mayngan

Lối Đạo

64 bài viết trong chủ đề này

BÌNH YÊN

 

Bình yên bên nhau nghe từng con sóng vỗ
Lao xao rì rào tiếng sóng của lòng nhau
Nha Trang ngày về em bên biển bao la
Thổn thức tình nồng xuyên qua bao ghềnh đá

Trăng đã lên cao gió mơn man làn tóc
Mắt môi kia em chờ đợi phút đắm say
Biển trong anh trong em ngàn năm vẫn thế
Cồn cào, sục sôi sâu thẳm tận cõi mê.


Nơi thiên thai chỉ có tình yêu ngự trị
Đôi trái tim hòa chung nhịp đập yêu đương
Ta bên nhau giữa muôn vạn ánh sao trời
Ngàn tinh tú đêm nay cùng ta say giấc

Gối đầu lên vai em nhìn anh khẽ bảo
Oh! 7 vì sao Bắc đẩu đến thế gian?

 

Anh khẽ mỉm cười:" Đúng rồi đó em yêu!
Hội Đồng Thất Tinh đã cùng anh giáng xuống

Anh sao Thái Dương lãnh tụ cả quần hùng
Em sao Thiên Cơ tỏa chiếu ngàn tia sáng
Nắm tay nhau mình cùng xây vũ trụ mới

Viết trang sử chói lòa, ngàn đời lưu danh.

 

 

MỘT NỬA

 

Giữa những vì sao xa xăm ta tìm thấy Một
Một nửa mình một nửa pha lê
Sáng trong em một nửa câu thề
Lời xưa cũ chưa từng yêu mới

Sống trong nhau những lời thơ mời gọi
Tiếng thanh tao tha thiết chờ người
Hỡi người yêu một nửa của tôi
Em chìm đắm trong tình thương một nửa.

 

Hiennguyen

Share this post


Link to post
Share on other sites

THUYỀN CẠN 2

 

Thiên thơ đang đến hồi khai bút
Các vị xin mau xuất thế gian
Bao kiếp tu hành vượt nguy nan
Tìm về chân lý, đường đã tỏ.

 

"Thuyền Cạn" Ta cùng nhau chèo đò
Đưa người vượt thoát kiếp u mê
Vững chèo tay lái, mặc ai chê
Trao truyền chân giá trị bừng cháy.

 

Thuyền Ta đích thị thuyền không đáy
Chở hết sinh linh, chở muôn loài
Đổi thay nhận thức toàn nhân loại
Há dễ yên bình chốn lao xao?

 

Xin mời bạn hữu nơi chốn nao
Duyên lành đã điểm khởi duyên nào
Đường đi đâu dễ tìm kiếp nữa
Lên thuyền vượt cạn đến Non cao...

 

HienNguyen, ngày 13/4/2015

Share this post


Link to post
Share on other sites

VIỆT NAM - CON RỒNG CHÁU TIÊN

 

Tôi và các bạn, chúng ta thật vinh dự và tự hào vì là công dân nước Việt trong thời khắc này. Từ thời Bàn Cổ sơ khai dân tộc Việt đã có nguồn gốc từ dòng giống Rồng, Tiên. Trải qua bao biến động của lịch sử chúng ta vẫn tiếp bước được ý chí cha ông, giữ vững sự thống nhất bình yên cho đất nước. Biết bao xương máu đã đổ xuống, biết bao Tiên Thánh giáng phàm để dọn đường cho ngày hôm nay. Rồi một ngày nào đó các bạn sẽ biết sự thật "vì sao Việt Nam nhỏ bé lại được chọn là Trung Tâm cho thế giới tương lai". Hãy nhìn vị trí địa lý của chúng ta, nằm ngay vị trí chiến lược của khu vực Đông Nam Á mà bao kẻ thèm muốn. Hãy nhìn vào bản đồ chữ S và so sánh với hình ảnh Thái Cực Đồ. Đấy bí mật đã được gắn vào giữa, chỉ có đất nước chữ S này mới làm nên việc xoay chuyền càn khôn. Các bạn có bao giờ đặt câu hỏi, vì sao 1 đất nước nhỏ bé XHCN bị trên đe dưới búa, bị o ép bởi anh cả TQ, bị o ép bởi phương Tây mà chúng ta vẫn đứng vững và ngẩn cao đầu không? Bé hạt tiêu đang bị thử thách lòng can đảm, trí tuệ trước khi được trao món quà quý. Tôi cảm thấy xúc động muốn trào nước mắt khi viết ra những dòng này.

 

CNXH là ước mơ thiên đường tại thế, nhưng để với tới được điều mong mỏi ấy liệu con người có đủ sức? Chỉ có bàn tay của Đấng Tạo Hóa mới ban cho chúng ta được điều ấy. Tôi không phải ca ngợi hay muốn nói về chính trị, bởi đây là vấn đề nhạy cảm trong giới tu hành như chúng tôi. Nhưng điều tôi viết ra là muốn các bạn hiểu về Việt Nam, về Cậu bé hạt tiêu đang được chọn mặt gửi vàng thì ắt hẳn phải có điều gì đó đặc biệt. Chúng ta rồi đây sẽ trở về Nguồn gốc như Thiên ý đã định. Tiếng Việt sẽ là tiếng nói chung cho cả hành tinh này, hãy nhìn xem, tiếng Việt chúng ta có đủ các dấu, có thanh bằng, trắc. 5 dấu sắc, huyền, hỏi, ngã, nặng là biểu tượng cho ngũ sắc là âm thanh của ánh sáng, nó có sự rung động trong âm tiết khi chúng ta nói, thơ ca... TÔI YÊU VIỆT NAM.

 

Hãy nhắm mắt, cảm nhận từ trái tim anh
Một thế giới mới nơi ta mãi kiếm tìm
Rực rỡ, huy hoàng không bút nào tả xiết
Bởi vì ta đang nắm bí mật những vì sao.

 

Em không mơ hồ và em chẳng mơ cao
Nó đang đến từng ngày như em mong ước
Chạm tay vào khoảnh khắc này cho thật khẽ
Em sợ rơi làm vỡ vụn giấc chiêm bao.

 

Nhìn thế giới này em cảm thấy nôn nao
Trong giấc mơ em là bản đồ sáng tỏ
Ôi Việt Nam! tình yêu chưa bao giờ cạn
Khắc dấu vào em đỏ chói ngàn ánh sao.

 

Em nhìn anh, ta nắm tay nhìn thế gian
God đã chọn nơi chúng mình đang đứng đấy
Thử thách đã qua ngày mai trời sẽ sáng
Anh nghĩ gì nếu Phật, Chúa ghé nơi đây?.

 

Giấc mơ của em đẹp quá phải không anh?
Cả thế giới đang mong chờ cho ngày ấy
Nhưng nơi họ đến sẽ là nơi hóa giải
Ma trận trên cao, ma trận dưới trần gian.

 

Anh đừng bao giờ mệt mỏi và than van
Phần thưởng sắp trao cho những người chiến thắng
Thế giới mới, thế giới của sự tinh khiết
Vất vả này xứng đáng cho những gian nan?.

 

Hãy chờ đi anh, hãy đợi chút nữa thôi
Bình minh sắp hé rạng phía cuối chân trời
Kiên nhẫn giúp trái tim anh mở rộng cửa
Đón ánh ban mai sáng rực mãi ngàn sau ...

 

HienNguyen

Share this post


Link to post
Share on other sites

THẾ GIAN PHÁP

 

Một trận cuồng phong thị pháp trần
Dạy người bộ lễ để tròn nhân
(Thờ tổ tiên đủ lễ đã trước khi quỳ chầu "ông thánh lói dăm câu lào đó")
Kính trên nhường dưới cho phải phép
Hậu xét đúng sai tỏ tường phân!

 

Dụng ngôn, dụng tự, dụng trí nhân
Khuấy đảo càn khôn trí trong trần
Khuấy tận đáy sâu phơi kiến chấp
Tùy duyên vô lượng pháp tùy thân!

 

 

THUYỀN CẠN!!!

 

Tay che, miệng tủm tỉm cười,
Tay xòe, “thuyền cạn” mời người bước lên!
Tay ôm… trọn cả càn khôn,
Tay buông,... gì đáng cười hơn thuyền này?

 

Thuyền này trên cạn mà hay,
Thuyền này… “thuyền cạn” đến đây độ người!
Thuyền này có bốn tượng cười,
Thuyền này có bốn kiểu cười khác nhau!

 

Tay che, cười ý thâm sâu…
Tay xòe, mời chúng sinh mau lên thuyền!
Tay ôm, cười được (kẻ) phước duyên,
Tay buông, cười kẻ chê thuyền trên khô!

 

Thuyền trên khô nhấp nhô vượt cạn,
Vượt cạn rồi khổ nạn cũng qua!!!

 

 

Nam Thiên lĩnh ấn, khởi tâm trường ...

 

Nam Thiên lĩnh ấn khởi tâm trường,
Long Hoa khai hội tỏa yêu thương
Đồng tâm thị hiện, tâm vô ngã
Tử sinh vượt thoát, thuận vô thường.

 

Tầm duyên, khởi ý khắp muôn phương,
Khai minh, phá chấp… mở con đường
Hòa nhân, quật khởi xuyên Đông hải
Tụ khí, tương cầu trấn biên cương.

 

Kiến khởi liên tâm, tạo Phật trường
Tùy duyên diệu dụng, pháp tùy nương
Ngữ ngôn tàng ý, muôn trùng biến
Nghiệp hạnh soi đường, sáng Đông phương.

 

Chân tâm vượt thoát giữa vô thường
Như như huyễn huyễn tỏa ngát hương
Hưng Đông, Tây khởi… nương tụ khí
Định Nam, bình Bắc… rực ánh dương.

 

----------------------------------------------------
Bồ đề nhập thế, tùy duyên độ
Nhất nhật khai minh, nhất dạ hành
Kỳ tâm phất khởi, gieo duyên giác
Khai mở kỳ môn, chí vô thường.

 

 

TÌM NHAU

 

Muôn vì sao tôn giáo trong tim anh
Dẫn lối đi, dọn đường em tiếp bước
Em, vì sao (28) hai mươi tám tỏa rạng
Soi khắp dương gian, chiếu sáng thiên hà


Hướng về nhau ngày khải hoàn hát ca
Bừng cháy trong ta là khát khao chiến thắng
Bao trận đánh oanh tạc bọn bóng tối
Anh luôn bên em khi cái chết cận kề.

 

Không uổng phí một kiếp đời vô nghĩa
Mình gặp nhau giữa muôn triệu ánh sao
Hạnh phúc ngọt ngào, vui sướng xiết bao
Em muốn hét lên cho thỏa nỗi nhớ.

 

Ôi! sự thật hay là trong giấc mơ
Phải anh đó không người chiến binh thầm lặng?
Ngỡ ảo ảnh muôn đời trong sâu lắng
Khắc tượng người tình vác thế giới trên lưng.
(Khổ thơ với lời đơn giản mà ý nghĩa rất độc đáo)

 

Bao đêm trôi, em ướt nhòe nước mắt
Giải mã giấc mơ, bài toán không lời
Hôm nay lời đáp dành cho tất cả
Nắm tay nhau về, Thượng đế trong ta.

 

HienNguyen

Share this post


Link to post
Share on other sites

Những bài thơ của một người đang thăng hoa, lời thơ đơn giản nhưng ý nghĩa và hình tượng lại rất độc đáo, thậm chí nhiều lúc không nghĩ có thể tưởng tượng ra được, một ví dụ nhỏ trong tình yêu là thơ ngây, khờ dại hay ngây ngô như... phỗng đá. Trong bài thơ về tình yêu lại chứa đựng sự triết lý của cái vô cùng, được diễn tả nhẹ nhàng, rất mờ ảo nhưng cũng lại rất thực.

 

EM ƯỚC

Thơ: HienNguyen

 

Em ước hóa thành chim
Bay trong hoàng hôn tím
Chân trời kia xa thẳm
Chứa linh hồn đôi tim.

 

Em ước hóa thành mây
Ôm trọn tia nắng ấy
Tình yêu em khờ dại
Muôn đời vẫn thơ ngây.

 

Em ước là vì sao
Ánh sáng xanh huyền ảo
Giữa bầu trời thanh vắng
Tìm lại mình chốn nao?

 

Em ước... ngàn ước ao...
Như ngọn thác dâng trào
Cuốn về miền đất hứa
Cho chúng mình bay cao.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thơ - Phạm thiên Thư

Đầu thập niên 70 của thế kỷ trước, ca khúc Ngày xưa Hoàng Thị đã từng gây xôn xao trong đời sống Âm nhạc miền Nam. Cả Thơ lẫn Nhạc đều rất tuyệt vời...

 

Từ tiếng hát cao vút của Thái Thanh, một giọng hát được nhiều Văn nghệ sĩ cho là " Tiếng hát vượt thời gian", cùng với những ca từ của Ngày xưa Hoàng Thị chấp chới đi vào hồn người. Phải nói rằng, dạo đó thơ Phạm Thiên Thư là một hiện tượng, bởi sau thành công của Ngày xưa Hoàng Thị, nhạc sĩ Phạm Duy phổ thêm liên tiếp những ca khúc từ thơ Phạm Thiên Thư: Đưa em tìm động hoa vàng, Em lễ chùa này, Gọi em là đóa hoa sầu... Người ta đua nhau tìm đọc thơ Phạm Thiên Thư - một tu sĩ Phật giáo - bởi hơi hướm Thơ vừa nhuốm mùi Thiền vừa vươn tình Trần.  Chẳng thế mà tập thơ Đoạn trường Vô thanh (hậu Kiều) của ông được trao Giải nhất Văn chương - thể loại Trường ca vào năm 1973... Rồi người ta đoán già, đoán non cô Hoàng Thị Ngọ là ai mà có sức hấp dẫn đến thế, khiến cho người thơ đã nương cửa Phật vẫn phải vướng mùi tục lụy?

 

Theo Hà Đình Nguyên:

 

"... Phải đến 40 năm sau tôi mới có dịp diện kiến nhà thơ Phạm Thiên Thư, khác với những gì tôi mường tượng: tác giả Ngày xưa Hoàng Thị không mang dáng dấp thư sinh, nho nhã, mà đẹp như một... “lão ngoan đồng”. Ông hiện là chủ quán cà phê Hoa Vàng ở cư xá Bắc Hải, Quận 10, Saigon tên quán chắc là để nhắc nhớ đến ca khúc Đưa em tìm động hoa vàng nổi tiếng một thời? Câu đầu tiên ông “chào” tôi là một câu lục bát: “Dễ gì được một vần thơ/ Mà nghe nghiệp chướng, lại ngờ tiền oan”. Rồi ông kể về Ngọ: “Rất đơn giản, tôi tuổi Thìn (1940), còn cô ấy tuổi Ngọ (1942) cho nên được bố mẹ đặt luôn tên là Ngọ. Cách nhau 2 tuổi nhưng học cùng lớp đệ tam ở trường Trung học Văn Lang (khu Tân Định). Ngọ có dáng người thanh mảnh với mái tóc dài thả ngang vai. Mỗi khi xếp hàng vào lớp, cô ấy đứng đầu hàng bên nữ, tôi đứng cuối hàng bên nam, tha hồ ngắm... Vào lớp, cô ấy ngồi bàn đầu, tôi bàn cuối. Ngọ học rất giỏi, còn tôi chỉ giỏi... đánh lộn (gia đình tôi vốn có truyền thống võ thuật). Có lần thầy giáo gọi tôi lên trả bài, tôi không thuộc nhưng thay vì lên tận bàn thầy giáo trên bục giảng, tôi chỉ đi đến ngang chỗ Ngọ ngồi thì dừng lại. Ngọ biết ý, lén mở cuốn tập ra cho tôi... liếc, đọc vanh vách!

 

maxresdefault.jpg

 

Nhà tôi ở đường Trần Khắt Chân, nhà Ngọ ở Trần Quang Khải, cũng cùng khu Tân Định nên đi về chung đường. Mỗi lần tan trường, cô ấy ôm cặp đi trước, tôi lẽo đẽo theo sau. Tóc Ngọ bay bay trên đôi vai gầy nhỏ nhắn. Có những hôm trời mưa lất phất, cô ấy đưa cặp lên che ngang đầu. Tôi thấy thương quá, muốn làm một cử chỉ gì đó như là để chở che nhưng... thở mạnh còn không dám, nói chi là...

 

Đậu tú tài xong tôi vào Đại học Vạn Hạnh”... “Tại sao ông lại trở thành tu sĩ Phật giáo?”. “À, như đã nói, gia đình tôi vốn có truyền thống con nhà võ, từng lập “Học hội Hồ Quý Ly” quy tụ cả trăm người, khiến chính quyền miền Nam lúc ấy nghi ngờ, phải giải tán. Năm 1964 tôi “trôi dạt” vào “ăn cơm chay” ở các chùa: Vạn Thọ (Q.1), Kỳ Quang, Bà Đầm (Q.Phú Nhuận), rồi Đại học Vạn Hạnh... Cho dù đã nương thân vào cửa chùa nhưng mỗi lần đi ngang qua con đường cũ, hình ảnh cô học trò ôm cặp, tóc dài bay bay trong gió vẫn thấp thoáng đâu đây... Và rồi những tứ thơ tràn về: “Em tan trường về/ Đường mưa nho nhỏ/ Chim non giấu mỏ/ Dưới cội hoa vàng/ Bước em thênh thang/ Áo tà nguyệt bạch/ Ôm nghiêng cặp sách/ Vai nhỏ tóc dài... Em tan trường về/ Cuối đường mây đỏ/ Anh tìm theo Ngọ/ Dáng lau lách buồn... Em tan trường về/ Đường mưa nho nhỏ/ Trao vội chùm hoa/ Ép vào cuối vở/ Thương ơi vạn thuở... Ôi mối tình đầu/ Như đi trên cát/ Bước nhẹ mà sâu... Mười năm rồi Ngọ/ Tình cờ qua đây/ Cây xưa vẫn gầy/ Phơi nghiêng dáng đỏ/ Áo em ngày nọ/ Phai nhạt mấy màu/ Chân theo tìm nhau/ Còn là vang vọng... Dáng ai nho nhỏ/T rong cõi xa vời/ Tình ơi... Tình ơi!”...

 

“Tại sao nhạc sĩ Phạm Duy biết thơ ông để phổ nhạc?”. “Là thế này, năm 1968, tôi có ra tập thơ đượm mùi thiền Phật giáo, in rất ít, chỉ để tặng bạn bè. Cụ Nguyễn Đức Quỳnh (nhà văn) đọc thấy thích quá mới giới thiệu với nhạc sĩ Phạm Duy, và nhạc sĩ đã phổ 10 bài đạo ca của tôi. Đó là cái duyên để đến năm 1971, nhạc sĩ Phạm Duy lại phổ nhạc bài Ngày xưa Hoàng Thị. Lạ một điều là bà xã tôi bây giờ lại rất giống Ngọ, có thể nói là một chín, một mười”.

 

Người viết tuy ngồi trong (động) Hoa Vàng nhưng tiếc ngẩn ngơ vì không được may mắn diện kiến nữ chủ nhân để ít ra cũng có thể hình dung được một nhan sắc thuở nào…".

 

Thơ Lục bát của Phạm Thiên Thư thật là hay, mà Thơ 4 chữ cũng không kém. Đặc biệt Ông được coi là "người thi hóa kinh Phật " (dịch kinh Phật ra thơ) và là tác giả của nhiều bài thơ phảng phất triết lý mà ông đã tin theo.

Trong bài Phạm Thiên Thư, người thi hóa kinh Phật, Hà Thi viết:

 

Nhà thơ họ Phạm này tuy xuất hiện khá muộn (1968), nhưng cũng đã đóng góp vào văn học khá nhiều tác phẩm, đặc biệt là những thi phẩm ở dạng khá độc đáo: thơ Đạo! Một trong những tác phẩm ấy của Phạm Thiên Thư đã được giải thưởng Văn Học Toàn Quốc (miền Nam Việt Nam) vào năm 1973 (tác phẩm Đoạn Trường Vô Thanh). Một số thơ của ông được phổ thành ca khúc đã mang lại một số đông công chúng yêu thích thơ ông: Em lễ chùa này, Ngày Xưa Hoàng Thị, Động Hoa Vàng, Gọi Em Là Đóa Hoa Sầu...Thơ Phạm Thiên Thư cứ vấn vít nửa Đời nửa Đạo thật khác thường, làm cho độc giả ngẩn ngơ, bất ngờ...Thế giới thi ca Phạm Thiên Thư giúp chúng ta khám phá thêm những cửa ngõ mới lạ, phong phú về tôn giáo, tình yêu và thiên nhiên.

 

newvietartzen.jpg

 

Hoàng Nguyên Vũ trong bài Cõi lạ Phạm Thiên Thư còn cho biết thêm:

 

Nhà thơ Phạm Thiên Thư sinh trong một gia đình bố mẹ làm nghề bốc thuốc nhưng thích thơ văn. Tuổi thơ của ông khá êm đềm. Những điều đó chỉ cho ông được những tiền đề thuận lợi, nhưng để một tài thơ bật hẳn lên thì phải là từ năm 1958, sau một biến động của cuộc đời...

 

Chuyện là ông có nhóm bạn thơ họa Hồ Quý Ly, tụ tập đàn đúm thơ phú đêm ngày. Thấy đám văn nghệ sĩ này cứ “ương ương dở dở”, cảnh sát đã giải tán. Ông phải ẩn tu vào một ngôi chùa. Đi tu, thực ra với ông không hẳn là tìm một chốn nương náu, mà ông ngộ ra một điều, ông đã tự tìm cho mình một cõi riêng, một kiểu tu hành riêng...

 

Ông viết Động Hoa Vàng những ngày đầu ngấm giáo lý nhà Phật, như đánh dấu mình vào một cõi của chính mình trong thi đàn. Dĩ nhiên, Động Hoa Vàng chưa hẳn là tác phẩm xuất sắc nhất trong đời viết của Phạm Thiên Thư, nhưng nó đã làm nên một “thương hiệu” của Phạm Thiên Thư. Những câu thơ đẩy cái đạo đời bềnh bồng trên cõi Phật, làm hiện hữu cái cuộc đời đáng sống trên cái mênh mang bao la của phù vân hư ảo:

 

Đợi nhau tàn cuộc hoa này

Đành như cánh bướm đồi tây hững hờ

Tìm trang lệ ố hàng thơ

Chữ xưa quyên giục bây giờ chim đi...

 

Nhiều người đã cho rằng Phạm Thiên Thư đi tu mà lòng vẫn hướng về cõi tục. Ông chỉ cười: “Tôi tu theo cách của mình, tu để sống cuộc đời của mình, nuôi dưỡng lối tư duy và trí tuệ của mình”. Quả thực là từ cõi Phật, ông đã làm được những điều đáng nể: thi hóa kinh Phật, sáng tác những thi phẩm hay và đẹp thuộc diện hiếm hoi trong Văn học Việt Nam...Thơ của ông được nhiều người có tên tuổi trong giới và rất nhiều bạn đọc mến mộ...

 

Phạm Duy:

 

"...Saigon 1971. Tôi gặp Phạm Thiên Thư vào lúc tôi đang soạn những bài ca cho tình yêu và tuổi học trò như Trả Lại Em Yêu, Con Ðường Tình Ta Ði... Tôi được vị tu sĩ vừa cởi áo nâu sồng đưa cho một bài thơ cũng nằm trong đề tài này để phổ nhạc, chỉ khác có một điểm là cô bé trong bài thơ không mang những cái tên diễm lệ như Tuyết Nhung hay Dạ Thảo, mà mang một cái tên rất bình dị là Ngọ, Hoàng Thị Ngọ. Tôi dùng một âm giai ngũ cung và một thể nhạc kể truyện để đưa ra Tình khúc rất bụi đỏ đường mơ này. Từ đó, tôi luôn luôn tìm đọc thơ của Phạm Thiên Thư như tập thơ Ðưa Em Tìm Ðộng Hoa Vàng hay bài thơ Gọi Em Là Ðóa Hoa Sầu... để phổ thành những bài hát "Thanh cao nhất của thời đại". Ðối với tôi lúc đó, hình ảnh Thiền, Chùa, Động hoa vàng thật là mát mẻ và rất cần thiết. Bài Ðưa Em Tìm Ðộng Hoa Vàng được rút ra từ mấy trăm câu thơ của Thi sĩ, và ta chỉ cần có ba đoạn ca là nói lên hết được cái cảnh ngày xưa, có kẻ từ quan, lên non tìm Động hoa vàng... Ðể làm gì? Không phải chỉ để nhớ nhau mà chính ra là để ẩn náu vậy. Lúc đó tôi tự coi mình cũng là một kẻ từ quan tìm được một nơi ẩn náu là cõi thơ Phạm Thiên Thư...".

 

Một sáng cuối mùa Xuân ở đất nước phương Nam, một mình ngồi uống trà xanh, vừa nghe Ngày Xưa Hoàng Thị..". NNS lấy làm buồn tiếc, đã không được trải qua  tuổi học trò mộng mơ, đầy kỷ niệm nơi Quê nhà một thời như Phạm Thiên Thư. Theo Mẹ ra nước ngoài từ hồi còn bé, ngồi chung lớp với những cô bạn học tóc vàng sợi nhỏ, lãng mạng đến đâu thì cũng chỉ như Cung Trầm Tưởng: "Người em mắt nâu/ Tóc vàng sợi nhỏ/ Anh thương em chín đỏ trái sầu..", chứ làm sao sánh được rung cảm như Phạm Thiên Thư: "Em tan trường về/ Cuối đường mây đỏ/ Anh tìm theo Ngọ/ Dáng lau lách buồn..".

 

Năm nay Trời đổi mùa, nhiều mưa. Những cây Phượng tím giăng ngập lối, báo hiệu mùa Hè đến sớm trên đất nước Phước Đức phương Nam đang tạm dung. Mùa hè ở xứ người cũng có tiếng ve râm ran gợi nhớ, nhưng không có Phượng đỏ như trong Ngày Xưa Hoàng Thị trên Quê hương mình, mà là Phượng tím. NNS cố tìm chút hình ảnh "Ai mang bụi đỏ đi rồi" , nhưng biết tìm đâu: : Cây xưa vẫn gầy/ Phơi nghiêng dáng đỏ/ Áo em ngày nọ/ Phai nhạt mấy màu..., chỉ thấy màu tím (buồn rưng rưng) , phủ rợp lối về.

.................................................................................................
Thơ:

 

Phạm Thiên Thư

 

Vết Chim Bay

 

Ngày xưa anh đón em
Nơi gác chuông chùa nọ
Con chim nào qua đó
Còn để dấu chân in

Anh một mình gọi nhỏ
Chim ơi biết đâu tìm

Mười năm anh qua đó
Còn vẫn dấu chân chim
Anh một mình gọi nhỏ
Em ơi biết đâu tìm

Ngày xưa anh đón em
Trên gác chuông chùa nọ
Bây giờ anh qua đó
Còn thấy chữ trong chuông

Anh khoác áo nâu sồng
Em chân trời biền biệt
Tên ai còn tha thiết
Trong tiếng chuông chiều đưa

Ngày xưa em qua đây
Cho tình anh chớm nở
Như chân chim muôn thuở
In mãi bực thềm rêu

Cõi người có bao nhiêu
Mà tình sầu vô lượng
Còn chi trong giả tướng
Hay một vết chim bay

 

Thuyền Trăng

 

Như con người thái cổ
Nhìn trăng ta rùng mình
Ước chi là bến đỗ
Ôm cánh thuyền thuỷ tinh

Sao như bầy hải âu
Bay quanh thuyền ánh sáng
Chở khối tình quá vãng
Xuôi về đâu – về đâu

Ta không là sông sâu
Mà nghe hồn sóng vỗ
Ta không là bến đỗ
Mà sao tình vấn vương

Tà áo trắng như sương
Ai theo thuyền đâm độ
Nỗi sầu ta nở rộ
Như ngàn hương – ngàn hoa

Từ một thời rất xa
Mịt mù trong dã thoại
Đêm nay ta gặp lại
Trái tim mình trong trăng.

 

Biếc phố

 

Lắng nghe từng sợi mưa dài
Cơn mây xõa tóc bên ngoài hè xanh
Hạt nào biếc phố long lanh
Hạt nào cẩn ngọc trên nhành tay hương.
Lắng nghe ủ rũ con đường
Mùa thu lấp ló trên tường rêu hoang
Lắng nghe đôi ngọn lá vàng
Xạc xào như tiếng thời gian thở dài
Lắng nghe đôi cánh mày ai
Dường như đậm nét cảm hoài bâng khuâng
Lắng nghe hồn nhẹ lâng lâng
Cảm ơn! Từng sợi tóc bồng bềnh mưa.

 

Quét hoa

 

Hồn rơi theo từng cánh mang mang
Em bỗng đâu quét cội hoa vàng
Gom tình ta vào trong rổ trúc
Rồi lạnh lùng hắt xuống tràng giang

 

Vàng tay

 

nước vẫn trôi đi
bao giờ ngơi nghỉ
tình ta chung thủy
chẳng như dòng này

đâu em có hay
buổi chiều hôm nay
ta châm điếu thuốc
nhớ dài ngón tay

 

Sưu tầm

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cảm thán....!

Thượng Đế nơi nào trong trái tim. ?
Mà sao nhân loại mãi đi tìm.
Ngọn nguồn chân lý tùy tôn giáo.
Suy xét nhân văn theo đức tin.
Thịt nát xương tan thương bá tánh.
Bom cầy đạn xới khổ dân sinh.
Hận thù khủng bố người lương thiện.
Thượng đế nơi nào trong trái tim.?


Lễ hội truyền đăng trên non thiêng Yên Tử


Non cao Yên Tử đất trời thiêng.
Tổ quán Trúc Lâm dẫn lối thiền.
Hậu thế đồng tâm xây pháp bảo.
Chúng sinh cộng lực dựng truyền đăng.
Phật hoàng khai mở đường tu chánh.
Hành giả noi theo ánh đạo vàng.
Chiếu diệu quang minh nơi Bảo tượng.
Chùa Đồng huyền ảo ngọn thiền đăng.

 

mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vĩnh biêt cụ Rùa huyền thoại

Thôi thế từ nay vĩnh biệt đời.
Cụ Rùa vang bóng đã về Trời.
Hồ Gươm kiếm báu sử xanh vọng
Hoàn Kiếm gươm thần huyền thoại khơi.
Vạn đại sơn hà hùng chí rạng
Ngàn năm sông núi khí thiêng ngời.
Kim Quy hộ quốc trao thần nỏ.
Vận nước rồi đây thiếu Cụ rồi...!
Buồn.....................
mayngan2


Buồn thay ngày khai Ấn đền Trần

Hằng triệu người tranh lộc Thánh ban.
Chen nhau hỗn loạn chốn tôn nghiêm.
Buồn thay thế thái buồn nhân cách.
Xấu hổ dân tình xấu cộng đồng.
Lễ bái cầu xin mong tiến chức.
Dâng hương lạy lục muốn thăng quan.
Hiểu sai giá trị ngày khai ấn.
Tích phúc vô cương kính tổ tiên.
 

Mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

TA TỪ ĐÂU ĐẾN?

 

Ta từ đâu đến chốn hư không.

Vũ trụ bao xa điểm tận cùng.?

Thế giới muôn mầu ai sắp đặt?

Đất trời muôn vẻ hoàng thiên ban.

Hạt gieo đất tốt mầm xanh mọc.

Quả chứa duyên lành phúc đức mang.

Khoa học tâm linh mong lý giải.

Trần ai cõi tạm mãi xoay vòng.

mayngan


ĐỊA CẦU RA SAO ?

 

Văn minh tiến bộ rồi suy tàn

Nhân loại dựng xong lại phá tan

Ai Cập Inca xưa nổi tiếng

Angkor Hy Lạp nay còn vang

Thực dân tham vọng ,chúng sinh khổ

Bành trướng tranh dành ,thế giới than

Vũ khí giờ mang tính hủy diệt

Địa cầu khó vững nạn xâm lăng

 

mayngan


VIỆC HỌC THỜI NAY !

 

Con nít thời nay thật khổ thay

Học điên học dại học đêm ngày

Chỉ tiêu đạt chuẩn hành cô giáo

Kế hoạch thi đua phải ép thầy

Bố Mẹ buộc con thêm tiết đó

Nhà trường bắt lớp trả môn này

Cuối năm hể hả trường tiên tiến

Giáo dục chăm lo thế mới hay

mayngan


TÌNH BẠN NĂM XƯA

 

Tình bạn năm xưa thật đáng khen.

Vì tài trân trọng mặc xa gần

Gặp nhau yêu mến mời bằng hữu

Giáp mặt tỏ lòng đãi quý nhân

Tiền bạc xá gì người bạn thảo

Tâm đồng mới xứng kẻ tri âm

Thanh cao trượng nghĩa trên đời hiếm

Giai thoại văn chương hậu thế lan

 

mayngan


PHIẾN LÁ PHÙ VÂN

 

Thế nhân nào biết chuyện mai sau

Vạn vật muôn trùng biến hóa mau

Bao cảnh đời trôi đời mỗi lúc

Mấy đường trí mở  trí nào sâu

Pháp tùy duyên khởi cơn mê tỉnh

Tánh chuyển tâm hòa hình tướng thâu

Phiến lá phù vân xuôi bến giác

Từ trong tiềm thức ánh muôn mầu

 

mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

THƯỢNG ĐẾ VÀ CON NGƯỜI

Thượng đế tạo ra một giống người.
Theo dòng tiến hóa đã sinh sôi.
Mầu da chủng tộc chia biên giới.
Tiếng nói sắc dân định giống nòi.
Tôn giáo đa nguyên thờ với nguyện
Tâm linh cứu cánh đạo cùng đời.
Thế rồi mâu thuẫn tùy chân lý.
Thiện ác chiến tranh hủy diệt người

mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

THIÊN TAI BÃO LŨ

Ngậm ngùi đau xót cảnh tai ương
Nhà cửa tan hoang ngập ruộng nương
Lũ lụt đang lên bao khổ nạn
Bão giông lại tới lắm thê lương
Toàn dân cùng gánh niềm đau xót
Cả nước sẻ chia nỗi đoạn trường
Có phải nguyên nhân do thủy điện
Thiên tai dồn dập quá tang thương.
 

mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

-1)) { fetch_object('currentPost').scrollIntoView(true); }">

  1. BÁI THẦN VÁI PHẬT.

    Chùa chiền đền phủ chật đầu xuân.
    Thiên hạ cầu xin lộc thánh thần.
    Vái Phật ,Phật cười chờ quả ngọt.
    Bái Thần ,Thần phán đợi lòng nhân.
    Chắc gì lễ vật Chư Thiên chứng.
    Có phải tâm thành Trời đất ban.
    Mê tín dị đoan cho đúng lẽ.
    Mọi điều may mắn đến tùy tâm.
    may ngan

    TRẨY HỘI ĐẦU XUÂN.

    Trẩy hội đầu xuân vái thánh thần.
    Tiền tài phú quý phát quanh năm.
    Chùa chiền linh ứng đông người khấn
    Đền miếu thiêng liêng chật kẻ van.
    Xin lộc nhớ ngày mang trả lễ.
    Cầu may khắc dạ nhớ trong tâm.
    Kinh doanh phát đạt nhờ run rủi.
    Nhân ái với đời thần thánh ban.

    may ngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

CHỮ NHẪN CỦA NGƯỜI XƯA.
Chữ nhẫn nội hàm ý cổ nhân
Cương nhu đúng lúc thoái khi cần
Từ bi hỉ xả buông tai họa
Tức giận hận thù ắt lụy thân.
Phẫn nộ hồ đồ tiêu việc lớn
Tham lam cuồng bạo thất nhân tâm.
Khéo lùi thành thắng xưa nay thế.
Chữ nhẫn biết dùng vạn sự an.
mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

DUYÊN !
Vạn vật sinh ra đều hữu Duyên.
Muôn trùng biến hóa cũng tùy Duyên.
Sang giầu phận số âu nhân quả.
Đau khổ tử sanh ấy nghiệp Duyên.
Dạo chuyến xe đời nương phước huệ
Xuôi dòng định mệnh  quý nhân Duyên.
Vô thường ngàn cánh rơi từ lúc.
Mở mắt chào đời đón chữ Duyên

may ngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

CÕI TẠM 
Cõi tạm đón đưa bao vĩ nhân. 
Nghiêng trời lệch đất cũng rời trần. 
Phải chăng còn lại điều trung hiếu 
Có thể nào quên lẽ nghĩa nhân. 
Nhẹ kiếp vô minh đầy bão tố. 
Thương đời vô định lắm đa đoan. 
Vô thường cát bụi càn khôn chuyển. 
Sáu nẻo luân hồi thiện ác phân. 

mayngan 

Share this post


Link to post
Share on other sites

LẮNG ...!
Lắng tiếng đời trôi như khói mây.
Lắng tâm tư rụng cuối chân ngày
Lắng mầu hư ảo quanh trần thế.
Lắng nẻo hư không dạo cuộc chơi.
Lắng bả vinh hoa rồi sẽ mất.
Lắng chân giá trị mãi còn đây.
Lắng hồn vô định ngao du cõi...
Lắng vạn lối về thần thức bay.

mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

THƯỞNG TRÀ.

Tri kỷ về thăm muốn thưởng trà.
Bao nhiêu ấm quý lấy bầy ra
Mạnh Thần Lưu Bội mời bằng hữu
Thế Đức Gan Gà đãi khách xa
Trà đạo mạn đàm phương pháp uống
Trà kinh luận giải cách dùng xưa.
Gặp người lịch lãm tăng hương vị.
Văn hóa đặc trưng mỗi quốc gia.
mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

ĐỜI HƯ ẢO
Sẽ có một ngày chẳng thích gì.
Một đời hư ảo đến rồi đi.
Tấm thân tứ đại sao kỳ bí
Định luật vô thường thật diệu kỳ.
Cuối nẻo luân hồi thăm thẳm đoán
Đâu đường giải thoát nỗi niềm suy
Ôi chao vạn vật như bong bóng.
Đổi dạng thay hình khó biết chi.

mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

ĐƯỜNG CHÂN LÝ
Nhìn đời sao lắm cảnh lầm than
Sanh diệt vô minh trên thế gian
Quán tưởng tìm về chân bản ngã
Hành thiền xuyên suốt gốc phù vân
Chân như hồi thức như lai chiếu
Tự tánh vọng tâm vạn pháp ngân
Nhân quả luân hồi xoay chuyển mãi
Viên thành chánh giác chứng Tam Thân

mayngan 2

Share this post


Link to post
Share on other sites

TRÀ ĐÀM 
Bằng hữu thân yêu đến thưởng trà 
Chén tình đàm đạo ngát hương hoa 
Quên đi thế sự nhân sinh luận 
Về với nội tâm triết lý hòa. 
Thong thả cõi trần vui cát bụi 
Thảnh thơi cuộc thế dạo ta bà. 
Rong chơi trọn kiếp hồn thư thái 
Thả cánh phù vân xuôi bến xa 

mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

QUY LUẬT VĨNH HẰNG
Vẫn biết đời trần chỉ thoáng qua.
Trăm năm thấp thoáng bóng phù du
Ung dung mà đón điều nhân quả 
Tự tại để chờ trả nghiệp xưa.
Hạnh phúc tùy duyên chớ nghĩ ngợi
Khổ đau do phận cứ vô tư.
Làm lành được phước gieo mầm tốt
Quy luật vĩnh hằng một cõi hư


mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

VU LAN DÂNG MẸ
Vu Lan dâng Mẹ đóa hồng tươi.
Báo hiếu công ơn lễ tạ người.
Công dưỡng dục sao quên mãi nhớ
Nghĩa sinh thành khắc dạ nào vơi
Lời ru êm nặng tình non nước
Dòng sữa ngọt chan chứa tháng ngày.
Nhặt ánh hoàng hôn soi bóng cả.
Tình thương của Mẹ suốt đời vay
Mayngan2

Edited by mayngan

Share this post


Link to post
Share on other sites

CÁI HỌC NƯỚC TÔI

 

GIÁO GIÀ. 
Đồng nghiệp giáo già gặp lại nhau. 
Mặt mừng tay bắt khó buông câu. 
Nhớ sao ngày ấy còn xanh tóc. 
Gặp lại giờ đây đã bạc đầu. 
Cái thuở đồng lương dùng tính toán 
Cái ngày vật giá nhớ đau đầu. 
Trời sinh voi được thì sinh cỏ. 
Một kiếp đời trôi qua rất mau. 
may ngan 
*** 
VƯỢT QUA SỐ PHẬN 
Nghị lực bản thân vượt chính mình. 
Biết bao gương sáng đáng tôn vinh. 
Ước mơ cháy bỏng dù tàn phế 
Mặc cảm vượt qua chấp ngoại hình. 
Khuyết điểm khéo dùng thiên hạ kính 
Kỹ năng đạt được thế nhân kinh. 
Ở đời số phận dù là thế. 
Ý chí tinh thần đã chứng minh 
  
may ngan 
*** 
NHÂN TÂM CÒN ĐÂU ! 
Tâm hồn cao thượng thế nhân mong. 
Nhân cách người xưa khối kẻ trông. 
Giáo dục lầm đường hư thế hệ. 
Truyền thông lạc lối hỏng non sông 
Tinh thần cao cả giờ sao hiếm 
Ý thức lưu manh ôi quá đông. 
Thành tín nhân tâm ... đâu đạo lý 
Xã hội đong đầy chuyện bất công. 
  
mayngan 
*** 
NHỚ CHỮ QUỐC NGỮ 
Quốc ngữ vỡ lòng tiếng nước tôi. 
Lời Nôm chữ Hán bỏ lâu rồi. 
Thừa sai Đắc Lộ phiên âm CHỮ 
Giáo sĩ Pi Na phiên dịch LỜI. 
Gia Định , Đông Dương truyền chữ viết 
Nam Phong , Tự Lực luyện văn hay 
Tiên phong tiếng Viêt chừng ai nhớ. 
Học cách đánh vần chữ Đãi Bôi. 

mayngan 
*** 
THI CỬ THỜI NAY 
Thi cử thời nay hỏng quá rồi. 
Cũng vì thành tích hại nhau thôi. 
Tráo bài nâng điểm đưa tay sửa 
Dành ghế mua quyền trơ mặt ngồi 
Giáo chức bàng hoàng thầy hóa cáo 
Học sinh lẩm bẩm đấm ăn xôi. 
Cả ngành giáo dục gầm đầu cúi. 
Sao quá nhiều sâu đục bộ tôi. 
mayngan 
*** 
BỨC TÂM THƯ. 
Đọc bức tâm thư vãi cả hồn. 
Thủ khoa thất nghiệp nước nào hơn. 
Nuôi bao kỳ vọng nơi trang giấy 
Hết cả niềm tin trong lá đơn. 
Trách kẻ cầm cân sao đáng giận 
Buồn người nẩy mực nghĩ mà căm 
Có quyền có chức tâm không có 
Chỉ biết gom đầy cái túi tham 
  
mayngan 
*** 
HÀNH VÀ HỌC. 
Vừa mới tan trường chưa kịp ngơi. 
Qua loa vài miếng vội đi ngay. 
Học sinh áp lực hành và học. 
Cha mẹ lo xa giỏi với hay 
Biến tướng dạy thêm đầy đọa trẻ. 
Trá hình phụ đạo tội tình thầy. 
Tuổi thơ khốn khổ vì thành tích. 
Phát triển tư duy có chữ chơi 
  
may ngan 
*** 
CÀNG CẢI CÀNG NGU. 
Cải cách liên miên hết biết đường. 
Chỉnh biên nhiều bận nát như tương. 
Mỗi lần thay ghế ông này đổi 
Có lúc cầm quyền lão khác cương. 
Thầy giáo nhức đầu đâm ngán ngẩm 
Học sinh mệt óc hóa ương ương. 
Ôi toàn tiến sĩ bầy mưu PHẨY... 
Tội lũ trẻ con học thảm thương. 
  
mayngan 
*** 
HỌC CHO ĐÚNG CÁCH 
Làm sao bỏ cái học từ chương 
Phát triển tư duy tính tự cường 
Giáo dục công dân tròn lễ nghĩa 
Khuyên răn đạo đức giữ luân thường 
Tác phong thanh lịch nơi công cộng 
Cư xử nhân văn chốn học đường. 
Vừa học vừa chơi sao đúng cách 
Thành người hữu ích khi rời trường 
  
may ngan 
*** 
CÁI HỌC THỜI NAY 
Cái học thời nay dạy cái gì. 
Chẳng còn lý tưởng chán quá đi. 
Học sao trúng tủ ôn bài chép. 
Dạy cách đoán đề lấy điểm thi. 
Phụ đạo kiếm tiền lo cái bụng 
Học hành chối chết có được chi. 
Ra trường mơ chức ngồi vơ của. 
Còn kẻ tài năng kiếm chỗ đi. 
  
mayngan 
*** 
NGÀY NHÀ GIÁO 


Lễ giáo truyền đời hãy khắc tâm. 
Tấm lòng giảng dậy nhớ công ơn 
Thầy cô khai mở đường tri thức. 
Cha mẹ khuyên răn lẽ hiếu nhân. 
Dưỡng dục chăm nom ghi suốt kiếp. 
Bảo  ban nuôi nấng tháng ngày mang 
Mừng ngày nhà giáo xin dâng tặng. 
Vạn đóa hoa hồng nặng nghĩa ân
 



mayngan 
*** 
TÌNH THẦY CÔ 

Hình hài cha mẹ sinh ra 
Công thầy cô dậy đưa ta thành người 
Tình sâu sao tả bằng lời 
Bao điều dạy bảo suốt thời ấu thơ 
Uốn từng nét chữ vần thơ 
Tấm lòng nhân hậu khó mờ tháng năm 
Khai tài khai trí khai tâm 
Chỉ đường lễ nghĩa uốn mầm tương lai 
Đường đời nặng gánh trên vai 
Công thành danh toai nhớ ngày còn thơ 
Ai quên giềng mối thầy cô 
Thành danh vẫn lỡ chuyến đò thành nhân 
Đời trần hai chữ nghĩa ân
 
Ghi tâm khắc dạ tiếng thơm lưu truyền 


mayngan 
*** 
VIỆC HỌC THỜI NAY ! 

Con nít thời nay thật khổ thay 
Học điên học dại học đêm ngày 
Chỉ tiêu đạt chuẩn hành cô giáo 
Kế hoạch thi đua phải ép thầy 
Bố Mẹ buộc con thêm tiết đó 
Nhà trường bắt lớp trả môn này 
Cuối năm hể hả trường tiên tiến 
Giáo dục chăm lo thế mới hay 

mayngan 
*** 
CẤM DẬY THÊM 
Nhà nước trả lương cho giáo viên 
Ôi thôi quá rẻ lắm ưu phiền 
Cân đo đong đếm hoài thêm nợ 
Tiết kiệm chi tiêu vẫn thiếu tiền 
Vắt óc dạy ngoài bầy phụ đạo 
Hai chân đứng lớp điểm môn tìm 
Giờ đây cấm dậy theo quy định 
Biết sống ra sao... thật đứng tim 
  
may ngan 
*** 
CÁI HỌC TỪ CHƯƠNG 
Buồn thay cho cái học từ chương. 
Nhà giáo nhân dân cũng hết đường. 
Cải cách bao lần ... kinh phí... mất 
Chỉnh biên nhiều bận ... kho nhà ... căng 
Làm văn buộc chấm theo bài mẫu 
Học sử phải theo đúng luận cương 
Đáp án hội đồng thi đã định 
Triệt tiêu sáng tạo nước sao cường. 
  
mayngan 
*** 
PHỐ SÁCH VẮNG HOE. 

Phố sách đầu xuân sao vắng hoe. 
Nam thanh nữ tú hết còn mê. 
Phải chăng tri thức nay thời lỗi 
Có đúng văn chương đã bị chê. 
Trong quán nâng ly dô cạch cạch 
Về nhà lên Net lướt vê vê. 
Kiếm người mua sách chừng hơi khó. 
Cái thú văn hoa xưa ...tái tê...! 
  
mayngan 
*** 
TUYỂN SINH THỜI NAY ! 
Chính sách ưu tiên triệt ước mong 
Điểm cao vẫn rớt thật buồn lòng. 
Tài năng chưa chắc ...ôi chân lý 
Lý lịch vẫn hơn ...thật bất công. 
Đào tạo bao người kém tố chất. 
Tuyển sinh nhiều kẻ học bằng không. 
Tước đi cơ hội sinh viên giỏi 
Nhân lực tương lai sẽ thiếu ... ÔNG 
  
mayngan 
*** 
ĐẠO LÝ CHỚ QUÊN 
Uống nước nhớ nguồn đạo lý xưa. 
Vô ơn bạc nghĩa khó dung tha. 
Nhớ lời trung hiếu ôi tâm đắc 
Theo lối sân si thật thối tha. 
Nhân quả sáng soi vầng nhật nguyệt 
Luân thường tăm tối bãi tha ma. 
Thói đời vị kỷ buồn nhân cách. 
Chấm sổ Thiên Tào Địa ngục sa. 
  
mayngan 
*** 
NGÀY NHÀ GIÁO 
Tôn sư trọng đạo rạng tương lai. 
Truyền thống ngàn xưa không thể phai. 
Sự nghiệp đáo thành ai dạy dỗ. 
Công danh thăng tiến biết ơn Thầy. 
Nhớ lời chỉ bảo ngày thơ ấu. 
Nhớ chữ khai tâm thuở thiếu thời 
Chắp cánh hoa lòng ân nghĩa kính. 
Mừng ngày nhà giáo nặng tình thâm. 
  
mayngan 

Share this post


Link to post
Share on other sites

CUỘC BỂ DÂU.
Trần thế xoay vần cuộc bể dâu.
Có ai tường vận tỏ ngày sau.
Say cơn mộng hão bên bầy kiến
Mơ giấc kê vàng trước cổ lầu.
Chơt tỉnh đường mê đôi giọt lệ
 Rồi tàn cuộc mộng mấy hàng châu.
Đâu người tri kỷ bên bờ giác
Ý hợp tâm đầu thấu hiểu nhau
Mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

KIẾP NHÂN SINH
Canh trường thao thức về đâu
Hư vô muôn nẻo một mầu sắc không
Trăm năm hai chữ bụi hồng
Sông mê đắm đuối bên dòng lợi danh
Vàng thau lẫn lộn song hành
Tình tiền danh vọng xây thành bi ai
Sân si tham hận khổ thay
Một đời đuổi bóng loay hoay vẽ vời
Thế gian ai biết lòng người
Sông sâu là mấy mà thay mái chèo
Buồn thay hai tiếng giầu nghèo
Phải chăng tiền kiếp nhân gieo quả này
Cũng vì định mênh do trời
Thong dong tự tại tháng ngày tiêu dao
Bên đời rụng cánh phù hoa
Trần gian cõi tạm một tòa hư không
Có ai  hiểu lẽ vô thường
Đem tâm bác ái soi đường vô ưu
Đêm trường dõi bóng chân như
Xa xăm  ánh đạo mịt mù vô minh
Canh thâu lịm giấc nhân sinh
Một đời sương khói lung linh cuối trời
Mayngan2

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay