dinhmenh

Chuyện người thương binh trở về

6 bài viết trong chủ đề này

Chuyện người thương binh trở về

Đây là một câu chuyện thật đau lòng xẩy ra trong cuộc chiến tranh Việt Nam.

Chuyện kể về một người lính trẻ Hoa Kỳ trở về nhà sau khi tham chiến tại Việt Nam. Từ thành phố San Francisco người lính trẻ gọi điện thoại về nhà cha mẹ.

"Cha mẹ Ơi, con đang trở về nhà, nhưng con có một điều xin cha mẹ. Con có đem theo một người bạn thân!"

"Được!". Cha mẹ người lính trẻ trả lời bên kia đầu giây điện thoại: "Cha mẹ thích nó đi cùng con về đây và muốn được gặp nó!"

"Nhưng có một điều con muốn thưa với cha mẹ!". Người con nói tiếp: "Bạn con bị thương tích trầm trọng trong lúc giao chiến. Nó dẫm phải mìn, mất một cánh tay và một cẳng chân. Nó không có nơi nào để ở, và con muốn nó về ở chung với gia đình ta!"

"Con ơi! cha mẹ rất tiếc khi nghe điều đó. Chúng ta có thể giúp nó tìm một nơi nào đó cho nó ở!"

"Không! Con muốn nó về ở với con, với gia đình ta!"

"Con!" Người cha nói: "Con không biết con đang nói cái gì. Một người tàn tật sống với gia đình chúng ta, sẽ trở thành gánh nặng cho gia đình. Chúng ta có một đời sống riêng, và chúng ta không thể để việc đó ảnh hưởng đến đời sống chúng ta. Cha mẹ nghĩ rằng con nên về nhà và quên đi người bạn này. Bạn của con sẽ có thể tự tìm cuộc sống cho chính nó!"

Nghe đến đây người con chết lặng người, không thể nào nói thêm được điều gì nữa và cúp máy điện thoại. Người cha không còn nghe thấy gì nữa.

Vài ngày sau đó, cha mẹ người lính trẻ nhận được điện thoại từ sở cảnh sát San Francisco báo tin người con của họ đã chết sau khi rơi từ trên lầu một cao ốc. Cảnh sát tin là nạn nhân đã tự tử. Cha mẹ người con đau khổ đáp máy bay đến San Fransisco, vào thẳng nhà quàng thành phố nhận diện xác con. Họ xác nhận nạn nhân chính là đứa con trai yêu quý của họ, mà họ mới nói chuyện với nó vài ngày trước đây. Nhưng đau đớn thay, họ đã khám phá ra một điều mà họ đã không biết, đứa con trai của họ chỉ có một chân và một cánh tay!!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mỹ là dậy mà. Văn Minh Mỹ là vậy đó!

Artemisia nghĩ không nên đánh đồng cả một nền văn minh như vậy. Ở bất kì nơi đâu, cũng có thể bắt gặp những trường hợp tương tự.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Không ai có lỗi ! Mỗi người một giấc mơ mà :unsure: !

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tại sao không tự đặt mình vào trường hợp của Cha - mẹ người thương binh? dinhmenh cũng thường dùng những phép thử trong cuộc sống, đồng thời cũng qua câu chuyện trên, rút ra được một điều rằng có những phép thử không nên thử. Và trong trường hợp này quả đúng là không nên một chút nào.

Nếu trách Cha - mẹ của anh thương binh là ích kỷ, vậy a chết đi, để lại trong lòng Cha - mẹ mình một sự đau đớn và dằn vặt, liệu có ích kỷ và tàn nhẫn lắm không?

Đúng là không ai có lỗi cả. Vấn đề gì cũng có mặt trái của nó.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay