wildlavender

Có ai biết ?

11 bài viết trong chủ đề này

Bài thơ cổ về chợ Hà Nội

Bài thơ này do mẹ tôi đột nhiên nhớ lại, năm nay bà đã 90 tuổi, có lẽ không phải do một nhà thơ chuyên nghiệp làm. Bạn đọc xa gần có biết nguồn gốc bài thơ này do ai sáng tác thì xin thông báo. (Bùi Thế Tâm)

Hà Nội có động Tiên Sa (1)

Bảy giờ máy hết đèn xa đèn gần (2)

Vui nhất thì chợ Đồng Xuân

Đồ nào thứ ấy xa gần bán mua

Chợ họp một chốc buổi trưa

Hàng cam, hàng quýt, hàng dưa, hàng hồng

Ai ơi nghoảnh lại mà trông

Hàng vóc, hàng nhiễu thung dung ruộm già (3)

Cổng chợ có chị bán hoa

Có chú đổi bạc đi ra đi vào

Có hàng lục phở bán rao

Kẹo cao, kẹo đoạn, miến sào, bún bung

Lại thêm bánh rán, kẹo vừng

Trước mặt hàng trả, sau lưng hàng giò

Ăn rồi chuyện nhỏ chuyện to

Lại thêm chú khách thịt bò bán rao (4)

Săm săm thì bước chân vào

Hàng tôm, hàng trứng xao xao một bề

Thơm nhất thì chị hàng lê

Cấm quác hàng vịt, say mê hàng gà

Nất nở thì chị bán na

Bán rổ, bán rá, bán sàng, bán nia

Thõng thẹo thì chị bán thìa

Hàng bát xô xát, hàng thìa thong dong

Đẹp nhất thì chị hàng hồng

Hàng chuối chẽ nải, bưởi bòng kể chi

Trống quân hát có ra gì

Mỗi người mỗi vẻ ai thì kém ai

Lại thêm cạo mặt ngoáy tai

Có ông xem số, có bà họa tranh

Có cả bí đá, bí xanh

Bùi tui, húng nghệ, mướp đắng, rau mùi chất ở nhà ga

Mướp đắng thật là có xương

Có cả hàng lược, hàng gương

Có cả cô bán phố trương sánh bầy (5)

Có cả hàng dép hàng giầy

Có cả cô bán sánh bầy trầu không.

Chú thích: (1) Tiên sa: có lẽ là nhà máy điện.

(2) bảy giờ tất cả đèn điện thành phố tắt

(3) ruộm già : chưa rõ nghĩa

(4) chú khách: người tàu bán hàng

(5) phố trương sánh bày: bày hàng ra sánh bên nhau trên hè phố

Bài thơ này do mẹ tôi đột nhiên nhớ lại, năm nay bà đã 90 tuổi. Hồi con gái bà thường đi chợ Đồng Xuân buôn cau về bán ở chợ Núi, chợ Chờ, chợ Me (thuộc Yên Phong, Bắc Ninh). Các cô gái đi chợ thường truyền khẩu nhau bài thơ này cho vui vẻ khi đi đường.

Mẹ tôi bảo đây là bài thơ do các cụ đồ làng Mịn (xã Văn môn, Yên phong, Bắc Ninh) sáng tác cho các cô đi chợ.

Theo tôi đây là bài thơ rất hay về Hà Nội, nó mô tả sinh động cảnh phiên chợ ngày xưa, những gì được bán ở chợ Hà Nội vào đầu thế kỷ thứ 20. Ngôn từ trong bài có nhiều từ cổ mà ngày nay không còn dùng nữa.

Bài thơ này có lẽ không phải do một nhà thơ chuyên nghiệp làm. Bạn đọc xa gần có biết nguồn gốc bài thơ này do ai sáng tác thì xin thông báo.

nguồn vnexpress.net

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cô ơi, Xẩm Hà Nội đấy, tìm tác giả cũng hơi khó.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cô ơi, Xẩm Hà Nội đấy, tìm tác giả cũng hơi khó.

Có thể Rubi nói đúng. Bài thơ này xuất hiện vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20 ở Hanoi , do các ông Xẩm (Người mù hát rong) hát. Tất nhiên nó có tác giả, nhưng vì tính chất phổ biến của thơ Lục Bát trong văn hóa Việt, nên người sáng tác không giữ bản quyền. Mà chỉ như một bài xẩm giúp các người kém may kiếm sống thôi.

Nó tương tự như bài:

Hà Nội có cầu Long Biên.

Vừa dài vừa rộng bắc qua sông Hồng.

Tàu xe xuôi ngược thong dong.

Bộ hành tấp nập gánh gồng ngược xuôi....

Share this post


Link to post
Share on other sites

bài này hình như là bài ca dao cũ về chợ Đồng Xuân gồm 56câu:

Hà Nội như động tiên sa

Sáu giờ máy hết đèn xa đèn gần

Vui nhất là chợ Đồng Xuân

Thức gì cũng có xa gần bán mua

Giữa chợ có anh hàng dừa

Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng

Ai ơi đứng lại mà trông

Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong nượp nà

Cổng chợ có chị hàng hoa

Có người đổi bạc chạy ra chạy vào

Lại thêm “sực tắc” bán rao

Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung

Lại thêm bánh rán, kẹo vừng

Trước mặt bún chả, sau lưng bánh giò

ồn ào chuyện nhỏ, chuyện to

Líu lo chú khách bánh bò bán rao

Xăm xăm khi mới bước vào

Hàng tôm, hàng tép xôn xao mọi bề

Lịch sự là chị hàng lê

Quàng quạc hàng vịt, tò te hàng gà

Nứt nở như chị hàng na

Chua vào hàng sấu, ngọt ra hàng đường

Thơm ngát là chị hàng hương

Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng

Lôi thôi là chị hàng giang

Bán rổ, bán xảo, bán sàng, bán nia

Thưỡi môi là chị hàng thìa

San sát hàng bát nhiều bề long đong

Đỏ đon như chị hàng hồng

Hàng cam, hàng quít, bưởi bòng thiếu chi

Trống quân, cò lả sót gì

Mỗi người một vẻ ai thì kém ai

Lại thêm cạo mặt ngoáy tai

Lại thêm ngoài chợ có người họa tranh

Ngoài ra cải, diếp, răm, hành

Thìa là, cải cúc xanh xanh rõ ràng

Có người bán lược, bán gương

Có người bán cả hòm rương, tủ quầy

Có người bán dép, bán giày

Có người bán cả ghế mây để ngồi

Suốt ngày chợ họp ai ơi

Thượng vàng hạ cãm bao người bán mua

Hay cắp như chị hàng cua

Nhảy nhót hàng ếch ai mua được rày

Có người xem tướng xem tay

Chầu văn, đồng bóng ốp ngay tức thời

Thôi thì đủ thức, đủ người

ồn ào nhộn nhịp nói cười chen vai.

Có anh bán thuốc cũng hay

Mồm rao liến láu, bệnh khỏi ngay tức thời

Lại còn kẻ cắp như rươi

Hở cơ chốc lát, tiền ôi mất rồi

Dậm chân xuống đất kêu trời

“Phú-lít” có đến cũng thôi đi đời

Tối đến đuổi chợ mình ơi!

Quá năm giờ rưỡi hết người bán mua.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bài ca dao cũ về Hà Nội :

1 . Hà Thành là chốn kinh đô

Vừa đông, vừa đẹp lại vừa rộng thay!

Cửa nhà san sát đó đây

Gác trên gác dưới bên ngoài, bên trọng

Ai ơi đứng lại mà trông

Nguy nga tráng lệ non bồng nào hơn!

Dập dìu xe ngựa bon bon

Ban đêm đèn điện sáng hơn ban ngày.

Này đây hàng Trống, Hàng Bài

Đi thêm mấy bước rẽ n_ Hàng Hòm

Hai bên chồng chất tráp son

Hàng Gai chỉ bước đường con rõ ràng

Hàng Đào rồi đến Hàng Ngang

Tập trung khách trú bán hàng vui thay

Hang fBuồm, Hàng Mã, Hàng Mây

Hàng Bút, Thuốc Bắc, tạt n_ Hàng Bồ

Hiệu ta, hiệu Khách đổ xô

Bán đèn, bán lọ những đồ rất sang

Cầu Gỗ trông ra rõ ràng

Đi thêm mấy bước thì sang Hàng Bè

Dần dần tới chợ Hàng Tre

Ngổn ngang nhộn nhịp thuyền bè dưới sông

Đứng ở Hàng Mắm mà trông

Kìa Ô Quan Chưởng, Cầu Đông đó mà

Hàng Đường, Hàng Đậu đâu xa

Hàng Nâu rẽ lại thì là Đồng Xuân

Hàng Than, Hàng Cót rảo chân

Đến phố Hàng Lọng là gần nhà ga

Trở lại đến phố Hàng Lờ

Rẽ tay phải phố Hỏa Lò chẳng sai

Nhằm dốc Cây Thị ta xuôi

Chiều tà, Chợ Đuổi thì người mới đông

Bán mua vội vã cho xong

Nhá nhem thời tối chợ không kéo dài

Phố ta tạm kể thế thôi

Phố Tây thì phải dạo chơi: Tràng Tiền

Thái Hà, Trường Bưởi, Trung Hiền

Có tầu điện chạy liên miên cả ngày

Tiền đi thì thực rẻ thay

Hai xu cái vé lên n_ tha hồ

Lại còn cả bến ô tô

Chở khách, chở đồ tùy ý người thuê.

Bờ hồ cảnh ấy vui ghê

Ngọc Sơn, Tháp Bút, vua Lê tượng đồng

Đua nhau ngàn tía muôn hồng

Một màu nước biếc soi lồng bóng cây

Đêm nào cũng có tích hay

Kìa nhà chớp bóng, ta nay rẽ vào

Lòng em nghĩ ngợi ra sao?

Sán Nhiên, Quảng Lạc ồn ào cả đêm

Cải Lương Hý viện kề bên

Ngọt ngào tiếng hát cũng nên mất tiền

Những khi vui thú giải phiền

Dạo chơi Bách thú, quanh miền Hồ Tây

Mặt hồ hây hẩy heo may

Trong trong gió mát dễ say lòng người

Hà thành đẹp lắm ai ơi!

2 .Rủ nhau chơi khắp Long Thành

Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai

Hàng Bồ, Hàng Bạc, Hàng Gai

Hàng Buồm, Hàng Thiếc, Hàng Bài, Hàng Khay

Mã Vĩ, Hàng Điếu, Hàng Giày

Hàng Lờ, Hàng Cót, Hàng Mây, Hàng Đàn

Phố Mới, Phúc Kiến, Hàng Than

Hàng Mã, Hàng Mắm, Hàng Ngang, Hàng Đồng

Hàng Muối, Hàng Nón, Cầu Đông

Hàng Hòm, Hàng Đậu, Hàng Bông, Hàng Bè

Hàng Thùng, Hàng Bút, Hàng Tre

Hàng Vôi, hàng Giấy, Hàng The, Hàng Gà

Quanh đi đến phố Hàng Da

Trải xem phường phố thật là cũng xinh

Phồn hoa thứ nhất Long Thành

Phố Giăng mắc cửi, đường quanh bàn cờ

Người về nhớ cảnh ngẩn ngơ

Bút hoa xin chép nên thơ lưu truyền.

3. Nghìn thu gặp hội thái bình

Trải xem phong cảnh khắp thành Thăng Long

Phố ngoài bao bọc thành trong

Cửa Nam, Giám, Bắc, Tây, Đông rõ ràng

Ba mươi sáu mặt phố phường

Hàng Giày, Hàng Bạc, Hàng Ngang, Hàng Đào

Người đài các, kẻ thanh tao

Qua hàng thợ Tiện lại vào Hàng Gai

Hàng Thêu, Hàng Trống, Hàng Bài

Hàng Khay trở gót ra chơi Tràng Tiền

Nhác trông chẳng khác động tiên

Trên đồn cờ kéo dưới thuyền buồm giăng

Phong quang lịch sự đâu bằng

Dập dìu võng lọng, tưng bừng ngựa xe

Hàng Vôi sang phố Hàng Bè

Qua tòa Thương Chính trở về Đồng Xuân

Trải qua Hàng Giấy dần dần

Cung đàn nhịp phách nên xuân bốn mùa

Cầu Đông vang tiếng chợ Chùa

Trăng soi giá nến, gió lùa khói hương

Mặt ngoài có phố Hàng Đường

Hàng Mây, Hàng Mã, Hàng Buồm, Hàng Chum

Tiếng Ngô, tiếng Nhắng um um

Lên lầu xem điếm tổ tôm đánh bài

Khoan khoan chân trở gót hài

Qua Hàng Thuốc Bắc sang chơi hàng Đồng

Biết bao của báu lạ lùng

Kìa đồ bát bửu, nọ lồng ấp hương

Hàng Bừa, Hàng Cuốc ngổn ngang

Trở về Hàng Cót dạo sang Hàng Gà

Bát ngô, Hàng Sắt xem qua

Hàng Vải, Hàng Thiếc lại ra Hàng Hòm

ở đâu nghe tiếng om om?

Trống chầu rạp hát thòm thòm vui thay

Hàng Da, Hàng Nón ai bày

Bên kia Hàng Điếu, bên này Hàng Bông

Ngã tư Cấm Chỉ đứng trông

Qua Hàng Thợ Nhuộm thẳng rong Hàng Tàn

Đoái xem phong cảnh bàn hoàn

Bút hoa dở viết chép bàn mấy câu.

Trải qua một cuộc bể dâu

Nào người đế bá, công hầu là ai?

(ST theo ca dao.com - thăng long - HN)

Share this post


Link to post
Share on other sites

...

Hà Nội có cầu Long Biên.

Vừa dài vừa rộng bắc qua sông Hồng.

Tàu xe xuôi ngược thong dong.

Bộ hành tấp nập gánh gồng ngược xuôi....

:lol:

Share this post


Link to post
Share on other sites

Crescent chào các anh chị cô bác....

Không muốn tạo thêm Topic làm rối diễn đàn....

Vài lời trong lúc buồn bã, không biết có ai hữu duyên đọc được và thấu hiểu nhỉ?...

Crescent dự định ra riêng, vi không hợp tính với mẹ chồng, cách cư xử của mẹ chồng làm mình thấy tủi thân quá, mà mình vốn là người thiếu tình cảm nữa...

Sau khi quyết định, nhìn ông xã buồn rầu rối bời, mình cũng buồn theo, thiệt là...không biết phải nói sao, phải nghĩ sao nữa. Nhưng đi thì vẫn phải đi..không thể tiếp tục.

Crescent đang kiếm 1 cái nguyên căn nào cho thuê tầm 2tr ... Mà trước giờ chưa đi thuê nhà ở ngoài bao giờ nên đứng trước vô số những thông tin môi giới của Cò, càng cảm thấy buồn rầu thế nào ấy...

Không biết chuyện này sẽ đi đến đâu...Ở lại, thì mâu thuẫn chồng chất, mình như cái gai và mẹ chồng bực bội. Có ai muốn sự hiên diện của mình thành sự bực bội khó chịu của người khác đâu? Mình không muốn làm phiền bà nữa vì thực sự là mình cũng hết cách để cố gắng rồi. Nhưng chồng buồn như thế thì ra đi cũng có vui vẻ gì đâu???...

Có ai hữu duyên giúp Crescent được chuyện này không?

Có ai biết không?

Mình cũng chẳng biết mình đang kêu cứu chuyện gì nữa...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chào bạn, có mẹ chồng là hạnh phúc rồi, có người còn chẳng có mẹ chồng cơ :lol: . Mọi thứ phải dĩ hòa vi quý thoai.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Crescent chào các anh chị cô bác....

Không muốn tạo thêm Topic làm rối diễn đàn....

Vài lời trong lúc buồn bã, không biết có ai hữu duyên đọc được và thấu hiểu nhỉ?...

Crescent dự định ra riêng, vi không hợp tính với mẹ chồng, cách cư xử của mẹ chồng làm mình thấy tủi thân quá, mà mình vốn là người thiếu tình cảm nữa...

Sau khi quyết định, nhìn ông xã buồn rầu rối bời, mình cũng buồn theo, thiệt là...không biết phải nói sao, phải nghĩ sao nữa. Nhưng đi thì vẫn phải đi..không thể tiếp tục.

Crescent đang kiếm 1 cái nguyên căn nào cho thuê tầm 2tr ... Mà trước giờ chưa đi thuê nhà ở ngoài bao giờ nên đứng trước vô số những thông tin môi giới của Cò, càng cảm thấy buồn rầu thế nào ấy...

Không biết chuyện này sẽ đi đến đâu...Ở lại, thì mâu thuẫn chồng chất, mình như cái gai và mẹ chồng bực bội. Có ai muốn sự hiên diện của mình thành sự bực bội khó chịu của người khác đâu? Mình không muốn làm phiền bà nữa vì thực sự là mình cũng hết cách để cố gắng rồi. Nhưng chồng buồn như thế thì ra đi cũng có vui vẻ gì đâu???...

Có ai hữu duyên giúp Crescent được chuyện này không?

Có ai biết không?

Mình cũng chẳng biết mình đang kêu cứu chuyện gì nữa...

Theo tôi thì bạn hãy thử bộc bạch hết tâm sự lòng mình với chồng và mẹ chồng, quan trọng là phải thành tâm và suy nghĩ kỹ trước khi nói để diễn đạt được chính xác hết tâm sự của lòng mình. Nếu như vẫn không hiểu được nhau thì dọn ra ngoài cũng là điều tốt. Nhưng vẫn phải thường xuyên về thăm mẹ chồng. Phải nói để bà hiểu mình dọn ra ngoài là vì không muốn mối quan hệ trong gia đình quá căng thẳng chứ không phải vì mình ích kỷ. Các cụ đã nói "Xa thơm, gần... không thơm lắm" mà.

Nhưng nếu các bạn dọn ra ngoài mà bà cụ chỉ sống một mình thì cần suy nghĩ kỹ lại.

Đấy là ý kiến của cá nhân tôi, mong rằng sẽ giúp được bạn phần nào. Chúc bạn tìm được sự yên bình và hạnh phúc!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Bạn đang Xì ...trét rồi ! Chưa tường thông chi tiết gia đình bạn, nhưng theo mình cái gì căng thẳng quá thì hóa giải bằng cách 1 lần ngồi lại với nhau trãi mọi vấn đề lên bàn ..... rồi mà không cảm thông được thì BIẾN khuất mắt các Cụ là tốt nhất, thời gian trôi qua Các cụ sẽ thấy nhà vắng vẻ hoặc buồn tẻ quá, Các cụ NGHĨ lại....có khi lại vời về khi ấy lại ấm áp hơn !

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cảm ơn mọi người đã chia sẻ.

Vấn đề là quan niệm, văn hóa, suy nghĩ quá khác nhau. Mình đã có giải pháp ra riêng rồi. Tạm thời ông xã ở lại để trấn an tinh thần bà. Âu đó cũng là đạo làm con. Mình dễ chịu hơn rồi.

Đúng chính xác như cô Wild là "BIẾN KHUẤT MẮT" cho lành! :lol:

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay