• Thông báo

    • Bá Kiến®

      Nội quy Lý Học Plaza

      Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
      Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
      HCM: TP Hồ Chí Minh
      HN: Hà Nội
      [*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách ​Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
      Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
      Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
      Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
      Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.

Leaderboard


Popular Content

Showing most liked content on 04/12/2010 in all areas

  1. Cảm ơn Di Lặc tín nhiệm.Câu trả lời của tôi như sau: 1 - Không có ngày Tận Thế vào cuối năm 2012, Cụ thể là vào ngày 21. 12. 2012 như lịch May a mà bài viết trên nói tới. Tôi có thể giải thích, nhưng hơi dài dòng. Nếu anh chị em lớp Phong Thủy Lạc Việt cả ba cấp thích thì tổ chức một buổi off, tôi sẽ chứng minh điều này. 2 - Không có chiến tranh thứ III hiểu theo nghĩa hai phe đánh nhau như Thế chiến I và II. Tất cả, những điều tôi trả lời Di Lặc, nếu khó hiểu thì tạm coi như lời tiên tri của tôi. Tuy nhiên, tôi cho rằng: Năm 2012 và ba năm tiếp theo là những năm có nhiều biến cố về thiên tai. Nhưng không đến mức gọi là Tận Thế. Con người có thể tránh được, nếu họ đủ hiểu biết để để phòng. Tuy nhiên, đấy là công việc có tầm quốc tế, còn Trung Tâm nghiên cứu Lý học Đông phương tầm ảnh hưởng không vượt qua trang web này, nên chắc chẳng ai chú ý. Đại ý vậy. Cho nên: Thả đìa ba ba. Chớ bắt đàn bà. Phải tội đàn ông. Cơm trắng như bông. Gạo thuyền như nước. Đổ mắm, đổ muối. Đổ chuối hạt tiêu. Đổ phải nhà nào. Nhà ấy chịu tội vậy.
    3 likes
  2. Tôi có cảm nhận nghiệp chướng là có thật. Và tính nhân quả là điều không sai. Nhưng có điều tôi không thể coi đây là một lý thuyết mà chỉ là một cảm nhận qua những gì tôi đã nhận thấy trong cuộc đời tối. Tôi kể những câu chuyện này là những gì tôi đã trải qua và chứng nghiệm bằng chính cuộc đời mình. Hy vọng rằng các bạn sẽ chia sẻ.
    1 like
  3. Thưa các bạn, Là thành viên mới của diễn đàn, tôi mạnh dạn mở topic này với hy vọng có thể giúp các thành viên khác có được những thông tin để tham khảo từ lá số tử vi của mình trước khi đưa ra những quyết định về công danh, sự nghiệp. Những thành viên tham gia topic này xin vui lòng đưa ra các thông tin ngắn gọn, đầy đủ, chính xác và các câu hỏi cũng nên gắn gọn, rõ ràng. Với những kiến thức và kinh nghiệm có được, tôi sẽ cố gắng giải đáp cho các thành viên. Xin cảm ơn sự hưởng ứng tham gia của các thành viên. Xin chúc cho diễn đàn ngày càng phát trỉển mạnh mẽ. Huyencodieuly
    1 like
  4. Cảm ơn Thiên Địa Nhân. Tôi chép lại bài này với hình minh họa đầy đủ (Có một hình bị mất trong nguyên gốc) ================================================================================ ========= Chữ Việt cổ: Một phần kho tàng văn minh Việt còn ít được biết đến Hì hì...Nhân dịp nhà GIST dưới chỗ em hôm nay có bữa tiệc vui, anh em ngồi bàn luận từ truyện làm vườn, tưới cây, chuyển sang truyền thống yêu nước của dân tộc VN, ...Văn hóa Viêt>< Văn hóa Trung Quốc, và dừng lại ở Tiếng nói, Chữ Viết của người Việt_ đồng hóa hay chỉ là bị ảnh hưởng nhưng vẫn giữ nguyên bản sắc... Tranh luận khá sôi nổi và bất ngờ là ngay khi về, em được một người bạn cung cấp luôn chút tài liệu này, xin luôn tí đất đai 4rum nhà mình, em mạn phép post, Mời các bác cùng bạn luận tiếp quan điểm của các bác nhé. Mọi bàn luận xoay quanh chủ đề: Việt Nam bị đồng hóa bởi Trung Quốc, hay chỉ là bị ảnh hưởng nhưng vẫn giữ nguyên bản sắc riêng. Trước hết giới thiệu về bài viết về chữ Việt cổ: Nội dung mời tham khảo tại đây: Chữ việt cổ phần 2 Ngoài ra các bạn có thể vào diễn đàn lịch sử VN để tìm hiểu thêm. Thi thoảng mình có vào, và rất có ich khi theo dõi các dòng tranh luận sự kiện. biết thêm thông tin nhiều chiều ================================================================================ Một trong nhiều điều nhầm tưởng của nhiều người Việt hiện nay rằng dân tộc ta có một nền văn minh cổ thấp kém hơn một số vùng khác trên thế giới, một phần vì chúng ta phải vay mượn chữ viết từ nước ngoài, trước là từ Trung hoa, sau từ La-tinh. Mặc cảm tự ti về tình trạng mù chữ của người Việt xưa là một chủ đề đã được nhắc đến nơi này, nơi khác. Sự thực hoàn toàn không phải như vậy: người Việt cổ là một trong số ít những dân tộc trên thế giới đã sáng tạo ra chữ viết cho riêng mình. Xin giới thiệu bài nghiên cưu của Đỗ Quang về chữ viết của người Việt cổ. Cách đây chưa lâu, từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường chúng ta thường được nghe thầy cô giảng về lịch sử 4000 năm của dân tộc. Nhiều sách viết về lịch sử, hầu hết đều cho rằng Việt Nam có nền văn hiến 4000 năm.Thực ra cách đây 5.000-6.000 năm, cộng đồng các cư dân Việt cổ đã sinh tụ và phát triển trên một lãnh thổ rộng lớn (Xem thêm bản đồ Migration patterns of early Humans và M175 từ Genographic project). Sử sách nước ta và nước ngoài từ xưa và hiện nay đều xác định rõ niên đại của triều đại Hồng Bàng, với Quốc hiệu Văn Lang là từ năm 2.879 trước Công nguyên (nước Xích Quỷ của Kinh Dương Vương – Hùng Vương 1) đến năm 258 trước Công nguyên (kết thúc triều đại của chi thứ 18), cũng được gọi là Kỷ Hồng Bàng, thời đại các Vua Hùng.Thời kỳ này, nền kinh tế sản xuất nông nghiệp, lúa nước đã khá phát triển với kỹ thuật đồ đồng, những trống đồng nổi tiếng mà hơn trăm năm qua đã tìm thấy ở nhiều nơi trên đất nước ta hiện nay và lãnh thổ nước Văn Lang xa xưa. Theo Khảo cổ học thì ở Việt Nam lúa nước đã có từ 10.000 năm về trước (Xem thêm bài 7: Văn hoá Hoà Bình – Hoabinhian) và đồ đồng đã phát triển khoảng cách đây 5.000 năm (Xem thêm bài 15 : Đồ đồng cổ Đông Sơn) .Thành tựu khảo cổ học, chủng tộc học, v.v…về cư dân Việt cổ và vùng Đông Nam Á, tuy đến nay vẫn còn là bước đầu, mới mẻ nhưng cũng đã chứng minh được phần nào những điều trên. Đặc biệt vui mừng là trong vài thập niên gần đây, nhiều chuyên gia trên thế giới và trong nước, đã có những thành tựu quan trọng chứng minh và khẳng định nền văn hoá tiền sử của cư dân Việt, văn hoá Văn Lang, tồn tại nhiều năm trước công nguyên. Một trong những thành tựu rực rỡ nhất mà ông ta xây dựng nên từ thời tiền sử là thành tựu giáo dục. Thời Hùng Vương chúng ta đã có một hệ thống giáo dục với các trường học, các thầy cô giáo và các em học sinh. Cha ông ta đã phát minh ra giấy viết và đặc biệt đã phát minh ra hệ thống chữ viết riêng. Chữ của thời Hùng Vương là loại chữ gì ? Chúng ta có thể khẳng định rằng: Không phải là chữ Hán. Mặc dù những tài liệu quý báu đã thất lạc rất nhiều, như việc Mã Viện đã tịch thu nhiều trống đồng có khắc chữ trên đó để đúc ngựa dâng cho Hán Quang Vũ và đúc cột đồng trụ, năm 207 sau công nguyên, Sỹ Nhiếp du nhập sang nước ta chữ Hán đồng thời ra lệnh thiêu huỷ sách vở và cấm nhân dân không được dùng thứ chữ viết của tổ tiên ta, nhưng chữ Việt Cổ càng ngày càng phát lộ nhiều : Trên trống đồng, trên qua đồng, trên vách các hang động, bãi đá cổ ở Sapa, ở Pá Màng xã Liệp Tè Thuận Châu Sơn La, chữ Việt Cổ còn tồn tại ở vùng biên viễn Thập Châu Nghiên cứu về chữ Việt cổ Người Việt ta lập nước rất sớm, nhà nước Văn Lang thời Hùng Vương đã có thầy giáo và học trò, điều đó chứng tỏ dân tộc ta đã có chữ, nhưng đó là thứ chữ gì ? Trong hơn một chục năm gần đây, vấn đề chữ viết của người Việt cổ đã được đặt ra trên tinh thần nghiêm túc và khoa học trong các hội nghị nghiên cứu thời kỳ các vua Hùng. Trong một bản Ngọc phả từ thời vua Trần Thái tông ghi: “Nghiêu thế, Việt Thường thị kiến thiên tuế thần qui, bối hữu Khoa đẩu” nghĩa là thời vua Nghiêu nước Việt Thường tặng rùa thần nghìn tuổi, lưng có chữ Khoa đẩu. Theo cổ sử Trung Quốc “vào thời Vua Nghiêu ( năm 2357 trước công nguyên) có sứ giả Việt Thường đến kinh đô tại Bình Dương (phía bắc sông Hoàng Hà - tỉnh Sơn Tây ngày nay) để dâng một con thần quy, vuông hơn ba thước, trên lưng có khắc chữ Khoa Đẩu ghi việc từ khi trời đất mới mở trở về sau”. Vua Nghiêu sai chép lấy gọi là Quy Lịch. Sang thế kỷ 20, nhờ khảo cổ học và các môn khoa học khác phát triển, cung cấp nhiều bằng chứng khoa học mới về sự tồn tại của chữ Việt cổ. Năm 1979 Giáo sư Hà Văn Tấn phát hiện trên một công cụ bằng đồng - mà các nhà khảo cổ học quen gọi là lưỡi cày hình cánh bướm, đặc trưng cho vùng sông Mã - có hai kí hiệu ở hai bên họng tra cán. Hai kí hiệu này do hai bên không đối xứng nhau, ít có khả năng là hoa văn trang trí, nhiều khả năng là chữ viết. Những chữ việt cổ còn được phát hiện trên nhiều hiện vật khảo cổ khác. Trên bốn chiếc qua đồng Đông Sơn có chạm khắc 28 ký tự. Đó là những ký tự Việt cổ mà cho đến nay chưa giải mã được. . Ngược dòng thời gian, năm 1930 một hiện vật gốm quý hiếm được M-CoLan phát hiện dưới chân vách đá Lan Gan ở Hoà Bình. Ban đầu người ta chỉ coi chúng là vật trang sức, “không có công dụng thực tế, không rõ để làm gì ...” Hình bị mất trong nguyên gốc/ Thiên Sứ Hai chiếc đĩa cổ bằng đất nung có chữ Việt cổ (chữ O và chữ S) ở Lan Gan (Hòa Bình) Đây là những chữ cổ có tuổi khảo cổ học một vạn năm, thuộc nền văn hoá đồ đá giữa Hòa Bình (xem thêm bài 7: Văn hoá Hoà Bình – Hoabinhian) và trong đó có chữ thứ 2 giống chữ Sĩ của Hán tự ngày nay, phát hiện này trong thời gian dài đã làm đau đầu nhiều nhà nghiên cứu, vì nó có trước Chữ Giáp cốt Ân - Thương (1392 - 1122 - Tr. CN) khoảng 6000 năm. Lúc đó cả tộc danh Hoa Hạ và chủng Trung Mông -gô lô-ít đều chưa có mặt (xem thêm bản đồ Migration patterns of early Humans và M175 từ Genographic project). Sử cũ cho biết, sau khi nước Nam Việt của Triệu Đà bị người Hán xâm chiếm, văn hóa của Việt tộc bị thi hành chính sách đồng hoá. Nhâm Diên, Sĩ Nhiếp sang ta bắt đốt hết sách, nhà nào cất giữ thì bị giết hại. Cuộc tận thu trống đồng của Mã Viện năm 43, sau này cuộc cướp phá sách vở của nhà Minh đầu thế kỷ 15…, Với chính sách đó thì chữ “Khoa Đẩu” của người Việt cổ và có thể cả chữ “tượng hình” sơ khai của thời Văn Lang, Âu Lạc, sau một ngàn năm bị đô hộ, tưởng rằng đã bị xoá sạch là điều dễ hiểu. Trong tập: Sự hình thành và phát triển chữ Việt cổ, do Viện Văn hoá in năm 1986, Giáo sư Lê Trọng Khánh đã dẫn chứng: Nhiều dân tộc trong Bách Việt đã dùng chữ Khoa đẩu thời Phục Hy- Thần Nông để ghi tiếng dân tộc mình. Như vậy, dân tộc Kinh - Lạc Việt lại không còn văn bản hay sao? Riêng ở Việt Nam, chữ khoa đẩu được dùng lâu hơn. Mãi đến đời Sĩ Nhiếp vẫn còn, tuy Sĩ Nhiếp cấm đoán nhưng nhân dân ta vẫn dùng. Nhiều nhà nghiên cứu, từ Hà Văn Tấn, Lê Trọng Khánh, Bùi Văn Nguyên, Trần Ngọc Thêm... cho đến Vương Duy Trinh, Trương Vĩnh Ký, cả những nhà nghiên cứu nước ngoài như Anh, Tiệp Khắc, Mỹ, Pháp, nhất là Trung Quốc: từ Lục Lưu, đến Hứa Thân, Trịnh Tiểu... đều khẳng định: Việt Nam xưa đã có chữ viết riêng. Chữ Việt cổ được phát hiện ngày một nhiều trên nhiều hiện vật khảo cổ, được khắc trên đá, trên xương thú, trên đồ đồng như vũ khí, trống đồng cổ và phân bố rộng khắp lưu vực có người Việt sinh sống. Chữ Việt cổ trên thân trống đồng Lũng Cú Chữ cổ trên bãi đá cổ Sapa Một số văn bản có chữ Việt cổ tìm được tại Sơn La. . Gần đây Nhóm nghiên cứu Chữ Việt cổ và giáo dục thời Hùng Vương, do nhà văn Khánh Hoài- Đỗ Văn Xuyền lãnh đạo đã có những khám phá rất quan trọng. Một trong những kết quả nghiên cứu của Nhóm là phát hiện ra một bộ chữ Việt cổ được lưu giữ ở vùng Tây Bắc Việt Nam. Các nhà khoa học cho rằng văn tự này có thể là một biến thể của chữ “Khoa đẩu” hay “Hoả tự” đã ghi trong cổ sử. Thứ chữ đã tồn tại trong nền văn hoá tiền Việt - Mường. Do không được sử dụng phổ biến, bộ chữ này bị đóng băng, không phát triển theo kịp những biến âm trong tiếng nói người Việt hiện đại. Đến thế kỷ 16 khi đạo thiên chúa truyền vào nước ta, một nhóm trí thức người Việt đã cùng các giáo sĩ phương tây La Tinh hoá bộ chữ này thành chữ Quốc ngữ mà ta đang dùng ngày nay. . . Thầy Xuyền và một số chữ Việt cổ được phát hiện tại các khu vực khác nhau. . . Một sổ khu vực phát hiện dấu tích chữ Khoa đẩu. . Vào năm 1903 Tổng đốc Thanh Hóa lúc ấy là Vương Duy Trinh công bố việc tìm ra một văn bản viết bằng thứ chữ lạ, trông như những ngọn lửa vờn cháy mà ông gọi là chữ Hỏa tự. Dựa vào những chữ Hán ghi chú bên cạnh ông dịch được nội dung, thì ra đây là một bài thơ có tựa đề "Mời trầu" có nội dung ca ngợi tình yêu. Vương Duy Trinh cho rằng, đây chắc chắn là chữ của tổ tiên ta từ thời các vua Hùng nay vẫn còn truyền lại và lưu hành trong một bộ phận nhỏ xã hội. Theo nghiên cứu của Ông thì:"Thập châu là vùng biên viễn, nhân dân ta còn lưu giữ được thứ chữ này". Cách đây hơn một thế kỷ, Phạm Thận Duật, một nhà văn hóa lớn của dân tộc, trong thời gian làm Tri châu ở Tây bắc (khoảng năm 1855) đã phát hiện nhiều bộ chữ mà Ông cho là chữ Thái thổ tự , trong đó có một bộ chữ cái có kèm ghi chú chữ Hán. Theo mô tả của Ông, thứ chữ này được viết theo chiều ngang, bộ chữ gồm 18 thể chữ cái theo vần bằng, 18 thể chữ cái theo vần trắc. Còn ở Châu Mai Sơn, Châu Minh Biên có bộ chữ gồm 17 thể chữ cái theo vần bằng, 15 thể chữ cái theo vần trắc. Ngoài ra còn 11 chữ và nét phụ ở 04 bên mà Ông gọi là "tứ bàng phụ họa, sử dụng 03 thể chữ cái đảo lên, lộn xuống, ghép lại với nhau thành từ, thì đều có thể thông với văn tự Trung châu" (tức là có thể chuyển ngữ cho chữ Hán). Theo nhà nghiên cứu Đỗ Văn Xuyền: Bộ chữ do Phạm Thận Duật mô tả là bộ chữ không có dấu, trong đó 17 chữ vần bằng là phụ âm, đi với thanh không. 16 thể chữ theo vần trắc là phụ âm đi với thanh huyền. 11 nét phụ (tứ bàng phụ họa) cho những từ vần bằng chính là nguyên âm. Sau nhiều năm khảo sát ở nhiều miền trong cả nước, ông sưu tầm được một khối lượng lớn tư liệu về chữ Việt cổ, và khu biệt được một bộ chữ gồm 47 chữ cái mà Ông tin chắc là chữ Việt cổ, vì bộ chữ này thỏa mãn được 03 tiêu chuẩn kiểm tra ký tự của một dân tộc, được các nhà khoa học đề ra, đó là: 1 - Có ghi lại được đầy đủ tiếng nói của dân tộc đó không ? 2 - Những đặc điểm của ngôn ngữ dân tộc có thể hiện qua các đặc điểm của ký tự đó không ? 3 - Có giải quyết được các "nghi án" về ngôn ngữ, ký tự của dân tộc đó trong quá khứ ? (Chứng minh bằng các cuộc kiểm tra thực tế ở các địa phương, bằng cách dịch lại các văn bản còn tồn nghi và đọc các văn bản cổ mới sưu tầm) Đây là bộ chữ ghi phát âm của tiếng nói (không phải chữ tượng hình nguyên thuỷ) có cấu tạo gần với hệ chữ La Tinh của phương Tây, nên rất dễ học. Tuy nhiên bộ chữ này có một nhược điểm là những chữ nguyên âm luôn thay đổi vị trí. Phải mất nhiều năm nghiên cứu ông mới tìm ra quy luật – Quy luật đặt vị trí nguyên âm theo đạo lý người Việt (ví dụ từ trời nguyên âm đặt phía trên, từ đất nguyên âm đặt phía dưới. Tương tự các từ cha, con nguyên âm đặt phía trước hoặc sau). Để thuộc bảng chữ cái và nắm được quy luật ghép vần , người ta có thể học sử dụng được bộ chữ này để đọc, viết trong khoảng thời gian 7-10 ngày. Nhóm nghiên cứu đang đang tập trung nghiên cứu để một ngày gần đây chứng minh giả thiết cho rằng, những nhà truyền giáo người BồĐào Nhađã tiếp thu bộ chữ cổ của người Việt, và có công La Tinh hóa nó, để ra được chữ Quốc ngữ. Chính trong cuốn “Từ điển Việt Bồ La”, Alexandre de Rodes đã viết: “Đối với tôi, người dạy tài tình nhất là một thiếu niên bản xứ. Trong vòng 3 tuần, anh ta đã hướng dẫn cho tôi tất cả các thanh của ngôn ngữ ấy và cách đọc các từ”. Theo thầy Xuyền thì “cách đọc các từ” đó nhiều khả năng là thứ chữ Việt cổ ! Hịch khởi nghĩa của Hai Bà Trưng kêu gọi cả nước khởi nghĩa giành độc lập, mùa xuân năm 40, được thầy Xuyền viết bằng chữ Việt cổ . . Một số bài thơ được thầy Xuyền viết bằng chữ Việt cổ . (Doremon360 tổng hợp từ bài viết của 2 tác giả Đỗ Quang và Quang Hoà, bổ sung thêm tư liệu và hình ảnh) . Phụ lục : Chữ Ba Tư cổ (Iran) . Chữ Ai Cập cổ, chữ Arap, chữ Hy Lạp cổ. Full size image : http://farm4.static.flickr.com/3041/2544110023_e74b2b9f51_o.jpg .
    1 like
  5. - Chồng bạn hợp với các hướng Bắc - Nam - Đông - Tây Nam - Có mẹ thì phong thủy phải theo tuổi mẹ, hãy cho biết tuổi mẹ - Nếu ở cuối ngõ thì phải vẽ cả ngõ để biết nhà bạn nằm ở vị trí nào của ngõ Thân mến
    1 like
  6. Đánh đố nhau à. Bạn là người cẩu thả, tính tình xốc nổi, bạn khó xuất ngoại vì lý do giấy tờ...mai sau nên học nghề buôn
    1 like
  7. 1. Nhà hướng Tây thì chồng bạn không hợp với hướng này. 2. Đối với những người cùng ở trong nhà có cùng quan hệ huyết thống thì cứ theo tôn ti trật tự mà làm phong thủy (tức nếu bố mẹ ở cùng thì lấy theo tuổi bố, mẹ ở cùng thì lấy theo tuổi mẹ). 3. Muốn biết xây nhà như thế nào thì hợp phong thủy, phải có sơ đồ nhà về dự định xây của bạn thì mới có thể tư vấn được Thân mến
    1 like
  8. Con rể triết gia gặp bố vợ thầy cúng! Một cái đầu triết học, một bộ não chằng chịt nếp nhăn - đó là những gì khiến người ta dễ hình dung nhất về Trọng, tiến sĩ triết học đầy tâm huyết. Mọi việc sẽ trở nên tốt hơn nếu anh không quá vụng về trong cuộc sống khi kết hôn với con gái của ông thầy cúng đã có thâm niên trong nghề. Lần đầu tiên giáp mặt bố vợ tương lai, Trọng đã thấy gương mặt ông có điều gì ma quái. Đôi mắt lúc nào cũng lim dim như đang lên đồng, những nếp nhăn vần vũ trên mặt lúc thì như một lá bùa chi chít chữ Hán, lúc thì như những que nhang đang bốc khói nghi ngút khiến anh bất giác rùng mình. Trọng đã muốn đánh bài chuồn ngay lúc đó nhưng nhìn sang bên, thấy người trong mộng miệng cười chúm chím, dung nhan yêu kiều, sóng tình trong anh lại dâng lên cuồn cuộn, áp đảo mọi cảm xúc khác. Thế là bỗng dưng nhà triết học có một ông bố vợ thầy cúng. Hai con người đó ít khi gặp nhau. Người thì nói như thế là may cho họ vì sẽ tránh được những cuộc xung đột không nên có, người lại bảo như vậy không tốt vì họ sẽ không có điều kiện để hiểu nhau. Một người hễ mở mồm ra là đầy những duy vật biện chứng, vật chất, ý thức, phạm trù nọ phạm trù kia. Một người lại không thể không bắt đầu câu chuyện bằng “Tí sửu dần mão thìn tị ngọ mùi thân dậu tuất hợi”. Nhưng cuối cùng họ vẫn có cơ hội để “choảng” nhau. Sáng mùng 2 Tết, vợ chồng Trọng đánh xe từ thành phố về chúc Tết bố mẹ vợ. Lúc ấy, ông Thành, bố vợ của Trọng đang chắp tay lầm rầm khấn vái trong nhà, Trọng vừa vào đến ngưỡng cửa thì vô tình đánh rơi một cái “trung tiện” làm kinh động không khí thanh khiết của buổi sáng đầu năm. Coi đó là một hành động cố tình vô liêm sỉ, một sự xúc phạm không thể dung tha, ông Thành dùng luôn cây mía dựng bên cạnh ban thờ để dạy dỗ thằng con rể vô lễ. Bị đánh đau, Trọng bỏ chạy thục mạng. Ông Thành vừa cầm gậy mía đuổi theo sau vừa quát: “Thằng duy vật láo toét, ông đánh mày! Thằng duy vật láo toét...”. Mải đuổi nhau, hai người không biết mình đã chạy ra đến tận bờ sông. Cũng lúc này, không ai còn đủ sức để chạy tiếp. Họ ngồi vật xuống đất, cởi tung áo khoác ra mà thở. Giữa trời đông giá rét, hai người đàn ông, một già một trẻ, mồ hôi nhễ nhại ngồi phanh ngực trước gió trời lồng lộn, khiến không ít kẻ đi qua phải tò mò ngoảnh cổ lại nhìn cho rõ. “Con xin lỗi. Nhưng mà con xin thề là con không cố ý. Đấy chỉ là một “tai nạn” ngoài ý muốn”. Trọng vừa thở phì phò vừa cố gắng thanh minh. Ông Thành vẩu mỏ nguýt một tiếng dài: “Anh cũng biết xin lỗi cơ đấy! Dẹp quách cái trò khổ nhục kế vớ vẩn của anh ngay đi cho tôi nhờ”. Nghe bố vợ nói mình dùng khổ nhục kế, Trọng buồn cười quá mà không dám cười, sợ lại bị ông choảng cho mấy gậy nữa. Không hiểu sao anh chợt nghĩ ra cách làm hòa: “Bố xem tuổi con với tuổi bố có xung khắc gì không mà sao bố cứ hay nghi kỵ con thế?”. Bố vợ Trọng hếch mặt đón gió, bấm bấm đầu ngón tay miệng lẩm bẩm: “Dần thân tị hợi tứ hành xung. Tôi với anh không thể gần nhau, hiểu chưa?”. Trọng cười thầm mấy cái trò: “Tí tủm dần sàng” của bố vợ nhưng cái đầu triết học kia cho anh biết muốn chứng minh ông ta sai thì chỉ còn cách chung sống hòa bình với ông bố vợ nằm trong tứ hành xung với mình. Trọng coi đó là một đề tài khoa học quan trọng cần chứng minh. Một mũi tên trúng hai đích, vừa vì khoa học vừa vì hạnh phúc gia đình. Anh thỏ thẻ: “Thế có cách nào hóa giải xung khắc đó không bố? Bố là tài giải hạn lắm cơ mà! Con cõng bố về rồi bố giúp con nhé!”. Nói rồi chẳng cần chờ xem ông gật hay lắc, Trọng xốc bố lên lưng cõng về. Vừa lúc ấy, “hai bà vợ” mới tìm được đến nơi, thấy cảnh con rể cõng bố vợ trên lưng thân mật chưa từng có thì nhìn nhau ngơ ngác, chẳng hiểu chuyện quái quỷ gì vừa diễn ra. Về nhà, ông Thành làm lễ giải hạn giải xung thật. Tất nhiên, ông sẽ phải cố mà yêu con rể để chứng minh phép thuật của mình cao siêu. Còn Trọng cũng phải cố chiều bố vợ để chứng minh “tứ hành xung” chỉ là điều vớ vẩn. Chẳng biết ai đúng ai sai nhưng cuộc chiến bố vợ, con rể chấm dứt vì mỗi người biết điểm dừng đúng lúc. Theo Hoàng Ngư
    1 like
  9. Nói thật đọc của Du ca tôi chẳng hiểu gì sất? Tóm lại là TV lạc việt đổi chỗ thủy hỏa cho đúng với bản thể (thủy ứng với số 1 và 6 Hỏa ứng với 2 và 7)nên có khác với 1 số sách TV của các cụ ( sách tầu). Tóm lại con thì đã sinh rồi và bố mẹ nó vẫn sống nhăn răng và còn mua được cả nhà (HN) nữa thì chẳng có ảnh hưởng gì sất. Sống hay chết đều có số mệnh chứ sinh con ra để chết thì bố ai dám sinh nở ? Sang năm có tiền thì cứ mua được đất vì có số bán nhà một lần. Còn anh cu chồng. Việc nó phải thế. Nó là dân XD phải không? nó phải hay xa nhà hay nóng tính thì mới làm được việc thậm chí hay nhậu nhẹt OK đi cứ thoải mái mà sống. Sang năm thì bảo anh cu cẩn thận một chút leo trèo cao, hoặc xe cộ cẩn thận ngã ngụi mà đau chân tay. Con cái yên tâm
    1 like
  10. Du Ca kém chị nhiều tuổi lắm, chị gọi vậy là khổ Du Ca rồi - khó lấy chồng chít :rolleyes: Vấn đề Thủy Hỏa rất nhiều người thắc mắc, nói ngắn gọn theo sách Việt thì Thủy - Hỏa đổi chỗ cho nhau so với sách Tàu. Tương quan tuổi trong gia đình chị: rất tốt, cậu nhỏ thứ 2 dễ nuôi hơn cậu đầu Can Cha Âm Kỷ sinh Mẹ Âm Tân Cha Âm Kỷ ngang Anh Dương Mậu Anh Dương Mậu sinh Mẹ Âm Tân Cha Âm Kỷ sinh Em trai Dương Canh Mẹ Âm Tân ngang Em trai Dương Canh Anh Dương Mậu sinh Em trai Dương Canh Nhân mạng Cha Âm Thiên Hà Thủy sinh Mẹ Âm Thạch Lựu Mộc Cha Âm Thiên Hà Thủy ngang Anh Dương Giản Hạ Thủy Anh Dương Giản Hạ Thủy sinh Mẹ Âm Thạch Lựu Mộc Cha Âm Thiên Hà Thủy sinh Em trai Dương Tùng Bách Mộc Mẹ Âm Thạch Lựu Mộc ngang Em trai Dương Tùng Bách Mộc Anh Dương Giản Hạ Thủy sinh Em trai Dương Tùng Bách Mộc Địa chi Cha Mùi không ảnh hưởng Mẹ Dậu Cha Mùi hại Anh Tí Mẹ Dậu phá Anh Tí Cha Mùi không ảnh hưởng Em trai Dần Mẹ Dậu tuyệt Em trai Dần Anh Tí không ảnh hưởng Em trai Dần Cung phi Cha Chấn phối Mẹ Cấn là Lục sát Cha Chấn phối Anh Khảm là Thiên y Mẹ Cấn phối Anh Khảm là Ngũ quỷ Cha Chấn phối Em trai Cấn là Lục sát Mẹ Cấn phối Em trai Cấn là Phục vị Anh Khảm phối Em trai Cấn là Ngũ quỷ
    1 like
  11. Cái dòng "dân tộc Axyri bị tiêu diệt." này, theo em, không thể hiểu theo nghĩa đen được anh ạ. Cũng như câu "Khác-cốp bị chìm sâu dưới đại dương" là nói con tàu ngầm mang tên Khác-cốp chứ không phải thành phố Khác-côp của Ucrain. Thành phố này lớn và nằm rất sâu trong đất liền, làm sao mà chìm xướng đáy đại dương được!Hay "Hồ binh bát vạn nhập Tràng An" là nói quân của cụ Hồ (Chí Minh) chứ không phải quân Hồ phương bắc! Kính anh!
    1 like
  12. Khả năng nhiều là lá số giờ thìn. Bạn phải tự lập hoàn toàn. Tính tình đàn ông khổ người cao, da hơi ngăm 2 năm 2008 và 2010 có hạn sinh con nhưng năm 2008 là nguy hiểm hơn. Năm 2008 thêm người thì cũng bớt người, số vất vả từ nhỏ luôn phải đứng ra lo liệu các việc . Yên tâm chồng không sao hết, có điều chồng hơi cục tính, ít bè bạn, vợ chồng khắc khẩu bạn nên cẩn thận trong các mối quan hệ khác giới kẻo mang tiếng là bất trung với chồng
    1 like
  13. Du Ca thấy lá số giờ Thìn nhiều điểm trùng hợp. Với lá số này, hiện tại cuộc sống kinh tế hơi chật vật, chưa có tích lũy. Thập kỷ 35-44 tuổi rất tốt, cuộc sống không tới mức dư thừa nhưng ấm êm và hạnh phúc. Tiền bạc kiếm bạc cắc thì tốt, vớ món lớn dễ gặp tai ương Chuyện chôn chồng sớm hoàn toàn bậy bạ, vô lý và không tưởng. Theo lá số, chị là người ưa sự độc lập và cô độc, thường xa cách người thân. Chị chờ bác Haithienha tư vấn cho chính xác nhé
    1 like
  14. Mặt con mèo mà gắn cái mũi chuột thì sao? Mặt con mèo mà gắn cái mũi heo thì thế nào? Thiên Đồng tui có một người bạn, sửa mũi xong, bi giờ chèo queo độc thân chẳng ma nào rờ. Đưa cô ả đến gặp Sư Phụ, Sư Phụ bảo "tiền nhiều, nhưng ế chồng, do cái mũi sửa". Còn nhớ, ông Hoàng nhạc Pop Mai Cồ Giắt Sơn, bị ông Mai Cô Cha chê cái lổ mũi "to bè" mà tự ái, ôm mộng sửa mũi. Đến khi nổi tiếng, giàu có rồi thì cắt quách 2 cánh mũi đi, nhọn đầu mũi lên, lại thêm sửa vài món khác nữa...kết quả, sự nghiệp càng đi xuống, đến khi đi về cõi Cực Lạc phục vụ âm nhạc cho Thượng đế rồi mà ở trần gian vẫn còn mắc nợ. Hic Thiên Đồng
    1 like
  15. Sự sai lầm và vô lý của cổ thư luôn thấy trước mắt mà từ xưa tới nay hậu học cứ nhai như bò: Thiếu dương, thiếu âm, thái dương thái âm. Sư vô lý ở chổ: 1 hào dương gọi là Dương. 2 hào dương gọi là Thái Dương. Thái Dương nghĩa là vượt qua cái dương, là vô hạn tận, vô biên, một nghĩa nào đó tương đương với Thái cực. Nhưng khi tiếp tục chồng lên một hào dương, tức là 3 hào thì lại là Càn, trời, một bộ phận của Thái Dương (?). Lẽ ra phải gọi là Cụ Thái Dương, Tằng Tổ Thái Dương mới đúng theo cấp tăng trưởng chứ nhỉ? Cho nên Thái dương, thái âm, thiếu dương thiếu âm với quy định tổ hợp 2 hào của nó đã phi lý từ cơ bản. Nói rằng: Nếu chấp nhận lý này thì ngay trong cách lập luận lại không nhất quán với điều mà cổ thư cũng từng đề cập đến. "Dương trước âm sau" "Quái chấn là trạng thái Sinh của hành Hỏa" thì phải là cái có Trước, như vậy nó phải là Dương Hỏa chứ nhỉ? "Quái Ly là trạng thái Trưởng của hành Hỏa" thì phải là cái có Sau, như vậy phải là Âm Hỏa phải không? Cho nên, "y thư mà thuyết pháp" thì cũng không phải là kẻ liễu ngộ chứ chưa nói đến "ngộ". Vài dòng lạm bàn. Thiên Đồng
    1 like
  16. Thấy bác quynhnguyen nói câu này chí lý. Ủng hộ 2 tay. Tạo hóa đã ban cho mymy 1 cơ thể lành lặn, có thể nói là cũng khá xinh đẹp, vậy thì cớ sao lại muốn mổ xẻ để sửa lại. Vẻ đẹp tự nhiên luôn là vẻ đẹp hoàn hảo nhất. Với lại bất cứ việc gì làm trái lại với tự nhiên thì thường là không tốt. Trời cho sao thì để vậy đi. :rolleyes:
    1 like
  17. Bạn định sửa mũi thành mũi gì đây (cho giống người âu châu...hay người ấn ..) khuôn mặt mình thế nào nên để như thế! như vậy không phụ công cha mẹ sinh và dưỡng.......Khà......khà
    1 like
  18. Theo Wild thì không và chưa bao giờ khuyên ai sửa mũi! Tọa cung Phu là cái mũi của người phụ nữ. Mũi chưa sửa mà Topic này Anh Hùng Hào Kiệt nhao lên như thế! MyMY hok thấy tầm và tâm của AE sao? Sửa rồi thì Quắng Quẻ đìu hiu đó nha! :rolleyes:
    1 like
  19. Tuổi trưởng nhóm và tuổi bạn kết hợp tốt mà, 2 người chẳng phải làm việc hợp nhau lắm sao? Vấn đề là Tuổi tác chỉ là 1 yếu tố ảnh hưởng. Hãy tìm hiểu thêm về nhu cầu thị trường, sản phẩm, chất lượng, dù sao cũng gần cuối năm nên có biến động.
    1 like
  20. Nếu xa quá thì có thể về lúc 19-21h cũng được! Tùy bạn sắp xếp !!!
    1 like
  21. Vâng! Cảm ơn anh 'trai_viet_o_houston' đã có tín nhiệm hỏi tôi. Tôi xin được trả lời tóm tắt thế này:I - Theo lý thuyết khoa học hiện đại. Trước hết, mời Trai Việt tham khảo bài số 208 theo đường link này: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/...2490&st=200 Như vậy chúng ta thấy rằng: Bắt đầu từ sự tương tác từ những thực tại ít ỏi trong giai đoạn khởi nguyên vũ trụ - qua quá trình tương tác qua lại thì ngày càng nhiều thực tế tồn tại xuất hiện tiếp tục tương tác lẫn nhau - cho đến hiện nay, được thể hiện qua mô hình dưới đây: Như vậy, đây chính là đồ hình mô phỏng sự tương tác từ đơn giản đến phức tạp tạo ra các sản phẩm tồn tại trên thực tế trong vũ trụ - trong đó có trái đất của chúng ta, nơi sinh ra các sinh vật có ý thức mà đỉnh cao chính là con người. Đỉnh Kim tự tháp coi là sự khởi nguyên của vũ trụ và đáy chính là giai đoạn hiện nay của vũ trụ. Từ đỉnh cho đến đáy là trục thời gian. Bây giờ chúng ta lấy một điểm bất kỳ trong đồ hình Kim Tự tháp Vonfram ở trên vào giai đoạn xuất hiện trái đất - thì - chúng ta sẽ thấy điều kiện tương tác của môi trường để xuất hiện trái Đất qua mô hình này sẽ không giống bất cứ một điểm nào khác. Khoa học hiện đại xác định rằng: Bản chất tương tác thế nào thì sự vật, sự việc hình thành như thế đó. Bởi vậy, với điều kiện môi trường khác nhau, không thể tạo ra một trái đất thứ hai, hay một khả năng tạo ra một hành tinh nào đó để sau đó nó có sự phát triển tiến hóa hình thành ra những sinh vật có ý thức như trên trái Đất chúng ta. Bây giờ chúng ta chọn vài điểm giống nhau từ đồ hình trên thì chúng ta thấy rằng: Điều kiện chung quanh điểm giống nhau đó hoàn toàn khác nhau. Hay nói một cách khác: Giả sử tất cả các điểm trong đồ hình trên đều giống nhau thì sự tương tác cũng khác nhau, do chúng ở vị trí khác nhau, nên tương tác khác nhau. Huống chi chúng lại không giống nhau trong từng vùng điểm. Cũng trên cơ sở này, tôi cũng đã xác quyết rằng: Không thể có nước trên mặt trăng. Tôi đã xác định đúng. II - Theo Lý học Đông phương. II - 1: Khái quát. Như tôi đã nhiều lần trình bày: Thuyết Âm Dương Ngũ hành, lý thuyết nền tảng của Lý học Đông phương chính là Lý thuyết thống nhất vũ trụ. Về chủ quan của tôi thì đã xác quyết điều này và tôi tiếp tục nghiên cứu theo xu hướng đã xác quyết của tôi. Còn về trình bày khách quan thì tôi coi như một giả thuyết có cơ sở và tôi giả thuyết rằng nó đúng. Lý thuyết này phân chia mọi sự vật, sự việc theo Ngũ Hành trong sự chi phối của Âm Dương. Lý thuyết này có khái niệm sinh khắc của mọi hiện tượng tương tự với khái niệm tương tác của khoa học hiện đại. Lý thuyết này giải thích tất cả mọi hiện tượng từ khởi nguyên vũ trụ cho đến mọi vấn đề liên quan đến con người với khả năng tiên tri mà chưa một lý thuyết khoa học hiện đại nào đạt được (SW Hawking cũng thừa nhận sự hạn chế trong khả năng tiên tri của các lý thuyết khoa học hiện đại). Lý học cũng phân chia vũ trụ này thành 9 vùng quy ước theo Ngũ hành, từng vùng lại phân chia nhỏ hơn. Hay nói cách khác, sự sinh, khắc, thừa vũ của từng vùng trong vũ trụ cũng hoàn toàn khác nhau. Bởi vậy - nói theo cách nói của khoa học hiện đại - sự tương tác cũng hoàn toàn khác nhau cho từng vùng theo ngũ hành. Bởi vậy không thể xuất hiện một loại sinh vật có ý thức như ở Thái Dương hệ. II - 2: Hậu Thiên. Hậu Thiên bát quái chính là công thức miêu tả quy luật đặc thù của quy luật sinh khắc thừa vũ của vùng trời quanh Thái Dương hệ và Thái Dương hệ lên địa cầu và mô tả quy luật tiến hóa trên trái Đất - trong đó có con người với khả năng tiên tri. Khả năng tiên tri thật tuyệt vời , vượt xa tất cả kiến thức đầy tự hào của nền khoa học hiện đại. Nếu kiến thức này được ứng dụng thì ngay cả phi công bay trên siêu máy bay vũ trụ mà Hoa Kỳ đang thử nghiệm cũng phải coi là thần thánh. Qui luật đặc thù này của Hậu Thiên không thể lặp lại ở bất cứ nơi nào trong vũ trụ. III - 3. Tính thấy và cấu trúc vật chất. Tính thấy có trong tất cả vạn vật trong vũ trụ và trong cả hư vô. Đó chính là bản chất của Thái cực theo quan niệm của Lý học. * Chúa Jesu nói: Ta ở trong Cha ta, Cha ta ở trong ta và ở trong tất cả các người. Lời cầu nguyện thường nói: Chúa ở cùng cha (Linh mục) và ở cùng anh chị em. * Đức Phật nói (Đại ý): Tính thấy có từ vô thủy đến vô chung và là bản chất của sự thấy, có trong tất cả chúng sinh (Chúng sinh đều có Phật tính). * Lý học Đông phương nhân danh văn hiến Việt: Thái cực là cái tuyệt đối khởi nguyên của vũ trụ, không phân Âm Dương, tốc độ vũ trụ bằng /0/, chính là tính thấy. Đại ý vậy. Trên cơ sở này thì tính thấy bao trùm vạn vật từ hạt vật chất nhỏ nhất đến thiên hà khổng lồ. Vấn đề là cấu trúc vật chất như thể nào để tạo ra sinh vật có ý thức trong sự nhận biết của Tính thấy. Nhưng như tôi đã trình bày ở trên, không thể có tính tương tác giống nhau trong vũ trụ này để phát triển tiến hóa tạo ra sinh vật như trên trái Đất. Con người cô đơn trong vũ trụ này. Các sinh vật đang cùng tồn tại với chúng ta chính là kết quả rất hiếm hoi của vũ trụ. Bởi vậy Lý học đặt tính nhân bản lên hàng đầu và tính yêu thương với tất cả sinh vật trên thế gian. Bởi vì nó cô đơn trong vũ trụ. Con người chỉ có thể chia sẻ với chính đồng loại của mình. Cảm ơn Trai Việt và quí vị vì đã quan tâm
    1 like
  22. Bạn cho thêm thông tin về hình dáng tính tình nữa nhé :(. Nếu sinh trước 7h thì có thể sang năm sẽ lấy chồng :) Sau 7h thì có thể 30 tuổi lấy chồng. Để tối về rảnh LienChau coi lại :D
    1 like
  23. Năm sau chưa đau bằng 3 năm tới cẩn thận té ngã , tiền hết, tình tan mệnh thân VCD hơi mệt
    1 like
  24. Mở 1 topic thôi. Lặng mấy bữa rồi lại huề bây giờ. Năm sau thì mới nước mắt phân ly, thấy trống trải đến tận đáy lòng...
    1 like
  25. Hình nào cũng nhí nhảnh, nhìn hình mê tít chẳng bít xem gì nữa. Dáng người có phải cao vừa, nước da trắng hồng, khuôn mặt hơi dài miệng rộng, mũi cao, tóc xoăn hoặc hoe vàng. Bố mẹ khắc khảu, không hợp tính với bố mẹ. ACE có khoảng 3 người, khá giả. Có bệnh về đường ruột, ăn uống dễ trúng thực, đầy hơi.
    1 like
  26. facebook bị chặn nên bình thường mọi người không vào được đâu. Cô đổi địa chỉ ip đi
    1 like
  27. Tất cả các link đều no work. Kiểm tra lại. Up hình lên photobucket đó
    1 like
  28. Sau chuyến viếng thăm của gia đình HC đã có hình ảnh. Để so sánh Sư Thầy từ những ngày đầu tiên Đoàn từ thiện đến thăm khi chưa can thiệp Phong thủy. Và sau khi Sp cùng ACE đến áp dụng Phong Thủy, thời gian chưa đầy 3 tháng, tình trạng sức khỏe của sư Thầy như hình ảnh dưới đây.
    1 like
  29. CON RUỒI Con ruồi nhỏ, nhỏ xíu . Vậy mà cái nhỏ xíu đó đôi khi lại là nguyên nhân của những việc tày đình. Rất có thể hai vợ chồng đâm đơn ra tòa ly dị nhau chỉ bởi một con ruồi . Ai mà lường trước được những việc thần kỳ đó! Tôi ốm. Điều đó vẫn thỉnh thoảng xảy ra cho những người khỏe mạnh. Và vợ tôi pha cho tôi một ly sữa . Tôi nốc một hơi cạn đến nửa ly và phát hiện ra trong ly có một con ruồi . Con ruồi đen bập bềnh trong ly sữa trắng, "đẹp" kinh khủng! Thế là mọi chuyện bắt đầu . Tôi vốn rất kỵ ruồi, cũng như gián, chuột, nói chung là kỵ tất thảy các thứ dơ bẩn đó. Tối đang nằm mà nghe tiếng chuột bò sột soạt trong bếp là tôi không tài nào nhắm mắt được. Thế nào tôi cũng vùng dậy lùng sục, đuổi đánh cho kỳ được. Bằng không thì cứ gọi là thức trắng đêm. Vậy mà bây giờ, một trong những thứ tôi sợ nhất lại nhảy tót vào ly sữa tôi đang uống, và đã uống, nói trắng ra là nhảy tót vào mồm tôi . Biết đâu ngoài con ruồi chết tiệt trong ly kia, tôi lại chẳng đã nuốt một con khác vào bụng. Mới nghĩ đến đó, tôi đã phát nôn. Thấy tôi khạc nhổ luôn mồm, vợ tôi bước lại, lo lắng hỏi: - Sao vậy anh? Tôi hất đầu về phía ly sữa đặt trên bàn: - Có người chết trôi kia kìa! Vợ tôi cầm ly sữa lên: - Chết rồi! Ở đâu vậy cà? - Còn ở đâu ra nữa! - Tôi nhấm nhẳng - Chứ không phải em nhặt con ruồi bỏ vào ly cho anh à! Vợ tôi nhăn mặt: - Anh đừng có nói oan cho em! Chắc là nó mới sa vào! - Hừ, mới sa hay sa từ hồi nào, có trời mà biết! Vì tôi đang ốm nên vợ tôi không muốn cãi cọ, cô ta nhận lỗi: - Chắc là do em bất cẩn. Thôi để em pha cho anh ly khác. Tôi vẫn chưa nguôi giận: - Em có pha ly khác thì anh cũng đã nuốt con ruồi vào bụng rồi! Vợ tôi trố mắt: - Nó còn trong ly kia mà! - Nhưng mà có tới hai con lận. Anh uống một con rồi . - Anh thấy sao anh còn uống? - Ai mà thấy! - Không thấy sao anh biết có hai con? Tôi tặc lưỡi: - Sao lại không biết? Uống vô khỏi cổ họng, nghe nó cộm cộm là biết liền. Vợ tôi bán tính bán nghi . Nhưng vì tôi đang ốm, một lần nữa cô ta sẵn sàng nhận khuyết điểm: - Thôi, lỗi là do em bất cẩn! Để em... Tôi là tôi chúa ghét cái kiểu nhận lỗi dễ dàng như vậy . Do đó, tôi nóng nảy cắt ngang: - Hừ, bất cẩn, bất cẩn! Sao mà em cứ bất cẩn cả đời vậy ? Vợ tôi giật mình: - Anh bảo sao ? Em làm gì mà anh gọi là bất cẩn cả đời ? - Chứ không phải sao ? - Không phải! À, lại còn bướng bỉnh! Tôi nheo mắt: - Chứ hôm trước ai ủi cháy cái quần của anh? - Thì có làm phải có sai sót chứ? Anh giỏi sao anh chẳng ủi lấy mà cứ đùn cho em! - Ái chà chà, cô nói với chồng cô bằng cái giọng như thế hả ? Cô nói với người ốm như thế hả ? Cô bảo tôi lười chảy thây chứ gì? Cô so sánh tôi với khúc gỗ phải không? Ái chà chà... Thấy tôi kết tội ghê quá, vợ tôi hoang mang: - Em đâu có nói vậy! - Không nói thì cũng như nói! Cô tưởng cô giỏi lắm phỏng? Thế tháng vừa rồi ai làm cháy một lúc hai cái bóng đèn, tháng trước nữa ai phơi quần áo bị đánh cắp mà không hay ? Cô trả lời xem! Vợ tôi nhún vai: - Anh lôi những chuyện cổ tích ấy ra làm gì? Hừ, anh làm như anh không bất cẩn bao giờ vậy! Anh có muốn tôi kể ra không? Tháng trước ai mở vòi nước quên tắt để cho nước chảy ngập nhà? Anh hay tôi ? Rồi trước đó nữa, ai làm mất chìa khóa tủ, phải cạy cửa ra mới lấy được đồ đạc? Tôi khoát tay: - Nhưng đó là những chuyện nhỏ nhặt! Còn cô, năm ngoái cô lấy mấy ngàn bạc cho bạn bè mượn bị nó gạt mất, sao cô không kể luôn ra ? - Chứ còn anh, sao anh không kể chuyện anh đi coi bóng đá bị mất xe đạp? Rồi năm ngoái, ai nhậu xỉn bị lột mất đồng hồ? Cứ như thế, như có ma xui quỉ khiến, hai vợ chồng thi nhau lôi tuột những chuyện đời xửa đời xưa của nhau ra và thay nhau lên án đối phương, không làm sao dừng lại được. Tôi quên phắt là tôi đang ốm. Vợ tôi cũng vậy . Chúng tôi mải mê vận dụng trí nhớ vào việc lùng sục những khuyết điểm tầng tầng lớp lớp của nhau . Và thật lạ lùng, có những chuyện tưởng đã chìm lấp từ lâu dưới bụi thời gian, tưởng không tài nào nhớ nổi, thế mà bây giờ chúng lại hiện về rõ mồn một và chen nhau tuôn ra cửa miệng. Từ việc tôi ngủ quên tắt radio đến việc vợ tôi mua phải cá ươn, từ việc tôi bỏ đi chơi ba ngày liền không về nhà đến việc vợ tôi đi dự sinh nhật bạn đến mười hai giờ khuya v.v..., chúng tôi thẳng tay quậy đục ngầu quá khứ của nhau và vẽ lên trước mặt mình một bức tranh khủng khiếp về đối tượng. Trời ơi! Thế mà trước nay tôi vẫn sống chung với con người tệ hại đó! Thật không thể tưởng tượng nổi! Tôi cay đắng nhủ thầm và bùng dậy quyết tâm phá vỡ cuộc sống đen tối đó. Tôi đập tay xuống bàn, kết thúc cuộc tranh cãi: - Thôi, tra khảo hành hạ nhau thế đủ rồi! Tóm lại là tôi hiểu rằng tôi không thể sống chung với cô được nữa! Tôi ngán đến tận cổ rồi! Vợ tôi lạnh lùng: - Tùy anh! Câu đáp cộc lốc của vợ không khác gì dầu đổ vào lửa . Tôi nghiến răng: - Được rồi! Cô chờ đấy! Tôi làm đơn xin ly hôn ngay bây giờ! Tôi lập tức ngồi vào bàn và bắt đầu viết đơn. Ngòi bút chạy nhoáng nhoàng trên giấy với tốc độ 100km/giờ. Viết và ký tên mình xong, tôi đẩy tờ đơn đến trước mặt vợ. Cô ta cầm bút ký rẹt một cái, thậm chí không thèm liếc qua xem tờ đơn viết những gì. Thế là xong! Tôi tặc lưỡi và thở ra, không hiểu là thở phào hay thở dài . Cuộc đời cứ như xi-nê-ma, nhưng biết làm thế nào được! Ký tên xong, vợ tôi đứng lên và cầm lấy ly sữa . - Cô định làm gì đấy ? - Đem đổ đi chứ làm gì! - Không được! Để ly sữa đấy cho tôi! Tôi phải vớt con ruồi ra, gói lại, đem đến tòa án làm bằng cớ! Đặt ly sữa xuống bàn, vợ tôi lẳng lặng đi vào phòng ngủ, đóng sập cửa lại . Trong khi đó, tôi hì hục lấy muỗng vớt con ruồi ra . Tôi ngắm con ruồi nằm bẹp dí trên đầu muỗng và có cảm giác là lạ. Tôi đưa con ruồi lên sát mắt, lấy tay khảy nhẹ và điếng hồn nhận ra đó là một mẩu...lá trà. (-1982- Nguyễn Nhật Ánh - Chuyện cổ tích dành cho người lớn)
    1 like
  30. Món quà kính tặng những ai là Thầy, Cô nhận dịp 20/11 CÔ GIÁO VÀ HỌC TRÒ LỚP 5 ntpt giới thiệu Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tai trường tiểu học của một thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp 5, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái cô đã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. "Teddy trông thật khó ưa". Chẳng những thế, cô Thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thập rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích học tập của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những điều đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 đã nhận xét Teddy như sau: "Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan... Em là nguồn vui cho người chung quanh". Cô giáo lớp 2 nhận xét: "Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu". Giáo viên lớp 3 ghi: "Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ". Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét: "Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp". Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những món quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xạm màu mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hóa. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt một ít nước hoa trong chai lên cổ tay. Hôm đó Teddy đã nán lại cho đến cuối giờ để nói với cô: "Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa". Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học trò cưng nhất của cô. Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: "Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em". Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng ba trong lớp và "Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em". Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng "Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời". Rồi bốn năm sau nữa cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. "Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em", nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard - giáo sư tiến sĩ. Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường được dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra? Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: "Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ". Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: "Teddy, em nói sai rồi.Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chỉ biết thế nào là dạy học kể từ khi cô được gặp em". -------------------- “Đang trong quá trình học hỏi, xem đúng hay sai feedback lại dùm nhé. Xin củm ơn ^^” - ntpt-
    1 like
  31. Món quà kính tặng những ai là Thầy, Cô nhận dịp 20/11 Cô giáo và học trò lớp Năm Câu chuyện đã xảy ra từ nhiều năm trước. Lúc đó, cô Thompson đang dạy tai trường tiểu học của một thị trấn nhỏ tại Hoa Kỳ. Vào ngày khai giảng năm học mới, cô đứng trước những em học sinh lớp 5, nhìn cả lớp và nói cô sẽ yêu thương tất cả các học sinh như nhau. Nhưng thực ra cô biết mình sẽ không làm được điều đó bởi cô đã nhìn thấy cậu học sinh Teddy Stoddard ngồi lù lù ngay bàn đầu. Năm ngoái cô đ...ã từng biết Teddy và thấy cậu bé chơi không đẹp với bạn bè, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, còn người ngợm thì lại quá bẩn thỉu. "Teddy trông thật khó ưa". Chẳng những thế, cô Thompson còn dùng cây bút đỏ vạch một chữ thập rõ đậm vào hồ sơ cá nhân của Teddy và ghi chữ F đỏ chói ngay phía ngoài (chữ F là hạng kém). Ở trường này, vào đầu năm học mỗi giáo viên đều phải xem thành tích học tập của từng học sinh trong lớp mình chủ nhiệm. Cô Thompson đã nhét hồ sơ cá nhân của Teddy đến cuối cùng mới mở ra xem, và cô rất ngạc nhiên về những điều đọc được. Cô giáo chủ nhiệm lớp 1 đã nhận xét Teddy như sau: "Teddy là một đứa trẻ thông minh và luôn vui vẻ. Học giỏi và chăm ngoan... Em là nguồn vui cho người chung quanh". Cô giáo lớp 2 nhận xét: "Teddy là một học sinh xuất sắc, được bạn bè yêu quý nhưng có chút vấn đề vì mẹ em ốm nặng và cuộc sống gia đình thật sự là một cuộc chiến đấu". Giáo viên lớp 3 ghi: "Cái chết của người mẹ đã tác động mạnh đến Teddy. Em đã cố gắng học, nhưng cha em không mấy quan tâm đến con cái và đời sống gia đình sẽ ảnh hưởng đến em nếu em không được giúp đỡ". Giáo viên chủ nhiệm lớp 4 nhận xét: "Teddy tỏ ra lãnh đạm và không tỏ ra thích thú trong học tập. Em không có nhiều bạn và thỉnh thoảng ngủ gục trong lớp". Đọc đến đây, cô Thompson chợt hiểu ra vấn đề và cảm thấy tự hổ thẹn. Cô còn thấy áy náy hơn khi đến lễ Giáng sinh, tất cả học sinh trong lớp đem tặng cô những món quà gói giấy màu và gắn nơ thật đẹp, ngoại trừ món quà của Teddy. Em đem tặng cô một gói quà bọc vụng về bằng loại giấy gói hàng nâu xạm màu mà em tận dụng lại từ loại túi giấy gói hàng của tiệm tạp hóa. Cô Thompson cảm thấy đau lòng khi mở gói quà ấy ra trước mặt cả lớp. Một vài học sinh đã bật cười khi thấy cô giơ lên chiếc vòng giả kim cương cũ đã sút mất vài hột đá và một chai nước hoa chỉ còn lại một ít. Nhưng cô đã dập tắt những tiếng cười nhạo kia khi cô khen chiếc vòng đẹp, đeo nó vào tay và xịt một ít nước hoa trong chai lên cổ tay. Hôm đó Teddy đã nán lại cho đến cuối giờ để nói với cô: "Thưa cô, hôm nay cô thơm như mẹ em ngày xưa". Sau khi đứa bé ra về, cô Thompson đã ngồi khóc cả giờ đồng hồ. Và chính từ hôm đó, ngoài dạy học cô còn lưu tâm chăm sóc cho Teddy hơn trước. Mỗi khi cô đến bàn em để hướng dẫn thêm, tinh thần Teddy dường như phấn chấn hẳn lên. Cô càng động viên em càng tiến bộ nhanh. Vào cuối năm học, Teddy đã trở thành học sinh giỏi nhất lớp. Và trái với phát biểu của mình vào đầu năm học, đã không yêu thương mọi học sinh như nhau. Teddy là học trò cưng nhất của cô. Một năm sau, cô tìm thấy một mẩu giấy nhét qua khe cửa. Teddy viết: "Cô là cô giáo tuyệt vời nhất trong đời em". Sáu năm sau, cô lại nhận được một bức thư ngắn từ Teddy. Cậu cho biết đã tốt nghiệp trung học, đứng hạng ba trong lớp và "Cô vẫn là người thầy tuyệt vời nhất trong đời em". Bốn năm sau, cô lại nhận được một lá thư nữa. Teddy cho biết dù hoàn cảnh rất khó khăn khiến cho cậu có lúc cảm thấy bế tắc, cậu vẫn quyết tốt nghiệp đại học với hạng xuất sắc nhất, nhưng "Cô vẫn luôn là cô giáo tuyệt vời mà em yêu quý nhất trong đời". Rồi bốn năm sau nữa cô nhận được bức thư trong đó Teddy báo tin cho biết cậu đã đậu tiến sĩ và quyết định học thêm lên. "Cô vẫn là người thầy tuyệt nhất của đời em", nhưng lúc này tên cậu đã dài hơn. Bức thư ký tên Theodore F. Stoddard - giáo sư tiến sĩ. Câu chuyện vẫn chưa kết thúc tại đây. Một bức thư nữa được gửi đến nhà cô Thompson. Teddy kể cậu đã gặp một cô gái và cậu sẽ cưới cô ta. Cậu giải thích vì cha cậu đã mất cách đây vài năm nên cậu mong cô Thompson sẽ đến dự lễ cưới và ngồi ở vị trí vốn thường được dành cho mẹ chú rể. Và bạn thử đoán xem việc gì đã xảy ra? Ngày đó, cô đeo chiếc vòng kim cương giả bị rớt hột mà Teddy đã tặng cô năm xưa, xức thứ nước hoa mà Teddy nói mẹ cậu đã dùng vào kỳ Giáng sinh cuối cùng trước lúc bà mất. Họ ôm nhau mừng rỡ và giáo sư Stoddard thì thầm vào tai cô Thompson: "Cám ơn cô đã tin tưởng em. Cám ơn cô rất nhiều vì đã làm cho em cảm thấy mình quan trọng và cho em niềm tin rằng mình sẽ tiến bộ". Cô Thompson vừa khóc vừa nói nhỏ với cậu: "Teddy, em nói sai rồi. Chính em mới là người đã dạy cô rằng cô có thể sống khác đi. Cô chỉ biết thế nào là dạy học kể từ khi cô được gặp em".
    1 like
  32. Sang năm thì tốt hơn đấy làm ăn được phải một điều bôn ba ban đầu , thay đổi chút ít , t thiển ý của tôi thì sang năm bạn rất tốt . Tôi chưa có dịp chiêm nghiệm cách này (phản kỳ cách).. Bạn thử xem và chiêm nghiệm nhé! " Vạn sự hanh thông"
    1 like
  33. PHUƠNG TRÌNH TOÁN HỌC GIỮA NGƯỜI VÀ KHỈ Phương trình 1 Đàn ông = ăn + ngủ + làm việc + giải trí Con khỉ = ăn + ngủ Tương đương hoán đổi: Đàn ông = con khỉ + làm việc + giải trí Chuyển vế và đổi dấu => Đàn ông - giải trí = con khỉ + làm việc Kết luận : Đàn ông không giải trí cũng giống như con khỉ chỉ biết làm việc Phương trình 2 Đàn ông = ăn + ngủ + kiếm tiền con khỉ = ăn + ngủ Suy ra: Đàn ông = con khỉ + kiếm tiền và chuyển vế đổi dấu: Đàn ông - kiếm tiền = con khỉ Kết luận: đàn ông không biết kiếm tiền thì chỉ như 1 con khỉ ! Phương trình 3 Đàn bà = ăn + ngủ + tiêu tiền con khỉ = ăn + ngủ Đàn bà = con khỉ + tiêu tiền và cũng lại dùng phép giở quẻ đổi vế => Đàn bà - tiêu tiền = con khỉ Kết luận: Đàn bà mà không biết tiêu tiền thì cũng như khỉ thôi. Vậy từ PT2 và PT3 ta thu được 1/ Đàn ông không biết kiếm tiền = Đàn bà không biết tiêu tiền 2/ Đàn ông kiếm tiền là để cho đàn bà tiêu tiền 3/ Đàn ông kiếm tiền để cho Đàn bà không trở thành con khỉ (tiền đề 1) 4/ Đàn bà tiêu tiền để cho Đàn ông không trở thành con khỉ Nếu cộng lại thì: Đàn ông + Đàn bà = con khỉ + kiếm tiền + con khỉ + tiêu tiền do kiếm tiền mang dấu dương (+) còn tiêu tiền mang dấu âm (-) cho nên phương trình còn lại khi hai dấu triệt tiêu sẽ là: Đàn ông + Đàn bà = 2 con khỉ sống với nhau... !!!!!!!!!!!!!!!! http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/grin.gif :D :) (Sưu tầm)
    1 like
  34. THIÊN SỨ TẮM BỂ. Ra Nghệ An đợt này, tất nhiên Thiên Sứ tui không thể không ra Cửa Lò. Trời rét căm căm, Thiên Sứ lọ mọ ra bờ bể..... - Này Thiên Sứ! Trời rét thế này mà ông lại ra tắm bể ah? - Ông có nhìn thấy cái gì đây không? - Vừa nói, Thiên Sứ vừa giơ cái Phích (Bình thủy) hai lít lên..... - Sao ông đi tắm bể mà còn mang phích nước sôi theo làm gì? Pha trà uống thư giản hả? Thiên Sứ lẩm bẩm: "Sao lại có thằng hỏi ngu thế nhỉ? Người ta mang phích nước sôi để pha với nước biển cho ấm lên. Thế mà cũng không biết!
    1 like
  35. Hình ảnh thực tế phong thủy ngôi chùa Bảo An Ni Tự, cũng là buổi học thực nghiệm của các học viên Phong Thủy Lạc Việt BẢO AN NI TỰ Bắt đầu từ tầng trệt Cầu thang Tầng trên Thiên Đồng hướng dẫn ACE dùng La kinh!
    1 like
  36. Trong phim "V trả thù" (V for vendetta) có 1 câu nói thế này: "Bất kì một vật gì trong vũ trụ này, khi bạn tác động vào chúng 1 lực, bạn sẽ nhận lại được 1 phản lực cân bằng và ngược chiều!"Có thể hiểu đây là 1 phát biểu của ngành vật lý. Nhưng suy rộng ra, đó là cái thế cân bằng của vũ trụ, chính là mối quan hệ nguyên nhân - kết quả. NDK luôn nhớ câu nói này để chiêm nghiệm, cố gắng giảm càng nhiều "tác động xấu" và tăng "tác động tốt" xuất phát từ bản thân mình. NDK xin trích đăng lại 1 đoạn bài phỏng vấn của báo Vietnamnet với Đức Pháp Vương Gyalwang Druk về quy luật nhân quả: ----------- Vui vui ngoài lề 1 tí: Đội Anh năm 66 sút bóng chưa qua vạch vôi lại được công nhận - Anh thắng Đức. Hôm qua Anh sút qua vạch hẳn 20m lại không đc công nhận - Anh thua Đức! :D
    1 like
  37. Chỉ cần... Bên lề đại hội hàng không quốc tế, các chuyên gia. - Chỉ cần một cục sắt, chúng tôi sẽ làm ra một chiếc máy bay! - Chỉ cần một ít dây bán dẫn, chúng tôi sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên chiếc máy bay đó. - Nếu giao cho tôi một nữ tiếp viên hàng không, tôi có thể cho ra đời một phi hành đoàn và cả hành khách...
    1 like
  38. Đọc được những bài viết của chú Thiên Sứ thật lắng đọng. Cháu là người mà khi thất bại nhất, buồn chán nhất đã nhờ chú tư vấn trên diễn đàn, và cũng thật may mắn được chú trả lời. Bây giờ cuộc sống của cháu cũng khá chút rồi, như vậy cháu cũng đã cảm thấy hạnh phúc. Nhưng những ngày đó cháu còn bận bịu, mấy hôm nay rảnh một chút cháu tìm đọc các mục trên diễn đàn và đã vào mục này, càng đọc cháu càng thấy thấm thía và cũng thấy đúng chú ạ. Đọc xong nghĩ lại những gì mình đã trải qua thấy đúng là cuộc sống này có nhân có quả, mặc dù biết là nhân vô thập toàn. Như đơn giản có nhiều lúc chúng cháu rất gặp khó khăn, mà thường mỗi khi có khó khăn thì cứ kéo theo một loạt, ko biết ở đâu cứ ùn ùn tới, làm cho cháu chán trường lắm, ví dụ có lúc cháu hết tiền chỉ còn lại một số rất ít đủ để cho cuộc sống hàng ngày thôi nhưng lại có anh bạn hỏi vay tiền, nhưng vì anh ấy rất khó khăn mà con thì ốm nên thương tình cháu vẫn cho anh ấy mượn, biết rằng anh ấy mượn khó lòng trả được, và mình cũng đang khó khăn. Nhưng tự nhiên sau mấy hôm cháu lại được người khác giúp đỡ, công việc tốt hơn và lại còn có thêm một khoản tiền nữa. Lúc đó thì cháu cũng không suy nghĩ hay liên hệ gì, chỉ giờ đọc được bài viết của chú thì nghĩ lại ngẫm nghĩ thấy thật đúng, bây giờ vợ chồng cháu có một cô con gái đáng yêu, hai vợ chồng cứ bảo nhau là phúc của ông bà tổ tiên, hì, vì mới đầu cũng hơi khó khăn để có bé. Cháu nghĩ ai cũng có những cái chưa tốt nhưng biết hướng thiện và sửa những cái chưa tốt đó thì cũng đã là tốt rồi, và cháu hy vọng có nhiều người đọc được những bài viết của Chú để có được cái nhìn và cách sống hướng thiện hơn. Chúc chú khỏe để có nhiều bài viết hay.
    1 like
  39. Cô Smooly_gỉll thân mến. Lý học Đông phương cho rằng "không nên thái quá và không nên bất cập". Bởi vậy mới có đạo Trung Dung. Thẳng thắn, sóng phẳng quá thì sự thái quá của nó là lạnh lùng. Yêu ghét rõ ràng quá thì sự thái quá của nó là tàn nhẫn. Bởi vậy, mầm nghiệp của thằng thắn chính là sự lạnh lùng. Mầm nghiệp của yêu ghét rõ ràng chính là sự tàn nhẫn. Mầm nghiệp này có trong tiềm thức mà con người hầu như không thể nhận thấy. Cô hãy giúp đỡ những kẻ nghèo khó vì chính sự xúc động trong tâm cô, hãy thương xót đến cả loài súc vật. Hạn chế trong khả năng có thể việc sát sinh. Nghiệp này dễ xóa mà. Tôi thường khuyên những người nghiệp chướng nhiều bằng cách thả chim. Nhưng phải thả nhiều, thường là ra chỗ mua chim phóng sinh thì mua hết tất cả chim ở đấy. Nếu là một chợ chim thì mua lồng to nhất, nhiều nhất để thả và làm thường xuyên. Cô có quyền trả gía với người bán chim, nhưng không trả giá cho khả năng của mình. Theo tôi, cô cần sự hỗ trợ thêm của Phong Thủy. Các học viên Phong Thủy Lạc Việt khóa II và I đều biết lập Đào Hoa Trận. Cô ở đâu, tôi có thể nhờ họ đến giúp.
    1 like
  40. Có một câu chuyện trong đời thực đã cho tôi đáp án về nghiệp quả, tôi xin post lên đây để minh chứng: Cách nhà tôi không xa có một đôi vợ chồng trẻ chưa xứng tầm Đại Gia, nhưng công việc làm ăn mỗi ngày một phát triển thuận lợi. Họ đã có những ý tưởng giúp người nghèo và cơ nhỡ rất thiết thực. Hàng tháng cứ vào đúng ngày 14 và rằm, 30 và mùng một. Họ cùng gia đình nấu 1 xe cơm chay với nhiều món ngon được chế biến hoàn hảo như quán. Ai cũng được ăn bất kể tôn giáo, sắc tộc, sang hèn đều miễn phí. Tiếng lành đồn xa, người bán vé số, em bé đánh giày tận đâu đâu cũng kéo nhau đến ăn, cả những người buôn bán quanh đấy dù không khó khăn cũng đến ăn để đỡ được bữa cơm nhà. Vợ chồng còn bắt đầu một tâm nguyện mới, đến tháng Vu Lan, tổ chức xe đi viếng Thập cảnh Chùa ở tỉnh xa để bà con chòm xóm có điều kiện đóng góp cho các chùa nghèo. Cũng miễn phí xe và ăn uống ! Quả là việc làm này công đức hằng hà !(chắc họ nghĩ thế) Thế nhưng ! Ở đời vẫn còn đó những chữ NHƯNG làm ta suy nghĩ cho đến cạn nguồn căn nguyên. Theo lộ trình xe đi đến nơi xa nhất là một ngôi chùa nằm trên sườn núi Chứa chan thuộc tỉnh Đồng nai. Chùa này cũng có đường đi khá cheo leo như thử thách phật tánh, nhẫn tánh của người đến viếng. Người chồng đã mau mắn như người dẫn đường, thuê cho mình một cuốc xe ôm để được tham quan trước khi đưa đoàn đến vãng cảnh. Con đường ngoằn ngoèo nhỏ hẹp nhiều đá cạnh đã không dễ dàng cho anh xe ôm giữ chặt tay lái đưa khách đến nơi an toàn, cả hai đều tuột khỏi vị trí yên xe và rơi tự do 2 hướng khác nhau. Người ngồi dậy lại là anh xe ôm với một ít xây xát nhẹ. Nhưng người khách đã nằm đó bất động. Sau khi hoàn hồn anh lái xe đã vội chạy về nơi xuất phát kêu gọi sự cấp cứu. Anh Chồng được đưa đến bệnh viện với chẩn đoán ban đầu, chấn thương mặt trước vùng sọ trán. Trong giờ phút bối rối ấy, mọi người tập trung quanh bệnh viện để nghe ngóng . Tiếp đó lại có ca cấp cứu mới được chuyển vào viện là một bé trai 5 tuổi, cháu đã bị ngã khi leo trèo lên các bậc đá làm thang cho dòng người đi viếng. Bé là con trai của người bị nạn. Thật là Họa vô đơn chí, ai ai cũng xót xa bàng hoàng trước 2 sự cố này . Người vợ cũng lên tiếng bảo bà con cứ đi viếng chùa, Chị ở lại bệnh viện với vài người thân. Tình hình sau đó cháu bé cũng hồi phục nhanh nhưng người chồng lại là một ca khó so với một bệnh viện của huyện. Tất nhiên chuyến đi được kết thúc sớm so với dự tính ban đầu. Về đến tp, với tiện nghi của một bệnh viện lớn, người chồng cũng qua khỏi với một vết lõm ở trán với một nét ngẫn ngơ như trẻ thơ. Hy vọng với thời gian và tốn kém khá lớn may ra hồi phục đươc một phần trí nhớ. Và có lẽ anh cũng đang muốn QUÊN, quên đi tất cả quá khứ, công việc mà vợ chồng anh đã làm, đã giàu có từ những đồng tiền cho vay nặng lãi, từ những hành xử nóng nãy, đạp đổ nồi canh bún mà con nợ của anh không còn khả năng góp đúng lịch, đến những xấp vải của người thợ may(cũng là con nợ) đang giữ của khách mà anh đã thu hồi không một lời giải thích không một chữ ghi chép. Đến những chậu hoa bán rằm mùng một của một con nợ trốn góp cho vợ chồng anh cũng bị vùi dập như cỏ dại gặp lũ. Khi đương thời Anh cũng đã ý thức được việc tích đức nhưng có đủ không ? Khi túi TỘI quá đầy mà túi PHƯỚC quá vơi ! Và có phải chăng chư Phật thập phương đã từ chối tiếp nhận bước chân của vợ chồng Anh được đến cạnh ngài để sám hối để hồi hướng hồi tâm ? Và có phải chăng nghiệp quả nhãn tiền, phước ưu tội chướng đang được giải bàn cho bài toán của cuộc đời. Một câu chuyện có thật mà tôi chứng kiến và nghiền ngẫm, tôi đã chọn chủ đề của Topic này để kể lại.
    1 like
  41. Con xin phép bác cho con tâm sự đôi dòng với chị Cuchep và những anh chị có tâm trạng như chị Cuchep. Nếu có gì ko đúng, xin bác nhắc nhở, con sẽ sửa chữa ạ. Con cám ơn bác. Chị Cuchep mến ! Em hiểu tâm trạng của chị và biết 1 số người cũng có suy nghĩ giống chị. Thật ra suy nghĩ của 1 đứa con nít rất nông cạn và hạn hẹp. Em nghĩ nó cười nói bô lô ba la vì bản chất trẻ con là như thế. Nó mừng, vì nó có được tiền, vì hôm nay sẽ ko bị đói... Ít đứa trẻ nào nghĩ ra được là: mụ này ngớ ngẩn quá, bị mình gạt. Nếu đc chọn lựa, chắc chắn ai cũng muốn làm con của những ông bố bà mẹ biết lo lắng cho con, gia đình giàu có, đủ ăn đủ mặc. Nhưng số phận những đứa trẻ này ko may mắn, rơi vào trúng gia đình như vậy. Bản năng sinh tồn, nó chỉ biết là làm như thế này thì có tiền, thì sẽ ko bị đói. Tất cả đều do người lớn chỉ, nó làm gì có đủ nhận thức để biết như thế nào là đúng, như thế nào là sai. Người lớn đôi khi còn phạm sai lầm, huống chi 1 đứa trẻ sống trong 1 hoàn cảnh kém may mắn. Đó là những đứa trẻ đáng thương hơn đáng trách. Dù sao thì chuyện cũng qua rồi, chị đừng nghĩ đến và buồn nữa (bùn hoài mau già lém :( ) Rút kinh nghiệm cho lần sau. Suy nghĩ, cân nhắc kỹ trước khi hành động là được rùi :rolleyes: Đây là 2 tình huống mà chip đã gặp phải xin chia sẻ cùng các anh chị: Trung thu năm ngoái, nhóm bạn của chip gom góp đc 1 ít tiền. Sau đó mua sữa hộp, bánh kẹo để làm quà trung thu cho trẻ em lang thang. Bọn chip ra khu vực bánh mì Như Lan ở SG. Khi phát cho các em thì rất nhiều em khác chạy tới. Đang phát thì có 1 chị mang bầu khều chip nói: em, nhà chị có 3 đứa nhỏ. Đang ngẩn tò te vì gặp tình huống bất ngờ phát sinh, hok biết xử lý như thê nào (vì số phần quà thì ít mà trẻ em ngay tại đó thì nhiều) thì bịch cuối cùng đã phát hết, chị ấy quay lưng đi. Văng vẳng đâu đây tiếng mấy đứa nhỏ phân bua: con này nó lấy rồi đưa cho mẹ nó giữ, chạy lại lấy tiếp. Cuộc sống của những đứa trẻ nơi đây là mạnh được yếu thua; nhanh chân thì còn, chậm chân thì hết. Những đứa trẻ trong lớp học tình thương ở bến Bạch Đằng thì khác. Khi đc cho 1 bịch kẹo thì có em cầm đem đến những ghế đá phía xa xa chia cho các bạn. Mặc dù có những bé ko có đc đôi dép để mang, thầy phụ trách thấy thương, mua dép tặng mấy em. Đứa này mừng rỡ, chạy kêu đứa kia: ê thầy cho dép kìa, lại lấy đi. Có 1 lần, chip đang giảng bài cho 1 cô bé lớp 6, một đứa em chạy tới kêu: cô kia cho chôm chôm nè, lại đó ăn đi. Chip ngưng giảng, im lặng để cho cô bé tự quyết định. Cô bé nghĩ ngợi 1 lúc rồi nói: thôi ko ăn đâu, để làm cho xong bài tập này đã, rồi quay xuống cuốn vở mải miết giải toán. Cuối buổi, cô bé bảo: cô dạy con luôn nha cô. Thầy ở trường con khó lắm, cứ nói ai học kém phải đi học thêm hoài. Mà con thì ko có tiền để học thêm. Thấy bé ham học, chip tự nhủ sẽ hướng dẫn cho bé học dài dài đến hết lớp 9. Nhưng sau đó, mải miết với công việc riêng tư mà chip đã bỏ dở nửa chừng. Đôi lúc nhớ lại thấy aý náy. Trẻ con, tự bản thân nó ko thể phân biệt được cái nào đúng cái nào sai khi chưa được bảo ban dạy dỗ.
    1 like
  42. Phá thai có tạo nghiệp chướng không? Mattroihong hãy lên Pleiku tìm nghĩa địa Đồng Nhi sẽ có câu trả lời. Đức Phật nói: Ác nghiệp như chén muối. Phước nghiệp như nước trong. Muối nhiều, nước ít thì mặn. Nước thật nhiều, muối thật ít thì nhạt. Mattroihong hãy tự suy ngẫm.
    1 like
  43. "Tôi không muốn ăn óc khỉ. Thật ghê rợn và thương tâm. Tuy tôi vẫn múc một miếng nhỏ trong sự kêu la dãy chết của con vật. Nhưng tôi không ăn mà lén bỏ đi. Các anh tôi thì ăn ngon lành với bạn của họ. Sau này tất cả những người ăn óc khỉ hôm ấy , kẻ thương tật, kẻ phá sản, kẻ đi tù, vợ con tan nát". Anh trầm trầm vẻ hơi buồn nói với tôi. Câu chuyện chỉ nghe thoáng qua như vậy trong lúc trà dư tửu hậu. Chúng tôi bàn sang chuyện Phong thủy nhà anh - lúc này anh kinh doanh có phần chựng lại và có nguy cơ phá sản - tôi khuyên anh nên bỏ cái hầm cầu đặt giữa nhà. Nhưng vợ anh nhất định không chịu. Bốn năm sau tôi gặp lại anh với một thân hình tiều tụy trong bộ quần áo sờn rách. Tôi không thể ngờ đây là một đại gia ngày xưa đã từng ra vào những nơi nhà hàng khách sạn sang trọng, sài tiền như rác. "Nhà cửa tài sản của em phải bán hết để trả nợ rồi anh ạ. Em không đi tù là may" Hình ảnh tiều tụy của anh khiến tôi nhớ lại câu chuyện ăn óc khỉ của anh ngày xưa. Anh không ăn, chỉ múc một miếng nhỏ rồi lén bỏ đi. Nhưng anh ngồi lạnh lùng chứng kiến những con người ăn tươi nuốt sống một con vật trong sự la hét kinh hoàng của nó. Có thể sự tàn ác và hậu quả này không hề có sự liên hệ với nhau. Nhưng thật là ấn tượng trong tôi.
    1 like
  44. Vấn đề là do tâm mình có thấy xúc động trước cảnh khổ của đồng loại không mà thôi. Nếu thấy xúc động thì cứ cho. Không thì thôi. Chính chú cũng không phải lúc nào cũng cho ăn mày. Việc làm thiện là việc của mình. Còn chuyện lừa đảo hay không là việc của họ. Nếu cho họ mà mình phải phá sản thì cấn cân nhắc xem có bị lừa hay không. Còn đây chỉ là chuyện bố thí. Nếu họ đóng kịch để lừa mình lấy vài ngàn đồng bạc thì chú nghĩ rằng chú đang trả tiền cho một kịch sĩ có tài đi diễn dạo. Cuộc đời nhân thế có mấy mươi? Sao đem thương nhớ vạch ngang trời. Đúng sai gì thì cũng xin chỉ để chiêm nghiệm.
    1 like
  45. Có một bài viết về nghiệp chướng rất hấp dẫn của ông Nguyễn Ngọc Ngạn cũng nói về nghiệp chướng ở bên tuvilyso.net do hiendde post lên. Nhưng tôi quay lại tìm mãi không biết câu chuyện nằm ở trang nào nên đành chịu. Câu chuyện có nội dung tóm tắt như sau: Vào thời Tây có một tay phú ông giàu có miền quê, tranh cử ông nghị. Ông nghị khi lên phố chơi bời quen một cô đào rượu. Cô đào có mang và thất nghiệp, về tìm ông nghị xin cứu trợ. Ông nghị từ chối, cô đào uất ức tự tử. Hồn ma hai mẹ con ám ảnh ông này đến chết. Xem câu chuyện này, người ta cảm giác ghê rợn và sợ tạo nghiệp. Nhưng làm cho con người tưởng rằng tạo nghiệp là phải làm một cái gì đó lớn lao, ghê rợn, như làm người ta chết oan, sát hại sinh linh..vv...Thực ra nghiệp chướng len lỏi trong cuộc đời đôi khi thể hiện bằng những hành động rất đơn giản, nhưng lại thể hiện bản chất của người mang nghiệp. Những câu chuyện tôi kể trên đây hoàn toàn có thật và nghiệp chướng đến với chúng ta đôi khi từ những hành vi tưởng chừng vô thưởng vô phát, nhưng cũng đủ nặng nề nếu chúng ta không kiểm soát được ý thức. Tôi quen một đại gia nữ, có chồng nước ngoài. Trong làm ăn cô có với một đối tác quan trọng đồng hương với chồng. Đối tác này bị một bệnh nan y đe doa tính mạng và tất nhiên ảnh hướng lớn đến công việc làm ăn của cô ta. Để chữa khỏi bệnh cho ông này thày lang khuyên phải lấy gan một con ngựa trắng nấu thuốc mới khỏi bệnh. Cô ta đã lùng sục khắp nơi để tìm bằng được một con ngựa trắng. Cô ta mua con ngựa này với giá cao và nhờ người địa phương giết thị chỉ lấy lá gan cho người bệnh. Nhưng sau đó cô hay nằm mơ thấy con ngựa trắng đứng ở sân vườn trước cửa nhà. Bị ám ảnh hoài, cô ta hỏi một vị thiền sư về nguyên nhân hóa giải. Nghe được câu truyện, vị thiền sư khuyên cô ta tạc tượng một con ngựa bằng đá trắng để trước cửa. Cô ta hoài nghi lời khuyên của vị thiền sư này, vì cô không cho rằng việc bỏ tiền ra mua một con ngựa với mục đích chữa bệnh cứu người lại có thể phiến phức đến thế, nên không làm. Vài tháng sau, cô ta bị chính người nước ngoài mà côp đã cất công cứu chữa lừa một mẻ lớn khiến lao đao gần như phá sản. Sau cú lừa đó, người này cũng chết và cô không còn hy vọng thu hồi được tiền. Sau đó cô mang nợ và suy sụp, chồng bỏ và cô phá sản. Đến bây giờ cô chỉ có hai bàn tay trắng và sống lay lứt trong sự ngờ vực của con người.
    1 like
  46. Làm phước giúp người là một hành vi tốt. Nhưng nghiệp quả lại là một chuyện khác khí con người không tự nhận thức mình.Tôi xin kể một câu chuyện trong Kinh Thánh như sau: Có một người đàn bà phạm tội ngoại tình và bị xử tử bằng cách ném đá cho đến chết. (Tất nhiên đây là một tôi thuộc phạm trù đạo đức theo quan niệm thời bấy giờ và bị mọi người căm ghét, ghê tởm). Chúa Giê Su đi qua và người đàn bà này cầu xin Chúa cứu mạng. Chúa bèn nói: "Ai là người nhận thấy mình hoàn toàn trong sạch thì hãy ném viên đá đầu tiên". Đám đông chựng lại rồi từ từ tản ra. Người đàn bà thoát chết. Chúng ta thấy gì trong câu chuyện này? Đám đông phẫn nộ và nhân danh đạo đức kia có biết rằng họ phạm một tội còn lớn hơn là - giết người. Phải chăng Chúa không đạo đức bằng những người nhân danh đạo đức kia? Tương tự như vậy, chúng ta đặt vấn đề rằng: Đám đông ném đá kia, cũng có rất nhiều người thực tâm tin rằng những viên đá của họ nhân danh đạo đức. Và họ cũng sẽ không hiểu tại sao cuộc đời đôi khi lại phi lý với họ. Cũng có thể họ đã từng làm phước và cũng nghĩ như vấn đề mà NVA đặt ra. Viết những dòng này ở thời hiện đại - có thể có người nghĩ rằng: Tôi làm phước mà chưa hề ném đá tại sao tôi lại vẫn vất vả? Vậy chúng ta thử giả thiết một trường hợp: Có một cô gái điếm muốn xin đi làm. Không nơi nào nhận cô ta cả - nhân danh đạo đức. Cô ta phải quay lại nghề cũ và mọii người "Ồ" lên mà chứng tỏ rằng họ đã đúng khi không nhận cô ta. Cô ta mắc SiDa và chết. Phải chăng chính sự nghiệt ngã đã giết người? Và rất có thể trong số những người "đạo đức " nghiệt ngã nhưng thiếu nhân bản ấy , cũng không ít người làm phước.
    1 like
  47. Tôi cắm đầu cắm cổ ăn bát bún bò giò heo. Tôi ăn theo kiểu cho lợn chết đói, vì đến cả nước cặn cũng không còn. Tôi ngẩng đầu lên thì hai người bạn gái tôi ngồi trước mặt cũng vừa ăn xong. Trong đó có một người gọi là yêu tôi và tôi cũng yêu nàng. Hai nàng bỏ lại cả nửa tô nước lèo với hai cục giò heo đầy nạc mà hai nàng chỉ nhấm nháp sơ qua. Vào thời ấy, cách đây gần 30 năm trước , người yêu tôi coi như đại gia, nàng có hẳn một tiệm may trung bình với vốn lận lưng ngót cả chục cây vàng. Còn tôi chỉ là một thợ cơ khí tuy bậc lương cao 4/7, nhưng nghèo xơ xác. Chẳng bao giờ có một xu dính túi, trừ ngày lĩnh lương. Lúc ấy, sau lưng hai nàng có một người ăn mày cầm lon guigo chực xin hai nàng chút nước căn và đồ ăn thừa - lớp người mà thời ấy người ta gọi là "vét đĩa". Tôi bảo Lương *: "Đàng sau em có người xin đồ ăn thừa kìa! Em cho họ đi". Nàng ngoảnh mặt lại. Người ăn mày chìa cái lon guigo nói: "Xin hai cô". Nàng quay lại mặt lạnh như tiền, nói với tôi: "Em không bao giờ cho ai đồ ăn thừa cả. Phải tội chết!". Một thoáng cảm phục lòng nhân ái cao cả của nàng trong tôi. Tôi nói: "Vậy em mua cho ông ta một tô bún đi!". "Tiền đâu mà em mua cho người ta như vậy?". "Thế thì em cho ông ta chỗ nước lèo kia đi". Trả lời cho đề nghị của tôi, nàng đổ hai tô nước lèo vào làm một và chồng cái tô không lên. Nhìn người ăn mày thất thểu đi ra, tôi không thể không cảm thấy chạnh lòng. Tôi im lăng và cay đắng cho ông. Cuộc tình của tôi với nàng không thành, vì ngoài tôi ra , nàng còn có người khác. Sau này nàng cũng lấy chồng và không phải anh bạn đồng hành với tôi. Chồng nàng có một vợ trước đã ly thân, nhưng vẫn quậy nàng khiến nàng chịu không nổi phải bỏ đi với đưa con gái. Sau này hỏi thăm nàng, tôi biết nàng đã về quê và mở tiệm chạp pô bán tạp hóa cho bà con trong xóm. Cũng có tin đồn là nàng đã chết khi tôi gặp lại người chủ nhà mà nàng đã thuê ngày trước. Chẳng biết tin đồn có đúng không. Nhưng làm tôi không khỏi chạnh buồn. Duyên tình hay nghiệp oan khiên Mà sao mãi mãi trăng đêm nhắc sầu. ------------- * Tên đã thay đổi.
    1 like
  48. Anh ta đến gặp tôi với vẻ mặt buồn bã: "Thầy xem cho em, hôm nay em sang Mỏ Cày đòi nợ có được không? Nó nợ em 1.500.000 mà đến nay mãi chưa trả" (Thời giá khoảng năm 1990). Tôi độn quẻ và trả lời: "Người này rất nghèo. Họ không có khả năng trả anh. Nhưng nếu anh đòi được họ số tiền này thì mẹ anh sẽ bệnh năng và có thể chết!". Anh ta giật mình: "Thưa thày! Đúng là nhà nó nghèo thật. Em cũng không hy vọng nó có trả cho em. Nhưng cũng chính vì mẹ em bệnh mà nhà cũng khó quá, nên em phải đi đòi nợ. Được đồng nào hay đồng đó. Nhưng nay thày nói thế thì em biết làm sao bây giờ?". Tôi trả lời: "Nếu anh sang nhà con nợ của anh và nói vì thấy họ nghèo anh cho họ số nợ này để họ yên tâm sống, anh có làm được không? Nếu anh làm được thì mẹ anh sẽ khỏi bệnh và sau ba tháng anh sẽ có một số tiền gấp 10 lần số anh cho. Cụ thể là 15.000.000 đồng!". Anh ta ngồi suy nghĩ một lúc và hỏi lại tôi: "Thưa thày! Nếu em nghe lời thày, không đòi nợ nữa, nhưng cũng không cho mà để họ tùy ý trả thì mẹ em có khỏi bệnh và em có tiền không?" Tôi nói: "Nếu thế thì mẹ anh vẫn khỏi bệnh, nhưng ba tháng sau anh sẽ chỉ có số tiền gấp ba số tiền hiện nay!". Anh ta mừng rỡ nói: "Thưa Thày! Em hứa với thày, nếu thày nói đúng thì em sẽ mời thày đi nhà hàng nổi nhậu một bữa không say không về". Tôi cười và nói với anh ta: "Tôi sợ lúc ấy anh không còn đồng nào để mời tôi đi nhà hàng nổi". Anh ta ngạc nhiên: "Sao thế ạ? Không lẽ với số tiền lớn như thế mà em không mời nổi thày đi ăn nhà hàng nổi?". "Đến lúc đó anh sẽ biết tại sao!". Anh ta nói: "Thầy yên tâm đi, đến lúc đó em sẽ quay lại đây rước thày đi nhậu.'. Nói xong anh ta vui vẻ tặng tôi gói thuốc Jet rồi ra về. Một năm trôi qua. Anh ta quay lại mặt thiểu não nói với tôi: "Thày nói đúng quá! Khi em về thì vài ngày sau mẹ em bớt bệnh, khỏe lại! Ba tháng sau bà con bên Mỹ gửi về cho em một số tiền Dol, đổi ra tiền Việt được hơn 4,500. 000. Nhưng cái nhà em đang ở của ba anh em chúng em. Hai người anh khá giả ra ở riêng. Nay thấy em có tiền, họ về đánh giá trị cái nhà là 7.500. 000. Hai anh em hứa sẽ không sở hữu nhà nếu em đưa họ 5.000. 000. Thế là em phải chạy sất bất mới vay được 500. 000 để đưa họ. Nên chẳng còn tiền đâu để mời thày đi. Thày thông cảm, thày cũng nói trước rồi mà - Anh ta nói tiếp - hôm nay em đến để hỏi thày: Nếu bây giờ em sang nhà con nợ và nói cho họ luôn số nợ thì em còn được gấp 10 lần không?" . Tôi cười và nói với anh: "Nhân duyên lúc đó và bây giờ khác nhau. Bây giờ anh cho thì cũng muộn rồi. Tùy anh thôi. Nhưng nếu anh cho họ thì sau này anh sẽ khá giả". Anh ta buồn bã ra về. Sau đó tôi cũng không gặp lại anh ta nữa. Ngày ấy nếu anh ta cho thì lòng hiếu thảo lo lắng cho người mẹ bệnh với lòng từ tha nợ cho một người nghèo (Trong trường hợp dự báo chưa chứng nghiệm), nghiệp duyên sẽ rất khác với việc vì cần tiền lớn hơn nên cho.
    1 like
  49. Nghiệp chướng và quả báo là hai mặt của một vấn đề. "Nghiệp ai người đó chịu" - hoàn toàn chính xác. Nhưng cũng có câu: "Đời cha ăn mặn đời con khát nước" - Đúng luôn! Không có gì mâu thuẫn với vế trên. Tại sao lại như vậy - Lý học Đông phương giải thích rằng: "Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu". Khi đời cha ăn mặn thì nghiệp của người con sẽ ứng vào gia đình ăn mặn này và là con của gia đình này. Tất yếu đời con khát nước. Đại loại là như vậy. Có khi vài đời sau nghiệp mới thể hiện quả báo vì còn thời gian tích lũy nghiệp duyên.Với người "Tâm thiện, khẩu xà" thì họ hay bị nói xấu, chỉ trích. Nếu cộng nghiệp thì bị vu cáo. Trong kinh Phật có giải thích nghiệp nào thì quả nấy. Phuong2t có biết triều đại nào tồn tại lâu nhất trong lịch sử nhân loại không? Chính là thời Hùng Vương đấy - 2262 năm. Bởi vì tổ tiên ta trong trị quốc lấy chữ Nhân làm căn bản và là một quốc gia văn hiến của nhân loại.
    1 like
  50. Nàng có chồng Việt kiều vốn con nhà tử tế và chỉ chờ đi Hoa Kỳ. Với tôi nàng cũng có mối quan hệ dây mơ rễ má, nên nàng thường hỏi tôi: -"Bao giờ em xuất ngoại?". -"Năm nay chưa được!". Chồng nàng đã định cư ở Hoa Kỳ đến lúc cưới nàng là đã 16/ 17 năm sống nới đất khách. Nhưng vẫn chưa thi nhập quốc tịch. Khi lấy vợ, người chồng cũng chí thú làm ăn và thi quốc tịch để bảo lãnh vợ. Câu trả lời của tôi vẫn đều đặn là: -"Năm nay chưa đi được". Ròng rã cũng 9 năm trời. Nàng thiếu điều muốn chửi tôi. Thật xui cho nàng, lúc thì chồng thi trượt, lúc thì "đánh piano" vân tay lại bị nước vôi ăn do làm nghề thợ nề. Năm thì say rượu đụng xe...Rồi thì hồ sơ bào lãnh cũng đến thì nàng lại bị cật vấn sao lấy chồng gần 10 năm chưa có con? Cuối cùng tôi phải khuyên nàng thả chim phóng sinh. Nhưng ở tỉnh lẻ như nàng chẳng có chỗ nào bán chim phóng sinh cả? Lên Sài Gòn đi tìm cả ngày trời cũng chẳng có. Không hiểu tại sao lại như vậy? Nàng vẫn loay hoay bổ sung giấy tờ. Bên Hoa Kỳ thì nhờ luật sư. Tất cả anh em bên chồng ở Hoa Kỳ đứng ra bảo lãnh và cam kết, nàng vẫn chưa đi được. Cuối cùng, nàng phải lên tận núi Bà Đen ở Tây Ninh mới mua được chim phóng sinh để thả. Nàng đến nói với tôi : -"Em đã thả chim rồi. Em mua hết chim tốn cả gần 2.000.000đ, tính cả tàu xe đấy!". Tôi hơi buồn và nói với nàng: -"Em sẽ đi trong năm nay". Khi nàng ra về với sự vui vẻ, tôi nói với vợ tôi:"Người này không nhân hậu và ích kỷ. Có ra nước ngoài cũng không khá được". "Sao thế anh? Cô ấy vất vả lên tân núi Bà cầu phước mà?". "Đây là một cuộc đổi chác chứ làm phước gì! Làm phước thật thì chẳng tốn đến thế". Đến nay nàng vẫn chưa có con. Làm ở đâu cũng đành hanh nên chẳng bền. Thật tội nghiệp.
    1 like