-
Thông báo
-
Nội quy Lý Học Plaza
Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
HCM: TP Hồ Chí Minh
HN: Hà Nội
[*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.
-
Leaderboard
Popular Content
Showing most liked content on 31/03/2011 in all areas
-
Ông Nguyễn Anh Tuấn nói lời chia tay VietNamNet 31/03/2011 10:23:25 - Từ ngày 1/4/2011, ông Nguyễn Anh Tuấn, nguyên Tổng biên tập báo điện tử VietNamNet chính thức thôi việc tại tờ báo này. Sáng nay, ông Tuấn đã có thư chia tay với bạn đọc và cộng tác viên VietNamNet. Chúng tôi xin đăng nguyên văn bức thư này: Kính gửi bạn đọc và cộng tác viên quý mến của VietNamNet! Tôi xin trân trọng báo tin đến các bạn, là bắt đầu từ ngày 1 tháng 4 năm 2011, tôi chính thức thôi việc ở VietNamNet. Trong suốt 14 năm qua, tôi đã luôn luôn được hưởng sự ủng hộ và giúp đỡ đầy tình nghĩa cao quý của bạn đọc, cộng tác viên, bạn đồng nghiệp, đặc biệt là bạn đồng nghiệp trong giới báo chí, và anh chị em cùng tôi công tác tại VietNamNet. Ông Nguyễn Anh Tuấn và tỷ phú Ấn Độ Rahul Bajar, Chủ tịch tập đoàn Bajar tại cuộc họp Hội đồng cố vấn Trường kinh doanh Havard năm 2008 Tôi xin tỏ lòng biết ơn sâu sắc, khắc ghi trong tâm khảm không bao giờ quên sự trợ giúp hào hiệp vô giá đó. Kiểm điểm lại hoạt động của VietNamNet, tôi nhận thấy có nhiều việc lẽ ra phải làm tốt hơn và có nhiều việc cần làm mà chưa làm được hoặc làm chưa đầy đủ. Tôi chân thành xin lỗi bạn đọc và cộng tác viên về những khiếm khuyết ấy. Trong công việc mới, dù đi đâu, làm gì, tôi xin nguyện tiếp tục phấn đấu cố gắng xứng đáng trở thành người con hiếu thảo của dân tộc, như tâm nguyện của những người làm báo VietNamNet. Thưa anh chị em, tôi có niềm mong ước và niềm tin tưởng rằng trong tấm lòng, trong việc làm, trong cuộc sống, chúng ta vẫn luôn luôn gần nhau, cùng nhau đồng hành, hết sức góp phần của mỗi anh chị em ta vào công cuộc phát triển đất nước. Ngày 31 tháng 3 năm 2011 Nguyễn Anh Tuấn ================================================Việc ông Nguyễn Anh Tuấn ra đi khiến cho tôi một cảm xúc ngậm ngùi vì một kỷ niệm: Tờ Vietnamnet.vn là tờ bào duy nhất, nếu không thì cũng là tờ báo đầu tiên đăng bài viết về "Y phục thời Hùng Vương", chứng minh rằng: Tổ tiên ta có một nền văn minh rực rỡ qua y phục dân tộc và tầng lớp cao cấp trong xã hội thời bấy giờ.1 like
-
Anh chị em thân mến. Rubi có cái nhìn riêng của mình về thuyết Âm Dương Ngũ hành. Nếu ai có quan điểm và cái nhìn khác thì chỉ nên đặt vấn đề để trao đổi thôi. Anh ấy thấy không chấp nhận được thì thôi, không nên tham gia ý kiến khiến hiểu lầm. Tất cả những quan điểm học thuật - liên quan đến lý học Đông phương đều thể hiện một cách bình đẳng ở diễn đàn của chúng ta. Kể cả việc chứng minh Hậu Thiên Bát Quái Văn Vương phối Lạc Thư của Tàu là đúng. Nhưng nó phải được chứng minh trên tinh thần học thuật và có luận cứ. Miễn không phạm nội quy. Anh chị em nghiên cứu Phong Thủy Lạc Việt thân mến. Nhân đây, tôi lưu ý anh chị em là: Phong thủy Lạc Việt có tính ưu việt chính là một cơ sở phương pháp luận có tính hệ thống, tính nhất quán và không phủ định những tri thức nền tảng tạo ra nó. Nó là sự hoàn chỉnh có tính lý thuyết ứng dụng trong một khoa ứng dụng. Điều này không thể bác bỏ được. Chắc chắn là như vậy và đây chính là tính khoa học của nó. Còn về thực tế ứng dụng thì chúng ta cần học hỏi, tiếp tục khám phá nhiều, do những trí thức cổ và hiện tại khác nhau trong nhận thức thực tại. Chưa nói đến những phương pháp ứng dụng (Chiêu thức ứng dụng) còn mật truyền trong dân gian, hoặc trong các bản văn tản mát trong các gia đình. Anh chị em cần tham khảo rộng các sách và đối chiếu với nguyên lý căn để "Hà Đồ phối Hậu thiên Lạc Việt" để hiệu chỉnh. Trở lại vấn đề những phát kiến của anh Rubi. Tôi nghĩ đây là một cố gắng cống hiến của anh ấy. Tuy nhiên đúng hay sai thì chúng ta tự thẩm định. Thiên tài cũng có chỗ chưa đúng và người dở nhất cũng có chỗ hay có thể học được. Câu này cổ rồi.1 like
-
Tính cách Nhật Bản: Tự nhận biết số phận và được rèn luyện theo Phật giáo. Giác Ngộ - Hòa thượng Yoshimizu Daichi (trụ trì chùa Nisshin Kustu, Tokyo, Nhật Bản) là một người bạn của Việt Nam, của Phật giáo Việt Nam. Hòa thượng là người đã nhiệt thành ủng hộ cuộc vận động Phật giáo năm 1963, chủ trương chương trình tặng hoa anh đào cho Việt Nam, tham dự nhiều đại lễ quan trọng của Giáo hội. Hòa thượng vừa có mặt ở Việt Nam vào chiều 21-3 để tham dự Lễ cầu nguyện cho các nạn nhân trong thảm họa thiên tai vừa qua tại Nhật Bản theo lời mời của Hòa thượng Thích Trí Quảng, Phó Chủ tịch HĐTS GHPGVN, Trưởng ban Trị sự Thành hội PG TP. Ngôi chùa Hòa thượng đang trụ trì là nơi cưu mang gần 200 người Việt lánh nạn. Hòa thượng đã dành cho GN thời gian chia sẻ… HT.Yoshimizu Daichi kể lại nỗi kinh hoàng của trận động đất - Ảnh: H.Diệu ✒Thưa Hòa thượng, tình hình ở Nhật hiện nay như thế nào? Qua các phương tiện truyền thông, thầy có nắm được nhiều thông tin về thảm họa ở một số tỉnh phía Đông bắc Nhật? - Hòa thượng Yoshimizu Daichi: Thảm họa động đất, sóng thần ngày 11-3 vừa qua ở đất nước chúng tôi là một trong những sự kiện chấn động toàn thể nhân loại. Hình ảnh hung hãn của cơn sóng dữ cùng sự sụp đổ của hàng vạn ngôi nhà, hàng triệu công trình và đặc biệt là những vụ nổ hạt nhân, rò rỉ chất phóng xạ ở các nhà máy điện hạt nhân đã làm xáo trộn đời sống nhân dân. Theo tôi biết, hiện có khoảng 20.000 người đã chết và mất tích, con số này là chưa thống kê đầy đủ. Ngoài ra, báo chí và truyền hình loan tin có khoảng 400.000 người thuộc 4 tỉnh chịu ảnh hưởng nặng của thảm họa đang trong tình cảnh thiếu thốn vì hàng cứu trợ chưa đến được. Cả nước có 1.350 địa điểm - trại lánh nạn được mọc lên để giúp những người mất hết nhà cửa, hoặc người dân ở trong vùng có khả năng bị ảnh hưởng bởi chất phóng xạ. Tôi năm nay đã 71 tuổi, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời tôi chứng kiến thảm họa thiên tai, động đất và sóng thần, to lớn đến vậy. Sự tàn phá của nó cũng khốc liệt, khôn lường. Tuy nhiên, nỗi lo về động đất đã tạm lắng. Nay người ta lo lắng về sự phóng xạ của các lò năng lượng nguyên tử hạt nhân ở Fukushima. Đây không còn là vấn đề của riêng Nhật Bản mà trở thành sự quan tâm của thế giới. Con người đã chế tạo ra các lò hạt nhân nguyên tử, nhưng lại không thể kiểm soát nó! Thủ tướng Nhật Bản đã và đang kêu gọi sự chung tay góp sức của các nước có kinh nghiệm bằng cách cử các chuyên gia cũng như viện trợ về công nghệ để có giải pháp tốt nhất, an toàn nhất cho việc hạn chế, ngăn chặn tác hại của các lò hạt nhân sau khi phát nổ, rò rỉ chất phóng xạ. Hiện nay, theo chỗ tôi biết được, đã có 54 quốc gia hưởng ứng lời kêu gọi này và đã nhanh chóng cử người có chuyên môn cũng như các phương tiện khác, đặc biệt là thuốc men đến các vùng bị nạn. Với Việt Nam, xin các bạn yên lòng. Chúng tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể để giúp người Việt đang du học, lao động tại Nhật, nhất là ở các vùng bị ảnh hưởng động đất, sóng thần được an toàn và yên ổn về tinh thần. Hiện tại, tới thời điểm tôi sang Việt Nam thì đã có trên 200 dư chấn kể từ sau vụ động đất ngày 11-3 với cường độ rung lắc khác nhau. ✒Vậy ngôi chùa Nisshin Kustu có bị ảnh hưởng gì không, thưa Hòa thượng? - Chùa Nisshin Kustu là một ngôi chùa cổ kính nằm ở thủ đô Tokyo, cách khá xa nơi diễn ra trận động đất sóng thần nên không ảnh hưởng gì nhiều. Hơn nữa, trong xây dựng chúng tôi đã sử dụng các thiết bị, máy móc bảo quản hiện đại, tự động hóa nên nếu có xảy ra sự cố cũng hạn chế đến mức thấp nhất thiệt hại. Chỉ ít kệ sách bị đổ, vài bức tường ở công trình phụ bị nứt… ✒Được biết, ngôi chùa Nisshin Kustu là điểm đến bình yên của rất nhiều người tị nạn Việt Nam? - Từ năm 1963 tôi đã có duyên với Việt Nam, thông qua mối thâm tình bạn hữu với Hòa thượng Tâm Giác, Hòa thượng Thanh Kiểm, Hòa thượng Trí Quảng… Và cách đây 4 năm tại chùa Nisshin Kustu tôi có làm lễ quy y cho 40 học sinh-sinh viên Việt Nam du học tại Nhật Bản. Khi ấy, các vị ở Đại sứ quán Việt Nam có đến dự và đã biết đến sinh hoạt của chùa có sự gắn bó với người Việt ở Nhật. Từ đó, hễ có duyên sự gì thì phía Đại sứ quán đều liên hệ với chúng tôi để kết hợp thực hiện. Lần này cũng vậy, sau khi động đất, sóng thần xảy ra thì Ngài Đại sứ Nguyễn Phú Bình đã liên hệ với chúng tôi, thông qua Sư cô Tâm Trí (nghiên cứu sinh Phật học tại Nhật, trú xứ tại Nisshin Kustu) và đã cam kết sẽ hỗ trợ nơi ăn chốn ở cho người Việt tị nạn. Sau đó, Ngài Đại sứ đã làm việc với phía Nhật Bản để được đưa xe buýt lên vùng Đông bắc (trong tình hình hết sức khó khăn về nhiên liệu, đường sá ách tắc, thời tiết giá lạnh…) để đón các em về. Tại chùa, chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết để các em có thể yên tâm ổn định sau sự cố. Hiện nay chùa là nơi lánh nạn của gần 200 người Việt Nam, đa số là sinh viên, học sinh, nghiên cứu sinh. ✒Trước đó nhà chùa đã có kinh nghiệm trong công tác cứu nạn, cứu hộ chưa, thưa Hòa thượng? - Với ý thức về động đất thường xuyên xảy ra nên người dân Nhật lúc nào cũng có sự chuẩn bị cả về tâm lý lẫn phương tiện để ứng phó. Song, với những thảm họa lớn như động đất ở Kobe hồi năm 1995 hoặc thảm họa như vừa qua thì ngoài sức dự liệu. Tuy nhiên, Phật dạy về cách làm việc tùy duyên, cái gì tới thì mình tiếp nhận một cách bình tĩnh, xử lý nó theo những điều kiện cụ thể, theo hướng tốt nhất. Do vậy, ban đầu có một vài khó khăn như lo điện nước sẽ thiếu, không có nước nóng để các em sinh viên, người lao động lánh nạn tắm chúng tôi cũng khá băn khoăn. Nhưng ngay sau đó, nhà chùa đã linh động liên hệ được với nhà tắm công cộng gần chùa nên sau đó đã ổn định. Nghĩ xa một chút, thì được trú tại chùa đã là hạnh phúc khi trong thực tế hàng vạn người đã chết và mất tích, hàng trăm nghìn người đang phải sống trong điều kiện giá lạnh, thiếu thốn… ✒Hiện tại, tinh thần và đời sống của người lánh nạn như thế nào? - Bây giờ thì an tâm nhất rồi, có gì đâu lo khi được sống trong chùa, có Phật, có chư vị Bồ tát… Quan trọng là các em đã được hướng dẫn ngồi thiền, tụng kinh giúp an tâm, nhìn nhận sự thật để chấp nhận và bước qua. Có khoảng một nửa số sinh viên đã được bố mẹ mua vé từ Việt Nam đưa về nước. Một số còn ở lại, trong đó chủ yếu là lao động chưa hết thời hạn nên cố gắng để vượt qua khó khăn, trở lại làm việc bình thường… ✒Trong hoàn cảnh khắc nghiệt vừa qua, người Nhật dường như vẫn rất bĩnh tĩnh giữa đau thương. Thế giới đã từng biết đến một tính cách Nhật Bản kiên cường, nay lại hết lời ca ngợi về sự bình tĩnh ấy. Giới truyền thông Việt Nam cũng đã đăng tải nhiều câu chuyện hết sức đẹp, cảm động về tinh thần đùm bọc, ý thức chia sẻ cộng đồng… của những người đang là nạn nhân của thảm họa thiên tai kinh hoàng nhất. Là người Nhật, Hòa thượng nhìn nhận điều gì đã làm nên tính cách ấy? - (Trầm ngâm) Đất nước chúng tôi gồm nhiều đảo, nằm trên vành đai núi lửa Thái Bình Dương. Chúng tôi biết số phận của mình là phù du, là mong manh, có thể tan biến bất cứ lúc nào. Cũng giống như hoa anh đào, hoa rất đẹp nhưng lại rất mong manh. Phật giáo du nhập vào Nhật Bản và đã ảnh hưởng rất sâu sắc lên tư duy, nhận thức, nói chung là ảnh hưởng sâu sắc vào văn hóa, lối sống của người Nhật. Người Nhật đã lấy từ Phật giáo những tinh hoa để đưa vào đời sống hàng ngày, phương pháp rèn luyện tâm thức trong thiền định Phật giáo đã được vận dụng thành Kiếm đạo, Hoa đạo, Trà đạo…, mà qua đó, người Nhật được giáo dục, được rèn luyện về tinh thần, về tâm tỉnh thức, sự chịu đựng trước mọi hoàn cảnh để rồi vượt lên hoàn cảnh. Truyền thống Nhật Bản dạy cho chúng tôi ý thức về tổ tiên, luôn biết ơn, lúc nào cũng nhớ về công lao của các bậc tiền nhân, của người khác trong tương quan xã hội mà mình đang sống. Chính vì vậy mà người Nhật luôn có ý thức tôn trọng, nghĩ về lợi ích của người khác trước mình… Phật giáo đã du nhập, bổ sung thêm nhiều nội dung quan trọng về giáo lý Vô thường, duyên sinh, vô ngã… Tôi nghĩ chính điều đó đã làm nên tính cách của người Nhật Bản chúng tôi, trở thành chuẩn mực trong mọi ứng xử ở cuộc đời, lúc khoẻ mạnh cũng như lúc cận kề cái chết, với trẻ con cũng như người già… Tôi đã đến Việt Nam nhiều lần, đã được tham dự Đại lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long – Hà Nội, qua những gì tôi chứng kiến, qua hình tượng Hồ Chí Minh được nhắc đến rất nhiều, tôi thấy văn hoá Việt Nam cũng có nhiều điểm tương đồng với Nhật Bản, nhất là về lòng biết ơn, nhớ ơn với tiền nhân và về sự ảnh hưởng của Phật giáo. ✒ Là công dân Nhật, Hòa thượng có niềm tin vào sự phục hồi của đất nước sau thảm hoạ được nhận định là đã đưa nước Nhật vào tình trạng khó khăn nhất kể từ sau thế chiến thứ hai? - Đương nhiên là tôi hoàn toàn tin tưởng. Đây không phải là lần đầu tiên người Nhật đối mặt với khó khăn. Trong khó khăn thì tinh thần đoàn kết và niềm tin, sự mạnh mẽ của nhân dân Nhật càng được phát huy tối đa. Một cậu bé Nhật ở thành phố Sendai, tỉnh Miyagy bình tĩnh xếp hàng chờ nhận nước sôi trong giá rét, một văn hóa đẹp được thế giới ca tụng - Ảnh: AFP ✒ Những ngày qua, ở Việt Nam cũng đang có một phong trào hướng đến Nhật Bản bằng nhiều việc làm thiết thực, cụ thể như cầu nguyện, quyên góp… Hòa thượng có cảm nghĩ gì trước nghĩa cử thấm đẫm tình người ấy? - Tôi thật sự xúc động và cảm kích trước tấm lòng của các bạn Việt Nam và bạn bè thế giới. Trong mối tương quan rộng lớn, mang tính toàn cầu như hiện nay thì việc sẻ chia với nhân dân Nhật, nhân dân các nước bị tai ương, thảm hoạ là một việc làm thể hiện trách nhiệm và tình người. Dù bất cứ chia sẻ nào trong lúc này cũng sẽ tiếp thêm sức mạnh để cho Nhật Bản đứng dậy, thoát khỏi khó khăn, cùng hoà chung bước tiến với toàn thế giới. Lần này sang đây, ngoài việc tham dự một vài Phật sự khác thì tôi còn đến vì lời mời của Hòa thượng Thích Trí Quảng, Phó Chủ tịch HĐTS GHPGVN kiêm Trưởng Ban trị sự THPG TP.HCM trong Phật sự cầu siêu, cầu an cho nạn nhân động đất, sóng thần Nhật Bản vào ngày 27-3. Tôi đến để cùng hiệp tâm cầu nguyện cho đồng bào mình, dù đường xa xôi nhưng tôi vẫn đi, bởi tôi nghĩ tới thịnh tình của các bạn đồng tu Việt Nam… "Ngày 17-3, khi trực tiếp nói chuyện qua điện thoại với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, tôi đã báo cáo sự giúp đỡ to lớn của Đại lão Hòa thượng Yoshimizu Daichi, Sư cô Tâm Trí cùng toàn thể Phật tử chùa Nisshin Kustu đối với các em sinh viên và tu nghiệp sinh Việt Nam. Thủ tướng hết sức cảm động, đánh giá cao và chuyển lời cảm ơn trân trọng nhất đối với tấm lòng, tình cảm của Đại lão Hòa thượng nói riêng, của Sư cô Thích nữ Tâm Trí và các Phật tử chùa Nisshin Kustu nói chung và mong muốn Đại lão hòa thượng sau này tiếp tục dành sự quan tâm, hỗ trợ những người dân Việt Nam nào còn gặp khó khăn tại Nhật Bản. Một lần nữa, thay mặt Đại sứ quán Việt Nam tại Nhật Bản, tôi xin bày tỏ lòng cảm ơn chân thành nhất tới Đại lão Hòa thượng cùng toàn thể Phật tử chùa Nisshin Kustu. Tôi cũng xin bày tỏ lòng kính phục đối với nhân dân và đất nước Nhật Bản khi trong hoàn cảnh khó khăn như hiện nay, người dân vẫn giữ được trật tự và kỷ cương xã hội, tinh thần đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau để vượt qua thử thách hiện nay. Xin kính chúc nhân dân và đất nước Nhật Bản sẽ sớm vượt qua được khó khăn, nhanh chóng khôi phục những khu vực bị thiệt hại để phát triển nhanh và mạnh mẽ hơn nữa".( Nguyễn Phú Bình Đại sứ đặc mệnh toàn quyền nước CHXHCNVN tại Nhật Bản (Trích thư gửi HT.Yoshimizu Daichi) Từ đêm 11-3 vì mọi giao thông không hoạt động, nên có người đến chùa Nisshin Kustu trọ, có người vì tiệm 24 giờ bán hết thức ăn, bị đói 5, 6 tiếng đồng hồ, đến chùa an toàn, rồi có người ở gần Sinkiba, bị cúp nước cả 3 ngày không tắm rửa được, lên chùa được tắm, ăn no, ngủ ấm... họ nói thật hạnh phúc vô cùng. Nhờ trời Phật che chở.1 like
-
Rùa hồ Gươm có 'khu điều dưỡng' Các công nhân nhà máy đóng tàu sông Hồng đang thi công một chiếc bể lớn dùng để dưỡng bệnh cho cụ Rùa hồ Gươm, Hà Nội, sau giai đoạn chữa trị ban đầu. Tiến sĩ Hà Đình Đức, thành viên ban chỉ đạo khẩn cấp bảo vệ Rùa hồ Gươm, cho biết, chiếc bể tròn nhỏ hạ thủy ở giữa hồ hồi đầu tháng này chỉ là "giường bệnh" của cụ Rùa, còn chiếc bể rộng hàng trăm mét vuông đang lắp đặt ở hồ Gươm là "khu điều dưỡng". Do kích thước của chiếc bể quá lớn, không thể vận chuyển bằng ô tô, nên các công nhân lắp ráp ngay trên bờ hồ phía phố Đinh Tiên Hoàng, bờ phía đông của hồ. Toàn bộ khu vực thi công “khu điều dưỡng” được quây kín. Ảnh: Hương Thu. Theo ông Hà Đình Đức, "khu điều dưỡng" là nơi lưu giữ cụ Rùa trong thời gian vài tháng sau giai đoạn chữa trị ban đầu. Thời gian điều dưỡng có thể kéo dài tới 3 tháng hoặc hơn phụ thuộc vào tiến triển trong sức khỏe của Rùa. "Thời gian qua, thời tiết Hà Nội còn khá lạnh, không thuận tiện để đưa cụ lên dưỡng thương. Chiến dịch vây bắt rùa lần hai phải chờ quyết định từ thành phố, còn công tác chuẩn bị về nhân lực và lưới mới đã sẵn sàng", ông Đức nói. Chiến dịch vây bắt Rùa lần hai dự kiến có sự tham gia của khoảng 70 người, trong đó có 20 lính đặc công quân khu thủ đô. Hình ảnh chiếc bể lớn màu xanh sẽ dùng làm "khu điều dưỡng" cho Rùa, nhìn từ bờ phía tây. Ảnh: Hương Thu. Hương Thu ================================== Lần hai hay lần ba là do cụ đấy ah. Nhà em phát biểu là "ba lần mới bắt được", mà lần hai đã làm rồi, theo em biết.1 like
-
Đây là câu chuyện mang tính ẩn dụ và không có thật. Chẳng vị thầy nào chặt ngón tay của đệ tử mình cả.Nhưng rất tiếc, ai đó lại coi là câu chuyện thật và giảng như bài trên, nên mơ hồ về nội dung. Còn nghĩa thật của câu chuyện thì lại....không biết mà giảng! Đức Phật nói: "Lời nói của ta như ngón tay chỉ mặt trăng. Các người hãy nhìn lên mặt trăng, chứ đừng nhìn ngón tay của ta".1 like
-
Thực lòng là all in a row bị hiểu nhầm câu hỏi của chị. Cũng vì cách diễn đạt của chị làm all in a row hiểu rằng, c đã gặp chị Bích Hằng và gặp nhiều lần, được tư vấn như vậy nhưng chị cảm thấy ko yên tâm. 365 năm thì không chỉ là 7 đời rồi, phải là 18, 19 đời mới đúng. Mỗi đời cách nhau chỉ 20 năm thôi. Hi vọng có cao nhân giải đáp giúp chị.1 like
-
Hóa ra là thế. Dù sao, gd chị cũng thật có duyên, vì nghe đâu chị Bích Hằng đã dừng công việc này rồi. Lời cụ Thiên Sứ rất có lý, chị suy nghĩ thêm xem sao. Điều quan trọng nhất là cụ thân sinh nhà chị đã ra đi vào giờ rất đẹp, để phúc cho con, phải ko nào? Chúc c sớm tìm đựoc hướng giải quyết và mong cụ sớm siêu thoát.1 like
-
Moonlover thân mến. Lên chùa tu hay không chỉ là lựa chọn phương tiện. Huống chi là linh hồn. Vấn đề là cái tư duy suy nghĩ như thế nào - người ta quen gọi là cái tâm. Nếu đã địa táng cụ thì đem lên chùa làm gì nữa. Mời sư đến tụng kinh được rồi. Con số 49 là con số của Lý học - khi văn hóa Phật giáo vào Đông phương thì có sự hòa nhập. Sinh 100 trứng, nở 100 con trai. 50 theo mẹ lên núi, 50 theo cha xuống biển. 1 người lên làm vua, 49 người con chia nhau đi cai trị khắp nơi Đây chính là những con số của Lý Dịch.1 like
-
Cái quan trọng ở đây không phải đúng hay không đúng, mà cũng chả phải gửi lên Cụ Đức để làm gì, quan trọng là làm sao cứu được Cụ Rùa mà thôi, Chính Chú Thiên Sứ cũng mong là mình đoán sai, cái quan trọng cái đại sự các ông chả thèm quan tâm, chỉ chăm chăm chạy sau vuốt đuôi là nhanh, trong thâm tâm tôi, tôi cầu mong chỉ lần 2 là đưa được cụ lên, Nếu cụ tự động bò lên tháp rùa để mọi người chữa trị thì càng tốt, còn đoán đúng hay không thì không quan trọng, ở đời mà vẫn cứ mang nặng tư tưởng hơn thua thì làm được cái gì chứ1 like
-
TƯỚNG MẠO PHẦN BA A _ĐƯỜNG SANH ĐẠO : _Nếu bị đứt quãng hay bị nối tiếp : Sức khỏe kém, dễ phát sinh bệnh tiêu hóa . _Nếu xuất phát cao sát với ngón trỏ : Đây là người tự phụ, kiêu căng có nhiều tham vọng và biết cách thỏa mãn tham vọng đó . _Nếu xuất phát thấp gần nơi ngón cái : Ngược lại . _Nếu cuối Đường Sanh Đạo rẽ về gò Thái Âm : Người này bôn ba nay đây mai đó , khó khăn lắm mới ổn định được cuộc sống . _Nếu rất ngắn, cuối đường lại có ngôi sao hoặc chữ thập : Phải tu tâm nhiều , nếu không dễ bị chết “ Bất đắc kỳ tử “. _ Nếu to, rộng lại đậm nét : Đây là người độ lượng, có nhiệt tâm giầu lòng nhân ái . _ Nếu bị thu hẹp : là người ích kỷ, hẹp hòi, lạnh nhạt . _Nếu Đường Sanh Đạo bị vấn như ruột gà : Dễ bị đau mắt hay cận thị, có thể sau này dẫn đến mù lòa . _ Đường Sanh Đạo bị nhiều nét nhỏ chắn cắt ngang : Người này nhiều tai nạn, lắm thất bại có nhiều lo âu . _ Đường Sanh Đạo có nhánh rẽ ; có thời bị thần kinh ( Thời gian bị tùy thuộc vào chỗ rẽ .) _Đầu Đường Sanh Đạo có một cù lao: Cuộc sống tình cảm có chuyện bất hạnh . có con ngoại hôn . _ Đường Sanh Đạo bị một đường từ gò Kim Tinh cắt ngang : Người nàycó trắc trở trong hôn nhân, nếu có kèm theo hình vuông thì hôn nhân dễ tan vỡ . _ Đường Sanh Đạo như dây xích : Cuộc đời nhiều khổ não, đau khổ . _Đường Sinh Đạo rộng mầu nâu thẫm : Người này hung bạo , hoang dâm . _ Đường Sanh Đaọ rõ ràng hồng hào : Người ưa làm việc phải , nhân đạo · LƯU Ý : _ Các chỉ tay ở bàn tay không thuận : nói rõ những chỉ định thiêng liêng sẽ xẩy ra _ Các chỉ tay của bàn tay thuận nói rõ những việc thực tế đã xẩy ra và sẽ xẩy ra . B_ ĐƯỜNG TRÍ ĐẠO *Phải nghiên cứu cả hai bàn tay . _ Đường Trí Đạo sâu , rõ ràng, thẳng, hồng hào : Là người sâu sắc có trí nhớ tốt, giầu lòng nhân ái, ham hoạt động xã hội . _ Đường Trí Đạo rộng, cạn, không rõ ràng : Là người thiếu tự tin, nông cạn, nhẹ dạ, dễ tin người . _ Đường Trí Đạo gẫy khúc : Dễ bị xáo trộn về thần kinh, nếu lại kèm theo có cù lao thì chắc chắn sẽ bị bệnh về thần kinh, tâm thần . _Đường Trí Đạo khởi nguồn từ Đường Sinh Đạo : Ý trí người này thiếu tự tin, nhút nhát . Làm việc hay phụ thuộc người khác . Nhưng nếu hồng hào và thẳng, rõ ràng lại át được yếu tố phụ thuộc . _Đường Trí Đạo kéo dài, thẳng chấm dứt ở dưới ngón út vàkhoảng giữa Đường Sinh Đạo : Là người giầu kiến thức, tự tin, nhiều tham vọng, sẽ vượt qua được khó khăn để đạt được tham vọng. _Đường Trí Đạo xuất phát dưới ngón trỏ và không dính vào Đường Sinh Đạo : Người này từ nhỏ đã có tính tự lập, giúp được việc gì đó cho gia đình ( Thí dụ gia đình có nghề phụ cũng góp tay làm việc ). Có ý trí và sau này đủ năng lực dẫn đến thành công . _ Đường Trí Đạo chạy dài và cong về phía gò Thái Âm cộng với bàn tay yếu : Người này giầu tưởng tượng, mơ mộng, ham kiểu cách, xa hoa . Giầu yếu tố tâm linh , nếu quá sâu sẽ là người có thể đồng bóng, mê tín dị đoan nặng. Nhung chạy thẳng về gò Thái Âm; Lại là người có năng khiếu về âm nhạc, vũ điệu . _ Đường Trí Đạo chạy cong về gò Thủy Tinh : Là người thực tế, có khả năng về kỹ thuật . Nếu cộng với bàn tay hẹp là người bất chấp mọi dư luận để đạt được tham vọng . Nếu bàn tay khỏe sẽ bớt được tính bủn xỉn nhưng vẫn đầy tham vọng . _ Đường Trí Đạo có đường nối sang Đường Tâm Đạo : Người này trong cuộc đời có nhiều mối tình ngang trái , lén lút và sễ cvó những việc làm lẫn lộn ý chí lẫn tình cảm . _ Đường Trí Đạo và Đường Tâm Đạo hòa làm một lại chạy ngang suốt bàn tay : Nếu cả hai bàn tay đều như vậy thì đó là bàn tay của HIT LE, NAPÔLEÔNG dám làm những việc lớn để cuộc đời một là tuyệt đỉnh vinh quang hay là lên đoạn đầu đài . Nếu chỉ có ở bàn tay không thuận thì người này chỉ có hoài bão mà không có điều kiện thực hiện . _ Đường Trí Đạo rất ngắn, đậm chỉ đến gò Đồng Hỏa Tinh ; Người này thô lỗ và hay phản phúc . C_ ĐƯỜNG TÂM ĐẠO *Đường này hay thay đổi so với Đường Sanh Đạo và Trí Đạo. Biểu lộ tâm tính, tình cảmvà tư cách của con người. _Một Đường tâm Đạo tốt có mầu hồng hào, sâu đậm và rõ rang không gút mắc, không gẫy. Đó là biểu hiện của người có ý chí, bền gan và chin chắn. _ Đường Tâm Đạo mỏng là người có tính lạnh nhạt, thờ ơ kiểu “ phớt AngLê “. Nhưng người nào có tất cả các đường chỉ đều mỏng thì lại dễ mến, đó là người ôn hòa . _ Đường Tâm Đạo sâu, ngoằn ngoèo : Là người hay thay đổi, ham mê dục vọng nhưng chỉ trong một thời gian ngắn. Hay say mê dục vọng, hay thay đổi nhân tình. Người nào có đường như vậy lại có nhiều đường chỉ cắt ngang sẽ gặp bất hạnh trong ái tình và trong hôn nhân . _ Đường Tâm Đạo có nhiều nhánh nhỏ chạy về đường Trí Đạo : Là người hay có xáo trộn về tình cảm nhất là về ái tình . _ Người có đường Tâm Đạo chạy thẳng qua lòng bàn tay : Là người đa cảm mù quáng trong tình ái, là người sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để xâm chiếm người khác xong rồi bỏ, dù phải mất danh dự. Chiếm đoạt xong thì bỏ. _Đường Tâm Đạo xuất phát gần ngón trỏ : Càng gần ngón trỏ người đó càng thanh khiết, trong sạch . Nếu càng xa ngón trỏ lại là người càng tìm về dục vọng. _ Đường Tâm Đạo xuất phát từ ngón trỏ và ngón giữa: Là người mực thước, thủy chung . _ Một số người có dường Tâm Đạo xuất phát từ 3 nhánh : +Một nhánh dưới ngón trỏ. +Một nhánh từ gò Thổ Tinh. +Một nhánh từ giữa ngón trỏ và ngón giữa. Đây là người có đường Tâm Đạo rất tốt, là người mực thước luôn đúng mức trong tình cảm và trong mọi quan hệ giao tiếp. _ Đường Tâm Đạo ngắn chỉ tới gò Thổ Tinh : Dễ chết non, chết yểu . _Đường Tâm Đạo chỉ tới ngón đeo nhẫn: Là người tự phụ, tự cao. _Đường Tâm Đạo chạy tới giữa ngón đeo nhẫn và ngón út :Biển lận , keo kiệt. _ Đường Tâm Đạo cắt Trí Đạo :Sẽ bị bệnh tâm thần . _Đường Tâm Đạo dài, chạy suốt ra hẳn mép ngoài rìa bàn tay : Nam thì rất đào hoa, những người khác giới cảm thấy dễ gần. Nữ mà có dường như vậy lại là người có tình yêu thầm kín và rất hay ghen ngầm. _ Người nào ở cuối đường Tâm Đạo gặp dính vào Trí Đạo sẽ có ái tình xằng bậy , có thể dẫn tới loạn luân. _ Người nào ở cuối cả hai đường Tâm Đạo và Trí Đạo đèu tách làm hai nhánh : Là người thông minh mưu lược nhưng nếu cần họ cũng rất xảo trá. _Người nào có dường Tâm Đạo ở cả hai tay đều sâu lại gút mắc và ngắn : Là người hung bạo sát nhân, nếu ở bàn tay gồ ghề thì càng đúng . _ Đường Tâm Đạo có nhiều gạch chéo : Là người hay gặp trắc trở trong tình yêu, hôn nhân . hay bị xáo trộn tình cảm hoặc tan vỡ hôn nhân . CÒN TIẾP….. _1 like
-
4_ĐƯỜNG ĐỊNH MẠNG : Nhìn chung đường này ít thay đổi. Đường này phác họa cuộc đời của một người thành công hay thất bại. Thông thường đường này xuất phát từ gần giữa bàn tay rồi chạy thẳng lên ngón giữa.Nếu có đường này ở cả hai bàn tay thì càng tốt. Nếu chỉ có ở bàn tay không thuận : _ Mỗi khoảng gẫy hoặc bị cắt ngang của đường Định Mạng là một thất bại của cuộc đời, đường cắt càng rõ hay khoảng gẫy càng cách xa thì chứng tỏ thất bại càng lớn. _Ta phải luận đoán là hồi nhỏ con người này được gia đình nuôi dưỡng và cho ăn học chu đáo . _ Nếu có ở cả bàn tay thuận, thì người này khi ra đời có quý nhân phù trợ. _ Nếu đường nàychạy đến đường Tâm Đạo mà ngừng lại và lại có chữ thập, thì người này chắc chắn bị trắc trở trong hôn nhân hoặc xáo trộn gia đình . _Nếu đường Định Mạng sâu và rõ ràng, không có sự giao thoa với các đường khác thì chắc chắn người này có một nghề chuyên môn nào đó và sẽ dẫn đến thành công. _ Nếu không có đường Định Mạng mà thành công thì người này phải có 3 đường Sinh Đạo, Trí Đạo, Tâm Đạo đẹp, đẹp tức là hồng hào, sâu , rõ và cộng thêm sự phấn đấu nỗ lực của bản thân. _ Nếu bị dương Trí Đạo cắt đó cũng là mộy thất bại, nhưng sau đó lại sâu đậm thêm còn tiếp tục chạy lên thì phải luận đoán là người này có nghị lực, có ý chí phấn đấu vươn lên và sẽ thành công ở tuổi 40, nếu sau lại mờ và ngoằn nghoèo thì chứng tỏ người này thất bại lúc cuối đời, về già không được xứng ý toại lòng. _Nếu dường Định Mạng bị nhiều đường ở gò Thái Âm cắt, chứng tỏ người này xa thực tế, không nghĩ đến ngày mai, sống với nhiều mơ mộng. _ Nếu đường Định Mạng bị nhiều đường từ gò Kim Tinh cắt chứng tỏ người này sống xa hoa phù phiếm dâm dục và thành công trong sự xa hoa đó . _ Đường Định Mạng xuất phát từ gò Đồng Hỏa Tinh, người này nghèo nàn, cơ cực, nếu lại mờ và gút mắc nữa thì chỉ đi ăn xin ,hoặc kiếp tôi đòi . _ Nếu dường Định Mạng xuất phát từ gò Thái Âmchạy lên dính với Tâm Đạo lại cùng chạy thêm một đoạn nũa thì người này chắc chắn sẽ có một cuộc hôn nhân may mắn. Đàn ông thì được bên vợ , đàn bà thì được bên chồng giúp đỡ lập lên sự nghiệp. _ Người nào có dường Định Mạng chạy từ cườm tay , chạy thẳng một lèo tới tận ngón giữa, nếu lại vượt qua đường chỉ của ngón giữa cộng với rõ ràng sâu đậm thì người này sẽ lên tuyệt đỉnh vinh quang hay lên đoạn đầu đài. 5_ ĐƯỜNG THÁI DƯƠNG Đường này không phải ai cũng có, hơn một nửa số người không có đường này, Đường này biểu hiện thành công về kinh doanh, nhất là về tiền bạc. Nó có tác dụng phụ trợ cho đường Định Mạng. nhìn chung những người không có đường này sẽ có nhiều lo lắng về tiền . _ Nếu trên đường Thái Dươngmà xuất hiện gò, nó sẽ làm chậm lại sự thành công. Đường Thái Dương thường chạy lên ngón áp út, nếu càng về cuối đường càng rõ thì người này càng thanh công, về già càng giầu có, tiếng tăm lừng lẫy. Nếu về cuối càng mờ hoặc gút mắc thì cuộc đời đi xuống và có thể dẫn đến tan rã hôn nhân. _ Nếu cuối đường có ngôi sao thì rất tốt, nếu có cù lao lại là xấu , nếu cuối đường có hai nhánh rẽ thì người này hay gập tai nạn . _ Đường Thái Dương mà gút mắc lòi cói như sợi dây xích và lại mờ nhạt, Đây là người thành công giả tạo , là người hay khoe khoang và tự dối mình, dối người. _ Nếu Đường Thái Dương xuất phát từ cườm tay, rõ rang, hồng hào là người hay gập may trên nhiều lãnh vực . _ Đường Thái Dương xuất phát từ gò Thái Âm : Sẽ trở thành họa sĩ hoặc nhạc sĩ, càng rõ càng nổi tiếng. _ Nếu xuất phát từ đường Trí Đạo : Người này thành công nhờ trí tuệ . 6_ Vòng Kim Tinh Một bàn tay dầy cộng với gò Kim Tinh nẩy nở mà có đường vòng Kim tinh sẽ đẩy người đó vào con đường dục vọng quá mức. nếu lại có thêm nhiều đường chỉ nhỏ, người này càng tăng thêm lòng ham muốn thường dẫn đến thủ dâm . Vòng Kim Tinh càng to, càng rõ, gò Kim Tinh càng dầy, phải đề phòng vì người này có thể dẫn tới hiếp dâm. 7 _Đường du lịch Đường này nằm gần dưới gò Thái Âm. Nếu đường này chạy sâu vào gò Thái Âm và nằm cả ở hai bàn tay, thì phải luận đoán là người nàycó mơ ước đi xuất ngoại và mơ ước đó thành công, thế nào cũngthực hiện được ước mơ và được cơ quan cử đi nước ngòai học tập . Nhưng nếu ngắn và mờ nhất là ở bàn tay thuận thì chỉ luận đoán là chỉ đi ở mức độ đi du lịch . Còn một số đường nữa , nhưng tôi chỉ đi vào những đường quan trọng. THỨ NHẤT LÀ SỐNG VỀ MỒ MẢ, TỔ TIÊN . THỨ HAI LÀ HƯỚNG NHÀ . THỨ BA MỚI LÀ SỐ PHẬN. XUÂN TÂN MÃO _ LỐC CỐC TỬ1 like
-
NIỆM PHẬT CHUYỂN HÓA TẾ BÀO UNG THƯ Tác giả: Pháp sư Đạo Chứng Dịch giả: Thích Minh Quang Lời Người Dịch Bệnh tật đeo theo để khổ đời Con người vì bệnh phải mòn hơi Bệnh xui quân tử không tròn chí Bệnh khiến nam nhi phải lỡ thời Bệnh chuyển trần gian thành địa ngục Bệnh mờ non nước áng mây trời Phải chăng không bệnh là hy hữu? Nên mộng xuân hồng phải tả tơi! Một nhà thơ nào đó đã đặc tả bệnh khổ, một trong ba nỗi khổ lớn nhất của nhân sinh, đầy hình tượng mà cũng vô hình chân thực. Thực vậy, già, bệnh, chết là ba cửa ải phải qua của đời người, mà trong đó bệnh khổ mang tính quyết định. Nếu già mà tỉnh táo, khỏe mạnh, chết mà nhẹ nhàng, thanh thản thì cũng không phải là điều đáng sợ; chỉ có bệnh khổ dày vò thân tâm, khiến chúng ta cầu sống không được, muốn chết không xong mới là điều đáng sợ nhất. Thế nên có người bảo: “Tôi không sợ chết, chỉ cần khi chết ra đi nhẹ nhàng, không bị bệnh tật hành hạ đau đớn.” Nhưng thực ra, sợ chết vốn là bản năng, chấp ngã của con người. Dù lúc bình thời mình có hiểu vô thường và nói cứng bao nhiêu, nhưng khi đối diện cái chết, trước nỗi đau đớn dày vò, cũng như nghiệp lực quá khứ quấy nhiễu, nếu bình thời không có công phu đắc lực, thử hỏi mấy ai là có thể không hốt hoảng sợ hãi, trước vọng tưởng “cái ta” sắp mất của mình? Thực đúng, như những gì mà Thiền sư Quy Sơn đã nói: “Một mai nằm bệnh ở giường, các khổ trói trăn bức bách, sớm chiều lo nghĩ, tâm ý bàng hoàng, đường trước mịt mờ, không biết về đâu? Lúc đó mới biết ăn năn, như khát mới mong đào giếng, chỉ hận sớm chẳng lo tu, đến già nhiều điều lầm lỗi. Lâm chung rối loạn, lưu luyến bàng hoàng.” “Sinh từ đâu đến, chết đi về đâu?” Đây là câu hỏi mà phần lớn chúng ta vẫn mê mờ không rõ. Thế nhưng khi còn khỏe mạnh, chúng ta lại không biết dùng thời gian và năng lực quý báu để tìm câu giải đáp; đợi đến bệnh nặng sắp chết mới bàng hoàng lo sợ, thử hỏi lúc ấy có kịp không? Trong các thứ bệnh, có lẽ ung thư là căn bệnh mà người ta sợ hãi nhất vì mọi người đều nghĩ đây là một thứ bệnh nan y chưa có thuốc đặc trị, ai vướng phải nó như vướng phải án tử hình, nhất định sẽ bị tra khảo, hành hạ đến chết. Duyên lành thay, đức Phật và các vị thiện tri thức đã chỉ cho chúng ta một con đường thấu thóat: đó là quán chiếu bản chất vô thường, vô ngã của nhân sinh, sửa đổi tư tưởng và cách sống của mình, phát huy nguồn ánh sáng vô lượng trong tự tâm, soi sáng cho mình và người trong cõi đời tăm tối. Lại thêm, chỉ cần có tâm sám hối, có niềm tin chắc chắn mở rộng tâm mình đón nhận ánh sáng nhiếp thọ của đức Phật A Di Đà và mười phương chư Phật, chúng ta sẽ thể nghiệm được sức Phật thực không thể nghĩ bàn, sức niệm Phật cũng không thể nghĩ bàn, có thể chuyển hóa bệnh khổ thành an vui, biến đổi Ta bà thành Tịnh độ. Hành trạng sống quên mình, chết an nhiên của các vị cao tăng, đại đức và những ai chân thực niệm Phật là bằng chứng đầy sức thuyết phục cho khả năng vi diệu, bất khả từ nghì của Phật pháp. Vạn hạnh Thiền sư bảo: “Tùy cảnh thạnh suy không sợ hãi” Tuệ Trung Thượng sĩ nói: “Sinh tử thấu đáo rồi, nhàn vậy thôi.” Cũng như vậy, hành giả Tịnh độ đủ lòng tín nguyện, biết rõ và chắc nẻo về của mình: “Hiện tại sống an lạc, tương lai sinh Cực Lạc.” Do đó, bệnh khổ không phải là không có lối thoát, chẳng qua chúng ta có biết cách thoát cũng như đủ niềm tin và công phu để thoát hay không. Cho nên: Nếu biết giữ tâm mình không bệnh Tử sinh nhìn lại chỉ trò chơi! “Thân bệnh mà tâm không bệnh,” đây không phải là câu nói suông mà đã được chứng thực qua cuộc đời của Pháp sư Đạo Chứng. Pháp sư là một vị chuyên trị ung bướu trước kia, sau đó trở thành bệnh nhân ung thư, và cuối cùng xuất gia tu hành, thắng vượt bệnh khổ. Với bi nguyện giúp đời, Pháp sư đã dấn thân vào nẻo khổ , cùng an ủi, khích lệ và chỉ dẫn cho những ai cùng trong cảnh ngộ. Tác phẩm Niệm Phật Chuyển Hóa tế Bào Ung Thư này chính là ghi lại những lời giảng dạy vô giá của Pháp sư. Trên con đường nhân sinh, nhiều gập ghềnh lại lắm hầm hố chông gai này, thử hỏi đã bao lần chúng ta vấp ngã? Có kẻ bỏ cuộc, có người tự đứng lên, song phần lớn là phải nhờ thiện tri thức dìu đỡ. Như các vị Thiền sư trong quá khứ, Pháp sư Đạo Chứng là một vị thiện tri thức vĩ đại của bệnh nhân ung thư trong thời hiện đại. Người đã dìu đỡ chúng sinh vượt qua vũng tối sợ hãi trước cửa ải bệnh khổ, tìm ra nguồn sáng nơi đức Phật Vô Lượng Quang. Người cũng lấy thân mình làm gương, thị hiện thân bệnh mà tâm không bệnh, dùng trí tuệ từ bi và phong thái tự tại giữa bệnh khổ để an ủi, khích lệ và chỉ dạy chúng ta thấy được bản chất nhân sinh, phát huy ánh sáng sinh mệnh, nhằm soi rọi và sưởi ấm cho mình và người. Quả thực như Pháp sư nói: Chúng ta không thể quyết định chiều dài của sinh mệnh, nhưng chúng ta có thể quyết định chiều rộng và chiều sâu của sinh mệnh. Cho nên, học sống một ngày là biết ơn một ngày, học sống một hôm có ý nghĩa một hôm. Vì vậy: Cho dù ngày mai tận thế, Đêm nay sen vẫn trồng Đem lòng gió mát trăng thanh Xưng tán A Di Đà Phật. Quyển sách này còn bao gồm bốn bài chia sẻ tâm đắc của các giáo sư, tiến sĩ hay bác sĩ. Đây đều là những vị có kinh nghiệm bệnh khổ và chiến thắng bệnh tật, vì tất cả từng là bệnh nhân ung thư! Song nhờ biết chuyển hóa tâm niệm, thay đổi cách sống, phát huy tiềm năng sinh mệnh, mà có vị sống đến hơn ba mươi năm sau khi bác sĩ tuyên án tử trong vòng sáu tháng! Quan trọng hơn nữa, họ đã tìm được dòng sinh mệnh vô tận trong đời sống hữu hạn, phong thái tự tại, biết ơn và vị tha giữa thế giới vô thường. Điều này khiến chúng ta càng tin tưởng vào sự vi diệu của Chánh pháp, tiềm năng vô tận của sinh mệnh và sức gia hộ không thể nghĩ bàn của chư Phật! Mỗi dòng trong nguyên tác là một chuỗi châu ngọc vô giá, đem lại nguồn an ủi và khích lệ vô biên cho người đọc. Mỗi tư tưởng của tác giả là một nguồn ánh sánh thanh tịnh, soi rọi thân tâm chúng ta khiến mê lầm tan biến, còn lại tâm mát mẻ sáng trong. Chúng ta có thể cảm nhận trí tuệ và tâm từ bi của Pháp sư đã đem lại niềm tin và an lạc cho mình ngay trong giây phút hiện tại. Cho nên, quyển sách này là thiện tri thức cho những ai đang sống trong bệnh khổ, là thuốc diệu Già Đà trị lành bệnh tật cả hai mặt thân tâm, là ánh sáng xua tan vũng tối sợ hãi, là nhịp cầu cảm thông giữa chư Phật và chúng sinh, là chỗ quay về nương tựa cho những tâm hồn bơ vơ, lạc lõng. Bút giả đã đem tâm chí thành, tri ân để dịch tác phẩm này. Cầu nguyện chư Phật gia hộ dịch phẩm có thể chuyên chở nguyên vẹn tâm từ bi, trí tuệ của Pháp sư và các vị thiện tri thức đến với người đọc. Cũng như cầu nguyện những ai có duyên đọc được, bệnh khổ sẽ tiêu trừ, tăng trưởng niềm tin, tìm được ánh sáng vô tận của sinh mệnh và ý nghĩa đích thực của nhân sinh, để sống những tháng ngày thực sự an lạc và hữu ích. Trong khi phiên dịch, bất chợt bút giả lãnh hội ý chỉ của đức Phật Dược sư, vị Phật trị lành bệnh khổ, kéo dài thọ mạng của chúng sinh, không khác đức Phật A Di Đà phóng quang tiếp dẫn; tất cả đều là dòng sinh mệnh vô tận (Vô Lượng Thọ) và nguồn sáng vô lượng (Vô Lượng Quang) trong bản tâm thanh tịnh của chúng ta. Chỉ cần tiếp xúc được nguồn sống này, thì Đông và Tây không khác, sinh và tử như giấc mộng đêm qua, ngay Ta Bà uế trược đã xây dựng Tịnh Độ trang nghiêm. Trong niềm xúc cảm và tri ân này, bút giả xin ghi lại nơi đây bài Sám nguyện Dược Sư để chia sẻ cùng đại chúng, thay cho lời kết luận: Con quỳ đảnh lễ Phật Dược Sư Ngưỡng nguyện quy y đấng Đại Từ Phóng quang gia hộ cho đệ tử Sáng tỏ đường về cõi Vô Dư Bao kiếp qua rồi bởi si mê Gây nên nghiệp chướng rất nặng nề Chiêu cảm thân tâm nhiều bệnh khổ Nguyện xin sám hối hết mọi bề Bỏ ác làm lành, nguyện phóng sanh Từ bi hỷ xả gắng tu hành Chuyển hóa nghiệp nhân nhiều đời trước Nạn tai tiêu sạch hưởng quả lành Nam mô Dược Sư Lưu Ly Quang Nguyện lớn độ người khắp thế gian Gia hộ cho con lìa bệnh khổ Tùy cơ cảm ứng chẳng nghĩ bàn Nam mô Dược Sư Lưu Ly Quang Thân dù bệnh khổ chẳng được an Tâm giữ vững vàng luôn chánh niệm Tây phương chờ sẵn đóa sen vàng. Nam mô Dược Sư Lưu Ly Quang Nguyện học hạnh Ngài cứu thế gian Diệu pháp cho đời vơi đau khổ Trăm ngàn gian khó chẳng từ nan.4 Nam mô Sinh Tử Tự Tại, Hoan Hỉ Trang Nghiêm Bồ Tát Ma Ha Tát. Nguyện đem đất ở Ta bà Trồng sen Tịnh độ, chín tòa ngát hương! Thích Minh Quang kính ghi Tịnh thất Hàn Mai, ngày 27/7/2005 NIỆM PHẬT CHUYỂN HÓA TẾ BÀO UNG THƯ Vướng phải bệnh ung thư hay bệnh nan y nào khác, phải làm cách nào đây? Giả sử bạn là một người tin Phật, niệm Phật đã đến trình độ tâm an nhiên, hoan hỷ thì không cần phải nói gì nữa. Còn như bạn chưa chuẩn bị gì cả, mà bỗng nhiên phát hiện ra mình mắc bệnh ung thư, hay một căn bệnh nan y nào khác, nên trong lòng đau khổ, cuộc sống đầy lo lắng bất an, không biết phải làm cách nào, vậy chúng ta có thể an ủi, khích lệ lẫn nhau. Tôi vốn là một bác sĩ trị bệnh ung thư, mà lại trở thành bệnh nhân ung thư! Có thể vì lý do này, bạn cho rằng tôi là một bác sĩ vừa dở lại vừa dốt, bản thân còn lo chưa xong, thì nói chi làm được việc gì. Vâng, quả thực là như vậy! Rất nhiều người cười tôi. Tôi cũng cảm thấy bản thân mình đáng cười, một người bác sĩ ngu dốt! Song thực ra, trên đời này, chẳng có một bác sĩ nào mà không mắc bệnh. Càng tìm không ra một bác sĩ nào có thể bảo đảm rằng mình không bệnh, không chết! Cho nên, kinh nghiệm mà bản thân tôi trải qua, tuy có một chút đáng cười, song nếu như bạn từ bi không chê bỏ, xin thử kiên nhẫn lắng nghe. Cho dù là vài tờ báo cũ rách, cũng có thể giúp bạn gói chiếc bình hoa xinh đẹp, quý giá của mình, bảo vệ khiến nó không đến nỗi bị va vỡ; một ngọn nến với ánh sáng mờ nhạt mà lúc bình thường không đáng chú ý, lại có thể giúp bạn vượt qua một đêm gió bão, tối tăm, lúc không có điện. Xin bạn hãy xem tôi như vài tờ báo cũ rách, giúp bạn bảo vệ chiếc bình hoa quý giá của mình. Tôi cũng rất sẵn lòng làm một ngọn nến nhỏ, bầu bạn với bạn trong một đêm mưa bão tối tăm, thiếu ánh đèn soi sáng trong cuộc đời! Đường núi gập ghềnh tăm tối, nguyện cùng nhau kết bạn đồng hành. Những năm gần đây, thường có một số bạn mắc bệnh ung thư, do thấy các giáo sư ở Liên Xã Đài Trung lần lượt xuất bản những quyển sách nhỏ được ghi lại từ băng giảng của tôi, nên rất muốn mời tôi cùng thảo luận, học tập, và chia sẻ với nhau những trăn trở hay tâm đắc của mình sau khi mắc phải căn bệnh này. Phần lớn những ai muốn tìm đến tôi, đều là những người đã từng chịu khổ đau, đày ải: Khổ vì bệnh tật hành hạ ; khổ vì quá trình trị liệu; khổ vì những người bên cạnh không thông cảm; khổ vì bản thân lo sợ ám ảnh bởi cái chết; thậm chí có người còn khổ vì bị người thân, hay người yêu hắt hủi, ruồng bỏ! Khi người ta đau khổ, ai cũng hy vọng có người có thể hiểu và thông cảm nỗi khổ trong lòng mình. Lúc sợ hãi đến nỗi giá lạnh cả tay chân, ai cũng kỳ vọng có đôi bàn tay Phật ấm áp, vĩ đại đến cứu độ kịp thời. Lúc vượt qua một đọan đường núi gập ghềnh trong đêm đen, nếu có bạn đồng hành, mình luôn cảm thấy dễ đi hơn nhiều. Chỉ mong trong lúc bạn đau khổ, lo buồn, tôi có thể trở thành một người bạn đồng hành, cùng nhau vượt qua đọan đường nhân sinh nhiều gập ghềnh và đen tối này! Thoát vòng sợ hãi, hết lòng phụng sự. Học sống một ngày, biết ơn một ngày; học sống một hôm, biết vui một hôm. Chúng ta đều là những con người giống nhau, biết khóc, biết cười, biết đau, biết khổ. Dòng máu ai cũng đỏ, nước mắt của ai cũng mặn! Cho nên, khi gặp phải cảnh khốn khó phải bó tay, ai mà không khỏi lo lắng, sợ hãi? Khi biết được trong thân có một cái bướu “ác tính”, không biết nó sẽ hành hạ mình như thế nào, hiếm có ai mà không lo sợ! Khi biết rằng mình sắp chết, lại không biết chết rồi sẽ đi về đâu, ai lại không lo sợ, bàng hoàng? Tôi rất biết ơn sự dạy dỗ của chư Phật, Bồ tát, sư trưởng, cha mẹ và các vị thiện tri thức, đã giúp tôi thoát ra khỏi vũng tối sợ hãi này. Tôi cũng biết ơn tất cả bệnh nhân trong bệnh viện trước kia, đã thị hiện dạy cho tôi rất nhiều bài học. Tôi đã học được làm cách nào để sống qua những ngày tháng như thế này, và học sống một ngày là biết ơn một ngày; học sống một hôm là biết vui một hôm. Tôi cũng từng rất đau khổ; đau khổ đến mức không còn cách nào chịu đựng được nữa! Nhưng dựa vào đức tin, tôi đã tìm lại được những ngày tháng biết ơn và an lạc. Đã từng có người nghe đến đây lắc đầu bảo: Chúng tôi trước khi mắc bệnh đâu có đức tin như vậy; cũng không biết Phật là gì, làm sao mà có tâm biết ơn; Lo sợ đến chết đi được, làm sao mà thanh thản như bác sĩ! Xin bác sĩ hãy nói những điều thực dụng đối với chúng tôi, đừng dính dáng đến kinh Phật, hay những thuật ngữ khó hiểu. Cũng từng có bệnh nhân bảo: Tôi hiện giờ còn tâm trí đâu mà nghiên cứu kinh Phật. Trong lòng lo lắng, mỗi ngày tôi đều tra cứu tài liệu y học, song càng xem lại càng sợ hãi! Có người khuyên nên đọc kinh Phật, nhưng tâm tôi luôn rối rắm, đọc thứ gì cũng không vô! Những lời nói này đã phản ánh thực đúng tâm trạng khốn khó của tất cả người bệnh nói chung. Bản thân tôi không có công phu, cũng không có tư cách, khả năng giảng nói kinh Phật. Tôi chỉ có một số kinh nghiệm qua sự thấy nghe của mình, từ đó rút ra được những bài học và sức mạnh bổ ích, giúp mình tháo gỡ những vướng mắc trong tâm. Tuy những kinh nghiệm này rất nghèo nàn, song cũng có thể chia sẻ cùng bạn. Biết đâu căn cơ của bạn tốt, nhờ đó mà có thể sống vui vẻ, thanh thản hơn tôi nhiều! Vui vẻ không buồn lo, nên gọi là Phật. Tôi rất thích lời giải thích Phật là gì của một vị Thiền sư. Đó là Ngài Đạo Tín. Ngài bảo: Vui vẻ không buồn lo, nên gọi là Phật. Trước hết, tôi xin kể ra đây một câu chuyện, hy vọng bạn có thể cảm nhận được đạo lý chứa đựng trong đó. Lúc tôi còn là sinh viên ở Học Viện Y Học, năm thứ hai phải học môn giải phẫu, nghiên cứu cấu tạo toàn bộ xương người. Ví dụ, miếng xương nào có những lỗ gì, có những mạch máu và dây thần kinh nào đi qua lỗ đó…, đều phải ghi nhớ kỹ không được sai sót. Thi rất là khó, không ít sinh viên bị rớt ở môn này. Tháng muời năm đó có kỳ nghỉ lễ, tôi tranh thủ thời gian trở về quê ở Đài Nam vài ngày. Nhưng sau kỳ nghỉ là kỳ thi, cho nên tuy về quê, tôi vẫn đem xương sọ theo học. Chúng tôi học đều dùng xương sọ người thật. Tôi đem cái xương sọ và vài nhánh xương tương đối phức tạp, đựng trong một túi xách đơn giản, ôm trước ngực, cùng mọi người chen nhau bước lên xe lửa trở về quê. Lúc đó, tôi chen tới chen lui trong dòng người đông đảo. Không ai biết trong túi đựng gì, nên ai cũng thản nhiên và không có chuyện gì xảy ra. Sau này tôi mới biết, nếu lúc đó mình đưa xương sọ và mấy khúc xương ra cho mọi người thấy, rồi bảo đó là xưong thật, có lẽ không ai dám đứng gần, không chừng còn nhường chỗ cho mình ngồi nữa! (Theo Cảnh Đức Truyền Đăng Lục, Tứ Tổ Đạo Tín Khai thị cho Pháp Dung, hay còn được gọi là Lại Dung (ông Pháp Dung lười): “Đi đứng nằm ngồi, chạm mặt gặp duyên đều là diệu dụng của Phật”. (T51, no. 2076, p.227, a26-27) Dịch giả chú.) Thực ra, lúc đó tôi cảm thấy việc này rất bình thường. Bởi vì cha tôi là bác sĩ, trong nhà ai cũng nghĩ đó là công cụ để dạy học mà thôi. Hôm sau có một ngừơi chị họ lớn hơn tôi hai tuổi đến chơi.Chị trông thấy tôi ngồi cầm xương sọ, đối chiếu với hình vẽ trên sách, đọc lẫm nhẫm tiếng Latin, nên hiếu kỳ đến chơi. Chị tươi cười cùng xem với tôi, lại còn cầm xương sọ lên, đùa bảo: “À, thì ra hai con mắt là hai cái lỗ sâu hoắm, còn lỗ mũi lại bằng phẳng, trông thực dễ thương!” Chị vừa xem vừa cười. Không biết lúc đó nghĩ sao tôi lại nói: “Những người này hiến xương cho chúng ta nghiên cứu, để sau này mình có thể cứu người, cho nên phải tỏ lòng kính trọng và biết ơn…” Tôi còn chưa nói xong, chị bỗng thét lên một tiếng, quăng xương sọ đang cầm trên tay ra thực xa, khóc mếu máo, trách tôi: “Sao không nói sớm đó là xương người thật?” Tôi vội vã xin lỗi, rồi đi nhặt lại xương sọ. Tôi nhìn thấy mặt chị xám xanh, nước mắt ràn rụa, đang ngồi run rẩy bên cạnh đàn dương cầm. Chị lại nhìn đôi tay của mình, một đôi tay vừa sờ qua xương người chết! Dường như chị rất ghê sợ nó, không biết phải làm sao! Bỏ đi không được, để đó lại thì ghê! Tôi thấy vậy mới nói: “Xin lỗi, thì ra chị không biết đó là xương người thật. Nhưng không phải lúc nãy chị đã xem rất hứng thú hay sao? Xương người cũng không có gì đáng sợ! Tụi em mỗi ngày phải ở chung với xương người đễ nghiên cứu. Chỉ cần có tâm cung kính là được.” Tôi lại còn phải nói nhiều và rất nhiều để an ủi chị. Sau đó chị mới hết khóc, cười nói vui vẻ trở lại. Nhưng từ đó về sau, chị không còn dám sờ đến mấy khúc xương này nữa! Vì sao tôi phải kể lể dài dòng như vậy? Bởi vì câu chuyện này đã cho bản thân tôi một bài học lớn. Đó là: con người thực ra đều sống với thế giới “quan niệm” của mình! Sọ người trước đó và sau không có gì khác nhau, nhưng thái độ tâm lý của chị tôi lại thay đổi một trời một vực! Thì ra, trước đó chị cho rằng nó chỉ là cái xương sọ giả, một công cụ dạy học làm bằng nhựa, nên không chút sợ hãi, lại thích thú vưa xem vừa cười. Sau đó chị lại cho rằng: “Thì ra đây là xương của người chết, thực là kinh khủng!” cho nên mới sợ đến nỗi mặt mày trắng bệch, vội quăng chiếc sọ đó ra xa! Cho dù là xương sọ thực, nếu trong quan niệm của mình cho nó là giả, thì cũng không có gì đáng sợ; ta có thể chơi đùa với nó một cách tự nhiên, vui vẻ. Khi mà trong quan niệm, ta lại đem xương sọ người đơn thuần liên tưởng đến những câu chuyện ma quỷ mà lúc nhỏ mình bị hù dọa hay tưởng tượng, thì nó sẽ trở thành một thứ hết sức kinh khủng! Đối với người không có liên tưởng viễn vông, xương người là thứ rất bình thường, bởi vì tất cả chúng ta ai cũng có một bộ! Bộ xương của mình được bao bọc bên ngoài bởi lớp thịt da, chẳng phải rất bình thường, không có chút gì đáng sợ hay sao? Nhưng người chị họ của tôi khi nghĩ nó là giả, thì vui đùa hết sức tự nhiên; đến khi biết nó là xương người, lại sợ đến phát khóc, trống ngực đánh dồn dập. Đây là chị bị “quan niệm” và óc tưởng tượng quá đáng của mình khống chế mới khiến như vậy. Chúng ta không nên cười chị. Vì thực ra mình cũng không khác gì. Chúng ta đều bị một số quan niệm và óc tưởng tượng lừa dối. Đây có thể gọi là: Sắc chẳng mê người, người tự mê; xương không đáng sợ, người tự sợ! Có rất nhiều lời nói, bản thân nó không làm người ta giận, nhưng người nghe lại tự mình nổi giận. Cũng vậy, ung thư không làm người ta sợ, mà người ta lại tự sợ. Cái sợ này, có thể khiến người đang không việc gì mà tim bỗng đập dồn dập, vốn khỏe mạnh mà lập tức suy sụp cả người! Trạng thái tâm lý, ý niệm có tính quyết định, có sức mạnh không thể nghĩ bàn. Khi tôi còn làm việc trong bệnh viện, từng phát hiện một sự thật như sau. Bệnh nhân ung thư trị liệu bằng phóng xạ hay hoá chất, do đó huyết cầu của họ phần lớn sẽ giảm. Nói chung, người bệnh vốn không biết số lượng huyết cầu mình bao nhiêu, và số lượng nhiều ít có ý nghĩa như thế nào, nhưng họ đều quan niệm số huyết cầu càng giảm thì càng không tốt. Bệnh viện có tiêu chuẩn, số lượng huyết cầu giảm đến mức độ nào thì phải tạm ngưng điều trị. Có một số người bệnh vì bạch huyết cầu giảm thấp, nên tạm thời nghỉ ngơi vài ngày. Khi họ ở nhà cảm thấy sức khoẻ khá hơn, liền trở lại bệnh viện tái khám. Phần lớn những người này đều cho rằng huyết cầu của mình nhất định sẽ tăng lên. Nên khi bước vào phòng khám, họ thường tươi cười và nói với tôi: “Mấy hôm nay khá lên nhiều lắm, lại ăn ngon miệng!” Họ cũng vui vẻ đi thử máu lại, rồi đem phiếu xét nghiệm về cho tôi xem. Lúc tôi đang coi pjiếu xét nghiệm, người bệnh đều hỏi: “Bạch huyết cầu của tôi bao nhiêu?” Nếu như tôi nói ra số liệu thực sự ghi trên phiếu, có thấp hơn so với lần trước, là điều mà họ không ngờ đến, thì dường như vẻ mặt ai cũng trầm xuống, tay chân như thoát lực, giọng nói yếu ớt: “Sao lại thấp như vậy?” Một lát nữa, họ có thể còn suy sụp đến mức không đủ sức đi về nhà! Chúng ta thử nghĩ xem, cũng là một thân này, mà trước sau chỉ có một giây mà đã khác nhau như trời vực! Chỉ cần nghe đến con số huyết cầu mà người ta không ngờ đến, thì tâm liền thất vọng và lo lắng! Tình trạng sức khoẻ mà trước đây mình cho là đã khá hơn bỗng lập tức trở nên suy sụp, yếu đuối! Nó phác tác còn nhanh hơn bất cứ thuốc độc nào! Từ chỗ này chúng ta có thể nhận ra một đạo lý. Đó là tâm niệm của con người có tính quyết định và sức mạnh không thể nghĩ bàn! Tâm lý ảnh hưởng đến công năng miễn dịch. Thí nghiệm khoa học cho thấy, sự thay đổi trạng thái tâm lý quả thực có thể sinh ra một số vật chất ảnh hưởng đến sinh lý. Ví dụ lúc chúng ta nóng giận, trong cơ thể sẽ sinh ra độc tố rất giống hay tương đồng với nọc rắn. May mà gan của con người có công năng giải độc, nên những chất độc do nóng giận sinh ra này không đến nỗi khiến chúng ta mất mạng! Nếu công năng giải độc của ai yếu kém, hoặc cao huyết áp, hay người mắc bệnh tim, thì chất độc do nóng giận gây ra đủ để làm người đó mất mạng. Cho nên, việc “giải độc” triệt để cần phải ngay “tâm niệm” của mình mà hạ thủ công phu. Tâm niệm thay đổi, thân thể cũng thay đổi theo. Viện Nghiên Cứu Ung Thư Quốc Gia ở Mỹ có một công trình nghiên cứu cho thấy: Nhà nghiên cứu có thể đoán trước đúng một trăm phần trăm người bệnh có chiến thắng được bệnh ung thư trong vòng từ một đến hai tháng hay không. Điều mà khoa học căn cứ không phải là khối u lớn hay nhỏ hay mọc ở chỗ nào, cũng không phải căn cứ vào kết quả xét nghiệm theo máy móc, càng không phải là số liệu có được từ kết quả thửmáu, mà hoàn toàn căn cứ vào “trạng thái tâm lý” của người bệnh! Tâm mới chính là gốc rễ của vấn đề. Có đến hàng ngàn công trình nghiên cứu cho thấy, do chịu áp lực nên khiến cho tuyến ngực teo lại, có nghĩa là công năng miễn dịch trở nên suy yếu. Theo kết quả thí nghiệm, những trạng thái tâm lý xấu như nóng giận, lo buồn v.v…. đều có thể đưa đến sự suy yếu công năng miễn dịch, khiến dễ sinh bệnh ung thư và các bệnh truyền nhiễm khác, cũng như khiến việc điều trị mất đi công hiệu. (Bởi vì cần phải thông qua công năng miễn dịch của bản thân người bệnh, thì việc trị liệu mới có hiệu quả). Điều này cho thấy, tâm niệm có sức mạnh vô cùng. Cho nên cần phải đem tâm niệm của mình chuyển thành tâm niệm Phật. Phật chính là tâm sáng suốt, an vui, không có lo buồn. Nếu niệm Phật, tâm tự nhiên sẽ trởnên sáng suốt, an lạc và có sức mạnh. Tâm niệm Phật thì vừa có thể buông xả những áp lực, vừa có thể tránh được những độc tố sinh ra bởi những tâm lý xấu, lại vừa tăng trưởng sức miễn dịch. Chúng ta cần phải biết rằng, áp lực là do tâm mình tự “tiếp nhận” lấy. Chỉ có những việc mà mình quá quan tâm, vướng mắc, mới có sức đè nặng lên tâm lý. Nếu thay đổi tâm niệm, không nghĩ rằng đó là gánh nặng, thì sức ép tự nhiên không còn tồn tại và mình cũng không phải “tiếp nhận” lấy gánh nặng này. Nếu chúng ta quyết tâm chỉ tiếp nhận ánh sáng của Phật (niệm Phật), thì không còn có tâm nào để tiếp nhận gánh nặng tâm lý đó nữa. Cho nên cần phải luyện tập: “Nhận hay không nhận là do tự tâm mình quyết định.” Vạn pháp do tâm tạo, niệm Phật an vui nhất. Nghiên cứu khoa học cho thấy, khi người ta vui vẻ, bộ não sẽ tiết ra chất hoá học, như chất Endorphins và Enkephalins. Chất Endorphins giúp tăng sản lượng tế bào T (lymphocyte), giống như tăng thêm số lượng cảnh vệ, hay quân đội. Còn chất Enkephalins giúp tế bào T tăng thêm sức mạnh để chiến thắng tế bào ung thư, đồng thời giúp tế bào T trở nên linh hoạt, có hiệu quả hơn. Cho nên “tâm niệm” chính là vị tổng chỉ huy của đội quân miễn dịch. Đây là kết quả thực nghiệm khoa học, cũng là chứng minh lời đức Phật dạy: “Vạn pháp duy tâm tạo.” Người niệm Phật nguyện sinh về thế giới Cực Lạc, chính là nguyện: Không có các khổ, chỉ hưởng an lạc; hay nói khác đi, chính là nguyện khiến tâm luôn ở trong trạng thái an lạc, vui vẻ. Phật A Di Đà còn được gọi là Phật Hoan Hỉ Quang, nên thường niệm Phật chính là thường hoan hỉ, thường tạo ra tất cả những chất tăng thêm sức miễn dịch. Cho nên đức Phật được xưng là Vô Thượng Y Vương, tức là vị Thầy thuốc vua của tất cả thầy thuốc! Còn hoan hỉ niệm Phật chính là thuốc bổ tốt nhất! (CÒN NỮA)1 like
-
Con xin sám hối trước ngôi tam bảo, mười phương chư phật. Thưa tất cả quí vị. Tôi sống tại Thanh Xuân, Hà Nội đã bao năm nhưng hôm nay qua một người bạn, một con người có tấm lòng từ bi mới vào tra cứu lại và thật là xúc động, những giọt nước mắt đã rơi trước cảnh ngộ của một cụ bà mấy chục năm ròng sống trong cảnh màn trời chiếu đất. Lực bất tòng tâm. Đức phật từ bi, chốn cửa thiền từ bi xin hãy mở lòng cứu nhân độ thế dành cho cụ 1 nơi nương tựa. Xin trích nguyên văn bài báo: Quá khổ, cụ bà 80 muốn hiến xác sống Cập nhật lúc 13:23, Thứ Bảy, 16/10/2010 (GMT+7) Chồng chết, rồi con trai, chỗ dựa duy nhất chết, nhà bị lừa lấy mất, cuối cùng người đàn bà ấy bị đẩy ra sống và mưu sinh ở hè Bách hoá Thanh Xuân, Hà Nội. 25 năm nay, những người bán hàng quanh Bách hoá Thanh Xuân đã quá quen thuộc với hình ảnh nhỏ bé còm cõi của cụ Đinh Thị Hạnh bên chiếc cân sức khoẻ, gom góp từng đồng bạc lẻ sống qua ngày. Hà Nội buổi chiều thu, mưa rả rích khiến cảm giác se lạnh của heo may càng thấm thía. Nhưng bên góc hè, cụ Hạnh vẫn phong phanh chiếc áo ngắn tay, đôi mắt đục mờ dõi cái nhìn mông lung ra con đường ướt nhoè phía trước. Suốt từ chiều, chưa có người khách nào ghé cân cho cụ. Có lẽ do trời mưa, người mua sắm cũng ít đi. Ngồi mãi cũng buồn, bà lôi cơm ra ăn cho xong bữa. Hộp cơm khô khốc chỉ có vài miếng thịt, bà trệu trạo nhai và cố nuốt. Miếng cơm khô như nghẹn lại trong họng. Bà lấy bình nước sôi ra, chan vào cơm để ăn cho dễ. Bà cho biết, cơm mua hồi trưa còn lại để dành cho bữa tối. Cụ Đinh Thị Hạnh giữa “chốn mưu sinh” của mình Cụ Đinh Thị Hạnh giữa “chốn mưu sinh” của mình Người đàn bà bất hạnh Cụ Hạnh kể mình quê ở Thái Bình, cha mẹ anh em chết hết vào nạn đói năm 1945 chỉ còn mỗi mình sống sót. Từ nhỏ, bà đã phải lăn lộn kiếm sống ở hết gầm cầu Bo rồi chợ Bo Thái Bình để kiếm miếng ăn qua ngày. Rồi cụ lấy chồng, nhưng người đàn ông đó đã phụ bà, bỏ đi mất khi hai người chưa có con. Năm 1957, bà bỏ quê lên Hà Nội xin vào làm công nhân nhà máy điện Mễ Trì. Rồi bà đi bước nữa với một người đàn ông cũng là công nhân và sinh được một cậu con trai. Rồi không may, chồng mắc bệnh hiểm nghèo mất khi con trai mới tám tuổi và bà thì vẫn đang còn xuân trẻ. Cắn răng chịu đựng, bà ở vậy nuôi con. Rồi công việc Hà Nội rồi cũng mất, bà đành bỏ việc và bắt đầu cuộc sống mưu sinh làm thuê đủ mọi việc để nuôi con. Bất hạnh nối tiếp bất hạnh khi người con duy nhất của cụ bị bệnh qua đời. Trái tim người mẹ tan nát khiến nhiều lúc cụ muốn đi theo con. Cụ bảo, tên của mình là Đinh Thị Thanh nhưng do khổ quá mà cụ đổi tên thành Đinh Thị Hạnh, người đàn bà suốt đời bất hạnh. Năm tháng qua đi, làm đủ nghề nặng nhọc kiếm sống, đến lúc thấy tuổi đã cao, biết không thể tiếp tục làm thuê được nữa, cụ sắm một cái cân sức khoẻ rồi ra ngồi ở hè Bách hoá Thanh Xuân. Tính đến nay cũng đã 25 năm rồi. Thời gian đầu, sáng cụ ra hè Bách hoá ngồi, tối lại trở về căn nhà của mình sống vò võ một mình. Rồi cụ quyết định bán căn nhà đó đi để mua một căn nhà khác ở gần Bách hoá. Nhưng trớ trêu thay, nhà mua không có giấy tờ đàng hoàng mà chỉ viết sang tay nên ở được hơn một tháng thì bị chủ cũ vu oan cụ chiếm nhà và đòi kiện. Rồi công an tới đòi bà cho xem giấy giao kèo, thật thà nên cụ đưa và họ bảo cần đem về xác minh rồi cầm đi mất. Vậy là cụ mất trắng căn nhà, bị đuổi ra ngoài đường. Bắt đầu từ đó, góc hè Bách hoá Thanh Xuân trở thành chỗ sinh sống của cụ luôn. Cụ kể, những người bảo vệ ở đây rất thương cho hoàn cảnh của bà nên họ cho bà ở mà không đuổi. Chiều chiều, bà ra đằng sau Bách hoá tắm giặt nhờ. Mỗi ngày, cụ mua một hộp cơm 15.000 đồng chia ra ăn bữa trưa và bữa tối. Cụ bảo già rồi, cũng chẳng ăn được bao nhiêu, với lại mua thế để tiết kiệm. Nguyện vọng được hiến xác Ở tuổi 80, cuộc đời của cụ Hạnh như ngọn đèn trước gió. Cụ bảo bao nhiêu năm nay, thân già nằm đây chả biết chết lúc nào. Người già khó ngủ, đêm nào cụ cũng thao thức chờ sáng. Bình thường còn ngủ được một chút chứ những đêm mùa hè nóng nực như thời gian vừa rồi, cả đêm bà nằm phe phẩy quạt đến sáng. Nhưng khổ nhất vẫn là những đêm mùa đông, rét quá nên cả đêm không ngủ được. Những ngày nhiệt độ xuống quá thấp cụ mới đi thuê phòng để ngủ. Gọi là phòng chứ thực ra chỉ là cái hầm của một căn nhà, chỉ rộng 5m2. Bình thường người ta để đồ nên giá chỉ có 300.000 đồng/tháng. Trời hết rét cụ lại trả nhà ra hiên Bách hoá ngủ và họ lại lấy chỗ đó để đồ. Mỗi ngày, cụ biết mình phải có 13.000 đồng để trả tiền nhà. Ngày nào kiếm được ít quá, cụ lại ăn bánh mì chứ không dám mua một hộp cơm để có tiền trả tiền nhà. Nhưng hai năm nay, thấy bà già quá, chủ nhà không dám cho cụ thuê nữa vì sợ trời lạnh quá, cụ chết trong nhà của họ nên suốt mùa đông cụ phải ngủ ngoài hè Bách hoá, chịu cái lạnh cắt da cắt thịt. Cụ bảo nhưng có lẽ trời thương, nên mặc dù nhìn mình quắt queo lẻo khoẻo thế này nhưng cụ rất ít bị ốm, không phải nằm một chỗ nên vẫn kiếm sống được mỗi ngày. Chỉ có cái chân bị khớp thỉnh thoảng lại hành cho nhức nhối, không có tiền đi bệnh viện, đau quá không chịu nổi, cụ mới đi mua thuốc, 9.000 đồng một viên uống cũng bớt đau được vài ngày. Cụ bảo sống không nơi nương tựa nên chẳng biết khi nằm xuống ai sẽ lo ma chay cho. Thỉnh thoảng đọc báo nên cụ biết được các bệnh viện rất cần nội tạng, các trường đại học y thì cần xác cho sinh viên thực hành nên nguyện vọng của bà là muốn được hiến xác vừa không phải lo chuyện hậu sự cho mình lại vừa giúp ích được cho đời. Cụ đã từng viết đơn gửi đến bệnh viện Bạch Mai xin hiến xác nhưng không thấy bệnh viện hồi âm chấp nhận yêu cầu của cụ. Thậm chí, cụ từng thuê xe ôm đến bệnh viện với ý định lên gặp ban giám đốc để nêu nguyện vọng nhưng không gặp được. Thấy mình đã già lại không nơi nương tựa nên cụ rất sợ bệnh già kéo tới, phải nằm một chỗ không có người chăm sóc thì càng khốn khổ nên cụ còn có ý muốn sẵn sàng hiến xác sống với suy nghĩ bây giờ nội tạng còn khoẻ mạnh, chắc chắn sẽ có ích hơn. Cuộc sống bế tắc đến nỗi đã có lúc cụ mua thuốc chuột về định tự tử nhưng hoà cho con chó uống thử thì không thấy chết nên từ đó cụ không dám liều vì sợ uống vào chết không được mà lại mang bệnh, mang tật thì còn khốn khổ hơn. Suốt cuộc đời khốn khổ của mình, cụ Hạnh bảo mình chẳng có điều kiện giúp đỡ được ai thì chỉ mong chết đi, thân già này có thể giúp cho người khác sống thêm được vài năm, như thế là cụ mãn nguyện lắm rồi. Theo Hà Dịu SGTT http://megafun.vn/channel/3241/201010/Qua-...ac-song-101271/ Kính mong các nhà chùa mở lòng từ bi cứu độ chúng sinh.1 like
-
Trân trọng cảm ơn! Xin thống báo lại và TĐN cũng rất buồn. Trưa hôm sau TĐN đưa xe để đón cụ xuống chùa nhưng khi đó cụ trả lời là không đi nữa. Sau khi tìm hiểu cụ nói "sáng ngày có mấy bác qua chơi bảo tôi đừn đi vì đã có mấy cụ từng vào chùa (ko rõ chùa nào) nhưng 3 năm lại quay ra". Mấy kẻ độc mồm độc miệng đó còn nói Mỗi ngày cụ thu nhập được mấy chục ngàn thì đi làm gì. Ko hiểu cụ nghĩ gì về mấy suy nghĩ nông cạn đó của bọn họ? Họ có nghĩ được lúc mưa gió, giá lạnh và lúc ốm đau ko? Tiền ko fải là tất cả, trụ trì chùa còn nói "vào đây có cả 1 phòng đông y chữa trị cho cụ. Đến nay là ngày thứ 3 TĐN thuyết phục nhưng cụ vẫn chưa đồng ý. Rất buồn nhưng ko biết thế nào. ACE nào ở HN cố gắng ghé qua, mỗi người nói 1 câu chắc cụ siêu lòng. TĐN vẫn chờ cụ đồng ý để giúp cụ 1 nơi nương tựa lúc yếu đau, tuổi cao. Xin chân thành các bạn đã chia sẻ!1 like
-
Như tin đã đưa mấy ngày nay TĐN đã đi tìm hiểu và có thông tin hoàn cảnh của cụ đến một số Chùa và 1 số trụ trì mà TĐN quen biết. Cuối cùng Chư phật và Bồ tát đã hiển linh, qua điên thoại trao đổi với trụ trì chùa Bát Phúc (tại huyện Đan Phượng, Hà Nội) về hoàn cảnh của cụ với tấm lòng thành kính sau khi nghe câu chuyện thì TĐN nhận được ngay câu trả lời "Con đưa cụ xuống ngay, nhà chùa sẵn sàng đón tiếp và chăm sóc cụ và không quan trọng cụ còn khoẻ hay ốm đau gì" . Lòng thấy hoan hỉ vô cùng, một cảm giác thanh thản đến tột cùng lan toả khắp cơ thể. Chiều mai TĐN sẽ đưa cụ xuống chùa, cuối cùng cụ cũng đã tim được 1 nơi mà ở đó với tình thương bao la của Chư phật và các để tử cụ thấy ấm lòng hơn trong 1 xh đầy tai ương này. Con xin thành tâm bái tam bái đến 10 phương chư phật, Bồ tát và thần thánh đất Việt. Mọi công đức con xin hồi hướng đến 10 phương chư phật, bồ tát, trụ trì, tăng ni phật tử chùa Bát Giác. Mọi tấm lòng từ bi và hảo tâm của của bách tinh trăm họ xin hãy liên hệ với nhà chùa.1 like