Bích Duyen

Điều nghịch lý của ngày nay !

8 bài viết trong chủ đề này

Điều nghịch lý của thời đại ngày nay là chúng ta có những tòa building cao hơn nhưng sự kiên nhẫn của mình lại ngằn hơn, ta có những đại lộ rộng lớn hơn, nhưng cái nhìn của mình lại nhỏ hẹp hơn. Chung ta tiêu xài nhiều hơn, nhưng có được ít hơn, mua sắm thêm hơn, nhưng thưởng thức lại kém hơn. Ta có căn nhà to rộng hơn, nhưng gia đình nhỏ bé hơn, có nhiều tiện nghi hơn nhưng thời giờ lại ít hơn. Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn nhưng hiểu biết lại giảm đi, ta dư thừa kiến thức, nhưng lại thiếu sự xét suy, ta có thêm nhiều nhà chuyên môn và cũng thêm bao nhiêu là những vấn đề, có thêm thuốc men nhưng sự lành mạnh lại càng sụt giảm.

Thời đại ngày nay chúng ta uống rượu và hút thuốc qúa nhiều, tiêu pha không tiếc nuối, thiếu vắng tiếng cười, lái xe qúa nhanh, nóng giận rất dễ, thức rất khuya, đọc sách rất ít, xem Ti-vi qúa nhiều, và hiếm khi nào ta biết ngồi lại trong tĩnh lặng ! Tài sản của ta tăng lên gấp bội phần, nhưng gía trị của chúng cũng sụt giảm theo. Chúng ta nói qúa nhiều, thương yêu qúa ít, và thù ghét thì lại qúa thường.

Chúng ta biết cách kiếm sống, nhưng không mấy ai biết sống. Một đời người được kéo dài hơn, nhưng chỉ là cộng thêm những năm tháng mà thôi. Chúng ta đã lên đến mặt trăng và trở về trái đất, nhưng rất khó bước qua bên kia đường để chào người hàng xóm mới. Ta chinh phục được thế giới bên ngòai, nhưng không biết gì về thế giới bên trong. Chúng ta đã làm được rất nhiều những việc lớn lao, nhưng rất ít việc tốt lành.

Không khí chung quanh ta được trong sạch hơn, nhưng tâm hồn ta lại càng thêm ô nhiễm. Chúng ta chia cắt được một hạt nguyên tử, nhưng chưa phá được thành kiến của chính mình. Chúng ta viết nhiều hơn, nhưng học được ít hơn. Chúng ta có nhiều dự án hơn, nhưng hòan tất lại ít hơn. Chúng ta biết cách làm việc thật nhanh chóng, nhưng không biết cách để đợi chờ. Chúng ta thiết kế nhiều máy điện tóan, chứa thật nhiều dữ kiện, in ra bao nhiêu tài liệu, nhưng sự truyền thông giữa con người lại càng sút kém đi.

Ngày nay của thời đại của mì ăn liền, tiêu hóa chậm, con người to lớn nhưng chí khí rất nhỏ, lợi nhuận thì rất sâu mà tình người thì rất cạn. Đây là thời đại của hai đầu thương nhưng trăm ngàn ly dị, nhà cửa khang trang nhưng đổ vỡ trong gia đình. Đây là thời đại của những mặt hàng trưng bày ngòai cửa tiệm thì rất nhiều, nhưng trong nhà kho lại không có một đồ vật nào. Đây là thời đại mà kỹ thuật có thể mang lá thư này đến thẳng với bạn, và bạn cũng hoàn tòan có tự do để chọn đọc nó hay xóa bỏ đi …

Nhưng xin bạn hãy nhớ bỏ thì giờ của mình ra với người thương, vì họ sẽ không có mặt với ta mãi mãi. Hãy nhớ chọn những lời dễ thương với những ai đang ngước nhìn bạn với nhiều ngưỡng phục, vì cô hay cậu bé đó rồi cũng sẽ lớn lên và rời xa ta. Hãy nhớ ôm chặt người gần bên, vì đó là một món qùa vô giá mà ta có thể ban tặng cho người khác, khi nó được xuất phát từ trái tim mình. Hãy nhớ nắm tay nhau và trân qúy những phút giây này, vì biết rằng thời gian sẽ không ở với ta mãi mãi. Hãy có thì giờ để thương nhau, để lắng nghe nhau, và nhất là hãy chia sẻ với nhau những ý tưởng đẹp nhất trong tâm mình.

Và nhất là bạn hãy luôn nhớ rằng, cuộc sống không phải chỉ được đo lường bằng con số hơi thở của mình, mà bằng những giây phút kỳ diệu trong cuộc đời đã mang hơi thở tất bay cao.

(Sưu Tầm)

Share this post


Link to post
Share on other sites

Xin bổ sung thêm là "lời nói ngày nay thì luôn bay bổng, nhưng nội dung thì trống rỗng".

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vấn đề là ở chỗ tại sao lại có tình trạng này. Không chỉ ở nước ta mà trong nhiều nước cũng có tình trạng như vậy.

Thế giới tuân theo qui luật: Cứ mỗi bước tiến về vật chất luôn kèm theo một bước lùi về tinh thần.

Chỉ khi tìm được nguyên nhân mới có thể thấy được biện pháp.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vấn đề là ở chỗ tại sao lại có tình trạng này. Không chỉ ở nước ta mà trong nhiều nước cũng có tình trạng như vậy.

Thế giới tuân theo qui luật: Cứ mỗi bước tiến về vật chất luôn kèm theo một bước lùi về tinh thần.

Chỉ khi tìm được nguyên nhân mới có thể thấy được biện pháp.

Lý học Đông phương có câu trả lời từ rất lâu - có lẽ từ gần 5000 năm tưước:

Âm thịnh thì Dương suy. Âm động Dương tịnh.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh Thiên Sứ viết:

Nội dung trích dẫn(Vo Truoc @ Feb 1 2009, 06:00 PM) Posted ImageVấn đề là ở chỗ tại sao lại có tình trạng này. Không chỉ ở nước ta mà trong nhiều nước cũng có tình trạng như vậy.

Thế giới tuân theo qui luật: Cứ mỗi bước tiến về vật chất luôn kèm theo một bước lùi về tinh thần.

Chỉ khi tìm được nguyên nhân mới có thể thấy được biện pháp.

Lý học Đông phương có câu trả lời từ rất lâu - có lẽ từ gần 5000 năm tưước:

Âm thịnh thì Dương suy. Âm động Dương tịnh.

Như vậy, những "nghịch lý" trên đâu còn là nghịch lý mà là qui luật tất yếu. Đã là qui luật tất yếu thì chúng ta chẳng nên phàn nàn mà nên vui theo. Cái đó gọi là thuận theo tự nhiên.

Điều này có vẻ lại là một nghịch lý nữa!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh Thiên Sứ viết:

Lý học Đông phương có câu trả lời từ rất lâu - có lẽ từ gần 5000 năm tưước:

Âm thịnh thì Dương suy. Âm động Dương tịnh.

Như vậy, những "nghịch lý" trên đâu còn là nghịch lý mà là qui luật tất yếu. Đã là qui luật tất yếu thì chúng ta chẳng nên phàn nàn mà nên vui theo. Cái đó gọi là thuận theo tự nhiên.

Điều này có vẻ lại là một nghịch lý nữa!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh Thiên Sứ viết:

Như vậy, những "nghịch lý" trên đâu còn là nghịch lý mà là qui luật tất yếu. Đã là qui luật tất yếu thì chúng ta chẳng nên phàn nàn mà nên vui theo. Cái đó gọi là thuận theo tự nhiên.

Điều này có vẻ lại là một nghịch lý nữa!

Anh Votruoc hiểu lầm ý tôi rồi. Tôi muốn nói là:

Con người qua thuyết Âm Dương Ngũ hành đã biết đến quy luật này và đã có cách giải quyết nó theo phương pháp luận của học thuyết này.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh Thiên Sứ viết:

Anh Votruoc hiểu lầm ý tôi rồi. Tôi muốn nói là:

Con người qua thuyết Âm Dương Ngũ hành đã biết đến quy luật này và đã có cách giải quyết nó theo phương pháp luận của học thuyết này.

Vâng. Anh có thể cho em biết cách giải quyết vấn đề này (nghịch lý như Bích Duyên nói) theo phương pháp luận của học thuyết ADNH không ạ.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay