xuân bình

Nghiệp Lực (Luân Hồi)

5 bài viết trong chủ đề này

Nghiệp Lực

(Luân Hồi)

…Thơ xin luận Chữ tình và tội

Thuở xa xưa có hội mây rồng

Thôn trang có cặp Vợ Chồng

Chồng lo đốn củi Vợ bồng con thơ

Đời đắp đổi, sống nhờ… đạm bạc

Trong cảnh nghèo mộc mạc muối dưa

Thức khuya dậy sớm đỏng đưa

Ngày lo đốn củi nắng mưa rã ròng

Củi thành bó gánh gồng ra chợ

Đổi lấy Cơm hụ hợ tháng ngày

Hội mây Rồng chọn Anh tài

Anh Chàng đốn củi lên đài phô trương

Nhờ sức lực cang cường chiến đấu

Hạ hết đài tai thấu đến Quan

Công danh từ đó mở màng

Làm Cận vệ tướng ngồi ngang Quan Thầy

Sự sung sướng quên ngày khổ cực

Bỏ Vợ Con rộn rực duyên tình

Vợ Con van khóc không nhìn

Con thơ khóc Mẹ đậm tình lệ rơi!

Người Vợ trẻ lệ mờ đôi má

Bồng Con thơ từ giã phu quân

Trở về thôn dã núi rừng

Nàng lâm bịnh nặng hồn lưng cuộc đời…

Chàng đốn củi hiện giờ Cận tướng

Ỷ có danh ngang bướng hiếp dân

Nịnh Vợ Quan lớn ổn thân

Bạc dư vàng ký chẳng cần sắc son

Thấy Cô Gái là con Chúa Phủ

Duyên mặn mà ấp ủ nụ trinh

Anh Chàng đốn củi lén nhìn

Ngày mơ đêm tưởng, tim in hình nàng

Cậy mai mối bạc vàng dạm hỏi

Tung bạc vàng… bảo bối kết hôn

Khắp nơi vang dậy tiếng đồn

Con Quan Chúa Phủ kết hôn Cận thần…

Đây câu chuyện làm thân Con Gái

Nàng tiểu thơ thứ bảy của Quan

Tuổi vừa ướm nhụy xuân sang

Phải lòng yêu Cậu Trai làng nghèo thưa

Đã yêu nhau Trai vừa Gái lứa

Cuộc tình duyên hai đứa âm thầm

Bỗng tin như sét nát tâm

Bị Quan Chúa Phủ… giam cầm Cậu kia…

Nàng Con Gái đầm đìa lệ đổ

Kế Bà mai dụ dỗ lấy chồng

Chúa Phủ Quan quyết nhứt lòng

Ép nàng Con Gái ngược dòng …nợ duyên

Tiếp câu chuyện… đảo điên sanh chúng

Hai Cha con thao túng gió mưa

Anh Chàng đốn củi khi xưa

Nay là Cận tướng chẳng chừa một ai

Thêm vi cánh ra tài phá lệ

Chúa Phủ quan ỷ Rể làm to

Tiền gian bạc lận đếm no

Thuế cao phạt vạ khổ cho Dân nghèo

Mở tửu điếm trổ lèo trụy lạc

Nuôi điếm đàng bài bạc suốt thâu

Cha Con một huyện cầm đầu

Lương Dân lê thán lo âu đêm ngày…

Thấy Gái đẹp thẳng tay bứt ép

Hối lộ Quan khỏi phép khỏi thưa

Sẵn quyền hạn tạo gió mưa

Một hôm chàng lại đỏng đưa một Nàng

Tuôn tất cả bạc vàng tội ác

Cung phụng cho canh bạc của nàng

Hất hủi Con Vợ lầu vàng

Con Quan Chúa Phủ có mang kề ngày

Tánh mê gái đổi thay tâm ác

Đem thuốc độc giết thác Vợ mình

Hai câu chuyện của cuộc tình

Trời cao có mắt kiểm nhìn Thế Gian

Cho lâm bịnh nguy nàn cơ cực

Anh Chàng kia hồn rức xác lìa

Sang qua Thế Giới bên kia

Diêm Vương phân xử đầm đìa lệ rơi!

Luân Hồi chuyển muôn dời… kiếp kiếp

Xin kể câu chuyện tiếp… đầu thai

Cuộc đời mưa gió nào phai

Đứa Con thuở nhỏ hôm nay lại giàu

Không Cha Mẹ không bào huynh đệ

Nhờ Tâm hiền nay rể Đại gia

Vợ chồng hòa thuận đậm đà

Đại gia lâm bịnh thác qua cuộc đời

Cậu bé kia số Trời đã định

Sống hiền lương cung kỉnh Thánh Thần

Chữ rằng trữ phước được phần

Vợ chồng lần lần tu tập ngày qua

Bởi cây đắng sanh ra trái ngọt

Cha dữ hung Con mót Đức lành

Nghiệp vay Nghiệp trả sẵn dành

Có Con Chó Cái quẩn quanh trong nhà

Đêm giữ của sáng quà Cơm nguội

Ngày đi săn bờ bụi tìm mồi

Lại thêm bụng chửa khó ngồi

Dần dà ngày lại tháng trôi bể bầu

Nhìn bầy Con lệ sầu chan chứa

Không có Cha lệ ứa đầy vơi

Thời gian ngày tháng không chờ

Chó Già mỏi mệt mắt mờ răng long…

Con Chó đó trả công, trả nợ

Trước gây khổ nhiều Vợ nhiều Con

Kiếp trước tội chứa bằng Non

Đầu thai kiếp Chó nhà Con của mình

Kiếp Chó Cái được nhìn thấy Nghiệp

Quyết phen này mau kiếp lo tu…

Một hôm hồn mộng ngao du

Gặp Phật thuyết Pháp Tâm ưu dạ hiền

Nay Ta đến mi vừa hết Nghiệp

Hãy trở về cho kiệp xử phân

Đặng kiệp mà trả nợ Trần

Nhãn tiền nhanh lắm chẳng cần kiếp sau

Con Chó Cái lệ trào lã chã

Nghiệp ta tạo thì dạ ôm rinh

Ý cầu Đức Phật rộng tình

Phật kiểm hiểu nhìn rằng: khá ráng tu

Chó lạy Phật, Chó tru thảm thiết…

Liếm chân Con luyến tiếc nỗi tình

Mong Con tha thứ tội mình

Cúi xin lạy Phật quang minh chứng lòng

Phật rằng tội Con hòng giải cứu

Này, là Con, là chủ, biết không!

Lời Phật thốt nghĩa đã thông

Cuộc đời Chó Cái thẳng dòng Diêm Vương

Nhãn tiền đó rất thường hiện tại

Luật trả vay không phải đâu xa

Đây là câu chuyện Chó Già

Còn bao hiện Vật kể ra kinh hồn

Có những Vật hiện tồn Căn tại

Hoặc đôi khi Nội Ngoại không chừng

Nếu ai Tâm ác không dừng

Luân Hồi luôn chuyển không ngừng niên thu

Tu là sửa có tu được thưởng

Chỉ có tu mới hưởng lạc an

Nhãn tiền luân chuyển Thế gian

Có khi mới chết được hoàn Súc sinh

Niệm Nam Mô Tâm in Lục Tự

Hiện thế Trần cuộc thử chấm thi

Từ Bi xin nhắc cố trì

Soi Tâm sửa Tánh Chữ Y mình tròn



Ráng đừng để hao mòn Đức hạnh

Hãy tấn tu tấn mạnh tấn hành

Ráng Tâm Phật thiện trữ dành

Trăm năm Hồn tại… mỏng manh Ta bà

Vàng đổi Phật lắm mà người tiếc

Hiểu Phật rồi chẳng thiết vàng thau

Tâm thuần đức hạnh dồi trau

Câu Kinh Sáu Chữ trước sau vãn hồi

Tiền Đức đổi mồ hôi mới có

Tiền tham gian ác ló lộ ra

Nếu ai bỏ ác bỏ tà

Ở ăn hiền thiện chắc là kiếp Tu

Tu không phải ngồi thu Đức cúng

Càng không phải thao túng Chùa vàng

Bạc gian đúc lấy chuông gian

Thế Gian giả giả hiện đang hạ kỳ

Giàu mà khá bởi vì kiếp trước

Phúc Đức nhiều nay được hiển vinh

Nay mà nếu biết niệm Kinh

Trì chay Tâm hạnh dọn mình Giác Tha

Khi chuyển kiếp khổ ta không vướng

Dư công phu Phật thưởng Niết Bàn

Đó là hiền hạnh giàu sang

Có kẻ giàu ác Tâm gian hại Người

Giàu ác đó bạc dư vô kể

Ác càng nhiều bạc để càng đầy

Hạnh thiện không có kiếp này

Mưu gian kế độc để gây làm giàu

Cuối cùng sẽ Nghiệp cao bằng Núi

Tội bằng Non khi đuối hơi tàn

Luân Hồi sẽ chuyển kiếp sang

Diêm Vương luận án lệ tràn bờ mi!

Kiếp này chẳng kiệp ghi hiền hạnh

Chầy kiếp sau đâu rảnh làm Người

Tại sao tiền của bạc dư?

Thường yêu bố thí cho người cùng mo!

Là vàng bạc gửi kho Phúc Đức

Trữ kiếp sau mặc sức mà Tu

Luân Hồi biến chuyển muôn thu

Muốn tránh cảnh đó chỉ Tu …thái hòa

Giàu làm ác thiệt là ngược đãi

Lại được giàu của cải giàu thêm

Trừ khi trăng khuất màn đêm

Xác Hồn ngơi nghỉ đi tìm Diêm Vương

Còn giàu Phúc Đức nương tu thiện

Phật dành cho nhiều chuyện khổ sầu

Tại sao câu chuyện lộn đầu?

Câu chuyện giải thích khó âu …Diệu Huyền!

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

A DI ĐÀ PHẬT

Cám ơn bạn,thơ về chuyện luân hồi hay quá,đây chỉ là một phần còn những chuyện khác kinh hồn hơn,trong kinh nhân quả và một số truyện nhân quả kỳ bí khác.Ác có ác báo thiện có thiện báo.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tiếp theo

Nghiệp Lực (Luân Hồi)

...Sở dĩ Nghiệp tiền khiên quá nặng

Nay một lần trả thẳng hiện đây

Bằng lòng tu đúng Ý Thầy

Trước tạo tác Nghiệp nay đây trả vừa

Ta hiện kiếp đỏng đưa bao kiếp

Do Luân Hồi chuyển tiếp Âm Dương

Có kiếp hiện Nghiệp phú thương

Lại cũng có kiếp cùng đường ăn xin

Giờ ta được hiện nhìn thực tại

Lại được nghe truyền Đại Từ bi

Đường Quê nẻo phố kinh kỳ

Câu Kinh Lục Tự hướng đi Tâm Đà

Tham sân si thật là uổn Phúc

Lâm tù đày rủ rục xương khô

Cây mà thiếu nước cây khô

Làm người hiền thiện điểm tô Sen lòng

Đời tợ thể nước ròng khô cạn

Ai dữ hung lâm nạn nguy nàn

Đây Địa ngục hay Thiên đàng!

Muộn màng Tâm úa! Lẹ làng thảnh thơi

Biết rằng có Đức Trời Đức Phật

Đem khổ đau chôn chặt đất sâu

Niềm tin sở nguyện niệm cầu

Ma Ha Bồ Tát trọn câu thiện hiền

Ráng ráng ráng cữ kiêng gia súc

Dụng thường chay nung đúc Từ bi

Gia súc biến thể Huyền Vi

Đầu thai tại Thế có khi Cha mình

Trâu Bò Chó cũng tình đồng Loại

Cũng nhân Loài bị tội đầu thai

Cữ kiêng tránh cuộc bi ai

Tin lời trọn vẹn ăn chay tội chừa!

Người mê ác quỉ ưa rình mó

Kẻ Tâm tu quỉ nó lánh xa

Ai tu cho thiệt đậm đà!

Cỏ cây luyến mến muôn hoa đón chào

Sớm giải thoát là mau Giác Ngộ

Sớm Giác tha bể khổ tan dần

Mô Phật, Mô Pháp, Mô Tăng

Đại hùng, đại lực, đại thân Bồ đề

Bao nhiêu Nghiệp qui về hiện Nghiệp

Xác thân này triền kiếp Âm Dương

Đừng trách Trời Phật không thương

Tội làm dạ chịu là thường thế nhân

Tu đâu khó tập lần mới có

Phật không bao thương bỏ một ai

Bàn tay năm ngón ngắn dài

Nhân Loại đâu phải đều ai như mình!

Quê hương Mẹ hoa trinh khai Nụ

Đất miền Cha Linh Thiếu Tây Phang

Câu thơ nhắc mãi Thiên đàng

Rằng Phật rằng Mẹ hiện đang trông chờ …

Đứa Con khờ lên bờ thềm tục

Thiển ý đâu là đục là trong!

Ai thuần câu hát tràn lòng

À ơi...tiếng Mẹ tay bồng tay mang

Thương thương quá lệ tràn mi mắt

Giống Từ bi Hồn đắp bấy chầy

Bị sa mê đọa ngơ ngây

Nay nét thơ gầy trữ nụ Từ bi

Nét thơ rằng Pháp Y Đạo Diệu

Nghiệp bao nhiêu ráng chịu trả dần

Một phần chẳng hết nhiều phần

Nợ lần quyết trả nợ dần mòn hao

Nay lời thơ điển trao bút thép

Luật trừ bù do phép công bằng

Trả xa không kiếp trả gần

Chừ khi Nghiệp hết hồn thân mới nhàn…

Thơ tiếp chuyện Nghiệp đang dang dở

Anh chàng kia sống ở thác về

Thoát kiếp Chó Cái não nề

Diêm Vương phán lịnh ủ ê dạ sầu

Người Vợ Trẻ thai đầu đòi Nghiệp

Đầu thai lên trong kiếp thương gia

Danh Nàng tên thật là Nga

Được hưởng Vàng Ngọc Lụa là cao sang

Người sớm tối thắp nhang lạy Phật

Ăn ở hiền chân thật thanh bai

Anh chàng đốn củi hiện nay

Kéo xe làm Ngựa kiếp rày là đây

Mệt chạy chậm bị rầy bị đánh

Mùa nắng khô chẳng nhánh Cỏ tươi

Cũng ráng gặm đỡ từ từ

Mồ hôi chưa ráo chợt Người Phu ra

Khớp mỏ lại tiếp mà kéo củi

Tức giận thay đúng buổi bắt làm

Phần Ngựa răng có một hàm

Ăn chưa đầy dạ bắt làm tiếp theo

Bụng còn đói bắt đeo quai chạc

Kéo hụt hơi lục lạc reo vang

Đường rừng gai gốc đa đoan

Kéo bốn chuyến củi ngổn ngang lộ trình

Anh Nài Ngựa tức mình Ngựa chậm

Sẵn tay roi đánh đấm miệng la

Chuyến củi xe chót đây mà

Phần Ngựa đã già đường dốc khó đi

Chân sướt móng Ngựa tùy theo sức

Chuyện của Bò rất tức bắt ta

Thế Bò kéo củi rừng xa

Còn bị đánh đập thiệt là nhẫn Tâm

Chủ thì hiền lại nhằm Nài dữ

Tay luôn roi mồm chửi tục tằn

Trải thân làm Ngựa nhọc nhằn

Trúng làm phải Chủ làm ăn tối ngày

Trả kiếp Ngựa dẻo dai năm tháng

Việc bán buôn! Hằng sáng chở chuyên

Ngựa Già gánh vác muốn điên

Chở đồ chở đạt liền liền không ngơi...

Còn tiếp

Xuân Bình

Share this post


Link to post
Share on other sites

tiếp theo

Nghiệp Lực (Luân Hồi)

Ngựa khổ nhứt than ôi! Đóng móng

Khối sắt nung đỏ nóng để vào

Nóng đau Ngựa lệ ứa trào

Thêm mấy đinh đóng ruột đau rát lòng


Đóng xong móng ra đồng ăn Cỏ

Chiều chở Con lớn nhỏ đi chơi

Bởi tại kiếp trước đầy vơi

Đuổi xô Vợ Trẻ bây giờ khổ thân


Cứ ba năm một lần được thức

Được thấy cuộc Nghiệp Lực của mình

Thấy Vợ mà chẳng được nhìn

Bởi mang kiếp Ngựa ai tin cho nào!

Nói chẳng được lệ trào khóe mắt

Đang suy nghĩ chợt bắt kéo xe

Một hôm trên chuyến đường khe

Sa chân lọt hố củi đè Hồn lâm

Thoát kiếp Ngựa tháo Âm nhập Ngục

Trả Nghiệp niên dư chục có thừa

Kỳ này trở kiếp cày bừa

Cũng loài ăn Cỏ sớm trưa ngoài đồng

Mang kiếp Trâu mặn nồng sình nước

Để trả nợ kiếp trước mình vay

Nghiệp này người Vợ thứ hai

Chết vì thuốc độc tự tay của mình


Thấy Vợ chẳng dám nhìn chẳng ngó

Hồi tưởng khi lúc khó nghèo nàn

Trong thân chẳng có phân vàng

Được quan Chúa Phủ mở màng lương duyên


Trâu đang nghĩ liên miên Nghiệp kiếp

Giờ hiện đang trả Nghiệp ruộng đồng

Người Vợ đó kiếp Phú Ông

Một đồng một cắc rộng lòng Từ bi


Ruộng thẳng cánh Bò đi mỏi gối

Đồng thênh thang tiếp nối hai làng

Lão Ông danh tiếng giàu sang

Ăn hiền ở hạnh xóm làng đều khen


Thường lạy Phật nhang đèn cúng vái

Đêm hằng đêm lễ bái công phu

Số này do Nghiệp kiếp Tu

Kiếp trước chừa tội số ưu Đạo hiền

Bị chồng thuốc cửu tuyền chưa nhận

Hồn vẩn vơ tìm thẳng hướng Sen

Không nghe lời Quỉ ma hèn

Đem Hồn gửi chốn nhang đèn Tu thân


Nay lại được đáo Trần hưởng cuộc

Tâm vẫn ngời ánh đuốt Từ bi

Trải qua một cuộc khoa thi

Nay là Ông Lão quyết đi đúng đường


Nhờ Đức độ tình thương Đức Phật

Lão Ông nguyền siết chặt Tâm mình

Kỳ này cũng kiếp ba sinh

Được giàu được hưởng đậm tình tương chao


Để cho kiệp kiếp sau giải thoát

Nay anh chồng bị phạt làm Trâu

Hồi nào kiếp sống dân hầu

Ăn ở bội bạc nay Trâu kéo cày


Nắng mưa mặc chẳng hoài tâm lực

Cậu chăng Trâu chờ chực quất roi

Than Ôi! Đau xót… than ôi!

Nguyện lòng hết Nghiệp để rồi lo Tu

Chịu đau khổ bấy thu thảm thiết

Ngày cày bừa biền biệt nắng mưa

Lão Ông một buổi Cơm trưa

Thấy bầy Trâu Cổ cày bừa ruộng xa


Tâm của Lão thiệt là Đức hạnh

Nghĩ Trâu khát Lão gánh nước ra

Cho bầy Trâu uống đậm đà

Thấy Con Trâu già Lão rất thảm thương


Lão vội cắt Cỏ mương tươi mát

Còn lựa kỹ cành rác cọng rơm

Trâu già được hưởng bữa Cơm

Của người Vợ đẹp sớm hôm thuở nào


Anh đốn củi lệ trào bờ má

Nay hiểu rồi Nghiệp quả khổ sầu

Nay Anh trở Nghiệp là Trâu

Nào là Nghiệp Chó ngõ hầu trả công


Nhắn mấy ai! Găm lòng bạc bẽo

Giết hại nhau khá khéo coi chừng

Lương Tâm… độc ác dửng dưng

Bao lần trả Nghiệp khó dừng… khổ thân


Luật Luân Hồi…biển sông vơi cạn

Nghiệp trả vay đáo hạn gió mây

Phóng sanh… Phúc Đức… ráng gầy

Thương yêu giống loài…để tránh tiệt căn


Đạo nào cũng giáo răng: Tâm Thiện

Thơ trải bày ý thiển, lời thô

Phật Tâm, Phật Tánh, Phật Mô!

Thuần Câu Nguyện Niệm, Bến Bờ Dịu Như…



Thơ dài tập…

1979 - 2011

Xuân Bình

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay