Hà Mạnh Hùng

Thơ ơi, em đừng... chết!

3 bài viết trong chủ đề này

Thơ ơi, em đừng... chết!

Lao Động số 212 Ngày 15/09/2008 Cập nhật:

Chủ Nhật, 14/09/2008 - 9:50 PM

Bé Thơ, ngày 12.9.2008, tại Bệnh viện Tim Bạch Mai. Nếu không sớm được mổ tim, em sẽ chết.

(LĐ)

- Sang thu rồi mà Hà Nội vẫn oi bức đến phát sợ, tiến sĩ Nguyễn Quốc

Hùng - Trưởng phòng Điều trị, Bệnh viện Tim mạch Quốc gia - thảng thốt

gọi cho tôi: "Ông ơi, chúng ta phải chung tay cứu một bé gái 15 tuổi".

Mấy chục năm làm bác sĩ, tôi chưa thấy ai khổ đến thế bao giờ. Cháu bị tim,

mà vẫn phải xin ăn từng bữa ở bệnh viện. Cháu sẽ chết, nếu không sớm

được mổ sửa chữa lại quả tim. Chúng tôi miễn - giảm đủ thứ kinh phí,

song vẫn cần khoảng 3 nghìn đôla...". Rồi bác sĩ Nguyệt - người trực

tiếp điều trị cho bé Nguyễn Thị Thơ - liên tục gọi cho tôi: "Cháu Thơ

sẽ sớm chết mất". Tử thần hằng giờ, hằng phút vẫn chầu chực bên cô bé

chăm ngoan, là học sinh nghèo vượt khó học giỏi huyện Ứng Hoà ấy.

Sự tận cùng của số phận

Tôi có nhiều kỷ niệm với Bệnh viện Tim Bạch Mai. Có lần, ở chung cái hành

lang của Viện Tim là khoa Thận nhân tạo, tôi nghe GS Nguyễn Nguyên Khôi

khóc nức nở khi bệnh nhân của mình nườm nượp xin bác sĩ cho em về để...

chết. Bệnh tật là con đường ngắn nhất để người ta đi đến tán gia bại

sản. Những tưởng các bác sĩ đã quá quen với cảnh người ta chết hoặc hết

tiền chạy sự sống rồi. Thế nhưng giữa bối cảnh đó, tiếng kêu cứu thống

thiết của TS Hùng và BS Nguyệt dành cho cháu Thơ, làm tôi cầm lòng

chẳng đặng.

Chị Mai - hộ lý của bệnh viện, người đã hơn 20 năm làm việc lo

chăn màn, quét tước, áo quần và cơm nước cho khu vực bệnh nhân - thở

dài: "Cái con bé Thơ, cô đơn cô quả, khổ quá là khổ. Hai mươi năm qua,

tôi chưa gặp ai khổ đến thế bao giờ. Cháu đến nằm viện đã nhiều lần, có

lần nằm vài tháng thì mới thoát chết. Thế mà, không có một xu trong

người. Ngay cả thằng Tự - anh trai Thơ, 21 tuổi - đến nằm phủ phục chăm

em gái, cũng không có đồng nào. Họ đi xin những suất ăn thừa để ăn. Xin

cho em gái bệnh tật, rồi xin luôn cả cho anh trai ăn ké, lấy sức nuôi

em".

Thơ trên giường bệnh, mắt thâm quầng, môi lợt lạt. Nằm cũng

đau, mà ngồi dậy cũng đau, Thơ cứ lơ ngơ nửa nằm nửa ngồi. Câu chuyện

của em thất thần, hãi hùng, xanh tái. Xung quanh là xanh bợt bạt toàn

màu áo bệnh nhân tim, ai cũng lìm lìm, dật dờ. Thơ bị "tim bẩm sinh,

Fallot 4", cần phải "sửa chữa toàn bộ, thay một van tim" sớm, nếu không

sẽ liên tục ngất, có thể chết bất cứ lúc nào. Đặc biệt đáng sợ là những

biến chứng không thể lường hết được của bệnh tim, ví dụ, bệnh sẽ làm em

bị nhiễm trùng nội tạng. Cụ thể, hiện em đang bị "viêm nội tâm mạc

nhiễm".

15 tuổi, học lớp 8 Trường THCS xã Sơn Công, huyện Ứng

Hoà, nay thuộc TP.Hà Nội, một lần đang trên lớp học thì Thơ bị ngất

xỉu. Rồi những cơn đau bụng triền miên, đau chết đi sống lại. Em được

chuyển lên Bệnh viện tỉnh rồi Viện Tim mạch Quốc gia. Bệnh tim bẩm

sinh, không được điều trị kịp thời, khiến cơ thể phải tăng cường sinh

hồng cầu như một hình thức tự bảo vệ, làm cho các mạch máu ở ruột Thơ

bị tắc nhiều lần. Các cơn đau bụng dữ dội đã hành hạ em nhiều ngày qua.

Thơ nằm thiêm thiếp, ai hỏi gì cũng không còn đủ sức mà ứ hay ừ nữa,

tất cả bệnh nhân trong cái phòng bệnh khổng lồ ở C6 đều rớt nước mắt.

Mỗi người cóp nhóp giúp đỡ vài đồng bạc lẻ. Nguyễn Gia Tự - anh trai Thơ -

thì vừa trông em vừa ra khu vực phố Trường Chinh làm thợ phụ trong một

cái xưởng nhôm kính, lấy dăm bảy trăm nghìn gọi là hoa quả bồi dưỡng

cho em. Nhà viễn thông đang "chiến dịch" khuyến mãi, Tự mua một cái

"sim" để những người tốt có thể báo tin em Thơ nằm viện như thế nào cho

Tự. Hoá ra tận khổ lại là cơ hội để cậu bé con nhà nghèo buộc phải có

điện thoại di động. Hễ Thơ lên cơn đau như có ai rạch bụng, các bác sĩ,

bệnh nhân lại gọi cho Tự về chăm em. Có người hốt hoảng còn bảo: "Về

nhìn mặt em lần cuối". Có ngày dăm lần bị triệu tập về giường bệnh, Tự

bị ông chủ cửa hàng nhôm kính đuổi việc. Giờ, Tự cứ vật vờ, quần ngố,

áo phông, gương mặt thật thà như khoai sắn, xin ăn, bần thần ngồi chờ

"tạo hoá" đưa em mình đi đâu đó...

Tôi hỏi Tự: "Nếu không tìm đâu ra gần 50 triệu ấy, cái Thơ nó sẽ chết. Tự tính sao?". "Em bán

nhà". Nói rồi, Tự lại thở dài: À, quê em, đất rẻ lắm, đội 4, thôn Nghi

Lộc, ngóc ngách ao chuôm thế thì ai người ta mua làm gì? Khi cơn đau

của Thơ ngơi đi, tôi cho Tự ít tiền làm lộ phí về thăm thằng cu em

Nguyễn Đăng Văn đang theo học cấp 3 ở quê, Tự cảm ơn sùi sụt, cảm ơn

kính cẩn. Có vẻ nỗi đau làm Tự lớn hơn tuổi rất nhiều. "Thằng em trai

em nó học giỏi lắm, em muốn nó phải theo học bằng được. Con bé Thơ cũng

là học sinh nghèo học giỏi được bằng khen cấp huyện, thế mà...". Tự lại

khóc.

Posted Image

Những bức ảnh nhoè nhoẹt còn lại của bà Nguyễn Thị Ái (mẹ Thơ), bà bị tâm thần đã bỏ đi lang thang.

Căn nhà nhỏ, vật dụng không có cái gì, ngoài nồi niêu và giày dép rách.

"Nhà em chỉ có mỗi cái phản giữa nhà" - Tự giới thiệu. Nghèo đến mức,

chả cần miêu tả thì ai cũng biết. Bố tên là Nguyễn Trọng Khơi, có hai

vợ. Năm ông 73 tuổi, ốm yếu, rồi ông mất năm 2004. Còn mẹ Tự chẳng biết

cãi cọ đau thương gì, mà chuyển về ở nhà bà ngoại rồi đi chợ, rau cỏ

tập tàng kiếm tiền gửi về nuôi 3 anh em Tự. "Mẹ em (bà tên là Nguyễn

Thị Ái, SN 1949) đã 59 tuổi rồi, mà vẫn liên tục phải vào trại "điên"

Ba Thá (Bệnh viện Tâm thần Hà Tây) điều trị" - Tự nói. Nằm ở trại điên

vài tháng, bệnh tạm ngừng, bà Ái lại lếch thếch trở về, lại buôn rau cỏ

nuôi các con; rồi lại lên cơn gào rú sợ có ai đó đang giết chết mình,

rồi cất bước lang thang vô định, lại bị "tóm" vào trại điên. Đến tháng

2.2007, thì bà Nguyễn Thị Ái đi biệt, 3 đứa con chia nhau đi tìm khắp

cái thành phố Hà Nội mở rộng hiện nay, một năm rưỡi qua vẫn không

thấy...

Giữa tình cảnh thê thảm của cái nghèo đó, bé Thơ vẫn học

giỏi. Các năm học 2004 - 2005 và 2005 - 2006, Thơ đều đạt học sinh tiên

tiến (giấy khen do Trường THCS Sơn Công cấp). Đặc biệt, trong năm học

2006 - 2007 vừa qua, Thơ còn đạt danh hiệu "Học sinh nghèo vượt khó,

học giỏi" (giấy khen do Phó Chủ tịch huyện Ứng Hoà - ông Nguyễn Quyết

Chiến ký).

Xin hãy cho bé Thơ một con đường sống!Người

ta bảo, cứu một người bằng xây chín cái chùa "toà ngang dãy dọc". Tôi

thật không đành lòng khi nghĩ đến cảnh: Vì không có 45 triệu đồng, mà

cháu Thơ buộc phải chết. TS Đinh Thị Thu Hương - Phó Viện trưởng Viện

Tim Quốc gia - bảo, chị cũng không thể đành lòng khi nghĩ đến điều đó.

Nhưng lấy ở đâu ra khoản tiền đó để sửa toàn bộ quả tim, đồng thời thay

một cái van tim cho Thơ? Bệnh viện không sản xuất ra của cải. Chỉ còn

cách kêu gọi các nhà hảo tâm.

Chị Hương là người tâm huyết, rất trăn trở trước mỗi sự tuyệt vọng. Chị cho biết, có nhiều lần, các cán

bộ ở Viện Tim đã phải kêu gọi sự giúp đỡ khẩn cấp của các nhà hảo tâm

để cứu những bệnh nhân nghèo.

Và, các cán bộ trực tiếp cứu giúp người nghèo ở Viện Tim mới đặt dấu hỏi: Không lẽ cái hậu quả người

nghèo đến viện, lại cứ để các bác sĩ phải gánh chịu? Chị Hương tâm

huyết nói: "Tôi vẫn thường xem trên tivi, thấy các nhà hảo tâm, các

doanh nghiệp trao những cái bảng vài tỉ đến hàng chục tỉ giúp đỡ cho

người nghèo, mong sao số tiền đó đến tay những người thật sự nghèo như

bé Thơ chăm ngoan, học giỏi mà sắp phải chấp nhận về quê để chết". Chị

Hương thở hắt: "Những người xin về để chết nhiều lắm, nhiều lắm" - điệp

khúc của chị trầm xuống như một tiếng ru hời.

Tôi viết những dòng này đúng đêm trăng rằm Trung thu năm 2008, 15 tuổi, bé Thơ đêm nay

nằm trong bệnh viện, đau đáu mơ về số tiền gần 50 triệu để được sửa

chữa toàn bộ cái quả tim tật nguyền của mình. Số tiền đó có thể là

không lớn với ai đó, nhưng nó là một cái gì đó ngoài tầm dám nghĩ đến

của gia đình, dòng họ nhà Thơ. Những dòng này, tôi không chỉ viết với

tư cách một nhà báo, tôi viết, vì nghĩa đồng bào, rằng không thể thấy

người khác đang sắp chết mà mình lại không ra tay cứu. Tôi hy vọng rằng

với tấm lòng tương thân, tương ái truyền thống của dân tộc, cô bé chăm

ngoan, học giỏi và mới chỉ 15 tuổi thơ dại như Nguyễn Thị Thơ sẽ vượt

qua bệnh tật tiếp tục được sống làm người.

Mọi liên lạc, xin gọi: 0988737179 (số của Tự, anh trai bé Thơ). Hoặc Nguyễn Thị Thơ - lớp

8C, Trường THCS Sơn Công, Ứng Hoà, Hà Nội.

Đỗ Doãn Hoàng

Share this post


Link to post
Share on other sites

Chiều nay anh của bé Thơ đã mở tài khoản để nhận quyên góp

Số tài khoản: 21110000288052

Tại: Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt nam, chi nhánh Hà nội

Chủ tài khoản: Nguyễn Gia Tự

HH đã chuyển ủng hộ cá nhân vào tài khoản.

Share this post


Link to post
Share on other sites

VU DUY HAI 9/15/2008 10:56:05 AM

Công ty Cổ Phần VINACAM hỗ trợ chi phí điều trị cho bé Thơ

Lời toà soạn: Sau khi Lao Động đăng bài viết "Thơ ơi, em đừng... chết!", Ban lãnh đạo và tập thể cán bộ công nhân viên Công ty Cổ Phần VINACAM (TP HCM) đã quyết định hỗ trợ chi phí điều trị cho bé Thơ, mong muốn giúp em Thơ vuợt qua thời điểm khó khăn nhất. Lao Động trân trọng cảm ơn tấm lòng hảo tâm của Cty VINACAM.

Kính gửi: Tác giả Đỗ Doãn Hoàng !

Chúng tôi là những CB-CNV thuộc Công Ty Cổ Phần VINACAM có địa chỉ tại số 28 Mạc Đĩnh Chi Q.1 Tp.HCM -Điện thoại: 08.8250322 -08.8244320 fax: 08.8245500.

Sáng nay sau khi đọc được bài phóng sự của ông về trường hợp bé Nguyễn Thị Thơ đang nằm điều trị tại Bệnh Viện Tim Bạch Mai –Hà Nội. Chúng tôi vô cùng thương cảm cho hoàn cảnh khó khăn của em Thơ.

Chính vì vậy Ban Giám Đốc cùng toàn thể CB-CNV đã quyết định trích 50.000.000 đồng (năm mươi triệu đồng) từ nguồn Quỹ phúc lợi để nộp tiền viện phí mổ tim cho em Thơ, với mong muốn số tiền này sẽ giúp em Thơ vuợt qua thời điểm khó khăn nhất.

Khi em Thơ bình phục, chúng tôi có thể nhận anh Nguyễn Gia Tự (anh trai của Thơ) vào làm việc tại Công ty cổ phần Vina G7 tại Long Thành - Đồng Nai (nếu Anh Tự có nhu cầu).

Chúng tôi cũng mong muốn có nhiều nhà hảo tâm hơn nữa chung tay giúp đỡ em để em có cuộc sống tốt hơn.

TP. Hồ Chí Minh ngày 15/09/2008.

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay