Posted 14 Tháng 2, 2011 (đã chỉnh sửa) Chào các bạn hữu trong trang nhà mình. Tình cờ mình tham gia diễn đàn này với mục đích ban đầu là xin tư vấn phong thủy. Không ngờ trong này các tiến bối và bằng hữu nhiều người có tâm hồn thi ca hay quá. Mình có viết trong mấy năm gần đây được một ít thơ, xin được giới thiệu dần với mọi người. Mong nhân được sự cổ vũ và góp ý. Mở đầu là một chùm mấy bài thơ mình viết về mùa Xuân. Lệ Xuân Đêm qua xuân chết xác ngập đầy hồn hoa Tỉnh cơn mơ ta thấy giấc đời chưa hết. Phố nằm mỏi mệt những giọt mưa khóc mùa Sớm mai vẫn sống một nỗi buồn già nua. 2008 Với em Em đừng để hồn mình Đi qua miền nhiều gió Rồi như cây xấu hổ Khép nỗi đau vào lòng. Bầy sẻ sẻ mùa đông Đã tìm nơi trú lạnh Bầy lá khô bất hạnh Cũng tìm hơi đất ngàn. Em đừng tắt nồng nàn Từ trong đôi mắt biếc Để mình ta đơn chiếc Bên nỗi buồn đời em. 2005 Còn tôi đã yêu em Gió đã qua sông, mùa đông vùi ngủ lại Điệu huyền cầm đi bỏ một trời mê mải. Cỏ dưới chân mềm, tình đã khoác áo đêm Còn tôi đã yêu em. 2006 Chỉ tay chân trời Phố hanh hao bụi lầm xứ lạ, ủ ấm bàn tay bằng hơi thở chính mình, chút nắng quái bỗng làm người chột dạ. Tự nắm tóc nhìn mà thấy vẫn còn xanh. Thôi phải về ngày đã mênh mông, mẹ buốt ngực nằm mơ ta kéo áo. Già xóm bên gieo quẻ trầu không phán bảo - đứa con hư đi bạc suốt đời. Mẹ cả tin mua lễ cầu giời - thánh thần không ngoái mặt. Cánh đồng Chiều mùa này không ai gieo hạt, đám trẻ trâu đốt gốc rạ ngồi cười. Khói trắng lên thành mây bay đi mất. Điềm báo tuổi thơ linh ứng - ta vẫn mục đồng trên phố tuổi ba mươi. Ngang qua sân chùa con nghê đá vẫn chơi, nhớ ngày nhỏ thường xoa đầu nó hỏi: Có về nhà ta mẹ cho ăn cơm đỏ, để ta được thay mi ngồi đó - trăm năm sau không biết có ai tìm? Già xóm bên cầm bàn tay đứa bé lặng im. Đường chỉ mờ giống y như chân trời - thật kỳ lạ. Đoán làm sao vận tương lai nghê đá! Đứa bé lớn lên đi ngàn con đường chiều, ướp xuân chồi và thấy thu rụng lá. Hết hạ rồi đông, nhưng cuối cùng chỉ giữ mỗi mùa không. Rủ một thiên thần cùng uống nước sông, giọt nước đục như hồn người đục. Tỉnh giấc mơ đời thiên thần bật khóc - người loay hoay ngồi đếm những mai buồn. Ngày nhỏ có lần cắp áo đi chôn, để được ở trần cho đêm đen vẩy mực. Đến tận bây giờ đám sao thưa vẫn thức, mắt nhìn ta thân lấm vết phong trần. Em lục tìm gì vùng thời gian đã xóa, ký ức nhấp nhô ta trồng đầy cỏ lạ. Chẳng có đất thừa cho một vết chân đâu. Loang loáng những ngày ngập dưới trời ngâu. Căn gác không tên, ngỡ sống bình yên đời ở trọ. Bên mái hắt mưa từng có người ngồi đó, đã giữ giùm ta đôi tiếng thở dài. Trí nhớ suy tàn nên bây giờ chẳng biết là ai... Già xóm bên rồi cũng qua đời. Chiều ba mươi Tết ra đồng tảo mộ, ta chắp tay chợt thấy trời chuyển gió. Quẻ trầu không thất truyền. Em ở lại đi cho cho quẻ ứng thành duyên, cho nỗi đau khánh kiệt, cho nghê đá về nhà mẹ nuôi ăn cơm đỏ. Lũ mục đồng gõ bát bên mâm cỗ. Cho đường chỉ tay chạm đến chân trời. 2010 Edited 14 Tháng 2, 2011 by Bùi Sỹ Nguyên 4 people like this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 14 Tháng 2, 2011 Thơ anh Bùi Sỹ Nguyên hay quá. Anh nhờ tư vấn phong thủy ở đâu vậy? Cho tôi đường link xem có thể giúp gì được anh không? Share this post Link to post Share on other sites
Posted 15 Tháng 2, 2011 Bài "Chỉ tay chân trời" thiệt là hay. Share this post Link to post Share on other sites
Posted 15 Tháng 2, 2011 Thơ rất hợp với mình http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/public/style_emoticons/default/41.gif cám ơn bạn nhé Share this post Link to post Share on other sites
Posted 15 Tháng 2, 2011 @Thiên Sứ: tiền bối quá khen rồi ạ. Thi ca (và âm nhạc) chỉ là nghề tay trái của cháu, là một chút đam mê giãi bày giữa cuộc sống tha hương mưu cầu hạnh phúc. Cháu không dám nhận là nhà thơ, dù cũng có đăng khá nhiều thơ trên một số báo mạng. @Thiên Đồng, hạt gạo làng: cám ơn vì đã đồng cảm với thơ của mình. Nhân việc xin tư vấn xây lại ngôi nhà ở quê, xin gửi tặng mọi người một bài thơ mình viết về chính mảnh đất quê nghèo và đẹp vô cùng ấy: Cánh đồng Chiều Bọn mình ngồi lại bên cánh đồng Chiều cỏ lau Nắng qua vai nhau tìm những bông vàng dại Em đã lấy chồng, anh vẫn trong mê mải Nhặt từng mùa rơi rụng ghép tên đời. Giận hờn giận hờn em bỏ cuộc chơi Bỏ cánh diều anh vi vút giữa trời Tuổi thơ con đê dốc Đồng cạn khô cười sắc xanh lên khó nhọc Giọt mồ hôi mẹ vai gầy. Và rồi chuyện mình xa khỏi tầm tay Mơ ước qua đây như loài hoa cỏ Rụng xuống đầy tháng năm giông gió Anh đi đến bạc phơ lòng. Cánh chim hiền giờ xây tổ bên sông Đồng vẫn mênh mông cỏ vàng lên hoa cũ. Đáy mắt em giọt bình yên say ngủ Tim anh mộng đã xanh vừa. Bọn mình ngồi lại bên cánh đồng Chiều ngày xưa Từng đám mây thưa gió đưa về xa thẳm Cánh vạc nghiêng chiều đổ xuống đêm chầm chậm Chênh vênh sỏi đá hát chân về... 2007 1 person likes this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 15 Tháng 2, 2011 (đã chỉnh sửa) Thêm một bài nữa. Bài thơ bên cửa sổ Đếm những điều ra đi Bằng tháng năm khờ dại Đếm những điều còn lại Bằng mỗi sớm mai hồng. Và rồi em biết không? Cuộc đời bao ngả rẽ. Mỗi khi khô giọt lệ Hãy khóc bằng tâm hồn. Hãy tách đôi vỏ buồn Tìm chồi nhân hy vọng Dưới ánh dương vừa mọc Bàn tay gieo nhẹ nhàng. Nếu ước mơ úa vàng Em hãy tô lại đỏ Nếu con đường nhiều gió Hãy bước đều đôi chân. Nếu em nhớ mùa xuân Khi hạ vừa tắt nắng Hãy giữ hồn tĩnh lặng Rồi cỏ non sẽ về. Một cuộc tình mải mê Chỉ làm tim xơ xác Một kẻ đi phiêu bạc Chỉ xanh thêm đợi chờ. Hãy viết nốt bài thơ Rồi để bên cửa sổ Mặc chiều hôm và gió Cuốn muộn phiền ra đi. Đếm những điều ra đi Bằng tháng năm khờ dại Đếm những điều còn lại Bằng mỗi sớm mai hồng. 2005 Theo thống kê trong số các sáng tác của mình thì đây là bài được nhiều người thích nhất :) Edited 15 Tháng 2, 2011 by Bùi Sỹ Nguyên 1 person likes this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 18 Tháng 2, 2011 (đã chỉnh sửa) Đoản khúc Xuân Bỏ lại mùa đông Cây bàng lệ đỏ Thôi rơi đầu ngõ. Bỏ lại dòng sông Nước run sóng lạnh Đò trưa bến thưa. Bỏ lại phố chiều Lá khô lá hát Một vết chân thừa. Em qua mùa khác Xuân về như chưa... Ngang qua đại lộ Ngang qua đại lộ, Những chuyến xe vội vàng xuôi trăm phố Quét ánh đèn đêm Đưa bóng ta nằm xuống êm đềm. Vàng, xanh, vàng, xanh, đỏ. Ngã tư nào vậy em? Ngang qua đại lộ, Nhớ ước mơ từ thời tuổi nhỏ. Những con đường trong câu chuyện cổ. Có tình yêu, lòng nhân ái viết lời ru. Buồn vui về chung bến mơ Nào đâu một ngã tư? Ngang qua đại lộ, Những tâm hồn chạy theo nhau về đâu. Tít tắp đêm sâu Loài bụi nhỏ nhoi mờ đèn phố. Đời lấp loá trăm màu Ta chân trần bé nhỏ. Edited 18 Tháng 2, 2011 by Bùi Sỹ Nguyên 1 person likes this Share this post Link to post Share on other sites
Posted 15 Tháng 7, 2011 Tử Linh Hương Trút xanh xao che trời cao vời vợi Kéo gió thấp đưa em về lạc lối Qua ngày dài bằng nắng và mưa Những ảnh hình xa xưa Nhòa lạnh... Ta là ai trong câu chuyện về mình? Đứa mục đồng lang thang đếm cỏ hoang tàn hạ Gã khất hành khát khao đời trên đôi chân rệu rã Hay chỉ là đôi giọt nhỏ bóng đêm Trong cái nhìn mắt em Xa lạ... Em là gì trong câu chuyện về ta? Sợi tầm gai dệt lời nguyền biển cả Hương nồng nàn của một loài hoa chết Hay chỉ vô nghĩa như tiếng người gào thét Trong giấc mơ từng ngày đi qua Mê mệt... Tử Linh Hương Câu chuyện cũ mà người đời thêu dệt. Và con thuyền đã đắm Rơi vào em vào đêm vào vực thẳm Tình là cơn say gục chết giữa môi mềm Ta là con thuyền giữa mùa mưa sắp đắm Em là bão lũ quét qua tim. Ta tìm em tháng năm qua hàng trăm con phố Xe tim lăn đi hết thu này thu nọ Khi lũ người tình ái ân ngộp thở Khi mỗi sớm mai đời lại úp mặt hư không. Ừ thì đắm đi thuyền Hãy chết giữa lòng sông Cho em khóc và nhọc nhằn phất phơ qua tóc Và bờ bãi đưa tang một cánh buồm cô độc Và ta cười một tiếng người rơi mãi vào em. Rơi vào em vào đêm vào vực thẳm Tình bão tố Và con thuyền đã đắm. Share this post Link to post Share on other sites