Thiên Sứ

Thu Xưa

14 bài viết trong chủ đề này

Posted ImagePosted Image

THƠ SONG HOÀNG

Thiên Sứ họa

KHÓ CHỪA

Bích Hoàng

Đàn ai nhức nhối cung thuơng

Cung thanh dìu dặt.....vấn vương cung trầm....

Thôi rồi! Lại nhớ tri âm!

Sợi tóc treo nặng nghìn cân khó chừa.

Cảm tác

KHÓ CHỪA

Từ ngày đàn bặt cung thương...

Lá thu rơi giữa khói sương âm thầm.

Tìm đâu thấy bóng tri âm

Tơ giăng trên phím đàn cầm ngày xưa…

SÓNG CỒN

Bích Hoàng

Nửa đêm gửi mộng vào thơ

Ruợu không hãm lại mà hơ nỗi buồn

Lòng reo lên đợt sóng cồn

Xôn xao nỗi nhớ bồn chồn nỗi đau .

Cảm tác

SÓNG CỒN

Đâu còn mộng gửi vào thơ.

Men tình đã nhạt ....bơ vơ nỗi buồn.

Một trời buông ánh trăng suông.

Theo triền sóng vỗ.... nửa hồn thương đau.

HOÀNG HÔN

Bích Hoàng

Chiều tắt rồi, sao ráng đỏ ngầu?

Mi dài chớp lệ vợi dòng châu!

Hoàng hôn xuố́ng núi gieo ly biệt

Đêm nghẹn ân tình mắt thẳm sâu

Hoạ

HOÀNG HÔN

Chiều tím ngẩn ngơ biệt ráng sầu.

Cho tình chết lặng giữa đêm thâu.

Hoàng hôn đưa cả trời ly biệt.

Lạnh lẽo ngàn sao rụng mái đầu.

THU VỀ

Bích Hoàng

Xào xạc thu về lá lá rơi

Lang thang mây trắng luợn chân trời

Giang hồ rỗ gót thèm cơn mộng

Lãng tử mềm môi ngán cuộc chơi!

Dan díu tình thơ chưa trọn vẹn

Ấp iu duyên nợ luống pha phôi!

Trăng thu chênh chếch, hồn thu quạnh

Con nuớc truờng giang chẳng vãn hồi!

Họa

THU VỀ

Mấy độ thu buồn lá chẳng rơi?

Bâng khuâng mây trắng đọng ngang trời

Gót hài thu cũ phai cơn mộng.

Nhắc bóng chiều xưa ấp ủ người...

Dâng khúc biệt ly lòng quạnh quẽ..

Dở dang nét hoạ cảnh chia phôi.

Mênh mông sóng nước hồn thu lạnh ...

Ngơ ngẩn mây chiều lãng đãng trôi.

*Hoạ

THU VỀ

.......................Đừng rơi! Đừng rơi lá ơi!

......................Có ai góc biển chân trời nhớ nhau.

......................................................Ngân Giang

Hiu hắt thu buồn chiếc lá rơi

Người về góc biển nhớ chân trời.

Thu đi tan nát tình thơ mộng.

Sông nước ơ thờ mải miết chơi.

Khúc nhạc sầu dâng tình chưa vẹn.

Mưa buồn hiu hắt cảnh chia phôi.

Thu ơi! Se sắt hồn cô quạnh.

Chiếc lá thu rơi dạ bồi hồi.

Cảm tác THU VỀ

Lá ơi! Lá ơi....buồn thu rơi.

Người về góc biển nhớ chân trời.

Thu đi tan nát tình thơ mộng.

Trăng buồn sông nước mải rong chơi.

Gió thu gieo nhạc sầu chưa vẹn.

Mưa buồn hiu hắt cảnh chia phôi.

Thu ơi! Se sắt hồn cô quạnh.

Cánh lá thu rơi dạ bồi hồi....

NGÂU BUỒN

Bích Hoàng

Thu về rả rích mưa ngâu

Ném đau lên gối ném sầu vào thơ

Cay chi quật ngã quân cờ

Được thua trót hẹn phù du kiếp này.

Cảm tác

NGÂU BUỒN

Dòng Ngân - Loan Phụng hai đầu.

Để cho đôi lứa dâng sầu vào thơ.

Thuỷ chung tình lại bơ vơ ...?

Ngàn thu ly hận...xoá mờ sông Ngân.

Share this post


Link to post
Share on other sites

VÌ AI

Bích Hoàng

Vì ai ta trải hồn thơ

Vì ai ta trút bơ vơ cháy lòng

Chua cay đổi chút mặn nồng

Tình như chiếc bóng trăng lồng giếng thơi.

Cảm tác

VÌ AI

Con tằm rút ruột nhả tơ.

Tôi vì ai thả hồn thơ theo dòng...?

Cuộc đời muôn sự giai không.

Ảo huyền thiên cổ - trăng lồng giếng khơi.

NHIỆM MÀU

Bích Hoàng

Lời yêu nào chẳng thở than

Tình yêu nào chẳng muôn vàn khổ đau?

Tim yêu nào chẳng nhiệm màu

Đếm từng nhịp đập canh sầu rụng rơi...

Cảm tác

NHIỆM MÀU

Thu xưa nồng ấm chứa chan

Thu nay lỗi nhịp cung đàn thương đau.

Trăng thề nếu thật nhiệm màu.

Nẻo trời thu có lá sầu rụng rơi.....?

SAY

Bích Hoàng

Say thơ, say rượu, say tình

Còn chi say nữa cho mình say thêm

Ví chừng chàng dám say em

Ngả nghiêng trời đất chẳng men nào bằng.

Cảm tác

SAY

Trăng say ngây ngất hương trinh.

Một trời dệt mộng duyên tình bên em....

Thu về nhạt nắng bên thềm.

Tình xưa em trả môi mềm giá băng.

*

Người đi tìm dấu Địa Đàng

Tôi về dạo lại cung đàn ngày xưa.

THU XƯA

Bích Hoàng

Biết mấy thu xưa bến đợi thuyền

Trời thu lồng lộng thắm huơng duyên

Trăng thu vằng vặc say đôi lứa

Nhặt lá thu rơi dệt ước nguyền.

Cảm tác

THU XƯA

Hờ hững bên sông một bóng thuyền

Lửa chài cây bến đối sầu miên

Trăng tà, sương rủ buồn chan chứa

Lạc lõng chim kêu lạnh cửu tuyền.

*

Thu rơi sầu lạnh triền miên.

Trăng thề còn nhớ thiên duyên thuở nào?

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI VỚI BA DÒNG SÔNG

Bích Hoàng

Thế sự thăng trầm dãi tuyết sương

Hồn hoa thức trắng vạn đêm trường

Dòng Huơng đôi bến xa vời mộng

Đỉnh Ngự lưng trời bát ngát huơng

Những muốn quên đi vài phút hận

Nào hay nhớ mãi một con đường

Nhị Hà cuộn sóng, Huơng giang lạnh

Chôn chặt u hoài, vọng bến Tương!

Hoạ

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI VỚI BA DÒNG SÔNG

Theo bước hải hồ trải gió sương

Tình đời muôn mặt cảnh miên trường

Trăng thu buồn khóc tình xa xứ

Sóng nước chơ vơ nhắc cố hương

Chiều tím quê xưa nhòa nước mắt

Hoàng hôn buông nhớ vạn dặm đường

Cửu Long hờ hững, Hồng Hà lạnh.

Người cũ có còn nhớ sông Tương?

GIỌT THU

Bích Hoàng

Ơ hay! Thu đến tự bao giờ

Sững lại vườn xưa đứng ngẩn ngơ

Cánh thiếp Lan đình vương chiếc lá

Cung đàn thập lục thả đường tơ

Năm canh thổn thức năm canh đợi.

Sáu khắc xôn xao sáu khắc chờ....

Cạn chén phong trần men nguyệt vợi

Ngâu đan giọt giọt bắc cầu Ô

Hoạ

GIỌT THU

Trong tôi em đến tự bao giờ?

Buông giọt miên sầu với ngẩn ngơ

Khi gió may về vương vấn lá.

Trời thu hiu hắt chạnh đường tơ.

Mây ngừng hờ hững trong thu đợi.

Buồn bã trăng xưa có đứng chờ?

Thềm cũ dấu xưa rêu đã phủ.

Giọt thu thánh thót lạnh hồn thơ.

*

Người về lãng đãng trong mơ

Giọt thu hiu hắt dâng mờ mi ai....

TÂM SỰ

Bích Hoàng

Đắm đuối vì hoa lịm bởi trăng

Say mê cuồng nhiệt những đêm rằm

Tiền tài, danh lợi chi hơn nữa

Tuyết chẳng rơi lòng vẫn giá băng!

Hoạ

TÂM SỰ

Tâm sự làm sao gửi gió trăng?

Nỗi niềm thân thế lạnh như băng

Nhớ quê nguồn cội, buồn thiên cổ.

Sùi sụt mưa sa, gió đãi đằng

Share this post


Link to post
Share on other sites

THU XƯA

Thân không trời đất mà mưa gió

Lòng chẳng binh đao cũng chiến trường

.............................................Ngân Giang nữ sĩ

.........................................................Thiên Sứ

...........................................Thân mến tặng Laviedt.

Hiu hắt người đi, biệt dặm đường...

Chiều buồn khắc khoải ánh chiêu dương.

Đầu cành ngơ ngác con chim khách .

Bến nước buồn tênh, cảnh đoạn trường.

*

Đã nói chi đâu để lỡ làng..

Mà sao tan nát sóng Tương giang?

Người đi biền biệt trời thương nhớ.

Chẳng gió mưa chi cũng phũ phàng

*

Tình không kịp hẹn đã chia đôi.

Kỷ niệm chưa phai chuyện đã rồi.

Nhớ phút bên hồ ru cảnh mộng.

Ngậm ngùi trăng nước cũng pha phôi.

*

Người đi...đi mãi biết về đâu.

Chỉ thấy trăng buông, sóng gợn sầu.

Người ơi đừng bỏ muôn thu lại...

Để cõi Thu Xưa lạnh sắc mầu.

*

Cảm tác

THU XƯA

.....................................................Laviedt

Mỗi bước bâng khuâng mấy dặm đường

Lá thu vàng nhuộm ánh chiều dương

Cánh chim đơn lẻ cùng cô khách

Mỏi gối,chồn chân khúc đoạn trường.

*

Hẹn ước mà chi đã lỡ làng

Bến xưa lỗi hẹn chuyến đò ngang

Để thu ly biệt tràn thương nhớ

Để gió mưa tuôn luống phũ phàng.

*

Tri kỷ tri âm hẹn chung đôi

Nâng niu chia sẻ chút tình đời

Một phút bên nhau thiên đường mộng

Lung linh trăng nước cũng chơi vơi.

*

Dù xa...dù ở mãi nơi đâu

Nhớ ánh trăng buông,sóng gợi sầu

Bên hồ lơi lả nhành liễu rủ

Để cõi THU XƯA thắm sắc màu.

Share this post


Link to post
Share on other sites

MƯA ĐÊM
Bích Hoàng
Trăng lạnh ru hồn thoáng nhạc êm

Cánh lòng tơi tả duới mưa đêm

Sầu riêng đọng giọt thơ kim cổ
Áo gợn phong ba nếp lụa mềm...
..

Hoạ
MƯA ĐÊM
Tặng Mai Tố Nga
(*).


Như gợi trong hồn tiếng ru êm.
Tiếng mưa như tiếng bước trong đêm.
Nhớ người năm cũ sầu thiên cổ
Chất cả phong ba dưới lụa mềm.
*
"Gót sen uyển chuyển
Xôn sao đêm huyền

Em đi lạc xứ thần tiên
Hồn thuyền dương hiện bóng huyền u minh".(**)

* Bạn gái của tôi mất năm 19 tuổi
** Thơ Đinh Hùng



LẠNH

Bích Hoàng
Rồi đây tỉnh giấc Hoàng lương
Nồi kê vụt tắt, chiều sương Tây hồ
Bao con sóng lạnh vỗ bờ
Bao cơn giá lạnh bơ phờ ngàn lau
Lạnh từ đâu, lạnh từ đâu?
Phải chăng từ đoạn cuối đầu sông Tương?

Cảm tác
LẠNH

Về đây một kiếp tha hương.
Vẫn hàng liễu rủ vấn vương bên hồ.
Ngàn thu vẫn sóng lô sô
Tháp xưa vẫn đứng ơ thờ ngàn sau.
Cảnh xưa đấy, người xưa đâu?
Gió ru mành liễu ươm sầu nhớ thương.

*
Chiều buông lạnh kiếp tha phương
Nhắc hồn Trấn Vũ, mặt gương Tây Hồ .



CHỢT THU
Bích Hoàng

Gió heo hút gió, mây lồng mây
Bất chợt thu về giữa sáng nay
Rưng rức Ngâu tuôn, rưng rức nhớ
Xạc xào lá rụng xạc xào bay....
Người đi đau đáu gom hoài vọng
Kẻ ở âm thầm nhặt đắng cay
Từng trận mưa vàng lay lắt đổ....
Nai vàng ngơ ngác.....có ai hay ?


Hoạ
CHỢT THU
Hắt hiu mành liễu giữa trời mây.

Thoáng gió đưa hương nhắc chốn này....

Sóng gợn lăn tăn dâng nỗi nhớ
Bồng bềnh mái tóc gió thu bay.
Dấu xưa sương khói tan hoài vọng.

Cảnh cũ u hoài giọt lệ cay.

Lặng giữa thinh không, chuông chùa đổ...

Buồn lòng lữ khách, có ai hay?

*
Cảnh xưa, quê cũ còn đây.
Người xưa đâu thấy, trời mây nghẹn ngào....


NHỚ THU

Bích Hoàng

Thu về tình bỗng ngỡ ngàng
Cầu Ô Chức nữ - Ngưu lang nối bờ....
Cho Thu tứ dệt trang thơ
Tình Thu dậy sóng đôi bờ sông Tương
Mưa Thu quạnh bến Hàm Dương
Huơng Thu liễu đọng vấn vương Tây Hồ
Hồn Thu biết có bơ vơ?
Trăng Thu vằng vặc ngẩn ngơ bên rèm
Cô đơn chiếc bóng hoa đèn
Giọt Thu, giọt lệ bỗng chen nhau đầy!
Thu ơi! Thu có về đây?

Cảm tác
NHỚ THU
Trời xanh buông ráng chiều vàng
Khói lam bên luỹ tre làng mộng mơ .
Bên sông đò nhỏ vẫn chờ.
Cây đa, giếng nước ngày thơ trên đường.
Về đây quê mẹ Hướng Dương
Chạnh lòng buồn kiếp tha hương hải hồ.
Sương thu buông lạnh vần thơ.
Mang mang còn tiếng ầu ơ bên thềm.
Mái tranh xưa vẫn êm đềm
Ôm trời thu cũ xanh êm nhớ đầy.

*
Hải hồ ôm mộng trời mây.
Tiếng xưa từng giọt chất đầy vấn vương


THƠ AI

Bích Hoàng

Canh khuya mình đọc thơ mình
Nghe như ai đó tự tình cùng ai....
Vì chăng một chút đơn sai
Nguời trong khuê nội, kẻ ngoài dặm khơi
Lá rơi....xào xạc lá rơi
Buớc chân du lãng nhân đôi dặm sầu
Về đâu, ừ nhỉ? Về đâu
Nhắp ly rượu đắng canh thâu càng buồn
Lòng như bão giật mưa tuôn
Cơn mơ chợt tắt, cánh hồn chợt say
Thơ mình hay chính thơ ai
Bút bay vệt nhớ thuơng dài vô biên.


Cảm tác
THƠ AI
Dư âm xưa, hồn nguyên trinh.
Ngất ngây trăng nước tự tình cùng ai.
Trách người đi...lạc gót hài
Để thiên thu mối cảm hoài chơi vơi.
Đừng rơi! Đừng rơi lá ơi...
Nẻo vườn thu cũ biết người về đâu.
Trăng thề nếu có nhiệm mầu.
Sông Tương đâu có hai đầu lệ tuôn.
Tiếng xưa như nhắc điệu buồn
Ru hồn lữ thứ lên nguồn Thiên Thai.
Vô thường ngân tiếng thơ ai.
Giọt thơ rơi để thương hoài triền miên.

*
Tôi về tìm giọt sầu miên.
Giữ làm kỷ niệm trong thiên thu buồn



TÌNH DU LÃNG
Bích Hoàng

Áo xanh nhuốm bụi phong trần
Buớc đi mỗi buớc một lần tuơng tư....
Mỏi mòn trông cánh chim thư
Chưa trao ánh mắt đã dư lệ sầu....
.

Cảm tác *
TÌNH DU LÃNG

Hương xưa nhuốm bụi phong trần.
Trăng buồn nỗi gió mây vần sầu tư.
Nhạn xanh đưa lạc cánh thư.
Cho tình du lãng ai dư lệ sầu.


Cảm tác**
TÌNH DU LÃNG

Như sương khói dáng thiên thần
Người đi cả cõi hồng trần sầu tư
Đường chim xanh lạc cánh thư
Nguyệt cầm buông bắt....tương tư dâng sầu.


Share this post


Link to post
Share on other sites

ÁO XANH

Bích Hoàng

Hồn thơ đã dậy trong ta

Tình thơ gắn bó dù xa hóa gần

Hiểu lòng ta hỡi tri âm?

Áo xanh Tư Mã bụi trần còn vuơng.....

Cảm tác

ÁO XANH

Gót hài buông dáng thướt tha,

Hương trinh thoang thoảng như xa, như gần...

Trời xui gió giục, mây vần.

Tiếng xưa rơi lệ, nguyệt cầm vấn vương.

THU TỚI

Bích Hoàng

Nửa đêm tỉnh giấc bàng hoàng

Xạc xào lá rụng, mênh mang nguyệt gầy....

À ra thu tới rồi đây!

Lá vàng bay...lá vàng bay..lá vàng

Bay từ đâu nhỉ bay sang?

Ngâu gieo hạt ngọc lang thang đi về....

Mảnh trời quê dậy huơng quê

Vẫn con đuờng cũ trăng thề lẻ đôi

Vẫn cơn mơ ấy bồi hồi....

Suơng thu từng giọt rơi rơi vào lòng....

Chợt như khắc khoải chờ mong

Tê tê giọt đắng.. giọt nồng vị cay !

À ra thu tới rồi đây

Cảm tác

THU TỚI

Quê xưa gửi kiếp lang thang.

Nghiêng trời sương khói, ngỡ ngàng nước mây.

Từ thu xưa bước về đây.

Tiếng xưa thánh thót, cỏ cây mơ màng.

Người xưa lỡ bước sang ngang.

Dáng xưa đi ....có nhớ mang câu thề?

Ngàn thu một cõi đi về

Hồn ai ôm nửa trăng thề đơn côi

Trăng xưa đã vỡ làm đôi.

Một trời mây cũ bồi hồi nhớ mong.

Thu ơi! Thu chết trong lòng.

Một vùng trăng nước mênh mông nhớ đầy....

Nhớ thu xưa, dáng hao gầy...

*

Thu về vàng cõi trời mây..

Vàng rơi...rơi mãi...cho ngây ngất buồn.

LẼ ĐÂU

Bích Hoàng

Nằm nhớ tri âm không ngủ được

Lẽ đâu nhớ cũng khước từ nhau

Còn gì đâu nữa ngoài thuơng nhớ

Và mỗi người riêng một nỗi đau ?

Hoạ

LẼ ĐÂU

Khắc khoải canh thâu bóng nguyệt sầu.

Nhớ thuở ban đầu đến với nhau.

Tiếng chim thao thứcbuông niềm nhớ.

Khóc mối duyên đầu xót xa đau....

GẶP MÌNH

Bích Hoàng

Bát ngát không gian, bát ngát tình

Phù du thấp thoáng kiếp nhân sinh

Tiền duyên thắt chặt hồn tri kỷ

Hậu thế buông lơi khách viễn trình

Đôi phút có nhau thêm nhớ tuởng

Ngàn năm cách trở vẫn đinh ninh

Vầng trăng lộ bóng hoa đầu núi

Mách bảo cho ta gặp lại mình!

Hoạ

GẶP MÌNH

Cánh gió đưa nghiêng cũng gợi tình.

Mênh mang trăng nước cảnh tương sinh.

Cung đàn réo rắt ai tri kỷ?

Trời khuya lạnh lẽo nguyệt hành trình .

Một cõi vô thường chìm mộng tưởng

Đất trời muôn kiếp ước khương ninh

Thiên Thai vương vấn mây đầu núi

Một cõi ở đi vẫn một mình.

*

Ngàn thu trăng nước hữu tình.

Vô thường một cõi một mình ở đi...

TRĂNG MUỘN

Bích Hoàng

Trăng muộn lên rồi vút ngọn cây

Dịu dàng tôn nữ má hây hây

Nửa đêm khắc khoải hồn thơ tỉnh

Một thoáng u hoài viễn khách say

Chén rượu tương phùng chưa ước hẹn

Vừng trăng tiễn biệt đã hao gầy

Niềm vui chửa trọn huơng theo gió

Gió giạt phương nào ai có hay?

Hoạ

TRĂNG MUỘN

Thấp thoáng hình ai dưới bóng cây.

Trăng ngà đến muộn má hây hây.

Hương trinh phảng phất ai mê tỉnh.

Mắt lệ u hoài gió nghiêng say.

Đâu trách trăng xưa sai ước hẹn.

Buồn vương suối cũ nhớ vai gầy.

Hương rừng buông nhớ đìu hiu gió.

Trăng muộn gửi buồn mây trắng bay.

*

Hương xưa theo gió mây bay.

Nhạt nhoà trăng nước tình ngây ngất buồn...

DUYÊN XƯA

Bích Hoàng

Đất trời bát ngát mênh mông

Dây cung có vọng tơ đồng mà so?

Huơng giang liễu thắm đôi bờ

Duyên xưa hờ hững lững lờ trôi đi.

Cảm tác

DUYÊN XƯA

Một vùng trăng nước mênh mông

Nguyệt cầm buông bắt, thuyền không bến bờ.

Tiếng xưa văng vẳng hững hờ

Thiên thu giọt lệ dâng mờ hoen mi.

*

Đá vàng nhắc chuyện Trương Chi .

Ngàn thu giọt lệ sầu ly dâng buồn.

LẺ LOI

Bích Hoàng

Thuyền nan chiếu lá du hồ

Thuơng nhau khản tiếng gọi đò..đò trôi...

Năm tao bảy tuyết nguời ơi

Lẻ loi cánh nhạn, phuơng trời...lẻ loi.

Cảm tác

LẺ LOI

Canh khuya cất tiếng gọi đò.

Mênh mang trời nước tiếng hò đơn côi.

Đò xưa theo nước sông trôi.

Mình tôi bến vắng bên trời lẻ loi....

GỌI NHAU

Bích Hoàng

Về đây! Bạn hỡi! Về đây

Luyến vào nốt nhạc, so dây tao đàn

Đôi bờ sóng cả khó sang

Nước dâng bãi biển, nước tràn nương dâu

Chớ về đâu! Chớ về đâu!

Chim trời cá nước biết đâu mà dò?

Về đây ta trải chiếu thơ

Ngâm câu trác tuyệt, dốc vò rượu ngon

Tặng nhau một nửa nguồn cơn

Thắp dùm nhau lửa cô đơn cháy bùng.

Cảm tác

GỌI NHAU

Chim chiều khắc khoải gọi bầy

Cánh chim phiêu lãng về đây nhập đàn.

Tiếng chim thảng thốt ngỡ ngàng

Màn đêm buông lạnh biết đàn chim đâu?

Sương thu vương vấn cành dâu

Thương về quê cũ mà đâu có đò.

Mênh mang trong cõi trăng mờ.

Trời mây xưa có còn chờ núi non?

Giật mình tỉnh giấc mộng con.

Canh khuya lạc tiếng chim non gọi bầy.

*

Lẻ loi cánh hạc xuyên mây

Có nghe tiếng sáo gọi bầy chim xưa?

Share this post


Link to post
Share on other sites

BỒI HỒI

Bích Hoàng

Còn không ngọn lửa thiên thu

Về đây trải rộng chiếu thơ cùng ngồi

Xa nhau luống những bồi hồi

Nhớ da diết nhớ ai nguời tri âm.....

Cảm tác

BỒI HỒI.

Chiều phai tắt lửa thiên thu.

Vầng trăng lạnh giữa mịt mù xa xôi.

Người xưa ....cánh gió phương trời .

Dấu xưa còn nhắc bóng người xa xăm.

*

Nguyệt cầm bặt tiếng tri âm.

Một trời nghiêng lạnh, mây vần vũ trôi.

MỘT NỬA

Bích Hoàng

Một nửa dâng đời, nửa tặng anh

Câu thơ một nửa vuớng trăng thanh

Ôi ! Vành nguyệt khuyết chia hai nửa

Nửa bóng trăng chênh mộng khó thành!

Hoạ *

MỘT NỬA

Mái chèo khôn rẽ đôi dòng nước

Trăng chếch buồn soi nửa cổng thành

Ngân Giang nữ sĩ

Heo hút bên sông một mái tranh.

Nghiêng nghiêng trăng phủ giấc an lành.

Ru đêm tiếng võng ru ngoài khung cửa.

Yên bình chẳng thấy mộng công khanh.

*

Lòng trần mộng ước công khanh

Đường trần gió bụi công thành, cốt khô

Hoạ **

MỘT NỬA

Em nói một đời mãi nhớ anh...

Tình chung tô đẹp ánh trăng thanh.

Trăng thề ai nỡ chia hai nửa...

Khuất bóng hoa xưa mộng chẳng thành.

*

Người đi xây giấc mộng lành.

Trăng vàng chia nửa bên cành hoa mai.

TÌNH TƠ LIỄU

Bích Hoàng

Cây liễu ven bờ cây liễu xanh

Tình không dệt đuợc sợi tơ mành

Tuơng giang sóng vỗ trào khơi lộng

Lệ úa suơng chiều đẫm mấy canh?

Hoạ

TÌNH TƠ LIỄU

Mây nước bâng khuâng một sắc xanh

Lả lơi trong gió lá buông mành.

Dáng ai nghiêng nón buồn tơ liễu.

Ngơ ngần mây chiều khóc mấy canh.

*

Liễu buồn nhớ dấu hài xanh.

Ngàn thu tơ liễu dệt mành vấn vương.

RUỢU ĐÀO

Bích Hoàng

Ai mời ta chén ruợu đào

Cho môi thấm đẫm ngọt ngào dòng thơ

Cho hoa hé nụ từng giờ

Cho trời đất cũng ngẩn ngơ với tình.

Cảm tác

RƯỢU ĐÀO

Thiên Thai tiên nữ dâng đào.

Ánh trăng theo suối dâng trào mộng mơ.

Ngàn thu say rượu, say thơ.

Êm êm tiếng sáo, tiếng tơ vương tình.

*

Ngọc tuyền réo rắt hương trinh...

Trên cao cánh hạc một mình lẻ loi.

YÊU HOA

Bích Hoàng

Ta yêu bông hoa, bông hoa

Em ơi! Lòng hãy trải ra với lòng

Uớc gì nhị thắm huơng nồng

Tả tơi em chịu, não nùng ta mang !

Cảm tác

YÊU HOA

Ngậm ngùi tiếc một đời hoa

Phiêu phiêu sương gió cho xa xôi lòng.

Còn đâu nhị thắm, hương nồng.

Dấu xưa hoa bướm tình trong lỡ làng.

*

Gió về đem dấu thu sang

Hương thu bay nhắc mơ màng thu xưa.

HỒN THƠ

Bích Hoàng

Phải đây một nửa hồn tôi

Phải đây tao khách luân hồi kiếp xưa?

Rối bời một mối duyên tơ

Tỉnh ra hóa vẫn.....nàng thơ với mình!

Cảm tác

HỒN THƠ

Ráng chiều theo áng mây trôi

Chao nghiêng cánh nhạn giữa trời thành thơ.

Bâng khuâng trách mối duyên hờ.

Dáng xưa đi mãi...cánh thơ trao tình.

*

Thơ ơi! Mình lại với mình.

Trong mênh mang cũ ru tình đơn côi.

MỘT THOÁNG BÊN NHAU

Bích Hoàng

Vì nhau, dù một thoáng bên nhau

Mai kia cách trở biết tìm đâu

Cuộc tình phiêu lãng không hò hẹn

Một thoáng bên nhau đủ vợi sầu.

Hoạ

MỘT THOÁNG BÊN NHAU

Đường xưa cùng đếm bước bên nhau.

Duyên xưa trăng nhắc hứa bạc đầu.

Chim kêu khắc khoải buồn thề hẹn.

Thoáng giấc mơ xưa, cũng gợi sầu.

*

Trong đêm lạnh em về đâu?

Mang mang huyền vũ nhớ mầu mắt xưa

Share this post


Link to post
Share on other sites

TRĂNG NGHIÊNG

Bích Hoàng

Giá em hóa mảnh trăng gầy

Đêm đêm tỏa sáng đó đây khắp miền

Anh soi vào mảnh trăng nghiêng

Có tìm lại được chút duyên lỡ làng !

Cảm tác

TRĂNG NGHIÊNG

Giữa trời mây nước nhớ đầy

Trăng buồn ngảnh mặt dáng gầy soi nghiêng.

Muôn sao giọt lệ sầu miên.

Thiên thu trăng lạnh trong duyên mơ màng.

*

Duyên xưa đã nhạt đá vàng.

Dấu hài xưa dẫm trăng vàng đi xa....

TA LÀ AI

Bích Hoàng

Trăng lặn nằm trơ duới gốc mai

Giật mình tự hỏi " Ta là ai ? "

Hoàng lương nửa giấc kê chưa chín

Não nuột canh thâu tiếng thở dài !

Hoạ

TA LÀ AI

Tiền đình, bán dạ nhất chi mai

Thiên thu dâu bể ta như ai.

Vô thường chưa trọn nồi kê chín.

Muôn kiếp nhân sinh chặng đường dài? *

Vô thường trong kiếp trần ai.

Hương xưa buông tiếng thở dài ngàn thu.

TÌM NHAU

Bích Hoàng

Rồi nữa.....xa nhau biệt cuối trời

Trăng thu vằng vặc, lá thu rơi!

Tìm nhau khoảnh khắc dài vô tận

Mấy vệt chân in trọn cuộc đời.

Hoạ

TÌM NHAU

Vương nắng hình ai biệt cuối trời

Bóng chim mờ mịt khói sương rơi.

Ru êm khoảng khắc thiên thu tận.

Để xót xa đưa mãi cuối đời....... *

Mênh mang giữa vạn nẻo đời.

Tìm người ở nẻo lá rơi lạnh lùng.....

MƯA THU

Bích Hoàng

Mưa thu, mưa thu về em ơi!

Giọt nuớc giăng giăng phủ kín trời

Gió lạnh hay lòng ta chớm lạnh

Buồn tan theo nhịp nắng thu rơi....

Hoạ

MƯA THU

Bên thu, người có thấy .....thu ơi

Ai đếm thu rơi khóc giữa trời.

Chiêm chiếp chim kêu than gió lạnh.

Mây thu hờ hững...lá thu rơi . *

Bên thềm đếm giọt thu rơi.

Tìm trong thu cũ dấu người năm xưa

XÓA BỜ THỜI GIAN

Bích Hoàng

Sóng lòng nổi loạn thiên thu

Tình xưa thấm đẫm trang thơ hải hồ

May lùa, bèo dạt, sóng xô

Đợi cơn bão nổi xóa bờ thời gian.

Cảm tác

XOÁ BỜ THỜI GIAN

Giọt sầu dâng ngập ngàn thu.

Thoáng buồn man mác cũng ru sông hồ.

Trải tình muôn lớp sóng xô

Không gian lồng lộng đâu bờ thời gian? *

Màu trăng xưa đã nát tan.

Dấu xưa đi....lạc nhịp đàn thiên thu ....

LẶNG THẦM

Bích Hoàng

Đàn xưa nức nở thiên thu

Nỉ non thầm lặng lời ru ngọt ngào

Giọt buồn chắp cánh ly tao

Truờng giang cuộn sóng dạt dào bến xuân.

Cảm tác

LẶNG THẦM

Cánh cò bay lặng mùa thu.

Bâng khuâng lại nhớ lời ru ngọt ngào.

Quê xưa, bông bụt bên rào.

Vườn xưa còn có cây đào nhớ xuân?

*

Gió sương phai bạc tấm thân.

Tiếng xưa còn vướng bước chân hải hồ....

VÔ ĐỀ

Bích Hoàng

Còn gì đâu nữa ngoài thơ

Mà xôn xao nhớ mà ngơ ngẩn sầu

Mà chờ hút bóng chim câu

Cánh thư xưa đã chìm sâu biển lòng.

Cảm tác

VÔ ĐỀ

Gót hài xưa lạc trên thơ.

Để thương, để nhớ, để ngơ ngẩn sầu....

Hương xưa vương bến giang đầu.

Mênh mông trời nước, đêm thâu lạnh lòng...

*

Một trời thơ nhớ mênh mông...

Gửi người đi mãi mà không thấy về.

TÌNH THƠ

Bích Hoàng

Cách biệt nhau lòng vẫn nhớ ư?

Huơng cau ngan ngát quyện tình thơ

Men thu dậy sóng hồn hiu quạnh

Thao thức canh dài mộng huyễn hư.

Hoạ

TÌNH THƠ

Vẫn biết tình đời vẫn huyễn hư...

Nên tình đành gửi mộng vào thơ

Cho vơi cõi nhớ đầy hiu quạnh.

Khắc khoải tình thơ thật với hư?

GIÁ NHƯ

Bích Hoàng

Giá như xóa đuợc sầu viễn cách

Hỡi nguời tri kỷ của ta ơi

Giá như ta hóa làm trai đuợc

Chân gác lên nhau ngẫm sự đời.

Hoạ

GIÁ NHƯ

Giá ai thu ngắn miền viễn cách

Lá thu dâu úa một phương trời.

Lòng người ví chẳng không thua, được...

Gió bụi còn đâu phủ sự đời.

*

Bể trần muôn nẻo đầy vơi..

Buồn vương gửi lá đò đời lênh đênh.

TUƠNG TƯ

Bích Hoàng

Suối lòng tuôn chảy lệ tuơng tư!

Sao cứ chia lìa mãi thế ư?

Ví đuợc tấc gang kề cận với....

Thì đâu vạn dặm cách vời như....

Chia ngăn Ngưu Chức hờn ly biệt

Tái hợp Kim Kiều tủi thực hư?

Từng giọt châu rơi , từng giọt đắng

Mưa ngâu rả rích suốt ngàn thu!

Hoạ

TƯƠNG TƯ

Tình ai ôm mãi mối sầu tư

Người nỡ vô tình mãi thế ư?

Hiu hắt thâu đêm, canh khắc vợi..

Mang mang dáng cũ nhắc nhiên như.

Tiêu tao Lộng Ngọc sầu ly biệt.

Cầm nguyệt Tương Như trách huyễn hư...

Muôn nẻo đường tình pha giọt đắng.

Sầu miên vạn cổ khắc tình thư. *

Duyên tình không ở thiên thư.

Giây hồng không buộc....bây chừ chia phôi.

ĐÔI DÒNG LỆ THƠ

Bích Hoàng

Ân ái trao nhau cũng thế thôi

Gặp gỡ mà chi thêm nghẹn lời

Rũ áo phong suơng ngơ ngẩn buộc

Con thuyền neo hận ngắm mây trôi....

*

Buồn theo ruợu ngấm pha phôi

Thuơng nhau chửa trọn để rồi phụ nhau !

Thuơng rồi phụ lòng đau như xé

Phụ rồi thuơng tình hé duyên tơ....

Buốt lòng trên bến sông mơ

Con thuyền vô định ngẩn ngơ mái chèo....

*

Nguờì xa khuất nhìn theo thêm bận

Lệ tủi hờn in ngấn mây xa

Buồn trông non nuớc bao la

Thôi đành tan vỡ duyên ta với chàng.

*

Rồi năm tháng nuớc mây cách trở

Ví như tình tạm bợ bên sông .

Thuơng nhau vì chút đèo bòng

Phụ nhau đành gửi đôi dòng lệ thơ .

Cảm tác

ĐÔI DÒNG LỆ THƠ

Duyên nợ thôi đành đến thế thôi.

Có nói năng chi cũng thẹn lời....

Đành trách duyên tơ không ráng buộc.

Để ngàn thu lạnh áng mây trôi

*

Cuối trời cánh nhạn chung đôi

Ngập ngừng thơ bút viết lời thương đau.

Trăng suông bến giang đầu vùa hé

Nghe gió than khe khẽ bên bờ

Nguyệt cầm đã bặt tiếng tơ ....

Mang mang sông nước...hững hờ trăng treo.....

*

Nước mây trôi trăng theo mấy bận

Mái chèo ai sẻ ngấn trăng tà

Cô đơn giữa dải Ngân Hà

Trăng xưa nếu khóc lệ sa mấy hàng?

*

Duyên xưa đã bẽ bàng cách trở.

Đâu trách người bước lỡ sang sông.

Thôi còn chi nữa mà mong

Dấu tình xưa đọng trên dòng lệ thơ

Share this post


Link to post
Share on other sites

NHỚ

Bích Hoàng

Nhớ thuơng nén chặt đáy lòng

Uớc chi có đuợc nửa vòng tay ôm

Chiều rơi từng giọt hoàng hôn

Lao xao sóng dậy , bến hồn đê mê...

Cảm tác

NHỚ

Dáng xưa gầy uốn lưng ong

Ngất ngây trăng gió tay đong giọt buồn.

Mắt môi ngà ngọc dâng hồn.

Cõi Thiên Thai...cả suối nguồn đê mê.....

*

Thời gian đi...mãi chẳng về...

Trăng buồn ngảnh mặt, lòng tê tái sầu.

* NHỚ

Bích Hoàng

Một mình, ừ nhỉ một mình

Với thơ, ruợu với bóng hình nguời thơ

Chập chờn say tỉnh giấc mơ

Thiên duyên duờng cũng tình cờ mà thôi!

Cảm tác

* NHỚ

Tôi về với bóng của mình

Trong vô thường cũ, trong tình ngày thơ.

Còn ai trong cõi đợi chờ.....?

Dáng ngày xưa đã hững hờ trong tôi.

*

Nhớ xưa ai thoáng nét cười

Mà đem đi cả mây trời bơ vơ....

CÓ LÀ?

Bích Hoàng

Còn gì đâu nữa ngoài thơ

Cung đàn bặt tiếng, đường tơ lại chùng

Đã mang lấy nỗi sầu chung

Bút thơ khó chảy, ruợu nồng chẳng say

Heo may, từng trận heo may

Lá vàng bay, lá vàng bay cuối thềm....

Trăng kia ai dấu mà đền?

Ai che mà giận cho mềm lòng nhau?

Tiếc chi một mảnh trăng sầu

Mà say sưa ngắm canh thâu càng buồn

Tiếc chi nửa buổi hoàng hôn

Sóng dào dạt sóng, biển hồn đê mê...

Tiếc chi cái ánh trăng thề

Lao xao gió nối đêm hè lao xao....

Vuờn xưa gió gọi hanh hao....

Cung đàn ngẹn khúc tiêu tao chập chờn

Cô đơn ờ nhỉ ? Cô đơn

Vẫn con buớm trắng chờn vờn cánh hoa

Xa rồi! Xa lắm ! Mãi xa....

Biết chăng nguời ấy có là cố nhân ?

Cảm tác

CÓ LÀ?

Rừng khuya sương khói phủ mờ

Gió hiu hiu lạnh lời thơ não nùng...

Đèo xưa nhắc bước tương phùng

Suối reo trên núi chập chùng đắm say

Bây giờ thơ gửi mây bay

Cánh thơ lãng đãng chất đầy sầu miên

Duyên tình hay nghiệp oan khiên

Mà sao mãi mãi trăng đêm nhắc sầu?

Tình còn thảng thốt đêm thâu

Mang mang như tiếng hát câu nhạc buồn.

Gửi tình lên tận suối nguồn

Hỏi trăng xưa đã đem chôn ước thề..?

Cho tôi về cất cơn mê

Cất luôn cả ánh trăng thề hôm nao

Tiếng xưa buông giọt gầy hao

Sương bay hờ hững như ngao ngán buồn

Một mình trăng giữa cô đơn.

Nhìn mây năm cũ đang chờn vờn xa

Người đi hiu hắt trăng tà

Duyên thề sao nỡ gọi là cố nhân.

BÓNG THỜI GIAN

Bích Hoàng

Ta tuyết sương và người tuyết sương

Ước được cùng đón gió ngàn phương

Dừng chân lữ quán nghe chiều xuống

Năm tháng mù khơi những dặm trường.

*

Ta làm thơ và người làm thơ

Nửa đêm đợi nguyệt rọi song hờ

Chung nhau ngọn bút chung tình ý

Nét thảo vờn mây, bóng nguyệt mờ.

*

Ta mấy mươi và người mấy mươi

Gặp nhau rượu ngấm bốc ngang trời

Ta đem thân thế đong hồ rượu

Người vốc ân tình trải cuộc chơi.

Hoạ

BÓNG THỜI GIAN

Một kiếp hoa buồn phủ tuyết sương

Hiu hăt thu sầu gió muôn phương.

Hình ai trong nhớ buồn sương xuống

Khắc dấu chân xưa dẫm đoạn trường

*

Ai đem sương gió gửi vào thơ

Để ánh trăng buông khóc hững hờ

Nước trời đôi ngả không chung ý

Cho áng phù vân trách nguyệt mờ.

*

Một kiếp nhân sinh có mấy mươi

Sao đem thương nhớ vạch ngang trời

Thiên thu sầu lắc vơi bầu rượu

Ngày tháng tiêu sầu mải cuộc chơi.

*

Mênh mông trăng nước chơi vơi

Hững hờ thả lá đò đời buông theo

KHẮC KHOẢI

Bích Hoàng

Huơng thu bát ngát lá thu bay

Ai nhắp cùng ta chén rượu này

Ước giống chim ngàn đôi cánh vỗ

Mong như giọt xạ chút huơng bay

Âm thầm bến cũ thuơng đôi ngả

Khắc khoải nẻo xưa nhớ những ngày

Khoảnh khắc thời gian như gió thoảng

Hải hồ bóng nhạn vút thang mây....

Hoạ

KHẮC KHOẢI

Tám nẻo sông Ngân sao lấp lánh

Một vùng trăng nước sóng chơi vơi

......................Ngân Giang nữ sĩ

Một vùng sông nước ánh trăng say.

Bến cũ đò xưa vẫn chốn này

Hờ hững thuyền trôi buồn sóng vỗ

Ngả nghiêng lau lách cánh chim bay

Hải hồ lê bước chân muôn ngả

Cố hương gạt lệ nhắc những ngày...

Một kiếp phong trần...cơn gió thoảng.

Ngàn thu khắc khoải bóng hạc bay.

*

Đất trời như tỉnh như say ...

Mang mang trăng nước phủ đầy sầu miên....

DỞ DANG

Bích Hoàng

Ly rượu đắng tràn huơng thuơng nhớ

Ngấm đầu môi giọt nhớ giọt thuơng

Đê mê buốt lạnh canh trường

Người yêu ơi? Khúc nghê thuờng dở dang!

Cảm tác

DỞ DANG

Thôi còn chi nữa mà nhung nhớ

Dấu thu phai tình lỡ đoạn trường

Mịt mù mây khói vấn vương

Trăng tà, tiếng vạc kêu sương ngỡ ngàng

*

Mây che khuất nẻo trăng vàng

Duyên xưa nay đã dở dang câu thề

CÒN NHAU?

Bích Hoàng

Một tiếng tơ rung vạn tiếng lòng

Ai xô sóng dữ dạt bờ mong?

Ai về lại giữa mùa xanh ấy

Khơi dậy trong ta một ráng hồng

*

Quên hết ngàn xưa , trước với sau

Duyên tơ đâu nữa , có còn nhau?

Sững hồn! Nếu biết mình dang dở

Giữa lớp thời gian bạc phếch màu!

Hoạ

CÒN NHAU

Đâu tiêng thu xưa khúc nhạc lòng?

Hỏi tình thu cũ có chờ mong?

Hoàng hôn phai nhạt phương trời ấy.

Chiều tím phôi pha biệt ráng hồng

*

Duyên lỡ không đành hẹn kiếp sau

Ngậm ngùi thu vắng biệt ly nhau

Ru tình đâu nhắc lời dang dở

Mà cõi trăng xưa lại bạc màu?

*

Thu rơi úa vạn nẻo sầu

Người đi không hẹn kiếp sau lạnh lùng...

** NHỚ

Bích Hoàng

Hỏi ai, ai có thấu chăng ai?

Ta lụy vì nhau một chữ tài!

Tiếng dế vuờn sau nghe tức tuởi

Câu hò bến cũ vẫn khoan thai

Năm canh lại thấy năm canh ngắn

Nửa khắc mà sao nửa khắc dài?

Thiếu chỉ mình ai là thiếu cả

Màn buông thao thức ánh trăng cài.

Hoạ

NHỚ

Chiều rơi buồn nhớ đọng mắt ai.

Hiu hắt sương buông gió thở dài.

Dấu cũ người theo ôm nỗi nhớ.

U hoài hồn lắng cảnh phôi phai.

Tình ru trần thế ngàn thu ngắn.

Mộng cõi Thiên Thai một khắc dài...

Gửi mộng hải hồ tình biển cả.

Bên tóc huyền xưa vạt trâm cài.

*

Tóc mây, sợi ngắn, sợi dài

Bay trong cõi nhớ, thương hoài ngàn năm

KHÓ DỨT

Bích Hoàng

Chút duyên khó dứt ngưòi ơi !

Phải chăng đây kiếp luân hồi ước mong?

Mời nhau đôi chén rượu nồng

Nghe trong sâu thẳm giọt lòng rơi rơi.

Cảm tác

KHÓ DỨT

Mang mang giữa nước mây trời.

Thuyền ai đang chở một đời long đong....

Tiếc chi duyên nhạt, rượu nồng?

Tình thơ man mác, cõi lòng sầu vơi...

*

Mênh mông tám nẻo mây trời

Buồn riêng một cõi hoa rơi lạnh lùng?

Share this post


Link to post
Share on other sites

NỢ LÒNG

Bích Hoàng

Nửa mảnh trăng thu vạn lý tình

Duyên xưa lỡ dở có hồi sinh

Trăng đùa trinh nữ trăng đùa bạn

Gió cợt heo may gió cợt mình

Nỗi nhớ âm thầm ru khát vọng

Niềm yêu cháy bỏng đọng nguyên trinh

Nợ lòng khó trả.....đau đau mãi.....

Theo đuổi ta như bóng với hình.....

Hoạ

NỢ LÒNG

Ôm nửa vầng trăng trả nợ tình.

Đem chôn thề cũ cõi tử sinh

Trăng ngà một thuở soi tình bạn

Thoáng lúc yêu qua khóc một mình.

Sóng dạt trăng buồn tan ước vọng.

Mây sầu gió thoảng nhạt hương trinh.

Thu xưa khắc kkoải người đi mãi

Để lại trong ai một bóng hình. *

Ngàn xưa ngọc đá ghi tình

Mi ai dâng lệ gửi tình thiên thu

NHỚ NGUỜI

Bích Hoàng

Nâng ly rưng rức nhớ nguời

Hàm răng nghiến vỡ trận cuời pha lê

Truờng xưa cháy bỏng phuợng hè

Trăm năm đổi phút cận kề bên nhau.

Cảm tác

NHỚ NGƯỜI

Thu xưa ru ấm bên người

Tay trong tay với tiếng cười đam mê.

Mưa rừng khuất nẻo sơn khê

Cô liêu còn ánh trăng thề thương đau.

*

Người đi gửi dấu thu buồn

Tôi theo cánh gió tìm muôn nẻo đời

LẠ THẬT

Bích Hoàng

Lạ thật tình yêu nói vạn lời

Nói bao nhiêu nữa chẳng hề vơi !

Yêu bao nhiêu vẫn hằng khao khát

Cái ánh trăng vàng cứ lả lơi.....

Hoạ

LẠ THẬT

Lặng lẽ thu ba chẳng một lời

Sao tình miên trải lại đầy vơi.

Mắt ai chứa một trời khao khát.

Đọng ánh trăng tà thoáng lả lơi...

*

Trăng buồn nép một góc trời

Còn đâu ánh mắt không lời ôm trăng

MÀU THỜI GIAN

Bích Hoàng

Say một lần ư? Mãi mãi say!

Thờì gian cuốn hút vạn trang dày

Những bài thơ viết chưa nguời họa

Trăng vẫn ôm thuyền mặc gió lay.....

Hoạ

MÀU THỜI GIAN

Tô thắm thời gian trong gió say.

Hoạ tranh nhân thế để mai dày...

Thế nhân muôn kiếp nhìn danh hoạ

Sẽ thấy thời gian nhuộm gió bay...

QUÊN ĐỀ

Bích Hoàng

Dạo thuyền du trên Duơng Tử giang

Ô hay! Mình gặp Đuờng Minh Hoàng!

Không! Em không làm Duơng Quí Phi!

Đây bình ruợu thắm nghiêng dâng chàng.....

*

Du duơng ôi! Cung đàn Bá Nha

Tơ đồng lóng sóng vọng đền ngà

Bồ đào ruợu thắm ngâm trăng bạch

Thôi rồi! Ta mơ Tô Đông Pha!

Hoạ

QUÊN ĐỀ

Sóng vỗ thuyền ai - Dương Tử giang.

Mênh mông chiều vắng, bóng hôn hoàng.

Hàm Dương muôn thuở tràn ly hận.

Giang đông một cõi chẳng luỵ chàng.

*

Tuyệt tiếng nguyệt cầm khóc Bá Nha.

Cô liêu cao khúc gửi trăng ngà...

Vương vấn trăng suông hồn Lý Bạch.

Nhắc đời dâu bể kiếp phôi pha.

BẾN THƠ

Bích Hoàng

Suốt đời đi nguợc bóng thời gian

Thổn thức năm canh lệ ngấm tràn

Đơn độc mình ta hình đối bóng

Ngoài kia bàng bạc ánh trăng tan.

*

Ta muốn thuyền neo lại bến thơ

Chiếu lòng trải rộng, ruợu mong chờ.....

Tay nâng bút ngọc tuôn hoa gấm

Rụng xuống cung đàn vạn tiếng tơ.

Hoạ

BẾN THƠ

Xiêm y lồng lộng xuống trần gian.

Buông dáng thướt tha giữa suối ngàn.

Cánh hạc chân mây còn soi bóng.

Ngọc tuyền réo rắt ánh trăng tan

*

Bên gốc đào neo một cõi thơ.

Thiên Thai Ngọc Nữ có mong chờ.

Nghê thường vũ khúc buông hoa gấm.

Buồn cõi dương trần dứt tiếng tơ .

*

Lá đào reo rắc hồn thơ.

Trăng tà trên bến sông thơ u hoài.

TÌNH THIÊN CỔ

Bích Hoàng

Cuộc tình thiên cổ dành cho nhau

Gặp gỡ mà chi để ngậm sầu!

Chỉ xa thôi chẳng bao giờ cách

Những cánh thơ về giải nỗi đau!

Hoạ

TÌNH THIÊN CỔ

Duyên tình muôn thuở vẫn trao nhau.

Sao ánh trăng xưa nhả giọt sầu?

Hiển như trời đất buồn xa cách.

Nên thế nhân trầm vạn nỗi đau.

*

Phương trời cánh nhạn về đâu?

Chiều dần phai nắng gửi sầu thiên thu.

ĐỘC ẨM

Bích Hoàng

Nhắp mãi không vơi một chén trà

Hôm nay độc ẩm chỉ mình ta!

Chè ngon phảng phất huơng thuơng nhớ

Khói tỏa âm thầm nỗi xót xa

Tạo hóa ghen chi nguời thế tục?

Thiên nhiên tiếc bấy khách tài hoa!

Hữu tình sao nỡ vô tình thế?

Cổ đắng ngăn dòng suối hận pha.

Hoạ

ĐỘC ẨM

Một sớm thu sang, một ấm trà.

Sương thu se lạnh một mình ta

Hương trà thoang thoảng buồn thương nhớ

Hiu hắt thu về cõi xót xa.

Réo rắt tiếng tiêu truyền thế tục.

Âm thầm giọt lệ khóc hào hoa.

Ngàn thu bi diễm tình muôn thuở.

Chén ngọc tan vào cõi phôi pha....

*

Tiếng xưa phảng phất hương trà.

Chuyện tình thiên cổ sương pha sắc buồn....

TÂM TÌNH

Bích Hoàng

Dòng Tuơng tình mộng có phai nhòa

Lãng đãng suơng mờ hạt ngọc sa

Lý Bạch ôm trăng vờn đáy nuớc

Ngũ Lăng phẩy áo biệt thềm hoa

Bàng hoàng chợt tỉnh cơn say muộn

Luớt khuớt cơn mơ ánh ruợu pha

Cuời ngất phù du, đời có vậy!

Bao nhiêu chăng nữa khéo rồi ra.....

Hoạ

TÂM TÌNH

Dấu xưa vạn cổ chẳng phai nhoà.

Văng vẳng nguyệt cầm tiếng hạc xa....

Trống đồng hoen lục ghi hồn nước...

Chim Việt cành Nam nhắc hồn hoa .

Lĩnh Nam huyền vĩ mây còn cuộn.

Trường Sơn một giải ráng chiều pha.

Mang mang sông nước về đâu vậy ?

Tiếng ngàn thu cũ có hoan ca...

THU

Bích Hoàng

Nắng vàng giọt xuống trang thơ

Lá rơi theo gió lững lờ bay sang.....

Buớc chân ai bỗng ngỡ ngàng

Có gì như chút lỡ làng, nhói đau

Trắng như màu trắng hoa cau

Thơm như hoa sữa thoảng mau cuối đuờng.....

Ngọt như mùi cốm lên huơng

Buồn như giọt ngọc vấn vuơng ngâu về !

Thu sang ấm lại trời quê

Cảm tác

THU

Gót hài xưa lạc trang thơ

Hương xưa ngây ngất, tiếng tơ mơ màng.

Heo may, nâng nhẹ lá vàng

Tiếng thu thoảng giữa ánh vàng trăng thâu....

Thu nay trăng cũ đi đâu?

Bẽ bàng sông nước giang đầu vấn vương.

Dấu xưa khuất nẻo vô thường

Một trời thu cũ còn vương câu thề.

*

Ru tình trọn kiếp đam mê

Tiếng thu còn nhắc nẻo về thu xưa...

TỈNH SAY

Bích Hoàng

Ai bảo rằng say là khó tỉnh

Biết mình đang tỉnh , ấy không say

Ruợu nồng khắc khoải trao lưng chén

Chỉ thắm e dè buộc cổ tay

Kẻ ở chân mây thuơng nguyệt lạnh

Nguời trong khung cửa tiếc hoa gầy

Phong trần bạc phếch màu nhân thế

Dâu bể phai nhòa nợ nuớc mây

*

Lãng tử chân trời chưa rỗ gót

Giai nhân chỉ rối đã chùn tay

Nguời bên khung cửa vuơng thuơng nhớ

Kẻ chốn phuơng trời mãi đắm say!

Hoạ

TÌNH SAY

Trơ tráo sự đời bao kẻ tỉnh?

Trần gian ngất ngưởng mỗi ta say..

Nghiêng bầu nốc rượu đâu cần chén.

Trời đất vươn dài một sải tay.

Giữa nắng ban trưa say cũng lạnh

Trong say chợt lặng... tiếc trăng gầy.

Say đi, cho nhạt nhoà nhân thế.

Hồn phách mơ màng khuất gió mây.

*

E ngại đât nghiêng không dộng gót.

Trời cao sợ lệch chẳng xuống tay

Hồn về cung Quảng đâu còn nhớ

Dốc cạn hồ lô...trọn giấc say.

Share this post


Link to post
Share on other sites

VÌ THƠ

Bích Hoàng

Đời ta chỉ sống vì thơ

Chắt chiu từng phút, từng giờ, từng giây.....

Mơ đi cho giấc mộng đầy

Cho con chiền chiện tháng ngày du ca.....

Cho tình anh thắm bao la

Cho thơ em chảy la đà tỉnh say

Cho lòng đốt ngọn heo may

Hóa vần thơ ấm bay bay giữa đời.

Cảm tác

VÌ THƠ

Tám nẻo sông Ngân sao lấp lánh

Một vùng trăng nước sóng chơi vơi....

......................................Ngân Giang nữ sĩ

Tâm tình ta trải với thơ.

Hoà men trăng nước, hững hờ mây bay...

Sầu miên trong cõi vơi đầy

Bể dâu than thở tháng ngày phôi pha.

Gót hài dù khuất nẻo xa

Trong thơ em vẫn bên ta nhớ đầy.

Mặc đời khi tỉnh, khi say.

Tình thơ vẫn cánh hạc bay ngang trời....

*

Muôn nẻo Ngân Hà sao lấp lánh

Một vùng trăng nước, ánh thơ rơi

CHỈ CÓ THƠ

Bích Hoàng

Chỉ có thơ thôi! Chỉ có thơ!

Đôi phút tuơng phùng sẽ là mơ

Hình ai thắm nét trong lòng nhớ

Chẳng hẹn chi nhau vẫn đợi chờ.

*

Đợi chờ giây phút đuợc gần nhau

Chung đọc trang thơ vợi bớt sầu !

Ruợu trắng vài ly cùng nhớ mãi

Ngàn xưa thơ lệ chảy ngàn sau...

Hoạ

CHỈ CÓ THƠ

Sông nước buông buồn dáng liễu thơ.

Hình ai ẩn hiện dưới trăng mờ.

Hương đưa theo gió vương niềm nhớ.

Hiu hắt người đi gửi đợi chờ.

*

Trăng xưa còn nhắc bước bên nhau.

Nay cõi thu xưa gợi nỗi sầu.

Sóng nước lô xô màu nguyệt vỡ.

Gió buồn hiu hăt hẹn ngày sau.

*

Người đi khuất nẻo trăng mờ

Tôi gom kỷ niệm vào thơ gửi người.

THƠ SẦU

Bích Hoàng

Thơ tuôn khỏi bút thơ sầu

Canh suơng gối lạnh nát nhầu lòng ai !

Vui chưa trọn một đêm dài

Kê vàng tỉnh giấc phí hoài cành xuân !

Cảm tác

THƠ SẦU

Hiu hiu lá gió về đâu?

Cho tôi nhắn gửi nét sầu liêu trai.

Dáng gầy lãng đãng trăng cài.

Ảo huyền trong cõi u hoài phù vân .

*

Trăng phai đã nhạt ái ân.

Thơ rơi cho áng phù vân đọng buồn.

ĐÀNH THÔI

Bích Hoàng

Có phải vì nhau mà cạn chén

Cho lòng tơi tả giữa cơn say?

Giá như rót đuợc tràn ly ruợu

Hẳn buớc du hồ bớt vị cay?

Ván cờ thử sức chơi dang dở

Hay đã quên rồi chuyện trả vay?

Biết ai, ai biết ai tri kỷ?

Duyên nợ đành thôi lỡ kiếp này!

Hoạ

ĐÀNH THÔI

Hãy dốc phù vân nâng cạn chén

Nghiêng đời dâu bề uống cho say.

Hải hồ sương gió tràn ly rượu.

Nghiên chén cho vơi vị đắng cay.

Cuộc cờ đâu thể buông dang dở.

Non nước không bàn chuyện trả vay.

Bên minh chiếc bóng thành tri kỷ.

Duyên nợ đành thôi một kiếp này.

Họa

ĐÀNH THÔI/ 2

Mộng cũ đâu còn men ngất ngây!.

Trăng gầy thổn thức trách mê say.

Dáng xưa khuất bóng không gian vắng..

Ly rượu ngập tràn vị đắng cay.

Có còn chi nữa mầu trăng vỡ

Để thế nhân buồn chuyện nợ vay.

Cất sầu giã biệt vầng trăng cũ.

Nhìn lá thu rơi trọn kiếp này.

HẠT NGÂU

Bích Hoàng

Thu buồn thu lại rơi rơi...

Gieo gieo từng giọt tơi bời lòng ta !

Lặng chìm mỗi hạt châu sa

Hạt lan song cửa , hạt nhòa chân mây...

Hạt Ngâu đậu cánh môi này

Phải đâu là ruợu mà say hỡi lòng ?

Mưa thu sao má chợt hồng ?

Sao môi chợt đắng ? Sao lòng chợt cay ?

Hạt thu hay hạt men say ?

Đong bao nhiêu hạt cho đầy ái ân?

Cảm tác

HẠT NGÂU

Thu buồn rắc hạt sầu rơi.

Hiu hiu thu lạnh một trời mưa sa .

Mang mang như tiếng thu ca

Dáng thu xưa đã nhạt nhoà trong mây

Thu rơi lấp cõi nhớ đầy

Trong trời thu cũ gió mây lạnh lùng.

Thu rơi xoá nhạt môi hồng

Xóa tình thu cũ mặn nồng mê say.

Đâu chiều thu ấy ngất ngây.

Sao nay thu để trời mây nhỏ buồn...

Share this post


Link to post
Share on other sites

TIỄN THU

Bích Hoàng

Dang tay, dang tay vòng tay ôm

Bên ta rạo rực một linh hồn.....

Nguời đi, nguời đi say bốn cõi

Ta về...cát bụi ném cô đơn.....

Cung trầm, cung thuơng, cung trầm buồn

Thu đi, đi rồi, dòng Ngâu tuôn

Mỗi năm một lần qua Ô Thuớc!

Cho Ngân Hà ngập lệ nhớ thuơng.

Cảm tác

TIỄN THU

Dáng xưa gầy bên mảnh trăng ôm .

Hương bay ngây ngất, lặng trong hồn.

Thu đi ta mãi tìm trăng vỡ...

Đem về lòng vắng chất cô đơn.

*

Nhìn trăng. Trăng vỡ màu hoang dại.

Trông mây. Mây cũng đọng nét buồn.

Vàng rơi.....tan nát thu muôn nẻo.

Ngập trời ly biệt giọt Ngâu tuôn.

GIỌT LÒNG

Bích Hoàng

Thử hỏi ai nguời chẳng trả vay ?

Cuộc đời dâu bể lắm chua cay !

Vui duyên tao ngộ câu thơ lửng.....

Nặng nghĩa tao đàn loạt tứ bay.....

Hạt ngọc vô tình nhuờng ảo giác

Giọt buồn hữu ý luống mê say

Suối lòng tuôn chảy theo năm tháng

Lắng dịu tâm tư vợi lại đầy.....

Hoạ

GIỌT LÒNG

Ai nỡ đưa sầu sương gió vay

Chiều buông hoang vắng lệ mi cay

Buồn xưa duyên kiếp dâng sầu muộn.

Nay trọn thu vàng khóc lá bay.

Thôi lỡ duyên rồi chờ kiếp khác...

Tình buồn đành mãi trách mê say.

Ôm trăng tiếc nuối dần năm tháng.

Gửi bóng chiều xưa nỗi nhớ đầy..

NGỌT BÙI

Bích Hoàng

Ta vẫn một mình, em ở đâu?

Thơ ta sao chẳng dứt cơn sầu?

Không chung cốt nhục, chung tâm huyết

Những nỗi đau nối tiếp nỗi đau!

*

Ta một nơi mà em một nơi

Dòng thư huyết lệ vẫn sinh sôi

Gửi trong nhau mối sầu nhân thế

Cay đắng ngọt bùi vẫn xẻ đôi.....

Hoạ

NGỌT BÙI

Muôn nẻo thu vàng em ở đâu?

Làm sao theo dấu gửi thu sầu.

Mang mang sương khói mờ nhân ảnh.

Trăng nước hững hờ gợi nỗi đau.

*

Lãng đãng thu vàng rắc khắp nơi

Tìm người biền biệt cõi xa xôi?

Người đi ôm cả tình nhân thế...

Bùi ngọt thôi đành chẳng xẻ đôi....

*

Chiều buông màu tím trong tôi.

Sao không như kiếp mây trời theo nhau....

LỬA LÒNG

Bích Hoàng

Phải đây giọt nắng tàn đông

Phải đây ngọn lửa thức trong thiên hà ?

Phải đây một nửa hồn ta

Ngọt ngào thấm đẫm suơng sa đất trời ?

Tuyết băng , băng giá ngàn khơi

Chừng như ấm lại , mảnh đời bừng lên.....

Uớc chi nuơng náu cõi Thiền

Xua tan mọi nỗi ưu phiền thế nhân !

Tìm đâu thấy bóng tri âm ?

"Lan sinh u cốc " biết chăng hỡi nguời?

Cảm tác

LỬA LÒNG

Buồn đêm lạnh lúc tàn đông.

Đâu hình bóng cũ sưởi lòng trong ta?

Đâu rồi nửa mảnh trăng ngà.

Nghiêng nghiêng buông ánh kiêu sa giữa trời

Trăng xưa ru sóng chơi vơi

Ru tình thu cũ mây trời vô biên

Thu đi…lạnh chất sầu miên.

Đưa người về cõi ưu phiền thế nhân

Để ta giữa cõi hồng trần

Nguyệt cầm bặt tiếng tri âm...nhớ người...

MỘT THOÁNG

Bích Hoàng

Nghiêng bên gối lẻ mảnh trăng cài

Ai biết rồi đây ai nhớ ai?

Vạn vật đổi dời xoay một điểm

Ngàn năm chung thủy nặng hai vai! *

Trang Chu hóa buớm say cơn mộng

Lý Bạch vờn trăng lịm giấc đời

Ta có ta , còn thơ với ruợu

Phiền chi lữ thứ với chuơng đài ?

Hoạ

MỘT THOÁNG

Trăng vương thoáng ánh mảnh trâm cài.

Ngây ngất men tình đọng mắt ai.

Vời vợi sông Ngân vầng nguyệt điểm.

Mang mang suối tóc chảy bờ vai.

*

Bên người một thoáng ru cơn mộng.

Sầu để trong ai suốt một đời?

Cay đắng người đem hoà chén rượu.

Ngậm ngùi ly biệt Liễu Chương đài.

SÔNG TRĂNG

Bích Hoàng

Dòng sông trăng, dòng sông trăng

Về đâu, sao cứ băng băng chảy hoài?

Chừng như con nuớc ngừng trôi

Thuyền ai lơ lửng buông xuôi mái chèo?

Đỉnh đầu nửa mảnh trăng treo

Lung linh đáy nuớc trăng gieo ngấn vàng

Thuyền ai đó, đợi ai sang

Lênh đênh tảng sáng, lang thang cuối chiều

Chừng như muốn giạt bờ yêu

Đợi cơn gió nổi dâng triều lên cao

Phong trần mấy độ tiêu hao

Buớc chân du lãng đan bao dặm sầu

Trăng về đâu? Nuớc về đâu?

Chia đôi hai nửa địa cầu tặng ai!

Cảm tác

SÔNG TRĂNG

Tôi về đây, một mùa trăng .

Để tìm trăng giữa giá băng mây trời

Trăng tà khuất nèo xa xôi

Gió buồn nhắc cảnh núi đồi trăng treo

Sông xưa hờ hững mái chèo

Còn đâu ngấn nước trăng gieo ánh vàng ....

Người xưa lỡ bước sang ngang

Lạnh lùng bỏ cõi trăng vàng phiêu diêu

Bến sông mây nước tiêu điều

Hương xưa bay, khắp muôn chiều khát khao .

Tiếng xưa trong sóng xôn sao

Trên sông trăng vỡ tan bao nguyện cầu .

Mênh mông sông nước về đâu ?

Cho tôi gửi ánh trăng sầu nhớ ai .

VẪN CÒN

Bích Hoàng

Xa vời nguời có nhớ ta

Mà sao ta lại thiết tha nhớ nguời !

Chim kia gọi bạn phuơng trời

Con tằm rút ruột chẳng rời vuơng tơ !

Viết hoài dang dở bài thơ

Ấm trà pha đậm biết chờ ai đây?

Một mình uống một mình say

Trà đây hay ruợu , ơ hay ! Ai mời ?

Thế thì thôi ! Thế thì thôi !

Một cơn mộng trắng thực rồi lại hư !

Cung đàn quặn khúc tuơng tư

Hạt sầu đếm lại còn dư hạt nào ?

Canh tàn lá rụng lao xao

Then hờ cửa lỏng , trăng vào tìm ai ?

Bên tuờng nở muộn bông mai

Đố ai phụ nổi tình ai bây giờ

Vẫn còn viết dở bài thơ

Còn ly ruợu đắng đợi chờ tri âm...

Cảm tác

NHỚ NGƯỜI

...........Đừng rơi! Đừng rơi! Lá ơi ...

..........Có ai góc biển chân trời, nhớ nhau?

.............................Ngân Giang nữ sĩ

Tôi về gửi gió bay xa .

Gửi người xưa vẫn kiêu sa nét cười

Dáng xưa buồn khuất cuối trời

Khoảng trời năm cũ thơ rơi hững hờ .

Nửa vần thơ...vẫn đợi chờ

Trên miền cát bỏng lệ khô chất đầy. .

Người đi để lại mê say ...

Để tình chất ngất trời mây bồi hồi .

Suối xưa lặng giữa lưng đồi ...

Nghe trăng thề khóc giữa trời không hư.

Lòng nào quẳng gánh tương tư .

Nên đành ôm mối sầu tư nghẹn ngào .

Duyên xưa chết dưới cội đào .

Sầu vương đầy lấp lối vào Thiên Thai .

Trang thơ vẫn đọng dấu hài .

Hương xưa vẫn thoảng trong ai thẫn thờ .

Tiếng xưa réo rắt mộng mơ ...

Cõi ngàn thu cũ còn chờ ái ân ....

*

Một trời cát bụi lầm thương nhớ .

Khóc một hải đường héo giữa xuân ....

Share this post


Link to post
Share on other sites

MỘT THOÁNG TRI ÂM

Bích Hoàng

Chốn đời chợt tỉnh chợt say

Hãy vì nhau chuốc vơi đầy chén xuân

Ví dù một thoáng tri âm

Phải chăng mặc khách tao nhân kiếp nào ?

Tàn Đông gió chuyển lao xao

Bên tuờng buớm trắng ra vào nhởn nhơ

Mấy hồn thơ vọng trời thơ

Lòng ai ai có ngẩn ngơ với lòng

Dù cho đôi phút tuơng phùng

Không gian ấm lại vạn trùng cách xa.

Cảm tác

MỘT THOÁNG TRI ÂM

Em từng ngấn lệ mi cay .

Ngất ngây trong cõi dâng đầy ái ân .

Bên nhau nghe gió thì thầm

Tiếng yêu vọng tiếng tri âm thuở nào.

Bây giờ trả lại trăng sao .

Duyên thiên thu cũ ngày nào mộng mơ .

Người đi khuất cuối trời thơ.

Cho trăng sơn cước ngẩn ngơ não nùng .

*

Yêu xưa trong thoáng tương phùng .

Đường xưa lá rụng ....ngàn trùng cách xa ....

TA TÌM TA ?

Bích Hoàng

Ta đi duới trời, trời mênh mông

Muôn vàn cái có cũng là không!

Ta tìm ta mãi, ta tìm mãi?

Chỉ một phuơng trời nắng hửng đông .

Hoạ

TA TÌM TA

Ta về giữa cõi vô thường

Đào trong kỷ niệm tìm hương cuối mùa.

Mang mang huyền vũ cõi mênh mông .

Vạn vật tương thành thoắt giai không!

Ta vẫn là ta từ vô thủy .

Hạ tàn, Thu chết lại sang Đông ...

DANG DỞ

Bích Hoàng

Ngàn xưa dang dở tiếp ngàn sau

Nếp áo thanh xuân chóng bạc màu

Có phải oanh vàng thôi ngọt giọng

Để dòng lệ cũ ứa canh thâu?

Hoạ

DANG DỞ

Còn chi để nhắc chuyện mai sau?.

Trăng cũ buồn phai nhạt sắc màu?

Gom hết thu xưa bao kỷ niệm.

Gửi vào lệ nến khóc canh thâu ...

*

Trăng thề nếu thật nhiệm mầu ..

Có đâu nhân thế nhỏ sầu tương tư .

KHÔNG ĐỀ

Bích Hoàng

Gieo mãi buồn chi hỡi gió mây ?

Nắng bừng đôi má hửng men say ...

Gặp gỡ cho thêm sầu ly biệt

Nén nhớ dồn thuơng gửi tháng ngày .

Hoạ

KHÔNG ĐỀ

Ai nỡ đem buồn phủ gió mây .

Lang thang gió mãi khóc mê say .

Trăng xưa trau mặt sầu ly biệt

Trong lạnh lùng trôi với tháng ngày .

CHẲNG THỂ NÀO

Bích Hoàng

Thuyền ai đó vẫn xuôi theo nuớc

Chẳng thể nào đi ngược thời gian

Mến thuơng, dù có muôn vàn

Nguời đi đi mãi...tình càng càng xa ...

Cảm tác

CHẲNG THẾ NÀO

Mênh mông trăng tỏa vùng mây nước

Tình lỡ ru buồn bước gian nan.

Yêu thương thôi chẳng muôn vàn .

Ngậm ngùi buông nhịp cung đàn xót xa.

*

Gió đưa cành liễu la đà .

Nhắc người năm cũ trong xa xôi lòng ....

HẸN MỘT CÂU HÒ

Bích Hoàng

Bến đời xuôi nguợc long đong

Thuyền trôi dạt , vẫn chờ mong điệu hò!

Đuờng trần cát bụi , hư vô ...

Gió suơng thoáng rợn, câu thơ ngợp tràn!

Cảm tác

HẸN MỘT CÂU HÒ

.........................Thuyền về Đại Ngạc

....................Duyên ngược Kim Long

..................Đến đây chỗ rẽ của lòng

Gặp nhau còn biết trên sông bến nào

...................................Ca dao Việt

Đò ai lờ lững trên sông

Đìu hiu bến vắng ai trông câu hò?

Đêm thâu vắng tiếng gọi đò.

Mênh mông trăng nước tiếng hò thở than .

DẠI KHỜ

Bích Hoàng

Thâu đêm chẳng ngủ lại nghiêng hồ

Ném cái đa tình xuống chiếu thơ

Nhắp mãi chưa tê nơi đầu luỡi

Dốc hoài chửa vợi đuợc lưng vò

Trớ trêu mộng ảo tình lang bạt

Lấp lửng duyên hờ chuyện hữu vô

Khờ dại chao ôi ! Khờ dại nhỉ !

Bến kia cứ đợi mãi con đò .

Hoạ

DẠI KHỜ

Lầu son đâu có mộng giang hồ!

Gió bụi đâu ngờ ngập áng thơ.

Bến vắng mêng mang hồn quê cũ .

Bên sông hiu hắt khách đợi chờ.

Tiếng xưa réo rắt ru tình lỡ..

Cánh nhạn lưng trời nhắc hư vô

Muôn nẻo đường đời tìm khôn dại .

Trần ai một kiếp lỡ con đò.

VỊ ĐỜI

Bích Hoàng

Vị đời đắng ngoét trang thơ

Ngổn ngang tâm sự bơ phờ ngàn lau

Còn gì gửi gấm cho nhau...

Có chăng còn lại mấy câu tâm tình .

Cảm tác

VỊ ĐỜI

Mi sầu ai gửi trong thơ?

Để trời mây cũng mong chờ ngàn sau .

Hương xưa theo gió về đâu

Cho thu vàng nhớ mãi mầu nguyên trinh

*

Người đi trong cõi vô tình

Kiêu sa dáng ngọc dẫm tình đơn côi

HẠT MƯA SA

Bích Hoàng

Hạt nào là hạt mưa sa

Dòng trong, dòng đục, đâu là dòng Tuơng?

Xiêm y đẫm khúc Nghê thường

Trăng xưa vẫn cứ vấn vuơng lấy sầu!

Cảm tác

HẠT MƯA SA

Long lanh ngấn lệ kiêu sa

Dâng buồn nhân thế trăng ngà vấn vương .

Lệ thiên thu nhỏ vô thường

Mang mang trăng nước sông Tương ngập sầu .

MÙA THUƠNG NHỚ

Bích Hoàng

Ôi mùa thuơng nhớ lại tràn sang

Theo gió bay bay chiếc lá vàng

Cúc khẽ vuơn mình , hồng nhoẻn nụ

Xin đừng lay động giấc hòang lan .

* Thu đến rồi sao? Đã vào thu

Mà nghe lành lạnh gió vi vu

Trông vời mấy độ tình xa vắng

Giá buốt như hồn đá Vọng phu!

Hoạ

MÙA THƯƠNG NHỚ

Thu về len lén gió bay sang

Muôn nẻo thu rơi một ánh vàng .

Sông vắng đìu hiu thuyền đậu bến

Nhấp nhô sóng nước ánh trăng tan.

*

Tôi lại về đây khúc cuối thu .

Tìm nghe trong gió sáo vi vu.

Bóng đa hiu hắt bên sông vắng.

Giếng nước ơ thờ kiếp vọng phu.

*

Cánh diều buông sáo vi vu

Mang mang sông nước trời thu se buồn

Share this post


Link to post
Share on other sites

CHÚT MEN ĐỜI

Bích Hoàng

Lay lắt rèm thưa rung gió thoảng

Bồi hồi giấc điệp tỉnh cơn mơ

Mình ơi ! Xích lại nghiêng hồ ruợu

Ngấm chút men đời , chắp cánh thơ!

Hoạ

CHÚT MEN ĐỜI

Réo rắt tiếng xưa theo gió thoảng .

Dập dìu xiêm áo lộng trong mơ ..

Người đi chợt lạnh mùa thương nhớ

Để nhạt men đời, nhạt ý thơ .

*

Mênh mông trăng nước bơ vơ

Dáng xưa khuất nẻo, trời thơ ươm sầu

DUYÊN THƠ

Bích Hoàng

Hãy rót đi chén trà pha đậm

Mối duyên thơ đầm ấm lặng buồn

Tỉnh say ánh mắt hoàng hôn

Ngàn trùng vuơng vấn nỗi hờn chia ly!

Cảm tác

DUYÊN THƠ

Duyên lạt quá, nhớ trà pha đậm ...

Tình đã xa còn lấn cấn buồn.

Hắt hiu chiều nhạt hoàng hôn .

Trời buông mây tím nhắc hờn chia ly .

VỀ CHÂU HẢI

Bích Hoàng

Châu Hải xa xăm Châu Hải lạnh

Nguời về thôn Bạch dạ nguời say

Hỡi ôi ! Thuyền cũ sầu trăng bến

Ý gợn tràng giang ngợp sóng đầy .

Hoạ

VỀ CHÂU HẢI

Người có về đây Châu Hải lạnh.

Hay xuôi thôn Bạch chất mê say?.

Cho tôi gửi chút tình thương mến.

Trả nghĩa tình thơ chất ngất đầy .

*

Bao giờ tôi được về đây .

Thuyền xưa, bến cũ ngất ngây chia sầu .

RUỢU ĐỔI QUẠNH HIU

Bích Hoàng

Nửa đêm gió nổi ...tin về

Đan vào tứ tuyệt bốn bề heo may

Ruợu nào độc ẩm cho say

Một ly biết đổi bao ngày quạnh hiu ?

Cảm tác

RƯỢU ĐỔI QUANH HIU

Tôi tìm được mảnh trăng thề

Vỡ trong tan nát bốn bề gió bay

Đem về ngâm rượu cho cay

Nâng ly uống cạn những ngày quạnh hiu

VUỢT TRÙNG DUƠNG

Bích Hoàng

Bạn một phuơng ta một phuơng

Buồn chưa ! Khó vuợt trùng duơng tái hồi

Bồ đào tửu dạ quang bôi

Bao chung dốc cạn cho môi lại mềm?

Cảm tác

VƯỢT TRÙNG DƯƠNG

Tôi gom góp gió muôn phương

Gửi đi kỷ niệm tha hương tới người

Người đi còn nhớ tới tôi

Gửi về chút nhớ cho đời ấm êm .

*

Bâng khuâng giọt nắng bên thềm

Ngàn trùng xa cách ...môi mềm giá băng .

LẺ CÁNH

Bích Hoàng

Chim lẻ cánh tung bay

Giữa một chiều thu quạnh

Về đây sông nuớc chạnh

Hun hút trận heo may...

*

Không ruợu mà ngất ngây

Men nồng say vị đắng

Ôi ! Dòng Tuơng xa vắng

Hay mạch lệ tuôn đầy ?

Hoạ

LẺ CÁNH

Cuối trời cánh hạc bay

Trong mênh mang hiu quạnh

Lẻ loi trong gió lạnh

Gửi buồn theo heo may

*

Say đời trong ngất ngây

Sao men nồng vị đắng?

Thả hồn trong xa vắng

Sầu miên lệ chất đầy .

*

Lẻ loi giữa chín tầng mây

Ai nghe tiếng hạc chất đầy bơ vơ?

ÂN TÌNH

Bích Hoàng

Bến nuớc lung linh ngợp bóng chiều

Mưa ngâu trĩu nặng lá vàng xiêu

Thơ đàn ấm áp rung tơ ngọc

Sóng biếc lao xao tím cánh bèo

*

Mấy chén tuơng phùng sao chẳng vợi ?

Đôi dòng cố lý lại tuôn veo ?

Tao nhân mặc khách vòng tay xiết

Thấm đẫm ân tình , khúc nhạc reo .

Hoạ

ÂN TÌNH

Góc phố quê xưa một buổi chiều

Tình như lặng lẽ ....nắng xiêu xiêu

Lối xưa hoa rụng buồn vương vấn .

Khói trầm bay lạt cánh gió phiêu

*

Nhớ buổi tương phùng nâng chén ngọc

Âm hoà tơ trúc tiếng trong veo

Chạnh lòng lữ khách qua quê cũ

Nghe gió bên trời thổn thức reo.

GỐI LÊN GIẤC MỘNG

Bích Hoàng

Ta nằm duới gốc hoa mai

Đợi vầng trăng tỏ hoa cài áo xiêm

Gối đầu lên mộng thần tiên

Phạm Công, Tây Tử triền miên Ngũ Hồ .

Cảm tác

GỐI LÊN GIẤC MỘNG

Tiếng xưa đã úa hình hài

Còn mong chi nữa hoa cài áo xiêm

Du hồn vào mộng thần tiên .

Bỏ quên nhân thế sầu miên sông hồ .

GẶP TÂY THI

Bích Hoàng

Ta vừa chợt thấy ở cơn mơ

Phạm Lãi , Tây Thi dạo Ngũ Hồ

Buớm đón , ong đưa , oanh yến hót

Tình yêu ấm lại chốn hoang sơ .

Cảm tác

GẶP TÂY THI

Dáng huyền khuynh quốc đến trong mơ .

Một cõi trời mây thoáng sững sờ

Trăng nước ngừng trôi, chim chẳng hót .

Chạnh lòng tôi nhớ mối tình thơ.

*

Trong tôi duyên muộn bơ vơ .

Dấu hài năm cũ hững hờ miền xa ....

MẠCH SẦU

Bich Hoàng

Ngẫm câu thơ trước mà đau

Thơ nay khơi dậy mạch sầu thiên thu !

Xa nhau không phút giã từ

Bên cầu lỗi hẹn bơ vơ cánh hồn!

Lắt lay lá rụng chiều hôm

Nguời đi biền biệt , cô đơn trở về .

Hẹn đâu mà nuối trăng thề

Yêu đâu mà khát cận kề bên nhau?

Cảm tác

MẠCH SẦU

Ngàn thu trước với ngàn sau .

Có ai nối lại mạch sầu thiên thu?

Sáo diều vương vấn tiếng ru

Nhắc xưa tình mẹ cần cù sớm hôm.

Ly quê vọng tiếng u buồn.

Như từ nguồn cội chạnh hồn tái tê.

Nhắc người giữ mảnh trăng thề

Cho ngàn thu trước cận kề ngàn sau ....

*

Thu xưa ru khúc nhạc sầu

Ngàn sau cũng úa lạnh màu thời gian .

Share this post


Link to post
Share on other sites

TÌM NHAU

Bích Hoàng

Ta dõi tìm nhau vạn nẻo đuờng

Thơ về , men dậy chút dị huơng

Sao dời vật đổi thêm xa cách

Đôi thoáng u hoài những vấn vuơng

Một chút bụi trần chưa rũ sạch

Chim trời tung cánh dạt muời phuơng

Tìm đâu ? Ta biết tìm đâu nữa ?

Một khối u tình đẫm nhớ thuơng

*

Ruợu ủ men thơ dù chẳng uống

Mà sao đã cạn hết dòng Tuơng ?

Lửa lòng rực sáng con tim cháy

Thấp thoáng cung mê thật khó luờng .

Hoạ

TÌM NHAU

Đành chẳng tìm nhau vạn nẻo đường

Hồn tôi kỷ niệm nhạt muôn hương

Cô liêu một cõi muôn sao rụng.

Hỏi gió mây ngàn có vấn vương?

Thôi gói sầu miên ngàn kiếp trước.

Gửi vào chất ngất gió muôn phương.

Tìm đâu? Tôi biết tìm đâu nữa?

Một nét môi cười gửi nhớ thương

*

Tình đắng nhưng say đành cũng uống .

Cho sầu muôn kiếp đổ dòng Tương

Thu xưa ôm mãi tim hồng ngọc .

Hờ hững thôi đành kiếp gió sương.

TÌM TA

Bích Hoàng

Một chuyến du nhàn bén cuộc chơi

Lao xao lá đổ , ánh vàng rơi...

Bồi hồi , thắm thiết câu tâm sự

Ngây ngất ,chừng say chén ruợu mời

Vẫn nuớc dòng Tuơng man mác chảy

Vẫn mây Hoàng hạc lững lờ trôi

Ta tìm ta mãi , ta đâu nhỉ

Đâu bóng thời gian giữa cuộc đời?

Hoạ

TÌM TA

Ngỡ kiếp hồng trần một phút chơi .

Ai ngờ vạn nẻo lá thu rơi.

Tri âm nào biết người tâm sự?

Lữ khách tìm đâu chén rượu mời?

Trăng nước về đâu man mác chảy .

Gió mây vạn cổ hững hờ trôi.

Đi về một cõi về đâu nhì?

Đâu chỗ dừng chân giữa cõi đời?

*

Mênh mông trăng nước êm trôi .

Lênh đênh một lá đò đời buông theo ...

TUƠNG TƯ

Bích Hoàng

Càng nhích tới thêm càng xa cách

Tuơng tư về nối mạch sầu chung!

Chân đâu vuợt đuợc ngàn trùng

Thơ đâu rải khắp mấy từng không gian?

*

Vẫn chia biệt trùng san xa tắp

Lá vàng rơi lác đác bên song

Giữa hè nghe lạnh chót đông

Xuân sang tuởng gió mịt mùng heo may!

*

Khuya tựa án lắt lay ánh lửa

Bạn lòng ta biết ở nơi nao?

Thu xưa bấc lụn dầu hao

Xuân nay thơ biệt xót bào ruột gan!

*

Ta muốn tắt cho tàn đốm lửa

Mối tơ lòng quyết gỡ cho ra

Bóng suơng ẩn hiện gần xa

Thoắt không, thoắt có, canh tà vấn vuơng...

*

Sao xóa đuợc niềm thuơng da diết

Dù ngàn trùng cách biệt đôi nơi

Xót xa đau nỗi chia phôi!

Cảm tác

TƯƠNG TƯ

Người đi lạnh một trời xa cách

Cho trăng gầy hờn trách sầu đong

Xa nhau đâu có ngàn trùng

Mà sao sầu ngập mấy từng không gian

*

Sóng xô ánh trăng tàn tan tác

Gió ru buồn man mác bên sông

Một vùng trăng nước mênh mông

Sầu miên tràn lấp não nùng cỏ cây .

*

Bóng thuyền chài lắt lay ánh lửa

Giữa trời khuya tiếng quạ nao nao

Trăng xưa soi dáng gầy hao

Buông trên sông nước sóng trào nát tan.

*

Duyên xưa chết ..tro tàn tắt lửa

Lạnh lùng buồn cho thuở chia xa

Dáng huyền đã khuất nẻo xa

Để buồn vương ánh trăng ngà nhớ thương

*

Thu xưa nhắc niềm thương tha thiết .

Nay gió than luyến tiếc chơi vơi.

Người đi khuất nẻo mây trời.

Cho yêu thương nghẹn nói lời chia phôi

*

Ai làm thu chết trong đời

Cho trăng thề phải nói lời biệt ly

HẠNH PHÚC TÌNH YÊU

Bích Hoàng

Mình ơi có thiệt có tình yêu

Bỏ cả ngai vua , cả áo triều

Làm kẻ lưu dân mà hạnh phúc

Hơn là Hoàng đế vẫn cô liêu ?

Dắt tay sóng buớc bên hè vắng

Tựa cửa kề vai duới nắng chiều

Ngâm một khúc ca , đàn một khúc

Cuộc đời hạnh phúc biết bao nhiêu!

Hoạ

HẠNH PHÚC TÌNH YÊU

....................Chàng ơi! Điện ngọc bơ vơ quá.

...................Trăng chếch ngôi trời bóng lẻ soi.

....................................Ngân Giang nữ sĩ

Tình đời muôn thuở vẫn nhớ yêu

Nào có ai yêu bỏ áo triều?

Nếu chỉ thấy yêu là hạnh phúc

Lòng người đâu có khóc cô liêu?

Xót xa cô phụ bên sông vắng

Dõi bóng người đi dưới nắng chiều.

Cao khúc đàn ai như quảng hoạ.

Tơ đồng réo rắt có bấy nhiêu ?

Share this post


Link to post
Share on other sites

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

Bạn phải là một thành viên để tham gia thảo luận.

Tạo một tài khoản

Đăng ký một tài khoản mới trong cộng đồng của chúng tôi. Dễ thôi!


Đăng ký tài khoản mới

Đăng nhập

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập tại đây.


Đăng nhập ngay