biken

Mẹ Ơi,thương Quá

3 bài viết trong chủ đề này

Posted (đã chỉnh sửa)

Bài Thơ Viết Trên Tường Nhà Dưỡng Lão

... Con ơi ! Bây giờ mẹ đi chân không vững,

Nhấc không nổi bước

Mẹ xin con nắm tay mẹ dìu mẹ, chậm thôi…

Như năm đó Mẹ dìu con đi những bước đầu ...

Con ơi ! Khi con còn thơ dại,

Mẹ dạy con cầm thìa, dùng đũa ăn cơm

Mẹ dạy con buộc dây giày, chải tóc, lau nước mũi

Những kỷ niệm về những năm tháng mẹ con mình sống bên nhau

Làm mẹ nhớ thương da diết

Vì thế, khi mẹ chóng quên, mẹ chậm lời

Con hãy cho mẹ chút thời gian, xin con chờ mẹ chút

Cho mẹ suy nghĩ thêm

Cho dù cuối cùng ngay cả định nói gì

Mẹ cũng quên…

Con ơi ! Con quên là mẹ con ta đã tập luyện hàng trăm lần

Con mới thuộc khúc đồng dao đầu đời ?

Con nhớ không mỗi ngày mẹ đáp

Những câu ngây ngô, hàng trăm câu con hỏi từ đâu

Nên nếu mẹ lỡ kể lể nhiều lần những câu chuyện móm răng

Ngâm nga những khúc ru con thời con bé

Xin con tha thứ cho mẹ

Xin con cho mẹ chìm trong những hồi ức ấy nhé !

Xin con đáp lời mẹ kể những chuyện vụn vặt trong nhà !

Con ơi ! Giờ mẹ thường quên cài nút áo, xỏ dây giày,

Ăn cơm vãi đầy vạt áo

Chải đầu tay bần bật run

Đừng giục giã mẹ

Xin con nhẫn nại chút và dịu dàng thêm

Mẹ chỉ cần có con ở bên

Mẹ đủ ấm.

Con ơi ! Bây giờ mẹ đi chân không vững, nhấc không nổi bước

Mẹ xin con nắm tay mẹ

Dìu mẹ, chậm thôi

Như năm đó....

Mẹ dìu con đi những bước đầu đời

" ST"

Sao mình đọc bài thơ này cảm xúc nhiều quá,cảm động quá,ko kìm được nước mắt,cứ nghẹn ở cổ họng..Thèm được cái cảm giác đầu đời đó mà ko được,thèm được cái cảm giác chờ đợi mẹ,giúp mẹ như bài thơ trên cũng ko luôn..Có những ng đang rất cần,đang rất muốn có nhưng ko bao giờ có,đó là nỗi mất lớn lao..nhưng có những người đang có cả một hạnh phúc,cả một kho báu lại ko quan tâm,ko chăm sóc..

Chúng ta phải tự vấn,kiển điểm lại mình đã có những lúc vô tình cáu gắt,và cả những lúc vô tâm..làm sao để khi cha mẹ già đi mình phải chăm sóc cha mẹ hơn như thuở hàn vi cha mẹ chăm sóc mình,phải làm cho cha mẹ vui trong những ngày tháng tuổi già còn lại,kẻo mai kia...

Mẹ già như chuối chín cây,gió lay mẹ rụng con phải mồ côi..Mồ côi tội lắm ai ơi,đói cơm khát nước biết đường nào lo.....

Thương quá người mẹ,người mẹ của tất cả trên thế giới..Xin đừng làm mẹ buốn,mẹ tủi..đừng làm mẹ rơi nước mắt vì sự vô tâm của mình...

Quê hương là ca dao, mẹ ru thiết tha hôm nào

Quê hương là con sông xanh xanh từng cây lúa

Quê hương là trăng thanh đùa vui líu lo trên đồng

Quê hương làm sao quên đi xa mà tôi nhớ dáng mẹ hiền yêu thương

Có con chim chiều chiều, lặng yên ko hót trên cây( ko hót trên cây)

Nó đau trong lòng ....thầy buồn ....nỗi buồn.... mẹ ..tôi...

Edited by biken
1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Posted (đã chỉnh sửa)

Hạnh Phúc Thật Gần

Này em !

Có phải khi mình mất đi hạnh phúc

Thì mới hay... hạnh phúc có trong đời.

Có phải khi mình mất đi người mẹ

Mới thật lòng gọi hai tiếng : '' Mẹ ơi ! ''

Có những mai nụ hồng ngoài hiên nở

Chân em qua , không buồn ngắm một lần ,

Chợt chiều hôm gió về làm hoa vỡ

Nhìn phai tàn , rồi cúi xuống bâng khuâng ..

Có một người trải qua lần hoạn nạn

Mãi về sau khép lại '' cửa tâm hồn ''.

Từ khi mắt thôi nhìn đời sáng lạn

Ngọc châu và đôi mắt, quý nào hơn?

Ai cũng sống bằng con tim , nhịp thở

Mà quên đi hơi thở vốn nhiệm mầu

Cơn đau đến, muộn màng lòng chợt hiểu

Trút hơi tàn... đời sống sẽ còn đâu !

Có phải khi bên đời xa vắng mẹ

Mình mới hay , Mẹ .. tất cả trong đời.

Có phải khi cha tạ từ dương thế

Cuộc chia lìa mới thấm nổi đơn côi ?

Em tôi hỡi ! Hãy về hôn lấy mẹ

Ôm lấy cha , thảo hiếu với huyên đường .

Là đôi mắt, là hoa , hơi thở nhẹ

Hãy ân cần gìn giữ lấy mà thương ...

Chớ để khi mình mất đi hạnh phúc

Biết , vòng tay yêu dấu đã xa rồi ,

Em có biết tôi mơ hoài bé dại

Được Mẹ bồng .. ru giấc ngủ à ơi ?

"ST" __________________

Edited by biken
1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vui lòng đăng nhập để bình luận

Bạn sẽ có thể bình luận sau khi đăng nhập



Đăng nhập ngay