Posted 17 Tháng 9, 2014 Địa không - Địa kiếp thuộc hành thủy trong tử vi Lạc Việt. Bất cứ ai đã từng đọc và một lần thử xem lá số tử vi cho mình thì đều biết đến 2 sao được mệnh danh là: Hung bạo nhất của tử vi. Hôm nay TL muốn bàn về 2 sao này qua topic này mong phần nào làm sáng tỏ điều này. Địa không - Địa kiếp (gọi tắt là Không - Kiếp) 2 sao này trước hết nói về tên gọi: Theo một số nhà nghiên cứu tử vi và cũng là theo sách của Tàu người ta thường gọi chúng là Thiên Không và Địa Kiếp- thuộc hành "hỏa" (ở đây bỏ qua sao Thiên không sau Thái tuế) vì lý do đơn giản là có Thiên thì phải có Địa. Nay lão say bỏ qua cách gọi của Tàu mà gọi theo đúng tên mà các cụ ta gọi: Địa Không và Địa Kiếp - Không Kiếp được an theo giờ sinh khởi tính từ cung Hợi . Kiếp thuận khởi , Không nghịch khởi. Miếu vượng ở Tỵ Hợi và bình địa ở Dần Thân (SĐD). Tử phủ gặp thời vua mất ngôi, quan mất hết quyền chức... Vậy rút cuộc Không Kiếp vì sao mà ghê gớm như vậy và KK thuộc hành nào? Ta đã biết hầu hết các sao cấp 2 và cấp 3 trong tử vi đều khởi nguồn từ các cung Thìn Tuất (dương thổ) với cái lý là vạn vật quy ư thổ - Và sự sinh sôi nảy mầm cũng từ đất mà ra nên các cụ có câu : Sinh ra từ đất chết cũng về với đất - Nhưng với cặp đôi Không Kiếp được khởi từ cung Hợi (thuộc âm Thủy) vậy có lý gì khi không kiếp thuộc hành "Hỏa" ?? ta cũng biết rằng: Cung hợi thuộc cung Âm Thủy ở đây là nơi âm cùng cực , đại diện cho thủy là màu đen - màu đen với cực âm nên ta hiểu là nơi tối tăm nhất thâm sâu nhất, mà từ đây không kiếp bắt đầu sinh ra Kiếp là nước đục màu đen nặng , chìm nên thuận khởi . Không là nước dạng thể hơi "lan tỏa" nhẹ hơn nên nghịch khởi. Do vậy nên ảnh hưởng của Kiếp thường bất ngờ và mang tính càn lướt, ảnh hưởng của Không thường trải rộng mang tính lâu dài (kéo dài). Người xưa có câu : " Thủy, Hỏa, Đạo tặc " như vậy người xưa đã xếp "Thủy" lên trước nhất để nói lên sự nguy hiểm và sức công phá của hành "Thủy" nguy hiểm hơn hành "Hỏa" nên sức mạnh phá tán của KK hung ác nhất tử vi là hành Thủy hay Hỏa bây giờ chắc quý vị đã rõ. KK đắc địa ở Tỵ, Hợi ? theo thiển ý của Lão Say : KK cũng tuân theo một quy luật Sinh, Trưởng , Thành , Tàng ,Tuyệt và Cha sinh mẹ dưỡng Khi KK ở Hợi là lúc này KK mới sinh ra, KK còn sơ sinh(cung hợi) KK lúc này không tác họa hay nói cách khác là cả Không và Kiếp còn chưa động nên chưa có biến - Mệnh thân ở đây đôi khi còn được kỳ tích bởi sự nhạy bén của không và kiếp . Sau khi KK sang cung Tý và Tuất lúc này KK kiếp đã ở thế động như những đứa trẻ đã thoát ra khỏi sự cương tỏa của gia đình (Hợi- Càn -Cha) lúc này KK bắt đầu tự tung tự tác nhưng Kiếp lúc này ở cung Tý mạnhhơn Không ở cung Tuất vì Không vào tuất Nhập Thổ (tôi luyện) để chuẩn bị Trưởng . Sau đó đến lượt Kiếp nhập thổ (cung sửu ) và Không về cung dậu lúc này Không tác họa hơn Kiếp - Cung Dần Thân- Ở đây KK đã trải qua 1 thời kỳ nhập thổ để Trưởng - Không về cung dương Kim để được tương sinh Kiếp về cung Dương mộc để được dưỡng mộc lúc này Không Kiếp kể như là được ở nơi phát huy sở trường. Thân mệnh đóng dần thân KK bạo phát bạo bại, lúc này KK đã phát triển - Trưởng - Tuy nhiên sự khắc nghiệt của nó vẫn còn hiển hiện, Phàm những người có thân mệnh tại đây làm việc gì khi đã có thành quả thì không được tham lam, vì tham lam sẽ bạo bại. Tiếp tục KK lại một lần qua cung thổ là Thìn và Mùi nữa để đến cung Tỵ (Tỵ- khôn-mẹ) tại đây ko kiếp được nuôi dưỡng để Thành tại đây KK mọt lần nữa đắc dụng Kiếp đã đạt đến cực của thủy để biến thành thể hơi và Không đạt đến cực để biến thành thể lỏng. Sau đó tiếp thêm một vòng nữa để trở về cung dần và cung thân lúc này không kiếp sang thể Tàng và 1 vòng cuối cùng qua cung thổ Mùi Tuất - Tuyệt để trở lại hồi sinh từ cung Hợi. Như vậy chúng ta có thể thấy ngay ở cung Hợi KK không bằng KK ở cung Tỵ , Ở cung Hợi KK có vẻ như không tác họa còn ở cung Tỵ KK lúc này đã đủ được mẹ dưỡng và qua 2 lần tôi luyện qua âm thổ và dương thổ. KK ở Tỵ mới chính là đắc địa nhất, vì vậy có ai đó có KK ở 4 cung Dần Thân Tỵ Hợi thì cũng không nên đáng lo lắm. Tuy nhiên đây mới chỉ là KK còn cuộc đời ra sao còn tùy thuộc vào chính tinh và bàng tinh đi theo nữa . Và không kiếp có đáng lo sợ như chúng ta tưởng?? (Kỳ sau : Tính chất KK và cách hóa giải). (Bài viết có tính chất nghiên cứu của Lão say ) 10 people like this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 20 Tháng 9, 2014 (tiếp theo) BẢN CHẤT CỦA ĐỊA KHÔNG ĐỊA KIẾP Địa không, Địa kiếp là bộ sao khá phức tạp dễ gây hiểu lầm cho người xem và người được xem. Nó làm cho người có nó trong cung Thân Mệnh lo lắng sầu muộn vì nó làm cho người xem rối loạn vì nó . Vậy hôm nay Túy Lão xin có mấy lời bàn thêm về KK , trong sự nghiên cứu hạn hẹp của mình không có ý bài bác tiền nhân cũng ko có ý tranh luận với ai . Chỉ là đem vấn đề trong sự hiểu biết của mình mà viết lên đây. Sách của cụ Việt Viêm Tử có nói KK thuộc hỏa bản chất là tranh đấu nên suốt đời lận đận chỉ có tranh đấu và bất mãn, Vua gặp thời mât ngôi quan gặp thời giáng chức KK chỉ có bộ Sát Phá Tham là không sợ còn lại các bộ sao khác thì ko chịu được KK đến tăng nhân còn muốn hoàn tục. Khác với cụ VVT cụ Thiên Lương thì cho rằng trong bộ lục sát tương đồng với bộ Sát, Phá, Tham cụ cho rằng trong bộ Sát Phá Tham chỉ có duy nhất là Phá Quân dung được KK , Thất sát dung được Kình Đà, Tham Lang dung được Hỏa Linh. ngoài ra một số sách khác cũng nói về KK nhưng đều mơ hồ và chung chung ít thấy ai nói về bản chất thực của KK nên khi xem về bộ sao này không khỏi có những sai lầm. Vậy bản chất của KK là gì ?? có cách gì khống chế được tác họa của KK??? Không Kiếp theo như Túy Lão : Kiếp được coi là tiểu nhân nhưng là "chân tiểu nhân" . Không được coi là quân tử nhưng là "ngụy quân tử" . Nói như vậy mọi người sẽ biết ngay là Kiếp hành xử mang tính chất thật thà đến ngu độn , còn Không hành sự mưu mô tính toán . Cả 2 có điểm chung đều là sát tinh hung tinh hành sự vị lợi nhưng vẫn có mặt đối lập nhau. Như Mỹ với Nato và cũng như Nga và Trung Quốc cùng phe XHCN nhưng mỗi người một chí hướng. Địa Kiếp : Kiếp chính là kiếp người , kiếp nạn, kiếp đời , là tai kiếp, thậm chí đến câu chửi thề cũng là "mẹ kiếp" đủ thấy kiếp là cái gì đó nó ngang trái , nó khó chịu và nó là định mệnh. Kiếp tác họa chính diện có tính bột phát, bản chất của Kiếp chính là sự liều lĩnh. Sự liều lĩnh đến bất cẩn kèm theo đó là ngang tàng ko biết nghe ai không chịu khuất phục ai nên gặp Kiếp thì thương mang rước tai hạo là thế để rồi lại chửi thân trách kiếp. Một kẻ uống rượu kém Lão Say nhưng cố uống để cho bằng Lão say đó là kiếp. Uống xong say nếu ngủ thì ko sao nhưng cố mà lái xe về để bị tai nạn đó là Kiếp. Kiếp biết là chết vẫn lao vào đó là kiếp, ai chẳng biết cưa bom bán sắt vụn là nguy hiểm "Bùm" thân xác tan tành đó là Kiếp. Kiếp chính là sự liều lĩnh. Khi ta đánh liều làm một điều gì đó mà biết là rất khó để thành công đó chính là kiếp. Chỉ mới đây thôi một thành viên DĐ biết là tay bác sỹ ko có chuyên môn thẩm mỹ . Nhưng vẫn chi tiền lớn để nâng cái Đào Hoa cho to thêm kết quả là dính kiếp nạn, Kiếp là thế đó bản chất của kiếp là sự liều lĩnh biết là không thành nhưng kiếp vẫn liều. Kiếp là chân tiểu nhân- nên kiếp hành động không suy tính thấy lợi là làm Kiếp mang tính chất tham nhưng chỉ là cái tham nhất thời không suy tính. không lưu giữ nên kiếp đồng với Cướp sẵn sàng cướp 1 vài trăm ngàn để đi uống rượu với bạn, hậu quả là Kiếp tù, kiếp hận sát nhân hơn thì Lê Văn Luyện cướp ít vàng và sẵn sàng chém cả đứa trẻ còn chưa biết gọi mẹ đó là Kiếp. Vậy kiếp có gì tốt?? cái tốt của kiếp vẫn là sự liều lĩnh nhưng nếu biết dùng Kiếp sẽ là anh hùng. Lấy thân mình chèn pháo, lấp lỗ châu mai ôm bom ba càng đó đều là những người có thể qua hạn Kiếp biết là chết mà vẫn làm nhưng tên các anh đã lưu sử xanh. Trong chiến trận có những Kiếp tiên phong lập công nhưng chưa chắc đã chết. Nói về kiếp còn nhiều lắm chưa hết. Vậy bản chất của Kiếp chính là sự liều lĩnh . Người có kiếp cũng vì lợi nhưng là cái lợi trước mắt cái lợi của người không tính toán. Nên Kiếp vào chiến trường thì xông pha hòn tên mũi đạn dễ lập công kiểu anh hùng bắn 8 quả B40 để rồi sau này lại chìm nghỉm. Kiếp xấu sẵn sàng giết người cướp lấy 200 ngàn đồng để chơi Game. Sẵn sàng chặt tay người để lấy 1 cái ĐT iphone 4. Kiếp tốt là kiếp đương đầu trên chiến trường giết giặc lập công , hay truy bắt tội phạm hình sự , hoặc trên thương trường phát triển thị trường chiếm lĩnh thị trường nhưng dù sao thì ở thương trường Kiếp vẫn mang tính chất chụp giật. Giống như sốt nhà đất thì có rất nhiều kiếp xông vào cố gắng làm 1 quả rồi rút lẹ đó cũng là những Kiếp. Để rồi sau đó mang "Kiếp nợ" và bài ca "Kiếp không nhà". Cho nên trên đời này vẫn có người chửi những kẻ Kiếp đó là gì: " Liều lĩnh" một kể biết là mình say nhưng vẫn cưỡi xe phóng ầm ầm kết quả là đống bầy nhầy trên đường.. thoát một 'Kiếp" người vẫn bị người đời mắng cho Ngu mà còn Liều . Kiếp khi vào việc chỉ biết phía trước ko biết phía sau. Nên muốn dụng được Kiếp phải biết dụng nếu không chỉ mang lại tai kiếp mà thôi. (tiếp theo sẽ là Không) 6 people like this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 21 Tháng 9, 2014 Địa Không Địa không tác sự hư không! Địa không như đã nói ở trên , Không hành sự khôn ngoan lọc lõi. Cũng là tham vị lợi nhưng Không khác Kiếp ở chỗ Không mưu mô tính toán để cầu lợi. Kiếp có thể là ăn cắp ăn trộm nhưng cũng là ăn cắp ăn trộm của Không cao hơn một bậc. Không là tham ô tham nhũng. Kiếp là tai nạn là mổ xẻ , tai biến đau đớn ... thì Không là những căn bệnh ủ ấp và chỉ có biểu hiện mà không rõ ràng. Kiếp ra trận là tên lửa , súng cối ... Không là hầm chông bãi mìn. Kiếp là tướng cầm thương xung trận thì Không là người lập mưu phá thành .. Cùng là mục tiêu nhưng Không Kiếp có các cách tiếp cận khác nhau. trong kinh doanh Kiếp là kẻ chụp giật mua nhanh bán nhanh thì Không là kẻ chuyên sát nhập thâu tóm , lợi ích nhóm. Không đi với các Văn tinh sẽ phủ nhận các văn tinh (như tử phủ ..Cơ nguyệt đồng lượng, hay cự nhật - Không nên gặp 2 lão KK) Bộ Sát Phá Tham thì đỡ hơn riêng với Tham và Sát chỉ nên gặp KK ở 4 cung dần thân tỵ hợi các cung khác không nên gặp. đối với Phá Quân thì Phá có thể dung được KK ở mọi nơi vì Phá trên tài KK một bậc chỉ sợ nếu trong cung đó có thêm một vài tiểu sát tính khác (sẽ nói ở sau) thì e rằng Phá lúc đó không vỡ KK mà thôi. nói đến KK thì thì không nên dùng tình nghĩa bản chất của Không động ngang với Kiếp nhưng Không kín đáo hơn.. nên Kiếp thì chỉ làm cho Thchj Sùng tan cửa nát nhà nhưng Không làm cho Hạng Vũ một lần sai lầm mà mất cả quốc gia về tay Lưu Bang. Như vậy mọi người cũng biết hạn KK qua các cung Sát Phá Tham thì đỡ qua các cung có văn tinh đoàn chịu không nổi. Và qua bài giới thiệu trên đây quý vị cũng biết cách giải hạn KK rồi chứ?? (kỳ sau: Kình Đà) 3 people like this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 27 Tháng 9, 2014 LÁ SỐ THAM KHẢO - KHI THIÊN LƯƠNG - BỆNH - VÀ KHÔNG KIẾP http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaSoTuVi.php?name=Di%E1%BA%BDm&ldate=7,3,10,21,1&year=0&gender=f&view=screen&size=2 Hoàn cảnh của đương số (Kênh 13) – “Con đã từng đến trong đời này, và con rất ngoan! “. Đấy là lời nói cuối cùng của một em bé tám tuổi, và được khắc lại trên bia mộ em. Hồ Quỳnh Hương đẹp lộng lẫy trong đêm trở lại Văn Mai Hương gây xúc động khi hát tặng Wanbi Cảm động người phụ nữ xinh đẹp lấy người điên làm chồng Bài văn đẫm nước mắt về người cha qua đời vì tai nạn gây xúc động mạnh Sửng sốt lá thư “20 năm sau về thăm trường” của học sinh lớp 9 Cô bé Xa Diễm tám tuổi, đôi mắt đen lóng lánh và một trái tim thơ ngây non nớt, Xa Diễm mồ côi, cô bé chỉ sống trên đời vẻn vẹn 8 năm, câu cuối cùng cô nói là một lời thanh minh non nớt: “Con đã từng được sống! Và con rất ngoan!”. Xa Diễm hy vọng được chết vào mùa thu. Thân thể gầy gò của em giống một bông hoa nở theo mùa. Khi hoa vàng nở khắp mặt đất và những chiếc lá rơi chao liệng khắp nơi, em sẽ thấy cả những đàn nhạn di cư bay ngang trời xa. Em tự nguyện bỏ điều trị, và dùng toàn bộ 540 nghìn Nhân dân tệ (gần 1,1 tỷ đồng tiền VN) để chia thành 7 phần, mang sinh mệnh chính mình chia ra thành những phần bánh hy vọng tặng cho bảy người bạn nhỏ đang chiến đấu giữa lằn ranh của sự sống và cái chết khác. “Tôi tình nguyện từ bỏ điều trị” Xa Diễm không biết ai là cha đẻ của mình, em chỉ có “cha” là người thu nhận em về nuôi nấng. Ngày 30/11/1996 (20/10 âm lịch), “cha” Xa Sĩ Hữu phát hiện một hài nhi mới sinh bị vứt bỏ đang thoi thóp và lạnh toát trong đống cỏ bên chân một cây cầu nhỏ ở thị trấn Vĩnh Hưng, ngực hài nhi cài một mẩu giấy nhỏ, chỉ ghi vắn tắt “20 tháng 10, 12 giờ đêm”. Khi đó, cha Xa Sĩ Hữu tròn 30 tuổi, nhà ở tổ 2, thôn Vân Nha, thị trấn Tam Tinh, huyện Song Lưu, tỉnh Tứ Xuyên. Vì nhà nghèo quá, không cưới được vợ, nếu cha nhận nuôi thêm đứa trẻ này, có lẽ càng chẳng báo giờ có cô nào chịu lấy cha nữa. Vì vậy, nhìn đứa trẻ còi như con mèo bé vừa khóc vừa ngáp ngáp thút thít, Xa Sĩ Hữu mấy lần nhặt lên rồi lại đặt xuống, bỏ đi rồi lại ngoái lại nhìn, đứa bé thân mình đầy bùn đất lạnh, tiếng khóc yếu ớt, nếu không ai cứu, chả mấy mà đứt sinh mệnh! Cắn răng, anh ôm đứa bé lên lần nữa, thở dài nói: “Thôi thì tao ăn gì, mày ăn nấy!”. Xa Sĩ Hữu đặt tên cho đứa bé là Xa Diễm, vì bé sinh ra vào mùa thu, đúng mùa thu hoạch mùa màng hoa trái đủ đầy. Đàn ông một mình làm bố, không có sữa mẹ, cũng không có tiền mua sữa bột, đành bón con những thìa cháo hoa. Vì thế, Xa Diễm từ nhỏ đã còi cọc, yếu đuối, lắm bệnh, nhưng là một đứa trẻ vô cùng ngoan và hiểu biết. Xuân đi xuân lại, Xa Diễm như bông hoa nhỏ trên dây Khổ Đằng, lớn khôn dần, vô cùng thông minh và ngoan ngoãn. Hàng xóm đều nói, những đứa trẻ bị bỏ rơi được nhặt về nuôi, bao giờ trí óc cũng khôn ngoan thông minh hơn người. Và mọi người đều yêu Xa Diễm. Dù em từ nhỏ đã hay bệnh tật liên miên, nhưng trong sự nâng niu xót thương của cha, em cũng lớn lên dần. Những đứa trẻ số phận đau khổ thường khác người. Từ lúc 5 tuổi, em rất biết ý thức giúp cha làm việc nhà, giặt giũ quần áo, nấu cơm, cắt cỏ em đều biết làm thành thạo. Em biết thân phận mình không được như những đứa trẻ con nhà người khác, trẻ con hàng xóm có bố có mẹ, nhà mình chỉ có cha. Gia đình nhỏ này do hai bố con lụi hụi chống đỡ xây đắp, em cần phải thật ngoan, không để cha lo lắng thêm chút nào, hoặc giận em một lần nào. Vào học lớp Một, Xa Diệm biết mình phải cố gắng. Em xếp thứ Nhất trong lớp, làm người cha mù chữ của mình cũng mở mày mở mặt với làng xóm. Em chưa bao giờ để cha phải thất vọng. Em hát cho cha nghe, kể những chuyện vui vẻ ở trường cho cha nghe, những phiếu bé ngoan hay hoa điểm tốt em đều dán lên vách tường. Đôi khi em bướng bỉnh ra những đề bài khó để bắt cha phải giải được… Mỗi lúc nhìn thấy cha cười, em đều vui sướng. Dù con không có mẹ, nhưng con có thể sống vui vẻ cùng cha, đó là hạnh phúc! Lần đầu tiên trong đời được uống sữa, ảnh chụp sau khi Xa Diễm quay lại bệnh viện với số tiền được quyên góp giúp đỡ. Tháng 5/2005, Xa Diễm thường bị chảy máu cam. Một buổi sáng ngủ dậy định rửa mặt, đột ngột em phát hiện cả chậu nước rửa mặt đã biến thành màu hồng. Nhìn kỹ, là máu mũi đang nhỏ giọt xuống, không cầm máu được. Không còn cách nào khác, Xa Sĩ Hữu mang con đi tiêm ở bệnh xá địa phương, nhưng không ngờ, một vết mũi tiêm bé tí xíu cũng chảy máu mãi không ngừng. Trên đùi Xa Diễm cũng xuất hiện nhiều “Vết châm kim đỏ”. Bác sĩ nói, “Mau lên bệnh viện khám ngay!”, đến được bệnh viện Thành Đô, đúng lúc bệnh viện đang đông người cấp cứu, Xa Diễm không lấy được số thứ tự xếp hàng khám. Xa Diễm ngồi một mình ngoài ghế dài, tay bịt mũi, hai đường máu chảy thành hàng dọc từ mũi xuống, nhuộm hồng cả nền nhà, cha em cảm thấy ngại ngùng, chỉ biết lấy cái bô đựng nước tiểu để hứng máu, chỉ mười phút, cái bô đã lưng nửa. Bác sĩ phát hiện ra, vội cuống quýt ôm Xa Diễm đi khám. Sau khi kiểm tra, bác sĩ ngay lập tức viết đơn Thông báo khẩn cấp bệnh tình của em. Xa Diễm mắc bệnh máu trắng (Bạch cầu cấp – acute leucimia). Chi phí điều trị căn bệnh này vô cùng đắt đỏ, thông thường điều trị cơ bản đã cần 300 nghìn Nhân dân tệ (tương đương 600 triệu VND), Xa Sĩ Hữu choáng váng. Nhìn con gái nằm trên giường bệnh, ông không thể chần chừ suy nghĩ nữa, ông chỉ có một ý nghĩ: Cứu con! Vay khắp bạn bè họ hàng, chạy đông chạy tây tiền chỉ như muối bỏ biển, so với số 300 nghìn tệ cần có sao xa vời. Ông quyết định bán cái duy nhất có thể ra tiền là căn nhà xây bằng gạch mộc, gạch chưa nung của mình. Nhưng nhà thì quá rách nát, lúc đó không thể tìm ra ai muốn mua nó. Nhìn gương mặt gầy gò xơ xác và đôi mắt u uất của cha, Xa Diễm có một cảm giác đau xót. Một lần, Xa Diễm kéo tay cha lại, chưa nói nhưng nước mắt đã trào ra: ‘Cha ơi, con muốn được chết…” Đôi mắt Xa Sĩ Hữu kinh ngạc nhìn con gái: “Con mới 8 tuổi thôi, vì sao con lại muốn chết?” “Con chỉ là đứa bé bị bỏ rơi nhặt về, ai cũng bảo số con bạc bẽo, giờ bệnh này không chữa được, cha cho con ra viện đi…” Ngày 18/5, bệnh nhân tám tuổi Xa Diễm thay mặt người cha mù chữ, tự ký rành rọt tên vào trong cuốn bệnh án của chính mình: “Tự nguyện từ bỏ chữa trị cho Xa Diễm”. Đứa trẻ tám tuổi tự lo hậu sự: “Hôm đó về nhà, một đứa trẻ từ nhỏ đến lớn chưa từng vòi vĩnh cha bất cứ điều gì, đã đòi cha hai yêu cầu: Em muốn có một tấm áo mới, và em muốn được chụp một bức ảnh. Em giải thích cho cha: “Sau này, khi con không còn nữa, nếu cha nhớ con, cha có thể nhìn con ở trong ảnh”. Ngày hôm sau, cha Xa Sĩ Hữu nhờ người cô đi cùng đưa cháu lên thị trấn, tiêu hết 30 tệ (60.000 VNĐ) mua một bộ quần áo mới, Xa Diễm tự mình chọn một chiếc quần cộc màu hồng phấn, người cô chọn cho Xa Diễm một chiếc váy trắng chấm đỏ, nhưng khi mặc thử Xa Diễm mặc thử, thấy tiếc rẻ nên lại cởi ra. Ba người đi đến tiệm chụp ảnh, Xa Diễm mặc bộ đồ màu hồng mới tinh, ngón tay đưa ra hình chữ V, cố gắng mỉm cười, nhưng cuối cùng cũng không kìm được để nước mắt chảy ra. Em đã không thể đến trường nữa, em xách cái cặp đứng trên con đường nhỏ đầu làng, mắt ươn ướt. Nếu không có một phóng viên tên là Truyền Diễm của tờ “Thành Đô buổi chiều”, thì chắc Xa Diễm sẽ chỉ như một phiến lá cây khô rụng xuống, lẳng lặng bị cuốn đi theo gió. Cô phóng viên này sau khi biết tin từ bệnh viện, đã viết một bài báo, kể lại toàn bộ câu chuyện của Xa Diễm. Sau khi bài báo “Đứa trẻ 8 tuổi tự lo hậu sự” được đăng, cả thành phố Thành Đô đều bị cảm động, cả mạng Internet toàn Trung Quốc cũng cảm động, có một phong trào lan truyền trên khắp Trung Quốc, trong cả đời sống thật của thế giới người Hoa lẫn trên mạng ảo, những người có lòng tốt bắt đầu quyên góp để cứu sinh mệnh mong manh của cô bé. Trong vòng mười ngày, con số quyên góp từ toàn thể người Hoa đã lên tới 560 nghìn Nhân dân tệ, đủ để chi phí phẫu thuật, và hy vọng cuộc sống của Xa Diễm lại được thổi bùng lên từ bao nhiêu trái tim nhân ái. Sau khi tuyên bố kết thúc quyên góp, vẫn còn nhiều khoản tiền chuyển về tài khoản quyên góp. Các bác sĩ cũng cố sức, dốc hết sức lực và tài năng chuyên môn để cứu chữa cho Xa Diễm, tất cả hàng triệu người đều hy vọng thành công. Trên internet, nhiều lời nhắn gửi: “Xa Diễm, cô bé yêu quý của tôi, tôi hy vọng em sớm mạnh khoẻ rời bệnh viện, tôi cầu chúc cho em quay lại trường học, tôi mong mỏi em bình an lớn lên, tôi khao khát tôi sẽ được vui sướng tiễn em về nhà chồng…” Ngày 21/6, Xa Diễm, cô bé đã từ bỏ trị liệu quay về nhà chờ thần Chết, đã lại được đưa về Thành Đô, vào bệnh viện Nhi. Tiền có rồi, sinh mệnh mỏng manh có hy vọng và có lý do để tiếp tục được sống. Xa Diễm chịu đựng đợt hoá trị khó chịu. Trong cửa kính, Xa Diễm nằm trên giường truyền dịch, đầu giường đặt một chiếc ghế, ghế để một cái âu nhựa, thỉnh thoảng em quay người sang đó nôn. Sự kiên cường cửa đứa bé khiến người lớn cũng kinh ngạc. Bác sĩ Từ Minh, người điều trị chính cho em giải thích, giai đoạn hoá trị, đường ruột và dạ dầy sẽ phản ứng kích liệt, thời gian đầu mới hoá trị, mỗi lần Xa Diệm nôn đều nhiều, nửa âu, nhưng đến “ho” một tiếng cũng không. Trong lúc kiểm tra tuỷ xương khi nhập viện, mũi tiêm đâm từ ngực, em “không khóc, không kêu la, cũng không chảy nước mắt, đến động đậy cũng không dám”. Từ khi ra đời cho tới lúc chết, em không có được một chút xíu tình yêu của mẹ. Khi bác sĩ Từ Minh đề nghị: “Xa Diễm, làm con gái bác đi!” mắt em sáng rực lên, rồi nước mắt tuôn xuống xối xả. Ngày hôm sau, khi bác sĩ đến đầu giường bệnh, Xa Diễm bẽn lẽn gọi: “Mẹ!”. Bác sĩ lặng đi một chút, rồi từ từ mỉm cười, ngọt ngào đáp lại: “Con gái, ngoan lắm!” Tất cả mọi người đều chờ đợi một phép lạ, tất cả đều hy vọng giây phút Xa Diễm được trở về với cuộc sống. Rất nhiều người từ thành phố vào bệnh viện thăm em, trên mạng nhiều người hỏi thăm em, số mệnh của Xa Diễm làm mạng Internet xa lạ trở nên đầy ắp ánh sáng. Trong phòng bệnh đầy hoa và trái cây, tràn đầy hương thơm Hai tháng hoá trị, Xa Diễm qua được chín cửa “Quỷ môn quan”, sốc nhiễm trùng, bệnh bại huyết septicemia, tan máu, xuất huyết ồ ạt đường tiêu hoá… lần nào cũng “hung hoá cát”. Những liệu trình đều do các bác sĩ huyết học Nhi hàng đầu của tỉnh và Trung Quốc chuẩn đoán quyết định, hiệu quả rất khả quan. Bệnh máu trắng căn bản đã được khống chế. Tất cả đang chờ tin Xa Diễm lành bệnh. Nhưng những bệnh tật đi theo những tác dụng phụ của hoá chất trị liệu rất đáng sợ. Và so với hầu hết những đứa trẻ bị bệnh máu trắng khác, thể chất Xa Diễm rất yếu ớt. Sau đợt phẫu thuật, sức khoẻ Xa Diễm càng kém. Buổi sáng ngày 20/8, em hỏi phóng viên Truyền Diễm: “Dì ơi, xin dì cho con biết, vì sao mọi người quyên góp tiền cho con?” “Bởi vì họ đều có lòng tốt!” “Dì ơi, con cũng làm người tốt.” “Bản thân con đã là một người tốt. Những người tốt sẽ giúp đỡ nhau, mới làm nên những điều càng thiện lương.” Xa Diễm móc từ dưới gối ra một cuốn vở bài tập, đưa cho Truyền Diễm: “Dì ơi, đây là di chúc của con…” Phóng viên Truyền Diễm kinh ngạc, vội vã mở vở ra, quả nhiên là những việc Xa Diễm thu xếp hậu sự. Đây là một đứa trẻ tám tuổi sắp về cõi chết, nằm bò trên giường bệnh dùng bút chì nắn nót viết ba trang “Di chúc”. Vì em còn nhỏ quá, còn nhiều chữ Hán chưa học nên chưa viết được hết, còn có những chữ viết sai. Xem có thể biết em không thể viết một mạch bức thư này, mà viết sáu đoạn. Mở đầu là “Dì Truyền Diễm”, kết thúc là “Tạm biệt dì Truyền Diễm”. Suốt cả bức thư, chữ “Dì Truyền Diễm” xuất hiện 7 lần, và 9 lần gọi tắt là Dì. Phía sau 16 chữ xưng hô này, tất cả là những điều “nhờ vả dì làm hộ” khi em lìa đời. Và còn cả lời muốn qua phóng viên “cảm ơn” và “tạm biệt” với cả thế giới. “Tạm biệt dì, chúng ta sẽ gặp nhau trong mơ. Dì Truyền Diễm, nhà cha con sắp sập rồi. Cha đừng buồn, xin cha cũng đừng nhảy lầu. Dì Truyền Diễm xin dì trông coi bố con. Dì ơi, cái tiền của con cho trường con một ít ít, cảm ơn dì chuyển lời cảm tạ tới Hội trưởng Hội Hồng thập tự. Con chết xong, mang hết chỗ tiền còn lại chia ra cho những người mắc bệnh giống con, giúp họ đỡ bị bệnh hơn…” Bức di chúc làm Truyền Diễm giàn giụa nước mắt, khóc không thành tiếng. Ngày 22/8, vì đường tiêu hoá xuất huyết, dường như suốt một tháng trời Xa Diễm không được ăn mà chỉ sống bằng dịch truyền. Và lần đầu tiên em “ăn vụng”, em bẻ một mẩu nhỏ mì ăn liền khô bỏ vào mồm. Ngay lập tức đường ruột của em xuất huyết nghiêm trọng, bác sĩ y tá khẩn cấp truyền máu, truyền dịch cho em… Nhìn Xa Diễm đau bụng lăn lộn, bác sĩ và y tá đều bật khóc. Tất cả mọi người đều muốn gánh đau cho em, nhưng, không thể làm gì được. Tám tuổi. Xa Diễm đã thoát được cơn bệnh tật quái ác, và ra đi an lành. Không ai chấp nhận sự thật. Phóng viên Truyền Diễm vuốt vuốt gương mặt bé xíu lạnh dần đi của cô bé, khóc không thành tiếng, gương mặt sẽ không bao giờ gọi cô là Dì nữa, cũng sẽ không bao giờ cười nữa. Mạng TứXuyênonline , mạng 163 (mạng Internet nổi tiếng nhất TQ) ngập trong nước mắt, mạng Xinhuanet toàn nước mắt. “Đau lòng đến không thể thở được” sau đầu đề topic đó là hàng vạn lời nhắn cảm xúc của các công dân mạng TQ. Hoa viếng, điếu văn, một người đàn ông trung niên khẽ nói: “Con, con vốn là một thiên sứ nhỏ trên trời, con đã dang đôi cánh, thôi con cứ ngoan ngoãn bay đi..” Ngày 26/8, tang lễ diễn ra dưới một cơn mưa nhỏ, Nhà tang lễ ở ngoại thành phía Đông của thành phố Thành Đô chật ních những người dân Thành Đô đi viếng với nước mắt rưng rưng. Họ đều là những “người cha, người mẹ” của Xa Diễm mà Xa Diễm chưa có dịp gặp mặt. Để đứa bé mới sinh ra đời đã bị vứt bỏ, đã mắc bệnh máu trắng, đã từ bỏ chữa trị, đã chết… không còn cô đơn nữa. Rất nhiều “Cha-mẹ” đội mưa tiễn theo sau chiếc quan tài bé nhỏ. Bức ảnh trên đầu Entry trong blog Trang Hạ đã chụp bia mộ của Xa Diễm: Một bức ảnh Xa Diễm cười mím mím, tay cầm một bông hoa dại bé xíu. Mặt chính của bia chỉ ghi vỏn vẹn: ” Con đã từng được sống, con rất ngoan! (1996.11.30-2005-8.22)” Mặt sau bia có ghi vài lời đơn giản giới thiệu thân thế Xa Diễm, câu cuối cùng là: “Trong những năm Em sống, Em đã được nhận những ấm áp của con người. Xin Em yên nghỉ, thiên đường có Em nên thiên đường càng đẹp đẽ.” Theo đúng chúc thư, 540.000 Nhân dân tệ còn thừa lại chia thành những tặng vật chia cho những em bé khác bị mắc bệnh máu trắng. Bệnh viện còn ghi lại tên của 7 bệnh nhân Nhi này, Dương Tâm Lâm, Từ Lê, Hoàng Chí Cường, Lưu Linh Lộ, Trương Vũ Tiệp, Cao Kiện, Vương Kiệt. Những bệnh nhân này lớn nhất là 19 tuổi, nhỏ nhất là 2 tuổi, đều là những em gia đình quá nghèo, đang giãy dụa giữa sự sống và cái chết. Ngày 24/9, ca phẫu thuật đầu tiên thành công dành cho bệnh nhân được nhận viện phí từ Xa Diễm, là cô bé Từ Lê ở bệnh viện Hoa Tây. Sau phẫu thuật, Từ Lê mỉm cười với gương mặt trắng xanh, nói: ”Xa Diễm, hay yên nghỉ, về sau này, bia mộ của chúng tôi cũng sẽ ghi thêm một dòng như nhau: “Tôi đã từng đến trong đời này, và tôi rất ngoan!” Phong Vân 4 people like this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 27 Tháng 9, 2014 Xin lỗi vì TL đưa nhầm lá số: http://www.lyhocdongphuong.org.vn/apps/LaSoTuVi.php?name=B%C3%A9+Di%E1%BB%85m&ldate=3,11,10,21,1&year=0&gender=f&view=screen&size=2 Bạch hổ cung tật : máu trắng 3 people like this Share this post Link to post Share on other sites