Thiên Sứ

Minh triết Việt trong sự tích Ông Táo

31 bài viết trong chủ đề này

Trong topic này cũng có vài ý kiến về các quẻ Dịch liên quan đến vấn đề mà tôi đã trình bày: Quẻ Hỏa Thủy Vị tế. Nhưng chỉ có quẻ Hỏa Thủy Vị tế là cách giải thích hợp lý có tính hệ thống. Còn tất cả các quẻ khác chỉ để tham khảo. Cũng như sau khi tôi đổi chỗ Tốn Khôn trong Hậu Thiên Văn Vương trở về với nguyên thủy của nó là Hậu Thiên Lạc Việt thì cũng có rất nhiều nhà nghiên cứu đề xuất các phương pháp cấu trúc Hậu Thiên. Nhưng chỉ có cấu trúc "Hậu Thiên Lạc Việt phối Hà Đồ" có tính hệ thống, nhất quán, .... khi giải thích tất cả các vấn đề liên quan đến toàn bộ các phương pháp ứng dụng của thuyết Âm Dương Ngũ hành. So sánh với tiêu chí khoa học làm chuẩn mực thì hoàn toàn phù hợp: Hợp nhất các cái gọi là "Trường phái phong thủy" trong cổ thư chữ Hán, hiệu chỉnh Lạc Thư hoa giáp; xác định Tử Vi Lạc Việt....vv.....Còn các đề xuất mô hình Hậu Thiên khác chỉ bàn cho vui.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính gửi Bác Thiên Sứ

Con mới đọc bài Chuyện "ông Táo" trong văn hoá dân gian Á Đông đăng trên dantri.com.vn, nếu con không đọc bài của Bác trước thì dính phải thuốc độc rồi. Con nói thế cũng không đúng, thực ra thế hệ chúng con (con sinh năm 1979) không biết mình bị nhiễm độc nếu không biết đến Bác, những công trình nghiên cứu, bài viết của Bác về nền văn hiến Việt 5000 năm.

P/S: Con có gửi bài của Bác cho dantri.com.vn hy vọng họ hiểu được. Con cũng xin phép cho con chép bài của Bác để gửi cho người thân, bạn bè của con nếu Bác cho phép. Chúc Bác luôn mạnh khoẻ!

Bài của tôi đăng trên diễn đàn từ 2008. Nhưng chưa được "khoa học công nhận". Còn những bài khác cũng chưa thấy "khoa học công nhận". Nhưng đăng tùm lum.

Còn Nhatd có nhã ý đăng bài của tôi ở đâu cũng được. Cảm ơn Nhatd về việc này.

Tất cả những gì liên quan đến minh chứng Việt sử 5000 năm văn hiến của tôi đều không giữ bản quyền. Ai nghĩ đến thì ủng hộ, không thì thôi.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chinese-67665.jpg
Nguồn Dân Trí.
Đây là Táo Tàu.
Người ta cứ ra rả như ve rằng: Tục thờ Táo từ Tàu. Nhưng hình ảnh trên tranh Tàu này chỉ có hai Táo Tầu. Còn Táo thứ ba thì ở đâu ra?
Với ba vị Táo Quân Việt thì sự minh triết hoàn toàn phù hợp với nội dung của thuyết Âm Dương Ngũ hành và ký hiệu siêu công thức là bát quái, trong mô thức miêu tả chu kỳ thời gian về mọi mặt: Ngày 23, quẻ Hỏa thủy Vị tế, nội dung của quái Ly và hình tượng hai ông một bà....vv....Còn hai vị Táo Tầu thì chẳng có nội dụng gì cả.
Bởi vậy. Toàn ăn theo nói leo cả.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Một năm nữa lại qua đi. Ngày mai là ngày tiễn Ông Công, ông táo lên dời. Tôi đưa bài này lên để xem cho vui.

Xin cảm ơn.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Minh triết Việt trong sự tích Ông Táo
Giờ Sửu - 22 tháng Chạp - Mậu Tý.

Rất nhiều người quan niệm rằng tục cúng ông Táo là của người Hán du nhập vào văn hóa Việt. Thậm chí nó được các học giả nói một cách rất nghiêm túc. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại! Chính nền văn hiến Việt trải gần 5000 huyền vĩ ở bờ Nam sông Dương Tử là nguồn gốc của phong tục cúng ông Công Ông Táo. Khi nền văn minh này sụp đổ ở Nam Dương Tử và bị Hán hóa trải hàng ngàn năm; khiến ngày nay người ta ngộ nhận tục cúng ông Công Ông Táo của người Hán.
Bài viết này sẽ chứng minh với các bạn điều đó.

Ông Táo trong truyền thuyết và phong tục Việt.
Cứ mỗi khi năm hết Tết đến thì nhà nhà Việt Nam theo phong tục lại làm lễ cúng Ông Táo về trời. Đây là một phong tục thuần Việt có từ thời Hùng Vương dựng nước và còn giữ lại trong truyền thống văn hóa Việt đến ngày nay. Bẳng chứng gián tiếp cho điều này là từ thời Hùng vương thứ VI, vua Hùng đã chấm giải nhất cho hoảng tử Lang Liêu là người kế vị và bánh chưng bánh dày do hoàng tử Lang Liệu được đặc biệt dùng cúng tổ tiên trong ngày Tết.
Từ đó, chúng ta dễ dàng suy ra rằng: Ít nhất lễ Tết nguyên đán có từ trước thế kỷ XV BC - tương đương thời vua Bàn Canh của Ân Thương. Và tục cúng bánh chưng, bánh dày còn đến tận ngày nay. Từ đó chúng ta dễ dàng đặt vấn đề với lễ cúng Ông Táo về trời liên hệ đến ngày giáp Tết phải là phong tục của người Việt từ thời xa xưa. Bởi vì, khi nền văn minh Họa Hạ khi tiếp quản được nền văn minh ở Nam Dương Tử đã Hán hóa những giá trị văn hóa Việt trong hơn 1000 năm và tiếp tục duy trì đến bây giờ, ở vùng đất cũ của Văn Lang xưa, khiến không ít người ngộ nhận tục cúng ông Táo của người Hán. Nhưng chính vì nguồn gốc tục cúng Ông Táo trong văn hóa Hán chỉ là sao chép lại từ văn hiến Việt. Nên nó chỉ là một tín ngưỡng thuần túy và không mang tính minh triết liên hệ với nội dung của nó. Ngược lại, truyền thuyết của dân tộc Việt với hình ảnh Táo quân "Hai ông, một bà" và nội dung của nó lại trùng khớp hoàn toàn về nội dung với những giá trị minh triết Đông phương của chính cái mà người ta gọi là có nguồn gốc Hán.
Chúng ta hãy xem lại truyền thuyết có dấu ấn cổ xưa nhất về ông Táo còn lưu truyền trong văn hóa Việt, tóm lược như sau:

Trọng Cao có vợ là Thị Nhi ăn ở với nhau đã lâu mà không con, nên sinh ra buồn phiền, hay cãi cọ nhau. Một hôm, Trọng Cao giận quá, đánh vợ. Thị Nhi bỏ nhà ra đi sau đó gặp và bằng lòng làm vợ Phạm Lang. Khi Trọng Cao hết giận vợ, nghĩ lại mình cũng có lỗi nên đi tìm vợ. Khi đi tìm vì tiền bạc đem theo đều tiêu hết nên Trọng Cao đành phải đi ăn xin.
Khi Trọng Cao đến ăn xin nhà Thị Nhi, thì hai bên nhận ra nhau. Thị Nhi rước Trọng Cao vào nhà, hai người kể chuyện và Thị Nhi tỏ lòng ân hận vì đã trót lấy Phạm Lang làm chồng.
Phạm Lang trở về nhà, sợ chồng bắt gặp Trọng Cao nơi đây thì khó giải thích, nên Thị Nhi bảo Trọng Cao ẩn trong đống rơm ngoài vườn. Phạm Lang về nhà liền ra đốt đống rơm để lấy tro bón ruộng. Trọng Cao không dám chui ra nên bị chết thiêu. Thị Nhi trong nhà chạy ra thấy Trọng Cao đã chết bởi sự sắp đặt của mình nên nhào vào đống rơm đang cháy để chết theo.
Phạm Lang gặp tình cảnh quá bất ngờ, thấy vợ chết không biết tính sao, liền nhảy vào đống rơm đang cháy để chết theo vợ.
Ngọc Hoàng cảm động trước mối chân tình của cả ba người, (2 ông, 1 bà), và cũng cảm thương cái chết trong lửa nóng của họ, ngài cho phép họ được ở bên nhau mãi mãi bèn cho ba người hóa thành “ba đầu rau” hay "chiếc kiềng 3 chân" ở nơi nhà bếp của người Việt ngày xưa. Từ đó, ba người ấy được phong chức Táo Quân, trông coi và giữ lửa cho mọi gia đình, đồng thời có nhiệm vụ trông nom mọi việc lành dữ, phẩm hạnh của con người. Táo Quân, còn gọi là Táo Công, là vị thần bảo vệ cho cuộc sống gia đình, thường được thờ ở nơi nhà bếp, cho nên còn được gọi là Vua Bếp.


29_tet03B.jpg
Tranh dân gian Việt - bản khắc gỗ

Theo tục lệ cổ truyền, người Việt tin rằng, hàng năm, cứ đến ngày 23 tháng Chạp âm lịch, Táo Quân lại cưỡi cá chép bay về trời để trình báo mọi việc xảy ra trong gia đình với Ngọc Hoàng. Cho đến đêm Giao thừa Táo Quân mới trở lại trần gian để tiếp tục công việc coi sóc bếp lửa của mình.
Vị Táo Quân quanh năm ở trong bếp nên biết hết mọi chuyện hay dở tốt xấu của mọi người, cho nên để Vua Bếp "phù trợ" cho mình được nhiều điều may mắn trong năm mới, người ta thường làm lễ tiễn đưa Ông Táo về chầu Ngọc Hoàng rất trọng thể. Người ta thường mua hai mũ Ông Táo có hai cánh chuồn và một mũ dành cho Táo Bà không có cánh chuồn, ba cái áo bằng giấy cùng một con cá chép (còn sống hoặc bằng giấy, hoặc cũng có thể dùng loại vàng mã gọi là “cò bay ngựa chạy”) để làm phương tiện cho “Vua Bếp” lên chầu trời. Ông Táo sẽ tâu với Ngọc Hoàng về việc làm ăn, cư xử của mỗi gia đình dưới hạ giới. Lễ cúng thường diễn ra trước 12h trưa, sau khi cúng xong, người ta sẽ hóa vàng đồ lễ, nếu có cá sống thì sẽ đem thả xuống sông, hồ, biển hay giếng nước, tùy theo khu vực họ sinh sống.
Càng tiến dần vào trong Nam thì tục cúng ông Táo về trời có một chút thay đổi. Nhưng lễ cúng Táo Quân ở miền Bắc với một nghi lễ không thể thiếu là Cá Chép là mang tính nguyên thủy hơn cả.
Qua truyền thuyết của dân tộc Việt truyền lại, chúng ta thấy rằng hình ảnh hai ông một bà - tức một Âm hai Dương hoàn toàn trùng khớp với quẻ Ly trong Kinh Dịch.

3.jpg?t=1232196064
Quẻ Ly

Nội dung tương tự như vậy tôi đã viết từ lâu trên tuvilyso.com (Bây giờ là tuvilyso.net). Nhưng hồi đó, tôi cũng mới chỉ dừng lại đây. Nhưng trong bài viết này, tôi tiếp tục minh chứng thêm những tình tiết liên quan tính minh triết Đông phương với lễ Táo Quân trong truyền thống văn hóa Việt.

(Hình bị mất. Xin bổ sung sau).
Vết lõm trên ông đầu rau trong bếp Việt xưa.

Ba vị Táo quân trong phong tục Việt cũng phù hợp với thực tế cái bếp xưa của Việt tộc cũng chỉ có ba miếng đất gọi là: Ông Đầu rau.

65133494-small_148941.jpg
Ba ông Đầu rau trong bếp Việt xưa.

Một trong những nét độc đáo khi tạo ba ông đầu rau để nấu bếp là khi nặn bao giờ người thợ nặn cũng lấy ngón tay ấn nhẹ vào giữa một trong ba ông này, tạo thành một vết lõm tròn. Và ông đầu rau có vết lõm đó bao giờ cũng đặt vào giữa. Bây giờ, bếp ga, bếp dầu ầm ầm. Xưa nhất cũng là cái kiềng ba chân bằng sắt phổ biến ở thành thị. Ông Đầu rau bằng đất dù ở vùng sâu, vùng xa cũng chắc không còn nữa. Huống chi một vết nhấn tròn giữa một ông đầu rau, chắc chẳng ai còn nhớ. Cho nên, điều mà người viết nói ở đây, may ra chỉ còn trong ký ức của những người cao niên, ở một miền quê xa xôi nào đó.
Ý nghĩa của vết lõm này, chính là dấu hiệu của tính bao trùm mà tiếng cổ Việt ngày xưa gọi là "Cái'. Tức Táo bà. Quẻ Ly thuộc Dương, nhưng lại ở phía dưới Hà Đồ, nên tính Âm mới bao trùm lên tất cả. Bởi thế tính Âm mới làm cái trong ba ông Đầu rau. Chính vì vậy, Ly là Trung Nữ.
Trong bức tranh dân gian Việt mà các bạn thấy ở trên táo bà ngồi giữa hai ông thì trong quẻ Ly hào Âm cũng đứng giữa. Quẻ Ly thuộc Hỏa nên biểu tượng cho bếp cũng thuộc Hỏa. Biểu tượng trong truyện dân gian "cả ba người cùng chui trong đống lửa" đấy chính là hình tượng của ba ông đầu rau trong bếp mỗi nhà.


Lạc Thư Chu Dịch trong phong tục cúng Táo Quân của người Việt.

Một hình ảnh gắn liến với lễ Táo Quân chính là con cá chép. Tại sao về trời mà Táo quân lại cưỡi cá chép? Sao không phải là cưỡi chim? Ông cha ta có lầm lẫn gì không? Hoàn toàn không! Khi mà tổ tiên người Việt đã để lại cho hậu thế một nền văn hiến vĩ đại. Con cá chép thuộc hành thủy. Trong những di sản văn hóa phi vật thể là những bức tranh dân gian Việt chúng ta thấy trang đàn lợn với một lợn mẹ và năm lợn con. Đây chính là hình tượng của "Thiên Nhất sinh thủy - Địa lục thành chi". Chúng ta cũng thấy hình tượng này trong tranh cá chép làng Đông hồ: Một con cá mẹ với năm con cá con.

cachep.jpg

 
Tranh Đàn Cá Tranh dân gian Đông Hồ.
Thiên nhất sinh thủy . Địa lục thành chi.


Cá thuộc hành Thủy, tượng của quẻ Khảm:

6.jpg?t=1232196239

Và hình tượng Táo quân cưỡi cá chép, chính là biểu tượng của quẻ Hỏa Thủy Vị tế trong kinh Dịch. Đây là quẻ cuối cùng kết thúc một chu kỳ 64 tư quẻ Dịch. Biểu tượng cho chu kỳ tuần hoàn của tạo hoá trong một năm đã kết thúc và chuyển sang một chu kỳ mới và mọi việc vẫn còn tiếp tục để một năm mới tốt lành. Đó là tinh thần của quẻ Vị Tế.

3.jpg?t=1232196064

6.jpg?t=1232196239
Quẻ Hỏa Thủy Vị Tế.
Biểu tượng của Táo Quân (Ly - Hỏa) cưỡi trên lưng cá chép (Khảm - Thủy).

Ngày 23 tháng Chạp. Ông Táo về trời.
Tại sao Ông Táo lại về trời lại là ngày 23 tháng Chạp mà không phải là ngày 30? Ngày này là ngày mà lý học Đông phương cho là ngày Nguyệt Kỵ. Vậy Táo quân lại chọn đúng ngày này lên trời liệu có sái không? Sách cổ chữ Hán chỉ ghi nhận mùng 5, 14, 23 là ngày Nguyệt kỵ và không một lời giải thích. Trong truyền thuyết dân gian Việt thì cho rằng "Đó là những ngày vua đi, nên kiêng ra đường". Tôi đã chứng minh trong một tiểu luận rằng: Đây chính là phép du niên phiên tinh ngày, tính theo tháng. Ngày của sao Ngũ Hoàng nhập trung theo chu kỳ cửu cung. "Vạn vật qui ư thổ" hay nói theo thuyết Âm Dương Ngũ hành thì đây chính là ngày kết thúc chu kỳ của Ngũ Hành vào tháng cuối cùng trong Năm. Kết thúc chu kỳ Ngũ hành vào ngày 23, đồng thời cũng là kết thúc chu kỳ của 64 quẻ Dịch. Hành thổ thuộc trung cung thuộc ngôi Hoàng cực chi phối Ngũ Hành - Theo Lý học Đông phương - thuộc về Hoàng tộc, nên là ngày của Vua Bếp - Táo Quân về trời.

Y phục của Táo Quân và vì sao Táo Quân không mặc quần?
Bức tranh dân gian Việt ở trên vẽ ba vị Táo Quân, đều mặc quần nghiêm chỉnh, với những hàng chữ Hán phía trên. Bức tranh này hẳn được sáng tác kể hàng ngàn năm sau khi nền văn minh Văn Lang sụp đổ ở miến Nam sông Dương Tử. Bởi vì, trong phong tục còn giữ lại được đến ngày nay trong dân gian Việt thì Táo Quân không mặc quần. Điều này cũng giống như hàng ngàn năm trôi qua, những con rối nước trong văn hóa dân gian Việt được vẽ cái vạt áo bên phải vậy. Hiếm lắm, trong kho tàng chất những con rối nước cổ bỏ đi, may ra còn những con rối xưa cài vạt áo bên trái. Vậy Táo Quân không mặc quần có ý nghĩa gì trong truyền thống Việt?
Lịch sử Trung Hoa ghi lại: Chính cái quần là của các dân tộc phía Bắc Trung Hoa và không thuộc về y phục Hán cổ. Vào cuối thời Xuân Thu, đầu thời Chiến Quốc, Triệu Vũ Vương mới đưa cái quần vào làm y phục chính thức của nước Triệu. Và y phục này thích hợp với các chiến binh trong các cuộc chiến liên miên giữa các quốc gia so với vải quây che phần thần dưới trước đó. Sau này chiếc quần mới phổ biến trong thất Quốc và do các chiến binh mặc và trở thánh y phục của Trung Hoa. Nhưng Người Việt, với tư cách là một nhà nước độc lập ở Nam Dương Tử, tất nhiên không thể tiếp thu một cách nhanh chóng y phục quần của các dân tộc phi Hán ở Phương Bắc Trung Quốc. Điều này cho thấy rằng: Phong Tục thờ Táo Quân phải có từ rất lâu, trước cả khi dân tộc Hán bị xâm nhập văn hóa mắc quần của các dân tộc phái Bắc này và còn giữ đến bây giờ. Và điều này như tôi đã phân tích ở trên: Nó phải có trước thời Vua Hùng Vương Thứ VI quyết định dùng bánh Chưng bánh dầy vào lễ Tết của dân tộc Việt. Còn nếu như thời Hùng Vương chỉ ra đời vào Thiên Niên kỷ thứ nhất trước CN và Tết Việt Nam là văn hóa Hán là chủ nhân đích thực của văn hóa Đông phương thì ông Táo Việt đã mặc quần như bức tranh dân gian sáng tác về sau này mà bạn đọc đã nhìn thấy ở trên.

20130128154650_2013012810Tao.jpg
Táo Quân Việt không mặc quần.

Đã có thơ rằng (Hình như của cụ Tản Đà):
Hăm ba, ông Táo dạo chơi xuân
Đội mão, đi hia, chẳng mặc quần
Giời hỏi: làm sao ăn mặc thế?
Thưa rằng: hạ giới nó… duy tân!


Qua sự minh chứng và phân tích ở trên, chúng ta cũng nhận thấy rằng: Đằng sau một phong tục cổ truyền của dân tộc Việt - tục cúng "Ông Táo về trời" là cả một sự minh triết liên quan chặt chẽ đến nền Lý học Đông phương - mà từ lâu tôi đã minh chứng - thuộc về nền văn hiến huyền vĩ Việt, một thời huy hoàng ở miến Nam sông Dương Tử. Có thể nói rằng: Không phải ngẫu nhiên mà có sự trùng khớp hợp lý gần như toàn bộ nhứng nét chính của phong tục cúng ông Công, ông Táo với những quan niệm có tính nguyên lý của Học thuật cổ Đông phương. Sở dĩ có sự trùng khớp hợp lý đến kỳ lạ này, chính vì nó là hệ quả của nền minh Đông Phương thuộc về nền văn hiến Việt được đưa vào cuộc sống văn hóa Việt qua phong tục cúng đưa "Ông Công, Ông Táo về trời".
Vấn đề cũng không chỉ dừng lại ở đây. Khí chính chiếc mũ Ông Công, Ông Táo được bán đầy ở khắp kẻ chợ , thôn quê ngày nay lại là một hình tượng được cách điệu bằng giấy của chiếc mũ các vua Hùng trên trống đồng Lạc Việt:
NON.jpg?t=1195136640
Mũ Ông Công Ông Táo - trên khắp chợ cùng quê trong nền văn hiến Việt còn đến ngày nay.
yphuc33.jpg
Hình người trên trống Đồng Lạc Việt - với mũ có hình đầu rồng (Bên phải) và hai dải mũ cao vút.

 
Kỳ diệu thay nền văn hiến Việt. Mong rằng các thế hệ sau đừng vội quên đi nguồn cội của thời Hùng Vương dựng nước mở đầu cho Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến.

Thiên Sứ - Nguyễn Vũ Tuấn Anh.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Minh triết Việt trong sự tích Ông Táo

Giờ Sửu - 22 tháng Chạp - Mậu Tý.

Rất nhiều người quan niệm rằng tục cúng ông Táo là của người Hán du nhập vào văn hóa Việt. Thậm chí nó được các học giả nói một cách rất nghiêm túc. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại! Chính nền văn hiến Việt trải gần 5000 huyền vĩ ở bờ Nam sông Dương Tử là nguồn gốc của phong tục cúng ông Công Ông Táo. Khi nền văn minh này sụp đổ ở Nam Dương Tử và bị Hán hóa trải hàng ngàn năm; khiến ngày nay người ta ngộ nhận tục cúng ông Công Ông Táo của người Hán.

Bài viết này sẽ chứng minh với các bạn điều đó.

Ông Táo trong truyền thuyết và phong tục Việt.

 

 Điều này cho thấy rằng: Phong Tục thờ Táo Quân phải có từ rất lâu, trước cả khi dân tộc Hán bị xâm nhập văn hóa mắc quần của các dân tộc phái Bắc này và còn giữ đến bây giờ. Và điều này như tôi đã phân tích ở trên: Nó phải có trước thời Vua Hùng Vương Thứ VI quyết định dùng bánh Chưng bánh dầy vào lễ Tết của dân tộc Việt. Còn nếu như thời Hùng Vương chỉ ra đời vào Thiên Niên kỷ thứ nhất trước CN và Tết Việt Nam là văn hóa Hán là chủ nhân đích thực của văn hóa Đông phương thì ông Táo Việt đã mặc quần như bức tranh dân gian sáng tác về sau này mà bạn đọc đã nhìn thấy ở trên.

 

20130128154650_2013012810Tao.jpg

Táo Quân Việt không mặc quần.

 

Kỳ diệu thay nền văn hiến Việt. Mong rằng các thế hệ sau đừng vội quên đi nguồn cội của thời Hùng Vương dựng nước mở đầu cho Việt sử trải gần 5000 năm văn hiến.

Thiên Sứ - Nguyễn Vũ Tuấn Anh.

 

Kính thưa quý vị và anh chị em quan tâm.

Sự xác định Tết là của người Việt từ thời Hùng Vương trong các bài viết của tôi đã từ hàng chục năm trước trong các sách đã xuất bản, bài viết, đã được minh họa rõ nét hơn bằng những tư liệu sau đây, do ông Từ Văn Chiến, phó chủ tịch Hội Khuyến học thành phố Hồ Chí Minh đọc tại Hội Hoa Xuân, CLB thơ Tân Bình, đã chứng tỏ tính chân lý cho sự xác định của tôi.

====================

 

BÀI NÓI KHAI MẠC “ ĐÊM HỘI HOA XUÂN” CLB THƠ TÂN BÌNH

Từ Văn Chiến

Phó chủ tịch Hội khuyến học thành phố Hồ Chí Minh

 

Kính thưa:

Tiễn năm Giáp Ngọ tai ương qua

Đón Tết Ất Mùi vui mọi nhà

Lòng người ước vọng muôn điều thiện

Đất trời như cũng nhịp giao hòa.*

*( Thiên thời, Địa lợi, Nhân hòa)

 

Thế là trái đất lại bắt đầu một vòng quay mới quanh vầng Thái Dương rực lửa. Tiết xuân ấm áp, mặt trời chiếu tia nắng dịu dàng, làm cây cối đâm chồi nảy lộc, long người phơi phới vui vầy. Khi mùa xuân về người Việt ( Bách Việt) lại chuẩn bị đón một Lễ hội quan trọng nhất trong năm, đó là “ Tết Cổ truyền”, hay “ Tết Cả”, “Tết Nguyên Đán”, “Tết Ta”

Người Việt cổ theo Âm lịch là theo chu kỳ quay của mặt trăng nên ngày mùng 1 Tết Nguyên Đán chậm hơn  mùng 1 Dương lịch, thường là vào dịp từ sau 21 tháng giêng đến 19/2 Dương lịch. Mùng 1 Tết Ất Mùi năm nay đúng 19 tháng 2 Dương lịch.

 

Vì có rất nhiều người Việt Nam cho rằng Ta học theo văn hóa Trung Hoa ăn Tết này. Nên tôi xin phép trình bày dài dòng một chút để khảng định nhận thức đó là sai. Thưa quý vị. Tết Cổ truyền của người Việt có từ thời Hồng Bàng ( cách đây khoảng 5000 năm), từ nền văn minh trồng lúa nước và đời sống nông nghiệp của Bách Việt. ( Đài Loan, Quảng Đông, Hồng Kông, phía nam TQ) Lễ hội này có trước thời Hùng Vương khá xa. Tôi xin mượn lời Khổng Tử nhà Đạo đức học người nước Lỗ Trung hoa sinh thời tư trước công nguyên 500 năm, ông nói: “Ta không biết Tết là gì, nghe đâu đó là một ngày lễ hội lớn của bọn người Man, họ nhảy múa như điên, uống rượu và ăn chơi vào những ngày đó, họ gọi tên cho ngày đó là Tết. Còn sách cổ Trung Quốc viết về Giao Chỉ có đoạn: “ Bọn người giao quận thường tập trung lại từng phường hội nhảy múa hát ca, ăn uống, chơi bời nhiều ngày để vui mừng một mùa cấy trồng mới, chúng gọi ngày đó là Tết, không chỉ có dân làm ruộng mà cả người nhà Quan lang, Chúa động cũng đều tham gia lễ hội này. Chỉ có bọn man di mới có ngày hội mà người trên , kẻ dưới cùng nhau nhảy múa như cuồng vậy, bên ta không có sự Quân thần điên đảo như thế”. Người Trung Quốc gọi người Việt là Man di và đúng là: “ phong tục mỗi bên có khác”. (Nguyễn Trãi)

 

 

Thưa quý vị! Mỗi khi Tết đến người Việt có quan niệm mọi thứ cần được làm mới, nhà cửa sơn, quyét vôi mới, may quần áo mới mặc trong ngày Tết. Dịp Tết mọi người kiêng cữ không để nóng giận, thường có câu: “ Giận đến chết, Tết đến cũng thôi”, Tết là dịp để mọi người hàn gắn những hiềm khích đã qua là dịp chuộc lỗi. Hầu như ai cũng thấu hiểu:

 

Bạn là Đại dương còn tôi là sóng biển

Đại dương buồn sóng biển cũng mênh mông.

 

Tết đến mọi người thăm viếng nhau chia sẻ tâm tình. “Bạn bè là nghĩa tương thân/ Khó khăn, thuận lợi ân cần bên nhau. Và chúc nhau những lời đầy ý nghĩa.

Nhân xuân mới chuẩn bị đón Tết Cổ truyền, Câu lạc bộ thơ Tân Bình tổ chức hội vui ca múa nhạc và liên hoan Tất Niên, tuy còn sớm không đúng ngày cuối cùng của năm nhưng vói khí xuân, xuân của Đất- Trời, xuân của lòng Người, của khát khao ước vọng Hạnh phúc. Chúng ta với tâm thế hào sảng của tiết xuân hãy nói nên những tâm tình tự hào về sức sống Việt Nam, về một năm sinh hoạt câu lạc bộ thơ được duy trì đều đặn và đã mang lại niềm vui cho mỗi thành viên và cũng như hôm nay, hồn thơ trữ tình và giọng ca êm aí, mượt mà, tiễn năm con Ngựa đi qua để đón năm con Dê dễ thương vui vẻ sắp đến.

Đề nghị tất cả quý vị đều hào hứng tham gia đúng như lễ hội Tết Cổ truyền của Tổ tiên chúng ta từ ngàn xưa. Tôi xin tuyên bố khai mạc “Đêm hội hoa xuân” của câu lạc bộ thơ Tân Bình. Mong quý vị luôn:

Nhẫn nại ôn hòa khi tức giận/

Bình tĩnh sang suốt lúc gian nan.

Và kính chúc quý vị và gia đình một năm mới: Mạnh khỏe, An khang, Thịnh vượng,và Hạnh phúc.

 Xin trân trọng cảm ơn.

 

====================

( Sách và bài viết tham khảo:  “ nước Xích quỷ, Vua Thần Nông, Kinh Dương Vương, "Khổng Tử", "Khổng Tử tinh hoa qua danh ngôn", những lễ hội trên thế giới, các bài viêt về Tết cổ truyền, )

Share this post


Link to post
Share on other sites