• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 02/04/2012 in all areas

  1. BỘ SƯU TẦM CỔ VẬT VÀ VIỆT SỬ 5000 NĂM VĂN HIẾN Tiếp theo Kính thưa quí vị. Đã có những bộ sưu tầm cổ vật cực kỳ giá trị liên quan đến Việt sử 5000 năm văn hiến, nhưng đám tư duy "ở trần đóng khố" đã phủ nhận một cách vô liêm sỉ văn hóa sử truyền thống Việt - một mực phủ nhận cho rằng "không có giá trị", rằng "chưa được kiểm chứng bằng phương pháp khoa học", rằng "chưa có cơ sở chắc chắn, bởi vị trí đào cổ vật không theo phương pháp khoa học truyền thống"...vv....Mặc dù, chủ nhân của nó thách đố tất cả các nhà khoa học liên quan chứng minh được cứ một món đồ cổ của anh ta là giả thì chủ sở hữu trả 10.000 USD. Tôi đã chụp ảnh toàn bộ những cổ vật có giá trị nghiên cứu và sẽ đưa lên đây để quý vị quán xét khi có dịp. Hóa thạch cổ 125 triệu năm Một con ốc sên có niên đại 125 triệu năm đã hóa thạch, cơ thể bên trong lớp vỏ biến hóa thành một loại đá gần như thạch anh cực quý. Con ốc được tách làm đôi từ hàng ngàn năm trước và để thành vật trang trí. Cổ vật đồng có niên đại từ 3000 đến hơn 4000 năm cách ngày nay. Thố đựng rượu 4000 năm cách ngày nay . Cổ vật đồng khảm bạc 2500 năm cách ngày nay. Cổ vật đồng khảm bạc 2500 năm cách ngày nay. Cổ vật đồng khảm bạc và chữ cổ xác định vật dụng trong vương phủ. 2500 năm cách ngày nay. Điều này xác định nghề khảm xà cử và khảm bạc đã có từ lâu trong văn hóa đời sống Việt và đây chính là danh từ có nghĩa của người Việt với khái niệm quẻ Khảm trong Kinh Dịch. Khảm nghĩa là đặt một vật chế lấp vào cái khuyết lõm. Đây cũng là hình tượng của quẻ Khảm. Cổ vật đồng khảm bạc và chữ cổ xác định vật dụng trong vương phủ. 2500 năm cách ngày nay. Bộ cổ vật đồng miêu tả hình tượng trời tròn đất vuông Người chim, hình tượng được cách điệu làm giá đỡ cổ vật. Hình tượng người chim có trong tất cả các nền văn minh huy hoàng thời cổ đại. Kể cả Ai Cập và văn minh Maya. Những hoa văn cách điệu ở trên cổ vật này gần giống với phong cách trang trí trên những cổ vật của nền văn minh Maya Đồ thờ tự hoặc đựng sách quý Cổ vật đồng hơn 3000 năm cách ngày nay Một chi tiết ở cổ vật này ở trên là: Một con rồng được cách điệu. Điều đặc biệt đáng lưu ý là con rồng này có cánh. Rồng được cách điệu - Một chi tiết khác cũng ở cổ vật này. Hình tượng chim Lạc trên đỉnh cổ vật Còn tiếp
    6 likes
  2. BẤT ĐỘNG SẢN HIỆN NAY VỚI CÁI NHÌN TỪ PHONG THỦY LẠC VIỆT (Tiếp theo) Chiều cô thôn Nơi khí mới tụ. Kim sinh - Thế giới đi về đâu?Nhiều năm gần đây xuất hiện cụm từ "Đi tắt, đón đầu". Một ý tưởng rất hay và thông minh - tôi không hề có ý nghĩ mỉa mai ý tưởng này. Nhưng nó phải là một sự thông minh xuất sắc mới thực hiện được. Bởi vì. điều kiện cần và đủ để thực hiện ý tưởng này là phải biết rõ hoặc chí ít cũng định hướng được xu hướng phát triển trong tương lai của nền văn minh nhân loại trong xu thế hội nhập toàn cầu. Nếu như không thể phân tích được trên cơ sở một hệ thống phương pháp luận với những luận cứ chắc chắn và khoa học (Hiện nay nền văn minh nhân loại chưa đủ tầm để có được điều này) thì ít nhất cũng có thể ....dự báo được - tức xem bói được theo Lý học Đông phương, hoặc các phương pháp dự báo khác của nền văn minh khác. Vị thày bói này cũng cần phải có một kiến thức rất rộng về nhiều mặt của tri thức hiện đại mới có thể dự báo chính xác. Theo tôi vấn đề phải được xét từ tổng thể và đi đến chi tiết - đây là nguyên lý của Phong Thủy Lạc Việt và cũng là của Lý học Đông phương nói chung. "Muốn giải thích một hiện tượng dù rất nhỏ, cũng phải viện dẫn đến toàn bộ lịch sử hình thành vũ trụ". Ngài Trịnh Xuân Thuận đã phát biểu như vậy. Nếu như không có một cái nhìn tổng hợp thì mọi giải thích và ứng dụng sẽ chỉ mang tính cục bộ, chắp vá kiểu chống tắc đường hiện nay và căn cứ vào Tây nó cũng làm như vậy. Trên cơ sở những quy luật của vũ trụ từ những quy luật sinh học - sự phát triển từ đơn giản đến phức tạp, quy luật vật lý về cấu trúc các vật thể....vv....thì xã hội loài người sẽ không thể không hội nhập toàn cầu trong những kỷ nguyên này - (Vài ngàn năm sau, nếu ko có thiên tai hủy diệt toàn thể nhân loại thì nó lại tan rã dưới một hình thức khác. Nhưng đó là chuyện của vài ngàn năm sau, chưa bàn vội). Vấn đề được đặt ra là nó sẽ có sự diễn tiến hội nhập như thế nào và nó sẽ tiếp tục phát triển ra sao? Sự hội nhập hiên nay - với cái nhìn của cá nhân tôi - nhân danh những hiểu biết về Lý học thuộc về văn hiến Việt - thì nó mới ở giai đoạn manh nha, sơ khởi. Nó chưa đủ những điều kiện nền tảng cần thiết về các cấu trúc xã hội để tiến tới một sự hội nhập thực sự. Nhưng những dấu hiệu đầu tiên để xác định một xu hướng này đã xuất hiện và không thể thay đổi. Một cuộc hội nhập chỉ mang tính cục bộ là nền kinh tế châu Âu với khối EU cũng có vẻ như rất khó khăn chứng tỏ điều này. Họ đã quá chủ quan duy ý chí khi áp đặt một ý tưởng cho một sự kiện sẽ xảy ra và quên mất những điều kiện cần và đủ để thống nhất châu Âu - một phần của thế giới. Nói theo ngôn ngữ Phật giáo là chưa đủ nhân duyên, một thứ đẻ non do quá nôn nóng. Nay để sản xuất một cái hộp quẹt ga, chúng ta thử tưởng tượng chỉ cần thiếu một yếu tố phát triển tri thức làm ra cái hộp quẹt ga đó là công nghệ hóa lỏng ga thì cái hộp quẹt ga bán với giá 3000VND cũng không thể ra đời. Huống chi đây là một cuộc hội nhập của toàn châu Âu. Đáng nhẽ ra họ không nên sốt sắng in ra một loại tiền châu Âu ngay như vậy và phải có một biện pháp thúc đẩy sự hội nhập tự nhiên bằng những biện pháp hành chính. Nhưng đấy không phải chủ đề của bài viết này, tôi chỉ xin phép giới thiệu như một dấu hiệu cục bộ của xu hướng hội nhập toàn cầu. Thực tế xu hướng hội nhập toàn cầu hiện nay chính là sự giao lưu kinh tế toàn cầu với phương tiên thông tin và giao thông (Đương nhiên không phải đường sắt cao tốc. Đấy chỉ là sản phẩm mơ ước của con người thời kỳ hàng không chưa phát triển. Nó giống như mơ ước của bác nông dân thật thà chất phác - nhưng có chỉ số IQ cao - mơ ước tậu được con trâu vậy. Và khi đất của bác được bồi thường dự án xây siêu thị thì bác ta lập tức mua con trâu mà đáng nhẽ ra bác ta phải mua máy cầy - mà có lẽ máy cầy có người điều khiển bây giờ cũng lạc hậu rồi ). Thế giới sẽ hội nhập thành một chỉnh thể thống nhất trong một tương lai không xa. Nhưng nó sẽ có một tiến trình hội nhập như thế nào (Một cuộc chiến khốc liệt giành ngôi bá chủ, hay một cuộc hội nhập hòa bình dung hòa được quyền lợi giữa các dân tộc...) và mô hình của một thế giới thống nhất ấy sẽ ra làm sao - để có thể điều hành được sự sống của con người trên hành tinh này, bảo vệ sự tiếp tục phát triển cân đối của nó và tiếp tục phát triển nền văn minh nhân loại? Tôi nghĩ đây là đề tài hấp dẫn. Nhưng nó lại không phải là nội dung của topic này. Trong phần này của bài viết, tôi chỉ muốn đề cập đến sự tiến hóa tiếp theo của chu kỳ "Thổ sinh Kim" và nền kinh tế tiếp theo sẽ dựa trên nền tảng của sự phát triển khoa học kỹ thuật tiếp theo sẽ như thế nào? Thế giới vô hình Tôi mượn tam từ này đề làm tiêu đề cho đoạn tiếp theo. Nhưng mong các bạn đừng nghĩ tôi muốn nói đến các vấn đề mà thế gian tạm đặt tên là tâm linh. Với tôi thì thế giới này chỉ có một chân lý , không có vấn đề khoa học hay tâm linh. Và cũng mong các bạn đừng vội nghĩ là tôi cho rằng thế giới sẽ biến mất và không nhìn thấy nữa. Ở đây tôi muốn nói đến những sự tương tác của những dạng tồn tại của vật chất không nhìn thấy sẽ là xu hướng phát triển tiếp theo của một chu kỳ phát triển của nền văn minh. Nó sẽ bắt đầu từ: Tia lade; sóng điện từ, kỹ thuật điều khiển không dây, tự động hóa, các vấn đề kỹ thuật điện toán, phần mềm vi tính, công nghệ thông tin....Nó sẽ tiến tới và ứng dụng những phần chưa biết của vật chất như: "Hạt của Chúa", phản vật chất..... - đây là thí dụ cho dễ hiểu vì nó là ý niệm tưởng tượng phổ biến mọi người đều biết - còn theo tôi không có phản vật chất và không có Hạt của Chúa...Về năng lương thì những dang năng lượng như hiện nay sẽ phải thay thế bằng những dạng năng lương vũ trụ như: Năng lượng mặt trời, năng lương gió...vv....(Tôi vẫn luôn quan niệm rằng: Việc sử dụng ồ ạt thủy điện là một sai lầm). Nếu cứ như thế này thì thế giới còn cần một hoặc hai chu kỳ nữa: Thổ sinh Kim, Kim sinh thủy....rồi "Quy ư thổ"....mới đạt được trình độ như những gì nền văn minh cổ Đông phương đang....ứng dụng để....xem bói (Do nền tảng kỹ thuật và xã hội của nền văn minh này đã bị hủy diệt). Và tôi gọi những: Tia lade; sóng điện từ, kỹ thuật điều khiển không dây, tự động hóa, các vấn đề kỹ thuật điện toán, phần mềm vi tính...là thế giới vô hình. Nếu những ý tưởng của tôi được coi là đúng - thì - sau khi ổn định những giá trị bất động sản - nên hướng những ngành công nghiệp của tương lai, gọi là "đi tắt, đón đầu". Xin cảm ơn sự quan tâm của quý vị.
    2 likes
  3. Theo đoạn trích dẫn trên thì đúng là ông Lý Hồng Chí hiểu sai rồi. Hình ảnh "tam thiên, đại thiên thế giới trong một hạt cát", hoặc "vũ trụ trong đầu mảy lông" là Đức Phật muốn nói so với cái vô cùng thì mọi cái hữu hạn - dù lớn đến như cả vũ trụ - đều nhỏ. Trong tất cả cái hữu hình và vô hình đều có cùng tính chất. Tương tự như Lý học: "Mỗi con người đều là một tiểu vũ trụ" và đều bao hàm "tính thấy" theo Phật pháp....Đấy là tận cùng của giải thoát. Là tự do cuối cùng. Nhưng nhận thức được là một chuyện, còn đạt được hay không thì hành trình còn nhiều gian nan.... Hôm nào rảnh tôi sẽ phân tích chi tiết đoạn trên so với minh triết Phật giáo. Tất nhiên là sự phân tích khách quan có đối chiếu với các hệ quy chiếu khác là Lý học, Khoa học....vv....
    2 likes
  4. BỘ SƯU TẦM CỔ VẬT VÀ VIỆT SỬ 5000 NĂM VĂN HIẾN Kính thưa quí vị. Quan điểm của tôi rất rõ ràng: Khi đi tìm lại qúa khứ một thời kỳ lịch sử đã chìm sâu vào dĩ vãng thì những di vật khảo cổ, những văn bản cổ có nội dung mâu thuẫn với nhau, những di sản văn hóa phi vật thể .....đều là những hiện thực khách quan để minh họa cho một giả thuyết khoa học về lịch sử của quá khứ cần làm sáng tỏ. Một giả thuyết được coi là khoa học - trong bất cứ lĩnh vực nào - trong đó có giả thuyết về lịch sử về một thời đã chìm sâu vào dĩ vãng - được coi là đúng thì phải thỏa mãn tiêu chí khoa học cho một giả thuyết, một lý thuyết nhân danh khoa học. Bởi vậy, những cổ vật mà tôi trưng bày qua hình ảnh ở đây - được công nhận là thật hay là được phục chế, không phải là điều tôi quan tâm - nhưng nó góp phần củng cố cho hệ thống luận điểm của tôi xác định Việt sử 5000 năm văn hiến một thời huy hoàng ở bờ nam sông Dương tử. Nước Văn Lang dưới sự trị vì của các vua Hùng : Bắc giáp Động Đình Hồ, Nam giáp Hồ Tôn, Tây giáp Ba thục và Đông giáp Đông Hải. Dưới đây là ảnh chụp những di sản có từ hơn 2500 năm cách ngày này đến hơn 4000 năm cách ngày nay có những dấu hiệu của nền văn hiến Việt một thời huy hoàng bên bờ nam sông Dương tử sẽ lần lượt đưa vào topic này để quí vị và anh chị em khảo sát. Cảm ơn sự quan tâm của quí vị và anh chị em. Những thanh gươm cổ với những ký tự liên quan đến thời Xuân Thu Chiến Quốc Còn tiếp
    1 like
  5. 3 câu chuyện tình ầm ỹ của sao "Tây Du Ký" Họ đã "thắng lớn" khi vừa có vai diễn để đời vừa tìm được một nửa của mình. Tôn Ngộ Không – Lục Tiểu Linh Đồng lấy công chúa Thiên Trúc Có lẽ Lục Tiểu Linh Đồng là người “thắng lợi nhất” trong êkíp làm phim Tây Du Ký 1986. Bên cạnh sự thành công xuất sắc trong vai diễn kinh điển Tôn Ngộ Không, diễn viên nổi tiếng này còn tìm được “ý trung nhân” - người vợ rất xinh đẹp của mình. Lục Tiểu Linh Đồng và vợ Vợ của Lục Tiểu Linh Đồng chính là Vu Hồng, thư ký trường quay kiêm diễn viên phụ trong hai tập phim Quét tháp biện kỳ oan và Thiên Trúc thu Ngọc thử. Trong các tập phim này, Vu Hồng lần lượt đảm nhiệm vai diễn Sứ giả nước ngoài và Hoàng hậu Thiên Trúc. Chuyện tình của Tôn Ngộ Không và cô nàng công chúa Thiên Trúc một thời gian dài khiến dư luận hâm mộ. Cả hai kết hôn khi Lục Tiểu Linh Đồng mới 24 tuổi. Họ cũng là cặp đôi nghệ sỹ hạnh phúc bền chặt trong làng giải trí hiện nay. Quốc vương Nữ Quốc và Đường Tăng Từ Thiếu Hoa: Mối duyên dang dở 20 năm Trên rất nhiều các diễn đàn mạng, khi nói về Đường Tăng và Nữ vương Tây Lương nữ quốc (Từ Thiếu Hoa và Chu Lâm ngoài đời) ai cũng đều xót xa cho một chuyện tình chưa bắt đầu đã kịp kết thúc. Đường Tăng và Chu Lâm trong phim Chu Lâm “cảm nắng” Đường Tăng ngay khi cô gặp anh trên trường quay. Cảnh phim của cặp đôi này trong phim được cho là quá thuyết phục do diễn tả đúng cảm xúc thật của cả hai. Sau khi Tây Du Ký kết thúc, Chu Lâm đã bước qua tuổi 50. Và ai cũng biết, bao nhiêu năm qua, dù có nhiều người đeo đuổi, nhưng Chu Lâm vẫn sống một mình. Cô thừa nhận từng có tình cảm với Từ Thiếu Hoa. Nhưng rất tiếc, khi đó Từ Thiếu Hoa đã có vợ nên duyên tình của hai người chỉ là duyên gặp gỡ mà thôi. Cách đây không lâu, khi đoàn làm phim Tây Du Ký tổ chức gặp gỡ sau 20 năm, câu đầu tiên khi Chu Lâm trả lời phỏng vấn đó là: "Hôm nay gặp lại đoàn làm phim, ánh mắt tôi chỉ muốn tìm lại một người. Cách biệt 20 năm, không biết Ngự đệ ca ca có khỏe hay không?”. Một số nguồn tin còn cho hay, do quá nhập vai trong tác phẩm kinh điển và nhớ tới Chu Lâm, Từ Thiếu Hoa sau đó còn ăn chay và quy y cửa Phật. Trì Trọng Thoại "lấy được vợ xấu" nhờ Tây Du Ký Nổi tiếng nhờ vào vai Đường Tăng (khi Từ Thiếu hoa đột ngột bỏ vai diễn), Trì Trọng Thoại đã lọt vào mắt xanh của một trong những người phụ nữ giàu nhất Trung Quốc – Trần Lệ Hoa. Trì Trọng Thoại kết hôn với Trần Lệ Hoa trong sự tiếc nuối của nhiều người. Có người chê rằng anh tham vàng tham của nên đã lấy cả người phụ nữ già xấu. Có người thì bài xích cặp đôi lệch khó lâu dài. Trì Trọng Thoại và người vợ không phải là mỹ nhân Thế nhưng, thực tế sau hơn 21 năm, cả hai vẫn sống rất hạnh phúc. Cặp đôi giờ đã có một cháu trai và hai cháu gái. Khi nói về ông xã của mình, bà Trần Lệ Hoa thường tươi cười: “Nhờ Tây Du Ký tôi mới gặp và yêu Trì Trọng Thoại. Và đó là người đàn ông tuyệt vời của đời tôi”. nguồn:http://xahoi.com.vn/giai-tri/
    1 like
  6. Đền thờ Ngài Lạc Long Quân Đền thờ Quốc Mẫu Âu Cơ Đền thờ Bác Hồ Dùng Tiệc Chay Sư Hồng Đăng- Vị quản đền thờ Giao lưu sau khi dùng bữa -Nhà Thơ Vũ Thành Điên
    1 like
  7. KHI CHẾT TA ÐEM THEO ÐƯỢC GÌ ...? “Tất cả lúa, đậu, tài sản, vàng bạc châu báu, tiền của, mọi vật sở hửu đều để lại hết khi người chủ của các thứ ấy chết đi. Người đó không mang theo được bất cứ thứ gì dù lúc còn sống người ấy ôm giữ từng giờ từng phút. ...Chỉ có cái đi theo người ấy lúc chết, đó là Thân, Khẩu, Ý và những gì người ấy đã làm lúc sống. Tất cả những thứ ấy đi theo để tạo Nghiệp báo cho đời sau mà thôi. Biết được vậy thì khi sống ta phải tạo việc lành, phải biết bố thí giúp người...” (Tương Ưng Bộ Kinh) Bà Dianne Perry, sinh trưởng tại Anh quốc (người mà sau này trở thành Nữ tu Phật giáo nổi tiếng thế giới, người đã trải qua 12 năm tu khổ hạnh nơi rặng tuyết sơn của Hymalaya) lúc mới 12 tuổi đã có lần thấy một người vô gia cư chết bên gầm cầu. Cảnh sát lục lọi cái xách rách nát của người chết ấy chỉ thấy một cái bát một cái muống và vài đồng xu. Hôm đó trở về nhà, tuy nhỏ tuổi mà cô bé Diane Perry đã hỏi mẹ một câu đầy vẻ triết lý: “Mẹ ơi! Tại sao người ta chết đi không đem theo được gì cả? Hôm qua con thấy một người chết bên gầm cầu, người ấy rất nghèo, chỉ có cái bát, cái muống và mấy đồng xu. Chỉ chừng ấy thôi mà khi chết người ấy vẫn để lại không mang theo sao?” Bà mẹ của Diane ngạc nhiên vì câu hỏi lạ lùng ấy và đã trả lời con: “Không con à! Khi chết không ai đem theo được bất cứ cái gì. Dù Vua chúa, người giàu sang hay kẻ nghèo hèn... một khi đã chết thì không đem theo của cải vật chất nào cả.” Qua câu chuyện trên ta thấy rõ ràng trong thực tế có vô số người giàu có sống trên của cải nhưng khi họ chết đi, hai tay buông xuôi thì họ trở thành tay trắng vì không mang theo được dù một chút của cải vật chất nào. Sự kiện thực tế ấy từ lúc con người xuất hiện trên quả đất cho đến nay đều thấy rõ không ai chối cải. Ấy vậy mà từ xưa tới nay có biết bao người quyết chí làm giàu, lúc nào cũng mong tiền bạc đến với mình không dứt. Họ sống vì tiền, vui thú vì lo thu nhặt tiền bạc vào cho đầy túi nhưng không bao giờ chấm dứt được cái ham muốn ấy vì lòng tham quá mức. Đến khi xuôi tay thì tất cả tiền bạc của cải ấy đều để lại thế gian còn họ thì nằm dưới lòng đất lạnh. Có biết bao nhà triệu phú, tỷ phú sống trên của cải, có người hằng chục tỷ mỹ kim, khi chết không mang theo được một cent nhỏ. Ngay khi đang làm giàu họ luôn luôn phải phấn đấu tranh dành, mưu lược để chống chọi lại với những gì bất lợi đến với mình. Do đó tâm hồn những người giàu có thường bất an hồi hộp, lo lắng mệt trí vì tính toán... không những thế họ thường keo kiệt không dám giúp đỡ ai vì sợ số tiền có được của mình hao hụt đi. Có người, ngay chính bản thân họ cũng không dám ăn tiêu huống hồ là nói đến chuyện giúp đỡ kẻ khác. Ngày nay cũng có hiều đại phú gia, nhiều người giàu có, tất cả đều bị như thế nhưng không ai chịu tìm hiểu xem mình PHẢI LÀM GÌ LÚC ÐANG CÒN SỐNG TRÊN ÐỜI? Vậy khi đang còn sống nên cõi đời nay thì ta nên làm gì? Chúng ta có rất nhiều cách làm, nhiều cách hành động và suy nghĩ tốt lành nhưng vì quá bận rộn với cuộc sống đầy bon chen, đầy tham lam, đố kỵ mà ta không thực hiện được. Trước hết là cố gắng bỏ bớt dần “cái Ta” của mình đi. Vì cái Ta mà mình khổ, mà mình Tự ái, lo toan, ích kỷ, tự phụ, sân si, sầu hận. Cái Ta càng giảm thì tình thương bao la dễ nẩy nở. Tình thương đây không phải là tình thương đầy vị kỷ mà rộng rãi hơn, vị tha hơn. Đó là tình thương đồng loại thương người. Vì mỗi con người “đều là những kẻ đáng thương” - mà có khi còn đáng thương hơn mình nữa. Kinh Unanda có ghi câu “Ví dầu ai có đi khắp bốn phương trời cũng không thấy ai là kẻ đáng thương hơn mình. Ấy vậy là mình thương mình. Mình đã thương mình thì cũng đừng nên làm phiền người.” Ta không những không làm phiền người mà còn phải thương người nữa. Nhờ “tình thương” mà thân tâm con người được an lạc. Khi ta mang tình thương đến cho người khác thì chính là tự mình mang “hạnh phúc” đến cho chính mình. Có thể lúc đầu vì “cái Ta” quá lớn nên ta không thể thực hiện và cảm nhận được điều đó vì khi cho, khi mang tình thương hổ trợ người khác ta thường hay nghĩ lại, hay tiếc rẽ, ân hận nên không cảm thấy được sự hạnh phúc vui sướng đến với mình. CÓ PHẢI KHI CHẾT, KHÔNG MANG THEO ÐƯỢC GÌ HAY KHÔNG? Trở lại vấn đề Khi Chết không mang theo được gì, nhiều người đã nhận thức rõ điều ấy, và đó là một sự thật hiển nhiên mà từ cổ đại tới nay, mọi người trên quả đất đều thấy và biết. Tuy nhiên, đối với Phật giáo thì Khi chết mỗi người đều có mang theo “cái” mà không ai thấy hay biết “cái” mang theo đó là “Cái Nghiệp” của chính họ. Cho đến nay, sự kiện gọi là Nghiệp quả hay Nghiệp báo vẫn còn gây nhiều thắc mắc khó hiểu mặc dù số lượng người tin vào Nghiệp (Karma) và nhất là tin vào vấn đề có sự tái sinh ở kiếp sau ngày càng gia tăng thấy rõ tại các nước Âu Mỹ. NGHIỆP LÀ HẬU QUẢ CỦA KIẾP TRƯỚC? Tái sinh vào kiếp sau tức là sau khi chết sẽ lại hóa sanh trở lại qua một kiếp đời khác. Như vậy khi một người nào đó chết đi thì thật sự người đó không chết, vì chỉ cái thân xác tan rã mà thôi còn cái tinh anh vi diệu của người ấy (con ngươi, thường gọi là Hồn hay Linh hồn) lại chuyển qua một đời sống mới qua một thân xác mới. Sự luân chuyển từ kiếp nầy qua kiếp khác gọi là sự luân hồi. Mỗi giai đoạn sống trong sự chuyển hoá luân hồi ấy gọi là mỗi Kiếp. Mỗi Kiếp người đều phải chịu hậu quả của những hành động gây ra từ kiếp trước - tạo ra các nguyên nhân hay có thể gọi là cái nghiệp. Đó là luật Karma hay còn gọi là luật Quả Báo hoặc Nghiệp báo. Sự luân chuyển từ kiếp này qua kiếp khác gọi là Luân hồi. NGƯỜI CHẾT CHỈ MANG THEO “CÁI NGHIỆP” CỦA HỌ ÐỂ TẠO QUẢ CHO KIẾP SAU.. Để hiểu rõ giai đoạn này, ta hãy bất đầu khi một người chết đi, họ trở thành bất động. Sở dĩ xác thân khi chết bất động vì thật ra nó chỉ là một khối vật chất bình thường trong tự nhiên mà thôi. Nó như cái áo mặc, khi chết chính là lúc trút bỏ cái áo ấy. Khi sống, xác thân cử động được là nhờ có sự hổ trợ hợp đồng của các giác quan như thấy, nghe, nhận biết, ngửi, nếm, suy nghĩ tính toán... Khi chết, thân xác bất động thì các giác quan âý cũng mất luôn. Tuy nhiên có 2 thể vật chất đặc biệt không bị mất đi, vẫn còn tồn tại. Hai thể này có tên gọi là Mạt Na Thức và A Lại Da Thức mà kinh Phật giáo gọi là hai thức. Hai thức này sẽ là cầu nối giữa cái xác thân đã chết vớì các xác Thân sanh trở lại của kiếp kế tiếp. Mạt Na Thức có nhiệm vụ sao chép lại bao quát về cá tánh, bản năng, năng khiếu, cảm xúc, sự hiểu biết và ký ức, hành vi cử chỉ lẫn tư tưởng của con người mà nó liên hệ lúc còn sống. Tất cả những ghi nhận, sao chép này từ Mạt Na Thức sẽ truyền hết cho A lại Da thức lưu trữ. Như vậy có thể hiểu A lại Da Thức như là một cái thư viện lưu trữ các tài liệu sách vở của một người lúc còn sống. Tài liệu ấy bao gồm các đặc tính, bản năng, thói hư tật xấu và cả tánh tốt của người đó. Tuy nhiên tùy theo sự dồn nén tập trung tư tưởng, tình cảm nào đó quá nhiều như uất hận, căm thù, đau khổ, sợ hãi, nuối tiếc... thì những tư tưởng tình cảm ấy sẽ là đầu mối cho đời sống kế tiếp mang nặng tất cả những gì đã bị kích động dồn nén ấy. Do đó mà các vị chân tu thấy rõ điều đó đã căn dặn mọi người rằng; lúc sắp qua đời phải cố giữ tâm yên bình không nên nuối tiếc, đau buồn hay căm giận. Đặc biệt sự căm thù, lòng tức giận là mối nguy ghê sợ nhất nếu phát sinh lúc lâm chung thì lúc tái sanh sẽ rơi vào vòng đau khổ cùng cực. Ðó cũng là lý do tại sao lúc người vừa mới chết, mọi người có mặt nên đọc kinh cầu nguyện, nhắc nhở tâm linh người chết nên sáng suốt, vui vẻ hầu tránh sự mê mờ u tối, lầm lạc khiến dễ sa vào chốn địa ngục. NGƯỜI CHẾT CÓ CÒN BIẾT GÌ KHÔNG? Đây là câu hỏi mà nhiều người đã thường đặt ra khi đứng trước xác thân một người vừa mới qua đời. Nhiều người thắc mắc cho rằng một khi đã chết thì làm sao người chết nghe thấy, nhận biết những gì xung quanh nữa? như vậy tụng Kinh, đọc Kinh, nhắc nhở những điều tốt lành bên cạnh họ có ích gì nữa đâu? Phật Thích Ca bậc đã đắc đạo, giác ngộ, nên thấy biết hết những nguyên lý thâm sâu vi diệu trong vũ trụ. Theo Phật thì: khi một người chết thì cái xác thân của người đó trở nên bất động và không còn các tiếp nhận qua các giác quan liên hệ về thấy, nghe, ngửi, sờ, nhận thức nữa vì các giác quan ấy cũng không còn. Tuy nhiên nhờ hai thức còn lại là Mạt Na Thức và A Lại Da Thức mà người chết vẫn còn hiểu biết mặc dù tim đã ngừng đập, không còn thở, không còn cử động nữa mà thôi. SỰ NHẬN THỨC CỦA NGƯỜI CHẾT KÉO DÀI ÐƯỢC BAO LÂU? Các kinh sách Phật giáo đều cho biết là thời gian ấy là 49 ngày. Một thời gian vô cùng quan trọng đối với người chết. Vì người ấy tuy đã chết rồi nhưng nhờ hai thức quan trọng là Mạt Na Thức và A Lại Da Thức còn tồn tại nên người chết vẫn còn hiểu biết rất rõ những sự việc chung quanh. Khi sắp chết, tim đập yếu dần, nhiệt lượng cơ thể giảm. Trong khi các giác quan bình thường sắp sửa biến mất thì hai thức Mạt Na và A Lại Da lại đảm trách công việc vào lúc này. Ta có thể nhận biết điều này khi thấy phần nhiều những người chết rất tỉnh táo vào giờ phút cuối cùng sắp từ giả cõi đời. Có người chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ trước khi chết hay dặn dò vợ con điều này điều kia. Ây là do thức Mạt Na của người ấy phát động vào lúc người ấy sắp lìa đời. Thức Mạt Na là phần ghi nhận tất cả những gì liên quan tới cảm nghĩ, nhận thức hành động của người ấy nên thức này khi mở ra chẳng khác nào mở cuốn tự điển của cuộc đời nên không quên bất cứ điều gì trước đây dù xa xưa tới mấy. Cái nhớ, biết rõ ràng như thế nên trước khi lìa đời người chết nói năng rất tỉnh táo sáng suốt. Trong khoảng thời gian 49 ngày, thức A Lợi Da trước đây im lìm khi người còn sống thì nay hoạt động Vì là nơi tích trữ các dữ kiện về tâm thức hành động bản năng, tư tưởng, tình cảm, ý muốn của người ấy lúc còn sống do Mạt Na Thức chuyển tới nên vào giai đoạn này, nếu vì lý do nào đó mà A Lợi Da Thức bị kích động mạnh bởi những tác động ảnh hưởng bên ngoài như sự kêu gào thãm thương, đau đớn của thân nhân người chết hay bản thân người sắp chết căm hờn, tức tối, oán thù thì những tác động âý sẽ khiến người chết không nguôi và ảnh hưởng tới cuộc đời kế tiếp khi tái sanh khó mà vào được hoàn cảnh thanh lành. Như vậy khi một người chết, ta nên nghĩ là người ấy chết về phần xác thân mà thôi còn một phần thuộc tâm linh vẫn còn ràng buộc với thân xác, chưa hẳn rời ra ngay nên người chết ấy chưa hẳn là đã chết một cách tuyệt đối. Tình trạng này có khi lâu đến mấy ngày. Trong thời gian đó phần cảm nhận mà người chết có được là nhờ thức gọi là Thần Thức. Chính Thần Thức này là do Mạt Na Thức và A Lại Da Thức kết hợp lại mà thành. Khi chết Mạt Na Thức và A Lại Da Thức liên kết nhau tạo nên một thân mới khác, nhưng thân mới này không có hình hài gọi là Thân Trung ấm. Mặc dầu Thân Trung ấm vô hình vô tướng nhưng lại có sự thông hiểu tinh tường hơn cả người sống. Thân Trung ấm chính là cái thân chuẩn bị của tương lai khi xác thân cũ sẽ tan rã, hủy hoại. Khi chuyển biến từ kiếp này qua kiếp khác, thức A Lại Da đóng vai trò quan trọng vì nó chứa đựng một năng lực vô song. SỨC MẠNH CỦA NGHIỆP LỰC. Nhà nghiên cứu Nguyễn Gia Cát khi tìm hiểu về Thần Thức và Năng lực bảo vệ đã có những ghi nhận như sau: Khi con người trút hơi thở cuối cùng thì cơ thể vẫn còn có một nơi tập trung hơi nóng ấm, đó là Thần Thức. Thần Thức là tất cả những hành động của quá khứ tập trung lại tạo nên một sức mạnh vô hình, mầu nhiệm chuyển dẫn người chết lại đầu thai vào xác thân khác để chịu Quả Báo. Sức mạnh đó là sức mạnh của Nghiệp lực. Cái mà nhiều người gọi là Hồn thật ra là Thần Thức chớ không gì khác. Thần thức lưu giữ tất cả mọi cá tính, bản năng, hành động, hoàn cảnh... của người đã chết đầy đủ, không thiếu sót (Chính vì lẽ đó mà không ai có thể che dấu những gì mình đã làm, vì Thần thức đã giữ bản sao của đời người đó từng chi tiết rồi) Vì thế cho nên dù người đó đã qua đời, thân xác đã tan rửa nhưng vẫn còn phần quan trọng là Thần thức là bản sao chép về đời người đó vẫn còn và tạo ra một năng lực gọi là Nghiệp lực. Nghiệp lực ấy sẽ chuyển dần người chết đầu thai vào một thân xác mới khác để chịu quả báo. THẦN THỨC THOÁT KHỎI THÂN XÁC TỪ VỊ TRÍ NÀO? Trong dân gian ta thường nghe nói: người chết thì Hồn ra khỏi xác. Chữ Hồn ấy chính là Thần Thức. Khi một người chết đi thì trong một thời gian nào đó mặc dầu người đó đã chết nhưng vẫn còn hiểu biết và sự hiểu biết ấy còn linh diệu hơn khi người đó còn sống. Âý là do sự hiện hữu và hoạt động của Thần Thức. Nhưng Thần Thức cũng sẽ rời khỏi xác thân sau một thời gian. Thần Thức sẽ thoát ra khỏi thân xác người chết ở những vị trí khác nhau tùy vào Nghiệp lực. Nếu nghiệp lực nặng nề thì Thần thức sẽ thoát ra từ phần dưới của cơ thể người chết như từ bàn chân từ bụng hay đầu gối. Nếu Nghiệp lực thanh cao tốt lành thì Thần thức sẽ thoát ra từ trán, mặt hay ngực. Nhiều tài liệu Kinh điển cổ xưa cho hay rằng có thể quan sát sắc thái, tình trạng, cảm giác thể hiện nên gương mặt của người sắp chết mà suy đoán vị trí thoát ra của Thần Thức như sau: Khi thấy gương mặt người chết nhăn nhó, mặt xám đen, quằn quại thì biết ngay là Thần Thức thoát ra từ bàn chân. Nếu người sắp chết đòi ăn, đòi uống, tiếc nuối, than vãn, khổ sở, đau đớn thì Thần Thức chuyển từ bụng xuống đầu gối và thoát đi. Nếu người chết bình tỉnh, sáng suốt, dặn dò người thân mọi điều và giả từ ra đi hay từ từ nhắm mất trong an bình tự tại thì Thần Thức sẽ thoát ra từ ngực hay trán hoặc mặt. NGHIỆP CÓ NHIỀU LOẠI: Nếu phân chia theo chi tiết thì có rất nhiều loại Nghiệp khác nhau. Tuy nhiên để hiểu khái quát, chúng ta chỉ nên nhớ mấy loại Nghiệp chính sau đây: 1) Nghiệp hiện tại: Tạo ác và bị quả báo ngay trong đời. Ví dụ anh A giết người và mấy năm sau anh ta bị tai nạn qua đời. 2) Nghiệp đời sau: Do tạo nghiệp đời này và đời sau (kiếp sau) mới bị quả báo. Có khi đến mấy kiếp sau mới bị quả báo. 3) Nghiệp bất định: Quả báo đến không nhất định về thời gian có thể mau hay chậm. 4) Nghiệp tích lũy: Nhiều nghiệp quả từ nhiều đời tích tụ lại. 5) Tập quán nghiêp: Nghiệp tạo ra theo tập quán . Ví dụ người làm nghề giết mổ heo gà vịt hành nghề lâu thành tập quán không bỏ. 6) Nghiệp Cận tử: Nghiệp tạo ra vào lúc gần lâm chung. Ví dụ một người lúc gần chết dùng vũ khí giết người vì căm tức hay để trả thù. NGUYÊN NHÂN HÀNH ÐỘNG PHÁT SINH MỨC ÐỘ NGHIỆP QUẢ. Khi một người làm việc ác cùng với sự hăng say thích thú trong lúc hành động thì quả báo đến với họ gia tăng. Nhưng nếu một người làm điều ác theo lệnh cấp trên, bị bó buộc, bị sai khiến, thúc hối phải làm nhưng trong lòng không muốn, cảm thấy đau khổ xót xa vì biết là mình làm điều ác thì nghiệp quả vẫn tạo ra nhưng không lớn lao như người vừa mô tả trước. Vậy các nguyên nhân giữ vai trò quan trọng trong luật quả báo. Anh A làm điều ác, quả báo phản hồi về hành động ác ấy tùy vào nguyên nhân nào đã khiến anh ta hành động. Nguyên nhân ấy có thể do lòng gian ác hung bạo hận thù hay có thể là do bị bắt buộc nếu không làm thì anh ta phải chịu chết. Như thế nguyên nhân gây hành động tàn ác khác nhau nên hậu quả do quả báo đem lại khác nhau. Khi bàn về sự kiện này có người đã dựa vào lý luận để bào chữa cho hành động sai quấy của mình như người ăn trộm nghĩ rằng: Vì đói vì muốn cho vợ con hạnh phúc nên anh ta phải đi ăn trộm nên theo anh ta thì nguyên nhân ấy chắc sẽ không nhận quả báo quá nặng nề! Nếu lý luận theo cách đó thì rõ ràng anh ta chưa hiểu thế nào là thiện tâm là đạo đức là quả báo. Nếu cứ nghĩ sai lạc như thế thì kẻ giết người cũng sẽ bảo rằng: nếu tôi không giết người đó thì người đó sẽ tố cáo tôi - vì tôi sợ nên tôi phải giết thôi. Lý luận ấy cũng hồ đồ như có một kẻ sát nhân đã bảo: Tôi phải giết người ấy để lấy tiền bạc vì gia đình tôi đang túng thiếu ! Làm việc thiện không phải lớn lao mới tạo phước đức. Đôi khi việc nhỏ mà hành động với Tâm lành thì phước đức lại rất lớn lao. Nhiều người nói ta toàn chuyện phước thiện lớn lao ý nghĩ to lớn nhưng thực tế thì chẳng có gì cả. Đã có biết bao người thường nói: “Cầu cho tôi được trúng số tôi sẽ xây mấy cảnh chùa nhà thờ! Tôi sẽ... Tôi sẽ... “Chuyện trúng số thì biết bao giờ mới trúng, nên chi cứ nói mà không thấy trong khi có người lở đường xin chút tiền mua cơm ăn lại không cho, nghe đồng bào bị bảo lụt đói lạnh không dám bỏ vài đồng đóng góp. Thực tế trước mắt không thực hiện, chỉ thực hiện ở đầu môi chót lưỡi mà thôi. Thế gian có vô số người như thế. Theo các kinh sách và lời giảng của các bậc tu hành thì trong cuộc đời dù ta làm việc Thiện nhỏ nhoi tới mấy đi nữa thì đó cũng là gieo mầm phúc thiện. Cứ mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút ta suy nghĩ những điều tốt lành làm những việc hướng Thiện thì dù nhỏ tới mấy nhưng cứ một ít, một ít dồn chứa tích tụ lại và cuối cùng đời ta cũng sẽ tạo được phước lành nếu không có ngay trong đời này thì cũng sẽ ở đời sau. Mình muốn được mọi người thương mến mình thì cách hay nhất là mình phải thương mến mọi người hay ít nhất là đừng ghét họ. Vậy cái nguyên nhân tạo nên mối thiện cảm tốt lành chính là Tình thương. Do đó Kinh Phật có câu: “Đem yêu thương xóa bỏ hận thù”. Theo thuyết luân hồi thì mọi thứ trên thế gian khi có sự gặp gỡ hội tụ liên kết nhau là do ở nhân duyên, nghiệp lực làm phát sinh. Tại sao cô con gái nhà đó lại làm con dâu nhà tôi? Tạo sao ông bà ấy lại là cha mẹ chồng của tôi? Tại sao chúng tôi lại sống cạnh nhau? Phải chăng là do có nghiệp báo luân hồi với nhau? Phải chăng chúng ta có Nợ với nhau? Như vậy, nếu có thì chúng tôi phải sống với nhau như thế nào cho tốt? Chúa đã dậy rằng: Đừng Mắc Nợ ai chi hết, Chỉ mắc nợ Yêu Thương mà thôi!” Hay “Ngươi phải yêu kẽ lân cận mình như mình yêu mình vậy.” Như vậy thì rõ ràng khi người mẹ chồng đối xử tốt với con dâu thì khó mà có người con dâu nào ăn ở không biết điều với cha mẹ chồng. Cũng vậy, một khi người con dâu xem cha mẹ chồng như cha mẹ mình thì khó có người cha mẹ chồng nào lại đem lòng ghét bỏ con dâu. Trong Kinh Thánh có đoạn ghi như sau: “Các ngươi muốn người ta làm cho mình như thế nào thì hãy làm cho người như thế ấy” Trên đây chỉ là một số tội lỗi thường thấy trong đời sống của con người. Thật ra còn vô số sự kiện mà từ đó phát sinh nghiệp quả chồng chất ngày càng lớn lao như tội lừa dối(lừa dối chồng vợ, con cái, bè bạn người khác hăm dọa như nặc danh hăm dọa bằng lời nói....), xúi giục (xúi người khác làm điều xấu, hại người), chế diểu (cười cợt khi thấy kẻ khác gặp điều không may), ganh ghét (thấy kẻ khác hơn mình thì sanh lòng tức giận), ích kỷ (chỉ muốn tốt lợi cho mình mà không muốn tốt hay lợi cho người), sang đoạt, (lấy nhà cửa của cải người), gạt gẩm, giả mạo, bày mưu tính kế (chuyên làm giấy tờ giả mạo, sản xuất giả mạo - hàng giả, chế thuốc giả mạo, pha chế thức ăn giả mạo bằng những chất có hại cho cơ thể người tiêu dùng, bày mưu tính kế lừa gạt người hay làm hại người..) ..vân vân . Những sự kiện vừa kể đã thường xảy ra từ muôn nơi và muôn thuở. Tuy nhiên những người phạm vào các vấn đề trên hiếm người cảm nhận được rằng mình làm điều sai quấy để rồi ân hận hối lỗi mà bỏ qua. Trái lại rất nhiều người biết việc mình làm sai nhưng vẫn cho là không ác hại gì và cứ thế mà tiếp tục. Hậu quả là ác nghiệp tạo thành ngày càng chồng chất khiến tội lỗi ngày càng nặng nề thêm và dĩ nhiên họ phải nhận lãnh quả báo không may sớm hoặc muộn mà thôi. Muốn nghiệp báo đừng tạo thêm và giảm thiểu thì nhớ lời dạy của Phật: Ý nghĩ và hành động tốt lành (Thiện) thì nên nghĩ tới và tiến hành. Nếu việc Thiện đã tiến hành rồi thì nên phát triển việc thiện ấy ngày càng lớn thêm. Ý nghĩ và hành động xấu xa, tàn ác hung dữ thì nên diệt ngay trong ý nghĩ, không cho phát sinh. Nếu lỡ đã tiến hành thì nên ngừng lại và dứt bỏ không làm nữa. NGUYÊN NHÂN NÀO KHIẾN TA PHẢI ÐAU KHỔ!!! Con người sinh ra và sống trên cõi đời không ai là không khổ. Từ vua quan cho tới kẻ cùng dân, ai cũng đều có cái “Khổ” riêng cả. Cư sĩ T.Q. đã nêu một vài cái Khổ trong bài viết “Thân thể con người”: Cái chết là một cái Khổ trong 8 thứ Khổ của con người: Khổ vì bị Sanh ta, Khổ vì bị Già, khổ vì bị Bệnh, Khổ vì bị Chết, Khổ vì bị gần với những thứ mình không ưa, Khổ vì bị xa với những thứ mình ưa thích, Khổ vì muốn mà không được, Khổ vì có quá nhiều sức khỏe và Ngũ ấm. Ngũ Ấm gồm năm thứ: 1) Sắc: chỉ cho các hình danh sắc tưởng. 2) Thọ chỉ những cảm giác 3) Tưởng chỉ những sự tưởng tưởng, suy nghĩ 4) Hành chỉ cho các hành động tạo tác 5) Thức chỉ cho các cái biết của “Ý” (Cư sĩ T.Q – thân thể con người – Báo Viên Giác - số 113, tháng 10-1999 Ðức Quốc) Còn có cái Khổ khác nữa do mỗi con người tự tạo ta đó chính là Các Tâm của mỗi người. Cái Tâm đó thường tham lam, thường mơ mộng, tưởng tượng những thứ không có thật mà cứ tưởng là có Thật. Cái Tâm cũng là nguyên nhân tạo ta những hậu quả. Kinh Phật giáo thường cho rằng: “Mọi sự tại Tâm” đã nói lên điều đó. Ngoài cái Tâm ta còn có Cái Thân. Cái Thân xác mà ta cho là sự “Của Ta” hay “chính là Ta” Vì cái Thân ấy mà Ta phải Khổ. Có Thân thì có ham muốn vì đó chỉ là các thân vật chất thật sư. Có ham muốn là có chiếm hữu, sinh ra ích kỷ chỉ muốn lợi cho thân mình mà không muốn cho ai được lợi cả. Như thế càng ham sống là càng gây ra nhiều nghiệp quả để rồi nhận lấy quả báo luân hồi đau khổ. Nếu biết Các Xác Thân chỉ như các áo ta mặc thì sự khổ đau, bệnh hoạn chỉ như cái áo bị rách cũ mà thôi. Cái xác thân ta đẹp đẽ hay xấu xí thì cũng như cái áo ấy màu sắc đẹp đẻ hoặc không được sáng sủa hấp dẫn. Khi chết chính là lúc cái áo ấy bị thay bỏ không mặc nữa và rồi ta sẽ mặc vào cái áo khác. Khi sống, ta cử động nhúc nhích, đi lại thì cái thân xác ta cử động, nói năng, nhận biết, cảm xúc nhưng thật ra các hổ trợ đó không phải phát xuất từ cái xác thân mà từ nhiều thứ như ý nghĩ, cảm giác, thấy nghe, nếm ngửi...vân...vân. bộc lộ qua tai, mắt, mủi, miệng, lưởi...Khi chết những thứ đó đều mất đi. Vậy mà chúng ta, ai cũng nghĩ về Cái Thân Xác mình mang và cho đó là Chính Mình. Thật sự thì cái Thân xác ấy chỉ là những vật chất cơ bản tạo nên và sau một thời gian cũng quay về với cát bụi mà thôi. Để chứng minh cái Thân xác ấy có phải của Ta không thì ta hãy nhớ lại là Cái Thân ấy có hoàn toàn theo ý ta không? Ta thì luôn luôn muốn khỏe mạnh, nhưng xác thân muốn đau yếu, bệnh hoạn muốn chết khi nào là tùy ý nó. Ta không muốn uống nước nhưng cái xác thân lại Khát và ta phải chìu ý nó. Ta cố rán sức thức nhưng cái Xác Thân cứ muốn ngủ không theo ý ta. Có khi ta quyết nhịn ăn, nhưng cái Xác lại đòi ăn. Rõ ràng là cái Thân làm ta Khổ Ngay cả Cái Tâm mà chúng ta nghĩ ngợi, phân tích, suy tính thiệt hơn ta cũng tưởng là “của Mình” luôn.. Nhưng cũng chính Cái Tâm làm mình khổ. Tạo sao Cái Tâm thật sự không phải là Ta?. Nếu Tâm là Ta thì chỉ có mỗi một thứ Tâm thôi, cớ sao lại hai thứ như Tâm Thiện và Tâm ác? Vậy đã là Cái Ta thì tại sao lại là hai được? Còn Cái Tâm làm cho ta đau Khổ thì thật quá nhiều. Ví dụ như khi Ta muốn điều gì tức là Tâm ta muốn nhưng đâu có phải muốn là đạt được. Ví dụ lúc ta có Thiện Tâm, ta muốn người bị bệnh được lành hay người nghèo có được tiền bạc, nhưng điều mình muốn hay Tâm mình muốn như thế đâu có phải hoàn toàn được như ý. Thế là ta Đau khổ vì không đạt ý nguyện. Đôi khi vì lòng ghen tức căm ghét một người nào đó nên ta muốn kẻ ấy phải bị khổ đau nhưng kẻ ấy vẫn bình yên an lành. Như thế là Tâm muốn mà không được cũng khiến ta đau khổ. Vậy chính Cái Thân và Cái Tâm làm mình ham muốn, tự cao tự đại, tự ái phân biệt, ích kỷ, tham lam, ganh ghét, giận hờn. tức tối...Nghĩa là vì Cái Thân và Các Tâm mà càng ngày mình càng phát triển Tham Sân Si, lòng thù hận nhiều lên nhất là khi mình cứ nghĩ là Cái Thân chính là của mình, Cái Tâm chính là mình. Chính vì sự nhầm lẫn mê mờ u tối trong nhận thức về cái xác thân và cái Tâm như thế nên hằng phút, hằng ngày, hằng giờ... mỗi người đều tự tạo cho mình biết bao hành động, ý nghĩ sai lầm tội lỗi khiến tạo ra biết bao nghiệp báo chồng chất không bao giờ vơi mà mình không biết??!...!...
    1 like
  8. Những tấm ảnh chưa công bố của hậu trường "Tây Du Ký" Những bức ảnh quý hiếm được đoàn làm phim Tây Du Ký lưu giữ từ năm 1986. Kịch bản là một trong tứ đại danh bộ, dàn diễn viên đều là "sao" lớn nổi tiếng - những nghệ sỹ tâm huyết và tài năng. Cùng với nhiều yếu tố hỗ trợ - "thiên thời, địa lợi, nhân hòa", phiên bản Tây Du Ký năm 1986 đã trở thành kinh điển trong trái tim hàng triệu khán giả. Mặc dù những năm gần đây Cbiz liên tục cho ra đời những tác phẩm mới, cải tiến về mọi mặt nhưng chưa một bộ phim nào có thể so sánh "ngang hàng" với phiên bản trên.Mỗi năm, cứ đến dịp đầu hạ là khán giả nhí Trung Quốc cũng như Việt Nam đều mong ngóng sự trở lại của Tây Du Ký 1986. Những tập phim đã phát sóng nhiều lần nhưng chưa khi nào thôi hấp dẫn người xem đủ mọi lứa tuổi.Mới đây, cư dân mạng Hoa ngữ lại tiếp tục phát hiện một series ảnh hậu trường hết sức thú vị của đoàn làm phim. Trong những ngày tháng gian khổ và vất vả nhất, họ vẫn lưu giữ được nụ cười thân thiện và không khí làm việc thật đoàn kết. Dưới đây là một số hình ảnh quý giá của ê kíp Tây Du Ký 1986: Đoàn làm phim luôn thân thiện và đoàn kết. Rất đông quần chúng đã có mặt tại hiện trường ghi hình. Những phút giây khó quên của các thành viên trong đoàn. Khâu hóa trang tỉ mỉ. Trư Bát Giới Mã Đức Hoa trên phim trường.
    1 like
  9. Future...đã lang thang từ F319 san đây cơ à, ..., vũ trụ huyền diệu ở chữ dịch, nó vận động thay đổi không ngừng, do vậy đi tìm một lý thuyết thống nhất, cố định, không thay đổi phản ánh mọi quy luật của vũ trụ vận động thay đổi không ngừng là đi ngược của chữ DỊCH..., Stephen Hawking quả thực vĩ đại khi dám thừa nhận sai lầm của mình về chuyện có lý thuyết cuối cùng...
    1 like
  10. Bạn nên đọc thêm 1 số bài chú ý trong mục Luận Tuổi để hiểu thêm về quan điểm của diễn đàn nhé. Bạn biết tự tra trên các trang web thì cũng sẽ có câu trả lời cho mình ngay trong mục luận tuổi này thôi!
    1 like
  11. 1 like
  12. BỘ SƯU TẦM CỔ VẬT VÀ VIỆT SỬ 5000 NĂM VĂN HIẾN Tiếp theo Những cổ vật bằng mã não và đá bán quý Kỳ lân hơn 3000 năm cách ngày nay..... Nam tả nữ hữu. Những chiếc sọ người bằng mã não này liên quan gì đến những chiếc sọ người bằng thủy tinh đầy bí ẩn tìm được ở nhiều nới trên thế giới? Còn tiếp
    1 like
  13. Giỗ Tổ Hùng Vương, Dạy con chữ Hiếu Đọc Âm Dương với Ngũ Hành Lắm kẻ phê phán linh tinh lắm điều Đó là những kẻ ngạo kiêu Nghĩ cạn chẳng hiểu thấu điều uyên thâm Lời cổ xưa chẳng xa xăm Chân lý là cái vĩnh hằng đúc nên Giống như vừng sáng thái dương Mặt trời già lão vẫn lên mỗi ngày Văn minh vật chất ngày nay Nhìn vào Việt cổ, thấy đầy tương lai Khoa học, minh triết lâu dài Văn Lang văn hiến loài người có công Muốn hiểu thấu phải thực lòng 5000 năm trước Tổ Tông nói rồi Mẹ cha nước mắt chảy xuôi Không hề đứt đoạn mạch hồi thương con Con xa dù có vuông tròn Nhớ cha mẹ, chỉ khóc thầm đôi khi Mẹ khi đang ngủ giữa thì Vẫn lo thấp thỏm để vì giấc con Quạt xua muỗi, tém màn chăn Cho con thẳng giấc ngon lành suốt đêm Con chưa giúp được bao lăm Hãy khiến cha mẹ yên tâm không buồn Người gặp vui, sướng trong lòng Cho nên con biết sớm hôm mau lời: Sớm ngủ dậy, hỏi mẹ vui Chiều về chào mẹ với lời hân hoan Lớn lên tung cánh đi làm Ở xa, điện thoại thường xuyên gọi về Mẹ cha dù có ở quê Yên tâm, đỡ phải lo về đứa con. “Đầu Gạo” lướt Đạo - mọc mầm Là theo qui luật xoay vần tự nhiên Cũng giống như mọi hành tinh Đều theo quĩ đạo riêng mình mà xuôi Người với người cũng vậy thôi Một Đạo tương tác, gọi nôi Ngũ Hành Âm Dương quan hệ hai phần Cha – Con, Chồng – Vợ, Anh – Em, Bạn – Bè Ngũ Hành phép tắc thuận tề Sẽ không xung đột, thuộc về tự nhiên Xã hội như cái khí quan Gia đình như thể tự nhiên tế bào Gia đình khỏe, xã hội cao Gia đình quan trọng với nhau vợ chồng Sống trong hòa lạc gia đường Con cái học được tình thương con người Lớn lên thấy rõ cuộc đời Một bàn cờ tướng tuyệt vời khó đi Thận trọng từng bước cực kỳ Ngã biết đứng dậy là khi công thành Con nhìn thấy đó học nhanh Càng ơn cha mẹ sinh thành ra con Làm cha dù có thật nghiêm Cũng dành kể chuyện thánh hiền con nghe Ngày dành mười phút tỉ tê Là con có được tràn trề niềm vui Càng thêm hãnh diện với đời Đến trường kể bạn ngời ngời điều hay Có hiếu cha mẹ ngày ngày Ra đời con sẽ thành ngay trung thần. Mọi việc cha mẹ ôm đồm Mua nhà, cưới vợ đều làm thay con Con cho rằng đó tự nhiên Cha mẹ cũng chẳng được phiền công lao Chiều chuộng nên hiểu thế nào? Trăng đến rằm tự làm sao chẳng tròn (!) Thế là chẳng uốn nắn con Mọi việc theo ý của con mà chiều Nghe thầy tướng số vài điều Yên tâm cứ để mặc diều gió bay Con vậy bất hiếu có ngày Bởi do cha mẹ quá tay nuông chiều Thánh hiền xưa đã từng nêu Gia cư kiện cáo là điều húy kiêng Làm cho đổ vỡ gia phong Chẳng có kết quả đáng mong mà chờ Dạy hiếu từ lúc lúc còn thơ Con dù nhiều ít, vẫn nhờ được con Từ nhỏ biết dạy vuông tròn Không nên mọi việc ôm đồm làm thay Để cho con nhiễm tính lười Là làm hư hại cuộc đời con sau Cha mẹ dù có thật giàu Chi cho con phải trước sau kiệm cần Để con tự lực bản thân Học, làm, biết cách dần dần tiến lên Dù ai giàu có lắm tiền Không quá tam đại, rồi liền đến suy Ngày nay chẳng đợi đến thì Một đời cũng dễ suy vi tan tành Do lối xa xỉ lộng hành Tiêu thụ vật chất đã thành thói quen Vì con nên phải yêu thương Yêu thương có lý, chớ thường tình không Thành ra chiều chuộng bất công Là nuôi bất hiếu đứa con sau này Chăm con, rèn luyện hàng ngày Mới thành bản lĩnh sau này cho con Công danh, hiếu đạo vuông tròn Ấy là trọn phận thương con, không nàn Trẻ con mà tính tham lam Dễ thành vô lễ, dễ làm ngạo kiêu Sẽ bất hiếu, ưa nuông chiều Chẳng nghĩ cha mẹ, chống điều khuyên răn. Người sinh ra bổn tính tham Dạy nghĩ người khác, phải làm tấm gương Nguyên nhân chớ có coi thường Muốn dạy con cái, nêu gương phải lành Khi con mới một tuổi thành Ông Bà Cha Mẹ cơm dành bón con Thế là tạo một thói quen Cho “ông vua nhỏ” nghiễm nhiên trong nhà Nửa vua, nửa hổ tạo ra Cái gương mẫu ấy thật là gương sai Bữa ăn phải diễn như vầy: Món ngon nhất nói mời ngay Ông Bà Trẻ nhìn hiếu hạnh ngẫm ra Mời theo thứ bậc, cuối là đến con Lòng bé nghĩ sẽ vui hơn Học tính hiếu thuận kính nhường người trên Mỗi khi bưng món quà lên Bé biết trước hết mời ông mời bà Biết chia, mời mẹ mời cha Người lớn vui vẻ khen là bé ngoan Trong lòng bé cũng hân hoan Cả nhà vui vẻ, hiếu đoan, lễ nghì Trẻ từ nhỏ nhiễm tự tư Là do người lớn làm hư con mình Dành cho con mọi ưu tiên Không tập con cái tính hiền vị tha 5000 năm Đất Nước ta Sách xưa ghi rõ như là đầu tiên Chọn vợ kén gái thục hiền Gia tộc phát đạt được trên ba đời “Quan Quan Thư Cưu, Tại hà chi châu, Yểu điệu thục nữ, Quân tử hảo cầu” : “Con Con Cù Cu, ấy nghĩa vợ chồng Bay xa vẫn đậu, một lòng sắt son Nếp xưa kén chọn dâu con Lấy đạo hiền đức để còn dài lâu” Ngắt bông sen hạnh cúng cầu Tổ Tiên mát ruột với dâu nhà mình Con trai hiếu thảo thường tình Con dâu hiếu thảo làm vinh họ hàng. Khen con cũng thể động viên Cách khen không đúng cũng liền hại con Tùy theo đức hạnh mà khen Khen đúng đức hạnh, con liền phát huy Khen mà sáo rỗng tức thì Con thành kiêu ngạo tưởng gì cũng hơn Thích nghe khen quá thành quen Khi phê bình lại chẳng thèm để tâm. Muốn ra đời gặp quí nhân Cái tính lịch sự phải cần truốt trau Lễ cầu Phật chẳng thấm đâu Phật nhận hối lộ còn nào Thánh nhân? Lịch sự từ nhỏ phải cần Dạy con lễ phép, ân cần hỏi thăm Chào Thầy, chào Bác, chào Anh Vui chào các bạn cho nhanh miệng chào Quen cách lịch sự thanh tao Ra đời luôn gặp chỗ nào quí nhân. Trẻ con thích bắt chước làm Là tính hiếu động thích ham hiểu đời Hai, ba tuổi đã biết rồi Phải hướng dẫn bé, kèm lời ngợi khen Tự lau ghế, tự tắt đèn Tự xếp quần áo, tự em đi giày Thế là tập bé khéo tay Biết giúp người lớn, biết hay việc làm Người lớn mà cứ ôm đồm Giành phần làm hết, biến em thành lười. 孝 “Hiếu” là lướt tiếng “Hai Yêu” Lớp già, lớp trẻ, hai đều thương nhau Nho viết chữ Lão 老 trên đầu Chữ Con 子 ở dưới, hợp nhau Hiếu 孝 thành: Con gánh trách nhiệm trên mình Phụng dưỡng cha mẹ sinh thành ra con Ngược xuôi đọc HIẾU thấy thâm: U YÊU thành HIẾU, con HÀM YÊU U. Chuyện đời xưa kể lời ru Con đi đốn củi để bù sinh nhai Ở nhà có bạn đến chơi Chờ con không gặp, mẹ thời không yên Mẹ bèn lấy một cái kim Đâm tay chảy máu, Con liền nhói đau Vội vàng rảo bước về mau Nhào đến ôm mẹ , mẹ đau thế nào Mẹ bèn kể chuyện đuôi đầu Mẹ làm vậy để cho mau con về Giao cảm dù cách sơn khê Con biết thương mẹ, mau về bạn con. Ngày nay chẳng dạy mất khôn Con chẳng hề biết mẹ thèm món chi Mẹ thì mọi thứ chi li Lo cho con hết, đều vì phần con Như vậy là hiếu chưa tròn Hai bên cùng biết quan tâm mới là Con phải chăm sóc mẹ cha Thường xuyên phải biết mua quà phụng dâng Anh em họ mạc xóm làng Hiếu là phải biết nhịn nhường, giúp nhau. Dạy hiếu, ba điểm phải trau Lấy mình làm mẫu là đầu ưu tiên Trong ngày sinh nhật của mình Mời cha mẹ đến để dành cảm ơn Cái gương ấy gợi cho con Ngày sinh nhật nó, nó còn nghĩ ai. Người tính toán chẳng bằng Trời Người thường chỉ dựa vào người nghĩ suy Chẳng nghĩ trật tự tôn ti Yêu ghét cứ thế vô tư mà làm Thành ra gương xấu cho con Học được chữ Hiếu phải còn dài lâu Nhà và trường phải gắn nhau Con học điều tốt, về mau khoe nhà Động viên con tiến bộ mà Đừng nói trêu giỡn, thế là mất nghiêm Trẻ con muốn giúp việc làm Mẹ cha phải biết động viên, vui mừng Khen con là có hiếu tâm Để cho con trẻ trong lòng sướng vui Lòng thiện như cỏ nảy chồi Mỗi ngày lại một tốt tươi trong lòng Nếu con vụng, giúp chẳng xong Thì phải hướng dẫn tận tình cho con Chớ làm tự ái tâm hồn Phải trân trọng cái nhiệt tình của con. Dạy con chữ Hiếu đầu tiên Có Hiếu, đức hạnh sẽ liền nở hoa Từ nhỏ yêu kính mẹ cha Cái tâm hiếu ấy mới là dài lâu Ra đời kính trước, nhường sau Quan tâm xã hội mà mau trưởng thành Khi đau chẳng tự khổ mình Mà thương cha mẹ vì tình lo âu Biết giữ ngôn hạnh làm đầu Chẳng để cha mẹ xấu đâu vì mình Nghe chửi “mất dạy” biết kinh Luôn luôn lo giữ cho mình đoan trang. Hiếu giúp phán đoán hèn sang Giúp chọn người, chọn bạn vàng cho ta. Kẻ không hiếu thảo mẹ cha Thì ra xã hội đều là khó tin Toan tính lợi, hại, cân, đong Đâu có tình nghĩa trong lòng thiện căn Nhiều kẻ thực sự chăm làm Nhưng lòng chỉ nhắm đến danh với quyền Lo thăm đối tác làm ăn Lơ là đạo nghĩa về thăm mẹ già Tình duyên cũng chẳng chăm lo Giữa đường hạnh phúc lại là chia tay Do không học hiếu mà gây Bất hiếu ảnh hưởng tới bầy cháu con. Đọc to lục bát là khôn Nhịp điệu nó giống thở Thiền hít sâu “Nam mô” là hít sâu vào “A di đà Phật” thở phào mạnh tuôn Bài ru dưới để cho con Ê - A, Hít - Thở, còn hơn chơi tràn: Ru con, con ngủ cho ngoan Ngàn năm tinh túy Văn Lang mãi còn Công cha như núi Cháy Son Nghĩa mẹ như nước sông Nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ Hiếu mới là đạo con Hiếu Kinh xưa đã từng răn Nuôi tâm hồn Việt ngàn năm cửu trường Trong nhà hòa hợp tình thương Anh chị em phải biết nhường nhịn nhau Lời nói phải nghĩ trước sau Cẩn thận, nói thật, chẳng đâu mất lòng Chơi thì bình đẳng, bạn đông Gần người tử tế để mong học nhiều Thể thao, tập vẽ, tập thêu Tập đờn, tập hát, đến điều học văn Cha mẹ gọi, dạ thưa nhanh Cha mẹ nhờ, phải thi hành làm ngay Mẹ cha khuyên nhủ, giãi bày Là mong con giỏi những ngày mai sau Con phải cung kính nghe theo Cả con, cha mẹ, lòng đều cùng vui Nếu khi con lỡ gì sai Cha mẹ có trách, vâng lời tiếp thu Cãi lại cha mẹ là hư Làm cha mẹ giận, cũng như đau lòng Luôn luôn phải biết quan tâm Hỏi han cha mẹ ân cần sớm hôm Tối chúc cha mẹ ngủ ngon Sáng dậy nhanh miệng, mẹ tròn giấc không Học về chào hỏi vui lòng Kể cho cha mẹ chuyện trong lớp mình Rồi kể sang chuyện học hành Bài hôm nay thấy với mình ra sao Đi đâu xin phép, thưa chào Về nhà mách lại nơi nào, việc chi Ở nhà phải có nội qui Vệ sinh, tắm rửa phải đi đúng giờ Ngồi học đừng nghịch vẩn vơ Ti Vi giải trí chỉ giờ trẻ em Thế là cha mẹ yên tâm Con ta tự biết lo chăm việc mình Việc gì khác, nếu muốn làm Hỏi trước cha mẹ khuyên nên thế nào Chớ có tự ý nhúng vào Lỡ khi nguy hiểm, tổn hao sức mình Biết hỏi là trẻ thông minh Cha mẹ cũng sẽ vì mình yên tâm Mọi vật dù nhỏ của công Con đừng tự tiện lấy dùng làm riêng Đồ của ai cứ để nguyên Mình tò mò lấy bị phiền trách tham Điều gì cha mẹ vui lòng Thì con phải biết làm xong cho lành Điều gì cha mẹ không ưng Thì con phải biết liệu chừng gạt bên Thân mình phải biết giữ gìn Chơi đừng vô ý để mình bị thương Mẹ cha sẽ rất đau lòng Lo không chữa khỏi, lo không an toàn Chơi đừng ngỗ nghịch, ngang tàng Mẹ cha xấu hổ xóm làng người ta Mẹ cha yêu quí con mà Con phải hiếu thuận mới là con ngoan Mẹ cha dù có quá nghiêm Con vẫn hiếu thuận, dịu hiền là thương Con sai, xin lỗi là thường Sửa ngay, giữ tín, đường đường con ngoan Mẹ cha có lúc mắng oan Con phải bình tĩnh, dịu dàng phân bua Mẹ cha lúc ấy chưa vừa Đợi lúc vui vẻ con thừa tỉ tê Bấy giờ cha mẹ sẽ nghe Cũng sẽ xin lỗi, ai dè mình sai Vậy là con đã có tài Biết khuyên phải trái, làm hài lòng nhau Cũng có cha mẹ nóng đầu Đánh con vô lý làm đau nhân tình Con cũng đừng oán, đừng khinh Làm vậy cha mẹ của mình càng sai Con phải kiên nhẫn khuyên nài Mẹ cha tỉnh ngộ, sửa sai lỗi mình Khi cha mẹ có bệnh tình Con cái phải biết quên mình chăm nuôi Bệnh mà đã quá nặng rồi Con cái luôn ở bên người không xa Khi cha mẹ đã băng hà Con cái luôn nhớ hương hoa tâm niềm Chớ qua loa, chớ phí tiền Mới đúng hiếu thuận, Thánh hiền từng răn Thành tâm, thành ý là cần Cũng như khi sống đang gần bên nhau. Anh chị em hợp tâm đầu Biết thương nhau, quí trọng nhau một nhà Mới làm vui sướng mẹ cha Mới là đạo hiếu, mới là con ngoan Chơi với bạn phải ngang hàng Chẳng gây oán giận, chẳng tham tranh giành Nói năng khiêm tốn dịu dàng Không nói tục tĩu, không màng chê bai Lớn thì biết giúp nhỏ chơi Nhỏ thì lễ phép nghe lời lớn khuyên Ai cần giúp, phải giúp liền Không đủ sức giúp thì truyền người trên Giúp người là việc ưu tiên Luôn luôn coi đó là niềm vui chung Xưng hô phải biết khiêm nhường Đáng chị gọi chị, anh thường gọi anh Bạn bè thân mật ân cần Bằng vai phải lứa xưng bằng mày tao Gặp ai lớn tuổi hỏi chào Nhường bé kém tuổi ra vào ưu tiên Cụ già là bậc người trên Khoanh tay lễ phép chào nghiêm trang chào Cùng với người lớn đi đâu Nhường già ngồi trước, trẻ sau mới ngồi Nghe hỏi phải biết trả lời Giọng phải to rõ, nói thời nghiêm trang Nhìn đối mặt, nói gọn gàng Mắt đừng lơ láo, chàng màng, ngó nghiêng Hàng ngày biết quí thời gian Dậy thì rửa mặt, đánh răng đúng giờ Vệ sinh xong, rửa tay cho Biết giữ sức khỏe, khỏi lo bệnh vào Ăn mặc phải giữ bảnh bao Đội mũ phải biết đội vào cho ngay Ra đường phải có dép, giày Đi học đeo cặp phải ngay mà vừa Ở nhà xem xếp đúng chưa Thứ nào chỗ nấy, không bừa lung tung Không ham lòe loẹt hư vinh Nhưng quần áo phải hợp mình trang nghiêm Ăn uống phải hợp dưỡng sinh Đừng có kén cá chọn canh gây phiền Ăn nhiều rau quả là nên Chớ uống nước ngọt, nước đường có ga Rượu bia thì hãy tránh xa Chớ đụng thuốc lá kẻo mà nguy to Ăn nhai kỹ, bụng vừa no Chớ ăn cơm bụi, ăn quà bán rong Thực phẩm chế biến gia công Đồ ăn công nghiệp là không lợi mình Đi bộ chú ý ngoài đường Không đi theo kiểu vội vàng, long đong Khi đứng cũng phải ngóng trông Không được ưỡn ẹo, cũng không cúi đầu Khi bước qua cửa đi vào Không đứng ngạch cửa mà chào người trong Khi ngồi, chân chớ có rung Ngồi đừng ngả ngớn khó trông, xấu người Khi mở cửa, vén rèm khai Con phải chú ý nhẹ tay đừng ồn Trong nhà chớ chạy ầm ầm Va phải đồ đạc đổ rầm, bị thương Cầm ly chén chớ coi thường Tránh làm rơi vỡ tốn tiền mẹ cha Vào phòng không có ai nhà Cũng không tự tiện mới là người nghiêm Làm việc gì cũng chú chăm Mới không phạm phải sai lầm do ta Không vội vã, chẳng qua loa Nhẫn nại, cẩn thận, làm là thành công Những trò chơi kém thông minh Hoặc là những chuyện linh tinh suy đồi Chớ tò mò, chớ nhòm coi Nhác thấy trò xấu phải rời xa ngay Thấy cửa đóng phải gõ tay Hỏi thăm trong ấy có người hay không Không được tự tiện mở tung Là không lịch sự, họ khinh chính mình Vào phòng khách chớ làm thinh Chào trước để họ biết mình là ai Khách hỏi ai đấy, vào đây Phải xưng tên rõ thẳng ngay mà vào Mượn ai dụng cụ thế nào Phải nói rõ trước dùng vào việc chi Được cho phép mới cầm đi Không như kẻ trộm thấy gì tự vơ Dùng xong trả lại đúng giờ Lần sau cần mượn mới là dễ xuôi. Nói thật thà, có đầu đuôi Lời gì đã hứa kịp thời thực thi Không làm nổi, hứa làm chi Nếu mà như vậy khác gì dối gian Nói ít còn hơn lan man Nói tốt hơn hẳn lặng câm ít lời Đáng nói mới nói ra thôi Điều không đáng nói thì thời thà im Nói lời đáng quí, trang nghiêm Chớ lời lẻo mép, tầm thường, gian ngoan Chớ lời tục tĩu bụi đường Đừng để thói xấu ấy vương vào mình Việc gì chưa thấy, chưa nhìn Đừng có phát biểu tự mình lung tung Việc chưa rõ, chớ tuyên truyền Mách lẻo như vậy nó liền thành ngoa Khác gì rước họa vào nhà Vì bị kẻ xấu làm loa tin đồn Việc ai xui, thấy chẳng khôn Thì nên từ chối, khỏi làm rối ren Nói năng câu chữ rõ ràng Chậm rãi, dứt khoát, chẳng sang mù mờ Nghe ai gạ chuyện thực hư Nghe thì bỏ vậy, chối từ ngoài tai Phải biết phán đoán đúng sai Việc không phận sự, chẳng hoài quan tâm Thấy người ưu điểm, thạo làm Thì nhớ cái tốt, dần dần học theo Thấy người làm xấu, làm điêu Tự răn mình chớ phạm điều trái ngang Tự rèn phẩm đức, kỹ năng Còn thua người, phải càng hăng gắng nhiều Dù có kém mặc, kém tiêu Cũng không lấy đó làm điều tự ti Năng lực mình có thiếu gì Cố gắng nhiều sẽ đến khi trưởng thành Mình mà nghe bạn phê bình Lại đem tức giận ra dành cho ai Mình mà nghe bạn khen hoài Lấy làm sung sướng tự oai với mình Thế là bạn tốt lánh dần Chỉ còn bạn xấu dẫn mình xấu hơn Nếu mà nghe thấy người khen Đừng có đắc ý, phải xem lại mình Càng cố gắng, việc càng thành Cho thật xứng đáng để giành lời khen Nếu mà nghe thấy phê bình Đừng có tức giận, làm thinh vui lòng Quyết tâm sửa chữa cho xong Thế là bạn tốt đến đông vui vầy Vô ý phạm lỗi là sai Cố ý phạm lỗi ác tai tội tình Biết sai, biết sửa, thông minh Cái lỗi nó sẽ xa mình bỏ đi Cố tình giấu lỗi càng nguy Cái sai sẽ đẻ ra thì càng sai Thân nhau, yêu quí loài người Yêu thương vạn vật là thời văn minh Người ta quí trọng nhân tình Người có đức hạnh, nâng mình càng cao Người có năng lực dồi dào Sẽ được khâm phục mà trao chức quyền Mình có năng lực kiếm tiền Cũng không tư lợi chỉ riêng cho mình Biết tổ chức, biết hợp quần Lợi ích xã hội là phần vẻ vang Chớ thấy giàu có bắt quàng Chớ thấy nghèo khó lấy làm khinh khi Chớ mới nới cũ làm gì Qúi trọng bạn cũ, nhớ ghi nghĩa tình Thấy người đang bận chớ phiền Thấy người lo, chớ chuyện nhàn, thêm lo Đừng đem kháo chuyện người ta Nào là khuyết điểm, nào là riêng tư Thà rằng cái tốt khen ra Cũng như ý đẹp làm quà noi theo Người ta nghe thấy mình nêu Nhất định càng dốc làm điều thiện hay Còn đem bêu xấu người ngay Nhiều khi sẽ rước họa tai về mình Tiền của thì phải phân minh Thà rằng nhận ít về mình còn hơn Thế là mình tạo thiện duyên Đến đâu cũng gặp người hiền giúp cho Muốn nhờ người giúp việc chi Phải xem việc ấy mình thì thích không Nếu mà mình chẳng thích làm Đừng đem việc ấy gán trông chờ người Nếu mà đã nhận ơn ai Phải lo báo đáp chóng chầy cho xong Ơn thì nhớ mãi trong lòng Oán thì lờ bỏ cho vong hận thù Nhân tâm lấy lý mà thu Còn dùng quyền thế, chẳng khi nào thành Người ta dù nể sợ anh Trong lòng không phục, tiềm tàng nguy tai Trên đời chọn bạn mà chơi Chọn người có đức, có tài mà thân Gần mực thì lụa nhuốm đen Gần đèn thì tỏ như đèn sáng soi Nếu mà đã đọc sách rồi Phải đem điều tốt mà soi thực hành Học rồi mà chẳng chịu làm Chỉ là mọt sách mơ màng hư vinh Đọc sách, một phải biết nhìn Hai phải biết nói, ba dồn đến tâm Rút ra kinh nghiệm ngấm ngầm Mới là nghiên cứu thâm trầm ý thư Đừng có một sách đọc qua Vội tìm sách khác hòng mà hiểu thêm Cách làm như vậy không chuyên Đọc từng cuốn sách phải nghiền cho sâu Ý nào sâu sắc ghi mau Tìm thầy, tìm bạn, yêu cầu hỏi thêm Giá sách xếp gọn từng ngăn Bàn học bút giấy cũng trong chỉnh tề Tâm mình yên tịnh một khi Đọc thì mới hiểu, học thì mới thông Vở tập khi lấy làm xong Xong xếp chỗ cũ gọn gàng, chỉn chu Sách không tốt, phải chối từ Đừng có xem, đọc, rước hư vào mình Thánh hiền sách dạy anh minh Học và thực tập sẽ thành nếp quen Gieo trong xã hội thiện duyên Đó là tạo phúc ước nguyền mai sau Hiếu Kinh đọc thuộc làu làu Tự mình nhắc nhở, giúp nhau việc lành.
    1 like
  14. Theo lá số giờ Mão: - Phu thê: vợ có dạng người nhỏ con, măt dài choắt, da trắng , mắt cận nhỏ có quầng thâm, gò má cao, có thể là người phương xa hay lai khác chủng tộc, chân tay hay gần mắt phải có tỳ vết gì. là người nhanh nhẹn tháo vát, chi tiêu hơi khắt khe, bảo thủ bướng bỉnh, thường lấn lướt chồng. Thường gặp trắc trở trong việc cưới hỏi, nên muộn đường hôn phối để tránh bất hòa, xa cách - năm nay: tình cảm có chuyện không vui thường xẩy ra bất hòa cãi vã, có thể đứt gãy, tiền bạc thua thiệt, thường phải di chuyển đi xa nhiều.
    1 like
  15. Tính tình đại ương ngạnh và bảo thủ. Thủa nhỏ khá vất , có tính tự lập cao
    1 like
  16. Nếu chỉ có hai giờ trên thì giờ Mão hợp với anh hơn. Cự đồng cung với tuế cũng là người cẩn ngôn vậy
    1 like
  17. Gửi FT TP thấy bạn thật sự có nhiều hứng thú trong việc tìm hiểu về y dược học. Theo TP, bạn có thể đọc và tìm hiểu phương pháp, phác đồ điều trị của BS.TS Hoàng Xuân Ba. Diễn đàn m cũng có giới thiệu về BS Ba rồi đó. http://diendan.lyhoc...nh/page__st__40 Khi bạn thấm nhuần cơ chế bệnh lý theo những gì BS Ba đưa ra rồi, bạn sẽ thấy 1 điều vô cùng kỳ diệu, là ta có thể giải quyết đại đa số các bệnh nan y tưởng chừng vô cùng khó khăn phức tạp một cách đơn giản tới không ngờ. Năng lượng sinh học thần kinh và dinh dưỡng tế bào đã được các nhà khoa học đưa ra từ lâu, BS Ba lại là người phát triển thêm vượt bậc và quan trọng nhất là đã phát triển về mặt ứng dụng, khiến ta có thể áp dụng nó mà giải quyết rất nhiều bệnh mạn tính. Vài dòng chia sẻ. Thân mến
    1 like