Rin86

Con Dại Cái Mang

4 bài viết trong chủ đề này

Sau khi đọc bài viết này của bác Lãn Miên

http://diendan.lyhocdongphuong.org.vn/bai-viet/21457-ngon-tu-viet-phan-anh-su-hinh-thanh-vu-tru/page__pid__139799#entry139799

Rin86 chợt nghĩ:

Trong tiếng Việt từ "con" và "cái" dùng để phân biệt giữa động vật và đồ vật, cây cỏ trong đa số các trường hợp (ngoại trừ vài trường hợp như con dao hay con thoi...). Với từ con, người ta dùng để xác định các loại động vật kể cả con người, tiếng Việt xếp chung con người vào loại động vật. Ta thấy giữa con người và các loại động vật khác có điểm chung đó là đều đói, khát, nóng lạnh, buồn ngủ ...v..v.. đó là điểm chung về phần con trong tất cả cái loài động vật. Con người được xếp vào nhóm riêng và tất nhiên là chỉ có 1 tên gọi là "con người", còn tất cả các loài động vật khác lại được xếp chung vào nhóm "con vật". Còn về các sự vật thì người ta dùng từ "cái", ví dụ như "cái bàn", "cái ghế".... Suy nghĩ đến đây Rin chợt nhớ tới câu nói "con dại cái mang". Câu này hàm ý rằng người con làm gì dại dột thì cha mẹ phải chịu trách nhiệm. Nhưng tại sao ở đây người ta lại dùng từ cái để chỉ cha mẹ? đôi khi trong tiếng Việt người ta cũng dùng từ cái cho cả con vật, sự vật, sự việc. Ví dụ như: "cái con mèo này!", "cái việc này rất khó mà giải quyết", "cái con bé này!" và từ "cái" luôn đặt ở trước để nhấn mạnh điểm chung của các sự vật, sự việc, con người, con vật. Nhưng tất nhiên từ "cái" mặc định là để chỉ các vật vô tri, vô giác hoặc không phải là động vật. Ngoài ra từ "cái" còn được dùng để chỉ những gì to lớn, ví dụ như sông Cái = sông lớn đôi khi được hiểu là sông mẹ và để chỉ giống cái thì cũng vẫn là từ cái. Phải chăng người Việt quan niệm "cái" là những gì có trước như người mẹ? Vậy có thể nào người Việt quan niệm động vật tiến hóa từ thực vật và đất đá vô tri vô giác?

trên đây là 1 vài suy nghĩ của Rin86, mong mọi người giúp Rin86 được sáng tỏ vì quả thật là rất rắc rối :o

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có một câu chuyện hài nhưng liên quan đến từ "cái" một cách sâu sắc:

Một anh bạn tôi - chuyện thật - phàn nàn: Vợ tôi nó đòi bỏ tôi, trong nhà những đồ gì là "cái" thì của bà ấy, còn "đực" là của tôi. Cuối cùng tôi còn mỗi con dao rựa!

Đủ hiểu từ "cái" phổ biến thế nào. Giống "cái" được sử dụng phần lớn trong các ngôn ngữ, khi phân loại giống Cái, giống đực và giống trung.

Ngôn ngữ Việt còn một từ bao trùm nữa , cũng từ âm "C" đầu là "Cả".

Share this post


Link to post
Share on other sites

Sau khi đọc bài viết này của bác Lãn Miên

http://diendan.lyhoc...799#entry139799

Rin86 chợt nghĩ:

Trong tiếng Việt từ "con" và "cái" dùng để phân biệt giữa động vật và đồ vật, cây cỏ trong đa số các trường hợp (ngoại trừ vài trường hợp như con dao hay con thoi...). Với từ con, người ta dùng để xác định các loại động vật kể cả con người, tiếng Việt xếp chung con người vào loại động vật. Ta thấy giữa con người và các loại động vật khác có điểm chung đó là đều đói, khát, nóng lạnh, buồn ngủ ...v..v.. đó là điểm chung về phần con trong tất cả cái loài động vật. Con người được xếp vào nhóm riêng và tất nhiên là chỉ có 1 tên gọi là "con người", còn tất cả các loài động vật khác lại được xếp chung vào nhóm "con vật". Còn về các sự vật thì người ta dùng từ "cái", ví dụ như "cái bàn", "cái ghế".... Suy nghĩ đến đây Rin chợt nhớ tới câu nói "con dại cái mang". Câu này hàm ý rằng người con làm gì dại dột thì cha mẹ phải chịu trách nhiệm. Nhưng tại sao ở đây người ta lại dùng từ cái để chỉ cha mẹ? đôi khi trong tiếng Việt người ta cũng dùng từ cái cho cả con vật, sự vật, sự việc. Ví dụ như: "cái con mèo này!", "cái việc này rất khó mà giải quyết", "cái con bé này!" và từ "cái" luôn đặt ở trước để nhấn mạnh điểm chung của các sự vật, sự việc, con người, con vật. Nhưng tất nhiên từ "cái" mặc định là để chỉ các vật vô tri, vô giác hoặc không phải là động vật. Ngoài ra từ "cái" còn được dùng để chỉ những gì to lớn, ví dụ như sông Cái = sông lớn đôi khi được hiểu là sông mẹ và để chỉ giống cái thì cũng vẫn là từ cái. Phải chăng người Việt quan niệm "cái" là những gì có trước như người mẹ? Vậy có thể nào người Việt quan niệm động vật tiến hóa từ thực vật và đất đá vô tri vô giác?

trên đây là 1 vài suy nghĩ của Rin86, mong mọi người giúp Rin86 được sáng tỏ vì quả thật là rất rắc rối Posted Image

Theo cách hiểu của Wild trong từ "Cái" mà Rin86 đặt ra hàm ý là Cha Mẹ, ai cũng mặc nhiên thừa nhận vì đã là 1 thành ngữ quen thuộc, nhưng ở đây có ý tương ứng như "sòng bạc" thì "Cái" là chủ xị là người chốt của cuộc chơi, Chẳng biết có đúng không? Do đó được xem như người có trách nhiệm trực tiếp.Người ta thường gọi là "nhà cái" .

Share this post


Link to post
Share on other sites

Theo cách hiểu của Wild trong từ "Cái" mà Rin86 đặt ra hàm ý là Cha Mẹ, ai cũng mặc nhiên thừa nhận vì đã là 1 thành ngữ quen thuộc, nhưng ở đây có ý tương ứng như "sòng bạc" thì "Cái" là chủ xị là người chốt của cuộc chơi, Chẳng biết có đúng không? Do đó được xem như người có trách nhiệm trực tiếp.Người ta thường gọi là "nhà cái" .

Từ CẢ là từ gốc nhất, nó nở ra như chia Dương Âm thành CON và CÁI (Con/ Cái là cặp từ đối). Từ Con và Cái khi dùng làm lượng từ thì Con dùng cho chuyển động như con người, con vật, con sông, con thuyền, con xe; Cái dùng cho bất động như cái bàn ,cái ghế, cái cây; kể cả sinh thực khí cũng dùng lượng từ tương ứng như vậy. Con=Công=Chồng=Cha=Ba . Cái=Mái=Mẹ , nên người Việt gọi bố là Cha hoặc Ba, gọi mẹ là Cái. Cái (= số Hai) đại diện cho Lớn, vĩ đại, như sông Cái, đường Cái, cầm Cái; nhưng Cái cũng đại diện cho Bé nhỏ, tầm thường nhất (theo nghĩa phiếm chỉ) như cái ong cái kiến, cái rau cái rác. Ba đại diện cho Lớn, tôn nghiêm như Ba ngôi (Thiên-Địa-Nhân, Cha- Con- Thánh thần), Ba tòa; nhưng cũng đại diện cho Xấu xa (theo nghĩa phiếm chỉ) như ba trợn, ba xạo, ba láp, ba lăng nhăng, ba thằng cướp, ba Tàu ( đến người Hoa ở Chợ Lớn cũng chỉ gọi những người Hoa buôn gian bán đểu là “ mấy cha ba Tàu”).

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites