-
Thông báo
-
Nội quy Lý Học Plaza
Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
HCM: TP Hồ Chí Minh
HN: Hà Nội
[*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.
-
Leaderboard
Popular Content
Showing most liked content on 21/11/2010 in all areas
-
Trong những món quà của Đại Lễ kỷ niệm 1000 năm Thăng Long Hanoi tặng Trung tâm nghiên cứu Lý học Đông phương, còn bộ VCD và CD gồm những bản nhạc nổi tiếng liên quan đến Hanoi. Đây là một bộ đĩa trong 1000 bộ đĩa đặc biệt mà Đại Lễ dành cho chúng tôi. Riêng bộ đĩa nhạc này sẽ dành tặng chị Wildlavender - người có công tổ chức tâm nguyện cùng anh chị em cầu mong cho một thời tiết tốt đẹp suốt những ngày quan trọng của Đại lễ. Những anh chị em tham gia sẽ được tặng phiên bản của bộ đĩa nhạc này, do quỹ của Trung Tâm chịu trách nhiệm chi.3 likes
-
2 likes
-
2 likes
-
Là một BS phẫu thuật, trong công việc hằng ngày cũng như trong những ca trực, tôi đã khóc rất nhiều vì không thể giúp gì cho bệnh nhân. Chính vì thế tôi không thể nào hiểu được những gì nguyễn đức nghĩa ( không đáng để viết hoa ) đã làm. Theo dõi từ vụ án từ đầu đến cuối, tử hình là hình thức nhẹ nhất không chỉ cho hắn mà còn cho cả gia đình bà Chuân.2 likes
-
Hành trình của Thầy Thích Tâm Mẫn. Từ Hoằng Pháp TP HCM đến Yên Tử.1 like
-
KINH TẾ SUY THOÁI - nghĩ về Quẻ DI Thiên Thanh vn.360plus.yahoo.com/lyso01 Khi kinh tế phát triển thì có hiện tượng suy thoái về đạo đức. Khi kinh tế suy thoái, đôi khi lại là điềm lành cho sự phục hưng của nền đạo đức chân chính.Trong một thế giới mà nền kinh tế không dựa trên cơ sở của những giá trị nhân bản, con người lúc nào cũng cuồng nhiệt đi tìm hạnh phúc theo một thứ chủ nghĩa vật chất, đến nỗi người ta chẳng còn thì giờ để nghĩ xem cách làm ăn của mình có phản ánh được các giá trị đạo đức mà mình trân trọng, để rồi một lúc nào đó con người chợt nhận ra tâm thức của mình đã trở nên hoang dã, khô cằn.. Phải chăng sự mất cân bằng bên trong con người dẫn đến sự mất cân bằng của thế giới, và ngược lại ? Trong một thời điểm mà thế giới đang oằn mình vì thiên tai, chiến tranh, suy thoái kinh tế và nhiều nơi sống trong cảnh đói khổ triền miên, có lẽ mọi người nên dành ít thời gian suy ngẫm về chính mình qua ý nghĩa rất to lớn của quẻ Di. DI là quẻ thứ 27 trong 64 quẻ của Kinh Dịch, do quẻ dưới là Chấn và quẻ trên là Cấn hợp thành, tượng trưng cho sự nuôi dưỡng (vật chất và tinh thần). Quẻ Di tuy có nghĩa là nuôi dưỡng, nhưng câu mở đầu của Quái từ đã răn giới ngay là phải biết giữ gìn sự đúng đắn ngay chính. Ý nghĩa “nuôi dưỡng ngay chính” trình bày trong quẻ được thể hiện ở hai điểm : Một là đạo “nuôi mình” thì gốc ở đạo đức, không được bỏ đạo đức mà theo đuổi dục vọng. Hai là “nuôi người” là phải công bằng, giúp mọi người tu dưỡng đạo đức. Về ý nghĩa của 6 hào thì 3 hào dưới đều là “nuôi mình” không đúng đạo là xấu, 3 hào trên là nỗ lực “nuôi người”nên đều được “cát”. Trong Chu dịch chiết trung, viết: “Ba hào Sơ cửu, Lục nhị, Lục tam đều là nuôi lấy thân mình, tư lợi nhỏ nhen. Ba hào Lục tứ, Lục ngũ, Thượng cửu đều là lấy đạo đức để nuôi dưỡng người, công tâm to lớn. Công tâm to lớn thì tốt, đó là đi đúng đạo Di. Tư lợi nhỏ nhen thì xấu, đó là đi sai đạo Di”. Qua đó có thể thấy, nghĩa lớn của 6 hào đều tập trung ca ngợi thịnh đức của đạo Di là “dưỡng nhân”, “dưỡng hiền” và “dưỡng thiên hạ”. Quái từ viết: “ Di, trinh cát. Quan di, tự cầu khẩu thực”, nghĩa là: quẻ Di tượng trưng cho sự di dưỡng, giữ gìn được sự ngay chính thì thu được tốt lành. Quan sát hiện tượng nuôi dưỡng của ngoại vật thì nên sáng tỏ một điều là, khi cầu thức ăn để bỏ vào miệng thì phải theo đúng chính đạo. Câu “Quan di, tự cầu khẩu thực” là cứ nhìn đạo nuôi dưỡng và việc tìm cầu thức ăn của con người thì mọi điều thiện ác, tốt xấu đều thấy rõ cả. Thoán truyện viết: “...Thiên địa dưỡng vạn vật, Thánh nhân dưỡng hiền dỉ cập vạn dân, Di chi thời đại hỉ tai !” , nghĩa là : Trời đất nuôi dưỡng muôn vật, Thánh nhân nuôi dưỡng người hiền và muôn dân. Công lao hiệu quả của Thời vận quẻ Di thật là to lớn biết bao ! Đại tượng truyện viết: “Sơn hạ hữu lôi, Di. Quân tử dỉ thận ngôn ngữ, tiết ẩm thực”, nghĩa là : Dưới núi có tiếng sấm vang động (Quẻ Di tạo thành từ quẻ Chấn ở dưới (động) và quẻ Cấn ở trên (tĩnh) là hình tượng của miệng nhai thức ăn để nuôi dưỡng cơ thể ). Bậc quân tử nhìn tượng đó thì phải cẩn thận lời nói để dưỡng đức, tiết chế ăn uống để dưỡng thân. Sau đây là ý nghĩa các hào : 1. 初九: 舍爾靈龜, 觀我朵頤, 凶. Sơ cửu:Xã nhỉ linh qui, quan ngã đóa di, hung. Dịch: hào 1, dương: dứt bỏ con rùa thiêng (tượng trưng phần tinh thần quí báu) của mày mà cứ nhìn ta ăn uống đến nỗi xệ cả mép xuống, xấu. Giảng: nội quái là Chấn, có nghĩa là động, cho nên cả ba hào đều diễn cái ý mình đi cầu cạnh người . Hào dương thực (hào1) mà lại cầu lợi dưỡng với hào âm hư (hào 4) ở trên, dưỡng thân như vậy là trái đạo, thèm thuồng cầu ăn ở người khác để nuôi xác thịt, mà quên phần tinh thần của mình (quí như con rùa thiêng ) như vậy rất xấu. Sự tham dục này thể hiện tính xấu xa của những người chỉ ham ăn, tham lam đến mất cả liêm sỉ. Chu dịch Trình thị truyện viết: “ Lòng dục một khi đã máy động thì tuy là bậc hiền tài sáng suốt, cuối cùng cũng sẽ thất thố. Vì vậy cái tài ấy cũng không đáng quý”. 2. 六二: 顛頤, 拂經, 于丘 頤, 征凶. Lục nhị: điên di, phất kinh, vu khâu di, chinh hung . Dịch: Hào 2, âm: Đã điên đảo hướng xuống dưới để cầu được nuôi dưỡng, lại làm việc trái với đạo lý là hướng đến bậc tôn giả ở trên gò cao mà cầu xin. Cứ đảo lộn như thế là xấu. Giảng: Hào này âm nhu, không tự sức nuôi mình được, nên phải cầu ăn với hai hào dương 1 và 6, như vậy là người trên xin ăn người dưới, đảo lộn, trái lẽ thường rồi; còn như cầu ăn ở hào trên cùng (ví như cái gò cao), thì hào này không ứng hợp với 2, 2 sẽ bị từ chối, bị khinh nên mang nhục. Nên để ý: theo lẽ thường hào 2 quẻ Di vốn là hào trung chính, nhưng vì không ứng với hào Ngũ, nên trở thành điên đảo dẫn đến xấu. Đây là quẻ nuôi dưỡng, mà hào này lại không đủ sức tự dưỡng được. 3. 六三: 拂頤, 貞凶.十年勿用无攸利. Lục tam: Phật di, trinh hung. Thập niên vật dụng vô du lợi. Dịch: Hào 3 âm: Cách nuôi trái hẳn với chính đạo, xấu. Giữ gìn sự ngay chính để đề phòng hung hiểm. Mười năm (có nghĩa là tới cùng) cũng không được thi thố tài dụng. Nếu thi thố thì sẽ không được lợi ích gì. Giảng: Hào này âm nhu, bất trung, bất chính, lại hay động (vì ở trên cùng nội quái Chấn) không chịu ngồi yên, thấy đâu có ăn là đâm đầu vào. Chu dịch chú viết: “ Cư xử bất chính để cầu lợi dưỡng ở bề trên là xiểm nịnh vậy, là hoàn toàn trái với chính đạo”. Lời hào vẫn có ý tự mình răn giới. Chu dịch Trình thị truyện viết: “ Sở dĩ răn giới rằng cuối cùng sẽ không dùng được, vì đường lối mà mình đi theo là rất trái với đạo lý vậy”. 4. 六四: 顛頤, 吉.虎視眈眈, 其欲逐逐, 无咎. Lục tứ: điên di, cát. Hổ thị đam đam, kì dục trục trục, vô cữu. Dịch: Hào 4, âm: Đảo lộn cách nuôi mà tốt. Quay xuống dưới mà cầu được nuôi dưỡng (rồi dùng đó để nuôi dưỡng người) thì tốt đẹp. Như con hổ nhìn một cách chăm chăm, lòng ham muốn không dứt, không có lỗi. Giảng: Hào này ở vào thời ‘Di”, được âm nhu đắc chính, ở vào địa vị cao, được hào 5 chí tôn tương đắc với mình (cùng là âm cả) lại thêm có hào 1 dương ứng với mình, như vậy là người trên biết trọng đạo nghĩa, biết hạ mình cầu người dưới (hào1) nuôi mình. Tuy là điên đảo, trái lẽ thường nhưng do hào này có đạo đức ở việc “nuôi dưỡng sự ngay chính”, cầu mong đúng đạo để mình giúp đỡ dân chúng, cho nên vẫn là tốt. Nhưng phải chân thành, tha thiết, chuyên nhất, không gián đoạn (như mắt hổ nhìn chăm chăm, ham muốn không dứt), cứ liên tục cầu hào 1 giúp hoài thì mới có kết quả, không có lỗi. Cầu nuôi ở hào này khác với cầu nuôi ở hào 2 ở chỗ hào này là cầu nuôi về tinh thần, chứ không phải về thể xác. Chu dịch Trình thị truyện viết: “ Quay xuống cầu được lợi dưỡng mà lại được tốt. Đó là vì được hào dương cương ứng hợp giúp đỡ cho. Còn như mình ở trên mà thi hành ân đức, ánh sáng trùm khắp thiên hạ, thì ai còn tốt hơn thế nữa”. 5. 六五: 拂經, 居貞, 吉.不可涉大川. Lục ngũ: Phật kinh, cư trinh, cát. Bất khả thiệp đại xuyên. Dịch: Hào 5, âm: Trái lẽ thường, bền chí giữ đạo chính thì tốt. Không thể vượt sông lớn được. Giảng: Hào này như một vị nguyên thủ, có trách nhiệm nuôi người, nhưng vì âm nhu, kém tài, nên phải nhờ người hiền (tức hào trên cùng) nuôi mình (giúp đỡ mình); như thế là trái với đạo lý “nuôi người hiền và nuôi muôn dân”, nhưng cứ bền chí, giữ gìn sự ngay chính thì sẽ được tốt đẹp; vì nhờ người khác giúp đỡ để mình làm trọn nhiệm vụ nuôi dân. Tuy nhiên, ở vào thời này tài sức yếu kém (âm nhu), không thể tự mình làm việc lớn , tuy được dựa vào bậc cương hiền (hào trên cùng) nhưng cũng chỉ có thể xử lý những lúc bình thường, chứ không thể xử lý được trong những lúc có biến cố nguy hiểm. Vì thế Hào từ khuyên: không thể qua sông lớn được. Cầu nuôi ở hào này cũng là cầu nuôi về tinh thần. Chu dịch Trình thị truyện viết: “ Kiên trì đi theo bậc hiền giả là hào Thượng cửu để nuôi dưỡng thiên hạ vậy”. 6. 上九: 由頤, 厲吉, 利涉大川. Thượng cửu: do di, lệ cát. Lợi thiệp đại xuyên. Dịch: Hào trên cùng, dương. Thiên hạ nhờ mình mà được nuôi, trách nhiệm mình lớn như vậy, mình phải thường lo lắng, cẩn trọng thì được tốt. Qua sông lớn được. Giảng: Hào này dương cương mà ở trên cùng, như bậc làm thầy cho vị nguyên thủ, vị nguyên thủ nhờ mình mà nuôi được thiên hạ, thì cũng như chính mình nuôi thiên hạ. Trách nhiệm lớn như vậy nên mình phải thường lo lắng, sợ hãi, rất thận trọng thì mới được tốt lành, mà thiên hạ được phúc lớn . Hào này dương cương có tài, không như hào 5, cho nên làm được việc lớn gian hiểm. Chu dịch Trình thị truyện viết: “ Nếu hào Thượng cửu gánh vác nhiệm vụ lớn lao mà biết đau đáu thận trọng, thiên hạ nhờ đó mà đội ơn trạch, thì đó là điều đại phúc khánh vậy”. Mong mỗi người trong chúng ta tự nhìn lại mình đang đứng ở vị trí nào trong 6 hào của quẻ Di, từ đó có sự tu dưỡng cho đúng với chính đạo, nếu được đứng vào 3 hào trên thì đã là phúc lắm , còn nếu được ở hào trên cùng thì phúc đức cao đẹp không gì bằng . Mong lắm thay !1 like
-
PHONG THỦY LẠC VIỆT Ở XỨ TRIỆU VOI Thực hiện : Hoàng Triệu Hải Trưởng đại diện Văn Phòng Trung Tâm NC Lý Học Đông Phương tại Hà Nội Hoãn lại tới 3-4 lần vì công việc quá bận bịu, cuối cùng thì Tôi cũng không thể trì hoãn thêm bởi thân chủ của Tôi cần quyết định ngay việc đầu tư này. Dự án này là một dự án đầu tư lớn vào tỉnh XienKhaung (Xiêng Khoảng), nơi có khu du lịch Cánh Đồng Chum nổi tiếng của Lào. Đây cũng là một điều bất ngờ cho Tôi, bởi vì khi tới nơi Tôi mới biết là mình sẽ được đi thăm cánh đồng Chum này chứ ở nhà thì chả biết mình sẽ tới đâu. Được Sư Phụ Thiên Sứ động viên, Tôi quyết định lên đường ngày 3-11 nhưng lại là ngày Tam Nương, thành ra lại hoãn thêm một ngày, tức là ngày 4-11. Được xác định trước là một chuyến đi dài nên tôi quyết định sẽ đi sớm. Chặng đường đi sẽ đi đường Mòn Hồ Chí Minh qua Con Cuông, Mường Xén , Nậm Cắn, Xienkhaung và dự kiến tới Phonsavanh là 13 tiếng bao gồm 1 tiếng nghỉ trưa. 4h30 sáng ngày 4-11, chúng tôi xuất phát từ Hà Nội trực chỉ đường Mòn Hồ Chí Minh thẳng tiến. Chỉ có Tôi và cậu lái xe. Lần này là lần thứ 2 Tôi đi trên con đường này, phong cảnh thì thật tuyệt vời và tôi đã biết mình sẽ phải chụp những gì và ở đâu. (Cúc Phương - Đường Hồ Chí Minh) (Cảnh Bình Minh - Yên Thủy- Thanh Hóa) (Tân Kỳ - Nghệ An) Tới thị trấn Anh Sơn, chúng tôi đón thêm 1 người nữa, người sẽ đi cùng tôi trong suốt những ngày ở Lào. Anh ấy từng là bộ đội tình nguyện, sống ở Lào hơn 20 năm . Cho dù cậu lái xe đã từng qua Lào nhiều lần nhưng quả thật chuyến đi của Tôi thành công nhờ vào sự quen thuộc cũng như kinh nghiệm của Anh ấy. Nghỉ ăn trưa tại Tương Dương 1 tiếng, chúng tôi có mặt tại cửa khẩu Nâm Cắn lúc 2h30 chiều. Mất tới 1,5 tiếng đồng hồ vì đợi nhân viên Hải Quan về cho con bú, 4 giờ chiều chúng tôi mới bắt đầu vào được xứ Triệu Voi. Hoa rừng vàng khắp nơi, trên núi và hai bên đường tạo nên một bức tranh rất đẹp. Tới thị trấn Mường Khăm lúc 4h, Tôi bắt đầu công việc với một diện tích nhỏ nhất,….. 200 hecta. Quẻ Khai - Tiểu Cát. Tôi nói trước với lái xe, khi còn trên đường, khu đất này có cây cối mới trồng. Đo hướng, đo đất, rồi xem địa hình, khu đất này chưa ưng ý bởi vì Khí chưa thuận và như thế là việc đầu tư vào đường xá rất tốn kém.Tuy nhiên, khu đất này nằm ở bên phải của con suối khá lớn và là một khu vực đồi nhô lên giữa vùng thung lũng. Đất tụ khí và họ mới trồng cây được gần 1 năm. Xung quanh khu đất là đất ruông, Ngô , Sắn và cho năng suất khá cao. Vậy là chấm được 1 địa điểm. Kết thúc công việc, chúng tôi về tới Phonsavanh lúc 7h30 tối. Ở thị trấn này có khá nhiều Việt Kiều và người Việt từ Nghệ An qua làm ăn sinh sống. Chúng tôi vào quán người Việt bởi cùng ăn tối với chúng tôi là ông Chủ tịch kiêm bí thư tỉnh XienKhaung. Với Tôi thì ở Việt Nam, thịt thú rừng mới là đặc sản, còn cá Thu và hải sản thì quá bình thường. Thế nhưng ở đây thì ngược lại. Thời tiết ở Xienkhaun, một khí hậu cao nguyên 1200 mét trên mực nước biển, khí hậu vào ban đêm khá lạnh và khô nhưng ban ngày thì se lạnh vào buổi sáng nhưng tới hơn 10h thì đầy nắng và gió. Thời tiết hơi giống thời tiết cửa Hà Nội đầu Đông, rất dễ chịu bởi môi trường cực kỳ trong lành. Rất ít ô tô , xe máy và mới chỉ có 2 nhà máy mới hoạt động tại đây. Ngày hôm sau, tôi dự định đi từ 6h sáng nhưng cần có người của Sở Đầu Tư Lào đi cùng. Ở Lào, công việc là phụ , chơi bi sắt, uống bia mới là việc chính. Vậy nên muốn làm sớm cũng không được. Khu vực tôi đến sẽ là một khu trong diện được phép khai thác gỗ thông, diện tích mỗi khu nhỏ nhất là hơn 300 hecta. Ở đây, chỉ duy nhất có một thứ quả, đó là quả thông. Không có nước, không có khu dân cư. Tôi chỉ xem qua một khu đất rồi khuyên thân chủ không nên đi xem các khu đất khác nằm trong khu vực rừng thông này. Chúng tôi quay ra khu vực qui hoạch dự án, nơi sẽ có nhiều nhà máy đặt tại đây. Quẻ Cảnh – Lưu Niên .Khu này rộng 560 hecta, đường đi thuận lợi. Có suối bao quanh và chảy xuống hồ phía trước mặt. Đây là khu vực tích nước để lấy nước cho nhà máy nước sạch phục vụ cho thị trấn Phonsavanh. Đây là khu đồi nhô lên giữa vùng thung lũng, chỉ cách vài cây số là tới trung tâm thị trân Phonsavanh. Khung cảnh thì tuyệt đẹp và đất thì cực kỳ vượng khí. Năng lượng đất ở đây lên tới 12,000 bovis. Điều kiện ở đây khá thuận lợi vì nguồn nước khá sẵn, cho dù không được dùng tới nước ở hồ thì tôi chắc rằng sẽ có nguồn nước ngầm ở khu vực này. Khu đất này tôi rất ưng ý và thông báo cho thân chủ của Tôi biết. Trên thực tế thì khu đất này đã được chọn để thực hiện một dự án khác từ Trung Quốc, nhưng dự án của thân chủ này có cả phía Lào tham gia cho nên khả năng ưu tiên sẽ cao hơn. Tôi khuyên họ nên chọn ngay khu đất này để thực hiện dự án, và khảng định sẽ tìm thấy nguồn nước cho họ. Nghỉ ăn trưa trong khoảng 1 tiếng đồng hồ, chúng tôi tiếp tục lên đường tới khu đất, nơi đã có qui hoạch phát triển khu chăn nuôi gia súc và trồng trọt. Diện tích khu này thì….nhìn ngút tầm mắt, phủ kín bởi loài cỏ dại. Ven đường là các bản làng của người Lào sinh sống, dân cư thưa thớt, đất đai rộng lớn và chủ yếu là chăn nuôi bò, trồng lúa một mùa /năm.Hãy tưởng tượng thế này, bữa ăn của họ chỉ là vài nắm xôi nương, chấm mắm cùng rau, lá rừng nhưng thịt gà, bò ,lợn và thú rừng thì vô cùng thừa. Nhà cửa thì tới 90% là nhà sàn và làm từ gỗ. Ở đây, có lẽ nhà làm từ gỗ rẻ hơn rất nhiều nếu xây bằng gạch ngói, bởi chẳng có nhà máy gạch hay lò gạch tư nhân nào ở đây cả. Khu đất này chỉ hợp với trang trại nuôi gia súc, trồng sắn và tôi đánh giá khu này không hợp để đặt dự án tại đây. Mất cả buổi mần phong sủi khu vực này, tôi chỉ hy vọng kịp tới khu Cánh Đồng Chum trước giờ người Lào nghỉ , bởi họ nghỉ rất sớm. Thật may mắn, tôi là những người cuối cùng mua vé vào khu di sản này. Tới cũng nhanh và đi ra cũng nhanh, tôi chụp ảnh xong rồi quyết định ghé qua chợ mua quà. Người Trung Quốc có riêng một khu chợ ngay sát cạnh khu chợ của người Lào. Cho dù có hơn 3000 người Việt sống ở tỉnh này, nhưng lại không hề có chợ riêng của Người Việt. Kết thúc một ngày bằng bữa cơm tối chia tay , với các món đặc sản của người Lào. Duy nhất có món Chim Én rán là Tôi không động đũa. Từ ngày đi theo Sư Phụ, tôi đã không còn ăn Chim cho dù là loại Chim gì đi nữa. Tôi sẽ yêu cầu họ không làm thịt Chim Én nếu biết trước họ đặt món này. Thấm mệt, chúng tôi về khách sạn rất sớm để chuẩn bị cho hành trình xuôi về quê hương. Tôi định sẽ đi từ 4h sáng nhưng mọi người khuyên là 5h . Chính bởi vì tới cửa khẩu sớm thì cũng phải đợi Hải Quan Lào làm việc. Tạm biệt Lào, với nụ cười thân thiện, người dân hiền lành và một đất nước còn giữ được môi trường trong lành , hoang sơ với những vùng đất rộng lớn. Khopchay lailai (Cảm ơn rất nhiều), vì sự đón tiếp và sự an lành trong suốt quá trình Tôi mần phong sủi ở đây. Nếu dự án này lấy được khu đất Tôi chọn, chắc chắn Tôi sẽ phải quay lại đây để thực hiện công việc quan trọng hơn với khu sản xuất hơn 500 hecta này. Hoàng Triệu Hải1 like
-
1 like
-
1 like
-
Chia sẽ nổi buồn đó cùng bạn .mong ban mau chống vược qua và sẽ sum hợp lại với vợ con nhé. 2 cháu mới sanh ra thì k thể nào có tội đc đừng nghĩ cho 2 cháu còn nhỏ nhé bạn. nếu như bạn đã nhận ra từ lúc đâu 2 GĐ xui gia k thể ở gần nhau nữa sau bạn k cách ly ra , mà để dẩn đến nh chuyện như vậy ? thật đáng tiếc .mong rằng vợ của anh có suy nghĩ thật đúng về chuyện này. chứ nếu chia tay như vậy thì thật là tội cho 2 đứa bé , mà lại là con gái nữa chứ.1 like
-
Không thể trách hay đỗ lổi bởi vì sanh con ra là có ly tan ,số phận đã an bày ,cháu có con sinh đôi , có con dị bào cùng cha khác mẹ ,không thể ở cùng con được , yêu thương vợ còn nghĩ đến tình nghĩa nhưng mà khó tái hợp vì cung thê hội nhiều sát tinh quá ... cung phúc có đủ tứ linh ,giải- thần , quang- quí nên được thần linh hộ trì thường tránh được những cơn nguy hiễm ngặt nghèo ,cháu sanh trong giờ Ngọ.1 like
-
1 like
-
Có thể lá số cháu lấy sau 3h là không đúng ,nghi là cháu sanh trước 3h ,vì những gì bác giải ở trên đều xác định ở giờ Sữu coi như đúng gần hết với giờ nầy ngoài những gì cháu in đậm ra còn có những điều [ ở cổ họng cháu nói hay bị viêm họng ; có anh chết non ,theo giờ Dần thì có anh chị chết còn thai ; giờ Dần thì khuôn mặt phải dài và cằm hơi nhọn hay lép ; giờ sữu mặc dầu cằm không vuông hay được chẻ thì cằm cũng đầy đặn và địa cáp đầy }1 like
-
Trong cha hay mẹ có người bị phỏng nặng về nước sôi ? cha mẹ đề huề vất vã nhưng không giàu cũng thường hay bất đồng, nhưng thường có sự bất đồng nhẹ , cháu là con trưởng nếu không cũng đoạt trưởng ,có người anh hay chị cả chết non ? có phải hình dạng cháu như sau ở bên ngoài ;người thấp mặt vuông vắn ,mắt to hay lộ ,môi mõng nhưng hơi có màu thâm ,cằm vuông hay chẻ , da xấu hay có bệnh gì ở cổ họng như hay bị ngetj thở khi ngũ hay nói nhưng khi nói giọng hơi xẳng hơi khó nghe lại hay tranh luận với người khác ,tánh cũng hơi ương ngạnh ngang bướng ít khi nhìn nhận khuyết điễm của mình đôi khi biết rằng mình sai .1 like
-
1 like
-
Phù........ may đó năm 2008 chồng định xuất ngoại mười mươi.. gặp phải nạn tai bất ngờ may mà ...không đi , Năm 2009 đã có ý định đi nhưng khẩu thiệt mà chưa đi được. Nói chung là khó đi mà cũng không nên đi .. nguy hiểm nhiều hơn là thu hoạch . Chồng có tiền cũng không giữ được.1 like
-
Cho hỏi trong nhà bố mẹ hay cãi vã nhau? có ACE nào chết trẻ không?1 like
-
Thôi thì ráng thêm 2 năm nữa năm 2012 sẽ có mối lương duyên đẹp.1 like
-
Cháu ah, xem Topic khác đi rồi hãy hỏi. Tự nhiên đổi giới tính người ta là không ổn đâu..khè. Có người chạnh lòng đường đường là một nữ " Ma" mà lại bị thành NamMa1 like
-
Chạy việc giấy tờ hay công danh sự nghiệp Năm 2011 ban đầu mọi việc có vẻ như thông, dễ dàng nhưng càng về sau càng khó khăn, tháng 6 thì cv được gặp thời nhưng phải đén tháng 11, 12 mới tạm ổn. Hay gặp phải chuyện trác trở. Nhưng trong nhà có hỷ sự , Thêm người1 like
-
Bạn đưa ảnh vào Photobucket.com sau đó copy link và paste vào ô chèn ảnh ngay trên phần khung.1 like
-
Bạn vất vả quá nhỉ, làm về kỹ thuật thì đúng rồi số này là số công chức, nhưng công việc chẳng bao giờ được xứng ý toại lòng. Luôn có những khó khăn bất ngờ ấp tới cản trở, công danh chẳng có đâu. Bạn cũng không có tay kinh doanh buôn bán, tiền làm ra thì ít tiêu xài thì nhiều sau lại phải tiêu tốn cho ăn uống nhậu nhẹt đào kép. Trong đời phải chịu 1 vài lần trắng tay phá sản, chỉ có cung điền là còn tốt nhà của khang trang to đẹp, ngoài 35t sẽ được hưởng của thừa tự để lại. Từ giờ tới đó tiền bạc vào ít ra nhiều, làm việc gì cũng thất bại hay bị tai bay vạ gió thị phi khẩu thiệt, gia đạo bất an. Sau này không nên nể nang vợ quá sẽ sinh nhiều chuyện không hay, đang ở trong đại vận rất xấu những năm sắp tới còn nhiều khó khăn lắm, cố gắng vượt qua nhé, nếu không nhầm thì cuối 2008 tới nay. Bạn chờ bác haithienha tư vấn thêm cho nhé, thân chào!1 like
-
Lá số này để lúc 9h là giao giữa 2 giờ thìn và tị, chị có phải dạng người hơi thấp, chân tay ngắn, mặt tròn đầy đặn, mắt lộ, tâm tính hay thay đổi thất thường làm gì cũng không bền chí ko vững lập trường, thích đi chơi xa du lịch, tánh hơi khó gần nói nhiều và kỹ tính, chồng dạng người cao gầy, xương lộ da xanh xám tính tình nóng nảy cục xúc, có sức khỏe tốt, lúc bé có bị thủy nạn hay té ngã tay chân bên trái có sẹo? Chị nên lấy thêm lá giờ Thìn để xác định giờ sinh cho chính xác nhé, thân chào!1 like
-
1 like
-
Hưu-Xích khẩu : theo quẻ này thì cty của bạn ko có tranh chấp như lời liên châu nói . mà là khá yên ổn , ko có gì đáng kể để gọi bằng 2 chữ tranh chấp ! - Còn đi hay ở thì tùy tâm bạn ! thấy đc chỗ nào thì làm chỗ đó . đôi khi cứ thuận theo cái tâm mà hành động mới là xác đáng nhất ... thân chào1 like
-
Quẻ LienChau bắt quẻ Tử - Đại An. Chỉ sự hao hụt nhưng ko đáng kể.1 like
-
Chân thành cảm ơn anh chị em có lời chúc tốt đẹp dành cho tôi và ban trợ giảng. Tôi luôn hy vọng và mong muốn rằng: Tính hợp lý khoa học của Lý học Đông phương nhân danh nền văn hiến Việt trải gần 5000 năm, sẽ được anh chị em suy ngẫm và nhận thức được tính chân lý của nó. Tôi không hề quá lời - nhưng khi SW Hawking đã cho rằng tương lai nhân loại sẽ bi đát nếu không muốn đi sang hành tinh khác ở - thì tôi xác định rằng: Tương lai nhân loại tùy thuộc vào sự phát triển và tiếp thu nền Lý Học Đông phương chân chính và khoa học. Chúc anh chị em và gia đình vạn sự an lành.1 like
-
Năm 2008 trong nhà có chuyện hoặc tang chế .2009 làm nhiều hao tổn lắm có việc phải gặp bác sỹ, 2010 có sự thay đổi trong công việc, 2011 có nhiều ý định lớn lao nhưng coi chừng sức khỏe của bố mẹ1 like
-
Link lỗi rồi bạn ơi! ;) Link lại giúp bạn. Bạn nói 13h thì chung quá, lấy 2 giờ để các cao nhân ktra lại giờ sinh cho bạn. Giờ Mùi http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=2 Giờ Ngọ http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaS...reen&size=21 like
-
-Tháng 12 này e rằng sẽ không suôn sẻ như ý bạn muốn đâu ! -Còn sang năm thì bạn có rất nhiều điều kiện thuận lợi để đi . có lẽ sẽ đi vào tháng 7 - 8 AL gì đó . chứ không đi sớm vào đầu năm đưỡc đâu nhé Thân chào !1 like
-
Luân hồi đầu thai ở VN: trường hợp bé Quyết Tiến Tin đa chiều Đăng ngày: 12:53 PM - 13/11/2010 Thị trấn Vụ Bản, huyện Lạc Sơn (Hoà Bình) đang tồn tại câu chuyện khá ly kỳ. Một cháu bé cư nằng nằng nhận mình là đứa trẻ đã chết cách đây hơn mười năm và đòi về ở với bố mẹ người đã chết. Sau khi đưa ra nhiều “bằng chứng” chứng tỏ mình là cháu bé đã chết, cháu bé đã được nhận về nuôi như một sự sống lại của linh hồn đã chết trước đó. Nguyễn Phú Quyết Tiến (Bình) cũng đùa nghịch bình thường như bao đứa trẻ khác Anh Tân và chị Thuận đều là cán bộ công tác tại thị trấn Vụ Bản. Anh chị kết hôn năm 1987 đến năm 1992 chị Thuận sinh cháu trai đặt tên là Nguyễn Phú Quyết Tiến, Tiến khoẻ mạnh bụ bẫm và lớn lên trong sự vui mừng khôn tả. Tai họa ấp đến trong một lần ra sông chơi, Tiến chẳng may chết đuối, khi ấy cháu 5 tuồi. Lúc này chị Thuận cũng không thể sinh thêm con vì lý do sức khỏe. Kiếp luân hồi? Con mất, vợ chồng anh Tân suy sụp. anh Tân cũng nghỉ việc, ra làm tự do. Vợ chồng anh Tân chị Thuận tưởng như sẽ phải sống với nhau trong sự côi cút không con thì một ngày đầu năm 2006, bỗng có một cháu bé tự khẳng định cháu chính là cháu Tiến, người đã bị chết đuối năm 1997! Xóm Cọi, xã Yên Phú, huyện Lạc Sơn, tỉnh Hoà Bình nằm bên bờ sông Bưởi Nhấp chén nước, thả những vòng khói thuốc lá chậm rãi anh Tân đã kể lại cho tôi nghe câu chuyện ly kỳ này. Khi Tiến mất cháu đang là học sinh trường mầm non Hoa Hồng ở thị trấn Vụ Bản. Cô giáo dạy cháu Tiến là cô Đông và chính cô Đông là người đã phát hiện ra cháu Tiến đã “lộn về nguyên bản” ở cháu Bình con anh Hoan, chị Dự, người trong bản. Cháu Bình sinh ngày 06/10/ 2002. Lần đầu tiên cô Đông thấy cháu Bình có những biểu hiện rất lạ, cô hỏi chuyện cháu bảo cháu không muốn học ở đây, cháu muốn được học ở trường của cháu. Cô Đông hỏi lại, thế trường cháu ở đâu? Trường Hoa Hồng ở ngoài thị trấn, cháu Bình trả lời. Sao lại là trường Hoa Hồng, làm sao cháu biết trường đó, cô Đông thắc mắc. “Nhà cháu ở ngoài đó, nhà cháu gần nhà ông Lai”. Nghe Bình nói đến đây cô Đông sởn hết cả tóc gáy. Cạnh nhà ông Lai là nhà anh Tân và lẽ nào…Thời gian tiếp theo cô Đông âm thầm tìm hiểu và biết thêm. Một lần chị Dự mẹ cháu Bình đánh cháu vì cháu nghịch bẩn hết áo quần. Rơm rớm nước mắt thằng bé bảo: “Mẹ đừng đánh con, bẩn áo quần thì mẹ đưa con về nhà con để con lấy”. Chỉ nghĩ trẻ con nói nên chị Dự không để ý gì. Những lần khác chị Dự có đánh Bình lại bảo “con đã chết một lần rồi, mẹ đừng đánh con lại chết lần nữa đấy”. Sau mỗi lần bị mắng là cháu lại đòi được về nhà. Chị Bùi Thị Dự bên tấm ảnh cậu con trai Bùi Lạc Bình khi vừa tròn 3 tháng tuổi Một lần cháu Bình đòi chị đưa về nhà, điên tiết chị Dự bảo thích thì ngồi lên xe tao chở đi. Bình ngồi sau xe bảo mẹ chở ra thị trấn, từ chợ thị trấn Bình bảo mẹ chở đến cuối sân vận động và rẽ vào phố Hữu Nghị. Đến số nhà 25, chính là nhà anh Tân, Bình xuống xe nói với mẹ “nhà con đây”. Tuy nhiên nhà đóng cửa, chị Dự lại chở Bình về. Một lần nữa, chị Dự đi chợ thi trấn và cho Bình đi cùng và đến chợ Bình lại nằng nặc đòi mẹ “đưa về nhà con”, hai mẹ con lại đến trước nhà anh Tân sau khi thấy cửa đóng then cài mẹ con lại ra về. Mặc dù Bình nói vậy nhưng chưa bao giờ bao giờ chị Dự để ý gì vì nghĩ Bình chỉ là một đứa trẻ mới 4 tuổi. Câu chuyện thực sự “nóng” từ ngày cô Đông phát hiện ra những biểu hiện lạ ở Bình cùng với lời chị Dự kể cô Đông mới hoài nghi thực sự. Cô Đông đem chuyện kể lại với những giáo viên trong trường, trong đó có cô Phương. Là người quen biết với chị Thuận nên cô Phương đã lập tức kể lại câu chuyện ly kỳ này cho chị Thuận nghe: “cô vào trong xóm Cọi xem sao nghe nói thằng Tiến nó “lộn” về vào cháu Bình đang học ở trường trong đó”. Cũng chẳng dám tin và đem chuyện kể lại với chồng, anh Tân lập tức giục vợ phải vào xem sao. Trước đây, khi cháu Tiến mới mất có một bà xem bói người Mường nói với anh rằng: “Anh đừng buồn, cháu Tiến linh thiêng lắm rồi sẽ quay về với anh thôi”. Lần khác anh đi xem bói tận Hoà Bình ông thầy cũng nói điều tương tự. Là người không mê tín nên lúc đó anh chỉ nghĩ rằng người ta động viên mình. Thế nhưng lúc nghe vợ kể lại câu chuyện Tiến lộn về trong xóm Cọi anh Tân cũng bán tín bán nghi và phân vân liệu lời thầy bói năm xưa có chăng lại là sự thật. Anh đã quyết định phải một lần đi tìm hiểu xem sao. Hành trình tìm lại con Anh Tân và cậu con nuôi Bùi Lạc Minh-Nguyễn Phú Quyết Tiến Một ngày sau anh Tân đã cùng với chị Thuận tìm đến xóm Cọi, tìm đến nhà vợ chồng Hoan Dự. Vốn chưa biết nhau nhưng khi đến nhà anh Tân cứ làm như đã quen biết gia đình từ lâu lắm. Không nhận ra ai nhưng chị Dự, anh Hoan cũng không dám hỏi vì nhỡ đâu người quen lâu rồi mình không nhận ra nếu hỏi lại…vô duyên. Sau mấy câu hỏi thăm anh Tân bắt đầu hỏi đến cháu bé: Thằng bé Bình đâu nhỉ bác ngắm tý xem lớn đến đâu rồi. Chị Dự cho biết cháu đang đi chơi cùng chúng bạn, một lát sau chị Dự cũng gọi cháu về để anh Tân gặp mặt. Về đến nhà thằng bé cứ lấm lét nấp sau cảnh cửa. Anh Tân buông lời: Có nhớ bác không, bác mua nhiều bi cho cháu đây này. “Biết rồi, lúc nãy thấy hai người đi đầu làng biết rồi”. Nghe thằng bé nói vậy anh Tân phát hoảng. Sao nó lại biết mình vào đây cơ chứ. Sau vài câu chuyện hai bên trở nên thân tình anh Tân ngỏ ý muốn đưa cháu Bình về nhà chơi, anh Hoan chị Dự đồng ý. Riêng thằng bé nghe nói được đi là leo tót lên xe và chiều ngay hôm đó anh Tân đưa cháu Bình về nhà mình. Trên đường về, để thử thằng bé, anh Tân dừng xe trước một ngôi nhà cao tầng bảo cháu, nhà bác đấy cháu vào đi. Lập tức Bình bảo, đây không phải, nhà ở dưới kia cơ. Đi qua rất nhiều đường trong thị trấn, anh Tân không đi theo đường chính vì muốn thử thằng bé. Ngạc nhiên là Bình cứ chỉ rành rọt và cho đến ngôi nhà anh Tân thì mới thôi. Vừa mở cửa nhà, Bình lập tức xuống xe và chạy tót vào trong và mở tủ bới đồ đạc. Chị Dự đi cùng đã định ngăn lại vì sợ vợ chồng anh Tân đánh giá con mình thiếu giáo dục nhưng anh Tân đã ngăn lại. Mặc cho cháu Bình tìm kiếm. Anh Tân hỏi thế cháu đang tìm gì. “Tìm cái máy bay và cần cẩu”. Nghe Bình nói anh Tân giật mình vì đây là hai món đồ chơi anh đã mua cho cháu Tiến trước đây. Đến lúc cháu qua đời anh mới mang vứt đi. “Bác cất đi rồi để lúc nào bác tìm lại cho cháu”, anh nói với cháu Bình. Sau bữa cơm anh Tân bảo cháu ra xe để chở hai mẹ con về nhưng thằng bé bảo, nhà ở đây, không về đâu. Nói rồi Bình chạy vào nhà leo lên giường: - Đây là giường con, chỗ con nằm ở đây. - Thế cháu hay nằm thế nào? - Con nằm thế này này. Nói rồi Bình nằm sấp xuống giường. Nhìn cái dáng Bình nằm y như Tiến năm xưa vợ chồng anh Tân lặng người, chị Thuận chỉ còn biết úp mặt vào lưng chồng khóc sụt sùi bởi thằng bé có những cử chỉ giống con mình năm xưa quá. Trước sự tha thiết của thằng bé đêm hôm đó chị Dự đã miễn cưỡng cho con ở lại với gia đình anh Tân. Biết chuyện thằng bé, đêm hôm đó hàng xóm láng giếng kéo đến chật kín nhà. Ai cũng thử Bình bằng những câu hỏi để xem nó kể lại chuyện ngày xưa có chính xác không. Về ở hẳn với anh Tân Chị Thuận, Bình_Tiến, Anh Tân và người bác ruột Bùi Văn Tuấn Đêm đầu tiên Bình ở với anh Tân chị Thuận, anh chị đã hỏi cháu rất nhiều chuyện. Hỏi chuyện… con chết thế nào, tại sao lại về trong xóm Cọi. Bình bảo, con cũng đã quay về nhà nhưng đến cái cống đầu ngõ có một người to lớn cứ chặn con lại rồi đuổi đi nên không vào được nhà. Một hôm đang ở dưới chân cầu Vụ Bản, nơi Tiến chết đuối gặp vợ chồng anh Hoan đi chợ về và… Tiến theo về Xóm Cọi, “lộn” vào Bình. Cũng đêm đó, anh Tân giả vờ gọi lớn Tiến ơi, lập tức ở trong nhà Bình dạ và còn hỏi lại bố gọi gì con. Chỉ vào chị Thuận hỏi đây có phải là mẹ con không, cháu cũng trả lời phải. Những lời nói, những hành động rất giống Tiến đã làm cho anh Tân chị Thuận nghĩ rằng Bình chính là do Tiến “lộn” về. “Việc cháu gọi chúng tôi cũng hoàn toàn tự nhiên chẳng ai bảo với cháu cả”, anh Tân nhớ lại. Đưa cháu Bình trả về với bố mẹ đẻ của cháu anh Tân vẫn canh canh trong lòng. Nghĩ đến chuyện thằng bè khóc lóc khi phải bắt về anh lại thương nó vô cùng, từ ngày nó đến với gia đình anh cứ nghĩ nó chính là Tiến. Thế nhưng, nó là con nhà người ta, mình nói ra không chỉ vợ chồng Hoan Dự mà cả thị trấn này sẽ nói là muốn cướp con người ta nên dựng chuyện. Bao nhiêu suy nghĩ cứ giằng xé trong con người anh Tân. Về phần nhà chị Dự, mặc dù con cứ nằng nặc đòi ở với anh Tân chị Thuận nhưng đó là điều không thể. Anh chị lấy nhau cũng sáu năm mới có được cháu Bình, chị cũng không thể sinh được con nữa. Nhà anh Tân lại giàu có, nếu cho cháu về ở dư luận lại cho rằng mình bịa chuyện chỉ vì hám tiền. Ba ngày hôm sau, vì nhớ thằng bé anh Tân lại vào xóm Cọi thăm cháu. Vừa thấy anh Tân, Bình đã nhảy tót vào lòng anh như người thân thiết từ lâu lắm. Mặc cho bố mẹ, bà nội vẫn đang ngồi bên cạnh. Điều ngạc nhiên là chính Bà Thỉn bà nội cháu bé nói với anh Tân: “Từ ngày thằng Bình bắt đầu bi bô tập nói tôi đã biết nó không phải người Mường mà là người Kinh. Nó nói tiếng Kinh rành rọt, điều mà chưa một đứa bé người Mường nào giống thế”. Chính Bình cũng đã có lần nói với mẹ: “con là người Kinh, con không phải người Mường. Mẹ không đưa con về con sẽ chết”. Bà Thỉn đưa Bình đi học cháu khóc và nói: “cháu không học trường này đâu, cháu học trường gần nhà cháu cơ, trường ở ngoài thị trấn”. Một thời gian sau đó Bình liên tục đòi bố mẹ “đưa về nhà con” và doạ “không đưa về con sẽ chết”. Một lần bình ốm nặng, anh Hoan chị Dự đã rất lo lắng, sợ điều thằng bé nói sẽ linh, nó sẽ chết thật. Dù được mỗi mình cháu nhưng không còn cách nào khác, cuối năm 2006 anh chị đã đồng ý cho Bình về ở hẳn với nhà anh Tân, chị Thuận. Từ ngày về với “nhà của con” Bình chơi vui vẻ và không còn bệnh tình gì nữa. Anh Tân chỉ về nơi cậu con trai duy nhất Nguyễn Phú Tiến đã ngã xuống sông Bưởi Ở Lạc Sơn chuyện “con lộn” xưa nay không phải là hiếm, không có gì là quá lạ lẫm. Thế nhưng, “con lộn” về ở hẳn với bố mẹ người đã chết như Bình thì chưa từng xảy ra. Sau khi Bình về ở với anh Tân chị Thuận, cả hai gia đình đã làm thủ tục cho nhận con nuôi. Bình được chuyển về trường mầm non Hoa Hồng nơi Tiến ngay xưa học và tiếp tục đi học. Kể từ ngày về ở với bố Tân, mẹ Thuận, Bình cũng được đổi thành tên Tiến và mang họ Nguyễn Phú Quyết Tiến, Tên họ trùng với cháu Tiến con anh Tân đã chết đuối cách đây hơn 10 năm. Chị Thuận bảo, thời gian cháu Bình về ở với vợ chồng chị, câu chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán xôn xao. Không chỉ ở thị trấn Vụ Bản, cả tỉnh Hoà Bình đi đâu cũng nghe nói về chuyện “lộn con” có một không hai này. Những “bằng chứng” khó giải thích Trong cuốn sách phật giáo Hương Hiếu Hạnh xuất bản năm 2007, câu chuyện về “con lộn” Tiến-Bình đã được đưa vào sách với nhan đề “Một trường hợp tái sinh ở Vụ Bản”. Cuốn sách không đưa ra sự phủ nhận hay khẳng định mà chỉ ghi nhận đó là trường hợp người thật việc thật đang hiện diện tại Vụ Bản. Và câu chuyện kỳ lạ nay cũng đã đến tai những người nghiên cứu về tâm linh. Anh Tân cho biết, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải, Trung tâm tiềm năng con người đã nhiều lần điện thoại gặp anh chị để xin được tìm hiểu nhưng anh Tân từ chối. Hiện Bình-Tiến đã đi học lớp 1 và cũng bình thường như bao đứa trẻ khác. Anh Tân không muốn sự việc lại trở nên phức tạp và được thêu dệt thêm. Trước khi gặp gia đình anh Tân, tôi thật sự ái ngại khi đề cập đến vấn đề này. Tuy nhiên, trái hẳn với lo lắng của tôi, anh Tân rất vui vẻ kể lại câu chuyện một cách tỷ mỉ. Thậm chí, đang giờ hành chính nhưng anh vẫn gọi chị Thuận về để hai vợ chồng kể chuyện Tiến-Bình cho tôi nghe. Tuy nhiên, hôm tôi đến nhà Tiến đang đi học, cháu học cả ngày và trưa ở lại trường. Để giúp tôi hiểu rõ hơn, trưa đó chị Thuận đã đón cháu về nhà. Vừa về đến cổng Tiến đã nhanh miệng gọi bố, thấy tôi Tiến khoanh tay chào chú rất lễ phép. Cháu rất khôi ngô, nói chuyện tự nhiên. Vừa vào nhà là kể chuyện cô, chuyện lớp, hết chuyện này sang chuyện khác. Cháu cứ ôm lấy anh Tân mà kể, chẳng biết ngại ngùng mặc cho lúc đó trong nhà có rất nhiều người và cả mẹ đẻ của cháu, chị Dự. - Bình này chú ở trong xóm Cọi ra đưa cháu về với mẹ Dự đây. Tôi hỏi cháu - Cháu là Tiến chứ - Không. Cháu là Bùi Văn Bình, hôm nay trong bản có lễ hội chú ra đưa cháu về xem - Không về đâu, cháu là Nguyễn Phú Quyết Tiến, cháu không phải Bình, cháu ở với bố Tân mẹ Thuận cơ. Anh Tân ngồi cạnh cháu cũng thêm vào: - Chú nói đúng đó, con là Bình không phải Tiến đâu - Bố nói dối, con là Tiến. Bố đừng đuổi con nghe bố, bố thương con mà. Nói rồi thằng bé rơm rớm nước mắt, hai tay ôm chặt lấy anh Tân như van xin trông đến tội nghiệp. Lúc mới về, Tiến còn vui mừng nói cười và mỗi lần thấy tôi cầm máy ảnh lên cháu lại làm dáng. Thế nhưng khi nói đưa cháu đi về xóm Cọi cháu chẳng còn nói cười nữa mà chỉ ôm lấy bố Tân. Câu chuyện đang dang dở với Tiến thì cũng là lúc cháu phải vào lớp. Trước lúc đi Tiến lại khoanh tay dõng dạc chào chú và không quên dặn “cháu không về xóm Cọi đâu nhé”. Thời gian tiếp xúc với cháu không được bao lâu nhưng tôi thật sự ấn tượng với thằng bé. Tiến thật khôn và lanh lợi nhất là khi tiếp xúc với người lạ, mới 6 tuổi hiếm có cháu nào được như Tiến. Trưởng bản Bùi Văn Tỉnh và anh Bùi Văn Hoan, bố đẻ bé Bùi Lạc Bình Bây giờ mỗi tuần anh Tân lại đưa Tiến-Bình về ở với mẹ đẻ của mình một lần. Dù Tiến chẳng muốn về nhưng anh Tân buộc phải làm như vậy bởi anh muốn cháu luôn biết rằng chị Dự mới là người sinh thành ra cháu. Anh Tân luôn khẳng định, Tiến giờ hoàn toàn bình thường như các bạn cùng trang lứa. Chuyện của cháu ở Vụ Bản ai cũng biết, anh cũng chẳng có ý định dấu giếm điều gì. Trước, đây là đề tài “hot” được bàn tán từ đầu làng đến cuối ngõ nhưng bây giờ mọi người cũng đã quen với sự hiện diện của Tiến-Bình tại nhà anh Tân, chị Dự. Chuyện bình thường ở Vụ Bản Trong những ngày ở Xóm Cọi để tìm hiểu về trường hợp của cháu Bình-Tiến chúng tôi còn biết thêm tại Xóm này còn có thêm hai trường hợp “con lộn”. Không đến mức đòi về ở hẳn như Bình về với gia đình anh Tân, chị Dự nhưng câu chuyện con lộn của Bùi Thị Hồng Thắm, ở xóm Cọi cũng được người dân ở Lạc Sơn bàn tán xôn xao. Thắm là con gái nhưng người “lộn” vào cháu lại là con trai. Tôi tìm đến nhà Thắm khi bóng chiều đã khuất dần sau núi. Nhà cháu nghèo lắm, căn nhà gỗ bé xíu nằm chênh vênh bên sườn núi. Thắm sinh năm 1991, trước Thắm còn có một chị gái. Cũng vì nhà nghèo nên hai chị em đang phải làm phụ hồ ở Hà Nội, bố cháu anh Bùi Thanh Minh cũng đi làm ăn nơi xa thỉnh thoảng mới về một lần. Hôm tôi đến một mình chị Bùi Thị Toàn, mẹ Thắm ở nhà. Đã mấy năm nay, chỉ có những ngày lễ tết gia đình chị Toàn mới được tề tưu đông đủ. Ngày thường chỉ có mỗi chị Toàn dò dõ mong ngóng chồng con, ba bố con đi làm ăn xa thế nhưng nhà nghèo thì vẫn hoàn nghèo. Khi tôi hỏi đến chuyện “con lộn” chị Toàn nhớ lại rồi cười ngặt ngẽo. Chị bảo ngày mới phát hiện Thắm bị “lộn”, cháu có những biểu hiện lạ lùng nhưng cũng buồn cười lắm. Chị Toàn kể: Khi Thắm bi bô biết nói, một lần hai mẹ con đang chơi đùa bỗng cháu “xị” mặt rồi nằng nặc đòi: “mẹ đưa con về nhà” dù lúc đó đang ở trong nhà mình. Nghĩ trẻ con chưa hình dung được đâu là nhà mình nên chị Toàn đã cố diễn giải đây chính là nhà. Thế nhưng Thắm vẫn không chịu, chị Toàn nghĩ chắc cháu đòi sang nhà bà nội ngay sát vách. Chị bế cháu sang nhà bà nhưng vẫn không phải. “Nhà ở ngoài kia cơ”, Thắm bảo. Thì ra con bé này đòi đưa đi chơi nên nói thế, chị Toàn nghĩ vậy và quát Thắm, sợ mẹ cháu không dám đòi nữa. Một hôm ở ngoài nhà kho của thôn chơi, hôm đó là ngày hội làng nên người trong lạng tụ tập tại đây rất đông. Đang chơi đùa ở sân bỗng nhiên Thắm nói với bà nội: “mẹ cháu kia kìa”. Đó là bà Nguyễn Thị Nghe, người ở đầu làng. Do xóm Cọi rộng, nên nhà chị Toàn và nhà bà Nghe dù cùng xóm nhưng cũng chỉ biết nhau qua loa. Mới 3 tuổi, Thắm có thể nhận nhầm mẹ nên bà nội nói với cháu: đó không phải mẹ cháu, mẹ hôm nay lên nương. Lúc Thắm được 5 tuổi, hôm đó cháu được bố mẹ cho ra đồng. Khi trở về đi qua nhà bà Nghe cháu chỉ tay rồi bảo với bố mẹ “nhà con đây này”. Nghĩ buồn cười quá, chị Toàn bảo lại con “con thích thì mẹ đưa vào nhà con”, thế nhưng khi vừa bước vào công Thắm đột nhiên dừng lại: “Con không vào nữa đâu, chị Hằng đang ở trong đó, con ghét chị ấy vì chị đã xui con trèo cây làm con ngã chết”. Nghe con nói vậy chị Toàn bèn hỏi lại nửa đùa nửa thật: “Thế con là Ma Ly à”. Người Mường thường gọi người chết là “ma”, vì biết Ly, con trai bà Nghe đã chết nên chị Toàn mới hỏi vậy. Tưởng trêu con bé ai ngờ con bé gật đầu. Từ hôm đó chị Toàn mới “xâu chuỗi” lại toàn bộ những biểu hiện lạ thường từ ngày con bé cứ đòi chị “đưa về nhà con”. Chị bắt đầu nghĩ đến chuyện thằng Ma Ly nó đã “lộn” về con Thắm nhà mình. Người Mường vốn xem đây là chuyện bình thường nên vợ chồng chị Toàn chẳng sợ sệt một chút nào thậm chí ngày ngày vẫn hỏi chuyện và trêu đùa con bé. Nói thêm về Ma Ly, Bà Nghe sinh được bốn người con trong đó Ly và Hương (con gái) là cặp song sinh. Một hôm Ly và Hương, lúc đó 7 tuổi được chị gái tên Hằng dẫn đi hái ổi ở bên triền núi. Là con trai nên Ly được phân công trèo lên hái quả. Quả ổi nằm tít ngoài xa, Ly rất vất vả nhưng vẫn không tài nào hái được. Hằng ở dưới cứ động viên em cố lên và trong một phút sẩy chân Ly ngã rơi xuống đất. Cháu bị chấn thương sọ não và mất ngay sau đó. Có nhiều trường hợp khác Có một câu chuyện mà mãi đến khi Thắm nói rằng cháu chính là Ma Ly thì chị Toàn mới nhớ lại. Đó là ngày còn mang thai Thắm, chị vốn là người yếu nên khi mang thai ốm đau liên miên. Một hôm đi chợ ngoài thị trấn về chị bị cảm, trong cơn mê man chị mơ một giấc mơ rất sợ. Một đứa bé rách rưới cứ đuổi theo làm chị chạy trốn mãi thế nhưng vì mệt quá nên đến lúc thằng bé cũng đuổi kịp và bắt lấy chị. Giật mình tỉnh dậy đem câu chuyện vừa mơ kể lại với chồng nhưng anh bảo mệt trong người mơ thấy những điều sợ hãi là chuyện bình thường. Chị Toàn sau đó cũng chỉ nghĩ vậy và cho đến ngày Thắm nhận mình là Ma Ly chị mới nghĩ lại và cho rằng đó không chỉ là giấc mơ. Có thể thằng bé trong giấc mơ đó chính là Ma Ly và nó đã theo chị về nhà từ đó. Chị Toàn đã có lần hỏi Thắm, sao con không theo về những nhà giàu cho sướng lại theo mẹ nghèo mà khổ. Thắm bảo hôm đó mẹ đi chợ về con nhìn thấy mẹ xinh nên đi theo mẹ. Như vậy giấc mơ chị Toàn mơ thấy ngày đó là đúng sự thật. Chuyện Ma Ly “lộn” vào Thắm cũng nhanh chóng lan toản ra khắp nơi. Mọi người lạ ở chỗ đây là trường hợp đầu tiên một người con trai lại “lộn” vào người con gái. Trước đây Thắm học cùng với cậu út nhà bà Nghe và chơi rất thân với cháu này. Ban đầu mọi người không biết chuyện nên cứ trêu “chắc con bé này nó thích con bà Nghe”. Sau khi mọi người đã biết không còn ai trêu đùa nữa. Thắm giờ đã đi lại với gia đình bà Nghe và nhận bà làm mẹ. Thắm được gia đình bà Nghe xem như người con ruột rà trong nhà. Dù không về ở cùng nhưng tình cảm giữa Thắm và gia đình bà Nghe là rất sâu đậm. Ông Bùi Văn Tỉnh, xóm trưởng xóm Cọi cho biết: “Ở xóm Cọi đã ghi nhận ba trường hợp con lộn. Người Mường quan niệm, những đứa trẻ dưới 12 tuổi bị chết bất đắc kỳ tử có khả năng “lộn” về và vào một người nào đó. Người bị lộn sẽ có khả năng nhớ và kể lại những gì diễn ra trước khi chết một tháng. Thế nhưng, sau 12 tuổi người được “lộn” lại trở về trạng thái bình thường”. Trái với những gì ông Tỉnh nói, theo như lời chị Toàn kể thì Thắm nhớ được rất nhiều chuyện. Có lần Thắm tự dưng nói với chị hàng xóm cạnh nhà bà Nghe rằng “ngày xưa em trèo ổi nhà chị bị chị đánh mấy lần”. Chị này khẳng định đúng là ngày xưa thằng Ly nó hay trèo ổi nhà chị và bị chị đuổi thật. Một hôm Thắm gặp người trong làng, người đó bằng tuổi Ly và hơn cháu rất nhiều tuổi và bảo: “Mày nhớ tao không, ngày trước tao với mày toàn đi đá bóng với nhau nhỉ”. Người này nghe Thắm xưng mày tao ban đầu nghĩ cháu hỗn nhưng sau biết đó là Ly lộn về nên cười xoà bởi cháu nói hoàn toàn chính xác. Thắm hiện nay vẫn được mọi người trong gia đình, bạn bè và cả xóm bản gọi bằng cái tên thân thương-Ma Ly. Chị Toàn bảo cháu rất vui với cái tên đó. Chị cũng thoải mái cho cháu đi lại vì nhà bà Nghe cũng rất nghèo. Thắm đi lại vì cái tình của… người con lộn chứ không vì mục đích gì khác. Ngoài Bình, Thắm tại xóm Cọi còn có cháu Thu con cô giáo tiểu học chi Cọi Quách Thị Đức. Thu cũng được một người chết trong bản lộn về từ bé. Ngày bé Thu cũng nằng nắc đòi “về nhà con”. Tuy nhiên vì nhà có người chết đó rất giàu có nên chị Đức đã không cho cháu về ở cùng gia đình đó, chị sợ mang tiếng hám tiến nên bịa ra chuyện này. Thu hiện nay cũng được gia đình nhà đó nhận làm con và đi lại rất gần gũi. Chị Đức bảo: “nếu tôi không ngăn cấm quyết liệt từ bé thì nó về ở hẳn bên đó thật”. Hiện Thu đã lớn và đang học lớp 9 trường huyện. Có một điều nhận thấy rất rõ, qua các cuộc nói chuyện với ông Trưởng bản và cả một số trường hợp khác mà tôi sẽ nói ở phần tiếp theo của bài viết, thì người dân ở đây, đặc biệt là những người Mường trong xóm Cọi, thực sự coi chuyện con lộn, con lẫn là một việc hết sức bình thường, tỉ như chuyện mớ rau, con cá vậy. Tiếp xúc với những người trong cuộc như bố mẹ những người chết, bố mẹ những cháu được coi là có “con lộn” họ đều khẳng định đó là câu chuyện có thật. Kể cả cô giáo Đông, cô giáo Đức cũng khẳng định điều đó. Cả ba trường hợp vẫn đang là “người thật việc thật” ở Lạc Sơn chứ không chỉ là câu chuyện kể hay truyền thuyết gì. Việt Ba (theo lyhocdongphuong&thethaovanhoa)1 like
-
CÂU CHUYỆN CỦA MINH HIỂU VỀ MỘT KỶ NIỆM LIÊN QUAN ĐẾN LẠC VIỆT ĐỘN TOÁN Vào khoảng những năm đầu thập kỷ 90 - Minh Hiếu là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp và là một hướng dẫn viên du lịch xuất sắc của Cty Du lịch Bến Tre. Lúc ấy, tôi cũng mới hoàn chỉnh môn Lạc Việt độn toán và chia sẻ với mấy người bạn thân, trong đó có Minh Hiếu. Ngày ấy - Minh Hiếu nhận nhiệm vụ hướng dẫn một đoàn du lịch đi Đà Lạt. Cố ấy tự mình độn được quẻ Kinh Lưu Niên, nhưng không biết luận thế nào. 18 g chiều hôm ấy, Minh Hiếu ghé nhà tôi ở nhờ luận giúp quẻ này và cho tôi biết 1g 30 sáng ngày mai, cô ấy sẽ đưa một đoàn du lịch đi Đà Lạt. Tôi nói: "Chuyến đi này của em sẽ rất nguy hiểm, có khả năng gặp tai nạn xe cộ và có người chết". Tôi khuyên cô ấy nên hủy chuyến du lịch này. Minh Hiếu nói: "Nếu như anh nói em trước giờ nghỉ thì có thể đổi người. Nhưng bây giờ thì không được vì muộn rồi. Anh có cách nào hóa giải không?". Tôi trả lời: "Em hãy tìm mọi cách để trì hoãn giờ xuất phát, thay vì 1g 30 đi thì em làm thế nào đó để đi vào sau 3g một chút. Tuy nhiên chuyến đi vẫn gặp rất nhiều trục trắc, phiền toái, nhưng tai nạn sẽ không xảy ra".Sau khi khuyên Minh Hiếu, tôi bắt cô ta phải hứa chắc chắn thực hiện đúng lời tôi dặn mới cho cô ấy về. Minh Hiếu hứa với tôi và hỏi lại: - Em nghe anh thì chuyến xe không bị tai nạn, nhưng sẽ lấy cái gì để chứng tỏ rằng - nếu không nghe anh thì sẽ bị tai nạn? Tôi trả lời: - Dọc đường đi em sẽ gặp rất nhiều trục trặc và em sẽ chứng kiến một chiếc xe lật trước mặt em. Khi xe của em chạy đến nơi thì chiếc xe lật ấy bánh xe còn quay. Đấy chính là dấu hiệu để cho em thấy nếu em không nghe anh thì xe của em chính là chiếc xe đó. Trong buổi họp mặt, Minh Hiếu đã kể lại kỷ niệm của chuyến xe bão táp từ gần 20 năm trước. Những trục trặc không thể ngờ đến đã xảy ra khiến cho xe đến Đà Lạt chậm hơn sáu tiếng. Khách du lịch rất phẫn nộ và cho rằng Minh Hiếu không có trách nhiệm, Cty làm ăn không có uy tín, xuất phát không đúng giờ theo hợp đồng, xe hỏng....vv.....Minh Hiếu rất buồn trước những lời chỉ trích ấy và không biết ăn nói làm sao. Cô ấy tâm sự với hai người ngồi bên cạnh về lời tiên tri của tôi và xác định rằng: "Vì e ngại cho sự an toàn của chuyến du lịch, nên đã đi muộn và càng trục trặc thì càng chứng tỏ sự an toàn cao". Minh Hiếu cũng nói với họ về lời tiên tri của tôi là họ sẽ phải chứng kiến một chiếc xe bị lật ngay trước mắt họ". Trên đường từ Đà Lạt về, khi lên đến đỉnh một ngọn đèo và khi xe của đoàn du lịch do Minh Hiếu hướng dẫn bắt đầu xuống đèo thì chứng kiến một xe khách chạy đằng trước phía gần chân đèo. Đang chạy ngon trớn, bất ngờ chiếc xe khách chạy đằng trước quẹo tay lái và lật ngửa. Khi xe của Minh Hiếu xuống đến nơi thì bánh xe còn quay, tiếng người khóc thét, la ó, mà máu chảy từ trong xe loang xuống mặt đường.....Một trong hai người nữ nghe Minh Hiếu kể lại lời tiên tri của tôi đã ngất xỉu...... Đấy là câu chuyện Minh Hiếu kể lại về chuyến xe bão táp, liên quan đến khả năng dự báo của Lạc Việt độn toán, trong buổi họp mặt chia vui của anh chị em trong Trung Tâm.1 like
-
Bây giờ đúng 23h30' ngày 10.10.2010. Không thể chờ nổi 30 phút nữa cho đúng 24 giờ. Tuy nhiên còn 30 phút nữa với bầu trời này có lấy "Sào" chọc cũng không thể mưa nổi. Cách mạng đã thành công. Chúc mừng anh TS, chúc mừng LHĐP. Chúc cho nền văn Hiến Việt huyền vĩ gần 5000 năm phía nam sông Dương Tử bất diệt. Hỡi đồng bào tổ quốc, vì non sông gấm vóc vì tổ tiên đã bao năm gây dựng và gìn giữ. Chúng ta hãy cùng nhau gìn giữ cùng nhau phục dựng những gì đã mất. Hỡi các nhà khoa học hãy đọc, hãy nghĩ, hãy xem, hãy chiêm nghiệm những gì mà các nhà n.c trong và ngoài nước đã và đang nghiên cứu về nền văn hiến và lịch sử của dân tộc rồi hãy công nhận hoặc bác bỏ cũng chưa muộn. Vinh danh nền văn hiến Viết gần 5000 năm! Tôi xin post thêm mấy tấm hình ngày 7-10/10/2010 này để chứng minh thêm cho chân lý của LHĐP và nền văn hiến Việt. 17h19' ngày 7.10.2010 bầu trời phía Tây HN. Chụp tại Thanh Xuân 16h25' bầu trời phía Tây HN. Chụp tại Thanh Xuân 17h05' bầu trời phía Tây HN. Chụp tại Thanh Xuân1 like
-
Kính chào các quý vị, Hiện nay Laido đã hoàn thiện La kinh tiếng việt phiên bản 03 (La kinh tiếng việt 1 mặt xoay) và 04 (La kinh tiếng việt 02 mặt xoay. Xin được giới thiệu cụ thể như sau: CÁC TẦNG CỦA LA KINH TIẾNG VIỆT 1. Mô tả: La Kinh Tiếng Việt (La kinh Lái đò) được Việt hoá. Các vòng được sắp xếp theo cách giản tiện nhất, quy về một cách xem để dễ sử dụng cho người mới học. Mặt la kinh: được làm bằng hợp kim. Chống rỉ và chống được ăn mòn khi bị tác động bởi ngoại cảnh (ở mức cho phép). Công nghệ in chuẩn, độ sắc nét cao, không bị phai khi sử dụng. Thân la kinh và bàn xoay được đúc bằng nhựa cứng, chất lượng cao, chống co ngót (theo ý kiến nhà sản xuất đã cam kết). 2. Số vòng La Kinh Laido: Vòng 1: Thiên trì. Dùng để xác định phương vị. Kim thiên trì luôn chỉ hướng Nam, 180độ. Vòng 2: Tám quẻ tiên thiên (Càn Khảm Cấn Chấn Tón Ly Khôn Đoài). Vòng 3,4: Vòng Hậu thiên, Tám hướng (Đông, Tây, Nam, Bắc, Đông Bắc, Tây Nam, Tây Bắc, Đông Nam) và độ số hậu thiên của tám các quẻ (Nhất Khảm, nhì Khôn, tam Chấn, tứ Tốn, Ngũ Trung, lục Càn, thất Đoài, bát Cấn, cửu Ly). Vòng 5,6: Tam nguyên long (Thiên nguyên long, Địa nguyên long và Nhân nguyên long) và âm dương, độ số dùng cho kiêm hướng trong Huyền không phi tinh. Vòng 7,8: Hai mươi tư sơn hướng (chính châm) và phân âm dương (âm dương long). Vòng 9: Vòng nạp giáp. Vòng 10: Phương kiếp sát. Vòng 11: Hoàng tuyền (Tám can, bốn quái và 12 địa chi). Vòng 12: Vòng Trung châm nhân bàn. Vòng 13: Vòng Phùng châm thiên bàn. Vòng 14: 60 long thấu địa (60 phân kim). Vòng 15,16: Bát biến du niên hay là Bát trạch phối quái hậu thiên (ẩn trong là cửu tinh tham lang, vũ khúc, ...). Vòng này bằng 8 vòng nếu sắp xếp theo lối thông thường. Vòng 17: Xuyên sơn 72 long. Vòng 18: 120 phân kim. Vòng 19: Hai tám sao. Vòng 20: Độ số (được chia nhỏ đến từng độ). Vòng 21,22: Vòng tràng sinh (vòng âm và vòng dương thuận nghịch). Vòng 23,24: Vòng phúc đức và cách khởi phúc đức (theo Bát trạch minh cảnh). Trân trọng, Laido1 like