Thiên Sứ

Phong Thủy Lạc Việt & Hồn Ma Nhà Họ Hứa

4 bài viết trong chủ đề này

PHONG THỦY LẠC VIỆT

& BÓNG MA NHÀ HỌ HỨA

I -Sự kiện

========================================

BÓNG MA TRONG CĂN NHÀ HOANG

VIETNAMNET.VN

Cập nhật lúc 18/12/2010 09:09:16 AM (GMT+7)

Sự thật liên quan đến những câu chuyện tâm linh dạng truyền miệng về hồn ma nhà họ Hứa đã kéo dài hơn nửa thế kỷ qua tại Sài Gòn và một phần chân dung ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa.

Người ta vẫn tin rằng, vào những đêm mưa gió sụt sùi hay khi trời đất âm u, cái thời tiết mà ông bà ngày xưa vẫn quen miệng gọi là “Trời hư quỷ lộng, đất động chó tru” thì phía trên lầu của căn nhà 2 tầng đang bỏ hoang trên đường Phó Đức Chính, Q1, TP.HCM (nằm liền kề Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM) lại xuất hiện cái bóng trắng mang dáng dấp của một người con gái.

Thi thoảng những bác tài Honda ôm đậu chờ khách, cô bán cà phê cóc vẫn nghe tiếng bước chân lên cầu thang hoặc tiếng hát ri rỉ từ căn nhà hoang ấy vọng ra… Ngoài phố, ánh đèn đường vàng vọt hắt bóng vào phía bên trong căn nhà tuyệt nhiên chỉ có một màu tối đen.

Giai thoại về cái chết và hồn ma nhà họ Hứa

Ba tòa nhà liền kề nhau theo vòng cánh cung từ ngã ba Nguyễn Thái Bình kéo dài đến Phó Đức Chính xa xưa cùng có chung một chủ, ông vua bất động sản của Việt Nam thời Pháp thuộc – Hứa Bổn Hòa. Tài liệu còn lưu trữ cho thấy ba căn biệt thự kiểu Pháp nằm liền kề nhau chỉ là một phần rất nhỏ trong hơn 20 nghìn căn nhà mà vua bất động sản Hứa Bổn Hòa sở hữu thời bấy giờ.

Người dân từ Sài Gòn quen miệng gọi Hứa Bổn Hòa là chú Hỏa. Gọi riết thành quen, lâu dần thành đường chú Hỏa, phố chú Hỏa, ngã ba chú Hỏa. Tất nhiên không có con đường hoặc khu phố nào được đặt tên như vậy. Tất cả chỉ là do quen miệng gọi mà nên.

Posted Image

Ảnh minh họa (Nguồn: CSTC)

Giai thoại liên quan đến “hồn ma nhà họ Hứa”, tức người con gái út chết vì bệnh phong của Hứa Bổn Hòa như sau:

Lời kể thứ nhất: “Đêm đó vào ca trực của mình, tôi phát hiện trên căn phòng nằm ở tầng 2 của tòa nhà mà mình đang bảo vệ vẫn chưa đóng cửa sổ và đèn đang mở. Không nghĩ ngợi gì nhiều, tôi lập tức leo lên cầu thang tiến về căn phòng ấy để đóng cửa sổ và tắt đèn. Nhưng khi vừa đặt chân lên cầu thang, tôi rùng mình vì thoáng thấy bóng ai đó đang đứng trên lầu và nhìn xuống, rọi đèn pin lên phía trên thì không thấy gì.

Lấy hết can đảm tôi bước dần lên từng bậc cầu thang và đột nhiên nghe có bước chân ai đang đi theo sau mình. Khi đến căn phòng, tôi sởn cả gai ốc vì ánh mắt ai đó đang nhìn xoáy sau gáy. Tôi với tay định đóng cửa sổ, thì bất ngờ con mèo đen ở đâu đó phóng ào qua của sổ và đứng nhìn tôi chằm chằm… Từ đó, không ai đủ can đảm để bước lên lầu vào buổi tối”.

Lời kể thứ hai: “Tôi là nhân viên của tòa nhà nằm cạnh ngôi nhà mà con gái chú Hỏa từng sinh sống. Trưa, tôi vẫn có thói quen nằm đọc sách trong phòng vắng tại tòa nhà mình đang làm việc. Một lần tôi ngờ ngợ thấy có một người con gái đứng ngay đầu giường chỉ vào tôi và chỉ ra phía cửa phòng như muốn nói đuổi tôi đi. Tôi không nhớ rõ mặt của cô gái đó”.

Lời kể thứ ba: “Chạng vạng chiều, khi chúng tôi chuẩn bị giao ca trực thì nghe tiếng báo cháy của thiết bị báo động. Phía phát ra tiếng còi báo cháy là từ căn phòng có đặt linh vị của chú Hỏa. Theo trí nhớ của tôi hầu như không ai thắp hương cho chú Hỏa. Chính vì vậy việc tiếng còi báo cháy xuất phát từ căn phòng đó là điều rất bất thường. Khi chúng tôi chạy đến cửa phòng thì tiếng còi báo cháy bỗng dưng im bặt. Mọi người đều thấy khói nhang bảng lảng trong phòng, vẫn ngửi được mùi thơm, nhưng trên bàn thờ chú Hỏa vẫn lạnh tanh”.

Khi tin đồn thành phim “Con ma nhà họ Hứa”

Đầu tiên là những thông tin lưu truyền trên mạng Internet. Tiếp đến là lời kể của những người đang làm việc và sinh sống gần khu nhà xưa kia là nhà của chú Hỏa đã kích thích tôi ghê gớm. Vốn dĩ tôi không tin nhiều và chuyện tâm linh, nên cứ cố đi tìm một lời giải hợp lý nhất cho những câu chuyện đầy tính ma mị này.

Tài liệu tôi tìm được là cuốn sách được in tại hải ngoại của nhà văn Phạm Phong Dinh, một cuốn sách kể chuyện kinh dị có tựa đề “Ngôi cổ mộ nhà họ Hứa”. Nội dung sách tập trung nhắc lại những chuyện thần bí quanh cái chết của cô con gái út mà ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa nhất mực yêu thương.

Đây có thể được coi là tài liệu duy nhất được thể hiện bằng văn bản liên quan đến ngôi nhà này. Tiếc thay nội dung của một tác phẩm văn học và nội dung của một bài báo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thế nên, đầu mối duy nhất mà tôi lần theo là lời kể của một người khá am tường về Sài Gòn, đặc biệt là Sài Gòn trước năm 1975. Hiện tại, ông là nhà văn và là nhà biên kịch rất nổi tiếng (tác giả kịch bản phim “Kiều nữ và đại gia”), luôn được giới sản xuất phim săn đón.

Nhà văn này lý giải, sở dĩ những tin đồn về hồn ma của cô con gái út Hứa Bổn Hòa vẫn còn sống được đến bây giờ là bởi bộ phim “Con ma nhà họ Hứa” do hãng phim Dạ Lý Hương sản xuất được chỉ đạo bởi đạo diễn Lê Mộng Hoàng đã tạo nên một cơn sốt vé khủng khiếp tại Sài Gòn vào những năm trước 1975.

Chính hiệu ứng cinema này đã khiến cho đám đông không biết đâu là “phim thật”, không biết đâu là “ma giả”. Mà những gì liên quan đến chuyện… truyền miệng thì lại cũng khó kiểm định về tính chính xác của nó hơn. Thêm vào đó, đột nhiên căn nhà giữa nơi cô gái út của Hứa Bổn Hòa lại bị bỏ hoang một cách kỳ lạ trong khi hai căn nhà kề bên nó lại được trưng dụng làm các công trình khác nhau.

Thứ đến, khoảng sân trước của ngôi nhà khá rộng với nhiều cây cối âm u. Một ngôi nhà vừa to lớn, vừa cũ kỹ lại vừa không có người ở, phía trước là cây cối rậm rạp, thật dễ gây cảm giác liêu trai. Mà không khí liêu trai thì không thể thiếu đi những câu chuyện vừa giật gân vừa lạ lẫm để tô đậm cho sự huyễn hoặc đó.

“Bởi theo hiểu biết của tôi, ngoài chuyện trấn yểm để làm thần giữ của trong nhà vốn dĩ được các đại gia người Hoa thường sử dụng, thì hầu như là khi người thân mình nằm xuống, người Hoa sẽ làm mọi cách để họ không còn “quyến luyến” với người còn sống. Và cô con gái út là người mà Hứa Bổn Hòa yêu thương nhất thì không lẽ gì vua bất động sản này lại để cho con gái mình cứ vất vưởng mãi ở trong căn nhà ấy”, nhà văn này nói.

Tôi đưa tài liệu mình tìm được cho nhà văn xem. Tài liệu này thể hiện khi cô con gái út mất vì bệnh phong, do quá thương yêu con nên Hứa Bổn Hòa đã không cho khâm liệm mà mang thi thể của cô con gái này đặt vào quan tài bằng đá phía trên được đậy kính trong suốt. Ông cho người đặt quan tài này ngay giữa phòng của con gái như cách để tự lừa dối mình rằng cô con gái út mà ông rất yêu thương vẫn còn sống.

Nhà văn không tin vào giả thuyết này lắm, bởi theo ông, Hứa Bổn Hòa là một người cực kỳ thông minh, nhìn xa trông rộng. Đơn giản nhất ông có thể bước một bước dài từ kẻ bần hàn lên ngôi đế vương thì cần thiết phải có một thần kinh thép, tâm vững như núi. Thế nên làm gì có chuyện ông vì bi thương mà điên rồ đến mức độ đặt thi hài con gái ở mãi trong căn phòng đó.

Và ông kể theo cách của mình: Khi phát hiện ra mình bị mắc chứng phong cùi, người con gái út của Hứa Bổn Hòa rất hoảng loạn. Vốn dĩ được cưng từ trong trứng cưng ra, nhà lại có nhiều kẻ hầu người hạ nên cô con gái út trút hết những u uất trong người mình lên tôi tớ. Cô gào thét, chửi bới từ sáng sớm đến đêm thâu. Cho đến khi bệnh phong làm cô trở nên dị dạng trong hình hài bị lở loét, thì cơn bấn loạn trong người cô gái này càng lên cao hơn bao giờ hết.

Để ngăn chặn những cơn cuồng loạn của con gái, Hứa Bổn Hòa đã cho người dùng gỗ bao quanh căn phòng của cô con gái út lại, chỉ chừa một khoảng hở nhỏ đủ để người hầu đưa cơm và nước uống phục vụ mỗi ngày. Bị nhốt, bị bệnh, tâm trí của cô gái cực kỳ bất thường, cô có thể la hét, chửi rủa, cười nói, khóc lóc bất kể ngày đêm.

Điều này, càng khiến những tin đồn về chuyện nhà chú Hỏa có ma có điều kiện để lan rộng.

Đám ma giả và nỗi tuyệt vọng của người cha yêu con

Trên thực tế, giả thuyết hợp lý nhất về “hồn ma nhà họ Hứa” chính là chuyện khi phát hiện ra con gái út bị bệnh phong. Hứa Bổn Hòa đã làm đủ mọi cách để cứu chữa cho con gái nhưng vô vọng. Ông từng huy động hàng chục đội quân về khu U Minh – Cà Mau để tìm ngọc ong, một loại linh dược của trời đất với hy vọng thứ thần dược thiên nhiên này khi hòa với vàng sẽ làm chậm lại mức độ phát bệnh của con mình. Nhưng tất cả chỉ là giải pháp tình thế.

Việc cô con gái út cứ chửi rủa bất kỳ ai vào bất kỳ thời điểm nào đã khiến Hứa Bổn Hòa bận tâm. Sau nhiều đêm suy nghĩ, ông quyết định cho người mang con mình về căn nhà ở Lái Thiêu (nay thuộc Bình Dương) để tiện bề chăm sóc. Trước khi thực hiện kế hoạch này, Hứa Bổn Hòa đã tổ chức một đám ma cho con gái rất hoành tráng nhằm đánh lừa dư luận.

Đây là đám ma lớn và ầm ĩ nhất Gia Định thời điểm ấy và hầu như tất cả những người đang sinh sống tại Sài Gòn – Gia Định đều thương tiếc cô con gái út của Hứa Bổn Hòa không may chết sớm. Chỉ một số ít người biết rằng cô gái này mất bởi di chứng của căn bệnh phong nhiều năm sau khi tổ chức đám ma.

“Con ma nhà họ Hứa” là phim kinh dị 90 phút do đạo diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện trên kịch bản của Nguyễn Phương, hãng Dạ Lý Hương sản xuất, với các diễn viên: Bạch Tuyết, Dũng Thanh Lâm, Tư Rọm, bà Năm Sa Đéc, Ba Vân, Năm Châu, Tâm Phan, Khả Năng, Thanh Việt, Minh Ngọc, Tùng Lâm, bé Thy Mai…

Phim là câu chuyện kể về đứa con gái của chú Hỏa. Con gái này bị bệnh phong, lở loét khắp người. Vì con gái bị bệnh như vậy, nên chú Hỏa cho con gái sống cách ly trong phòng kín, hằng ngày cho quản gia đem đồ ăn, áo quần đến chăm sóc. Lúc đầu, người quản gia không thắc mắc gì cho lắm (đối với người Hoa, quản gia là người rất trung thành, chủ biểu gì làm nấy).

Nhưng sau đó một thời gian, ông ta mới thắc mắc không hiểu vì sao cô con gái bị bệnh đến bây giờ vẫn còn sống (theo như y học thì những bệnh như vậy không sống được lâu) và mỗi ngày ông vẫn phải đem cơm, quần áo đến phòng rồi lấy đi những bộ quần áo dính đầy máu. Người quản gia quyết định thực hiện cuộc điều tra tìm hiểu sự thật…

Phim được quay ở một tòa biệt thự tại Đà Lạt và cho đến nay biệt thự đó vẫn được đồn đoán là “nhà ma”…

(Còn nữa...)

Theo CSTC

========================================

NGƯỜI CHA GIÀU CÓ VÀ HỒN MA CON GÁI ÚT

VIETNAMNET.VN

Cập nhật lúc 19/12/2010 05:22:00 AM (GMT+7)

Sau khi những lời đồn thổi về “Hồn ma nhà họ Hứa” phát triển thành chuyện… truyền miệng, thì những giai thoại về khu an táng của Hứa Bổn Hòa xuất hiện.

Nhấc chân một cái là thoáng chốc, Hứa Bổn Hòa hiện thân thành ông vua không ngai trong ngành bất động sản tại Sài Gòn- Gia Định đầu thế kỷ 20. Hứa Bổn Hòa có cách làm ăn mà mãi đến những năm gần đây, giới đầu tư bất động sản mới nghĩ ra, chính là… mua đất theo dạng đón đầu quy hoạch. Mấy ai biết, hơn 100 năm trước, Hứa Bổn Hòa đã sở hữu hơn 20 nghìn căn nhà và đó chỉ là khối lượng tài sản nổi. Còn khối lượng tài sản chìm của ông thì không ai có thể tính nổi. Chỉ bấy nhiêu đó, đủ thấy cái tầm của Hứa Bổn Hòa lớn đến mức nào (!).

Hứa Bổn Hòa là người được xếp thứ tư trong câu vè nổi tiếng của miền Nam thời Pháp thuộc: “Nhất Sỹ - Nhì Phương - Tam Xưởng - Tứ Hỏa” (Tức Huyện Sỹ Lê Phát Đạt – Bá hộ Lý Tường Quan và chú Hỏa Hứa Bổn Hòa (Hui Bon Hoa)). Mặc dầu chỉ xếp thứ tư trong “tứ đại quan gia”, nhưng về mức độ gia sản thì chưa biết ai có thể qua mặt được Hứa Bổn Hòa hay không. Và trong “Tứ đại quan gia” này, Hứa Bổn Hòa là người để lại nhiều giai thoại xung quanh cuộc đời và sự nghiệp… kiếm tiền của mình.

Posted Image

Câu chuyện về hồn ma cô con gái Hứa Bổn Hòa đã kéo dài hơn nửa thế kỷ qua tại Sài Gòn (Ảnh: minh họa)

Hứa Bổn Hòa gốc là người Minh Hương. Xuất phát điểm của ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa cực thấp. Ông làm nghề thu mua phế liệu (hay còn gọi là buôn bán ve chai) thời khốn khó. Chắt chiu được ít vốn, ông mở đại lý thu gom phế liệu để kiếm lời từ những người buôn bán nhỏ.

Cơ hội đến với Hứa Bổn Hòa khi ông thắng thầu trong phi vụ mua hơn 20 nghìn cái máy truyền tin của quân đội Pháp. Trên thực tế, đây là một trong những giai thoại về sự giàu có nhanh chóng của Hứa Bổn Hòa, kiểu như ông nhặt được hàng chục kí vàng khi đi tìm phế liệu, hay chuyện hùn vốn mở sòng bạc và tiệm đồ với người Pháp, rồi được chia của cải ở Nam Kỳ lục tỉnh…

Một lần, Hứa Bổn Hòa nhận được lời mới tham gia phiên đấu giá hàng vạn cái máy truyền tin của quân đội Pháp cùng 10 đại lý buôn bán phế liệu khác. Khi viên thượng sĩ người Pháp đặt vấn đề muốn thanh lý toàn bộ số máy truyền tin trên, các chủ phế liệu chỉ mỉm cười, trừ Hứa Bổn Hòa. Bởi vào thời điểm đó, máy truyền tin đối với nhiều người hoàn toàn không có giá trị về mặt… tái sản xuất. Nhưng, Hứa Bổn Hòa lại nghĩ khác.

Lời đồn trong giới thương nhân người Hoa cho biết, trước khi tham gia phiên đấu này, Hứa Bổn Hòa từng thành công khi phân kim và tìm thấy vàng từ một chiếc máy truyền tin bị hỏng. Vì vậy, ông nhanh chóng nắm cơ hội dành riêng cho mình từ cuộc đấu giá mà sản phẩm được mang ra “sàn” lại bị chối bỏ này. Vận dụng tất cả các mối quan hệ, Hứa Bổn Hòa đã vay mượn và cầm cố tài sản với số tiền đủ để mua lại toàn bộ số máy truyền tin của quân đội Pháp. Sau khi phân kim, ông thu được một lượng lớn vàng.

Có số vốn mạnh trong tay, Hứa Bổn Hòa nhanh chóng rời bỏ ngành phế liệu mà tập trung vốn vào kinh doanh bất động sản. Đây là một trong những quyết định táo bạo của Hứa Bổn Hòa. Quyết định này đã mang lại vị trí vương giả cho ông về sau.

Posted Image

Căn phòng trước đây là phòng ngủ của con gái Hứa Bổn Hòa

Khi Hứa Bổn Hòa tính kinh doanh bất động sản, thì toàn bộ ngành nghề mới mẻ này đang nằm trong tay những người Chà Và, tức người Ấn Độ. Cuối thế kỉ 19 đầu thế kỉ 20, người Chà Và sang Việt Nam chủ yếu để làm 3 nghề là: mã tà, gác gian và buôn sạp vải. Thực ra việc buôn sạp vải đi kèm với chuyện cho vay nặng lãi và buôn nhà.

Nhưng người Chà Và không có thói quen mua đất, mà có thói quen mua nhà đã được xây dựng sẵn từ những con bạc đang túng tiền, người nợ nần hoặc cần tiền gấp để chữa bệnh, kiểu buôn bán “mua rẻ, bán đắt”. Hứa Bổn Hòa không kinh doanh theo cách cò con này. Ông đi theo con đường riêng của mình. Khu Nguyễn Thái Bình – Lê Thị Hồng Gấm, thậm chí là một phần đường Nguyễn Thái Học, quận 1, TP.HCM bây giờ ngày ấy là vũng lầy và là con kênh số 20. Người Pháp quyết định lấp vũng lầy này để mở chợ. Cái chợ mà người Hoa quen gọi là “Tân Nhai Thị”, tức Chợ Mới (dù chưa được kiểm chứng chính xác bởi giới nghiên cứu, nhưng nhiều người cho rằng, Chợ Mới ngày nay chính là chợ Bến Thành).

Trước đây, tại khu vực chợ này cũng đã có một cái chợ, gọi là Chợ Cũ. Nhưng để phát triển giao thương, người Pháp bắt đầu lấp vũng và kênh để xây dựng, cái tên “Tân Nhai Thị” bắt nguồn từ nguyên nhân này.

Ngày khi nắm bắt được thông tin người Pháp chuẩn bị lấp kênh xây chợ, Hứa Bổn Hòa đã tung tiền mua toàn bộ phần đất… con kênh vừa mới lấp. Đây có thể được coi là lần giao dịch vô tiền khoáng hậu, bởi thời điểm đó, không có giao dịch bất động sản nào được thực hiện theo kiểu… đón đầu quy hoạch như của Hứa Bổn Hòa.

Cái thời điểm mà người dân còn xài bạc cắc, đất chưa cất nhà ở Gia Định – Sài Gòn rẻ như… cho không. Thế nên, khi chợ đã được xây dựng, cơ sở hạ tầng được hoàn thiện, Hứa Bổn Hòa nhanh chóng sở hữu trong tay một khối lượng tài sản kếch xù với hơn 20 nghìn căn nhà phố.

Những căn nhà to đẹp, cực kỳ hoành tráng với kiến trúc đậm nét châu Âu, có thể kể đến những công trình tiểu biểu của Hứa Bổn Hòa làm và còn lưu dấu ấn đậm nét cho đến ngày nay là: Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM, khách sạn Mejestic (trên đường Tôn Đức Thắng, quận 1), Bệnh viện Từ Dũ, chùa Kỳ Viên…

Nghĩa là gần như những căn biệt thự vừa sang trọng vừa lịch lãm ở Sài Gòn đều thuộc quyền quản lý của Hứa Bổn Hòa. Lúc này ông cùng những con của mình chính thức lập Công ty Hui Bon Hoa. Công ty nổi tiếng đến mức, mà cùng thời người ta đặt câu vè “Đi tàu chú Hỷ, ở nhà chú Hỏa”).

Người ta đồn rằng khi lên “ngôi vương” trong giới bất động sản, Hứa Bổn Hòa đã cho xây dựng ngôi biệt thự gồm 3 căn liên kết với nhau hình chữ U (nay là Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM, khu phức hợp và một tòa nhà cạnh Bảo tàng đang được sửa chữa) với hàng trăm cánh cửa. Đặc biệt, cổng chính của ngôi nhà này to… hơn cổng Dinh Toàn quyền Đông Dương, chính vì vậy các nhà cầm quyền người Pháp đã yêu cầu Hứa Bổn Hòa phải đập đi và xây lại nhỏ hơn so với cổng của Dinh Toàn quyền cho phải phép.

Posted Image

Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM

Tuy nhiên, lời đồn này khó có thể là… sự thật. Bởi đơn giản để có thể thành công trong các lần giao dịch bất động sản theo kiểu đón đầu quy hoạch của mình, Hứa Bổn Hòa cần có sự giúp đỡ rất lớn từ các quan chức người Pháp. Thế nên, một con người lọc lõi như Hứa Bổn Hòa không thể vì một chút sĩ diện nhất thời mà làm mất lòng những chiến hữu, vốn dĩ là cái “mỏ vàng” của riêng mình. Sau thành công từ việc đón đầu quy hoạch khu Chợ Mới, Hứa Bổn Hòa tiếp tục phát huy chuyện mua đất đón đầu quy hoạch. Có thời điểm, ông đã thống trị toàn bộ những vị trí kinh doanh bất động sản có máu mặt ở Gia Định – Sài Gòn về dưới trướng của mình. Được cái, Hứa Bổn Hòa không kinh doanh theo kiểu sát ván với đối thủ, nên được nhiều người nể trọng. Đặc biệt là dân lao động rất có cảm tình với “ông vua” xuất thân từ nghèo khó này.

Sau khi những lời đồn thổi về “Hồn ma nhà họ Hứa” phát triển thành chuyện… truyền miệng, thì những giai thoại về khu an táng của Hứa Bổn Hòa xuất hiện. Có giai thoại cho rằng mộ của Hứa Bổn Hòa đang nằm tại quận Thủ Đức, TP.HCM. Giai thoại khác lại đồn hài cốt của Hứa Bổn Hòa đã được người thân đưa về Pháp, vốn dĩ ông mang quốc tịch này.

Cũng có giai thoại cho rằng, trước khi mất Hứa Bổn Hòa đã cho xây dựng sẵn nhiều lăng mộ để chuẩn bị cho lúc nằm xuống. Mục đích chính của chuyện này là để đảm bảo an toàn cho phần mộ của ông sẽ không bị bọn trộm mộ xâm hại. Bởi, những người giàu như Hứa Bổn Hòa thương mang theo nhiều đồ tùy táng có giá trị khi về với đất. Và cũng để “long mạch” được đảm bảo về mặt “phát” của nó.

Từ một gánh ve chai bước lên ngôi vương trong giới buôn bán bất động sản, với gia tài kếch xù và những giai thoại liên quan đến nhiều giai đoạn trong cuộc sống, có thể nói Hứa Bổn Hòa là một trong những nhân vật dân sinh cận đại để lại nhiều tranh cãi nhất cho đến nay.

Theo CSTC

========================================

CHÚ HỎA: ĐÒN GÁNH TRE CHÍN RẠN HAI VAI

Thanh Thảo

(Toquoc)- Chú Hoả là người Tàu, người Tiều, điều ấy đã rõ. “Đòn gánh tre chín dạn hai vai” là câu thơ Nguyễn Du, một thi hào Việt Nam, điều ấy càng rõ hơn. Nhưng lần đầu tiên khi mới về Sài Gòn, đầu tháng 5/75, lần đầu tiên được tới thăm và…ăn nhậu tại Dinh Chú Hoả( hình như gần chợ Cũ, tôi vốn không thuộc đường Sài Gòn lắm), tự nhiên tôi bật nhớ câu thơ Nguyễn Du. Trong “thập loại chúng sinh” thì Chú Hoả bước vào con đường kinh doanh từ một chiếc…đòn gánh, và đôi bồ đựng…đồng nát.

Posted Image

Phía trên cổng vẫn còn logo với chữ "H.B.H"- Hui Bon Hoa

Đích thực, bây giờ người ta gọi Chú Hoả là người khởi nghiệp từ nghề…ve chai, chà đồ nhôm nhưng không “chôm đồ nhựa”. Ông là người làm ăn đàng hoàng, dù gánh đôi bồ mua hàng đồng nát thì đôi bồ ấy vẫn…sạch, vì Chú Hoả không…chôm. Người buôn bán biết giữ chữ trung chữ tín chữ nghĩa chữ tình như thế mới giàu lên được từ chiếc đòn gánh. Trong dinh thự Chú Hoả, người đã từng (tôi cũng nghe đồn thôi, chưa có số liệu cụ thể) sở hữu 20% bất động sản Sài Gòn, ở vị trí trang trọng nhất của tầng nhà “bảo tàng”, đặt trân trọng trong tủ pha lê một…chiếc đòn gánh cũ. Những người từ bậc thang chót trong xã hội, từ nghèo hèn giàu lên như Chú Hoả, không nhiều người muốn nhắc nhớ lại quá khứ hàn vi của mình. Lắm người còn tự tạo ra một lý lịch “hoành tráng”, là hậu duệ của dòng họ lớn này, là cháu ba đời của vĩ nhân nọ, tất cả chỉ cốt “giải quyết khâu oai”.Chú Hoả không làm thế. Ông cho thờ cái đòn gánh thuở hàn vi là để nhắc cháu con đừng quên quá khứ của gia đình, rằng gia đình này đã thoát nghèo bằng cách gì, đã giàu lên nhờ cái gì. Chiếc đòn gánh tượng trưng cho sự tảo tần, cho lao động nhọc nhằn và mải miết, cho những tháng năm gồng mình gánh chịu biết bao gánh nặng mưu sinh, và cũng tượng trưng cho một quyết tâm đổi đời, một nội lực dữ dội bên dưới đôi vai. Cái ngày tháng 5/1975 ấy, khi lần đầu tiên được nhìn tận mắt chiếc đòn gánh trở thành “vật thiêng” trong nhà Chú Hoả- một dinh thự lộng lẫy-tôi đã ngạc nhiên vô cùng. Với tôi, chiếc đòn gánh ấy không hề xa lạ.Tôi cũng là người đã tập quen gánh gồng từ nhỏ, dù chưa phải đi lượm ve chai hay buôn đồng nát ngày nào. “Hoá ra, người giàu như Chú Hoả cũng xuất thân từ người lao động.” Tôi tự nhủ, vì trước đó, do được học tập nhiều nên tôi cứ nghĩ người giàu có là người bóc lột, là người “sinh ra đã giàu”, họ thuộc về một giai cấp khác với chúng tôi-những người lao động và không “bóc lột”. Nếu Chú Hoả nhờ một loại thần dược nào đó mà sống tới bây giờ, sau nhiều đợt “cải tạo tư sản công thương nghiệp”, sau nhiều lần tính ra đi định cư ở nước ngoài hay “qui cố hương”( Chú Hoả là người Tàu) mà không đi, tôi chắc Chú Hoả sẽ rất vui khi được người bây giờ tôn vinh là “doanh nhân thành đạt”, là “tấm gương khởi nghiệp” là “ tỉ phú từ hai bàn tay trắng”, là…Có thể Chú Hoả sẽ không đòi lại được dinh thự của mình(đã sung công từ sau giải phóng), nhưng tôi nghĩ ông không mấy quan tâm đến chuyện viết và đưa đơn kiện. Dù cái hầm rượu “vĩ đại” dưới tầng hầm nhà ông không còn lấy một chai rượu nhỏ, ông cũng chẳng lấy thế làm phiền. Ông sẽ ngồi đâu đó quán cóc vỉa hè chợ Cũ, ngay cạnh nhà mình, “lỳ một lam” Gò Đen nóng sốt, đưa cay vài nhát ổi , đôi miếng xoài xanh. Và nếu lúc đó kẻ hậu duệ tội lỗi này xuất hiện( tội gì tôi sẽ thưa sau), tôi quyết xin mời ông vài chai bia lùn “ mà ai cũng phải ngước nhìn”, cái giống bia nảy nòi từ một hãng bia Con Cọp Con Rồng gì đó mà thuở mới lập nghiệp ông đã biết nhưng ít dám xài vì sợ…tốn tiền. Và nhân lúc ông vui chuyện nhờ hơi men, tôi sẽ xin thưa thật với ông, là “cái đêm hôm ấy đêm gì” tôi tới thăm nhà ông tháng 5/1975 ấy, mấy anh em chúng tôi sau khi ngắm nghía chiếc đòn gánh của ông, đã lao ngay xuống hầm rượu nhà ông và khuân lên đủ thứ rượu Tây Tàu Nga Mỹ…Không dám ngồi lên các xa-lông bóng loáng nơi phòng khách, chúng tôi đã rủ nhau, theo đúng cách người lao động nghèo, ngồi ngay bậc cầu thang cẩm thạch( cũng bóng lộn) ở nhà ông để…nhậu. Vịt quay nổi tiếng mua từ chợ Cũ bên cạnh nhà, xoài cốc ổi cũng từ quanh quanh đó, rượu xịn thì nhà ông vô thiên lủng, chúng tôi đã uống từ 6 giờ chiều tới 12 giờ đêm và…say khướt. Ấy, tội lỗi chúng tôi chỉ có vậy. Tất cả những món đồ cổ nghe nói là vô giá của nhà ông bày rất đẹp trong các tủ kính quanh phòng khách, quanh “chiếc đòn gánh vĩ đại”, chúng tôi tịnh không động tới. Chúng tôi đã tới nhà Chú Hoả tay không, và ra đi tay không, đúng như cách chủ nhân của nó đã đến với cuộc đời này. Nhưng tới bây giờ, thỉnh thoảng, hương vị những chai rượu quí nhà Chú Hoả như còn phảng phất đâu đó trong tôi. Cùng với chiếc đòn gánh. Và hình bóng một doanh nhân cặm cụi làm ăn, giàu lên từ chiếc đòn gánh và đôi bồ đựng đồ…đồng nát.

Nguồn : www.toquoc.gov.vn

========================================

GIAI THOẠI NHÀ CHÚ HỎA

23/08/2007

Tọa lạc tại số 97 đường Phó Đức Chính, Q1, TPHCM trải qua bao thời gian tòa nhà vẫn sừng sững với dáng dấp cổ kính, tĩnh lặng, thâm u, càng làm cho những giai thoại về chủ nhân và ngôi nhà thêm phần huyền hoăc. Dù nay đã là trụ sở Bảo tàng Mỹ thuật thành phố nhưng ngôi nhà vẫn chất rất nhiều điều bí ẩn , gợi tò mò bởi nó gắn liền với nhiều huyền thoại cùng tên tuổi một đại phú người Hoa lừng lẫy của Sài Gòn trăm năm về trước.

Posted Image

Nhà chú Hỏa

Đó là chú Hỏa, một trong tứ đại hào phú lừng lẫy của Sài Gòn xưa mà dân gian từng tôn vinh: "Nhất Sỹ, nhì Phương, tam Xường, tứ Hỏa" (Huyện Sỹ - Lê Phát Đạt; Tổng đốc Phương - Đỗ Hữu Phương; Bá hộ Xường - Lý Tường Quan và chú Hỏa - Hui Bon Hoa). Tuy xếp thứ tư nhưng chú Hỏa là người có nhiều huyền thoại và để lại nhiều dấu ấn nhất, trong đó phải kể đến tấm lòng không chỉ thu vén cho riêng mình mà còn biết hướng tới cộng đồng của ông, "tuy làm giàu cho mình đã đành, nhưng cũng giúp ích rất nhiều cho sự mở mang thịnh vượng kinh tế miền Nam" (Vương Hồng sển - Sài Gòn năm xưa, phần VII: Nhơn vật Hoa kiều)

Chú Hỏa - Hui Bon Hoa, hay như nhiều người Sài Gòn cũ vẫn gọi thân mật là chú chệt Hứa Bổn Hòa, gốc người Minh Hương - nhóm người Hoa rời bỏ Trung Quốc di cư sang nước ta khi triều đình Mãn Thanh tiêu diệt nhà Minh - được chúa Nguyễn cho định cư ở Nam bộ từ thế kỷ 17. Tương truyền, từ hai bàn tay trắng với một gánh ve chai trên vai, chú đã tạo dựng nên sự nghiệp lừng lẫy khiến cho người đời sau còn nhắc nhở .

Vua nhà đất

"Đi tàu chú Hỷ, ở nhà chú Hỏa" là câu truyền khẩu nổi tiếng của người Sài Gòn xựa Nếu chú Hỷ là ông "vua tàu bè" có tàu Thông Hiệp chạy khắp Nam kỳ - Lục tỉnh lúc bấy giờ thì chú Hỏa là ông "vua nhà đất" với gia sản ước trên 20.000 căn nhà phố khắp khu vực Sài Gòn - Gia Định - Chợ Lớn. Ông thành lập Công ty Hui Bon Hoa và các con, cực thịnh vào khoảng thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20, có những đóng góp rất quan trọng trong việc xây dựng thành phố Sài Gòn.

Theo nhà nghiên cứu Vương Hồng Sển: "Hui Bon Hoa có nhiều con cháu luôn luôn hòa thuận, gia tài giữ nguyên vẹn không chia phần manh mún, chỉ cùng nhau chia lợi tức, và mỗi khi cần dùng số tiền to tát thì người trong họ phải xin chữ ký của người trưởng huynh, khi ấy ngân hàng mới phát bạc. Nhờ giữ gìn có phương pháp nên sự nghiệp Hui Bon Hoa ngày càng đồ sộ thêm mãi, không sứt mẻ mảy may nào. Sơ khởi, chú Hỏa nghe đâu hùn hiệp với một người Pháp bao thầu khuếch trương các tiệm cầm đồ (Mont de piété) trong Nam Kỳ. Hiện nay phố xá Sài Gòn một phần lớn là của công ty Hui Bon Hoa làm chủ. nhưng công ty này được tiếng là "rất biết điều" và không eo xách, làm khó người mướn phố".

Không chỉ xây các dinh thự hoành tráng cho gia đình mình, chú Hỏa còn xây những dãy phố, cùng hàng loạt các công trình dân dụng dành cho cộng đồng như bệnh viện, chùa chiền...Trong số những công trình tiêu biểu vẫn còn được sử dụng cho đến ngày này có Bào tàng Mỹ thuật thành phố, khách sạn Majestic, Bệnh viện Từ Dũ, Trung tâm cấp cứu Sài Gòn, Nhà khách Chính phủ, chùa Kỳ Viên, khác sạn Palace - Long Hải...Majestic là khách sạn đồ sộ bậc nhất thời ấy, được thiết kế theo đồ án của một kiến trúc sư người Pháp. Cũng như Bảo tàng Mỹ thuật hay Nhà khách Chính phủ, Majestic xây dựng theo phong cách Baroque rất được ưa chuộng thời bấy giờ và ngay cả hiện nay, nó mang dáng vẻ kiến trúc cổ châu Âu thời phục hưng, cổ kính và sang trọng bậc nhất Sài Gòn ngay khi xây xong vào năm 1925.

Mua ve chai nhặt được vàng

Đó là giai thoại được kể nhiều nhất khi nói về chú Hỏa, trong đó có nhiều điểm trùng nhau, ví dụ sinh thời chú Hỏa làm nghề mua bán ve chai. Nhiều người kể, có dịp vào nhà chú Hỏa lúc trước giải phóng đã nhìn thấy đôi quang gánh đặt trong tủ kính, chưng giữa nhà như vật vừa trang trí, vừa là kỷ niệm thuở hàn vi. Rất nhiều người kể, trong một lần thu mua ve chai, chú Hỏa nhặt được cả túi vàng nằm trong một chiếc ghế nệm cũ; người khác nói chú mua được bức tượng đúc đồng nhưng bên trong đầy vàng. Còn theo một số người khác, khi lê la hầu như khắp Sài Gòn - Chợ Lớn để thu mua những thứ bỏ đi của thiên hạ, chú Hỏa đã mua trúng đồ cổ, "chú thạo chữ Hán nên biết trong đám đồ người ta vứt ra đó có đồ cổ từ thời Nguyên, đời Thanh, thậm chí từ đời Hán". Một giai thoại nữa cho rằng chú Hỏa rất rành về phong thủy nên đã an táng mộ cha đúng long mạch nên làm ăn phát đạt. Số khác cho rằng chú vốn dòng dõi nhà Minh, do ly loạn nên tạm chôn giấu của cải để lánh thân, về sau chú trở lại quê nhà Trung Quốc, đào số của cải gia bảo ấy lên mang sang làm vốn hùn hạp làm ăn với người Pháp rồi dần dà phát đạt. Số khác lại cho rằng vào thời ấy chú đã là ... đại lý ve chai, khấm khá, chú chuyển sang mở tiệm cầm đồ, một mặt mua đất cất nhà bán hoặc cho thuê. Nói theo ngôn ngữ bây giờ thì chú là "trùm nhà đất", mà "kinh doanh bất động sản thì thời nào chả chóng phất" - nhiều người bình luận. Một giả thuyết khác cho rằng chú Hỏa đã làm việc với một chủ người Pháp, nhờ tính siêng năng lại thật thà nên ông chủ Pháp thương, giúp chú vốn liếng mở tiệm cầm đồ và buôn bán. Các giai thoại trên đều mơ hồ nhưng có một thực tế ít ai đề cập đến đó là ngoài sự cần mẫn làm ăn, chịu khó, chú Hỏa còn có một đầu óc kinh doanh siêu hạng.

Không chỉ nổi tiếng trong nước, bấy giờ, chú Hỏa còn lừng lẫy khắp Đông Dương không chỉ bởi gia sản kếch sù mà còn bởi sự thức thời. Chú có hơn chục người con thì hầu hết được cho du học tại các nước lớn như Anh, Pháp, Đức, Nhật... Được biết, các con chú ai nấy đều học hành thành đạt, mỗi người đều được nhập quốc tịch, được lưu lại làm việc ở nước sở tại.

Dinh thự có 99 cửa

Nằm ở khu tứ giác đắc địa của Sài Gòn là Phó Đức Chính - Lê Thị Hồng Gấm - Calmette - Nguyễn Thái Bình, hiện tòa nhà được dùng làm Bảo tàng Mỹ thuật thành phố. Từ trước 1975 đã có rất nhiều lời đồn đại, cho rằng ngôi nhà này có... ma! Nhiều người kể đã nhiều lần nhìn thấy bóng trắng thấp thoáng lướt đi qua các dãy hành lang trong đêm khuya, người khác khẳng định đã nghe hồn ma đêm đêm hiện về gào khóc. Giai thoại ngày càng nhiều, đến nỗi trước 1975 có cả một bộ phim tựa đề "Con ma nhà họ Hứa" (hãng phim Dạ Lý Hương, đạo diễn Lê Mộng Hoàng), gắn liền với tên tuổi các ngôi sao màn bạc Việt Nam thời bấy giờ như Bạch Tuyết, Thanh Tú, Dũng Thanh Lâm, Thanh Việt, Tùng Lâm, bà Năm Sa Đéc... Bộ phim gây tiếng vang lớn, là một trong những bộ phim ma đầu tiên trong nền điện ảnh Việt Nam, dù kỹ thuật "nhát ma" của ta lúc ấy được xếp vào hàng ... thô sơ.

Tòa nhà vốn là dinh thự chính của chú Hỏa, được thiết kế rất đẹp và độc đáo theo phong cách Art décort, kiểu dáng kiến trúc cổ hòa hợp giữa hai trường phái xây dựng Á-Âu, tường nhà được đúc kiên cố, dày từ 40-60cm. Ngôi nhà hiện đã trên trăm tuổi, được xây dựng vào những năm 20 của thế kỷ trước. Tương truyền khi thiết kế, dinh thự này có một trăm cửa lớn, cửa nhỏ và cửa sổ. Thế nhưng, Toàn quyền Đông Dương khi duyệt thiết kế đã bắt chủ nhân bỏ đi một cửa và không được mở cổng chính với lý do cổng này to hơn cổng Dinh Toàn quyền, vậy nên hiện nay dinh thự chỉ có chín mươi chín cửa.

Posted Image

Phía trên cổng vẫn còn logo với chữ "H.B.H"- Hui Bon Hoa

Mặt bằng tổng thể khối nhà hình chữ U, cấu trúc bên trong tòa nhà hiện bao gồm: tầng hầm dành cho khối văn phòng làm việc; tầng trệt dành cho các gallery hoạt động triển lãm và kinh doanh tranh như Không Gian Xanh, Lạc Hồng, Nhật Lệ, Spring...; lầu 1 là nơi trưng bày tranh tượng mỹ thuật; lầu 2 trưng bày các đồ gốm sứ, thủ công mỹ nghệ truyền thống. Chính thức thành lập từ năm 1987 và đưa vào hoạt động năm 1992, cho đến nay số hiện vật được trưng bày tại Bảo tàng Mỹ thuật TP đã lên đến gần 20.000, trên diện tích hơn 4000 m², đây là nơi lý tưởng để tổ chức các hoạt động triển lãm và sinh hoạt văn hóa nghệ thuật.

Nguồn: vanhoaphuongdong.com

========================================

BÀI CỦA THÀNH VIÊN CHIMBOICA BÊN TRANG THẾ GIỚI VÔ HÌNH

Giới thiệu: Công Minh

Và tiếp theo đây là một lời xác nhận của một người " trong cuộc", đã từng làm việc trong căn nhà đó :

Bài của thành viên Chimboica bên trang Thế giới vô hình

Bữa nay chimboica mới lò mò đọc được bài viết này, xin mạn phép kể thêm chút chút.

Chimboica từng làm việc 5 năm tại tòa nhà chú Hỏa, là nhân viên của Bảo tàng Mỹ thuật. Đúng ra, thì nhà chú Hỏa là số 97 Phó Đức Chính, Quận I. Nhưng sau 1975, nhà nước tiếp quản, rồi phân ra làm 2, số 97 là cơ quan của Trung tâm Thông tin Triển lãm, còn số 97A là Bảo tàng Mỹ thuật.

Chimboica làm việc ở số 97A, cũng có một số điều được biết - nghe kể lại và tận mắt thấy:

- Tất cả các cửa chính, cửa sổ trong tòa nhà đều được thiết kế không đối diện nhau, và kích thước của từng cửa sổ và cửa lớn đều không giống nhau.

- Ngay tại phòng làm việc của chimboica ( phòng Hành chánh) thì đặc biệt là vào giờ nghỉ trưa, chỉ có mỗi mình chimboica ( người Hoa) và một chị kế toán ( ăn chay trường ) ngủ trưa được tại phòng, bởi vì ngủ rất ngon, máy lạnh mà , nói vậy cho vui thôi, chứ còn các chị khác thì hễ nằm xuống là bị bóng đè, đặc biệt có chị còn thấy mấy đứa trẻ để tóc kiểu ba vá nói tiếng Hoa giật tóc, không thể nào nằm yên được.

- Tại tầng 1,2 là các phòng triển lãm tranh, đặc biệt các nhân viên thuyết minh tranh ở đây cũng không bao giờ dám ở một mình, họ cảm thấy rất sợ và ớn lạnh như có ai ở phía sau.

- Tất cả những người từng làm việc tại cơ quan này thì chỉ trở nên phát tài sau khi rời khỏi nơi này ( còn các sếp tham nhũng thì không nói rồi, nhân viên làm gì kiếm được khoản nào). Điều này mình nghe được từ 01 chị thủ quỹ, cũng không tin lắm, sau này mình bỏ việc ra ngoài kinh doanh thì thấy rất đúng với bản thân mình.

- Khi Tổng thống Bill Clinton sang Việt Nam, chính Lãnh sự quán Mỹ đã chọn tòa nhà này để tổng thống tiếp các quan chức thành phố, bởi vì một điểm đặc biệt là sân sau của tòa nhà rất kín, được bao bọc bởi kiến trúc phía trên, từ phía ngoài không thể nào nả đạn được. Lúc này, chimboica vẫn còn đang làm ở đây cho nên biết rất rõ.

- Các nữ nhân viên vào làm ở đây nếu đã có gia đình rồi thì không sao, còn không thì sẽ bị ế dài dài, nếu có lập gia đình cũng là rổ rá cạp nhau hoặc sứt đôi gãy gánh. Nếu không tin, có thể tìm hiểu, hiện tại các nữ thuyết minh tranh trên lầu đang ế dài, người nhỏ nhất cũng trên 30, còn lớn thì gần 50 rồi, cũng không quá tệ nhưng không hiểu tại sao?

- Còn các nam nhân viên kể các sếp nam thì chẳng có mặt nào đáng bậc quân tử : tính đàn bà, chi li, lấy vợ thì vợ đã có 2 con rồi mà cũng không biết, hoặc bỏ vợ.

- Sau 5 năm làm ở đây, thấy chẳng thể nào ngóc cái đầu lên, chimboica nghỉ ngang ra ngoài làm kinh doanh và sống cũng tạm, chắc là nhờ trời thương.

- Hiện nay, sếp toàn quyền Bảo tàng này là nữ, cũng không có con cái gì hết, lại đau ốm liên miên.

- Cho đến giờ, toàn bộ những người làm cùng thời với chimboica cũng nghỉ gần hết, nhưng tính ra chỉ có chimboica và chị kế toán ăn chay trường là sống an ổn, thanh nhàn, còn tất cả thì đau bệnh suốt, chật vật vô cùng, điều này cũng chẳng biết tại sao?

Chimboica viết bài này không có ý gì hết, chỉ muốn nói lên những điều sữ thật đã được biết, được thấy, và khuyên nếu bạn nào có con em dự tính vào làm việc ở đây thì nên cân nhắc, bởi phong thủy của tòa nhà này rất mạnh, nó không chỉ ảnh hưởng tới những người làm việc tại tòa nhà này, mà còn ảnh hưởng tới những người đang thuê mướn mặt bằng ở đây ( gallery Không Gian Xanh: người con trai của chủ nhân này lấy vợ 3 tháng rồi chia tay, Nhật Lệ: cô chủ nhỏ này là một người rất đẹp nhưng chuyện tình cảm thì chẳng êm ấm chút nào, Lạc Hồng: nữ chủ nhân này cũng sống cảnh Mom Single, ....)

Một bữa đẹp trời nào đó, mời quý vị quá bộ đến nơi này để xem tranh, hy vọng sẽ phần nào thỏa mãn kiến thức về phong thủy.

- Hôm nào đẹp trời mời bạn ghé qua chỗ này thưởng lãm các tác phẩm nghệ thuật, tiện thể ngắm nghía các cô thuyết minh tranh trên lầu : Ms Nguyệt, Ms Nhiên, Ms Thúy, Ms Mai... vẫn còn độc thân mặc dù họ khá xinh xắn, dịu dàng. Đặc biệt, cô Mai, khi vào làm tại đây đang là sinh viên năm thứ 1, sau 3 năm thì ba mẹ Mai lần lượt qua đời dù họ còn khá trẻ, bây giờ Mai vừa đi làm vừa may đồ thêm mới để sống và nuôi cậu em trai.

- Nhà chú Hỏa chính xác là khối nhà được bao bọc bởi 4 con đường : Phó Đức Chính - Nguyễn Thái Bình - Calmet - Lê Thị Hồng Gấm. Các căn nhà nằm trên 04 con đường này ( đối diện nhà chú Hỏa) chỉ có thể buôn bán và làm ăn nhỏ nhỏ, trung bình, khó có thể phất lên được, nếu làm lớn chắc chắn sẽ sập tiệm ngay. Để ý kỹ, chúng ta thấy chỉ có quán ăn nhỏ, buôn bán đồ lặt vặt, giày dép.

- Eximbank cũng thuộc nhà chú Hỏa, từng một thời điêu đứng, sau đó nghe nói phải mời thầy từ Hồng Kông sang.

- Khi chimboica vào đây làm thì đang mang thai baby 2 tháng, sinh bé xong 3 năm sau rời chỗ này, còn mấy anh chị ở đây nghỉ việc là do đến tuổi hưu, tinh giảm biên chế và thanh trừng của sếp mới.

- Sếp nam ở đây có sếp Hòang ( trên lầu chỗ trưng bày tranh) là người khó chịu có tiếng, ly hôn và nuôi con. Sếp Thắng thì cũng cũng ly hôn rồi kết hôn. Anh Sơn ở bảo vệ thì yêu và lấy 01 cô phụ bếp đã có 02 con, rồi lại ôm con nuôi một mình, chị của anh này là Xuân cũng có đường tình duyên vất vả.

- Còn nữa, cô Hảo bán cà phê ở đây, cô Chi cháu cô Hảo, cô Nga phòng tranh Không Gian Xanh, cô Lạ Chồng ( phòng tranh Lạc Hồng - ơ đây gọi thế ), cô Lệ phòng tranh Nhật Lệ, ....

- Sau thời gian sếp mới về, có nhiều chuyện ra đi của nhân viên cũ, nhưng thông tin chimboica biết được thì hình như các cô gái vào đây làm thời gian sau đều trở thành cổ vật, mặc dù họ rất duyên dáng, dịu dàng, có học vấn khá.

Nhờ bị sếp đì cho nên chimboica tạm biệt nơi này, ra ngòai kinh doanh và mua được nhà, dọn ra ở riêng, kết thúc 10 năm làm dâu. Phải nói rằng chimboica vẫn mang ơn ông sếp đó vô cùng, nếu ông ấy không đì thì chắc bây giờ chimboica cũng tanh tành.

Còn chuyện thực hư của phong thủy ở tòa nhà này, chimboica đành chờ lời giảng giải của các cao nhân trong diễn đàn, nghe nói rằng phải 100 năm sau mới hóa giải được.

Riêng mộ chú Hỏa, chimboica thường lên chỗ này để thăm mộ cha của mình, nghĩa trang này của người Hoa, rất sạch sẽ, quy củ, mộ được chôn theo từng hàng, có số hẳn hoi. Khi còn sống, cha chim bói cá khẳng định rằng không ai có thể biết được chú Hỏa chôn ở đâu. Các con cháu của chú Hỏa hiện nay đều rất thành đạt, họ về Việt nam nhưng không có ý đòi lại những tài sản của chú Hỏa, có điều họ than phiền về chuyện sân sau của Bảo tàng mỹ thuật được làm sân cầu lông, điều này làm mất đi vẻ đẹp của tòa nhà. May mắn là chimboica không biết đánh cầu lông, mà sếp thì rất mê môn này, vì thế chimboica bị đì hòai là vậy. Chimboica

========================================

NGHI ÁN PHONG THỦY TRONG CĂN NHÀ CHÚ HỎA

Công Minh

Như vậy, thì căn nhà này có "nghi án" về phong thủy?

Và như vậy kính đề nghị chú Thiên Sứ và nhóm PTLV, vào một ngày đẹp trời nào đó tổ chức đi "giải mã" căn nhà này.

Sẽ có những thông tin mới , những câu trả lời cho hiện tượng được nói trên, thật hấp dẫn.

Mời các bạn đón đọc .

Công Minh

2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

PHONG THỦY LẠC VIỆT

& HỒN MA NHÀ HỌ HỨA

Posted Image

Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM

Anh chị em thân mến.

Hôm qua chúng tôi dự định đi ít nhất cũng 7 người. Nhưng Lactuong đã dự báo trước gửi đến tôi. Nội dung dự báo như sau:

LacTuong đây Sp, đúng 5 người như đoán thì vui, không thì bùn 5 phút. Hihi

Hôm nay, chúng tôi đi đúng năm người: Minh Châu không thấy đâu, Luke thì bận việc nhà. Cuối cùng chỉ có tôi, Công Minh, hatgaolang, Lạctuong và Wildlavender. Đúng năm người.

Chúng tôi cùng đi quan sát một phần căn nhà phía dùng làm bảo tàng Mỹ Thuật. Nhưng nhận xét của tôi không xa với nhận xét ban đầu trước khi đi qua tấm ảnh: Căn nhà hoàn toàn bế khí. Theo lập luận của tôi thì Dương khí bế sinh tù khí lâu năm chuyển thành Âm khí rất nặng nề. Căn nhà mặc dù tọa lạc ở giữa nơi đông đúc và tấp nập nhất thành phố vẫn u ám và rất ít người vào tham quan. Theo giải thích của Phong Thủy Lạc Việt thì chính vì Dương khí bế nên dễ gây cô đơn cho nữ giới. Âm Dương không tương giao. Bởi vậy, muốn căn nhà này đông vui, cần nghiên cứu sửa lại một số ngạch cửa thoát khí ở các tầng và trổ thêm cửa ở tầng trệt.

Tham quan được một lúc thì do hoàn cảnh sức khỏe của tôi, anh chị em ra uống nước ở siêu thị gần đó. Có người thắc mắc:

Tại sao cửa hàng nước này thoái khí hoàn toàn nhưng khách lúc nào cũng đông nghẹt?

Tôi giải thích rằng: Chính Dương khí phát sinh ở môi trường cảnh quan xung quanh tạo nên sự tấp nấp của cửa hàng này. Nếu nhà hàng này có cấu trúc bế khí như nhà Chú Hỏa thì sẽ ế ngay.

trên đây là vài nhận xét chú quan của tôi. Hy vọng các cao nhân ghé qua bổ khuyết.

Công Minh sẽ đưa hình lên đây để tiện tham khảo.

Thiên Sứ

http://www.lyhocdongphuong.org.vn/diendan/...c=601&st=20

BÀI CHƯA HOÀN CHỈNH

2 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Kính thưa quí vị và anh chị em quan tâm.

Để bài viết thêm phong phú về nội dung và có tính minh chứng rõ hơn những luận cứ trong Phong Thủy Lạc Việt. Chúng tôi cần những hình ảnh minh họa cụ thể, mà lúc đầu tôi tưởng có sẵn trong bài viết vào năm 2008. Nhưng đến nay, chúng tôi đã không lưu giữ được nhình hình này. Vì vậy, chúng tôi xin khất vaòi ngày nữa sẽ chụp anh cụ thể những hình ảnh thuyết minh cho bài viết - lúc đó sẽ thực hiện.

Xin thành thật cáo lỗi.

5 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vâng! Sp đã cùng ACE đi thực tế căn nhà có 4 mặt tiền ở khu vực Trung Tâm Q.1 gồm Phó Đức Chính, Lê Thị Hồng Gấm, Nguyễn thái Bình, Calmette. Sau ngày giải phóng đã đươc đưa vào sử dụng với ngành bảo tàng Mỹ thuật, Thông tin cổ động v.v thuộc Sở Văn Hóa Thông tin đều không phát huy hết công năng của căn nhà cũng như không đạt yêu cầu tuyên truyền của Sở. Có nhiều ý kiến khác nhau được đặt ra trùng tu cải tạo phá dỡ nhằm tận dụng khu đất vàng này nhưng cho đến nay vì tính lịch sử của nó mà chưa đưa đến một giải pháp nào để kết luận.

Cá nhân Hui Bon Hoa đã không tạo nên huyền thoại của riêng mình về cách sống và căn nhà như trên đồn đãi mà cạnh đó còn có một khu Nghĩa Trang Triều Châu cũng không kém phần lịch sử về mật âm trạch liên quan đến địa danh Bửu Long do Ông và gia đình gầy dựng.

Trung Tâm Lý học Đông Phương đã có bài viết cùng hình ảnh về khu Nghĩa trang này,Tọa lạc tại Dĩ An Bình Duơng trên Quốc Lộ 1K.

4 people like this

Share this post


Link to post
Share on other sites

Vui lòng đăng nhập để bình luận

Bạn sẽ có thể bình luận sau khi đăng nhập



Đăng nhập ngay