• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 03/04/2012 in all areas

  1. Phúc phận khác nhau! 1. Lúc nó ra đời, kế hoạch hóa gia đình quản rất ngặt, trong thôn chỉ có hai nhà có em bé. Một nhà nếu không trốn đi vùng khác thì bị phạt tiền, mỗi nó đường đường chính chính oe oe chào đời làm con cưng. Không phải vì nhà nó có quyền có thế mà là vì anh trai nó vốn mang bệnh não bẩm sinh, dân gian gọi là bệnh đần.Mẹ nó cầm cây roi trên tay dọa anh nó: "Vĩnh viễn không được lại gần em nghe chưa". Vì sợ anh làm hại nó nên mẹ cấm anh vào phòng của nó. Đến nỗi ăn cơm cũng bắt anh ấy ăn một mình trong căn phòng nhỏ. Anh hay lén lút ngồi xổm bên ngoài khung cửa sổ nhìn trộm nó, thấy em trai là anh sung sướng cười, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống... Thật tình lúc nhỏ anh trai cũng được cưng lắm, đến khi những đứa trẻ cùng tuổi tập nói tập đi thì anh nó vẫn ngốc dại, không mở miệng nói được từ nào. Khám bệnh xong mới biết anh nó bị bệnh não bẩm sinh. Ông bà nội trút hết thất vọng và uất ức lên đầu bố mẹ nó, mẹ nó đem hết oan ức đổ lên đầu anh nó, hễ gặp một chuyện nhỏ là anh nó phải chịu một trận mưa roi. Có lúc mẹ ôm nó phơi nắng trong vườn, anh nó cẩn thận mon men đến gần, thích quá anh đưa tay sờ lên má nó. Mẹ nó như sợ một bệnh dịch gì vội bồng nó đi chỗ khác, mắng nhiếc anh nó: "Không được lại gần em, mày muốn truyền bệnh cho em à?". Một lần, mẹ không có nhà. Từ xa, anh ngắm mợ bồng nó trên tay, vẫn là cười ngốc thôi. Mợ xót lòng, vẫy tay gọi: "Đến đây cầm tay em một tí này". Anh nó vội trốn đi, miệng lắp bắp nói liên tục không rõ: "Không... không cầm... truyền bệnh, truyền bệnh" Hôm đó mợ khóc òa, anh nó đưa tay lên lau nước mắt cho mợ, vẫn là cười ngốc thôi. 2. Nó lớn dần, đang thời tập nói. Mấy lần nó huơ tay lên, bò tới phía anh. Anh nó mừng quá nhảy cẫng lên. Mẹ nó tới kịp, vội vội vàng vàng bồng nó đi chỗ khác. Nhìn những đứa trẻ khác mút kem que, anh nó liếm môi, cảm thấy nóng và khát lắm. Bọn nhóc nói nếu anh chịu làm chó tụi nó sẽ cho kem. Anh nó làm chó bò trên đất, nhưng bọn nhóc quỵt kem và cười ầm lên. Bằng một động tác nhanh gọn, anh nó nhổm người lên, như điên dại cướp lấy que kem. Bọn nhóc sợ quá khóc rống. Anh nó cầm chiến lợi phẩm chạy về nhà, không biết rằng trên đường que kem tan dần, tan dần. Về đến nhà kem chỉ còn một miếng nhỏ tội nghiệp mà thôi. Nó đang chơi ở vườn sau, nhân lúc mẹ không để ý, anh đem kem đến trước mặt nó và nói: "Ăn... ăn... em ăn đi". Mẹ nó thấy anh cầm cái que như đang ra hiệu gì đấy, vội chạy đến xô anh ngã nhoài ra đất, que kem lấm lem đầy đất, anh nó ngẩn người nhìn một lúc lâu rồi ngoác miệng khóc. Nó biết nói nhưng chưa từng gọi một tiếng anh. Anh nó hi vọng mình có thể như bao người anh khác được em trai là nó gọi một tiếng anh. Vì vậy lúc nó đang đùa nghịch ở sân sau, anh đứng phía ngoài xa ba mét, lấy hết sức hét: "Anh, anh". Anh muốn nó nghe thấy sẽ học được cách gọi anh. Một lần anh đang cố gắng hét thật to, mẹ mắng nhiếc anh và đuổi đi chỗ khác chơi. Lúc đó nó ngước mắt lên nhìn anh, đột nhiên gọi thật rõ một tiếng: "Anh". Anh nó chưa bao giờ vui như thế, hoa chân múa tay, bỗng nhiên chạy đến ôm nó thật chặt, nước mắt nước mũi tèm lem đầy vai áo nó. 3. Từ nhỏ nó đã bị người ta gọi là "em thằng ngốc". Lớn lên, nó ghét cách gọi này. Bởi vậy nó luôn mặc cảm và hận ghét anh nó. Một lần, cũng vì chính cách gọi này mà nó bị người ta đánh. Nó bị lũ bạn đè lên người. Bỗng nhiên lũ bạn bị ai đó nhấc lên - là anh trai nó. Nó chưa bao giờ thấy anh nó mạnh mẽ như thế, nhấc bổng cả lũ bạn nó lên, quật ngã chúng ra đất. Lũ bạn vừa khóc vừa thét đau. Nó thấy sợ, rắc rối rồi, bố chắc chắn sẽ phạt nó. Phút ấy nó hận mẹ tận xương tủy vì sao lại sinh cho nó một ông anh trai đần độn như thế. Nó dùng hết sức đẩy anh trai ra, hét rằng: "Ai bảo anh quản chuyện người khác, anh là thằng ngốc". Anh nó ngã ra đất, thẫn thờ nhìn theo bóng nó khuất xa dần. Hôm đó, bố bắt hai anh em quỳ ra đất rồi dùng roi mây quất tới tấp. Anh bò lên người nó, run rẩy nói: "Đánh... đánh con, đừng đánh em". Mấy hôm sau mẹ mang kẹo từ thành phố về, chia cho nó tám viên, anh nó ba viên. Không chỉ là chia kẹo, những lần khác anh nó vẫn chịu vậy. Sáng sớm, anh đứng sau cửa gương đợi nó đi ra, xòe bàn tay có hai viên kẹo. Nó lờ đi, coi như không thấy gì. Anh nó lại chạy đến trước mặt, xòe bàn tay có ba viên kẹo và nói: "Ăn... ăn, em ăn đi". Không biết vì sao lần này nó đột nhiên không cần, anh nó chạy theo quấn quýt cả chân, không nói lời nào, nhét cả ba viên kẹo vào mồm nó. Lúc kẹo trôi qua khỏi họng, nó thấy rõ mắt anh trai đẫm nước mắt. 4. Cầm giấy trúng tuyển vào đại học, bố mẹ rất mừng, anh trai nó cũng vui lây. Thật ra anh nó không hiểu đại học là gì, nhưng biết rằng em trai đỗ đại học mang vinh hạnh đến cho cả nhà và cũng không ai gọi mình là thằng ngốc nữa. Trước đêm nó lên thành phố nhập học, anh vẫn không vào phòng nó, chỉ đứng ngoài cửa sổ và đưa cho nó một bọc vải, mở ra thấy vài bộ áo quần mới. Đều là của mợ cho hai anh em nó hoặc là bà cô ở thành phố gửi tặng. Thì ra mấy năm qua anh nó chưa hề mặc áo quần mới. Bởi mẹ không để ý đến nên anh giấu đi. Lúc đó, nó phát hiện áo trên người anh đã cũ mèm, rách vài chỗ, chiếc quần ngắn lên tận mắt cá chân, nom thật tội nghiệp. Mũi nó cay cay, bao nhiêu năm qua ngoài sự ghét bỏ, hận thù nó có cho anh cái gì đâu. Anh nó vẫn cười ngốc thôi, có điều trong mắt đầy hi vọng, nó không biết đó là hi vọng gì. Mặc dù anh không biết nó đã cao lên rất nhiều, không biết áo quần ấy đã đến lúc lỗi thời không thể chưng diện đi ra phố được nữa nhưng nó vẫn khoác mặc vào, xoay tới xoay lui giả bộ vui mừng ríu rít hỏi anh: "Đẹp không? Có hợp không?". Anh nó gật đầu, ngoác miệng cười. Nó viết lên giấy hai chữ "huynh đệ" rồi chỉ cho anh chữ này là huynh, chữ này là đệ, huynh là anh, đệ là em. Huynh đệ có nghĩa là có anh rồi mới có em, không có anh thì không có em. Hôm đó, anh nó lại đọc ngược thành "đệ huynh". Lúc lên đường nó khóc, anh nói rằng trong lòng anh nó là số 1, không có nó thì không có anh. 5. Nói đến đời sống đại học, nó thấy rất thú vị, nhiều điều mới mẻ, dường như nó quên mất người anh trai nơi quê nhà. Lần nọ mẹ đi gọi điện thoại cho nó, anh đi theo đến bưu điện. Mẹ nói rất nhiều, cả tiếng đồng hồ rồi bảo với nó: "Nói chuyện với anh con mấy câu này". Anh tiếp điện thoại, đợi thật lâu không nghe tiếng gì cả, mẹ nói rằng: "Thôi cúp máy đi, anh con khóc rồi, anh con chỉ lên ngực ý nói rằng nhớ con đó". Nó vốn muốn nói mẹ đưa điện thoại lại cho anh trai để nói với anh rằng: "Đợi em về sẽ dạy anh học chữ, sẽ mua cho anh những kẹo bánh mà chỉ ở thành phố mới có, đem về cho anh thật nhiều quà". Nhưng nó không mở nổi miệng và cúp điện thoại. Chỉ vì nó không muốn bạn cùng phòng biết nó có một anh trai bị bệnh não bẩm sinh, một anh trai đần độn. Hè đến, nó về nhà, trên xe ăn một viên kẹo, bỗng nhiên nhớ lại anh từng nhét kẹo vào miệng nó, kẹo ở trong miệng nhưng lòng nó đắng nghét. Lần đầu tiên về đến nhà, nó hét thật to: "Anh, anh ơi. Em đã về, xem em mang gì về cho anh này". Thế nhưng không có tiếng cười ngốc của anh nó nữa, không có bóng ông anh gần 30 tuổi đời còn mặc quần ngắn đến mắt cá chân nữa. Bố mẹ nước mắt đầm đìa, nói với nó rằng: "Một tháng trước, anh con lao xuống sông cứu một đứa bé, anh không biết bơi. Đứa bé đó được cứu sống nhưng anh con không lên nữa". Bố mẹ nó úp mặt khóc... Một mình đứng bên dòng sông, ký ức về anh chợt ùa về tha thiết. Nó rút trong túi một tờ giấy có viết hai chữ "huynh đệ". Đó là chữ của nó, phía dưới là chữ méo xẹo của anh nó. Nó có thể nhận ra anh nó viết "đệ huynh" (truyện cũ) từ FB Những ng thích dùng máy tính ======================= Tôi thật sự để nước mắt mình rơi mặn cả môi!
    6 likes
  2. Các bạn có tin không? Không phải chỉ có con người mà mèo nó cũng thích chơi mạng xã hội. Điển hình là em này. Sáng nay mình với nó phải giành giật cái máy đấy. Oh, cái gì đây? Thì ra là mạng xã hội thôi mà Xem xem hôm nay bạn bè mình có cập nhật gì mới không nào? Mày hả Bưởi!!! Sao dám giành máy của tao??!! Em xem chút thôi mà! Cho em mượn máy tí đi. Này nhá! Làm gì mà khó tính thế. Người ta đã xin phép đàng hoàng mà không cho là cướp luôn bây giờ! Sợ chưa mới bé tí có hơn 1 tháng tuổi mà dữ dằn vậy đấy! O.o
    4 likes
  3. DẠY CON CHỮ HIẾU Con người từ thủa còn thơ Coi kính người lớn như là niềm vui Hễ nhà có khách đến chơi Bé đang bận việc cũng rời chỗ ngay Chạy ra chào khách, khoanh tay Khách xoa đầu bé, cháu này thật ngoan Thế là lòng bé rộn ràng Cảm giác hạnh phúc lây lan suốt đời. Khi vào thang máy đông người Bé nhanh miệng hỏi, cô ơi tầng nào? Quan tâm người khác biết bao Cái tính tự lập khác nào nảy sinh. Vậy mà các bậc phụ huynh Thường không để ý tự mình làm gương Chỉ toàn giục giã cháu con Học bài cho thuộc để còn điểm cao Phụ huynh chỉ mỏi ước ao Con hết đại học, mai sau hóa rồng Dạy mà chỉ vậy như không Con không cảm thấy trong lòng được vui Đánh mất hạnh phúc mất rồi Con người đâu phải chỉ nhồi kỹ năng Biết lễ nghĩa, biết quan tâm, Tình người, nhân bản, là bằng đầu tiên Học nhân nghĩa chẳng mất tiền Chỉ cần cha mẹ làm gương hàng ngày Trẻ con sẽ học theo ngay Mà trong lòng nó ngày ngày thấy vui Là niềm hạnh phúc trau dồi Vốn ấy mới thật ích đời con sau Chữ Lễ là chữ học đầu Thói quen lễ phép, mai sau nên người Học bài điểm Sáu hay Mười Cũng chẳng ảnh hưởng cuộc đời của con Mười năm mài ghế nhà trường Giáo điều chưa giúp đảm đương được gì Thói quen lịch sự, nghĩa nghì Mới là cái rễ để vì lớn khôn Gieo trong xã hội nhân duyên Tự tin, hạnh phúc, đứng riêng cuộc đời Đừng nghĩ chữ Lễ 禮 xa vời: Thấy 示 cái Phong 豐 phú là lời chữ nêu Tình người cử chỉ trao nhau Dân Việt lúa nước, nếp màu là Lê Quê có Thói, đất có Lề Hình thành Nề Nếp mà mê Lễ Nghì Mỗi làng hương ước từng ghi Lá rách đùm khéo nên chi lá lành. Đem đời theo nghiệp kinh doanh Vậy thì tư tưởng nào mình theo ngay? Gì là hạnh phúc nhất đây? Quan niệm có đúng mới gây thực hành Thói quen đúng sẽ hình thành Mới tạo tính cách của mình chính ngay Mới có vận mệnh gặp may Mới có hạnh phúc ngày ngày bình yên Sách tư tưởng đọc thường xuyên Bạn rằng lớn tuổi thì liền uyên thông? Xã hội nay mớ bòng bong Tìm người trẻ tuổi mới mong đơn thuần Chất phác mới thật là cần Dạy con tâm lý, bạn dùng sách ai? Sách Liên Xô, sách phương Tây, Sách Tàu, sách Mỹ dịch bày tràn lan Đem con thí nghiệm lâm sàng Hỏng rồi lại sửa, rõ ràng không nên Hãy tìm nguồn cội Tổ Tiên Văn Lang văn hiến 5000 năm nay Tổ Tiên hiền hậu, nghĩ hay Biết rằng truyền thế cách này dài lâu: Lý học vũ trụ cao sâu Chỉ vẽ tóm gọn một bầu Âm Dương Ký hiệu Bát Quái, Ngũ Hành, 64 Quẻ Dịch vẽ thành điển chương Ứng dụng mọi nhẽ, phi thường Còn đối con trẻ, dùng đường nào răn? Hai mươi ba chuyện Lĩnh Nam Trẻ ghi lòng mãi “Bánh Chưng Bánh Dầy”, “Thị ơi thị rụng bị này Thị thơm bà ngửi, bà rày không ăn” “Bống bang cá ở giếng làng Bống ăn cơm bạc, cơm vàng nhà ta”, “Cả làng gánh gạo, gánh cà Nuôi Gióng lớn dậy giữ nhà giữ quê” Trăm năm chữ sẽ mờ đi Nghìn năm bia miệng còn ghi rành rành Cổ tích truyền miệng hình thành Hay, khuyên nên học, hư, răn nên từ. Lắm người năm chục tuổi dư Ngoảnh đầu hối tiếc những gì sai qua Do chưa hiểu thấu ông cha Bao điều minh triết còn là nằm im Muốn khơi dậy phải nhẫn tìm Hiểu ra càng thấy diệu huyền tình thương. Xã hội nay lắm rối ren Văn minh vật chất, bỏ quên tinh thần Kinh tế ắt lắm công trình Các nhóm lợi ích vươn mình đánh đu Mật Ngọt thì lắm ruồi bu Thành bầy Mọt Ngật gặm hư nước nhà Mật Nhạt nhưng phải chan hòa Đừng để Mạt Nhật đến là Ngày Nguy Nguyên tử nổ đã thấm gì Người người vô đạo, ấy thì toàn vong Đạo đức quan trọng vô cùng Người xưa văn hóa tinh thần nêu cao Phủ nhận Việt sử khác nào Ủ gieo mầm độc cứa vào mai sau. Già làm mẫu, trẻ Háo theo “Già Háo” lướt Giáo 教, ấy điều chữ tuyên: “Thượng thi, hạ hiệu” xưa truyền Dục là “Dạy Đức” lướt nên mà thành: “Giáo tử sử tác thiện hành” Thuyết Văn Giải Tự rành rành đã tuyên. Xưa học, chí tại thánh hiền Nay học, chí tại kiếm tiền mà thôi Tiền và Thánh cách xa vời Đâu nên thánh thiện con người có nhân “Thế phục nhân, tâm bất nhiên” Nếu lấy thế lực đè lên con người Con người “tâm bất nhiên” rồi Ắt sẽ có lúc phản hồi chống anh “Lý phục nhân, phương vô ngôn” Là dùng đạo lý ôn tồn giải mông Dân nâng trí ắt hài lòng Đã vừa khâm phục lại cùng với anh. Tư duy nay, thật quẩn quanh Nghĩ rằng tiền có, là thành được công Người xưa, tiền để sau cùng Giáo dục là phải lấy mình làm gương Thầy như gương sáng bên giường Phản chiếu đạo lý xuống trường học sinh Chẳng phải tiêu chuẩn là mình Tiểu chuẩn - Đạo lý, đã thành khách quan Nếu thầy mà chẳng làm gương Giáo dục có đổ lắm tiền, bằng không. Người xưa khuyên nhủ Hiếu 孝, Nhân 仁 Đó là hai chữ phải cần đầu tiên Năm 88 giải Nô Ben Giải từng nêu rõ tuyên ngôn như vầy: Thế kỷ 21 ngày nay Loài người muốn ổn hãy quay về nguồn Học cho hiểu đức Thánh Hiền Ngày xưa Khổng, Mạnh từng truyền Việt Nho Giáo lý Phật pháp kế thừa Mới mong xã hội đều vừa lòng nhau. Nhân Từ là đức cao sâu Từ Bi, Phật đã truyền lâu đời thành Đạo Thiên Chúa, Đạo Tin Lành Đều nêu Bác Ái minh anh loài người Con người sống ở trên đời Nhân Từ, Bác Ái là ngòi của Tâm Đạo Hiếu là cái rễ căn Gốc vững ấy để cho anh xây nhà Còn đem khẩu hiệu hét to Nhà xây vẫn đổ bởi do gốc cùn Chủ nghĩa lợi nhuận tiếm quyền Mất gốc văn hóa gây liền nguy tai Cái ác trỗi dậy hoài hoài Đến thời “đồ đểu” là thời diệt vong “Kỷ bất dục, vật thi nhân”: “Gì mình không muốn, đừng đem gán người” Chiến tranh tôi chẳng thích rồi Cớ gì tôi lại đem người đánh anh? Chữ Vuông là cái bánh Chưng Mong cho thiên hạ đại đồng trong Vuông Văn Lang rộng rãi bao dung Kinh Dương Vương đến vua Hùng mênh mang Phương Đông muôn vạn Bản, Làng “Bản Làng” lướt lại từng “Bang” tự quyền Phát huy văn hóa trăm miền Hình thành Bách Việt, tiên hiền nở hoa Vốn chung dòng giống xưa xa Tiên Âu Cơ với Rồng là Lạc Long Nhân Ái do Hiếu 孝 nối dòng “Hai Yêu” lướt “Hiếu”, chỉ mong Thái Hòa “Hòa 禾” là lướt “Hột lúa Ta” Ruộng - Vuông 口 giữ nước, phải pha mặt Bằng 平 Cho nên hai chữ Hòa 和 Bình 平 Từ trong đạo Hiếu của mình Việt Nho “Vì người khác trước, mà lo” Là lời Nguyễn Trãi dặn dò từ xưa Tiên hiền giáo huấn truyền thừa Xã hội yên ổn, nắng mưa thuận hòa Ai ai cũng Hiếu như Ta Đại đồng thế giới chẳng xa, đến ngày. Người xưa dạy trẻ rất hay Chuyện gương đạo Hiếu, ngày ngày kể chung. Tích phúc từ tuổi nhi đồng Thành niên tạo phúc cho trong cả đời Về già được hưởng phúc vui Đó là nhân quả cuộc đời xưa nay. Làm sao có hạnh phúc đây? Làm sao hậu duệ ngày ngày phúc êm? Khi nhỏ sống tựa thiên đường Lớn thì bươn chải thương trường cạnh tranh Già vô viện ở quẩn quanh Lủi thủi dưỡng lão chờ xanh nấm mồ Cuộc đời có nghĩa hay chưa Họ tên chẳng gọi, gọi thưa số giường (?) Không có đạo Hiếu làm nền Con người cô tịch, buồn phiền, hư vô. Dạy con từ thủa còn thơ Chớ muốn là có, mặc cho tiêu tiền Đà này tới lúc lớn lên Con cái chỉ biết tiêu tiền phóng tay Đâu hiểu vất vả hàng ngày Mẹ cha mới có trong tay đồng tiền Thói xa xỉ lỡ gây nên Khó mà thay đổi thành liền kiệm căn Kỹ năng sống chẳng chuyên chăm Lớn mười mấy tuổi cũng bằng như ngơ Chỉ hưởng thụ, thật dại khờ Ra trường tốt nghiệp, bấy giờ làm chi? Dạy con phải biết nghĩ suy Kiềm chế dục vọng, chớ vì lòng tham Con người mà tính tham lam Hư hại cơ thể, tan hoang cửa nhà. Sống không nợ, nhẹ thân ta Chẳng bị áp lực để mà cạnh tranh Bon chen, căng thẳng, ganh giành Đáng có hạnh phúc mà thành như không Nhiều nước hiện đại Tây, Đông Công trái hậu thế, dùng trong hiện thời Qũi phúc lợi cứ ngời ngời Dồn món nợ lớn để đời sau mang. Đạo Hiếu chẳng thể vậy làm Đời nay bảo hiểm cưu mang người già Tài nguyên giữ lại sau xa Để cho con cháu còn mà dùng mai Qui hoạch cái kế sinh nhai Lo cho con cháu tương lai lâu bền Đất đai, sông biển, tài nguyên Chớ đem bán hết vì tiền hôm nay Đại gia đắc chí bữa rày Có lo dân tộc có ngày diệt vong? Trẻ mà đã hưởng phúc phần Thì càng trụy lạc, vong thân tới thì Lời xưa “Họa Phúc tương kỳ” Trẻ lo cống hiến, phúc thì đến sau Tới khi già tuổi, bạc đầu Phúc đã từng tạo, dài lâu hưởng nhàn Đạo Hiếu dạy thật rõ ràng Tích phúc, bồi phúc khi còn thiếu niên “Phúc điền phải dựa tâm canh” Cái tuổi mẫu giáo đã thành thánh tiên Biết hiếu thuận, biết xử hiền Biết giúp cha mẹ, biết nhường đồ chơi Đó là tích phúc cho đời Biết cúi nhặt rác lỡ rơi xuống đường Cử chỉ nhỏ, chẳng coi thường Dạy con tích phúc là thương con nhiều Giá trị xã hội con cao Lớn biết tự lập, trong trào dấn thân Nghĩa vụ xã hội biết mần Thế là tạo dựng phúc phần càng to Hết tuổi làm việc về già Phúc tự nhiên đến, thật là thong dong Trí năng tích lũy càng tăng Vẫn còn có ích cho trong cuộc đời Văn Lang văn hóa sáng ngời Đọc nhiều để biết mà khơi báu nguồn. Tiếng “Đầu Gạo” lướt mà thành “Đạo” chính là cái hạt mầm mọc ra “Đi Đầu” lướt Đạo cũng là Tức dùng nội lực đưa ra đâm mầm “Ác mạc tác, Thiện phụng hành” Sống tám mươi tuổi, chưa giành trọn câu Học vấn là cái bước đầu Quan trọng là ở cái khâu thực hành Đọc nghìn cuốn sách còn nhanh Làm một câu nói mà thành khó xơi Mọt sách cứ đọc suốt đời Tự huyễn ta đã là người uyên thông Cho đời đã ích gì không? Có lắm bằng cấp, bởi chăng chẳng hành. Dạy con từ lúc mới manh Học gì làm nấy, cho thành thói quen Sản phẩm có ích rõ ràng Chẳng phải cái “điểm”, tự vang với mình Dạy thế quen thói hư vinh Chạy theo “thành tích” huyễn mình “giỏi giang” Thầy chẳng tới, thợ chẳng bằng Lãng phí xã hội sánh ngang bằng trời Đã rằng thuộc Đạo Thánh rồi “Đi Đầu” lướt “Đạo”, phải mời hành ngay Học như vậy mới là hay Còn thuộc, lấy “điểm” trả thầy, bằng không. Trẻ con nay óc rất thông Thế mà cách dạy lại không theo thời Vẫn: đọc, chép, thuộc, trả bài Lối dạy cổ hủ chẳng ai còn dùng Đem sách Thánh dạy, uổng công Mỗi lời Thánh dạy đều không thực hành (?) Trẻ con bắt chước rất nhanh Mỗi lời Thánh dạy đều hành được ngay Khuyến khích vậy, chúng hăng say Ngày ngày bắt chước, thành đầy thói quen Sáng sớm, Kinh đọc một lần Những điều nhắc nhở việc cần hôm nay Tối, đem Kinh đọc lần hai Kiểm điểm những việc làm sai trong ngày Tự mình phải sửa chữa ngay Cách nhìn, cách nghĩ, nói, hay cách làm Người mà tâm nguyện chân thành Tự nhiên trời cũng sẽ dành độ cho Nhiều người giúp đỡ bất ngờ Qúi nhân phù trợ đó mà, đâu oan. Đọc Âm Dương với Ngũ Hành Lắm kẻ phê phán linh tinh lắm điều Đó là những kẻ ngạo kiêu Nghĩ cạn chẳng hiểu thấu điều uyên thâm Lời cổ xưa chẳng xa xăm Chân lý là cái vĩnh hằng đúc nên Giống như vừng sáng thái dương Mặt trời già lão vẫn lên mỗi ngày Văn minh vật chất ngày nay Nhìn vào Việt cổ, thấy đầy tương lai: Khoa học, minh triết lâu dài Văn Lang văn hiến loài người có công Muốn hiểu thấu phải thực lòng 5000 năm trước Tổ Tông nói rồi. Mẹ cha nước mắt chảy xuôi Không hề đứt đoạn mạch hồi thương con Con xa dù có vuông tròn Nhớ cha mẹ, chỉ khóc thầm đôi khi Mẹ khi đang ngủ giữa thì Vẫn lo thấp thỏm để vì giấc con Quạt xua muỗi, tém màn chăn Cho con thẳng giấc ngon lành suốt đêm Con chưa giúp được bao lăm Hãy khiến cha mẹ yên tâm không buồn Người gặp vui, sướng trong lòng Cho nên con biết sớm hôm mau lời: Sớm ngủ dậy, hỏi mẹ vui Chiều về chào mẹ với lời hân hoan Lớn lên tung cánh đi làm Ở xa, điện thoại thường xuyên gọi về Mẹ cha dù có ở quê Yên tâm, đỡ phải lo về đứa con. “Đầu Gạo” lướt Đạo - mọc mầm Là theo qui luật xoay vần tự nhiên Cũng giống như mọi hành tinh Đều theo quĩ đạo riêng mình mà xuôi Người với người cũng vậy thôi Một Đạo tương tác, gọi nôi Ngũ Hành Âm Dương quan hệ hai phần Cha – Con, Chồng – Vợ, Anh – Em, Bạn – Bè Ngũ Hành phép tắc thuận tề Sẽ không xung đột, thuộc về tự nhiên Xã hội như cái khí quan Gia đình như thể tự nhiên tế bào Gia đình khỏe, xã hội cao Gia đình quan trọng với nhau vợ chồng Sống trong hòa lạc gia đường Con cái học được tình thương con người Lớn lên thấy rõ cuộc đời Một bàn cờ tướng tuyệt vời khó đi Thận trọng từng bước cực kỳ Ngã biết đứng dậy là khi công thành Con nhìn thấy đó học nhanh Càng ơn cha mẹ sinh thành ra con Làm cha dù có thật nghiêm Cũng dành kể chuyện thánh hiền con nghe Ngày dành mười phút tỉ tê Là con có được tràn trề niềm vui Càng thêm hãnh diện với đời Đến trường kể bạn ngời ngời điều hay Có hiếu cha mẹ ngày ngày Ra đời con sẽ thành ngay trung thần. Mọi việc cha mẹ ôm đồm Mua nhà, cưới vợ đều làm thay con Con cho rằng đó tự nhiên Cha mẹ cũng chẳng được phiền công lao Chiều chuộng nên hiểu thế nào? Trăng đến rằm tự làm sao chẳng tròn (!) Thế là chẳng uốn nắn con Mọi việc theo ý của con mà chiều Nghe thầy tướng số vài điều Yên tâm cứ để mặc diều gió bay Con vậy bất hiếu có ngày Bởi do cha mẹ quá tay nuông chiều Thánh hiền xưa đã từng nêu Gia cư kiện tụng là điều húy kiêng Làm cho đổ vỡ gia phong Chẳng có kết quả đáng mong mà chờ Dạy hiếu từ lúc lúc còn thơ Con dù đông ít, vẫn nhờ được con Từ nhỏ biết dạy vuông tròn Không nên mọi việc ôm đồm làm thay Để cho con nhiễm tính lười Là làm hư hại cuộc đời con sau Cha mẹ dù có thật giàu Chi cho con phải trước sau kiệm cần Để con tự lực bản thân Học, làm, biết cách dần dần tiến lên Dù ai giàu có lắm tiền Không quá tam đại, rồi liền đến suy Ngày nay chẳng đợi đến thì Một đời cũng dễ suy vi tan tành Do lối xa xỉ lộng hành Tiêu thụ vật chất đã thành thói quen Vì con nên phải yêu thương Yêu thương có lý, chớ thường tình không Thành ra chiều chuộng bất công Là nuôi bất hiếu đứa con sau này Chăm con, rèn luyện hàng ngày Mới thành bản lĩnh sau này cho con Công danh, hiếu đạo vuông tròn Ấy là trọn phận thương con, không nàn Trẻ con mà tính tham lam Dễ thành vô lễ, dễ làm ngạo kiêu Sẽ bất hiếu, ưa nuông chiều Chẳng nghĩ cha mẹ, chống điều khuyên răn. Người sinh ra bổn tính tham Dạy nghĩ người khác, phải làm tấm gương Nguyên nhân chớ có coi thường Muốn dạy con cái, nêu gương phải lành Khi con mới một tuổi thành Ông Bà Cha Mẹ cơm giành bón con Thế là tạo một thói quen Cho “ông vua nhỏ” nghiễm nhiên trong nhà Nửa vua, nửa hổ tạo ra Cái gương mẫu ấy thật là gương sai Bữa ăn phải diễn như vầy: Món ngon nhất nói mời ngay Ông Bà Trẻ nhìn hiếu hạnh ngẫm ra Mời theo thứ bậc, cuối là đến con Lòng bé nghĩ sẽ vui hơn Học tính hiếu thuận kính nhường người trên Mỗi khi bưng món quà lên Bé biết trước hết mời ông mời bà Biết chia, mời mẹ mời cha Người lớn vui vẻ khen là bé ngoan Trong lòng bé cũng hân hoan Cả nhà vui vẻ, hiếu đoan, lễ nghì Trẻ từ nhỏ nhiễm tự tư Là do người lớn làm hư con mình Dành cho con mọi ưu tiên Không tập con cái tính hiền vị tha 5000 năm Đất Nước ta Sách xưa ghi rõ như là đầu tiên Chọn vợ kén gái thục hiền Gia tộc phát đạt được trên ba đời “Quan Quan Thư Cưu, Tại hà chi châu, Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu” : “Con Con Cù Cu, ấy nghĩa vợ chồng Bay xa vẫn đậu, một lòng sắt son Nếp xưa kén chọn dâu con Lấy đạo hiền đức để còn dài lâu” Ngắt bông sen hạnh cúng cầu Tổ Tiên mát ruột với dâu nhà mình Con trai hiếu thảo thường tình Con dâu hiếu thảo làm vinh họ hàng Khen con cũng thể động viên Cách khen không đúng cũng liền hại con Tùy theo đức hạnh mà khen Khen đúng đức hạnh, con liền phát huy Khen mà sáo rỗng tức thì Con thành kiêu ngạo tưởng gì cũng hơn Thích nghe khen quá thành quen Khi phê bình lại chẳng thèm để tâm. Muốn ra đời gặp quí nhân Cái tính lịch sự phải cần truốt trau Lễ cầu Phật chẳng thấm đâu Phật nhận hối lộ còn nào Thánh nhân? Lịch sự từ nhỏ phải cần Dạy con lễ phép, ân cần hỏi thăm Chào Thầy, chào Bác, chào Anh Vui chào các bạn cho nhanh miệng chào Quen cách lịch sự thanh tao Ra đời luôn gặp chỗ nào quí nhân. Trẻ con thích bắt chước làm Là tính hiếu động thích ham hiểu đời Hai, ba tuổi đã biết rồi Phải hướng dẫn bé, kèm lời ngợi khen Tự lau ghế, tự tắt đèn Tự xếp quần áo, tự em đi giày Thế là tập bé khéo tay Biết giúp người lớn, biết hay việc làm Người lớn mà cứ ôm đồm Giành phần làm hết, biến em thành lười “Hiếu” là lướt tiếng “Hai Yêu” Lớp già, lớp trẻ, hai đều thương nhau Nho viết chữ Lão 老 trên đầu Chữ Con 子 ở dưới, hợp nhau Hiếu 孝 thành: Con gánh trách nhiệm trên mình Phụng dưỡng cha mẹ sinh thành ra con Ngược xuôi đọc HIẾU thấy thâm: U YÊU thành HIẾU, con HÀM YÊU U. Chuyện đời xưa kể lời ru Con đi đốn củi để bù sinh nhai Ở nhà có bạn đến chơi Chờ con không gặp, mẹ thời không yên Mẹ bèn lấy một cái kim Đâm tay chảy máu, Con liền nhói đau Vội vàng rảo bước về mau Nhào đến ôm mẹ , mẹ đau thế nào Mẹ bèn kể chuyện đuôi đầu Mẹ làm vậy để cho mau con về Giao cảm dù cách sơn khê Con biết thương mẹ, mau về bạn con. “Bánh Dầy trên chốc Bánh Chưng” Trời, Người và Đất, chuyện từng đã nêu “Hai Yêu” lướt “Hiếu”, lắm yêu “Lắm Yêu” lướt gọi là “Liêu”, Chưng Dầy Lang Liêu cổ tích rất hay Từ trong đạo Hiếu đất này Văn Lang. Ngày nay chẳng dạy , mất khôn Con chẳng hề biết mẹ thèm món chi Mẹ thì mọi thứ chi li Lo cho con hết, đều vì phần con Như vậy là hiếu chưa tròn Hai bên cùng biết quan tâm mới là Con phải chăm sóc mẹ cha Thường xuyên phải biết mua quà phụng dâng Anh em họ mạc xóm làng Hiếu là phải biết nhịn nhường, giúp nhau. Dạy hiếu, ba điểm phải trau Lấy mình làm mẫu là đầu ưu tiên Trong ngày sinh nhật của mình Mời cha mẹ đến để dành cảm ơn Cái gương ấy gợi cho con Ngày sinh nhật nó, nó còn nghĩ ai. Người tính toán chẳng bằng Trời Người thường chỉ dựa vào người nghĩ suy Chẳng nghĩ trật tự tôn ti Yêu ghét cứ thế vô tư mà làm Thành ra gương xấu cho con Học được chữ Hiếu phải còn dài lâu Nhà và trường phải gắn nhau Con học điều tốt, về mau khoe nhà Động viên con tiến bộ mà Đừng nói trêu giỡn, thế là mất nghiêm Trẻ con muốn giúp việc làm Mẹ cha phải biết động viên, vui mừng Khen con là có hiếu tâm Để cho con trẻ trong lòng sướng vui Lòng thiện như cỏ nảy chồi Mỗi ngày lại một tốt tươi trong lòng Nếu con vụng, giúp chẳng xong Thì phải hướng dẫn tận tình cho con Chớ làm tự ái tâm hồn Phải trân trọng cái nhiệt tình của con. Dạy con chữ Hiếu đầu tiên Có Hiếu, đức hạnh sẽ liền nở hoa Từ nhỏ yêu kính mẹ cha Cái tâm hiếu ấy mới là dài lâu Ra đời kính trước, nhường sau Quan tâm xã hội mà mau trưởng thành Khi đau chẳng tự khổ mình Mà thương cha mẹ vì tình lo âu Biết giữ ngôn hạnh làm đầu Chẳng để cha mẹ xấu đâu vì mình Nghe chửi “mất dạy” biết kinh Luôn luôn lo giữ cho mình đoan trang. Hiếu giúp phán đoán hèn sang Giúp chọn người, chọn bạn vàng cho ta. Kẻ không hiếu thảo mẹ cha Thì ra xã hội đều là khó tin Toan tính lợi, hại, cân, đong Đâu có tình nghĩa trong lòng thiện căn Nhiều kẻ thực sự chăm làm Nhưng lòng chỉ nhắm đến danh với quyền Lo thăm đối tác làm ăn Lơ là đạo nghĩa về thăm mẹ già Tình duyên chểnh mảng chăm lo Giữa đường hạnh phúc lại là đứt dây Do không học hiếu mà gây Bất hiếu ảnh hưởng tới bầy cháu con. Đọc to lục bát là khôn Nhịp điệu nó giống thở Thiền hít sâu “Nam mô”, Hít khí sâu vào “A di đà Phật”, Thở phào mạnh tuôn Bài ru dưới để cho con Ê- A, Hít-Thở, còn hơn chơi tràn: Ru con, con ngủ cho ngoan Ngàn năm tinh túy Văn Lang mãi còn Công cha như núi Cháy Son Nghĩa mẹ như nước sông Nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con Hiếu Kinh xưa đã từng răn Nuôi tâm hồn Việt ngàn năm cửu trường Trong nhà hòa hợp tình thương Anh chị em phải biết nhường nhịn nhau Lời nói phải nghĩ trước sau Cẩn thận, nói thật, chẳng đâu mất lòng Chơi thì bình đẳng, bạn đông Gần người tử tế để mong học nhiều Thể thao, tập vẽ, tập thêu Tập đờn, tập hát, đến điều học văn Cha mẹ gọi, dạ thưa nhanh Cha mẹ nhờ, phải thi hành làm ngay Mẹ cha khuyên nhủ, giãi bày Là mong con giỏi những ngày mai sau Con phải cung kính nghe theo Cả con, cha mẹ, lòng đều cùng vui Nếu khi con lỡ gì sai Cha mẹ có trách, vâng lời tiếp thu Cãi lại cha mẹ là hư Làm cha mẹ giận, cũng như đau lòng Luôn luôn phải biết quan tâm Hỏi han cha mẹ ân cần sớm hôm Tối chúc cha mẹ ngủ ngon Sáng dậy nhanh miệng, mẹ tròn giấc không Học về chào hỏi vui lòng Kể cho cha mẹ chuyện trong lớp mình Rồi kể sang chuyện học hành Bài hôm nay thấy với mình ra sao Đi đâu xin phép, thưa chào Về nhà mách lại nơi nào, việc chi Ở nhà phải có nội qui Vệ sinh, tắm rửa phải đi đúng giờ Ngồi học đừng nghịch vẩn vơ Ti Vi giải trí chỉ giờ trẻ em Thế là cha mẹ yên tâm Con ta tự biết lo chăm việc mình Việc gì khác, nếu muốn làm Hỏi trước cha mẹ khuyên nên thế nào Chớ có tự ý nhúng vào Lỡ khi nguy hiểm, tổn hao sức mình Biết hỏi là trẻ thông minh Cha mẹ cũng sẽ vì mình yên tâm Mọi vật dù nhỏ của công Con đừng tự tiện lấy dùng làm riêng Đồ của ai cứ để nguyên Mình tò mò lấy bị phiền trách tham Điều gì cha mẹ vui lòng Thì con phải biết làm xong cho lành Điều gì cha mẹ không ưng Thì con phải biết liệu chừng gạt bên Thân mình phải biết giữ gìn Chơi đừng vô ý để mình bị thương Mẹ cha sẽ rất đau lòng Lo không chữa khỏi, lo không an toàn Chơi đừng ngỗ nghịch, ngang tàng Mẹ cha xấu hổ xóm làng người ta Mẹ cha yêu quí con mà Con phải hiếu thuận mới là con ngoan Mẹ cha dù có quá nghiêm Con vẫn hiếu thuận, dịu hiền là thương Con sai, xin lỗi là thường Sửa ngay, giữ tín, đường đường con ngoan Mẹ cha có lúc mắng oan Con phải bình tĩnh, dịu dàng phân bua Mẹ cha lúc ấy chưa vừa Đợi lúc vui vẻ con thừa tỉ tê Bấy giờ cha mẹ sẽ nghe Cũng sẽ xin lỗi, ai dè mình sai Vậy là con đã có tài Biết khuyên phải trái, làm hài lòng nhau Cũng có cha mẹ nóng đầu Đánh con vô lý làm đau nhân tình Con cũng đừng oán, đừng khinh Làm vậy cha mẹ của mình càng sai Con phải kiên nhẫn khuyên nài Mẹ cha tỉnh ngộ, sửa sai lỗi mình Khi cha mẹ có bệnh tình Con cái phải biết quên mình chăm nuôi Bệnh mà đã quá nặng rồi Con cái luôn ở bên người không xa Khi cha mẹ đã băng hà Con cái luôn nhớ hương hoa tâm niềm Chớ qua loa, chớ phí tiền Mới đúng hiếu thuận, Thánh hiền từng răn Thành tâm, thành ý là cần Cũng như khi sống đang gần bên nhau. Anh chị em hợp tâm đầu Biết thương nhau, quí trọng nhau một nhà Mới làm vui sướng mẹ cha Mới là đạo hiếu, mới là con ngoan Chơi với bạn phải ngang hàng Chẳng gây oán giận, chẳng ham tranh giành Nói năng khiêm tốn dịu dàng Không nói tục tĩu, không màng chê bai Lớn thì biết giúp nhỏ chơi Nhỏ thì lễ phép nghe lời lớn khuyên Ai cần giúp, phải giúp liền Không đủ sức giúp thì truyền người trên Giúp người là việc ưu tiên Luôn luôn coi đó là niềm vui chung Xưng hô phải biết khiêm nhường Đáng chị gọi chị, anh thường gọi anh Bạn bè thân mật ân cần Bằng vai phải lứa xưng bằng mày tao Gặp ai lớn tuổi hỏi chào Nhường bé kém tuổi ra vào ưu tiên Cụ già là bậc người trên Khoanh tay lễ phép chào nghiêm trang chào Cùng với người lớn đi đâu Nhường già ngồi trước, trẻ sau mới ngồi Nghe hỏi phải biết trả lời Giọng phải to rõ, nói thời nghiêm trang Nhìn đối mặt, nói gọn gàng Mắt đừng lơ láo, chàng màng, ngó nghiêng Hàng ngày biết quí thời gian Dậy thì rửa mặt, đánh răng đúng giờ Vệ sinh xong, rửa tay cho Biết giữ sức khỏe, khỏi lo bệnh vào Ăn mặc phải giữ bảnh bao Đội mũ phải biết đội vào cho ngay Ra đường phải có dép, giày Đi học đeo cặp phải ngay mà vừa Ở nhà xem xếp đúng chưa Thứ nào chỗ nấy, không bừa lung tung Không ham lòe loẹt hư vinh Nhưng quần áo phải hợp mình trang nghiêm Ăn uống phải hợp dưỡng sinh Đừng có kén cá chọn canh gây phiền Ăn nhiều rau quả là nên Chớ uống nước ngọt, nước đường có ga Rượu bia thì hãy tránh xa Chớ đụng thuốc lá kẻo mà nguy to Ăn nhai kỹ, bụng vừa no Chớ ăn cơm bụi, ăn quà bán rong Thực phẩm chế biến gia công Đồ ăn công nghiệp là không lợi mình Đi bộ chú ý ngoài đường Không đi theo kiểu vội vàng, long đong Khi đứng cũng phải ngóng trông Không được ưỡn ẹo, cũng không cúi đầu Khi bước qua cửa đi vào Không đứng ngạch cửa mà chào người trong Khi ngồi, chân chớ có rung Ngồi đừng ngả ngớn khó trông, xấu người Khi mở cửa, vén rèm khai Con phải chú ý nhẹ tay đừng ồn Trong nhà chớ chạy ầm ầm Va phải đồ đạc đổ rầm, bị thương Cầm ly chén chớ coi thường Tránh làm rơi vỡ tốn tiền mẹ cha Vào phòng không có ai nhà Cũng không tự tiện mới là người nghiêm Làm việc gì cũng chú chăm Mới không phạm phải sai lầm do ta Không vội vã, chẳng qua loa Nhẫn nại, cẩn thận, làm là thành công Những trò chơi kém thông minh Hoặc là những chuyện linh tinh suy đồi Chớ tò mò, chớ nhòm coi Nhác thấy trò xấu phải rời xa ngay Thấy cửa đóng phải gõ tay Hỏi thăm trong ấy có người hay không Không được tự tiện mở tung Là không lịch sự, họ khinh chính mình Vào phòng khách chớ làm thinh Chào trước để họ biết mình là ai Khách hỏi ai đấy, vào đây Phải xưng tên rõ thẳng ngay mà vào Mượn ai dụng cụ thế nào Phải nói rõ trước dùng vào việc chi Được cho phép mới cầm đi Không như kẻ trộm thấy gì tự vơ Dùng xong trả lại đúng giờ Lần sau cần mượn mới là dễ xuôi. Nói thật thà, có đầu đuôi Lời gì đã hứa kịp thời thực thi Không làm nổi, hứa làm chi Nếu mà như vậy khác gì dối gian Nói ít còn hơn lan man Nói tốt hơn hẳn lặng câm kém lời Đáng nói mới nói ra thôi Điều không đáng nói thì thời thà im Nói lời đáng quí, trang nghiêm Chớ lời lẻo mép, tầm thường, gian ngoan Chớ lời tục tĩu bụi đường Đừng để thói xấu ấy vương vào mình Việc gì chưa thấy, chưa nhìn Đừng có phát biểu tự mình lung tung Việc chưa rõ, chớ tuyên truyền Mách lẻo như vậy nó liền thành ngoa Khác gì rước họa vào nhà Vì bị kẻ xấu làm loa tin đồn Việc ai xui, thấy chẳng khôn Thì nên từ chối, khỏi làm rối ren Nói năng câu chữ rõ ràng Chậm rãi, dứt khoát, chẳng mang mù mờ Nghe ai gạ chuyện thực hư Nghe thì bỏ vậy, chối từ ngoài tai Phải biết phán đoán đúng sai Việc không phận sự, chẳng hoài quan tâm Thấy người ưu điểm, thạo làm Thì nhớ cái tốt, dần dần học theo Thấy người làm xấu, làm điêu Tự răn mình chớ phạm điều trái ngang Tự rèn phẩm đức, kỹ năng Còn thua người, phải càng hăng gắng nhiều Dù có kém mặc, kém tiêu Cũng không lấy đó làm điều tự ti Năng lực mình có thiếu gì Cố gắng nhiều sẽ đến khi trưởng thành Mình mà nghe bạn phê bình Lại đem tức giận ra dành cho ai Mình mà nghe bạn khen tài Lấy làm sung sướng tự oai với mình Thế là bạn tốt lánh dần Chỉ còn bạn xấu, dẫn mình xấu hơn Nếu mà nghe thấy người khen Đừng có đắc ý, phải xem lại mình Càng cố gắng, việc càng thành Cho thật xứng đáng để giành lời khen Nếu mà nghe thấy phê bình Đừng có tức giận, làm thinh vui lòng Quyết tâm sửa chữa cho xong Thế là bạn tốt đến đông vui vầy Vô ý phạm lỗi là sai Cố ý phạm lỗi ác tai tội tình Biết sai, biết sửa, thông minh Cái lỗi nó sẽ xa mình bỏ đi Cố tình giấu lỗi càng nguy Cái sai sẽ đẻ ra thì càng sai Thân nhau, yêu quí loài người Yêu thương vạn vật là thời văn minh Người ta quí trọng nhân tình Người có đức hạnh, nâng mình càng cao Người có năng lực dồi dào Sẽ được khâm phục mà trao chức quyền Mình có năng lực kiếm tiền Cũng không tư lợi chỉ riêng cho mình Biết tổ chức, biết hợp quần Lợi ích xã hội là phần vẻ vang Chớ thấy giàu có bắt quàng Chớ thấy nghèo khó lấy làm khinh khi Chớ mới nới cũ làm gì Qúi trọng bạn cũ, nhớ ghi nghĩa tình Thấy người đang bận chớ phiền Thấy người lo, chớ chuyện nhàn, thêm lo Đừng đem kháo chuyện người ta Nào là khuyết điểm, nào là riêng tư Thà rằng cái tốt khen ra Cũng như ý đẹp làm quà noi theo Người ta nghe thấy mình nêu Nhất định càng dốc làm điều thiện hay Còn đem bêu xấu người ngay Nhiều khi sẽ rước họa tai về mình Tiền của thì phải phân minh Thà rằng nhận ít về mình còn hơn Thế là mình tạo thiện duyên Đến đâu cũng gặp người hiền giúp cho Muốn nhờ người giúp việc chi Phải xem việc ấy mình thì thích không Nếu mà mình chẳng thích làm Đừng đem việc ấy gán trông chờ người Nếu mà đã nhận ơn ai Phải lo báo đáp chóng chầy cho xong Ơn thì nhớ mãi trong lòng Oán thì lờ bỏ cho vong hận thù Nhân tâm lấy lý mà thu Còn dùng quyền thế, chẳng khi nào thành Người ta dù nể sợ anh Trong lòng không phục, tiềm tàng nguy tai Trên đời chọn bạn mà chơi Chọn người có đức, có tài mà thân Gần mực thì lụa nhuốm đen Gần đèn thì tỏ như đèn sáng soi Nếu mà đã đọc sách rồi Phải đem điều tốt mà soi thực hành Học rồi mà chẳng chịu làm Chỉ là mọt sách mơ màng hư vinh Đọc sách, một phải biết nhìn Hai phải biết nói, ba dồn đến tâm Rút ra kinh nghiệm ngấm ngầm Mới là nghiên cứu thâm trầm ý thư Đừng có một sách đọc qua Vội tìm sách khác hòng mà hiểu thêm Cách làm như vậy không chuyên Đọc từng cuốn sách phải nghiền cho sâu Ý nào sâu sắc ghi mau Tìm thầy, tìm bạn, yêu cầu hỏi thêm Giá sách xếp gọn từng ngăn Bàn học bút giấy cũng trong chỉnh tề Tâm mình yên tịnh một khi Đọc thì mới hiểu, học thì mới thông Vở tập khi lấy làm xong Xong xếp chỗ cũ gọn gàng, chỉn chu Sách không tốt, phải chối từ Đừng có xem, đọc, rước hư vào mình Thánh hiền sách dạy anh minh Học và thực tập sẽ thành nếp quen Gieo trong xã hội thiện duyên Đó là tạo phúc ước nguyền mai sau Hiếu Kinh đọc thuộc làu làu Tự mình nhắc nhở, giúp nhau việc lành.
    1 like
  4. Các bạn có thấy sự vô lý qua nội dung bức tranh này không? Họ vẫn mặc bộ quần áo màu da người - biểu tượng của "Ông cha ta thời liên minh 15 bộ lạc" và "Ở trần đóng khố", theo quan điểm của những kẻ "ba đời ăn của chuối" "ngu lâu do di truyền" tầm tư duy "Ở trần đóng khố". Bởi vậy, ngay khi thể hiện tầm tư duy đó trong y phục và thể hiện trong lễ hội 10. 3 Việt lịch nó cũng rất mâu thuẫn và phản khoa học như đám vô sỉ một cách trơ trẽn này thường tự nhận. Đó chính lá cờ mà họ mang bằng vải. Thừa vải để may cở , nhưng thiếu vải để may quần áo. Chưa nói đến việc ngày nay còn có quần áo dệt kim màu da người để mặc cho đỡ lạnh vào ngày ....gần cuối Đông ở miền Bắc. Còn ngày xưa nếu thực sự "Ở trần đóng khố" như đám khoa học nửa mùa này rêu rao thì ông cha ta chắc chỉ ngồi sưởi và chẳng thể nào đẻ ra con cháu như bây giờ.
    1 like
  5. 8 thói quen tàn phá cơ thể của nữ giới 10:08 AM Chủ nhật, ngày 01 tháng tư năm 2012- Những thói quen thường ngày tưởng như vô hại lại gây ra những ảnh hưởng nghiêm trọng tới sức khỏe của chị em... Thói quen 1: Không ăn bữa ăn sáng Nhiều chị em có thói quen bỏ qua bữa ăn sáng vì mục đích giảm cân. Hành động này sẽ làm cho dạ dày nhân bị thương nặng, tức thời không thể cung cấp năng lượng dẫn đến thiếu năng lượng, nhưng lại khiến cho bữa ăn trưa ăn nhiều hơn. Nghiêm trọng hơn là nó tăng tốc lão hóa. Thói quen 2: Ăn tối quá giàu dinh dưỡng Mức độ insulin trong máu buổi tối là cao điểm nhất trong ngày. Insulin, glucose có thể được chuyển đổi thành chất béo ngưng tụ trong thành mạch. Nếu ăn tối quá phong phú lâu ngày dễ dẫn đến béo phì. Đồng thời, các bữa ăn xa hoa trong thời gian dài có thể phá hoại đồng hồ sinh học bình thường của cơ thể, dẫn đến mất ngủ. Thói quen 3: Nghiện uống cà phê  Uống quá nhiều cà phê làm gia tăng nguy cơ bị bệnh tim. Cà phê có chứa nồng độ cao chất caffeine có thể làm thay đổi chức năng tim và làm tăng cholesterol trong các mạch máu. Nghiện uống cà phê, có thể làm giảm hiệu quả làm việc. Giảm độ ẩm của digesta đường ruột, dễ dàng hình thành táo bón ảnh hưởng đến giảm cân.   Nếu ăn tối quá phong phú lâu ngày dễ dẫn đến béo phì Thói quen 4: Nắm giữ tách trà Trà chứa acid tannic, theophylline, và một loạt các vitamin. Nếu cốc trà ngâm trong nước nóng một thời gian dài, sẽ phá hủy các vitamin trong trà, dễ bay hơi lớn, tràn dịch acid tannic, theophylline, gia tăng các chất có hại, ảnh hưởng đến khả năng tiêu hóa gây tăng cân. Thói quen 5: Coi trái cây là thực phẩm chủ yếu Nhiều nhân viên văn phòng vì mục đích giảm cân nên tiêu thụ rất ít lương thực mà thay thế trái cây như nguồn cung cấp dinh dưỡng chủ yếu. Các chuyên gia cảnh báo rằng trái cây không thể là thực phẩm chủ yếu vì trái cây có chứa nhiều vitamin và đường nhưng thiếu protein và một số nguyên tố vi lượng cần thiết cho cơ thể. Dẫn đến mất cân bằng dinh dưỡng nhưng lại tích tụ mỡ. Thói quen 6: Ăn quá nhanh Nhiều bữa ăn trưa của nhân viên văn phòng được thực hiện rất nhanh trong trạng thái vội vã. Các món ăn không được nhai,, không có lợi cho tiêu hóa ban đầu của thực phẩm và nước bọt trong miệng, thêm gánh nặng của viêm dạ dày ruột. Nhai trong thời gian quá ngắn, các dây thần kinh phế vị vẫn còn quá kích thích, dễ dàng dẫn đến sự thèm ăn. Trong bữa trưa nên tránh ăn nhiều thực phẩm giàu dinh dưỡng Thói quen 7: Tình trạng thiếu nước Nhân viên văn phòng nhiều khi vì tập trung công việc cao độ dễ quên uống nước, dẫn đến thiếu hydrat hóa cơ thể. Máu bị tập trung và tăng độ nhớt, dễ dàng dẫn đến huyết khối, gây ra bệnh mạch máu não và tim mạch, đồng thời ảnh hưởng đến sự trao đổi chất của chức năng thận, ảnh hưởng đến sự trao đổi chất tự nhiên. Thói quen 8: Ăn trưa là sát thủ vô hình Thực đơn bữa trưa quá nhiều chất béo và có thể thêm một số gia vị hóa chất vô tình hình thành các yếu tố béo phì. Vì thế trong bữa trưa nên tránh ăn nhiều thực phẩm giàu dinh dưỡng, giảm thiểu các loại thực phẩm chiên hoặc calorie cao, nên lựa chọn các loại rau hoặc thực phẩm dễ tiêu.
    1 like
  6. Ghi nhận trong ngày Giổ Quốc Tổ Hùng Vương, Sáng ngày mồng 10 tháng 3 năm Nhâm Thìn, 8g00 tại Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông Phương đã có mặt hai học viên lớp Phong thủy Lạc Việt là Baosky và Thiên Bồng. Chúng tôi 3 người Thiên Đồng, Thiên Bồng và Baosky liền chạy qua đền Hùng ở đường nguyễn Thái Sớn, địa chỉ hằng năm. Do còn chưa có nhiều học viên đến, chúng tôi đành đợi nhau bằng cách ngồi quán cafe cách đền hai căn nhà. Lúc sau, ChauTheVinh, Eagel (lớp cơ bản PTLV), TranLong06, Hatgaolang, Thiên Anh, Trần Đăng Khởi, Mục Đồng đến. Khoảng 9g hơn, Sư Mẫu, Babywoofl và TrungNhan đem lễ vật là bánh Chưng và bánh Dày tới thì chúng tôi vào lễ lạy, khi đó buổi lễ trọng diễn ra trong đền đã đến hồi cuối với 3 cụ áo dài xanh và 3 cô cũng áo dài xanh lễ bái. Rất tiếc là trong thời gian ngồi quán thì có An Thanh, Khôi Nguyên, yeuphunu và Phoenix đến, nhưng các anh chị này không gọi điện liên lạc nên nhóm chúng tôi đã không gặp nhau được. Có lẽ các anh chị này tưởng rằng mình đến trể nên lễ lạy rồi về. Vậy là mất phần đông vui. Lễ bái xong, chúng tôi dùng buổi chay tại đền. Không khí đền năm nay xôm tụ hơn cách đây một hai năm trước, đông vui hơn. Chúng tôi chúc sức khỏe cụ từ xong rồi cáo về. Qua đó mới thấy, các học viên PTLV, các thành viên diễn đàn luôn hướng về anh linh tổ tiên và nhớ về cội nguồn dân tộc gần 5000 năm văn hiến. Thiên Đồng
    1 like
  7. Theo thông lệ hàng năm, đến ngày giỗ tổ 10-3, TT nghiên cứu lý học Đông Phương tổ chức đến viếng Đền thờ các vị Vua Hùng tại 198 Nguyễn Thái Sơn - Gò Vấp. Do năm nay Sư phụ Thiên Sứ bận công cán ngoài Hà Nội nên Sư Mẫu chủ Trì. Trước giờ lễ Năm nay mọi người đến dâng hương nhiều hơn năm trước mặc dù vẫn còn ít so với 10 năm trước Chính điện Các vị chức sắc hành lễ Mâm lễ của TT nghiên cứu lý học Đông Phương Chuẩn bị hành lễ Chiêng Trống
    1 like
  8. THUYẾT ÂM DƯƠNG NGŨ HÀNH - LÝ THUYẾT THỐNG NHẤT VŨ TRỤ. Từ lâu, tôi đã xác định rằng: Thuyết Âm Dương Ngũ hành, nhân danh nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm lịch sử - môt thời huyền vĩ ở bờ nam sông Dương tử - chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ. Nhưng gần đây, dịch giả kiêm nhà nghiên cứu Phạm Viết Hưng phát hiện ra rằng: Chính nhà khoa học nổi tiếng thế giới SW Hawking - người đặt vấn đề và đưa ra những tiêu chí cho một lý thuyết thống nhất trong tác phẩm nổi tiếng của ông - cuốn "Lược sử thời gian" - xác định rằng: Trí thức khoa học hiện đại không thể nào tìm ra được Lý thuyết thống nhất và việc tìm ra lý thuyết thống nhất là vô vọng. Vậy giữa tiêu chí cho một lý thuyết thống nhất và sự xác định của ông Hawking vấn đề gì đã xảy ra? Dưới đây là toàn văn bài dịch của ông Phạm Viết Hưng và sự biện minh của tôi. =============================== Về bài giảng của Stephen Hawking: “GÖDEL & SỰ KẾT THÚC CỦA VẬT LÝ” Vietsciences- Phạm Việt Hưng 29/01/2012 Những bài cùng tác giả Những bài cùng đề tài Năm 2002, Stephen Hawking công bố bài giảng ““Gödel & The End of Physics”[1] (Gödel & sự kết thúc của vật lý), thể hiện một sự thay đổi mang tính cách mạng trong nhận thức của ông về “Lý thuyết Cuối cùng”(Final Theory) của vật lý học, khác xa với những gì ông đã trình bầy trong cuốn “Lược sử thời gian”[2] 11 năm trước. Thật ngạc nhiên khi thấy một bài giảng quan trọng như thế mà đến nay dường như vẫn chưa được nhắc đến trên sách báo tiếng Việt. Nếu đây là một lỗ hổng lớn về thông tin thì bài báo này là một cố gắng bù lấp lỗ hổng đó. Công việc này đòi hỏi phải có một cái nhìn toàn cảnh đối với tham vọng của vật lý học nói riêng và khoa học nói chung, qua đó nhận thấy một nghịch cảnh: tham vọng của nhận thức là vô hạn trong khi khả năng nhận thức là có hạn. Đó là một mâu thuẫn lớn của nhận thức. 1* Mâu thuẫn lớn của nhận thức: Năm 2000, khi tìm hiểu Hệ tiên đề Hilbert, tôi phát hiện ra một sự thật khó tin: Số tiên đề được công bố trên các tài liệu khoa học không thống nhất với nhau, mặc dù các tài liệu này đều thuộc loại hàn lâm kinh điển. Thậm chí có tài liệu nói mập mờ có “khoảng 19 tiên đề”, hoặc “khoảng 30 tiên đề”. Tôi đã viết thư thông báo tình hình không thể chấp nhận đó cho một số nhà toán học trên thế giới biết, và nhận được nhiều hồi âm đáng suy nghĩ. Chẳng hạn, giáo sư Edmund Robertson, một chuyên gia về lịch sử toán học tại Đại học St.Andrew ở Anh, tỏ ra ngạc nhiên, nói: “ Tôi luôn luôn tin rằng Hilbert nêu lên 21 tiên đề. Tôi không hiểu tại sao những nguồn khác mà ông trích dẫn lại đưa ra số tiên đề khác biệt…”, trong khi giáo sư Giuseppe Longo tại École Normale Supérieure ở Pháp thể hiện một sự hoài nghi: “Trong công trình của Hilbert, không có một cấu trúc có chủ định và mang tính nền tảng nào để chúng ta có thể kiểm tra tính đầy đủ…”. Thực ra, như tôi đã trình bầy trong một bài báo[3] trước đây, Hệ tiên đề Hilbert có 20 tiên đề và không phải là một hệ tiên đề hoàn hảo, vì chưa chứng minh được tính đầy đủ. Ngay cả khi chứng minh được tính đầy đủ, nó vẫn không thể được coi là hoàn hảo, vì chứng minh vẫn dựa vào Số học, nhưng bản thân Số học cũng không hoàn hảo – không có cách nào chứng minh Số học là đầy đủ và phi mâu thuẫn. Câu chuyện trên chỉ là một trong số rất nhiều sự kiện logic nói lên rằng nhận thức là có hạn:lý lẽ không bao giờ có thể đi tới cùng kỳ lý – không tồn tại bất kỳ một lý thuyết nào có thể coi là lý thuyết cuối cùng, theo nghĩa là sau nó không cần có một lý thuyết nào khác giải thích thêm. Điều này là hệ quả tất yếu của Định lý Bất toàn (Theorem of Incompleteness) do Kurt Gödel công bố năm 1931. Nhưng trớ trêu thay, việc tìm kiếm một lý thuyết cuối cùng dường như là một khát vọng bản năng của khoa học. Khát vọng này đóng vai trò tích cực khi nó làm chất men kích thích sáng tạo, nhưng lại trở thành tiêu cực khi nó dẫn khoa học vào những cuộc phiêu lưu không tưởng. Hiểu rõ điều này hơn ai hết, Gödel nhắc nhở chúng ta: “Ý nghĩa của thế giới là ở chỗ biết phân biệt ước muốn với hiện thực”. Thời trung cổ, các nhà giả kim thuật (alchemist) đã từng khổ công tìm kiếm “vật chất linh diệu” (catholick matter) – một dạng vật chất duy nhất vô hình có thể chắt lọc thành bất cứ dạng vật chất nào nhìn thấy. Ngay một nhà khoa học vĩ đại như Isaac Newton, trong khi đã trở thành đại diện của nền khoa học mới trong thế kỷ 17, vẫn đứng một chân trong thế giới quan cũ – ông cũng tin vào sự tồn tại của “vật chất linh diệu” và từng mất công tìm kiếm nó. Nhưng rốt cuộc, “vật chất linh diệu” chỉ là một giấc mơ hão huyền. Vật lý học trong mấy chục năm qua đang dồn mọi nỗ lực vào việc tìm kiếm Lý thuyết Cuối cùng, hay còn gọi là “Lý thuyết về mọi thứ”,gọi tắt là TOE (Theory of Everything). Sẽ không quá cường điệu khi nói rằng “hạt giống TOE” thựcra đã “nẩy mầm” từ hơn 2500 năm trước, khi Pythagore nêu lên tư tưởng cho rằng mọi bí mật của vũ trụ nằm trong các con số – “giải mã” được các con số thì sẽ khám phá ra mọi bí mật của vũ trụ. Nói theo ngôn ngữ hiện đại: nếu xây dựng được một mô hình toán học thâu tóm đầy đủ những quy luật cơ bản của tự nhiên thì sẽ giải thích được mọi hiện tượng tự nhiên. Tư tưởng này thống trị khoa học trong suốt mấy ngàn năm qua, tạo nên một xu hướng được gọi là chủ nghĩa Pythagore (Pythagoreanism). Theo nghĩa rộng, chủ nghĩa này không chỉ bao gồm những môn đệ trực tiếp của Pythagore, mà bao gồm tất cả những ai chủ trương mô tả hiện thực thông qua mô hình toán học. Với cách hiểu này, René Descartes phải được xem như một Pythagorean[4] vĩ đại, vì đã tìm ra phương pháp đại số hoá hình học, cho phép quy trình hoá lời giải của nhiều bài toán hình học phức tạp mà trước đó đòi hỏi phải có một trực giác nhậy bén mới giải được. Điều này tạo ra một niềm lạc quan chưa từng có trong việc sử dụng toán học để giải thích mọi hiện tượng tự nhiên. Đó là tiền đề dẫn tới sự bùng nổ cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật trong các thế kỷ 17, 18, 19, làm thay đổi tận gốc bộ mặt của nền văn minh. Trong cuộc cách mạng đó, lần đầu tiên khoa học tìm thấy một TOE cho phép giải thích được hầu hết mọi hiện tượng vật lý quan sát được cho tới cuối thế kỷ 19, đó là Cơ học Newton. Trước vẻ đẹp kỳ vĩ ôm bọc lấy vũ trụ của lý thuyết này, nhà toán học lỗi lạc Louis Lagrange đã phải thốt lên rằng Newton là nhà khoa học vĩ đại nhất và cũng may mắn nhất, vì đã tìm ra mộthệ thống lý thuyết hoàn hảo mô tả toàn bộ vũ trụ mà không ai có thể tìm ra một hệ thống nào khác nữa. Vũ trụ của Newton tuân thủ những định luật chặt chẽ, chính xác như một chiếc đồng hồ, đượcgọi là “đồng hồ Newton” (Newtonian clock). Do đó, với chiếc đồng hồ này, khoa học có thể tiên đoán bất kỳ một trạng thái nào của vũ trụ trong quá khứ hoặc tương lai, miễn là biết trạng thái của nó tại một thời điểm cho trước. Đó chính là Quyết định luận Laplace (Laplace’s Determinism), ra đời trong khoảng đầu thế kỷ 19, có thể xem như sự phát triển tột cùng của chủ nghĩa Pythagore. Nếu khả năng quan sát của khoa học mãi mãi bị giới hạn trong không-thời-gian thông thường (kích thước thông thường và tốc độ thông thường) thì Cơ học Newton có thể đã là một lý thuyết cuối cùng của khoa học. Nhưng… Dường như Bà Mẹ Tự Nhiên (The Mother Nature) không muốn những đứa con của Trái Đất sống trong ảo tưởng nên đã bất ngờ để cho khoa học thế kỷ 20 rơi vào khủng hoảng: “Theo những trải nghiệm của những người hiện còn sống, thế kỷ 20 đã có ít nhất 3 cuộc khủng khoảng nghiêm trọng, trong đó có 2 cuộc khủng hoảng về vật lý, được gọi là khủng hoảng về nhận thức, đólà việc khám phá ra thuyết tương đối và lý thuyết lượng tử. Cuộc khủng hoảng thứ ba xẩy ra trong toán học”[5], đó là nhận định của John von Newman, một trong những cha đẻ của computer. Cuộc khủng hoảng thứ ba là cuộc khủng hoảng nghịch lý đe doạ làm sụp đổ toà lâu đài toán học, nơi xưa nay vốn được coi là ngôi đền thiêng của khoa học, bởi ở đó không có chỗ cho những mâu thuẫn nghịch lý. Nhưng rốt cuộc, nghịch lý đã xuất hiện ngay từ trong nền móng của toà lâu đài đó. Nhu cầu sống còn của toán học buộc các nhà toán học tài ba nhất lao vào ứng cứu và sửa chữa toán học. Đó là lý do ra đời Chủ nghĩa toán học hình thức, với mục tiêu là xây dựng lại toán học, tạo ra một hệ thống toán học tuyệt đối phi mâu thuẫn. Hệ tiên đề Hilbert chỉ là một thử nghiệm nhỏ trong hàng loạt nhiệm vụ to lớn mà chủ nghĩa hình thức đề ra. Bất chấp sự chống đối mạnh mẽ từ phía những người nhìn xa trông rộng như Henri Poincaré, chủ nghĩa hình thức đã càn quét khắp lục địa Âu Châu đầu thế kỷ 20, rồi lan ra khắp thế giới trong nửa sau thế kỷ 20, để rồi suy yếu dần trong hai thập kỷ cuối thế kỷ 20, khi nhân loại bắt đầu bừng tỉnh để nhận ra ý nghĩa sâu xa của Định lý Gödel. Thật lạ lùng khi biết rằng Định lý Gödel ra đời từ năm 1931 nhưng mãi đến những năm cuối thế kỷ 20 nó mới được đem ra bàn luận sôi nổi trên các diễn đàn khoa học tại các quốc gia phát triển nhất, cứ như nó mới ra đời vậy. Điều này nói lên rằng nhân loại dường như nhận thức được ý nghĩa của định lý này quá muộn. Bằng chứng là nhiều nhà khoa học hoạt động trong phạm vi toán-lý mãi đến gần đây mới được biết đến sự tồn tại của một định lý cực kỳ quan trọng như Định lý Gödel. Nhưng muộn còn hơn không bao giờ! Thật vậy, vào thời điểm bản lề chuyển từ thế kỷ 20 sang thế kỷ 21, một hình ảnh đập vào mắt khi bước vào các hiệu sách ở Tây phương là mô hình Tam giác Penrose trên các trang bìa của nhiều cuốn sách như một minh hoạ cho Định lý Gödel. Người ta bàn về ý nghĩa của định lý này không chỉ trong phạm vi toán học, mà còn mở rộng sự phán xét của nó sang các lĩnh vực bên ngoài toán học: khoa học computer, khoa học về trí thông minh nhân tạo (AI), vật lý học, giáo dục học, thần kinh học, triết học về nhận thức, thậm chí cả xã hội học, kinh tế học và chính trị học. Điều đó có nghĩa là cuộc khủng hoảng toán học trong thế kỷ 20 phải chờ tới cuối thế kỷ mới tìm thấy lối thoát: Người ta bắt đầu vỡ nhẽ ra rằng Chủ nghĩa hình thức là một sai lầm, một ảo tưởng tìm thấy thiên đường nơi hạ giới, một thứ TOE của toán học! Toán học ngày nay đã từ bỏ chương trình tìm kiếm TOE, để quay về những bài toán có nội dung cụ thể. Điển hình như 7 bài toán thiên niên kỷ mà Viện Clay treo giải thưởng 1 triệu USD chomỗi lời giải[6]. Liệu bài học của toán học có ý nghĩa gì đối với vật lý học hay không? Câu chuyện sau đây sẽ đưa ra một câu trả lời. 2* “Giấc mơ về một Lý thuyết Cuối cùng”: “Giấc mơ về một Lý thuyết Cuối cùng” (Dreams of a Final Theory) là tên một cuốn sách best-seller năm 1992 của Steven Weinberg, một trong ba nhà vật lý đoạt Giải Nobel năm 1979 vì công lao xây dựng nên Lý thuyết điện-từ-yếu. Tên gọi “Lý thuyết cuối cùng” hàm ý nếu nó thành công, vật lý được xem như hoàn thành nhiệm vụ, sau đó không còn lý thuyết lớn nào nữa. Tuy nhiên tư tưởng căn bản của nó là thống nhất: chứng minh mọi tương tác vật lý có một bản chất thống nhất – tìm ra Cái Một trong cái Đa Dạng của Tự Nhiên. Cũng vì thế, nó còn được gọi là “Lý thuyết về mọi thứ”, vì nó sẽ cho phép giải thích được “mọi thứ” của vật lý. Liệu có thể có một lý thuyết như thế không? Hãy nghe Steven Weinberg trình bầy quan điểm trong bài “A Unified Physics by 2050?”(Một Vật lý Thống nhất vào năm 2050?) trên Scientific American Tháng 12/1999: “Một trong các mục tiêu nguyên thuỷ của vật lý học là hiểu được tính đa dạng kỳ diệu của tự nhiên theo một cách thống nhất. Những thành tựu vĩ đại nhất trong quá khứ là những bước đi tiến tới mục tiêu này: cơ học trên trái đất thống nhất với cơ học thiên thể bởi Isaac Newton trong thế kỷ 17; quang học thống nhất với các lý thuyết về điện và từ bởi James Clerk Maxwell trong thế kỷ 19; hình học của không-thời-gian thống nhất với lý thuyết hấp dẫn bởi Albert Einstein trong những năm 1905 – 1916; hoá học thống nhất với vật lý nguyên tử thông qua việc phát minh ra cơ học lượng tử trong những năm 1920. Einstein đã hiến dâng 30 năm cuối đời cho việc tìm kiếm bất thành một “lý thuyết trường thống nhất” (unified field theory) nhằm hợp nhất thuyết tương đối tổng quát, lý thuyết của chính ông về không-thời-gian và hấp dẫn, với lý thuyết điện từ của Maxwell. Hiện nay tư tưởng thống nhất của vật lý đã đạt được nhiều tiến bộ hơn, nhưng theo một hướng khác. Lý thuyết hiện nay của chúng ta về các hạt cơ bản và lực, được gọi là Mô hình Tiêu chuẩn của vật lý hạt cơ bản, đã thống nhất thuyết điện từ với lý thuyết về tương tác yếu – lực chịu trách nhiệm để neutron và proton biến đổi thành nhau trong các quá trình phóng xạ và trên các ngôi sao. Mô hình Tiêu chuẩn cũng đưa ra những mô tả riêng biệt nhưng tương tự về tương tác mạnh – lực giữ các quark lại với nhau bên trong proton và neutron đồng thời giữ proton và neutron lại với nhau bên trong hạt nhân nguyên tử. Chúng ta đã có ý tưởng làm thế nào để lý thuyết tương tác mạnh có thể hợp nhất với lý thuyết về tương tác yếu và điện từ, thường được gọi là Lý thuyết Thống nhất Lớn (Grand Unification), nhưng điều này chỉ có thể thực hiện được nếu bao gồm cả lực hấp dẫn vào trong đó, mà như thế thì sẽ gặp những khó khăn nghiêm trọng. Chúng ta ngờ rằng sự khác biệt bên ngoài giữa các lực này hình thành bởi những sự kiện xẩy ra vào thời điểm rất sớm của big bang, nhưng chúng ta không thể nắm bắt được những chi tiết của lịch sử vũ trụ tại thời điểm sớm sủa đó mà không có một lý thuyết tốt hơn về lực hấp dẫn và các lực khác. Có một cơ may để công trình thống nhất vật lý được hoàn tất vào năm 2050, nhưng chúng ta không thể tự tin vào điều đó ”. Nghĩa là theo Weinberg, Lý thuyết Cuối cùng là một chân lý tồn tại ở cuối cuộc hành trình của vật lý học. Con đường dẫn tới chân lý đó là đúng đắn và tất yếu, mặc dù không thể dự đoán chính xác bao giờ sẽ đạt tới đó. Rất nhiều khó khăn kỹ thuật đang chờ ở phía trước, nhưng những khó khăn đó không thể lay chuyển niềm tin vào sự tồn tại của chân lý cuối cùng. Weinberg nói: “Không thể nói bao giờ thì những khó khăn này sẽ được vượt qua. Chúng có thể được giải quyết trong một báo cáo công bố vào ngày mai bởi một nhà lý thuyết trẻ nào đó.Cũng có thể đến năm 2050 hay thậm chí 2150 chúng vẫn chưa được giải quyết. Nhưng khi chúng được giải quyết, thậm chí dù chúng ta không thực hiện được những thí nghiệm ở mức năng lượng 1016 GeV hoặc không thể nhìn vào những chiều cao hơn,chúng ta sẽ không có bất kỳ một chút băn khoăn lo lắng nào trong việc thừa nhận chân lý của lý thuyết thống nhất”. Có nghĩa là dù có tìm ra Lý thuyết Cuối cùng hay không thì chân lý của lý thuyết ấy vẫn cứ tồn tại một cách khách quan, độc lập với con người. “Steven Weinberg tin rằng Lý thuyết Cuối cùng đang tồn tại ở ngoài kia – như Cực Bắc của Trái Đất vậy – ngay cả khi chúng ta chẳng bao giờ tìm ra lý thuyết đó”, đó là ý kiến của ký giả khoa học Tim Radford trên tờ Guardian ở Anh ngày 08/07/2011. Dù Weinberg có lúc thể hiện những suy tư triết học thâm trầm, chẳng hạn ông nói đại ý rằng Lý thuyết Cuối cùng không phải là sự kết thúc của vật lý, nhưng là sự kết thúc của một kiểu vật lý nhất định, hoặc vũ trụ càng có thể hiểu được nhiều hơn thì lại càng có vẻ vô nghĩa hơn, … nhưng những triết lý đó vẫn không giấu được niềm tin của ông vào sự tồn tại của Lý thuyết Cuối cùng và tham vọng khám phá ra lý thuyết đó. Đó cũng là tham vọng của vật lý học hiện đại. Tham vọng này lớn đến nỗi nó bất chấp mọi khó khăn trở ngại hiện ra ngày càng rõ rệt, tiêu tốn những số tiền khổng lồ cho những máy gia tốc khổng lồ, và dường như không lúc nào dừng lại để đặt dấu hỏi liệu tham vọng này có phải là một cuộc phiêu lưu hay không. Ký giả Tim Radford viết: “Vật lý năng lượng cao là một lĩnh vực đang biến đổi rất nhanh, nhưng thế giới vẫn đang chờ đợi khám phá ra cái gì có thể là Lý thuyết Cuối cùng, trong khi luôn luôn giả định rằng con người đủ thông minh để nhận ra lý thuyết đó khi nhìn thấy nó, và thậm chí luôn luôn giả định rằng tồn tại một Lý thuyết Cuối cùng”. Dường như Tim Radford cố ý dùng chữ “giả định” để gợi ý rằng đó là cái có thể không tồn tại. Thật vậy, ông chất vấn: “Liệu có tồn tại một sự giải thích (một lý thuyết) không cần đến một sự giải thích nào khác hỗ trợ cho nó không?”. Đây là một câu hỏi mang dấu ấn Gödel rõ rệt, mặc dù Radford không hề nhắc tới Gödel. Phải chăng các nhà vật lý trong thế kỷ 20 không biết Định lý Gödel, hoặc biết mà không hiểu hết ý nghĩa của nó, nên đã để cho tham vọng của họ bùng nổ vô giới hạn, như Radford mô tả: “Đây là một vấn đề: những người cùng thời với Weinberg tại CERN bắt đầu nói về Lý thuyết Thống nhất Lớn vào những năm cuối 1970 và sau đó giới thiệu thuật ngữ Lý thuyết về Mọi thứ. Năm 1988 Stephen Hawking phát biểu một câu nói nổi tiếng rằng một ngày nào đó các nhà vật lý sẽ “biết được ý Chúa”. Leon Lederman viết một cuốn sách về một thực thể bí ẩn mà hiện nay đang được săn đuổi tại CERN và ông gọi nó là hạt của Chúa[7]”. Radford tỏ ra ngạc nhiên khi thấy cuốn “Giấc mơ về một Lý thuyết Cuối cùng” của Weinberg, mặc dù đã có gần 20 năm tuổi, nhưng vẫn được nhiều người hâm mộ. Tuy nhiên, theo Radford, có 3 lý do: Một, Weinberg có một văn phong trong sáng, hấp dẫn người đọc. Hai, câu hỏi Weinberg nêu lên vốn là câu hỏi của loài người trong suốt chiều dài của nền văn minh, ít nhất là trong 3000 năm qua: Tại sao thế giới lại tồn tại như nó đang tồn tại? Ai hoặc cái gì đã tạo ra nó theo cách như thế? Những câu hỏi phổ quát và vô thời gian như thế luôn luôn có sức hấp dẫn phổ quát và vô thời gian. Nhưng đó là những câu hỏi mang tính triết học nhiều hơn là khoa học. Lý do thứ ba mới thực sự là điều đáng nói. Radford viết: “Ba, lý do này là rõ ràng: cuốn sách vẫn hoàn toàn cập nhật, vì trong suốt 20 năm qua, không có bất cứ ai ở bất cứ đâu tiến gần tới một Lý thuyết Cuối cùng!”. Radford không thể nói rõ hơn, nhưng qua cách viết đó, người đọc có thể hiểu ngầm ý ông muốn nói Lý thuyết Cuối cùng đến nay vẫn chỉ là một giấc mơ thuần tuý, và vì nó không bao giờ biến thành sự thật nên nó tiếp tục kích thích mơ mộng, nếu không có tiếng chuông nào làm thức tỉnh vật lý học. Nhưng cuối cùng thì tiếng chuông đó đã vang lên. 3* Bài giảng của Hawking: Năm 1991, khi viết cuốn “Lược sử Thời gian”, Hawking tỏ ra rất thận trọng khi tiên đoán tương lai của Lý thuyết Thống nhất của vật lý. Nhưng rốt cuộc ông vẫn cho rằng trước sau vật lý sẽ tìm ra lý thuyết đó, thậm chí ngày huy hoàng đó không còn xa: “… hiện nay triển vọng để tìm ra một lý thuyết như thế rất sáng sủa bởi vì chúng ta đã biết về vũ trụ khá nhiều”, ông viết. Sau khi nhắc lại một phát biểu vội vã của Max Born năm 1928 rằng vật lý “sẽ kết thúc trong vòng 6 tháng”, Hawking nhấn mạnh: “Dẫu nói lên điều này, tôi vẫn tin rằng đã có nhiều cơ sở cho một niềm lạc quan thận trọng rằng chúng ta hiện nay đang ở gần giai đoạn cuối trên quá trình tìm ra những định luật cơ bản của thiên nhiên”. Phải chăng khi đó Hawking vẫn chưa hay biết gì về Định lý Gödel? Điều này thật khó tin, vậy chỉ có thể nghĩ rằng khi đó ông vẫn chưa thực sự thấm nhuần ý nghĩa sâu xa của định lý này. Nếu thấm nhuần Gödel, rằng “Giải thích mọi điều là bất khả”, thì chắc chắn Hawking không thể viết như sau: “Một lý thuyết thống nhất chặt chẽ và hoàn chỉnh chỉ mới là bước đầu: mục tiêu của chúng ta là một sự hiểu biết hoàn chỉnh về mọi sự cố chung quanh và về bản thân sự tồn tại của chúng ta”. Trong chương kết, mặc dù đã chỉ ra rằng Quyết định luận Laplace là không thể thực hiện được, rằng Cơ học lượng tử là một thách thức đối với tham vọng dự đoán chính xác các sự kiện của vật lý, v.v. Hawking vẫn hướng tới điểm tận cùng của trí tuệ: “Nếu chúng ta tìm được câu trả lời, thì đó là sự thắng lợi cuối cùng của trí tuệ con người – chúng ta sẽ biết được ý Chúa”. Tinh thần lạc quan này chỉ có thể nẩy sinh từ mộtniềm tin mạnh mẽ vào sự tồn tại của một Lý thuyết Cuối cùng (ý Chúa), và khả năng tìm ra lý thuyết ấy (khả năng “biết được ý Chúa”). Nhưng sau 11 năm, trong bài giảng “Gödel và sự kết thúc của vật lý”, chúng ta được chứng kiếm một Stephen Hawking đã khảng khái phủ nhận quan điểm của chính mình trong quá khứ. Đó là một nhân cách khoa học chân chính! Thật vậy: Ngay trong câu mở đầu bài giảng, Hawking đã đặt vấn đề “liệu chúng ta có thể đi bao xa trong cuộc tìm kiếm sự hiểu biết và tri thức”.Điều đó gián tiếp ngụ ý rằng nhận thức có giới hạn, và đó chính là tinh thần chủ yếu của Định lý Gödel. Ngay sau đó ông nêu lên một nghi vấn mà ông chưa từng đặt ra: “Liệu có bao giờ chúng ta tìm thấy một dạng thức đầy đủ của các định luật tự nhiên hay không?”. Một dạng thức đầy đủ,ông giải thích, là một tập hợp các quy tắc mà về nguyên tắc ít nhất sẽ cho phép chúng ta dự đoán được tương lai với độ chính xác tuỳ ý, nếu biết trạng thái của vũ trụ tại một thời điểm cho trước. Và ông đã trả lời: “Cho tới hiện nay, hầu hết mọi người đã hoàn toàn thừa nhận rằng có một lý thuyết cuối cùng mà trước sau chúng ta sẽ khám phá ra. Thật vậy, bản thân tôi đã gợi ý rằng chúng ta có thể sớm tìm ra lý thuyết đó. Tuy nhiên, Lý thuyết M[8] đã làm tôi băn khoăn liệu nó có đúng hay không. Có lẽ không thể trình bầy chính xác lý thuyết về vũ trụ trong một số hữu hạn những lời phát biểu được. Chính điều này gợi nhớ lại Định lý Gödel. Định lý này nói rằng bất kỳ một hệ tiên đề hữu hạn nào cũng không đủ để chứng minh mọi kết quả trong toán học”. Sau khi giải thích rằng công trình của Gödel tuy rất khó đọc, nhưng tư tưởng của nó lại rất dễ hiểu, Hawking viết: “Định lý Gödel có liên hệ gì với vấn đề liệu có thể trình bầy chính xác lý thuyết về vũ trụ dưới dạng một số hữu hạn các nguyên lý? Mối liên hệ là rõ ràng hiển nhiên. Theo triết học thực chứng của khoa học, một lý thuyết vật lý là một mô hình toán học. Vậy nếu có những kết quả toán học không thể chứng minh được, thì cũng có những bài toán vật lý không thể dự đoán được” (tôi tô đậm để nhấn mạnh, PVHg). Hawking lấy Giả thuyết Goldbach làm ví dụ: Liệu một số chẵn có phải là tổng của hai số nguyên tố hay không? Thí dụ: 8 = 3 + 5 hoặc 12 = 5 + 7 hoặc 24 = 11 + 13, v.v. Điều này “có vẻ” đúng với rất nhiều số chẵn, nhưng không thể quyết định có đúng với mọi số chẵn hay không, vì số số chẵn là vô hạn. Chính yếu tố vô hạn đã làm cho bài toán trở thành không thể dự đoán được – tính xác định của bài toán hữu hạn không thể áp dụng cho bài toán vô hạn, điều mà Blaise Pascal đã nói từ xa xưa: “Làm thế nào để một thành phần có thể hiểu được cái toàn bộ?”[9]. Đó chính là vấn đề nan giải của vật lý học khi nó muốn kết hợp lý thuyết lượng tử với lý thuyết hấp dẫn để tìm ra Lý thuyết Cuối cùng. Nhưng lý do chủ yếu để không thể có một Lý thuyết Cuối cùng, theo Hawking, là ở chỗ “…chúng ta không phải các thiên thần nhìn vũ trụ từ bên ngoài. Đúng ra, cả chúng ta lẫn mô hình của chúng ta đều là những thành phần của vũ trụ mà chúng ta mô tả. Do đó một lý thuyết vật lý là một mô hình tự quy chiếu, giống như trong Định lý Gödel. Do đó chúng ta có thể cho rằng nó hoặc không nhất quán hoặc không đầy đủ. Những lý thuyết mà chúng ta đang có vừa rất không nhất quán vừa không đầy đủ”. Một hệ tự quy chiếu là một hệ tự nó phán xét về nó. Khái niệm này không mới lạ trong khoa học logic, nhưng chỉ đến khi Định lý Gödel ra đời thì người ta mới khẳng định được rằng mọi hệ tự quy chiếu đều không hoàn hảo: hoặc nó tự mâu thuẫn hoặc nó không đầy đủ. Phải chăng bài giảng của Hawking là một tin buồn đối với vật lý học hiện đại? Xin lắng nghe Hawking trả lời: “Một số người sẽ rất thất vọng nếu không có một lý thuyết cuối cùng được trình bầy chính xác dưới dạng một số hữu hạn các nguyên lý. Tôi từng nằm trong số những người đó, nhưng tôi đã thay đổi suy nghĩ. Tôi lấy làm vui mừng rằng cuộc tìm kiếm của chúng ta đối với sự hiểu biết sẽ không bao giờ đi tới điểm kết thúc, và rằng chúng ta sẽ luôn luôn có sự thách thức của khám phá mới. Không có nó, chúng ta sẽ bị mụ mẫm trí óc. Định lý Gödel bảo đảm rằng sẽ luôn luôn có công việc cho các nhà toán học. Tôi nghĩ rằng Lý thuyết M cũng sẽ làm điều tương tự đối với các nhà vật lý”. Thật thú vị khi thấy bài giảng “Gödel & sự kết thúc của vật lý” lại đi tới kết luận rằng vật lý sẽ không bao giờ kết thúc, mặc dù những nhà vật lý giỏi nhất đã bắt đầu tỉnh thức sau “Giấc mơ về một Lý thuyết Cuối cùng”. Sydney, ngày 01 tháng 01 năm 2012 PVHg =============================== CÓ HAY KHÔNG MỘT LÝ THUYẾT THỐNG NHẤT? Lúc tôi xác định về bản chất của thuyết Âm Dương Ngũ hành trong các sách xuất bản đến năm 2001, tôi chưa quan tâm nhiều đến nội dung cuốn "Lược sử thời gian" của ông Hawking. Hay nói đúng hơn, tôi chưa đặt vấn đề thuyết Âm Dương Ngũ hành chính là Lý thuyết thống nhất. Nhưng cho đến khi viết tiểu luận: "Định mệnh có thật hay không?" tôi mới nhận ra điều này qua chính tác phẩm của ông Hawking. Đó là cuốn "Lược sử thời gian" . Trong cuốn sách nổi tiếng này, ông Hawking cũng xác định rằng: Trí thức khoa học hiện đại cũng mới chỉ mơ ước đến một lý thuyết thống nhất và cũng chưa hề biết đến mặt mũi của nó ra sao. Hay nói chính xác hơn những nền tảng của trí thức khoa học hiện đại chưa đủ khả năng là cơ sở cho sự xuất hiện lý thuyết này. Tuy nhiên họ đã nhận thấy một khả năng tồn tại của một lý thuyết thống nhất và từ đó đã đặt ra những tiêu chí cho một lý thuyết thống nhất. Và chính từ tiêu chí này sẽ quyết định một lý thuyết khoa học nào đó xuất phát từ nền tảng tri thức của nền văn minh hiện đại mà thỏa mãn các tiêu chí của một lý thuyết thống nhất thì điều đó có nghĩa là nó sẽ chính là Lý thuyết thống nhất. Nhưng chưa có một lý thuyết khoa học hiện đại nào kể cả được công bố ngay bây giờ - sau khi tôi gõ xong hàng chữ này - thỏa mãn được những tiêu chí của một lý thuyết thống nhất mà trong cuốn "Lược sử thời gian" của ông Hawking đã đặt ra. Nhưng tiêu chí cho một lý thuyết thống nhất khoa học thực sự đã tồn tại. Mặc dù lý thuyết đó chưa hề có mặt trong hàng trăm lý thuyết khoa học đồ sộ và vĩ đại của nền văn minh hiện đại. Đây mới chính là vấn đề cốt lõi cho việc nhận định về thuyết Âm Dương Ngũ hành có phải là một lý thuyết thống nhất hay không - khi so sánh với chính tiêu chí đó. Và điều này hoàn toàn không liên quan gì đến việc ông Hawking cho rằng tri thức và sự phát triển trong tương lai của nền văn minh nhân loại có tìm ra hay không tìm ra lý thuyết thống nhất. Do đó, khi ông Hawking và những nhà khoa học tài ba mà bài giảng của chính ông dẫn chứng xác định rằng: Nhân loại không thể tìm ra được lý thuyết thống nhất khoa học. Thì điều này chỉ đơn giản là "Chính Lý thuyết đó đã quyết định như vậy". Nhưng điều đó không có nghĩa ông Hawking và các nhà khoa học đã phủ nhận những tiêu chí của một lý thuyết thống nhất. Bởi vậy, khi nào mà ông Hawking phải tự bác bỏ bằng những luận cứ xác đáng rằng: Những tiêu chí về một lý thuyết thống nhất là sai và tất cả mọi người đều thừa nhận rằng những tiêu chí đó sai - trong đó có tôi - thì lúc đó thuyết Âm Dương Ngũ hành mới không còn là lý thuyết thống nhất mà tôi đã chứng minh, khi so sánh với chính tiêu chí đó. Và lúc ấy thì thuyết Âm Dương Ngũ hành vẫn là một học thuyết khoa học căn cứ vào tiêu chí khoa học cho một lý thuyết khoa học. Và cũng tương tự như vậy, khi nào các nhà khoa học tự phủ nhận tất cả các tiêu chí khoa học thì chính nền khoa học hiện đại sẽ sụp đổ - trong đó có thuyết Âm Dương Ngũ hành. Câu chuyện chỉ đơn giản vậy thôi.
    1 like
  9. 1 like
  10. Rợn người vào các biệt thự bạc tỷ 03/04/2012 06:27:18 - Ở khu đô thị mới Pháp Vân- Tứ Hiệp thuộc phường Hoàng Liệt (quận Hoàng Mai, Hà Nội)- có hàng chục ngôi biệt thự hạng sang đang bỏ hoang, mặc cho cây xanh cỏ dại mọc um tùm... đang là nơi lý tưởng cho các con nghiện hoành hành. Vào các ngôi biệt thự bỏ hoang này, nếu ta không cẩn thận sẽ dính những kim tiêm, bình thủy tinh... được các con nghiện bỏ tràn lan dưới mặt đất, rất nguy hiểm. Nhan nhản kim tiêm Bên cạnh đó là rác thải được người dân đổ ra vỉa hè, xử lý bằng cách đốt, dễ gây hỏa hoạn. Không chỉ vậy mà còn gây ô nhiễm môi trường, ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân khu vực, đặc biệt là trẻ nhỏ, người già... Các kim tiêm được găm xuống đất Như bàn chông trong biệt thự bỏ hoang Xây biệt thự làm nơi cho chuột ở Nơi trú chân của rắn và các côn trùng gây bệnh Hàng rào tạm bợ Chờ người đến phá bỏ chăng...? Người lần không ra chỗ ở người xây bỏ hoang Rác thải ở khu đô thị mới Pháp vân- Tứ Hiệp xử lý bằng cách đốt Coi chừng hỏa hoạn Các ngôi biệt thự tiền tỷ bỏ hoang bên đường lớn ở Thủ đô Tiến Dũng
    1 like
  11. Cửa tolet có nền là được rồi! Cửa ra ngoài ban công vẫn phải làm gờ chắn, cắt miếng đá granit hoặc 1 thanh gỗ bắn silicon vào là được mà.Bàn học nên để sát cửa sổ. mặt ngồi hướng về phía Tây Nam là được rồi. Giường nên kê sát về phía bàn học, càng gần càng tốt. Tủ có thể kê sát bức tường trong phòng ngăn tolet và tường. Bạn thuộc phi cung Chấn có các hướng tốt theo PTLV là Bắc, Nam, Đông Và Tây Nam
    1 like
  12. Đền thờ Ngài Lạc Long Quân Đền thờ Quốc Mẫu Âu Cơ Đền thờ Bác Hồ Dùng Tiệc Chay Sư Hồng Đăng- Vị quản đền thờ Giao lưu sau khi dùng bữa -Nhà Thơ Vũ Thành Điên
    1 like
  13. File không download được, tuổi không có. Căn cứ vào sơ đồ trước thì phòng không được tốt. Làm gờ chắn ( bậu cửa) tolet, làm gờ chắn cửa ra ban công cao khoảng 2cm, bàn để ở góc cửa sổ là hợp lý rồi. Tuy nhiên tùy tuổi nếu tựa lưng vào tường được thì tốt. Giường ngủ không được tốt, có vẻ hay ngủ nướng. Tuy nhiên phòng nhỏ nên chỉ ưu tiên được hoặc bàn học hoặc giường thôi!
    1 like
  14. Chùa Hàn - tháng 10 năm Kỷ Sửu Chùa Việt - Tháng 3 năm Nhâm Thìn Ẩn mình soi xét Giải oan tự
    1 like
  15. BẤT ĐỘNG SẢN HIỆN NAY VỚI CÁI NHÌN TỪ PHONG THỦY LẠC VIỆT (Tiếp theo) Chiều cô thôn Nơi khí mới tụ. Kim sinh - Thế giới đi về đâu?Nhiều năm gần đây xuất hiện cụm từ "Đi tắt, đón đầu". Một ý tưởng rất hay và thông minh - tôi không hề có ý nghĩ mỉa mai ý tưởng này. Nhưng nó phải là một sự thông minh xuất sắc mới thực hiện được. Bởi vì. điều kiện cần và đủ để thực hiện ý tưởng này là phải biết rõ hoặc chí ít cũng định hướng được xu hướng phát triển trong tương lai của nền văn minh nhân loại trong xu thế hội nhập toàn cầu. Nếu như không thể phân tích được trên cơ sở một hệ thống phương pháp luận với những luận cứ chắc chắn và khoa học (Hiện nay nền văn minh nhân loại chưa đủ tầm để có được điều này) thì ít nhất cũng có thể ....dự báo được - tức xem bói được theo Lý học Đông phương, hoặc các phương pháp dự báo khác của nền văn minh khác. Vị thày bói này cũng cần phải có một kiến thức rất rộng về nhiều mặt của tri thức hiện đại mới có thể dự báo chính xác. Theo tôi vấn đề phải được xét từ tổng thể và đi đến chi tiết - đây là nguyên lý của Phong Thủy Lạc Việt và cũng là của Lý học Đông phương nói chung. "Muốn giải thích một hiện tượng dù rất nhỏ, cũng phải viện dẫn đến toàn bộ lịch sử hình thành vũ trụ". Ngài Trịnh Xuân Thuận đã phát biểu như vậy. Nếu như không có một cái nhìn tổng hợp thì mọi giải thích và ứng dụng sẽ chỉ mang tính cục bộ, chắp vá kiểu chống tắc đường hiện nay và căn cứ vào Tây nó cũng làm như vậy. Trên cơ sở những quy luật của vũ trụ từ những quy luật sinh học - sự phát triển từ đơn giản đến phức tạp, quy luật vật lý về cấu trúc các vật thể....vv....thì xã hội loài người sẽ không thể không hội nhập toàn cầu trong những kỷ nguyên này - (Vài ngàn năm sau, nếu ko có thiên tai hủy diệt toàn thể nhân loại thì nó lại tan rã dưới một hình thức khác. Nhưng đó là chuyện của vài ngàn năm sau, chưa bàn vội). Vấn đề được đặt ra là nó sẽ có sự diễn tiến hội nhập như thế nào và nó sẽ tiếp tục phát triển ra sao? Sự hội nhập hiên nay - với cái nhìn của cá nhân tôi - nhân danh những hiểu biết về Lý học thuộc về văn hiến Việt - thì nó mới ở giai đoạn manh nha, sơ khởi. Nó chưa đủ những điều kiện nền tảng cần thiết về các cấu trúc xã hội để tiến tới một sự hội nhập thực sự. Nhưng những dấu hiệu đầu tiên để xác định một xu hướng này đã xuất hiện và không thể thay đổi. Một cuộc hội nhập chỉ mang tính cục bộ là nền kinh tế châu Âu với khối EU cũng có vẻ như rất khó khăn chứng tỏ điều này. Họ đã quá chủ quan duy ý chí khi áp đặt một ý tưởng cho một sự kiện sẽ xảy ra và quên mất những điều kiện cần và đủ để thống nhất châu Âu - một phần của thế giới. Nói theo ngôn ngữ Phật giáo là chưa đủ nhân duyên, một thứ đẻ non do quá nôn nóng. Nay để sản xuất một cái hộp quẹt ga, chúng ta thử tưởng tượng chỉ cần thiếu một yếu tố phát triển tri thức làm ra cái hộp quẹt ga đó là công nghệ hóa lỏng ga thì cái hộp quẹt ga bán với giá 3000VND cũng không thể ra đời. Huống chi đây là một cuộc hội nhập của toàn châu Âu. Đáng nhẽ ra họ không nên sốt sắng in ra một loại tiền châu Âu ngay như vậy và phải có một biện pháp thúc đẩy sự hội nhập tự nhiên bằng những biện pháp hành chính. Nhưng đấy không phải chủ đề của bài viết này, tôi chỉ xin phép giới thiệu như một dấu hiệu cục bộ của xu hướng hội nhập toàn cầu. Thực tế xu hướng hội nhập toàn cầu hiện nay chính là sự giao lưu kinh tế toàn cầu với phương tiên thông tin và giao thông (Đương nhiên không phải đường sắt cao tốc. Đấy chỉ là sản phẩm mơ ước của con người thời kỳ hàng không chưa phát triển. Nó giống như mơ ước của bác nông dân thật thà chất phác - nhưng có chỉ số IQ cao - mơ ước tậu được con trâu vậy. Và khi đất của bác được bồi thường dự án xây siêu thị thì bác ta lập tức mua con trâu mà đáng nhẽ ra bác ta phải mua máy cầy - mà có lẽ máy cầy có người điều khiển bây giờ cũng lạc hậu rồi ). Thế giới sẽ hội nhập thành một chỉnh thể thống nhất trong một tương lai không xa. Nhưng nó sẽ có một tiến trình hội nhập như thế nào (Một cuộc chiến khốc liệt giành ngôi bá chủ, hay một cuộc hội nhập hòa bình dung hòa được quyền lợi giữa các dân tộc...) và mô hình của một thế giới thống nhất ấy sẽ ra làm sao - để có thể điều hành được sự sống của con người trên hành tinh này, bảo vệ sự tiếp tục phát triển cân đối của nó và tiếp tục phát triển nền văn minh nhân loại? Tôi nghĩ đây là đề tài hấp dẫn. Nhưng nó lại không phải là nội dung của topic này. Trong phần này của bài viết, tôi chỉ muốn đề cập đến sự tiến hóa tiếp theo của chu kỳ "Thổ sinh Kim" và nền kinh tế tiếp theo sẽ dựa trên nền tảng của sự phát triển khoa học kỹ thuật tiếp theo sẽ như thế nào? Thế giới vô hình Tôi mượn tam từ này đề làm tiêu đề cho đoạn tiếp theo. Nhưng mong các bạn đừng nghĩ tôi muốn nói đến các vấn đề mà thế gian tạm đặt tên là tâm linh. Với tôi thì thế giới này chỉ có một chân lý , không có vấn đề khoa học hay tâm linh. Và cũng mong các bạn đừng vội nghĩ là tôi cho rằng thế giới sẽ biến mất và không nhìn thấy nữa. Ở đây tôi muốn nói đến những sự tương tác của những dạng tồn tại của vật chất không nhìn thấy sẽ là xu hướng phát triển tiếp theo của một chu kỳ phát triển của nền văn minh. Nó sẽ bắt đầu từ: Tia lade; sóng điện từ, kỹ thuật điều khiển không dây, tự động hóa, các vấn đề kỹ thuật điện toán, phần mềm vi tính, công nghệ thông tin....Nó sẽ tiến tới và ứng dụng những phần chưa biết của vật chất như: "Hạt của Chúa", phản vật chất..... - đây là thí dụ cho dễ hiểu vì nó là ý niệm tưởng tượng phổ biến mọi người đều biết - còn theo tôi không có phản vật chất và không có Hạt của Chúa...Về năng lương thì những dang năng lượng như hiện nay sẽ phải thay thế bằng những dạng năng lương vũ trụ như: Năng lượng mặt trời, năng lương gió...vv....(Tôi vẫn luôn quan niệm rằng: Việc sử dụng ồ ạt thủy điện là một sai lầm). Nếu cứ như thế này thì thế giới còn cần một hoặc hai chu kỳ nữa: Thổ sinh Kim, Kim sinh thủy....rồi "Quy ư thổ"....mới đạt được trình độ như những gì nền văn minh cổ Đông phương đang....ứng dụng để....xem bói (Do nền tảng kỹ thuật và xã hội của nền văn minh này đã bị hủy diệt). Và tôi gọi những: Tia lade; sóng điện từ, kỹ thuật điều khiển không dây, tự động hóa, các vấn đề kỹ thuật điện toán, phần mềm vi tính...là thế giới vô hình. Nếu những ý tưởng của tôi được coi là đúng - thì - sau khi ổn định những giá trị bất động sản - nên hướng những ngành công nghiệp của tương lai, gọi là "đi tắt, đón đầu". Xin cảm ơn sự quan tâm của quý vị.
    1 like
  16. Theo Kẻ Ham Học thì chị là người Rộng rãi, thỏa mái, làm việc có trước có sau nhưng giai đoạn giữa lại làm chưa ổn, có lẽ do sự tập trung chưa tốt lắm, bị sao nhãng, tuy nhiên nhìn chung là thuận lợi. Nhiều lúc thấy thiếu vắng sự tự tin, điểm tựa chưa thực sự vững chắc, cảm giác cô độc. Nên: - Các nét giữa chữ kĩ cần rõ ràng, liền mạch, tránh không có hoặc quá mờ như nét trước chữ H và sau chữ H. - Nét sau cùng không nên vòng xuống mà hãy đưa đi lên phía trên, vững chắc là được.Sao cho nó song song với nét gạch chân. - Nét gạch chân đẹp, tuy nhiên cần gần lại với chữ kí hơn nhé. Thân,
    1 like
  17. Lại nói về rạp Long Phụng. Ánh Tuyết trụ được ở đây đến 4 năm chứ không phải ba năm như thông tin ban đầu của tôi. Chính Anh Tuyết cải chính cho tôi, chứ tôi không nhớ. Rạp Long Phung trước 1975 - vào khoảng năm 1971 - ở đây có một người thuê chuyên chiếu phim Ấn Độ. Phim chiếu rất đắt hàng, Rạp đông nghẹt, người thuê rạp trở nên giàu có. Bà chủ rạp thấy thế đòi lại rạp. Theo nghệ sĩ Bạch Long thì người thuê rạp khi trả lại rạp đã yểm bùa vào rạp hát này. Bá chủ tiếp tục chiếu phim Ấn Độ chưa tới một năm thì ế nhệ, phải cho thuê làm rạp hát. Ngày ấy Bạch Long còn nhỏ, mỗi khi diễn ở đây, anh ngủ lại cùng với các bạn lao công rạp hát. Cứ đêm đến thấy những bóng ma lừng lững bay đi bay lại trên trần nhà và nhảy múa trên sân khấu. Rạp diễn cũng ế, Có đêm chỉ lèo tèo vài người xem. Sau năm 1975, rạp Long phụng được nhà nước tiếp quản và cho đoàn cải lương Sài gòn làm nơi diễn cải lương. Cũng ế nhệ luôn. Đoàn cải lương Sài gòn cho thuê rạp lấy kinh phí duy trì đoàn hát. Nhưng chẳng ai trụ được ở đây lâu quá một năm. Có một đoàn hát thuê lại, nhưng cũng ế kéo dài nhiều năm. Vì hợp đồng trọn gói nên lúng túng không biết xoay sở làm sao. Đúng lúc ấy Ánh Tuyết chọn điểm này làm chỗ biểu diễn cho ban nhạc ATB. Mặc dù hợp hướng theo Phong thủy Lạc Việt - (hướng Tây Nam Tốn theo Phong thủy Lạc Việt), nhưng âm khí nặng nề. Bởi vậy tôi không đồng ý. Nhưng nàng cứ nhất định đòi thuê bằng được mới khổ thân tôi. Lúc ấy tôi có nhờ dienbatn đến trợ giúp. Anh ta lôi ra trong tường mấy cái hình nhân yểm trong đó. Tuy nhiên anh ta cho biết còn một lời nguyền thì chịu không hóa giải được. Dienbatn khuyên Ánh Tuyết nên dùng một lời nguyện khác để hóa giải lời nguyền kia. Nhưng cô nàng cứ nhất định ko. Đến lượt tôi sửa phoengshui cho người đẹp. Lạy Chúa và Đức Ala toàn năng! Rạp này không phải muốn chỉnh sửa là sửa. Vì chủ nhà không cho phép sửa một số chỗ. Cuối cùng, cũng kéo được cho ATB đến 4 năm. Đó là độ số của Tốn Âm Kim. Sau đó ai vào thuê nữa tôi cũng không để ý.
    1 like
  18. Độc giả hãy tự đánh giá ai đó theo chính sự hiểu của độc giả về người đó, đừng đánh giá theo sự đánh giá của người khác về đối tượng. Nếu có hứng, Rubi sẽ đối thoại với anh Thiên Đồng trong một topic nào đó. PS: Ban sáng, Rubi định tham gia topic nhưng nhìn đồng hồ đã đến giờ làm việc, nếu ngồi năm, mười phút để viết thì muộn cho nên có lời như thế. Không có vấn đề tỉnh hay mê ở đó đâu ạ. Nói chung, muốn nhận định Rubi qua ngôn từ mà Rubi viết thi dễ không chính xác. Bởi vì Rubi đối thoại chứ không phải độc thoại, cho nên cần phải xem Rubi đối thoại với ai, lời người đó nói gì sau đó sẽ nhất thời nhân định văn nói của Rubi. Được như thế thì người tham gia cũng có ảnh hưởng tích cực tới chính họ.
    1 like
  19. Phật chưa thành lấy đâu ra quyền năng ? Mà Phật đã thành cũng chỉ độ cho người quay đầu đủ duyên chóng hết nghiệp chứ không độ hết cõi ta bà chẳng biết dừng tạo nghiệp, Những ng xin như thế này họ đang phạm vào vọng tưởng, vì thật tâm họ đang xin cho mình thoát nghèo, cũng như "cho tôi trúng vé số, tôi sẽ làm từ thiện!!! " cứ làm ngay, tiền mua vé số giúp người nghèo nữa cân gạo, thành tâm hơn!
    1 like
  20. Bạn nghiện đối chấp, nghiện đi, hao về ăn uống và tiêu xài.
    1 like
  21. Xưa nay, lý thuyết truyền lại về Tam tai khá ngắn gọn. Từ các tài liệu sưu tầm, Phoenix xin tổng quát như sau: Hạn Tam Tai gồm: * 12 con Giáp được chia làm 4 tam hợp: Khi vào vận tam tai thì hay khốn đốn, trắc trở, vất vả. Đặc biệt là khi cả vợ chồng cùng nằm trong tam hợp tuổi nói trên vì đôi bên đều phải mệt mỏi cùng lúc. Mức độ cộng hưởng sẽ làm ảnh hưởng nặng đến gia đình. Đó cũng là thiệt thòi của các tuổi hợp. Nếu vợ chồng không cùng tam hợp thì hạn rải rác sẽ đỡ áp lực hơn. Tuổi Thân Tí Thìn hành Thủy Tuổi Dần Ngọ Tuất Hỏa Tuổi Tỵ Dậu Sửu hành Kim Tuổi Hợi Mão Mùi hành Mộc * .. Các năm mà nhóm tam hợp gặp hạn tam tai - Các tuổi Thân, Tí, Thìn: Tam tai tại các năm : Dần, Mão, Thìn. - Các tuổi Dần, Ngọ, Tuất: Tam tai tại các năm : Thân, Dậu Tuất. - Các tuổi Hợi, Mão, Mùi: Tam tai tại những năm : Tỵ, Ngọ, Mùi. - Các tuổi Tỵ, Dậu, Sửu : Tam tai tại những năm : Hợi, Tý, Sửu. * Tổng hợp các nhận định về hạn Tam tai: - Hạn tam tai là hạn của 3 năm liên tiếp đến với mổi tuổi. Trong một đời người , cứ 12 năm thì có 3 năm liên tiếp gặp hạn tam tai. Thường thì hạn năm giữa là nặng nhất. - Có lý thuyết giải thích: Tam: Ba, số 3, thứ ba. Tai: tai họa, họa hại. Tam tai là ba tai họa, gồm: Hỏa tai, Thủy tai, Phong tai. + Hỏa tai là tai họa do lửa cháy, như cháy nhà, cháy rừng. + Thủy tai là tai họa do nước gây ra, như lũ lụt, sóng thần. + Phong tai là tai họa do gió gây ra, như bão, lốc. Ngoài ra còn có Tiểu Tam tai là ba thứ tai họa nhỏ, gồm: Cơ cẩn chi tai, Tật dịch tai, Đao binh tai. + Cơ cẩn chi tai là tai họa do mất mùa lúa và rau. + Tật dịch tai là tai họa do bịnh dịch truyền nhiễm. + Đao binh tai là tai họa do chiến tranh. - Quan điểm chung cho rằng: Không phải lúc nào cũng tai họa nhưng thường đến năm Tam tai hay gặp nhiều vất vả khó khăn xảy ra.Nhập hạn tam tai thường gặp nhiều trở ngại, rủi ro , hoặc khó khăn trong công việc. Không nên tạo hay mua bán nhà đất, tu sửa trong những năm hạn này. Với việc kết hôn có quan điểm cho rằng ảnh hưởng, có quan điểm không. - Một số việc xấu thường xảy đến cho người bị Tam tai: + Tính tình nóng nảy bất thường. + Có tang trong thân tộc. + Dễ bị tai nạn xe cộ. + Bị thương tích. + Bị kiện thưa hay dính đến pháp luật. + Thất thoát tiền bạc. + Mang tiếng thị phi. + Tránh cưới gả, hùn vốn, mua nhà và kỵ đi sông đi biển. Tiếp tục làm những việc đã làm từ trước thì thường không bị ảnh hưởng nặng. Không nên khởi sự trong những năm bị Tam tai. - Khi xét hạn Tam tai người ta hay xem kết hợp lá số của thân chủ. Nếu các yếu tố trong lá số tốt, có nhiều sao hay cách cục hóa giải thì cũng làm giảm bớt, nếu trong hạn của lá số xấu thì sẻ bị xấu thêm , khó mà tránh đuọc tai hoạ . * Lý thuyết cụ thể hóa hạn Tam tai theo từng năm (3 năm) 1. Tam hợp Dần Ngọ Tuất - hạn Tam Tai là 3 năm Thân Dậu Tuất + Vào năm Thân thì gặp Thiên Hoàng Tinh Quân tắc bị thiên hành chi hữu, khủng cụ chi họa + Vào năm Dậu thì gặp Thiên Đối Tinh Quân tắc hữu đối thủ hoặc đối thủ dĩ hoàng thiên + Vào năm Tuất thì gặp Địa Tai Tinh Quân tắc hữu tai hại vi thổ địa 2. Tam hợp Thân Tý Thìn - hạn Tam Tai là Dần Mão Thìn + Vào năm Dần thì gặp Thiên Cổ Tinh Quân tắc vật hại nhân hoặc vi trùng vi hại hoặc bị mê hoặc chi bệnh + Vào năm Mão phùng Thiên Hình Tinh Quân tắc bị pháp luật hình phạt hoặc cập đao thiết nhi xuất hành dã, bị giải phẫu + Vào năm Thìn ngộ Thiên Kiếp Tinh Quân tắc cướp đạo nhi thất tài vật hoặc bị uy quyền bức bách, cướp chế nhỉ tổn thất tài vật 3. Tam hợp Tỵ Dậu Sửu - hạn Tam Tai là Hợi Tý Sửu + Vào năm Hợi ngộ Thiên Bại Tinh Quân tắc bị bại hoại sự nghiệp hoặc bại hoại tài sản hoặc bại hoại gia phong + Vào năm Tý ngộ Địa Vong Tinh Quân tắc bị tai hại vi thổ địa nhi tổn thất hoặc thổ động nhi bệnh tật + Vào năm Sửu ngộ Thổ Hình Tinh Quân tắc vi thổ địa nhi cập hình phạt hoặc tổn thất điền địa hoặc vị thổ địa đông nhi hữu tai 4 . Tam hợp Hợi Mão Mùi - hạn Tam Tai là Tỵ Ngọ Mùi + Vào năm Tỵ ngộ Âm Mưu Tinh Quân tắc hữu thù địch chi nhân mưu vi hại + Vào năm Ngọ phùng Hắc Sát Tinh Quân tắc hữu hắc ám sự + Vào năm Mùi ngộ Bạch Sát Tinh Quân tắc tổn thất tài vật hoặc hữu tang sự bạch y bạch cẩn. * Để giải hạn Tam tai người ta thường hay cúng giải hạn. - Quan niệm có các vị thần giáng hạ cho từng năm (năm - thần - ngày cúng - hướng): + Năm tý, ông thần Địa vong, cúng ngày 22, lạy về hướng bắc. + Năm sửu, ông Đại hình, cúng ngày 14, lạy về hướng đông bắc. + Năm dần, ông Thiên linh, cúng ngày rằm, lạy về hướng đông bắc. + Năm mão, ông Thiên hình, cúng ngày 14, lạy về hướng đông. + Năm thìn, ông Thiên kiếp, cúng ngày 13, lạy về hướng đông nam. + Năm tỵ, ông Hắc sát, cúng ngày 11, lạy về hướng đông nam. + Năm ngọ, ông Âm mưu, cúng ngày 20, lạy về hướng nam. + Năm mùi, ông Bạch sát, cúng ngày mồng 8, lạy về hướng tây nam. + Năm thân, ông Nhân hoàng, cúng ngày mồng 8, lạy về hướng tây nam. + Năm dậu, ông Thiên hoạ, cúng ngày mồng 7, lạy về hướng tây. + Năm tuất, ông Địa tai, cúng ngày mồng 6, lạy về hướng tây bắc. + Năm hợi, ông Địa bại, cúng ngày 21, lạy về hướng tây bắc. - Xác định ngũ hành ứng với từng năm (năm nào hành đó): + Hành KIM : Thân_Dậu. + Hành MỘC : Dần_Mão + Hành THỦY : Hợi_Tý. + Hành HỎA : Tị_Ngọ + Hành THỔ : Thìn_Tuất_Sửu_Mùi. - Cách cúng giải hạn của người TQ (cách này có phần hơi duy tâm quá. Thực ra đối với các vị thần nói chung chỉ cần ý tâm nghiêm chỉnh là ứng, lễ tại tâm, lấy công đức làm lễ là chuẩn nhất) Ngày cúng tắm rửa sạch sẽ, rôì cắt một ít tóc, một ít móng tay móng chân,sau đó gói thành một bao nhỏ, Vật cúng gồm có, 3 ly rựợu nhỏ, 3 ngọn đèn cày, 3 điếu thuốc hút, 3 bộ tam sanh, 3 đồng tiền bạc cắt,và một bài vị có tên vị thần viết bằng giấy đỏ,chữ mực đen, gói tóc và móng tay lấy dĩa đựng đễ trên bàn , Cúng vị thần nầy cho đến khi tàn nhang và đèn, xong rồi người cúng không được nói chuyện với bất cứ ai, rồi đem gói tóc móng tay ra ngã ba đường mà bỏ, nhớ đừng ngoái lại xem, 3 đồng tiền bạc cắt nhớ để vào gói tóc bỏ luôn Tóc và móng tay phải của người bị tam tai mới được , khi vái cũng phải nói rỏ tên họ của người mắc tam tai Bài vị viết như vầy, Cung Thỉnh Thần Địa Bại Tinh Quân Hạ Giáng Chứng Minh, cúng vào đêm 21 lạy về hướng Tây Bắc, _ Theo cụ Tri Tri - Vietnambuyself.com Có cách cúng khác là lập hình nhân, hoặc làm lễ tam sinh (động vật)..., song về ý nghĩa là tương tự . Thiết nghĩ chỉ là nghi thức con người nghĩ ra để bày tỏ thành ý của mình. Người cổ chúng ta khi xưa làm gì có lắm thứ như vậy để cúng? Lấy tâm ý là được. - Bài cúng phổ biến: Kính thỉnh HỮU THIÊN CHÍ TÔN KIM QUYẾT NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ ! KÍNH THỈNH : MÔNG LONG ĐẠI TƯỚNG....(A) TAM TAI....(:lol: ÁCH THẦN QUANG! Hôm nay là ngày.....tháng.....năm.... Con tên họ là....... Hiện ngụ tại......... thành tâm sửa biện hương hoa lễ vật các thứ cúng dâng giải hạn Tam Tai , sắp bày nơi đây , kính thỉnh Mông Long Đại Tướng (tên vị thần theo năm)....... Tam Tai.....(tên ngũ hành của năm )... Ách Thần Quang giá đáo đàn tràng , chứng minh thọ hưởng. Ủng hộ cho con tai nạn toàn tiêu , nguyên niên Phước Thọ , Xuân đa kiết khánh , Hạ bảo bình an , Thu tống Tam Tai , Đông nghinh bá phước ! Thượng hưởng ! ( Vái 3 lần,rót trà 3 lần,rót rượu 3 lần,3 lần lạy/mỗi lần 3 lạy,rồi hóa vàng bạc & đồ thế ). * Tam hợp hóa Tam Tai (thử 1 cách lý giải) Ngoài những lý thuyết cơ bản trên còn có câu "Tam hợp hóa Tam tai" khá phổ biến mà ít ai hiểu rốt ráo về nó. Tạm hiểu: Có thể là so năm sinh giống nhau nhưng mệnh khác nhau nên không phải tam hợp nào cũng là hợp mà trong đó còn ngầm chứa điều xấu (ví dụ như xét cụ thể tương khắc giữa Thiên Can - Thân Mạng - Địa chi) Mặc dù Địa chi Tam hợp nhưng Thiên can và Thân mạng khắc hành cũng khó viên mãn. Việc tìm hiểu này còn đang u minh trước nhiều người. Vì vậy kính nhờ chú Thiên Sứ hoặc ACE có am hiểu chỉa sẻ, lý giải giúp thêm để mở rộng đường nhận thức. Trân trọng.
    1 like
  22. Về chủ đề này tôi xin mạn phép có vài ý kiến. Qua chiêm nghiệm cũng như qua thực tiển mà bản thân tôi gặp phải, đúng là đời người có vận - hạn, có may mắn và xúi quẩy. Câu "Phúc bất trùng lai - Họa vô đơn chí" là điều đầu tiên tôi muốn nói đến. Khi gặp phúc hoặc những điều may mắn mong các bạn hảy ghi nhớ "Phúc bất trùng lai" mà nên cố gắng giữ cho tâm thật trong sáng để bình tâm mà hưởng phúc, bình tâm mà phát huy. Không nên vì quá đắc ý thành ra thách thức mà sanh ra di hận lên các mối quan hệ, tức là vô tình đã tạo nên mầm móng của những di họa mà chính mình hoặc người thân sẽ hứng lấy nó ngay sau đó rất đáng tiếc. Đây là những việc hết sức cụ thể, có hệ lụy cụ thể, không hề có yếu tố mơ hồ hay siêu hình nào can thiệp vào đây cả. Những đức tính khiêm tốn, tự tin, hợp tác, biết ơn và thân thiện là hết sức quí báu để phát huy "phúc ấm". Những tật tính như tự đắc, tự mãn, kiêu ngạo, coi trời bằng vung, chỉ có ta là khôn, là nhất, chỉ mình ta làm được, không cần ai hết, bất hợp tác, vô ơn... là điều cố gắng tránh vì chúng rất dễ lớn mạnh để thành lực lượng khống chế bản thân khi ta đang thành công, và sự di họa từ chúng là điều chắc chắn. Ngược lại, khi gặp họa hoặc những điều xúi quẩy hay ngay những năm được cho là xui rủi như "hạn tam tai"..., mong mọi người hảy ghi nhớ câu "Họa vô đơn chí" mà nên bình tâm tu thân dưỡng tánh, nghĩ thiện làm thiện, chủ động nhường nhịn để từng bước hóa giải tai họa, giảm thiểu thiệt hại. Không nên vì quá bất đắc chí hoặc quá lo lắng thành ra liều lĩnh mà sanh ra sân hận hoặc làm tăng thêm sự rối rắm, phức tạp không đáng có lên các mối quan hệ. Tức là vô tình đã tăng thêm nguy cơ làm tăng nặng và đa dạng, đa phương thêm hệ lụy của các tai họa, xúi quẩy... Để hóa giải tốt nhất phải học cách chấp nhận, nên xem đó là những thử thách của đời người để tu thân dưỡng tánh mà vượt khó. Cần phải tránh việc đổ thừa cho số phận hoặc chỉ nhìn thấy lỗi của người khác, của xã hội mà sinh ra thụ động, mê tín, hận đời, hận người, bất cần đời... Vì nếu làm như vậy vô tình ta đã nuôi dưỡng tai họa và giữ chúng ở lại với ta càng lâu hơn. Những câu nói hoặc hành động sân hận kiểu như "ngu sao chịu..., phải cho nó biết tay ...., tôi đâu có ngu..." trong những năm hạn hoặc lúc xúi quẩy hầu như chỉ góp phần đốt cháy thân chủ của nó. Thay cho hành động mê tín, cúng vái khắp nơi khi vào các năm hạn mà kết quả của nó vốn không ai có thể nắm chắc được, ta làm theo cách vạn năng và chắc chắn hơn nhiều đó là: "Học cách chấp nhân, bình tâm tu thân dưỡng tánh, suy nghĩ thiện, làm việc thiện, biết nhường nhịn, biết tha thứ, biết quên đi, biết vui vẻ với những cái mình đang có, thận trọng hơn trong mọi việc nhưng không lo lắng vu vơ và sống thân thiện với mọi người...". Làm được điều này không một tai họa hay điều xui rủi nào mà không hóa giải triệt để. Đó cũng là sự tu tập, hành thiện, tích thiện, là cách sống bản lĩnh thì khó khăn, thử thách nào mà không vượt qua được phải không các bạn... Thân mến
    1 like