Võ Đức Cường

Kính Gửi Bác Thiên Sứ - Nguyễn Vũ Tuấn Anh

71 bài viết trong chủ đề này

Kính Thầy,

Vừa nghe tin sốc Thầy quyết định chấm dứt TTNC LHDP, VinhL rất là buồn như sẻ mất đi một mái trường thân yêu. VinhL hiểu rằng do môi trường và hoàn cảnh không thuận lợi đã dẫn đến sử quyết định này của Thầy.

Mấy năm qua VinhL đã sưu tầm, nghiên cứu, và thu thập kiến thức của rất nhiều trường phái phong thủy, để hy vọng có dịp cùng Thầy và các huynh đệ tỷ muội đàm luận, e rằng sau này khó mà có cơ hội đó.

Củng nhờ trao dồi Hán ngữ trong vài năm qua, nên VinhL đã có thể vào các trang web Hán để mà thu thập thông tin liên quan đến Việt Sử 5000 năm văn hiến, này xin tặng Thầy hai đường link này:

Phố Tân Hội 新會

http://zh-yue.wikipe...%96%B0%E6%9C%83

Đây là một phố cổ của tỉnh Quảng Đông, trong trang wikipedia Hán, họ củng công nhận phố này 5000 năm trước là vùng sinh hoạt của người Việt Cổ!!!

Trích:

5000幾年前嘅新石器時代,新會重係珠江口上嘅一個海灣,之後西江泥沙長期淤積成陸。嗰陣時就有古越族人喺度漁獵、生活。近呢幾十年來,喺新會發現咗好多新石器時代嘅古人生活遺址,包括有都會貝丘遺址、梅閣炮台山沙丘遺址等,挖掘出一批有拍印紋飾嘅陶器碎片、粗陶器等文物。

Động Đình Hồ - 洞庭湖

Kinh Vĩ độ Google:

28.892779, 112.560425

http://zh.wikipedia....%BA%AD%E6%B9%96

http://zh.wikipedia....ke_Dongting.GIF

Theo tấm hình phía trên, Hồ Động Đình nằm trong tỉnh Hồ Nam (湖南省) chính là phía nam của dòng Trường Giang (Dương Tử)!!!

Chào VinhL

Lâu lắm mới thấy VinhL quay trở lại diễn đàn. Anh em hiện tại do nhiều việc liên quan đến cuộc sống nên chưa tập trung vào nghiên cứu chuyên sâu.

Mọi người vẫn dõi theo bước chân của VinhL dù ở bất cứ nơi đâu.

Chúc VinhL đạt được thành công trong nghiên cứu

Thân

Hạt gạo làng

7 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính Thầy,

Vừa nghe tin sốc Thầy quyết định chấm dứt TTNC LHDP, VinhL rất là buồn như sẻ mất đi một mái trường thân yêu. VinhL hiểu rằng do môi trường và hoàn cảnh không thuận lợi đã dẫn đến sử quyết định này của Thầy.

Mấy năm qua VinhL đã sưu tầm, nghiên cứu, và thu thập kiến thức của rất nhiều trường phái phong thủy, để hy vọng có dịp cùng Thầy và các huynh đệ tỷ muội đàm luận, e rằng sau này khó mà có cơ hội đó.

Củng nhờ trao dồi Hán ngữ trong vài năm qua, nên VinhL đã có thể vào các trang web Hán để mà thu thập thông tin liên quan đến Việt Sử 5000 năm văn hiến, này xin tặng Thầy hai đường link này:

Phố Tân Hội 新會

http://zh-yue.wikipe...%96%B0%E6%9C%83

Đây là một phố cổ của tỉnh Quảng Đông, trong trang wikipedia Hán, họ củng công nhận phố này 5000 năm trước là vùng sinh hoạt của người Việt Cổ!!!

Trích:

5000幾年前嘅新石器時代,新會重係珠江口上嘅一個海灣,之後西江泥沙長期淤積成陸。嗰陣時就有古越族人喺度漁獵、生活。近呢幾十年來,喺新會發現咗好多新石器時代嘅古人生活遺址,包括有都會貝丘遺址、梅閣炮台山沙丘遺址等,挖掘出一批有拍印紋飾嘅陶器碎片、粗陶器等文物。

Động Đình Hồ - 洞庭湖

Kinh Vĩ độ Google:

28.892779, 112.560425

http://zh.wikipedia....%BA%AD%E6%B9%96

http://zh.wikipedia....ke_Dongting.GIF

Theo tấm hình phía trên, Hồ Động Đình nằm trong tỉnh Hồ Nam (湖南省) chính là phía nam của dòng Trường Giang (Dương Tử)!!!

Chào VinhL,

Là 1 người thế hệ sau nhưng cũng nghe tiếng anh trên giang hồ đã lâu :). Rất cảm kích tâm huyết và học thuật của anh. Cho dù TT có giải thế thì Sư phụ và anh em vẫn còn, hy vọng anh em sau này sẽ đủ sức luận đàm với anh và tiếp bước Sư phụ!

Thân mến!

6 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Lâu quá không thấy VinhL vào diễn đàn làm tôi cũng buồn.

Nay đúng lúc này VinhL vào đây chia sẻ thật là một điều an ủi cho tôi. Tôi thường dặn anh chị em rằng: Thu thấp tất cả những tài liệu về phong thủy trong cổ thư và còn lưu truyền trong dân gian. Lấy Hà Đồ phối Hậu thiên Lạc Việt để đối chiếu, so sánh, hiệu chỉnh.

Tôi rất tin tưởng và hy vọng vào VinhL.

Tôi đã quyết định xong về TT.

Chúc VinhL vạn sự an lành.

6 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

À! VinhL vào trong lớp cao cấp. Trong đó tôi có quay video nói sơ qua về huyền không Lạc Việt. VinhL vào xem và phát triển.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Hôm nay vào lại Diễn đàn, thấy chú Thiên Sứ quyết định đóng cửa Trung tâm và Diễn đàn, nghe thật buồn! Cháu đến với Diễn đàn qua một người bạn. Sau 1 thời gian tham gia, có duyên được gặp chú Thiên Sứ nên cháu cũng đã đề đạt với chú sau này sẽ xin tham gia khóa Phong thủy cơ bản. Tuy nhiên, chỉ vì sinh kế mà chưa thể tham gia được! Nay thì Diễn đàn và Trung tâm đóng cửa, thôi mượn câu VẠN SỰ TÙY DUYÊN tự an ủi vậy!

Cháu có may mắn đi cùng chú trong buổi tổng kết các dự báo năm 2011 và công bố các dự báo cho năm 2012 và cháu ngộ ra được nhiều điều từ đó! Tuy chưa may mắn được trở thành môn đồ của chú nhưng cháu cũng đã tự xác định sẽ luôn đồng hành cùng Trung tâm, cống hiến phần sức lực nhỏ bé của mình vào quá trình phục hồi những giá trị văn hiến Việt và phục hưng lại ánh hào quang của nền văn minh huyền vĩ đó! Vậy mà hôm nay nghe thông tin này, cháu cảm thấy thất vọng thực sự, bởi cháu là người thứ 30 nhấn vào nút cảm ơn bài viết số 39 trong topic đó!

Cá nhân cháu, bằng thông tin mình có được và cảm nhận cá nhân thì mọi thứ đang tiến gần đến điểm tới hạn, trùng khớp với các dự đoán ngắn, trung và dài hạn của chú! Nếu đây là bước lùi tạm thời để lấy đà bước tiếp nhiều bước thì cháu nhiệt liệt ủng hộ nhưng nếu không thì thật không phải và không đáng! Từ cuộc họp Trung tâm ở miền Bắc và miền Nam đến nay, cháu chưa tính lại xem đã 100 ngày hay chưa, nhưng rõ ràng tâm huyết của các thành viên Trung tâm như Thế Trung, Hatgaolang ... cũng như những người tâm huyết với Việt sử như Phoenix, một số thành viên khác cháu ko nhớ tên, đang viết cũng ko tiện tra cứu và bao nhiêu người khác vẫn qua lại Diễn đàn. Những tâm huyết ấy không đáng để cố gắng hay sao? Đây đâu phải là lần đầu tiên, và chắc chắn cũng không phải là lần cuối cùng chú gặp trở ngại trên con đường nghiên cứu của mình!

Quân tử tùy thời biến dich, cháu không nắm được thông tin, cũng chưa hình dung ra những khó khăn chú gặp phải nhưng cháu tin là mọi câu đố đều có lời giải! Cháu tin là chân lý có cách riêng để chọn người phù hợp tìm ra mình!

Chúc chú khỏe mạnh và an lạc!

2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

RQ kính xin được tặng thầy Thiên Sứ và mọi người trong 4rum bài thơ "lyhocdongphuong Từng Duyên" mà cháu đã viết ra. Có những điều lời nói không thể mô tả chính xác, nay thôi xin chuyển biến thành thơ cho dễ nhớ, dễ nghe, nhiều ý nghĩa.. để bày tỏ rằng cháu đã biết ơn khi đã được hoạt động, làm quen và học hỏi nơi diễn đàn mình. Mong bác và mọi người không chê thơ của cháu, cháu còn nhỏ nếu trong thơ có câu vần nào không đúng mong các bác bỏ qua cho cháu.

Lyhocdongphuong Từng Duyên

Người đi xa vạn trượng thật không ngoa

Người đi xa rồi lòng thiết tha

Người sang ngang khi duyên vừa bén

Hỡi cây kéo nào nỡ xén duyên ta?

Trùng trùng điệp điệp lòng nhung nhớ

Tựu tề chiến hữu cùng tâm giao

Khoảnh khắc thủa ấy ngồi mạn đạo

Nhưng nay chẳng biết ngộ web nao?

"Người ra đi hồn chết một nửa

Một nửa còn lại bỗng hóa khờ"

Tạm mượn vần thơ để bày tỏ

Quyết định của Thầy nay đã rõ

Học trò con đây luôn ủng hộ

Và dõi theo hành trình vĩ đại đó.

Cũng vì duyên ta được ngộ

Cớ vì vô duyên giờ lại xa

Nhờ duyên chi đây biết khi nào phùng?

Mong một chữ nợ để tiếp tục nghiệp duyên.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Hôm nay vào lại Diễn đàn, thấy chú Thiên Sứ quyết định đóng cửa Trung tâm và Diễn đàn, nghe thật buồn! Cháu đến với Diễn đàn qua một người bạn. Sau 1 thời gian tham gia, có duyên được gặp chú Thiên Sứ nên cháu cũng đã đề đạt với chú sau này sẽ xin tham gia khóa Phong thủy cơ bản. Tuy nhiên, chỉ vì sinh kế mà chưa thể tham gia được! Nay thì Diễn đàn và Trung tâm đóng cửa, thôi mượn câu VẠN SỰ TÙY DUYÊN tự an ủi vậy!

Cháu có may mắn đi cùng chú trong buổi tổng kết các dự báo năm 2011 và công bố các dự báo cho năm 2012 và cháu ngộ ra được nhiều điều từ đó! Tuy chưa may mắn được trở thành môn đồ của chú nhưng cháu cũng đã tự xác định sẽ luôn đồng hành cùng Trung tâm, cống hiến phần sức lực nhỏ bé của mình vào quá trình phục hồi những giá trị văn hiến Việt và phục hưng lại ánh hào quang của nền văn minh huyền vĩ đó! Vậy mà hôm nay nghe thông tin này, cháu cảm thấy thất vọng thực sự, bởi cháu là người thứ 30 nhấn vào nút cảm ơn bài viết số 39 trong topic đó!

Cá nhân cháu, bằng thông tin mình có được và cảm nhận cá nhân thì mọi thứ đang tiến gần đến điểm tới hạn, trùng khớp với các dự đoán ngắn, trung và dài hạn của chú! Nếu đây là bước lùi tạm thời để lấy đà bước tiếp nhiều bước thì cháu nhiệt liệt ủng hộ nhưng nếu không thì thật không phải và không đáng! Từ cuộc họp Trung tâm ở miền Bắc và miền Nam đến nay, cháu chưa tính lại xem đã 100 ngày hay chưa, nhưng rõ ràng tâm huyết của các thành viên Trung tâm như Thế Trung, Hatgaolang ... cũng như những người tâm huyết với Việt sử như Phoenix, một số thành viên khác cháu ko nhớ tên, đang viết cũng ko tiện tra cứu và bao nhiêu người khác vẫn qua lại Diễn đàn. Những tâm huyết ấy không đáng để cố gắng hay sao? Đây đâu phải là lần đầu tiên, và chắc chắn cũng không phải là lần cuối cùng chú gặp trở ngại trên con đường nghiên cứu của mình!

Quân tử tùy thời biến dich, cháu không nắm được thông tin, cũng chưa hình dung ra những khó khăn chú gặp phải nhưng cháu tin là mọi câu đố đều có lời giải! Cháu tin là chân lý có cách riêng để chọn người phù hợp tìm ra mình!

Chúc chú khỏe mạnh và an lạc!

Tôi rất hiểu Thích Đủ Thứ nói gì. Tôi thật sự cảm ơn sự chân tính của Thích Đủ Thứ. Nhưng con người tôi thì hiểu mình. Trước hết nó có những đặc điểm tâm lý không phù hợp với đám đông. Bởi vậy, nếu trong quan hệ với tôi mà lấy kiến thức của tâm lý chung để ứng xử với tôi thì không phù hợp. Cho nên tôi biết rất rõ rằng: Mọi suy luận qua tìm hiểu về tôi đều sai.

Tôi chỉ lấy một thí dụ thế này: Trong danh bạ điện thoại của tôi không bao giờ có số DT của những người giàu có hoặc quyền uy. Nếu có tôi cũng chẳng bao giờ là người chủ động gọi điện dưới bất cứ một hình thức nào. Mặc dù không phải tôi không quen biết ai.

Tôi có tâm lý hướng thượng vì hiểu rõ giá trị và khái niệm văn hiến, do đó tôi có thể chia sẻ với tất cả mọi trạng thái bức xúc của con người và cũng chẳng phê phán những thói xấu của tha nhân. Nhưng vì thế tôi hiểu rõ tốt xấu.

Sự từng trải của tôi đủ để tôi hiểu ước mơ của kẻ ăn mày và sự đau khổ của một tỷ phú keo kiệt lỡ đánh mất 10. 000đ (5cent).

Con người tôi sống rất tình cảm, đây là gót chân asin của tôi. Nhưng phải là tình cảm thật sự.

Do đó, tiền bạc và danh vọng không phải mục đích hướng tới của tôi.

Vậy thì, những điều được coi là tốt đẹp sắp đến, như Thích Đủ thứ nói:

Cá nhân cháu, bằng thông tin mình có được và cảm nhận cá nhân thì mọi thứ đang tiến gần đến điểm tới hạn, trùng khớp với các dự đoán ngắn, trung và dài hạn của chú!

Nếu những thứ đang đến là vài tỷ tài trợ bằng tiền Việt hay Dollar, công với một địa vị - nếu có - không phải giá trị đích thực để vinh danh Việt sử 5000 năm văn hiến để tôi phải quan tâm. Nếu tôi không có khả năng thật sự để phụng sự cho mục đích của mình thì dù có đưa cho tôi tài sản của cả Hoa Kỳ với địa vị viện trưởng Viện Hàn lâm thì cũng vô ích. Nó có thể làm cho người đời nể trọng tôi, chứ nó không làm ra những giá trị đích thực để xác định Việt sử 5000 năm văn hiến. Tôi phân biệt được đâu là sự vỗ tay ủng hộ, đâu là sự hiểu biết, chia sẻ đích thực.

Bởi vậy, những tính toán đời thường với tôi đều sai.

Còn nếu như quả là mục đích vinh danh Việt sử 5000 năm văn hiến sắp đạt được thì tôi hiểu rất rõ khái niệm văn hóa và những điều kiện cần để thực hiện.

8 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính Thầy,

Vừa nghe tin sốc Thầy quyết định chấm dứt TTNC LHDP, VinhL rất là buồn như sẻ mất đi một mái trường thân yêu. VinhL hiểu rằng do môi trường và hoàn cảnh không thuận lợi đã dẫn đến sử quyết định này của Thầy.

Mấy năm qua VinhL đã sưu tầm, nghiên cứu, và thu thập kiến thức của rất nhiều trường phái phong thủy, để hy vọng có dịp cùng Thầy và các huynh đệ tỷ muội đàm luận, e rằng sau này khó mà có cơ hội đó.

Củng nhờ trao dồi Hán ngữ trong vài năm qua, nên VinhL đã có thể vào các trang web Hán để mà thu thập thông tin liên quan đến Việt Sử 5000 năm văn hiến, này xin tặng Thầy hai đường link này:

Phố Tân Hội 新會

http://zh-yue.wikipe...%96%B0%E6%9C%83

Đây là một phố cổ của tỉnh Quảng Đông, trong trang wikipedia Hán, họ củng công nhận phố này 5000 năm trước là vùng sinh hoạt của người Việt Cổ!!!

Trích:

5000幾年前嘅新石器時代,新會重係珠江口上嘅一個海灣,之後西江泥沙長期淤積成陸。嗰陣時就有古越族人喺度漁獵、生活。近呢幾十年來,喺新會發現咗好多新石器時代嘅古人生活遺址,包括有都會貝丘遺址、梅閣炮台山沙丘遺址等,挖掘出一批有拍印紋飾嘅陶器碎片、粗陶器等文物。

Động Đình Hồ - 洞庭湖

Kinh Vĩ độ Google:

28.892779, 112.560425

http://zh.wikipedia....%BA%AD%E6%B9%96

http://zh.wikipedia....ke_Dongting.GIF

Theo tấm hình phía trên, Hồ Động Đình nằm trong tỉnh Hồ Nam (湖南省) chính là phía nam của dòng Trường Giang (Dương Tử)!!!

VinhL thân mến.

VinhL biết từ lâu tôi kỳ vọng vào anh. Bởi vậy tôi muốn dặn anh mấy điều. Nếu có duyên thì anh tiếp tục sự nghiệp của tôi:

1) Huyền Không Lạc Việt là cánh cửa cuối cùng để khám phá phần chìm của tảng băng Lý học Đông phương huyền bí.

2) Con số sexy nhất chính là lỗ khóa để đi tìm cái chìa mở cửa kho tàng này.

3) Mọi bí ẩn của Bát Quái liên quan đến con số sex đó.

4) Đây là điều quan trọng nhất: "Tâm tĩnh thì sẽ thấy mọi biến động của thế gian".

11 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chào các bác . Tiếc thật em vừ mua được cái máy tính cũ định vào theo các bác nghiên cứu lý học thì nay chú thiensu lại nói phải giải thể .

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chào các bác . Tiếc thật em vừ mua được cái máy tính cũ định vào theo các bác nghiên cứu lý học thì nay chú thiensu lại nói phải giải thể .

Diễn đàn và các công trình của sư phụ Thiên Sứ vẫn tiếp tục, nếu anh thật sự có tâm muốn tìm hiểu thì chúng tôi hoan nghênh, còn vào đây với ý đồ khác thì chúng tôi không cần.

Thân mến.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Diễn đàn và các công trình của sư phụ Thiên Sứ vẫn tiếp tục

Thân mến.

Thật sự đây đúng là điều may mắn.

Nhưng đọc topic này em thấy xót xa quá. Xót xa như thể mình đang làm việc tại Trung Tâm vậy.

@BacGiang: bạn muốn học thì có rất nhiều điều để học, chỉ sợ bạn ko quyết tâm tới cùng. Chào mừng bạn vào diễn đàn để học tập.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chào các bác . Tiếc thật em vừ mua được cái máy tính cũ định vào theo các bác nghiên cứu lý học thì nay chú thiensu lại nói phải giải thể .

Láo...
2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

VinhL thân mến.

VinhL biết từ lâu tôi kỳ vọng vào anh. Bởi vậy tôi muốn dặn anh mấy điều. Nếu có duyên thì anh tiếp tục sự nghiệp của tôi:

1) Huyền Không Lạc Việt là cánh cửa cuối cùng để khám phá phần chìm của tảng băng Lý học Đông phương huyền bí.

2) Con số sexy nhất chính là lỗ khóa để đi tìm cái chìa mở cửa kho tàng này.

3) Mọi bí ẩn của Bát Quái liên quan đến con số sex đó.

4) Đây là điều quan trọng nhất: "Tâm tĩnh thì sẽ thấy mọi biến động của thế gian".

Kính Thầy,

VinhL thành thật cám ơn thầy đã không ngừng cung cấp những nguồn kiến thức quý báo.

Qua sự tìm tòi nghiên cứu, VinhL củng khám phá được rằng, càng đi sâu vào những kiến thức cao cấp của các phái, càng thấy hiển lộ cái nguồn góc chung, đó là Bát Quái, Quy Tàng Dịch. Bỡi vì có những cái mà chính Chu Dịch củng không thể giải thích hợp lý, như tại sao Chấn Khãm Cấn lại là Nam, Tốn Ly Đoài lại là Nữ, vv….

VinhL xin ghi tâm những điều Thầy căn dặn.

5 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Dear các bạn và các anh/chị,

Nghiên cứu về cội nguồn và giá trị của lý học đông phương là tâm huyết và cũng gần như sứ mệnh của thầy Nguyễn Vũ Tuấn Anh mà chúng ta có cơ duyên được biết, được tham gia. Cho dù nó tồn tại dưới hình thức nào, thầy Tuấn Anh cũng sẽ vẫn trân trọng và thực hiện nó với tinh thần trách nhiệm cao nhất, sự nghiêm túc lớn nhất. Đó là niềm tin của Phoenix.

Những gì thuộc về chân lý sẽ đúng ở mọi thời điểm và không gian. Đấu tranh với tri thức là cuộc đấu trang cam go, mệt mỏi nhất để tiến đến sự văn minh. Sự cách mạng là đổi thay sâu sắc về bản chất. Nó phải đánh đổi bằng nhiều thứ cho đến khi đủ mạnh mẽ để được khai sinh ra. Nhiều người sẽ phải dừng lại. Nhiều người sẽ tổn thương. Và cũng sẽ có những người thành công. Chúng ta đừng quá lo lắng trước một cuộc trường chinh như vậy. Đừng bận tâm buồn phiền vì những cái sẽ mất. Nếu không dám buông bỏ thì không dễ tiếp nhận lấy cái mới để đi xa. Vấn đề là chúng ta sẽ đi tiếp trên con đường mới như thế nào để đến viễn cảnh mình đã chọn. Những thứ không đáng cũng cần bỏ lại.

Nếu chúng ta luôn tin rằng chúng ta đang hướng tới những giá trị tốt đẹp và văn minh hơn thì dù trắc trở nó cũng sẽ thành khi khát vọng đủ lớn. Thế hệ này truyền cho thế hệ khác niềm tin ấy sẽ giúp công cuộc hướng thượng của chúng ta rồi thành công. Thiết nghĩ, chúng ta hãy nhìn hiện tại và hãy cho nhau niềm tin để tiếp tục những giá trị mà chúng ta ủng hộ. Sự ủng hộ và động viên mạnh mẽ nhất với thầy Tuấn Anh bây giờ chính là việc các thành viên yêu mến TTLHĐP hiểu giá trị và ý nghĩa công việc thầy đang làm. Nhờ sự "hiểu" đó, chúng ta sẽ đóng góp được những phần nhỏ bé của mình để gia tăng sức lực cho người có khả năng nhất. Đồng thời, cũng gây dựng cho mình những tri thức mới để tiếp tục công cuôc của Thầy. Ngay cả khi bạn còn chưa hiểu hoặc chưa tin thì việc dấn thân để tìm hiểu cũng giúp ta có được chính kiến cho mình một cách rõ ràng. Có rất nhiều việc tích cực để làm.

Trích:

Vẫn biết giải tán TT là một quyết định nặng nề với tâm huyết của chú TS. Nhưng để duy trì được nó phải có kinh phí hoạt động, chúng ta không chỉ trông chờ vào tiền đóng góp của mỗi cá nhân. Còn các tổ chức khác, xin lỗi chắc không có tổ chức nào đứng ra tài trợ rồi. Nên giái tán là một quyết định đúng đắn vào lúc này. Nên tập trung vào 4rum cho nó chất lượng mà kinh phí lại rẻ hơn.

Bạn NDHT thân mến, đối với giá trị của hệ thống lý thuyết chú Tuấn Anh đang đeo đuổi thì số tiền hoạt động của trung tâm là rất không đáng kể. Chính hệ thống nguyên lý ấy còn có thể tạo ra khoản tiền bạc có thể tạo ra cơ ngơi tiền tỷ cho cơ sở vật chất của Trung tâm. Tiếc thay, tiền lại không minh chứng được nhiều vì đó không phải là "lập luận có tính khoa học" dù nó hữu hình.

Trung tâm NC lý học đông phương là pháp nhân, chú Tuấn Anh giải thể Trung tâm này vì không cần một danh nghĩa như vậy để phát triển công trình nghiên cứu của mình nữa. Nó thực sự không hữu ích và hoàn toàn vô nghĩa trước các tư tưởng, quan điểm mâu thuẫn của chính thể chế lập ra nó.

Diễn đàn lý học đông phương là diễn đàn có sự tham gia của cộng đồng những người yêu thích lý học đông phương. Nó sẽ tồn tại vì những người thực sự biết giá trị của nó mà không cần tấm áo hình thức.

Phoenix thấy mừng vì sự chấm dứt TTNCLHĐP là do chính thầy Tuấn Anh quyết định chứ không phải theo yêu cầu của bất cứ tổ chức, đơn vị nào. Người chính danh không cần ngai áo. Người vô tư không cần mưu lợi. Người có nhân tâm không câu nệ hình thức. Chú Tuấn Anh đã và vẫn là người như thế.

Xin được cùng các anh/chị, các bạn gửi tới thầy Tuấn Anh lời chúc sức khỏe, an lạc và sự minh sáng trong con đường phía trước!

Thân kính!

P.

12 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Con kính chào Bác Thiên Sứ. Con thực sự rất buồn khi biết tin này như thể đang mất đi một cái gì đó rất quý giá. Từ lâu nay con vẫn luôn nuôi niềm đam mê Lý học của mình và gặp được diễn đàn với con như là 1 người đang gần chết đuối vớ đc một cái phao.

Con không biết vì điều gì mà Bác đưa ra quyết định như vậy nhưng con vẫn luôn tin Bác, ủng hộ Bác và mong rằng Bác sẽ tiếp tục sứ mệnh của mình dưới một hình thức khác để không những cho bản thân con mà cho toàn thể tất cả mọi người yêu thích Lý học có cơ hội để đi đúng con đường nhằm khám phá biển trời Lý học.

Bác Thiên Sứ kính mến. Bác biết không? Đã bấy lâu nay con luôn nuôi một hy vọng, một mơ ước đó là tham gia đc vào các lớp Phong thủy Lạc Việt để học tập rồi dùng những kiến thức đó giúp ích cho đời và góp phần vinh danh nền văn hiến Việt. Và luôn mong sẽ khám phá đến cùng biển trời Lý học đông phương. Nhưng vì con chưa có đủ điều kiện để tham gia các lớp Phong thủy Lạc việt. Giờ đây biết tin này con không biêt phải nói sao nữa Bác ah. Con thấy hụt hẫng vô cùng. Con buồn lắm Bác ạ.

Bác ơi con luôn mong Bác hãy tiếp tục sứ mệnh của mình để những người như con có cơ hội được học, được nghiên cứu được cùng góp phần nhỏ vào sứ mệnh mà Bác đang làm.

Con tin rằng chân lý rồi sẽ sáng tỏ. Con luôn mong Bác sẽ tiếp tục công việc mà bấy lâu nay Bác đang làm.

Con kính chúc Bác Thiên Sứ luôn khỏe luôn vui.

Cháu Duyên.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính gửi bác Thiên Sứ,

Vài dòng cảm nhận xin chia sẻ với bác:

- TT của mình đã thành lập được một thời gian và thực sự có một số nội dung & bài viết hơi nhạy cảm. Vì vậy, cháu đã ngờ ngợ từ trước rằng thật dễ bị dính líu đến vấn đề chính trị & có thể bị săm soi. Quả thực bây giờ đã thành sự thật. Cháu nghĩ cách làm của mình có thể chưa kỹ & đúng cách lắm, cần tìm cách hay hơn (để có thể vẫn vinh danh nền văn hiến Việt nhưng không cần đề cập làm gì đến lịch sử Trung Quốc & người Hán, vì nếu đã là chân lý thì khi được chứng minh nó sẽ cho ta những kết quả tất yếu mà mình ko cần nói trước làm gì)

- Việc quản lý một TT cũng như một Cty hoàn toàn không đơn giản, cháu hiểu rõ vấn đề này. Nếu xem như 1 Cty thì theo cảm nhận của cháu, bác Thiên Sứ là sáng lập viên nhưng không có đủ sự bon chen, thị phi & xoay sở trước sức ép môi trường bên ngoài nên bác chỉ nên đứng vai trò chủ tịch hội đồng quản trị & cố vấn, nên cần 1 người khác phù hợp hơn làm giám đốc.

Vài dòng chân tình của cháu, thành thật xin lỗi nếu có làm bác buồn.

P/S: cháu đã đọc nhiều bài viết trên các diễn đàn nhưng thật sự không biết nút cảm ơn ở đâu, vừa rồi đọc bài Việt Sử 5000 Năm & Vấn Đề Biển Đông thấy bác đề cập đến việc này mới đi tìm mà thật sự đến giờ vẫn ko biết nó nằm ở đâu. Nói chắc mọi người cười mình nhưng chắc cũng có không ít người giống cháu, chia sẻ thêm cho bác Thiên Sứ hiểu tình hình Posted ImagePosted ImagePosted ImagePosted Image!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính gửi bác Thiên Sứ,

Vài dòng cảm nhận xin chia sẻ với bác:

- TT của mình đã thành lập được một thời gian và thực sự có một số nội dung & bài viết hơi nhạy cảm. Vì vậy, cháu đã ngờ ngợ từ trước rằng thật dễ bị dính líu đến vấn đề chính trị & có thể bị săm soi. Quả thực bây giờ đã thành sự thật. Cháu nghĩ cách làm của mình có thể chưa kỹ & đúng cách lắm, cần tìm cách hay hơn (để có thể vẫn vinh danh nền văn hiến Việt nhưng không cần đề cập làm gì đến lịch sử Trung Quốc & người Hán, vì nếu đã là chân lý thì khi được chứng minh nó sẽ cho ta những kết quả tất yếu mà mình ko cần nói trước làm gì)

- Việc quản lý một TT cũng như một Cty hoàn toàn không đơn giản, cháu hiểu rõ vấn đề này. Nếu xem như 1 Cty thì theo cảm nhận của cháu, bác Thiên Sứ là sáng lập viên nhưng không có đủ sự bon chen, thị phi & xoay sở trước sức ép môi trường bên ngoài nên bác chỉ nên đứng vai trò chủ tịch hội đồng quản trị & cố vấn, nên cần 1 người khác phù hợp hơn làm giám đốc.

Vài dòng chân tình của cháu, thành thật xin lỗi nếu có làm bác buồn.

P/S: cháu đã đọc nhiều bài viết trên các diễn đàn nhưng thật sự không biết nút cảm ơn ở đâu, vừa rồi đọc bài Việt Sử 5000 Năm & Vấn Đề Biển Đông thấy bác đề cập đến việc này mới đi tìm mà thật sự đến giờ vẫn ko biết nó nằm ở đâu. Nói chắc mọi người cười mình nhưng chắc cũng có không ít người giống cháu, chia sẻ thêm cho bác Thiên Sứ hiểu tình hình Posted ImagePosted ImagePosted ImagePosted Image!

Tôi cũng biết rằng: Nếu đụng đến Trung Quốc thì mệt lắm. Nxb Trẻ trước đây - đầu năm 2000 - đã từ chối xuất bản cuốn "Tìm về cội nguồn Kinh Dịch" và một biên tập viên đã ghi nhận xét trong đó có một đoạn như sau "Theo tự điển Từ Nguyên thì Bát Quái và Chu Dịch do Chu Văn Vương làm ra....". Bởi vậy, khi tôi xác định nó là của Việt Nam thì đúng là sai với hẳn tự điển Từ Nguyên....Người ký cao cấp nhất từ chối in cuốn sách lúc đó chính là nhà báo nổi tiếng Lê Hoàng. Chưa hết, trước đó vào năm 1997, khi tôi đang điều hành một nhóm làm truyện tranh Việt Nam, (trong đó có một truyện là "Viên Ngọc Tỵ thủy" được báo Thanh Niên đăng bài của Phóng viên Trần Đình Bá viết bài nhận xét là truyện tranh Việt Nam hay nhất năm 1997). Lúc ấy tôi chủ chương phục hồi lại kho tàng cổ tích dân gian Việt Nam để truyền bá và phổ biến trong trẻ em Việt dưới hình thức truyện tranh commic Nhật Bản, nhằm bảo tồn những di sản văn hóa Việt. Lúc đó tôi chưa để ý lắm đến mối quan hệ Việt Nam Trung Quốc - cứ "có sao nói vậy người ơi". Bởi vậy, khi viết kịch bản "Sự tích sông Nhà Bè", trong đó có nói đến nhân vật Thủ Hườn vốn ác đức. Nhưng nhờ giác ngộ, sám hối tích cực làm phước nên kiếp sau đầu thai làm ...vua Trung Quốc. Nguyên văn câu chuyện Việt trong "Kho tàng cổ tích Việt Nam" nó như vậy. Tôi cứ thật thà viết kịch bản sao ý bản chính đưa lên. Nhưng họa sĩ Bốp - khuyên tôi nên bỏ đoạn này (Thể hiện chỉ có hai trang chuyện tranh) . Vì nó làm mất mặt lịch sử văn hóa Trung Hoa . Vua Trung Quốc mà lại là kiếp sau của một tay ác nhân Việt Nam sám hối. Lúc ấy tôi cũng chẳng để ý, chỉ nói rằng: Nội dung của chính truyện - đã được in - như vậy, thì mình phải trung thành với tác phẩm mà thể hiện lại, sao lại bỏ đi được? Họa sĩ Bốp phải vẽ thôi. Vì quyền quyết định là ở tôi. Nhưng quả nhiên, sau đó Nxb bỏ đúng hai trang này, cho rằng nó không cần thiết. Thì ra đấy là sự nhắc nhở ban đầu, mà tại tôi quá vô tư, nên không hiểu. Đến bây giờ được Tùy Duyên nhắc lại tôi mới lục lọi ký ức để xâu chuỗi lại.

Té ra nguyên nhân sâu xa nó như vậy.

Thôi thế thì bây giờ tôi cũng thành thật mà nói thế này:

Đám tư duy "Ở trần đóng khố" trong "hầu hết" và "cộng đồng", nhân danh khoa học để phủ nhận văn hóa sử truyền thống Việt. chuyện này tôi nói rất nhiều trên diễn đàn, nên không đi sâu vào chi tiết. Bởi vậy - vì tính danh nghĩa của vấn đề này - tức là tính chính danh trên công luận thì tôi cũng phải chứng minh Việt sử 5000 năm văn hiến trên tinh thần khoa học. Phương tiện chứng minh chính là Thuyết Âm Dương Ngũ hành thuộc về nền văn hiến Việt. Vậy thì tính khoa học tiếp theo chính là lich sử của học thuyết này. Không lẽ nó từ trên trời rơi xuống? Bởi vậy, nó phải thuộc về người Việt có nguồn gốc từ Nam Dương tử, mà hậu duệ chính là người Việt hiện nay. Tóm tắt logic nó là như vậy.

Không lẽ bây giờ tôi phục hồi thuyết Âm Dương Ngũ hành và xác định : Đó chính là lý thuyết thống nhất vũ trụ - Vậy tôi sẽ ăn nói thế nào với cộng đồng khoa học thật sự (Chứ không phải đám ma cô được gắn mác) về lịch sử học thuyết này? Hay nói nro4 hơn: Tôi sẽ phải giải thích thế nào với họ về một mắt xích quan trọng là lịch sử ra đời của một lý thuyết cổ xưa này? Không lẽ tôi phải xin lỗi cộng đồng khoa học thế giới là vì ở đụng đến vấn đề này rất phiền, nên tôi chưa thể nói ra? Phiền phức nhỉ? Vậy thì làm sao để có "cơ sở khoa học" minh chứng cho vấn đề này khi nó đụng đến lịch sử Trung Quốc? Khi lịch sử một học thuyết là một yếu tố tất yếu?!

Nhưng dù sao vấn đề mà Tùy Duyên đưa ra nó cũng là một thực tế đang tồn tại. Đây là điều mà tôi cũng đoán được, nhưng vì tính chính danh nói theo lý học - tức là tính hợp lý, khách quan... trong khoa học trong học thuật mà tôi bắt buộc không thể bỏ qua vấn đề lịch sử.

Vậy thì phải làm gì để vượt qua trở ngại này nhằm chứng minh cho chân lý?

Là một con người có thể biết được cả tổng thống Rigan và Goorbachop nói với nhau những gì trong cuộc họp bí mật nhất trong lịch sử văn minh nhân loại, tất nhiên tôi cũng biết rất rõ những nguyên nhân sâu xa của nó. Nhưng như tôi đã trình bày: Đây là tính hợp lý trong khoa học, khí người ta nhân danh khoa học để chứng minh hoặc phủ nhận truyền thống Việt sử. Và đám phủ nhận văn hóa Việt chưa hề xác định việc làm của họ nhân danh chính trị. Đây cũng là lý do mà tôi không bao giờ dây dưa đến chính trị. Thảo nào! Cả đám lề trái và ngoài lề chẳng ma nào dám đụng đến điều này.

Nhưng để giải quyết việc này, với tôi cũng không mấy khó khăn, khi mọi việc có thể lật ván bài ngửa.

Chắc tất cả giới Lý học và chiêm tinh Tây phương đều biết đến lời tiên tri nổi tiếng của bà Vanga. Tôi nhắc lại như sau:

"Một lý thuyết cổ xưa sẽ quay trở lại với nhân loại. Nhưng chỉ đến khi dân tộc Arxiry bị tiêu diệt".

Trong diễn biến quốc tế hiện nay, tôi là người đã xác định từ lâu rằng Ấn Độ sẽ tham gia vào "canh bạc cuối cùng". Hiện nay đúng như thế. Và trong canh bạc này nước Nga sẽ tham gia bên cạnh Hoa Kỳ. Và quả thật là - trong trường hợp lời tiên tri của bà Vanga sắp được chứng nghiệm - theo Tùy Duyên - thì chỉ có khi Trung Hoa thất bại trong cuộc chiến này - lúc đó vấn đề lý thuyết cổ xưa sẽ quay trở lại với nhân loại với tính hợp lý khoa học liên quan đến lịch sử của nó - mới có điều kiện để tiếp tục cho sự minh chứng học thuyết này. Suy luận logic và hoàn toàn khoa học đấy. Lời tiên tri của bà Vanga chỉ là cái cớ thôi.

Đó cũng là một liên hệ logic với câu:

Trạng chết Chúa cũng thăng hà.

Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn.

Vậy bây giờ: Hoặc là Thiên Sứ sẽ "câm miệng", hoặc chết, hoặc sống dở chết dở, hoặc toàn thể gia đình Thiên Sứ gặp nạn. ...vv....Nhưng vấn đề đó nó chỉ quan trọng với cá nhân và gia đình tôi thôi. Nó không phải là bản chất sự diễn tiến khách quan trong tương lai. Tính khách quan là nếu chiến tranh xảy ra - và tất yếu nó sẽ xảy ra khi người Trung Quốc vẫn rất quan trọng giữa vấn đề khoa học và lịch sử của đất nước họ thì- nó vẫn xác định đó chính là hệ quả tất yếu của một âm mưu thống trị thế giới bằng vũ lực. Hệ quả của xu hướng thống trị bằng thủ đoạn và vũ lực sắp xảy ra. Cái logic giữa "một dân tộc bị tiêu diệt" với một lý thuyết - thống nhất - cổ xưa sẽ quay lại đã quá rõ, qua sự nhận xét của Tùy Duyên.

Vậy chúng ta có thể nói chuyện với nhau về vấn đề này chứ nhỉ? Cá nhân tôi thì kiên quyết Việt sử 5000 năm vắn hiến một thời huy hoàng ở miến nam sống Dương tử và thuyết Âm Dương Ngũ hành chính là lý thuyết thống nhất vụ trụ mà nhân loại đang mơ ước. Nhưng bù lại một cuộc chiến thảm khốc - mà chính người Trung Quốc dùng từ chiến tranh hạt nhân - có thể sẽ không xảy ra. Tất nhiên , nếu nó xảy ra thì không chỉ Trung Quốc, mà nhiều nước chung quanh - trong đó có cả những nước gần như vô can - cũng dính chưởng hết.

Chẳng phải ngẫu nhiên mà tôi nhiều lần nói người Trung Quốc nên rút khỏi Trường Sa và Hoàng Sa. Đồng thời công nhận chủ quyền Việt Nam trên hai quần đảo này. Cá nhân Thiên Sứ tôi đã không dưới một lần - viết đâu đó trên diễn đàn là: Phải công nhận Việt sử 5000 văn hiến.

Tất nhiên tôi cũng hiểu vấn đề mà Tùy Duyên đã nói. Nhưng cá nhân tôi thì vì tính chính danh lại không thể nói điều này.

Kiểu gì thì tôi cũng lỡ viết rồi - kính thưa quí vị. Vấn đề còn lại là chiến tranh - canh bạc cuối cùng có xảy ra hay không? Vấn đề này thì chẳng liên quan gì đến Thiên Sứ tôi cả . Dù Thiên Sứ tôi có uống nhầm thuốc chuột chết sau khi gõ hàng chữ này.Posted Image.

13 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nhược đài sư tử thượng.

Thiên hạ thái bình phong.

Cái này là sấm Trạng đấy. Có người bảo là sư tử tức đất nước Xinh ga bo. Khi đất nước này nổi lên như một siêu cường thì thiên hạ thái bình. Hi.

7 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chào các bác . Tiếc thật em vừ mua được cái máy tính cũ định vào theo các bác nghiên cứu lý học thì nay chú thiensu lại nói phải giải thể .

Có kẻ ngầm phá hoại trung tâm từ bên trong ACE ạ, Đã có kẻ xấu hack được tài khoản của ban quan trị, tay này nhân danh quản trị diễn đàn webmaster@lyhocdongphuong.org.vn để gửi mail linh tinh các bác ah.

Đây là nội dung thư gửi cho e:

" bacgiang has sent you a new personal conversation entitled "chào cậu .".<br style="color: rgb(34, 34, 34); font-family: arial, sans-serif; ">bacgiang said:

Chi đọc mãi các bài trên diễn đàn này ,vừa định đăng ký học thì vô tình có mấy anh chị em ngoài hà nội qua cửa hàng và nói truyện về cụ thiensu ,họ từng là học vien của ông ấy và có người đã học đến cao cấp mới ngộ ra .

Họ can chị và tặng chị mấy cái này để tìm hiểu ,nay tặng em để nghiên cứu cho mình khỏi bị lầm:

-------------- (cái này e xóa đi)<br style="color: rgb(34, 34, 34); font-family: arial, sans-serif; ">You can reply to this personal conversation by following the link below: ......."

Có rất nhiều kẻ xấu muốn ngăn chặn hoạt động của trung tâm. Những cái hay, cái dở của ai thì bạn đọc có tri thức sẽ tự nhận ra chứ không cần ai phải can gián. Mong các anh chị quản trị hãy kiểm tra lại và kiện toàn lại diễn đàn!

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chắc tất cả giới Lý học và chiêm tinh Tây phương đều biết đến lời tiên tri nổi tiếng của bà Vanga. Tôi nhắc lại như sau:

"Một lý thuyết cổ xưa sẽ quay trở lại với nhân loại. Nhưng chỉ đến khi dân tộc Arxiry bị tiêu diệt".

