• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 20/08/2011 in Bài viết

  1. Dạ, theo con thì hình ảnh chỉ mang tính minh họa chút chút và chủ yếu là báo cáo với quý bạn đọc và diễn đàn công việc của ACE. Việc phân tích và tư vấn cụ thể thì đã làm tại thực địa. Khi nào cần trao đổi học thuật sẽ làm topic khác để trình bày với ACE. Vì anh +Achau+ bận, hiện tại chưa thể tham gia cùng anh em, nên Thiên Luân sẽ trực tiếp chịu trách nhiệm với topic này. Mọi thông tin của khách hàng sau khi Quản Trị Viên 07 thu thập Thiên Luân sẽ xử lý và vận động ACE học viên phong thủy cao cấp, nâng cao cùng tham gia. Thân mến.
    3 likes
  2. Chuyện khắc phục Phong Thủy nhà ở còn phụ thuộc vào ACE sắp xếp thời gian, còn tài chính chúng ta nên chuyển giao sớm hiện số tiền từ thiện đang có trong Quỹ chúng ta nên trao tặng dịp này cũng ra tấm ra món. ý kiến riêng của Wild còn mọi người thế nào Wild sẽ thực hiện.
    2 likes
  3. Có 1 quan niệm mới học hỏi được của 1 anh bạn đi bói dạo, thấy cũng hay hay, chia sẻ với anh Thiên Luân. Năm 2012 là năm Nhâm Thìn. Tháng 1 âm là tháng Dần, cứ vậy lân đến tháng 12 âm là tháng Sửu. Như vậy luận được năm Rồng là thân xác con Rồng, sinh tháng nào là lồng vào xác hay gọi là mặc áo con thú đó. Từ đó luận giải như sau - Sinh tháng 1 âm, tức tháng Dần thì thân Rồng mặc áo Hổ, thân Rồng dài, thân Hổ ngắn, vì vậy khó vừa nhưng mượn được cái oai, cái uy. Tuy nhiên lẫn lộn cái uy của Rồng và cái Oai của Hồ đâm ra ko tốt lắm. Nhất là lúc này còn rét mướt, khó mà thi triển được hết tài năng. - Sinh tháng 2 âm, tức tháng Mão, thân Rồng mặc áo Mèo khá chật chội, nhưng lại thể hiện được oai linh, sắc sảo và sự nhanh nhẹn. Thời tiết đã hửng hơn, hoa thơm đua nhau nở, Rồng có thể vẫy vùng dù trên trời hay dưới nước, nhưng đặc tính làm như mèo mửa thì không tránh khỏi, vì vậy chỉ làm những việc khuấy nước động trời chứ không làm việc vặt, việc linh tinh. Tính cách vượt khó vượt khổ tốt, luôn nêu cao tinh thần khó khăn khắc phục. Nếu bình bầu Phúc - Lộc - Thọ - Khang - Ninh thì xem ra tháng 2 âm là chiếm được cả. - Sinh tháng 3 âm, tức tháng Rồng, thân Rồng mặc áo Rồng, vừa khít, nhưng đơn điệu, thiếu hòa đồng. Tốt nhưng cô đơn. Công danh lợi lộc, phúc thọ tuy chẳng hơn ai nhưng cũng khó có ai hơn được mình. - Sinh tháng 4 âm, tức tháng Tị, thân Rồng mặc áo Rắn, ẩn chứa nhiều tính khí độc ác, thâm sâu khó dò. Bảo thủ và ương ngạnh, lạnh lùng và hung hiểm hoặc lầm lỳ. Không ham giầu sang, chỉ cầu no đủ, hiền nhưng cục tính. Tháng này rắn cũng hay lột da để chuẩn bị đón Hè về với cái áo mới, vì vậy Rồng và Rắn rất dễ bị Làm thịt khi đang thay áo. - Sinh tháng 5 âm, tức tháng Ngọ, thân Rồng mặc áo Ngựa, Long Mã rất hay bay nhẩy, khó mà ở đâu lâu được. Đến không báo trước, đi chẳng biệt từ. Người này dễ xa gia đình từ sớm, lập gia đình cũng khó ở nhà. Đi phát tài thì dễ mà tích kiếm tụ tài thì khó. Càng già càng phù hợp với việc làm công đức, việc thiện. - Sinh tháng 6 âm, tức tháng Mùi, thân Rồng mặc áo Dê, dễ mắc tính trăng hoa, dễ rung động trước cái đẹp, khó có gia đình yên ấm, hạnh phúc. Ham danh lợi, háo giầu sang, mê tửu sắc. Khó giầu, ăn chơi thì dễ, đập phá thì nhanh. - Sinh tháng 7 âm, tức tháng Thân, Long Hầu, tháng của giầu sang, phát tài. Một sự năng động và rất thông minh, tuy nhiên có nhiều mạo hiểm nên dễ sảy chân, thành công thì rực rỡ nhưng sảy chân là xuống vực thẳm. Thời thế tạo anh hùng, nhưng người sinh tháng này có thể làm anh hùng tạo ra thời thế, luôn tìm cách hưởng lợi và tạo điều kiện tốt để hưởng lợi. Túc trí đa mưu, đa mưu quỷ kế. Chiếm được giầu sang phú quý thì cũng rất nhiều rủi do về tuổi thọ, sức khỏe. - Sinh tháng 8 âm, tức tháng Dậu, thân rồng mặc áo da gà là dễ bị cảm lạnh đột ngột, trời chưa tối đã muốn đi ngủ, trời chưa sáng đã muốn thức giấc. Người sinh tháng Gà này thường có tâm hồn nghệ sỹ, thích làm công không, thích sống vì cộng đồng hơn cho mình. Nếu hoạt động chính trị thì rất tốt, có thể để lại tiếng thơm cho hậu thế. - Sinh tháng 9 âm, tức tháng Tuất, thân Rồng mặc áo da Chó, vốn dĩ Thìn - Tuấn xung nhau, nên người sinh tháng 9 rất dễ thất bại trong cuộc sống, khó mà hợp tính ai, lúc thì cau cảu, lúc lại nịnh nọt như thần. - Sinh tháng 10 âm, tức tháng Hợi, thân Rồng mặc áo da Lợn, thật ấm áp trước những cơn gió Thu se sắt, người sinh tháng này dễ lười biếng, không năng động nhưng hay gặp may, được hưởng phúc. Ưa an nhàn và lánh việc. Gia đình nào thuộc hàng Đại gia thì sinh cậu thiếu gia này là tốt phúc, nhà nghèo mà sinh cậu quý tử này thì có lẽ lụi bại đến nơi rồi. - Sinh tháng 11 âm, tức tháng Tí, thân Rồng mặc áo Chuột, 1 cái áo chật chội kinh khủng, khu vực Việt Nam này không có chuột Túi nên con Rồng Việt nó hơi buồn phiền vì cái rét căm căm lại phải khoác cái áo da Chuột nhắt. Nghèo khó nhưng có trí tiến thủ, thông minh tài cán nhưng không gặp thời. Một người chuân chuyên, vất vả, cực nhọc nhưng luôn được coi là thông thái, hiền triết. - Sinh tháng 12 âm, tức tháng Sửu, thân Rồng mặc áo da Trâu, vừa ấm áp trong mùa Đông lạnh giá, vừa có đôi sừng Trâu uy trấn thiên hạ. Tuy nhiên cái áo da Trâu này hơi to, rộng quá không phải là tốt. Ăn không đủ no nhưng áo dư để mặc là dấu hiệu không tốt về thể trạng. Có thể làm ra nhiều của cải vật chất nhưng khó hưởng thụ bằng đường ăn uống. Các luận giải trên chỉ có tính tương đối. Tuy nhiên cũng nên công bằng nhìn nhận rằng, nếu ai sinh vào tháng 4 là tháng Răn, nghe có vẻ ác hiểm nhưng dù ở phe ta hay phe địch đều cần mật thám, thám tử, trinh sát, v.v... những vị trí đòi hỏi sự nhanh nhẹn, thông minh, tinh trí khi hành động, gan dạ, kiên cường khi bị bắt, dứt khoát và không khoan nhượng với kẻ thù. Tốt như tháng 2 nhưng lại bán nước cầu vinh, rước voi về dày mả tổ, cõng rắn cắn gà nhà thì dù có hưởng trọn Phúc - Lộc - Thọ - Khang - Ninh thì đời con cháu cũng rơi vào cảnh lụi bại, và chắc gì Xương cốt được bình an trong nấm mồ. Vì vậy, làm cha mẹ phải giáo dục con cái mới là điều quan trọng, tư chất trời cho chỉ là điều phụ trợ. Luận giải Tháng sinh trên chỉ là tham khảo, chớ vì quá kỳ vọng vào 1 ảo tưởng nào đó mà cho là có thể rồi lao theo mù quáng. Nếu cứ hi vọng mình sinh đứa con này, mình sẽ tốt hơn thì sau này đứa trẻ lớn lên, nó có tốt không? đến đời nó sinh con cũng xem tốt xấu như mình thì có tốt được mãi không? Nếu vì sinh đứa con này mà mình giầu có lên, sau này nó có giầu có và kế nghiệp được mình không? v.v... tất cả chỉ là vọng rất luẩn quẩn. Hư ảo, chỉ là hư ảo mà thôi. Đứa con chỉ là 1 phần giúp mình dễ gặp hoàn cảnh thuận lợi hơn hoặc không thuận lợi. Chứ giầu lên hay nghèo đi thì số của mình đã định rồi. Dù có tránh cũng không thoát. Chi bằng hãy thuận theo tự nhiên có phải hay hơn là cố sinh con thế này thế kia, chẳng phải làm thế là nguy hiểm tới cả bà mẹ và đứa trẻ hay sao. Như thế là có đức hay không có đức?
    2 likes
  4. TƯ VẤN PHONG THỦY LẠC VIỆT TỪ THIỆN Quý bạn đọc và thành viên diễn đàn thân mến, Nền Văn Hiến Việt 5000 năm lịch sử, một thời Huyền Vĩ ở bờ Nam sông Dương Tử, đã để lại cho con dân Việt nhiều di sản quý giá. Trong đó, môn Phong Thủy (được phục hồi lại với tên gọi Phong Thủy Lạc Việt), là môn ứng dụng quan trọng của thuyết Âm Dương Ngũ Hành và thực tế hiện nay đang chứng minh nhiều ưu điểm của Phong Thủy Lạc Việt trong việc hỗ trở cuộc sống con người. Chính vì vậy, với phát nguyện của anh +Achau+, chuyên viên nghiên cứu Phong Thủy Lạc Việt của TTNC-LHĐP, diễn đàn LHĐP mở Topic này nhằm tư vấn Phong Thủy, giúp đỡ cho những Gia đình Thành viên có hoàn cảnh thực sự khó khăn. Đối tượng tư vấn : những gia đình khó khăn thật sự, bế tắc trong cuộc sống, gia cảnh sa sút...v.v Hình thức tư vấn : tư vấn PTLV trực tiếp tại nhà cho những Gia đình Thành viên trong Nội thành Tp.Hồ Chí Minh. Thành viên tham gia : + Phụ trách, chịu trách nhiệm : +Achau+ + Tham gia : ACE thành viên nghiên cứu của TTNC-LHĐP. Kính báo. *Lưu ý : - Thành viên muốn được tư vấn: đăng kí, nêu rõ hoàn cảnh.. Chúng tôi sẽ liên hệ qua hộp thư cá nhân diễn đàn để lấy địa chỉ, số điện thoại. Vì lý do tôn trọng thông tin cá nhân nên địa chỉ hoặc số điện thoại sẽ không được công bố trên diễn đàn. - Đây là topic tư vấn, không mang tính chất học thuật nên các bài viết hỏi đáp, thắc mắc về học thuật sẽ bị xóa.
    1 like
  5. Chào các bác giải đoán tuổi. Tôi có đứa cháu đang khăn gói quả mướp chuẩn bị cho kế hoạch sinh con năm Rồng. Với mong muốn tốt cho cả nhà và tốt cho cả bé. Chẳng hiểu cu cậu được các Thầy truyền thụ cho kiến thức bắt Rồng thế nào, thấy cu cậu hót líu lo rằng bắt Rồng vào tháng 2, 3 âm lịch là tốt nhất (thăng quan tiến chức, giầu có không lường, hạnh phúc gia đạo), Trong 2 tháng này thì tháng 3 tốt hơn tháng 2 vì là tháng 3 là tháng của Rồng. Tốt kém hơn chút là tháng 7 và 8. Được coi là tháng Mưa gió bão bùng, Rồng tha hồ bay lượn, vờn mây, quấn thủy, nhất là tháng 8 âm (nhưng kém hạnh phúc gia đạo). Tháng tệ nhất là tháng 11 và 12, Rồng Tuyết dễ bị cô đơn, ghẻ lạnh nên cần tránh sinh con tháng này. Tháng tang tóc nhất lại là tháng 1 bởi Long Hổ tranh Bá. Các tháng còn lại là 456,9,10 nói chung là gia đạo bất an vì Rồng hoặc đối tác hôn nhân không chung thủy. Nghe xong câu chuyện này mà thấy khá thú vị. Rất mong các bác luận tuổi cho ý kiến về việc săn bắt Rồng hợp pháp. Ta coi như chuyện Tuổi của bé Rồng là hợp hoàn toàn với Cha và Mẹ từ Mệnh đến Cục, từ Can tới Chi. Theo các bác thì bé Rồng sinh vào tháng nào thì tốt nhất? Tôi cũng nghĩ rằng các bác nên mở ra các mục như thế này hàng năm để các bậc cha mẹ sau khi luận được tuổi sinh bé rồi thì chọn cho mình tháng sinh con tốt nhất, nếu làm chủ được hành vi của mình, còn ý trời thì có giỏi tính mấy mà không có phúc cũng chẳng được hưởng. Ví như hiện giờ là đầu năm Mão, mình nên mở mục tư vấn tuổi sinh con năm Rồng và từ đầu năm sau mở mục tư vấn tuổi năm Tị. Tôi nghĩ rằng sẽ có nhiều bạn trẻ hưởng ứng.
    1 like
  6. Đại Phúc xin được đưa lên đây tác phẩm đặc biệt của Phan Thiên Ân để các bạn cùng tham khảo. =================================== LỜI TỰA Tôi nhớ một buổi tối đàm đạo với một người trẽ tuổi về giá trị của đồng tiền. Giọng cô ta hăng say “Có những thứ mà đồng tiền không thể mua được”, tôi cười đùa “Đồng ý, nhưng đó là những thứ mà tôi không cần”. Nói vậy nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn thông cảm cái băn khoăn của tuổi mới lớn về tiền bạc. Tôi đả lớn lên với câu kinh thánh như “Người giàu mà lên được Thiên Đường còn khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim”, hay những lời nói được ghi là danh ngôn như “Không có tài sản lớn lao nào mà không thu nhập bằng tội ác” rồi những so sánh chế diễu về những tên trọc phú với kẽ thanh bần. Lớn lên, ra đời, sau bao nhiêu bài học về tủi nhục, nghèo hèn, thua kém và thất bại, tôi bắt đầu biết kính trong giá trị của đồng tiền. Tôi không biết cái nghèo có mang lại hạnh phúc hay nhân cách cho ta không? Nhưng tôi thấy người ta đã nhân danh cái nghèo để bào chữa cho bao nhiêu tội ác, từ đấu tranh giai cấp cho đến trộm cướp lường gạt. Nhưng từ kính trọng đổng tiền đến thờ phượng nó lại là một thái cực bao người đã lầm lổi. Chính tôi cũng đã bỏ mất bao thì giờ để tìm cách làm giàu theo kiểu gia tốc của Mỹ,kiểu fast food, (something for nothing, get rich quick). Lại thêm một lô những bài học. Các triết lý nhân quả của nhà Phật mà tôi đã bõ quên luôn luôn hiện diện. Muốn có trái ăn, phải biết trồng cây. Đông tiền chỉ là những trái quả tạo thành từ hạt giống,công sức và thời gian cùa mình.Không chịu bỏ gổ vào lò sưởi mà ngồi đợi hơi nóng, thì cái đợi chờ phải là thiên thu. Sau những bước vấp đó, tôi bắt đầu đi trong vững vàng. Xã hội và sở thuế bắt đầu sắp tôi vào danh sách những người giàu có. Có tiền, tôi thấy mình rộng lượng hơn, thương và kính trọng tha nhân hơn, nhưng trên hết, tôi thương và kính trọng tôi hơn. Những mặc cảm với những người dân đã đô hộ chúng ta như người Mỹ, người Nhật, người Tàu, người Pháp đã biến mất. Tôi viết cuốn sách này để kỹ niệm ngày tôi thoát xác,bay cao với thế giới. Tôi viết cho tôi, hơn là cho bất cứ ai. Cuốn sách như cuốn nhật ký,giữ kín ở một góc tối nào trong đống sách vở tài liệu thu gom từ bao năm đi và sống. Nhưng một buổi tối ở khách sạn Metropole ở Hà Nội làm tôi thay đổi ý định. Tôi đến Việt Nam với một phái đoàn đầu tư của một công ty lớn của Mỹ Tên chủ tịch chiếm một phòng lớn nhất gọi là Presidential suite. Tôi chỉ ở một Junitor Suite, tiền phòng chỉ có 420 Đô la mỗi ngày, nhưng cũng bằng tiền lương nguyên năm của một kỹ dư trẻ ở xứ mình. Tối đó, sau một ngày họp hành mệt nghĩ, tên chủ tịch Mỹ kéo tôi xuồng Bar, ngồi uống rượu nghe hắn đánh đàn dương cầm nghêu ngao bài “ My way”. Chung quanh cả bọn điếu đóm lăng xăng hát theo,kể cả những tên không ở trong phái đoàn. Tôi nhìn quanh tất cả đều là ngoại quốc, trừ những anh bồi bàn. Tôi chợt thấy thật cô đơn trong cái ồn ào và trong cái tráng lệ tuyệt mỹ của một khách sạn năm sao. Tôi thèm muốn bóng dáng của người Việt, mong có thêm những bạn đồng hành cùng quê hương cho tôi khỏi thấy mình vong thân ngay trên xứ sở của mình. Tôi cho in lại cuốn sách này để mong những người Việt đi sau tránh những lổi lầm và thu ngắn cuộc hành trình để gia nhập cộng đồng thế giới với niềm hãnh diện và trong dự kính nể của những người ngoại quốc. Tôi nghĩ là người đọc không cần biết tên tuổi tôi làm gì nên xin được ghi là “VÔ DANH”. Tôi không định kiếm tiền bằng cuốn sách này, nên xin gửi cho các cơ quan thiền nguyện bán và lấy tiền gây quỹ cho họ. Ai không có phương tiện mua,thư về cho nhà xuất bản, chúng tôi sẽ gửi tặng. Tôi cũng không giữ bản quyền. Ai nghĩ là điều gì trong cuốn sách có lợi, xin tự cho trích dịch hay xuất bản lại. Nếu có lòng, xin mua thêm nhiều cuốn gữi tặng bạn bè. Vã lại, sau năm ngàn năm văn hiến của nhân loại, không có tư tưởng ý kiến nào là mới lạ. Mọi dòng chữ trong cuốn sách này chỉ là một góp nhặt bắt chước từ nhiều nơi. Lời chót tôi xin thưa với những người bạn trẻ là đừng bao giờ nghĩ rằng: “Đồng tiền sẽ giải quyết được mọi việc”. Tuy không quên những lợi ích do đồng tiền mang lại, nhưng tôi cũng không bao giờ quên những phúc lộc không cần đến tiền. Tôi có một bộ áo vét rất đẹp để trong tủ. Chiếc áo này hơi lạ là không có túi, tôi đã lấy dao cạo hết áo túi ra rồi. Đây là bộ áo cuối cùng tôi sẽ mặc khi chết. Nó nhắc nhở tôi rằng khi nằm xuống, tôi không cần bất cứ một túi đựng cho bất cứ một đồ vật gì. Cho nên khi có người hỏi tôi tại sao trong công việc làm ăn, tôi cứ thích cho FREE nhiều thứ sản phẩm, nhiều dịch vụ. Tại sao tôi không có vẻ gắn bó gì lắm với tiền bạc. Tôi đã cười nói “ Khi bạn không cần phải hỏi điều đó, bạn sẽ có câu trả lời." Mong bạn lên đường. Khi đi là sẽ đến.
    1 like
  7. Đây là bìa cuốn tài liệu của Trung Tâm làm quà tặng cho các vị đại biểu quốc tế tham dự đại hội. Anh chị em nào ở Sài Gòn có thể liên hệ với văn phòng Trung Tâm để lấy sách. Hoàn toàn miễn phí. Bìa sau của cuốn sách.
    1 like
  8. Rin86 à!Đến ngay 1A Đăng Dung bác đưa cho 20 cuốn tư liệu để tặng các bạn ngoại quốc quan tâm đến vắn hóa Việt (Nhưng đừng tặng những dân ngộai vớ vẩn nha. Phải có bằng cấp và quan tâm đến văn hóa Việt Nam)
    1 like
  9. TRƯỜNG HỢP ĐẦU TIÊN Ngày 6/8/2011, nhóm tư vấn Phong thủy Lạc Việt của diễn đàn lyhocdongphuong.org.vn đã đến nhà của nick hoamaudon để tác nghiệp tư vấn phong thủy từ thiện. Dẫn đầu nhóm tư vấn là Thiên Đồng, Thiên Luân cùng các thành viên cùng đi là TrungNhan, ThiênAnh, Mục Đồng, TranLong07 đã đến nhà hoamaudon vào buổi chiều để cùng quan sát thực địa và tư vấn cho gia chủ. Mục Đồng đo hướng nhà. Gia chủ hồ hởi rót nước. giải bày tâm sự TranLong07 quan sát gia cảnh Xem khu bếp Tư vấn đặt bếp Hiện trạng khu vực bếp và WC. Sau buổi tư vấn, gia chủ hứa sẽ thực hiện tất cả những điều tư vấn của Phong Thủy Lạc Việt. Thiên Đồng
    1 like
  10. ==================================Lò phản ứng hạt nhân đầu tiên của Nhật Bản hoạt động trở lại Thứ Năm, 18/08/2011 - 06:34 (Dân trí) - Nhật Bản hôm qua đã lần đầu tiên cho phép một lò phản ứng hạt nhân vận hành trở lại, kể từ ngày xảy ra thảm họa tại nhà máy điện hạt nhân Fukushima I sau thảm hoạ kép ngày 11/3. Một nhà máy hạt nhân của Nhật Bản. Lò phản ứng số 3 ở nhà máy điện hạt nhân Tomari, của công ty điện lực Hokkaido Electric Power (Hepco - công ty khai thác nhà máy hạt nhân Tomari tọa lạc trên đảo Hokkaido phía bắc Nhật Bản), đã ở trong trạng thái chạy thử trong suốt 5 tháng nay sau khi hoàn thành kiểm tra định kỳ. Thông thường, thời gian chạy thử chỉ kéo dài 1 tháng.Tuần trước, Cơ quan An toàn Hạt nhân và Công nghiệp Nhật Bản đã tiến hành các bước kiểm tra cuối cùng tại lò phản ứng này, mở đường cho việc khôi phục hoạt động phát điện thương mại. Chính quyền tỉnh Hokkaido đã chỉ trích công ty vận hành hành nhà máy điện này, Công ty Điện lực Hokkaido, vì đã tiến hành các bước kiểm tra cuối cùng trước khi được địa phương đồng ý. Tuy nhiên, hôm qua, Tỉnh trưởng Takahashi Harumi đã chính thức cho phép lò phản ứng phát điện thương mại trở lại. Cơ quan An toàn Hạt nhân và Công nghiệp đã cấp giấy phép cho nhà máy điện này. Bộ Kinh tế, thương mại và công nghiệp (Meti), một bộ rất có ảnh hưởng tại Nhật Bản, cũng ủng hộ việc đưa vào khai thác thương mại trở lại đối với các nhà máy đã vượt qua đợt kiểm tra an toàn của chính phủ. Sau thảm họa hạt nhân Fukushima, hiện tại gần 3/4 trên tổng số 54 lò phản ứng hạt nhân tại Nhật Bản tạm ngừng hoạt động để bảo dưỡng hoặc kiểm tra an toàn. Trong khi đó, ngày càng có nhiều người Nhật phản đối việc cho tái vận hành các lò phản ứng hạt nhân do lo ngại về nguy cơ động đất và sóng thần lại tiếp tục kéo theo những thảm họa hạt nhân khác. Thủ tướng Naoto Kan cũng đã tuyên bố ủng hộ việc từ bỏ dần điện hạt nhân để tiến đến dùng năng lượng tái tạo. Nhật Mai Theo Kyodo, AP
    1 like
  11. Mẹ quay lại gợi ý “Gì nữa hả Tèo? À ơi con ngủ cho ngon, xong gì nữa con?” – “Đắp chăn xong bố mắc màn cho con” Ơ bụi tre kìa, tôi mải chú ý bụi tre bên đường. Một lúc thấy tôi tịt mít, mẹ lại quay lại gợi ý “Trong đêm con thở nhẹ nhàng, Cầu cho con làm sao hả Tèo?” – “Cầu cho con khỏi bần hàn mai sauuuu” Ơ con bò ăn cỏ kìa…!!! mẹ kìa. Cho đến bây giờ khi nhớ về Nam Định, thành phố nhỏ nơi tôi sinh ra, tôi luôn nhớ hình ảnh mẹ chở tôi trên đường Thanh niên trưa nắng, tôi ngồi trong chiếc ghế gắn sau xe cho trẻ con, bàn tay nhỏ của tôi bám vào áo mẹ, hai mẹ con vừa đạp xe vừa đọc thơ. Hình ảnh con bò và bụi tre làm xao lẵng câu thơ bi bô ngọng líu vẫn còn mãi theo tôi đến bây giờ. Bố là con trưởng. Bố mẹ lấy nhau. Mẹ tuyên bố “Chỉ một con để nuôi dạy cho tốt”. Ngày tôi ra đời, mẹ rất là vui có con gái còn bố thì theo dì kể lại và cũng chính bố thừa nhận “Bố suýt thì xỉu luôn trước cửa phòng hộ sinh” khi cô y tá vế tôi ra. Với mẹ, mẹ mong sau này con sẽ giống mẹ và sẽ hoàn thiện những khiếm khuyết của mẹ. Với bố, bố cũng vui vì có con nhưng bố bảo với mẹ rằng bố đi trông bác Truật nằm viện , bác ấy chỉ có mỗi một cô con gái, đi lại chăm nom không có người thay rất vất vả, bố không muốn con gái bố vất vả cô độc một mình khi bố mẹ về già đau ốm, và thế là nhà ta có thêm em Mi. Tuy nhiên bố vẫn yêu tôi hơn thằng Mi, hơn mẹ (điều này thì tôi chắc lắm). Khi tôi 10 tháng tuổi bị Tào tháo đuổi hàng tháng trời. Thời ấy thuốc men thiếu thốn, người ta mách cách chữa, đêm 29 Tết bố tôi một mình tìm ra cánh đồng tìm lá thuốc cho tôi. Mẹ tôi thường nói với tôi “Trên đời không ai yêu thương con hơn bố cả.” Càng lớn tôi càng hiểu, ngoài bố mẹ ra thật sự sẽ chẳng còn ai thương tôi nhất trên đời nữa. Nhưng tôi hi vọng nếu tôi có con gái, con tôi cũng được bố thương nhất trên đời. Tôi đọc được ở đâu đó rằng các ông bố luôn thương con gái hơn, bởi mỗi người đàn ông trước khi trở thành người cha, đều đã từng chứng kiến những khó nhọc tần tảo sớm hôm của mẹ mình, những vất vả lo toan cuộc sống của vợ mình. Và khi có con gái, họ hiểu những năm tháng sống cùng bố mẹ là những năm tháng vô tư hồn nhiên nhất của con mình. Vậy nên dần dần trong lòng người cha hình thành mong muốn bù đắp che chở để con mình có những năm tháng đẹp nhất trước tuổi trưởng thành. Bố mẹ tôi cũng gửi gắm mong muốn những năm tháng yên lành cho tôi qua bài thơ “Tôi ru con gái tôi”. Bà hát ru, bố hát ru, mẹ hát ru nên 2 tuổi rưỡi tôi cũng bi bô thuộc gần cả bài. Sau này bận bịu, chuyển nhà chuyển công tác nhiều lần, bài thơ rơi rụng dần chỉ còn vài câu. Thỉnh thoảng giữa những lúc bận bịu có được một chút thảnh thơi, bố tôi vẫn thường ngồi tiếc bài thơ rồi ngâm nga những câu thơ còn lại: “À ơi con ngủ cho ngon Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con Nửa đời nước nước non non Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi Nửa đời đi ngược về xuôi…. ……………….. Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau À ơi con ngủ cho lâu, Cầu cho con chẳng một câu lụy người À ơi thân gái ở đời, Những nơi tục lụy con thời tránh xa. …………… À ơi máu đỏ như son, Mai sau con lớn con còn nhớ chăng? “À ơi máu đỏ như son, Mai sau con lớn con còn nhớ chăng?” câu thơ đã ở bên tôi những lúc buồn nhất, câu thơ giữ tôi đứng lại trong khoảnh khắc muốn quậy phá của tuổi mới lớn, câu thơ giúp tôi từ bỏ những phút ích kỷ muốn sống cho riêng mình, câu thơ giữ tôi lại trước những điều khiến tôi xa rời tình cảm gia đình. Tôi lên ĐH, ngày ngày vào google tìm kiếm tin tây tin tàu, sau tốt nghiệp lại càng gắn chặt vào google, vậy mà đến bây giờ mới nghĩ ra gõ google tìm lại bài thơ cho bố mẹ. Bài thơ lại trở về đầy đủ sau hơn hai chục năm. Tôi ru con gái tôi Đỗ Trung Lai. Bài Thơ được tìm lại sau một phần tư thế kỉ. Con gái kính tặng Bố Mẹ - 24 tháng 2 năm 2011 À ơi con ngủ cho ngon Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con Nửa đời nước nước non non Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi Nửa đời đi ngược về xuôi Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ Môi hồng, răng trắng, tóc tơ Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài Giời cho tính nết sau này Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng Trong đêm con thở nhẹ nhàng, Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau À ơi con ngủ cho lâu, Cầu cho con chẳng một câu lụy người À ơi thân gái ở đời, Những nơi tục lụy con thời tránh xa. "Thiện căn ở tại lòng ta" Mạnh hơn lẽ quỷ, lời ma dọc đường À ơi thương đến là thương Cầu cho thánh thiện dẫn đường con đi Đừng ham ngũ sắc làm chi, Trời xanh muôn thuở có gì cũ đâu. Đò đầy, phá rộng, sông sâu Có qua thì lúc bạc đầu hãy qua Yêu thơ cùng với yêu hoa Cũng đừng yêu quá như là bố yêu Ở nhà biết vá, biết thêu Ra đường kẻ ghẹo người trêu mặc người À ơi thân gởi ở đời Cổ kim đâu cũng quý người thủy chung Câu rằng, chị ngã em nâng Là qua hết được mọi vùng khó qua Đi cùng con lúc tuổi hoa, Đời người ngắn lắm, bố già đến nơi. Nay mai giời gọi lên giời Cũng là đã có mấy lời cho con À ơi máu đỏ như son, Mai sau con lớn con còn nhớ chăng?
    1 like
  12. Sinh con đầu Quý Tỵ con Út Bính Thân thì không thành tứ sinh được, như ở trên đã nói, do mạng con út không hợp mẹ. Sẽ làm mất đi tác dụng tứ sinh, lại đâm ra Tứ Xung thật sự thì nguy khốn cho cả nhà. Vì vậy chọn Tân Mão là chuẩn rồi.
    1 like
  13. CHƯƠNG 02 Mặc dầu Chapman và đám nhân viên thân cận đã gắng hết sức để hoạch phát mại toàn diện nhóm công ty Thiên Ân được tiến hành trong bảo mật, nhưng tin đồn và xáo trộn nhận được từ khắp các thị trường chứng khoán trên toàn thế giới liên tiếp xôn xao. Nhân viên của nhóm công ty Thiên Ân nhận những phần thưởng trong câm lặng đầy cảm xúc. Những vị quản lý chưa bao giờ kinh nghiệm được một cử chỉ vị tha đẹp như vậy trong suốt cuộc đời bôn ba trên thương trường. Tên Thiên Ân từ một huyền thoại nhiều mâu thuẫn đã biến đổi và khắc sâu vào lịch sử thương mại. Sau 13 tháng, mọi việc đã bắt đầu hơi lắng đọng, và cái đế quốc gọi là Thiên Ân đã hoàn toàn biến mất. Chapman đã hoàn thành chương trình giải tư 5 tháng sớm hơn định kỳ. Nặng trĩu nỗi buồn với tất cả mất mát, Chapman gọi điện thoại cho Thiên Ân, báo tin công tác đã hoàn thành như ý chủ. Thiên Ân vắn tắt nói Chapman đến gặp ông ta sáng mai ở căn nhà nhỏ cạnh khu vườn của tòa lâu đài. Thiên Ân đã chờ sẵn phía phòng bên trong. Mặt ông thực thư thái nhìn những cánh chim hải âu đang đùa giỡn trên bờ cát mịn. Chapman gõ nhẹ vào cánh cửa mở rộng. Thiên Ân ra dấu cho Chapman ngồi xuống. Ông nhìn thẳng vào cặp mắt buồn rầu của Chapman. “C'est fini?” “Vâng thưa Ngài, tất cả coi như hoàn tất”. “Bạn già thân mến, đừng buồn rầu nữa, tôi cám ơn sự nhanh nhẹn và hiệu năng của bạn. Hãy theo tôi vào căn phòng trong này.” Thiên Ân lại bấm những mật mã vào ổ khóa tự động. Cánh cửa mở ra. Chapman lại thất vọng khi chẳng thấy gì. Một căn phòng nhỏ, hoàn toàn trống trải, ngoài cái rương sắt cũ kỹ nằm chình ình trên một kệ gỗ ngay giữa căn phòng. Thiên Ân mở cánh cửa sổ. Ánh nắng hắt vào, cho thấy rất nhiều bụi bặm và ổ nhện. Đã lâu lắm chắc chưa ai đặt chân vào căn phòng này. “Bạn già có ngạc nhiên và thất vọng về căn phòng này không?” “Thưa Ngài, tôi không dám có ý kiến.” | “Nhưng chắc bạn cũng nghe rất nhiều lời đồn đại về căn phòng bí mật này.” “Vâng, thưa Ngài, ai cũng rỉ tai là Ngài đã dấu kín trong căn phòng này và trong căn nhà này một bí mật gì ghê gớm lắm.” “Bạn già, tôi cũng nghe nhiều. Nào là bao nhiêu kim cương, bảo vật... chất đầy trong những thùng phuy 55 gallons. Nào là một vài bộ xương của những kẻ thù của tôi. Nào là tôi đã giam giữ một đứa con gái điên trong căn phòng này. Ha ha. Chỉ có một cái rương nhỏ. Nào bạn hãy giúp tôi mở cái rương này. Lấy cái búa cạnh cửa. Lâu ngày chắc chìa khóa đã rỉ mục.” Thiên Ân và Chapman quỳ xuống, tháo sợi giây xích dầy đang quấn quanh chiếc rương. Sau 10 phút, đập rồi lắc, cuối cùng hai ông già mở được cái khóa của sợi giây xích. Rồi mất thêm 15 phút nữa, mới loay hoay mở ra được cái rương cũ kỹ. Chapman càng kinh ngạc hơn khi thấy trong rương không có gì ngoài những cuốn tập bằng da, trên đó là những giòng chữ Hán, viết nắn nót rất đẹp, theo lối xưa của người Tàu. Những cuốn tập bằng da... Cái bí mật gì đây? Thiên Ân cầm lên một cuốn tập da, ôm vào lòng và nhắm nghiền mắt lại. Trong khoảnh khắc, khuôn mặt của ông biến dạng, trong thật thanh bình, như người thiền vừa đạt đến cái “ngộ”. Ông đứng dậy từ tốn. “Nếu căn phòng này chứa đầy kim cương lên tận trền trần nhà, giá trị của chúng cũng không thể nào so sánh với những cuốn tập da mà bạn vừa nhìn thấy. Tất cả những thành công, hạnh phúc, bình an và tiền bạc mà tôi đã an hưởng đều trực tiếp liên quan đến những cuốn tập này. Cái nợ của tôi với chúng và bậc cao nhân, tác giả của chúng, là một món nợ tôi không bao giờ trả hết.” Chapman đi từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. “Thì ra đây là bí mật mà Ngài đã nói. Những tập da này có liên hệ gì đến lời hứa mà Ngài nói phải giữ không?” “Đúng.” “Những câu văn trên những cuốn tập này chứa đựng những gì mà giá trị còn quý hơn một kho kim cương, xin Ngài cho biết?” “Tôi gọi những gì viết trên cuốn tập da là những tờ kinh. Những lời chỉ dạy của tiền nhân. Tất cả những tờ kinh đều chứa đựng một nguyên lý, một định luật, một sự thực căn bản; mà người đọc phải thấu hiểu và ghi khắc vào tiềm thức. Khi người đọc đã chôn được những nguyên lý này vào tận bản năng của hắn, hắn sẽ có quyền lực để thâu lượm tất cả giàu sang hắn chọn.” Chapman nhìn không chớp vào những tờ kinh. Ông vẫn chưa hiểu nổi. “Giàu như Ngài??” “Cả thảy là 10 tờ kinh nhưng chỉ có tất cả 9 nguyên lý chứa đựng trong 9 tờ kinh. Tờ kinh đầu tiên al tờ chỉ dẫn cách thức để thấu hiểu và nhập tâm được những nguyên lý sau đó. Người đọc phải thuộc lòng từng tờ kinh theo thứ tự đã ghi sẵn.” “Như vậy đâu có gì là khó khăn lắm.” “Thực vậy. Nó rất đơn giản. Nhưng người đọc phải bỏ mất nhiều thì giờ để học thuộc lòng, phải chăm chú thấu hiểu ý nghĩa của từng chữ; thì những nguyên lý chứa trong tờ kinh mới có thể nhập vào tâm thức hắn, chôn sâu vào tiềm thức. Kết quả sau cũng là nguyên lý đó sẽ trở thành một thói quen không bo được.” Chapman cầm lên một tờ kinh, đọc qua những giòng chứ Hán mà ông không hiểu. Ông tò mò nhìn về phía Thiên Ân “Xin lỗi Ngài, cho tôi táo bạo hỏi vấn Ngài. Tại sao Ngài lại không chia sẻ những nguyên lý này cho người khác, nhất là những đám nhân viên trung thành lâu năm của Ngài? Ngài rất rộng lượng, chia sẻ và trao tặng không biết bao nhiêu của cải cho các công tác từ thiện; tại sao Ngài không để đám nhân viên Ngài có cơ hội học hỏi để có thể giàu sang như Ngài? Ít nhất nếu họ học hỏi được 1,2 nguyên lý thôi, họ cũng trở thành những nhân viên hữu dụng hơn cho công ty?? Tại sao Ngài lại giữ kín những nguyên lý, kiến thức này suốt mấy chục năm qua?? “Tôi không có lựa chọn nào khác. 56 năm trước, khi được giao lại những tờ kinh này, tôi phải thề trong danh dự là tôi chỉ chia sẻ những bí mật này cho đúng một người mà thôi. Tôi không hiểu được lý do của lời yêu cầu kỳ lạ này.Tôi được áp dụng những nguyên lý cho chính đời tôi, cho đến khi một người khách lạ nào sẽ tìm đến để nhận lại những tờ kinh. Tôi sẽ nhận ra người khách lạ này bằng trực giác, bằng những dấu hiệu siêu hình. Tôi sẽ giao những tờ kinh này dù người khách kia có thể không yêu cầu hay tìm kiếm." “Ngài sẽ chờ đến bao giờ?” “Tôi không biết. Nhưng trong 56 năm qua, tôi đã thấu hiểu và áp dụng tận tình những nguyên lý chứa đựng trong những tờ kinh. Tôi đã thành công ngoài sức dự tưởng. Tôi đã trở thành một trong những người giàu nhất thế giới, không những so bằng của cải mà còn giàu trong tình yêu, trong tình bạn, tâm hồn và trí tuệ. Bạn già chắc có nhận thấy là đôi khi trong huấn lệnh của tôi hơi kỳ cục và người đời. Bạn vẫn cãi và cho là tôi đã sai. Nhưng cuối cùng, tất cả huấn lệnh của tôi đều đem lại những thành quả hết sức tốt đẹp. Những khôn ngoan này, tôi không là kẻ sáng tạo, mà chỉ là một tên bắt chước. Nhưng khi nguyên lý thấm nhập vào bản năng, cái bắt chước của tôi đã vô cùng sáng tạo.” “Ngài vẫn còn tin là một người khách lạ sẽ đến, sẽ nhận lại những tờ kinh? Sau bao nhiêu năm chờ đợi??” “Vâng” Thiên Ân nhẹ nhàng để lại những tờ kinh thật ngăn náp vào chiếc rương cũ. Ông đậy nắp rương lại, giọng thật trầm.” Bạn sẽ ở lại cạnh tôi cho đến ngày đó, chứ?”. “Thưa Ngài, với tất cả hân hạnh và lòng thành.” Chapman nắm chặt tay Thiên Ân, rồi phụ người chủ khóa lại những sợi dây xích. Sau khi cửa phòng đã khóa, Chapman bùi ngùi từ biệt. Thiên Ân nhìn theo bóng bạn già, đầy cảm xúc. Gió ngoài biển hôm nay thổi mạnh. Những cành cây chùm lá rung động, làm xáo trộn cái yên tĩnh của những con chim vẫn đùa chơi trên bãi cỏ. Dưới xa, một chút bụi mà sau tảng đá lớn phía chân ngọn đồi. Thiên Ân vuốt nhẹ mái tóc đẫm sương. Ông thấy lành lạnh, nhất là trong tận đáy hồn. Ngọn gió dĩ vãng ngày nào ở Nha Trang. Ông ngậm ngùi để trí suy tưởng quay về giòng thời gian, ngày mới lớn. Hết chương 2
    1 like
  14. Khi Người Thầy Đã Sẵn Sàng Người Học Trò Xuất Hiện CHƯƠNG 1 Thiên Ân ngừng lại ngắm nghía chiếc lư mạ vàng mà ông đã mua ngày nào ở Bombay. Một tác phẩm nghệ thuật toàn mỹ, ông Hoàng người Ấn đã phê bình khi ông trầm trồ. Trong phút cao hứng, ông đã trả hơn 600 ngàn đô la cho một món hàng, mà giờ đây, dù nó vẫn lộng lẫy kiêu hãnh với vị trí độc đáo trên bờ thành cạnh chiếc lò sưởi to rộng, ông thấy nó có vẻ gì thật lạnh lẽo và cô đơn. Ông chợt nhìn bóng mình phản chiếu trên chiếc lư vàng. “Chỉ có cặp mắt là còn giữ được thanh xuân”, ông nghĩ thầm khi quay bước ra khỏi căn phòng đọc sách. Hơn 20 ngàn bộ sách, đóng gáy mạ vàng, xếp ngăn nắp trên những kệ có cửa kính, cao đến nóc nhà. Một chiều cao vĩ đại, trên 20 mét. Để lấy sách, người ta phải đứng trên một bậc thang máy tự động, chạy lên xuống hay ngang dọc. Nhưng thực ra, tất cả những kiến thức của thế gian này chỉ là một trưng bày cho đẹp mắt tòa nhà. Ông vừa mua một hệ thống điện toán mới nhất, trong đó ông có thể đem ra trước mặt bất cứ trang sách nào của 20 ngàn cuốn sách cổ điển bằng một cái bấm nút. Từ thư viện, ông bước ra ngoài hiên. Gọi là cái hiên nhưng nó lớn hơn cả một căn nhà trung bình. Trước mặt là những cột đá cẩm thạch thật cao lớn, tạc theo hình những cây cột Coliseum ở La Mã. Giữa hiên là một cái hồ phun nước kiến trúc bắt chước theo kiểu hồ ở đài kỷ niệm Lincoln ở Washington D.C. Khỏi cái hiên nhà là một bãi cỏ thật xanh thật rộng, ít nhất cũng bằng một sân vận động. Hai cây phượng vỹ đỏ chói cùng vài hàng dừa và riềng quanh bãi cỏ là những hàng hoa tu-líp đủ màu như vường xuân của Amsterdam. Cái lâu đài nằm trên một ngọn đồi lớn, dưới chân đồi là bãi biển riêng, với làn nước xanh biếc và bờ cát thật mịn, dưới bầu trời lúc nào cũng đầy ánh nắng của hòn đảo Maui, Hawaii. Tất cả trang trí của tòa lâu đài vĩ đại, từ món nhỏ nhất đến món lớn nhất, đều nói lên cái sang trọng lộng lẫy của một bậc vương giả. Diện tích của toàn thể khu đất lên đến 80 mẫu tây, chia ra 3 khu: khu nhà ở, khu cho khách và khu cho gia nhân. Mỗi khu là một kiến trúc riêng biệt, rộng và huy hoàng như 3 khách sạn năm sao, châu đầu vào nhau nhưng vẫn giữ các hãnh diện riêng biệt. Nối liền 3 trực thăng và 1 sân đánh golf 8 lỗ. Cung điện của vua chúa rất vĩ đại của tòa lâu đài mang tên “V” này. Cái tên đơn giản gây nhiều đàm tiếu, cũng như mọi ước tính về phí tổn tổng cộng của toàn thể kiến trúc. Thấp nhất là 80 triệu Mỹ kim, cao nhất lên đến 200 triệu. Không một khách thăm nào có thể nghi ngờ về sự giàu có của Phan Thiên Ân. Với những người ngoại quốc, cái tên T.A. Phan được thì thầm trong nể trọng và ghen tức. Dù ông rất kín đáo và tránh né mọi ồn ào của báo chỉ hay dư luận, ông và những công ty của ông vẫn được nói đến thường xuyên trên những tạp chí thương mại. Họ cho ông cái bí danh là “The quiet Vietnamese”, và năm vừa rồi, tạp chí Forbes cho tên ông vào hàng thứ 7 trong những người giàu nhất thế giới. Nhưng tự trong thâm tâm, không cần những ước tính, ông cũng biết là ông rất giàu. Cái giàu tiền bạc chỉ là một con số để thiên hạ thị phị. Cái giàu thực sự là sự sung mãn về sức khỏe, về tình yêu, về nhiệt tình, về kiên nhẫn, về cá tính, về đạo đức. Trong tất cả mọi khía cạnh, nếu tính chung, ông thực sự là người giàu nhất thế giới. Từ khi bắt đầu cuộc đời làm việc ở tuổi 16, đến năm nay, ông đã 76 tuổi đời. Sáu mưới năm của thăng trầm biến đổi, của mưa bão giang hồ, của đêm dài cô độc, của thất bại và chiến thắng, của vinh quang và tủi nhục. Sáu mươi năm dâu bể. Ngày nay, khi ông tự biết là mình đã đạt đến mục tiêu, đã thành người giàu nhất thế giới, Thiên Ân tự nhủ "Chỉ có đôi mắt là còn giữ được vẻ thanh xuân". Thiên Ân bước qua khu vườn rộng, rẽ vào một ngôi nhà nhỏ. Khí trời của buổi sáng lành lạnh nhưng thật tươi mát. Mỗi một hơi thở là một thần tiên. Sóng biển vỗ thành một điệu nhạc êm dịu, chêm vào tiếng chim kêu ríu rít. Alan Chapman, người kế toán trưởng của công ty, nhân vật thứ hai cũa tập đoàn, người nhân viên lâu đời nhất cũa Thiên Ân, người cộng sự thân tín nhất, đang đứng đợi. "Good morning, sir". Thiên Ân gật đầu chào lại, im lặng bấm những ám số để mở cánh cửa sắt dầy. Mặt của Chapman lộ vẻ băn khoăn. Ông thắc mắc rất nhiều khi người chủ yêu cầu ông đến gặp ở đây. Căn nhà nhỏ này là một bí mật được bao nhiều nhân viên của công ty Thiên Ân bàn tán. Chưa ai biết được là Thiên Ân chứa giữ gì sau cánh cửa im lìm này. Giờ đây, ông sắp sửa được trực diện với cái bí mật đó. Ông hơi thất vọng khi bước vào phía trong. Căn nhà có 2 phòng, phòng trước bày biện rất đơn sơ. Một bộ bàn ghế bằng gỗ chạm xa cừ, đẹp nhưng không phải là loại đắt tiền. Quanh phòng là những kệ tài liệu, chắc chứa đựng rất nhiều những hồ sơ bên trong. Rải rác quanh phòng là những vật lưu niệm nho nhỏ, rất cá nhân. Một xấp thư, vài cái hình cũ, một lư hương đồng, vài bức tranh không lấy gì là đẹp. Thiên Ân ra dấu cho Chapman ngồi xuống, rồi bắt đầu. "Bạn già, tôi chưa bao giờ hỏi bạn về vấn đề này. Nhưng tôi muốn bạn thử tính giùm tôi xem tất cả tài sản của tôi, trừ đi những nợ nần, còn lại là bao nhiêu?" Chapman hơi ngạc nhiên, vì Thiên Ân không bao giờ để ý đến con số này. Nhưng Chapman biết rất rõ, máy điện toán trong phòng riêng của ông vẫn cộng trừ hàng ngày 2 con số tích sản và tiêu sản. Mỗi tối trước khi đi ngủ, ông biết rất chính xác là cho đến bữa tối nay, ông chủ Thiên Ân của ông có một tổng sổ tài sản thực sự là bao nhiêu. "Thưa Ngài, cho đến tối hôm qua, trị giá tài sản, net worth, của Ngài là 4 tỷ 636 triệu đô la." "Nếu ta phải phát mại tất cả trong một thời gian ngắn, số tiền thu về thực sự của ta sẽ ước tính được bao nhiêu? "Chapman bắt đầu hoảng sợ trước câu hỏi. "Thưa Ngài, trị giá nói trên là dựa trên trị giá theo đối chiếu biểu của các công ty. Các công ty này đều đang hoạt động tốt, trừ Techpro và Vias đang lỗ lã nhẹ. Cho nên nếu tìm được người mua đứng đắn, số tiền thu về còn có thể cao hơn số tiền trên. Tôi ước tính là mình có thể thu hoạch trên 6 tỷ Mỹ kim, trừ thuế lợi tức và tư bản dài hạn khoảng 2 tỷ, Ngài sẽ có khoảng 4 tỷ sau cùng." "Phải mất bao lâu để thanh toán hết mọi tài sãn ?" Chapman thực sự kinh hoàng. "Tôi ước tính chừng 18 tháng.Hơn nữa số tài sản trên thuộc diện cổ phần trên thị trường chứng khoán và những trái trái phiếu chính phủ, nên Ngài có thể thu về 2 tỷ trong vòng 30 ngày. Phần còn lại còn tùy theo thị trường mua bán nhưng nến Ngài vội vàng, tôi nghĩ là mình có thể hoàn tất mọi dịch vụ trong vòng 12 tháng". Được rồi, vậy bạn già hãy bắt đầu quy trình phát mãi ngay lập tức. Liên lạc với các ngân hàng, các tổ hợp luật sư vân vân.... Dĩ nhiên bạn già biết phải làm những gì ". Chapman thấy một luồng điện mạnh chạy qua cơ thể. Ông ríu lưỡi không nói nên lời. Sau cùng ông lắp bắp: "Dĩ nhiên, thưa Ngài,tôi biết cách thức. Nhưng thực sự tôi không hiểu. Tập Đoàn chúng ta vừa đạt được thành quả tốt đẹp nhất trong lịch sử Công ty. Năm vừa rồi, mức lời thuần của chúng ta gia tăng hơn 27%. Mọi Công ty đều được chăm sóc bởi những nhà quản lý đáng tin cậy. Cái hợp dồng vừa mới ký với Trung Quốc về hệ thống Viễn liên cho vùng Tứ Xuyên sẽ đẫy Công ty wireless Technology lên ngang hàng với các bậc đàn anh như AT&T,MCL.Tôi xin lỗi Ngài. Tôi chưa bao giờ vấn hỏi những huấn lệnh lớn cuả Ngài, nhưng lần này, thực sự tôi không sao hiểu nõi ? Thiên Ân cười nhẹ. Ông nắm lấy bờ vai của Chapman,nhìn dịu dàng vào cặp mắt cuả Chapman. "Bạn gìa tin cậy của tôi. Bạn còn nhớ huấn lệnh đầu tiên của tôi khi tôi vừa tuyễn bạn làn việc.35 năm rồi phải không?" Chapman không cần suy nghĩ. "Thưa Ngài, Ngài ra lệnh là mổi năm, khi tính xong mức lời thuần, lấy 30% từ quỹ ra trao tặng cho tất cả các cơ quan từ thiện hay cá nhân nghèo khổ ".Và lúc đó bạn già đã nghĩ rằng tôi là một thằng thương gia khùng,bạn có còn nhớ ?" "Thưa Ngài, tôi quả có so đo về về huấn lệnh này ". Thiên Ân ngữa nhìn lên trần nhà, rồi quay về phía biễn. " Và bây giờ, bạn gìa có đồng ý là lo ngại của bạn già hơi quá đáng không ?" " Thưa Ngài, vâng " " Vậy thì bạn già hãy bình tâm. Hãy tin cậy vào sự phán đoán của tôi lần này". Để tôi thử giãi thích cho bạn già nghe về kế hoạch. Tôi năm nay cũng đã 76 tuổi. Nhu cầu cuả tôi bây giờ rất gỉn dị. Vợ của tôi đã mất từ lâu,những cuộc tình tiếp theo chỉ là những giải trí nhẹ nhàng mà bây giờ tôi không còn thấy thú vị nữa. Hai thằng con trai ,6 đứa cháu nội, 10 đứa chắt... đã vui hưởng đời sống riêng tư của bọn chúng, và sự nghiệp của mổi đứa cũng đã rất vững vàng. Tôi không còn ham muốn gì nhiều. Tôi chỉ muốn giữ lại một ít của cải để có thể sồng thoải mái trong những ngày còn lại. Còn tất cả, tôi muốn phân phát chúng cho những người xứng đáng trướx hki tôi chết. Tôi không muốn ai xâu xé hay hiểu lầm khi tôi nằm xuống." "Thưa Ngài, đừng nói dại dột, sức khỏe Ngài vẫn toàn hảo..." Thiên Ân đưa ngón tay ra dấu cho Chapman yên lặng. "Tôi muốn ngay hôm nay, bạn hãy thảo ra một kế hoạch chi tiết trong việc phát mại toàn diện tất cả những tài sản của tôi. Ba mươi phần trăm trong tổng số, bạn sẽ chia đều cho gia đình tôi theo danh sách này. Ba mươi phần trăm nữa, bạn sẽ chia đều cho toàn thể nhân viên trong mọi công ty của Thiên Ân. Còn bốn mươi phần trăm sau cùng, bạn sẽ phân phối theo tỷ lệ cho các cơ quan từ thiện theo như danh sách này. Tôi biết đây là một công tác rất trái ý và gây sự đau lòng cho riêng bạn, nhưng mong bạn cố gắng giúp tôi". Chapman lắc đầu, giọng ông ta chìm xuống trong cảm xúc. "Thưa Ngài, tôi vẫn nghĩ là Ngài quá vội vàng. Sức khỏe Ngài còn giữ Ngài lại với chúng tôi một thời gian khá dài. Tôi không hiểu. Tôi thương yêu Ngài với tất cả thành kính và tôi muốn tiếp tục ở bên Ngài, phục vụ và học hỏi... Nhưng ý Ngài trên hết." "Chapman, tôi yêu cái cá tính đặc biệt của bạn già. Bạn luôn luôn lo lắng cho người khác hơn là cho bản thân của chính bạn. Bạn có nghĩ gì về tương lai của bạn không, khi tập đoàn các công ty Thiên Ân không còn hiện hữu?" "Tôi đã theo Ngài 35 năm nay. Tôi đã quên tôi. Chỉ có hạnh phúc của Ngài là điều tôi quan tâm". Thiên Ân nắm chặt tay Chapman. Ông nói với tất cả trìu mến. "Tôi muốn bạn chuyển ngay qua trương mục của bạn 50 triệu Mỹ kim. Và tôi muốn bạn tiếp tục ở cạnh bên tôi cho tới khi tôi trả được một món nợ mà tôi đã hứa hẹn từ 50 năm trước. Khi tôi trả xong lời hứa, tôi sẽ tặng bạn tòa lâu đài này; và sẵn sàng nằm xuống trong an bình." Người kế toán trưởng giật mình như vừa thức dậy từ một cơn mê... "Thưa Ngài, 50 triệu Mỹ kim, tòa lâu đài này... quả thực tôi không xứng đáng...". Thiên Ân gật gù. "Trong tất cả tài sản thâu lượm được từ bao năm qua, tôi vẫn nghĩ là tình thân hữu của bạn là cái tài sản lớn nhất của tôi. Những gì tôi gửi tặng bạn ngày hôm nay thực không nghĩa lý gì so với lòng trung thành và sự tận tụy của bạn trong suốt 35 năm qua. Bạn thông hiểu được nghệ thuật sống cho người khác và quên mất bản thân mình. Với tư cách này, bạn đã thành một người quân tử với đầy đủ ý nghĩa của danh từ này. Bây giờ, bạn cứ theo lời tôi và mau mắn thi hành kế hoạch. Thời gian là một tài sản tôi còn rất ít, đừng hoang phí." Chapman quay mặt, dấu giòng nước mắt chỉ chực để tuôn trào. "Còn lời hứa gì của Ngài? Chúng ta đã sống cạnh nhau như anh em trong nhà mà sao không bao giờ tôi nghe Ngài đề cập đến vấn đề này?" Thiên Ân cười nhẹ và đứng dậy. "Sau khi bạn già đã hoàn tất huấn lệnh sáng nay của tôi, tôi sẽ ngồi xuống với bạn một lần nữa. Và tôi sẽ nói cho bạn nghe một bí mật tôi chưa hề chia sẻ với ai, kể cả vợ tôi, từ 50 năm qua." Hết chương 1
    1 like