-
Thông báo
-
Nội quy Lý Học Plaza
Nội quy này là bản mở rộng Nội Quy - Quy định của Diễn đàn. Khi tham gia mua bán, các thành viên phải tuân theo những quy định sau: Tiêu đề bài viết: Bao gồm: Chỉ dẫn địa lý, Loại hình Mua/Bán, Thông tin mua bán.
Chỉ dẫn địa lý: Tỉnh/thành nơi mua bán. Hoặc sử dụng định nghĩa có sẵn:TQ: Toàn quốc
HCM: TP Hồ Chí Minh
HN: Hà Nội
[*]Ví dụ: HCM - Bán Vòng tay Hổ Phách Nội dung bài viết: Mô tả chi tiết sản phẩm mua/bán
Bắt buộc phải có thông tin liên lạc, giá Mua/Bán
Bài mới đăng chỉ được phép up sau 03 ngày.
Thời gian up bài cho phép: 01 ngày 01 lần.
Các hành vi vi phạm nội quy này sẽ bị xóa bài hoặc khóa tài khoản mà không cần báo trước.
-
Leaderboard
Popular Content
Showing most liked content on 22/03/2010 in all areas
-
mùa xuân hoặc mùa đông tốt Thân mến Lấy tuổi vợ chồng bạn là chính thôi. Còn các thế hệ thì để biết tương quan, mối liên hệ và đối xử ntn thôi. Trong cuộc đời có nhiều thay đổi mà Thân mến2 likes
-
"Được ý quên lời" là câu nói có giá trị và phổ biến trong các bài thuyết giảng khai thị lý học, tâm linh, tôn giáo. Và đối với người thính pháp thì "được ý quên lời" phải chăng là một điểm dừng ? Có lẽ với người thính pháp dừng ở đây và rồi đi vào thực hành thì đó đã là hiệu quả tích cực từ sau sự khai thị của người thuyết pháp. Song đối với giới thuyết pháp nếu lấy đó làm mốc, làm điểm dừng thì còn chướng ngại hay không? Giả định ngay rằng đối với giới thuyết pháp, cái mốc "được ý quên lời" vẫn chưa phải là rốt ráo, vậy là còn có chỗ để vượt khỏi "được ý quên lời". Sau khi vượt thế rồi thì đạt đến vị trí cấp bậc cao hơn, cái danh của nó là gì ? Hãy gọi đó là "ngoài lời còn có ngoài ý", cách gọi như vậy là khơi mào để manh nha thấy được chỗ đến nhưng đó cũng chỉ là cách nói gián tiếp hay là cách nói còn mang đến cho người ta nghi vấn tìm hiểu. Như vậy chứng tỏ "được ý quên lời" vừa là điểm dừng nhưng cũng là một điểm nghi, có điểm nghi thì sẽ có điểm ngộ, điểm ngộ của nó chính là "ngoài lời còn có ngoài ý". Dừng ở "được ý quên lời" thì thế nào ? Dừng ở "ngoài lời còn có ngoài ý" thì thế nào ? Đúng là có nghi thì sẽ có ngộ, tiểu nghi tiểu ngộ, đại nghi đại ngộ. Mời các hội viện cùng nghi cùng ngộ.1 like
-
Nên sinh đứa Tân Mão 2011, đứa chót Giáp ngọ 2014. Đứa đầu ra thì gia đình sẽ rất thuận lợi, có thể rất phát đạt.1 like
-
Số nầy không được hưởng của tổ nghiệp đễ lại ,nhưng tự tay gầy dựng cơ nghiệp về sau mua tậu được nhiều đất , từ 37>42t ,chắc chắn trong khoãng thời gian nầy sẽ mua được nhà cửa và bất động sãn / công danh rất rực rỡ phú quí song toàn nhưng bắt đầu vượng phát sau 33t cho đến 43t-52t được sự nghiệp cũng khá lớn lao có nhiều quyền hành trong tay thường được đứng trên hay chỉ huy 1 nhóm người ,được nhiều người quí trọng ,số nầy giàu có lớn .Vợ có hình dạng như sau ;hơi cao giỏi đãm đang ,gặp nhau ở xa mà kết duyên , da ngâm đen ,mắt to lộ ,tánh tình nóng nãy hay nghen ,nên lập gia muộn ,nếu khi cưới có chạy tang thì gia đạo rất hạnh phúc ,nhưng cả 2 thường bất đồng vì không ai chịu nhường ai /về đến hậu vận 63t trở đi thời vận sa sút ,công danh sự nghiệp cũng gặp nhiều khó khăn .1 like
-
Tân Mão vẫn tốt, Mão Ngọ tuy nằm trong Tứ Vượng nhưng không trực xung, về bản chất Mão Mộc sinh Ngọ Hỏa! Năm Ất Mùi 2014 cũng là một lựa chọn tốt! Tùy gia đình chị cân nhắc! Chúc may mắn!!!1 like
-
Anh Rin mới đi làm + Nội sinh Ngoại: Mới đi làm thì nhân viên hay thay đổi chỗ làm, nhưng quản lý cũng có sự thử thách hay quan sát nhân viên mới trong một thời gian nhất định, ít nhất là nửa năm hay một năm. Cho nên cứ nhiệt tình làm việc theo cái đà tự nhiên, chủ động tránh các vấn đề thị phi phải trái để không bị gần mực thì đen, nếu được như thế thì không bị cảm giác nhẫn chịu và sẽ có được thiện cảm của xếp. Anh Rin chỉ quan tâm đến tiền thôi + Ngoại sinh Nội: Môi trường nào cũng cần có người đáng tin cậy và gắn bó, sau khi môi trường xác định được người thì họ sẽ có cách tuyển dụng và đào tạo để nhân viên có trình độ cao hơn và thành thạo công việc trong môi trường đó. Sau đó thì họ mới có cớ để lương thưởng phù hợp, sau lương thưởng thì kèm đó là đi đối với chức danh trong công việc. Một là nhân viên có sự thân quen người nhà, hai là nhân viên có năng lực và gắn bó. Hai loại nhân viên này là sinh khí của môi trường, ở đâu cũng thế. Và xác định nên tránh có sự mâu thuẫn với loại nhân viên còn lại nếu mình là nhân viên loại kia thì sẽ có sự tiến triển trong nghề nghiệp.1 like
-
Người nhuộm tím thi đàn bằng màu hoa Sim Tác giả: Hồ Bất Khuất Bài đã được xuất bản.: trên TuanVietnamnet Khi xe của chúng tôi đi qua một làng quê, người ngồi bên cạnh tôi thì thầm: "Hình như nhà thơ Hữu Loan kìa". Theo tay anh chỉ, tôi thấy một người đàn ông trên 60 tuổi đẩy một chiếc xe thồ đầy đá. Chiếc U-oát chạy nhanh quá, tôi không nhìn rõ mặt người đẩy xe, nhưng thấy dáng ông đi tự tin và vững chãi... Hữu Loan - Người đi bộ ngược chiều Nhìn thấy Nhà thơ Hữu Loan, sau niềm vui gặp gỡ, tôi bỗng lo lắng mơ hồ. Đỗ Phủ đã nói "người thọ bảy mươi xưa nay hiếm", nay ông đã chín mươi tuổi có dư, liệu còn sống được bao lâu nữa? Dường như đọc được suy nghĩ của tôi, ông mỉm cười và nói: "Tôi vẫn còn uống được rượu và dắt cháu đi dạo; khi rỗi rãi, còn tìm câu chữ để đối đáp lại bà Hồ Xuân Hương" Người tôi mong gặp từ thủa học trò Khi học lớp chuyên văn của tỉnh Nghệ An, tôi chứng kiến cánh học trò chuyền tay nhau chép bài thơ Màu tím hoa sim và có cảm xúc rất lạ. Sau đó, trong những lần đi rừng hái củi, nghe mấy người bạn khe khẽ hát: "Ôi những đồi hoa sim, những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt..." tôi xúc động rất mạnh. Cái tên Hữu Loan găm vào tôi từ ngày đó. Nhà thơ Hữu Loan tên thật là Nguyễn Hữu Loan, sinh ngày 02/4/ 1916 tại xã Nga Lĩnh, huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hoá. Ông tham gia hoạt động cách mạng từ năm 1936, đã từng giữ chức Phó Chủ tịchUỷ ban khởi nghĩa Nga Sơn,Uỷ viên Văn hoá trong Uỷ ban lâm thời tỉnh Thanh Hoá. Trong kháng chiến chống Pháp, ông là chiến sỹ một đơn vị ở Liên khu 4, chủ bút báo "Chiến sỹ". Sau năm 1954, ông làm ở báo Văn nghệ Hội Nhà văn Việt Nam . Sau đó, ông trở về quê làm ăn sinh sống và nuôi dạy con cái. Nhà thơ đã ra đi ở tuổi 95, nhưng thơ của ông thì còn lại mãi. Ngoài chuyện bài thơ hay ra, người ta còn kể nhiều chuyện khá ly kỳ về Hữu Loan khiến tôi tò mò, mong ước được gặp và trò chuyện với ông càng ngày càng lớn. Nhưng là một học trò xứ Nghệ, gặp ông vào những năm 70 của thế kỷ trước, quả là không dễ. Không gặp được ông, tôi bỏ công sưu tầm và nghiên cứu thơ ông. Công sức bỏ ra khá nhiều, nhưng ngoài Màu tím hoa sim ra, tôi cũng chỉ biết thêm được Đèo cả. Thời gian cứ thế trôi, tôi tốt nghiệp đại học rồi đi làm báo. Công việc và chuyện "cơm áo gạo tiền" cuốn đi mải miết. Bạn bè cùng học, cùng uống rượu thành nhà văn, nhà thơ; họ in sách tặng tôi xếp đầy cả tủ. Bản thân tôi cũng bỏ tiền mua những tập không được tặng, nhưng tôi tìm mãi vẫn không thấy tập thơ nào của Hữu Loan. Tôi vẫn khắc khoải, mong ngóng một điều gì đấy. Nhà thơ Hữu Loan: Ảnh ST... Vào những năm 80 của thế kỷ trước, trong một lần đi công tác tại Thanh Hoá, khi xe của chúng tôi đi qua một làng quê, người ngồi bên cạnh tôi thì thầm: "Hình như nhà thơ Hữu Loan kìa". Theo tay anh chỉ, tôi thấy một người đàn ông trên 60 tuổi đẩy một chiếc xe thồ đầy đá. Chiếc U-oát chạy nhanh quá, tôi không nhìn rõ mặt người đẩy xe, nhưng thấy dáng ông đi tự tin và vững chãi. Cái tên - Hữu Loan - "làm tổ" trong lòng người yêu thơ hơn nửa thế kỷ nay. Tôi thầm hứa với mình là sẽ tìm cách gặp được tác giả Màu tím hoa sim. Mãi đến gần đây, tôi mới có dịp thực hiện mơ ước từ ngày bé của mình. Vào một ngày đẹp trời, có người rủ tôi đi thăm nhà thơ Hữu Loan. Tôi mừng húm vì nghĩ rằng, người này có mối quan hệ thân thiết với nhà thơ nổi tiếng. Nhưng hoá ra không phải vậy. Anh cũng chỉ biết nhà thơ Hữu Loan quê ở thôn Vân Hoàn, xã Nga Lĩnh, huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hoá. Dẫu sao thì cũng có địa chỉ rồi, lên đường thôi. Nếu rất muốn, cứ tìm là gặp Cách thành phố Thanh Hoá khoảng 26 km, trên quốc lộ 1A (hướng Hà Nội - Vinh), có biển chỉ dẫn "Nga Sơn" đi về phía biển. Theo con đường này đi được chừng 2 km, chúng tôi hỏi 2 cô gái đi xe máy cùng chiều. Thật may, 2 cô này quê ở Nga Lĩnh và biết nhà của thi sĩ Hữu Loan. Hai cô tình nguyện dẫn đường cho chúng tôi. Trước khi về nhà mình, các cô nói: "Đi theo đường này khoảng vài trăm mét, thấy cái nhà 2 tầng, ông Hữu Loan ở đó." Tuy đã tìm được gần đến nơi, nhưng trong tôi cảm xúc lẫn lộn. Tôi chưa tưởng tượng được nhà thơ Hữu Loan hơn 90 tuổi, ở trong một ngôi nhà tầng sang trọng, lên xuống cầu thang như thế nào. Và nữa, ông có thể không có nhà. Nếu ở nhà ông có thể không tiếp chúng tôi, vì trước khi đến đây chúng tôi chẳng liên hệ, chẳng có thông tin gì cả, ngoại trừ cái địa chỉ ghi ngệch ngoặc trên tờ lịch cũ. Nhưng mọi sự không như tôi tưởng. Cái nhà 2 tầng hoá ra không phải của gia đình Hữu Loan, mà chỉ là một cái nhà nổi bật ở gần đó. Nhà thơ Hữu Loan ở trong một ngôi nhà cấp 4 chật chội, cũ kỹ; bù lại, có mảnh vườn khá rộng, cây cối xanh tốt và một ao cá nhỏ xinh. Cho đến lúc này, người ta vẫn chưa biết nhà thơ Hữu Loan đã viết tất cả bao nhiêu bài thơ. Nhà thơ, nhà nghiên cứu Vũ Quần Phương thì khẳng định: Hữu Loan viết tất cả 24 bài. Một số nhà nghiên cứu khác nói ông viết được khoảng 40 bài. Một người con trai của ông đang tìm tòi, sưu tập bản thảo viết tay tất cả những bài thơ của ông. Anh chưa chính thức công bố vì chưa hoàn chỉnh, nhưng theo anh, toàn bộ sáng tác của bố anh không quá 60 bài thơ. Tôi hồi hộp bước vào và thấy một ông già tóc bạc trắng. Đấy là nhà thơ Hữu Loan; ngồi cạnh một phụ nữ đã cao tuổi nhưng trông vẫn khoẻ mạnh, là vợ nhà thơ. Thấy chúng tôi vào, vợ chồng nhà thơ không ngạc nhiên, không tỏ ra vui mừng, đon đả, nhưng thân mật. Ông bà không hỏi chúng tôi là ai, đến đây làm gì, chỉ mời nước và quay quạt về hướng chúng tôi. Có lẽ những cuộc viếng thăm của các nhà văn, nhà báo, hay đơn giản chỉ là của những người yêu thơ đã trở nên quen thuộc với ông bà. "Màu tím hoa sim" qua lời "chính chủ" Cố nén xúc động, tôi chỉ ngồi im nghe mà hầu như không dám hỏi gì, cũng không ghi chép nốt. Nhưng những gì Nhà thơ Hữu Loan nói lại hiện rõ trong tôi. ... Chàng gia sư tài hoa và cô học trò xinh đẹp đã cảm mến nhau ngay từ khi chàng đặt chân đến nhà nàng. Chẳng thế mà nàng tự tay giặt là quần áo cho chàng, mặc dù trong gia đình có hàng chục người được thuê để lo việc nhà. Dù đã thầm yêu nàng tha thiết, nhưng vì "không môn đăng hộ đối" nên chẳng dám ngỏ lời. Nhưng người quyết liệt lại là nàng. Nàng chủ động bắt chuyện với chàng, đưa chàng đi dạo ở những dải đồi nở đầy hoa sim tím. Rồi nữa, áo nàng mặc tím màu hoa sim. Trong những ngày chàng lãnh đạo khởi nghĩa ở địa phương thì nàng cũng tham gia công tác quần chúng. Khi chàng làm việc ở Uỷ ban lâm thời tỉnh Thanh Hoá thì nàng là một trong những người tích cực vận động nhà giàu tham gia hưởng ứng "Tuần lễ vàng". Cái không khí phơi phới, lạc quan của những đầu cách mạng thành công đã khiến cho tình yêu của họ vốn đã lãng mạn, càng thêm lãng mạn. Nhà thơ Hữu Loan cùng người vợ thứ hai, Ảnh: Hồ Bất Khuất Trước một tình yêu chân thành, mãnh liệt, tinh tế và quả cảm của người con gái đẹp; thông minh, đa cảm, tài hoa như Hữu Loan không thể không tiếp nhận. Đây là hạnh phúc mà không phải ai cũng có được: Yêu và được yêu, rồi chính bố mẹ cô đứng ra làm đám cưới. Hữu Loan cưới vợ trong một lần về phép ngắn ngủi, rồi lại ra đi, mải miết theo đoàn quân trong cuộc trường chinh chống Pháp. Nhưng cuộc đời thật khó lường, "không chết người trai khói lửa, mà chết người con gái hậu phương". Người vợ trẻ đã mất khi mới 17 tuổi, số ngày sống với chồng chỉ tính trên đầu ngón tay. Nhận được tin dữ, Hữu Loan từ đơn vị trở về, thấy mẹ ngồi bên nấm mồ, bình hoa ngày cưới đã thành bình hương. Trong tim Hữu Loan - người lính, người tình, người chồng, người con dâng lên những đợt sóng trào. Tình cảm thiết tha, mãnh liệt và nỗi đau sâu thẳm đã sản sinh ra bài thơ "Màu tím hoa sim". Tất cả những tình tiết, sự kiện, con người trong bài thơ đều là thật. Có lẽ đây chính là nguyên nhân để bài thơ trở nên bất tử. Cả cuộc đời dài gần trăm năm của mình, Hữu Loan làm thơ không nhiều, không in tập lớn, tập bé; nhưng chỉ cần với một "Màu tím hoa sim", ông đã nhuộm tím thi đàn Việt Nam. Cái màu tím bình dị của một loài cây mọc lúp xúp ở đồi núi Việt Nam đã trở thành một trong những biểu tượng đẹp của thơ ca. Chỉ là chuyện đời thường mộc mạc Gia đình ông Lê Đỗ Kỳ là một gia đình trí thức cách mạng. Ông là kỹ sư canh nông, đã từng giữ chức Tổng Thanh tra canh nông Đông Dương. Vợ là con một nhà khoa bảng đất Thanh Hoá. Sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, ông Kỳ là đại biểu Quốc hội khoá đầu tiên.Vợ ông trở thành cán bộ của Hội Phụ nữ. Ba người con trai đầu của ông đi bộ đội. Người con cả là Lê Đỗ Khôi, hy sinh trên đồi Him Lam ngay trước giờ chiến thắng Điện Biên. Người con thứ hai là Lê Đỗ Nguyên, chính là Trung tướng Phạm Hồng Cư. Người con thứ ba Lê Đỗ An chính là Nguyễn Tiên Phong, nguyên bí thư TW Đoàn, nguyên Phó Ban Dân vận TW. Người con thứ tư là Lê Đỗ Thị Ninh, vợ của nhà thơ Hữu Loan, nhân vật chính của bài thơ "Màu tím hoa sim". Người ta đã làm khổ nhà thơ Hữu Loan, đồng thời cũng đã dành cho ông những lời lẽ tốt đẹp nhất. Tôi đến nhà ông, chỉ ngồi ngắm nhìn ông, nghe ông kể chuyện, nghe ông đọc thơ. Ở tuổi ngoài chín mươi, vẫn với ánh mắt cười rất hóm, nhà thơ Hữu Loan chậm rãi kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời mình. ... Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, nhưng rất sùng bái chuyện học hành. Ngày bé, tôi tự học là chính. Năm 1938, tôi ra Hà Nội thi, gặp gỡ Nguyễn Đình Thi từ dạo đó. Trở về Thanh Hoá, tôi làm gia sư, vừa để kiếm sống, vừa để học thêm, vừa có điều kiện tham gia cách mạng. Khi tôi đến dạy học ở nhà một người quyền quý, cô con gái của gia chủ nhìn tôi bằng ánh mắt rất lạ. Tôi bị ánh mắt và gương mặt đẹp thánh thiện ám ảnh, nhưng không dám nghĩ tới chuyện xa hơn. Nhưng thật may mắn, tôi là chàng trai nghèo nhưng lại được cô học trò xinh đẹp là con của một người sang trọng và giàu có yêu. Chúng tôi đã được yêu nhau và hạnh phúc, tuy rất ngắn ngủi. Sau khi Lê Đỗ Thị Ninh chết, tôi nghĩ là mình chẳng bao giờ lấy vợ nữa, ấy thế mà... Ngôi nhà của gia đình nhà thơ Hữu Loan, Ảnh: Hồ Bất Khuất Ông dừng lời và đưa mắt tình tứ nhìn vợ là bà Phạm Thị Nhu ngồi bên cạnh. Đây là người phụ nữ gắn bó với ông suốt cả cuộc đời, sinh cho ông 10 người con, cùng ông chia sẻ (ngọt bùi thì ít, đắng cay thì nhiều, nhưng niềm vui rất là sâu lắng). Bà Nhu nhìn nhà thơ Hữu Loan âu yếm rồi nhẹ nhàng kể: ... Tôi yêu ông này vì ngày ấy hay ra nghe trộm ông giảng Truyện Kiều cho học sinh. Ông ấy giảng hay lắm.Trọng tài rồi mê người lúc nào không rõ nữa. Dù ông ấy hơn tôi những 20 tuổi, nhưng tôi vẫn mê ông và khiến ông bỏ ý định không lấy vợ nữa. Ông ấy lại còn viết bài thơ "Hoa Lúa" nịnh tôi nữa chứ. Nhà thơ Hữu Loan dường như trở lại thời tráng niên, nhìn vào xa xăm rồi tiếp lời vợ: "Màu tím hoa sim" là khóc người vợ đã chết, còn "Hoa Lúa" là bài thơ viết cho bà đang ngồi đây! "Ông ấy nhớ toàn bộ bài này đấy, bảo ông ấy đọc cho mà nghe!" Vợ thi sĩ thì thầm, nhưng cũng đủ cho tất cả mọi người trong căn nhà nghe rõ. Bằng một chất giọng khàn, ấm, nhà thơ Hữu Loan đọc bài "Hoa Lúa". Bài thơ khá dài, nhưng ông đọc thong thả, khi thì nhìn ra khoảng sân có giàn mướt đơm hoa, kết trái; khi thì nhìn về phía người đàn bà đã gắn bó cùng ông hơn nửa thế kỷ. Có hạnh phúc nào hơn khi người mình say mê trở thành chồng mình, làm thơ tình tặng mình, thỉnh thoảng lại dồn hết tâm trí vào đó và tha thiết đọc lên. Tôi thấy cái hạnh phúc bình dị này của vợ chồng nhà thơ là vô giá. Có lẽ chính điều này khiến ông sống thanh thản ở một làng quê nghèo và nhiều ân tình? "Thơ tôi làm ra không phải để bán" Tác giả Hồ Bất Khuất cùng nhà thơ Hữu Loan, Ảnh: tác giả cung cấp Thật khó mà tưởng tượng hết những khó khăn mà Hữu Loan vượt qua để duy trì cái gia đình có 12 miệng ăn giữa vùng quê nghèo khó trong những năm chiến tranh ác liệt của thế kỷ trước. Hơn nữa không chỉ phải đối phó với những khó khăn về vật chất, mà còn phải đối đầu với nhiều sự rắc rối khác. Nhiều người trong bộ máy chính quyền địa phương lúc ấy không hiểu ông, còn gây thêm cho ông những khó khăn như tịch thu xe đạp của ông với lý do ...phụ tùng không đồng bộ; xúi giục những người khai thác đá không bán cho ông... Bằng nghị lực và sự dẻo dai hiếm có cả về tinh thần lẫn thể chất, Hữu Loan đã vượt qua tất cả mọi thử thách, tai ương. Ông đã sống, làm việc bền bỉ, trung thực, ngay thẳng để vợ con yên bình, vững tâm mà sống, mà lớn. Người ta không bán đá cho ông thì tự tay ông khai thác và chở đi bán. Một mình ông gần như đã san bằng một ngọn núi. Ông cũng đã trở thành "chuyên gia" mò cua, bắt ốc ở nơi những cây cói mọc lên để thành chiếu Nga Sơn nổi tiếng. Có lẽ trước khi khăn gói rời Hà Nội, ông đã lường trước mọi khó khăn nên không điều gì có thể làm ông gục ngã. Nhưng theo ông, tình yêu và trách nhiệm với vợ con mới là nguồn sức mạnh lớn lao giúp ông đứng vững giữa cuộc đời. Ông bảo: "Tôi là người ương bướng, hay cãi. Ở lại làm trong cơ quan, đoàn thể, khó mà dung hoà với mọi người được. Nếu vậy thì làm sao nuôi nổi đàn con? Nghĩ vậy, tôi thấy về với vợ con là tốt nhất." 10 người con của ông đã trưởng thành, có người là giáo viên, có người là kiến trúc sư, có người là nông dân... Bây giờ mọi thứ qua rồi nên ông nhớ lại mọi thứ, nhẹ nhàng, thanh thản. Cách đây mấy năm, Công ty Vitek đặt vấn đề xin được chuyển nhượng tác quyền bài thơ "Màu tím hoa sim" 100 triệu đồng. Lúc đầu ông không chịu với lý do "thơ tôi làm ra không phải để bán", nhưng khi thấy có những người con vẫn còn khó khăn về vật chất, ông đã đồng ý. Sau khi nộp thuế 10 triệu đồng, ông mang 60 triệu chia cho các con, chỉ giữ lại 30 triệu cho tuổi già. Hai vợ chồng nhà thơ Hữu Loan sống trong ngôi nhà nhỏ bé, ấm cúng, xung quanh là vườn cây xanh tốt. Không xe hơi nhà lầu, không hội họp, phê bình, kiểm điểm, không đọc báo cáo... Hàng ngày ông trò chuyện với vợ, đọc thơ và chơi với các cháu. Người nhuộm tím thi đàn Việt Nam sống bình dị giữa làng quê của mình với đôi mắt cười rất hóm. Tôi mong có dịp trở lại và ngồi uống rượu với ông, nhưng hôm nay ông đã ra đi vĩnh viễn. Tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc viết đôi dòng về ông và mơ về màu tím mới sẽ làm lóng lánh làng thơ Việt Nam. Biết tin nhà thơ Hữu Loan ra đi, một độc giả Tuần Việt Nam gửi bài thơ tiễn biệt ông. Chúng tôi xin giới thiệu cùng độc giả: Vĩnh biệt nhà thơ Hữu Loan Tác giả: Khương Duy Cách trở phương trời không về thắp được nén hương Cho người mới lên đường bỏ lại màu sim tím Dẫu sinh tử lẽ đời rồi phải đến Vẫn nghe buồn len lén cõi tâm tư Kẻ đôi mươi, người chín chục tuổi dư Duyên nợ gì ư? Chỉ một câu thơ cũ Câu thơ có chàng trai nghèo trong quân ngũ Có người vợ hiền chết vì khói lửa chiến tranh Có mái đầu ngan ngát tóc xanh Có khói hương vờn bên cành sim tím Những vần thơ đã nằm trong ba lô người lính Đã chắp lời cho tiếng hát vút cao Đã đem hi vọng về từ tận đáy nỗi đau Đã thắp mãi một tình yêu bất diệt Vần thơ ấy cũng làm nên cuộc đời oan nghiệt Để người thơ phải đoạn tuyệt với thơ Để dở dang thời trai trẻ mộng mơ Để xác xơ chiếc xe gầy sau bao ngày nắng mưa thồ đá Thôi, đời người chỉ là chiếc lá Đắng cay hay ngọt bùi, một ngày gió cũng thổi rơi Chín mươi lăm tuổi đời, đã đến lúc nghỉ ngơi Đừng buồn nữa những người yêu sim tím Đêm nay, khi cơn gió đầu hè đã chớm Người đang sang sảng đọc Đường thi bên Phùng Quán, Trần Dần... Chén rượu nồng của những bậc thi nhân Mặc kệ bao nhọ nhem nơi hồng trần dương thế Rồi gió sớm thu về Cỏ sẽ vàng chân mộ chí... Hà Nội 19/3/20101 like
-
1 like
-
Đồ hình âm dương trên áo ngự lâm quân thời Nguyễn :rolleyes:1 like
-
Thánh mẫu hài đồng Nhà thơ Hữu Loan suốt đời mình luôn khắc ghi hình bóng người vợ đầu. Sau bài thơ Màu tím hoa sim bốn mươi hai năm, ông lại làm bài thơ này hồi tưởng lại đêm tân hôn đầu tiên của mình. Bài thơ vẫn đúng chất hồn và giọng điệu Hữu Loan, đầy ắp cảm giác cảm xúc đôi lứa tình yêu. Đây còn được gọi là bài Tục Màu tím hoa sim. Em ngả cánh tay còn nhiều ngấn sữa Cho ta làm gối gối đầu đêm tân hôn Sao lại không chính là tay ta đỡ trước lấy vai nàng Ta râu ria như râu thép gai như xương chổi Gân guốc sù xì phong sương như một gốc cây rừng Ta lo lắng sợ tay nàng gãy Tay nàng mảnh mai như một nhánh huệ trong bình! Nhưng lạ thay nàng ghì đầu ta như chẳng hề hấn chuyện gì! Chỉ có chuyện là ta thấy ta càng lúc càng thêm nhỏ bé trong vào ngực măng tơ Chà dụi Rúc tìm Tham lam Cuống quýt Ngẩn ngơ như một hài nhi khát mẹ Nàng càng riết chặt ta càng thấy bé Vòng tay nàng đánh đai Nàng thì thào thổn thức bên tai - Anh của em! - Anh vô cùng lớn của em! Nhưng trái lại Anh đang rất bé. Nàng: - Anh ơi anh! Ta: - Mẹ ơi mẹ! Bằng một giọng học nói Hài nhi bập bẹ (trong hơi thở trộn nhau bốc men) - Tôi đối thoại hay là vô thức nói. * * * Sau đêm ấy là em đi đi mãi! Em đi tím đất chiều hoang Ta như mất mẹ khóc tang hai lần! * * * Xin kính cẩn hôn chân Tất cả những đấng gái Việt Nam Đã sớm mang chất mẹ loài người. * * * Em trong mẹ Mẹ trong em em ngôi thánh mẫu hài đồng. Hữu Loan - 19911 like
-
cũng được, không xung khắc nhiều nhưng nhà toàn sinh năm dương nên làm ăn vất vả Thân mến - Gia đình này năm Canh Dần hoặc Tân Mão sinh con gái. Năm Bính Thân (nếu sinh con trong năm Canh Dần) hoặc năm Đinh Dậu (nếu sinh con năm Tân Mão) sinh đứa con trai nữa. - Quan trọng là ngày cưới, không sao cả Thân mến1 like
-
Hữu Loan- Màu tím hoa sim Nàng có ba người anh đi bộ đội Những em nàng có em chưa biết nói Khi tóc nàng xanh xanh Tôi người vệ quốc quân xa gia đình Yêu nàng như tình yêu em gái Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới Tôi mặc đồ quân nhân Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân Nàng cười xinh bên anh chồng độc đáo Tôi ở đơn vị về cưới nhau xong là đi Từ chiến khu xa nhớ về ái ngại Lấy chồng đời chiến chinh mấy người đi trở lại Nhỡ khi mình không về thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê, Nhưng không chết người trai khói lửa mà chết người gái nhỏ hậu phương Tôi về không gặp nàng Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối Chiếc bình hoa ngày cưới thành bình hương tàn lạnh vây quanh Tóc nàng xanh xanh ngắn chưa đầy búi Em ơi giây phút cuối không được nghe nhau nói Không được trông nhau một lần Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím Áo nàng màu tím hoa sim Ngày xưa đèn khuya bóng nhỏ nàng vá áo cho chồng tấm áo ngày xưa! Một chiều rừng mưa ba người anh từ chiến trường Đông Bắc biết tin em gái mất trước tin em lấy chồng Gió sớm thu về rờn rợn nước sông Đứa em gái nhỏ lớn lên ngỡ ngàng nhìn ảnh chị Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí Chiều hành quân qua những đồi hoa sim những đồi hoa sim Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết Màu tím hoa sim tím chiều hoang biền biệt Nhìn áo rách vai tôi hát trong màu hoa: " Áo anh sứt chỉ đường tà Vợ anh mất sớm Mẹ già chưa khâu..." Khóc Tạ Thi Ninh1 like
-
BÀI VĂN PHÓNG SANH Chúng sanh nay có bấy nhiêu lắng tai nghe lấy những lời dạy răn các ngươi trước, lòng trần tục lắm nên đời nay chìm đắm sông mê tối tăm chẳng biết làm lành gây bao tội ác, lạc vào trầm luân do vì đời trước ác tâm nên nay chịu quả khổ đau vô cùng mang, lông, mai, vẩy, đội sừng da trơn, nhám, láng, các loài súc sanh do vì ghen ghét, tham sân do vì lợi dưỡng hại người làm vui do vì gây oán chuốc thù do vì hại vật, hại sanh thoả lòng do vì chia cách, giam cầm do vì đâm thọc, chịu bao khổ hình cầu xin Phật lực từ bi lại nhờ Phật tử mở lòng xót thương nay nhờ Tăng chúng hộ trì kết duyên Tam bảo, thoát vòng khổ đau hoặc sanh lên các cõi trời hoặc liền thức tỉnh, về nơi cõi lành hoặc sanh lên được làm người biết phân thiện ác, tránh điều lầm mê... Chúng sanh quy y Phật Chúng sanh Quy y Pháp Chúng sanh Quy y Tăng….1 like
-
Cháu cám ơn chú hạt gạo làng ạ. Phần hóa giải cưới tam tai trên là do cháu vào diễn đàn đọc cũng nhiều rồi rút ra được vài cái. Không hiểu đã đủ chưa nên muốn hỏi thêm chú ạ. Tại có lúc thì được khuyên là cưới nhà hàng, bỏ hết phần rước dâu. Có lúc lại được khuyên là chỉ bỏ phần bái gia tiên nên cháu cũng chưa biết làm sao là đủ ạ. Nếu có thể cháu mong bác phân tích rõ thêm cho cháu về trường hợp sinh con vào Nhâm Thìn và Đinh Dậu như chú tư vấn thì cách cục sẽ ra sao ạ? (còn 2011 với 2015 như cháu tính lúc trước thì phải con út dưỡng mẹ nhưng lại khắc cha không tốt lắm chú nhỉ).1 like