-
Thông báo
-
Nội quy Lý Học Plaza
Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
HCM: TP Hồ Chí Minh
HN: Hà Nội
[*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.
-
Leaderboard
Popular Content
Showing most liked content on 17/03/2012 in all areas
-
Hồng Phạm Cửu Trù
Nongdan and one other liked a post in a topic by Thiên Sứ
Thảo Châu thân mến. Trong truyền thuyết dân gian Việt Nam, nói đến cô 9 là Thánh tổ ngành bói toán của Việt tộc. Trước điện thờ cô 9 bao giờ cũng có hình tượng con gà Trống ( Xem bài viết trong "Tính minh triết trong tranh dân gian Việt Nam"/ Nguyễn Vũ Tuấn Anh). Đương nhiên, theo tập tục thì những người dụng nghề phải thờ Thánh Tổ. Tức thờ cô 9. Vậy có mâu thuẫn gì khi sách cổ viết: và từ đó "mần ra" Hồng Phạm cửu trù trong đó trù thứ 7 là "Kê Nghi" - nghĩa đen tức là "Hỏi Gà". Và hình tượng con gà - Kê Nghi - lại bên cạnh cô 9 Thánh tổ thông tin? Sao không gọi là cô 7? Tôi xác định rằng: Đây là một hình tượng nữa xác định rằng: Hà Đồ mới chính là đồ hình căn để của Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt. Đây chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ - và là bí ẩn lớn nhất của mọi nền văn minh nhân loại. Trên cơ sở Hà Đồ thì Kê Nghi phải nằm ở trù thừ 9 (Lạc thư nằm ở trù thứ 7/Ly). Đây cũng là ý nghĩa của việc đổi chỗ Ly / Đoài trong Phong thủy Lạc Việt và những bí ẩn của Huyền không Lạc Việt) do nguyên lý căn để của văn minh Lạc Việt là Hà Đồ phối Hậu Thiên Lạc Việt. Gía trị của trù thứ 9 chính là những phương pháp bói toán, khả năng bói toán , dự báo trong mọi lĩnh vực - hệ quả cuối cùng cùng một hệ thống Lý thuyết huyền vĩ , nên nằm ở giai đoạn kết của chu ký vận động với độ số 9 thuộc Dương - nên biểu tượng bằng con gà trống - cung Dâu - phương Tây/ Đoài - Thiếu nữ. Tinh thần thuộc Dương - phương pháp bói toán - thì hình tướng thuộc Âm nên gọi là "Cô 9". Đấy là ý nghĩa huyền vi của danh xưng "Cô 9" trong truyền thuyết về Đạo Tứ phủ của Việt Nam. Vài lời chia sẻ. ..2 likes -
Văn hiến là Hiếu Thánh hiền khuyên nhủ Hiếu, Nhân Đó là hai chữ phải cần đầu tiên Năm 88 giải Nô Ben Giải từng nêu rõ tuyên ngôn như vầy: Thế kỷ 21 ngày nay Loài người muốn ổn hãy quay về nguồn Học cho hiểu đức Thánh Hiền Ngày xưa Khổng, Mạnh từng truyền Việt Nho Giáo lý Phật Pháp kế thừa Mới mong xã hội đều vừa lòng nhau. Nhân Từ là đức cao sâu Từ Bi, Phật đã truyền lâu đời thành Đạo Thiên Chúa, Đạo Tin Lành Đều nêu Bác Ái minh anh loài người Con người sống ở trên đời Nhân Từ, Bác Ái là ngòi của Tâm Đạo Hiếu là cái rễ căn Gốc vững ấy để cho anh xây nhà Còn đem khẩu hiệu hét to Nhà xây vẫn đổ bởi do gốc cùn Chủ nghĩa lợi nhuận tiếm quyền Mất gốc văn hóa gây liền nguy tai Cái ác trỗi dậy hoài hoài Đến thời “đồ đểu” là thời diệt vong “Kỷ bất dục, vật thi nhân”: “Gì mình không muốn, đừng đem gán người” Chiến tranh tôi chẳng thích rồi Cớ gì tôi lại đem người đánh anh? Chữ Vuông là cái bánh Chưng Mong cho thiên hạ đại đồng trong Vuông Văn Lang rộng rãi bao dung Kinh Dương Vương đến vua Hùng mênh mang Phương Đông muôn vạn Bản, Làng “Bản Làng” lướt lại từng “Bang” tự quyền Phát huy văn hóa trăm miền Hình thành Bách Việt, tiên hiền nở hoa Vốn chung dòng giống xưa xa Tiên Âu Cơ với Rồng là Lạc Long Nhân Ái do Hiếu nối dòng “Hám Yêu” lướt “Hiếu”, chỉ mong Thái Hòa “Hòa 禾” là lướt “Hột lúa Ta” Ruộng - Vuông 口 giữ nước, phải pha mặt Bằng 平 Cho nên cái chữ Hòa 和 Bình 平 Từ trong đạo Hiếu của mình Việt Nho “Vì người khác trước, mà lo” Là lời Nguyễn Trãi dặn dò từ xưa Tiên hiền giáo huấn truyền thừa Xã hội yên ổn, nắng mưa thuận hòa Ai ai cũng Hiếu như Ta Đại đồng thế giới chẳng xa, đến ngày. Người xưa dạy trẻ rất hay Chuyện gương đạo Hiếu, ngày ngày kể nghe.2 likes
-
Thế mới biết nước Việt ta vốn to lớn sau khi tên Triệu tặc xâm lăng thì bị thu nhỏ đi quả là nhiều ! thời Tần thời thuộc Triệu2 likes
-
Cá nhân tôi tuy rất quý ông Hà Văn Thùy - qua nhưng tác phẩm của ông - cũng như tất cả những ai có ý thức minh chứng sự huy hoàng của Việt sử trải 5000 năm văn hiến - một thời huy hoàng ở bờ nam sông Dương tử. Nhưng không vì thế mà ủng hộ phương pháp chứng minh và cách suy luận, phân tích của ông. Bởi vậy, tôi vẫn chỉ có một mình một ngựa về học thuật là vậy. Về đoạn này, tôi cho rằng chứng minh của ông Thủy chưa thuyết phục. Cổ thư ghi lại dưới dạng truyền thuyết và huyền thoại về trận Hoàng Đế chiến Xuy Vưu và chiến thắng ở Trác Lộc. Ông ta dừng vó ngựa ở Bắc Dương Tử và phát biểu: "Phương Nam khó đánh" - có nhiều dị bản về câu nói này của ông Hoàng Đế mà người Hoa Hạ vẫn tôn vinh là tổ của họ. Cấu nói này của ông Hoàng Đế đã xác nhận ở Nam Dương tử có một xã hội hùng mạnh ở đây từ khoảng 6000 năm trước ngày nay. Đây là thời điểm trước khi quốc gia Văn Lang thành lập ở Nam Dương tử mà chính những học giả Trung Hoa hiện đại gọi là: Một nền văn minh biến mất một cách bí ẩn vào thế kỷ thứ ba BC; hoặc những học giả Trung Hoa và quốc tế nói về nền văn minh thứ V tồn tại ở Nam Dương tử. Theo Việt sử thì vào gần 5000 năm cách ngày nay - trước đó - ở nam Dương tử đã tồn tại nước Xích Quỷ, sau đó đổi tên thành Văn Lang và được coi là nhà nước chính thức của Việt tộc. Tiêu chí lịch sử xác định rằng: Lịch sử của một dân tộc chỉ được coi là bắt đầu từ khi dân tộc đó lập quốc. Đây cũng là mục đích chứng minh của tôi qua những tác phẩm đã xuất bản và các bài viết trên diễn đàn. Tôi không tán thành mấy luận điểm sau của ông Hà Văn Thùy là: Tôi cho rằng sau chiến thắng của Hoàng Đế với Xuy Vưu về căn bản người Hoa Hạ ở Bắc Dương tử chưa bị đồng hóa về văn hóa của Việt tộc. Hoặc sự đồng hóa không đáng kể. Bằng chứng: Vào thế kỷ thứ V BC Khổng từ viết trong sách Luận Ngữ: "Nếu không có Quản trọng thì người Hán mặc áo cài vạt bên trái như người Man rồi!". Như vậy - gần 2500 năm sau tính từ thời Hoàng Đế - sự giao lưu văn hóa của người Hoa Hạ với Việt tộc ở Nam Dương tử gần như rất không đáng kể. Nếu có thì có thể chỉ là sự giao lưu giữa các gía trị thể hiện tính văn minh, như trao đổi công cụ, buốn bán vải vóc, lương thực thực phẩm, kỹ nghệ đương thời.... .Không có sự trao đổi tiếp thu những gía trị nền tảng tri thức xã hội. Tình trạng này có thể kéo dài đến cuối thời Xuân Thu Chiến Quốc. Bằng chứng: Việt sử lược viết - đại ý: "Vào thời Việt Vương Câu Tiên làm bá chủ Trung Nguyên, có sai sứ giả sang tiếp kiến vua Hùng đề cùng cùng liên minh chiếm Trung Nguyên. Nhưng vua Hùng từ chối". Ông Hà Văn Thùy cho rằng: Cá nhân tôi xác định thời Nghiêu Thuấn là của Việt tộc - một quốc gia danh xưng văn hiến, một thời huyền vĩ ở nam Dương tử. Bằng chứng: Y phục thời nghiêu Thuấn ghi trong Thương Thư - Thiên Hồng Phạm hoàn toàn trùng khớp với y phục trên trống đồng của Việt tộc. Nhưng tôi không cho rằng Vua Nghiêu Thuấn thuộc nhà Hạ theo sử Trung Quốc. Không thể căn cứ vào văn bản vốn bị Hán hóa và thất truyền để xác định: Vua Nghiêu truyền ngôi cho vua Thuấn - 4000 năm cách ngày nay - Thuấn truyền cho Vũ rồi Vũ lập nên nhà Hạ - từ đó suy luận nhà Hạ là của Việt tộc độc được. Có mấy lý do sau đây để tôi bác bỏ cho rằng Nghiêu Vũ Thuấn là vua nhà Hạ trong sử Tàu.- Sử Hán xác định chỉ tương đối rõ ràng từ khoảng hơn 800 năm BC . Còn trước đó đều là huyền thoại, truyền thuyết. Tức là sau nhà Hạ truyền thuyết đó hơn 1000 năm. Nên không thể cho Nghiêu Thuấn Vũ của Việt tộc là tổ nhà Hạ - khi mà những vần đề liên quan đến y phục thời Nghiêu Thuấn hoàn toàn phủ hợp với hình ảnh trên trống đồng Lạc Việt và các vấn đề khác liên quan - Đã minh chứng trong "Y phục dân tộc Việt thời Hùng Vương" . Sự thay thời Hùng Vương thứ V thành thời nhà Hạ thì cũng không có gì là lạ- khi Không Tử làm ra Kinh Dịch đưa thuyết Âm Dương vào sách của Chu Dịch, nhưng Ngũ hành lại có trước đó 1500 năm năm vào thời vua Vũ và Thuyết Âm Dương Ngũ hành lại ứng dụng trước đó 3500 vào thời Hoàng Đế trong "Hoàng Đế nội kinh tố vấn". Về vấn đề này thì tôi ủng hộ về nguyên tắc rằng: Tiếng Việt là một ngôn ngữ đã hình thành một cách độc lập, không phụ thuộc và căn cứ vào ngôn ngữ Hán. Không hề có sự vay mượn trong vấn đề từ Hán Việt một cách ngớ ngẩn như đán tư duy "ở trần đóng khố" rao giảng. Tôi không phải chuyên gia về ngôn ngữ. Nhưng tôi luôn xác đinh điều này và đã chứng minh theo cách của tôi trong nhiều bài viết trên diễn đàn. Nhưng đây là một vấn đề mà làm tôi mặc dù rất tôn trọng và quí ông Hà Văn Thùy nhưng không tán thành phương pháp phân tích của ông. Trong đoạn I ở trên ông Viết: Nhưng đoạn II dưới ông lại viết: Vậy người Việt Bắc Dương tử từ 4600 năm trước mà người Hán vượt sông Hoàng Hà tấn công chiếm Trung Nguyên từ đâu lai? Tôi biết rằng - những nhà nghiên cứu cội nguồn Việt sử đã căn cư vào một nghiên cứu về sự di cư của người thượng cổ từ châu Phi đến Đông Nam Á rồi vòng lên Đông Bắc Á....vv.... qua eo biển Berin sang chấu Mỹ.....Tôi cũng có tài liệu này, nhưng không sử dụng vào việc minh chứng cho cội nguồn Việt sử. Bởi vì khoảng cách của sự di cư này hàng chục vạn năm, trong khi chúng ta đang bàn về chỉ hơn 6000 năm trở lại đây. Tôi rất tránh sự lầm lẫn giữa lịch sử tiến hóa và lịch sử dân tộc đã qui ước. Tóm lại, tôi trân trong những nhà nghiên cứu hết mình cố tìm những bằng chứng dù còn lại rất ít ỏi để xác định sự huy hoàng của Việt sử. Giáo sư Bùi Văn Nguyên, Hoàng Phương, Lê Văn Sửu, Hà Văn Thùy, Nguyễn Thiếu Dũng, Đỗ Văn Xuyền, Lê Mạnh Thát, Trần Ngọc Thêm, Nguyễn Ngọc Thơ.....vv...trong nước cũng như quốc tế. Nhưng chân lý là khách quan. Tôi hi vọng và mong muốn tất cả những học giả yêu chuông chấn lý bổ sung kiến thức và trao đổi kiến thức một cách thẳng thắn để làm sáng tỏ Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến, một thời huyền vĩ bền bờ nam sông Dương tử. Quốc gia duy nhất với danh xưng văn hiến, cội nguồn đích thực của nền văn minh Đông Phương huyền vĩ đang sừng sững thách đố trí tuệ của nền văn minh toàn cầu hiện nay. Và cũng là dân tộc duy nhất nắm giữ những bí ẩn của một lý thuyết thống nhất vũ trụ. Cá nhân tôi đang chở đợi kết quả của việc có hay không Hạt của Chúa để xác định rõ hơn về điều này.2 likes
-
Hồ Lô
Thích Đủ Thứ liked a post in a topic by phamhung
Hồ lô - biểu tượng của sức khỏe và trường thọ (Ngoisao.net) Nhiều người thích đem theo biểu tượng hồ lô khi vào bệnh viện thăm người ốm hoặc dự tang lễ để tránh mang âm khí về nhà. Quả bầu tự nhiên. Hồ lô (quả bầu khô) là một trong những biểu tượng được sử dụng rộng rãi nhất trong phong thủy, giúp bảo vệ con người khỏi bệnh tật nặng nề và cái chết không tự nhiên. Nhờ cấu tạo đặc biệt "miệng nhỏ, bụng to, bên trong rỗng", quả bầu khô được người xưa dùng làm bình giữ thuốc hoặc đựng nước và rượu, phục vụ những chuyến đi xa. Nhờ khả năng cứu sống con người, Hồ lô được coi là biểu tượng linh thiêng của sức khỏe và sự trường thọ. Hình dáng đặc biệt của Hồ lô tượng trưng sự hợp nhất của Trời và Đất: nửa trên là Trời, nửa dưới là Đất. Khi được con người sử dụng, Hồ lô sẽ phát huy thế mạnh của tam tài Thiên - Địa - Nhân. Hồ lô tự nhiên. Một số đạo sĩ dùng Hồ lô để bắt giữ những linh hồn xấu. Vì vậy, người ta cho rằng quả bầu khô có thể hấp thu tà khí. Thời xưa, người già thường mang theo mình trái hồ lô như bùa hộ mệnh, giúp sống lâu và xua đuổi quỷ dữ. Một số thần linh như ông Thọ hay Lý Thiết Quải đều mang theo người biểu tượng Hồ lô, tượng trưng cho khả năng chữa bệnh nan y cứu người của họ. Ông Thọ, thuộc Tam Đa (Phúc Lộc Thọ), là vị thần bất tử râu tóc bạc phơ, thường mang theo mình Trái đào tiên, nấm bất tử Linh chi và Hồ lô chứa Nước trường sinh. Lý Thiết Quải, một trong 8 vị thần bất tử (Bát Tiên) của Đạo Giáo, thường được minh họa như một ông già xấu xí, râu ria xồm xoàm, đi lại nhờ một chiếc thiết trượng (nạng sắt) và đeo trên vai hay cầm trong tay một quả bầu. Là người hay nóng giận, gắt gỏng nhưng nhân từ với người nghèo khổ ốm đau, ông dùng thuốc đặc biệt từ quả bầu của mình để chữa bệnh cho họ. Hồ lô Bát Tiên. Cũng giống như gương bát quái và chuông gió, Hồ lô được coi là một trong những vật phẩm phong thủy quyền năng nhất, giúp hóa giải vận xấu và tăng cường vận may. Hồ lô có thể sử dụng ở dạng tự nhiên hoặc đúc bằng kim loại, pha lê. Để kích hoạt, người ta thường buộc một sợi dây đỏ quanh phần eo của nó. Một số quả hồ lô tự nhiên được sơn phủ một lớp màu vàng hoặc gắn thêm những đồng xu đặc biệt để thu hút tài vận. Một số Đạo sĩ viết thêm các câu thần chú hay vẽ thêm hình bát quái lên Hồ lô để tăng thêm quyền năng của nó. Hồ lô Bát quái. Nơi đặt Hồ lô - Đặt hồ lô ở bất cứ khu vực nào của ngôi nhà (số lượng bao nhiêu tùy thích) để thu hút sức khỏe và tài vận, đồng thời hóa giải năng lượng xấu. - Bày hoặc treo hai trái hồ lô (tự nhiên hoặc bằng kim loại) ở hai bên đầu giường để giảm bệnh cũng như nạp thêm năng lượng mới cho người ốm, giúp họ chóng bình phục. - Bày hoặc treo Hồ lô trong phòng ngủ (hoặc bên cạnh giường) để tránh rắc rối về sức khỏe. Người ta tin rằng treo hồ lô ở đầu giường giúp những đứa trẻ hay quấy khóc trở nên ngoan ngoãn hơn. - Bày Hồ lô ở nhà bếp để kích hoạt vận may sức khỏe cho cả gia đình, điều này giúp tăng sự lành mạnh của thực phẩm chế biến tại khu vực này. - Bày Hồ lô ở cung Đông của phòng khách hay phòng ăn để có sức khỏe tốt cho cả gia đình. - Hồ lô có thể là món quà ý nghĩa cho người già, như lời cầu chúc sức khỏe và trường thọ. - Bày Hồ lô tại bàn hoặc nơi làm việc để hóa giải khí xấu. - Treo Hồ lô trong ôtô để phòng ngừa tai nạn và hấp thu khí xấu. - Dùng Hồ lô để hóa giải năng lượng bệnh tật của Nhị Hắc (sao số 2). Trong năm 2012, Nhị Hắc nằm ở cung Bắc ngôi nhà của bạn. Đối với những ngôi nhà có phòng ngủ nằm ở cung Bắc hoặc cửa chính ở cung này, việc bài trí Hồ lô là điều rất quan trọng. - Nếu thấy vận xấu tới liên tiếp, hãy bày Hồ lô ở nơi bạn dành nhiều thời gian nhất. Vật phẩm này giúp hấp thu khí xấu và biến nó thành vận tốt cho bạn. - Nhiều người thích mang theo biểu tượng hồ lô khi vào bệnh viện thăm người ốm hoặc dự tang lễ để tránh mang âm khí về nhà. Hùng Sơn1 like -
Oài,dạo này không còn chiến đấu bên bộ quốc phòng Pakistan hỉ <_< cái này Vi Tiểu Bảo không chịu khó đọc từ " đầu ", Đọc giùm rồi túm lại giùm đây Cái vụ ở trần đóng khố không đơn thuần như VTB đang nghĩ mà là lối nói gọn của cụ TS để chỉ những người đang rao giảng như đúng rồi lịch sử cổ đại của Việt nam, thời mà chỉ toàn truyền thuyết, họ "diễn dịch" dựa trên các truyền thuyết và nhiều cứ liệu không hoàn toàn xác đáng và khoa học về các mốc thời gian, các thời đại, quần áo, trình độ văn minh...sự diễn dịch như đúng rồi đó sẽ không có gì đáng giận, đáng nổi khùng nếu họ xây dựng và nêu rõ một khoảng không gian nghiên cứu khoa học đúng mức, cụ thể họ phải nêu rõ đây chỉ là một sự diễn dịch của riêng những ai đó....v...v...và quan trọng hơn không cố gắng nhiệt tình một cách đáng nghi ngờ, có hệ thống, nhiều phương cách nhằm hướng dư luận dân Việt mọi trình độ đời này sang đời khác tin rằng " sự diễn dịch " này là hàn lâm, là nhất định đúng, là không thể khác được. Chẳng may là sự diễn dịch sai lầm nhiệt tình này đang chiếm thế thượng phong hiện nay, nó phổ biến đến nỗi rất nhiều người đang mặc nhiên thừa nhận, không chút nghi ngờ và tiếp tục phát triển các nghiên cứu dựa trên nền tảng " diễn dịch " này. Hãy tượng tưởng sau tầng tầng lớp thời gian phủ bụi mờ...thì điều tai hại tổ tông gì sẽ xảy ra. Chính điều này làm cụ TS nổi điên mỗi khi có ai đó mặc nhiên thừa nhận sự diễn dịch sai lầm và khoét sâu, đồ đậm cái sự diễn dịch thiếu khoa học và đốn mạt này ( sự loạn luân của tổ tiên Việt là 1 vd sinh đông về sự đốn mạt trong sự diễn dịch ). Vài dòng theo hiểu biết của HN, không diễn đạt hết,và không hoàn toàn đúng với ý cụ TS, nhưng đại khái là vậy. Nói đến đây có lẽ nhiều người thốt lên " Ủa thì cụ TS ý này, những người kia ý kia. Ai giữ ý người đó, việc gì phải xyz như vậy " Theo tôi biết lờ mờ thì đây là sự đấu tranh gay gắt ( và có phần nguy hiểm đến tính mạng ) từ rất lâu rồi giữa 2 luổng ý kiến...bla...bla.... chứ không đơn giản như Lan Anh đang nghĩ, hãy tìm hiểu thêm đi rồi hẳn có ý kiến với sư phụ. Còn góp ý ( tôi không dùng từ khuyên ) của Lan Anh với cụ TS về cách tiếp cận, diễn đạt, tranh luận sao cho người ta lắng nghe, cụ thể trường hợp này...xin lỗi nói thẳng...hơi bị dư và chưa phân biệt rõ chân lý khoa học và làm chính trị. Nói ngắn gọn thế này, nếu Lan Anh đồng quan điểm với cụ TS 100% thì người tiếp cận, dùng chiêu thức các thứ để người ta lắng nghe, dẫn đến việc đồng tình và quảng bá nhận thức này là Lan Anh chứ không phải cụ Thiên Sứ. Về mặt học thuật, nghiên cứu thì chỉ đúng sai , có thể đập bàn quát vào mặt nhau ( với ngôn từ khoa học ) chứ không có chiêu thức chính trị hay đường vòng gì cả. Người Mỹ có 1 chiêu rất hay, rất thực dụng, và hiệu quả từng áp dụng trong quá khứ và hiện nay vẫn đang được áp dụng đại khái là " nếu không lái được nó theo ý mình thì hoà nhập với nó rồi từ từ lái nó ". Chắc Thích Đủ Thứ thích chiêu này hỉ ? Theo tôi với cụ thể trường hợp xung đột nghiên cứu học thuật này, với tuơng quan tình thế này, cụ TS cũng không thể và không nên áp dụng.1 like
-
Ờ người Vũ Khúc là thế, lúc nào cũng co giữ, không mở rộng lòng mình, dễ làm người khác tự ái, hiểu lầm, thường hay bị cho là tự cao, tự đại, khinh người. Tùy em thôi, nếu em thấy đó là bình thường, không có ai thân thiết cũng không sao thì thôi, còn nếu em thấy đó là vấn đề thì nên open your mind and open your arm. Vì sự kiên nhẫn của bạn bè và người thân cũng có giới hạn. Nước chảy thì chỉ có thể làm mòn đá chứ không thể thấm nổi vào đá!1 like
-
Em sinh giờ Tý ngày 18/11 (al), vì giờ Tý là đã chuyển sang ngày mới. Trả lời câu hỏi về công danh: Đường quan lộ hanh thông, được nhiều người giúp đỡ trong công việc, có thể đứng đầu phòng ban, có vị trí ổn định, có thể chuyên ngành liên quan đến tài chính. Số hưởng lộc bố mẹ thấy khó mà đi xa được. Xem hợp tuổi với người iu thì qua mục luận tuổi nhờ các anh chị bên đó gi1p đỡ. Tử vi không xem tuổi hợp hay không.1 like
-
CHIẾC CẦU THANG KỲ LẠ Cầu Thang Thánh Giuse Tôi theo nhóm người trượt tuyết ngày 31/12/2011 từ Dallas trực chỉ hướng tây bắc tới thành phố Santa Fe, tiểu bang New Mexico, với chủ đích là kiểm chứng ‘Cầu thang Thánh Giuse’ tại nguyện đường Loretta. Đã từ lâu tôi đã nghe nói nhiều về chiếc cầu thang kỳ lạ này, được cho là chính Thánh Giuse kiến tạo, nay có dịp thuận tiện nên mặc dù mùa đông giá lạnh với đường xá nguy hiểm vì băng tuyết, tôi quyết định phải theo nhóm người, vượt ngàn dặm hiểm nguy để có thể tới chứng kiến tận mắt và sờ tận tay chiếc cầu thang có một không hai bên Tây bán cầu này. Nguyện đường Loretta tọa lạc tại số 207 Old Santa Fe Trail, khởi công xây dựng năm 1873 và tới năm 1878 mới hoàn thành, chiều dài 30 mét 5, chiều ngang 8 mét, chiều cao 21 mét 3. Với kích thước này, cách đây 134 năm, nguyện đường Loretta được coi là một nguyện đường lớn nhất tại Santa Fe, thủ đô tiểu bang New Mexico. Đức Cha Jean Baptiste Lamy, người Pháp, đã mời kiến trúc sư Antoine Monly và con trai là Projectus Monly từ Paris sang vẽ kiểu và xây Nhà thờ chính tòa St Francis, đồng thời khuyến khích các nữ tu nhờ hai cha con ông Monly xây nguyện đường Loretta theo mô hình nhà thờ Sainte Chapelle tại Paris mà họ đã tham gia trong công tác trùng tu vào đầu thập niên 1800. Theo mô hình phổ thông các nhà thờ bên Âu châu thời đó thì không có cầu thang lên gác lửng dành cho ca đoàn vì cầu thang sẽ chiếm nhiều chỗ trong lòng nhà thờ. Vả lại, vào thế kỷ thứ 19, chỉ có phái nam được hát trong ca đoàn nên họ dùng thang gỗ để leo lên gác ca đoàn mà không cần cầu thang.Sau khi khánh thành nguyện đường và cha con ông Monly đã rời khỏi thành phố thì thực tế đem lại một vấn đề hết sức nan giải: ca đoàn gồm toàn các nữ tu và nữ sinh với tu phục và váy đầm dài tới gót chân, không thể leo lên gác ca đoàn bằng thang gỗ. Các nữ tu đã mời nhiều tay thợ chuyên nghiệp đến làm cầu thang nhưng sau khi quan sát, đo đạc, tính toán, tất cả đều lắc đầu nói không thể thực hiện được vì gác ca đoàn thì cao, lòng nhà nguyện lại hẹp, cầu thang sẽ chiếm qúa nhiều chỗ kê ghế. Giải pháp còn lại là hoặc vẫn phải dùng thang leo lên gác ca đoàn, hoặc nới rộng nguyện đường dành chỗ làm cầu thang. Và dĩ nhiên, giảp pháp này cũng không thể chấp nhận. Sau cùng, Mẹ Bề Trên Magdalenđưa ra quyết định: khi khởi công xây dựng nguyện đường, công trình được đặt dưới sự bảo trợ của Thánh Giuse, quan thầy nghề thợ mộc, thì nay khi gặp khó khăn, công việc cũng phải được giao cho Thánh Giuse lo liệu. Trong cuốn niên giám của Dòng còn ghi lời phát biểu của Bà: “Chúng ta tôn kính Thánh Giuse mỗi ngày thứ tư hàng tuần để xin Người trợ giúp, và đã nhiều lần, chúng ta chứng kiến sự can thiệp đầy quyền thế của Thánh Giuse”. Ngay hôm đó, các nữ tu bắt đầu làm tuần 9 ngày xin Thánh Giuse. Sau 8 ngày liên tục cầu nguyện với đầy lòng tin tưởng và phó thác nơi Thánh Giuse thì đột nhiên vào ngày thứ 9, xuất hiện một ông già râu tóc bạc dắt theo một con lừa tới xin làm cầu thang lên gác ca đoàn. Ông thợ mộc chỉ mang theo một ít đồ nghề đơn giản: 1 cái cưa, 1 thước đo hình chữ T và 1 cái búa. Ông cũng không đòi tiền công trước hoặc tiền ứng mua vật liệu. Với tinh thần đơn sơ, các nữ tu nghĩ rằng sẽ thanh toán tiền công và tiền vật liệu sau khi công việc hoàn tất nên không cần hỏi tên tuổi ông thợ. Sau khi giao công việc, vì đức khiết tịnh, các nữ tu không tiện liên lạc với ông và để mặc ông thợ tiến hành công tác, đồng thời tạm dùng một phòng học để cầu nguyện và cử hành phụng vụ. Sau thời gian 7-8 tháng, các nữ tu được thông báo cầu thang đã hoàn tất nhưng không tìm thấy ông thợ đâu cả: ông thợ đã đột nhiên bỏ đi mà không đòi tiền công và tiền vật liệu, cũng không để lại tên tuổi hoặc điạ chỉ. Các nữ tu đã nhờ tìm kiếm khắp nơi và còn nhắn tin trên các báo địa phương, tuy nhiên, không ai nghe biết về ‘ông thợ kỳ lạ’ này. Sau cùng, Mẹ Bề Trên đã phải đến xưởng gỗ để thanh toán tiền vật liệu, nhưng mọi người làm việc tại đây cho biết không có ai đến mua gỗ làm cầu thang cho nguyện đường. Do không tìm ra tông tích ông thợ ‘huyền bí’ này nên người đương thời đều kết luận đó chính là Thánh Giuse đã đáp lời cầu xin của các nữ tu. Hiện nay, tại Nhà Mẹ các nữ tu Loretta ở tiểu bang Kentucky, trong sách kinh hàng ngày, có hình vẽ ông thợ mộc đầu tóc bạc phơ dắt theo con lừa với túi đồ nghề gồm 1 cái cưa, 1 cây thước và 1 cái búa. Năm 1971, một trận hỏa hoạn lớn thiêu hủy nhiều ngôi nhà của học viện và khu vực chung quanh. Tuy nhiên, như một phép lạ, nguyện đường Loretto vẫn đứng y nguyên, không hề hấn gì. Sau hơn 8 giờ lái xe trong đêm với tốc độ trung bình 120 cây số/giờ, chúng tôi tới ranh giới Texas và New Mexico khi trời hừng sáng. Và kìa, trước mặt chúng tôi và hai bên xa lộ 40, trải dài những cánh đồng tuyết chạy mút tới chân trời. Thảm tuyết bao la phản chiếu ánh mặt trời tạo nên một phong cảnh kỳ ảo khiến chúng tôi có cảm tưởng như đang đi trên một hành tinh nào khác trong giải ngân hà. Quả thực, chúng tôi thật may mắn vì mặc dù vào mùa đông, bầu trời New Mexico lúc này trong sáng với mặt trời trên cao tỏa ánh sáng dịu hiền, làm ấm lòng khách viễn du, nhưng không đủ sức nóng để làm tan chảy những cánh đồng tuyết trải dài từ ranh giới Texas tới thành phố Santa Fe. Chúng tôi tới nguyện đường Loretto kiến trúc theo kiểu Gothic lúc 4 giờ 30 chiều, đúng vào ngày đầu năm dương lịch và phải đợi khá lâu mới đến lượt vào bên trong nguyện đường vì nhiều đoàn hành hương đã tới trước. Có những đoàn từ các tiểu bang miền Bắc như Minnesota, Michigan, từ miền Đông như New York, Pennsylvania. Chúng tôi cũng gặp 1 đoàn người Việt từ California. Đặc biệt có 2 đoàn, 1 từ Canada và 1 từ Pháp. Điều này cho thấy ‘Cầu thang Thánh Giuse’ đã được biết đến khắp nơi, mỗi năm có khoảng 250 ngàn khách hành hương đến nguyện đường Loretta để xem cầu thang, và đúng như nữ tu Januarius, Giám đốc học viện Loretto năm 1960, cho biết du khách từ khắp nơi trên thế giới đến chiêm ngưỡng cầu thang lạ lùng này, trong số đó, có cả kỹ sư, kiến trúc sư, khoa học gia đến tìm hiểu, nghiên cứu và nói rằng họ không thể hiểu làm thế nào một chiếc cầu thang như vậy có thể tồn tại sau gần 1 thế kỷ sử dụng. Quả thực, cầu thang đã thách đố những phân tích khoa học cũng như khoa kiến trúc và ngành thủ công nghệ. Bước qua cửa vào cuối nguyện đường, du khách sẽ lập tức bị thu hút bởi những tác phẩm nghệ thuật:-Bàn thờ gỗ được làm từ bên Ý, chạm trổ bằng tay theo kiểu Gothic, rồi sơn cho giống màu đá cẩm thạch. Bàn thờ nguyên thuỷ này được đặt trong nguyện đường từ năm 1910 đến nay, hơn 100 năm vẫn không thay đổi. Phía dưới bàn thờ có khắc nổi hình Bữa Tiệc Ly của Leonardo da Vinci.Trong gian cung thánh, phía bên phải gần bao lơn, có tượng Thánh Giuse tay trái cầm cây gậy, tay phải ẵm Chúa Hài Đồng. Cũng trong gian cung thánh, phía bên trái gần bao lơn, có tượng Đức Mẹ ban ơn đứng trên qủa cầu, chân trái đạp đầu con rắn, chân phải có chuỗi Mân Côi và dưới đó là các ngôi sao. Cả hai bức tượng đều có kích thước lớn hơn người bình thường.Hai tượng thiên thần bổn mạng đứng 2 bên phía trên bàn thờ và tượng thiên thần ngồi bưng bình nước thánh lớn là công trình nghệ thuật của nhóm nghệ nhân M.M. K. Brokaw nổi tiếng đương thời.-Tượng Trái Tim Chúa Giêsu, đặt trên tường phía bên trái, tay trái chỉ Trái Tim Cực Thánh, tay phải xuôi xuống với bàn tay mở rộng như ban ơn cho những ai đến với Người. -Chặng đường Thánh gía hai bên tường biểu lộ nét sinh động của nghệ nhân khi diễn tả được nỗi bi thương của Chúa và Đức Mẹ cũng như sự tàn ác của ‘quân dữ’. Thực ra, chặng đường Thánh gía là do sáng kiến của thánh Phan-xi-cô từ thế kỷ 13 nhằm giúp tín hữu, trong ngày thứ Sáu Tuần Thánh, sốt sắng nhớ lại hành trình khổ nạn của Chúa khi vác Thập gía lên đồi Can-vê, nhờ đó những người không biết đọc cũng có thể trải nghiệm cuộc thương khó của Người. Khởi đầu, người ta dựng những cây thánh giá nhỏ bằng gỗ ở những khoảng cách khác nhau và tín hữu dừng lại mỗi chặng trong khi suy tưởng về quãng đường thập gía Chúa đã đi qua. Sau cùng, các họa sĩ và các nhà điêu khắc đã vẽ hoặc tạc nên những cảnh sống động về chặng đường khỗ nhục cuả Chúa vác Thánh gía lên đồi để chịu đóng đinh. Phải chính mắt trông thấy những chặng đường Thánh gía tại nguyện đường Loretta, chúng ta mới thấy tài nghệ tuyệt vời của các nhà đúc tượng khi thực hiện những tác phẩm nghệ thuật này. Chặng đường Thánh gía Loretta hiện nay là một kho tàng nghệ thuật vô gía mặc dù được thực hiện từ năm 1800. Tất cả những bức tượng và chặng đường Thánh gía đều bằng đá cẩm thạch nghiền nát, rồi đổ vào khuôn, nung trong lò như kỹ thuật làm đồ gốm, sau đó các nghệ nhân tô vẽ bằng tay. Kỹ thuật sơn kính màu tại nguyện đường Loretta đã đạt tới mức hết sức tinh vi, không thua gì các thánh đường nổi danh bên Âu châu như nhà thờ Fatima Bồ Đào Nha, nhà thờ Thánh An-tôn Lisbon, nhà thờ chính tòa Burgos, đại thánh đường Thánh I-nha-xi-ô Loyola Tây Ban Nha, nhà thờ Sacré Coeur, nhà thờ Notre Dame Paris ở Pháp, những nơi mà tôi có dịp viếng thăm trong chuyến hành hương Fatima-Lộ Đức tháng 10 năm 2011. Kính màu trên vòm cửa cuối nguyện đường vẽ biểu tượng của Chúa Giêsu bằng 2 cây Thánh gía đặt chéo lên nhau với ánh hào quang màu xanh dương. Hai bên phía dưới là chữ Hi-lạp Alpha và Omega, nói lên Chúa Ki-Tô là khởi đầu và là sau hết. Cửa kính tròn sau gác ca đoàn có hình bông hồng lớn, được gọi là ‘Rose window’, vẽ chữ M, lồng trên chữ A (Ave Maria), lời chào kính Đức Mẹ Maria vì khi thành lập Hội Dòng Loretto ngày 25/4/1812 tại Kentucky, các nữ tu đã chọn Đức Mẹ làm bổn mạng. Ngoài ra, còn 2 kính màu lớn, một vẽ ảnh Thánh Stanislas ẵm Chúa Hài Nhi, bổn mạng của các tập sinh và các thiếu nữ, một vẽ ảnh Thánh Catherine thành Alexandra tay ôm cành thiên tuế, bổn mạng các trinh nữ và các nữ sinh. Tuy nhiên, đích điểm của khách hành hương chính là ‘CẦU THANG THÁNH GIUSE’. Thật vậy, suốt thời gian ở trong nguyện đường, lúc nào tôi cũng thấy khách hành hương, hết lớp này đến lớp khác, chăm chú quan sát cầu thang từ trên xuống dưới, rồi lại từ dưới lên trên, không bỏ qua một chi tiết nhỏ nhặt nào, rồi bàn tán, thảo luận, và đi từ ngạc nhiên đến trầm trồ không tiếc lời khen ngợi. Sau đó, nhiều người đến qùy dưới chân tượng Thánh Giuse cầu nguyện trước khi quyến luyến ra về sau khi đã chụp hàng chục tấm ảnh, hoặc quay phim làm kỷ niệm. Cầu thang nằm sát tường bên phải, phía cuối nguyện đường, có hình xoắn ốc, vòng 2 lần, mỗi vòng 360 độ, không có cột chịu lực ở giữa. Toàn bộ sức nặng tựa trên chân cầu thang và phần nối với gác ca đoàn.Điều này trái hẳn với nguyên lý về trọng lực (law of gravity) khiến các khoa học gia không sao giải thích được. Kiến trúc sư Urban C. Weidner cũng là chuyên gia nghiên cứu gỗ cho biết ông chưa bao giờ thấy cầu thang hình xoắn ốc bằng gỗ mà không có cột chịu lực ở giữa. Theo ông, nó sẽ sụp đổ ngay khi có người đặt chân bước lên. Thế mà các nữ tu và nữ sinh phải lên xuống cầu thang mỗi ngày một hay nhiều lần để hát phụng vụ. Năm 1959, cả ca đoàn học viện Loretto đứng hát trên các bậc thang mà nó vẫn vững chắc như làm bằng xi-măng côt sắt. Cầu thang có 33 bậc cùng một kích thước, tượng trưng cho 33 năm Chúa sống ở trần gian, 2 bên các bậc thang không có song chắn an toàn khi lên xuống, cũng không có tay vịn. Một nữ sinh thời gian làm cầu thang mới 13 tuổi, sau vào tu dòng Loretto lấy tên Mary, kể lại rằng chính cô và các bạn là những người đầu tiên bứơc lên cầu thang, nhưng vì sợ qúa nên phải bò lên từng bậc, rồi khi xuống, phải cho hai chân xuống trước, rồi bám bậc phía trên,từ từ trụt xuống. Chính vì thế, sau 7 năm các nữ tu và nữ sinh phải ‘bò lên bò xuống’ các bậc thang để lên gác ca đoàn, Phillip August Hesch, chuyên viên bảo trì nhà thờ chính tòa St. Francis, được mời tới làm tay vịn và song chắn 2 bên cầu thang cũng như quanh gác ca đoàn. Điều đặc biệt là cầu thang không có dù 1 chiếc đinh, hoặc keo dán để liên kết các vật liệu với nhau. Ông thợ ‘bí mật’ đó chỉ dùng các chốt gỗ hình vuông để liên kết một cách tài tình, chính xác và hết sức mỹ thuật. Cầu thang được ráp nối bằng 93 tấm gỗ, dài từ 0.9 đến 1.5 m, gồm 10 tấm dùng làm sườn phía ngoài (nên có 9 đường nối), 8 tấm làm sườn phía trong (7 đường nối), 33 tấm làm bậc thang, 33 tấm kê giữa 2 bậc thang, phần còn lại dùng làm đoạn vòng dưới chân cầu thang. Kỹ thuật ráp nối thật lạ lùng và tinh xảo, và như trên đã nói, ông thợ không dùng đinh, cũng không dùng keo dán, chỉ nối kết bằng những chốt gỗ hình vuông mà thôi. Kiến trúc sư kiêm chuyên gia nghiên cứu gỗ Urban Weidner đã có nhận xét: một trong những điều làm sửng sốt các kỹ sư và các nhà kiến trúc là những tấm gỗ được ghép nối thành sườn cầu thang với độ cong tuyệt hảo, mỗi tấm gỗ có độ cong thật chính xác, đường ghép nối lại hết sức tinh vi, không tìm thấy một khuyết điểm nào. Ông Weidner vẫn băn khoăn suy nghĩ là một kỹ thuật tinh vi như thế mà vào thập niên 1870, một mình ông thợ mộc với những dụng cụ rất thô sơ, làm thế nào có thể thực hiện được. Về gỗ làm cầu thang, nhiều chuyên gia đã phân tích, tìm hiểu loại gỗ và xem loại đó xuất xứ từ đâu. Tuy nhiên, không một ai có thể khẳng định là loại gỗ nào để tìm ra xuất xứ của nó. Mặt các bậc thang liên tục bị giẵm lên từ khi hoàn thành cách đây hơn 100 năm, nhưng chỉ mép bậc thang bị mòn đi một chút. Có nhà nghiên cứu cho đây là một loại thông mà thớ gỗ nằm gần vỏ, người khác thì cho là loại thông vàng lá dài. Urban Weidner lại khẳng định loại gỗ ít bị mòn này không hề có tại New Mexico. Việc ông thợ lấy gỗ từ đâu mang về làm cầu thang vẫn còn là một bí ẩn. Chuyên gia Forrest N. Easley, sinh quán New Mexico, tốt nghiệp ưu hạng tại Đại học Colorado ngành Lâm học và Mộc học, đã từng làm việc cho các cơ quan chính phủ và Hải quân Hoa Kỳ trong 40 năm, đặc trách nghiên cứu và quản trị ngành gỗ. Với thành quả và công trình nhiều năm nghiên cứu, ông là chuyên gia về gỗ nổi tiếng, có uy tín và được mọi người kính nể. Năm 1996, Forrest Easley đã bỏ ra 15 tháng nghiên cứu và phân tích gỗ làm cầu thang Loretto. Ông lấy một mẩu gỗ cầu thang đem vào phòng thí nghiệm và dùng kính hiển vi, kính khuếch đại để quan sát, phân tích tế bào cấu tạo của gỗ. Ông cho biết gỗ có tế bào cấu trúc hình vuông, không giống bất cứ loại gỗ nào hiện có, và cũng không biết rõ nguồn gốc từ đâu. Đây là loại gỗ vân sam (spruce) ‘có một không hai’, vì tất cả các loại gỗ vân sam khác không bao giờ có cấu trúc tế bào hình vuông. Như vậy, chỉ có thể phân loại gỗ này vào giữa nhóm Picea sitchensis và Picea engelmanni. Forrest đề nghị đặt tên khoa học là Pinacae Picea josefìi Easley, còn tên phổ thông nên gọi là gỗ vân sam Loretto. Giáo Hội luôn luôn thận trọng khi đề cập đến những hiện tượng siêu nhiên mà con người không giải thích được. Cũng trong tinh thần đó, các nữ tu và Giáo quyền tại Santa Fe không muốn đưa ra một tuyên bố khẳng định nào về chiếc cầu thang lạ lùng này, chỉ cho đó là sự đáp ứng của Thánh Giuse đối với lời cầu nguyện và sự phó thác của các nữ tu nơi Thánh Giuse. Tuy nhiên, nhiều người vẫn nghĩ Thánh Giuse chính là ông thợ đã làm chiếc cầu thang lạ lùng đó.Truyền thống tôn kính Thánh Giuse đã có từ lâu đời trong Giáo Hội, từ những thế kỷ đầu, thời các thánh Giáo phụ. Rồi qua các thế kỷ, chúng ta thấy rất nhiều vị thánh đã tỏ ra lòng sùng kính Thánh Cả Giuse cách đặc biệt. Tiêu biểu nhất, thế kỷ 13 có thánh Margaret Cortona, thế kỷ 14 các thánh Bridget Thụy Điển, thánh Vincent Ferrer, thánh Bernardine Siena. Đặc biệt thế kỷ 16 có thánh Teresa Avila, nữ tiến sĩ đầu tiên của Hội Thánh, là tông đồ nhiệt thành với lòng phó thác tuyệt đối vào Thánh Cả Giuse. Bà đã thành lập 17 tu viện và dâng kính 13 tu viện cho thánh Giuse. Qua kinh nghiệm bản thân của bà về những ơn đã nhận được từ Thánh Giuse, thánh Teresa quả quyết:”Tôi thấy không lần nào xin gì cùng Thánh Giuse mà không được. Dường như Thiên Chúa ban cho các Thánh giúp ta việc này việc nọ. Nhưng kinh nghiệm cho tôi biết Thánh Giuse giúp chúng ta trong mọi trường hợp. Những ai không tin lời tôi, hãy thử mà xem”. Sang thế kỷ 17, Mẹ Đáng Kính Maria Agreda, nữ tu Dòng Thánh Phan-xi-cô, trong mọi khó khăn cũng như nghịch cảnh, lúc nào bà cũng tín thác nơi Thánh Giuse. Trong cuốn sách Thành Trì Thiên Chúa (La mistica ciudad de Dios), bà viết: “Sự cầu bầu của Thánh Giuse thực là mạnh thế, để giúp chúng ta giữ đức trong sạch, gỡ mình khỏi tội lỗi, thêm lòng kính mến Đức Mẹ, được ơn chết lành, khỏi quỷ ma cám dỗ, được sức khỏe phần xác cùng sự cứu trợ trong mọi hoàn cảnh khó khăn”.Trong thời cận đại, chúng ta có 2 vị Thánh được coi là Tông đồ nhiệt thành hơn cả của Thánh Cả Giuse: Thánh Daniele Comboni và Thánh Andre Bessette. Cả hai có chung đặc điểm là cùng sinh vào thế kỷ 19 và được phong hiển thánh vào thế kỷ 21, nhưng thánh Daniele qua đời vào thế kỷ 19 và thánh Andre qua đời thế kỷ 20. 1. Thánh Daniele Comboni là một linh mục truyền giáo tại Phi châu, sau làm Giám mục, được phong thánh ngày 5/10/2003. Ngài đã sáng lập Dòng Thừa Sai gồm cả hai ngành nam tu sĩ và nữ tu. Ngay khi khởi đầu việc truuyền giáo tại Sudan, Cha Daniele đã phó thác sứ mạng này cho Đức Mẹ và Thánh Giuse. Trong một cuộc hành trình bằng lạc đà phải xuyên qua những cánh rừng rậm Phi Châu, Cha bị té gẫy nát cả bàn tay và cánh tay. Mặc dù vô cùng đau đớn, Cha Daniele vẫn phải leo lên lưng lạc đà, băng rừng tới bờ sông Nile để được đưa bằng thuyền tới tụ điểm truyền giáo. Sau 82 ngày nằm liệt trên giường điều trị vết thương, Cha trở lại công việc, và ngay lập tức, Cha viết hóa đơn gởi Thánh Giuse, yêu cầu Ngài phải lấy tiền từ ‘ngân hàng Thiên quốc’ bồi thường cho Cha tám mươi hai ngàn quan, nghĩa là mỗi ngày Cha nằm trên giường trị thương và không dâng Thánh lễ được, Thánh Giuse phải trả cho Cha một ngàn quan. Rốt cuộc, Thánh Giuse ‘đành’ phải chi ra số tiền ‘khổng lồ’ đó. Tiếp theo, không biết từ đâu đến, Cha Daniele nhận được những số tiền lớn, chẳng những Cha có thể trả hết những chi phí chuyên chở, chi phí điều hành 2 nhà ở Cairo, 2 học viện ở Verona và Bắc Ý, thanh toán lương bổng cho nhân viên địa phương và hoàn tất công việc xây cất ngôi nhà dành cho các nữ tu, gồm nhà ở, trường học và vườn trẻ. Đúng là Thánh Giuse quá rộng lượng, đã trả cho Cha Daniele cả vốn lẫn ‘4 lời’. 2. Thánh Andre Bassette là Thày trợ sĩ Dòng Thánh Gía. Ngài sinh ngày 9/8/1845 trong một gia đình lao động gồm 10 anh chị em (2 người mất sớm), mồ côi cha năm lên 9 và mồ côi mẹ năm lên 12. Thuở nhỏ Ngài ít được đi học, chỉ biết đọc biết viết, và để mưu sinh, cậu bé Andre suốt 13 năm phải làm nhiều nghề khác nhau: thợ thiếc, thợ rèn, thợ sửa giầy, thợ làm bánh, v.v. và có thời gian phải sang Hoa Kỳ kiếm sống. Tuy nhiên, cậu Andre rất có tâm hồn đạo đức. Khi nào có chút giờ rảnh, cậu đều qùy gối cầu nguyện trước Thánh Gía, và khi có cơ hội, cậu đem Thánh kinh nói chuyện với bạn bè. Ngoài ra, cậu có lòng kính mến Thánh Giuse đặc biệt. Năm 25 tuổi, nhờ sự giới thiệu của cha xứ và nhất là sự can thiệp của Đức Cha Ignace Bourget, thanh niên Andre được nhận vào Nhà Tập. Thày Andre khấn trọn đời ngày 2/2/1874 khi 28 tuổi. Trong suốt 40 năm, công việc chính của Thày là gác cổng trường College de Notre Dame Montreal. Thày thường nói đùa :“khi tôi đến, người ta chỉ cho tôi cái cổng và tôi ở đó suốt 40 năm”. Ngoài công việc chính, Thày Andre còn làm những việc không tên như lau nhà, lau đèn nhà nguyện, lau cửa kính, vác củi, chạy thơ, v.v. Thày cũng được giao nhiệm vụ đi thăm các học sinh bị bệnh, và cũng nhờ công việc này, không bao lâu, Thày nổi tiếng là ‘người làm phép lạ Montreal’, có khả năng chữa bệnh nhờ lời xin của Thày với Thánh Giuse. Khi đến thăm bệnh nhân tại nhà, Thày bảo họ cầu cùng Thánh Giuse rồi xức dầu Thánh Giuse cho họ (dầu lấy từ cây đèn luôn luôn thắp sáng trước bàn thờ Thánh Giuse trong nhà nguyện). Thế rồi càng ngày tiếng tăm Thày Andre, ‘người làm phép lạ’, càng loan truyền khắp nơi khiến hàng ngàn người từ xa kéo đến, và rất nhiều người được khỏi bệnh nhờ Thầy cầu nguyện với Thánh Giuse. Chỉ riêng năm 1916 đã có 435 trường hợp được báo cáo khỏi bệnh mà y giới không giải thích được. Thường ngày Thày Andre phải tiếp khách hành hương từ 8 đến 10 giờ và mỗi năm Thày nhận khoảng 80 ngàn thơ từ khắp nơi gởi đến xin khấn hoặc xin những lời chỉ dạy của Thày. Thày Andre luôn luôn nói với những người đến xin chữa bệnh: “Tôi chỉ là kẻ quê mùa. Nếu có ai ngu dốt hơn tôi, chắc chắn Chúa sẽ chọn người đó thay tôi”. Câu nói này làm chúng ta nhớ tới câu nói của Thánh Bernadette được Đức Mẹ hiện ra ở Lộ-Đức: tôi là kẻ ngu dốt nhất trong các người ngu dốt. Nếu có ai ngu dốt hơn tôi thì Đức Mẹđã chọn người đó rồi. Các Thánh sao mà khiêm nhường đến thế, chẳng bù cho chúng ta, có người còn cho mình ‘thay trời’ (thế thiên) hành đạo. Quả đúng như lời Chúa dạy: ai đưa mình lên sẽ bị hạ xuống và ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên. Khi có người được khỏi bệnh đến cám ơn, Thày Andre trả lời: “Đó là Thánh Giuse chữa. Tôi chỉ là con chó nhỏ của Ngài mà thôi”.Giấc mơ của Thánh Andre là xây một đại thánh đường kính Thánh Giuse. Khởi đầu, Thày Andre quyên góp được số tiền 200 Gia kim và mỗi học sinh trả cho Thày 5 xu tiền hớt tóc. Năm 1904, Thày làm được một nhà nguyện bằng gỗ dài 5,49m, rộng 4.57m gần địa điểm Vương cung thánh đường Thánh Giuse hiện nay. Giấc mơ của Thày Andre đã trở thành hiện thực năm 1924 khi thánh đường Thánh Giuse được xây trên sườn đồi Mount Royal bên cạnh nhà nguyện nhỏ bé của Thày. Năm 1955 thánh đường hoàn thành, cao 263 thước, cao nhất thành phố Montreal và được thánh hiến. Mỗi năm có trên 2 triệu người đến viếng Vương Cung Thánh Đường Thánh Giuse, và nhiều người đến xin ơn đã được như ý nguyện.Thày Andre qua đời năm 1937 lúc 91 tuổi. Hơn một triệu người từ khắp nơi đến kính viếng và đi qua quan tài của Thày để được nhìn Thầy và vĩnh biệt Thày lần cuối. Thi hài Thày Andre được an táng trong Vương Cung Thánh Đường mà Thày đã có công khởi xướng. Thày Andre được ĐGH Gioan-Phaolô đệ nhị phong chân phước ngày 23/5/1982 sau phép lạ ông Carlo Audino khỏi bệnh ung thư năm 1958 nhờ lời cầu bầu của Thày. Ngày 17/10/2010 Chân phước Andre được ĐGH Bê-nê-đic-tô thứ 16 tôn phong hiển thánh sau khi phép lạ thứ 2 được công nhận.Nhân nói đến thời cận đại, không thể không đề cập đến biến cố vĩ đại ngày 13/10/1917 khi Đức Mẹ hiện ra lần thứ 6 với ba trẻ tại Fatima và trên bầu trời có Thánh Giuse, Chúa Hài Đồng và Đức Mẹ cùng xuất hiện bên cạnh mặt trời. Liền sau đó, chị Lucia la lên: trông mặt trời kìa! (Regardez le soleil), và trước sự chứng kiến của khoảng 70 ngàn người, mặt trời nhảy múa. Từ xưa đến này, ít khi nghe nói đến việc Thánh Giuse hiện ra, nhưng trong thời cận đại, sự kiện Thánh Giuse xuất hiện trên bầu trời cùng với Chúa Giêsu và Đức Mẹ có lẽ nhắc nhở chúng ta rằng Người vẫn luôn luôn quan tâm đến nhu cầu, nguyện vọng của mỗi người chúng ta, và sẵn lòngcầu bầu cho chúng ta trước Tòa Chúa Giêsu và Đức Mẹ. Trên đây là truyện các Thánh tôn vinh Thánh Cả Giuse. Đến đây xin độc gỉa lượng thứ cho vì chỉ muốn chứng minh rằng trong cuộc sống đời thường, nếu chúng ta thành tâm cầu khẩn Thánh Giuse, Người sẽ nhận lời. Xin được kể hầu qúy vị một kinh nghiệm mới xảy ra trong gia đình như sau: Tôi có người con gái thứ 3 tên là Trần-Nguyễn Thiên Hương Lan, gọi bằng tên Mỹ là Mary cho tiện và vắn tắt. Mary tốt nghiệp Đại học Dược khoa với cấp bằng Doctor of Pharmacy và đã hành nghề dược sĩ hơn 10 năm. Mới đây một bệnh viện trong vùng cần tuyển một dược sĩ có kinh nghiệm để bào chữa thuốc trị bệnh cho các trẻ em khuyết tật hoặc mắc những bệnh nan y. Mary muốn nộp đơn xin làm nhưng xem ra tiêu chuẩn rất khó. Tôi đã khuyến khích Mary và khuyên Mary cầu nguyện cùng Thánh Giuse. Một tuần sau khi phỏng vấn, Mary nhận được thư từ chối. Mary buồn rầu thông báo cho tôi và nghĩ là chuyện đã rồi nên tôi không quan tâm nữa. Bất ngờ tuần sau Mary gọi điện thoại báo tin vừa được bệnh viện cho hẹn đến làm thủ tục nhận việc. Mary cho biết ngay khi nhận thư từ chối, trong lòng không vui, lại thắc mắc vì sao đã cầu xin Thánh Giuse mà Người không nhận lời, nên theo đúng lời Mary kể, Mary hỏi Thánh Giuse TẠI SAO, sau đó ‘email’ cho bà Giám đốc phòng nhân viên của bệnh viện. Ngay chiều hôm đó, Mary nhận được hồi báo cho biết đã có sự lầm lẫn, và trong số những ứng viên đủ tiêu chuẩn, người được chọn chính là Mary. Mary tin rằng chính Thánh Giuse đã nhận lời cầu xin của mình mà chỉ cho họ nhận ra sự lầm lẫn. Để kết thúc bài viết, xin trích dẫn bài suy ngẫm ngày thứ sáu trong cuốn Tuần cửu nhật kính Thánh Giuse do nhà sách Trái Tim Đức Mẹ tái bản năm 1993 mà không thấy tên tác gỉa: “Muốn biết thế lực Thánh Cả trên Thiên Đàng ngày nay, không gì bằng nhớ lại công việc Người đã làm xưa trong Nhà Nazarét. Nơi đây, vì phận sự gia trưởng, Người đã xếp đặt mọi công việc cho Đức Mẹ và Chúa Con. Ngót ba mươi năm trường, hai Đấng đã lấy làm hạnh phúc được vâng lời Người trọn vẹn, chẳng lấy chi làm sung sướng cho bằng làm vừa lòng đẹp ý Người luôn. Ấy là thế lực Người ở trần gian, huống chi trên Thiên Đàng, quyền uy Người còn lớn gấp bội. Có lẽ nào trên chốn vinh quang, Chúa Giêsu và Đức Mẹ lại phai lạt lòng yêu mến đối với Người? Tất nhiên lời cầu nguyện của Người phải mạnh thế dường nào! Đấng Cứu Thế vừa thấy đôi tay, suốt ba mươi năm, đã làm lụng vất vả để nuôi Mình, rày chắp lại van xin, thì cầm lòng sao được mà chẳng mau kíp ban ơn?” Tháng Thánh Giuse 2012 Trần văn Huyến1 like
-
Nói chung là vất vả cả về việc học hành và công danh sự nghiệp, có tiếng mà không có miếng, tự thân tự lập không muốn nhờ vào gia đình, việc học hành bây giờ thì cũng phải suy xét kỹ lưỡng được cái này thì mất cái kia. Cũng đừng nghĩ đễn chuyện làm giàu nhanh chóng được, phải tích cóp từ từ. Tuổi trẻ thì vất vả nhưng về già sẽ được an nhàn hạnh phúc. Mình cũng không rành đâu nhưng cũng xin có ý kiến tí xíu.1 like
-
thế túm lại mình sinh mấy giờ nào?1 like
-
1 like
-
Vui nhỉ! Có cả ông Tây đi cùng. Ông ta sẽ hiểu thêm về tính nhân ái của người Việt. Rất chu đáo. Thức ăn và nước uống đầy đủ! Dù chỉ chút quà, nhưng sẽ giúp cho mỗi con người nhận thấy những gía trị nhân ái và làm tăng thêm tình yêu thương trong con người. Cảm ơn Wild và anh chị em với cả ông Tây..1 like
-
180 ổ Bánh Mì Baguette X 3,900 đ = 702,000 đ giảm còn 697,000 đ ( sáu trăm chín mươi bảy ngàn đồng) Đùi gà nướng 16,900 đ X 360 p = 6,084,000 đ (sáu triệu không trăm tám mươi bốn ngàn đồng) Big Cola 535ml giá 5000 đ X 360 chai = 1,800,000 đ (một triệu tám trăm ngàn đồng) Tổng chi phí : Bánh mì = 697,000 đ + Đùi gà = 6,084,000 đ + nước = 1,800,000 đ = 8,581,000 đ (tám triệu năm trăm tám mươi mốt ngàn đồng) Tổng thiệt hại do mất cắp : 1 bình nước ủ lạnh của nha khanh và 1 nón bảo hiểm của lão tây ngơ ngác !!!1 like
-
Tại sao chư Tăng chúng tôi không nghĩ về tình dục? lời của Ngài Dalai Lama Lagos, Nigeria - Nhà lãnh đạo tinh thần người Tây Tạng, đức Dalai Lama, đã đến Nigeria một đêm trước ngày diễn ra lễ kỷ niệm lần thứ 10 ngày thành lập tổ chức Anyiam- Osigwe để có bài diễn văn tại hội nghị được tổ chức tại Học viện quốc tế NIIA của nước này, ở tại Victoria Island, Lagos. Một ngày sau bữa đọc diễn văn, tờ Saturday Sun đã có một cuộc phỏng vấn với Ngài tại phòng riêng ở khách sạn, nơi diễn ra cuộc đàm luận về rất nhiều vấn đề trừ ra những vấn đề về chính trị. Theo lời của Ngài thì Ngài đến đất nước này để “nói lên giá trị của con người và tinh thần hòa họp của tôn giáo” vì vậy những câu hỏi về chính trị đều bị loại ra.Ngài Dalai Lama (tên thật là Tenzin Gyatso) cũng là người nhận giải thưởng Nobel về hòa bình năm 1989. Ngài nói đến chính sách khủng bố trên thế giới, làm thế nào để cho thế giới có thể trở nên an bình hơn. Và với cương vị là nhà lãnh đạo tinh thần, Ngài trả lời những câu hỏi về năng lực chữa trị. Ngài bảy tỏ quan điểm của Ngài về đất nước Nigeria cùng nhiều vấn đề khác. Đức Dalai Lama là một tu sĩ Phật giáo. Điều đó có nghĩa là Ngài không lập gia đình, diệt dục. Làm thế nào để Ngài đối phó với những vấn đề tình dục? Ngài có khi nào bị phái nữ cám dỗ hay không?Tất cả những câu hỏi này sẽ được trả lời trong bài phỏng vấn dưới đây:Trong bài phát biểu của Ngài được đọc tại hội nghị, Ngài có nói đến vấn đề “lo âu và sợ hãi” có thể dẫn đến sự suy thoái sức đề kháng trong thân thể. Xin Ngài có thể bàn thêm vài lời về việc này ạ? Thật ra, tôi không phải là một nhà khoa học, nhưng các nhà khoa học lâu nay đã nghiên cứu rất kỹ về những cảm xúc của chúng ta. Họ đã phát hiện ra rằng giữa tâm tư tình cảm và thân thể khỏe mạnh có sự tương quan lẫn nhau. Hai bệnh nhân có chung một căn bệnh, nhưng người có tinh thần vui vẻ, trầm tĩnh, lạc quan, sẽ bình phục nhanh hơn. Tôi nghĩ tôi thuộc hạng người đó (Ngài cười). Người bệnh kia cũng có chung một tình trạng, một căn bệnh như nhau, nhưng nếu có nhiều lo lắng, có thái độ bi quan yếm thế, không thể nào hồi phục được hay cần một thời gian khá dài để hồi phục sức khỏe. Và cả vấn đề phương pháp phòng bệnh, người nào mà luôn khỏe khắn, tự tin, sẽ có hệ thống miễn nhiễm tốt hơn. Một nhà khoa học từ một đại học của nước Mỹ cho tôi biết rằng một khi chúng ta nổi sân, giận dữ thì rất có hại cho sức khỏe. Điều này cũng dẫnđến sân hận, cái sân này sẽ làm suy yếu hệ thống miễn nhiễm trong thân thể chúng ta. Là một người lãnh đạo tinh thần, Ngài có những năng lực chữa trị gì hay không? Là một tu sĩ Phật giáo, chúng tôi phải học năm khoa khác nhau như: nhân minh[1], thanh minh[2], y phương minh[3], công xảo minh[4] và nội minh[5] (xin xem thêm phần footnotes cuối trang).[gkt1] Nhưng những năng lực chữa bệnh ư? Không, không, không có. Nếu mà tôi có những năng lực ấy, thì trước tiên tôi sẽ chữa bệnh sạn mật cho chính tôi rồi, để khỏi phải giải phẩu gì hết (cười). Nhưng tôi đã phải nhờ tới khoa học hiện đại. Nếu tôi có năng lực trị bệnh, tôi đã không cần đến bác sĩ. Điều đó có nghĩa là tôi hoàn toàn không có những năng lực chữa trị gì hết. Tôi rất nghi ngờ về những lời đồn đãi như vậy. Điều đó không có nghĩa là không có những năng lực nhiệm mầu trị được bệnh tật. Rất có thể đã xảy ra. Một trong những bạn người Pháp của tôi, là một sư cô đã xuất gia 30 năm rồi, kể rằng cô ấy đã được chữa khỏi những đau đớn trên đôi tay của cô. Điều đó có thể xảy ra, nhưng tôi rất nghi ngờ. Có thể chỉ là sự may mắn của một vài người, chứ nó không thể là một hiện tượng nhất định. Hơn nữa, Người Phật tử có tinh thần khoa học chứ không hẳn là những người có đức tin. Chính Đức Phật đã giải thích rõ ràng cho đệ tử của Ngài là không nên chấp nhận những lời dạy của Ngài qua đức tin và sự sùng kính. Hơn nữa, họ phải nên kiểm chứng những lời nói ấy. Trong lịch sử Phật giáo khoảng 2600 năm, nhiều bậc Thầy Tổ trong Phật giáo đã chiêm nghiệm sâu sa những lời Phật dạy. Nếu chúng ta chỉ đơn thuần chấp nhận những lời dạy của Ngài, thì thật là mâu thuẫn với những điều Ngài đã căn dặn chúng ta. Vì thế có một số người đã cho rằng Đức Phật là một nhà khoa học của thời cổ đại. Khi tôi con nhỏ, tôi rất mê khoa học và kỹ thuật công nghệ. Chúng ta phải chấp nhận sự thật hơn là những gì ghi trong sách vở. Những lúc gần đây tôi rất thích gặp gỡ, trao đổi và học hỏi với các nhà khoa học. Tôi rất thích bốn môn học về: vũ trụ, thần kinh, vật lý và tâm lý học. Phật giáo và khoa học hỗ tương lẫn nhau. Một bà bạn Mỹ có lần nói với tôi rằng khoa học là kẻ thù của tôn giáo, vì vậy phải cẩn thận. Tôi hỏi tại sao vậy? Chính Phật giáo thường nhấn mạnh về tính logic và có lý do của mọi vấn đề. Thực nghiệm hơn là niềm tin. Vì vậy, không có cái gì là mâu thuẫn cả.Tôi rất thích khám phá sự thật. Trong bài nói chuyện của tôi, tôi có nói về Tự Ngã hoặc cái “Tôi” là trung tâm của vũ trụ. Nhưng cũng cùng lúc đó, chúng ta cần phải nghiên cứu về nó. Cái gì là “tự ngã”? Không có câu trả lời, chúng ta không thể tìm ra nó. Có phải đây là lần đầu tiên Ngài đến Nigeria? Ấn tượng của Ngài về đất nước này là gì? Rất đẹp, nhưng nóng quá trời. Khách sạn thì rất tốt, nhưng ngay trong đêm đầu tiên, máy lạnh bị hư cho nên trời nóng quá (cười một tràng dài).Và dĩ nhiên, tôi được biết rằng, vì nước bạn có dầu thô và khí đốt cho nên đất nước thịnh vượng và có rất nhiều tiềm năng. Trình độ học vấn ở đây thì tốt hơn nhiều so với các nước láng giềng. Thật là tốt đẹp vì các bạn đã có nền dân chủ. Nước bạn từng có nội chiến nhưng bây giờ mọi thứ đã được ổn định.Tuy nhiên, có một khoảng cách rất lớn giữa người giàu và người nghèo. Một số lượng nhỏ rất ư là giàu có, các nhà triệu phú, trong khi đó đại đa số lại quá nghèo nàn. Không giống như ở Ấn Độ, nơi đó cũng có sự cách biệt giàu nghèo nhưng tầng lớp trung lưuchiếm đại da số. Tôi thiết nghĩ, nước Nigeria nên thu hẹp khoảng cách giữa người giàu và người nghèo bằng cách tăng số lượng tầng lớp trung lưu lên, để mà tận dụng sự giàu có của quốc gia một cách cân bằng hơn. Thưa Ngài, Ngài đã có chương trình để gặp tổng thống Pháp Nicholas Sarkozy, nhưng Trung Quốc thì không vui gì về cuộc gặp gỡ này. Điều này có vẻ như là một vấn đề chính trị. Cuộc thăm viếng của tôi ở đây thì hoàn toàn không có liên quan gì đến chính trị. Tôi đến đây để nói lên giá trị của con người, ca ngợi tinh thần hòa hợp của tôn giáo. Đó là hai lý do mà tôi đến đây. Ngay sau khi ông Sarkozy lên làm tổng thống, ông ấy đã bày tỏ sự mong muốn được gặp tôi. Lúc đó tôi đang ở nuớc Pháp, nhưng ông ấy bận không thể gặp được mà lại cử người vợ xinh đẹp của ông ấy đến gặp tôi. Bây giờ rảnh rồi, ông ấy đã mời tôi và ông Lech Walesa – nguyên tổng thống nước Ba lan đến thăm. Tôi đã biết ông Walesa nhiều năm trước đây. Xin Ngài cho biết một tí thông tin về những gì Ngài sẽ thảo luận với tổng thống Sarkozy? Nhất quyết giữ bí mật (một tràng cười dài). Ngài nói là bà tổng thống phu nhân nước Pháp rất xinh đẹp. Nhưng Ngài thì đâu có lập gia đình. Vậy Ngài có quan tâm đến Sex không? Không, tôi đâu có nghĩ về Sex. Không chỉ quý Tu sĩ Phật giáo không lập gia đình mà các vị tu sĩ Thiên Chúa giáo cũng vậy. Và cả những vị tu sĩ Ấn Độ giáo nữa. Vậy làm thế nào để họ thỏa mãn về những đòi hỏi của thể xác và tình cảm sắc dục? Nói về sự đòi hỏi về nhục dục, ham muốn về nhục dục thì sự thỏa mãn chỉ trong một khoảnh khắc ngắn. Nhưng thông thường, nó gây nhiều sự rắc rối phức tạp. Một người bạn Canada của tôi là một tu sĩ Phật giáo, nhưng một thời gian sau lại xuất tu (ra đời). Bây giờ, ông ấy lại than phiền rằng có quá nhiều sự đòi hỏi về nhục dục. Đúng là ông ấy thực sự đã bị mắc bẫy (cười). Rõ ràng là, vì những đòi hỏi về nhục dục mà nhiều người ngay sau khi họ li dị họ lại lập gia đình trở lại và có thể là lại li dị. Li dị lâu nay đã gây nên nhiều thảm họa cho các con trẻ được sinh ra trong những cuộc hôn nhân này. Trong quan hệ hôn nhân, thỏa mãn nhục dục chỉ có một thời gian ngắn nhưng lại có nhiều vấn đề rắc rối xảy ra. Quý Thầy và quý sư cô đã được dạy để làm chủ những ham muốn này và vì vậy có ít thăng trầm hơn. Quý thầy, quý cô, cũng chỉ là những chúng sanh, lẽ tự nhiên có những ham muốn về tình dục. Những ai lập gia đình luôn luôn có vấn đề hơn và trong một vài trường hợp đã dẫn đến án mạng hay tự tử. Vì vậy, điều đó là hệ quả. Nhờ diệt dục, chúng tôi sống thoải mái hơn, được tự do hơn và giải thoát khỏi mọi dính mắc.Trong mối quan hệ gia đình, nếu hai người sống với nhau, rất hạnh phúc, đến khi về già có một nan đề nữa là ai sẽ đi trước, ai chết trước. Sự quyến luyến của loài người là con cái và người bạn đời. Và điều này trở thành một cái rào cản cho sự an tịnh tâm hồn. Dù đúng hay sai, chư tăng chúng tôi cũng nghĩ theo cách đó. Bạn nghĩ thế nào? Bạn có nên gia nhập Tăng đoàn chăng. (cười thoải mái).Các sự tham chấp dẫn đến cạm bẫy. Dù bất cứ là cái gì, người, vật chất hay bất cứ thứ gì. Chúng đếu là cạm bẫy. Chư Tăng thì không chấp trước. Một trong những phương pháp thực tập trong tất cả các tôn giáo chính là vô chấp. Đừng có quá nhiều dính mắc thì bạn sẽ hạnh phúc hơn. Lời dạy này đều có trong Thiên Chúa giáo, Hồi giáo, Phật giáo, Ấn Độ giáo và trong các tôn giáo lớn khác. Bạn phải nên biết đủ. Giàu có, tiền bạc, bạn bè, gia đình, biết đủ là hơn hết. Đây là chìa khóa để có được sự an tịnh trong tâm hồn. Một vài người bạn của tôi là những nhà tỉ phú, nhưng trong đầu của họ lúc nào cũng là làm sao để có thêm nhiều tiền hơn nữa. Biết đủ nghĩa là có vài món tùy thân chứ không phải là chúng ta không có ham muốn nào hết. Nhưng cần nên tách biệt rõ ràng sự chấp thủ và ham muốn. Nếu không có ham muốn thì cuộc đời trở nên vô nghĩa. Ham muốn cho cái tốt, ham muốn phục vụ cho mọi người hơn nữa, ham muốn đem lại phúc lợi cho mọi người. Điều đó làm cho đời sống của bạn thêm ý nghĩa. Nếu không có ham muốn, thì bạn trở thành một Rô-bô – người máy. Không phát triển gì được cả. Sự ham muốn đích thực với lý do chính đáng, và mang tính lôgíc là những ham muốn chân chính.Sân cũng có hai loại. Một là sân tự động có. Điều đó là bình thường. Nhưng cái sân mà nói rằng người này là kẻ thù của tôi, tôi phải trả thù. Điều đó là xấu xa và có gốc rễ từ sự si mê, thiếu cái nhìn sáng suốt. Nếu bạn đối xử tốt với kẻ thù, thực tập tha thứ và kết bạn bằng tất cả sự chân thành, một ngày nào đó kẻ thù có thể trở thành những người bạn thân. Chúng ta không nên đóng kín cánh cửa đó. Thưa Ngài, xin cho biết quan điểm cùa Ngài về chủ nghĩa khủng bố, liên quan đến những gì đã xảy ra ở Mumbai, Ấn Độ gần đây ạ? Rất buồn, quả thật là buồn. Tôi rất ngưỡng mộ Thánh Mahatma Ghandi, ông Martin Luther King, cũng như ông Nelson Mandela. Trong những thời gian trước đây, ông Mandela tin tưởng vào tinh thần bạo động, nhưng sau này, ông lại tán đồng với tinh thần bất bạo động. Tôi tự nhận mình là người hậu duệ của những bậc thầy lớn, những người giảng dạy về tinh thần bất bạo động. Tôi hoàn toàn tán đồng tinh thần bất bạo động. Ngày 11 tháng 9 năm 2001, những kẻ khủng bố đã hành động, liền ngày hôm sau, tôi có viết một bức thư chia buồn gởi cho Tổng thống Hoa Kỳ George Bush. Tôi biết ông ấy là một người rất tốt, thẳng thắn, không giống như một số nhà chính trị gia, những người luôn luôn dè dặt và xa cách. Ông ấy không giống như vậy. Chúng tôi thậm chí còn trở thành bạn thân. Để tôi đơn cử một ví dụ: lần đầu tiên chúng tôi gặp gỡ, ông ấy mời tôi trà và vài cái bánh “bích quy”. Lúc đó tôi hỏi ông ấy vậy cái bánh nào ngon hơn? Liền lúc đó ông ấy chỉ cho tôi cái bánh ngon hơn. Chúng tôi đã bày tỏ những cảm giác thân thiện lẫn nhau. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi hoàn toàn đồng ý với tất cả những chính sách mà ông ấy ban hành. (cười)Và, Tôi đã viết gởi ông ấy một lá thư vào ngày 12 tháng 9 năm 2001, bày tỏ sự thương tiếc của tôi và kính lời chia buồn đến với tất cả người dân Hoa Kỳ. Tôi cũng đồng thời lên án hành động khủng bố. Dù bất cứ với mục đích gì, hành động bạo lực đều bị lên án. Bạo lực này sẽ dẫn đến bạo lực khác, không bao giờ chấm dứt. Tôi hoàn toàn ủng hộ cho tinh thần bất bạo động. Ngài là người bảo vệ môi trường. Vậy thưa Ngài có lo lắng về tương lai của hành tinh này không ạ? Vâng, có đấy. Trước tiên là tình trạng ấm nóng toàn cầu thật là khủng khiếp. Dĩ nhiên,kiến thức của tôi thì có hạn, nhưng tôi trao đổi với các chuyên gia. Gần đây, tôi dẵ gặp một nhà khoa học người Ái Nhĩ Lan, đã cho tôi biết rằng sự gia tăng độ nóng toàn cầu thật kinh khủng. Ông ấy nói rằng trong vòng 15 đến 20 năm tới đây, một vài con sông chính ở Tây Tạng sẽ bị khô cạn. Đời sống của một số dân chúng phụ thuộc vào những con sông này. Vì vậy, điều đó thật là nghiêm trọng. Với bạo lực, sự phản ứng đến ngay tức thì, nhưng với môi trường sống, sự phản ứng thì vô hình. Cho nên, mình nên trân quý những gì hiện có. Cái cống hiến của riêng tôi là giữ gìn môi trường sống ngay nơi nhà của tôi. Tôi không sử dụng bồn tắm mà chỉ xài vòi sen. Đó là cống hiến nhỏ nhoi của tôi để tiết kiệm nước. (cười)Những vai trò nào mà các nhà lãnh đạo tôn giáo đóng góp cho sự phát triển của quốc gia?Cơ bản là, các nhà lãnh đạo tôn giáo nên tán dương những giá trị của con người và tinh thần hòa hợp. Họ cần phải năng động trong việc bảo tồn sinh thái. Đó là trách nhiệm chung để bảo vệ thế giới của chúng ta. Chúng ta có trách nhiệm chăm sóc trái đất này, một tặng phẩm của thượng đế.Sau đó là về mặt chính trị, Tôi thiết nghĩ những nhà lãnh đạo tôn giáo nên tránh xa tính đảng phái chính trị. Là một người nhận giải thưởng Nobel về hòa bình, xin Ngài cho biết làm thế nào để chúng ta hạn chế được tệ nạn khủng bố trên thế giới? Đàm thoại. Tôi thường nói rằng thế kỷ 20 là thế kỷ của bạo lực và đẫm máu. Có biết bao nhiêu triệu người đã bị giết trong thế kỷ này? Quá nhiều. Bạo lực không phải là cách tốt nhất để giải quyết mọi vấn đề. Hầu hết những vấn đề này là do con người gây ra vì vậy đàm thoại là điều cốt tủy. Chúng ta phải xúc tiến đàm thoại. Thế kỷ 21 này sẽ là thế kỷ của đàm thoại. Và do đó, chúng ta cần có hai loại giải trừ vũ khí – bên trong lẫn bên ngoài. Vũ khí bên ngoài đã bắt đầu rồi, có sự hạn chế của bom hạt nhân và điều đó cần tiếp tục. Nhưng cách giải trừ vũ khí sẽ hữu hiệu hơn nếu chúng ta biết giải trừ vũ khí nội tâm. Nếu chúng ta còn đầy dãy sự oán ghét, sân hận, thì sự giải trừ vũ khí sẽ là một điều rất khó khăn. Vì nền hòa bình thật sự cho thế giới, chỉ có được nếu trong tâm chúng ta thật sự an bình Ngài đã được 73 tuổi. Ngài có lo sợ điều gì sẽ xảy ra tại văn phòng làm việc cùa Dalai Lama sau Ngài không? Không, không, không. Tôi đã nói rõ ràng rồi, Chức vụ của Dalai Lama có tiếp tục hay không là do chính người dân Tây Tạng quyết định. Tôi không phải là người chịu trách nhiệm. Nếu tôi phải quyết định thì tôi cần phải suy nghĩ kỹ càng về người kế nhiệm của tôi. Hãy nên để cho người dân Tây Tạng tự quyết định. Ở Tây Tạng, từ năm năm 2001, cứ mỗi 5 năm chúng tôi đều có bầu cử những vị lãnh đạo chính trị.,. Người dân cũng sẽ chọn lấy vị lãnh đạo tinh thần của mình. người dịch: Giác Độ (the Buddhist Translation Group) trích từ source: Why we Monks don’t miss sex – Dalai Lama http://www.buddhistc...71,7514,0,0,1,0 Ở đây dịch giả thêm vào những footnotes để giải thích rõ hơn những thuật ngữ Phật học được xử dụng][1] Nhân minh là gì? Là một môn luận lý học của Phật Giáo, chủ trương chứng minh lập thuyết bằng "Nhân", nghĩa là bằng cách suy cứu đến lý do.[2] Đây là môn học về ngữ môn văn tự, về âm thanh và về văn học.[3] Đây là môn học về các phương pháp chữa bệnh.[4] Đây là môn học về công nghệ và kỹ thuật.[5] Nội minh, nghĩa là phải có kiến thức về nội điển Phật giáo. [gkt1]Ở đây dịch giả thêm vào những footnotes để giải thích rõ hơn những thuật ngữ Phật học được xử dụng1 like
-
Đạo của ngành y TT - Đạo ở đây là tên riêng của bác sĩ Trần Đoàn Đạo. Những gì ông làm được ví như giữ cho chữ đạo của ngành y luôn được trong trẻo, để khiến mọi người tin rằng không phải bác sĩ nào cũng nhận phong bì, cũng lôi kéo bệnh nhân về phòng mạch tư gây hoen ố hai từ y đức. Hơn 10 năm nay, trong ngăn kéo bàn làm việc của bác sĩ Trần Đoàn Đạo - trưởng khoa phỏng Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM - luôn có một góc riêng cất những khoản tiền có được ngoài lương như tiền thưởng, tiền mổ... để giúp đỡ những bệnh nhân nghèo nằm điều trị tại khoa phỏng. Bệnh nặng nhất, nghèo nhất Một lần tình cờ đến khoa phỏng để tìm hiểu về một bệnh nhân nghèo, tôi nghe người bệnh kháo nhau câu chuyện bác sĩ Đạo giúp bệnh nhân nghèo tiền mua máu, mua cơm, tiền phẫu thuật. Tôi từng nhiều lần có ý định viết bài về ông nhưng bác sĩ Đạo luôn từ chối. Sau nhiều lần thuyết phục, lấy lý do là viết đến ông để nhiều người biết đến tập thể khoa phỏng, để giúp bệnh nhân nghèo thì ông mới chịu. Là một bác sĩ làm việc tại khoa phỏng Bệnh viện Chợ Rẫy từ khi thành lập (năm 1991) đến nay, bác sĩ Đạo nhận ra một điểm chung ở hầu hết bệnh nhân phỏng đó là bệnh rất nặng nhưng rất nghèo. Trung bình chi phí điều trị cho một ca phỏng mất hàng chục triệu đồng, có khi đến hơn 100 triệu đồng nhưng bệnh nhân hoặc người thân bệnh nhân chỉ đi làm thuê kiếm từng đồng, chạy ăn từng bữa thì lấy đâu ra tiền để chữa bệnh! Bác sĩ điều trị là người biết rõ bệnh nhân đang ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết mà không cứu được bệnh nhân thì đau lòng lắm. Nhưng nếu chữa miễn phí cho tất cả bệnh nhân nghèo tại khoa phỏng thì bệnh viện không thể kham nổi. Vậy tìm nguồn chi phí ở đâu để giúp những bệnh nhân nghèo này? Câu hỏi ấy luôn đè nặng trong suy nghĩ của ông hằng ngày. Bác sĩ Đạo hiểu rõ một mình ông dù cố gắng đến đâu chăng nữa cũng không thể giúp rất nhiều bệnh nhân nghèo đang hằng ngày cần được giúp đỡ, điều trị. Để giúp họ cần nhiều con người có tấm lòng hảo tâm và có điều kiện về kinh tế. Ông nhớ về một ngày thật xa nhưng đã trở thành dấu mốc đáng nhớ cho ông và những bệnh nhân nghèo tại khoa phỏng. Đó là một bữa ăn tối mà ông cùng với những người bạn thân, trong đó có những người đã trở thành doanh nhân thành đạt, giàu có. Chính trong lúc ăn uống vui vẻ đó, ông chạnh nhớ đến những bệnh nhân nghèo, những người khi đến bệnh viện điều trị còn không có tiền mua nổi một suất cơm, những người từng đứng trước ông xin được xuất viện, nước mắt lưng tròng, thú thật gia đình đã hết tiền để chữa bệnh. Ông kể cho những người bạn của ông về những hoàn cảnh đáng thương ấy. Nghe xong, một người bạn của ông lên tiếng: “Khi nào trong khoa có bệnh nhân nghèo cần giúp đỡ cứ gọi cho tui”. Vậy là đã có một tấm lòng sẵn sàng giúp đỡ. Sau đó, có gần 10 người bạn nhận lời giúp đỡ bệnh nhân nghèo. Bác sĩ Đạo cười bảo theo thời gian tình thương cũng được nhân lên, số người hảo tâm giúp đỡ bệnh nhân nghèo nhiều hơn, có người còn chủ động gặp ông để bày tỏ nguyện vọng muốn giúp bệnh nhân nghèo. Ông vẫn nhớ có một nữ doanh nhân rất giàu có trong lĩnh vực chế biến thức ăn gia súc. Lần đó, chị bị phỏng nhẹ vào điều trị tại khoa phỏng. Có lẽ trong những ngày nằm viện điều trị chị đã thương cảm những bệnh nhân đáng thương này, nên trước khi xuất viện đã tìm ông nhờ khi nào có bệnh nhân nghèo mong ông báo giúp để chị được giúp đỡ họ. Là cầu nối giữa những nhà hảo tâm và những bệnh nhân nghèo nhưng bác sĩ Đạo luôn có một nguyên tắc là ông không bao giờ trực tiếp cầm tiền mà chỉ báo cho những nhà hảo tâm đến tận nơi trao tiền cho những bệnh nhân cần được giúp đỡ. Hạnh phúc đong đầy Đã giúp đỡ hàng trăm bệnh nhân nghèo, nhưng bác sĩ Đạo vẫn nhớ như in hình ảnh một phụ nữ ở Nha Trang đi chăm chồng bị phỏng nặng tại khoa phỏng. Một buổi sáng ba năm về trước, người vợ trong dáng dấp tiều tụy đã đến gặp ông rưng rưng nước mắt nói: “Xin bác sĩ cho chồng tôi về vì gia đình tôi không còn tiền để chữa bệnh nữa”. Trong khi bác sĩ biết rõ bệnh của người chồng rất nặng, nếu không điều trị chắc chắn sẽ tử vong. “Cô cứ để chồng cô ở đây điều trị tiếp, tôi sẽ gọi cho các nhà hảo tâm để xin giúp đỡ”, bác sĩ Đạo quyết định như vậy. Đến ngày người chồng được xuất viện, người phụ nữ ấy đã tìm gặp bác sĩ Đạo và quỳ ngay xuống đất lạy ông. Ông lúng túng bảo chị đứng lên rồi nói chuyện nhưng chị nhất định không chịu. Chị bảo: “Bác sĩ là ân nhân của gia đình tôi vì đã cứu sống chồng tôi. Cả cuộc đời này tôi và gia đình tôi sẽ mãi mang ơn bác sĩ”. Hình ảnh người phụ nữ quỳ sụp xuống làm ông suy nghĩ mãi. Nó giúp ông hiểu rõ hơn sự giúp đỡ hằng ngày của mình quan trọng thế nào đối với một con người, thậm chí là cả hạnh phúc của một gia đình. Mỗi buổi sáng đến khoa thăm bệnh nhân, bác sĩ Đạo vẫn bắt gặp những bệnh nhân bị phỏng rất nặng, quấn băng trắng khắp người, chỉ còn hở ra mỗi gương mặt nhưng lại có những ánh mắt rất mãnh liệt, tha thiết lắm với cuộc sống này. Chiều 20-2, ông dẫn tôi đến thăm một bệnh nhân 26 tuổi, đang nằm điều trị tại khoa phỏng. Cô ấy cũng là một bệnh nhân mà chỉ nhìn vào ánh mắt thôi đã cảm nhận được “cả một trời hi vọng” vào cuộc sống này. Ông nói với bệnh nhân: “Tôi sẽ giúp cô, nhưng bản thân cô cũng phải cố gắng nhé, cố gắng để vượt qua giai đoạn điều trị khó khăn này”. Người phụ nữ này nói: “Em phải cố gắng sống chứ bác sĩ, sống để còn nuôi đứa con nhỏ nữa”... Ông nói vẫn đang tìm cách giúp người phụ nữ này 15 triệu đồng để điều trị bệnh. Một bệnh nhân kề bên cũng mới được ông trích 5 triệu đồng trong tổng số 6 triệu đồng được bệnh viện thưởng cuối năm 2011 để giúp có thêm tiền điều trị. Tuổi thơ nghèo “Từ khi nào ông đã hiểu và thương yêu người nghèo đến như vậy?”, tôi hỏi. Bác sĩ Đạo bảo tình thương đó đã có từ khi ông còn rất nhỏ và đã ăn sâu vào máu thịt của ông. Ông kể ông sinh ra trong một gia đình lao động nghèo gồm chín anh em ở xã Trường Lệ, Hội An, Quảng Nam. Ngày ông còn nhỏ, xã ông nghèo lắm, người dân xung quanh cùng nghèo khổ. Cái đói, cái nghèo của gia đình, của những người dân lam lũ xuyên suốt tuổi thơ ông. Ba ông kể lại rằng ông nội ông qua đời cũng vì mắc bệnh mà không có tiền điều trị. Ngày mẹ ông nhập viện điều trị bệnh bướu cổ, hình ảnh người bác sĩ đã trở thành những vị anh hùng trong lòng ba ông - một công nhân của ngành đường sắt lúc ấy. Từ đó, ba ông luôn đau đáu một ước mong là có một người con theo ngành y. Thấy gia đình mình rất nghèo, ba mình cả đời làm việc vất và chỉ có một mong ước duy nhất ấy. Là người con học giỏi nhất nhà, ông đã âm thầm biến ước mơ của ba ông thành hiện thực. Ông đỗ vào Trường đại học Y dược TP.HCM năm 1975 và ra trường năm 1981, sau đó đi bộ đội năm năm rồi về công tác tại khoa ngoại Bệnh viện Chợ Rẫy. Năm 1991, ông được chuyển sang khoa phỏng và năm 2000 nhận chức trưởng khoa đến nay. Năm nay bác sĩ Đạo 56 tuổi, chỉ còn bốn năm nữa sẽ về hưu. Điều ông lo lắng là làm sao phát triển được đội ngũ bác sĩ khoa phỏng vì hầu hết bác sĩ làm việc tại khoa đều có thâm niên trên 10 năm. Khoa phỏng Bệnh viện Chợ Rẫy là nơi luôn nhận bệnh nhân nặng, bệnh nhân nghèo và không mở được phòng mạch nên rất khó thu hút bác sĩ về công tác. Trong khi trong khoa luôn có trung bình 50-60 bệnh nhân phỏng nằm điều trị. Khi tôi đang viết bài này thì bác sĩ Đạo đã về Đà Nẵng thăm cha mắc bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Trong lúc nhớ về cha, ông viết: “Ước mơ của tôi thật đơn sơ và nhỏ bé, tôi chỉ đơn giản muốn xoa dịu những nỗi đau thể xác của người bệnh, hàn gắn những vết thương để đưa một con người trở về với cuộc sống thật sự của con người...”. Tâm sự của người bệnh Ngồi bên giường bệnh của vợ là bà Trần Thị Sáu (63 tuổi, Long An), có những lúc ông Nguyễn Văn Chơn tưởng rằng phải đưa vợ về vì không có tiền điều trị. Thế nhưng, người bác sĩ trưởng khoa đã lẳng lặng đến bên giường bệnh đưa ông 5 triệu đồng để ông có điều kiện thuốc thang cho vợ. Sáng 25-2, gặp chúng tôi tại khoa phỏng, ông Chơn xúc động kể: “Gia đình tôi nghèo, phải viết đơn nhờ chính quyền địa phương xác nhận hoàn cảnh khó khăn để bệnh viện xem xét giảm viện phí cho vợ tôi. Nào ngờ bác sĩ Đạo đọc đơn biết hoàn cảnh của vợ tôi...”. Chị Phạm Thị Bé Hai (23 tuổi, Trà Vinh) bị phỏng đèn dầu gần hết cả người, khắp người quấn băng trắng toát, nằm cùng phòng với bà Sáu cũng rưng rưng kể: “Mỗi lần bác sĩ đến hỏi thăm bệnh đều động viên tôi ráng điều trị để sống mà nuôi con. Nhà nghèo, từ bé đến lớn giờ tôi mới vào bệnh viện điều trị và không ngờ may mắn gặp được một bác sĩ tốt như vậy. Bác sĩ Đạo còn hứa sẽ nhờ các nhà hảo tâm giúp cho tôi 15 triệu đồng để trị bệnh”. "Tôi chỉ đơn giản muốn xoa dịu những nỗi đau thể xáccủa người bệnh, đưa một con người trở về với cuộc sống thật sự của con người..." BS Trần Đoàn Đạo THÙY DƯƠNG ( Theo tuoitre.vn ) Chủ Nhật, 26/02/2012,1 like
-
Những người nhận thay....cũng vui vẻ cho chúng tôi ghi ảnh Sự ổn định nhờ vào người phụ nữ áo trắng, hình như bà ta quản khu vực này? Và anh thanh niên áo xanh bên phải giúp đỡ chung tôi rất nhiều. Những suất quà cuối cùng.... Lần lượt chúng tôi cố gắng cho đến suất cuối cùng. Đến 30 suất dự phòng thì hổn loạn lại không ngăn được Và họ kiên nhẫn chờ vì không phiếu .... Và mẹ con này điều trị ngoại trú cũng không phiếu, Wild phải tặng số tiền nhỏ để họ có phần ăn khác, lạ một điều là có người từ chối số tiền 20 ngàn đồng (hơn giá trị suất ăn mà chúng tôi đã chuẩn bị) vì họ nói suất ăn đó ngon hơn mà với 20 ngàn họ sẽ ko mua được ! Quà hết! ACE có mặt tiếp tục giải thích và tặng mỗi người một ít 20,000 đ để mua lấy nụ cười Chúng tôi đã có niềm vui trong công việc và thanh thãn vì làm được cho những con người quanh mình và mong rằng chúng ta sống với nhau bằng tấm lòng yêu thương vì một mai khi rời xa cõi tạm này, đây là hành trang mà chúng ta mang theo về cõi tái sinh. Nụ cười đã nối giữa người trao và người nhận, có lẽ hạnh phúc là điều đơn giản thế này thôi, Phải không các bạn? Tạm biệt ! hẹn còn nhiều chuyến đi nữa, vì chúng tôi mãi mãi không thờ ơ...với đồng loại ngập chìm trong bể khổ !1 like
-
Cái này trên Pha si búc - Hi - có cả ảnh của Wildlavender. =========================== Từ Thiện Trong Mưa Bởi Ha Ngoc Sang vào ngày 18 tháng 9 2011 lúc 9:17 chiều Cô bạn điện thoại hẹn hôm nay lên thăm và tặng 500 phần quà cho các bệnh nhân nghèo, ở tỉnh đến và đang điều trị bệnh tại trung tâm Ung Bứu trên đường Nơ Trang Long quận Bình Thạnh. Trời Sài Gòn hôm nay mưa rả rích cả ngày, mưa như muốn níu kéo chân người ở lại. Mình lên đến nơi đúng 15 h15 trế theo dự kiến 15 phút, từ xa đã thấy các bệnh nhân và người nhà sắp hàng để nhận quà trước cổng bệnh viện, Mỗi khuôn mặt của mỗi con người mà mình thấy chiều nay đều mang thần sắc khác nhau, luôn mệt mỏi và buồn bã, các chị em trong đoàn mặc áo mưa, mồ hôi nhễ nhãi phát từng gói quà cho mỗi bệnh nhân... Nói làm từ thiện nhưng không phải đơn giản vì chúng ta tiếp xúc với nhiều người, mỗi người mỗi tính, đặc biệt là người bị bệnh nên đôi khi cách xưng hô, chửi thề, dành dựt quà của nhau là điều không tránh khỏi, vì làm việc thiện , việc nghĩa nên đôi lúc cần kiềm chế và giải thích cho mọi người rằng ai đã nhận phiếu thì sẽ có quà, không nên lớn tiếng hay làm điều gì đó ồn ào cả. Mưa càng nặng hạt làm cho việc phân phát phải gián đoạn, nhìn bầu trời đen ngòm mình nghĩ chắc là mưa sẽ lớn và khó tạnh hơn, quà được lấy áo mưa đậy lại và tìm giải địa điểm mới... Mình đi từ thiện cũng đã nhiều nhưng chưa bao giờ có cải cảm giác như hôm nay, mưa buồn, nhìn mặt người ai cũng buồn, mặc dù thế khi nhận được quà thì ai nấy đều nở nụ cười, tay run run không quên gởi lời cảm ơn đến các thành viên ,có người thều thào không ra hơi... Cuối cùng cũng chọ được địa điểm là quán bán cơm bụi ngay góc đường để tiếp tục trao các phần quà còn lại... đợt quà lần này bao gồm Bánh Mỳ, Nước ép trái cây, sữa... Nhìn các bệnh nhân sau khi nhận quà trở về lại bệnh viện bước chân nặng trĩu ưu tư, lo lắng trong cơn mưa...Chỉ mong sao Ông Trời cho họ cơ hội để được sống thêm với cuộc đời này.... Nếu các bạn có chán nản....hay bất cứ ngôn từ nào khác thì chỉ cần ghé những nơi như thế này mới thấy cuộc sống của chúng ta vô cùng ý nghĩa... " Cảm Ơn Đời Mỗi Mai Thức Dậy Ta Có Thêm Ngày Nữa Để Yêu Thương" Buổi từ thiện nhỏ kết thúc vào hơn 16h30. 18.09.2011 Bryan Trang Nếu còn có lần sau, nhóm mình nên liên hệ với Phòng Hành Chính của Trung tâm Ung Bướu trước, họ sẽ cử nhân viên để mình đi phát đến từng giường bệnh, mọi người sẽ không bị mắc mưa, thương lắm...13 giờ trước · Đỗ Hương chị cũng nghĩ như Bryan Trang - nhận chút quà mà mưa và ướt thấy đời tủi quá - rồi chen nhau chờ đợi nữa. Xót lắm.10 giờ trước · Ha Ngoc Sang Bryan Trang: Đoàn bên này đã xin BGĐ bệnh viện nhưng họ không đồng ý phát bên trong vì thế mới bị mắc mưa...:-((5 giờ trước · Bryan Trang @Ha Ngoc Sang: Thông thường, nhóm mình sẽ liên hệ phòng Hành chính trước ít nhất là 1 đến 2 tuần. Và luôn luôn phía BV Ung Bướu sẽ sắp xếp 1 nhân viên bảo vệ hướng dẫn đi phát quà cho các bệnh nhân. Mình sẽ đi đến từng giường bệnh để phát quà, chứ không phải xếp hàng ngoài đường như vậy. Đến thăm và phát quà tại BV Ung bướu là hoạt động thường niên của nhóm Bryan, Sang ạ.4 giờ trước · Ha Ngoc Sang Ok, chắc Sang sẽ rút kinh nghiệm cho những chuyến lần tới..cảm ơn Anh Bryan Trang nhiều nha !4 giờ trước Bryan Trang Cứ mỗi lần làm 1 việc tốt, mình sẽ rút ra thêm được nhiều điều hay. Vui khi biết Sang.4 giờ trước · Ha Ngoc Sang Em cũng thế Anh Bryan Trang...:-))4 giờ trước · Bryan Trang 4 giờ trước Thy Tran a Ha Ngoc Sang lần sau đi từ thiện thì hú e đi vs nha ;)2 giờ trước ·1 like