Guest Dienbatn

CUỘC CHIẾN GIỮA CÁC PHÁP SƯ VÀ HAI CÕI ÂM DƯƠNG .dienbatn.

1 bài viết trong chủ đề này

TRẬN CHIẾN CUỐI CÙNG .

Trong suốt gần một tháng sau đó , Thày Bảy và Thày Chàm lần lượt đi viếng thăm các Đạo hữu thân thiết mà từ lâu lắm rồi họ không được gặp . Đầu tiên hai ông tìm đến thăm người bạn thâm giao nhất của hai ông là một người theo phái THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO của Giáo phái Cao Đài . Phái THIÊN KHAI HUỲNH ĐẠO là một nhánh của Giáo phái CAO ĐÀI , nhóm này thường rất giỏi về nhận Điển và bày bố TRẬN PHÁP . Người bạn của hai ông là một chưởng quản của NAM THÀNH THÁNH THẤT . Đây là một người đàn ông cao lớn , có khuôn mặt hết sức cởi mở , cuốn hút . Vừa bước vào Thánh Thất , hai ông nghe một giọng đọc thơ Điển vang vọng :

" Tâm sẵn Ngọc minh há kiếm ngoài ,

Chuyển luân Hoàng đạo hiện Cao Đài .

Chơn truyền Thượng hạ ban từ thử ,

Sự nghiệp Đế Thiên đã định bày " .

Ông Thày Chàm chợt buột miệng : Hay, trong Tâm đã sẵn có Ngọc , lẽ nào lại phải đi tìm kiếm Ngọc quý ở ngoài thân . Tìm cầu chánh giác phải quay về nội Tâm . Như vậy , bài Điển của Ngọc Hoàng Thượng Đế ta vừa nghe , như muốn khuyến cáo cho chúng ta nghĩ lại , cái gì nên bỏ và cái gì nên mang theo cho cuộc hành trình sắp tới . Thật ra , đời sống của con người ở cái cõi tạm này , xét lại một kiếp người thì đâu còn được gì ? Thật sự , lẽ cùng cực của Đạo là mức tuyệt đối . Mà thật là lạ - Hễ tuyệt đối thì không còn nói gì đến những điều thương , sự ghét . Nhưng cũng phải thấy rằng , cuộc sống trong thế gian này chỉ là trường đối đãi , do vậy sự từ bi , bác ái được nêu lên chỉ là việc thường để răn lòng . Ông Thày Bảy cũng buột miệng nói : lạ ghê , chúng ta chưa hề nói mục đích của chúng ta đến đây mà ngài chưởng quản NAM THÀNH THÁNH THẤT như đọc thấu ý nghĩ của chúng ta .

Từ trong Thất , một bài thơ nữa lạ vẳng ra :

" Nhìn xem mấy áng phù vân ,

Chợt tan , chợt tụ , bao lần tụ tan .

Xuân qua , Xuân lại Trần gian ,

Chỉ người giác ngộ huy hoàng đón Xuân .

Dầu trong cõi tạm Hồng trần ,

Trọn gìn Tâm Đạo thì Xuân vĩnh tồn " .

Ông Thày Chàm lại than nho nhỏ : Sao mấy bài thơ Điển này giống những lời vị sư già trên Núi Két dạy ta thế nhỉ . Hai người dợm bước định tiến về phía Thất thì một chú Đồng tử mặc đồ trắng cầm một tờ giấy ra đưa cho hai người và bảo : Thày tôi dặn trao cho hai vị tờ giấy này , bởi Thày tôi đã nhập Thất , không thể tiếp các vị được .

Trên tờ giấy trắng là một bài thơ viết bằng mực Tàu , chữ như Rồng bay - Phượng múa :

" Thấm thoắt Đời qua cuộc bể dâu ,

Ham vui chỉ chuốc cuộc mua sầu .

Lập thân muốn tránh đường mưa gió .

Tìm Đạo nương mình vững nhiệp sau .

Rừng Thiền trở gót mới ung dung ,

Nhàn hạ riêng vui cảnh bá tùng .

Lao lực thế tình chi xạo sự .

Rửa tai chờ lóng nhạc năm cung .

Cung đàn chờ khách cận song thu ,

Năng mến Đạo màu chí trượng phu .

Biển khổ vớt người thuyền gặp lúc ,

Đeo đai Thế sự chỉ mua sầu .

Tách bến sông mê sóng tạt thuyền .

Lọc lừa nghiệp quả kẻ may duyên .

Trương buồm Hạnh - Đức xuôi chiều gió ,

Đưa khách phồn hoa lánh nẻo phiền " .

Ông Bảy than rằng : Có lẽ sư huynh này muốn ta dẹp bỏ thù hận đây ? Ý ông như thế nào . Thày Chàm ngó mông lung ra phía cánh rừng xanh thăm thẳm phía trước mà không trả lời .

Share this post


Link to post
Share on other sites