đụng chạm đến nhau. Rồi các phân tử ấy lại kết tụ trở lại để hình thành ra vũ trụ. - Vậy thì thưa thầy, mỗi thế giới đều có sự sống bên trong, nó tuần hoàn và tăng trưởng để rồi đến một giai đoạn nào đó đúng với chu kỳ của nó, tất cả đều phải đi vào con đường hủy diệt như que diêm và hộp quẹt của thầy mang ra ví dụ đó sao? - Đúng! - Thầy tôi cười, trông có vẻ hài lòng về câu hỏi này - Sự sống nơi nào có sinh vật như hành tinh của chúng ta đều phải theo quy luật của trời đất, có nghĩa là phải làm nhiệm vụ phát triển giống nòi từ đời này sang đời khác. Các sinh vật có thể tồn tại đến hàng triệu triệu năm, nhưng không có nghĩa là vĩnh viễn, mà tất cả, cuối cùng rồi cũng phải tàn tạ, tan biến trong cái vô cùng mênh mông của vũ trụ! Tôi tò mò hỏi: - Thầy có thể cho chúng con biết cái mối đầu của vũ trụ không ? Nhìn tôi trong phút giây, thầy tôi giải thích: - Cứ theo Kinh sách thì Vũ trụ nguyên thủy vốn không đồng đều. Ví như ở những địa điểm cường độ bức xạ thì cao hơn, tất nhiên mật độ vật chất và từ trường hấp dẫn cũng tăng theo. Cũng theo Kinh sách cách đây 16 tỷ năm giữa cái cái mênh mông trời đất còn trong cảnh hỗn mang đó bỗng phát ra một tiếng nổ làm long lở cả vòm trời, tạo thành những đám mây mù nguyên thủy . Tiếng nổ kinh hồn khiếp vía đó biểu trưng cho ngày khai sinh ra Vũ trụ. Nhật, Nguyệt xuất phát ra từ đó mà Mặt Trời là mầm mống của Thiên hà. Các đám mây dần dà phân tán ra nhiều mảnh tạo nên những ngôi sao mà các chú đang nhìn thấy chúng lấp lánh trên nền trời xa xăm và tím sẫm kia. Thực tế cho ta thấy sự sự cấu tạo ra những Thiên hà là một quá trình vô cùng phức tạp . Tiếc thay ta không có đủ thời giờ để giải thích một cách cặn kẽ được. Sư tổ đã từng giảng giải cho ta biết chẳng phải duy chỉ có thế giới này, mà nó còn có lắm cõi sống khác nữa. Tưởng tất cả chúng ta cũng nên nhớ rằng mỗi hạt nhân là một bầu trời thế giới. Hạt nhân nào cũng được xem là một cơ bản . Đó là lý luận chung chung, còn riêng phần Sư Tổ lại cho rằng chỉ có điện tử và quang tử mới thực sự mang tính chất đơn thuần biệt lập. Như ngày nay ta thấy các hạt nhân Proton, Electron, Neutron v.v.. là những nguyên tử và phân tử có khả năng hấp thụ đồng thời phát bức xạ ra một đám khí nguyên tử... Cứ mỗi hạt tách ra thành một vũ trụ. Như vậy, ta có thể cả quyết cho rằng vũ trụ chẳng phải một, cũng không hai hoặc ba, bốn, năm, sáu... mà là hằng hà sa số... Tóm lại, việc tìm hiểu sự hình thành của Thiên hà vẫn còn đang là một vấn đề thời sự... Tôi thắc mắc hỏi : - Vậy, thưa thầy Vũ trụ nguyên thủy như thế nào? Con còn chưa rõ! - Nó thật vô cùng! Tuy nhiên ta có thể nói đại khái để chú tường tận một phần nào, đợi đến khi nào chú theo học các bậc cao hơn sẽ thấy các sự việc xảy ra trong thời kỳ Vũ trụ còn nằm trong trạng thái hỗn mang huyền nhiệm như thế nào. Ví như thuyết Vũ trụ nổ bắt đầu từ một điểm kỳ dị. Sở dĩ dùng cái danh từ "kỳ dị" bởi nó nó bắt đầu từ một điểm mà không có một danh từ nào hơn từ "huyền nhiệm"! Nói đến cái mối đầu của Vũ trụ thì chẳng một ai không nghĩ đến sự già nua của nó! Muốn biết tuổi của Vũ trụ phải đi ngược lại thời gian cho đến điểm kỳ dị lúc mà tuổi và bán kính của Vũ trụ là số Zero và từ con số Zerô này người ta lấy đó làm mốc. Danh từ mà chúng ta ngày nay thường dùng cho "cái nghĩa của mốc thời gian" chỉ vào khoảng thời gian và không gian nào đó. (Tại điểm này những định luật của toán học vật lý cũng như thuyết tương đối rộng không thể áp dụng được)* - Còn, thưa thầy con muốn được rõ hơn những giây phút đầu tiên trong vụ nổ đó! Thầy tôi nhìn tôi đăm đăm, được một lúc Người bắt đầu cho tôi được một phần thỏa mãn về sự tò mò đối với câu hỏi này: - Kinh sách nói: "Sau vụ nổ, Vũ trụ sẽ giản nở ra và tất nhiên là nhiệt độ sẽ được giảm dần". Chỉ trong vòng ba phút cũng đã quá đủ rồi. Vũ trụ tiến hóa rất nhanh với nhiều sự kiện không giống nhau, có nghĩa nó biến hóa một cách phi thường. Tuy nhiên, chú nên biết rằng nếu Vũ trụ lúc bấy giờ chỉ đánh đổi đi một chút, chỉ một chút thôi nha, thì cả cái Vũ trụ bao la này đã đổi khác hẳn hơn cái Vũ trụ mà chúng ta đang ở đây, có nghĩa là chúng ta đã không có sự hiện diện trên hành tinh này. - Thưa thầy, - tôi hỏi - vậy thì mỗi thế giới đều có sự sống bên trong và cùng chung một định luật như thế giới của chúng ta hiện hữu ? Thầy tôi gật đầu: - Như ta đã dẫn chứng, khi ngọn lửa được bật cháy lên thành lửa ngọn tức là nói lên sự "Tạo Thành". Và ngược lại, lúc ngọn lửa bị thổi tắt đi thì đó là sự "Hủy Diệt". Tất cả đều như nhau, chẳng ai có thể tránh thoát được định luật . Sau lời giảng giải này, thầy tôi đứng lên hẹn sẽ gặp lại vào một đêm đẹp trời khác rồi lách mình mất hút bên sau bờ đá. Vầng trăng trên vòm trời trông có vẻ u buồn trải dài lên khắp sơn khê một màu vẩn đục như váng sữa... Càng về đêm gió càng lộng. Tôi cùng chú Chécour đi về hướng cầu thang lần mò xuống dưới hầm chùa tìm nơi ngủ tạm qua đêm. Tuy đã cẩn thận lần đi từng bước song vẫn không tránh khỏi bị sẩy chân trượt ngã khi vô ý giẫm lên bãi dầu "bơ" bê bết làm trơn trợt cả các bậc cầu thang . Lúc bấy giờ tôi chẳng khác nào như cái bị bông rơi đánh bịch xuống tận chân cầu khiến chú Chécour hốt hoảng la lên bai bải làm kinh động cả khu hầm giữa lúc mọi người đang say ngủ phải giật mình càu nhàu. - Lỗ San! Lỗ San ơi! Có sao không ? Tuy bị đau thấu xương, tôi vẫn cố trấn an gắng gượng đáp: - Không sao cả chú à! Chỉ hơi ê một chút thôi. Vừa dứt lời, có bàn tay của ai nắm chặt vào cổ tôi xô mạnh về phía trước làm tôi chúi mũi xuýt chút nữa đâm người vào cây cột đá được dựng lên giữa khu hầm. Thế là tôi cùng chú Chécour quờ quạng nắm lấy tay nhau chạy thục mạng về phía bên trong hầm chùa để lẩn tránh. Chạy quanh co một lúc, cuối cùng cũng tìm ra được phiến đá phẳng lì khá rộng bèn chia nhau nằm ngủ qua đêm. Vừa đặt lưng xuống, tôi đã thiếp ngay đi không còn biết trời trăng gì nữa. Mãi đến khi mặt trời lên quá con sào tôi mới giật mình tỉnh dậy song đôi mắt vẫn còn dính chặt vào nhau. Trong lúc ấy bên tai tôi nghe văng vẳng có tiếng quát tháo ầm ĩ của một chú tiểu: - Dậy đi! Nhanh lên...ông bạn nhóc con ơi! Tôi giật mình và cố mở mắt ra nhìn. Thì ra đứng trước mặt tôi là một chú tiểu mập ú na ú nần mà chúng tôi thường gọi đùa bằng cái ngạo danh con lợn ỉ. Có thể chú muốn giương cao uy danh mình nên khi tôi vừa lo mò đứng dậy chú tiểu này lấy chân thốc mạnh vào mông tôi quát lên hối thúc: - Thượng tọa Trụ trì cho gọi anh đấy... Không phải chơi đâu. Đi nhanh lên kẻo trễ bị ăn đòn đấy... Nghe đến tên Thượng tọa Trụ trì tôi hơi ớn nên vội xốc lại áo quần cho chỉnh tề, chúc sức khỏe chú Chécour rồi phóng nhanh ra cửa chạy bán sống bán chết. Lúc bấy giờ dạ dày tôi bắt đầu cồn cào khó chịu, vừa đi vừa lẩm bẩm : - Làm sao mà cứ gọi người ta vào ngay giờ ăn thế này? Đói muốn chết được đây... Tuy vậy, tôi vẫn cắm đầu chạy dọc theo hành lang vòng quanh theo các bờ tường dài của chùa làm cho các vị Sư Già đang đứng rải rác đâu đó vội né sang bên để tránh khỏi bị đâm nhằm, trên mặt họ hiện ra vẻ bất bình. May mắn thay! Tôi đến văn phòng cũng vừa kịp đúng giờ. Trong khi đó vị Thượng tọa Trụ trì đang xem xét hồ sơ một cách khá chăm chú và như đã biết có sự hiện diện của tôi, Ngài ngẩng mặt lên nhìn tôi cười: - À! Thì ra cái chú nhóc con đã ngã xuống chân cầu làm cho bao nhiêu người náo loạn cả lên đêm rồi... Nói đến đây Ngài ngưng lại chăm chú nhìn tôi đoạn vừa cười vừa tỏ lời khen tặng : - Chú nhóc con ơi! Chú học khá lắm...Trình độ Vật Lý học của chú được ghi nhận là xuất sắc nhất. Học bạ ghi chú thuộc vào hạng ưu. Bởi thế ta phải đặc biệt giao chú lại cho Đức Lạt Ma Minh Dà Đông Đạt. Ngài sẽ nhận lãnh trách nhiệm dẫn dắt chú trên đường học vấn. Đây là ân huệ tối hậu đặc biệt Ngài sẽ dành riêng cho chú. Ta hy vọng chú sẽ xứng đáng với lòng ưu ái của Ngài... Nói đến đây vị Trụ trì nheo mắt nhìn tôi vừa khôi hài vừa tỏ vẻ trìu mến: - Xong rồi! Bây giờ chú về gặp ngay Minh sư của chú đi! Chúc chú thành công... Dứt lời Ngài mỉm cười với tôi lần nữa như thể tiễn đưa lần cuối với đứa học trò ngoan của mình và lại lẵng lặng quay đầu lại tiếp tục xem xét các hồ sơ khác. Tôi vừa rảo bước đi vừa yên lòng vì biết các lỗi vụn vặt của mình không bị ghi vào trong học bạ. Vừa đặt chân đến văn phòng thì đã gặp ngay thầy tôi đang ngồi đợi sẵn. Có lẽ vì biết tính xấu đói của tôi nên Thầy tôi cười vui vẻ : - Đã ăn uống đầy đủ chưa ? - Thưa thầy, Ngài Trụ trì cho gọi trong lúc con còn chưa tỉnh ngủ hẳn, vội chạy đến ra mắt ngài và sau đó lại được lệnh bảo đi ngay đến trình diện Minh sư...nên vẫn chưa ăn uống gì cả ạ! Nghe tôi vừa nói dứt lời, thầy tôi đã phá lên cười: - Đi tìm thức gì ăn đi rồi trở ngay vào đây. Ta có chuyện cần...đến chú. Rồi tiếp theo bằng lời nói bông đùa : - Trông dáng điệu chú làm như là đã nhịn ăn mấy ngày liền rồi vậy. Mặc dù bị cơn đói dày vò thật sự nhưng tôi cố gắng không tỏ ra cử chỉ nào có vẻ vội vàng cả mặc dù càng lúc dạ dày tôi càng cồn cào và chân tôi như không còn đứng vững được nữa. Sau khi có bữa điểm tâm thật ngon lành tôi cảm thấy tỉnh táo hẳn lại. Nhưng cũng từ giờ phút ấy tôi mới bắt đầu ưu tư cho công việc phải làm gấp bao nhiêu lần nhiều hơn như đã được thông báo trước. Vừa trở lại văn phòng đã trông thấy thầy tôi đang ngồi loay hoay sắp xếp sách vở vào tay nải, nghe tiếng động Ngài quay lại bảo tôi: - Chúng ta phải sang ngay ngọn Phổ Đà La (Potala) và ở lại nơi đó một tuần. Thế là ngay sau đó chúng tôi tức tốc rời khỏi phòng. Vừa ra đến sân nhác thấy ngay ông Sãi đứng canh chừng bên cạnh hai con tuấn mã chờ đợi chúng tôi sẵn từ lúc nào. Bất giác một nỗi buồn man mác xâm chiếm trong tâm hồn tôi khi nhìn con tuấn mã từ tay ông Sãi dắt lại trao cho. Con vật cũng nhìn lại tôi trông nó có vẻ buồn thảm hơn. Dường như nó cũng thông cảm và ái ngại hộ cho tôi sắp phải trải qua những nỗi gian lao nơi đèo heo hút gió. Lặng lẽ leo lên mình ngựa mà lòng tôi mang nặng nỗi ưu tư! Với tôi thì cái gì cũng tạm được song đối với môn cỡi ngựa thì lại còn rất kém. Người và vật rong ruổi ven theo bờ núi tới ngọn Trắc Phổ Di, lần bước xuống dốc ngang qua con lộ Mã Nê, nhìn sang bên phải là con đường Bát Nhã. Ngồi trên lưng ngựa đi một khoảng thời gian lâu chúng tôi mới vào đến làng So. Nơi đây tạm nghỉ trong chốc lát để lấy lại sức,thầy trò tôi lại bắt đầu tiếp tục cuộc hành trình. Trải qua các dốc đá khá cao nữa mới đến ngọn Phổ Đà La. Con dốc vừa cheo leo vừa thẳng đứng, lại vừa ngoằn ngoèo hiểm trở. Nhận thấy cơ nguy bị trượt ngã lúc nào cũng có thể xảy ra, vì vậy tôi luôn luôn thận trọng từng bước. Tuy đường sá khó khăn song khách thập phương lai vãng khá đông. Kẻ lên người xuống trông có vẻ tấp nập. Thỉnh thoảng có người dừng chân lại để vừa nghỉ mệt vừa ngoạn cảnh núi rừng. Đi thêm một chặng dài nữa thì chúng tôi đến tận đỉnh cao của ngọn Phổ Đà La. Tôi thầm cảm tạ Ơn Trên đã ban cho nhiều may mắn trong cuộc hành trình lắm gian truân này. Rời khỏi lưng ngựa nhìn xuống chân núi bất giác cảm thấy rợn cả người. Con vật như tuồng cũng thở phào ra. Trông nó có vẻ cáu kỉnh quay nhìn lại phía tôi đang đứng. Chúng tôi lại bắt đầu đi bộ trèo hết thang dây này đến các thang dây khác bắc cheo leo ngang lưng sườn núi. Khi đến tận ngôi chùa Phổ Đà La, thầy tôi được dành riêng cho gian tịnh thất gồm khu nhà có phòng ốc Khoa học đầy nhóc các dụng cụ máy móc của nền văn minh tối cổ lưu lại. Tôi cũng được cấp cho căn phòng ở trong một khu nhà kế cận thấp hơn phòng của thầy tôi một tầng. Đứng nơi cửa sổ vọng mắt nhìn ra bên ngoài trông thấy được toàn bộ vùng Lạt Sa và cả một cánh đồng mênh mông rộng lớn. Xa xa ngôi đền Du Khang với mái vàng sáng chói làm hoa cả mắt. Con đường Linh Cơ ngoằn ngoèo bao quanh thành Lạt Sa mỗi ngày có cả hàng ngàn thiện nam tín nữ thập phương tấp tập kéo đến để dâng hương và chiêm ngưỡng nơi có ngôi trường dạy Thần Bí Học lớn nhất thế giới. Tôi thầm tạ ơn Phật cho mình sự may mắn gặp được vị minh sư Lạt Ma Minh Đà Đông Đạt . Nếu không có định mệnh an bài thì có lẽ tôi cũng chỉ là một chú tiểu tầm thường như trăm nghìn chú tiểu khác. Có nghĩa là những chú tiểu chỉ biết cặm cụi làm việc và chui rúc ngủ dưới hầm chùa tối tăm ẩm thấp. Làm sao có diễm phúc trèo lên được tận đỉnh núi này, một nơi được xem gần như cao nhất thế giới ! Trong lúc đang nghĩ vẩn vơ thì...cả người tôi bất thần bị nhấc bổng lên cao. Tôi hốt hoảng kêu rú lên víu chặt lấy hai cánh tay hộ pháp nào đó, đôi chân tôi giẫy nẩy, mắt nhắm nghiền lại phó mặc cho toàn thể châu thân mình bị xoay tròn như con vụ. - A! cái chú nhóc chỉ biết nghĩ có mỗi mình minh sư đã đưa lên đỉnh Phổ Đà La này mà chả cần biết đến ai nữa phải không? Tiếng nói oang oang như xoi thủng cả màng nhĩ. Tôi giẫy nẩy kêu lên oai oái . Con người có hai cánh tay hộ pháp này cũng chẳng thèm lưu ý. Ông ta cười hô hố làm chói cả tai. - A! chú nhóc nghĩ cái gì đó? Có phải chú nghĩ về hai cánh tay tợ như hai cái gốc cổ thụ này không? Tôi nhận ra đó là tiếng nói của một nhà sư áo vàng. Nhà sư này vừa nói vừa cười ha hả trông có vẻ thích thú lắm. Tôi không hiểu bằng cách nào mà ông có thể đọc được tư tưởng của tôi lúc này. Nhưng rồi, tức khắc sau đó tôi cũng được trả về lại vị trí cũ một cách nhẹ nhàng. Nhà sư nhìn tôi với ánh mắt hiền hòa rồi nói: - Này chú bé thân yêu ơi! Chúng mình đã quá quen thân nhau trong tiền kiếp. Cái kiếp mà hai chúng ta đều được liệt vào hàng kiến thức, am tường được mọi việc,thông đạt được mọi cảm nghĩ của mọi người. Chú chỉ cần ôn lại thì cái kiến thức đó sẽ trở về ngay với tiềm thức của mình. Ta sẽ giúp chú điều ấy. Hãy đến tại phòng ta và bắt tay ngay vào việc ấy. Nhà sư nói xong liền quày quả bỏ đi, nhanh đến nỗi chỉ trong nháy mắt là mất dạng. Tôi xốc lại áo. Nhặt cái bát nằm lăn lóc ở ven sườn núi lúc bị nhà sư hổ mang đó nhấc bổng lên khiến nó rơi xuống, may mắn là chưa hề hấn gì. Thế rồi tôi lầm lũi trở về phòng đợi lệnh. ******************** Thầy tôi nói đến đây đoạn nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ: - Lỗ San! Chú hiểu lời ta nói chứ ? - Vâng, thưa thầy con hiểu... - Đừng bao giờ nghĩ ngọn lửa của Vũ Trụ là một hình ảnh phi thường.Thật ra nó có một hình thù kỳ quặc ở môi trường khá hấp dẫn. Ngọn lửa vũ trụ không bao giờ bốc lên cao như chúng ta thường trông thấy những ngọn lửa hiện hữu, mà nó thu lại trông hệt như hình thù của một quả bóng rực cháy hay có thể nói đúng hơn thì đó là một quả cầu lửa. Ngọn lửa không đủ mạnh này đã tự nó vỡ thành từng phần lơ lửng bay như những quả bóng nhỏ trông hệt như những vật lạ bồng bềnh giữa khoảng không gian. Theo Kinh sách thì chính những quả bóng lửa đó hàm chứa cả một sự bí mật đòi hỏi phải là một khối óc siêu phàm mới có thể hiểu được. Đối với loài người thì ngọn lửa kỳ diệu này sẽ luôn luôn là một thứ khó hiểu. Bởi sự phức tạp không thể minh định được nó xuất phát từ đâu và ý nghĩa đích thực của nó là gì? Ngọn lửa đèn bình thường xuất hiện bởi hàng nghìn những phản ứng khác nhau, các phân tử của nó (mà ngày nay ta gọi là Hydrocarbon được hút lên thay bấc đèn bị bốc hơi và chất nhiệt của nó bị hủy hoại. Các phân tử này sản sinh ra ánh sáng luôn cả nhiệt và khí. mà theo khoa học ngày nay giải thích chúng được kết hợp lại với Oxy và Nước.) - Thưa thầy, làm thế nào mà nó tự cháy được, nếu không có một bàn tay mầu nhiệm nào thắp sáng? Tôi lên tiếng hỏi. - Bằng vào một sự hỗn loạn vừa phải của các phân tử không khí chung quanh khiến cho ngọn lửa bốc cháy nhanh hơn, có điều nếu bị hỗn loạn quá đáng nó lại có phản ứng ngược lại, có nghĩa là nó bị tắt ngấm ngay. - Thưa thầy, con muốn biết cặn kẽ lý do nào nó như vậy? - Chính Kinh sách cũng chưa khẳng định được. Đó là lý do khiến nó phải có phản ứng ngược lại. Ta nghĩ đó là bí mật của trời đất... (Tưởng chúng ta cũng nên biết rằng khi lửa cháy thì một số mảnh vỡ của Hydro-Carbon từ nhiên liệu được hút lên theo bấc đèn sẽ tạo ra các phân tử hình khuyên gọi là Polycyclic Aromatic Hydro Carbons. Một số mảnh vỡ khác thì tạo ra chất bồ hóng - tức là chất khói bị quyện lại với nhau mà ta thường thấy ở các chỗ bếp của các người dân nghèo khổ của các quốc gia nhược tiểu. Sau đó các phân tử bồ hóng này có thể bị đốt cháy hoặc bị cuốn bay ra ngoài và biến mất vào cái mênh mông vô cùng của Vũ trụ!) - Như chúng ta biết bình thường các khí lạnh đẩy khí nóng lên cao,vì vậy mà ta thấy vị thế ngọn lửa luôn luôn có xu hướng vươn thẳng lên. Hiệu ứng này người ta gọi là "độ nổi" của ngọn lửa trong không khí. - Nói như vậy, thì ở môi trường hấp dẫn yếu như ngọn lửa thiên nhiên đầy bí mật ấy chẳng hóa ra bị triệt tiêu sao? Tôi hỏi. - Hoàn toàn bí mật. Kinh sách bảo chưa có ai có thể tìm hiểu được điều gì bên trong cái bí ẩn ấy, Từ xưa nay, trên mặt Địa Cầu mà ta đang ở chưa có một Kinh sách nào từ Đông sang Tây nghiên cứu được quả bóng lửa trong thời gian dài triền miên kể ngay từ cái mốc thời gian khởi đầu Vũ Trụ! (Điều này tưởng ta nên biết cứ một cú rơi theo trục dài ví như trong 30 mét, chỉ mất có vào khoảng hai giây. Ngày nay cơ quan hàng không Vũ Trụ - NASA - đã tìm ra được cách tạo ra quả bóng lửa trong một khoang kín ở chiếc tàu con thoi. Ban đầu máy tính dự đoán quả cầu lửa sẽ có kích thước rất nhỏ và chỉ tồn tại trong vòng vài phút, Tuy vậy, trên thực tế quả bóng mà cơ quan NASA tạo ra còn lớn hơn sự dự đoán đến ba lần và thời gian cháy kéo dài đến 8 phút.) Tôi đang miên man suy nghĩ sự bí mật của quả cầu lửa thì thầy tôi lớn tiếng hỏi: - Lỗ San ! Chú đã suy nghĩ về vấn đề đời sống sinh vật mà chúng ta đã bàn luận đêm rồi chưa? Tôi ấp úng trả lời: - Thưa thầy, nguyên con còn đang ngái ngủ thì bị vị Trụ Trì cho gọi đến. Sau đó thì con đến gặp thầy, rồi thì đi điểm tâm và cuối cùng quay lại đây gặp thầy lần nữa. Thật quả con không đủ thời giờ... Không đợi tôi nói hết lời, thầy tôi mỉm cười bảo: - Bây giờ ta tiếp tục kể câu chuyện còn dở dang của đêm qua trước khi cùng chú bàn thảo về các vấn đề khác... Đến đây, thầy tôi ngưng lại với tay lấy một tập sách viết bằng ngoại ngữ trên giá sách để trên mặt bàn. Tôi ngạc nhiên vì đó là một tập sách viết bằng Anh ngữ và chắc chắn Người sẽ bàn cùng tôi vấn đề gì đây nữa! Thầy tôi lật qua trang sau cùng của tập sách rồi chỉ vào hình ảnh bên trong hỏi: - Chú có biết đây là những hình ảnh gì không? Dán mắt vào tấm hình được in ấn trong tập sách tôi hơi ngờ ngợ và dường như có cái gì đó quen thuộc mà chưa kịp nghĩ ra. Mấy dòng chữ ghi chú bên dưới tấm hình thì tôi không thể đọc được! - Lỗ San có thể không đọc được loại chữ này nhưng chẳng lẽ không nhận ra được bức hình trong sách đó sao ? Thấy tôi ngơ ngác thầy tôi mỉm cười nói: - Đó là hình ảnh của một vị linh thần...Chú nhớ lại thử xem. Trong óc tôi bỗng lóe lên một tia sáng mường tượng "cái gì đó", song vẫn không thể xác định được "cái gì đó" là gì ? Thầy tôi đưa tay chỉ vào từng tấm hình đoạn giảng giải: - Tuy hỏi chú như vậy song ta cũng biết là chú khó lòng nhớ rõ được. Ta nghĩ rằng chú có thể mang máng nhớ rằng là có một lần nào đó chú đã nhìn thấy họ, nhưng không thể nhớ được họ là ai và tại nơi nào. Ta có thể xác quyết là chú đã từng gặp các vị thần linh này. Tất cả mọi đời sống như ta đã thảo luận đêm qua đều do những cọ xát có mức độ rung chuyển nhanh của vật chất phát sinh ra điện lực. Vậy thì, chắc chú thừa rõ điện lực là "đời sống của vật chất", chẳng khác nào như làn sóng bát âm. Ví như người bình thường chúng ta rung chuyển theo những âm giai trung bình chỉ nghe thấy trong một phạm vi nào đó. Nhưng đối với các "thần linh", các "linh hồn" hoặc các ma quỉ thì phát ra những âm thanh qua luồng sóng cao mà con người bình thường chúng ta nếu không được truyền pháp thì không thể nào nghe thấy được, Nói đến đây Người nhìn tôi hỏi: - Lỗ San ! Chú có hiểu tại vì sao không? - Thưa thầy, có thể những linh hồn đó ở nơi thế giới vô hình! - Đúng vậy. Đối với nhãn quan của con người không thể nghe thấy được loại âm thanh cao như vậy. - Thưa thầy - đã có bao giờ thầy sờ vào hình bóng và nắm bắt được bóng ma nào chưa? - Có chứ. Thầy tôi trả lời. Ta nắm được chúng chứ, nhưng những lúc như vậy ta phải nâng cao tần số tốc độ của mình ngang với tốc độ chuyển lực của linh hồn đó. Đến đây, thầy tôi trầm ngâm suy nghĩ trong giây lát rồi nói tiếp: - Ta sẽ nói lại vấn đề này rõ hơn trong một ngày khác. Đến đây, Ngài đưa tay vào túi lấy ra cái chuông bạc lóng lánh khẽ rung lên vài tiếng. Một âm thanh trong trẻo vang lên. Tôi được biết là cái ngân chung này do một vị Thượng Tọa trụ trì tại một Thiền đường nổi tiếng ở Tây Tạng tặng cho Ngài. Tiếng chuông ngân nga vừa dứt liền sau đó một chú tiểu quen thuộc giữ nhiệm vụ phục dịch bưng ra một khay trà thơm ngon của xứ Ấn cùng với loại bánh ngọt nhập cảng đặc biệt không giống với bánh Tsampa thông thường mà tôi ăn hàng ngày. Loại bánh đặc biệt này dành riêng cho các vị Đạt Lai Lạt Ma cũng như cho các Đại Sư mà thôi. Đức Đạt Lai Minh Dà Đông Đạt đã từng chu du khắp nơi. Ngài có hai phép để đi, hoặc bằng Thần Pháp hoặc bằng Nhiếp Hồn. - Mấy mươi năm về trước khi ta còn tuổi trẻ, có lần vì sắp bị trễ buổi lễ, không còn cách nào hơn là phải chạy thục mạng xuyên qua bức tường bên kia mới may ra kịp giờ đảnh lễ. Trong lúc chạy bán sống bán chết tự nhiên ta cảm thấy một sức cản nào đó như muốn chận lại. Ta ngước mặt lên nhìn, bỗng nhác thấy một nhà sư có thân hình hộ pháp chạy đâm ngang với tốc độ còn hơn cả tốc độ của ta băng băng chạy đến. Ta định đứng dừng lại để tránh, nhưng đã muộn rồi. Không còn biết làm sao nữa, đành lao thẳng vào thân hình hộ pháp của nhà sư kia. Tôi nghĩ là phen này sẽ phải xảy ra một tai nạn mà hậu quả sẽ khó thể đo lường được. Nhưng may mắn thay...cả hai chúng ta như hai luồng hơi xuyên thủng qua nhau mà chẳng bị hề hấn gì. Giữa lúc ta còn bàng hoàng thì nhà sư hộ pháp kia đã đứng lại nhe răng ra cười rồi chẳng nói chẳng rằng, nhà sư kia lại tiếp tục bỏ chạy... Ta cũng vậy. Vì giờ đảnh lễ sắp đến, ta cũng cắm cổ lao vút người như bay về hướng bờ tường trước mặt, miệng lẩm bẩm tự hỏi tại sao mình lại không dùng "Thần Pháp" mà lại chạy thục mạng như vậy? Ngài nhoẻn miệng cười nhìn tôi: - Chú biết không, suốt đêm hôm ấy ta không thể nào ngủ nghê được. Điều làm cho ta phải suy nghĩ là tại làm sao mình không nắm được "hồn ma"? Thế là bắt đầu từ đó ta tìm mọi cách để thực hiện cho kỳ được. Ta tự vạch lấy chương trình học và học một cách khoa học, chu đáo. Trước hết ta tìm đọc các Kinh thư và đồng thời tham khảo ý kiến và học hỏi các vị Chân tu trong lòng Thạch Cốc. - Và thầy thành công ? Tôi nóng lòng muốn biết nên ngắt lời thầy tôi. - Tất nhiên là ta thành công. Quả như lòng mong ước, ta thực hiện được điều này. - Có nghĩa là thầy nắm được "hồn ma"? - Bắt đầu từ đó ta thường xuyên giao tiếp với tất cả các linh hồn nào ta muốn gặp bằng nhiều hình thức, hoặc cùng họ đàm đạo suốt đêm, hoặc cầm nắm tay họ mà chẳng có lấy một chút khó khăn nào. Nói đến đây thầy tôi ngưng lại trong giây lát rót thêm trà vào chung. Hương trà tỏa lên mùi thơm ngạt ngào. Người nhấp từng ngụm một, trầm ngâm như để thưởng thức hương vị của loại trà nổi tiếng xứ Ấn rồi thong thả nói: - Như chú đã biết đời sống chỉ là một khối gồm các phân tử, như một thế giới li ti xoay quanh các mặt nhật cũng cùng loại nhỏ bé như vậy. Nhờ tốc độ cọ xát phát sinh ra một chất mà ta gọi là điện. Nếu ăn uống đúng theo phương pháp thì tốc độ trong người chúng ta được tăng trưởng. Ta không nói đến vấn đề huyền bí mà chỉ nói đến phương thức dinh dưỡng và dinh dưỡng như thế nào? Ta đã học được nhiều phương pháp trực tiếp "sờ mó" hoặc "nắm chặt" lấy hồn ma bằng cách làm cho các tế bào tăng thêm tốc độ rung chuyển. Quả thật ta đã đi đúng đường. Nhờ luyện bằng lối tích cực nên từ đó ta lần lần có được tốc độ của một con ma. Đức Lạt Ma ngừng lại trong giây lát đốt cây nhang thơm và đợi khi cây nhang này bốc khói, Người mới quay lại nhìn tôi: - Chú biết không? Mục đích chính của cây nhang là làm cho tăng trưởng vận động không khí khi có mùi hương của nó, kể cả vận động cho bất cứ ai ở trong khu vực đó nếu chúng ta dùng đúng loại hương của nó. Ta phải chay tịnh giữ giới trong suốt mấy tuần lễ theo phương pháp để tăng tốc độ cảm xạ. Suốt trong thời gian này phải dùng đúng loại nhang thích hợp với phòng riêng của mình đang ở. Chính nhờ loại nhang thích hợp này khiến cho tinh thần ta thoải mái. Thế rồi thời gian sau đó tự nhiên ta cảm thấy nhẹ hẳn người đi tựa hồ như không còn cái xác thân bằng xương bằng thịt này nữa...Ta thử bước đi. Thật là lạ lùng ! Cả châu thân ta như đang là là bay trên mặt đất. Nói đến đây, đôi mắt Người nhìn ra ngoài trời đăm chiêu rồi tiếp tục nói : - Bây giờ ta đâm ra ưu tư vì nỗi khó khăn để kèm giữ lại linh hồn mình trong cái xác thân ở cõi tạm này. Rồi Người vui vẻ hỏi tôi: - Chắc chú không mấy thích trai giới để sờ vào cái hồn ma như vậy phải không? Tôi thầm nghĩ thà ăn một bữa cơm ngon lành còn hơn là đi sờ mó vào một con ma đen đủi xấu xí như Người đã thuật lại. Cuối tuần lễ đó, cũng sau bữa ăn ngạt ngào hương vị Ấn Độ, thầy tôi lại bắt đầu kể tiếp chuyện các linh hồn: - Đó là một buổi hoàng hôn vào tiết đông thiên trời đang hồi giá rét căm căm. Ta co ro đến chùa dưới cơn mưa phùn giá bấc. Vừa đến nơi ta liền vào ngay "Mật Tẩm" thắp thêm nén nhang thì thần khấn xin một "linh hồn" nào đó để được cùng nhau tay trong tay đàm đạo. Đang lúc dõi mắt ra ngoài song sổ đợi "linh hồn của kẻ bên kia thế giới" hiện về, thì bất thần có một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bờ vai khiến ta giật bắn cả người lên. Đó là một bàn tay xương xẩu lạnh như đồng của một người bạn đã chết cách đây mấy tháng, trước sự chứng kiến của ta vào một đêm ngoài trời tầm tã gió mưa... Đến đây thầy tôi bỗng phá lên cười như nhớ lại sự sợ hãi tận cùng của mình còn in sâu trong tiềm thức khi bắt gặp một bóng ma lần đầu tiên trong cuộc đời. Thầy tôi hạ thấp giọng kể tiếp: - Lỗ San! Đó là linh hồn của một vị Lạt Ma, ông ta cười lên hô hố. Giọng cười khác hẳn lúc sinh thời, song âm hưởng vẫn còn nghe trong trẻo. Ông ấy nhìn chăm chú ta trong một thời gian khá lâu im lặng. Sau cùng cất tiếng phê phán về phương thức đi tìm hồn ma như ta chỉ thêm khó nhọc. Tại sao lại không ngồi "Thiền" để "Nhiếp Hồn" có phải dễ dàng gặp nhau không? Tất nhiên ta nghĩ là Người Chết có lý. Đến đây, thầy tôi gật gù nói tiếp: - Như chú đã biết, giờ thì ta có thể dùng phép "nhiếp hồn" là vị chi có thể nói chuyện với ma hoặc bất cứ những kẻ khuất mặt nào nếu ta muốn. -Vật = Ý có nghĩa là thầy đã dùng "Thần Giao Cách cảm". Con cũng có thể áp dụng môn này. Tuy nhiên con không biết phải làm thế nào giảng giải. Trầm ngâm trong giây lát, thầy tôi tiếp tục nói: - Khối óc của con người khác nào cái máy thu thanh. Nó cũng như cái dụng cụ của anh chàng Masconi đã từng dùng để chuyển tin tức từ bên kia bờ đại dương. Sự hợp tác giữa các tế bào với điện năng là để cấu tạo. Thế có nghĩa là con người được cấu tạo bởi điện năng và tế bào. Trong các bộ phận thu nhận tín hiệu do óc phát ra sai khiến để hoàn tất ý định. Khi ta nghĩ làm một việc gì như muốn cử động cánh tay chẳng hạn, tức thì điện lực chuyển đến những đường gân điều khiển hành động như khối óc ra lệnh. Do đó ta thấy khi mình nghĩ gì tức là đã dùng đến điện để điều khiển bộ óc. Và từ bộ óc ra lệnh cho các hành động y hệt như cái máy phát thanh dùng điện để hoạt đ̕';ng. Các nước văn minh ở phương Tây dùng máy móc để đo điện năng phóng xạ và họ cũng phác họa các hình đồ ghi ra các loại điện gọi là Alpha, Beta, Delta hoặc Gamma tuyến. Điều này rất đúng! Phía dưới dãy ghế hàng đầu đối diện bàn thờ Phật, một vị Đại Lai Lạt Ma trọng tuổi lưng còng đứng lên một cách khó khăn lê từng bước một đến trước các bạn đồng cấp nghiêng mình thi lễ. Lẽo đẽo theo sau là các chú tiểu đủ các màu da hai tay bưng lấy chiếc khay hình chữ nhật phủ lên vuông vải tơ điều. Vị Đại Lai Lạt Ma trọng tuổi này lại kéo lê từng bước một đến trước mặt Đức Đạt Lai Lạt Ma cúi mình đảnh lễ, đoạn quay về phía các tăng lữ đang xếp hàng ngồi bên dưới, cất cao giọng thật thâm hậu xướng lên như thể một đạo nhân phủ dụ đám tín đồ... - "Hãy nghe đây tiếng nói của linh hồn"! Thế gian này chỉ toàn là ảo ảnh và đời sống nơi quả Địa Cầu này âu chỉ là giấc mơ ngắn ngủi mà thôi! - "Hãy lắng nghe đây tiếng nói của linh hồn! Cõi tạm này làm sao sánh kịp với Cõi Trường Tồn Bất Diệt?! Không! Không bao giờ! - "Hãy lắng nghe đây tiếng nói của linh hồn! Thế giới này chỉ toàn là ảo ảnh! Đời sống trên Địa Cầu đâu có phải là trường tồn bất diệt. Âu đó chỉ là một giấc mơ ngắn ngủi mà thôi! - "Hỡi những ai kia mang bao nỗi buồn u uẩn! Hãy lắng tai nghe đây tiếng gọi của linh hồn! Tất cả những ảo ảnh rồi cũng ra đi trong cái khoảng không vô cùng thăm thẳm! Chuyện gì đâu mà phải khóc than sầu hận? - "Hãy đốt lên đi nén nhang đầu soi sáng cho những linh hồn vất vưởng! - " Hãy hộ trì cho họ quay về với thế giới siêu linh!" Tiếng xướng vừa tạm lắng xuống từ bên trong hàng ngũ áo vàng một nhà sư trẻ tuổi đứng lên tiến đến đảnh lễ Đức Lạt Ma - lúc bấy giờ Ngài đang trầm ngâm dõi mắt theo làn khói hương nghi ngút... Nhà sư trẻ lại đốt nén nhang quay khắp bốn phương khấn bái đoạn cất lên giọng trầm trầm tụng niệm. Và ngay sau đó tiếng cầu kinh của các chú tiểu cũng rập ràng vang lên hòa cùng nhịp điệu. Từ bên trong đám các tăng lữ bỗng xuất hiện Đức Lạt Ma đẫy đà trọng tuổi ra trước bực lễ đường đưa cao chiếc chuông bạc rung lên một hồi dài,rồi vừa cất cao lời tụng niệm vừa đảo mắt xuống hàng cử tọa thử xem mình có được tán thưởng hay không? Để nhà sư này trở về chỗ cũ, Đức Lạt Ma trọng tuổi tiến đến trước mặt Giáo Chủ đảnh lễ thêm lần nữa rồi quay sang lễ trước bàn thờ. Xong đâu đó, ông ta lại cất cao lời tiếp tục tụng niệm: -"Hãy lắng tai nghe đây tiếng gọi của linh hồn! Thế giới này chỉ là ảo ảnh! Địa Cầu là môi trường để thử thách trong cuộc sống mà thôi! Thanh lọc ngay đi các màu trược khí mà vươn lên hướng về Cội Phúc để tìm cái trọn vẹn nguyên thủy của Đất Trời!" Tiếng tụng niệm cùng với tiếng chuông vẫn vẳng vọng từ dưới chùa lên,trong khi chú tiểu đồ trịnh trọng đốt nén nhang thứ hai rồi tiến về phía Ngài Giáo Chủ cúi rạp mình đảnh lễ... Bốn bức tường của ngôi đại tự hình như mở rộng thêm ra và dường như nó cũng chuyển động nhịp nhàng theo từng âm điệu của câu kinh. Bất giác tôi sững sờ giương tròn xoe đôi mắt nhìn vào những hình ảnh đen đúa xấu xí một cách dị thường, đầu tóc bỏ xõa, tay chân thì như co quắp lại không biết xuất hiện từ lúc nào đang chập chờn bao quanh lấy vị Đại Lạt Ma trọng tuổi này! - "Đó là những bóng ma của những người vừa mới chết!" - Giọng nói này bỗng từ đâu vang vọng vào tai tôi - Họ là những kẻ bình sinh chẳng chịu tu hành! Tôi chăm chú nhìn vào những bóng ma ấy. Trông họ có vẻ lạc lõng cô đơn. Nét mặt họ hằn lên vẻ đau buồn, tủi hận! Ánh đèn chập chờn lúc tối lúc sáng bám sát vào các bóng ma đang vừa thất thểu vừa đi vừa rên rỉ kêu xin cho được hưởng ơn huyền nhiệm để cứu rỗi lấy linh hồn... - Hãy lắng tai nghe tiếng nói của linh hồn..." (Còn tiếp) nguồn:http://www.vangsanh.com/
    1 like
  23. Yêu nhau cứ lấy. Đó là tính Nhân Văn của Lý học đông phương. Nêu chúng tôi bảo không hợp thì hai bạn chia tay nhau sao??? Cưới tháng 3-9 được đại lợi Cưới tháng 2-8 được tiểu cát Về báo cáo gia đinh cưới Tháng 9 âm lịch. Việc lấy vợ lấy chồng sớm hay muộn bạn nên đưa lá số tử vi cho các thầy bên Mục Tư Vấn cho nhé. vusonganh
    1 like
  24. Nhận định thế này thì sai rồi, cứ không phải "Tham Vũ Đồng hành" hay" Cự Cơ mảo Dậu" làm ăn mà không từng thất bại!!. Nhận định thế này thì quá chủ quan và vội vàng. sự mâu thuẩn giưả bộ "Đồng Lương Dần Thân " chủ vế lập gia đình sớm và tồt đẹp nhưng gặp chú Lộc Tồn chủ vế chậm muộn!! Vì thế mới cần kinh nghiệm vậy, để cân đo đong đến ảnh hưởng của các sao- nhiều khi mâu thuẫn nhau trong cùng 1 cung.
    1 like
  25. Lá số của cháu tốt đấy chứ vô chính diệu được nhật -nguyệt chiếu về là đắc cách nhật nguyệt chiếu hư không ; vì vcd nen thời tiền vận của cháu bất đắc chí ,càng có tuổi về hậu vận thì đều có công danh sự nghiệp vững vàng ,mệnh có song lộc đối nhau thì cuộc đời luôn lúc nào cũng no ấm không sợ đói ...
    1 like
  26. Cháu đếm ngược dòng rồi ; tháng 08 al nơi cung mão ,thái âm hãm + trực phù-bệnh phù -tử phù buồn rầu lo lắng phát tâm bệnh > tháng nầy chắc phát tâm đi chùa niệm phật cầu tai qua nan khỏi ? [ thiên quan -thiên phúc+ dưỡng ],tháng 06 al cung Tỵ .
    1 like
  27. Dạ vâng, thưa Cô con biết rồi, con sẽ gởi vào sáng Mai ạ !
    1 like
  28. Bạn vui lòng xem lại các trang trước đã có vài bạn phát tâm ấn tống và phát triển giống bạn, mặc dù rất khuyến khích nhưng vẫn cần điều kiện để thực hiện và tôi cũng đã lý giải ở vài bài trong topic này. Tuy nhiên bạn Nha Khanh cũng sẽ gởi tặng bạn 21 linh phù qua đường bưu điện nhé!
    1 like
  29. Vậy ở ngoài đương số này có học hành xuất chúng hay đỗ đạt cao hay không? Không biết TheBiliever biết tới tử vi và học tập từ đâu, không phải từ sách vở? Mà từ người thầy nào đó, và nếu có thầy của TheBiliever biết tới tử vi không phải bằng sách vở mà tự ngộ ra được? Không giải theo sách vở thì giải theo cái gì? Quan trọng là sách gì, của ai mà thôi.
    1 like
  30. @anhnk Con Chào chú Thiên Đồng! con là nữ sinh năm bính dần hỏi lúc 15h37 PM Thưa chú con mới mua một cái sim điện thoại dùng để làm kinh doanh, con mua rồi nhưng chưa lắp sim để sử dụng. Con muốn nhờ chú xem giúp ngày 6/8/2012 hoặc ngày (vào giờ sửu (1h00-3h00 AM) 07/8/2012 thì có tốt cho công việc của con không ạ. Nếu tốt thì con nên lắp vào giờ nào và nếu không tốt thì ngày giờ nào con nên lắp sim ạ. Con cảm ơn chú! con hỏi kết thúc lúc 15h43 PM Nên là ngày 6/8/2012, từ 1g40 - 3g40 hoặc 17g40 - 19g40. Chúc tốt lành @ Tiểu Yến Chào chú Thiên Đồng, Nhờ chú xem giúp con 1 quẻ với ạ Câu 1: Từ giờ đến cuối năm, vợ chồng con có tin vui không ạ? Nếu chuyện con cái thì có, còn chuyện tiền bạc thì không. Câu 2: Trong tháng 7, 8 ,9 âm lịch, con có khả năng đi xa (xuất ngoại) không ạ? Chưa thấy khả năng, có gì đó với à nghen! Nếu có thì tháng 10 âm. Công ty cử con đi công tác, tuy nhiên phải ký cam kết vào hợp đồng là phải làm cho công ty 2 năm từ lúc đi. Con có nên đồng ý đi công tác không? Nên đi, có cơ hội mới khi công tác. Câu 3: Vợ chồng con đang muốn mua nhà hoặc đất. Trong năm nay mua có phù hợp không ạ. Cũng chưa mua được. Để từ từ rồi mua. Xuân năm sau. Con tuổi Sửu (1985), chồng con tuổi Tý(1984) Hôm nay ngày 1/8/2012 dương lịch. Đặt câu hỏi lúc 16:04 PM. Kết thúc câu hỏi lúc 16:09 PM Thiên Đồng
    1 like
  31. Nhật = Thái Dương, Nguyệt = Thái Âm. Các sao có 5 vị trí từ tốt xuống xấu: Miếu - Vượng - Đắc - Bình Hòa- Hãm. Nhật Miếu ở Ngọ như mặt trời giữa trưa thì sáng chói lọi nhất (Miếu). Hóa Kỵ như mây che phủ làm giảm bớt đi sự sáng sủa của Mặt trời. Ngoài ra nếu hội đủ bộ tam ám: riêu- đà - kị thì càng mờ ám xấu xa. Nhật - Nguyệt rất kỵ bộ tam ám này. Còn lại thì bác Haithienha có chỉ dạy ở trên rồi
    1 like
  32. À, chị TM cho em hỏi thêm, Nhật miếu là nói vềcái gì ạ (em hiểu là đứng ở ban ngày hoặc mặt trời)? Và có phải nếu hóa kỵ đi liền với sao nào thì sẽ hãm hoặc triệt tiêu tác dụng của sao đó đúng không ạ? Vậy Nhật miếu + Hóa kỵ thường sẽ được luận giải là nếu có làm gì thì cũng nên/phải đứng sau lưng người khác... có đúng không ạ? Mong chị giảng giải thêm
    1 like
  33. Hihi, em nhớ nhầm chị ạ, hình như là tướng Thiệu hay ai đó thời xưa là Giáp Tý nên em nhớ lộn sang bác Cao Kỳ :D
    1 like
  34. Bài thơ gọi là gốc chỉ có 3 câu trên. Câu thứ 4 "Viêm Thủy lạc kim âu" là do tôi thêm vào, cho đúng với khổ thơ "Ngũ ngôn tứ tuyệt".Xem: "Thời Hùng Vương và bí ẩn Lục thập hoa giáp". Nguyễn Vũ Tuấn Anh
    1 like
  35. :wub: Bác haithienha thật là cao tay. Kính phục bội phần. Mong được xem những bài viết của bác để học hỏi thêm. :wub:
    1 like
  36. Vâng, cháu cũng đọc sách có thấy nói về nhật nguyệt nên chiếu mệnh thì tốt hơn là tọa thủ, và tọa thủ thì thường có bệnh về mắt hay thần kinh khí huyết nhất là khi đi với các sát tinh mạnh. Nhắc đến Hóa Kỵ cháu mới nhớ tới lá số của cụ Hà Uyên cũng có Hóa Kỵ thủ mệnh, theo sách vở thì tính thường đa nghi nhưng hay nhầm lẫn, cụ Hà Uyên có Thiên Cơ + Hóa Kỵ nên thích hợp với nghề nghiên cứu, cung quan của cụ có Thái Âm + Hóa Quyền cư Tuất cũng đắc cách Nhật Nguyệt Tranh Huy nhưng lại gặp Tuần theo lý thì công danh trắc trở, quyền lực bị o ép cản trở không thể leo cao, lại rất khác với những thông tin cụ cung cấp. Có khi nào là cụ Hà Uyên tuổi Mậu, mệnh cư Ngọ có Kình Dương ko bác? Vì cháu cũng biết một người có lá số khá giống cụ Hà Uyên, tuổi Mậu Thìn mệnh Thiên Cơ ở Ngọ, nhưng lại là nữ mệnh. Trên con đường công danh, tiền bạc rất hay gặp may mắn. Độ này thấy nick bác thường xuyên lên diễn đàn, cháu thấy vui hơn cả những gì học hỏi được từ tử vi. Mong bác khi nào rảnh rỗi bớt chút thời gian ghé qua diễn đàn để bàn luận chỉ dạy cho chúng cháu, hoặc chỉ là chia sẻ về cuộc sống đời thường thôi cháu cũng rất vui rồi. Có bác mục tử vi này mới thấy vui tươi bác ah!
    1 like
  37. Lá số trên rất tốt ,đắc cách Nhật- Nguyệt đồng tranh + được cách thanh long - hóa kỵ [ tứ mộ ] ; nhưng hóa kỵ ở đây sẽ làm mất đi sự tốt đẹp của Thái dương ; tiền vận người nầy về công danh sự nghiệp hơi vất vã thăng trầm ,nhưng càng về sau thì càng thành đạt chắc có danh chức hay địa vị cao trong xã hội .Dạng người nầy bên ngoài cao vừ tầm mặt đầy đặn hay tròn , nhân hậu bộc trực thẳng thắng không ưa nịnh hót ,nhưng nóng nảy ,sau cũng giàu có, có nhiều của cải điền sản ,nhưng nếu hưởng của phụ ấm tổ phụ để lại thì sẽ phá tán ,chỉ có tự tay tạo dựng nghiệp thì mới bền vững ,có tay giữ của ,số phải lập nghiệp ở xa ... nên chuyên về các ngành ngoại thương hay ngoại giao ,sau có thể chu du nhiều nước ,nên học ngoại ngữ cho giỏi có khi gặp thời làm đại sứ hay nhân viên ngoại giao . Trong đời chắc phải có lần tù tội .
    1 like
  38. Đây là sự dẫn chứng cho thấy rằng ; có nhiều người dựa vào thuyết tam hóa liên châu [ xếp thành hàng ] của trường phái cụ Thiên Lương là sai bét ... THEO TÔI KINH NGHIỆM CHO THẤY chỉ có cách tam hóa liên châu là nằm ở tam hợp chiếu với mệnh mới là đúng cách .
    1 like
  39. Ai cũng buồn vì có cung số nào đó của mình ko đẹp, nhưng thực sự không ai có đủ 12 cung số đẹp huy hoàng cả Ai cũng buồn vì mình không mau nổi tiếng và tài năng, nhưng nhìn những ngôi sao đương đại thì hiện nay mấy đĩa CD các bé hát hò đó đã lớn, vậy họ có còn được hâm mộ như lúc còn bé không? Ở VN mọi người có nhiều nổi tiếng đương đại để mọi người chiêm nghiệm, ko tiện nêu ra, nhỡ họ đọc xong lại kéo đổ diễn đàn thì khổ nhiều người. Trên thế giới có thể kể ra vài người đình đám có thể nêu vô tư vì nhiều khả năng họ chẳng biết mình nói gì về họ (toàn sự thật thôi mà) Michael Jackson sống là thế, chết là thế, có ai muốn như anh? Võ sĩ thép Mike Tison đến già mà vẫn có kẻ muốn thách đấu để 1 lần đứng trên đầu người vô địch một thời. Ai muốn được như anh không? Vua bóng đá PeLe chưa bao giờ đoán được đội vô địch, dù ở vòng trung kết. Buồn nhỉ. Thần đồng bóng đá Maradona nghiện ma túy đến độ lấy đầu con gái ra để thề là không nghiện hút mà vẫn hút hít v.v... Rất nhiều người tài đều chỉ có 1 thời và nếu không có sự điều chỉnh bản thân thì sẽ không có con đường tốt trong tương lai. Xem số là để biết ứng xử sao cho hợp lẽ đời và không hổ thẹn với lương tâm. Chứ không phải là để cải số hay thay đổi số phận hay làm sai đi lịch sử. Nếu trước kia tầu Titanic không chìm (trước đó đã có tiên đoán đến chuyện này và nêu đích danh cái tên Titanic) thì ngày nay nó đã ngao du khắp nơi với hàng ngàn lượt khách. Và người ta sẽ không thể tìm ra Vi khuẩn có thể phân hủy Thép (Thép cứng hơn Sắt do đã được bổ xung nhiều hợp chất tăng cứng Si, C, N, Ni...) Cái gì cũng có nguyên do sinh tồn của nó, cái chết của sinh vật này là sự sống của sinh vật khác. Giữa sinh và diệt là ranh giới mong manh.
    1 like