Trong diễn biến quốc tế hiện nay, tôi là người đã xác định từ lâu rằng Ấn Độ sẽ tham gia vào "canh bạc cuối cùng". Hiện nay đúng như thế. Và trong canh bạc này nước Nga sẽ tham gia bên cạnh Hoa Kỳ. Và quả thật là - trong trường hợp lời tiên tri của bà Vanga sắp được chứng nghiệm - theo Tùy Duyên - thì chỉ có khi Trung Hoa thất bại trong cuộc chiến này - lúc đó vấn đề lý thuyết cổ xưa sẽ quay trở lại với nhân loại với tính hợp lý khoa học liên quan đến lịch sử của nó - mới có điều kiện để tiếp tục cho sự minh chứng học thuyết này. Suy luận logic và hoàn toàn khoa học đấy. Lời tiên tri của bà Vanga chỉ là cái cớ thôi.

Đó cũng là một liên hệ logic với câu:

Trạng chết Chúa cũng thăng hà.

Dưa gang đỏ đít thì cà đỏ trôn.

Dù Thiên Sứ tôi có uống nhầm thuốc chuột chết sau khi gõ hàng chữ này.Posted Image.

Thưa sư phụ:

Vừa xem link này xong:

http://hoiquanphidun...ex.php?news=121

Dù không đồng ý với lập luận của tác giả kiểu "chung thuyền, chung sóng" cái gọi là "hai quốc gia, một định mệnh", nhưng trong đó có dẫn dắt rất kỹ càng lịch sử trung quốc sau thời tần hán (2.000 năm trở lại đây) thì hơi ngộ ra một vài điều:

1- Không có cái gọi là dân tộc hán chính gốc, nó là một cái lẩu thập cẩm đủ mọi sắc dân "thổ, hồi, mông, mãn, Việt v.v..." (trong đó Việt chiếm đa số), nó chỉ là tên một triều đại sau này ghép vào tên dân tộc thôi...

2- Theo bằng chứng kiểm tra ADN gần đây nhất, người hoa nam khác xa kẻ hoa bắc, vậy mà cùng dân tộc "hán vĩ đại"...(!?)

3- Trung quốc (chính thống) nhận giặc làm cha không dưới hai lần (ngoài 2 nhà nguyên, thanh) nhất là trong thời kỳ thập quốc (cuối đời đường - thời kỳ mà Việt Nam (Ngô Quyền) tận dụng để Hưng Quốc - )

Vậy thì cái gọi là dân tốc hán đã không "chính danh" rồi thì hoc thuyết "Âm Dương Ngũ Hành" thuộc về "hán" thiệt khập khểnh...

"Chỉ đến khi dân tộc Arxiry bị tiêu diệt" phải chăng là khi "trả lại tên cho em" đúng nghĩa những dân tộc trong cái nồi lẩu thập cẩm "hán tộc" đó...?

Hơn 2.000 năm trước, Văn Lang sụp đổ, "hán tộc" hình thành, Âm Dương Ngũ Hành thuộc về "hán tộc" vậy khi "hán tộc" không còn, thì "cái gì của Caesar phải trả lại Caesar" phải không ạ!

Mong sư phụ chỉ giáo thêm...!

VIỆT NAM - TRUNG QUỐC: HAI QUỐC GIA, MỘT ĐỊNH MỆNH

Bùi Khiết

Ngày 11 tháng 11 năm 2010, tại Saigon khi tham dự "Hội Thảo Quốc Tế Biển Đông" Học giả Trung Quốc là tiến sĩ Vương Hàn Lĩnh được một phóng viên Việt Nam tên là Huỳnh Phan thuộc báo mạng "Tuần Việt Nam" phỏng vấn.

Tiến sĩ Vương Hàn Lĩnh hiện đang công tác tại Học viện Khoa Học Xã Hội Trung Quốc. Khi trả lời những câu hỏi về Biển Đông và chủ quyền các hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa, tiến sĩ Lĩnh đã hồn nhiên trả lời; " Tất cả những quần đảo nằm trong đường chữ U chín đoạn (đường Lưỡi Bò) là thuộc về Trung Quốc và Trung Quốc đã thực thi chủ quyền và quyền tài phán từ lâu cách đây hơn 2000 năm" và ông còn nói thêm "cho đến năm 1885 Việt Nam vẫn là thuộc quốc của Trung Quốc".

Lời phát biểu trên đã khiến nhiều người thắc mắc và không đồng ý, vì lập luận như vậy có nghĩa là:

- Gần như toàn bộ hải phận VN thuộc Trung Quốc.

- Các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ lâu nay người VN vẫn thấy là của mình và vẫn thường xuyên khai thác hải sản nay Trung Quốc nhận là của họ.

- Ngay cả quốc gia VN cũng là phần đất của họ (thuộc quốc) cho đến năm 1885 bị Pháp xâm chiếm.

Đây là nhận định của chính quyền Trung Quốc mà học giả Vương Hàn Lĩnh chỉ là cái ống loa nhắc lại.

Tất nhiên người dân VN nghe vậy đều chói tai. Nhưng ngay cả lịch sử VN dựa theo lịch sử Trung Quốc cũng đã chấp nhận VN bị TQ đô hộ 1000 năm và là một quốc gia mỗi khi có sự thay đổi triều đại đều phải xin phong vương và có triều cống. Như vậy VN là một thuộc quốc. Nhiều sử gia VN cũng chấp nhận ý kiến này.

Ngày nay các tài liệu lịch sử phong phú không còn bị bưng bít và bóp méo như xưa, nên đã đến lúc ta cần phải suy nghĩ lại. Thực sự TQ có phải là một cường quốc luôn luôn ức hiếp VN và dưới thời nhà Nguyên và nhà Thanh, VN đã anh dũng đẩy lùi quân TQ ?!. Tài liệu lịch sử đã minh xác VN thắng quân Nguyên và quân Thanh chứ không thắng quân TQ. Tại hai thời kỳ đó TQ là thuộc quốc của Mông Cổ và Mãn Châu. Năm 1885, Mãn Thanh cai trị TQ. TQ là thuộc quốc của Mãn Châu. Còn VN là một nước độc lập. Vương Hàn Lĩnh nói VN là thuộc quốc của TQ là sai.

Các sử gia VN thường mắc cái bẫy lý luận của TQ là các triều đại Nguyên và Thanh là hai triều đại của lịch sử TQ. Đây là một sự "nhận vơ" , đánh lừa khiến trong tâm cảm của người Việt mang một dòng máu tự ti, lúc nào cũng sợ TQ. Mà trên thực tế không lân bang nào của TQ sợ TQ dù họ chấp nhận ảnh hưởng văn hóa.

Với bài viết này, người viết muốn chứng minh rằng không phải chỉ người VN đã biết "tránh voi chẳng xấu mặt nào" để đánh lừa cái tủi hổ thua kém, mà chính TQ là cha đẻ ra cái triết lý này đã đẩy lên thành một nghệ thuật xu nịnh, cầu cạnh, khép nép tinh vi, đó là cầu phong vương, triều cống và cắt đất.

Địa lý chính trị và nhân chủng phần nào cắt nghĩa sự yếu kém của TQ và của VN.

Dân TQ và dân Bách Việt (sống ở phía Nam sông Dương Tử) là giống dân văn minh. Họ sống định cư. sống dọc theo các nguồn nước ngọt và đồng bằng. Họ làm nhà cửa bằng thảo mộc. Họ trồng lúa gạo, lúa mì và các cây ăn trái. Họ nuôi gia súc, thực phẩm chính là ngũ cốc, rau cỏ. Họ sống quần cư cố định thành làng xóm và thành gia tộc. Họ có điều kiện no đủ để suy nghĩ về triết lý và tôn giáo. Các điều kiện văn minh của dân định cư này tạo cho họ tánh ưa truyền thống và không thích thay đổi. Họ sợ phiêu lưu mạo hiểm. Họ sống bám vào đất cát canh tác. Họ bám và dựa dẫm vào gia tộc, cộng đồng. Tình tình họ hiền hòa, bất đắc dĩ lắm mới phải chấp nhận chiến tranh. Kinh nghiệm cho biết chỉ có 2 địa hạt tạo cho họ có của cải. Đó là làm cấp chỉ huy và làm nghề nông. Vì ở quần cư, dựa dẫm vào nhau nên họ phải giữ cái tình để đối xử. Cho nên người dân TQ và người dân VN đều lấy 4 nghề chính và sắp xếp theo thứ tự ưu tiên: Sĩ, Nông, Công, Thương.

Trái lại các dân tộc sống ở phía Bắc và phía Tây TQ thì trái ngược hẳn. Họ là dân du mục. Nơi đất sống của họ là những thảo nguyên bao la, những sa mạc bát ngát. Trong năm họ luôn luôn di động. Họ sống bằng thịt sống và sữa tươi. Của cải của họ là bầy gia súc gồm bò, ngựa, dê, cừu, lạc đà. Nơi đâu có nước và có đồng cỏ xanh tươi là họ xua đàn gia súc tới. Họ sống trong các lều bằng da thú gọi là Yurt. Và ngay cả quần áo của họ cũng bằng da. Họ cưỡi ngựa và bắn cung rất giỏi mục đích để bảo vệ đàn gia súc. Thể thao yêu thích của họ là môn vật lộn.

Dân du mục này có sức chịu đựng phi thường. Khi qua sa mạc họ chịu đựng một khí hậu nóng bức thường xuyên +40oC và có khi vào mùa đông khí hậu lạnh xuống dưới -45oC. Đôi khi trong những trận bão cát ngụt trời họ phi ngựa như tên bắn để lùa đàn gia súc.

Về vóc dáng họ to lớn hơn người TQ sống định cư. Họ luôn sống trên mình ngựa từ hồi còn thơ ấu. Bản chất ăn thịt sống khiến họ rất dữ dằn. Họ không sợ chiến tranh và họ có kinh nghiệm tác chiến, bao vây, tấn công của một bầy chó sói sa mạc. Họ thích tấn công và cướp bóc. Giống dân du mục phương Bắc này là một ám ảnh u sầu cho người dân TQ. Ngàn năm này qua ngàn năm khác cố công xây dựng Vạn Lý Trường Thành để ngăn ngừa mọi cuộc xâm lấn. Nhưng dù có Vạn Lý Trường Thành thì sức cản ngăn vẫn thường xuyên thất bại. Và lịch sử TQ là một lịch sử tủi nhục kéo dài đến năm 1911 là năm Tôn Dật Tiên lật đổ được triều đại Mãn Thanh.

Tóm lại có 2 nền văn minh là văn minh du mục và văn minh nông nghiệp đã va chạm mãnh liệt trên đất trời TQ

TQ và VN. Hai quốc gia có cùng một định mệnh lá ám ảnh sợ hãi từ những xâm lấn phát xuất từ phương Bắc. Họ cố gắng chiến đấu, để lùi dần về phương Nam. Họ cố tồn tại bằng sự chịu đựng khổ nhục như cầu hòa, triều cống, cắt đất và bỏ chạy. Nhưng vì sợ hãi bị diệt vong họ phải thêu dệt nên những kỳ công để cho con cháu hậu thế noi gương giữ vững tinh thần chiến đấu. Và dưới đây là những khổ cực nhục nhằn của dân tộc TQ qua mấy ngàn năm lịch sử. TQ gọi chung các dân tộc du mục hung hãn phương Bắc là Rợ Hồ.

* Đời Nhà Hán (-206 tới +220) Sau khi nhà Tần bị chấm dứt, nhà Hán lên ngôi. Miền Trung Nguyên được coi là thời có thịnh trị nhưng thực tế lại bị các Rợ Hồ gồm người Mông Cổ, gốc Thổ Nhĩ Kỳ (Đột Quyết) thay nhau xâm lấn.

Chúa của họ gọi là Thiền Vu. Dưới mắt Thiền Vu TQ như một con heo yếu ớt, lúc nào cũng có thể đánh giết được. Vì vậy họ thường xuyên vượt qua Trường Thành vào cướp bóc, phía Tây TQ có giống Chi và Khương (Tây Tạng) cũng là dân du mục, đồng chủng với Mông Cổ cũng hung hãn không kém.

Vì Rợ Hồ quá mạnh, nên các vua Hán thường mưu mô lấy sự đút lót gọi là triều cống để lấy lòng mong tránh việc chiến tranh. Đồ cống thường là vàng, bạc và lụa là. Nhưng vì TQ quá yếu lại có tinh thần thích lo lót nên các Thiền Vu thường đòi hỏi rất ngang ngạnh, vừa làm xấu mặt kẻ thù vừa thỏa mãn khi có quà tặng rất lạ. Thiền Vu đòi phải gả các công chúa đẹp về hầu hạ cho mình. Vua Hán phải chịu. Được thể, Thiền Vu tăng sức ép đòi vua Hán gởi vợ đẹp đang được sủng ái sang làm tỳ thiếp. Còn gì nhục nhã hơn. Nhưng vua Hán đã gởi nàng Chiêu Quân, người vợ đẹp, chung thủy sang đất Hồ. Câu chuyện bi thảm khi Chiêu Quân nước mắt ngắn dài theo tùy tùng qua vạn dặm băng tuyết để rồi chết trên đất Hồ. Truyện "Chiêu Quân Cống Hồ" thành một tác phảm văn chương lưu truyền cho tới ngày nay.

Năm 127 một tiểu quốc phía Bắc Ấn Độ gọi là Đại Nhục Chilại đi thần phục nhà Hán. Thiền Vu cho thái độ đó là hèn nhát và qua mặt nên sai quân qua đánh, chém đầu vua Đại Nhục Chi đem về dùng làm bình chứa rượu. Vua Há Võ Đế cảm thấy bị động chạm, bị dằn mặt nên sai Tô Vũ đi sứ Đại Nhục Chi để mong tái lập liên minh đánh lại Rợ Hồ, lúc gọi là Hung Nô. Nào ngờ dọc đường sứ bộ Tô Vũ bị Hung Nô bắt được. Để bêu nhục Hán Võ Đế, Thiền Vu không cho Tô Vũ về nước mà bắt làm tù binh đi chăn dê chăn cừu vào mùa tuyết lạnh. lại còn bắt phải lấy một phụ nữ rất xấu xí ở trong hẻm núi và loan truyền Tô Vũ đã lấy khỉ sau đó có sinh được một đứa con. Nhân một mùa tuyết lạnh Tô Vũ trốn thoát và tìm đường đến Đại Nhục Chi, dọc đường đói khát, cực khổ. Nào ngờ tới nơi vua Đại Nhục Chi sợ Hung Nô trả thù bèn làm mặt giận quát tháo từ chối đưổi Tô Vũ ra khỏi nước. Tô Vũ trên đường trốn tránh về TQ không may lại bị Hung Nô bắt. Được tin Tô Vũ bị nạn vua Hán sai hai tướng là Lý Quảng Lợi và Lý Lăng mang quân qua đánh Hung Nô, vừa để cứu Tô Vũ vừa để dương oai. Nhưng cả hai đoàn quân đều đại bại. Hai tưởng trong cảnh tuyệt lộ xin đầu hàng nhưng bị quân Hung Nô chém chết. Truyện Chiêu Quân Cống Hồ và truyện tranh Tô Vũ Chăn Dê quả là hai vết nhơ trong lịch sử TQ.

Đến đời Hán Tuyên Đế một bộ lạc Hung Nô tên là Ô Tôn mà theo người TQ thì " mắt xanh, râu đỏ như loài khỉ" ngang nhiên gởi sứ qua đòi gả một công chúa làm tỳ thiếp. Vua Hán ưng chịu. Một Thiền Vu của một bộ lạc khác cho rằng cưới như vậy là lấy xuống. Yêu cầu gởi trả lại TQ. Thiền Vu Ô Tôn không chịu gởi trả nên chiến tranh đã xảy ra. Năm đó có một cơn bão tuyết ghê gớm, quân hai bên chết như rạ nên cả hai bên đều lui quân. Nhưng Thiền Vu Ô Tôn không quên rước công chúa về dinh mình.

* Đời Nhà Tây Tấn (265-317) Phía Bắc có 5 Rợ Hồ hùng mạnh gọi là Ngũ Hồ gồm: Hung Nô, Yết (hoặc Kiết), Mông Cổ, Mãn Châu (Tiên Ti), chủng loại Tây Tạng (Chi và Khương) đồng loạt vượi Vạn Lý Trường Thành chiếm lưu vực sông Hoàng Hà và phần lớn Trung Nguyên. Trong Ngũ Hồ có Hung Nô mạnh hơn cả. Thiền Vu của họ là Lưu Uyên muốn chiếm luôn TQ để lên ngôi Thiên Tử và có ý định từ bỏ du mục. Ông ta lập một triều đình như triều đình TQ và lấy Bình Dương, phía Nam Tây Sơn làm kinh đô. Sau khi chiếm hầu hết TQ, quốc hiệu Hán bị bỏ đi và triều đại mới gọi là Triệu.

Người hung nô đàn áp người TQ, cướp bóc tài sản, bắt cung cấp thực phẩm, biến một số ruộng nương làm đồng cỏ nuôi gia súc.

Người Hung Nô dần dần bỏ đời sống du mục, an hưởng trên sự nô lệ và phục tùng của người TQ. TQ đã biến thái và văn hoá có sự thay đổi. Một số kẻ sĩ và gia đình không thích nghi với xã hội mới bèn lẩn trốn về phương Nam.

Ngũ Hồ tranh nhau xâm chiếm TQ và tạo ra nhiều nước nhỏ. Với nước Triệu lớn nhất gồm Tiền Triệu, Hậu Triệu, Mộ Dung, Yên. Hậu Yên, Tây Yên, Tiên Tần, Hậu Tần, Tây Tần, Hậu Lương, Bắc Lương, Tây Lương, Nam Lương, Hậu Ngụy, v.v. Trung Quốc nát ra nhiều mảnh. Tất cả các vị vua nước nhỏ đều là Rợ Hồ. Người TQ chỉ làm nô tài, nô lệ mà thôi. Lúc đầu văn hoá du mục của các Rợ Hồ đã đồng hoá với văn hoá TQ.

Số người TQ chạy trốn xuống phương Nam sống với người Bách Việt, Dao, Thái, v.v. và những người TQ đã di cư từ trước lập ra một vùng định cư nông nghiệp lớn khác hẳn vùng Hồ khắc khổ phương Bắc.

* Đời Nhà Đường (618-906) Rợ Đột Quyết (Thổ Nhĩ Kỳ) từ vùng Trung Á tiến qua sa mạc Qua Bích (Gobi) đánh thẳng vào TQ. Rợ Thổ Cốc Hồn (Tây Tạng) đánh qua. Quân Đột Quyết đánh chiếm luôn Tràng An là kinh đô nhà Đường. Vua Đường là Thế Dân phải tự trói lết tới đồn địch để cầu hòa. Theo tục lệ, tướng Đột Quyết chém con ngựa trắng, lấy máu, bắt Thế Dân quỳ lạy cúng thần rồi tha chết cho về. Rợ Thổ Cốc Hồn cũng đánh phá liên tục khiến nhà Đường phải bỏ đất lui về thế thủ. Các dân tộc Hồi ở Trung Á cũng nhân cơ hội đó xua quân vào chiếm đất là lập những thánh đường.

Cuộc xâm lăng của các Rợ Hồ đã mang tới TQ một nền văn hoá mới về ca, nhạc, kịch, nhảy múa. Các loại đàn khác lạ của Rợ Hồ , người TQ gọi là Hồ Cầm.

Đời nhà Đường có một người đàn bà là Võ Tắc Thiên thường gọi là Võ Hậu là người ham quyền lực, tàn bạo và dâm đãng đã giành được ngôi vua. Bà dời đô từ Tràng An về Lạc Dương.

Năm 698 vua Rợ Đột Quyết không đòi cưới công chúa Đường mà đòi một Thế Tử TQ sang ở rể để làm con tin. Võ Tắc Thiên ưng thuận. Đột Quyết ghét Võ Tắc Thiên lại đòi phải đưa Trung Tôn dòng dõi nhà Đường đang bị đầy ở Phòng Châu trở về lên ngôi. Dùng quân sự uy hiếp khiến Võ Tắc Thiên phải nhường ngôi sau đó ít lâu thì bà mất.

Năm 713 vua Huyền Tôn thường được gọi là Đường Minh Hoàng là một ông vua kém tài chính trị nhưng lại có khiếu văn nghệ và ăn chơi. Trong cung có một tên quan có tài nịnh bợ tên là Lý Lâm Phủ đưa đẩy người con dâu của Huyền Tôn đến hầu vua gây ra một vụ loạn luân bố chồng nàng dâu thật đáng chê trách. Người con dâu này rất xinh đẹp và khéo léo có tên là Dương Ngọc Hoàn, dân gian gọi nàng là Dương Quý Phi. Mối tình Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi được làm đề tài cho nhiều sáng tác văn nghệ. Lý do là Dương Quý Phi đưa người anh ruột là Dương Quốc Trung vô triều đình làm tướng.

Người này cùng Lý Lâm Phủ nắm mọi quyền hành trong triều đình, tạo bất công, gây nhiều bất mãn.

Một tướng biên thùy là An Lộc Sơn mà mẹ là người Đột Quyết và bố là Mông Cổ thấy triều đình đổ nát bèn cử binh làm phản. Đường Minh Hoàng và Dương Quý Phi phải bỏ kinh đô trốn vào đất Thục (tỉnh Tứ Xuyên ngày nay). Đất Thục hoang vu, nghèo nàn khiến quân sĩ đói lạnh ai oán nổi lên giết chết Dương Quốc Trung và hai người em gái Dương Quý Phi. Ba quân còn hăng máu đòi chém luôn Dương Quý Phi vì cho rằng gia đình họ Dương đã gây nên khổ ải đi vào đất chết. Đường Minh Hoàng thấy không thể bảo vệ được bà vợ yêu quý đành để cấm binh ép buộc nàng tự tử treo cổ trên một cành cây bằng tấm lụa trắng.

Giặc Hồ nhân cơ hội này vào chiếm kinh đô, sau khi An Lộc Sơn bị chính con ruột tranh quyền giết chết. Từ đó dân TQ bị Rợ Hồ áp bức và vơ vét. Theo lịch sử họ tàn sát tới 2/3 dân số TQ từ 53 triệu giảm xuống còn 17 triệu.

Những câu chuyện huyền thoại bi thảm của Chiêu Quân, Tô Vũ, Đường Minh Hoàng, Dương Quý Phi đều có sự nhúng tay của Rợ Hồ phương Bắc.

Dân TQ chạy trốn về phương Nam sống chung với dân định cư phương Nam. Vì dân TQ càng đông nên họ chiếm lấn hết phương Nam, ép dân bản xứ Bách Việt hiền lành nhường cơm sẻ áo với họ, về một phương Nam xa hơn. Và 2 người TQ bỗng trở thành những kẻ xa lạ, tham lam hơn là những người gặp cảnh ngộ khó khăn để được chia sẻ. Người phương Nam sợ và oán hận những người phương Bắc di tản tới. Về phương Nam người TQ cũng thay đổi ít nhiều với sự pha trộn văn hoá Bách Việt. Họ thành lập 7 nước như: Ngô, Ngô Việt, Nam Hán, Bắc Hán, Tiền Thục, Sở, Mân. Nếu ở lại họ sợ rợ Hồ bao nhiêu thì phiêu bạt đến phương Nam họ cũng nhiễm cái tàn ác man rợ của Rợ Hồ khi đối xử với dân bản địa. Tất cả những cái gì hay, tốt đẹp của Bách Việt họ đều chiếm đoạt và xưng tụng là của TQ.

* Đời Ngũ Đại (907-960) Nhà Đường chấm dứt vào năm 907 thay thế bằng đời Ngũ Đại. Thời đó các Rợ Hồ phương Bắc tràn vô hầu hết các miền trên đất TQ. Họ tạo ra 10 nước riêng rẽ, đánh lộn tranh dành nhau khiến dân tình rất khổ sở. Trong các Rợ đó có Rợ Khiết Đan thuộc miền Đông Bắc TQ (Mãn Châu) là có nhiều thế lực hơn cả. Khi trở thành một nước mạnh họ lấy quốc hiệu là Liêu và luôn luôn dòm ngó về miền Trung nguyên.

* Đời Nhà Tống (960-1126) Đời Ngũ Đại đất nước rất loạn lạc. Một nhân vật tên là Triệu Khuông Dẫn nổi lên như một sứ quân. Khuông Dẫn không có tài nhưng là người đức độ nên được đồng đảng tôn lên làm vua và lấy quốc hiệu là Tống. Có người bàn mưu cho ông biết rằng Rợ Khiết Đan nay đã là Liêu Rất mạnh. Đụng độ thì ắt phải thua. Tốt nhất là nên lui về phương Nam và tiêu diệt các sứ quân yếu khác để tồn tại. Bẩy nước yếu, nhỏ ở phương Nam đã bị Tống thôn tính. Khi Tống đã mạnh lên xong người TQ luôn luôn ám ảnh về sự bị tiêu diệt bởi phương Bắc mà nay là Liêu, nên Tống hết sức tránh né mọi va chạm với Liêu. Về ngoại giao Tống triệt để áp dụng phương thức chịu nhục " tránh voi chẳng xấu mặt nào" để tồn tại. Ngoài nước Liêu còn có nước Tây Hạ thuộc Rợ Thát Bạt đã chiếm cứ các vùng Thiểm Tây, Cam Túc, Tuy Viễn cũng là một lực lượng mà Tống rất e ngại. Để có hoà bình vua Tống đề nghị :

- Với nước Liêu: Vua Tống mỗi năm xin triều cống

- 10 vạn lạng bạc

- 20 vạn tấm lụa

- Và xin làm em vua Liêu

- Với nước Tây Hạ: Tống mỗi năm cũng xin cống

- 25 vạn lạng bạc

- 25 vạn lạng trà

Nhờ có triều cống mà Tống có hòa bình. Tướng sĩ sinh ra biếng nhác, tinh thần yếu đuối suy nhược. Các Rợ khác thấy Tống nhu nhược cũng đòi triều cống.

Hai nước Liêu và Tây Hạ vốn là dân du mục nay được cống thực phảm, bạc, lụa, gái đẹp, nô lệ nên cũng đổi dần cách sống gần như dân bản địa TQ.

Vì bị ngoại bang bóc lột nên nước Tống rất nghèo đến nỗi vua Nhân Tôn (1023-1063) có lúc đói mà thèm món thịt dê cũng không có, quần áo của vua là loại vải thô. Một vị quan rất giỏi và nổi tiếng là Vương An Thạch cố gắng đưa ra những biện pháp cải cách kinh tế nhưng bị nhóm quan thủ cựu cản trở nên đã không thành công. Dân gian đói khổ, oán than. Vua Tống nghĩ quẩn dùng biện pháp chiến tranh với Tây Hạ để làm chủ dư luận hầu gây lại uy tín. Năm 1075 vua Tống tấn công Tây Hạ, tuy thắng được vài trận nhỏ nhưng sau đó thì đại bại, 60 vạn quân Tống bị tiêu diệt. Mất người, tốn của vua Thần Tôn ôm mặt khóc lóc bỏ ăn bỏ ngủ nhiều ngày.

Thấy Tống thua Tây Hạ, nước Liêu bèn dàn quân đòi Tống nhượng đất. Vua Tống đành phải cắt 700 dậm để dâng cho Liêu.

* Với nước Đại Việt (Việt Nam) Thất bại ở phương bắc, vua Tống vẫn nghĩ đến việc tìm kiếm một chiến thắng quân sự để củng cố niềm tin. Quân Tống dự định tấn công VN, nào ngờ triều đình VN lúc bấy giờ là Lý Thần Tôn đã ra tay trước. Lý Thường Kiệt và Tôn Đản đem 10 vạn quân chia làm 2 đạo đánh vào 2 châu Khâm và châu Liêm (thuộc tỉnh Quảng Tây) . Quân VN đại thắng giết hại 2 vạn quân TQ. Năm sau vua Tống muốn phục thù cho quân xâm lược VN bị Lý Thường Kiệt đánh tan trên sông Như Nguyệt (sông Cầu thuộc tỉnh Bắc Ninh ngày nay).

* Với nước Kim (Rợ Kim) và Bắc Tống. Nhà Tống cầm quyền đã trên 100 năm mà không sao giải quyết được 2 cái họa Liêu và Tây Hạ nay lại thêm một cái họa lớn nữa là Rợ Kim.

Nhà văn Kim Dung trong cuốn truyện võ hiệp " Anh Hùng Xạ Điêu" đã dùng bối cảnh lịch sử bang giao giữa 3 nước Tống-Kim-Mông Cổ vào thời đó để dựng truyện.

Lai lịch nước Kim như sau. Ở miền thượng du Hắc Long Giang có một bộ tộc mà người TQ phiên âm là Nữ Chân cũng là một bộ tộc ở Mãn Châu. Thế kỷ 11 họ là một thành phần của nước Liêu. Đến thế kỷ 12 Nữ Chân nổi dậy chiếm một phần đất của Liêu lập nên nước Đại Kim. Vua Tống thấy nội tình vùng này có sự chia rẽ bèn mưu tìm can thiệp. Tống liền sai sứ mưu liên kết với Đại Kim để diệt Liêu. Với thỏa hiệp như sau:

Nếu liên quân Tống-Kim thắng thì Tống chỉ xin lấy lại phần đất năm xưa đã cắt cho Liêu. Còn lại bao nhiêu của cải, đất đai của Liêu là phần của Đại Kim hết. Để co kết quả của sự liên minh này, Tống hứa mỗi năm nộp cho Đại Kim 20 vạn lạng bạc và 30 vạn tấm lụa.

Cuộc tấn công bắt đầu, nhưng quân Tống đánh đâu cũng bị quân Liêu đánh thua, ngược lại quân Đại Kim lại thắng lớn quân Liêu. Nhiều khi Kim còn phải cứu nạn cho Tống nữa. Chán nản về sự yếu kém của Tống, Đại Kim cho rằng chỉ có một mình Kim có công diệt Liêu. Viện lẽ đó bắt Tống mỗi năm phải trả thêm một triệu quan tiền thuế đất. Đất mà Tống đã lấy lại của Liêu theo hiệp ước. Việc nộp tiền thuế hơi chậm trễ, thế là Kim lấy cớ đem quân đánh Tống. Quân Tống đại bại. Dân chúng TQ sợ hãi nỗi loạn khắp nơi. Vua Tống thấy tình thế nguy hiểm bèn chạy trốn xuống Giang Nam. Quân Kim tiến vào kinh đô. Mặt khác vua Tống gởi sứ giả xin cầu hòa. Kim đòi Tống muốn có hòa bình phải triều cống ngay theo đòi hỏi dưới đây. Nếu chậm trễ quân Kim sẽ truy kích. Cống vật gồm:

- 500 vạn lạng vàng

- 5000 vạn lạng bạc

- 100 vạn tấm lụa

- 1 vạn con ngựa và bò

- Cắt đất Hà Bắc cho Kim

- Vua Tống phải gọi vua Kim bằng bác xưng cháu

- Gởi thân vương và tể tướng qua Kim làm con tin.

Vua Tống không thể tưởng tượng được sự đòi hỏi lại lớn lao như vậy. Quân đội Tống được lệnh đi thu góp vàng bạc của dân chúng nhưng chỉ được

- 20 vạn lạng vàng

- 400 vạn lạng bạc

- Lụa và ngựa bò không đủ

Tài sản của dân TQ bị tước đoạt thảm hại. Đâu đâu cũng nổi lên những lời oán than. Quân Kim thấy tình trạng đó cho phép Tống nợ và trả dần. Kim rút quân về nước. Vua Tống trở lại kinh đô, hí hửng tưởng mọi việc đã tạm ổn định và tưởng Kim dễ dãi bỏ qua luôn.

Nào ngờ không đầy một năm sau quân Kim bất thần tấn công trở lại, vây hãm kinh đô. Vua Tống lần này phải trói mình đi bộ tới trại Kim để xin cầu hòa lần nữa. Quân Kim trở mặt đòi hỏi rất nặng.

- 1,000 vạn lạng vàng

- 2,000 vạn lạng bạc

- 1,000 vạn tấm lụa

Vua Tống không biết làm sao thu góp đủ. Quân Kim liền bắt luôn vua Tống Khâm Tô, Thượng Hoàng Huy Tôn, Thái Tử, hậu phi và hoàng tộc tất cả 3000 người dẫn về nước Kim. Lại cho lệnh lính Kim được tự do cướp phá, tịch thu vàng bạc của cải, bắt đàn bà con gái trong kinh đô mang về nước. Đó là năm 1127. Đoàn người bị dẫn độ đói khát, rét lạnh chết dần chết mòn gần hết.

Đời Bắc Tống chấm dứt từ đây. Lịch sử ghi lại chưa bao giờ TQ lại bị nhục nhã như vậy. Quân Kim chiếm hết vùng Bắc Trung Hoa chỉ trừ đất Tây Hạ. Người Kim rất tham lam tàn bạo, họ chiếm ruộng đất, cướp bóc của cải. Họ coi người TQ như nô lệ. Đại Kim tìm một người Tống tên là Trương Bang Xương làm tay sai và phong cho làm Sở ĐẾ rồi rút một phần quân về. Vì Kim không đủ người để cai trị và thiếu quân canh giữ nên cứ để nước Tống làm chư hầu với điều kiện hàng năm phải có triều cống vàng, bạc, lụa là và hễ có dịp lại lấy cớ cắt thêm đất như tầm ăn dâu vậy. Trương Bang Xương biết mình là bù nhìn không có khả năng bèn kiếm một thân vương tôn làm vua gọi là vua Cao Tôn. Cao Tôn biết không thể khôi phục được vùng đất đã mất nên dời xuống phương Nam. Từ đó được các sử gia gọi là Nam Tống. Nay vua Nam Tống ở xa xuống phương Nam nên tránh được mọi va chạm với nước Kim. Từ đó Nam Tống và Đại Kim cân bằng thế lực. Tại miền Nam nhà Tống còn kéo dài thêm 150 năm nữa. Thời vua Cao Tôn, Nam Tống có một lỗi lầm lớn là nhà vua nghe lời một gian thần là Tần Cối đã giết chết một tướng giỏi là Tống Nhạc Phi có khả năng cự địch được với Kim. Nam Tống chủ trương cầu hòa bất cứ giá nào với Kim do đó năm 1141 vua Nam Tống xưng thần với Kim và được vua Kim phong cho chức Khang Vương. Vua Nam Tống cám ơn và cắt đất phía bắc Hoài Thủy và Đại Tán Quan để nhường cho Kim. Rồi mỗi năm theo lệ phải cống:

- 25 vạn lượng bạc

- 25 vạn tấm lụa

Năm 1165 đời Hiếu Tôn (1163-1189), vua Kim giảm số lượng cống phẩm xuống:

- 20 vạn lượng bạc

- 20 vạn tấm lụa

- Vua Nam Tống phải gọi vua Kim là Bác và được coi là hàng con cháu.

Năm 1208 đời Minh Tôn (1196-1224) nước Kim có nội loạn, vua Nam Tống muốn nhân cơ hội đó đánh báo thù. Buồn thay Nam Tống lại thua to, phải xin nghị hòa. Nhưng vua Kim rất tức giận đòi hỏi cống phẩm phải tăng lên

- 30 vạn lạng bạc

- 30 vạn tấm lụa

- Cắt thêm một số đất

Từ đó Nam Tống chỉ còn giữ được lưu vực sông Dương Tử và vài tỉnh sát biển phía Nam.

Tóm lại triều đại nhà Tống gồm Bắc Tống, Nam Tống kéo dài từ năm 960-1278 hơn 300 năm luôn luôn bị người Liêu, Tây Hạ, Kim áp bức. TQ hầu như là bán thuộc địa của Kim.

Cho tới cuối thế kỷ thứ 12, hai nước Tống và Kim đã đi vào nề nếp trên dưới phân minh. Kim rút bớt đồ cống phẩm xuống còn

- 10 vạn lạng bạc

- 10 vạn tấm lụa

Hai bên đều xưng Đế, nhưng vua Tống phải gọi vua Kim là Bác và xưng cháu. Tóm lại vẫn là nước phụ dung của Kim. Dân Kim giảm cuộc sống du mục, dùng chữ Hán và yêu văn học TQ. Thời đại hòa bình khiến cả hai bên đều giảm việc binh bị thì một thảm khốc mới bắt đầu xuất hiện. Đó là sự ra đời của nước Mông Cổ .

* Với nước Mông Cổ (1277-1367). Rợ Mông Cổ tự xưng là giống Sát Đát gồm nhiều bộ lạc Hung Nô, Đột Quyết (Thổ), Mông Cổ. Mông Cổ chiếm đa số. Tất cả đều có cuộc sống du mục. Quốc gia này cũng phát xuất từ phía Bắc Hắc Long Giang. Bản chất du mục vẫn là cuộc sống di chuyển trên mình ngựa, ăn thịt, uống sữa, bắn cung và chiến đấu rất mãnh liệt. Từ những thế kỷ trước tới thế kỷ XII cũng như nước Tống, Mông Cổ bị nước Kim thống trị. Khi Kim- Tống được hưởng hòa bình và giảm các hoạt động về binh bị thì Mông Cổ bắt đầu lớn mạnh và nhập cuộc. Vào đầu thế kỷ XIII Thiết Mộc Chân ( Temoudjine) lãnh chúa một bộ tộc Mông Cổ thống nhất được nhiều bộ tộc du mục khác nên năm 1206 lên ngôi Đại Hãn (Hoàng Đế) lấy hiệu là Thành cát Tư Hãn (Gengis Khan)

Năm 1210 đánh kim, chiếm Tây Kinh. Kim bị thua lớn phải xin hòa và xin nộp cống vàng, bạc, lụa, phụ nữ. Lại còn phải dâng một công chúa thật đẹp cho Thành cát Tư Hãn làm thiếp. Mông Cổ chấp thuận sự thần phục của nước Kim rồi chuyển hết quân đánh qua phía Tây chiếm nhiều nước tại Trung Á, tiến tới biển Hắc Hải. Cuối cùng là vây và hạ thành Kiev của nước Nga.

Về chiến thuật, Mông Cổ nêu rõ một nguyên tắc bất di bất dịch "Hàng thì có đãi ngộ mà nếu chống lại thì sẽ bị tàn sát tới ngọn cỏ lá cây".

Quân Mông Cổ chỉ biết có một thứ luật. Đó là luật lãnh tụ. Được lệnh tiến là phải tiến, dù tiến có phải chết. Tướng sĩ lúc nào cũng sẵn sàng trên yên ngựa trong cuộc trường chinh nhiều ngày trên những đoạn đường thật dài. Các sử gia Tây phương đã ghi nhận sự tàn bạo của lính Mông Cổ. Đốt phá, giết cả phụ nữ lẫn trẻ nhỏ. Sọ người chất cao như núi. Tới nước Nga rồi Thành Cát Tư Hãn ra lệnh rút về và chia đất đã chiếm được cho 4 con trai trở thành 4 Hãn quốc.

Quân trở về lại tiếp tục chiến dịch chinh phục phía Đông.

Hai đứa con khác là Oa Hoạt Đài và Hốt Tất Liệt có nhiệm vụ thanh toán các lực lượng đối kháng phía Đông gồm hai nước Kim và Tống. Oa Hoạt Đài sẽ diệt nước Kim và Hốt Tất Liệt mưu đồ diệt Tống. Để mưu đánh nước Kim, Mông Cổ sai sứ sang gặp vua Tống để lập một liên minh diệt Kim. Vua Tống rất mừng rỡ nghĩ có dịp trả thù và thu hồi lại đất đai đã cắt nhường. Liên quân Tống, Mông Cổ đại thắng Kim và xoá sổ nước này. Nhưng Mông Cổ bội ước đánh ngược lại quân Tống. Năm 1260 Thành Cát Tư Hãn mất, Hốt Tất Liệt lên ngôi gọi là Thế Tổ nhà Nguyên và tập trung quân đánh thẳng vào đất Tống. Tống quân đại bại và đã ba lần xin hòa và chỉ xin trở thành một tiểu quốc để lo tế tự Tiên đế. Nhưng Mông Cổ không chịu. cuối năm 1276, Mông Cổ bắt được vua Tống và toàn gia giải về phương Bắc trị tội. Toàn thể đất đai của TQ bị đặt dưới sự đô hộ của người Mông Cổ. Triều đại Mông Cổ nhà Nguyên đã thống trị TQ 90 năm. (1)

Các sử gia TQ luôn luôn mập mờ cho rằng nhà Nguyên là một triều đại của TQ và coi sự xâm chiếm của Mông Cổ là một nội chiến. Thực tế Mông Cổ là quốc gia Mông Cổ không phải là TQ. Các sử gia Mông Cổ hiện đại cũng như chính quyền Mông Cổ hiện nay rất bực tức về điều mập mờ, gian lận này. Với ẩn ý là đất đai, lãnh thổ Mông Cổ thuộc TQ. Trên thực tế Mông Cổ cai trị TQ 90 năm kể từ 1277-1367.

Một viên Thượng thư Mông Cổ nói: "Tụi TQ này không có ích lợi gì cho chúng ta hết. Ta phải giết hoặc đuổi chúng đi. Ruộng đồng của chúng sẽ là đồng cỏ nuôi ngựa". Một viên Thượng thư khác đề nghị: "Phải tiêu diệt 5 gia tộc lớn nhất của TQ để chúng khỏi cầm đầu phong trào chống lại chúng ta".

Hốt Tất Liệt đạt ra những luật lệ kỳ thị chủng tộc hiếm có ở các xã hội phương Đông trước đó. Xã hội TQ bị chiếm đóng chia làm 4 hạng người.

1 - Người Mông Cổ: Là tối ưu, được đặc quyền đặc lợi, có quyền sinh quyền sát người TQ.

2 - Người Trung Á : Đứng thứ hai là những người thuộc dân tộc Trung Á, đa số là dân du mục không phải là TQ. Họ thường có gốc gác là người Khiết Đan, Uy Ngô Nhĩ hoặc Tây Tạng mà văn hoá du mục và huyết thống rất gần gũi với Mông Cổ. Những người này gọi chung là "sắc mục" cũng được hưởng những đặc quyền về chức vụ chỉ huy, lợi lộc kinh tế

3- Người TQ gốc tích tại phía Bắc: Vì sống gần gũi với dân du mục nên đã đồng hóa ít nhiều với các Rợ. Đáng tin cậy một chút, được dùng làm nha lại, chỉ điểm.

4 - Người TQ gốc tích tại phái Nam thường dị ứng với văn hoá và lối sống du mục. Họ không được tin cậy. Phải coi chùng và thẳng tay đàn áp nếu cần. Cách phân loại trên dựa vào chủng tộc.

Còn về giai cấp trong xã hội thì người Mông Cổ sắp xếp thứ bậc 10 loại người. Hoàng gia Mông Cổ là ngoại hạng. Tất cả mọi người phải tôn kính và bị trừng trị nặng nề nếu tỏ ra bất kính.

1- Quan lớn trong triều phải là người Mông Cổ. Các quan cai trị đầu tỉnh là người Mông Cổ hoặc là người "sắc mục" là thứ bậc số 1. Ưu đãi mọi mặt về chính trị, kinh tế và luật pháp.

2- Quan nhỏ quận huyện địa phương thường là người "sắc mục" Trung Á.

3- Lạt ma là các thầy tu Mông Cổ và Tây Tạng.

4- Đạo sĩ

5- Thầy thuốc điều trị bệnh.

6 - Thợ và các người hành nghề tiểu công nghệ

7- Thợ săn thú

8- Ca kịch sĩ, con hát

9- Nho sĩ đạo Nho, đạo Khổng.

10- Ăn mày, những người nghèo khỏ ăn xin.

Sự sắp xếp này hoàn toàn khác với lề lối sắp xếp Sĩ , Nông, Công, Thương của TQ.

Mông Cổ rất khinh ghét đạo Nho, đạo Khổng được coi trên tụi ăn mày và ăn xin một chút. Dân du mục cần đồng cỏ nuôi gia súc, không cần nông dân canh tác nên bị coi thường, nằm ngoài 10 loại người kể trên.

Dưới sự cai trị của Mông Cổ, mọi sinh hoạt trong xã hội TQ có những thay đổi lớn.

- Người TQ nào được bổ dụng vào những chức vụ thường là cấp thấp đều phải học và nói tiếng Mông Cổ, theo tôn giáo của người Mông Cổ.

- Y phục phải bỏ kiểu cũ. Kiểu mới Mông Cổ là ống tay áo hẹp và khuy áo cài bên trái

- Tóc không được búi mà phải xếp thành 2 bím thả dài xuống lưng.

- Người TQ không được kết hôn với người Mông Cổ và người "sắc mục". Phạm luật sẽ bị xử rất nặng.

- Về luật pháp, có 2 hệ thống luật pháp khác nhau cho người Mông Cổ và người TQ. Cùng mắc tôi ăn cắp, người Mông Cổ chỉ bị phạt vạ còn người TQ thì bị xâm vào tay, vào cổ, vào mặt.

Mắc tội giết người. Nếu người TQ giết người Mông Cổ hay "sắc mục" thì chẳng cần hỏi phải trái, kẻ sát nhân bị tử hình, gia đình còn phải chịu thêm tiền phạt vạ về ma chay chôn cất.

Nếu người Mông Cổ hay "sắc mục" giết người TQ thì kẻ sát nhân chỉ bị phạt vạ.

- Về tài sản thì bất cứ ruộng đất, nhà cửa, ngựa lừa khi nhà nước Mông Cổ cần là có quyền trưng thu.

- Về vũ khí, đồ bén nhọn, người TQ bị cấm tồn trữ các loại đao, búa, dao, hoặc các loại vũ khí khác. Cung tên cũng bị cấm xử dụng nên người TQ không được săn bắn. Năm gia đình mới được phép có 1 con dao cắt thịt.

- Về thi cử lúc đầu cấm người TQ không được dự các kỳ thi. Về sau được thi nhưng phải thi riêng không được thi chung với người Mông Cổ và "sắc mục" . Nếu đậu thì tên được nêu trên một bảng riêng phía bên trái. Bảng bên phải dành cho Mông Cổ và "sắc mục".

Mông Cổ có loại chữ viết khác với chữ Hán, và dân TQ không được viết, đọc văn, diễn tuồng có lời phạm thượng Mông Cổ. Phạm tội bị tử hình. Chính vì chính sách cai trị quá khắc nghiệt đối với một nước TQ sống bằng nông nghiệp đã bị đói khổ vì đồng ruộng biến thành đồng cỏ mà Chu Nguyên Chương, con mồ côi của một nông dân nổi loạn và đã đánh đuổi được Mông Cổ ra khỏi đất nước. Dựng nên triều đại nhà MInh.

* Nhà Minh (1368-1644) . Trương Phụ được lệnh xâm lăng VN với danh nghĩa phù Trần diệt Hồ (Hồ Quý Ly) vào năm 1414 và rút khỏi năm 1427. Nhưng từ năm 1478 nghĩa là 4 năm sau cuộc xâm lăng của Trương Phục đã bị Lê Lợi nổi lên 1418 và đánh đuổ hết quân Minh vào năm 1427, nghĩa là mất 10 năm kháng chiến. Điều này chứng tỏ quân Minh không quá mạnh. Tuy đời nhà Minh có viên quan Trịnh Hòa gốc người Hồi Giáo đưa một hạm đội đi xa vào Đông Nam Á tới châu Phi, nhưng thực chất người TQ ít quan tâm đến biển cả. Nhật Bản luôn luôn là mối đe dọa cho TQ. Dọc theo chiều dài bờ biển, TQ luôn bị"Nụy Khấu" (giặc lùn) Nhật Bản cướp phá. Cuối thế kỷ 16. Năm 1560 Nhật Bản tấn công TQ qua sự chiếm đóng Triều Tiên và đã tiêu diệt khoảng 200,000 quân TQ. Cuộc chiến kéo dài tới năm 1598 mới ngưng, và từ đó triều đại nhà Minh suy sụp.

Triều đại nhà Minh là triều đại để ý rất nhiều đến việc tu bổ Vạn Lý Trường Thành để đề phòng quân phương Bắc tới chiếm. Dù đề phòng cẩn mật thế nào chăng nữa thì giống dân Mãn Châu theo truyền thống nhiều đời vẫn hiếp đáp và cai trị TQ.

Đời Tống, dân Khiết Đan vùng Mãn Châu lập nên nước Liêu đã áp bức và tàn phá TQ. Rồi Liêu biến thành Đại Kim chiếm gần hết phía Bắc TQ, đẩy nhà Tống xuống phương Nam thành Nam Tống.

Nam Tống bị tiêu diệt hoàn toàn, cả nước TQ biến thành nước Nguyên (Mông Cổ).

Nhà Minh nổi lên đánh đuổi Mông Cổ sau 90 năm bị cai trị (1277-1367). Nhà Minh lại bị quân Mãn Châu (con cháu Liêu và Đại Kim) đánh bại. Quân Mãn Châu gọi là Mãn Thanh. Cả nước TQ biến thành nước Thanh (Mãn Châu).

Tôn Dật Tiên nổi lên đánh đổ triều đại Mãn Thanh sau 267 năm bị Mãn Thanh cai trị (1644-1911).

Cả hai thời kỳ TQ bị mất nước do các nước Mông Cổ và Mãn Châu tới chiếm. Mông Cổ mở ra một đế quốc lớn nhất thế giới mà trong đó đất đai của TQ là một phần của đế quốc Mông Cổ.

Người Mãn Thanh cũng mở ra một đế quốc Mãn Thanh rất lớn bao gồm Mông Cổ, Tây tạng, Tân Cương mà trong đó đất đai của TQ cũng chỉ là một phần của đế quốc Mãn Thanh.

Sau cuộc cách mạng Tân Hợi năm 1912, vua Phổ Nghi, Mãn Thanh bị lật đổ, đã phục quốc bằng sự giúp đỡ của Nhật Bản và nước Mãn Châu Quốc ra đời (4) như vậy trong Thế chiến thứ hai (1939-1945) trên bản đồ Á Châu phía Bắc TQ có hai nước độc lập là Mông Cổ và Mãn Châu. Trong thời kỳ Mãn Thanh cai trị TQ (1644-1911), họ cũng giống như Mông Cổ rất tàn nhẫn với nhân dân TQ. Họ áp dụng 2 chính sách cứng rắn và mềm dịu.

1- Chính sách cứng rắn gồm có những biện pháp sau đây:

- Y phục phải bỏ kiểu cũ, phải ăn mặc kiểu Mãn Châu (2).

- Tóc không được búi tó mà đầu phía trước phải cạo sạch một nửa, nửa sau tóc kết thành một bím lớn và dài như đuôi ngựa thả xuống lưng. Thời Mông Cổ thì kết thành hai bím hai bên (3).

- Người TQ không được kết hôn với người Mãn Châu. Phạm tôi sẽ bị xử tội rất nặng.

- Cấm người TQ không được lập xã (đoàn thể) , lập hội.

- Cấm người TQ không được viết, đọc văn, diễn tuồng có lời phạm thượng nhà Thanh, có tư tưởng phục hồi nhà Minh. Phạm tội bị tử hình.

2/ Chính sách mềm dịu, dung nạp gồm những biện pháp sau đây:

- Xá tội cho các cựu thần nhà Minh một khi đã thần phục chế độ mới.

- Tha thứ cho một số thuế quá hà khắc.

- Giúp đỡ dân nghèo không có phương tiện mưu sinh.

- Cho người TQ được học hành thi cử.

- Được giữ các chức phụ tá cho người Mãn Thanh.

- Cả hai ngôn ngữ TQ và Mãn Châu đều được khuyến khích.

Mãn Thanh sau khi chiếm được toàn cõi TQ đã mở rộng đế quốc bằng cách chiếm đóng Đài Loan (1683), chiếm đóng Mông Cổ (1691), chiếm đóng Tây Tạng (1751) và chiếm đóng Tân Cương (1759).

Thế kỷ 19 là thời kỳ suy thoái của đế quốc Mãn Thanh. Nhật, Nga, Pháp, Đức, Anh, v.v.. đã xâu xé đế quốc này. Pháp xâm chiếm VN và VN yêu cầu Mãn Thanh cứu giúp. Thực tế Mãn Thanh quá yếu nhưng cố giữ cửa phía Nam nên đã giao tranh với quân Pháp và dùng vị trí VN để trao đổi với Pháp lấy một nền hoà bình phương Nam. Việc ký hoà ước 1885 của Pháp với Thanh là để thương lượng cho một tranh chấp giữa 2 quốc gia về một giải đất ảnh hưởng. Giải đất ấy thực tế không phải là của Pháp hay của Mãn Thanh.

Kết Luận

VN-TQ là hai quốc gia có một định mệnh rất giống nhau. Đó là luôn luôn bị quốc gia phương Bắc khống chế và tìm cách chạy trốn về phương Nam. Để tồn tại cả VN và TQ nhiều khi đã chấp nhận những tủi nhục như cầu phong, triều cống phẩm vật và đôi khi cả người.

Mông Cổ và Mãn Châu là hai quốc gia truyền kiếp ức hiếp TQ qua mọi thời đại Hán, Đường, Tống, Minh.

Thế kỷ 17, 18, 19 và đầu thế kỷ 20 TQ là thuộc quốc của Mãn Thanh. Vua Quang Trung Nguyễn Huệ vào thời kỳ này đã đánh đuổi được quân Mãn Thanh và giữ gìn toàn vẹn lãnh thổ. Thời kỳ đó TQ là thuộc quốc của Mãn Thanh, còn VN là một quốc gia độc lập với Mãn Thanh thì việc học giả Vương Hàn Lĩnh, một học giả của TQ hiện nay tuyên bố cho tới năm 1885 VN là thuộc quốc của TQ là một điều hết sức sai trái.

Các nhà sử học TQ thường hay viết mập mờ các triều đại Nguyên (Mông Cổ) và Mãn Thanh (Mãn Châu) là hai thời kỳ phong kiến trong lịch sử TQ (4). Phải nói lại thật đúng là hai thời kỳ ngoại bang cai trị TQ. Ngày nay còn lại trên bản đồ thế giới một nước Mông Cổ là hội viên của LHQ. Còn Mãn Châu Quốc đã bị tan biến mất một phần vào đất Nga, một phần vào đất TQ (sự kiện xảy ra vào năm 1945).

Từ khi có cuộc cách mạng Tân Hợi (1912) tại TQ và Mãn Thanh bị xụp đổ, vua Phổ Nghi vua của Mãn Thanh đã tìm một giải pháp chính trị trở về cố quốc là Mãn Châu Quốc. Ông cựu hoàng này, vào thế cùng, đã phải dựa vào thế lực của Nhật Bản là thế lực đối kháng với TQ. Mãn Châu Quốc được hồi sinh vào năm 1932 và được rất nhiều quốc gia trên thế giới công nhận.

Tiếc thay sự thù hận của Mỹ và của Nga đối với Nhật lại được đổ lên đầu vua Phổ Nghi là đồng minh của Nhật Bản. Người ta tuyên truyền rằng vì vua Phổ Nghi là tay sai, là bù nhìn của Nhật Bản nên Mãn Châu Quốc phải bị đập vỡ.

Khi đế quốc Mãn Thanh bị sụp đổ, các vùng đất bị đế quốc Mãn Thanh chiếm đóng, bao gồm cả TQ và các quốc gia khác như Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng cùng các quốc gia phiên thuộc (độc lập nhưng phải triều cống) như Cao Ly, VN, Miến Điện, Thái Lan trên nguyên tắc được buông thả để độc lập tự chủ. Nhưng người TQ nhân cơ hội đế quốc Mãn Thanh sụp đổ lại đưa ra các lý luận mập mờ rằng triều đại nhà Thanh của TQ nay không còn nhưng quốc gia TQ còn đó. Các đất đai của triều đại Mãn Thanh là đất đai của TQ. Kể cả Tôn Dật Tiên, Tưởng Giới Thạch, Mao Trạch Đông đều đưa ra lý luận vu vơ rằng người Tây phương (da trắng) và người Nhật Bản nhân cơ hội TQ yếu kém đã xâm chiếm đất đai và phiên thuộc của TQ, nay TQ có bổn phận phải thu hồi. Thời Mao Trạch Đông TQ cho in bản đồ mới bao gồm tất cả các quốc gia trên trong đó có VN thuộc vào lãnh thổ TQ. Điều này thật vô lý nếu ta thấy rằng sau khi đế quốc Anh sụp đổ mà Ấn Độ lại tuyên bố các vùng đất Miến Điện, Mã Lai, Singapore, Bhutan v.v.. thuộc về Ấn Độ và Ấn Độ có bổn phận thu hồi !. Điều vô lý này TQ vẫn cứ tuyên bố phải thực hiện.

Người TQ rất thích thú thấy người Mãn Châu nói tiếng TQ và coi đó là một yếu tố quan trọngđể minh định Mãn Châu Quốc là đất của TQ. Thực tế trên thế gới có nhiều nước khác nhau nhưng nói cùng một ngôn ngữ và có cùng một văn hóa như nước Bỉ, nước Lục Xâm Bảo đối với nước Pháp, như nước Canada đối với Hoa kỳ, nước Mễ Tây Cơ và nhiều nước nam Mỹ đối với nước Tây Ban Nha.

Việc TQ cho dân Mãn Châu Quốc có cùng ngôn ngữ, cùng văn hóa với TQ là công dân của TQ là sự cưỡng bức kẻ thất thế.

Dân TQ là một dân tộc có nền văn minh lớn, sống định cư, với lối sinh hoạt làng xã và đại gia đình, không thích rời quê cha đất tổ chỉ trừ những trường hợp bắt buộc (5). Điều này rất phù hợp với lối sống truyền thống VN.

Từ vấn đề địa lý, đến truyền thống sinh hoạt đã làm cho dân tộc đó không có năng khiếu và ham thích chiến tranh. Lịch sử TQ chỉ rõ dân TQ chạy xuống phương Nam và "tầm thực" cũng rất giống với lịch sử Nam Tiến của người VN. Nhưng cũng vì sự yếu kém của TQ mà VN tồn tại. Cũng vì sự yếu kém của VN mà nước Lào thênh thang kế bên VN vẫn còn nguyên vẹn. TQ có tính tham lam và thích phô trương nên đã tạo ra những mập mờ trong sử sách để họ mưu toan chiếm cứ các quốc gia lân bang. Lịch sử từ lâu đã không chiếm được thì giờ đây việc mở rộng đế quốc cũng chẳng dễ gì. Cái yếu của TQ và VN là người dân khó đoàn kết vì thế ngoại bang dễ ảnh hưởng và tạo ra rối loạn.

Bùi Khiết

Tài liệu tham khảo:

- Sử Trung Quốc - Nguyễn Hiến Lê, Văn Nghệ xuất bản, California 2003

- Trung Quốc Sử Cương - Phan Khoang, Dainam Co, California

- Việt Sử Toàn Thư - Phạm Văn Sơn, Tủ Sách Sử Học

- Việt Nam Sử Lược - Trần Trọng Kim, Sống Mới, USA 1978

- Sử Ký - Tư Mã Thiên - Văn Học , Việt Nam 1994

- Histoire de la Chine et de la civilisation Chinoise - Tsui Chi, Payot 1948

- Tài liệu online Wikipedia về China, Mongolia, Manchouria

Cước chú và ghi thêm:

(1) Chủ điểm của bài viết về Mông Cổ xâm chiếm TQ nên lược bỏ về những vùng đất đai Mông Cổ đã chiếm và những cuộc chiến thất bại tại VN và Nhật Bản

(2) (3) Việc thay đổi y phục và kết bím để giống người Mãn Châu cũng có một liên quan tới một nhân vật lịch sử VN. Đó là ông Lê Quýnh bộ hạ của vua Lê Chiêu Thống chạy trốn sang TQ sau khi quân Thanh bị vua Quang Trung Nguyễn Huệ đại phá. Vua Lê cứ kèo nhèo xin viện binh và mở lại một mặt trận nữa. Các quan Măn Thanh biết là việc này không làm nổi nên muốn đày mỗi vị đi một nơi để hội nhập vào TQ. Lê Quýnh ra đi vì mục đích chính trị chống Tây Sơn chứ đâu muốn tỵ nạn nên tức tối trả lời khi bị ép thay đổi y phục và kết bím tóc. Ông nói "Đầu ta có thể chặt, chứ tóc ta không thể cắt. Da ta có thể lột chứ áo quần ta không thể đổi". Lê Quýnh bị chặt đầu chết bởi quân Mãn Thanh.

(4) Năm 1921 Mông Cổ tách được ra khỏi TQ và lập thành nước Cộng Hòa Mông Cổ. Từ ngày đó các sử gia Mông Cổ và chánh quyền Mông Cổ xác định triều đại nhà Nguyên là triều đại của lịch sử Mông Cổ chứ không phải là triều đại của lịch sử TQ. Họ tố cáo các sử gia TQ mập mờ đánh lận con đen để chính thức hóa sáp nhập Mông Cổ vào TQ và coi dân Mông Cổ như là một loại dân thiểu số của TQ. Như vậy cuộc chiến tranh dưới thời nhà Trần của VN là với Mông Cổ còn TQ chỉ là thuộc quốc của Mông Cổ. Không thể gọi "quân Nguyên là quân Tầu". Đây là một sự nhầm lẫn lớn.

Năm 1932 vua Phổ Nghi của triều đại Mãn Thanh bị cuộc cách mạng Tân Hợi (1911) của Tôn Dật Tiên lật đổ, (Tôn Dật Tiên người gốc Quảng Đông dòng dõi Bách Việt nhưng "hồ hởi phấn khởi" tự nhận là dân tộc Hán) đã tìm thế liên minh chính trị với Nhật Bản để thành lập Mãn Châu Quốc. Bằng sự kết hợp thông minh và khôn khéo Mãn Châu Quốc được thế giới công nhận. Năm 1932 có rất nhiều cường quốc trên thế giới gửi thư chúc mừng và có liên lạc ngoại giao với cấp bậc đại sứ. Vua Phổ Nghi lúc đó là Hoàng Đế của Mãn Châu Quốc niên hiệu Khang Đức, quốc hiệu Mãn Châu Đế Quốc. Ông Trịnh Hiếu Tư là thủ tướng đầu tiên.

Mãn Châu Quốc được Vatican công nhận, rồi lần lượt Nhật Bản (1932), Ý Đại Lợi (1937), Tây Ban Nha (1937), Đức (1938), Ba Lan (1939), Hungary (1939), Slovakia (1940), Romania (1940), Bulgaria (1941 (Phần Lan (1941), Croatia (1941), Thái Lan (1941), Pháp (1941), Liên Xô (1941) và cả chính quyền TQ (Uông Tinh Vệ) (1941),v.v...

Buồn thay vì thế chính trị của Mãn Châu Quốc liên kết và có ảnh hưởng của Nhật Bản (cũng như miền Bắc VN liên kết và có ảnh hưởng của TQ trước năm 1975) mà bị hai nước lớn nhất lúc bấy giờ là Hoa Kỳ và Liên Xô nhìn với con mắt rất thù ghét. Hoa Kỳ thù Nhật Bản về các mặt trận ác liệt tại Trân Châu Cảng và tại Thái Bình Dương do Nhật Bản gây ra. Liên Xô hay nước Nga thời trước cách mệnh vô sản (1917) thù ghét vì Nhật đã đại thắng nước Nga trong một cuộc chiến tranh chớp nhoáng (1904-1905). Sự thù hận của hai nước này lại đổ lên đầu Mãn Châu Quốc. Sau thế chiến 1945, họ coi Mãn Châu Quốc là tay sai của Nhật Bản cần phải trừng trị. Và tốt nhất được làm món quà thưởng cho đồng minh TQ. Vua Phổ Nghi trở thành tù nhân của người TQvà nước Mãn Châu bị xé nát. Liên Xô chiếm một mảng gọi là Ngoại Mãn Châu và TQ chiếm một mảng gọi là Nội Mãn Châu. Sau khi được chia phần, TQ di rất nhiều dân tới vùng này. Mãn Châu Quốc bị xóa nhòa trên bản đồ thế giới.

Từ năm 1932 các sử gia Mãn Thanh luôn luôn xác nhận triều đại Mãn Thanh thuộc lịch sử của Mãn Châu Quốc, vào thời đó TQ là thuộc quốc của Mãn Châu. Chiến tranh giữa VN do vua Quang Trung lãnh đạo là đánh nhau với quân Mãn Thanh, còn TQ chỉ là thuộc quốc của Mãn Thanh. Vậy không thể gọi "quân Mãn Thanh là quân Tầu". Đây cũng lại là một sự nhầm lẫn lớn nữa.

Hiệp ước 1885 giữa người Pháp và triều đình nhà Thanh là hiệp ước của hai nước Pháp và Mãn Châu tranh dành ảnh hưởng trên vùng đất VN. Việt Nam, theo học gỉả Vương Hàn Lĩnh của TQ hiện nay được cho là thuộc quốc của TQ cho đến năm 1885 là vô cùng vô lý. Vì vào 3 thế kỷ 17, 18, 19 TQ là thuộc quốc của Mãn Châu thì VN làm sao lại là thuộc quốc của TQ ?!. Các sử gia TQ cứ mập mờ một cách cố ý để rồi nhận vơ các nước lân bang là đất đai cũ của mình bị người da trắng chiếm mất, nay cần thu hồi.

(5) Chính sách khắt khe, tàn ác của người Mãn Châu đối với người TQ và nhất là quyết tâm tiêu diệt tàn dư triều đại nhà Minh khiến đã xô đẩy rất nhiều "thuyền nhân" TQ dùng ghe thuyền chạy trốn xuống các quốc gia Đông Nam Á. Riêng tại VN, nhóm Trần Thượng Xuyên, Dương Ngạn Địch vào lạy lục chúa Nguyễn Phúc Tần xin định cư tại Biên Hòa, làm ruộng, khai rừng và buôn bán. Nhóm Mặc Cửu đổ bộ lên đất Hà Tiên lập ra một vùng trù phú độc lập. Nhưng rồi vì thế yếu cũng xin quy phục chúa Nguyễn. Nhiều nhóm nhỏ khác đổ bộ vào miền Nam VN đều được người VN thương hại giúp đỡ định cư. Họ gọi những người TQ này là người Minh. Nơi làng xóm người Minh trú ngụ gọi là Minh hương (làng người Minh). Ngày nay Minh hương có nghĩa rộng chỉ người TQ tới lập nghiệp tại miền Nam VN.

Xã hội TQ có thứ tự : Sĩ, nông, công, thương. VN cũng bắt chước theo thứ tự đó. Người TQ khi định cư tại VN rất khó tiến thủ về học vấn, trừ một số ít, vì có sự kỳ thị. Tiến thủ học vấn liên quan tới cương vị chỉ huy. Ruộng đất canh tác vừa khó nhọc vừa hiếm và ở nơi xa nên họ chọn đi vào thương nghiệp, buôn bán nhỏ và tiệm ăn. Đây là lựa chọn bắt buộc mà lại thành công lớn vì xã hội cổ VN rất kỳ thị nghề buôn bán. Coi thương nhân là người không lương thiện nên người VN không thích làm nghề này. Bản chất người TQ không giỏi về thương nghiệp, nhưng khi di tản ra nước ngoài thì nghề buôn giúp gia đình sống độc lập và tránh được các kỳ thị của người dân bản địa. Từ đó nghề dạy nghề, truyền thống được tinh luyện khiến họ rất giỏi và rất đoàn kết tạo thành công lớn trên thương trường

Bùi Khiết

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có kẻ ngầm phá hoại trung tâm từ bên trong ACE ạ, Đã có kẻ xấu hack được tài khoản của ban quan trị, tay này nhân danh quản trị diễn đàn webmaster@lyhocdongphuong.org.vn để gửi mail linh tinh các bác ah.

Đây là nội dung thư gửi cho e:

" bacgiang has sent you a new personal conversation entitled "chào cậu .".<br style="color: rgb(34, 34, 34); font-family: arial, sans-serif; ">bacgiang said:

Chi đọc mãi các bài trên diễn đàn này ,vừa định đăng ký học thì vô tình có mấy anh chị em ngoài hà nội qua cửa hàng và nói truyện về cụ thiensu ,họ từng là học vien của ông ấy và có người đã học đến cao cấp mới ngộ ra .

Họ can chị và tặng chị mấy cái này để tìm hiểu ,nay tặng em để nghiên cứu cho mình khỏi bị lầm:

---------------(cái này e xóa đi)<br style="color: rgb(34, 34, 34); font-family: arial, sans-serif; ">You can reply to this personal conversation by following the link below: ......."

Có rất nhiều kẻ xấu muốn ngăn chặn hoạt động của trung tâm. Những cái hay, cái dở của ai thì bạn đọc có tri thức sẽ tự nhận ra chứ không cần ai phải can gián. Mong các anh chị quản trị hãy kiểm tra lại và kiện toàn lại diễn đàn!

Em cũng được nhận một số tin nhắn từ bạn " bacgiang " khoảng 2 hôm nay cùng với một vài đường link em cũng thấy có vấn đề lên không click vào .Mong mọi người cảnh giác hacker .

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Nhược đài sư tử thượng.

Thiên hạ thái bình phong.

Cái này là sấm Trạng đấy. Có người bảo là sư tử tức đất nước Xinh ga bo. Khi đất nước này nổi lên như một siêu cường thì thiên hạ thái bình. Hi.

Cái này cháu nghĩ đáp án Singapore là khiên cưỡng! Thời điểm cụ Trạng Trình đưa ra dự đoán này chưa có nước Singapore để nhận biệt danh sư tử! Thời kỳ đó chỉ có nước Anh gắn liền với biệt hiệu sư tử mà thôi! Ngoài ra, còn 1 thứ nữa gắn với sư tử là ... Hà Đông! Lẽ nào khi phụ nữ nắm quyền thì thiên hạ mới thái bình :P :P :P

Câu của bà Vanga "khi dân tộc Axiri bị tiêu diệt", cháu cũng thấy cũng chưa chắc đã phải là đất nước Iran, nơi có phần lớn lãnh thổ thuộc vùng đất của người Axiri (theo truyền thuyết) trước đây. Phải so sánh vị trí của người Axiri trong lịch sử với các quốc gia dân tộc hiện đại thì mới có thể giải mã được đó là dân tộc nào!

Trân trọng!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có kẻ khác thừa nước đục thả câu đúng lúc Sư Phụ tuyến bố đóng cửa TT thì họ lại nói xấu sau lưng SP đủ thứ. Cái trò này trẻ con quá! Người này thì chắc không đủ khả năng hack.

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có kẻ khác thừa nước đục thả câu đúng lúc Sư Phụ tuyến bố đóng cửa TT thì họ lại nói xấu sau lưng SP đủ thứ. Cái trò này trẻ con quá! Người này thì chắc không đủ khả năng hack.

Luy Tre biết chính xác là ai à? sử lý tận gốc luôn đi. Vài cái lời nói xấu sau lưng đó thực ra chả cần quan tâm và theo tôi điều đó không phải là yếu tố để SP quyết định điều đó.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Có kẻ khác thừa nước đục thả câu đúng lúc Sư Phụ tuyến bố đóng cửa TT thì họ lại nói xấu sau lưng SP đủ thứ. Cái trò này trẻ con quá! Người này thì chắc không đủ khả năng hack.

Ha ha ha!

Lang thang qua đây, Vãn bối đọc email của bacgiang thấy kiểu nói như mail ở trên thì còn ai vào đây nữa, không phải có Cóc gỉ thìcũng là Cóc chết mà thôi. Đi đâu cũng rêu rao, bị thiên hạ chửi mắng cho màkhông biết nhục, đúng là loại mặt dầy như đít phản.

Vãn bối nghe thiên hạ đồn rằng Cóc chết vẫn chơi thân với một đệ tử Phong thủy Lạc Việt, không biết là ai đâynhỉ! Ai thì lên tiếng cái nhỉ.

Vãn bối nghe người ta bảo Cóc chết ba năm quay đầu về núi, nhưng với cái loại này, thì có lẽđến tổ tiên của nó cũng không tha

Thiên hạ nói, đã ngu thì chịu khó dựa tường mà nghe, đây thì đã ngu lại cứ cố tỏ ra nguy hiểm

Còn tại sao biết được ai đang theo học PTLV để gửi thư, cứ vào danh sách đăng ký trong mục hoạt động của trung tâm là biết thôi, trẻ con nó cũng biết mà.

Chán chẳng buồn chửi, thôi thì đi kiếm cái lò gạch xem chú Thiên Sứ có đang nhâm nhi với cụ Chí thì vãn bối xin được hầu hạ vài ly

Edited by Lệnh Hồ Xung
1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay