• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 03/03/2012 in all areas

  1. Dại và khôn! Cuộc giao dịch của Bờm lương thiện mà cũng rất sòng phẳng, làm đúng khả năng, hưởng đúng nhu cầu. Nếu nó khởi lòng tham thái quá, nó sẽ rơi vào thế lực của những kẻ bóc lột. Thằng Bờm có hơi thiếu lòng tham bẩm sinh của con người, nhưng nó làm chủ được mình trước những lời mật ngọt, dụ dẫn vào vòng xoáy tham lam.Bờm dốt hay Phú ông dốt? Bờm dốt hay Phú ông dốt? Có một nhân vật của dòng văn học dân gian mà gần như ai cũng nhớ tên, đó là "Thằng Bờm". Không biết tự bao giờ, nhân vật ấy lại được người ta dùng để châm chọc cho tính cách khờ khạo của một ai đó. Và thằng Bờm "khờ" như đến thế này là cùng: Thằng Bờm có cái quạt mo Phú ông xin đổi ba bò chín trâu Bờm rằng Bờm chẳng lấy trâu Phú ông xin đổi ao sâu cá mè Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè Phú ông xin đổi ba bè gỗ lim Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim Phú ông xin đổi đôi chim đồi mồi Bờm rằng Bờm chẳng lấy mồi Phú ông xin đổi nắm xôi Bờm cười. Cái dại, cái khờ khạo của thằng Bờm là đã không chịu đáp ứng sự đổi chác quá chênh lệch của lão Phú ông. Phú ông đổi những cái có giá trị, thì Bờm cứ... "chẳng lấy". Đến khi Phú ông đổi nắm xôi, thì... Bờm cười. Cười thôi, chẳng biết rõ là đồng ý hay không. Bờm khờ khạo hay lão phú ông khờ khạo? Câu chuyện đơn thuần là một cuộc đổi chác, ở đó cái quạt là vật có "giá trị" đến mức Phú ông phải hết lần này đến này khác gạ gẫm. Cái sự ngược đời ở câu chuyện lại không theo chiều luỹ tiến tăng dần từ giá trị nhỏ đến giá trị lớn, mà lại đi từ giá trị lớn xuống giá trị nhỏ. Chính điều này mà người ta xem thằng Bờm là khờ khạo, là đánh mất cơ hội "ăn quả đậm" từ một kẻ đột nhiên khờ như Phú ông. Mua rẻ bán đắt, đổi ít lấy nhiều..., trong buôn bán, ai là người không có cái tâm lý ham lợi ấy, miễn là thuận mua vừa bán. Trên thế gian này, mọi sự không thỏa mãn đều bắt nguồn từ lòng tham chứ đâu. Thế nhưng, các nhà giỏi tính toán thời hiện đại, hãy xem thằng Bờm đã "thiệt tình" như thế nào khi đồng ý đổi cái quạt lấy nắm xôi (cứ tạm xem việc thằng Bờm cười tức là đồng ý đi). Quạt mo làm từ cái mo cau. Khi tàu cau già rụng xuống, người dân quê nhặt lấy cắt để làm quạt. Mà cau ở làng quê Việt Nam thì nhiều lắm, ở đâu cũng có. Nhưng ở góc nhìn của thằng Bờm, có thể nó cười Phú ông dốt, vì nắm xôi thì khó kiếm, chứ mo cau làm quạt thì có thiếu gì. Người ta bảo "Được mùa cau, đau mùa lúa", gạo chẳng có mà ăn nữa là nắm xôi. Phú ông "dại" thế mà lâu nay đọc bài ca dao này người ta vẫn cứ nghĩ thằng Bờm thiếu khôn. Nếu như gặp những người "khôn" hơn, có lẽ Phú ông phải mất những thứ giá trị gấp nhiều lần cái nắm xôi. Có lẽ nào lão Phú ông do giàu có quá mà lú lẫn khi chẳng định giá được tài sản của mình? Hay là lão Phú ông muốn ném tiền qua cửa sổ? Cuộc giao dịch của Bờm lương thiện mà cũng rất sòng phẳng, làm đúng khả năng hưởng đúng nhu cầu. Lòng lương thiện và sự thực tế của con người Có người thì bình luận rằng, người đói thì cần cái ăn. Rất thực tế, thằng Bờm nghèo chỉ có cái khố trong người, thì nó cần nắm xôi hơn các thứ khác là phải. Nhưng sao không ai nghi ngờ sự đổi chác ấy của lão Phú ông? Lão Phú ông có thật bụng như vậy không? Sao người ta lại tiếc cho thằng Bờm và tiếc hùi hụi rằng, sao chẳng có ai mang bè gỗ lim đến đây, mình cho hắn một tá quạt, cớ gì cứ phải thích cái quạt của thằng Bờm? Trong việc định giá tài sản trao đổi, thằng Bờm có phần "thông minh" hơn Phú ông. Lòng lương thiện của thằng Bờm chính là nó không thể nhận những giá trị lớn hơn cái giá trị mà nó đang có. Đối với những kẻ giàu như Phú ông, trong mắt thằng Bờm, có thể chỉ là một sự đổi chác bất lương. Bởi nếu thằng Bờm nhận lời đổi cao, thì bất cứ khi nào nó cũng có thể bị cướp lại những thứ nó đã đổi. Cái kiểu người như Phú ông, tính toán hơn thiệt nhiều như thế làm gì lại mang điều tốt, lợi đến cho người nghèo. Hắn cướp cái quạt đó còn được, chứ huống gì phải năn nỉ để mà đổi. Trong tiếng cười của Bờm có hai hàm ý, một là chê Phú ông dại, có cái quạt mo rất ư bình thường mà phải mất cả nắm xôi, hai là nó cười vui sướng vì đã... quá hời. Có thể gỗ lim, ba bò chín trâu chẳng có ý nghĩa gì khi bụng nó đang đói. Nhưng cũng có người nghĩ, sao không lấy những thứ đó mà đem đổi gạo về mà thổi cơm ăn cả tháng. Thằng Bờm không nghĩ nhiều như thế. Vì nếu nghĩ nhiều như thế, thì lão Phú ông cũng đã nhanh chân vào vườn cau của ai đó mà cắt lấy một tàu cau đem ra mà làm quạt rồi, việc gì mất thời gian đứng đó mà nài nỉ. Một người đang tham lam vơ vét, tính toán hơn thiệt với đời chẳng lẽ lại không biết tính toán rằng chiếc quạt mo và ba bò chín trâu cái nào hơn cái nào, thế mà vẫn ngỏ lời mặc cả đánh đổi. Hoặc giả Phú ông bất ngờ quẫn trí, thích khác người, thích mang rác về làm... cổ vật, thì sao? Hoặc giả Phú ông thử lòng thằng Bờm, xem một kẻ làm công nghèo có biết tham không? Chứa một kẻ tham cùng hạng như mình ở trong nhà thì cũng nguy lắm, chẳng những nay nó tham ba bò chín trâu mà sau này còn tham nhiều thứ quý giá khác thì sao? Bây giờ, vẫn có những người khi trách một ai đó khờ khạo, thì bảo rằng "mày Bờm quá!". Có người thì bình luận, tư duy của thằng Bờm là "dĩ thực vi tiên", đánh đổi tất cả để lấy cái trước mắt. Một thằng Bờm với phận nghèo tự ti, nên vô trách nhiệm với hiện tại và tương lai. Thử hình dung ra chuyện thằng Bờm tự dưng có ba bò chín trâu. Sẽ chẳng ai tin, thậm chí còn đố kỵ mà bảo rằng nó đi ăn cắp thì mới có được những thứ giá trị ấy. Ở điểm này, thằng Bờm thông minh hơn chúng ta tưởng. Nó không dại gì lấy những thứ tài sản ấy ra để người ta nhục mạ nó là đồ ăn cắp. Với tư cách của một người làm công, làm nô bộc, nó đâu có bắt được vàng rơi giữa đường để mà chỉ sau một thời gian ngắn bỗng dưng trở thành người giàu. Cuộc giao dịch của Bờm lương thiện mà cũng rất sòng phẳng, làm đúng khả năng hưởng đúng nhu cầu. Nếu nó khởi lòng tham thái quá, nó sẽ rơi vào thế lực của những kẻ bóc lột. Thằng Bờm có hơi thiếu lòng tham bẩm sinh của con người, nhưng nó làm chủ được mình trước những lời mật ngọt, dụ dẫn vào vòng xoáy tham lam. Biết đâu là... họa thì sao? Ở cuộc đổi chác này, trong hai người có một người dại, hoặc Phú ông, hoặc thằng Bờm. Nhưng chắc chắn có một người vui hơn khi biết cười và không thấy mình thua thiệt, đó là thằng Bờm. Đến đây, chợt nhớ câu thơ tự trào của Nguyễn Bỉnh Khiêm: "Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ. Người khôn người đến chốn lao xao". Lòng tham của con người nó lao xao lắm. Được voi lại đòi tiên. Hai hệ giá trị nằm ở hai vế tư duy giàu và nghèo, chắc chắn sẽ không bao giờ gặp nhau trong nhu cầu, với người này thì là đủ, còn với người kia thì không biết thế nào là đủ, mà người không biết đủ thì dù ở thiên đường cũng không xứng ý... Cứ đòi, đòi mãi, đòi những thứ rồi đây rốt cuộc cũng không thuộc về mình. Nói thế thôi chứ, cái "dại" xưa nay thường vẫn nằm ở phía thằng Bờm. Khi mua bán cái gì người ta cũng chọn lựa những cái ngon, cái to, còn những phần nhỏ, xấu, không ngon thì dành cho người khác. Thế mới nói, ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau... Thằng Bờm chẳng lấy cái không thuộc về mình. Có thể nó hiểu, một kẻ giàu có như Phú ông, nói có người nghe, đe có kẻ sợ, mà bất ngờ đổi sang tính tốt, thì phải xem động cơ của ông ta là gì... Thực tế, trong cuộc sống, giao dịch bất thành bởi một trong hai bên bất tín. Thằng Bờm không thể tin vào cái sự đổi chác bất ngờ và tình cờ như thế. Chắc hẳn nó kinh nghiệm được một điều, ban đầu dân cũng tin lời quan lại, cường hào, nhưng vì bọn người này ưa thói tham lam, lật lọng, nên lâu dần dân không còn tin lời bọn người này nói nữa. Biết đâu đổi chác nhiều như thế lại là họa thì sao. Biết đâu đổi xong nó đổ vấy cho mình là đi ăn cắp thì sao... Thế nên, ai bảo thằng Bờm là khờ khạo, là ngu, chắc phải nên xem lại đánh giá của mình. Vì trong hoạt cảnh trao đổi ấy, chiếc quạt của bờm là thật, đang cầm ở trên tay, còn những lời dụ dỗ kia có khi chỉ là giả, vì tiền chưa trao, cháo chưa múc. Huống chi là thói lật lọng xưa nay của bọn quan lại, cường hào. Miệng quan có gang có thép, miếng xôi, cái bánh cho đến miệng dân rồi mà bọn họ còn rút ra được thì... tin thế nào được. Cổ nhân nói: "Phàm làm việc gì, trước phải xét kỹ đến hậu quả của nó". Sự thận trọng của thằng Bờm ấy thế mà khôn! Tiếng cười dễ dãi của thằng Bờm cũng tinh ranh lắm! Và giá trị của thằng Bờm là đã biết dừng đúng lúc ở một cuộc trao đổi cân bằng. Nam Quốc
    2 likes
  2. Người iu: sớm thì tháng 3, chậm là cuối tháng 7 gặp, tháng 8, 9 thì chắc ờ với người ta... Cẩn thận tháng 2, 7, 8
    2 likes
  3. Theo Lạc Thư Hoa Giáp năm 2012 2013 mạng Hỏa, vì vậy cha mẹ mạng Kim sẽ bị con khắc. Nếu muốn sinh thì chỉ nên sinh con gái. 2014 Giáp Ngọ là năm tốt, thiên can Giáp Ất hợp, con mạng Dương Kim hợp cha mẹ Âm Kim. Ngoài ra các năm 2016 Bính Thân, 2017 Đinh Dậu đều là năm tốt để sinh con, nên sinh con út năm này hoặc Canh Tý 2020 thì rất tốt. Thân mến.
    2 likes
  4. CÁI CƯỜI CỦA THẰNG BỜM Tiểu "nuận" của Thiên Sứ Thằng Bờm có cái quạt moPhú ông xin đổi ba bò chín trâu Bờm rằng: Bờm chẳng lấy trâu Phú ông xin đổi ao sâu cá mè Bờm rằng Bờm chẳng lấy mè Phú ông xin đổi một bè gỗ lim Bờm rằng Bờm chẳng lấy lim Phú ông xin đổi con chim đồi mồi Bờm rằng Bờm chẳng lấy mồi Phú ông xin đổi nắm xôi. Bờm cười. Cứ như thế, bài ca dao thằng Bờm ngộ ngĩnh, tửng tửng theo gió, luồn lách qua luỹ tre làng, qua mái tranh, gốc rạ, lưu truyền không biết tự bao đời, cho đến tận bi giờ. Chẳng phải vì triết lý sâu xa dạy đời; cũng chẳng phải là áng văn chương trác tuyệt làm rung động lòng người; cũng lại càng chẳng phải huyền thoại, sử thi khiến người đời phải trân trọng gìn giữ. Nhưng lạ thay! Chuyện thằng Bờm vẫn cứ tồn tại, còn lâu hơn cả nhũng bài thơ đắc ý của những thi nhân vào "hạng thường thường bậc trung". Hẳn như truyện Kiều, khi sáng tác cụ Nguyễn Du đã chép ra giấy trắng mực đen rõ ràng, chứ đâu phải truyền miệng như "Thằng Bờm". Vậy mà khi lưu truyền, còn có bậc "cao nhân" nào đó trong lúc nhậu nhẹt say sưa, nổi máu giang hồ, liều mạng sửa văn của cụ Nguyễn Du, bôi chữ "tác" thành ra chữ "tộ". Khiến cho hậu thế có luôn mấy bản Kiều khác nhau, bản dài, bản ngắn để lưu truyền. Tao nhân, mặc khách về sau thi nhau bàn bạc chữ "tộ" chữ "tác", cứ loạn cả lên. Ấy thế mà chuyện "Thằng Bờm" chưa thấy ai sửa được chữ nào. Cũng may, nếu bị sửa chỉ cần một chữ thì đâu còn là "Thằng Bờm" nữa. Sự tồn tại của chuyện "Thằng Bờm" kể ra thì cũng "lọa", chẳng thua gì một huyền thoại. Nhưng chẳng ai có thể biết được bài ca dao ấy có từ bao giờ, gốc tích ra sao? Từ thời Trịnh - Nguyễn phân tranh, hay thời Trần, thời Lý? Hẳn từ thời Bắc thuộc hay có khi từ thời Hùng Vương cũng nên? Ai là tác giả chuyện "Thằng Bờm"? Hổng biết luôn! Đến như chuyện Thạch Sanh, thần thoại từ đầu đến đuôi, thế mà cũng có người tìm ra được "dị vật" bảo chứng cho nguồn gốc của câu chuyện mới ghê chứ(?). Người ta bảo rằng thì là ở tận tít Hà Tiên, có cái động gọi là "Thạch Động" (liên quan chặt chẽ đấy nhé: Thạch với Thạch giống nhau); trong động còn có cái hang ăn thông xuống biển (cứ y "choang" như trong chuyện). Hình như còn có cả mảnh vỡ của nồi niêu, xong chảo bằng đất nung nằm lung tung trong ấy nữa (Hẳn là đồ dùng của Thạch Sanh khi đi làm quan quăng lại!?). Đã vậy, hiện nay ở vùng đồng bằng Nam bộ có rất nhiều người mang họ Thạch (Chắc đấy là con cháu do Thạch Sanh lấy công chúa đẻ ra?). Như vậy thì chuyện Thạch Sanh phải có thật đứt đuôi đi rồi! Ối giời đất ơi! Chu choa, mèng đéc, mế bầu, bọ bủ ơi! Thế thì mau mau cố gắng đào bới chung quanh Thạch động xem, có khi còn cả cây đàn và niêu cơm thần vẫn chôn đâu đó. Cổ vật có giá trị thượng thặng đấy! Đào được thì "Nô - tế bồ" về giá cả. Cứ gọi là trúng quả đậm chứ chẳng phải chuyện chơi! Nhưng eo ơi! Nếu thế thì chuyện đại bàng, trăn tinh, thuỷ quái đều phải có thật cả đấy! Cửa giả phải đóng cẩn thận; buổi tối trẻ con phải đi ngủ sớm. Nếu không yêu tinh bắt ăn thịt đấy! Kinh quá! Còn chuyện thằng Bờm thì lại chẳng có cái may mắn đó! Di vật khảo cổ thì chẳng thấy mồ mả thằng Bờm chôn ở đâu. Xét gia phả cũng chẳng thấy ai là con cháu thằng Bờm.Văn bản chữ Hán, chữ Nôm cũng chưa thấy ai viết chuyện "Thằng Bờm". Có lẽ văn bản "cổ" nhất về "Thằng Bờm" được ghi bằng chữ Quốc ngữ? Chà! Như vậy thì có thể "Thằng Bờm" xuất hiện vào thời Tây mới sang xâm lược nước ta cũng nên? Ơ! Nhưng mà văn bản "Thằng Bờm" thì lại không có dấu ấn của thời Tây trong đó? Bởi vì nếu vào thời Tây thì chắc hẳn thay vì con chim đồi mồi sẽ là con búp bê chớp mắt mở mắt chẳng hạn; hoặc giả câu cuối có thể viết là " Phú ông đổi ￸ bánh ga - tôi (*). Bờm cười" thì mới đúng là dấu ấn thời Tây chứ! Đằng này nó lại cứ tưng tửng, chỉ trừ thời đại đồ đá. còn thời nào cũng được. Như vậy là chuyện "Thằng Bờm" không may mắn như chuyện Thạch Sanh rồi. Bàn chuyện xuất xứ của thằng Bờm khó quá. Cứ y như đi tìm sơ yếu lý lịch của Chí Phèo ở làng Vũ Đại, cũng đến hoà cả làng thôi. Thế thì đành phải quay ra bàn về nội dung của câu chuyện thằng Bờm vậy. Cũng nhiều người bàn rồi. Thằng Bờm lên phim lên kịch, thằng Bờm vào sách vở học sinhナ Người Việt Nam ta ai mà chẳng biết thằng Bờm, cứ y như ai cũng biết ông trời vậy. Thậm chí, người viết có lần vô tình đã nhìn thấy một quán cà phê karaoke lấy tên "Thằng Bờm" hẳn hoi. Đủ hiểu thằng Bờm nổi tiếng cỡ nào! Nói thế chứ chưa ai biết được thằng Bờm mặt mũi ra sao, ăn mặc thế nàoナ Có người bảo rằng thằng Bờm ngớ ngẩn không biết giá trị vật chất cao sang, nên đã từ chối những gì phú ông cho nó. Cũng có người lại bảo rằng: thằng Bờm là tiêu biểu cho giới trí thức bình dân, vốn thật thà chất phác. Cho nên Bờm không tham lam (giới bình dân thì không tham lam? Hơ!), nên chỉ đổi cái quạt mo lấy đúng giá trị của nó là gói xôi. Hình như những nhận xét của người đời không làm thằng Bờm thoả mãn, nên nó vẫn cười cho đến tận bi "vờ". Nếu bảo Bờm ngớ ngẩn - theo tiêu chuẩn phương pháp luận: không biết giá trị của cải cao sang là ngớ ngẩn - thì không lẽ phú ông cũng là thằng ngu hay sao mà đem cả một gia tài đồ sộ để đổi lấy cái quạt mo? Cứ theo phương pháp luận này thì phú ông không thể là thằng ngu. Bởi vì phú ông ngu thì làm sao mà lắm tiền thế? Như vậy thì Bờm cũng không thể ngu. Lập luận kiểu này là không lô gích. Nếu bảo Bờm không tham lam, cái quạt mo chỉ giá trị bằng gói xôi thì phú ông đổi làm gì? Để ngài quạt phạch phạch cho nó mát chăng?! Ở cái xứ sở mà người ta ăn trầu từ thời thượng cổ, mo cau thiếu gì! Giầu như phú ông chỉ cần bỏ ra một đồng kẽm cũng mua nổi ngót chục cái quạt mo chứ đừng nói một cái. Cứ gọi là đổi gói xôi cũng còn là mắc tiền. Lập luận này cũng không lô gích. Ấy thế mà xét theo nội dung văn bản qua ngôn từ của bài ca dao, thì rõ ràng thằng Bờm đã đổi cái quạt mo đâu? Nếu Bờm đã đổi thì sao bài ca dao câu cuối không viết là: "Phú ông xin đổi nắm xôi. Bờm: Ừa!". Cái oái ăm nó ở chỗ Bờm mới chỉ cười. Cười thì cũng còn nhiều kiểu. "Cười" khác, mà "ừ" khác. Đó là hai "phạm trù"￸ khác nhau hẳn. Bởi vậy bảo Bờm cười tức là đã đồng ý đổi chỉ là lập luận vội vã, chưa thấu đáo. khiên cưỡng, chủ quan, duy ý chí, không khoa học, thiếu logic, chưa thể hiện rõ tính bức xúc, trăn trở, trằn trọc suy tư cho vấn đề ナ."cười". Tất nhiên đó là một sai lầm và cần phải xem xét lại. Chưa biết được đây là cái cười thoả mãn, bằng lòng; hay là cái cười của sự minh triết Lạc Việt trước những giá trị của nó mà người đời chưa hiểu hết, nên không thể đem so sánh nó với những giá trị vật chất của đời thường? Ba bò chín trâu là những phương tiện sản xuất dồi dào, của cái thời mà các nhà xã hội học gọi là phương thức sản xuất nông nghiệp lạc hậu; một bè gỗ lim có thể xây được nhà cao cửa rộng vào loại thứ "xịn"; ao sâu cá mè thể hiện sự phú túc an nhàn trong cuộc sống; con chim đồi mồi là một vật trang trí nội thất của những nơi quyền quí cao sang. Nếu tất cả đều hiện hữu ngay trong xã hội hiện đại, thì số tài sản đó bán đi có thể gây dựng được một doanh nghiệp vừa và nhỏ. Ghê chưa! Thế mà chỉ để đổi cho thằng Bờm lấy một cái quạt mo? Vậy mà Bờm còn chưa chịu đổi, thế mới kinh chứ! Nhưng trong văn hoá dân gian Việt Nam không phải chỉ có một mình thằng Bờm độc quyền có quạt đâu nhé! Chú Tễu trong múa rối nước cũng có cái quạt và cũng cuời toe toét. Ông Địa khi ngồi ở góc nhà - để nhận sự kính trọng và phù hộ cho thế nhân được giàu có - cũng cầm một cái quạt và cũng cười như Bờm vậy. Khi ông Địa chơi với đám múa Lân, múa Rồng, người ta thấy ông cười vui hơn và vẫn không bỏ cái quạt. Đặc biệt cái quạt của ông lúc này sinh động hơn nhiều. Ông chỉ cần cầm quạt ve vẩy, thì cả Lân lẫn Rồng đều như bị thôi miên mà chạy theo ông. Lân và Rồng là những biểu tượng cho sức mạnh huyền bí và là điềm lành cho cuộc sống con người. Như thế thì thằng Bờm cũng giống như ông Địa ở chỗ cũng có cái quạt vậy. Ông Địa thì chẳng ai dám to gan mà gạ đổi cái quạt của ông ấy! Ông ấy mà trù cho thì chỉ có mà nghèo mạt rệp! Có mà lạy ông ấy cũng còn chưa chắc ăn; ở đấy mà xôi mới chè! Thằng Bờm thì được, vì đã là "thằng" thì thân phận chắc chả hơn được ai. Thích thì cứ gọi nó lại mà đổi, cứ y như đầy tớ nhà giầu gọi ăn mày đổi nắm cơm để lấy mẩu quai bị, chữa mẹo cho bệnh quai bị của con chủ nhà vậy. Trong trường hợp này ông ăn mày đổi ngay. Có ông nào láu cá lắm thì cũng chỉ kỳ kèo chủ nhà cho thêm chút tiền mua lại cái bị khác thay cho cái bị đứt quai, để tiếp tục nghề ăn mày. Ấy thế mà với một gia tài vĩ đại mà phú ông đem đổi - đủ khiến cho ngay cả những thằng giầu cũng hoa cả mắt, lùng bùng cả lỗ tai - thì thằng Bờm lại chưa thèm đổi. Kể ra thì câu chuyện đến đây cũng thấy là "lọa". Nhưng chẳng hay cái quạt mo của thằng Bờm có giá trị hơn cái quạt của ông Địa trong đám múa Lân, múa Rồng hay không mà phú ông đổi nhiều đồ đến thế! Phú ông thì không thể là thằng ngu. Bởi vì đã ngu thì sao mà thành "phú" mà còn được gọi bằng "ông". Hẳn cũng phải khôn lõi đời ra ấy chứ! Đã không ngu thì ngài phải biết giá trị những món đồ mà ngài đem ra đổi cái quạt mo. Chứng tỏ ngài phải biết giá trị cái quạt. Bằng chứng cho sự thông minh và nhận ra chân giá trị của cái quạt mo, chính là tài sản mà phú ông đem ra đổi. Thế thì Bờm làm sao mà ngu được, cho dù thế nhân có xin phép gọi là "thằng" đi nữa. Nếu ngu thì Bờm đã đổi ngay với một con bò đầu tiên, chứ đừng nói đến ba con. Vì chỉ cần một con bò cũng đủ to hơn cái quạt, với một thằng ngu nhất nếu không bị bệnh "Đao" cũng biết điều đó. Ở đây Bờm không đổi. Như vậy chứng tỏ Bờm cũng biết giá trị của cái quạt mo, nên cũng không đổi một cách dễ dàng. Vậy mà chỉ với một gói xôi thì Bờm cười. Cười chưa hẳn đã là bằng lòng. Như vậy thì vấn đề mấu chốt, giá trị cốt lõi, tính chất căn bản, nguyên nhân sâu xa, nội dung quan trọng của sự hấp dẫn và cũng là tình tiết bất ngờ tạo nên mâu thuẫn khó hiểu trong chuyện thằng Bờm, chính là ở gói xôi. Xôi chứ không phải là cơm nắm đâu nhé! Có văn bản ghi rõ ràng trên giấy trắng mực đen đàng hoàng hẳn hoi. Chỉ có điều là không nói rõ ra là xôi gì mà thôi. Nhưng có lẽ vì xét thấy không quan hệ, nên ông cha ta không nói chi tiết lắm! Xôi là được rồi, xôi gì thì tuỳ hỷ. Như vậy vấn đề không kém phần "nghiêm trọng", bức xúc cần phải bàn ngay chính là "gói xôi". Xôi thì làm bằng gạo nếp, cơm thì làm bằng gạo tẻ, đây là một chân lý phổ biến. Tất nhiên về mặt hiện tượng, trong "thời xa vắng" cũng có những bà hàng xôi giầu tính sáng tạo, đã trộn gạo dẻo vào xôi để kiếm lời. Cho dù đấy là một hiện tượng đã tồn tại trên thực tế. Nhưng về mặt lý thuyết thì mọi người vẫn tuân theo chân lý phổ biến mà công bố :"xôi làm bằng gạo nếp". Kể cả các bà hàng xôi nói trên. Như vậy theo phương pháp luận chính thống xuất phát từ chân lý phổ biến - được hầu hết những người ăn xôi ở trong nước, kể cả cộng đồng những người ăn xôi ở nước ngoài đều thừa nhận - thì "xôi làm bằng gạo nếp" sẽ được ứng dụng để tìm hiểu "gói xôi thằng Bờm". Xôi nếp thì ăn chắc dạ hơn cơm tẻ. Ăn chắc dạ nghĩa đen thì là no bụng. Nhưng trong ngôn ngữ Việt Nam, "ăn chắc" còn có nghĩa là một sự bảo đảm. Tức là phải có một sự bảo đảm, phải ăn chắc thì thằng Bờm mới có thể đổi cái quạt mo. Như vậy, chắc chắn giá trị cái quạt mo của thằng Bờm phải lớn hơn nhiều cái gia tài đồ sộ biểu trưng của phú ông; vì nó đòi hỏi một sự bảo đảm nơi người sử dụng. Như vậy, "gói xôi" là hình tượng của sự bảo đảm của phú ông khi được sở hữu cái quạt mo của Bờm. Ở đây, theo đúng nội dung văn bản thì cái sự chắc ăn và bảo đảm đó mới chỉ làm cho "Bờm cười". Thế thì vấn đề tiếp theo là Bờm có đổi hay không sau cái cười đó? Trong văn bản thì Bờm đã từ chối tất cả của cải vật chất cao sang. Không tin hả? Đây nè: "Bờm rằng: Bờm chẳng lấyナ". Đấy! Thấy chưa? Sự khẳng định rõ ràng và được lặp đi lặp lại nhiều lần hẳn hoi. Cái Bờm cần ở đây là một sự bảo đảm nơi người sử dụng. Đã có sự bảo đảm - qua hình tượng "gói xôi" của phú ông - có khi Bờm cho luôn cũng chẳng biết chừng? ("Síc"! Ở cái thì buổi kinh tế thị trường này, nói cho luôn cũng khó tin hỉ). Vì đã là vật vô giá thì lấy gì để đổi nhỉ? Nhưng cái quạt mo của thằng Bờm là cái gì đã thì mới có thể biết được Bờm có đổi hay không chứ? Thế thì phải đặt một vấn đề từ cội nguồn của nó là tại sao lại là "quạt mo" chứ không phải "quạt nan", "quạt giấy" nhỉ? Nếu là "quạt nan" thì bài thơ chỉ cần đổi lại là: Thằng Bờm có cái quạt nan. Phú ông xin đổi cả đàn bò trâu? Bờm rằng: Bờm chẳng....... Còn nếu là "quạt giấy" thì cũng chỉ cần đổi là: Quạt giấy thằng Bờm có đây. Phú ông khoái, đổi một bầy bò trâu. Bờm rằng: Bờm chẳng... Nghe cũng được đấy chứ ! Tuy có hơi không có chất cụ thể. Thế nhưng chính văn nó lại là cái quạt mo, thế mới rắc rối? Phải chăng cái "quạt mo" chính là biểu tượng cho nền văn minh "Trầu - Cau " của con cháu vua Hùng? Cứ như phương pháp luận logic lủng củng nêu trên thì cái quạt mo của Bờm không thể chỉ có nghĩa đơn giản là cái quạt làm bằng mo cau, rẻ tiền và tiện lợi, đầy rẫy ở xứ sở quen ăn trầu từ thời Hùng Vương đến bi vờ. Nó phải là một biểu tượng cho một giá trị tinh thần đủ để đối xứng và vượt trội những giá trị vật chất mà phú ông có thể có đem ra đổi kèm theo một sự bảo đảm. Một điều hiển nhiên nữa và cũng là sự liên hệ tiếp nối là giá trị tinh thần đó thuộc về văn minh Lạc Việt. Bởi vì, cái quạt mo thuộc về nền văn hoá trầu cau mà xuất xứ của nó thuộc về nước Văn Lang dưới thời trị vì của các vua Hùng. Phải chăng cái quạt mo của thằng Bờm - ngoài ý nghĩa trên - chính là biểu tượng cho cái chìa khoá để mở kho tàng bí ẩn của nền Minh Triết Đông phương, còn tồn tại trong đời sống văn hoá dân gian của người Việt, nơi cội nguồn của nền văn hoá trầu cau này? Đó cũng là lý do để Bờm cần có sự bảo đảm chắc ăn. Chà! Nếu đúng như thế thì Bờm có đổi không hà? Thôi thì cứ cho rằng thì là chắc ăn thì Bờm sẽ đổi đi! Nhưng như thế nào gọi là chắc ăn chứ? Ăn xôi mà đã chắc à! Cho dù cũng nhiều thằng "chịu đấm ăn xôi" Hỏi Bờm xem có đúng không? Bờm cười! Khó hiểu thật! Sài Gòn 1999 ----------------------- (*) Chú thích: Cứ theo đúng cách "mần" thơ ra lối Lục Bát của người Lạc Việt thì chữ thứ sáu của câu tám phải bắt vần với chữ cuối câu sáu ở trên. Thế thì câu trước vốn là "Bờm rằng: Bờm chẳng lấy mồi"; vần "ôi". Nên câu sau phải đổi bánh gatô gọi theo lối Tây ra "ga - tôi", cho đúng kiểu "mần" thơ Lục Bát.
    2 likes
  5. Tôi cần phải nói rõ thêm rằng:Bài viết của tay học giả nào đó, chường mặt ở Hội Thảo quốc tế về Việt Nam Học đặt vấn đề tổ tiên người Việt loạn luân, một cách trơ tráo vô liêm sỉ đến tận cùng này hoàn toàn phản khoa học. Bởi vậy, qua đó thấy rằng: Việc tôi xác định đám tư duy "Ở trần đóng khố" với nền tảng tri thức "Thời liên minh bộ lạc", "ba đời ăn củ chuối" nên "ngu lâu có tính di truyền " là rất lịch sự, đậm chất văn hóa và đầy tính nhân bản. Kẻ viết bài về Quôc mẫu Âu Cơ - với tôi - thì hắn đã đem chửi tổ tiên của dân tộc hắn - Việt tộc - một cách "khoa học", "chửi chữ" là loạn luân. Thế thì so với những câu chửi chữ với cả tổ tiên dân tộc Việt của đám tư duy "Ở trần đóng khố" thì tôi còn rất nhã nhặn. Cái ngu do di truyền "ba đời ăn củ chuối" , sinh ra những kẻ tư duy "Ở trần đóng khố" khi phân tích truyền thuyết "Con rồng, cháu Tiên" này - và hầu hết ở các truyền thuyết khác - là: Họ đã hiện thực hóa truyền thuyết và huyền thoại. Điều này khác hẳn với việc giải mã truyền thuyết và huyền thoại. Quốc Mẫu Âu Cơ và Quốc Tổ Lạc Long Quân trong truyền thuyết này hoàn toàn mang tính biểu tượng và không phản ánh thực tại. Tất nhiên việc sinh ra "một bọc trăm trứng rồi nở thành trăm con trai" cũng không phản ánh thực tại. Tất cả chỉ là biểu tượng hư cấu. Việc xác định biểu tượng hư cấu để đi tìm bản chất sự việc phía sau các biểu tượng, hình tượng này thì là hành vi giải mã (Còn đúng sai tính sau). Nhưng coi nó là một thực tế để xác định sự việc là hiện thực hóa truyền thuyết. Ở đây, tay tác giả bài viết chường mặt ở Hội Nghị quốc tế Việt Nam học bôi nhọ tổ tiên của hắn - tức là của Việt tộc - một cách vô liêm sỉ này đã xác định hình tượng Quôc mẫu Âu Cơ với 50 người con trai tổ tiên Việt tộc là hiện thực có trên thực tế. Trên cơ sở này hắn ta mới đặt vấn đề loạn luận là hành vi chỉ có trên thực tế giữa người với người để xỉ nhục tổ tiên của dân tộc hắn. Như vậy, cái cơ sở khoa học của đám tư duy "ở trần đóng khố" thừa nhận huyền thoại - vốn bị coi là "mệ tín dị đoan" - là có thật. Vấn đề còn lại là "nhà tri thức khoa học" ấy có đại diện cho giới trí thức khoa học lịch sử và nhân văn Việt Nam đọc trước hội nghị quốc tế Việt Nam Học không? Không phải chỉ có truyền thuyết "Con Rông Cháu tiên" bị đám tư duy "Ở trần đóng khố" hiện thực hóa, mà hầu hết tất cả các truyền thuyết, huyền thoại nổi tiếng của dân tộc Việt đề bị đám này xuyên tạc, xóa sổ. Thí dụ như truyện Thạch Sanh - bị coi là có nguồn gốc từ Campuchia và cũng coi như có thật với những "hóa thạch" của đại bàng, trằn tinh và cả lối thoát xuống hang trong Thạch Động ở Hà Tiên. Đối với đám tư duy ba đời ăn củ chuối ngu lâu này thì đó là "cơ sở khoa học", là bằng chứng "di vật khảo cổ" nhằm xóa bỏ những di sản văn hiến Việt. Nó xác định truyện Thạch Sanh nổi tiếng của Việt tộc có nguồn gốc văn hóa Campuchia và Thạch Động ở Hà Tiên là một hiện thực cho truyền thuyết này. Cần lưu ý rằng: Cái phong trào phát hiện ra Thạch Động ở Hà Tiên về thời gian trùng khớp với cuộc tranh chấp biên giới Tây Nam giữa Việt Nam và Campuchia và nó có tác dụng gây ấn tượng rằng đất Hà Tiên thuộc Campuchia. "Xin cụ Chí Phèo xá tội. Con không dám chửi thể sợ vi phạm nội quy diễn đàn" Qua đó thì đủ thấy bản chất của cái gọi là "khoa học" của đám tư duy "Ở trần đóng khố" này thực chất chỉ là âm mưu nhắm xóa sổ những gía trị văn hóa truyền thống Việt một cách trơ tráo, vô liêm sỉ. Thế giới này không loạn cào cào lên sao được. Thiên Sứ cảnh báo những kẻ âm mưu này rằng: "Các người muốn đấm đá nhau, giành giật ngôi bá chủ, giành giật quyền lợi, địa vị quyền lực, mặc xác các người. Nhưng hãy chấm dứt ngay cái trò bẩn thỉu này. Nếu không ngọc đá đều tan nát và từ cá nhân đến cộng đồng và cả vùng miền quốc gia, lãnh thổ của các người cũng cùng tan hoang. Lúc ấy các người hối hận không kịp". Tôi đã xác định rằng: Không có ngày Tận Thế vào 21. 12. 2012. Nhưng thiên tai sẽ rất nặng nề.
    2 likes
  6. 2013 ko tốt đâu. 2014 chị sinh con út là tốt lắm.
    2 likes
  7. Dù sao thì chúng ta cũng phải ủng hộ những khám phá này. Mặc dù trên thực tế tri thức của Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt đã chứng tỏ tình huyền vĩ của nó từ ngàn xưa. Những phương pháp tiên tri đã ra đời từ lâu bắt nguồn từ những quy luật tương tác của vũ trụ được tổng hợp. Nhưng những tri thức đó đã thất truyền và chúng ta đang từ từ phục hồi lại. Nếu không có những phát kiến khoa học này thì chúng ta cũng khó khăn hơn trong việc đối chứng giữa trí thức của một nền văn minh cổ xưa với tri thức khoa học hiện đại. Những nhà khoa học đã thừa nhận tính cảm ứng trong tiên tri - đó là một trong những yếu tố cần của phương pháp tiên tri. Còn lâu họ mới có thể tìm đến một phương pháp tiên tri - do tổng kết từ những tri thức khoa học hiện đại - để phán đoán về những hiện tượng sẽ xảy ra cho thiên nhiên, cuộc sống , xã hội và con người như Lý học Đông phương. Bởi vậy, khi tri thức nhân loại ngày càng phát triển thì những giá trị của Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt ngày càng sáng tỏ. Con của Mẹ Cóc sẽ trở về với cội nguồn.
    1 like
  8. Phát hiện mới về khả năng “tiên tri” 03/03/2012 3:39 Nghiên cứu mới cho thấy, những người càng tin vào cảm giác của mình thì càng dự đoán chính xác các sự kiện xảy ra trong tương lai. Đó là nội dung báo cáo đăng trên chuyên san Journal of Consumer Research, do một nhóm chuyên gia Mỹ thực hiện, cho rằng những người tin vào cảm giác của mình có thể liên tục dự đoán những sự kiện trong tương lai chính xác hơn những người không tin vào cảm giác của mình, một phát hiện được gọi là hiệu ứng tiên tri cảm xúc. Phát hiện này được dựa trên 8 nghiên cứu, trong đó những người tham gia được yêu cầu dự đoán nhiều kết quả khác nhau trong tương lai, từ bầu cử tổng thống Mỹ, sự thành công của nhiều bộ phim, cuộc thi American Idol, những biến động của chỉ số Dow Jones, người chiến thắng giải vô địch bóng bầu dục dành cho các trường đại học và thậm chí cả thời tiết Bất kể phương pháp được sử dụng để nghiên cứu là gì, các chuyên gia thuộc Trường kinh doanh Columbia và Đại học Pittsburgh (Mỹ) đều nhận thấy những người tin tưởng vào cảm giác của mình dự đoán chính xác hơn so với nhóm còn lại. Các nhà nghiên cứu giải thích kết quả này thông qua giả thuyết “cửa sổ đặc quyền”. Ông Michel Tuấn Phạm, giáo sư Trường kinh doanh Columbia và là thành viên của nhóm nghiên cứu, giải thích: Khi dựa vào cảm giác của mình, chúng ta đã tóm lược tất cả các kiến thức, thông tin thu thập được một cách có ý thức và vô thức về thế giới xung quanh. “Theo nghĩa nào đó, cảm giác giúp chúng ta tiếp cận được cửa sổ đặc quyền về kiến thức và thông tin. Đó là cửa sổ mà sự lý luận, phân tích sẽ ngăn chúng ta hình thành nó”. Theo giả thuyết cửa sổ đặc quyền, các nhà nghiên cứu lưu ý rằng dường như người tham gia thử nghiệm cần có một số kiến thức liên quan để có thể dự đoán chính xác hơn về tương lai. Chẳng hạn, trong một nghiên cứu, những người tham gia được yêu cầu dự đoán thời tiết. Tuy những người tin vào cảm giác của mình cũng đưa ra dự đoán tốt hơn về thời tiết nhưng họ chỉ có thể làm như vậy trong nơi sinh sống của mình. Giáo sư Leonard Lee giải thích điều này là do họ “không có nền tảng kiến thức giúp thực hiện những dự đoán”. Một ví dụ khác, chỉ những người tham gia có kiến thức nền tảng về mùa bóng bầu dục hiện tại và tin vào cảm giác của mình mới dự đoán chính xác người thắng cuộc tại Giải bóng bầu dục quốc gia dành cho các trường đại học của Mỹ (BCS). Khang Huy ===================================== Các phương pháp cổ xưa của Lý học đông phương đã đề cập đến vấn đề này từ...ngày xửa ngày xưa, gọi chính xác là cảm ứng tiên tri. Nhưng cảm ứng tiên tri này không phải như trò chơi xác suất hay cảm ứng vu vơ, phong long mà đi kèm theo đó là nhiều phương pháp khác nhau làm cơ sở cho khả năng luận đoán để đưa ra lời tiên tri, trong đó Lạc Việt Độn Toán là một ví dụ. chuyên san Journal of Consumer Research nên chịu khó vào sinh hoạt ở diễn đàn này thì sẽ thấy...càng ngạc nhiên hơn với khả năng cảm ứng tiên tri này. Giống như Phật Cồ Đàm nói từ hơn 2500 năm trước " Một con cá quẩy đuôi cũng động tới tam thiên đại thiên thế giới" 2500 năm sau hơn hơn, có một người mới phát hiện ra một lý thuyết và nói: "Có thể nào cái vổ cánh của một con bươm bướm ở Chicago cũng có thể là nguyên do của trận sống thần tại Tokyo?". Đại ý là như vậy. Nhưng so với Phật Cồ Đàm thì câu sau cục bộ hơn. Do vậy khả năng tin vào giác quan thì không có gì là lạ, dân gian Việt còn gọi nó là "điềm" và vận dụng một cách cụ thể, thường xuyên vào một tiên tri thực tế hơn, đó là...đánh số đề. hehe Thiên Đồng
    1 like
  9. Chà !!! Cóc Vàng tôi tuổi Tuất ,thế này thì chẳng biết năm nào mới hết khổ ? ======================== Phương Pháp Hóa Giải Xung Thái Tuế Năm 2012 - Nhâm Thìn 2/11/2012 10:12:31 PM Theo phong tục truyền thống Á Đông vào đầu mỗi năm thì lại có một vị Minh Thần cai quản một năm giáng trần để cai quản mọi sự trần thế trong suốt một năm đó, thường được coi là Minh Thần túc trực, gọi là Thái Tuế, tổng cộng có 60 vị Thái Tuế ứng với 60 Hoa Giáp luân chuyển. Do Thái Tuế Thần đa số là Võ tướng xuất thân, cho nên trong Đạo Giáo coi toàn bộ đó là “Đại Tướng Quân”. Mà mỗi năm mỗi vị đều có hình tượng khác biệt, tay cầm Pháp Khí cũng không giống nhau, điều đó biểu thị cho sự lưu chuyển mỗi năm mỗi khác. Như vị Thái Tuế cầm bút, đại biểu cho một năm chính trị biến động; Nếu là vị cầm Thương xách Kiếm tất biểu thị cho một năm phát triển mạnh mẽ các đường lối, chiến thuật chiến lược. Thái Tuế cũng gọi là Thái Tuế Tinh Quân, trên trời ứng là Mộc Tinh ( Sao Mộc), Mộc Tinh có chu kỳ khoảng 12 năm một quanh mặt trời, cho nên cổ nhân mới lấy đó làm Tuế Tinh hoặc Thái Tuế; Lưu Niên Thái Tuế cũng gọi là Thái Tuế Tinh Quân, hoặc vì sợ phạm húy (bày tỏ sự tôn trọng) nên gọi là Giả Tuế Quân, cũng là thuộc Tinh Thần ( khái niệm sao biểu tượng cho yếu tố thời gian). Dân gian từ xưa đã có tập tục thờ cúng Thái Tuế rất rộng rãi. Năm 2012 - Nhâm Thìn trực Thái Tuế là Bành Thái Đại Tướng Quân, ở phương Đông Nam, các tuổi phạm Thái Tuế năm nay gồm có: 1. Tuổi Thìn: Là trực Thái Tuế, chính đồng phương vị, ứng vào các việc nhiều biến động, dễ bị ưu phiền, dễ có bệnh tật, nhiều ngáng trở. Xưa có câu nói "Đối Đầu Thái Tuế, Vô Hỷ Tất Hữu Hung". Đặc biệt Long là Tự Hình cho nên tuổi thìn năm nay còn ứng là Hình Thái Tuế, chủ về nhiều thị phi, thân tâm mệt mỏi, hay bị dây dưa vào các chuyện lôi thôi. Đồng thời do Thìn cùng Thân và Tý đang ở vào trong Hạn Tam Tai nên càng xấu thêm. 2. Tuổi Tuất: Là tuổi Xung Thái Tuế, năm nay ắt là nhiều sóng gió, có nhiều áp lực, gặp nhiều chuyện gãy đổ. 3. Tuổi Mão: Tuổi Mão năm Tân Mão - 2011 là phạm Thái Tuế, liền sang năm 2012 lại bị hại Thái Tuế, chủ về trong công tác có nhiều áp lực, bị tiểu nhân ám hại, vận thế lên xuống vô chừng. Luận về phạm Thái Tuế thì cũng không nhất định được là quá xấu, nhưng thực tế là do từ trường của cung Hoàng Đạo ảnh hưởng mạnh đến Từ Trường Cơ Thể mà gây ra các sự nhiễu động, bởi vậy người ta đối với những việc lớn Làm Nhà, Khởi Nghiệp, Hôn Nhân, Giá Thú...muốn làm vào các năm Phạm Thái Tuế thì cần suy nghĩ lựa chọn cho cẩn thận. Nếu như nhập hạn lưu niên của Bản Thân (Xem qua Tử vi hoặc Tử bình) được tốt, ắt là thêm tốt, vạn nhất nếu xấu thì càng xấu thêm. Nhưng bất luận thế nào thì vào năm phạm Thái Tuế cũng nên làm Hóa Giải, để có thể chuyển xấu thành tốt, Tâm An Thì Thân An. Phương pháp hóa giải: Trong các Niên Thần thì Thái Tuế tức là đứng đầu, nắm trong tay Họa Phúc, Cát Hung, Thọ Yểu...của nhân gian. Bởi thế ngay từ đầu năm nên có lễ cúng Thái Tuế cầu phúc lộc giải tai họa. Đó là cách giải Thái Tuế thứ nhất. Thứ hai dùng Nhị Hợp để hóa Thái Tuế, như năm nay là Thìn tức biểu tượng là con rồng, có thể đeo hình tượng Chim Phượng hoặc Gà để hòa hợp Thái Tuế tức gọi là "Long Phụng Trình Tường" đặc biệt do chỗ này là chỗ đóng của Sao Cang Kim Long nên cần đeo hình Phụng, Gà bằng ngọc, mã não, màu trắng hoặc vàng là thích hợp. Bởi Thái Tuế là Chí Đức Chí Tôn Linh Thần, chỉ có thể sinh không thể khắc. Lấy Thổ sinh Kim là hợp Đạo Lý ! Người tuổi Thìn cũng có thể thể đeo hoặc mang trong người mặt Ngọc Bội Tý Thìn, đây chính là "Vọng Tử Thành Long" chủ về thành đạt, thăng tiến, như vậy thì có thể chuyển nguy thành an, danh tài thành đạt. Người tuổi Tuất năm nay là Xung Thái Tuế, tức cũng là có Ngũ Quỷ nhập Mệnh, Ngũ Quỷ là sao chủ về âm ám, có thể nói khó tránh phá tài, quan tư, thị phi...bởi thế người tuổi Tuất ngoài việc Hóa Thái Tuế cho tốt, rất cần bày trên bàn hoặc đầu giường một bức tượng bằng Ngọc Thạch màu xanh "Song Khuyển Củng Nhật - Hai con chó chầu vào mặt trời" hoặc cũng có thể làm thành mặt dây đeo trên người, ngoài ra có thể dùng vòng tay"Hợi Mão Mùi Bát Quái Thủ Liên" chắc chắn sẽ được tăng gia vận khí, chuyển hung thành cát, hóa giải khí xấu... Phương pháp Tế Bái: Cúng Bái Thái Tuế là bước căn bản để hóa giải Thái Tuế, có người có thể cho đây là sự mê tín dị đoan, nhưng thực ra có nhiều cái đã chứng minh rằng tuy không giải thích được, nhưng vẫn cứ tồn tại trên thực tế. Tin thì có, không tin thì không có, tin mà không mê mới thật sự là Tin. Bài Vị Thái Tuế Năm 2012 Nhâm Thìn Bái Thái Tuế có thể làm tại chùa miếu, nhưng cũng có thể tự làm tại nhà mình, chỉ cần thành tâm tất nhiên sẽ có hiệu quả. Và thật sự không ai có thể làm tốt cho mình bằng chính mình. Cách đơn giản nhất là chọn một ngày tốt trong tháng 1 âm lịch (sau tết) tiến hành bày lễ lạt cúng giải Thái Tuế. Nếu làm trong năm thì nên chọn ngày tốt để thượng Bài vị. Nên sắp một bàn riêng, trên bày ảnh Quán Thế Âm Bồ Tát, dưới đặt bài Vị Thái Tuế (mua ở các cửa hàng bán vật khí Phong thủy chuyên nghiệp) nếu không có thì dùng bút viết trên một tờ giấy đỏ dòng chữ (từ trên xuống) "Trực Niên Thái Tuế Nhâm Thìn Bành Thái Đại Tướng Quân Thần Vị". Lễ vật đầy đủ gồm: Dùng một bát hương mới, rượu ba chén, đũa ba đôi, đồ mã gồm áo Thái Tuế, Vàng Kim Nguyên Bảo(Vàng Thoi), tiền vàng, bộ thế thân. Viết tên tuổi, địa chỉ lên áo Thái Tuế, để cho Thái Tuế biết mà chứng cho...và một bản in Đại Bi Chú (Bằng Phạn Ngữ tốt hơn). Thịt nướng, gà, đường miếng, mứt quả, bánh bột lọc, táo đỏ cùng hoa quả, cũng có thể dùng thêm đồ chay. Đầu tiên bày bài vị Thái Tuế, thể hiện sự Tôn Kính, bài vị màu đỏ trên đó đề tên tuổi vị Thái Tuế đương niên (như hình trên). Cúng xong có thể đặt treo Bài Vị hoặc Phù Trấn Thái Tuế ở phòng khách, chỗ thờ thần linh, dưới bàn thờ phật, chỗ thờ táo quân……….Cần nhất là chỗ đó phải sạch sẽ an tĩnh. Có thể để chỗ cửa ra vào hoặc cửa sổ đang phạm Thái Tuế đặt một bát hương (dùng luôn bát hương vừa cúng) và treo Thái Tuế Phù nơi đó. Sau đó thành tâm đốt hương nến, kính cẩn đọc các bài khấn nguyện sau: “Nam Mô A Di Đà Phật ! Phụng Thỉnh Bành Thái Tinh Quân Đại Tướng Quân, tín chủ tên.... tuổi..., năm nay lưu niên bản mệnh phạm Sát Tinh, hiện hướng Thái Tuế Tiên Sư thành Tâm cầu xin, giúp đỡ suy khí kiếp tai đều lui, hóa hiểm thành an, năm nào cũng là vận tốt, thân thể khỏe mạnh, công tác buôn bán lợi lạc, vạn sự như ý tài vận hanh thông…….”(3 lần) Bài Nguyện như Sau: Phụng thỉnh Tam tinh Chiếu Hiệu Lệnh, Thiên Thượng Nhật Nguyệt lai cộng ứng, Nam Đẩu Bắc Đẩu thôi Ngũ Hành! Úm Phật Hiển Linh sắc chân lệnh, Bát Quái Tổ Sư kỳ trung hình, ngọc chỉ phụng lệnh Thái Tuế Tân Mão Niên, Trực Niên Bành Thái Đại Tướng Tinh Quân đáo thử trấn, Thất Tinh Ngũ Lôi hộ lưỡng biên, Lục Giáp thần tướng đáo cung tiền, Lục Đinh thiên binh thủ hậu doanh, Thiên Cung Tứ Phúc Thần Cộng giáng, chiêu tài tiến bảo tối đương minh, đệ tử nhất tâm tam khấu Bái, bái thỉnh Thái Tuế Tinh Quân bảo an ninh, Trấn Trạch Quang Minh Nhân Tôn Kính, các gia bình an Vạn Sự hưng, bảo mệnh hộ thân thả trấn trạch, trực niên Thái Tuế lai giáng lâm. Cấp Cấp như luật lệnh. (7 Lần) Tiếp theo đó tụng thêm Đại Bi Chú, Bát Nhã Tâm Kinh (3 lần) Sau khi bẩm cáo xong, đợi hương cháy một nửa, đem tiền vàng đồ mã hướng về phía Thái Tuế đương niên (năm 2012 là hướng Đông Nam) mà bái, sau đó đem đốt, sau đó đem ba chén rượu đổ dưới đất. Hoàn thành. Sau đến cuối năm, sau ngày 23 tháng chạp thì làm lễ tạ Thái Tuế. Hàng tháng nên cúng vào ngày rằm, mùng một và ngày vía Thái Tuế (ngày 19/7). TRỌNG HÙNG fengshui
    1 like
  10. CHÚC MỪNG SINH NHẬT SƯ HUYNH HẠT GẠO LÀNG CHÚC SƯ HUYNH LUÔN HẠNH PHÚC _MAY MẮN_THÀNH ĐẠT 1 tặng sư huynh bài thơ này Sống không giận, không hờn, không oán trách Sống mỉm cười với thử thách chông gai Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai Sống an hòa với mọi người chung sống. Sống là động nhưng lòng luôn bất động Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương Sống yên vui danh lợi mãi coi thường Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến
    1 like
  11. Cẩn thận về sức khoẻ, đi lại, xe cộ. Năm nay sẽ có người iu.
    1 like
  12. Chú nghĩ rằng: Khả năng không rất cao. Và giả sử có thì vấn đề là họ có vào đây để biết những lời cảnh báo này không? Xác xuất cũng rất thấp. Bởi vậy tự nhiên vẫn cứ vận hành theo quy luật của nó và hậu quả của việc làm vẫn cứ xảy ra. Thật tội nghiệp.
    1 like
  13. Năm nay có đi chơi tiệc tùng nên cẩn thận, không thôi lại thiệt thân, cẩn thận thêm sức khoẻ, có thể phải uống vài viên thuốc. Năm nay trong lòng bức bối nhiều về chuyện tình trai gái. Trong 3 năm đều có han hỉ kết hôn và sinh con, nhưng con đường đi không phải là trơn tru
    1 like
  14. 1 like
  15. CHÚC MỪNG SINH NHẬT ANH HẠT GẠO LÀNG
    1 like
  16. Chúc mừng sinh nhật Sư Huynh Hạt Gạo Làng! Chúc anh và gia đình luôn vui khỏe hạnh phúc!!!
    1 like
  17. 2012, 2013 chị sinh đều tốt. nhưng 2012 thì em sẽ xung với chị 2006. tuy nhiên ko lo đâu, bố mẹ sinh con 2 năm này sẽ bớt vất vả. con nge lời bố mẹ. Sinh trog 6 tháng đầu 2013. (ko có nghĩa là sẽ thành đạt hơn nếu sinh 6 tháng cuối năm) Sinh con trai hay gái là do số trời. Diễn đàn cũng có bài chọn tháng sinh trai- gái, chị tự tính.
    1 like
  18. Bài thơ " Lịch Sử nước ta " của Hồ Chủ Tịch Để khơi gợi lòng tự hào dân tộc, chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết bài kêu gọi "Lịch sử nước ta". Bài gồm 210 câu thơ lục bát, dễ thuộc, dễ hiểu, phù hợp với nhân dân Việt Nam lúc đó với trên 90% dân số mù chữ. Bác đã viết tác phẩm này năm 1941, tại rừng Pác Bó, khi Người đang hoạt động cách mạng tại căn cứ địa Cao Bằng Lịch sử nước ta Dân ta phải biết sử ta. Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam. Kể năm hơn bốn ngàn năm Tổ tiên rực rỡ, anh em thuận hoà. Hồng Bàng là tổ nước ta Nước ta lúc ấy gọi là Văn Lang Thiếu niên ta rất vẻ vang Trẻ con Phù Đổng tiếng vang muôn đời. Tuổi tuy chưa đến chín mười Ra tay cứu nước dẹp loài vô lương. An Dương Vương thế Hùng Vương Quốc danh Âu Lạc cầm quyền trị dân. Nước Tàu cậy thế đông người Kéo quân áp bức giống nòi Việt Nam Quân Tàu nhiều kẻ tham lam Dân ta há dễ chịu làm tôi ngươi? Hai Bà Trưng có đại tài Phất cờ khởi nghĩa giết người tà gian Ra tay khôi phục giang san Tiếng thơm dài tạc đá vàng nước ta Tỉnh Thanh Hoá có một bà Tên là Triệu Ẩu tuổi vừa đôi mươi. Tài năng dũng cảm hơn người Khởi binh cứu nước muôn đời lưu phương. Phụ nữ ta chẳng tầm thường Đánh Đông, dẹp Bắc làm gương để đời. Kể gần sáu trăm năm giời Ta không đoàn kết bị người tính thôn. Anh hùng thay ông Lý Bôn Tài kiêm văn võ, sức hơn muôn người. Đánh Tàu đuổi sạch ra ngoài Lập nên triều Lý sáu mươi năm liền. Vì Lý Phật Tử ngu hèn Để cho Tàu lại xâm quyền nước ta. Thương dân cực khổ xót xa Ông Mai Hắc Đế đứng ra đánh Tàu. Vì dân đoàn kết chưa sâu Cho nên thất bại trước sau mấy lần. Ngô Quyền quê ở Đường Lâm Cứu dân ra khỏi cát lầm ngàn năm. Đến hồi thập nhị sứ quân Bốn phương loạn lạc, muôn dân cơ hàn. Động Hoa Lư có Tiên Hoàng Nổi lên gây dựng triều đàng họ Đinh. Ra tài kiến thiết kinh dinh, Đến Vua Phế Đế chỉ kinh hai đời. Lê Đại Hành nối lên ngôi Đánh tan quân Tống, đuổi lui Xiêm Thành. Vì con bạo ngược hoành hành Ba đời thì đã tan tành nghiệp vương. Công Uẩn là kẻ phi thường Dựng lên nhà Lý cầm quyền nước ta. Mở mang văn hoá nước nhà Đắp đê để giữ ruộng nhà cho dân. Lý Thường Kiệt là hiền thần Đuổi quân nhà Tống, phá quân Xiêm Thành. Tuổi già phỉ chí công danh Mà lòng yêu nước trung thành không phai. Họ Lý truyền được chín đời Hai trăm mười sáu năm giời thì tan. Nhà Trần thống trị giang san, Trị yên trong nước, đánh tan địch ngoài, Quân Nguyên binh giỏi tướng tài: Đánh đâu được đấy, dông dài Á, Âu, Tung hoành chiếm nửa Âu châu Chiếm Cao Ly, lấy nước Tàu bao la, Lăm le muốn chiếm nước ta Năm mươi vạn lính vượt qua biên thuỳ, Hải quân theo bể kéo đi, Hai đường vây kín Bắc Kỳ như nêm. Dân ta nào có chịu hèn Đồng tâm hợp lực mấy phen đuổi Tàu. Ông Trần Hưng Đạo cầm đầu, Dùng mưu du kích đánh Tàu tan hoang. Mênh mông một dải Bạch Đằng Nghìn thu soi rạng giống dòng quang vinh, Hai lần đại phá Nguyên binh, Làm cho Tàu phải thất kinh rụng rời. Quốc Toản là trẻ có tài, Mới mười sáu tuổi ra oai trận tiền Mấy lần đánh thắng quân Nguyên Được phong làm tướng cầm quyền binh nhung. Thật là một đấng anh hùng. Trẻ con Nam Việt nên cùng neo theo. Đời Trần văn giỏi võ nhiều Ngoài dân thịnh vượng trong triều hiền minh. Mười hai đời được hiển vinh, Đến Trần Phế Đế nước mình suy vi. Cha con nhà Hồ Quý Ly, Giết vua tiếm vị một kỳ bảy niên. Tình hình trong nước không yên, Tàu qua xâm chiếm giữ quyền mấy lâu, Bao nhiêu của cải trân châu, Chúng vơ vét chở về Tàu sạch trơn. Lê Lợi khởi nghĩa Lam Sơn, Mặc dầu tướng ít binh đơn không nàn. Mấy phen sông Nhị núi Lam, Thanh gươm yên ngựa Bắc, Nam ngang tàng. Kìa Túy Động nọ Chi Lăng, Đánh hai mươi vạn quân Minh tan tành. Mười năm sự nghiệp hoàn thành, Nước ta thoát khỏi cái vành nguy nan. Vì dân hăng hái kết đoàn, Nên khôi phục chóng giang san Lạc Hồng. Vua hiền có Lê Thánh Tôn, Mở mang bờ cõi đã khôn lại lành. Trăm năm truyền đến cung hoàng, Mạc Đăng Dung đã hoành hành chiếm ngôi. Bấy giờ trong nước lôi thôi, Lê Nam, Mạc Bắc rạch đôi san hà, Bảy mươi năm vạn can qua Cuối đời mười sáu Mạc đà suy vi. Từ đời mười sáu trở đi, Vua Lê, chúa Trịnh chia vì khá lâu Nguyễn Nam Trịnh Bắc đánh nhau, Thấy dân cực khổ mà đau đớn lòng. Dân gian có kẻ anh hùng, Anh em Nguyễn Nhạc nổi vùng Tây Sơn, Đóng đô ở đất Quy Nhơn, Đánh tan Trịnh, Nguyễn cứu dân đảo huyền Nhà Lê cũng bị mất quyền, Ba trăm sáu chục năm truyền vị vương. Nguyễn Huệ là kẻ phi thường Mấy lần đánh đuổi giặc Xiêm, giặc tàu, Ông đà chí cả mưu cao, Dân ta lại biết cùng nhau 1 lòng. Cho nên tàu dẫu làm hung, Dân ta vẫn giữ non sông nước nhà. Tướng tây Sơn có một bà, Bùi là nguyên họ, tên là Thị Xuân, Tay bà thống đốc ba quân, Đánh hơn mấy trận, địch nhân liệt là. Gia Long lại dấy can qua, Bị Tây Sơn đuổi, chạy ra nước ngoài. Tự mình đã chẳng có tài, Nhờ tây qua cứu tính bài giải vây. Nay ta mất nước thế này, Cũng vì vua Nguyễn rước Tây vào nhà, Khác gì cõng rắn cắn gà, Rước voi dầy mả thiệt là ngu si. Từ năm Tân Hợi trở đi, tây đà gây chuyện thị phi với mình. Vậy mà vua chúa triều đình, Khư khư cứ tưởng là mình khôn ngoai. nay ta nước mất nhà tan Cũng vì những lũ vua quan ngu hèn. Năm Tự Đức thập nhất niên, Nam Kỳ đã lọt dưới quyền giặc Tây. Hăm lăm năm sau trận này, Trung Kỳ cũng mất, Bắc Kỳ cũng tan, Ngàn năm gấm vóc giang san, Bị vua họ Nguyễn đen hàng cho Tây ! Tội kia càng đắp càng đầy, Sự tình càng nghĩ càng cay đắng lòng. Nước ta nhiều kẻ tôi trung, Tấm lòng tiết nghĩa rạng cùng tuyết sương. Hoàng Diệu với Nguyễn Tri Phương, Cùng thành còn mất làm gương để đời. Nước ta bị Pháp cướp rồi, Ngọn cờ khởi nghĩa nhiều nơi lẫy lừng; Trung Kỳ đảng Phan Đình Phùng Ra tay đánh Pháp, vẫy vùng một phương. Mấy năm ra sức cần Vương, Bọn ông Tán Thuật nổi đường Hưng Yên, Giang san độc lập một miền, Ông Hoàng Hoa Thám đất Yên tung hoành. Anh em khố đỏ, khố xanh, Mưu khoải nghĩa tại Hà thành năm xưa, Tỉnh Thái Nguyên với Sầm Nưa, Kế nhau khởi nghĩa rủi chưa được toàn. Kìa Yên Bái, nọ Nghệ Anh Hai lần khởi nghĩa tiếng vang hoàn cầu. Nam Kỳ im lặng đã lâu, Năm kia khởi nghĩa đương đầu với Tây. Bắc Sơn đó, Đô Lương đây! Kéo cờ khởi nghĩa, đánh Tây bạo tàn. Xét trong lịch sử Việt Nam, Dân ta vốn cũng vẻ vang anh hùng. Nhiều phen đánh Bắc dẹp Đông, Oanh oanh liệt liệt con Rồng cháu Tiên. Ngày nay đến nỗi nghèo hèn, Vì ta chỉ biết lo yên một mình. Để người đè nén, xem khinh, Để người bóc lột ra tình tôi ngươi ! Bây giờ Pháp mất nước rồi, Không đủ sức, không đủ người trị ta. Giặc Nhật Bản thì mới qua; Cái nền thống trị chưa ra mối mành. Lại cùng Tàu, Mỹ, Hà, Anh, Khắp nơi có cuộc chiến tranh rầy rà. Ấy là nhịp tốt cho ta, Nổi lên khôi phục nước nhà tổ tông. Người chúng ít, người mình đông Dân ta chỉ cốt đồng lòng là nên. Hỡi ai con cháu Rồng Tiên ! Mau mau đoàn kết vũng bền cùng nhau. Bất kỳ nam nữ, nghèo giàu, Bất kỳ già trẻ cùng nhau kết đoàn. Người giúp sức, kẻ giúp tiền, Cùng nhau giành lấy chủ quyền của ta. Trên vì nước, dưới vì nhà, Ấy là sự nghiệp, ấy là công danh. Chúng ta có hội Việt Minh Đủ tài lãnh đạo chúng mình đấu tranh Mai sau sự nghiệp hoàn thành Rõ tên Nam Việt, rạng danh Lạc Hồng Dân ta xin nhớ chữ đồng: Đồng tình, đồng sức, đồng lòng, đồng minh ! Nguồn: hoangsa.org.
    1 like
  19. Hóa gì mà hóa, đâu có gì tự dưng mà hóa đc, vấn đề này tui đề cập nhiều rồi. 3 tuổi Tam Hợp thì có 3 năm Tam Tai giống nhau, chỉ vậy thôi! Còn hợp thì vẫn là hợp, TỐT!
    1 like
  20. Đúng là được voi đòi hai bà trưng thật. Hỏi thế thì bạn tự đi học hoặc tìm người giải cả lá số mới được. Ngay từ câu hỏi đầu tiên,bạn chỉ đưa lá số, liệu có chắc lá số đúng không. Thực ra giờ chưa yên ổn,nên bạn mới hỏi nhiều vậy. Mình trước có người động tí là hỏi, nhưng chỉ là lúc họ chưa yên, vận đẹp tới, cưới chồng đại gia là không nói năng gì nữa. Quên mình luôn. =)) Tạm thời đừng hỏi hay nghe gì lão cóc, đang tẩu hỏa nhập ma đấy
    1 like