Tiểu Phương

Viết Cho Nhau

37 bài viết trong chủ đề này

Có 1 điều e muốn nói với a đã lâu, nhưng vấn chưa nói vì ko biết phải diễn đạt thế nào sao cho chính xác, để a thực sự hiểu ý em mà ko bị mất lòng.

Nhưng thôi, giờ e nói ra đây, nói một cách đơn giản nhất, đơn giản như những gì e muốn nói.

E ko cần một người chồng

Ồ, a đừng vội giật mình. E biết, a đang giật mình, đúng không? A giật mình vì tại sao e đang là vợ của anh thế mà dám tuyên bố không cần 1 người chồng. A giật mình không biết phải chăng e đang có ý đồ tạo phản, phải chăng e không cần a nữa?

A cứ bình tĩnh, đừng vội giật mình a nhé

E xin trở lại cái thời quá khứ, em ko quá xinh đẹp nhưng ưa nhìn, không quá giỏi giang nhưng biết tồn tại đang hoàng trong cuộc sống.

Thời ấy, e đã biết m ko cần 1 ng chồng.

Thế hệ của chúng e không phải là hũ mắm treo đầu giường, ko phải quả bom nổ chậm, ko phải chờ đợi có ai đó rước đi trên cái kiệu hoa mà như thể cuộc sống lúc ấy mới bắt đầu hé mở.

Không, chúng em biết rõ về giá trị của mình và ko sinh ra để đợi 1 ng đàn ông nào đó xuất hiện và định cho chúng em 1 giá trị.

Hồi ấy, e thấy m ko cần 1 ng chồng, đơn giản lắm, vì e thấy những ông chồng quanh e và e ko muốn lấy 1 ông chồng như thế.

Và e muốn có thêm 1 tấm bằng nữa

E muốn đi chơi cuối tuần

E muốn mặc váy áo tùy thích

E muốn ngủ tới tận trưa vào CN, rồi gặp bạn bè, rồi tán gẫu, rồi shopping

......

Rồi e gặp anh

Rồi chúng ta lấy nhau.

Rồi e gác các ước mơ của m lại. E biết nhìn trước ngó sau trong chi tiêu. E ko đi chơi cuối tuần, ko đội tóc giả, ko mặc vaý áo như thời con gái. E biết dậy sớm ngày nghỉ để nấu bún thang a thích.

Nhưng a biết ko? E làm tất cả điều đó vì e yêu anh

Chỉ có a mới khiến e thay đổi và biết hi sinh. Chỉ a mới khiến e bỏ cuộc vui thời con gái để đứng trước bếp chiên con cá trong chiếc chảo bắn đầy dầu ăn lên tay em. CHỉ a mới khiến e dịu dàng và chỉn chu như thế.

Không, không phải e cần 1 ng chồng, mà e muốn nhìn vẻ mặt tươi vui của a mỗi khi tan sở về nhà ăn cơm.

E ko cần một người chồng.

Nhưng e cần anh.

Nếu ko phải là anh, chưa chắc e đã đi tới hôn nhân. Nếu ko phải là a, chưa chắc e trở thành ng phụ nữ như hiện giờ. Nếu ko phải là anh, có lẽ e sẽ lấy 1 ng khác, nhưng chắc chắn e sẽ ko sống với họ như cách e sống với a. Chắc chắn, e sẽ ko yêu họ như cách mà e yêu anh.

Chỉ vỉ đó là anh thôi, anh nhé!

Vợ của anh!

3 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Thời gian yêu nhau và hậu hôn nhân là một thay đổi lớn cho cả hai người. Hãy chuẩn bị tất cả để đứng ngồi chuyển hướng!

Share this post


Link to post
Share on other sites

E ko cần một người chồng.

Nhưng e cần anh.

Nếu ko phải là anh, chưa chắc e đã đi tới hôn nhân.

Nếu ko phải là a, chưa chắc e trở thành ng phụ nữ như hiện giờ.

Nếu ko phải là anh, có lẽ e sẽ lấy 1 ng khác, nhưng chắc chắn e sẽ ko sống với họ như cách e sống với a. Chắc chắn, e sẽ ko yêu họ như cách mà e yêu anh.

Chỉ vỉ đó là anh thôi, anh nhé!

Chỉ vì đó là anh thôi.

Thế nên đâu cần học đứng ngồi và chuyển hướng???

P/S: Bài này đăng trên báo Hạnh phúc & Tình yêu, số 12. Và thực sự nói được rất nhiều cho nhiều người vợ cùng suy nghĩ như thế, rất nhiều người vợ nghĩ thế - chắc chắn rồi.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chỉ vì đó là anh thôi.

Thế nên đâu cần học đứng ngồi và chuyển hướng???

P/S: Bài này đăng trên báo Hạnh phúc & Tình yêu, số 12. Và thực sự nói được rất nhiều cho nhiều người vợ cùng suy nghĩ như thế, rất nhiều người vợ nghĩ thế - chắc chắn rồi.

Tiểu phương thân!

Đọc nội dung bài của TP tui thấy đúng là 1 gia đình hạnh phúc nếu có 1 người vợ như thế, tuy nhiên giữa yêu và cưới có 1 khoảng cách tuy gần nhưng cũng rất xa, nó làm cho người phụ nữ và Nam giới có 1 cách thể hiện khác nhau,

Thật buồn vì điều đó nhưng nó là thực tế, vì khi yêu 2 người chưa ở cùng, chưa sinh hoạt cùng, chưa.... nhiều thứ cùng... nhưng đến khi lấy nhau về rồi thì cuộc sống có nhiều giai đoạn của nó, có nhiều cung bậc của tình yêu, và còn tủy thuộc vào hoàn cảnh sống của mối cặp đôi.

Mong rằng ý tưởng của TP sẽ có nhiều người phụ nữ đọc và NGẤM điều đó để họ biết mà xây dựng cho mình 1 gia đình hạnh phúc và tốt đẹp.

thân mến!!!

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mong rằng ý tưởng của TP sẽ có nhiều người phụ nữ đọc và NGẤM điều đó để họ biết mà xây dựng cho mình 1 gia đình hạnh phúc và tốt đẹp.

Việc xây dựng cuộc sống chung của 2 người thì là trách nhiệm của cả 2, cũng mong các anh cũng NGẤM để mà giữ gìn gia đình chung đó http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/smile.gif

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Mong rằng ý tưởng của TP sẽ có nhiều người phụ nữ đọc và NGẤM điều đó để họ biết mà xây dựng cho mình 1 gia đình hạnh phúc và tốt đẹp.

thân mến!!!

TP vẫn nghĩ hạnh phúc thời bây giờ nằm ở trong tay người đàn ông nhiều hơn. Một người chồng bao dung, vị tha và luôn là nơi người vợ tìm thấy sự thanh thản, yên bình. Để người phụ nữ được hạnh phúc thốt lên "Chỉ vì đó chính là anh"....

Việc xây dựng cuộc sống chung của 2 người thì là trách nhiệm của cả 2, cũng mong các anh cũng NGẤM để mà giữ gìn gia đình chung đó :)

Sao mà T và P hay nghĩ giống nhau thế nhỉ? :D

Người ta cứ ngỡ chuyện của 2 người là 2 người...hoá ra không phải, mà là 4 người!

Người ta cứ ngỡ chuyện của 2 người là 4 người...hoá ra không phải, mà là quá nhiều người!

Hic :lol:

Đúng vậy mà huynh Thiên Đồng. Là nói hộ rất nhiều người vợ yêu chồng.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Sao mà T và P hay nghĩ giống nhau thế nhỉ? :D

Hi vọng không giống cái chuyện bị chồng liếc ngoáy đã bỏ bạn :lol:

Share this post


Link to post
Share on other sites

"Chỉ vì đó chính là anh, là a thôi a nhé" mà T

http://www.lyhocdongphuong.org.vn/forum/public/style_emoticons/default/wink.gif ;) :)

"Nếu lấy người khác, chưa chắc e đã như thế..." mà :lol: :D

Híc híc...

Bà xã NN nói hao hao như thế...

"Em không cần người chồng...

Em chỉ cần anh thôi..."

NN mới tiếp rằng...

"Và em coi anh...

Như thằng con lớn...

Không phải là người chồng...

(vì em đâu cần có chồng...)"

Bây giờ mới biết...

Vì sao NN như thế...

Có vợ...mà cứ tưởng...có "mẹ"...

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có 1 điều Mẹ muốn nói với con đã lâu, nhưng vấn chưa nói vì ko biết phải diễn đạt thế nào sao cho chính xác, để con thực sự hiểu ý mẹ mà ko bị mất lòng.

Nhưng thôi, giờ mẹ nói ra đây, nói một cách đơn giản nhất, đơn giản như những gì mẹ muốn nói.

Mẹ ko cần một người chồng

Rồi mẹ có (gặp) con

Rồi mẹ gác các ước mơ của m lại. mẹ biết nhìn trước ngó sau trong chi tiêu. Mẹ ko đi chơi cuối tuần, ko đội tóc giả, ko mặc vaý áo như thời con gái. Mẹ biết dậy sớm ngày nghỉ để nấu bún thang con thích.

Nhưng con biết ko? Mẹ làm tất cả điều đó vì Mẹ yêu con

Chỉ có con mới khiến mẹ thay đổi và biết hi sinh. Chỉ con mới khiến mẹ bỏ cuộc vui thời con gái để đứng trước bếp chiên con cá trong chiếc chảo bắn đầy dầu ăn lên tay mẹ. Chỉ con mới khiến mẹ dịu dàng và chỉn chu như thế.

Không, không phải mẹ cần có 1 ng chồng, mà mẹ muốn nhìn vẻ mặt tươi vui của con mỗi khi tan sở về nhà ăn cơm.

Mẹ ko cần một người chồng.

Nhưng mẹ cần con.

Chỉ vỉ đó là con thôi, con nhé!

Mẹ của con!

Trời ơi...thương mẹ của tôi quá...

Share this post


Link to post
Share on other sites

1. Hàng xóm nhà mình là bà Tư - một người đàn bà mập mạp, đểnh đoảng, và thích ăn uống. Bà là lao động tự do, ai kêu gì làm nấy, khi có tiền, bà lại mua đồ nấu đủ món ăn. Nấu xong, bà ăn một cách ngon lành, rồi còn chia cho người này người nọ.

Trong xóm mình, con thích ai nhất? Con trả lời ngay ko chút ngần ngừ “Bà Tư”. Mẹ rất ngạc nhiên “Tại sao” “Vì bà ấy là người tốt”. Trong xóm mình, người ta nhìn bà Tư như 1 người chỉ biết ăn biết ngủ, ko công ăn việc làm, ko tiền bạc, ko tươm tất, …Trong xóm mình, ko chỉ bà Tư là người cho con thứ này thứ nọ. CÒn nhiều người nựng nịu con, chiều chuộng con, họ còn đẹp đẽ, lịch sự lắm…

Mẹ bỗng giật mình. Khái niệm “người tốt” của con sao mà đơn giản và cũng thật chính xác, bởi con cảm nhận bằng chính bản năng của con trẻ, con không nhìn người khác qua chiếc áo họ mặc, chiếc xe họ đi, ngôi nhà họ ở. Miếng chè, miếng bánh bà Tư cho con bằng cả tấm lòng mình chứ không chút đãi bôi cư xử. Và con đã dung tấm lòng thơ trẻ để cảm nhận được lòng tốt ấy….

2. Nếp sinh hoạt nhà mình khá nghiêm khắc với giờ ăn, giờ ngủ, giờ chơi, ăn uống gì, thể dục ra sao, bao nhiêu là đủ…Nhà mình hay có món khổ qua, bởi nó vừa mát lại nhiều vitamin. Một hôm, con bảo mẹ “Mẹ ơi, mẹ đừng bắt chị ăn khổ qua được ko? C ko thích ăn, nhưng vì bố mẹ bắt nên ăn thôi, và sau đó bị đau đầu” Mẹ cố bảo vệ quan điểm của mình “Khổ qua có lợi cho sức khỏe blah blah blah” “Vâng, nhưng tốt cho sức khỏe sao c lại đau đầu?” Ồ, phải chăng thời gian qua mẹ đã áp đặt ý thích của m lên các con? Đinh ninh vậy là tốt, nhưng thực ra có tốt như mẹ tưởng ko? Từ mai, mẹ ko bắt cả nhà phải ăn khổ qua nữa, mà thay bằng nhiều loại rau quả khác, cũng mát và nhiều vitamin,…

3. Một lần, mẹ con mình cùng xem ti vi, chương trình ước mơ của bé. Có bé nói “Sau này, e muốn làm bác sĩ”, có bé thì “sau này, e muốn làm phi công”,…”Con yêu, con muốn làm gì sau này?” Không chút chần chừ “Con muốn làm người trồng rau”

Mẹ sửng sốt. Gia đình mình sống nơi thành thị. Công việc của bố mẹ là công việc bàn giấy. Sao con lại muốn làm một người nông dân?

“Trên ti vi, người ta trồng rau thật thích mẹ ơi. Sau này con làm người trồng rau, con sẽ được vác cuốc ra đồng, dẫm chân lên bùn đất, được nhìn trời xanh bao la, được nhìn cánh đồng rau xanh ngút ngát. Và mẹ ơi, con sẽ trồng luống rau sạch để mọi người có rau ăn ko độc hại mẹ nhé, mẹ thêm nhiều sức khỏe…”

..........

4. Con biết không, con khiến mẹ đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Mẹ chợt nhận ra mẹ học được từ con rất nhiều.

Những gì nhỉ, mẹ học được cách dùng tấm lòng để cảm nhận lòng tốt của người khác mà bỏ qua hình thức bề ngoài.

Mẹ học được cách hiểu, cảm thông mà ko áp đặt người khác

Mẹ học được những ước mơ tuy đơn giản nhưng đẹp đẽ biết bao. Dường như mẹ đã để quên đâu đó trong bươn chải cuộc đời.

Giờ đây, mẹ nhận ra rằng, ko hẳn các bậc cha mẹ dạy dỗ con cái, làm gương cho con cái. Thật ra, nhiều khi, con đã dạy mẹ thật nhiều.

Con đã dạy mẹ bằng sự hồn nhiên, bằng sự trong sáng và bằng những suy nghĩ lương thiện của con.

Mẹ cảm ơn con nhiều lắm.

Yêu con thật nhiều.

Mẹ của con

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Có 1 điều e muốn nói với a đã lâu, nhưng vấn chưa nói vì ko biết phải diễn đạt thế nào sao cho chính xác, để a thực sự hiểu ý em mà ko bị mất lòng.

Nhưng thôi, giờ e nói ra đây, nói một cách đơn giản nhất, đơn giản như những gì e muốn nói.

E ko cần một người chồng

Ồ, a đừng vội giật mình. E biết, a đang giật mình, đúng không? A giật mình vì tại sao e đang là vợ của anh thế mà dám tuyên bố không cần 1 người chồng. A giật mình không biết phải chăng e đang có ý đồ tạo phản, phải chăng e không cần a nữa?

A cứ bình tĩnh, đừng vội giật mình a nhé

E xin trở lại cái thời quá khứ, em ko quá xinh đẹp nhưng ưa nhìn, không quá giỏi giang nhưng biết tồn tại đang hoàng trong cuộc sống.

Thời ấy, e đã biết m ko cần 1 ng chồng.

Thế hệ của chúng e không phải là hũ mắm treo đầu giường, ko phải quả bom nổ chậm, ko phải chờ đợi có ai đó rước đi trên cái kiệu hoa mà như thể cuộc sống lúc ấy mới bắt đầu hé mở.

Không, chúng em biết rõ về giá trị của mình và ko sinh ra để đợi 1 ng đàn ông nào đó xuất hiện và định cho chúng em 1 giá trị.

Hồi ấy, e thấy m ko cần 1 ng chồng, đơn giản lắm, vì e thấy những ông chồng quanh e và e ko muốn lấy 1 ông chồng như thế.

Và e muốn có thêm 1 tấm bằng nữa

E muốn đi chơi cuối tuần

E muốn mặc váy áo tùy thích

E muốn ngủ tới tận trưa vào CN, rồi gặp bạn bè, rồi tán gẫu, rồi shopping

......

Rồi e gặp anh

Rồi chúng ta lấy nhau.

Rồi e gác các ước mơ của m lại. E biết nhìn trước ngó sau trong chi tiêu. E ko đi chơi cuối tuần, ko đội tóc giả, ko mặc vaý áo như thời con gái. E biết dậy sớm ngày nghỉ để nấu bún thang a thích.

Nhưng a biết ko? E làm tất cả điều đó vì e yêu anh

Chỉ có a mới khiến e thay đổi và biết hi sinh. Chỉ a mới khiến e bỏ cuộc vui thời con gái để đứng trước bếp chiên con cá trong chiếc chảo bắn đầy dầu ăn lên tay em. CHỉ a mới khiến e dịu dàng và chỉn chu như thế.

Không, không phải e cần 1 ng chồng, mà e muốn nhìn vẻ mặt tươi vui của a mỗi khi tan sở về nhà ăn cơm.

E ko cần một người chồng.

Nhưng e cần anh.

Nếu ko phải là anh, chưa chắc e đã đi tới hôn nhân. Nếu ko phải là a, chưa chắc e trở thành ng phụ nữ như hiện giờ. Nếu ko phải là anh, có lẽ e sẽ lấy 1 ng khác, nhưng chắc chắn e sẽ ko sống với họ như cách e sống với a. Chắc chắn, e sẽ ko yêu họ như cách mà e yêu anh.

Chỉ vỉ đó là anh thôi, anh nhé!

Vợ của anh!

Excellent!

:D

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Anh sẽ cưới em thêm nhiều lần nữa!

Không chỉ một lần. Anh muốn được cưới em mỗi năm ta còn ở bên nhau. Cưới em thêm nhiều lần nữa. Cưới đuôi mắt chân chim. Cưới cái bụng xệ vì đã sinh con cho anh. Cưới mái đầu hoa râm. Cưới ngón tay gầy guộc. Cưới em cho đến khi chúng mình nắm tay nhau chia biệt âm dương…

Bởi hôn nhân nào phải chiếc váy cưới em mặc ngày chúng mình về với nhau. Váy cưới bạc màu theo thời gian.

Bởi hôn nhân nào phải tiệc vui. Tiệc vui nào cũng có lúc tàn.

Bởi hôn nhân nào phải hai người yêu nhau về ở với nhau. Tình yêu có hôm chớp tắt.

Bởi hôn nhân dù ví với ngàn năm đá núi cũng sẽ rêu phong, gió bạt, mưa mòn.

Bởi hôn nhân dù ví với điều gì thì cũng chẳng chống lại nổi thời gian.

Anh muốn nghĩ, hôn nhân là rượu.

Rượu càng lâu năm càng nồng đượm.

Anh muốn nghĩ, hôn nhân là gieo trồng và nuôi lớn.

Gieo em vào anh và trồng anh vào em.

Nuôi sự bền vững bằng những hạt mầm Thương.

Anh đã nói với em chưa, rằng, hôn nhân phải là như thế!

Chúng ta đã có những tháng năm sóng gió và bão bùng như thể chẳng bao giờ đứng dậy nổi nữa. Vậy mà chúng ta vẫn có thể đứng dậy và đi vững đấy thôi. Cái gì không giết được chúng ta, nó sẽ khiến chúng ta mạnh hơn.

Anh sẽ cưới em thêm nhiều lần nữa.

Anh sẽ cưới em mỗi năm ta sống bên nhau.

Anh sẽ cưới em mỗi ngày ta sẽ đi qua.

Anh sẽ cưới em bằng nụ hôn, vòng tay ôm và mê mải nhớ.

Mỗi ngày được sống bên nhau sẽ phải là một lớp phủ để dày dặn thêm cho cuộc hôn nhân này. Lớp phủ kết tinh không chỉ bằng niềm vui mà còn bằng cả những âu lo cho một tương lai phía trước.

Em mang trên vai trách nhiệm với cuộc đời anh.

Anh mang trên vai trách nhiêm với cuộc đời em.

Chúng ta sẽ mang sức mạnh của cả hai chứ không phải chỉ là mình em hay mình anh.

Em sẽ yên an khi ngồi sau lưng anh.

Anh sẽ an yên khi gối đầu lên chân em.

Rồi cuộc đời sẽ nở bừng hoa trái cho chúng mình phải không em?

Phía trước, dẫu còn bao toan lo thì chúng mình cũng vẫn nắm tay nhau thật chặt để bước đi em nhé! Bằng 2 đôi chân, bằng 2 đôi tay và bằng những tha thiết gìn giữ nhau. Sẽ không buông tay cho đến khi nhắm mắt… Được không em?

Tùy bút (blogger GB)

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kiếm đâu được anh giống vậy cô Wild ơi?

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kiếm đâu được anh giống vậy cô Wild ơi?

Cũng còn đâu đó trong cuộc đời mà ta chưa đủ phước DUYÊN gặp hay đặt vấn đề là...anh ấy viết vào lúc nào? Lúc say tình hay khi con út vào đại học? thời gian cũng có thể bẻ cong mọi bay bổng của trái tim ntpt ah!

Share this post


Link to post
Share on other sites

1. Anh đi nhậu về, say khướt nhưng vẫn nhớ khuôn mặt sa sầm của em.

“Chẳng biết có gì hay mà nhậu hoài, nhậu mãi thế?”.

Nửa đêm, cơn say chợt cuộn lên như sóng cồn, ruột gan anh dội ngược, anh chạy thẳng vào trong nhà vệ sinh, và em như chẳng hề ngủ say, nối gót theo anh, dìu anh lên nhà,nhưng anh biết vào ngày hôm sau, thế nào em cũng sẽ có một bài thuyết giảng rất hùng hồn về tác hại của rượu.

Anh chợt nhớ đến mấy cô ở quán nhậu, mới vui vẻ, mới chu đáo làm sao. Khi anh là đà, mấy cô giúp anh hơn nửa ly để anh lấy dũng khi chiến đấu với bạn bè, khi anh mệt, mấy cô lấy khăn lạnh, khăn nóng đắp lên trán anh rồi không bao giờ quên câu nói ngọt lịm: “Lần sau nhớ ghé nữa, anh ha”.

Cũng chỉ là chuyện đi nhậu thôi, nhưng thái độ của em và của những cô kia cứ gọi là một trời một vực!

Vì sao thế em?

2. Hôm nay, khi nhìn thấy em chạy về nhà, người ướt sũng, môi em thâm tái lại, anh mở cửa sa sầm nét mặt,

“Đã nói hàng trăm lần trồi, mùa mưa đi đâu phải bỏ áo mưa vào trong cốp? Sao cứ quên hoài vậy?”.

Người ta đang lạnh run lên đây, coi chừng sẽ còn bị cảm và sẽ phải nằm liệt giường trong nay mai. Vậy mà anh không một lời hỏi han an ủi, lại còn cau có nữa.

Chợt nhớ đến thái độ hồi nãy của anh hàng xóm ở ngay dưới nhà xe, vừa nhìn thấy em, anh ấy đã vội vã dắt xe hộ em, lại còn luôn miệng

“Sao hả em? Có lạnh lắm không?Mau lên nhà thay đồ khô không bị cảm thì khổ, thiệt tội”…

Anh hàng xóm ấy góa vợ và nổi tiếng là ga lăng, người gì đâu mà lúc nào cũng nhẹ nhàng, cũng ân cần, cứ như nhìn thấu được tâm can của cánh phụ nữ vậy!

Hai người đàn ông, một là anh, chồng em, một là anh hàng xóm xa lạ, thế mà thái độ của hai người chẳng giống nhau chút nào!

Vì sao thế anh?

3. Hôm nay anh hứa về nhà để cùng em ăn cơm chiều, xem phim, thế nhưng do rất nhiều những điều bất ngờ nên anh không về. Em không trả lời tin nhắn nhưng anh biết em đang sa sầm mặt xuống. Cũng có thể em sẽ nhịn ăn, cũng có thể em sẽ đổ hết vào thùng rác, cũng có thể em sẽ không nấu cơm cho anh ăn nữa bởi lý do em không phải người giúp việc, đâu thể cơm bưng nước rót tận miệng cho anh mà anh thì lại hững hờ như thế?

Anh chợt nhớ đến thái độ chăm chút của cô đồng nghiệp cùng phòng! Biết anh không về ăn cơm nhà, cô ấy dịu dàng “Em mua cơm hộp cho anh ăn nhé?”…Nghe giọng nói của cô ấy, nhìn thái độ ân cần của cô ấy là anh thấy đã no cả bụng rồi.

Hai người phụ nữ, một là em, vợ anh, hai là cô ấy, đồng nghiệp của anh, nhưng sao thái độ của cả hai lại chẳng gặp nhau ở điểm nào.

Vì sao thế em?

4. Sinh nhật đứa bạn, em với áo khoét cổ hơi sâu, váy hơi ngắn trên gối, tóc chải mượt như thiếu nữ, …Em vẫn xinh đẹp lắm... Thế rồi anh chê này, chê nọ, ý muốn em thay bộ trang phục đang mặc trên người bằng một bộ khác kín đáo hơn, nếu là đồ công sở càng tốt.

Nhưng nơi em đến, nơi có không khí tiệc tùng vả những người đàn ông xa lạ, chẳng ai nhìn em hằm hằm như thế cả. Có người kín đáo ngắm nhìn em.

Có người thẳng thắn khen em xinh đẹp.

Có người lại buông vài câu tán tỉnh...

Tuy cũng là đàn ông, nhưng thái độ của họ đối với em ngưỡng mộ, thích thú bao nhiêu, thì thái độ của anh lại chê bai kiểm soát bấy nhiêu.

Vì sao thế anh?

Vì chúng ta là vợ chồng!

Vì em yêu anh nên em mới nói với anh về tác hại của bia rượu

Vì anh yêu em nên anh mới cằn nhằn em về chuyện em không mang theo áo mưa!

Vì em yêu anh nên em cảm thấy buồn lòng bên mâm cơm nguội lạnh, mâm cơm em đã để tâm huyết của mình vào từng miếng thịt, cọng rau.

Vì anh yêu em nên anh cảm thấy điên tiết khi em đi đến một đám tiệc trong dáng vẻ gợi cảm như thế, nhất là khi anh không có ở bên cạnh.

Đôi khi trong cuộc sống vợ chồng, sự giận dỗi, cằn nhằn, chê bai, ghen tức cũng là một biểu hiện khác của tình yêu! Một biểu hiện cụ thể, sâu sắc và đầy vẻ mâu thuẫn, nhưng đó chính là tình yêu, là tình yêu và chỉ tình yêu thôi.

Khi đã hiểu điều đó, em sẽ thấy cuộc sống thật ngọt ngào và nhiều khi sự tức giận của anh sẽ khiến em thấy thú vị.

Yêu em.

1 person likes this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Cảm giác như viết hết rồi, nhưng không phải, vẫn còn nhiều thứ cần viết ra. Bởi e đã đánh rơi đâu đó mất nụ cười. Rơi lúc nào nhỉ? Rơi ở đâu?

Và e mong tìm thấy nụ cười đã đánh rơi ấy.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay