Thiên Sứ

Thấu Thị Và Các Vấn đề Liên Quan.

9 bài viết trong chủ đề này

Kính thưa quí vị quan tâm.

Trong thập niên hiện tại, đã xuất hiện một cách rầm rộ khả năng thấu thị, ngoại cảm được coi là huyền bí. Đã có nhiều cách giải thích và ý kiến khác nhau về hiện tượng này. Thậm chí có nhiều nhà khoa học lên tiếng cho rằng đây là hiện tượng "Mê tín dị đoan".

Tuy nhiên, quan điểm của cá nhân tôi thì tất cả những hiện tượng khách quan đang tồn tại đều là đối tượng nghiên cứu khoa học. Khả năng ngoại cảm là một thực tế khách quan tồn tại trên thực tế. Nó không phải là một thứ tín ngưỡng và càng không phải là một lý thuyết, hoặc một giả thuyết khoa học thì không có cơ sở nào để xác định đó là hiện tượng "mê tín dị đoan" cả. Vấn đề là người ta giải thích hiện tượng này như thế nào thì lúc ấy sẽ quyết định tính khoa học hay "mê tín dị đoan" bởi lời giải thích đó, chứ không phải bản thân hiện tượng khách quan là "mê tín dị đoan".

Bởi vậy, tôi đưa lên chủ đề này để chúng ta cùng tham gia góp ý và tìm hiểu bản chất của vấn đề. Những bài viết dưới đây từ website VnExpress liên quan đến chủ đề này, xin được giới thiệu với anh chị em và quí vị.

Xin cảm ơn sự quan tâm và tham gia.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

Phát minh giúp người mù nhìn bằng ngón tay

Posted Image

Mô hình hệ thống giúp người khiếm thị nhìn bằng ngón tay. Ảnh: Newscientist.

Với chiếc camera bé như hạt đậu, phần mềm phân tích hình ảnh và một máy tính xách tay siêu nhỏ, người mù có thể định vị các vật thể trong môi trường xung quanh và vượt qua chúng một cách dễ dàng.

George Stetten, kỹ sư cơ khí sinh học tại Đại học Pittsburgh (Mỹ), nảy ra ý tưởng gắn một camera nhỏ xíu vào ngón tay và kết nối nó với một máy tính xách tay để giúp người mù phát hiện các vật thể.

Nếu phát hiện các vật thể quan trọng trong môi trường xung quanh, máy tính gửi tín hiệu tới camera và camera chuyển sang chế độ rung để báo hiệu. Máy tính sẽ gửi tín hiệu cảnh báo tới camera khi nó phát hiện các chướng ngại vật như tường, xe hơi. Thậm chí phần mềm phân tích hình ảnh còn có thể mô tả hình dạng, kích thước của chướng ngại vật để người mù vượt qua.

Nhờ phần mềm xử lý hình ảnh tiên tiến, hệ thống có thể nhận dạng hàng trăm vật thể. Chế độ rung của camera giúp người sử dụng tiến tới mục tiêu dễ dàng hơn. Chẳng hạn, khi cần tìm công tắc điện trong một căn phòng, người sử dụng đưa ngón tay gắn camera ra xung quanh cho đến khi camera rung. Trong lúc tiến tới công tắc, camera sẽ ngừng rung nếu người sử dụng đi lệch hướng. Trong trường hợp ngược lại, nó sẽ rung liên tục.

Các phương tiện điện tử hỗ trợ người mù và người khiếm thị trong việc định vị và tương tác với môi trường xung quanh, như gậy phát sóng siêu âm và thiết bị định vị toàn cầu có khả năng nhận dạng giọng nói, đang ngày càng trở nên phổ biến. Nhưng hệ thống của George Stetten có thể nâng mức độ tương tác với môi trường của người khiếm thị lên một tiêu chuẩn mới.

Minh Long (theo Newscientist)

Máy quay đặt trong mắt

Một nhà quay phim tài liệu người Canada đang chế tạo một máy quay có thể nằm gọn trong mắt giả của anh.

Posted Image

Rob Spence và chiếc máy quay đặc biệt. Ảnh: AP.

Mắt phải của Rob Spence (người Canada) bị hỏng trong một tai nạn bắn súng khi anh còn bé. Cách đây 3 năm anh buộc phải bỏ nó và lắp mắt giả. Vốn hâm mộ phim khoa học viễn tưởng, Spence nhận ra rằng anh có thể biến mắt giả thành công cụ lợi hại để sản xuất các bộ phim tài liệu mà người ta không thể thực hiện với chiếc máy quay to tướng.

Thiết bị đặc biệt của Spence gồm một camera, một quả pin và một bộ phát sóng không dây. Đưa những thứ đó vào bên trong một con mắt nhân tạo không phải là việc dễ dàng, nhưng Spence nhận được sự hỗ trợ của nhiều kỹ sư hàng đầu nước Mỹ. MmniVision - một tập đoàn sản xuất camera cho điện thoại di động, máy tính xách tay và máy nội soi - cũng cử chuyên gia tới giúp anh.

Spence nói rằng camera trong mắt sẽ giúp anh ghi được những cuộc hội thoại mà trong đó nhân vật phát ngôn tự nhiên hơn so với khi đứng trước máy quay truyền thống. "Là một nhà làm phim tài liệu, tôi phải cố gắng tạo ra một sự kết nối với người được ghi hình. Giao tiếp bằng mắt là cách tốt nhất để tạo ra sự kết nối đó. Nhân vật trong phim của tôi sẽ không biết họ đang được ghi hình, vì thế mà họ sẽ nói chuyện tự nhiên hơn. Tuy nhiên, tôi sẽ xin phép họ trước khi đưa hình ảnh của họ vào phim", Spence nói.

Zafer Zamboglu, giám đốc kỹ thuật của OmniVision, cho rằng sự ra đời của camera trong mắt sẽ thúc đẩy các nghiên cứu nhằm khôi phục thị lực cho người mù. Nhóm kỹ sư của OmniVision hy vọng họ sẽ hoàn thành chiếc máy quay trong tháng tới.

Minh Long (theo AP)

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chuyện lạ đó đây

Cô gái có đôi mắt X quang

Thứ sáu, 20/11/2009, 14:12(GMT+7)

Posted Image

VIT - Cô bé có thể nhìn xuyên thấu những vật dày như một khối bê tông, chiếc két sắt hay nhìn thấy con tim trong cơ thể mình đang hoạt động như thế nào. Tại Miami bang Florida, Mỹ - Laura Castro, một thiếu niên xinh đẹp những đã khiến các chuyên gia đã khó giải thích được khi đôi mắt của cô chỉ một màu trắng kỳ lạ, hơn nữa, đôi mắt ấy có thể nhìn xuyên qua đá rắn và kim loại!

Laura 14 tuổi, cô được sinh ra và lớn lên như bao cô bé bình thường khác nhưng riêng đôi mắt thì trở lên hoàn toàn trắng vào năm cô 10 tuổi. Các bác sĩ mắt và các chuyên gia khác đã có nhiều nghiên cứu về đôi mắt trắng của cô bé, nhưng không ai có thể giải thích được điều gì gây ra tình trạng hiếm hoi như của cô bé.

"Các bác sĩ nói rằng họ họ chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ điều gì như thế", mẹ của Laura đã ly hôn, bà Anabel Castro cho biết, "Con gái tôi có thể trông thấy ở bất cứ đâu trong ánh sáng trong bóng tối và cô bé có thể dễ dàng nhìn xuyên qua cả các vật thể rắn. Các bác sĩ nói rằng cô bé có thể đã bị tổn thương ở đầu, nhiễm với hóa chất nào đó trong tiếp xúc hay gì đó."

"Tất cả những gì tôi có thể biết được là đôi mắt nâu của con gái tôi trông ngày càng trở lên sáng hơn và tầm nhìn của cô bé thì ngày càng mạnh hơn."

Các nhà khoa học đã nghiên cứu và cô thú nhận rằng cô ấy có thể thấy rõ qua khối bê tông dày 4-inch, một két sắt, những bức tường đá rắn và các lớp gỗ dày, nhựa, giấy, bao gồm cả một cuốn danh bạ điện thoại!

Kiểm tra mắt của cô bé cho thấy không có sự khác biệt nổi bật khác hơn một thực tế là con ngươi và tròng mắt hoàn toàn trắng.

Theo Bà Castro, Laura bắt đầu có dấu hiệu đầu tiên trong tình trạng hy hữu như vậy ngay sau sinh nhật lần thứ 10 của cô trong năm 2005. Đôi mắt bình thường của cô dần chuyển sang màu nâu vàng, sau đó dần dần nhạt dần đến trắng.

"Tôi thực sự lo lắng cho con gái của mình và tôi đã đến bác sĩ để hỏi nhưng tất cả đều nói rằng đôi mắt của Laura bình thường", chị Castro nhớ lại. "Sau đó, cô bé bắt đầu nhìn thấy xuyên qua các vật."

"Laura tỉnh dậy một buổi sáng nọ và cô có thể nhìn thấu qua cơ thể của chính mình. Cô có thể thấy tim của mình đập và cô đã hét lên. Điều đó thực sự đã khiến chúng tôi sợ "Một vài tháng sau, mọi sự sợ hãi mới giảm dần, Bà Castro nói, khi Laura điều chỉnh được khả năng nhìn xuyên thấu trong tầm nhìn của mình.

Kể từ đó, chỉ những đứa trẻ cùng trường với Laura là lảng tránh cô bé vì sợ trông thấy đôi mắt của cô cũng không muốn cô trông thấy chúng. "Tôi nói với Laura rằng, con là một người là đặc biệt và sẽ có một ngày con trở lên rất nổi tiếng" Bà Castro nói.

Hiền Anh Tin dịch

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

CÂU TRUYỆN NGHE HỒI CÒN TRẺ.

Hồi còn niên thiếu, chúng tôi không có gamme như bọn trẻ bây giờ, để suốt ngày dán mắt vào màn hình đến phát ghét. Hồi ấy, đam mê của chúng tôi là xem sách, truyện. Chúng tôi truyền tay nhau những cuốn sách, truyện, hoặc kể cho nhau nghe những câu chuyện xem được. Tôi được nghe một câu chuyện rất ấn tượng, do một đàn anh kể lại và gây những suy tưởng cho tôi đến tận bây giờ. Đó là một chuyện khoa học viễn tưởng, nhưng liên quan đến đề tài của topic này. Bởi vậy, tôi thuật lại câu chuyện, như là một tư liệu rất đáng suy ngẫm để quý vị tham khảo.

Câu chuyện kể rằng:

Có một nhà du lịch đi lạc vào thế giới của những người mù. Họ không nhìn được, nhưng thích nghi với cuộc sống của họ và vẫn phát triển rất hiện đại, chẳng thua gì cuộc sống của thế giới con người 5 giác quan. Nhưng họ không phân biệt được màu sắc.

Thời gian đầu, nhà du lịch vẫn sống bình thường và hòa nhập với cuộc sống ấy. Nhưng càng ngày, người dân ở đây thấy anh ta nói những điều rất lạ, có vẻ nhưng bị tâm thần. Vâng! Anh ta miêu tả vẻ đẹp của bầu trời, anh ta ngậm ngùi khi chiều buông ráng nắng, khiến anh nhớ đến quê xưa. Anh ta nhận xét về các gam màu trên y phục của các cô gái và chê nó kệch cỡm...vv...Người dân ở đây không thể hiểu anh ta nói gì. Họ kết luận anh bị bệnh tâm thần. Cành sát ốp anh ta vào bệnh viện. Các bác sĩ bệnh viện chiếu tia X và phát hiện anh ta có hai khối u làm lõm xướng phía dưới trán. Tất nhiên anh ta bị chỉ định giải phẫu để lấy hai khối u hình cầu.

Sau giải phẫu, anh ta cũng bình thường như mọi người; tức là không nhìn thấy gì, người ta đã lấy đi hai con mắt của anh ta.

Báo chí địa phương loan tin thành tựu y khoa đã giải phẫu thành công một trường hợp hiếm gặp cho bệnh thần kinh.

Kể xong câu chuyện, ông đàn anh ấy kết luận: Ở xứ sở người có 4 giác quan sẽ thấy lạ với người có 5 giác quan.

2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Kính thưa quí vị quan tâm.

Trong thập niên hiện tại, đã xuất hiện một cách rầm rộ khả năng thấu thị, ngoại cảm được coi là huyền bí. Đã có nhiều cách giải thích và ý kiến khác nhau về hiện tượng này. Thậm chí có nhiều nhà khoa học lên tiếng cho rằng đây là hiện tượng "Mê tín dị đoan".

Tuy nhiên, quan điểm của cá nhân tôi thì tất cả những hiện tượng khách quan đang tồn tại đều là đối tượng nghiên cứu khoa học. Khả năng ngoại cảm là một thực tế khách quan tồn tại trên thực tế. Nó không phải là một thứ tín ngưỡng và càng không phải là một lý thuyết, hoặc một giả thuyết khoa học thì không có cơ sở nào để xác định đó là hiện tượng "mê tín dị đoan" cả. Vấn đề là người ta giải thích hiện tượng này như thế nào thì lúc ấy sẽ quyết định tính khoa học hay "mê tín dị đoan" bởi lời giải thích đó, chứ không phải bản thân hiện tượng khách quan là "mê tín dị đoan".

Bởi vậy, tôi đưa lên chủ đề này để chúng ta cùng tham gia góp ý và tìm hiểu bản chất của vấn đề. Những bài viết dưới đây từ website VnExpress liên quan đến chủ đề này, xin được giới thiệu với anh chị em và quí vị.

Xin cảm ơn sự quan tâm và tham gia.

--------------------------------------------------------------------------------------------------

Chào anhThiên Sứ

Xin được đóng góp một ngu ý :

Khả năng thấu thị, ngoại cảm luôn được coi là kỳ lạ đối với nhận thức như hiện nay về vũ trụ của khoa học. Nhưng sẽ không có gì lạ nếu vũ trụ được xem là một tánh thể thống nhất, trong đó mỗi cá thể là một trạng thái của vũ trụ ở góc độ của cá thể đó và do đó mỗi cá thể luôn hàm chứa tất cả những cá thể khác, cái tâm của mỗi cá thể chỉ là sự phóng hiện từ cái tánh vĩnh hằng của vũ trụ, và khi cái tâm đó cảm và giải mã được nội trạng của nó thì khả năng thấu thị hoặc ngoại cảm sẽ xuất hiện.

Kính

Edited by quasar

Share this post


Link to post
Share on other sites

Lập lờ chuyện người đàn bà có 3 mắt?

Thứ Bẩy, ngày 07/08/2010, 11:05 (Tin tuc 24h) -

Hoàng Thị Thiêm là người phụ nữ sống ở 'khu đồi ma' và có "con mắt thứ 3" nhưng sự việc này vẫn còn rất lập lờ. Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày

Còn nhớ lần đầu tiên tôi gặp chị Hoàng Thị Thiêm - người phụ nữ có khả năng kỳ lạ nhìn bằng "con mắt thứ ba" tại buổi sinh hoạt giữa các thành viên của Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng Việt Nam (UIA).

Điều khiến chúng tôi bất ngờ là chị có thể đọc sách bằng cả trán, mũi và thái dương... Sau 4 năm tìm gặp lại người phụ nữ này tại "khu đồi ma ám", tôi giật mình trước những thông tin chị mượn "con mắt ngoại cảm" để hành nghề mê tín dị đoan...

Từ người kỳ lạ

Câu chuyện về chị Hoàng Thị Thiêm khá ấn tượng với chúng tôi, một người phụ nữ có biệt tài - nhìn bằng "con mắt thứ ba". Ngày ấy, tôi gặp chị, ấn tượng rất mộc, người con gái hao hao gầy, không có vẻ ngoài đặc biệt, giống như những cô gái vùng quê khác.

Chị kể với tôi, chị sinh ra ở Hải Phòng, hiện đang sống ở Lương Sơn (Hoà Bình). Chị cũng không biết mình có khả năng đặc biệt này từ khi nào và không có tiền sử bệnh tật hay bị một chấn thương nào.

Chỉ có một thời gian ngắn, chị bị đau đầu, sổ mũi, thấy vậy anh Biển (anh họ của chị) từng học dưỡng sinh có giúp chị bằng cách đặt tay lên đầu và bảo chị nhắm mắt lại, hít mũi, thở miệng sẽ đỡ... Lúc đó, chị nhắm mắt lại nhưng vẫn nhìn thấy mơ màng, chị nghĩ mình vẫn để hở mắt.

Sau một thời gian, tay phải của chị bị tê và chị bắt đầu tham gia một lớp dưỡng sinh của thầy Điều ở Tô Hiệu, Hà Nội (năm 2004). Tại đây, chị mới phát hiện ra khả năng thực sự của mình. Khi đang tập dưỡng sinh, thầy hỏi cả lớp nhắm mắt lại có ai nhìn thấy gì không? Sau ba lần thầy hỏi, giữa lớp chị Thiêm đứng phắt dậy nói: "Tôi nhìn thấy". Chị tuyên bố: "Nếu mọi người không tin thì lấy khăn bịt mắt tôi để đọc báo cho mà xem" và chị đã làm được...

Sau lần ấy, chị tìm đến UIA. Chị được các nhà khoa học quan tâm, làm rất nhiều thí nghiệm và mỗi ngày chị đã nhìn thấy mọi vật rõ hơn bằng "con mắt thứ ba".

Nói về khả năng đặc biệt của chị, các nhà khoa học nhận định: "Việc chị Thiêm có thể nhìn bằng "con mắt thứ ba" là do một ngoại lực hoặc nội lực nào đó đã vô tình đánh thức một cơ quan bí ẩn của não bộ mà chúng ta chưa biết. Chị Thiêm có khả năng bịt mắt đọc chữ là một hiện tượng lạ...".

Còn nhớ, trước sự chứng kiến của mọi người, các nhà khoa học đã lấy băng dính đen, khăn đen bịt mắt chị Thiêm, chúng tôi cầm cuốn sách mang đến phía trước mắt chị và chị cũng ngước mắt lên theo như nhìn thấy mọi hành động của chúng tôi. Chị đọc vanh vách không thiếu một chữ, thậm chí là từ dấu chấm, dấu phảy... Không những thế, chị còn điều khiển được từng suy nghĩ xem con mắt phát huy tác dụng ở trán, thái dương, mũi... Do vậy, dù có bịt cả hai mắt, cả mặt, song chỉ cần để hở 4 điểm trên khuôn mặt là chị vẫn chạy xe máy phóng trên đường...

Tin về người phụ nữ có khả năng kỳ lạ nhìn bằng "con mắt thứ ba" lan truyền khắp nơi. Đài truyền hình Hàn Quốc, Đức mời chị sang khảo nghiệm với nhiều hình thức khác nhau. Không chỉ nhìn bằng "con mắt thứ ba", tại UIA, các nhà khoa học đã để chị Thiêm thử nghiệm chữa tâm bệnh.

Tuy nhiên, sau nhiều lần thử nghiệm, các nhà khoa học nhận định, cần nhiều thời gian để nghiên cứu hơn mới khẳng định được. Nhưng thời gian gần đây, không ít người nghi ngại về khả năng thật sự của người phụ nữ này chỉ là mê tín dị đoan, trò bịp bợm...

Đến việc làm lập lờ

Theo tìm hiểu của PV, từ ngày trở thành "người đàn bà kỳ lạ", cuộc sống của chị Thiêm đã có nhiều xáo trộn. Chị tuyên bố, mình có "con mắt ngoại cảm", ngoài khả năng nhìn xuyên thấu màn đêm chị còn có khả năng nói chuyện với người đã chết!?. Không những thế, chị còn quảng cáo về khả năng trị bách bệnh bằng việc mời người âm về đuổi "vong bệnh tật". Dân tứ xứ tìm đến người phụ nữ có "con mắt ngoại cảm" nhờ giúp đỡ.

Sau nhiêu lần nghe lời đồn đoán về chị, chúng tôi tìm về xóm Mới, thôn Bùi Trám, xã Hoà Sơn, Lương Sơn (Hoà Bình) nhưng không gặp. Nghe nói, chị đi chữa bệnh cho một người ở miền Nam. Chỉ nhắc đến tên, một đứa trẻ chăn trâu trong xóm cũng nói vanh vách về chị - “người phụ nữ ba mắt”.

Người dân bảo, từ ngày các nhà khoa học công nhận khả năng nhìn bằng "con mắt thứ ba" của người phụ nữ này, "gia đình ngoại cảm" Hoàng Thị Thiêm lúc nào cũng đông nghẹt người. Cả huyện không ai không biết tiếng chị. Cũng có người suýt xoa khen tài, nhưng cũng không ít người ngao ngán khi phải mang tiếng sống trong "khu đồi ma ám" - vì theo cách nói của người dân, khu nhà chị Thiêm ở ngày nào cũng có người đến tìm mộ, chữa bệnh...

Theo tìm hiểu của PV, chị Thiêm đón khách cả tuần. Chị dành riêng ngôi nhà cấp 4 chật hẹp để đón khách. Ngoài sân vườn, lúc nào người cũng chật như nêm. Chị trải bạt cho khách ngồi. Họ chăm chú ngồi thiền. Nghe nói, "áp vong" là cách mà chị Thiêm đang chữa bệnh cho nhiều người. Theo như lời kể của bà Nguyễn Thị H. (xin được giấu tên), thấy hiếu kỳ, có nhiều hôm bà cũng đến đó quan sát. Bà H. bảo rằng, cùng phụ giúp chị Thiêm chữa bệnh là cô em gái và chồng. ở đây, mọi người gọi họ là "thầy". Điều lạ, họ chỉ chữa bệnh khi các bệnh nhân rơi vào trạng thái mệt mỏi, kiệt sức.

Chị Thiêm làm thí nghiệm tại UIA.

Bà H. kể rằng, với bất kỳ ai, bà cũng thấy "thầy" Thiêm đặt tay lên đầu, lẩm rẩm khấn vài câu, người gần như mê đi. Khi "thầy" Thiêm bỏ tay ra khỏi đầu người đó dần trở lại trạng thái ban đầu. Bà H. kể, hôm đó, có một người phụ nữ đến chữa bệnh thần kinh. Khi ấy, bà H. thấy người phụ nữ trung niên ú ớ: "Thầy ơi, con chuẩn bị ngất, vong chuẩn bị nhập vào con rồi".

Người phụ nữ tay run lẩy bẩy như điện giật, mắt nhắm nghiền... "Thầy" Thiêm đỡ lấy người phụ nữ nâng dậy rồi liến thoắng: "Ngoan nào, để cho vong nhập lên đi". Chưa dừng lại ở đó, "thầy" Thiêm lại vỗ về con bệnh: "Cứ như thế nhé, ngoan lắm"....

Sau màn dò hỏi "lai lịch", "thầy" Thiêm huơ huơ trước mắt người phụ nữ, múa may như làm thôi miên. Người phụ nữ này cứ răm rắp tuân lệnh "thầy", mắt nhắm nghiền để "thầy" trò chuyện cùng "vong"... Khi bắt bệnh đã xong, "thầy" Thiêm tiến hành thủ thuật đuổi “vong" đi. "Thầy" lẩm nhẩm khấn, tay đè ngửa con bệnh: "Nào, ra đi! Vào bằng đường nào ra bằng đường ấy...".

Sau một hồi vẫy vùng, người phụ nữ miệng há to để lấy đường cho "vong" thoát. Ngay lập tức, người phụ nữ vùng dậy, mắt mở thao láo. “Thầy” Thiêm bảo: "vong" đã bị đẩy ra. Nhưng chỉ sau 10 phút, "thầy" Thiêm lại vật người phụ nữ nằm ngửa ra để tiếp tục "đuổi vong". Phồng mồm, trợn mắt, "thầy" Thiêm ra sức ấn, đè vào người phụ nữ kia...

Bất chợt "thầy" Thiêm phán: "Vong này lỳ lắm, phải vài ngày mới ra được. Mai lại tiếp tục đưa đến "thầy" đuổi "vong" cho"... Bà H. bảo rằng: "Nhìn cảnh tượng đó mà tôi hú vía. Đó chỉ là một trong số rất đông những người được "thầy" làm phép đuổi "vong". Họ mù quáng nghe theo cái gọi là lấy thần linh để chữa bệnh, tôi thì không tin vào chuyện đó. Vậy mà, ngày nào cũng có đông người tìm đến...".

Câu chuyện về người phụ nữ có "con mắt thứ ba" cứ ám ảnh tôi. Vậy thực hư chuyện "con mắt ngoại cảm" là gì?

Các nhà khoa học phản đối

Đem thắc mắc về khả năng chữa bệnh bằng việc "áp vong" đến các nhà khoa học tại UIA, chúng tôi nhận được câu trả lời: "Người mắc tâm bệnh thường do gặp biến cố trong cuộc sống khiến cuộc sống của họ bị đảo lộn. Họ như những người tâm thần hoặc cảm thấy đau rất nhiều vùng trong cơ thể nhưng khi đi kiểm tra bằng y học hiện đại thì không tìm thấy bệnh hay nguyên nhân bệnh. Việc "áp vong" là một liệu pháp tâm lý để chữa bệnh. Tuy nhiên, với trường hợp của chị Thiêm thì chưa có cơ sở khẳng định để thực hiện được điều đó".

Trao đổi với phóng viên, ông Vũ Thế Khanh, Tổng giám đốc UIA cho biết, gọi là "con mắt thứ ba" nhưng trên mặt của chị Thiêm có nhiều điểm có chức năng thị giác nhìn được (trán, hai bên thái dương, hai bên cánh mũi).

Những tính chất của sự nhìn thấy thì cũng giống như đặc tính của hai con mắt thường, tuy nhiên thị lực không được mạnh như hai mắt thường. ông Khanh lý giải, "con mắt thứ ba" của chị Thiêm như là "con mắt dự trữ" hoặc là "con mắt phụ" của hai mắt kia, nghĩa là nó chỉ có thể nhìn được những vật thể mà hai mắt thường đã nhìn thấy và cũng không thể nhìn thấy những gì mà hai mắt thường không thể nhìn thấy.

Điều quan trọng, ông Khanh khẳng định: "Con mắt thứ ba" của chị Thiêm không phải là "con mắt ngoại cảm" và cũng không phải là con mắt tâm linh như một số người vẫn nghĩ, mà nó là cơ chế sinh học đặc biệt: "Hệ dây thần kinh thị giác không chỉ được phân bố tại giác mạc và vùng hốc mắt, ngoài ra còn được phân bố trên một số điểm khác, cũng như có người nào đó tim lại ở bên phải lồng ngực, hoặc có người lại có hai bộ phận sinh dục, hoặc có người lại có 3 chân...".

Sau cuộc trò chuyện, ông Khanh khẳng định với phóng viên: "Đó chỉ là con mắt cơ học, nếu "con mắt ngoại cảm" thì bịt cả đầu vẫn có thể nhìn được. Việc chị Thiêm mượn "con mắt ngoại cảm" để "áp vong" chữa bệnh, UIA cũng có biết và việc làm đó khiến nhiều nhà khoa học hồ nghi" về việc làm đó.

4 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

BÀN TAY ÁNH SÁNG

Chương 18 : THẤU THỊ

Trải nghiệm đầu tiên của tôi về thấu thị diễn ra một buổi sáng sớm khi tôi đang nằm trên giường quan sát sấu trúc hay hay của cơ và xương phía sau cổ của chồng tôi trong khi anh nằm nghiêng và đang ngủ cạnh tôi. Tôi nghĩ rằng cung cách mà các bắp thịt liên kết với các đốt sống thật đáng chú ý. Bỗng nhiên tôi nhận thức được việc tôi đang làm và vội vàng thôi không nhìn như vậy nữa. Tôi không muốn "quay lại" với mức độ thực tại đó trong một thời gian, cho rằng mình đã "hư cấu" ra mọi cái đó. Dĩ nhiên cuối cùng điều đó đã trở lại. Tôi bắt đầu "nhìn thấy" bên trong các bệnh nhân của mình. Ban đầu việc này làm tôi lúng túng, song sức thấu thị của tôi vẫn còn đó và tôi cứ tiến hành. Thấu thị liên quan đến thông tin khác mà tôi có thể thu được về các bệnh nhân hoặc từ họ hoặc từ các bác sĩ của họ.
Thấu thị là cách nhìn của con người thay cho máy X quang hoặc máy cộng hưởng từ hạt nhân (NMR) và cũng tinh vi như thế. Thấu thị bao gồm khả năng nhìn vào thân thể ở bất cứ độ sâu nào và với mức dung giải nào (trong một dãy nào đó) mà người ta muốn nhận biết. Nó là một phương thức mới để cảm nhận mọi vật. Nếu tôi muốn nhìn thấy một cơ quan, tôi tập trung vào nó. Nếu tôi muốn nhìn thấy nội dung bên trong cơ quan đó hoặc một phần riêng của nó, tôi tập trung vào đấy. Nếu tôi muốn nhìn thấy một vi sinh vật đang xâm phạm thân thể, tôi tập trung vào nó. Tôi nhận được những bức tranh của các vật này trông giống như những bức tranh thông thường.
Chẳng hạn, một buồng gan khỏe mạnh có màu đỏ thẳm, cũng giống hệt như khi nhìn bằng mắt thường. Nếu gan đã từng bị hoặc đang bị hoàng đản thì nó có màu nâu vàng bệnh hoạn. Nếu bệnh nhân đã được hoặc đang được chữa bằng hóa trị liệu thì gan thường có màu nâu ngả lục. Các vi sinh vật được nhìn thấy như thể chúng nằm dưới kính hiển vi.
Các trải nghiệm về thấu thị của tôi lúc đầu xảy ra tự phát, về sau trở nên dễ điều khiển hơn. Tôi bắt đầu hiểu ra rằng để thấu thị được như vậy tôi đã phải có một trạng thái khai mở, trong đó con mắt thứ ba (luân xa 6) của tôi đã được hoạt hoá và phần còn lại của tâm trí tôi đã ở vào một trạng thái tương đối tĩnh lặng, tập trung. Về sau, tôi tìm ra những kỹ thuật đưa con người đạt tới trạng thái đó, như vậy tôi có thể nhìn vào bên trong thân thể vào thời điểm tôi lựa chọn, miễn là lúc bấy giờ tôi có thể đi vào trạng thái tâm thần và cảm xúc này. Nếu tôi mệt mỏi, có thể tôi không làm được việc ấy, một phần là do khi mệt mỏi con người rất khó tập trung và làm tĩnh lặng tâm trí. Khi ta mệt mỏi cũng rất khó nâng cao tốc độ rung động của bản thân. Tôi cũng phát hiện ra rằng mở mắt hay không mở mắt cũng thế thôi, không có ý nghĩa đáng kể, trừ khi lúc đó mình xen kẽ nhận thêm thông tin bổ sung thì phải mở mắt ra để cho thông tin này đi vào qua đôi mắt mở. Đôi khi thông tin bổ sung này giúp cho việc tập trung; đôi khi nó lại gây trở ngại. Chẳng hạn, đôi khi tôi dùng mắt để giúp tập trung tâm trí vào nơi mình đang nhìn. Lúc khác tôi lại nhắm mắt lại để cố gắng không cho thông tin khác đang đi vào có thể làm tôi mất tập trung.

Các ví dụ về thấu thị
Một ví dụ về thấu thị được trình bày ở Hình 18-1. Phía trên bên trái cho thấy mặt trước bên ngoài của hào quang, phía trên bên phải cho thấy hình ảnh bên trong và minh họa phía dưới cho thấy mặt sau bên ngoài. Trường hợp này là một người bạn gái của tôi ngã trên băng bị thương ở vai. Khi tôi thao tác trên người chị, tôi có thể thấy "đám xuất huyết hào quang" từ mặt trước của vai, nơi mà chị bị mất năng lượng. Các vạch năng lượng ở mặt sau dọc theo cơ thang trở nên rối rắm và cần được uốn nắn lại. Tôi úp bàn tay phải của mình lên chỗ xuất huyết để cầm máu và gỡ rối ở lưng. Khi tiến hành việc này, tôi thấy đầu trên của xương cánh tay bị giập vỡ, và sau đó tổn thương này được khẳng định bằng X quang. Buổi chữa "ngắn ngủi" đó (nửa giờ) đã cầm được máu và gỡ được rối, giúp rút ngắn thời gian điều trị tổn thương xương.
Một ví dụ khác, trình bày ở Hình 18-2 là một u nang buồng trứng mà tôi đánh giá là có kích thước tương tự một quả bóng tennis, đường kính 7cm. Ngày 3 tháng Giêng (Hình 18-2A) nó có màu xám ngả xanh thẫm. U nang này đã được một bác sĩ chẩn đoán nhưng bệnh viêm khung chậu, có màu đỏ thẫm trên hào quang, thì không được ông phát hiện. Ngày 15 tháng Giêng (Hình 18-2B) u nang co lại còn 4cm thì bệnh viêm khung chậu mới được bác sĩ chẩn đoán. Ngày 21 tháng Giêng (Hình 18-2C) u nang còn 2cm nhưng màu đen hơn và cho thấy một hình xoắn ốc rất lạ dính vào u. Bệnh nhân theo một chế độ ăn kiêng chữa bệnh thanh toán được vấn đề (Lúc này tôi không chữa trị mà chỉ quan sát sự tiến triển). Ngày 29 tháng Giêng (Hình 18-2D) u lớn lên tới 3cm, kích thước của một đồng 25 xu, vào lúc bắt đầu kinh nguyệt (hiện tượng này thường xảy ra đối với các u nang). Ngày 6 tháng Hai (Hình 18-2E) u nhỏ lại còn 1cm, ngày 3 tháng Ba (Hình 18-2F) u biến mất hoàn toàn, với nhiều năng lượng khỏe khoắn trước kỳ kinh. Tất cả các quan sát này phù hợp về kích thước với những quan sát khung chậu do một bác sĩ tiến hành.
Bởi vì màu đen của u nang xuất hiện trên hào quang ngày 21 tháng Giêng, cho nên cả bác sĩ lẫn tôi đều khuyên bệnh nhân dùng kháng sinh. Bệnh viêm khung chậu (PID) thường kéo dài trong thời gian lâu (ở trường hợp này là 3 năm) đã được biết như là mở đầu cho sự phát triển của ung thư, vì vậy chúng tôi muốn ngăn ngừa bằng cách giải tỏa ổ nhiễm khuẩn. Bệnh nhân vẫn giữ chế độ ăn kiêng chữa bệnh suốt trong quá trình điều trị. Chị ta có thể hoàn toàn hết nhiễm khuẩn mà không cần kháng sinh, song chúng tôi không muốn điều may rủi. Theo kết quả nhìn thấu thị của tôi, phần nhiều u nang có màu đen. Ở giai đoạn sớm của bệnh, ung thư có màu xanh xám thẫm. Nếu nó tiến triển nó chuyển sang màu đen trên hào quang. Sau đó các đốm trắng hiện ra có màu đen. Khi những đốm trắng lóng lánh và bung ra như núi lửa thì ung thư đã di căn. Trong trường hợp này, u nang trở nên quá thẫm màu để chỉ ngồi chờ giải quyết vấn đề bằng chế độ kiêng khem có tác dụng tinh khiết hóa.
Hình 18-3A (trang 224) trình bày một trường hợp viêm khung chậu, nang buồng trứng và xơ buồng trứng. Như bạn có thể thấy, tri giác cao cấp phân biệt dễ dàng u nang với u xơ hiện ra trên hào quang có màu nâu ngả đỏ.
Hình 18-3B cho thấy một ví dụ về sử dụng thấu thị từ xa. Vào cuối một buổi học, một nữ sinh viên hỏi tôi có thể chữa cho một người bạn của cô ta bị hai u xơ được không. Trong khi cô sinh viên hỏi, tôi thấu thị thấy ngay vùng khung chậu của bạn cô. Tôi bèn vẽ lại hình ảnh nhìn thấy lên bảng đen. Hai tháng sau, khi bệnh nhân đến chữa chỗ tôi thì hình vẽ của tôi được khẳng định. Cái mà tôi nhìn thấy đã được chẩn đoán của bác sĩ khẳng định. Cô này có hai u xơ tương đối nhỏ hiện ra có màu nâu ngả đỏ trên hào quang. U bên phải ở cao hơn và bên ngoài tử cung, còn u bên trái ở thấp hơn và một phần dính vào tử cung.
Cái mà tôi đã không thể nhìn thấy từ xa mà chỉ quan sát được trong khi chữa trị là ở luân xa 2 đàng trước có một chỗ rạn có thể một phần do phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng trái. Luân xa này trước khi cắt buồng trứng ắt hẳn đã bị nhiễu loạn tạo nên rối loạn chức năng là chủ yếu. Tôi chắc chắn rằng cuộc mổ đã gây thêm chấn thương cho luân xa này. Cộng với chấn thương do phẫu thuật, phụ nữ thường rút năng lượng của họ ra khỏi khu vự có cắt bỏ buồng trứng bởi vì họ không muốn cảm nhận nỗi đau cảm xúc do mất một buồng trứng. loại tắc nghẽn năng lượng này ức chế quá trình chữa trị tự nhiên trong khu vực đó của thân thể, chỉ tổ làm cho chấn thương cuối cùng trở nên xấu hơn.
Tiên tri bằng thấu thị
Một ví dụ về tiên tri, hoặc sự báo trước của các thầy dạy tâm linh xảy ra hôm tôi đi thăm một chị bạn. Khi còn cách cơ quan của chị ba khu nhà, tôi nghe được tiếng mách bảo rằng chị ta không có ở đấy, rằng có thể chị ta đã bị một cơn đau tim và tôi cần phải chữa cho chị. Tôi thấy cơ quan khóa cửa, đến nhà thì thấy chị trong trạng thái đau đớn, cánh tay trái áp lên người. Cả buổi sáng chị đã ở phòng cấp cứu có máy đo điện tim. Hình 18-4 chỉ rõ những gì mà tôi nhìn thấy bằng thấu thị. Có một nỗi đau cảm xúc và sợ hãi mắc lại ở họng và đám rối thái dương, có năng lượng ứ đọng trong khu vực tim, thấm vào thân thể và lúc này đi thẳng ra sau tới hậu diện mạo của luân xa tim. Đốt sống ngực thứ năm bị lệch sang trái. Đốt sống này không phối hợp với những dây thần kinh kích thích tim mà lại nằm ở rễ của luân xa tim. Tôi cũng quan sát được một điểm yếu trên động mạch chủ ngay phía trên tim. Trong khi hai chúng tôi cùng thao tác để giải tỏa năng lượng ứ đọng xung quanh tim, bạn tôi buông lỏng chỗ tắc nghẽn cảm xúc ở vùng họng và vùng đám rối thái dương bằng cách san sẻ nỗi đau cho tôi và khóc lóc. Năng lượng màu tối trở nên sáng sủa, đốt sống ngực thứ năm trở lại vị trí cũ. Bạn tôi thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Điểm yếu trên động mạch chủ vẫn còn khi tôi ra về, nhưng về sau dần dần trở nên sáng hẳn.
Thấu thị vi mô
Hai ví dụ về thấu thị vi mô được trình bày trên hình 18-5A và hình 18-5B. Hình 18-5A cho thấy các vi sinh vật hình gậy nhỏ xíu đã tràn ngập vùng vai-cánh tay của một bệnh nhân được chẩn đoán là nhiễm khuẩn tựa bệnh phong. Tôi có thể nhìn thấy những vi khuẩn này thâm nhập vùng đó, cả cơ lẫn xương. Khi tôi thao tác chữa trị thì một luồng ánh sáng màu, lúc đầu có màu tím nhạt, về sau có màu ánh bạc rất mạnh tuôn vào thân thể và chan hòa vùng nhiễm khuẩn. Ánh sáng này làm cho các vi sinh vật rung động ở tốc độ lớn. Dường như nó đánh cho chúng long ra. Sau đó dòng chảy năng lượng quay tròn và hút các vi sinh vật ra khỏi thân thể.
Trong trường hợp bệnh AMI, (bệnh bạch cầu nguyên tủy bào cấp) ở bệnh nhân Rose đã được chữa bằng hóa trị liệu, tôi có thể nhìn thấy những vật tựa như hạt giống, màu trắng, bẹt, hình thù rất lạ hiện ra đang dính dáp với các hồng cầu (hình 18-5B). Khoảng một năm trước khi chị ta đến với tôi, một số bác sĩ đã bảo là chị có thể chết trong vòng hai tuần lễ. Vào thời điểm đó, lập tức chị được điều trị tích cực và tiếp tục hóa trị liệu. Chị kể rằng khi họ bảo chị chỉ còn sống được hai tuần nữa thôi, chị đã nhìn thấy một ánh sáng óng vàng bàng bạc trong phòng và biết rằng mình sẽ không chết. Trên nhãn của các chai thuốc mà chị được chuyền trong thời gian nằm viện, chị đều viết lên mấy chữ "Yêu thương thanh khiết". Chị không bị phản ứng phụ khi chữa hóa trị liệu. Bệnh chị thuyên giảm.
Khi chị trở thành bệnh nhân ngoại trú và tiếp tục hóa trị liệu, chị bắt đầu liên hệ với một người bạn của tôi, Pat Rodegast: Bạn tôi dẫn kênh cho chị liên lạc với một hướng đạo tên là Emmanuel. Emmanuel bảo Rose ngừng hóa trị liệu vì phương pháp này làm chị ốm yếu. Các bác sĩ bảo nếu ngừng hóa trị liệu thì chị sẽ chết rất nhanh, bởi vì các xét nghiệm máu cho thấy bệnh chị thuyên giảm chứ chưa khỏi. Đây không phải chuyện dễ thực hiện song chị quyết định ngừng hóa trị liệu. Vào thời gian này chị đến chỗ tôi, và tôi nhìn thấy những vật tựa như các hạt giống trong máu chị. trong lần chữa đầu tiên, các vật tựa như hạt giống này bị đánh long ra bằng một tia sáng lúc đầu có màu tím nhạt, về sau thì màu bạc, rồi chúng bị hút hết ra ngoài. Xét nghiệm kế đó cho thấy máu chị hoàn toàn bình thường, không còn vật lạ, đây là kết quả đầu tiên kể từ ngày chị được chẩn đoán bệnh.

Rõ ràng tôi không phải là công cụ chủ yếu trong việc chữa bệnh cho chị; vai trò của tôi là làm chỗ dựa và thanh lọc máu cho chị. Nhờ khả năng thấu thị mà tôi đã có thể cam đoan với chị rằng không có gì khác thường trong máu chị. Điều này tiếp tục được các xét nghiệm máu minh chứng, cho đến khi chúng tôi quyết định rằng chị sẽ không phải đến chỗ tôi và không cần chỗ dựa này nữa. Không dễ dàng chút nào đối với chị trong việc ủng hộ sự thật nơi bản thân mình. Trước đây chị cần chỗ dựa này bởi vì vào thời điểm đó các bác sĩ, với tất cả chân tình, đều rất sợ chị sẽ chết rất nhanh nếu như ngừng hóa trị liệu và thường xuyên nhắc chị điều này. Nói vậy không có nghĩa là phê phán các bác sĩ, họ đã làm mọi việc có thể làm được để cứu sinh mạng cho chị. Nhưng trong trường hợp này có những yếu tố khác tác động vào mà họ không hay biết. Tôi là thầy chữa, tôi khai thác được thông tin đó. Họ thì không. Đây là một ví dụ cho thấy rằng, sự hợp tác cởi mở giữa các thầy chữa tâm linh với các bác sĩ y khoa sẽ phục vụ tốt cho bệnh nhân. Chúng ta có nhiều điều có thể trao đổi với nhau để giúp cho quá trình chữa trị.
Quá trình thấu thị
Tôi có một lối giải thích tác động của cách nhìn này. Tôi đã quan sát thấy đường đi của ánh sáng vào thân thể bằng thấu thị hoặc nhìn bằng X quang của mình. Và cái mà tôi nhìn thấy là nó. Ánh sáng vừa đi vào con mắt thứ ba (tức luân 6-ND), vừa đi vào hai mắt thông thường và tuôn chảy dọc theo các dây thần kinh thị giác như trình bày ở hình 18-6. Ánh sáng này có rung động cao hơn ánh sáng nhìn thấy được và có thể đi xuyên qua da. Ánh sáng đi qua giao thoa thị giác và đi vòng tuyến yên nằm sau giao thoa thị giác. Lúc này ánh sáng đi theo hai đường. Một đường tới các thùy chẩm cho thị giác bình thường, một đường đi vào đồi não cho chức năng kiểm tra vận động nhãn cầu. Theo quan sát của tôi thì bằng một số kỹ thuật thiền định và tập thở, con người có thể làm cho tuyến yên bắt đầu rung động và bức xạ ánh sáng hào quang vàng óng (hoặc ánh sáng màu hồng nếu người đó đang yêu.


Rung động này và ánh sáng vàng óng làm tăng lượng ánh sáng phân nhánh đi vào vùng đồi não. Theo điều tôi nhìn thấy được, ánh sáng hào quang này vòng lấy bề mặt của đáy thể chai và được hướng vào bên trong tuyến tùng vốn tác động như một máy dò cho việc nhìn thấu thị. Bằng cách thở có kiểm tra, cọ không khí vào phần sau trên của họng và màn hầu nằm đúng đối diện với tuyến yên, tôi có thể kích thích tuyến yên rung động như vậy. Cách thở thiền định này cũng giúp tôi tập trung và làm tĩnh lặng tâm trí. Việc này cũng mang ánh sáng vàng óng từ nền lên phía sau cột sống của tôi và ánh sáng hồng lên trán. Hai luồng này vòng lấy nhau trong khu vực đồi não. Điều đó mang lại thêm năng lượng cho các vùng trán trung tâm và trung tâm của não. Cảm giác chủ quan của loại nhìn này là để cho một cái gì đó (năng luợng, thông tin) đi vào vùng con mắt thứ ba của đầu. Loại nhìn thấy này cho ta khả năng chụp quét ở bất cứ độ sâu nào ta chọn, với một dãy rộng các mức dung giải, xuống tới mức tế bào, thậm chí mức virus.
Cảm giác chủ quan của tôi là mình có được một máy chụp quét scanner trong đầu. Nó khu trú ở vùng não trung tâm đàng sau con mắt thứ ba của tôi cách chừng 2 inches, nơi mà một đường thẳng từ con mắt thứ ba chạy ra sau sẽ cắt đường thẳng nối liền hai thái dương. Dường như nó là tâm của máy scanner. Từ điểm này tôi có thể nhìn về bất cứ hướng nào mình chọn mà không cần quay đầu về phía đó; tuy nhiên, nó thường giúp tôi nhìn trực tiếp vào vật mà tôi đang chụp quét.
Khi một bệnh nhân đến với tôi, tôi tiến hành chụp quét một lượt toàn bộ thân thể họ để nắm bắt khu vực cần quan tâm. Tôi bị thu hút vào những vùng thân thể cần chú ý. Sau đó tôi điều chỉnh cho khớp đúng với phần ấy và chụp quét ở mức dung giải tinh vi. Để có được kết quả chính xác, lắm lúc tôi đặt hai tay lên vùng có vấn đề. Tôi thấy làm như vậy thì nhìn vào dễ hơn.
Đôi khi tôi sử dụng phương pháp khác. Tôi chỉ việc yêu cầu nhìn một bức tranh xem vấn đề như thế nào là tôi nhận được một bức tranh tâm thần về tình hình đó.

Các bài tập để kiến lập thấu thị
1. Du hành qua thân thể
Phương thức tốt nhất để luyện tập thấu thị là qua các bài tập thư giãn sâu bao gồm cái gọi là "du hành qua thân thể".
Trước tiên, bạn hãy nằm xuống và nới lỏng mọi quần áo chật. Thở sâu và thư giãn. Thử làm như thế lần nữa. Bây giờ hãy hít sâu và làm căng toàn bộ thân thể bạn, càng căng càng tốt. Nín thở; sau đó thở ra và để cho hết căng. Làm lại lần nữa. Rồi lặp lại động tác tập căng-thở, nhưng chỉ cho mức căng bằng một nửa thôi và căng đều trên toàn bộ thân thể. Thở ra và thả lỏng. Bây giờ bạn hãy thở sâu và thư giãn trong khi thở ra. Lặp lại ba lần mà không căng thân thể. Hãy mường tượng sức căng rỉ ra khỏi thân thể, tựa như mật ong đặc trên bề mặt phía dưới bạn. Hãy cảm nhận tim bạn đập chậm lại, nhẹ nhàng, khỏe khoắn. Lúc này bạn hãy tưởng tượng mình rất tinh tế, như một chấm sáng và đi vào thân thể bạn, tới bất cứ nơi nào mà bạn chọn. Bản ngã tinh tế đó của bạn chảy vào vai trái, làm thư giãn mọi căng thẳng khi nó đi tới. Bản ngã tinh tế đó của bạn chảy xuống cánh tay trái và đi vào bàn tay trái, làm thư giãn mọi căng thẳng tại đó, rồi quày trở lên đi vào chân phải và sau đó quay lên tay phải. Toàn bộ thân thể của bạn nặng và ấm. Lúc này bạn bắt đầu thăm dò các hệ thống của thân thể bằng bản ngã tinh tế của bạn. Hãy đi vào tim bạn và hãy đi theo máu khi máu được bơm trong thân thể bạn. Hệ thống này có vẻ tốt không? Nó có cảm thấy khỏe mạnh không? Rồi bạn hãy du hành qua hai lá phổi và nhìn vào các mô của phổi. Hãy đi vào các cơ quan tiêu hóa của bạn. Hãy đi theo tiến trình của thức ăn khi nó vào trong thân thể bạn. Hãy đi từ miệng xuống thực quản mà vào trong dạ dày (bao tử) của bạn. Nó có dáng vẻ thế nào? Nó có đủ năng lượng không? Nó có được cân bằng giữa số enzyme tiêu hóa mà nó cần không? Rồi bạn hãy theo thức ăn mà ra khỏi dạ dày, qua tá tràng, vào ruột non rồi vào ruột già. Mọi thứ có tốt cả không? Bấy giờ bạn quay trở lên đi vào gan, tụy, lách của bạn. Chúng hoạt động có tốt không? Hãy du hành qua bộ phận sinh dục. Chúng có bảo dưỡng được tình yêu mà chúng xứng đáng không?
Nếu có một chỗ nào đó trong thân thể làm bạn bận tâm thì bạn hãy phái bản ngã tinh tế của bạn tới khu vực đó, mang theo yêu thương và năng lượng. Hãy nhìn cho kỹ khu vực đó. Nếu nó thiếu thứ gì thì hãy để bản ngã tinh tế của bạn làm điều gì đó cho nó. Nếu nó cần được thanh lọc thì hãy thanh lọc. Nếu nó cần năng lượng, hãy để bản ngã tinh tế gửi năng lượng tới cho nó.
Khi bạn đã thỏa mãn với việc thăm dò và chăm sóc thân thể mình, bạn hãy để cho bản ngã tinh tế lớn lên thành bạn với kích thước bình thường và hòa nhập với bản ngã thực của bạn.
Bạn có thể trở lại với phương thức tự thăm dò này vào bất cứ lúc nào bạn muốn.
Bạn hãy đưa bản thân mình trở về với trạng thái nhận thức bình thường nhưng hãy cứ để cho bản thân thư giãn sâu, tự tin và biết nhận thức. Bạn đã chụp quét chính thân thể bạn.

2. Chụp scan cho bạn mình
Hãy ngồi đối diện với bạn mình trên ghế. Một người có thể là quan sát viên và người kia ở trạng thái khai mở để được quan sát. Hãy tiến hành thiền định để tĩnh lặng tâ trí. Nhẹ nhàng để bản thân tập trung vào bạn mình. Mắt nhắm. Nhớ rằng đây cũng tựa như du hành qua thân thể vậy. Lúc này có thể du hành bằng mắt qua thân thể của bạn mình. Chỉ có khác một chút, bởi vì lúc này ta chụp quét từ bên ngoài vào.
Trước hết, hãy chụp quét cả thân thể để tìm ra khu vực nào thu hút mình. Đầu tiên, có thể dùng hai tay, nhưng tay chớ đụng vào người. Về sau sẽ không cần dùng tay nữa. Khi được trực giác thu hút tới một khu vực trên thân thể của bạn mình thì hãy tập trung hơn vào nơi đó. Hãy để cho bản thân tập trung vào các cơ quan ở khu vực ấy. Hãy tin vào cái mình nhìn thấy. Ta có thể có một màu sắc, một kết cấu,, một cảm giác hoặc đúng là một ý thức mơ hồ về cái gì đó. Hãy để cho bức tranh đi vào đầu mình.
Khi đã thỏa mãn với cái mình tìm ra được, hãy để cho bản thân bị thu hút vào một khu vực khác của thân thể bạn mình và lặp lại như trên. Nếu như không bị thu hút vào khu vực nào cả thì chỉ bắt đầu chụp quét thân thể.
Có thể chụp quét thân thể bằng cách chụp quét từng vùng, hoặc nếu biết giải phẫu (cần phải học nếu muốn trở thành thầy chữa) thì chụp quét các cơ quan. Hãy ghi những gì mình nhìn thấy.
Khi đã thỏa mãn với việc thăm dò đó, hãy từ từ trở lại với bản thân và mở mắt ra.
Hãy luận bàn với bạn ta cái mà ta nắm bắt được. Điều ta nắm bắt có tương quan với điều mà bạn ta biết về bản thân hay không? Điều gì không ăn khớp? Có thể giải thích tại sao không? Có thể câu trả lời nằm trong những điều mà ta thừa nhận. Có thể vấn đề nằm trong chính bản thân ta. Có thể là ta đúng, còn bạn ta không biết về tình hình mà ta "đã nhìn thấy". Lúc này hãy chuyển vai đi và để cho bạn quan sát mình. Hãy để cho bản thân ở trạng thái thụ động để bạn ta dễ dàng tiến hành công việc.
3. Thiền định để khai mở scanner con mắt thứ ba
Một phương pháp tập luyện mà Đức C.B một trong các thầy học của tôi, gợi ý là nằm ngửa hoặc ngồi ở tư thế thẳng lưng. Đảm bảo thật thoải mái. Hít sâu vào bằng mũi. Trước tiên làm cho bụng dưới đầy không khí, rồi phần ngực giữa, đến phần ngực trên. Sau đó mở miệng ra, càng to càng tốt. Giữ cho phần sau của lưỡi hướng về phần sau của họng và giữ họng sao cho không khí chỉ thoát ra nếu nó cọ vào phần sau trên của họng, gần màng hầu. Hãy cố tìm cách cho không khí cọ vào, càng phía sau càng tốt. Âm thanh phát ra do cọ cần phải thanh nhẹ, không ùng ục. Đừng oặt đầu ra phía sau mà giữ đầu thẳng theo cột sống. Từ từ để cho không khí ra khỏi thân thể bạn, đầu tiên là không khí ở bụng dưới, rồi phần ngực giữa, xong đến phần ngực trên. Để cho toàn bộ không khí đi ra. Thở và thư giãn. lặp lại thở cọ. Khi đã nắm chắc được vấn đề này thì hãy thêm phần mường tượng sau đây;
Trong khi thở ra, hãy mường tượng một luồng ánh sáng óng vàng xuất phát ở vùng chậu sau và chạy thẳng lên theo cột sống đi vào vùng não trung tâm. Lặp lại ba lần như vậy theo ba lần thở có cọ không khí vào màng hầu. Bấy giờ hãy tập trung vào phía trước thân thể. Luồng ánh sáng này có màu hồng ở phía trước thân thể. Lặp lại ba lần theo ba lần thơ cọ. Nhớ rằng hai luồng ánh sáng này ôm lấy nhau bên trong trung tâm của não.
Mỗi lần bạn học xong bài tập này, bạn đừng thực hiện thêm quá ba đến bốn lần thở cho quy tắc đó sẽ bị hoa mắt, choáng váng. Yêu cầu thực hiện bài tập cuối cùng này hết sức cẩn thận vì nó rất mạnh mẽ. Lấy cái gì cũng phải từ từ. Bạn không thể tăng đốc độ cho sự tiến triển của mình bằng phương cách vô tổ chức. Một phương cách như vậy không bao giờ có kết qua (mặc dù phần đông chúng ta mong cho nó có).
Nhiều lần trong một buổi chữa, tôi thực hiện các bài tập thở rất nhanh và điều đó giúp tôi nâng cao các rung động và năng lượng của mình, đến mức tôi có thể nhìn vào hào quang tốt hơn, nhìn thấy những mức cao hơn của hào quang, và cũng truyền được những tần số cao hơn qua trường hào quang của bản thân. Để làm việc đó, tôi cọ không khí vào phần sau trên của họng, nhưng tôi thở rất ngắn và nhanh bằng mũi. Do chỗ tôi đã nhiều lần thực hiện các bài tâp trên nên bây giờ tôi tiến hành việc này một cách dễ dàng. Đôi khi tôi cũng thở sâu, đều, thậm chí thở vào thở ra mà không cần nghỉ ở giữa và cọ không khí vào phía sau họng để tập trung chú ý, để cho tâm trí khoáng đạt và cân bằng trường năng lượng của mình. Tôi gọi kỹ thuật thở này là thở cọ mũi.
Khi thị giác cao cấp đi đôi với thính giác cao cấp thì thông tin nhận được càng trở nên hữu ích hơn.
Tìm nguyên nhân bệnh tật: Đi ngược lại thời gian
Tôi đã phát hiện ra một phương thức "đọc" nguyên nhân của một vấn đề thể chất đặc biệt. Nó phối hợp hai kỹ thuật. Kỹ thuật thứ nhất là phương thức thông thường gợi ký ức. Đơn giản nhớ lại hồi ta còn trẻ. Bây giờ hãy lấy một tuổi nào đó, hoặc một vị trí nào đó mà ta đã sống và nhớ lại nó. Rồi nhớ lại một thời gian còn sớm hơn thế. Quá trình bên trong gợi ý ký ức là gì? Nó giống cái gì? Khi tôi nhớ việc gì đó trong quá khứ, tôi sử dụng tâm trí mình theo một phương thức riêng. Tôi biết cái đó giống cái gì. Tôi giữ ký ức về cảm nghĩ, hình ảnh hoặc âm thanh. Thật dễ dàng "đi ngược lại" thời gian; tất cả chúng ta đều làm như thế. Phần đông tin rằng chỉ có thể làm được điều đó cho bản thân, chứ không làm được cho người khác. Đó đúng là một niềm tin hạn chế. Tôi đã phát hiện ra rằng chính quá trình bên trong đó , quá trình đi ngược lại thời gian, được sử dụng để "đọc" lịch sử đã qua của bệnh tật.
Kỹ thuật thứ hai là sử dụng mối liên kết tâm động và thấu thị. Trước hết tôi liên kết với phần đặc biệt có vấn đề của thân thể bằng cách sử dụng giác quan tâm động của mình. Sau đó tôi có một bức tranh của khu vực có vấn đề để mô tả điều kiện hiện tại của nó. Tôi giữ mối liên kết này rồi đi ngược lại thời gian, đọc quá khứ và chứng kiến lịch sử của phần thân thể đó đó. Vì tôi cứ chứng kiến trở lại quá khứ, cuối cùng tôi "đọc được"nguyên nhân của vấn đề. Chẳng hạn, tôi sẽ thấy một chấn thương xảy ra cho một phần thân thân thể vào một thời điểm khá xa trong đời sống của bệnh nhân. Rồi lại sẽ thấy một chấn thương khác, còn xa hơn cái kia, cứ thế. Phần lớn những bệnh trầm trọng là kết quả của một chuỗi dài những chấn thương như thế. Tôi cứ đơn giản đi ngược lại thời gian cho tới thời điểm trước khi xảy ra chấn thương ở phần thân thể đó. Chấn thương đầu tiên xảy ra là nguyên nhân khởi đầu của vấn đề hiện tại.
Điểm lại Chương 18
1. Sử dụng thấu thị có thể thấy được gì? Bạn thấy được vùng nào trong thân thể? Ở độ sâu bao nhiêu?
2. Bằng thấu thị, người nhìn có thể cảm nhận các vật với dãy kích cỡ nào?
3. Có thể sử dụng thấu thị từ xa được không?
4. Hãy liệt kê ba bài tập thấu thị.
5. Tuyến nội tiết nào là máy dò cho việc thấu thị.
Để làm động não
6. Điểm khác nhau giữa mường tượng và cảm nhận?
nguồn: http://book.ipvnn.com/sach-hay/ban-tay-anh-sang/thau-thi-/
1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites
con xin cám ơn hai bác Thiên Sứ và Thiên Đồng đã chia sẻ những thông tin bổ ích!!!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Những nhà ngoại cảm nổi tiếng của Nga

09:23 | 01/11/2013

(Petrotimes) - Hiện nay, vẫn có không ít nhà khoa học phủ nhận một cách “xổ toẹt” những hiện tượng ngoại cảm kỳ lạ bằng một cái mũ “dị đoan và huyền bí”. Vì những hiện tượng ngoại cảm này thật muôn màu muôn vẻ, không thể nghiên cứu bằng một môn khoa học riêng biệt, cho nên người ta đành xếp chúng một môn khoa học gọi là cận tâm lý học. Những nhà ngoại cảm Nga dưới đây hiện đang còn sống, đều đang làm những việc có ích cho xã hội: nhiều người chữa bệnh bằng nhân điện, làm công tác khoa học, biểu diễn, tìm mộ hoặc làm những dịch vụ tâm linh...

Posted Image

Juna Davitashvili

Juna Davitashvili vốn là người Gruzia nhưng hiện đang sống tại Matxcơva. Bà là người có nhân điện rất mạnh, khi bà đưa đôi bàn tay lên trước những nụ hoa hồng thì chúng liền từ từ nở xòe ra. Đặc biệt, bà có thể nhìn thấy vầng hào quang trên đầu và ở cơ thể người khác mà các nhà khoa học gọi là phổ sinh học và những máy móc rất nhạy cũng chỉ chụp được lờ mờ. Căn cứ vào sắc quang phổ sinh học này sáng hay mờ, sẫm hay có vết, bà chẩn đoán được chỗ đau của người bệnh và chữa bệnh bằng đôi tay thần diệu của mình. Hồi trẻ, bà từng được mời đến chữa bệnh cho Stalin, Tổng Bí thư Brejnev.

Cách đây khoảng trên chục năm, bà chữa khỏi bệnh cho nữ hoàng Anh và được phong tặng danh hiệu Huân tước Hiệp sĩ, bà từng được mời chữa bệnh cho Giáo hoàng J. Paul II và được đích thân giáo hoàng gắn huân chương Đại thập tự thánh Paolo dành cho những hiệp sĩ vì hòa bình và chính nghĩa. Suốt nhiều năm chữa bệnh bằng phương pháp “xoa bóp không tiếp xúc” (phương pháp của bà Juna đã trở thành một phương pháp phi truyền thống được Tây y thừa nhận là có hiệu quả), bà đã cứu được khá nhiều người khỏi những bệnh hiểm nghèo, được nhận nhiều giải thưởng và chức hàm khác.

Nhưng Juna có hạnh phúc không? Theo những người ở gần bà cho biết, ngoài thời gian chữa bệnh ra, bà còn say mê hội họa. Những bức tranh bà vẽ rất đẹp nhưng đều mang một màu sắc thần bí. Còn căn cứ vào cuốn hồi ký do bà viết gần đây (Sự lựa chọn) thì Juna luôn day dứt đau khổ vì sự tồn tại của mình đã phải trả giá bằng sự ra đi của cha mẹ, chị gái và em trai. “Tôi biết sự tồn tại của tôi chắc chắn sẽ gây ra cái chết của chị tôi trước, sau đó là em trai tôi rồi cha tôi và mẹ tôi. Khổ nhất là tôi được biết trước những điều không may này, nhưng không thể nào tránh được, tuy tôi rất muốn được chết thay họ...”. Có lẽ sự say mê, miệt mài chữa bệnh cứu người của bà cũng nhằm làm vợi bớt nỗi khổ cho bản thân.

Posted Image

Valentina Petrovna

Valentina Petrovna sống ở Leningrad, nay là Saint-Pétersbourg. Bà là một cán bộ bình thường và sống với cô con gái đã lớn. Bỗng dưng sau một thời gian bị nhức đầu kinh khủng, tự nhiên bà thấy mắt mình nhìn suốt được con bà và mọi người khác như nhìn các tượng người bằng thủy tinh trong phòng thí nghiệm: thấy rõ tim phổi và các cơ quan nội tạng, máu chảy trong hệ thống tuần hoàn, những dây thần kinh chằng chịt...

Bà kinh hãi mà không dám nói với ai điều đó, sợ người ta cho mình là bị bệnh thần kinh. Mãi rồi bà cũng quen đi và không cho đó là một khả năng dị thường nữa. Song, bà vẫn cảm thấy cơ thể có những biến đổi, dường như các trung tâm năng lượng được mở ra, các cơ quan xúc giác, thính giác, nhất là thị giác cứ được tăng lên mãi làm bà phát sợ: bà nhìn thấy những quả đạn pháo chưa nổ dưới gốc cây, lòng đường của thành phố thân yêu, nhìn thấy những viên sỏi trong túi mật làm con gái mình đau đớn và sắp phải vào bệnh viện để mổ lấy ra, không thì nó sẽ chết.

Một hôm, bà thử dùng tay để lên trên bụng con gái, tác động vào những viên ỏi quái ác kia, bà bỗng thấy chúng chuyển động như bị một lực vô hình nào đó đập vỡ ra. Thử đi thử lại một số lần, bà đã “nghiền” được những viên sỏi kia vỡ vụn và tiêu đi đằng nào mất. Kết quả là con bà hết đau đớn và khi đi khám lại thì bác sĩ bảo không phải mổ nữa. Trường hợp anh thanh niên con bà hàng xóm tự dưng bị lên một cái u trên lưng, cái u cứ to dần gây đau đớn vô cùng, bà sang chơi, thấy thế cũng thử lấy tay đặt lên trên chỗ cái u và xoa đi xoa lại. Anh thanh niên kia cảm thấy nóng nhưng dễ chịu hơn, sau một vài lần được bà “chữa” cho như vậy, cái u xẹp hẳn không còn dấu vết gì nữa. Thế là bà đã phát hiện ra cách dùng khả năng của mình để chữa bệnh và bà đã chữa cho rất nhiều người, kể cả ông bác sĩ trước đây định mổ cho con gái bà. Vì có quá nhiều người mách nhau đến xin bà chữa bệnh nên bà không còn đủ thời gian để đi làm bình thường nữa. Chính quyền biết vậy nên đã đề nghị sở y tế thành phố có một khoản trợ cấp thường xuyên đủ cho bà sinh sống.

Bà Valentina say mê chữa bệnh nhưng nhất định không lấy tiền thù lao của ai. Bà linh cảm thấy rằng, nếu bà cầm tiền của thiên hạ thì những “khả năng trời cho” này sẽ mất đi. Dù sao thì chữa bệnh được cho nhiều người cũng là một sự an ủi, bà quên những câu hỏi day dứt: “Tại sao ta lại mắc phải khả năng kỳ lạ nhìn suốt nghe tinh như vậy, biết làm sao đây để trở lại bình thường như bao người khác?”.

Posted Image

Valery Strusov

Trường hợp của Valery Strusov mới thật khó giải thích và nhuốm màu thần bí hơn. Anh là họa sĩ của Xưởng phim hoạt hình Matxcơva. Trước đây, do sự lôi kéo của các cô bạn gái “mê tín”, anh thường tham gia vào các buổi chơi gọi hồn “cho vui”.

Họ thường dùng một mảnh gỗ (nghe nói là một mảnh quan tài) gọt thành hình trái tim, được sơn đỏ cẩn thận. Mọi người đặt tay lên trái tim đó để cùng nói chuyện với linh hồn những người quen đã chết. Tự quả tim bằng gỗ này di động và viết nên những lời đối thoại rất vui và kỳ lạ. Nhưng đến một hôm đang chơi trò này, Valery bỗng nghe thấy trong đầu những tiếng nói sẽ sàng nhưng khoan thai mạch lạc, nhắc anh những điều về “hồn” người đang nói chuyện. Không dùng mảnh gỗ hình trái tim nữa, anh trực tiếp trả lời mọi người và đã làm cho một cô bạn rất sửng sốt về những điều “thầm kín” nhất của “hồn” mà chỉ cô ta là em gái người đã chết mới biết được.

Từ đó, Valery luôn luôn bị lôi kéo đi làm “liên lạc với thế giới bên kia” thông qua “ông thầy” vẫn thường xuyên nhắc bảo trong đầu anh. Valery đã làm được nhiều việc có ích chứ không phải trò đùa gọi hồn như trước kia nữa. Ví dụ, cơ quan điều tra hình sự đã nhờ anh mà khám phá được một số vụ án hình sự, trong đó nạn nhân bị giết hại nên không còn ai làm chứng để truy tìm được thủ phạm.

Bản thân anh không thể nào giải thích được cho những điều tra viên biết được “ông thầy” đã nhắc bảo anh kia là ai. Anh cũng không cảm thấy sung sướng vì khả năng này - anh bị mất quá nhiều thời gian để vẽ, anh luôn day dứt vì cứ nghĩ nhỡ mình nói sai, nói oan cho ai đó thì sao?

H.Phan (Tổng hợp)

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay