tittynguyen

NHỮNG BÀI THƠ HAY

147 bài viết trong chủ đề này

TRÒ CHƠI

Đinh Thu Hiền

Thôi thì qua một tình yêu

Nụ hôn nín lặng tóc chiều rưng rưng

Ta hữu hạn người khôn cùng

Ai xé kỷ niệm, ai tung nỗi buồn.

Thôi thì trả cỏ giận hờn

Bước chân thuở ấy giờ cô đơn rồi

Đi qua những cuộc đùa chơi

Thấy mình khờ khạo như thời mười lăm.

Gió là gió, trăng là trăng

Đã đành mắc tội, ăn năn cũng thừa

Thôi thì… đứt đoạn… ngày xưa…

Đoá hồng nguyên vẹn người vừa trao ai.

Tóc dài ôm lấy bờ vai

Tay mình ôm lấy hình ai bây giờ ?

Thôi thì hết tuổi ngây thơ

Khi nào mới hết dại khờ tình ơi ?

Nụ cười vương vãi trên môi

Mắt người liếc chéo làm rơi tóc chiều.

Thôi thì qua một tình yêu…

__________________

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bài thơ Trò chơi của Đinh Thu Hiền - Titti đưa lên hay nhỉ. Chú thích loại thơ này lắm. Cảm ơn Titti

Share this post


Link to post
Share on other sites

kính cụ Thiên Sứ

Bài thơ Trò chơi của Đinh Thu Hiền - Titti đưa lên hay nhỉ. Chú thích loại thơ này lắm. Cảm ơn Titti

Hi..hi cụ Thiên sứ lãng mạn nghê. Giá mà cụ được hưởng cảm giác gần đất xa trời do bị một lúc có dăm cô cùng tuổi với nội lực cao cường vây bọc thì sự lãng mạn của cụ bay đi ngay.Thiện tâm không dám lợi dụng lại chẳng nỡ nhìn ai buồn nên cứ phải chịu trận. Khủng khiếp chỉ cầu mong cho có ông bạn nào đến giải vây và khi có cơ hội xét thấy tốt cho các cô ra tay là làm mối ngay để mình thoát nạn. Gặp phải trận này thoát nạn không ốm đau tới chết chỉ còn cách cắm đầu nghiên cứu lý học để tự giải cứu cho mình. :lol: :lol: :lol: :lol: :lol:

Kính cụ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

kính cụ Thiên Sứ

Hi..hi cụ Thiên sứ lãng mạn nghê. Giá mà cụ được hưởng cảm giác gần đất xa trời do bị một lúc có dăm cô cùng tuổi với nội lực cao cường vây bọc thì sự lãng mạn của cụ bay đi ngay.Thiện tâm không dám lợi dụng lại chẳng nỡ nhìn ai buồn nên cứ phải chịu trận. Khủng khiếp chỉ cầu mong cho có ông bạn nào đến giải vây và khi có cơ hội xét thấy tốt cho các cô ra tay là làm mối ngay để mình thoát nạn. Gặp phải trận này thoát nạn không ốm đau tới chết chỉ còn cách cắm đầu nghiên cứu lý học để tự giải cứu cho mình. :lol: :lol: :lol: :lol: :lol:

Kính cụ.

Dạ. Không dúm! Í wên - Nhà em không dám, nhưng chẳng phải nói khoe chứ nhà em cũng đào hoa lém ạ. Chỉ vì xếp em dữ quá, nên nhà em phải ngậm ngùi ngó lơ thui. :lol: ;) :wub: :wub: :wub: .

Chứ nếu xếp em ngó lơ, chắc nhà em cũng không lên Thiên Đàng được kiếp này.

Duyên tình hay nghiệp oan khiên?

Mà sao mãi mãi trăng đêm nhắc sầu.

Thơ nhà em "mần " đấy. Bác xem, cũng ướt chèm nhẹp đấy chứ ạ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính cụ Thiên Sứ

Dạ. Không dúm! Í wên - Nhà em không dám, nhưng chẳng phải nói khoe chứ nhà em cũng đào hoa lém ạ. Chỉ vì xếp em dữ quá, nên nhà em phải ngậm ngùi ngó lơ thui. :lol: :lol: :lol: :lol: :lol: .

Chứ nếu xếp em ngó lơ, chắc nhà em cũng không lên Thiên Đàng được kiếp này.

Duyên tình hay nghiệp oan khiên?

Mà sao mãi mãi trăng đêm nhắc sầu.

Thơ nhà em "mần " đấy. Bác xem, cũng ướt chèm nhẹp đấy chứ ạ.

Liêm trinh biết tài của cụ thêm ở mục của anh Bá Kiến rồi. Theo liêm trinh đấy là sự đồng bộ thông tin của cụ đấy chứ, than vãn làm gì. Cụ là một mặt đối lập những phần còn lại là các trợ thủ các mặt tạo ra mặt đối lập còn lại để tạo cho cụ phát triển đấy chứ. Không như thế thì làm sao ngày nay có một Cụ Thiên sứ tả xung hữu đột trên diễn đàn để chứng minh hơn bốn nghìn năm văn hiến của dân tộc.

Kính cụ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

TỰ HÁT

(Xuân Quỳnh)

Chả dại gì em ước nó bằng vàng,

Trái tim em anh đã từng biết đấy.

Anh là người coi thường của cải,

Nên nếu cần anh bán nó đi ngay.

Em cũng không mong nó giống mặt trời,

Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống,

Lại mình anh với đêm dài câm lặng,

Mà lòng anh xa cách với lòng em.

Em trở về đúng nghĩa trái tim,

Biết làm sống những hồng cầu đã chết,

Biết lấy lại những gì đã mất,

Biết rút gần khoảng cách của yêu tin.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em,

Biết khao khát những điều anh mơ ước,

Biết xúc động qua nhiều nhận thức,

Biết yêu anh và biết được anh yêu.

Mùa thu nay sao bão giông nhiều ?

Những cửa sổ con tàu chẳng đóng ?

Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm ?

Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh.

Em lo âu trước xa tắp đường mình,

Trái tim đập những điều không thể nói,

Trái tim đập cồn cào cơn đói,

Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn.

Em trở về đúng nghĩa trái tim em,

Là máu thịt, đời thường ai chẳng có,

Vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa,

Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.

------------------- Posted ImagePosted Image

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thương mến tặng Mai Tím :mellow:

DẪU EM BIẾT CHẮC RẰNG ANH TRỞ LẠI

(Xuân Quỳnh)

Thị trấn nào anh đến chiều nay

Mảnh tường vắng, mùa đông giá rét

Dẫu em biết không phải là vĩnh biệt

Vẫn thấy lòng da diết lúc chia xa

Xóm làng nào anh sẽ đi qua

Những đồng lúa, vườn cây, bờ bãi...

Dẫu em biết rằng anh trở lại

Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh.

Thời gian trôi theo cánh cửa một mình

Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngói

Tờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợi

Một con đường vời vợi núi cùng sông

Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không

Chỉ lá rụng dạt dào lối phố

Dẫu em biết rằng anh, anh cũng nhớ.

Nhưng lòng em nào có lúc nguôi quên.

-------------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

NÓI CÙNG ANH

(Xuân Quỳnh )

Em vẫn biết đấy là điều đã cũ

Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:

Sự gắn bó giữa hai người xa lạ

Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn

Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi

Niềm đau đớn tưởng như vô tận

Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai

Người khác lại nói lời yêu thuở trước

Đời sống chẳng vô cùng, em biết

Và câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu

Như không khí, như màu xanh lá cỏ

Nhiều đến mức tưởng như chẳng có

Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em

Niềm vui sướng trong ta là có thật

Như chiếc áo trên tường, như trang sách

Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa

Tình anh đối với em là xứ sở

Là bóng rợp trên con đường nắng lửa

Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đó Tình yêu em muốn nói cùng anh

Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng

Lòng tốt để duy trì sự sống

Cho con người thực sự Người hơn.

-------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thương mến tặng Mai Tím :mellow:

DẪU EM BIẾT CHẮC RẰNG ANH TRỞ LẠI

(Xuân Quỳnh)

------------------------

Mai Tím cảm ơn Titty đã hiểu & chia sẻ Mai Tím rất nhiều điều ... trong cuộc sống !

Share this post


Link to post
Share on other sites

LẠI BẮT ĐẦU

Xuân Quỳnh

Lại bắt đầu từ những trang giấy trắng

Lại ngọn đèn, màu mực những câu thơ

Lại nhịp đập bắt đầu, tim rạo rực

Trước biết bao nao nức với mong chờ

Một con tàu chuyển bánh ngoài ga

Làn nước mới, trời xanh và mây trắng

Ngô non mướt, bãi cát vàng đầy nắng

Như chưa hề có mùa lũ đi qua.

Như chưa hề có nỗi đau xưa

Lòng thanh thản trong tình yêu ngày mới.

Một quá khứ ra đi cùng gió thổi

Thời gian trôi, kí ức sẽ phai nhoà.

Những mùa sen, mùa phượng đã xa

Trên khắp nẻo lại bắt đầu mùa cúc

Rồi hoa đào lại tươi hồng nô nức

Như chưa hề biết đến tàn phai.

Tay trong tay tôi đã bên người

Tôi chẳng nói điều chi về vĩnh viễn

Vì mỗi sáng khi mặt trời hiển hiện

Là một ngày tôi lại bắt đầu yêu.

--------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mai Tím đọc tiếp nhé . :P

HÁT RU

(Xuân Quỳnh)

Bình hoa đã ngủ trên bàn

Kìa trang sách gấp ngọn đèn thiu thiu

Ngủ đi, người của em yêu

Này, con tàu lạ vừa neo bến chờ

Trời đêm nghiêng xuống mái nhà

Biển xanh kia cũng đã mơ đất liền.

Anh mơ anh có thấy em

Thấy bông cúc nhỏ nơi triền đất quê

Chiếc mo rơi ở bờ tre

Con sông thăm biển đã về rừng xưa

Đám mây về với cơn mưa

Con đường đi tới miền chưa có đường.

Ngủ đi vầng trán yêu thương

Bức tranh đã ngủ mặt tường lặng im

Ngủ đi, hòn đá thì mềm

Bàn chân thì cứng ngọn đèn thì xa

Thời gian như gió thoảng qua

Tình yêu là cánh đồng hoa giữa trời

Tay ta nắm lấy tay người

Dẫu qua trăm suối ngàn đồi cũng qua.

-------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

THƠ TÌNH CHO BẠN TRẺ

(Xuân Quỳnh)

Vẫn con đường, vạt cỏ tuổi mười lăm

Mặt hồ rộng, gió đùa qua kẽ lá

Lời tình tự trăm lần trên ghế đá

Biết lời nào giả dối với lời yêu...

Tôi đã qua biết mấy buổi chiều

Bao hồi hộp, lo âu và hạnh phúc

Tôi trăn trở nhiều đêm cùng hoa cúc

Đợi tiếng gà đánh thức sự bình yên

Dòng sông này, bãi cát, cánh buồm quen

Hoa lau trắng suốt một thời quá khứ

Tôi đã đi đến tận cùng xứ sở

Đến tận cùng đau đớn, đến tình yêu

Buổi chiều này sặc sỡ như thêu

Muôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡ

Bàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoã

Ánh mắt nhìn như chấp cả vô biên

Chẳng có thời gian, chẳng có không gian

Chỉ tuổi trẻ, chỉ tình yêu vĩnh viễn.

Người mới đến những nơi tôi từng đến

Lại con đường vạt cỏ tuổi mười lăm

Lại hàng cây nghe tiếng thì thầm

Lời thành thật, dối lừa trên ghế đá...

Nào hạnh phúc, nào là đổ vỡ

Tôi thấy lòng lo sợ không đâu

Muốn giãi bày cùng ai đó đôi câu

Về tất cả những gì tôi sẽ trải

Mong rút ngắn dặm đường xa ngái

Để cho người tới đích bớt gian truân

Bao khổ đau, sung sướng đời mình

Xin tặng bạn làm bước thang hạnh phúc

Nhưng tôi biết chẳng giúp gì ai được

Những vui buồn muôn thuở cứ đi qua.

--------------------- Posted ImagePosted Image

Share this post


Link to post
Share on other sites

TỰ KHÚC

(Đinh Thu Hiền )

Ừ thì khóc một dòng sông

Bỏ quên một mảnh trăng lồng trên đê

Cũ đi thì mới lại về

Đắm say đi, những hẹn thề chết theo

Hờn ghen gom được bao nhiêu

Cái lam lũ, cái nuông chiều đã xưa

Vòng ôm giờ cũng như thừa

Trái tim giờ đập mau thưa lần hồi

Em mang nặng tuổi hai mươi

Hồn nhiên không đủ trả người vô tâm

Gọi tên hàng vạn lỗi lầm

Ngọt trong gian dối cũng cầm bằng không

Chiều nay chuẩn bị cưới chồng

Sáng nay ngồi khóc dòng sông đã đầy...

---------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bài ca phiêu lưu

Nguyễn Duy

Xin em đừng nản lòng yêu

Tình tang là cuộc phiêu lưu tuyệt vời

Xin em đừng bỏ cuộc chơi

Phiêu lưu đã nhất trần đời là mơ

Xin em đừng mỏi mong chờ

Phiêu lưu đến bến đến bờ còn xa

Xin em đừng vội vã già

Hiểu cho nhau sống đã là phiêu lưu

----------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tuổi thơ em học đánh vần

Tuổi thơ em học đánh vần

Tấm gương kim cổ lựa lần mà soi

Đánh vần hai chữ đầu đời

Đã mang huyết thống giống nòi Rồng Tiên

Đánh vần hai chữ Ba Miền

Bắc Nam, Trung giữa, nối liền non sông

Đánh vần hai chữ Lạc Hồng

Trường Sơn cha nhớ, Biển Đông mẹ chờ

Một năm bia đá cũng mờ

Ngàn năm bia miệng trơ trơ không mòn

Dặn lòng luôn giữ sắt son

Làm gì, đừng để nước non ố màu

Tình sâu nghĩa nặng mới đau

Một con ngựa bịnh cả tàu không ăn

Sai lầm, tội lỗi : ăn năn

Đừng quăng ra biển, cũng lăn vô bờ

Ai mà không có tuổi thơ

Sao trong trắng quá, như tờ trinh nguyên

Cái bè danh lợi đảo điên

Bọt trôi sông biển, bèo miền tào khê

Chắp tay, xin cúi đầu về

Lỗi thẹn sông núi, lỗi thề Tổ Tông

Trở về với nước Biển Đông

Trở về với núi cao ngần Trường Sơn

Ao nhà dù đục vẫn hơn

Cội nguồn đâu có dỗi hờn nghe em !!!

Mặc Giang

Share this post


Link to post
Share on other sites

GIÁ NHƯ ....

Yêu em tóc đã bạc rồi

Trái tim không biết nói lời mộng mơ

Giá như gặp tự ngày xưa

Anh không vướng víu giàn dưa vườn cà

Giá như chưa có người ta

Tầm xuân lúc nụ khi hoa sợ gì

Giá như ở tuổi đương thì

Hồ Tây tát cạn, Ba Vì xô nghiêng.

Giá như anh có máu điên

Xây hồ bán nguyệt, sắm thuyền dong chơi

Giá như chẳng có ông trời

Đưa em du lịch nước người cho sang

Giá như lắm của nhiều vàng

Ta thuê thợ đúc tượng nàng khắp nơi

Giá như có kiếp luân hồi

Kiếp sau anh chỉ đợi người hôm nay

Giá như là nói cho hay

Biết rằng trời rộng mây bay lắm đường.

St .

Share this post


Link to post
Share on other sites

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ

(Xuân Quỳnh)

Có một thời vừa mới bước ra

Mùa xuân đã gọi mời trước cửa

Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ

Vườn hoa nào cũng ở phía mình đi.

Đường chẳng xa, núi không mấy cách chia.

Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn

Trang nhật ký xé trăm lần lại viết

Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau.

Có một thời ngay cả nỗi đau

Cũng mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi

Mơ ước viễn vông, niềm vui thơ dại

Tuổi xuân mình tưởng mãi vẫn tươi xanh

Và tình yêu không ai khác ngoài anh

Người trai mới vài lần thoáng gặp

Luôn hy vọng để rồi luôn thất vọng

Tôi đã cười đã khóc những không đâu

Một vầng trăng niên thiếu ở trên đầu

Một vạt đất cỏ xanh rờn trước mặt...

Mái tóc xanh bắt đầu pha sợi bạc

Nỗi vui buồn cũng khác những ngày xưa

Chi chút thời gian từng phút từng giờ

Như kẻ khó tính từng hào keo kiệt

Tôi biết chắc mùa xuân rồi cũng hết

Hôm nay non, mai cỏ sẽ già.

Tôi đã đi mấy chặng đường xa

Vượt mấy núi mấy rừng qua mấy biển

Niềm mơ ước gửi vào trang viết

Nỗi đau buồn dồn xuống đáy tâm tư

Em yêu anh hơn cả thời xưa

(Cái thời tưởng chết vì tình ái)

Em chẳng chết vì anh, em chẳng đổi

Em cộng anh vào với cuộc đời em

Em biết quên những chuyện đáng quên

Em biết nhớ những điều em phải nhớ

Hoa cúc tím trong bài hát cũ

Dẫu vẫn là cung bậc của ngày xưa

Quá khứ đáng yêu, quá khứ đáng tôn thờ

Nhưng đâu phải là điều em luyến tiếc.

----------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

HOA CÚC XANH

(Xuân Quỳnh)

Hoa cúc xanh có hay là không có

Trong lầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa

Một dòng sông lặng chảy từ xa

Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ

Hoa cúc xanh có hay là không có

Một ngôi trường bé nhỏ cuối ngàn xa

Mơ ước của người hay mơ ước của hoa

Mà tươi mát mà dịu dàng đến thế

Cỏ mới mọc con chim rừng thơ bé

Nước trong ngần thầm thì với ngàn lau

Trái tim ta như nắng thuở ban đầu

Chưa chút gợn một lần cay đắng

Trên thềm cũ mùa thu vàng gió nắng

Đời yên bình chưa có những chia xa

Khắp mặt đầm xanh biếc một màu hoa

Hương thơm ngát cả một vùng xứ sở

Những cô gái da mịn màng như lụa

Những chàng trai đang độ tuổi hai mươi

Người yêu người, yêu hoa cỏ đất đai

Những câu chuyện xoay quanh mùa hái quả...

Hoa cúc xanh có hay là không có

Tháng năm nào ấp ủ thuở ngây thơ

Có hay không thung lũng của ngày xưa

Anh đã ở và em thường tới đó

Châu chấu xanh, chuồn chuồn kim thắm đỏ

Những ngả đường phơ phất gió heo may

Cả một vùng vương quốc tuổi thơ ngây

Bao mơ ước mượt mà như lá cỏ...

Anh đã nghĩ chắc là hoa đã có

Mọc xanh đầy thung lũng của ta xưa.

----------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

BÀI THƠ CUỘC ĐỜI

(Onga becgôn)

Em nhớ lại chuyện ngày xưa quá khứ

Khúc hát thơ ngây một thời thiếu nữ

"Ngôi sao cháy bùng trên sông Nê-va

Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà”

Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn

Em mới hiểu bấy giờ anh có lý

Dù chuyện xong rồi, anh đã xa cách thế

Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa theo

Lớp trẻ lớn lên bây giờ lại tiếp sau ta

Lại nhắc lại vị ngọt ngào thuở trước

Vẫn sông Nê-va, bóng chiều, sóng nước

Nhưng nghĩ cho cùng, họ có lỗi đâu anh.

Betxônôp

VỀ BÀI THƠ CUỘC ĐỜI

Tặng Onga Becgôn

Đừng nhắc nữa em ơi

Lỗi lầm thời quá khứ

Ngôi sao bùng đốm lửa

Đâu còn nữa màu xanh

Con chim nhỏ chuyền cành

Cùng bay theo tiếng hót

Tím rớt chiều gió buốt

Hoa sặc sỡ lo âu

Dòng sông trôi về đâu

Hỏi làm chi cho khổ

Tình yêu- Con thuyền nhỏ

Buồn trôi nơi xa xôi

Gặp gỡ rồi chia phôi

Yêu thương rồi oán trách

Bây giờ đã xa cách

Nhắc lại mà làm chi

Thời gian mãi trôi đi

Buồn vui thành kỷ niệm

Bài thơ là câu chuyện

Của tình yêu ban đầu.

________________

GỬI BORIS CORNILOV

Vâng, em khác xưa, đã khác quá rồi!

Đời ngắn ngủi, sắp đến ngày vĩnh biệt…

Em đã già đi ra sao, anh nào biết,

Có thể anh biết rồi? Hãy nói nghe anh!

Em không thề nguyền, bởi biết là vô nghĩa,

Cũng chẳng cầu xin được thứ tha.

Nhưng nếu - em tin - anh còn quay lại nữa,

Nếu anh còn có thể hiểu ra, -

Thì mọi bận lòng ta cho qua, anh nhé!

Như những ngày xưa, lại dạo bước bên nhau, -

Mình sẽ khóc, sẽ khóc và sẽ khóc,

Và hiểu rằng… thiếu vắng chẳng dễ đâu.

1939

* * *

Giờ nhắc lại những buồn vui quá khứ

Em nhớ sao bài hát một thời yêu:

“Ngôi sao cháy trên Nêva rực đỏ

Tiếng họa mi lảnh lót trong chiều…”

… Năm tháng qua đi, thêm cay đắng, ngọt bùi,

Trái đất vẫn xoay từng vòng như nhắc

Anh nói đúng , - tình yêu đầu, đã tắt, của em, -

Em hát đã khác xưa, đã khóc về người khác…

Nay từng cặp gái trai bên Nêva sánh bước

Vẫn như xưa - ánh hoàng hôn, sóng nước long lanh…

Chúng mãn nguyện uống vào hồn khúc hát

Và tuổi trẻ, như xưa, mãi đúng phải không anh?

1940 (Tạ Phương dịch )

Vô đề

Tôi lang thang trên phố và than thở

Hát một bài ca không rõ với mông lung

Nơi đây ta nói lời ly biệt

Và nơi đây nhìn lại - chẳng cầm lòng,

Nơi đây nhìn lại, và bước hụt

Tựa như ta linh tính thấy tai ương

Còn thành phố vẫn bụi hoa tràn ngập

Lá vẫn dịu dàng, nước vẫn thân thương

Dẫu tôi mất đi tất cả - hãy cứ cười

Dẫu bao khó khăn tôi cũng trả

để được thêm một lần ngoái lại

Nhìn theo bạn ta đang cất bước rời xa.

*********************

Share this post


Link to post
Share on other sites

Gửi Bôrix Coócnilốp

(Bôrix Coócnilốp là người yêu của Onga becgôn )

I

Em lại nhớ chuyện ngày quá khứ

Khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ:

"Ngôi sao cháy bùng trên sóng Nêva

Và tiếng chim kêu những buổi chiều tà..."

Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn

Em mới hiểu,bây giờ anh có lý

Dù chuyện xong rồi,

Anh đã xa cách thế !

"Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa theo..."

Lũ trẻ lớn lên, gi lại tiếp theo ta

Lại nhắp lại vị ngọt ngào thuở trước

Vẫn sông Nêva, bóng chiều, sóng nước...

Nhưng nghĩ cho cùng, họ có lỗi đâu anh!

II

Vâng, em khác hẳn rồi, chẳng giống trước nữa đâu !

Cuộc đời ngắn cũng xem chừng sắp hết.

Em đã già nhiều, nhưng anh đâu có biết,

Hay anh cũng biết rồi? Có thể!... Nói đi anh!

Em xin lỗi làm chi, chẳng cần đâu anh nhỉ

Thề thốt chăng? Cũng vô ích thôi mà,

Nhưng ví thử em tin, anh còn quay trở lại

Thì một ngày nào, anh sẽ hiểu ra...

Và mọi tổn thương, chúng mình xoá hết

Chỉ ở bên nhau, sánh bước trọn đường

Chỉ cần được sóng đôi, và chỉ khóc

Chỉ khóc thôi, đủ bù đắp tận cùng!...

1939

------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh hãy trở về

(Ôn ga Béc gôn )

Anh hãy trở về trong giấc mơ em

Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh

Anh một thuở như cuộc đời như chim, như nắng

Như tuổi thanh xuân hạnh phúc vô bờ.

Anh bây giờ đã ở rất xa

Khoảng cách bao la xoá nhoà hình dáng

Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm

Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh.

Chỉ mình em có lỗi, chỉ mình em

Vì đã vội buông anh ra quá sớm

Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh

Ôi lòng thèm khát chẳng thể nào nguôi...

Anh hãy trở về trong giấc mơ em

Dẫu trong mơ anh không còn như ảnh

Anh một thuở của cuộc đời như chim, như nắng

Như tuổi thanh xuân hạnh phúc vô bờ.

Vì năm tháng đổi thay em bây giờ đã khác

Hát khác xưa rồi, và khóc cũng khác xưa

Em đã khác xưa rồi, em đã khác xưa

Ôi cuộc đời sao trôi nhanh quá!

Em đã già đi anh không nhận ra nữa

Hay là anh có nhận ra chăng?

Em không cầu xin tha thứ nơi anh

Cũng chẳng thề nguyền những điều vụng dại

Nhưng em tin nếu anh quay trở lại

Nếu anh còn nhận được ra em

Những bực tức nhau ta sẽ nguôi quên

Ta sẽ lại bên nhau sóng bước

Ta sẽ khóc như chưa bao giờ được khóc

Mà chỉ hai ta mới hiểu vì sao.

-----------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

KHÔNG NÓI

(Onga becgôn)

Em vẫn sống như ngày xưa từng sống

Vẫn vui đùa, vẫn hát, vẫn cười vui

Khi hè về đêm trắng vẫn dạo chơi,

Vẫn ngắm Nê va những chiều ráng đỏ

Bởi nỗi buồn thời gian đã xoá

Và tình yêu thành kỷ niệm xa xăm.

Em đã quên, vâng em đã quên anh...

Anh đối với em không phải là duy nhất!

Xin đừng giận, bởi đó là sự thật

Em không muốn dối mình, và không muốn dối anh.

Tình yêu qua như làn gió mỏng manh

Trong chuyện đó chẳng phải em có lỗi.

Đừng trách em là người mau thay đổi

Bởi tình yêu chỉ đến một lần thôi

Tất cả những gì năm tháng đã cuốn trôi

Sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại....

------------------

Share this post


Link to post
Share on other sites

Em xin tham gia nhé, Ngoài Đinh Thu Hiền, Vi Thùy Linh, Xuan Quynh,... thi NGuyen Duy cung la nguoi em yeu thich tho vi tinh chat rat doi thuc va rat sau sac cua ong:

ĐI CHÙA

Từng đôi anh trước chị sau

từng bầy xe cúp lùa nhau trên đường

cũng là đi hội chùa Hương

nón mê chan đất thập phương gập ghềnh

CÕI PHẬT

Rêu trơn tam cấp Thiên Trù

ngón chân bấm đá gật gù lên tiên

ni cô lá múm đồng tiền

bát canh rau sắn ngọt quên đường về

NGUYỆN CẦU

Dưới trần bến Đục bến Trong

trên trời Hương Tích, Hinh Bồng trắng mây

cô em cầu cạnh gì đây?

-Cầu cho giá gạo hàng ngày đừng lên...

ĐOÁN MỘNG

Dấn thân vào tận cõi thiền

còn mơ Đụn Gạo, Đụn Tiền cho ai

hạc vàn về chốn Như Lai

nỗi lo trần thế theo ngoài chân mây

BÓI KIỀU

Người đâu thử một quẻ Kiều

nghe vô thức có tiếng gieo đá vàng

thò tay bốc phứa một tranng

mong Kim Trọng lại vớ chàng Sở Khanh

BÓI TAY

Chỉ tay ngang dọc rối bời

cũng toan nhăng cuội mấy lời không đâu

thôi đừng bỡn mặt buồn đâu

bàn tay cao số cầm lâu ngại ngùng

NẾM MƠ

Cây mơ đứng lẻ loi bên đồi

hạt mưa muôn thuở nói lời dửng dưng

đắng vay chua chát đã từng

mơ chùa Hương cũng chua chừng ấy thôi

GIÃ TỪ

Biết là chả có Phật đâu

vẫn lòng thanh bạch lại sau lễ chùa

người về khăn áo gió đưa

phất phơ hồn vía ngày xưa vẫn còn...

NGUYỄN DUY

Share this post


Link to post
Share on other sites

XẨM NGỌNG

(Nguyễn Duy)

Nghêu ngao hát ngọng ngẹo chơi

người cười nói xúc phạm người ngậm tăm

Siêng làm xúc phạm phàm ăn

kẻ đi xúc phạm kẻ nằm dài lưng

Ðàn kêu tưng tửng từng tưng

con trâu xúc phạm sợi thừng cột trâu

Bông hoa xúc phạm con sâu

con cá xúc phạm lưỡi câu ao nhà

Ông bụt xúc phạm con ma

lão say khước xúc phạm bà tỉnh queo

Cái sang xúc phạm cái nghèo

cái ngay xúc phạm cái khoèo bẩm sinh

Ðàn kêu tinh tỉnh tình tinh

cái tâm xúc phạm cái hình vô tâm

Cõi dương xúc phạm cõi âm

cõi thiên xúc phạm cõi trần tục gian

Ðàn kêu tang tảng tàng tang

nàng chơi đẹp xúc phạm chàng xấu chơi

Ngứa nghề hát ngọng ngẹo thôi

người yêu nhau xúc phạm người ghét nhau...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chợ !

Có món ngon nào giá rẻ không em ?

Gạo trắng rau tươi cá bơi tôm nhảy

Người xưa bảo tiền nào của nấy

Cái lẽ đời giản dị thế thôi ư ?

Có đam mê nào giá rẻ không em ?

Lời tâm huyết chiết ra từ máu đỏ

Câu thơ thật đổi lấy đồng tiền giả

Vã mồ hôi sôi nước mắt thắt lòng

Có yêu thương nào giá rẻ không em ?

Ái ân đi qua nợ đời rơi vãi lại

Còng lưng gánh tiếng cười con gái

Thăm thẳm mai lởm chởm nhọc nhằn

Mẹ trót ru ta câu sấm mệnh con cò

Thôi đừng trách cành me sao mềm thế ?

Đừng tưởng loanh quanh mọi người sống dễ

Có hạnh phúc nào giá rẻ không em ?

- Nguyễn Duy -

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay