• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 20/12/2010 in all areas

  1. Vâng! Sp đã cùng ACE đi thực tế căn nhà có 4 mặt tiền ở khu vực Trung Tâm Q.1 gồm Phó Đức Chính, Lê Thị Hồng Gấm, Nguyễn thái Bình, Calmette. Sau ngày giải phóng đã đươc đưa vào sử dụng với ngành bảo tàng Mỹ thuật, Thông tin cổ động v.v thuộc Sở Văn Hóa Thông tin đều không phát huy hết công năng của căn nhà cũng như không đạt yêu cầu tuyên truyền của Sở. Có nhiều ý kiến khác nhau được đặt ra trùng tu cải tạo phá dỡ nhằm tận dụng khu đất vàng này nhưng cho đến nay vì tính lịch sử của nó mà chưa đưa đến một giải pháp nào để kết luận. Cá nhân Hui Bon Hoa đã không tạo nên huyền thoại của riêng mình về cách sống và căn nhà như trên đồn đãi mà cạnh đó còn có một khu Nghĩa Trang Triều Châu cũng không kém phần lịch sử về mật âm trạch liên quan đến địa danh Bửu Long do Ông và gia đình gầy dựng. Trung Tâm Lý học Đông Phương đã có bài viết cùng hình ảnh về khu Nghĩa trang này,Tọa lạc tại Dĩ An Bình Duơng trên Quốc Lộ 1K.
    3 likes
  2. Vài lời lạm bàn về VCD @TAM KHÔNG ,không dám xúc phạm đến các bậc tiền bối đã vãng lai ,nhưng riêng tôi vẫn thấy có nhiều vấn đề bất cập đến việc bàn luận tử vi ,có thể kiến thức tôi còn nông cạn ,nhưng hiểu theo từ Hán Việt , Kiến = gặp ;ngộ=gặp ;đắc=được ,không biết giải nghĩa như thế có hợp lý hay không ? nếu cao nhân hay bậc trí giả nào có trình độ cao hơn về hán nho học xin ra lời co kẻ hậu bối thêm tường tận mở mắt .Về tam không vẫn chưa có ai xác định tại sao là tam không hay tứ không ,tại sao phải đủ tam không mà lại tứ không có nhiều hơn không mà lại không tốt ,nếu là nhị không thì nói không tốt cũng phải ...nhưng có ai biết tại sao không tốt ,hay chỉ có thể trả lời 1 cách ấm ở rằng vì chưa đủ cái Không ,vậy tam không là gì ,chưa có cao nhân nào trả lời được ... Theo tử vi tàu , thì không công nhận có sao Địa không ,chỉ có địa kiếp và thiên không , còn lại tuần triệt thì cho là Không ,như vậy theo phái nầy tam không vẫn là Thiên không và tuần triệt ? Theo tử vi Việt thì có sao Thiên không ,như vậy cộng lại thì có tấT cả Tứ không ,nhưng trước hết chúng ta cho phái nào là đúng ? Có cả trường phái tầu họ không công nhận có tuần lẫn triệt , như vậy thuyết tam không bị đánh đỗ rồi ! Theo tử vi đẫu số tân biên thì tuần trung không vong ;triêt lộ vong , như vậy triệt lộ vong là nghĩa gì ? Nếu các bậc cao nhân nào nghiên cứu tử vi ,cũng đều phải biết rằng cũng có bao nhiêu ngần ấy sao nhưng sự chuyển đổi trên la bàn của tử vi đều lệ thuộc vào ngày giờ tháng năm ,nhưng cũng không thể phủ nhận rằng mỗi sao đó đều mang tính chất về hình dáng tính tình ,các bộ phận trên thân thể người và cũng là tất cả vật dụng bên ngoài ,nhưng người luận có khi không giống nhau do cái nhìn của mỗi người ,và cái điễm quan trọng nhất là khi người nào đọc sách đó thì cho là cách của mình đúng nhất ,mà quên đi có rất nhiều sách chứ không phải 1 , trọng tâm của vấn đề là khi người nghiên cứu nên lượt xét đễ tìm cái đúng hơn là cái mớ lý thuyết lòng vòng trong sách . Theo quan điễm lươm lặt của riêng tôi ; người ta thường nói thuyết về Thiên- Địa -Nhân hay Tinh- Khí -Thần ,mà bất cứ thuyết nào về con người đều có đề cập đến không ít mà với tôi chỉ công nhận có tam Không mà không có tứ Không ,theo như nói ở trên các sao tử vi đều đại diện cho con người và các gì trong thân thể con người mà ngày xưa người lập ra tử vi pháp cũng đã dựa vào đó ,tôi công nhận có tuần triệt và có thiên không, địa không vì theo phái tàu không có địa không thì theo tôi không đủ bản thể để thành hình ra 1 con người ,nhưng tôi không công nhận triệt là Không vì triệt chỉ ảnh hưởng trong thời gian sinh ra đến càng lớn tuổi thì càng giảm dần ,tôi chỉ xem triệt là 1 phương tiện hay vật thể tính tình mà theo thời gian con người có thể thay đổi được theo chiều hướng trí và nhân lực ,nhưng Thiên Địa và tuần không thể thay đổi hay được giảm dần trong suốt dời người ,cho nên triệt chỉ là phụ thuộc là điều kiện có được sau khi thiên địa nhân được thành hình . Tại sao chỉ có tam không ; Thiên Không > THIÊN TINH Địa Không > Địa KHÍ Tuần trung không > NHÂN THẦN Cả 3 yếu tố trên là điều không thể thiếu để tạo lập ra con người .
    2 likes
  3. VNIndex: Có khả năng đạt 888 điểm trong năm 2011 Đăng ngày: 18:05 19-12-2010 Thư mục: Phân tích, dự đoán TTCK Việt Nam Quan trọng.Dài hạn Thị trường chứng khoán Việt Nam đã trải qua hơn 10 năm hoạt động, nhưng một điều khá lý thú là chỉ số VNIndex đã hình thành khá hoàn chỉnh ở 2 mẫu hình cơ bản trong xu hướng dài hạn là: 1. Mô hình giá tách và tay cầm: Với cái tách được hình thành từ khoảng giữa năm 2001 đến đầu năm 2006 với giá trị ở thành cái tách vào khoảng 585 điểm. Nửa cuối năm 2006 là khoảng thời gian hình thành xong cái tay cầm, sự bứt phá từ đầu năm 2007 là một trong những giai thoại huy hoàng nhất của thị trường chứng khoán Việt Nam, nó đã xác lập đỉnh cao nhất tại giá trị 1.179 điểm. Nhưng trong suốt năm 2007 người ta chỉ chứng kiến những đợt trồi sụt trong phạm vi giá trị 900 - 1.100 điểm. 2. Mô hình giá vai đầu vai: Từ giữa 2005 đến giữa 2006, chỉ số VNIndex đã tạo nên 1 cái vai trái khá hoàn chỉnh, năm 2007 là giai đoạn hình thành cái đầu và nửa cuối năm 2008 là giai đoạn hình thành hoàn chỉnh cái vai phải. Từ lúc thị trường chứng khoán được sinh ra thì phần lớn khối lượng giao dịch đạt cao nhất ở vùng giá 515 điểm, có lẽ đây sẽ là mốc điểm quan trọng nhất để xác định xu hướng giá trong dài hạn, nó còn có thể hiểu một cách khác là “điểm giá thay đổi xu hướng”. Mô hình giá dự báo tiếp theo của chỉ số VNIndex được chúng tôi xác định là mô hình “lá cờ đuôi nheo”, với phần cán cờ được hình thành chủ yếu trong năm 2009, và phần lá cờ cũng đang được hoàn thành xong trong năm 2010 nếu như kết thúc tháng 12/2010 này giá trị đóng cửa vượt hẳn qua đường kháng cự; tức là có giá trị trên 500 điểm. Điều này đồng nghĩa với mục tiêu giá trong mô hình lá cờ đuôi nheo là có thể đạt được trong năm 2011 sẽ ở vùng giá 880 điểm; đây sẽ là một bất ngờ không có một ai có thể tưởng tượng được ngay tại thời điểm này. Nhưng xin lưu ý rằng thời điểm này cũng giống như năm 2006 không ai có thể ngờ rằng chỉ số VNIndex sẽ lên 1.100 điểm và năm 2008 không có ai có thể nghĩ chỉ số VNIndex sẽ chỉ còn 235 điểm. Ngắn hạn Mô hình 2 đáy đảo chiều Adam & Adam đang phát huy tác dụng, giá trị mục tiêu trong mô hình này vào khoảng 506 điểm, điều này cũng khá phù hợp với chỉ báo kỹ thuật Volume At Price khi chúng đều có giá trị cao nhất tại các giá trị 506 và 452 điểm. Như vậy, đường giá đang hoạt động giữa 2 vùng giá trị có vai trò là kháng cự (506 điểm) và hỗ trợ (452 điểm). Những khả năng tiến đến vùng kháng cự hay lại trở về vùng hỗ trợ được chúng tôi phân tích kỹ lưỡng từ các chỉ báo kỹ thuật về xu hướng giá, dao động giá và các xung lực của thị trường cũng như về tâm lý nhà đầu tư… Kết quả khá khả quan khi đường giá có khả năng tiến đến vùng kháng cự 506 điểm ngay trong tháng 12 này, có lẽ đây sẽ là bước khởi đầu nhiều tốt đẹp trong chuỗi những bất ngờ sẽ diễn ra trong năm 2011 tới, chúng ta hãy chờ xem nó sẽ diễn ra như thế nào? Chúng tôi kỳ vọng rất lớn vào chu kỳ 5 năm một lần sẽ lặp lại sự tăng trưởng cực kỳ ấn tượng đã từng xảy ra trong năm 2001, 2006 và nay là năm 2011. Trịnh Phát
    2 likes
  4. Kính thưa quí vị và anh chị em quan tâm. Để bài viết thêm phong phú về nội dung và có tính minh chứng rõ hơn những luận cứ trong Phong Thủy Lạc Việt. Chúng tôi cần những hình ảnh minh họa cụ thể, mà lúc đầu tôi tưởng có sẵn trong bài viết vào năm 2008. Nhưng đến nay, chúng tôi đã không lưu giữ được nhình hình này. Vì vậy, chúng tôi xin khất vaòi ngày nữa sẽ chụp anh cụ thể những hình ảnh thuyết minh cho bài viết - lúc đó sẽ thực hiện. Xin thành thật cáo lỗi.
    2 likes
  5. Vanlang nói thật chí lý. Có điều lần sau Vanlang nhớ viết có dấu thì mọi người dễ đọc hơn. Tks :D
    2 likes
  6. PHONG THỦY LẠC VIỆT & HỒN MA NHÀ HỌ HỨA Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM Hôm nay, chúng tôi đi đúng năm người: Minh Châu không thấy đâu, Luke thì bận việc nhà. Cuối cùng chỉ có tôi, Công Minh, hatgaolang, Lạctuong và Wildlavender. Đúng năm người.Chúng tôi cùng đi quan sát một phần căn nhà phía dùng làm bảo tàng Mỹ Thuật. Nhưng nhận xét của tôi không xa với nhận xét ban đầu trước khi đi qua tấm ảnh: Căn nhà hoàn toàn bế khí. Theo lập luận của tôi thì Dương khí bế sinh tù khí lâu năm chuyển thành Âm khí rất nặng nề. Căn nhà mặc dù tọa lạc ở giữa nơi đông đúc và tấp nập nhất thành phố vẫn u ám và rất ít người vào tham quan. Theo giải thích của Phong Thủy Lạc Việt thì chính vì Dương khí bế nên dễ gây cô đơn cho nữ giới. Âm Dương không tương giao. Bởi vậy, muốn căn nhà này đông vui, cần nghiên cứu sửa lại một số ngạch cửa thoát khí ở các tầng và trổ thêm cửa ở tầng trệt. Tham quan được một lúc thì do hoàn cảnh sức khỏe của tôi, anh chị em ra uống nước ở siêu thị gần đó. Có người thắc mắc: Tại sao cửa hàng nước này thoái khí hoàn toàn nhưng khách lúc nào cũng đông nghẹt? Tôi giải thích rằng: Chính Dương khí phát sinh ở môi trường cảnh quan xung quanh tạo nên sự tấp nấp của cửa hàng này. Nếu nhà hàng này có cấu trúc bế khí như nhà Chú Hỏa thì sẽ ế ngay. trên đây là vài nhận xét chú quan của tôi. Hy vọng các cao nhân ghé qua bổ khuyết. Công Minh sẽ đưa hình lên đây để tiện tham khảo. Thiên Sứ http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/...c=601&st=20BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH
    2 likes
  7. HÒN ĐÁ NÉM ĐI. Có một người hành khất nọ đến trước cửa nhà của một người giàu có để xin bố thí. Một đồng xu nhỏ hay một miếng bánh vụn, đó là tất cả những gì người ăn xin chờ đợi nơi người giàu có. Nhưng, mặc cho người khốn khổ van xin, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Ðến một lúc không còn chịu nổi những lời van xin của người hành khất, thay vì bố thí, người giàu đã lấy đá ném vào con người khốn khổ. Người hành khất lặng lẽ nhặt lấy hòn đá cho vào bị rồi thì thầm trong miệng: "Ta mang hòn đá này cho đến ngày nhà người sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi". Ði đâu, người hành khất cũng mang theo hòn đá ấy. Tâm hồn ông lúc nào cũng cưu mang sự báo thù. Năm tháng qua đi. Lời chúc dữ của người hành khất đã thành sự thật. Vì biển lận, người giàu có bị tước đoạt tất cả tài sản và bị tống giam vào ngục. Ngày hôm đó, người hành khất chứng kiến cảnh người ta áp giải người giàu vào tù ngục. Nỗi căm hờn sôi sục trong lòng ông. Ông đi theo đoàn người áp tải. Tay ông không rời bỏ hòn đá mà người giàu đã ném vào người ông cách đây mười mấy năm. Ông muốn ném hòn đá đó vào người tù để rửa sach mối nhục hằng đeo đẳng bên ông. Nhưng cuối cùng, nhìn thấy gương mặt tiều tụy đáng thương của kẻ đang bị cùm tay, người hành khất thả nhẹ hòn đá xuống đất rồi tự nhủ: "Tại sao ta lại phải mang nặng hòn đá này từ bao nhiêu năm qua? Con người này, giờ đây, cũng chỉ là một con người khốn khổ như ta". Tha thứ là điều khó khăn nhất nhưng cũng là điều cao cả nhất. Leon Tolstoi
    1 like
  8. Lá số nầy có thể nói là tứ khổ ,tứ khó chứ không phải tứ không 1- khi sanh ra đã khổ về - cha mẹ ,anh em 2- khi lớn lên khổ về - bản thân [bệnh hoạn bất túc } 3- khi ra đời khổ về - đường đời [công danh ,tiền tài ,sự nghiệp ] 4- khi có vợ - khổ về thê [gia đạo ]
    1 like
  9. Cung Phụ Mẫu của bé bình thường, bé còn nhỏ nên nguyên tắc là không xem. Happy muốn hỏi gì thì up lại câu hỏi và link lá số của Happy để mọi người trả lời giúp.
    1 like
  10. Thì ra Liên Châu cũng muốn được như Lệnh Hồ ca. Có vài điều muốn chia sẻ cùng Liên Châu thế này, qua lá số tử vi, người ta cũng có thể biết LC tên gì, có thể ko chính xác hoàn toàn nhưng ý nghĩa thì là 1. Bởi vì thế, tên đã gắn với vận mệnh m và có thể xem số mệnh theo tên là vậy. VD, nếu theo tử vi, tên m có nghĩa là nước, thì m có thể mang tên THủy (nước), hoặc Biển hoặc Hà (sông). Nếu tên có nghĩa có lòng gan dạ thì có thể là Dũng, Hùng, Mạnh, ... Không thể sai được. Môn xem tên bắt nguồn từ đó. 1 LS mang tên Ngân hoặc Khánh, nếu để đỡ khổ thì phải mang tên Khánh chẳng hạn, nhưng bố mẹ lại đặt là Ngân rồi, âu cũng là ông trời cho ta vận mệnh đó rồi, đổi làm sao??? Liên Châu muốn đổi vận thay mệnh, chỉ có 1 cách duy nhất là tích đức làm việc thiện, nghiệp sẽ hóa giải dần dần. Giờ có đổi tên cũng vô ích mà thôi, bởi LC đã quá 12 tuổi rồi, hết tuổi ăn nhờ phúc đức bố mẹ. Thân mến.
    1 like
  11. Công việc của em có mang tính chất di chuyển và có nhiều lộc ăn?
    1 like
  12. Chị ra ngoài trang chủ lấy lá số đó. Vì giờ sinh là 11h trưa nên chị lấy 1 lá số trước và 1 lá số sau 11h. Rồi copy link lá số vào bài viết [không phải copy nội dung]
    1 like
  13. Thôi nhé, sorry vì đã biến topic của em thành chỗ bàn về học vị. Đúng như em nói, học vị chẳng là gì, miễn là mình thấy hài lòng với cuộc sống.
    1 like
  14. Đủ point tốt nghiệp thôi chứ ntpt đâu nói được tốt nghiệp trong 1 năm. Nhưng nếu đã đủ điều kiện thì công việc sau đó sẽ nhẹ hơn 1 chút, và dư thời gian kiếm postdoc theo như ý mình muốn. Và save được nhiều data nghiên cứu làm nền tảng cho việc xin postdoc ở nơi mình mong muốn. Ý là thư thái và nhẹ đầu óc hơn, không áp lực việc point nữa. Nhưng vẫn đầu tắt mặt tối trong lab.
    1 like
  15. Trong 6 tháng đầu, chưa được vào lab làm, ntpt đã đăng ký học hết tín chỉ [đăng ký học luôn những lớp trước mình] 6 tháng sau được vào lab làm, may mắn phát hiện được điều "lạ", với kết quả đó, Thầy tách ra kêu viết thành 2 bài, may mắn được đăng báo quốc tế, thế là đủ point tốt nghiệp :D Y-Dược ở Nhật được skip Master. Ntpt có anh bạn đi trước học về CNTT, hiện giờ đang dạy ở Ý, vẫn rất lạc quan, con đường đó, chắc tên khoa học nào cũng đi cả, có chăng chỉ là sớm hay muộn. Bạn còn trẻ mà :D Từ từ...
    1 like
  16. Qua giai đoạn từ 32 tuổi bạn sẽ thấy đỡ hơn, nhưng công việc, chỗ ở cũng bấp bênh thay đổi thường xuyên. Thôi thì cố gắng vậy. Học PhD đôi khi cũng hên xui, ntpt cũng học PhD ở Nhật :D Trong vòng 1 năm đủ điều kiện tốt nghiệp PhD. Và giáo sư của ntpt proposed làm típ postdoc. Nghĩ bạn cố gắng sẽ được thôi. Ntpt có nhiều bạn đường đi cũng như vậy, nên ntpt nghĩ con đường đó mọi người đều có thể đi. Good luck
    1 like
  17. Theo TA thì DTA đã phân phối mạnh tại đỉnh, price mô hình 2 đỉnh rỗ nét. Hôm qua nến "Treo cổ", hôm nay nến đỏ. Xấu lắm kg vào đâu. :D :D :DMHC thì ngon hơn, test xong mô hình 2 đáy. MHC close tuần này mà trên 7 thì vào cùng MJ ăn lồi mồm. :D <_< <_< Cảm ơn MJ chỉ chỏ MHC.
    1 like
  18. Bạn có thể post lá số của con bạn? Theo lời của bạn và cảm tính về bạn, ntpt nghĩ giờ sinh của bạn đúng, trong lá số cung Phụ Mẫu và cung Phu tốt, cung Di cũng tốt. Có phải bạn thấy vất vả từ năm 22 tuổi nhất là giai đoạn từ năm 26 tuổi tới giờ? Không biết bạn muốn hỏi về gì? Nếu bạn đã có kinh nghiệm xem tử vi và biết nhiều về tử vi thì bạn vẫn có thể xem được cho mình. KHông biết bạn học gì mà vất vả dữ vậy? Bạn còn trẻ hơn ntpt nữa, mà với ntpt chuyện học là một trong những chuyện dễ nhất mà ntpt tự tin làm được.
    1 like
  19. DTA đang được đánh xuống. Cơ hội lên tàu đó Đại Phúc ơi. 14 là mức rất mạnh của DTA sau khi thoái lui, rất có thể bật lên từ mốc này.
    1 like
  20. Thiệt là lâu rồi Liên Châu mới đọc được bài luận hay như của chị happynewyear. :D . Chuẩn đến từng câu lun :D
    1 like
  21. Gì vậy. Ý của tôi ko phải là vậy. Mà ý tôi là cung Mệnh yếu nhưng cung Phụ mẫu cung Nô bộc của bạn tốt là cái nôi sinh trưởng ra bạn, giáo dục bạn, môi trường bạn học tập xung quanh toàn người giỏi thì có cơ hội học tập tốt vậy thôi. Chứ nếu cha mẹ lá số này là người nông dân thì sao tôi được đi học đến giờ, ý tôi là vậy đó. Tùy vào gia cảnh của người đó, cùng 1 lá số nhưng xuất phát điểm, gia cảnh, bạn bè khác nhau, nơi sinh trưởng khác nhau thì ắt cuộc đời sẽ có khác. Tôi nói có mấy câu ngắn gọn vậy thôi mà bạn cũng hiểu nhầm ý. Còn vụ tính theo lịch thiên văn thì người ta dùng sunrise sunset của ngày tháng năm nào đó được ra, cái này có thể tra trên google, Sunrise sunset này dùng để tính giờ Chính Ngọ tức ngay 12 giờ trưa từ đó biết đúng được giờ Hợi, Tí, Sửu ..........của mỗi ngày thật sự bắt đầu từ giờ nào......vậy thôi. Giờ Hợi ko nhất thiết phải là từ 21h đêm đến 23h đêm trở đi, mà có thể sẽ chênh lệch vài phút. Vậy thôi. Nhưng nữ mệnh thì trọng yếu nhất là cung Phu, Phu cường thì xem như sống sót rồi cho dù Mệnh yếu, bởi vì con gái thì ko phải lo toan vất vả đi làm kinh tế nhiều như đàn ông chỉ việc làm nội trợ tốt là có thể ok được 1 phần nào đó của cuộc sống cộng với việc đi làm nhẹ nhàng là ổn rồi. Còn lá số này là của nam giới thì hậu quả tôi cũng ko biết ra làm sao vì sẽ rất vất vả bươn chải theo ý của ntpt là còn có thể chết trong đại hạn này.
    1 like
  22. xin lỗi bạn tui chưa hề có ý nói xấu gì dòng họ cha mẹ bạn bè của bạn thì bạn cũng chớ nên làm vậy với tui! nếu bạn cho là lá số bạn tốt thì bạn làm sao lại vào đây xin xem giúp? tui chỉ nói lá số bạn đưa ra là xấu khuyên bạn cần coi lại lá số giờ tuất, nếu bạn giỏi lịch thiên văn vậy thì sao không tự coi luôn đi? còn bạn bè của bạn sát phá tham hãm nhưng nếu mệnh thân hay quan lộc có khoa quyền lộc khôi việt xương khúc thì khả dĩ đậu thạc sĩ đã là vấn đề gì đâu? còn bạn nói mình đang học thạc sĩ lý ra lời lẽ nên cẩn ngôn. tui thiết nghĩ đầu óc bạn căng thẳng nên hay nóng nảy trong người là chuyện thường nhiều khi nghĩ lời nói người ta luôn có ý khinh rẻ bạn thì bạn lầm rồi!
    1 like
  23. 1 like
  24. Mà đang si nghĩ chắc lá số này giờ sinh chắc cũng đúng, vì bạn là người lúc nào cũng nghĩ mình là đúng, ít tham khảo ý kiến của người chung quanh. Nếu đúng lá số này, vì cung Mệnh quá yếu, từ 22 tuổi đến bây giờ luôn gặp tai nạn liên tiếp. Tử Vi [đế vương] bị Tuần-Triệt và Thiên Không và Địa Không xâm chiếm, trong sách noí là không thể sống.
    1 like
  25. Thế nếu lá số này thì mình chết khi nào? Có chuyện này nữa sao, cung Tật tốt vậy mà? Ảnh mình ko muốn public trên diễn đàn. Sống được đến giờ này là ngày bé thì có cha mẹ chăm cho, giờ thì có chồng chăm sóc và ủng hộ tinh thần cho vợ, Happy đã có con gái 2 tuổi rưỡi. Cháu bé khá khỏe mạnh.
    1 like
  26. Nói chung giờ giấc cũng nhiều vấn đề lắm, bạn thử mô tả hình dáng hay nếu không ngại thì cho mọi người xem ảnh của bạn để xác định lại giờ sinh. Thật nếu là lá số này mà bạn vẫn còn sống đến giờ này là kì tích.
    1 like
  27. 1 like
  28. nữ mệnh mà sát phá tham đều hãm thì vứt cha lá số đi! nên coi lại lá số giờ tuất! bạn sinh ở đâu mà lại tính giờ hợi từ 20h45?
    1 like
  29. PHONG THỦY LẠC VIỆT & BÓNG MA NHÀ HỌ HỨA I -Sự kiện ======================================== BÓNG MA TRONG CĂN NHÀ HOANG VIETNAMNET.VN Cập nhật lúc 18/12/2010 09:09:16 AM (GMT+7) Sự thật liên quan đến những câu chuyện tâm linh dạng truyền miệng về hồn ma nhà họ Hứa đã kéo dài hơn nửa thế kỷ qua tại Sài Gòn và một phần chân dung ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa. Người ta vẫn tin rằng, vào những đêm mưa gió sụt sùi hay khi trời đất âm u, cái thời tiết mà ông bà ngày xưa vẫn quen miệng gọi là “Trời hư quỷ lộng, đất động chó tru” thì phía trên lầu của căn nhà 2 tầng đang bỏ hoang trên đường Phó Đức Chính, Q1, TP.HCM (nằm liền kề Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM) lại xuất hiện cái bóng trắng mang dáng dấp của một người con gái. Thi thoảng những bác tài Honda ôm đậu chờ khách, cô bán cà phê cóc vẫn nghe tiếng bước chân lên cầu thang hoặc tiếng hát ri rỉ từ căn nhà hoang ấy vọng ra… Ngoài phố, ánh đèn đường vàng vọt hắt bóng vào phía bên trong căn nhà tuyệt nhiên chỉ có một màu tối đen. Giai thoại về cái chết và hồn ma nhà họ Hứa Ba tòa nhà liền kề nhau theo vòng cánh cung từ ngã ba Nguyễn Thái Bình kéo dài đến Phó Đức Chính xa xưa cùng có chung một chủ, ông vua bất động sản của Việt Nam thời Pháp thuộc – Hứa Bổn Hòa. Tài liệu còn lưu trữ cho thấy ba căn biệt thự kiểu Pháp nằm liền kề nhau chỉ là một phần rất nhỏ trong hơn 20 nghìn căn nhà mà vua bất động sản Hứa Bổn Hòa sở hữu thời bấy giờ. Người dân từ Sài Gòn quen miệng gọi Hứa Bổn Hòa là chú Hỏa. Gọi riết thành quen, lâu dần thành đường chú Hỏa, phố chú Hỏa, ngã ba chú Hỏa. Tất nhiên không có con đường hoặc khu phố nào được đặt tên như vậy. Tất cả chỉ là do quen miệng gọi mà nên. Ảnh minh họa (Nguồn: CSTC) Giai thoại liên quan đến “hồn ma nhà họ Hứa”, tức người con gái út chết vì bệnh phong của Hứa Bổn Hòa như sau: Lời kể thứ nhất: “Đêm đó vào ca trực của mình, tôi phát hiện trên căn phòng nằm ở tầng 2 của tòa nhà mà mình đang bảo vệ vẫn chưa đóng cửa sổ và đèn đang mở. Không nghĩ ngợi gì nhiều, tôi lập tức leo lên cầu thang tiến về căn phòng ấy để đóng cửa sổ và tắt đèn. Nhưng khi vừa đặt chân lên cầu thang, tôi rùng mình vì thoáng thấy bóng ai đó đang đứng trên lầu và nhìn xuống, rọi đèn pin lên phía trên thì không thấy gì. Lấy hết can đảm tôi bước dần lên từng bậc cầu thang và đột nhiên nghe có bước chân ai đang đi theo sau mình. Khi đến căn phòng, tôi sởn cả gai ốc vì ánh mắt ai đó đang nhìn xoáy sau gáy. Tôi với tay định đóng cửa sổ, thì bất ngờ con mèo đen ở đâu đó phóng ào qua của sổ và đứng nhìn tôi chằm chằm… Từ đó, không ai đủ can đảm để bước lên lầu vào buổi tối”. Lời kể thứ hai: “Tôi là nhân viên của tòa nhà nằm cạnh ngôi nhà mà con gái chú Hỏa từng sinh sống. Trưa, tôi vẫn có thói quen nằm đọc sách trong phòng vắng tại tòa nhà mình đang làm việc. Một lần tôi ngờ ngợ thấy có một người con gái đứng ngay đầu giường chỉ vào tôi và chỉ ra phía cửa phòng như muốn nói đuổi tôi đi. Tôi không nhớ rõ mặt của cô gái đó”. Lời kể thứ ba: “Chạng vạng chiều, khi chúng tôi chuẩn bị giao ca trực thì nghe tiếng báo cháy của thiết bị báo động. Phía phát ra tiếng còi báo cháy là từ căn phòng có đặt linh vị của chú Hỏa. Theo trí nhớ của tôi hầu như không ai thắp hương cho chú Hỏa. Chính vì vậy việc tiếng còi báo cháy xuất phát từ căn phòng đó là điều rất bất thường. Khi chúng tôi chạy đến cửa phòng thì tiếng còi báo cháy bỗng dưng im bặt. Mọi người đều thấy khói nhang bảng lảng trong phòng, vẫn ngửi được mùi thơm, nhưng trên bàn thờ chú Hỏa vẫn lạnh tanh”. Khi tin đồn thành phim “Con ma nhà họ Hứa” Đầu tiên là những thông tin lưu truyền trên mạng Internet. Tiếp đến là lời kể của những người đang làm việc và sinh sống gần khu nhà xưa kia là nhà của chú Hỏa đã kích thích tôi ghê gớm. Vốn dĩ tôi không tin nhiều và chuyện tâm linh, nên cứ cố đi tìm một lời giải hợp lý nhất cho những câu chuyện đầy tính ma mị này. Tài liệu tôi tìm được là cuốn sách được in tại hải ngoại của nhà văn Phạm Phong Dinh, một cuốn sách kể chuyện kinh dị có tựa đề “Ngôi cổ mộ nhà họ Hứa”. Nội dung sách tập trung nhắc lại những chuyện thần bí quanh cái chết của cô con gái út mà ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa nhất mực yêu thương. Đây có thể được coi là tài liệu duy nhất được thể hiện bằng văn bản liên quan đến ngôi nhà này. Tiếc thay nội dung của một tác phẩm văn học và nội dung của một bài báo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thế nên, đầu mối duy nhất mà tôi lần theo là lời kể của một người khá am tường về Sài Gòn, đặc biệt là Sài Gòn trước năm 1975. Hiện tại, ông là nhà văn và là nhà biên kịch rất nổi tiếng (tác giả kịch bản phim “Kiều nữ và đại gia”), luôn được giới sản xuất phim săn đón. Nhà văn này lý giải, sở dĩ những tin đồn về hồn ma của cô con gái út Hứa Bổn Hòa vẫn còn sống được đến bây giờ là bởi bộ phim “Con ma nhà họ Hứa” do hãng phim Dạ Lý Hương sản xuất được chỉ đạo bởi đạo diễn Lê Mộng Hoàng đã tạo nên một cơn sốt vé khủng khiếp tại Sài Gòn vào những năm trước 1975. Chính hiệu ứng cinema này đã khiến cho đám đông không biết đâu là “phim thật”, không biết đâu là “ma giả”. Mà những gì liên quan đến chuyện… truyền miệng thì lại cũng khó kiểm định về tính chính xác của nó hơn. Thêm vào đó, đột nhiên căn nhà giữa nơi cô gái út của Hứa Bổn Hòa lại bị bỏ hoang một cách kỳ lạ trong khi hai căn nhà kề bên nó lại được trưng dụng làm các công trình khác nhau. Thứ đến, khoảng sân trước của ngôi nhà khá rộng với nhiều cây cối âm u. Một ngôi nhà vừa to lớn, vừa cũ kỹ lại vừa không có người ở, phía trước là cây cối rậm rạp, thật dễ gây cảm giác liêu trai. Mà không khí liêu trai thì không thể thiếu đi những câu chuyện vừa giật gân vừa lạ lẫm để tô đậm cho sự huyễn hoặc đó. “Bởi theo hiểu biết của tôi, ngoài chuyện trấn yểm để làm thần giữ của trong nhà vốn dĩ được các đại gia người Hoa thường sử dụng, thì hầu như là khi người thân mình nằm xuống, người Hoa sẽ làm mọi cách để họ không còn “quyến luyến” với người còn sống. Và cô con gái út là người mà Hứa Bổn Hòa yêu thương nhất thì không lẽ gì vua bất động sản này lại để cho con gái mình cứ vất vưởng mãi ở trong căn nhà ấy”, nhà văn này nói. Tôi đưa tài liệu mình tìm được cho nhà văn xem. Tài liệu này thể hiện khi cô con gái út mất vì bệnh phong, do quá thương yêu con nên Hứa Bổn Hòa đã không cho khâm liệm mà mang thi thể của cô con gái này đặt vào quan tài bằng đá phía trên được đậy kính trong suốt. Ông cho người đặt quan tài này ngay giữa phòng của con gái như cách để tự lừa dối mình rằng cô con gái út mà ông rất yêu thương vẫn còn sống. Nhà văn không tin vào giả thuyết này lắm, bởi theo ông, Hứa Bổn Hòa là một người cực kỳ thông minh, nhìn xa trông rộng. Đơn giản nhất ông có thể bước một bước dài từ kẻ bần hàn lên ngôi đế vương thì cần thiết phải có một thần kinh thép, tâm vững như núi. Thế nên làm gì có chuyện ông vì bi thương mà điên rồ đến mức độ đặt thi hài con gái ở mãi trong căn phòng đó. Và ông kể theo cách của mình: Khi phát hiện ra mình bị mắc chứng phong cùi, người con gái út của Hứa Bổn Hòa rất hoảng loạn. Vốn dĩ được cưng từ trong trứng cưng ra, nhà lại có nhiều kẻ hầu người hạ nên cô con gái út trút hết những u uất trong người mình lên tôi tớ. Cô gào thét, chửi bới từ sáng sớm đến đêm thâu. Cho đến khi bệnh phong làm cô trở nên dị dạng trong hình hài bị lở loét, thì cơn bấn loạn trong người cô gái này càng lên cao hơn bao giờ hết. Để ngăn chặn những cơn cuồng loạn của con gái, Hứa Bổn Hòa đã cho người dùng gỗ bao quanh căn phòng của cô con gái út lại, chỉ chừa một khoảng hở nhỏ đủ để người hầu đưa cơm và nước uống phục vụ mỗi ngày. Bị nhốt, bị bệnh, tâm trí của cô gái cực kỳ bất thường, cô có thể la hét, chửi rủa, cười nói, khóc lóc bất kể ngày đêm. Điều này, càng khiến những tin đồn về chuyện nhà chú Hỏa có ma có điều kiện để lan rộng. Đám ma giả và nỗi tuyệt vọng của người cha yêu con Trên thực tế, giả thuyết hợp lý nhất về “hồn ma nhà họ Hứa” chính là chuyện khi phát hiện ra con gái út bị bệnh phong. Hứa Bổn Hòa đã làm đủ mọi cách để cứu chữa cho con gái nhưng vô vọng. Ông từng huy động hàng chục đội quân về khu U Minh – Cà Mau để tìm ngọc ong, một loại linh dược của trời đất với hy vọng thứ thần dược thiên nhiên này khi hòa với vàng sẽ làm chậm lại mức độ phát bệnh của con mình. Nhưng tất cả chỉ là giải pháp tình thế. Việc cô con gái út cứ chửi rủa bất kỳ ai vào bất kỳ thời điểm nào đã khiến Hứa Bổn Hòa bận tâm. Sau nhiều đêm suy nghĩ, ông quyết định cho người mang con mình về căn nhà ở Lái Thiêu (nay thuộc Bình Dương) để tiện bề chăm sóc. Trước khi thực hiện kế hoạch này, Hứa Bổn Hòa đã tổ chức một đám ma cho con gái rất hoành tráng nhằm đánh lừa dư luận. Đây là đám ma lớn và ầm ĩ nhất Gia Định thời điểm ấy và hầu như tất cả những người đang sinh sống tại Sài Gòn – Gia Định đều thương tiếc cô con gái út của Hứa Bổn Hòa không may chết sớm. Chỉ một số ít người biết rằng cô gái này mất bởi di chứng của căn bệnh phong nhiều năm sau khi tổ chức đám ma. “Con ma nhà họ Hứa” là phim kinh dị 90 phút do đạo diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện trên kịch bản của Nguyễn Phương, hãng Dạ Lý Hương sản xuất, với các diễn viên: Bạch Tuyết, Dũng Thanh Lâm, Tư Rọm, bà Năm Sa Đéc, Ba Vân, Năm Châu, Tâm Phan, Khả Năng, Thanh Việt, Minh Ngọc, Tùng Lâm, bé Thy Mai… Phim là câu chuyện kể về đứa con gái của chú Hỏa. Con gái này bị bệnh phong, lở loét khắp người. Vì con gái bị bệnh như vậy, nên chú Hỏa cho con gái sống cách ly trong phòng kín, hằng ngày cho quản gia đem đồ ăn, áo quần đến chăm sóc. Lúc đầu, người quản gia không thắc mắc gì cho lắm (đối với người Hoa, quản gia là người rất trung thành, chủ biểu gì làm nấy). Nhưng sau đó một thời gian, ông ta mới thắc mắc không hiểu vì sao cô con gái bị bệnh đến bây giờ vẫn còn sống (theo như y học thì những bệnh như vậy không sống được lâu) và mỗi ngày ông vẫn phải đem cơm, quần áo đến phòng rồi lấy đi những bộ quần áo dính đầy máu. Người quản gia quyết định thực hiện cuộc điều tra tìm hiểu sự thật… Phim được quay ở một tòa biệt thự tại Đà Lạt và cho đến nay biệt thự đó vẫn được đồn đoán là “nhà ma”… (Còn nữa...) Theo CSTC ======================================== NGƯỜI CHA GIÀU CÓ VÀ HỒN MA CON GÁI ÚT VIETNAMNET.VN Cập nhật lúc 19/12/2010 05:22:00 AM (GMT+7) Sau khi những lời đồn thổi về “Hồn ma nhà họ Hứa” phát triển thành chuyện… truyền miệng, thì những giai thoại về khu an táng của Hứa Bổn Hòa xuất hiện. Nhấc chân một cái là thoáng chốc, Hứa Bổn Hòa hiện thân thành ông vua không ngai trong ngành bất động sản tại Sài Gòn- Gia Định đầu thế kỷ 20. Hứa Bổn Hòa có cách làm ăn mà mãi đến những năm gần đây, giới đầu tư bất động sản mới nghĩ ra, chính là… mua đất theo dạng đón đầu quy hoạch. Mấy ai biết, hơn 100 năm trước, Hứa Bổn Hòa đã sở hữu hơn 20 nghìn căn nhà và đó chỉ là khối lượng tài sản nổi. Còn khối lượng tài sản chìm của ông thì không ai có thể tính nổi. Chỉ bấy nhiêu đó, đủ thấy cái tầm của Hứa Bổn Hòa lớn đến mức nào (!). Hứa Bổn Hòa là người được xếp thứ tư trong câu vè nổi tiếng của miền Nam thời Pháp thuộc: “Nhất Sỹ - Nhì Phương - Tam Xưởng - Tứ Hỏa” (Tức Huyện Sỹ Lê Phát Đạt – Bá hộ Lý Tường Quan và chú Hỏa Hứa Bổn Hòa (Hui Bon Hoa)). Mặc dầu chỉ xếp thứ tư trong “tứ đại quan gia”, nhưng về mức độ gia sản thì chưa biết ai có thể qua mặt được Hứa Bổn Hòa hay không. Và trong “Tứ đại quan gia” này, Hứa Bổn Hòa là người để lại nhiều giai thoại xung quanh cuộc đời và sự nghiệp… kiếm tiền của mình. Câu chuyện về hồn ma cô con gái Hứa Bổn Hòa đã kéo dài hơn nửa thế kỷ qua tại Sài Gòn (Ảnh: minh họa) Hứa Bổn Hòa gốc là người Minh Hương. Xuất phát điểm của ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa cực thấp. Ông làm nghề thu mua phế liệu (hay còn gọi là buôn bán ve chai) thời khốn khó. Chắt chiu được ít vốn, ông mở đại lý thu gom phế liệu để kiếm lời từ những người buôn bán nhỏ. Cơ hội đến với Hứa Bổn Hòa khi ông thắng thầu trong phi vụ mua hơn 20 nghìn cái máy truyền tin của quân đội Pháp. Trên thực tế, đây là một trong những giai thoại về sự giàu có nhanh chóng của Hứa Bổn Hòa, kiểu như ông nhặt được hàng chục kí vàng khi đi tìm phế liệu, hay chuyện hùn vốn mở sòng bạc và tiệm đồ với người Pháp, rồi được chia của cải ở Nam Kỳ lục tỉnh… Một lần, Hứa Bổn Hòa nhận được lời mới tham gia phiên đấu giá hàng vạn cái máy truyền tin của quân đội Pháp cùng 10 đại lý buôn bán phế liệu khác. Khi viên thượng sĩ người Pháp đặt vấn đề muốn thanh lý toàn bộ số máy truyền tin trên, các chủ phế liệu chỉ mỉm cười, trừ Hứa Bổn Hòa. Bởi vào thời điểm đó, máy truyền tin đối với nhiều người hoàn toàn không có giá trị về mặt… tái sản xuất. Nhưng, Hứa Bổn Hòa lại nghĩ khác. Lời đồn trong giới thương nhân người Hoa cho biết, trước khi tham gia phiên đấu này, Hứa Bổn Hòa từng thành công khi phân kim và tìm thấy vàng từ một chiếc máy truyền tin bị hỏng. Vì vậy, ông nhanh chóng nắm cơ hội dành riêng cho mình từ cuộc đấu giá mà sản phẩm được mang ra “sàn” lại bị chối bỏ này. Vận dụng tất cả các mối quan hệ, Hứa Bổn Hòa đã vay mượn và cầm cố tài sản với số tiền đủ để mua lại toàn bộ số máy truyền tin của quân đội Pháp. Sau khi phân kim, ông thu được một lượng lớn vàng. Có số vốn mạnh trong tay, Hứa Bổn Hòa nhanh chóng rời bỏ ngành phế liệu mà tập trung vốn vào kinh doanh bất động sản. Đây là một trong những quyết định táo bạo của Hứa Bổn Hòa. Quyết định này đã mang lại vị trí vương giả cho ông về sau. Căn phòng trước đây là phòng ngủ của con gái Hứa Bổn Hòa Khi Hứa Bổn Hòa tính kinh doanh bất động sản, thì toàn bộ ngành nghề mới mẻ này đang nằm trong tay những người Chà Và, tức người Ấn Độ. Cuối thế kỉ 19 đầu thế kỉ 20, người Chà Và sang Việt Nam chủ yếu để làm 3 nghề là: mã tà, gác gian và buôn sạp vải. Thực ra việc buôn sạp vải đi kèm với chuyện cho vay nặng lãi và buôn nhà. Nhưng người Chà Và không có thói quen mua đất, mà có thói quen mua nhà đã được xây dựng sẵn từ những con bạc đang túng tiền, người nợ nần hoặc cần tiền gấp để chữa bệnh, kiểu buôn bán “mua rẻ, bán đắt”. Hứa Bổn Hòa không kinh doanh theo cách cò con này. Ông đi theo con đường riêng của mình. Khu Nguyễn Thái Bình – Lê Thị Hồng Gấm, thậm chí là một phần đường Nguyễn Thái Học, quận 1, TP.HCM bây giờ ngày ấy là vũng lầy và là con kênh số 20. Người Pháp quyết định lấp vũng lầy này để mở chợ. Cái chợ mà người Hoa quen gọi là “Tân Nhai Thị”, tức Chợ Mới (dù chưa được kiểm chứng chính xác bởi giới nghiên cứu, nhưng nhiều người cho rằng, Chợ Mới ngày nay chính là chợ Bến Thành). Trước đây, tại khu vực chợ này cũng đã có một cái chợ, gọi là Chợ Cũ. Nhưng để phát triển giao thương, người Pháp bắt đầu lấp vũng và kênh để xây dựng, cái tên “Tân Nhai Thị” bắt nguồn từ nguyên nhân này. Ngày khi nắm bắt được thông tin người Pháp chuẩn bị lấp kênh xây chợ, Hứa Bổn Hòa đã tung tiền mua toàn bộ phần đất… con kênh vừa mới lấp. Đây có thể được coi là lần giao dịch vô tiền khoáng hậu, bởi thời điểm đó, không có giao dịch bất động sản nào được thực hiện theo kiểu… đón đầu quy hoạch như của Hứa Bổn Hòa. Cái thời điểm mà người dân còn xài bạc cắc, đất chưa cất nhà ở Gia Định – Sài Gòn rẻ như… cho không. Thế nên, khi chợ đã được xây dựng, cơ sở hạ tầng được hoàn thiện, Hứa Bổn Hòa nhanh chóng sở hữu trong tay một khối lượng tài sản kếch xù với hơn 20 nghìn căn nhà phố. Những căn nhà to đẹp, cực kỳ hoành tráng với kiến trúc đậm nét châu Âu, có thể kể đến những công trình tiểu biểu của Hứa Bổn Hòa làm và còn lưu dấu ấn đậm nét cho đến ngày nay là: Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM, khách sạn Mejestic (trên đường Tôn Đức Thắng, quận 1), Bệnh viện Từ Dũ, chùa Kỳ Viên… Nghĩa là gần như những căn biệt thự vừa sang trọng vừa lịch lãm ở Sài Gòn đều thuộc quyền quản lý của Hứa Bổn Hòa. Lúc này ông cùng những con của mình chính thức lập Công ty Hui Bon Hoa. Công ty nổi tiếng đến mức, mà cùng thời người ta đặt câu vè “Đi tàu chú Hỷ, ở nhà chú Hỏa”). Người ta đồn rằng khi lên “ngôi vương” trong giới bất động sản, Hứa Bổn Hòa đã cho xây dựng ngôi biệt thự gồm 3 căn liên kết với nhau hình chữ U (nay là Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM, khu phức hợp và một tòa nhà cạnh Bảo tàng đang được sửa chữa) với hàng trăm cánh cửa. Đặc biệt, cổng chính của ngôi nhà này to… hơn cổng Dinh Toàn quyền Đông Dương, chính vì vậy các nhà cầm quyền người Pháp đã yêu cầu Hứa Bổn Hòa phải đập đi và xây lại nhỏ hơn so với cổng của Dinh Toàn quyền cho phải phép. Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM Tuy nhiên, lời đồn này khó có thể là… sự thật. Bởi đơn giản để có thể thành công trong các lần giao dịch bất động sản theo kiểu đón đầu quy hoạch của mình, Hứa Bổn Hòa cần có sự giúp đỡ rất lớn từ các quan chức người Pháp. Thế nên, một con người lọc lõi như Hứa Bổn Hòa không thể vì một chút sĩ diện nhất thời mà làm mất lòng những chiến hữu, vốn dĩ là cái “mỏ vàng” của riêng mình. Sau thành công từ việc đón đầu quy hoạch khu Chợ Mới, Hứa Bổn Hòa tiếp tục phát huy chuyện mua đất đón đầu quy hoạch. Có thời điểm, ông đã thống trị toàn bộ những vị trí kinh doanh bất động sản có máu mặt ở Gia Định – Sài Gòn về dưới trướng của mình. Được cái, Hứa Bổn Hòa không kinh doanh theo kiểu sát ván với đối thủ, nên được nhiều người nể trọng. Đặc biệt là dân lao động rất có cảm tình với “ông vua” xuất thân từ nghèo khó này. Sau khi những lời đồn thổi về “Hồn ma nhà họ Hứa” phát triển thành chuyện… truyền miệng, thì những giai thoại về khu an táng của Hứa Bổn Hòa xuất hiện. Có giai thoại cho rằng mộ của Hứa Bổn Hòa đang nằm tại quận Thủ Đức, TP.HCM. Giai thoại khác lại đồn hài cốt của Hứa Bổn Hòa đã được người thân đưa về Pháp, vốn dĩ ông mang quốc tịch này. Cũng có giai thoại cho rằng, trước khi mất Hứa Bổn Hòa đã cho xây dựng sẵn nhiều lăng mộ để chuẩn bị cho lúc nằm xuống. Mục đích chính của chuyện này là để đảm bảo an toàn cho phần mộ của ông sẽ không bị bọn trộm mộ xâm hại. Bởi, những người giàu như Hứa Bổn Hòa thương mang theo nhiều đồ tùy táng có giá trị khi về với đất. Và cũng để “long mạch” được đảm bảo về mặt “phát” của nó. Từ một gánh ve chai bước lên ngôi vương trong giới buôn bán bất động sản, với gia tài kếch xù và những giai thoại liên quan đến nhiều giai đoạn trong cuộc sống, có thể nói Hứa Bổn Hòa là một trong những nhân vật dân sinh cận đại để lại nhiều tranh cãi nhất cho đến nay. Theo CSTC ======================================== CHÚ HỎA: ĐÒN GÁNH TRE CHÍN RẠN HAI VAI Thanh Thảo (Toquoc)- Chú Hoả là người Tàu, người Tiều, điều ấy đã rõ. “Đòn gánh tre chín dạn hai vai” là câu thơ Nguyễn Du, một thi hào Việt Nam, điều ấy càng rõ hơn. Nhưng lần đầu tiên khi mới về Sài Gòn, đầu tháng 5/75, lần đầu tiên được tới thăm và…ăn nhậu tại Dinh Chú Hoả( hình như gần chợ Cũ, tôi vốn không thuộc đường Sài Gòn lắm), tự nhiên tôi bật nhớ câu thơ Nguyễn Du. Trong “thập loại chúng sinh” thì Chú Hoả bước vào con đường kinh doanh từ một chiếc…đòn gánh, và đôi bồ đựng…đồng nát. Phía trên cổng vẫn còn logo với chữ "H.B.H"- Hui Bon Hoa Đích thực, bây giờ người ta gọi Chú Hoả là người khởi nghiệp từ nghề…ve chai, chà đồ nhôm nhưng không “chôm đồ nhựa”. Ông là người làm ăn đàng hoàng, dù gánh đôi bồ mua hàng đồng nát thì đôi bồ ấy vẫn…sạch, vì Chú Hoả không…chôm. Người buôn bán biết giữ chữ trung chữ tín chữ nghĩa chữ tình như thế mới giàu lên được từ chiếc đòn gánh. Trong dinh thự Chú Hoả, người đã từng (tôi cũng nghe đồn thôi, chưa có số liệu cụ thể) sở hữu 20% bất động sản Sài Gòn, ở vị trí trang trọng nhất của tầng nhà “bảo tàng”, đặt trân trọng trong tủ pha lê một…chiếc đòn gánh cũ. Những người từ bậc thang chót trong xã hội, từ nghèo hèn giàu lên như Chú Hoả, không nhiều người muốn nhắc nhớ lại quá khứ hàn vi của mình. Lắm người còn tự tạo ra một lý lịch “hoành tráng”, là hậu duệ của dòng họ lớn này, là cháu ba đời của vĩ nhân nọ, tất cả chỉ cốt “giải quyết khâu oai”.Chú Hoả không làm thế. Ông cho thờ cái đòn gánh thuở hàn vi là để nhắc cháu con đừng quên quá khứ của gia đình, rằng gia đình này đã thoát nghèo bằng cách gì, đã giàu lên nhờ cái gì. Chiếc đòn gánh tượng trưng cho sự tảo tần, cho lao động nhọc nhằn và mải miết, cho những tháng năm gồng mình gánh chịu biết bao gánh nặng mưu sinh, và cũng tượng trưng cho một quyết tâm đổi đời, một nội lực dữ dội bên dưới đôi vai. Cái ngày tháng 5/1975 ấy, khi lần đầu tiên được nhìn tận mắt chiếc đòn gánh trở thành “vật thiêng” trong nhà Chú Hoả- một dinh thự lộng lẫy-tôi đã ngạc nhiên vô cùng. Với tôi, chiếc đòn gánh ấy không hề xa lạ.Tôi cũng là người đã tập quen gánh gồng từ nhỏ, dù chưa phải đi lượm ve chai hay buôn đồng nát ngày nào. “Hoá ra, người giàu như Chú Hoả cũng xuất thân từ người lao động.” Tôi tự nhủ, vì trước đó, do được học tập nhiều nên tôi cứ nghĩ người giàu có là người bóc lột, là người “sinh ra đã giàu”, họ thuộc về một giai cấp khác với chúng tôi-những người lao động và không “bóc lột”. Nếu Chú Hoả nhờ một loại thần dược nào đó mà sống tới bây giờ, sau nhiều đợt “cải tạo tư sản công thương nghiệp”, sau nhiều lần tính ra đi định cư ở nước ngoài hay “qui cố hương”( Chú Hoả là người Tàu) mà không đi, tôi chắc Chú Hoả sẽ rất vui khi được người bây giờ tôn vinh là “doanh nhân thành đạt”, là “tấm gương khởi nghiệp” là “ tỉ phú từ hai bàn tay trắng”, là…Có thể Chú Hoả sẽ không đòi lại được dinh thự của mình(đã sung công từ sau giải phóng), nhưng tôi nghĩ ông không mấy quan tâm đến chuyện viết và đưa đơn kiện. Dù cái hầm rượu “vĩ đại” dưới tầng hầm nhà ông không còn lấy một chai rượu nhỏ, ông cũng chẳng lấy thế làm phiền. Ông sẽ ngồi đâu đó quán cóc vỉa hè chợ Cũ, ngay cạnh nhà mình, “lỳ một lam” Gò Đen nóng sốt, đưa cay vài nhát ổi , đôi miếng xoài xanh. Và nếu lúc đó kẻ hậu duệ tội lỗi này xuất hiện( tội gì tôi sẽ thưa sau), tôi quyết xin mời ông vài chai bia lùn “ mà ai cũng phải ngước nhìn”, cái giống bia nảy nòi từ một hãng bia Con Cọp Con Rồng gì đó mà thuở mới lập nghiệp ông đã biết nhưng ít dám xài vì sợ…tốn tiền. Và nhân lúc ông vui chuyện nhờ hơi men, tôi sẽ xin thưa thật với ông, là “cái đêm hôm ấy đêm gì” tôi tới thăm nhà ông tháng 5/1975 ấy, mấy anh em chúng tôi sau khi ngắm nghía chiếc đòn gánh của ông, đã lao ngay xuống hầm rượu nhà ông và khuân lên đủ thứ rượu Tây Tàu Nga Mỹ…Không dám ngồi lên các xa-lông bóng loáng nơi phòng khách, chúng tôi đã rủ nhau, theo đúng cách người lao động nghèo, ngồi ngay bậc cầu thang cẩm thạch( cũng bóng lộn) ở nhà ông để…nhậu. Vịt quay nổi tiếng mua từ chợ Cũ bên cạnh nhà, xoài cốc ổi cũng từ quanh quanh đó, rượu xịn thì nhà ông vô thiên lủng, chúng tôi đã uống từ 6 giờ chiều tới 12 giờ đêm và…say khướt. Ấy, tội lỗi chúng tôi chỉ có vậy. Tất cả những món đồ cổ nghe nói là vô giá của nhà ông bày rất đẹp trong các tủ kính quanh phòng khách, quanh “chiếc đòn gánh vĩ đại”, chúng tôi tịnh không động tới. Chúng tôi đã tới nhà Chú Hoả tay không, và ra đi tay không, đúng như cách chủ nhân của nó đã đến với cuộc đời này. Nhưng tới bây giờ, thỉnh thoảng, hương vị những chai rượu quí nhà Chú Hoả như còn phảng phất đâu đó trong tôi. Cùng với chiếc đòn gánh. Và hình bóng một doanh nhân cặm cụi làm ăn, giàu lên từ chiếc đòn gánh và đôi bồ đựng đồ…đồng nát. Nguồn : www.toquoc.gov.vn ======================================== GIAI THOẠI NHÀ CHÚ HỎA 23/08/2007 Tọa lạc tại số 97 đường Phó Đức Chính, Q1, TPHCM trải qua bao thời gian tòa nhà vẫn sừng sững với dáng dấp cổ kính, tĩnh lặng, thâm u, càng làm cho những giai thoại về chủ nhân và ngôi nhà thêm phần huyền hoăc. Dù nay đã là trụ sở Bảo tàng Mỹ thuật thành phố nhưng ngôi nhà vẫn chất rất nhiều điều bí ẩn , gợi tò mò bởi nó gắn liền với nhiều huyền thoại cùng tên tuổi một đại phú người Hoa lừng lẫy của Sài Gòn trăm năm về trước. Nhà chú Hỏa Đó là chú Hỏa, một trong tứ đại hào phú lừng lẫy của Sài Gòn xưa mà dân gian từng tôn vinh: "Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Hỏa" (Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt; Tổng đốc Phương - Đỗ Hữu Phương; Bá hộ Xường - Lý Tường Quan và chú Hỏa - Hui Bon Hoa). Tuy xếp thứ tư nhưng chú Hỏa là người có nhiều huyền thoại và để lại nhiều dấu ấn nhất, trong đó phải kể đến tấm lòng không chỉ thu vén cho riêng mình mà còn biết hướng tới cộng đồng của ông, "tuy làm giàu cho mình đã đành, nhưng cũng giúp ích rất nhiều cho sự mở mang thịnh vượng kinh tế miền Nam" (Vương Hồng sển - Sài Gòn năm xưa, phần VII: Nhơn vật Hoa kiều) Chú Hỏa - Hui Bon Hoa, hay như nhiều người Sài Gòn cũ vẫn gọi thân mật là chú chệt Hứa Bổn Hòa, gốc người Minh Hương - nhóm người Hoa rời bỏ Trung Quốc di cư sang nước ta khi triều đình Mãn Thanh tiêu diệt nhà Minh - được chúa Nguyễn cho định cư ở Nam bộ từ thế kỷ 17. Tương truyền, từ hai bàn tay trắng với một gánh ve chai trên vai, chú đã tạo dựng nên sự nghiệp lừng lẫy khiến cho người đời sau còn nhắc nhở . Vua nhà đất "Đi tàu chú Hỷ, ở nhà chú Hỏa" là câu truyền khẩu nổi tiếng của người Sài Gòn xựa Nếu chú Hỷ là ông "vua tàu bè" có tàu Thông Hiệp chạy khắp Nam kỳ - Lục tỉnh lúc bấy giờ thì chú Hỏa là ông "vua nhà đất" với gia sản ước trên 20.000 căn nhà phố khắp khu vực Sài Gòn - Gia Định - Chợ Lớn. Ông thành lập Công ty Hui Bon Hoa và các con, cực thịnh vào khoảng thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, có những đóng góp rất quan trọng trong việc xây dựng thành phố Sài Gòn. Theo nhà nghiên cứu Vương Hồng Sển: "Hui Bon Hoa có nhiều con cháu luôn luôn hòa thuận, gia tài giữ nguyên vẹn không chia phần manh mún, chỉ cùng nhau chia lợi tức, và mỗi khi cần dùng số tiền to tát thì người trong họ phải xin chữ ký của người trưởng huynh, khi ấy ngân hàng mới phát bạc. Nhờ giữ gìn có phương pháp nên sự nghiệp Hui Bon Hoa ngày càng đồ sộ thêm mãi, không sứt mẻ mảy may nào. Sơ khởi, chú Hỏa nghe đâu hùn hiệp với một người Pháp bao thầu khuếch trương các tiệm cầm đồ (Mont de piété) trong Nam Kỳ. Hiện nay phố xá Sài Gòn một phần lớn là của công ty Hui Bon Hoa làm chủ. nhưng công ty này được tiếng là "rất biết điều" và không eo xách, làm khó người mướn phố". Không chỉ xây các dinh thự hoành tráng cho gia đình mình, chú Hỏa còn xây những dãy phố, cùng hàng loạt các công trình dân dụng dành cho cộng đồng như bệnh viện, chùa chiền...Trong số những công trình tiêu biểu vẫn còn được sử dụng cho đến ngày này có Bào tàng Mỹ thuật thành phố, khách sạn Majestic, Bệnh viện Từ Dũ, Trung tâm cấp cứu Sài Gòn, Nhà khách Chính phủ, chùa Kỳ Viên, khác sạn Palace - Long Hải...Majestic là khách sạn đồ sộ bậc nhất thời ấy, được thiết kế theo đồ án của một kiến trúc sư người Pháp. Cũng như Bảo tàng Mỹ thuật hay Nhà khách Chính phủ, Majestic xây dựng theo phong cách Baroque rất được ưa chuộng thời bấy giờ và ngay cả hiện nay, nó mang dáng vẻ kiến trúc cổ châu Âu thời phục hưng, cổ kính và sang trọng bậc nhất Sài Gòn ngay khi xây xong vào năm 1925. Mua ve chai nhặt được vàng Đó là giai thoại được kể nhiều nhất khi nói về chú Hỏa, trong đó có nhiều điểm trùng nhau, ví dụ sinh thời chú Hỏa làm nghề mua bán ve chai. Nhiều người kể, có dịp vào nhà chú Hỏa lúc trước giải phóng đã nhìn thấy đôi quang gánh đặt trong tủ kính, chưng giữa nhà như vật vừa trang trí, vừa là kỷ niệm thuở hàn vi. Rất nhiều người kể, trong một lần thu mua ve chai, chú Hỏa nhặt được cả túi vàng nằm trong một chiếc ghế nệm cũ; người khác nói chú mua được bức tượng đúc đồng nhưng bên trong đầy vàng. Còn theo một số người khác, khi lê la hầu như khắp Sài Gòn - Chợ Lớn để thu mua những thứ bỏ đi của thiên hạ, chú Hỏa đã mua trúng đồ cổ, "chú thạo chữ Hán nên biết trong đám đồ người ta vứt ra đó có đồ cổ từ thời Nguyên, đời Thanh, thậm chí từ đời Hán". Một giai thoại nữa cho rằng chú Hỏa rất rành về phong thủy nên đã an táng mộ cha đúng long mạch nên làm ăn phát đạt. Số khác cho rằng chú vốn dòng dõi nhà Minh, do ly loạn nên tạm chôn giấu của cải để lánh thân, về sau chú trở lại quê nhà Trung Quốc, đào số của cải gia bảo ấy lên mang sang làm vốn hùn hạp làm ăn với người Pháp rồi dần dà phát đạt. Số khác lại cho rằng vào thời ấy chú đã là ... đại lý ve chai, khấm khá, chú chuyển sang mở tiệm cầm đồ, một mặt mua đất cất nhà bán hoặc cho thuê. Nói theo ngôn ngữ bây giờ thì chú là "trùm nhà đất", mà "kinh doanh bất động sản thì thời nào chả chóng phất" - nhiều người bình luận. Một giả thuyết khác cho rằng chú Hỏa đã làm việc với một chủ người Pháp, nhờ tính siêng năng lại thật thà nên ông chủ Pháp thương, giúp chú vốn liếng mở tiệm cầm đồ và buôn bán. Các giai thoại trên đều mơ hồ nhưng có một thực tế ít ai đề cập đến đó là ngoài sự cần mẫn làm ăn, chịu khó, chú Hỏa còn có một đầu óc kinh doanh siêu hạng. Không chỉ nổi tiếng trong nước, bấy giờ, chú Hỏa còn lừng lẫy khắp Đông Dương không chỉ bởi gia sản kếch sù mà còn bởi sự thức thời. Chú có hơn chục người con thì hầu hết được cho du học tại các nước lớn như Anh, Pháp, Đức, Nhật... Được biết, các con chú ai nấy đều học hành thành đạt, mỗi người đều được nhập quốc tịch, được lưu lại làm việc ở nước sở tại. Dinh thự có 99 cửa Nằm ở khu tứ giác đắc địa của Sài Gòn là Phó Đức Chính - Lê Thị Hồng Gấm - Calmette - Nguyễn Thái Bình, hiện tòa nhà được dùng làm Bảo tàng Mỹ thuật thành phố. Từ trước 1975 đã có rất nhiều lời đồn đại, cho rằng ngôi nhà này có... ma! Nhiều người kể đã nhiều lần nhìn thấy bóng trắng thấp thoáng lướt đi qua các dãy hành lang trong đêm khuya, người khác khẳng định đã nghe hồn ma đêm đêm hiện về gào khóc. Giai thoại ngày càng nhiều, đến nỗi trước 1975 có cả một bộ phim tựa đề "Con ma nhà họ Hứa" (hãng phim Dạ Lý Hương, đạo diễn Lê Mộng Hoàng), gắn liền với tên tuổi các ngôi sao màn bạc Việt Nam thời bấy giờ như Bạch Tuyết, Thanh Tú, Dũng Thanh Lâm, Thanh Việt, Tùng Lâm, bà Năm Sa Đéc... Bộ phim gây tiếng vang lớn, là một trong những bộ phim ma đầu tiên trong nền điện ảnh Việt Nam, dù kỹ thuật "nhát ma" của ta lúc ấy được xếp vào hàng ... thô sơ. Tòa nhà vốn là dinh thự chính của chú Hỏa, được thiết kế rất đẹp và độc đáo theo phong cách Art décort, kiểu dáng kiến trúc cổ hòa hợp giữa hai trường phái xây dựng Á-Âu, tường nhà được đúc kiên cố, dày từ 40-60cm. Ngôi nhà hiện đã trên trăm tuổi, được xây dựng vào những năm 20 của thế kỷ trước. Tương truyền khi thiết kế, dinh thự này có một trăm cửa lớn, cửa nhỏ và cửa sổ. Thế nhưng, Toàn quyền Đông Dương khi duyệt thiết kế đã bắt chủ nhân bỏ đi một cửa và không được mở cổng chính với lý do cổng này to hơn cổng Dinh Toàn quyền, vậy nên hiện nay dinh thự chỉ có chín mươi chín cửa. Phía trên cổng vẫn còn logo với chữ "H.B.H"- Hui Bon Hoa Mặt bằng tổng thể khối nhà hình chữ U, cấu trúc bên trong tòa nhà hiện bao gồm: tầng hầm dành cho khối văn phòng làm việc; tầng trệt dành cho các gallery hoạt động triển lãm và kinh doanh tranh như Không Gian Xanh, Lạc Hồng, Nhật Lệ, Spring...; lầu 1 là nơi trưng bày tranh tượng mỹ thuật; lầu 2 trưng bày các đồ gốm sứ, thủ công mỹ nghệ truyền thống. Chính thức thành lập từ năm 1987 và đưa vào hoạt động năm 1992, cho đến nay số hiện vật được trưng bày tại Bảo tàng Mỹ thuật TP đã lên đến gần 20.000, trên diện tích hơn 4000 m², đây là nơi lý tưởng để tổ chức các hoạt động triển lãm và sinh hoạt văn hóa nghệ thuật. Nguồn: vanhoaphuongdong.com ======================================== BÀI CỦA THÀNH VIÊN CHIMBOICA BÊN TRANG THẾ GIỚI VÔ HÌNH Giới thiệu: Công Minh ======================================== NGHI ÁN PHONG THỦY TRONG CĂN NHÀ CHÚ HỎA Công Minh
    1 like
  30. Lá số của bạn đã đúng giờ sinh chưa? ntpt thấy mới qua 10 phút, có cần lầy thêm lá số trước 21h để kiểm tra không?
    1 like
  31. Theo tôi trong năm Mão chứ không phải Thìn gia đạo bạn có người bệnh nặng hay phải có cái tang, nếu có ý định cưới trong năm tới thì sẽ gặp nhiều cản trở có thể là từ 1 người trong gia đình bạn nếu quyết tâm thì tới nửa năm sau mới được như ý chắc tầm khoảng trung thu, nhưng theo tôi đến năm thìn bạn mới song hỷ lâm môn. Cung huynh đệ của bạn anh em ở xa nhau thì tình cảm còn mặn nồng chứ khi ở gần thì hay xảy ra cãi vã không hợp nhau. Bạn còn 1 năm nữa phải chịu đựng sang tới năm Thìn sau khi kết hôn cuộc đời sẽ rẽ sang 1 hướng khác tốt đẹp hơn rất nhiều, còn năm Mão nữa nhiều chuyện đau buồn thất bại xảy ra đi ra ngoài coi chừng tai nạn tay chây hình thể, không nên cho ai vay mượn kẻo bị gạt cũng nên đề phòng trộm cướp hay dính tới cửa quan tiền bạc hao tổn cũng nhiều/ Nhất là 7 tháng đầu năm. Về gần cưới năm thì mọi việc mới dần tốt đẹp lên. Khoảng cuối tháng 4 âm lịch sẽ có người giúp đở công việc ban đầu không thuận nhiều dèm pha ức chế sau mới hanh thông. Chờ bác haithienha và mọi người tư vấn thêm cho nhé, chúc vui vẻ!
    1 like
  32. Hổ phụ sinh Hổ Tử! SP Dị nhân thì đệ tử cũng hàng Quái nhân? Vì thế mới SINH chuyện mà thôi toàn chuyện giúp đời giúp người cũng nên! Như Tp ta trước đây có quái nhân BÙI GIÁNG với những áng thơ tuyệt tác, lúc lang thang với râu tóc bụi bặm có ai dám buông lời? đến khi qua đời thì tung hô Kỳ Nhân đấy thôi! Ngôn ngữ lắm khi bị lạm dụng lệch pha...
    1 like
  33. Thêm một dị hợm nữa - Í lộn - Dị nhân, ấy là báo nói thế. Anh chị em dự bữa tiệc hôm ấy đều biết rõ rằng Hoàng triều Hải xác định Hanoi nắng đẹp và nhiệt độ không lạnh lắm. Không cần phải mặc áo ấm. Tất nhiên, nó chỉ đủ thời gian từ lúc Hải xuống máy bay và về tới nhà. Híc! Mấy hôm nay trời Hanoi rét hại mới kinh! :D . Liều thật, thế này viêm phổi mất.Gặp may cả thôi! :D
    1 like
  34. Ở am thờ Mỵ Châu có một bài thơ cổ đề trên bảng gỗ: Hoàng thành đoạn kính thảo ly ly Vãng sự thương tâm bất khả ty Tần Việt nhân duyên thành oán ngẫu Sơn hà kiếp vận đáo nga my Quyên đế cố quốc sương thiên mộ Châu dựng hàn lưu bích hải chi Thần nỗ điếu minh hà xứ khứ Ngộ nhân đáo để thị kim qui. Dịch (Đỗ Văn Hỷ): Thành hoang khuất khúc xanh rì cỏ Việc cũ đau lòng biết hỏi ai Tần Việt nhân duyên thành cập oán Non sông vận kiếp tới mày ngài Quyên kêu nước cũ trời sương muộn Trai nở dòng băng biển biếc hay Mờ mịt nỏ thần đâu biệt mất Rùa vàng lẫm lỡ tới ai đây. Bài thơ trên cho biết kẻ đánh tráo nỏ thần, lừa gạt Mỵ Châu không phải là Triệu, mà là Tần. Đây cũng là câu thành ngữ "Kẻ Việt người Tần" như trong bài thơ Khối tình con của Tản Đà: Một đôi kẻ Việt người Tần Nửa phần ân ái nửa phần oán thương Vuốt rùa chàng đổi móng Lông ngỗng thiếp đưa đường Thề nguyền phu phụ Lòng nhi nữ Việc quân vương Duyên nợ tình kia dở dở dang Nệm gấm vó câu Trăm năm giọt lệ Ngọc trai nước giếng Nghìn thu khói nhang. Cuộc kháng chiến chống Tần của Việt đã không thắng lợi, bởi Âu Lạc đã mất nước vào tay nhà Tần. Và như vậy cũng không có chuyện Triệu Đà chiếm Âu Lạc vì Âu Lạc đã bị Tần chiếm từ trước.
    1 like
  35. Sự thật về người kỳ lạ ở Viện lão khoa Trung ương Tác giả: A Sáng Tuanvietnam.vn Bài đã được xuất bản.: 11 giờ trước Tôi muốn kể lại một cách trung thực câu chuyện này và bất lực khi muốn lý giải bản chất của nó. Cái gì đang diễn ra trong đời sống chúng ta? Cái gì đã làm cho chữ Hiếu và tiền bạc lại trở nên đối nghịch đến độ không thể cắt nghĩa? Nhiều lúc tôi lại rùng mình nghĩ rằng, một ngày nào đó chính cái thân xác của tôi già nua, bệnh tật, rồi nằm liệt một chỗ. Thế rồi một bàn tay ai đó bắt đầu chăm sóc cái thân xác bệnh tật của tôi, và rồi đến một ngày tôi biết sự thật... Câu chuyện bắt đầu từ phòng điều trị số 303, tầng 3, Bệnh viện Lão khoa Trung ương. Sở dĩ tôi có mặt ở đây vì đến trông nom ông anh cả. Sức khỏe bác cả nhà tôi chưa đến nỗi phải cần người chăm sóc từng ly từng tí khi nằm điều trị. Ông anh cả tôi chỉ bị viêm dây thần kinh mắt nên cần nằm truyền kháng sinh liều cao. Những lúc nằm truyền như vậy, tôi muốn ngồi cùng bác ấy trò chuyện cho đỡ buồn. Và trong vòng hơn 7 ngày ngồi trò chuyện với bác ấy tôi đã chứng kiến câu chuyện này. Trong phòng điều trị còn hai bệnh nhân, đều mắc căn bệnh tai biến mạch máu não, nằm liệt hoàn toàn. Cụ thứ nhất có tới 6 người con cả trai cả gái. Họ đến mỗi ngày 3 người, ngồi kín cả hành lang, trò chuyện rôm rả về bệnh tật của cụ, thỉnh thoảng họ cũng tranh cãi nhau về cách chăm sóc một người liệt. Tôi đã có một bài học - bài học tuyệt vời về lòng hiếu thảo của con người. Ảnh: tintuc.xalo.vn Tôi quan sát và thật sự cảm động, thầm nghĩ rằng, người cha này có phúc lớn, lúc ốm đau con cháu kéo đến cả đàn, tranh nhau chăm sóc. Có lẽ đời người như thế là viên mãn. Khi bệnh tật đang dần cướp đi tất cả thì cái "năng lượng" của con cháu trở nên tuyệt vời hơn bao giờ hết. Cụ nằm thở thoi thóp, hình như không còn biết gì nhưng tôi thấy rõ sự yên bình trong cách "ngủ" của cụ. Chỉ cần tay cụ động một chút thì ngay lập tức một người con reo lên: "Tay bố động rồi này, gọi bác sỹ ngay!", thế rồi họ chạy rầm rầm, í ới gọi bác sỹ... Khuôn mặt của mấy đứa con cụ thật rạng ngời, chứa chan hi vọng về sự hồi phục của cha mình. Đôi lúc một trong số họ quay sang cười nói với tôi: Cụ nhà tôi lúc còn khỏe là tham việc lắm, chẳng bao giờ cụ chịu ngồi yên, 84 tuổi mà vẫn cứ đòi ra đồng, nếu không bị tai biến thì giờ này cụ đang ngoài ao cá... Họ nói hồn nhiên, say sưa như muốn quên đi hiện tại - quên đi rằng cha mình đang bị liệt. Có lẽ họ muốn quay về quá khứ, về cái ngày mà cha họ còn khỏe, đơn giản vì họ yêu cha mình thật sự. Đó là chuyện của cụ thứ nhất, ngay bên cạnh cũng một cụ nằm liệt như thế nhưng xem chừng nặng hơn bởi cụ hầu như không cử động chút nào, chỉ khò khè thở. Chỉ nhìn qua cũng biết được cụ thuộc tầng lớp giàu có vì xung quanh giường của cụ toàn những thứ đắt tiền: đệm đặc chủng cho người bị liệt (loại này bệnh viện không có), máy thở đặc chủng (nghe nói họ thuê riêng) và vô vàn thứ đặc biệt khác. Nhưng đặc biệt hơn chính là người chăm sóc cụ - chỉ duy nhất một thiếu phụ chừng 40 tuổi. Trái ngược với sự đông đúc, ầm ĩ của người nhà bệnh nhân bên cạnh, người thiếu phụ này chăm sóc bệnh nhân một cách kỳ lạ. Sự kỳ lạ ở chỗ chị ấy hết sức thành thạo mọi việc: lau rửa, cho ăn, kiểm tra, bôi thuốc... nhưng kỳ lạ hơn chính là cách trò chuyện cực kỳ thân mật của chị. "Con cho ông ăn nhé! Trời ơi, chân ông lại loét rồi này, từ từ nhé con cho ông nằm nghiêng nhé! Ông thấy thoải mái hơn không!?" - cứ thế vừa làm chị ấy vừa nói thật âu yếm. Tình yêu thương lẫn nhau là món quà lớn nhất của cuộc sống. Ảnh: tin247.com Tôi xúc động với bệnh nhân kia bao nhiêu thì thán phục đến rớt nước mắt với chị ấy bấy nhiêu. Tôi tự nhủ rằng, cụ này còn phúc hơn cụ kia trăm lần. Có được một cô con gái thế này trên đời thật hiếm. Đám con cháu của cụ bên kia chỉ chiếm số đông, nhưng đa phần vụng về không thành thạo việc chăm sóc người nằm liệt, đặc biệt là công đoạn thay "bỉm", hoặc ống nước tiểu được gắn liền với bộ phận sinh dục của cụ. Họ loay hoay, tranh cãi, đôi lúc làm rối tung mọi việc. Những lúc như thế người thiếu phụ ở giường bên kia liền hướng dẫn, hoặc tự tay giúp họ. Chị vừa làm vừa giải thích: Muốn thay phải nâng người cụ lên thế này, lúc lau phải dùng khăn thế này, dùng loại dung dịch này, cái ống nước tiểu phải lắp thế này... Bàn tay khỏe mạnh và rất khéo léo của chị thật thành thạo công việc. Đám con cháu chiếm số đông ấy cứ ngượng nghịu đứng ngẩn tò te. Tôi cũng ngẩn tò te nhìn chị làm cái công việc hết sức khó khăn ấy. Tôi lại thầm nghĩ rằng, có lẽ cha chị ấy đã nằm liệt lâu nên mới có nhiều kinh nghiệm chăm sóc như vậy. Nhưng đó mới chỉ là kinh nghiệm, cái làm tôi xúc động chính là cách chị trò chuyện với người bệnh. Có một cái gì đó thật sự yêu thương - tình yêu thương kiên trì vô cùng của chị. Tôi cũng tò mò hỏi chị về cụ: "Ông nằm liệt bao lâu rồi chị?". "3 năm rồi, đây là lần đột quỵ thứ hai..." - chị trả lời thản nhiên. Tôi rất thắc mắc rằng vì sao đã 5 ngày liền tôi không thấy bất cứ ai ngoài chị đến chăm nom cụ, nhưng tôi lại nghĩ chuyện này không nên hỏi. Nhưng tò mò quá không đừng được, tôi thốt lên: "Có mỗi mình chị chăm sóc cụ thôi à?". "Ừ, họ bận cả..." - chị trả lời nhát gừng ý như không muốn nói chuyện này, tôi đành im lặng và tiếp tục quan sát người phụ nữ đáng ngưỡng mộ này. Ngày hôm sau, vẫn một mình thiếu phụ ấy bên cụ. Lần này chị đang loay hoay chuyển tư thế nằm cho cụ. Dù khá khoẻ mạnh, nhưng việc vần một bệnh nhân nằm liệt hoàn toàn và khá béo như thế cũng khiến chị toát mồ hôi. Tôi nhanh nhảu đến giúp chị thì ôi thôi! Cái lưng của cụ đã bị loét ra nhiều chỗ, đặc biệt là hai cái mắt cá chân thì gần như thối rữa dù người bệnh nằm trên cái đệm đặc biệt có tác dụng chống loét. Khi đã vần được cụ nằm nghiêng, chị bắt đầu dùng thuốc khử trùng cẩn thận lau những chỗ loét ấy. Thú thực tôi phải cố gắng lắm mới đủ sức đứng nhìn chị lau rửa. Chị vừa làm vừa nói âu yếm: Khổ thân chưa, chắc đau lắm ông nhỉ!? Con đã bảo rồi, lúc nào đau thì mở mắt để con biết... Khổ thân ông của con quá...! Cứ thế chị nỉ non, như nói cho người bệnh, như nói cho chính mình nghe. Người bệnh thì hoàn toàn như không biết gì, ngoài việc ngậm cái ống bơm thức ăn ở miệng, đôi mắt vẫn nhắm nghiền, những vết loét kia hình như không phải trên da thịt mình... Tôi bắt đầu chuyển từ sự xúc động sang thắc mắc. Đã 6 ngày nay chỉ một mình chị ấy chăm sóc cha mình, mà đã 3 năm nay như vậy thì thật đáng khâm phục. Có lẽ anh chị em nhà chị ấy bận hoặc giao phó công việc không muốn làm này cho mình chị. Tôi đã từng chứng kiến nhiều gia đình đông anh chị em có cha mẹ bị ốm. Họ đùn đẩy nhau, trách móc nhau, tố cáo nhau... tất cả chỉ muốn tránh cái việc chăm sóc bậc sinh thành ra mình. Có người còn trốn biệt như việc đó không liên quan đến mình. Và đôi khi chính tôi cũng cảm thấy mình chưa làm tròn trách nhiệm với cha mẹ. Tôi thật sự khâm phục người thiếu phụ này. Bỗng chốc căn phòng điều trị vốn nhiều sự não nề trở nên ấm cúng lạ thường. Ông cả nhà tôi cứ ngồi trầm ngâm nhìn người thiếu phụ. Đôi mắt giàu kinh nghiệm của ông hình như cũng đang có cùng suy nghĩ như tôi. Nhiều lúc bẵng đi vài tháng tôi thật sự quên rằng mình đang có một người mẹ già ở quê, tất nhiên chính tôi lại tự biện hộ ngay rằng, mẹ mình còn khoẻ, mình bận rộn thỉnh thoảng quên cũng chẳng hề hấn gì, công việc mà... Thỉnh thoảng mẹ tôi chủ động gọi điện hỏi thăm tôi mới giật mình thấy xấu hổ. Có lẽ lâu quá tôi không gọi về nên mẹ lo lắng, câu đầu tiên bao giờ mẹ tôi cũng hỏi: Con bận lắm à? Mỗi lần như vậy tôi lại thấy mình thật tồi tệ, chưa làm tròn chữ Hiếu với bậc sinh thành. Và bây giờ tôi chứng kiến những con người này: một đàn con đông đúc, tranh nhau chăm sóc cha; một người thiếu phụ kỳ lạ, lúc nào cũng âu yếm chăm sóc người bệnh, tôi chưa hề thấy một dấu hiệu nào về sự chán nản, thất vọng, hay cáu gắt trên khuôn mặt chị ấy suốt 6 ngày liền. Bằng ấy đủ để chứng minh rằng, sự cẩn trọng, tỉ mỉ, âu yếm của chị là thật. Tôi suy nghĩ miên man về điều này. Tự nhiên thấy mình thật sự bé mọn vì luôn hoài nghi những điều xung quanh. Báo chí đã viết nhiều về những sự bất hiếu, vô đạo đức, đối xử lạnh lùng... với người thân khi họ mắc bệnh, hoặc quá già. Vì thế tôi luôn mang trong đầu óc phán xét, hoài nghi mỗi khi tiếp cận những hoàn cảnh tương tự vậy. Nhưng lần này tôi đã có một bài học - bài học tuyệt vời về lòng hiếu thảo của con người. Tôi vẫn miên man suy nghĩ và ngắm nhìn người thiếu phụ đầy ngưỡng mộ này thì đột nhiên từ cửa phòng bệnh xuất hiện một người phụ nữ. Chị ta ăn mặc sang trọng, trang sức đeo khắp người, chỉ nhìn qua cũng biết là người giàu có. Chị ta đi thẳng đến giường bệnh, một tay bịt mũi hất hàm hỏi người thiếu phụ: "Cụ thế nào? Có khá hơn không?". Người thiếu phụ nhoẻn cười: "Vẫn thế, được cái không bị trớ lúc ăn...". Chị ta cũng không thèm ngồi xuống chỉ đứng từ xa nhìn người thiếu phụ đang lau rửa chỗ loét, tay vẫn bưng lấy mũi, khuôn mặt sang trọng hằn rõ sự khó chịu. Cũng chỉ vài phút sau chị rảo bước ra ngoài, rồi đi thẳng. Lúc này người thiếu phụ mới nói: "Con gái cụ đấy, thỉnh thoảng mới đảo qua, họ bận lắm...". Tôi trố mắt hỏi dồn: "Thế còn chị?". Người thiếu phụ mắt vẫn không rời những chỗ loét, bàn tay mạnh khoẻ và khéo léo của chị vẫn lau rửa và thủng thẳng trả lời: "Không, tôi là người làm thuê thôi. Tôi làm nghề này lâu rồi, nhưng chắc sang năm nghỉ, họ nói mãi tôi mới ở lại đấy...". Tôi thấy mình như bị một cái tát vào mặt! Hoá ra là vậy, tôi đã nhầm và tôi không có được bất cứ bài học gì. Tôi nhầm! Lạy Phật tôi nhầm lẫn!
    1 like
  36. @ Nòng nọc: Có đấy anh ah. Em đã từng gặp, là Thầy của em...Cực phẩm của cực phẩm nhân gian...Best of the best :) Nhưng khác câu chuyện này là cả 2 vợ chồng đều là cực phẩm nhân gian :D
    1 like
  37. Khốn khổ là đúng thôi...! Đi tìm...cái không thật...thì sao tìm ra...? Không những "khốn khổ" mà sẽ "khùng" luôn... "Người ta khổ vì thương không phải cách... Yêu sai duyên...và mến chẳng nhằm người... Có kho vàng nhưng tặng chẳng tùy nơi... Người ta khổ...vì xin không phải chổ... Đường êm quá...ai đi mà nhớ ngó... Đến khi hay...gai nhọn đã vào xương.... Vì thả lòng...không kiềm chế dây cương... Người ta khổ...vì lui không được nữa... Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa... Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy... Muôn nghìn đời...tìm cớ dõi sương mây... Dấn thân mãi...đến kiếm trời dưới đất... Người ta khổ vì cố chen ngõ chật... Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào... Rồi bị thương...người ta giữ gươm dao... Không muốn chữa...không chịu lành thú độc..." Dại khờ - Xuân Diệu
    1 like
  38. "Người đàn ông chính trực có thể yêu như một kẻ điên, nhưng đừng bao giờ yêu như một thằng ngu" Người đàn ông này cao cả quá...cao cả đến không thật... Rất may, mình không là như thế...? Hay... Rất tiếc mình không thể như thế...? "Người ta chỉ tha thứ cho lỗi lầm, không ai tha thứ cho sự lừa dối" Lầm lỡ chăng...? Lừa dối chăng...? Nghĩ đi nghĩ lại, cảm giác thật khó chịu... Có lẽ "Tham, sân, si" trong ta còn quá là nhiều...!
    1 like
  39. Những chiếc khăn tắm... Năm ấy anh đã lấy cô gái xinh đẹp, kiêu ngạo đó làm vợ. Cô vợ hỏi anh: “Anh định yêu em như thế nào?”. Thực ra trong lòng cô nghĩ rằng anh sẽ trả lời mình là: “Anh sẽ yêu em đến lúc chết”. Đây là câu mà cô thích nghe nhất. Nhưng anh đã không nói như vậy, anh chỉ nói: “Anh thường dùng một đôi khăn tắm, một chiếc to và một chiếc nhỏ. Anh hay dùng khăn to để rửa mặt còn khăn nhỏ thì để lau chân. Bây giờ lấy em rồi thì anh sẽ nhường cho em dùng khăn to và khăn nhỏ để anh dùng. Em sẽ mãi mãi dùng cái to còn anh sẽ mãi mãi dùng cái nhỏ có được không?”. Cô cười ngặt nghẽo và coi đó như là lời hứa của tình yêu vậy! Nhưng vì mới lấy chồng nên cô cảm thấy đó là những lời nói tình cảm ngọt ngào. Sau đó đúng là anh luôn dùng chiếc khăn nhỏ bé còn đưa cho cô những chiếc khăn to mềm mại, mới mẻ. Còn nữa, những lúc nhà nấu món cá thì cô luôn ăn khúc giữa còn anh thì luôn ăn khúc đầu và khúc đuôi. Anh nói rằng anh thích ăn như vậy. Khi đi bên nhau anh luôn đi bên ngoài, còn cô luôn đi bên tay phải của anh. Cô không hề biết rằng đó là những cử chỉ yêu thương nhất anh dành cho cô. Thời gian trôi qua, lâu dần tình cảm của cô đã bị tê liệt nên cảm thấy những cử chỉ ấy của anh chỉ là tính cách của anh mà thôi. 5 năm trôi qua, cô đã quen với sự yêu thương, sủng ái của anh. Lâu dần thì cô lại thấy chán những điều ấy. Người đàn ông nhỏ nhặt ấy có ý nghĩa gì cơ chứ? Cô bỗng thấy anh sao mà chậm chạp, đờ đẫn đến vậy. Anh chẳng biết lãng mạn là gì, không biết đến phong nhã tài hoa... Vì vậy, cô đã có nhân tình. So với nhân tình của cô thì anh còn thiếu sự nhiệt tình, nóng hổi và hoang dã. Anh thiếu mất sự hư hỏng đầy hấp dẫn đối với phụ nữ. Cũng vì vậy mà cô đã quyết định rời xa anh. Đi du lịch cùng người tình thì cô bỗng thấy so với anh thì người tình của cô sao mà ích kỷ đến thế. Khi ăn cá, anh ta luôn thò đũa gắp lấy khúc giữa, thoạt đầu cô cứ tưởng anh ta gắp cho mình ai ngờ anh ta lại gắp vào bát của anh ta rồi thưởng thức một cách ngon lành. Anh ta chẳng thèm để ý, hỏi han cô một lời. Khi đi leo núi, anh ta cứ leo một mạch chẳng để ý gì đến cô, lại còn than thở cô leo chậm nữa chứ. Anh ta cũng chẳng buồn đeo ba lô giùm cô. Cô nhớ những lúc leo núi cùng chồng thì anh luôn vác cho cô tất cả mọi thứ và còn luôn leo đằng sau để ngắm lưng cô. Anh thường nói với cô rằng: “Lưng em rất đẹp!”. Anh ta mang theo 2 chiếc khăn tắm, một chiếc mới và một chiếc cũ. Khi đi tắm anh ta dứt khoát cầm chiếc khăn mới còn chiếc khăn cũ thì để lại cho cô. Cô ngồi thừ người và chẳng hiểu tại sao nước mắt cứ chảy dài. 5 năm qua sao mà cô ích kỷ đến như vậy. Tại sao hồi đó cô nghĩ rằng đó là những việc anh ấy phải làm. Hoá ra những gì mà cô cho là cúi đầu và nhường nhịn ấy là tình yêu. Kết thúc chuyến đi du lịch cùng người tình trước dự kiến, cô xách túi về đến cửa nhà thì anh đang đứng đợi ở đó. Cô đề nghị ly hôn và không ngờ là anh đã thu xếp gọn gàng đồ đạc của cô. Trong chiếc túi xách đó có rất nhiều chiếc khăn tắm to, đó là những chiếc khăn tắm màu hồng, màu trắng, màu vàng đẹp đẽ. Anh nói rằng, em đã dùng quen khăn tắm to rồi nên em cứ mang hết đi. Cô cầm một chiếc khăn tắm to lên ôm vào mặt... Lát sau cô ngẩng đầu lên nói: “Sau này chúng ta cùng dùng khăn tắm to anh nhé?”.
    1 like
  40. Vén bức màn văn minh tiền sử: (Phần 3) Công nghệ nung chảy và các hoạt động khai mỏ tiền sử Tác giả: Ban biên tập Chánh Kiến I.2 Công nghệ nung chảy và các hoạt động khai mỏ thời tiền sử: Chiếc bình kim loại 100.000 năm tuổi Vào tháng 6 năm 1851, Tạp chí Scientific American (quyển 7, trang 298-299), đã đăng một bài viết từ đoạn sao lục ở Boston, trong đó công bố về hai phần của một chiếc bình kim loại được tìm thấy sau khi cho nổ một khối đá cứng tại Meeting House Hill ở Dorchester, Massachusetts. Khi hai phần của chiếc bình được ghép lại, nó tạo thành một chiếc bình hình chuông có chiều cao khoảng 4 ½ inch, 6 ½ inch ở đáy, 2 ½ inch trên đỉnh, và dày khoảng 1/8 inch. Phần vỏ kim loại của bình được cấu tạo bởi thứ hợp kim giữa kẽm và một phần lớn của bạc. Trên vỏ bình có sáu bó hoa khảm bằng bạc tinh khiết, và xung quanh phần bên dưới là môt cành nho hoặc vòng hoa cũng được khảm bằng bạc. Công việc chế tác, khắc, và khảm một cách tinh xảo này đã được thực hiện bởi một vài nghệ nhân không tên tuổi. Và điều đặc biệt là nó đã được tìm thấy dưới một khối đá lớn (một dạng đá trầm tích) ở độ sâu 15 feet dưới mặt đất. Niên đại được ước tính là khoảng 100.000 năm tuổi. Chiếc bình này đã được chuyển từ viện bảo tàng này sang viện bảo tàng khác để trưng bày, và cuối cùng thật không may, nó đã bị biến mất. Giá đỡ nến? Tạp chí Scientific American vào tháng 6 năm 1851 đã công bố một bài báo về chiếc bình kim loại được tìm thấy dưới một khối đá cứng tại Meeting House Hill, Dorchester, Massachussets. Khối đá bao bọc chiếc bình được ước tính khoảng 100.000 năm tuổi. Một chiếc bu-gi điện có từ 500.000 năm trước? Vào ngày 13 tháng 2 năm 1961, ba nhà khảo cổ học – Mike Mikesell, Wallace Lance, và Virginia Maxey – đã thu thập đá hốc tinh ở một địa điểm cách phía đông-nam Olancha, California khoảng 12 dặm. Đá hốc tinh (Geode – đá từ núi lửa) là một loại đá dạng cầu rỗng ruột với cấu trúc dạng tinh thể. Trong ngày đặc biệt đó, khi đang tìm kiếm tại dãy núi Coso, họ đã tìm thấy một hòn đá nằm ngay gần đỉnh núi có độ cao khoảng 4.300 feet so với mực nước biển và 340 feet trên đáy hồ Owens. Họ nhặt nó lên và cứ nghĩ rằng đó là một loại đá hốc tinh, nhưng sau đó họ phát hiện ra rằng không phải, bởi vì nó mang dấu vết của vỏ hóa thạch. Ngày hôm sau, khi Mikesell cắt một nửa hòn đá đó ra, ông gần như đã phá hỏng viên kim cương 10 inch khi cưa nó, hòn đá không hề có cấu trúc tinh thể mà là một thứ gì đó thật bất ngờ. Bên trong đó là một loại thiết bị cơ khí gì đó. Bên dưới lớp đất sét cứng ngoài cùng, sỏi và hóa thạch là một lớp hình lục giác được cấu tạo bằng gỗ mềm dạng mã não hoặc thạch anh. Một lớp vỏ cứng bao quanh lõi hình trụ, có đường kính khoảng ¾ inch, được làm từ gốm hoặc sứ đặc màu trắng. Ở trung tâm của lõi trụ là thanh kim loại rộng khoảng 2 mm, sáng bóng và có mạ đồng. Thanh trụ này, các nhà địa chất đã phát hiện ra rằng đó là một dạng có từ tính, và sau rất nhiều năm bị phơi ngoài không khí, nhưng nó không hề có dấu hiệu của sự oxy-hóa. Đồng thời, bao quanh ống trụ bằng men sứ là những chiếc vòng đồng đã bị ăn mòn. Bị gắn sâu vào trong đá, ngoài chiếc ống trụ kia, còn có thêm hai mẫu vật nữa giống như là một chiếc đinh và một chiếc máy giặt. Các nhà địa chất đã gửi những gì họ tìm thấy tới Hội Charles Fort, nơi chuyên nghiên cứu những điều khác thường. Hội này đã dùng tia-X chiếu vào vật thể hình trụ kia để nghiên cứu các hóa thạch trong đó, và phát hiện ra những chứng cứ để xác nhận rằng đó thực sự là một thiết bị cơ khí. Tia-X đã cho thấy thanh kim loại bên trong kia đã bị ăn mòn ở một đầu, nhưng đầu còn lại có thể được làm từ một thứ vật chất dạng kim loại xoắn. Tóm lại, “đồ tạo tác ở Coso” được tin là một phần của thứ gì đó giống một chiếc máy cơ khí. Phần trục bằng sứ và kim loại được tạo hình cẩn thận này, với những thành phần được làm bằng đồng, gợi ý rằng nó là một dạng thiết bị điện nào đó. So sánh với những thiết bị hiện đại, các nhà nghiên cứu cho rằng nó rất giống một dạng bu-gi đánh lửa. Tuy nhiên, phần đường cong bằng kim loại thì không giống với bất cứ loại bu-gi nào hiện nay. Một nhà địa chất chuyên nghiệp đã kiểm tra mẫu đá trong thiết bị và thấy rằng nó có niên đại vào khoảng 500.000 năm tuổi. Chiếc đinh sắt gẫy hơn 1 triệu năm tuổi Tờ Illinois Springfield Republican đưa tin vào năm 1851: Một doanh nhân tên là Hiram de Witt đã mua lại một mảnh thạch anh chứa vàng có kích thước khoảng bằng bàn tay của một người đàn ông sau chuyến đi tới California, và trong khi cho người bạn xem mảnh đá, nó đã bị trượt từ tay của ông và rơi xuống sàn nhà. Khi đó, ở giữa của miếng thạch anh để lộ ra là một chiếc đinh gẫy, có kích thước của đồng 6 penny, đã bị ăn mòn nhẹ, nhưng hoàn toàn thẳng và có một chiếc đầu đinh hoàn hảo. Miếng thạch anh này có niên đại hơn 1 triệu năm tuổi. Chiếc đinh vít kim loại hơn 21 triệu năm tuổi Năm 1865, một chiếc đinh vít kim loại dài 2 inch đã được tìm thấy trong một mẫu khoáng vật được khai quật từ các mỏ vàng ở thành phố Treasure, Neveda. Chiếc đinh vít đã bị oxy-hóa từ lâu nhưng vẫn giữ nguyên được hình dạng – đặc biệt là hình dạng các đường xoắn của nó – có thể nhìn rất rõ từ mẫu khoáng vật. Mẫu vật này được ước tính có niên đại khoảng 21 triệu năm tuổi. Chiếc móng nhân tạo hơn 40 triệu năm tuổi Năm 1844, Ngài David Brewster đã gửi một báo cáo tới Hiệp hội Tiến bộ Khoa học Anh quốc, và gây ra một chấn động trong giới khoa học. Một chiếc móng, rõ ràng là nhân tạo, đã được tìm thấy với một nửa bị gắn sâu vào một khối đá sa thạch được khai thác từ khu mỏ Kindgoodie gần Inchyra, miền Bắc nước Anh. Nó đã bị ăn mòn rất nhiều, nhưng dù sao vẫn nhận dạng được. Miếng sa thạch này được xác định có niên đại ít nhất 40 triệu năm tuổi. Một sợi dây chuyền vàng được tìm thấy trong đống than đá hơn 300 triệu năm tuổi Vào ngày 9 tháng 6 năm 1891, bà S.W.Culp tại Morrisonvile, Illinois, khi đang xúc than cho vào bếp lò thì một cục than lớn vỡ thành hai mảnh và một sợi dây chuyền vàng ở chính giữa đã rơi ra. Sợi dây chuyền dài khoảng 10 inch, làm bằng vàng 8 carat và nặng cỡ 8 đồng xu penny, được mô tả giống như một dạng “đồ cổ tinh xảo”. Vào ngày 11 tháng 6, thời báo Morrisonvile Times loan tin các nhà điều tra đã chứng minh rằng sợi dây chuyền không chỉ đơn giản là tình cờ rơi vào than. Một phần của than đã bám vào sợi dây chuyền, trong khi phần bị tách rời khỏi nó vẫn mang dấu ấn của chỗ mà sợi dây chuyền đã bị bọc. Tờ báo chỉ nói: “Đây là một thứ dành cho những sinh viên thuộc ngành khảo cổ học, những người muốn bị mệt đầu bởi sự cấu thành địa chất của Trái đất, và luôn tò mò về những điều cổ xưa”. Trong trường hợp này, vật “gây tò mò” bị “rơi ra” từ một viên than đá có từ Kỷ Pennsylvanian – và nó đã có hơn 300 triệu năm tuổi. Chiếc nồi sắt ở trong một khúc than có từ 300 tới 325 triệu năm tuổi Một khám phá tương tự đã xảy ra tại Oklahoma. Vào năm 1912, hai nhân viên của Nhà máy điện Thành phố Thomas, Oklahoma, khi đang xúc than cho vào lò, đã sử dụng nhiên liệu được khai thác gần Wilberton. Có một khúc than quá lớn và không thể cầm được, cho nên hai người thợ đã dùng búa để đập nó ra. Khi khúc than vừa bị vỡ, hai người thợ đã nhìn thấy một chiếc nồi sắt trong đó. Khi chiếc nồi rơi ra từ khúc than, khuôn của nồi có thể nhìn thấy từ các mảnh của khúc than. Vài chuyên gia sau đó đã kiểm tra than bao quanh nồi, và xác định rằng nó đã được hình thành từ 300 tới 325 triệu năm trước. Vào năm 1912, hai nhân viên của Nhà máy điện Thành phố Thomas, Oklahoma đã phát hiện ra một chiếc nồi sắt nằm bên trong một khúc than có niên đại từ 300 tới 325 triệu năm tuổi. (Ảnh chụp bởi: Viện Bảo tàng Bằng chứng Tạo hóa) Quả cầu kim loại 2,8 tỉ năm tuổi Những người thợ mỏ tại Klerksdorp ở Nam Phi đã tìm thấy vài trăm quả cầu kim loại ở trong cùng một tầng vỏ trái đất, với niên đại ước tính tới 2,8 tỉ năm tuổi. Những quả cầu này được khắc các rãnh rất mịn, mà các chuyên gia kết luận rằng chúng không thể được hình thành từ một quá trình tự nhiên. Các quả cầu kim loại giống như thế này đã được tìm thấy ở Nam Phi, trong cùng môt tầng vỏ trái đất, với niên đại ước tính tới 2,8 tỉ năm tuổi (Ảnh chụp bởi Roelf Marx) Hoạt động khai mỏ và luyện kim thời tiền sử Sau đây là một vài khám phá mà các nhà khảo cổ học cho phép chúng ta hiểu thêm về nền văn minh tiền sử. Những khám phá này như là những cánh cửa sổ nhìn vào quá khứ, cho phép chúng ta quan sát được hoạt động khai mỏ, tinh chế kim loại, và tạo ra các sản phẩm thủ công mỹ nghệ của người tiền sử. Năm 1968, Tiến sĩ Koriun Megurtchian người Liên Xô cũ đã khai quật được một di tích, được cho là nhà máy luyện kim cỡ lớn lâu đời nhất trên thế giới, tại địa điểm có tên là Medzamor ở nước cộng hòa Armenia (thuộc Liên Xô cũ). Hơn 4.500 năm trước, những người tiền sử vô danh làm việc tại đó đã có hơn 200 lò nung để sản xuất các loại dụng cụ như lọ, dao, mũi giáo, nhẫn, vòng đeo tay, và một số vật dụng khác. Các thợ thủ công ở Medzamor đeo khẩu trang và đi găng tay khi họ lao động, và những bộ quần áo chuyên dụng của họ được làm bằng đồng, chì, kẽm, sắt, vàng, thiếc, măng-gan và mười bốn loại hợp kim đồng khác. Các lò nung cũng sản xuất một loại sơn kim loại, gạch men và thủy tinh. Các tổ chức khoa học từ Liên Xô, Hoa Kỳ, Anh, Pháp và Đức đã xác nhận rằng một số chiếc kẹp làm bằng thép cao cấp đã được lấy từ các lớp địa chất từ trước thiên niên kỷ thứ I trước Công nguyên. Vào tháng 7 năm 1969, trên tờ Science et Vie, một phóng viên người Pháp tên là Jean Vidal đã bày tỏ niềm tin rằng những phát hiện này đã chỉ ra một giai đoạn phát triển công nghệ không được biết tới. “Medzamor” ông viết, “đã được thành lập bởi những người xuất chúng của các nền văn minh trước đây. Họ sở hữu những kiến thức có được từ thời xa xưa mà chúng ta không biết tới, và xứng đáng được gọi là ‘khoa học’ và ‘công nghiệp’.” Ngoài ra, các nhà khảo cổ học người Mỹ đã phát hiện ra những mỏ đồng thời tiền sử tại Isle Royale ở phía bắc Michigan. Thậm chí cả những người thổ dân da đỏ có tổ tiên sống trong vùng đó từ nhiều thế kỷ trước cũng không biết về sự tồn tại của những mỏ này. Những khu mỏ đó đã chứng minh rằng các hoạt động khai mỏ thời tiền sử đã từng tạo ra hàng nghìn tấn đồng, nhưng các nhà khảo cổ học đã không tìm thấy bất kỳ dấu vết định cư lâu dài nào gần các khu mỏ. Khám phá kỳ lạ nhất là mỏ than Lion tại tiểu bang Utah. Năm 1953, những người thợ mỏ bất ngờ phát hiện ra một đường hầm trong mỏ mà họ chưa từng biết tới. Than trong hầm mỏ đã bị oxy-hóa và mất hết giá trị thương mại – bằng chứng cho thấy hoạt động khai thác mỏ trước đó đã từng được tiến hành trong khu vực này. Vào tháng 8 năm 1953, hai học giả thuộc Khoa Kỹ sư và Nhân chủng học Cổ đại tại Đại học Utah đã điều tra khu mỏ, và tuyên bố rằng những người thổ dân da đỏ ở đây chưa bao giờ sử dụng than. Cả hai mỏ, mỏ đồng tại Isle Royale và mỏ than tại Lion đã chứng minh rằng các thợ mỏ tiền sử đã phát triển các công nghệ khai thác và vận chuyển than tới những nơi xa xôi. [Ban biên tập đã không tìm thấy bằng chứng độc lập xác nhận sự tồn tại của hai mỏ này]. Có một khu vực của các hoạt động khai thác mỏ tiền sử mà các nhà địa chất và nhân chủng học đã cực kỳ quan tâm, nó được phát hiện trong các vỉa đá tại mỏ Pioch Farrus ở Pháp. Từ năm 1786 tới 1788, mỏ đá đã cung cấp một lượng lớn đá vôi để xây dựng lại một tòa nhà Tư Pháp ở địa phương. Thông thường, các thợ mỏ sẽ tìm thấy một lớp bùn nằm giữa các lớp đá. Khi những người thợ mỏ đào đến lớp thứ 11 của đá, tiếp cận độ sâu 12 tới 15 mét dưới lòng đất, thì một lớp bùn đã xuất hiện. Nhưng khi làm sạch lớp bùn này, thì họ đã rất ngạc nhiên khi phát hiện ra các cọc còn lại của những cột đá và những mảnh vỡ, cho thấy rằng đá này đã được cắt và khai thác thác từ trước đó. Đào sâu hơn, họ đã choáng váng khi phát hiện ra tiền xu, tay cầm bằng gỗ của một chiếc búa sắt đã hóa thạch, và các công cụ bằng gỗ khác đã hóa đá. Cuối cùng, họ phát hiện ra một tấm ván đã hóa đá và bị vỡ thành từng mảnh. Sau khi các mảnh vỡ được ghép lại với nhau, nó đã thể hiện chính xác loại ván đã được sử dụng bởi các thợ mỏ; hơn thế nữa, loại ván này chính xác là giống với loại ván đang được sử dụng ngày nay. Đã có rất nhiều khám phá tương tự trong các khu mỏ tiền sử, và rất nhiều di tích bí ẩn khác đã được khai quật. Nó không chỉ làm dấy lên sự tò mò của con người, mà còn gửi một thông điệp quan trọng tới những nhà khảo cổ học – đây là lúc để đẩy nguồn gốc của nền văn minh nhân loại về một thời kỳ vô cùng xa xưa.
    1 like
  41. Chào mọi người! Daladocthu là thành viên mới của diễn đàn, có nghiên cứu sơ về tử vi, bản thân mệnh vô chính diệu thấy chủ đề mệnh vô chính diệu nên tham gia góp vui. daladocthu sinh ngày 25-4-1989 DL lúc 22:30, mệnh vô chính diệu, đắc hung tinh đà la, có phượng các (mộc), ân quang (mộc) bổ trợ cho bản mệnh nên cuộc sống từ nhỏ đến giờ yên ổn, cung phụ mẫu có lộc tồn nên cha mẹ cũng khá giả chưa bao giờ phải lo nghĩ về miếng ăn, đặc biệt là con một và cũng không có cha mẹ nuôi. Nói chung tính tới giờ coi như là sung sướng. Nhưng mà phú có câu mệnh vô chính diệu phi yểu tắc bần, nghe ghê ghê, mong các cao thủ xem giùm em với. Chân thành cảm ơn ạ.
    1 like
  42. Số có thân cư phu thê , có thể nhờ vợ nên sự nghiệp gia sản , nhờ chồng mà có danh giá .(Cần cân nhắc các sao trong cung để biết tốt xấu) Mệnh là tiền vận , thân là hậu vận . Ngoài 30t thì ảnh hưởng các sao tọa thủ tại thân sẽ có tác động mạnh mẽ cho đến hết đời người ,nhưng mệnh vẫn là cái gốc ,như cái gene di truyền , cũng như người đi buôn cần cái vốn là vậy .
    1 like