Posted 27 Tháng 8, 2008 Khoa học và tâm linh Nguyễn Khánh Hải Những nhận thức của con người về thế giới xung quanh (vũ trụ, xã hội, v..v..) có thể phân thành hai loại: một loại có thể kiểm nghiệm, chứng minh bằng thực nghiệm, bằng lý trí, bằng lô gích, đó là loại gọi là thuộc lĩnh vực khoa học. Loại thứ hai chỉ có thể nhận thức được bằng trực giác của từng người chứ không thể chứng minh hai năm rõ mười được bằng thực nghiệm hoặc bằng lý trí các vấn đề tâm linh thuộc lĩnh vực này. Các khoa học nói chung (khoa học tự nhiên, khoa học xã hội) đều thuộc loại thứ nhất. Các tín ngưỡng, tôn giáo, các phép thuật, bói toán, tử vi, phong thuỷ, ngoại cảm, vv. đều thuộc loại thứ hai. Loại thứ nhất tạo thành nền tảng vững chắc của tri thức loài người, nó đánh dấu giới hạn chinh phục của trí tuệ loài người trên chân lý vũ trụ, đẩy lùi sự ngu dốt, sự mơ mơ màng màng về bản chất của tự nhiên; nó được tất cả mọi người thừa nhận, mặc dù ta không loại trừ sự tồn tại của những trường phái khác nhau; sự tồn tại này chỉ là tạm thời, là bước quá độ để tiến tới thống nhất vào một nhận định duy nhất. Trái lại, loại thứ hai không có được một sự thống nhất như vậy: ta thấy sự tồn tại của rất nhiều tôn giáo, giáo phái khác nhau, tôn giáo nọ loại trừ tôn giáo kia. Vì không thể có gì chứng minh cho sự đúng đắn hay không đúng đắn của các tôn giáo này, nên người ta có thể cãi nhau suốt đời mà không đi đến ngã ngũ. Ta đành chỉ kết luận rằng tôn giáo là vấn đề tín ngưỡng, là quyền tự do của mỗi người, không ai có thể bắt ép ai được. Cần thấy rõ rằng các vấn đề tâm linh hoàn toàn không phải là những vấn đề sai, những ngộ nhận của con người. Chẳng qua đó chỉ là những vấn đề không có cách nào chứng minh là đúng hay sai mà thôi. Người công giáo cứ việc tin rằng Đức Mẹ sinh ra chúa Giê su mà vẫn đồng trinh, người Hồi giáo cứ tin rằng không được ăn thịt lợn vì lợn là con vật không trong sạch, người ấn độ giáo cứ tin rằng không được ăn thịt bò vì bò là con vật thiêng liêng, người nông dân Việt Nam cứ tin rằng ngày tốt phải là ngày âm lịch chẵn, còn ngày âm lịch lẻ thì phải kiêng (xuất hành, kinh doanh, vv.) vì là ngày xấu. Đối với những người không tin thì đó có vẻ là những điều ngớ ngẩn, nhưng đối với những người tin thì đó lại là những điều thiêng liêng, huyền bí. Một tình trạng tương tự cũng xảy ra đối với các giả thuyết khoa học khác nhau mà chưa được chứng minh. Chừng nào chúng chưa được chứng minh thì chúng vẫn còn nằm trong lĩnh vực tâm linh. Đợi khi chúng được chứng minh đầy đủ thì chúng sẽ chuyển sang lĩnh vực khoa học. Chẳng hạn có một giả thuyết cho rằng tồn tại vô số vũ trụ khác nhau, xếp chồng lên nhau, ở lẫn với nhau, nhưng lại hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của nhau. Họ nghĩ rằng có thể suy ra sự tồn tại của những vũ trụ này từ cơ học lượng tử. Tất nhiên là thuyết này hiện nay vẫn còn đang nằm trong lĩnh vực tâm linh.Có lẽ cặp phạm trù đối kháng khoa học-tâm linh sẽ tồn tại mãi mãi với thời gian, vì mặc dù khoa học kỹ thuật tiến bộ liên tục luôn luôn đẩy lùi ranh giới giữa khoa học và tâm linh nhưng cũng sẽ không bao giờ làm hết được các vấn đề tâm linh: sẽ luôn luôn có những vấn đề mà không thể phân đinh được là đúng hay sai. So với lĩnh vực khoa học thì lĩnh vực tâm linh rộng lớn hơn rất nhiều. Các vấn đề khoa học dù rộng lớn đến đâu cũng chỉ là hữu hạn, còn các vấn đề tâm linh thì lại là vô hạn. Khoa học và tâm linh ảnh hưởng thế nào đến đời sống con người? Ảnh hưởng của khoa học thì mọi người đều thấy rõ: hầu như tất cả các thành tựu của loài người, từ việc nâng cao đời sống đến việc chinh phục vũ trụ đều là nhờ các tiến bộ của khoa học. Nhưng các vấn đề tâm linh cũng ảnh hưởng rất lớn đến đời sống con người. Nền văn hoá của các dân tộc, của các quốc gia khác nhau bao gồm một phần lớn những vấn đề tâm linh, nổi bật nhất là những vấn đề tôn giáo, tín ngưỡng. Chính các vấn đề tâm linh tạo nên dấu ấn cho từng dân tộc riêng biệt. Việc là một nhà khoa học không mâu thuẫn với việc có một đời sống tâm linh. Trường hợp những nhà bác học nhưng mộ đạo không phải là hiếm. Ở ta không ít nhà khoa học tin ở tử vi, tướng số. Đó là vì trong nhận thức của một con người không phải chỉ có những vấn đề hai năm rõ mười, được kiểm nghiệm một cách chính xác bằng khoa học, mà còn có những vấn đề không thể kiểm nghiệm được, đành chỉ giải quyết được bằng lòng tin của mỗi người. Người ta cũng cố gắng giải quyết mâu thuẫn này bằng cách nghiên cứu các vấn đề tâm linh bằng phương pháp khoa học, và xây dựng nên những môn gọi là khoa học huyền bí. Đây là một danh từ hoàn toàn không phù hợp (impropre), chứa đựng một mâu thuẫn không thể điều hoà, vì khoa học là môn học nghiên cứu các vấn đề có thể kiểm nghiệm, chứng minh được, còn huyền bí là những vấn đề không có cách nào kiểm nghiệm, chứng minh được. Tương lai của mối tương quan khoa học-tâm linh sẽ ra sao? Như trên đã nói, khoa học sẽ ngày càng đạt được những thành tựu to lớn, đẩy lùi ranh giới khoa học-tâm linh ngày một xa hơn, nhưng đường đi này sẽ là vô cùng tận, vì lĩnh vực tâm linh là vô cùng tận. Share this post Link to post Share on other sites
Posted 29 Tháng 8, 2008 Sức mạnh vô hình và sự bất lực của khoa học đầu thế kỷ XX Những chiếc bàn bay lên khỏi mặt đất, bóng ma xuất hiện, dịch chuyển đồ vật từ xa...đầu thế kỷ XX, khả năng "kỳ diệu" còn được gọi là thuật thông linh này cuốn hút cả Châu Âu. Nhiều nhà bác học như Pierre Curie, Camille Flammarion và Édouard Branly đã nhập cuộc để tìm ra cơ sở khoa học của các khả năng này. Cuối thế kỷ XIX, sự hâm mộ của người Mỹ đối với thuật thông linh đã lan sang Châu Âu. Tại Luân Đôn, Paris, nhiều nhiếp ảnh gia "thông linh" làm xuất hiện các hình ảnh ma quái. Người dân đổ xô đi xem, còn các nhà bác học bắt đầu bán tín bán nghi. Nhà thiên văn học Camille Flammarion tin rằng "thuật thông linh không phải là một tôn giáo mà là một khoa học, khoa học mà chúng ta mới chỉ biết rất ít". Còn Pierre Curie năm 1894 đã viết cho vợ mình là Marie Curie như thế này: "Anh phải thú nhận rằng các hiện tượng này kích thích anh rất nhiều. Anh tin rằng trong đó có các vấn đề liên quan chặt chẽ đến vật lý. Có một tác nhân vô hình chưa biết trong các hiện tượng này". Sự xuất hiện dải sáng giữa tay của Eva C có thể là kết quả của một kỹ xảo nhiếp ảnh.Để phân biệt những người tham gia và những đồ vật trong bóng tối, nhiếp ảnh gia Sven Turck, tại Đan Mạch, đã dán các dải lân quang lên trán và cổ tay của người điều khiển cũng như lên bàn.Pierre Curie không phải là người duy nhất đặt ra câu hỏi. Năm 1905, ông tham gia Nhóm nghiên cứu các hiện tượng tâm thần, do Émile Duclaux, giám đốc Viện Pasteur, đứng đầu. Nhóm này tập hợp Arsène d'Arsonval và Étienne Jules Marey (các thành viên của Viện hàn lâm khoa học), triết gia Henri Bergson, và cả nhà vật lý học Édouard Branly. Mục đích của nhóm nghiên cứu là "khám phá cái vùng nằm ở rìa của tâm lý, sinh lý, vật lý, ở đó người ta đã tin là đã nhận thấy các biểu hiện sức mạnh còn chưa được xác định", trong khuôn khổ một "nghiên cứu hoàn toàn khoa học, không có định kiến khẳng định hay phủ định".Các nhà khoa học Pháp đặc biệt quan tâm đến các hiện tượng vật lý của thuật thông linh: các đồ vật được nhấc bổng khỏi mặt đất và chuyển động, những ánh sáng lờ mờ và những bàn tay xuất hiện... Người ta có thể ngạc nhiên về sự quan tâm này. Trên thực tế, vào thời kỳ đó có rất nhiều hiện tượng vật lý mà khoa học chưa giải thích nổi. Ống catot cho thấy một "vật chất bức xạ" không nhận dạng được. Một muối rađi bức xạ liên tục một ánh sáng mạnh mà không mất vật chất. Các tia X cho phép cái mà thời đó người ta gọi là "ảnh của vô hình" nhưng bản chất của chúng vẫn chưa được làm sáng tỏ... Các bức xạ này phá vỡ tất cả các nguyên tắc bất di bất dịch điều chỉnh vật chất và năng lượng. Lật tẩy các trò bịpĐể có thể tìm ra cơ sở khoa học hoặc lật tẩy được các trò lừa bịp, nhà vật lý học người Anh Oliver Lodge đã nghĩ đến một loạt các dụng cụ đo đếm nhằm "vật hóa" các hiện tượng dùng ý chí để điều khiển đồ vật: cân, máy ghi, bàn có chân được kiểm soát bằng điện, máy chụp ảnh điều khiển từ xa, nguồn phát tia cực tím... Việc sử dụng chúng được cụ thể hóa tại Pháp, trong khuôn khổ của Nhóm nghiên cứu các hiện tượng tâm lý. Các nhà tổ chức đã xây dựng một "kế hoạch nghiên cứu tổng quát" nhằm làm sáng tỏ các tác dụng cơ học, nhiệt học, điện hoặc từ tính... có khả năng được sinh ra. Các công tắc điện, nằm dưới bàn, ngăn không cho người điều khiển dùng chân mình đẩy vào chân bàn. Tất cả các hiệu ứng ánh sáng đều được máy ảnh ghi lại. Cuối cùng, bản thân người điều khiển đồ vật cũng được nghiên cứu trên góc độ tâm sinh lý: tuần hoàn máu và huyết áp, thế điện... tất cả đều được ghi lại cẩn thận.Eusapia Palladino trong một lần điều khiển đồ vật trong phòng của Camille Flammarion, có sự tham dự của Charles Richet và Paul Sabatier.Các dụng cụ đo đếm được các nhà khoa học sử dụng để đo các hiện tượng do những người dùng ý chí điều khiển đồ vật tạo ra. Một trong những biện pháp để kiểm tra sức mạnh tinh thần là cấm mọi tiếp xúc giữa người điều khiển và chiếc bàn được điều khiển.Tuy nhiên, phương pháp khoa học này đã không được áp dụng đầy đủ. Bởi theo những người dùng ý chí điều khiển đồ vật, để điều khiển từ xa các vật bay lên và chuyển động, cần phải rất thận trọng: tuân thủ các điều kiện vật chất (như bóng tối) và tâm lý (sự thành tâm của những người quan sát). Hơn nữa, các hiệu ứng không phải lúc nào cũng xảy ra, ngay cả khi các điều kiện là đồng nhất và thuận lợi. Cuối cùng, các hiệu ứng này có thể chỉ thoáng qua, cần phải bắt giữ chúng ngay khi chúng thoáng xuất hiện, và phải chấp nhận tính "đồng bóng" của chúng.Theo nhà thiên văn học người Ý Giovanni Schiaparelli, không thể áp dụng phương pháp khoa học, vì những người điều khiển nhất định khăng khăng với các điều kiện của mình. "Cần phải sử dụng một phương pháp khác táo bạo hơn, giống như phương pháp điều tra của cảnh sát". Đó là điều mà các nhà sử học hiện nay gọi là "phương pháp dấu hiệu". Phương pháp này dựa trên không phải một biến thiên các điều kiện của thực nghiệm mà dựa trên quan sát, phân tích các dấu hiệu và đối chiếu lời khai. Vậy là Nhóm nghiên cứu lại áp dụng phương pháp mới đòi hỏi khả năng tốc ký chính xác và các kỹ thuật đo đếm hiện đại. Các nhà khoa học dần dần nhận thấy rằng họ phải có các dụng cụ mới. Vì thiếu thực nghiệm, họ phải chấp nhận quay trở lại quan sát, nhân chứng và lời khia, nền tảng của bằng chứng khoa học thế kỷ XVII. Không thể nghi ngờ được nữaTừ 1905-1907, Nhóm nghiên cứu các hiện tượng tâm lý tổ chức hơn bốn mươi cuộc nghiên cứu với Eusapia Palladino, một phụ nữ nổi tiếng sống ở miền Nam nước Ý. "Dù bị trói chặt trên một chiếc ghế hoặc bị những người tham dự giữ chặt, nhưng Eusapia vẫn hút được về phía mình các đồ vật xung quanh, nhấc chúng lên và giữ chúng lơ lửng trên không". Chứng kiến khả năng của Eusapia, nhà tâm thần học người Ý Cesare Lombroso, mặc dù ban đầu rất hoài nghi đã thừa nhận khả năng điều khiển đồ vật bằng ý chí.Vài ngày trước khi đột ngột qua đời, Pierre Curie còn ghi trong cuốn sổ tay của mình: "Kết quả, đó là các hiện tượng tồn tại thật và tôi giờ không thể nghi ngờ được nữa". Trên thực tế, hầu hết những người tham gia vào các buổi thực nghiệm, dù họ có là nhà khoa học hay không, đều tin vào cái họ nhìn thấy. Tuy nhiên, báo cáo cuối cùng được công bố năm 1908 lại tỏ ra thận trọng hơn nhiều. Báo cáo thừa nhận không thể giải thích một số hiện tượng và yêu cầu tiến hành các thực nghiệm mới. Sau đó vì những lý do huyền bí như chính những hiện tượng này, các nghiên cứu đã rơi vào quên lãng và dần biến khỏi sân khấu khoa học.Phước Vĩnh Nguồn : tiasang.com.vn Share this post Link to post Share on other sites
Posted 30 Tháng 8, 2008 Nguyễn Khánh Hải Các khoa học nói chung (khoa học tự nhiên, khoa học xã hội) đều thuộc loại thứ nhất. Các tín ngưỡng, tôn giáo, các phép thuật, bói toán, tử vi, phong thuỷ, ngoại cảm, vv. đều thuộc loại thứ hai.Không biết Nguyễn Khánh Hải là ai. Nhưng nhận xét của ông này qua đoạn trên chứng tỏ một tri thức hẹp và không sâu sắc. Nói đúng hơn là ấu trĩ và ngớ ngẩn.Lát nữa sẽ minh chứng. Share this post Link to post Share on other sites
Posted 30 Tháng 8, 2008 Nguyễn Khánh Hải viết: Các tín ngưỡng, tôn giáo, các phép thuật, bói toán, tử vi, phong thuỷ, ngoại cảm, vv. đều thuộc loại thứ hai.Sở dĩ tôi cho rằng tri thức của ông này ấu trĩ và ngớ ngẩn chính vì kiểu phân loại này.Tín ngưỡng tôn giáo là một phạm trù khác hẳn phép thuật, bói toán , tử vi phong thủy. Và ngoại cảm lại là một hiện tượng khác nữa. * Tín ngưỡng tôn giáo mang năng tính niềm tin vào một quyền năng nào đó. * Ngoại cảm là một hiện tượng thuộc khả năng của một số người tồn tại khách quan, có thể nhận thấy khả năng này và chưa giải thích được - tóm lại là ngoại cảm là hiện tượng khách quan chưa giải thích được. *Phép thuật, bói toán, Tử Vi Phong thủy là những phương pháp thực hiện dự báo và khả năng dự báo, chí ít cũng có phương pháp huấn luyện (Pháp thuật), Có phương pháp luận và tính quy luật (Phong thủy, Tử Vi, Bói toán). Khoa học cũng chưa giải thích được. Nói tóm lại, cái nhà ông này gom tất cả cái gì khoa học chưa giải thích được vào một mớ. Cái gì giải thích được vào một mớ. Đó là việc mà không cần phải có tri thức nhiều lắm. Share this post Link to post Share on other sites